Tiêu Minh câm lặng, cứ như vậy lẳng lặng nhìn nó.
Elise và các yêu vương khác cũng lần lượt nhìn nó.
Bốn phía tản mát ra bầu không khí xấu hổ, cho dù là Linh Miêu Yêu Vương cũng có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn yên lặng đi tới trước mặt Tiêu Minh yếu ớt nói:
"Chủ nhân..."
"Ừ..." Tiêu Minh chỉ có thể tỏ vẻ như chưa từng nghe nó nói gì.
Lại xuất ra một viên thuốc chữa thương cho Linh Miêu Yêu Vương ăn vào, để cho thương thế khôi phục hơn phân nửa.
Tiêu Minh cũng không vội vàng sắp xếp để chúng tiếp nhận truyền thừa, mà là để cho chúng nó trở về trước chỉnh hợp yêu đàn của mình.
Tiêu Minh để Elise cùng thủ lĩnh ngũ tộc đi hỗ trợ.
Sau khi chỉnh hợp xong, Tiêu Minh sẽ phái thuần thú sư chuyên môn đi tới, dưới sự phối hợp của những yêu vương này bắt đầu tiến hành công tác thuần hóa.
Đây là một khối lượng kỹ thuật rất lớn.
Bởi vì bốn yêu vương này ngoại trừ đồng tộc của mình ra, còn thống trị không ít chủng tộc khác, số lượng tổng hợp cộng lại có thể cao tới năm mươi vạn con.
Đây vẻn vẹn chỉ là một nửa trong Hắc Ám Sâm Lâm, còn lại đều là yêu quần rải rác cùng một ít yêu thú bộ lạc trung lập. Cho nên chuyện này cũng không đơn giản như thuần hóa thủ lĩnh ngũ tộc mấy ngàn yêu thú lúc trước.
Dựa vào tốc độ thuần phục hiện tại mà tính, chỉ riêng yêu quần thuần phục yêu vương đã phải hao phí ít nhất mười năm.
Cho nên Tiêu Minh cũng không có ý định thuần phục toàn bộ yêu thú trong Hắc Ám Sâm Lâm, để cho yêu vương bình thường thống trị là được, dù sao Tiêu Minh cần dùng đến chiến lực của đám yêu thú này, chỉ cần mệnh lệnh yêu vương, yêu vương lại chỉ huy chúng là được.
Thuần phục cũng chẳng qua là vì có thể ở dưới tình huống yêu vương không bên cạnh, nhân loại còn có thể bình thường chỉ huy yêu thú giúp đỡ hoàn thành công việc mà thôi.
Nhu cầu cũng không phải rất lớn, thuần phục một bộ phận yêu quần tính cách ôn thuận là đủ dùng.
Phiền toái duy nhất chính là sau khi thống nhất Hắc Ám Sâm Lâm, công tác săn bắn không thể không kiêng nể như trước, chỉ dựa vào săn bắn những yêu thú cấp thấp cùng yêu thú trung lập hiển nhiên là không đủ Minh quốc tiêu hao.
Mặc dù Tiêu Minh cho người ở bên ngoài nuôi nhốt một ít yêu thú cấp thấp, nhưng số lượng này còn kém xa, với dây chuyền sản xuất hiện tại Minh quốc không ngừng mở rộng.
Cho dù cộng thêm yêu quần do Yêu Vương thống trị, Hắc Ám Sâm Lâm này sớm muộn gì cũng sẽ bị săn bắn không còn.
Cho đến bây giờ, nhân viên săn thú đã bắt đầu cảm giác được số lượng yêu thú bên ngoài rõ ràng không đủ, bình thường khi săn thú đều phải dần dần xâm nhập vào sâu bên trong.
Chỉ sợ tài nguyên của Hắc Ám Sâm Lâm không duy trì được dây chuyền sản xuất lớn như vậy.
Vì vậy, chuyện cần thiết là tăng quy mô chăn nuôi.
Nhưng đầu tư ban đầu sẽ rất lớn, chu kỳ nuôi dài, trong thời gian ngắn khó có thể hồi vốn, đối với Minh Quốc hiện tại cần vốn mở rộng xây dựng mà nói, gánh nặng rất lớn.
Chăn nuôi có thể được thực hiện, nhưng không phải bây giờ.
Mà trước mắt có thể giúp Minh quốc giải quyết vấn đề này cũng chỉ có Man quốc.
Man quốc địa thế cao, không thích hợp trồng trọt.
Đất rộng thưa thớt, có diện tích lớn đồng cỏ tốt, cho nên chăn nuôi ở Man quốc vô cùng phát triển.
Thời kỳ đỉnh cao nhất, quy mô chăn nuôi gia súc của Man Quốc lên tới 28 triệu con.
Nhưng ngành chăn nuôi Man quốc tốt hay xấu có mối quan hệ rất chặt chẽ với thời tiết, thường vì nhiều lý do khác nhau dẫn đến vật nuôi chết hang loạt.
Mỗi khi đến thời điểm này, Man Quốc cần nhanh chóng đem đại bộ phận súc vật bán đi, đổi lấy lương thực hoặc kim tệ cất giữ, sau đó bảo hộ phần nhỏ súc vật còn lại.
Trước kia giúp Man quốc giải quyết vấn đề này chính là quý tộc Chu quốc đời trước, nhưng sau đó bị quý tộc mới chặt đứt.
Dẫn đến Man quốc hàng năm bất kể là tài nguyên khoáng sản hay là tài nguyên nông nghiệp đều phải lấy giá rất thấp bán cho Vạn Bảo Thương Hội duy nhất trong nước, đổi lấy một lượng nhỏ lương thực miễn cưỡng sống qua ngày.
