Nguyên lai vừa rồi ra tay chính là thủ lĩnh yêu thú ngũ tộc, mà công kích của Linh Miêu Yêu Vương thì đánh vào trên người Ngân Giáp Sơn Thú.
Ngân Giáp sơn thú vốn có lực phòng ngự kinh người, Linh Miêu Yêu Vương công kích nó chính là tự mình tìm khổ.
Trước mắt chúng còn chưa đạt tới thất giai, vẫn ở ở lục giai đỉnh phong, nhưng đột phá thất giai cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Lần xuất hiện này cũng là Tiêu Minh thông qua tinh thần kết nối để cho chúng phối hợp với Elise đem yêu vương sâu trong Hắc Ám Sâm Lâm bắt về.
Đầu tiên là Elise dùng nhện khôi lỗi đem yêu tướng lục giai của yêu vương khác nổ ngất, hoặc là mất đi sức chiến đấu, sau đó Elise đi vào đối phó yêu vương.
Thủ lĩnh ngũ tộc thì mang theo bộ lạc của mình đối phó yêu thú ngũ giai còn lại.
Ngưu Ma Vương nhấc tay Linh Miêu Yêu Vương lên, tùy ý treo trên vai mình, nói với Elise: "Bên ngoài tạp chủng đều bỏ chạy, chúng ta đem những yêu vương này đi gặp chủ nhân đi. ”
Chỉ cần Tiêu Minh khống chế những yêu vương này, về sau toàn bộ Hắc Ám Sâm Lâm đều sẽ trở thành hậu hoa viên của Tiêu Minh, mà thủ hạ của chúng tự nhiên cũng sẽ trở thành chiến lực của Tiêu Minh.
Cho nên trong trận đối chiến vừa rồi, thủ lĩnh ngũ tộc cùng Elise đều không hạ tử thủ, có thể thì đánh ngất xỉu, có thể chạy thì cho chạy đi.
"Được."
Tuy rằng huyết mạch và đẳng giai của Elise đều cao hơn thủ lĩnh ngũ tộc, nhưng thời gian mình đi theo Tiêu Minh không lâu như chúng nó, cho nên đối mặt với chúng nó cũng không có vẻ ngạo mạn như lúc trước đối mặt với bốn gã Yêu Vương kia.
Vương Thành Minh Quốc.
Trong một phòng hội nghị.
Võ quan cao cấp Minh quốc toàn bộ tụ tập ở nơi này.
"Bệ hạ, là có chuyện gì trọng yếu thông tri sao?" Quách Úy hỏi.
Tiêu Minh không có lựa chọn trực tiếp thượng triều ở đại điện, mà là lựa chọn gọi một đám võ quan có độ tín nhiệm cao tới nơi này, hiển nhiên là có chuyện cơ mật gì muốn nói.
"Không sai." Tiêu Minh gật gật đầu, sự tình dị không gian trọng đại, trước mắt bị Tiêu Minh gọi tới tất cả đều là thuộc hạ trung thành đạt tới cấp bậc tử trung.
Những người mặc dù trung thành phi thường cao, nhưng còn không đạt tới mức tử trung cũng không được gọi tới.
Tiêu Minh không có nhiều lời, trực tiếp đem dị không gian lấy ra.
Bản thân đi vào trước một bước, mọi người liếc nhau một cái rồi cũng đi theo.
"Đây là... Chúng ta ra ngoài à? "Nhìn thấy hoàn cảnh rộng lớn sáng sủa nơi này, Quách Úy còn tưởng rằng đây là một cái cửa truyền tống, đem bọn họ truyền tống đến một chỗ nào đó ngoài vương cung.
Tiêu Minh lắc đầu nói: "Nơi này là dị không gian, cũng có thể nói là một thế giới khác, tốc độ thời gian bên trong gấp mười lần bên ngoài, nói cách khác ở bên trong mười ngày, bên ngoài cũng chỉ có thể qua một ngày mà thôi. ”
"Cư nhiên thần kỳ như thế."
Mọi người vốn đã đối với Tiêu Minh thỉnh thoảng lấy ra một ít vật phẩm thần kỳ thấy lạ không ngạc nhiên, nhưng hiện tại lại xuất hiện một thứ ngoài tưởng tượng của bọn họ, khiến cho bọn họ lần thứ hai nhịn không được kinh hô.
Trải qua Tiêu Minh một phen giải thích, mọi người cũng biết tác dụng của dị không gian, cùng với xa xa Ngộ Đạo thụ trân quý.
"Có không gian này chúng ta có thể nhanh chóng đạt tới Vương cảnh." A Tam cùng Thạch Ngạc, Trương Hâm ba người vây quanh nói chuyện với nhau nói chuyện.
Ba người bọn họ từng mơ ước chính là trở thành một cường giả Vương cảnh, chỉ là lại không biết, về sau bọn họ sẽ có thành tựu cao hơn.
"Sau khi có nơi này, sản lượng linh dược có thể tăng gấp mười lần." Cẩu Hoắc nhìn một mẫu ma thổ trước mắt hưng phấn nói.
Vì tăng nhanh tốc độ tăng lên tu vi của binh lính, cho nên bình thường thức ăn thường xuyên gia nhập một ít linh dược, ngay từ đầu linh dược còn đủ dùng, nhưng theo quân đội Minh quốc khuếch trương, linh dược càng ngày càng khan hiếm, cuối cùng lại càng phải đi tìm Vạn Bảo thương hội mua.
Hiện tại có thời gian chênh lệch của dị không gian này, về sau linh dược chẳng những không thiếu, còn có thể tiến hành tàng trữ hoặc bán ra.
