Tiêu Minh không trả lời, nội tâm của hắn thập phần im lặng.
Hắn từng tiếp nhận vương giả truyền thừa, tự nhiên biết Khương Tử Lan trước mắt là chuyện gì xảy ra.
Hơn nữa nhìn trạng thái trước mắt, Tiêu Minh còn phát hiện, thân thể Khương Tử Lan tựa hồ vốn có chút không khống chế được kỹ năng thiên sứ này, thân thể vốn thập phần yếu ớt, còn xuất hiện hai lực lượng kỹ năng cường đại đánh nhau trong cơ thể, Khương Tử Lan tuyệt đối không kiên trì được bao lâu.
Nhìn khí tức sinh mệnh của Khương Tử Lan dần dần bắt đầu giảm xuống, hai phân thần trên trán đã bắt đầu lóng lánh, sắc mặt Tiêu Minh càng thêm khó coi.
Một khi sinh mệnh khí tức của Khương Tử Lan giảm xuống đường dây cảnh giới, hai đạo phân thần sẽ tự động kích hoạt.
Đến lúc đó phân thần của hai đại đế đỉnh phong xuất hiện, Tiêu Minh cho dù dài mười cái miệng cũng không nói rõ.
Đây quả thực chính là chơi ngu a! Tiêu Minh thầm mắng một câu, sau đó quay đầu nhìn về phía Vũ Linh nói, ngươi ra ngoài cửa giúp ta canh giữ, tạm thời đừng để cho bất luận kẻ nào quấy rầy ta.
"Được." Vũ Linh cũng nhìn ra tình huống dường như rất khẩn cấp, cũng không hỏi nhiều, nhanh chóng ra khỏi phòng làm việc đóng cửa lại.
Tiêu Minh nhìn thoáng qua Khương Tử Lan. "Quên đi, chịu thiệt thì chịu thiệt một chút đi, cứu một mạng người hơn xây bảy tháp phù đồ."
Ba.
Tiêu Minh một cái ngón tay đánh ra, một cái vách ngăn vây quanh phòng, như vậy bất luận kẻ nào bên ngoài đều không cách nào sử dụng khí tức hoặc năng lực tiến vào nơi này, thanh âm trong này cũng sẽ không truyền ra ngoài.
Tiêu Minh ôm Khương Tử Lan lên, sau đó đặt lên ghế.
Tiêu Minh cởi dây áo của nàng ra.
Nhìn làn da trắng như tuyết trước mắt. Đồng tử Tiêu Minh mộ nhiên phóng đại, yết hầu không ngừng trượt lên xuống, vang lên một trận tiếng nước miếng ầm ầm.
Dáng người này so với trong tưởng tượng của Tiêu Minh còn tốt hơn một chút, lần này, Tiêu Minh cảm thấy mình tựa hồ cũng không tính là rất thiệt thòi.
Khương Tử Lan vốn đầu đau muốn nứt ra, cả người đau đớn khó nhịn, cơ hồ sắp ngất đi.
Kết quả lúc này bỗng nhiên cảm giác trên người truyền đến một cỗ cảm giác lạnh lẽo, nhất thời đầu óc khôi phục một tia thanh minh.
Mở hai tròng mắt như nước thu, nhìn thấy động tác của Tiêu Minh.
Trái tim nàng ngay lập tức được bao quanh bởi sự tức giận, sợ hãi cùng tuyệt vọng.
"Tiêu Minh... Ngươi dám vô lễ với ta, phụ hoàng cùng sư phụ ta nhất định sẽ giết ngươi. "Khương Tử Lan vô lực uy hiếp."
Tiêu Minh lại mặc kệ nàng, nếu Khương Tử Lan chết ở chỗ này, vậy sư phụ của nàng mới thật sự sẽ không bỏ qua cho mình.
Mình nói như thế nào cũng là vì cứu Khương Tử Lan, bọn họ không đến mức không nói đạo lý đi.
Khương Tử Lan muốn đẩy Tiêu Minh ra, nhưng nàng hiện tại suy yếu ngay cả một tiểu cô nương bình thường cũng không bằng, căn bản làm không được.
"Ngươi không..." Khương Tử Lan còn muốn cảnh cáo Tiêu Minh cái gì, miệng nàng đã bị nghẹn lại.
Lúc trước nàng nói cho Tiêu Minh cơ hội, cũng chưa từng nói nhanh như vậy liền đem mình cho Tiêu Minh.
Mà là để cho Tiêu Minh ở trước mặt mình biểu hiện một phen, nếu mình cảm thấy còn có thể, đến cuối cùng niên hạn của mình sắp tới, lựa chọn Tiêu Minh ít nhất so với lựa chọn Yến Ngọc còn dễ tiếp nhận hơn một chút.
