Những con Gnoll xông tới trước mặt không hiểu lí do gì mà ngã xuống. IQ thấp bé của bọn chúng không thể nào hiểu càng tiến vào thì lại càng bị thương.
Vòng bên ngoài quả thực chỉ là tuyết rơi vương phất, nhưng chỉ là cảm giác ảo lừa gạt những tên IQ thấp, càng tiến vào trong, que băng càng ngày càng dày đặc, từ ngón tay nhỏ như ngón cái đến to như trứng ngỗng, thậm chí to bằng cục gạch. Những que băng bay vèo vèo từ trên trời xuống, mang theo một dòng chảy mãnh liệt của không khí.
Que băng rơi xuống đất vụn vỡ, bụi tuyết bay phất phơ trong không trung.
Không khí lạnh thấu xương làm tê cứng thần kinh của họ, ngay cả những cục mưa đá và những que băng dài nhọn rơi trúng đầu cũng không còn cảm giác.
Có những con Gnoll không mọc mắt thông minh tới nỗi giơ tấm khiên da để vượt qua vùng chết chóc do Bão Phong tuyết tạo thành, nhưng kết cục của chúng cũng không tốt hơn những con trước bao nhiêu, bị từng que băng đâm xuống vo lại thành cục xí ngầu.
Mười mấy người Makaroo lúc đầu vội vã, khẩn trương dựng khiên trước mặt, rút kiếm ứng phó với sự tấn công của loài Gnoll.
Họ nhìn thấy Gnoll sau khi chỉ thị của Hogg xông thẳng tới… ai ngờ dính chưởng… lại xông lên… lại dính chưởng…
Gần như xông lên không phải là con quái thú có thể giết chết họ, mà là những con lợn bị đưa vào lò mổ.
Mọi người đều đang nhìn theo vòng tròn do băng tuyết tạo thành vây quanh họ, không hề làm hại họ, mà lại trở nên dày đặc hoặc loãng đi theo sự tấn công của loài Gnoll.
Rõ ràng cảm thấy pháp lực của người trong xe ngựa sẽ cạn kiệt bất cứ lúc nào, rõ ràng vòng tròn bảo vệ này sẽ vô hiệu bất cứ lúc nà nhưng chuyện này không hề xảy ra, mỗi lần độ dày đặc của que băng bị giảm xuống, và gần như không thể giết thêm được một con Gnoll nào nữa, thì pháp lực lại được bổ sung một cách kì lạ, độ dày đặc của que băng lại trở về trạng thái ban đầu.
Tiếng gầm gừ giận dữ của Hogg, Gnoll có nhiều lần định bỏ chạy, lại có nhiều lần tiếp tục bất chấp tấn công Makaroo bọn họ, sau đó chỉ biến thành một xác cóng trong vòng tròn Bão Phong tuyết.
Ban đầu là trận chiến kịch liệt, sau đó thì, mọi người đều cảm thấy có gì đó khác lạ.
Dường như kẻ tấn công không phải là thủ hạ của “ác mộng rừng Elvin”, mà là một đám cừu non bị người chăn cừu bỏ lại giữa trời tuyết.
Có người tính toán móng của bao nhiêu con Gnoll này sẽ đổi được bao nhiêu tiền thưởng.
Con trai của Makaroo tuổi đời non trẻ, giả chết đưa thanh kiếm ra, đến gần nếm trải uy lực của Bão Phong tuyết.
- Không.
Mặt Makaroo biến sắc, ông dường như thấy được cảnh tượng con trai bị que băng đâm xuống giống như loài Gnoll ngu ngốc.
Dù sao, trong mắt của ông, cho dù là pháp sư Thiên Không nổi danh nhiều năm, hoặc là pháp sư Thần Tinh cũng không thể có năng lực kiểm soát nhỏ nhặt như vậy.
Không ngờ, thanh kiếm mới đưa ra, vòng bảo vệ của Bão Phong tuyết có một vòng tròn nhỏ lồi ra ngoài theo hướng của thanh kiếm.
- Hi!
Anh còn nhìn chưa đã, thì ba anh đã kéo anh vào.
- Ba à, con không… sao?
Người trẻ trợn tròn mắt, trong mắt hiện lên chữ không tin nổi, nếu không phải ba anh kéo anh vào, thì bây giờ anh đã biến thành một cái xác rồi.
Chỉ còn khoảng cách mấy ngón tay, một lưỡi rìu khổng lồ làm từ đá cột vào thanh gỗ, bay qua mặt anh. Lưỡi rìu bay chém qua que băng ngay trước trán, để lại vết máu của que băng – anh sẽ không tưởng tượng được nếu bản thân bị chém trực diện, thì cảnh tượng đó sẽ như thế nào.
Đại khái là đầu và cổ, còn nón giáp theo lý thuyết là có khả năng bảo vệ cũng bị tan tành trong phút chốc, trở thành vật thể không phân biệt được là sắt hay máu thịt!