Sau này chúng ta ở chỗ này tu luyện sao? Mặc Chính Văn từ Việt quốc trở về kích động nói.
Có Ngộ Đạo Thụ so với Ngộ Đạo Bia còn trân quý hơn, Vương cảnh đỉnh phong hắn liền có thể trong vòng một năm đột phá đến hoàng cảnh.
Không đúng, một năm là thời gian nơi này, dùng thời gian bên ngoài tính thì đó chính là trong vòng hai tháng.
Tiêu Minh gật gật đầu, có không gian này thời gian chênh lệch, cùng Ngộ Đạo Thụ trợ giúp, các ngươi có thể trong thời gian ngắn nhất đột phá đến hoàng cảnh, cũng chỉ có các ngươi trưởng thành, Minh quốc chúng ta mới có thể phát triển tốt hơn. ”
Sau đó lại trải qua một phen nói chuyện, Tiêu Minh nói kế hoạch phát triển một năm kế tiếp.
Tỷ như kế tiếp Tiêu Minh sẽ đem dị không gian đặt ở một địa phương cố định, lúc không có việc gì võ quan đều đến bên trong dị không gian tu luyện.
Cùng với việc để cho Vũ Thành Nghĩa đi chọn một vạn binh lính mang đến trong dị không gian tu luyện trường kỳ, những binh lính kia không giống với võ quan.
Võ quan đều là Tiêu Minh tin tưởng, cho nên có thể tự do ra vào, binh lính sau khi đi đến dị không gian không được phép thì không được rời đi.
Địa phương bên trong dị không gian đủ lớn, đủ cho mười vạn người sinh hoạt, đừng nói chỉ là một vạn.
Họp xong, tất cả mọi người đều theo Tiêu Minh rời khỏi dị không gian.
Sau khi rời khỏi dị không gian, tất cả mọi người đều tự tản đi.
Có người thu dọn hành lý chuẩn bị đi dị không gian bế quan, có người cần phải đi gặp bạn bè thân thích của mình nói mình muốn đi xa một chuyến.
Vũ Thành Nghĩa và một số võ quan thì đi quân doanh chọn binh lính, đương nhiên những binh lính này đều lấy lý do đi vùng đất xa chấp hành nhiệm vụ trường kỳ bị phân nhỏ mang đi.
Cẩu Hoắc thì đi chọn hạt giống linh dược thích hợp.
"Vũ Linh, cho nàng nè." Chờ tất cả mọi người rời đi, Tiêu Minh nắm lấy bàn tay nhỏ bé như không xương của Vũ Linh, nhét một túi đồ nhỏ cho nàng.
Trời ạ, bệ hạ người làm sao có nhiều như vậy! Sau khi Vũ Linh mở cái túi nhỏ ra, bị kinh nghiệm đan tràn đầy bên trong làm cho cho sợ ngây người.
Tiêu Minh cho nàng dùng kinh nghiệm đan, cho nên nàng biết rất rõ thứ này.
Lúc trước Tiêu Minh còn nói với nàng đồ chơi này rất trân quý, kết quả hiện tại thoáng cái xuất ra một đống lớn.
"Ngẫu nhiên kỳ ngộ đạt được." Tiêu Minh tùy ý nói.
Sau khi hệ thống thăng cấp, mua kinh nghiệm đan cũng sẽ không bị hạn chế mua nữa, Tiêu Minh cơ hồ muốn mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu.
"Cái này quá trân quý, hơn nữa ta cũng không cần nhiều như vậy, người vẫn là cho Mặc Mặc đi, tu vi của nàng so với ta thấp hơn rất nhiều." Vũ Linh muốn trả lại túi đầy kinh nghiệm đan cho Tiêu Minh.
Tiêu Minh lại ôm lấy eo nhỏ của Vũ Linh, đem mặt kề sát vào Vũ Linh nói: "Nàng dùng trước, chờ tu vi của nàng tăng lên tới Vương cảnh đỉnh phong sau đó cho Mặc Mặc là được. ”
Kỳ thật Tiêu Minh cho Vũ Linh cũng không nhiều lắm, vừa vặn đủ cho Vũ Linh cùng Mặc Mặc sử dụng mà thôi, dù sao cũng là nữ nhân của mình, chỗ tốt tự nhiên là có.
Về phần những người khác, chỉ có thể tự mình chậm rãi tu luyện, dù sao điểm năng lượng hiện tại của Tiêu Minh có hạn, tất cả đều cho kinh nghiệm đan mà nói khẳng định không đủ dùng, hơn nữa mình cũng phải dự trữ một chút để chuẩn bị cho nhu cầu bất ngờ.
"Được." Vũ Linh đỏ mặt, gật đầu đáp ứng.
Trải qua hai đêm “bồi bổ”, Vũ Linh xuất hiện càng thêm xinh đẹp động lòng người, thiếu phụ mị lực, làm cho Tiêu Minh lại có chút không chịu nổi.
Trực tiếp cúi đầu hôn xuống.
Tiểu Thúy phía sau thấy thế, vẻ mặt đỏ bừng, chạy ra khỏi phòng hội nghị đóng cửa lại.
"Hừ, bệ hạ thật sự là, cũng không nhìn phụ cận còn có người sao." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Thúy đỏ bừng bất mãn nói.
Nhưng nàng cũng chỉ có thể ở sau lưng chửi bới, nàng cũng không dám thật sự nói trước mặt Tiêu Minh.
Sau khi hạ nhiệt độ khuôn mặt nhỏ nhắn xuống, Tiểu Thúy liền ở bên ngoài hội trường làm thủ vệ, phòng ngừa có người đột nhiên xông vào quấy rầy Tiêu Minh và Vũ Linh.