Bao Tử Sủng Vật Điếm

Chương 11


Năm mới sắp đến, phố lớn ngõ nhỏ đã thay đổi thành phong thái trang hoàng mang đậm hương vị ngày tết.

Nhưng nhiệt độ ngoài trời không đồng bộ cùng nhiệt tình của mọi người, càng đến những ngày cuối năm, nhiệt độ càng ngày càng thấp.

Trời vừa sáng, Lâm Hạ giúp Hamster nhỏ mặc vào áo lông vũ.

Trần Minh Tông tặng khăn quàng cổ vừa vặn có tác dụng, Hamster nhỏ đem khăn quàng cổ đeo lên, cả người đều hiện ra dáng vẻ tinh thần hoạt bát.

"Xuất phát." Sau khi bữa sáng, Lâm Hạ đêm bọn nhỏ cùng nhau ra ngoài.

Mấy sinh viên làm thêm trong cửa hàng đã được nghỉ để về nhà từ hôm qua rồi, Lâm Hạ tặng cho mỗi người một bao lì xì thật lớn trước khi họ về ăn tết.

Trong cửa hàng còn lại hai sinh là người bản địa tại đây, nghỉ lễ vẫn sẽ tiếp tục đến làm thêm, cho nên Lâm Hạ sẽ không quá bận rộn.

Hôm nay vừa mới mở cửa hàng chưa được bao lâu, Trần Minh Tông đã tới rồi.

Y thấy Hamster nhỏ đang đeo khăn quàng cổ y tặng, vẻ mặt nghiêm túc ngàn năm không đổi thế nhưng có dấu hiệu rạn nứt.

"Em như vậy rất dễ nhìn." Trần Minh Tông nói với Hamster nhỏ.

" Cám......!Ơn......" Nói hắn dễ nhìn chính là có ý tứ khen ngợi hắn, Hamster nhỏ nghĩ vậy.


Hamster nhỏ cảm thấy Trần Minh Tông là một người rất tốt, không chỉ tặng quà cho hắn mà còn khen hắn đẹp.

"Hamster nhỏ, chút nữa cậu ở lại cùng đại ca Minh Tông nhé." Trần Minh Tông hôm nay tới đây mục đích chính là giúp Hamster nhỏ làm kiểm tra, Lâm Hạ để bọn họ đi lên tầng hai cho yên tĩnh hơn.

Sau khi Lâm Hạ nói với hamster nhỏ, cậu nhóc liền vui vẻ chấp nhận ở một mình cùng Trần Minh Tông.

Lâm Hạ thật sự là bội phục hamster nhỏ, thế nhưng một chút đều không sợ Trần Minh Tông.

Sự thật là, hamster nhỏ căn bản không hề biết Trần Minh Tông đáng sợ chỗ nào.

Sau khi hai người lên tầng, Lâm Hạ thừa dịp trong tiệm còn chưa có khách ghé thăm, liền bắt đầu làm kiểm tra cho nhóm thú cưng trong cửa hàng.

Con vật nhỏ đầu tiên trong tiệm được làm kiểm tra sức khoẻ là một chú mèo Ragdoll tên Bao Tay Nhỏ được một tuổi rưỡi.

Bao Tay Nhỏ cũng không phải mèo thuần chủng, mà là lai giữa mèo Ragdoll cùng mèo lông dài.

Nhóc con này là Lâm Hạ ở thùng rác phát hiện, nhìn dáng vẻ là bị vứt bỏ.

"6.5 kg, thể trọng bình thường." Lâm Hạ nói cho Bao Tay nhỏ biết cân nặng, con mèo đực một tuổi rưỡi nặng 6.5 kg vẫn nằm trong phạm vi bình thường.

Lúc trước khi Lâm Hạ mang Bao Tay nhỏ về đây, nó vẫn chỉ là một cục bông nho nhỏ, hiện tại đã biến thành Cục Bột To.

Bao Tay Nhỏ tới cửa hàng thú cưng đã được một năm rưỡi, có rất nhiều người muốn nhận nuôi nó, nhưng đều bị Lâm Hạ cự tuyệt.

Lâm Hạ thực cẩn thận trong việc chọn chủ nhân cho nhóm tiểu động vật, ngoài việc tìm hiểu về nhân phẩm của người đó còn phải hiểu cả về khả năng kinh tế của họ, Lâm Hạ còn phải ý nguyện của nhóm tiểu động vật.

Lâm Hạ vẫn luôn tin tưởng động vật là có linh tính, chúng nó có thể lựa chọn chủ nhân thích hợp cho chính mình.