Điều cần làm lúc này là khôi phục lại quan hệ với Man Quốc, thiết lập hợp tác thương mại mới.
Như vậy, chẳng những Minh quốc có thể giải quyết vấn đề tiêu hao thịt, Chu quốc còn có thể giảm bớt tiêu hao tài vật của biên phòng, Man quốc cũng có thể thu được thu nhập kinh tế đáng kể.
Bất quá ân oán mấy trăm năm nay của Chu quốc và Man quốc không phải là giải thích là có thể giải quyết.
Tùy tiện phái một đại biểu đi ngoại giao Man quốc, không chừng sẽ bị người Man Quốc phẫn nộ giết chết tại chỗ trút giận.
Vì thế lúc ấy Tiêu Minh trước khi rời khỏi Nam Bắc thành liền đem nhiệm vụ này giao cho Bạch Khởi.
Bạch Khởi bản thân thực lực cường đại, còn có hai lần đánh chết Man vương Man Quốc đại lui man quân, đối với người dân Man quốc vẫn là phi thường có lực uy hiếp.
Tin tưởng lấy thân phận Bạch Khởi đi tới, Man Quốc lúc trước cho dù có phẫn nộ hơn nữa, sau khi nhìn thấy Bạch Khởi cũng có thể khiến cho họ ngồi xuống nghe Bạch Khởi nói xong phương án hợp tác.
"Hiện tại Bạch Khởi hẳn là đã cùng Man vương mới nhậm chức của Man quốc gặp mặt rồi, không biết đàm phán có thuận lợi hay không." Tiêu Minh nói thầm.
Nếu như Man quốc cự tuyệt hợp tác mà nói, như vậy Minh quốc chỉ có thể lựa chọn hướng Vạn Bảo Thương Hội mua sắm, để cho Vạn Bảo Thương Hội ở giữa kiếm được một khoản chênh lệch lớn.
Sau khi đưa chúng yêu trở lại sâu trong sâm lâm, Tiêu Minh cũng xoay người rời đi.
Ba ngày sau.
Đối với Tiêu Minh vẫn ở trong dị không gian mà nói đã qua một tháng.
Quy tắc lực trong cơ thể cũng bị Tiêu Minh tiêu hóa một nửa, thực lực cũng đạt tới Hoàng cảnh trung kỳ.
Càng về sau lượng quy tắc cần thiết lại càng khổng lồ, hiện tại vẻn vẹn chỉ là bắt đầu, muốn đem toàn bộ quy tắc lực trong cơ thể tiêu hóa xong, nhanh nhất cũng phải hai năm.
Đương nhiên, đối với Tiêu Minh có được dị không gian mà nói, cũng chỉ trong vòng ba tháng có thể giải quyết chuyện này.
Tiêu Minh đột phá đến Hoàng cảnh trung kỳ chuẩn bị nghỉ ngơi một chút, vừa mới đi ra ngoài dị không gian chuẩn bị tìm một chỗ nghiên cứu thêm, Quách Úy lại tìm tới.
"Bệ hạ." Quách Úy cung kính thăm hỏi.
Nhìn thấy Quách Úy bước chân nhẹ nhàng, khóe miệng cũng sắp nhếch đến sau tai, không khó để phát hiện hiện tâm tình Quách Úy phi thường tốt.
"Nhìn biểu tình này của ngươi là có tin tức tốt gì muốn nói cho ta phải không?" Tiêu Minh hỏi.
"Đúng vậy bệ hạ, đây là một tin tức tốt."
"Nói một chút xem." Tiêu Minh ngược lại tò mò tin tức tốt gì có thể làm cho tên Quách Úy bình thường luôn mặt lạnh này cao hứng như thế.
Quách Úy mở miệng nói: " Đội ngũ phụ trách xây dựng thương lộ từ Minh quốc đến Lục Thông của chúng ta, lúc nổ núi phát hiện một cái bí ngân quáng mạch thật lớn. ”
Nghe được bốn chữ bí ngân quáng mạch, Tiêu Minh sửng sốt, lập tức trên mặt cũng lộ ra vui sướng nói: "Lớn bao nhiêu? ”
Quách Úy lắc đầu. "Còn chưa xác định, nhưng căn cứ vào khu vực thăm dò tính toán trước mắt, sẽ không nhỏ hơn quặng sắt mà chúng ta nắm giữ."
" Tốt." Tiêu Minh vỗ bàn khen ngợi.
Bí ngân là một loại kim loại phi thường hiếm, so với sắt thép còn cứng hơn, trọng lượng lại nhẹ như lông ngỗng.
Loại kim loại chiến lược này trên thị trường cơ bản không mua được, sớm đã bị các thế lực lớn trên thế giới độc quyền, muốn mua, vậy thì phải tiêu phí vượt xa giá trị kim loại mới có thể mua được.
Hiện giờ Minh quốc phát hiện ra một khoáng mạch lớn như vậy, tự cung tự cấp hiển nhiên đã không thành vấn đề.
"Công tác bảo mật thế nào rồi?" Tiêu Minh hỏi.
"Lúc phát hiện bí ngân, đội trưởng kiến công trước tiên phong tỏa xung quanh lại, biết tin tức cũng đều hạ khẩu lệnh." Quách Úy báo cáo.
Tuy rằng theo lực lượng Hoàng cảnh Minh quốc lục tục sinh ra, đã càng ngày càng không cần e ngại uy hiếp đến từ hoàng triều.
Nhưng để tránh phiền toái không cần thiết, vẫn là tạm thời phong tỏa tin tức trước một chút.