Nhìn thấy Yến Ngọc cái tên đáng ghét này, tâm tình Khương Tử Lan càng kém, không thèm để ý, vòng qua hắn rời đi.
Yến Ngọc thấy tâm tình Khương Tử Lan tựa hồ không tốt lắm, sợ Khương Tử Lan nổi giận, cũng không dám đuổi theo, chỉ có thể ngơ ngác đứng nguyên nhìn bóng lưng nàng.
Phụ thân an bài cho hắn một nhiệm vụ trọng yếu, đó chính là sớm một chút theo đuổi Khương Tử Lan, sau đó sinh thêm mấy đời sau, nếu không chờ đến khi Khương Tử Lan hai bảy tám chín tuổi, đến lúc đó chỉ kịp sinh một đứa.
Lúc đầu Yến Ngọc còn không muốn đáp ứng, dù sao muốn theo đuổi nữ tử đế hoàng, mình không thể mặt dày bám đuôi nữ nhân, nhưng khi Yến Ngọc nhìn thấy Khương Tử Lan lần đầu tiên, liền bị khuất phục thật sâu.
Nghĩ thầm có thể cưới được thê tử xinh đẹp như vậy còn có thể thuận tiện hoàn thành nhiệm vụ của phụ thân, trên thế giới cư nhiên có chuyện tốt như vậy.
Biết Khương Tử Lan nhiều nhất chỉ có thể sống đến ba mươi tuổi, Yến Ngọc cũng sốt ruột, dù sao mình nếu sớm theo đuổi được Khương Tử Lan, thời gian mình có thể hưởng phúc càng nhiều hơn một chút.
Mang theo nhiệm vụ của phụ thân, cùng tâm tình kích động, Yến Ngọc vô số lần lấy lòng nịnh bợ, nhưng đổi lại đều là khuôn mặt lạnh lùng của Khương Tử Lan, trong lòng hắn đã sớm tràn ngập lửa giận.
Nắm tay dưới ống tay áo nắm chặt tay, gân xanh trên trán phồng lên.
"Chờ đi, sớm muộn gì ngươi cũng là của ta, đến lúc đó ta sẽ cho ngươi biết sự lợi hại của ta."
Thiêu kiêu của đế quốc cơ bản không ai có thể cạnh tranh với hắn, chuyện của Yến Ngọc và Khương Tử Lan cơ bản là chuyện đinh đóng cột, chỉ là vấn đề thời gian sớm muộn mà thôi.
Mặc dù vô cùng phẫn nộ, nhưng vừa nghĩ đến Khương Tử Lan sớm muộn gì cũng phải nằm trên giường của mình, lửa giận trong lòng nhất thời tan thành mây khói, ngược lại liền kích động cùng hưng phấn.
Đối với chuyện theo đuổi Khương Tử Lan trước thời hạn, trong lòng Yến Ngọc đã không còn hy vọng quá lớn, hắn hiện tại chỉ hy vọng ngày Khương Tử Lan thỏa hiệp đến sớm một chút.
Vừa buồn bực trở lại phòng, Khương Tử Lan đột nhiên thần sắc khẽ động, trước mặt xuất hiện một khe nứt không gian nhỏ, từ bên trong bay ra một cái không gian giới chỉ.
Đưa tay một cái, xem xét vật vật bên trong, ngoại trừ linh thạch thượng phẩm mà Yến Ngọc để cho cẩu cẩu tử thu thập ra, còn có một phong thư.
"Là thư không gia gia viết cho ta." Nhìn thấy thư của Không Minh đại đế, tâm tình vốn buồn bực của Khương Tử Lan quét sạch, vui vẻ mở phong thư ra.
Nhưng mà khi Khương Tử Lan xem xong nội dung bên trong, sắc mặt nhất thời lại trở nên khó coi.
Chung di thấy thế, quan tâm hỏi: "Làm sao vậy, chuyện gì khiến cho công chúa điện hạ mất hứng như vậy. ”
Tuy rằng Chung di gần hai trăm tuổi, nhưng vẫn duy trì bộ dạng cùng dáng người hai mươi mấy tuổi, bốn năm qua ở chung với nàng, Khương Tử Lan tuy rằng gọi nàng là Chung di, nhưng vẫn đối đãi nàng như trước mặt tỷ tỷ của mình.
Thấy Chung di hỏi, Khương Tử Lan trực tiếp đưa thư cho Chung di xem, sau đó bất mãn nói: "Không gia gia muốn cho con cùng Tiêu Minh kia..."
Khương Tử Lan không nói tiếp, cứ như vậy ngồi trên ghế tức giận.
Chung di xem xong nội dung cũng nhíu mày không thôi, lập tức thở dài một hơi, đưa tay khoác lên vai Khương Tử Lan an ủi nói: "Khương Tử Lan, con không cần phải lo lắng”.
"Không Minh đại đế hắn cũng bất đắc dĩ, dù sao tình thế hiện tại không thể lạc quan, chúng ta cực kỳ cần sinh ra một tuyệt thế cường giả trợ giúp nhân loại vượt qua cửa ải khó khăn."
Nghe xong, đôi mắt phẫn nộ của Khương Tử Lan cũng ảm đạm xuống, chậm rãi nói:
"Những thứ này ta đều hiểu được, ta cũng biết nhân loại chúng ta hiện tại gặp phải khốn cảnh, cũng biết Không gia gia cùng Thiên gia gia vì ta, thừa nhận bao nhiêu áp lực.
Ta cũng biết, miễn là ta không thỏa hiệp, hai gia gia sẽ tiếp tục hỗ trợ ta, nhưng ta không thể bởi vì tình cảm cá nhân của riêng mình, và để cho gia gia phải đối mặt với áp lực lớn hơn, vì vậy ta trước khi chết chắc chắn sẽ vì họ để lại một cái gì đó. ”
Dừng một chút, Khương Tử Lan ngẩng đầu nhìn về phía Chung di, trong ánh mắt tràn ngập mờ mịt cùng ủy khuất nói: "A di!