Nếu nhóm tiểu động vật không sẵn lòng đón nhận người muốn nhận nuôi, cậu sẽ không miễn cưỡng.

Bao Tay Nhỏ vẫn luôn không muốn đi cùng người muốn nhận nuôi nó, Lâm Hạ liền vẫn giữ nó lại chăm sóc.

Trước mắt, nhóc mèo Ragdoll này là con mèo có nhan trị cao nhất trong cửa hàng thú cưng, có thể nói là trong đảm đương trọng trách làm linh vật của tiệm.

"Meow ~" Bao Tay Nhỏ thân mật mà liếm láp lòng bàn tay Lâm Hạ.
"Bao Tay ngoan." Lâm Hạ bị liếm ngứa đến cười lên tiếng, một người một mèo cùng nhau chơi đùa.


.

Truyện hay luôn có tại == TRU МtrцyeИ.

VN ==
"Xin chào, xin hỏi nơi này có mèo Ragdoll không?" Một nam nhân trẻ tuổi tiến vào hỏi.

"Chào ngài, xin hỏi ngài muốn nhận nuôi không?" Lâm Hạ ôm bao Tay đi qua.

"Chỉ có thể nhận nuôi sao?" nam nhân trẻ tuổi hỏi.

"Đúng vậy, những động vật nhỏ nơi này của chúng tôi chỉ có thể được nhận nuôi." Lâm Hạ mỉm cười.

"Tôi có thể nhận nuôi một con mèo Ragdoll ở đây hay không?" Nam nhân trẻ tuổi tuy rằng cảm thấy hoang mang, nhưng anh nhanh chóng tiếp nhận.

"Đương nhiên có thể, bất quá chúng tôi nơi này nhận nuôi là có điều kiện." Lâm Hạ nói.

"Điều kiện gì?" Nam nhân trẻ tuổi sốt ruột muốn một con mèo Ragdoll, chỉ cần là hắn có thể tiếp thu, hắn đều nguyện ý thử, tuy rằng lấy thân phận của hắn không cần làm như thế.

"Đầu tiên chúng tôi muốn biết về tình huống của ngài, tiếp theo chúng tôi muốn xem sủng vật có nguyện ý hay không lựa chọn ngài làm chủ nhân nó, cuối cùng là muốn ngài làm tình nguyện viên trong cửa hàng một tuần."
Đây là điều kiện mà Lâm Hạ đưa ra, làm được điều đó cũng không phải rất khó, nhưng rất nhiều người nghe xong nói thẳng từ bỏ, những người này Lâm Hạ sẽ không suy xét thêm nữa.

"Còn gì nữa không?" Nam nhân trẻ tuổi hỏi, sau khi thấy Lâm Hạ lắc đầu hắn yêu cầu trước xem mèo trước.

"Trước mắt trong tiệm chúng tôi chỉ có một con mèo Ragdoll, chính là con mà tôi đang ôm này." Lâm Hạ hướng Bao Tay cho nam nhân trẻ tuổi nhìn.


"Thực đáng yêu." Nam nhân hiển nhiên thực vừa lòng Bao Tay, "Chính là nó."
"Mời ngày đưa giấy tờ chứng minh thân phận." Lâm Hạ đưa người nam nhân đến sô pha ngồi xuống.

"Tiếp theo đây tôi sẽ hỏi ngài một ít vấn đề, hy vọng ngài căn cứ tình huống thực tế của mình trả lời."
"Được." Nam nhân lấy ra chính minh thư cùng danh thiếp.

"Triệu tiên sinh." Lâm Hạ nhìn chứng minh thư cùng danh thiếp nam nhân.

Anh ta tên là Triệu Vũ Hạo, năm nay 26 tuổi, là một CEO công ty khoa học kỹ thuật, có thể nói là tuổi trẻ đầy hứa hẹn.

"Triệu tiên sinh, xin hỏi ngài vì cái gì muốn nhận nuôi một con mèo Ragdoll?" Lâm Hạ nhìn ra được Triệu Vũ Hạo không phải người rất yêu thích động vật.

"Bởi vì người tôi thích vẫn luôn muốn nuôi một con mèo Ragdoll, đây là nguyện vọng năm mới của cậu ấy." Nhắc tới người mình thích, Triệu Vũ Hạo cả người đều biến ôn nhu.

"Tôi là gần đây mới biết được, hiện tại đi trại giống mua một con đã không còn kịp rồi, cho nên bằng hữu của tôi đề cử tới nơi này thử vận may."
——
10/4/2020
10 ngày ở nhà cách ly sắp nhìn thấy điện thoại cười với mình mất rồi.

(;༎ຶД༎ຶ).

Bình Luận (0)
Comment