Sư phụ ngồi ở bên cạnh hút thuốc, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm màn hình, khói trắng một ngụm tiếp một ngụm phun ra.
Có thể cảm giác được tay của anh đang rung rẩy.
Chỉ có điều là một người nội liễm nên anh không biểu hiện ra ngoài mà thôi.
Vốn lúc mới bắt đầu, anh đã cố hết sức phản đối làm như vậy.
Nhưng theo thời gian trôi qua, anh lại dần dần phát hiện mình đã sai, hơn nữa còn sai vô cùng nghiêm trong.
Bây giờ chính là thời đại phát triển nhanh chóng của internet.
Giậm chân tại chỗ, chỉ phát triển trong vòng tròn đua xe nhỏ hẹp, không thể nghi ngờ là vô cùng không sáng suốt, nhất là loại đội xe không có bao nhiêu danh tiếng như bọn họ.
Anh thở ra một hơi khói trắng, cuối cùng chậm rãi mở miệng:
- Quyết định, sau này đội xe sẽ chuyển hình, đi theo con đường truyền thông, bình thường khi mọi người luyện tập thì quay nhiều video một chút, đến lúc đó làm thành video đăng lên mạng.
- Thật không?
- Quá tốt rồi!
- Sư phụ vạn tuế!
Trong đội xe ngoại trừ đại đồ đệ ra thì cơ bản đều là những người trẻ tuổi tương đối mốt.
Nghe thấy sư phụ làm ra quyết định này, nhất thời lớn tiếng hoan hô, toàn bộ phòng nghỉ lại lần nữa lâm vào một mảnh náo nhiệt.
Lại không ai chú ý tới.
Lúc này, tài khoản Quan Phương của công ty Hồng Hoang lại lặng lẽ đổi mới một động thái hoàn toàn mới
...
- Anh nói cái gì, bên Hồng Hoang sắp đăng bán trò chơi mới à?
Tổng bộ tập đoàn Hoán Hải.
Tăng Phú Minh ngồi trong phòng làm việc, lập tức nhận được thông tin về trò chơi đua xe mới của Hồng Hoang.
- Đúng vậy, Hồng Hoang vừa mới gửi một thông báo mới, nói là giữa trưa ngày mai chính thức đăng bán.
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của nhân viên.
- Mới trôi qua mấy tháng mà thôi, cũng quá nhanh rồi đó.
Chân mày Tăng Phú Minh cau lại.
Từ sau khi thua trận ở triển lãm lần trước, anh vẫn nhớ rõ công ty đột nhiên xông ra này, chỉ là bởi vì quá bận nên mới không đếm xỉa tới mà thôi.
Kết quả lại không ngờ.
Mới hơn nửa năm ngắn ngủi.
Bọn họ trước sau đã làm ra trò chơi Thợ Săn Quái Vật và đua xe mới, nhanh chóng trưởng thành đến mức ngay cả anh cũng không thể bỏ qua.
Hơn nữa không biết có phải là ảo giác hay không.
Ahn luôn cảm giác công ty này vẫn luôn đối nghịch với Hoán Hải bọn họ.
Mỗi khi bọn họ tuyên bố trò chơi mới thì chắc chắn sẽ có bóng dáng của công ty này. Thật giống như âm hồn không tan.
Nhưng anh cũng không nhớ mình từng có va chạm với một người tên là Trần Lâm.
- Là mình nhớ nhầm à?
Tăng Phú Minh lắc đầu, gạt những ý tưởng lung ta lung tung này ra.
- Tính toán thì bây giờ ban giám đốc đang đàm phán chuyện đầu tư vốn, đến lúc đó nhất định sẽ phát ra một khoản tài chính lớn nhanh chóng chiếm lĩnh thị trường, cũng không có thời gian đi quản những công ty nhỏ này.
Mặc dù nhóm tư bản dự tính đến cuối năm mới có thể chính thức ra trận.
Nhưng bây giờ đã có một phần nhỏ bắt đầu sắp xếp ở sau lưng, hiệp đàm đầu tư vốn với các công ty trò chơi lớn khác.
Đợi đến khi lượng tài chính lớn chảy vào thị trường.
Đủ loại trò chơi sẽ bộc phát theo kiểu giếng phun, đến lúc đó áp lực cạnh tranh sẽ rất lớn.
