Chương 648 - Ai Dạy Anh Dùng Trò Chơi Làm Hạ Lễ Tân Hôn (1)
Nhưng hôm nay.
Số liệu điều tra trở về lại làm cho bọn họ khó có thể tin được.
Chỉ trong một tháng ngắn ngủi đã bán ra 11 triệu!
Đạt tới mục tiêu mà lúc trước bọn họ có khoác lác cũng không thể đạt tới!
Càng khoa trương hơn là.
Hình thức đối chiến trên mạng vừa mới mở một ngày, số lượng người chơi đã trực tiếp tăng lên đến 5 triệu, mức độ sôi nổi có thể so với những trò chơi FPS lôi cuốn kia!
Thành tích này.
Là chuyện mà trước kia bọn họ không dám nghĩ đến.
Đừng nói là 100 triệu, sợ là 200 triệu, 300 triệu, Hồng Hoang cũng có thể thoải mái kiếm về!
- Là chúng ta đoán sai à?
Một người bên cạnh thấp giọng nói, có chút thất vọng và mất mát.
- Không, không phải.
Special Leather nhẹ nhàng lắc đầu:
- Không phải chúng ta đánh giá thấp giá trị trò chơi, mà là Hồng Hoang đã làm cho nó có giá trị cao hơn!
- Đúng vậy.
Một người khác bên cạnh tiếp lời:
- Chúng ta hẳn là may mắn, Titan Vẫn Lạc đã tìm được một kết cục tốt.
Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng Hồng Hoang vẫn làm tốt hơn bọn họ.
Cho dù bọn họ có đủ tài chính thì cũng không có bất kỳ nắm chắc nào có thể đạt tới tình trạng hiện tại.
Sở dĩ bọn họ từ chức tự lập môn hộ cũng là bởi vì yêu quý trò chơi, không muốn trầm luân dưới sự thống trị của Bobby như vậy.
Nhìn thấy IP trò chơi do mình sáng tạo ra thông qua tay người khác phát sáng phát nhiệt, chẳng những không có đố kị, mà ngược lại cảm thấy vui sướng từ đáy lòng.
Ít nhất.
Titan Vẫn Lạc không thật sự vẫn lạc.
Chỉ là dùng một phương thức khác để sống sót.
Chính như công ty Trùng Sinh của bọn họ.
- Có lẽ chúng ta có thể coi đây là linh cảm, khai phá một trò chơi mới, tiến vào chiếm giữ bình đài giả lập Hồng Hoang?
Lúc này, Special Leather bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt sáng rực.
- Anh nói là... Khởi động lại hạng mục trò chơi kia à?
Mấy người khác sững sờ, lập tức phản ứng lại.
Đó là hạng mục mà trước đó bởi vì vấn đề tiền bạc nên không thể không tạm dừng, trút xuống lượng lớn tâm huyết của bọn họ.
Bây giờ vấn đề tiền bạc đã được giải quyết, cộng thêm muốn chính thức tiến vào chiếm giữ Hồng Hoang, đương nhiên phải lấy ra một danh hiệu trò chơi khai hỏa ra dáng.
Mà trò chơi kia vừa vặn phù hợp.
- Tôi cảm thấy có thể, không thể lãng phí sự nỗ lực của chúng ta.
- Hồng Hoang ra tay viện thủ vào thời điểm mấu chốt nhất, đương nhiên chúng ta cũng phải đưa bọn họ một phần quà trả lễ mới được.
- Vậy thì tốt, quyết định là nó, Apex Hero!
…
- Anh nói cái gì? Anh muốn kết hôn à?
Trong văn phòng của công ty Hồng Hoang.
Vẻ mặt Trần Lâm ngạc nhiên, nhìn lão Lý đứng trước mặt mình, trên mặt tràn đầy hồng quang.
Lão Tống ngồi đối diện anh vẫn duy trì động tác châm trà, cả người cứng đờ ở đó, giống như nghe được tin tức gì đó làm cho người ta sợ hãi.
Ngay vừa rồi.
Anh vẫn còn đang trao đổi chuyện hợp tác một lần nữa với CMA Châu Âu với Trần Lâm.
Kết quả lão Lý đột nhiên chạy vào, nói mình muốn kết hôn, muốn xin nghỉ mấy ngày, thuận tiện mời toàn bộ công ty đi chúc mừng.