"Nhưng người cũng biết, loại người như Yến Ngọc căn bản không phải loại người ta thích, hiện tại ta chỉ nghĩ tới tương lai một ngày nào đó ta muốn cùng hắn..., ta không cách nào tưởng tượng, thật sự đến ngày đó ta rốt cuộc có thể không thể chấp nhận tất cả."
Trên mặt Chung di tràn đầy thương hại, đều là nữ nhân, bà hiểu được cảm thụ của Khương Tử Lan.
Không cách nào cùng nam nhân yêu quý cùng sống cả đời, được rồi, Khương Tử Lan còn chưa có nam nhân yêu quý.
Nhưng ở cuối đời, dưới áp lực, không thể không thỏa hiệp, ở cùng một chỗ với một người đàn ông mình không thích, loại cảm giác này, Chung di hiện tại chỉ nghĩ đến đã rất áp lực, đừng nói không bao lâu nữa Khương Tử Lan sẽ đối mặt.
Chung di cũng không nói nên lời gì khiến Khương Tử Lan cuối cùng không cần thỏa hiệp, bởi vì Khương Tử Lan đã là hy vọng cuối cùng của nhân loại.
Năng lượng ba động trong Hăc Ám Thâm Uyên càng ngày càng mãnh liệt, phong ấn hắn trận pháp kiên trì không được bao lâu, loại nhỏ Thâm Uyên cũng đồng dạng như thế, xuất hiện càng ngày càng thường xuyên.
Còn có yêu tộc đang nhìn chằm chằm như hổ rình mồi, nhân loại thật sự không còn cách nào khác.
Bỗng nhiên, Chung di tựa hồ mới nhớ tới cái gì đó, nhìn về phía Khương Tử Lan nhẹ giọng nói:
"Nếu Yến Ngọc ngươi không thích, vậy ngươi có thể lựa chọn Tiêu Minh mà Không Minh đại đế cho ngươi suy nghĩ a, ta nhớ rõ lần đầu tiên ngươi nhìn thấy hắn, hình như còn rất thích."
Nghe Chung di nhắc tới chuyện này, khuôn mặt xinh đẹp của Khương Tử Lan đỏ lên, nàng còn tưởng rằng lúc ấy mình che dấu rất tốt, kết quả vẫn là bị Chung di nhìn ra.
Khương Tử Lan không phủ nhận, nhưng vẫn lắc đầu nói: "Ngay từ đầu ta quả thật cũng nghĩ tới chuyện này, nhưng hắn đã có đạo lữ, cái này ta không tiếp nhận được. ”
Còn có một câu Khương Tử Lan không nói, mình giúp đối phương lớn như vậy, kết quả Tiêu Minh tên hỗn đản này cư nhiên bơ nàng ba ngày, điều này làm cho nàng rất tức giận.
Chung di biết rõ tính cách của Khương Tử Lan, quả thật không cách nào tiếp nhận chuyện này, cho dù Khương Tử Lan chịu tiếp nhận, đế quốc cũng sẽ không tiếp nhận.
Không thấy Yến Ngọc đến bây giờ ngay cả nữ nhân cũng chưa từng chạm qua sao, bởi vì hắn không dám, một khi bị phát hiện, Yến Ngọc liền trực tiếp mất đi tư cách theo đuổi Khương Tử Lan.
Quyền hạn phụ thân của Yến Ngọc dù lớn đến đâu cũng vô dụng.
Bởi vì lớn hơn nữa cũng không lớn hơn được phụ thân của Khương Tử Lan, mạnh cũng không mạnh hơn hai đại đế sư phụ đỉnh phong của Khương Tử Lan.
Đây là thể diện của công chúa tôn quý, cũng là thể diện của hai vị đại đế đỉnh phong.
Có Khương Tử Lan còn dám tìm nữ nhân khác, đó chính là đang đánh vào mặt bọn họ.
Suy nghĩ một chút, Chung di chậm rãi nói: "Cái này quả thật rất đáng tiếc, trước mắt cũng chỉ có thiên phú của Tiêu Minh mới có thể xứng đôi với công chúa điện hạ, hơn nữa cũng khó có được công chúa để mắt, nếu có thể sớm gặp được có lẽ cũng không cần có loại phiền não này. ”
Khương Tử Lan không có tiếp tục nói chuyện, mà là gật gật đầu tán thành những lời này của Chung di.
"Đúng vậy, nếu sớm gặp được tên hỗn đản Tiêu Minh kia, mặc kệ như thế nào, cũng tốt hơn so với Yến Ngọc." Khương Tử Lan trong lòng tiếc nuối nghĩ đến.
Lúc này, ánh mắt Khương Tử Lan bỗng nhiên chớp chớp. :
"Chung di."
"Ừ?"
"Ngươi nói xem, nếu như ta hiện tại cùng hắn đề nghị mà nói, hắn có thể hay không lựa chọn rời bỏ đạo lữ mà lựa chọn ta."
Nghe xong câu nói kia , Chung di cảm thấy cũng đúng, loại người phù hợp với thẩm mỹ Khương Tử Lan như Tiêu Minh, thiên phú lại không kém nam tử như vậy quả thật rất khó gặp, ít nhất đế quốc bên kia cũng không có.
Trải qua so sánh, Khương Tử Lan cảm thấy, mặc dù trước kia từng có nữ nhân, nhưng chỉ cần hiện tại chịu từu bỏ đạo lữ, Tiêu Minh tựa hồ so với Yến Ngọc kia còn dễ tiếp nhận hơn một chút