“Xẹt” nhìn thấy lưỡi rìu chém xẹt ngang trong không trung, lính đánh thuê ai cũng hít một hơi dài.
Nhìn thấy Hogg cố gắng chống chọi với hàng trăm que băng bắn xuống, cố gắng phá vỡ sự trói buộc của Bão Phong tuyết đánh vào nỗi ám ảnh của vòng bảo vệ, ai cũng sẽ nghi ngờ, có phải có người nào có thể đối đầu với tên quái vật này?
Đáp án là… có!
Cánh cửa xe ngựa hầu như chưa bao giờ mở ra, tiếng “cọt kẹt” mở cửa. Bộ đồ pháp sư xanh trắng, cùng với huy hiệu của pháp sư đại địa chính là hình ảnh nổi bật nhất trong đêm không trăng.
Cơn Bão Phong tuyết dữ dội đột nhiên chuyển hướng, không từ trên trời rơi xuống nữa, mà lấy xe ngựa làm trọng tâm, trong phút chốc bắn ra bên ngoài.
“Á á” bên tai, toàn là tiếng kêu la thảm thiết của loài Gnoll.
Thế nhưng ai cũng hiểu rõ, đây chưa phải là sự kết thúc.
Có rất nhiều con Gnoll chết, cũng có rất nhiều con Gnoll trọng thương, nhưng ít nhất còn có bốn phần quân số trong bộ lạc Gnoll vẫn còn nguyên vẹn.
Từ lúc bắt đầu trận chiến tới giờ Đỗ Khắc không nói lời nào đặt tay lên vai của Makaroo, lên tiếng:
- Makaroo, nhân lúc ta và Hogg quyết chiến, ông và người của ông hãy thử thoát thân. Nếu có ai may mắn về tới Bão Phong thành, thì xin hãy nói pháp sư Norton, Đỗ Khắc ta phụ lòng tín nhiệm của ông ấy rồi.
Makaroo lắc đầu:
- Lính đánh thuê mà bỏ rơi chủ nhân của mình thì còn ai dám tin tưởng mà thuê tiếp nữa. Còn chưa nói tới chuyện ngài đã cứu mạng con trai tôi, điều này cũng đủ khiến tôi mất đi tư cách làm người rồi.
Makaroo và thuộc hạ của ông đều có cùng một biểu cảm – đó là một ánh mắt nguyện chết cùng nhau.
Đỗ Khắc im lặng một hồi rồi nói:
- Vậy ông và người của ông phải tự lo liệu.
Giây tiếp theo, đôi mắt đen thẳm của Đỗ Khắc đối đầu trực diện với mắt đỏ ngầu của Hogg.
Rõ ràng bất đồng ngôn ngữ, nhưng hai bên đều hiểu, đây là một trận quyết chiến giữa hai thủ lĩnh.
Ai thắng thì thế lực còn lại của đối phương đều sẽ bị quét sạch trong phút chốc.
“Hú! Hú! Hú! Hú” Hogg nhúc nhích mũi chó to bự, thở hì hục, kích thích giác quan của nó về sự khao khát mùi máu tanh.
Cánh tay còn thô hơn cả lưng của Đỗ Khắc gồng căng lên, những múi thịt vạm vỡ rắn chắc căng tràn. Hogg dễ dàng vác lên vai một cái rìu tự tạo bằng đá dài 6m, trong thoáng chốc, khí thế oai hùng.
Đỗ Khắc đột nhiên khựng lại.
Lúc này, đám Gnoll bị thương ban nãy lại ồ ạt xông lên.
Chiến thuật của loài Gnoll có hai loại: cùng nhau rút hoặc là cùng nhau tấn công.
Makaroo họ rốt cuộc sẽ như thế nào, đây không phải là điều Đỗ Khắc có thể phân tâm giúp đỡ. Anh ấy đặt toàn bộ sự tập trung lên người của Hogg.
Nếu là Đỗ Khắc trước khi mới rời khỏi Bão Phong thành, thì chắc chắn sẽ không phải là đối thủ của Hogg.
Hogg sai ở chỗ, hắn để Đỗ Khắc ra tay trước.
Đỗ Khắc không hề biết, hóa ra trong thế giới Azeroth cũng có cái gọi là điểm kinh nghiệm. Nói là điểm kinh nghiệm thì cũng không đúng lắm, vì rõ ràng hệ thống ghi là:
- Chúc mừng ngài, do túc chủ sử dụng “Nhà tù quenching Tatson” và “Bão phong tuyết” cấp 1 tổ hợp thành pháp thuật “Bão phong băng hàn” để giết hạ loài Gnoll, ngài nhận được năng lượng linh hồn 110 điểm từ cơ thể của chúng. Ngài có thể sử dụng năng lượng này để mở rộng con đường trở về của ma pháp.