Điều này làm cho lão Tống và Trần Lâm giật cả mình
- Anh... Anh xác định anh không nói đùa chứ?
Lão Tống há miệng, liên tục xác nhận nói.
Lúc đầu lão muốn nói, trên đời này thật sự có cô nương mắt mù sẽ coi trọng một lập trình viên đầu trọc 40 tuổi à?
Nhưng lời nói sắp nói ra thì lại rất nhanh.
Lại bị anh đè trở về.
Trần Lâm ở bên cạnh thì lộ ra vẻ mặt hồ nghi, nhìn lão Lý đang cười ngây ngô từ trên xuống dưới:
- Là cô gái nào vậy? Đã đến tình trạng kết hôn rồi, cũng không nói với chúng ta một chút.
Gần đây anh quả thật phát hiện lão Lý có chút dị thường.
Thường xuyên ngẩn người cười ngây ngô, còn thường xuyên nhìn lén điện thoại.
Có khi tan việc vội vã rời đi, quả thực cũng vội vàng đi đầu thai, hỏi anh ta cũng không chịu nói là chuyện gì.
Thì ra là yêu đương, thật đúng là hiếm lạ.
- Hắc hắc, chuyện đó, không phải vì tôi sợ ảnh hưởng đến công việc của mọi người, cho nên mới không nói à.
Lão Lý xấu hổ sờ lấy đầu trọc của mình:
- Nhưng bây giờ hai người tôi đã định ra, chuẩn bị qua một thời gian nữa sẽ tổ chức hôn lễ.
- Được lắm nha, tiểu tử nhà anh.
Lão Tống Phách đập vai lão Lý, xuất phát từ trong lòng cao hứng cho lão.
Bởi vì anh là người rõ ràng nhất về tình huống của lão Lý.
Nếu như không phải nhờ có Trần Lâm mới kiếm được tiền chưa khỏi cho em gái của mình thì chỉ sợ cả đời này đều sẽ cô độc mãi mãi.
Quan niệm truyền thống của người đời này rất nặng.
Hiện tại có người nguyện ý đi theo anh ta cũng coi như là một chuyện vui.
- Anh định làm như thế nào? Đến lúc đó tôi có thể cho tất cả mọi người nghỉ vài ngày, để anh đi chúc mừng.
Kết hợp khổ nhàn vẫn luôn là tôn chỉ mà Trần Lâm thờ phụng.
Gần đây các công nhân viên thường xuyên tăng ca vì bình đài giả lập, căng thẳng quá lâu, cũng đúng là nên thư giãn một chút, vừa vặn có thể mượn chuyện này hừng hực vui vẻ.
- Vẫn là đừng phô trương như thế, người nhà mẹ đẻ là trên thị trấn, tương đối dễ nói chuyện, xử lý đơn giản một chút là được.
- Khó mà làm được, dù sao thì anh cũng là tổng thanh tra của Hồng Hoang, kết hôn sao có thể tùy tiện được, bằng không người khác còn tưởng rằng tôi không trả nổi tiền công.
Trần Lâm trực tiếp bác bỏ tính toán của lão.
- Đúng vậy, anh không để ý, con gái người ta để ý, lại nói, mọi người chúng tôi cũng còn chờ uống rượu mừng của anh, nhất định phải làm lớn một chút mới được!
Lão Tống cũng rất để tâm đến chuyện này, tận tình khuyên bảo.
- Cái này... Không tốt lắm đâu?
- Kết hôn chẳng lẽ phải để cho tất cả mọi người biết à?
Lão Lý còn có chút do dự.
Vốn lão chỉ muốn mở một khách sạn lớn hơn một chút, chúc mừng vô cùng náo nhiệt một chút là được, không có ý định phô trương lãng phí.
Nhưng nhìn tư thế của hai vị này.
Là muốn làm cho tất cả mọi người đều biết.
- Đây là một điểm không sai.
Đột nhiên, hai mắt Trần Lâm sáng ngời, khóe miệng hơi nhếch lên.
- Cái gì? Anh có tư tưởng mới à?
Lão Tống tò mò nhìn lại.
- Ừm.
Trần Lâm gật đầu:
- Các người cảm thấy mượn cơ hội này đẩy ra một kịch bản thể nghiệm trò chơi yêu đương, như thế nào?
- Chủ đề yêu đương?
Vẻ mặt lão Tống quái dị, luôn cảm giác hình như Trần Lâm lại muốn làm cái gì đó lộn xộn.