Cho nên rất nhiều công ty đều cười Hồng Hoang quá ngu, lại chọn thời điểm này tuyên bố trò chơi mới.
Làm như vậy quả thật có thể thu được ưu thế trong thời gian ngắn ngủi.
Thật sự là đến lúc đó, tất cả công ty đều đang tuyên bố trò chơi mới, mà anh lại không lấy ra được, không hấp dẫn được người chơi thì làm gì còn có sức cạnh tranh nữa?
- Chết cười, rốt cuộc là mấy người Hồng Hoang này thật sự không hiểu hay là giả vờ không hiểu? Bây giờ có trò chơi không nên giấu trong tay trước à?
- Dù sao thì cũng mới thành lập không bao lâu, không hiểu quan sát hướng gió thị trường, vẫn là quá non nớt.
- Có lẽ là muốn thừa cơ hội này nhanh chóng kiếm bộn, làm như vậy thật ra cũng không thể trách nhiều.
- Thời gian ngắn như vậy làm ra trò chơi đua xe có thể tốt cỡ nào chứ? Ngày mai sẽ đợi đến xem bọn họ trở thành trò cười.
Đối với vệc Hồng Hoang chọn vào tuyên bố trò chời mới vào thời điểm này, gần như tất cả công ty đều không thấy là lựa chọn đúng đắn tốt, cho rằng bọn họ quá nóng vội.
Mà ngay trong bầu không khí quỷ dị này.
Xe Đua Cực Phẩm cuối cùng cũng chính thức được bán.
…
- Mau nhìn xem, lượng tiêu thụ bây giờ thế nào rồi?
Công ty Hồng Hoang.
Trò chơi vừa mới được bán hơn nửa giờ, lão Tống đã từ đằng xa vội vàng chạy đến.
Trò chơi này là hạng mục quan trọng mà đoàn đội Lê Minh bọn họ đã tốn rất nhiều sức lực để chế tác, lại kiểm tra vô số lần.
Hơn nữa những đồng nghiệp khác đều đang chờ xem bọn họ bị chế nhạo.
Cho dù là lão thì vào lúc này cũng biểu hiện vô cùng gấp gáp, không kịp chờ đợi hỏi thăm tình huống tiêu thụ.
- Tống lão đại, hình như tình hình không quá lạc quan...
Tên nhân viên phụ trách thu thập số liệu thị trường hơi có vẻ chần chờ, mở ra màn hình sau khi trò chơi được công bố.
Vừa nhìn vào.
Lão Tống lập tức nhìn thấy mũi tên chỉ xuống màu đỏ.
Lượng tiêu thụ của Xe Đua Cực Phẩm không những không tăng lên, mà còn giảm xuống!
- Chuyện gì vậy? Sao lượng tiêu thụ lại giảm xuống?
Lông mày lão Tống nhíu một cái, vẻ mặt có chút khó coi.
- Hẳn là số tiền lui khoản và mua sắm trò chơi chênh lệch.
Nhân viên chần chờ một chút, nói.
- Ý là lượng tiêu thụ nửa giờ còn không đuổi kịp số lượng lui khoản à?
Giọng nói của lão Tống đột nhiên cao lên mấy phần.
- Vâng... Đúng vậy, cũng chỉ có loại khả năng này.
- Chết tiệt!
Lão Tống tức giận mắng một tiếng:
- Xem ra chúng ta vẫn rất lạc quan với thị trường trò chơi đua xe rồi.
Vì trò chơi này, bọn họ đầu tư cũng không ít.
Ví dụ như định chế âm nhạc, nguyên họa tranh minh hoạ, tài liệu mô hình, nhân công, cũng là một con số không nhỏ.
Nếu như hao tổn, tuy rằng không đến mức tổn thương đến gân cốt, nhưng lại kéo chậm tiết tấu của bọn họ, vô cùng bất lợi đối với thị trường biến động kế tiếp.
- Cậu cứ tiếp tục thống kê số liệu trước đi, tôi đi tìm Tổng giám đốc Trần!
Câu nói vừa dứt, lão Tống đã vô cùng lo lắng chạy về phía văn phòng của Trần Lâm, chỉ để lại một đám nhân viên nhao nhao ngẩng đầu, mặt tràn đầy vẻ sầu lo.