Đơn thuần chỉ là vì lúc bị bức bất đắc dĩ, làm cho mình không khó chịu như vậy.
Nhưng hiện tại Khương Tử Lan hối hận, nàng xem như nhìn thấu Tiêu Minh, đây không phải là người tốt.
Trong lòng Khương Tử Lan còn đang không ngừng mắng chửi, tay Tiêu Minh đặt trên trán nàng, một cỗ vương giả lực truyền đến trong cơ thể Khương Tử Lan.
Khương Tử Lan đột nhiên sửng sốt, một cỗ lực lượng ôn hòa chảy vào trong cơ thể mình, trợ giúp mình áp chế lực lượng bạo động trong cơ thể.
"Hắn ta.... Hắn ta đang giúp mình ngăn chặn sức mạnh trong cơ thể? ”
Lần này Khương Tử Lan cuối cùng cũng yên tĩnh, không hề loạn động nữa.
Một giờ sau.
Tiêu Minh cuối cùng cũng áp chế thiên sứ lực.
Bây giờ hắn chỉ cảm thấy rất mệt mỏi, nó không phải là mệt mỏi về thể chất, mà về tinh thần.
Vừa rồi tất cả lực tinh thần của Tiêu Minh đều tập trung vào áp chế lực lượng thiên sứ, căn bản là chưa kịp hưởng thụ, chờ lực lượng thiên sứ quật cường trong cơ thể Khương Tử Lan rốt cục bị áp chế hoàn toàn, Tiêu Minh cũng quá mệt mỏi.
Vẫn truyền tải vương giả lực đi áp chế thiên sứ chi lực, trong quá trình truyền tải lại không thể thương tổn đến Khương Tử Lan, tức là hao tâm thần, lại hao tổn khí lực.
Kỳ thật cho dù không cần làm loại chuyện này với Khương Tử Lan, Tiêu Minh cũng có thể truyền khí vương giả tiến vào trong cơ thể Khương Tử Lan.
Đây cũng không phải Tiêu Minh cố ý muốn chiếm tiện nghi của nàng, mà là lực lượng thiên sứ của Khương Tử Lan rất quật cường, cho dù cùng vương giả lực xâm lấn nàng đồng quy vu tận cũng không chịu cúi đầu.
Tiêu Minh có thể lựa chọn rút vương giả lực trong cơ thể Khương Tử Lan về, nhưng điều này đại biểu cho vương giả lực của Tiêu Minh cúi đầu trước thiên sứ lực.
Kỹ năng cùng cấp bậc cúi đầu, điều này sẽ đại biểu cho sau này lực lượng thiên sứ của Khương Tử Lan sẽ sinh ra lực áp chế đối với Tiêu Minh, mà áp chế này so với bất luận kẻ nào khác còn mạnh hơn.
Nếu Tiêu Minh chủ động cúi đầu, Khương Tử Lan không tha cho người khác, Tiêu Minh cơ bản xong đời, ngay cả năng lực phản kháng cũng không có.
Nhưng chỉ cần tình huống này ngược lại, để cho thiên sứ lực cúi đầu, Tiêu Minh đối với Khương Tử Lan áp chế lực đồng dạng cao hơn những người khác.
Lúc này chỉ cần Tiêu Minh rót càng nhiều vương giả lực để áp chế thiên sứ lực trong cơ thể Khương Tử Lan.
Nhưng lúc trước đã nói qua, thân thể Khương Tử Lan tương đương với lĩnh vực thiên sứ lực này, đánh nhau trong lĩnh vực này, chỉ biết không ngừng tạo thành tổn thương cho thân thể Khương Tử Lan.
Cho nên cần bản thân Tiêu Minh chinh phục Khương Tử Lan, biến lĩnh vực này thành lĩnh vực vương giả.
Như vậy cho dù ở trong lĩnh vực tạo thành tổn thương, chỉ cần Tiêu Minh tiếp tục rót vào vương giả lực chữa trị lĩnh vực, là có thể bảo trụ tính mạng Khương Tử Lan.
Sau khi lĩnh vực của thiên sứ lực đều biến thành vương giả lực, thiên sứ lực càng thêm vô lực phản kháng, trực tiếp bị đè trên mặt đất cúi đầu.
Cuối cùng trải qua một trận đánh độc đối với thiên sứ lực, thiên sứ lực cuối cùng cũng cúi đầu.
Không đợi bao lâu, Khương Tử Lan từ từ tỉnh lại.
Sau khi tỉnh lại Khương Tử Lan không khóc, không có náo loạn, vuốt ve bụng có chút trướng lên, nàng có thể cảm giác được thiên sứ lực trong cơ thể mình bị áp chế.
Hiện tại Khương Tử Lan cũng không biết nên hận Tiêu Minh, hay là nên cảm tạ Tiêu Minh.
Nếu hận, Tiêu Minh đã cứu mình, cảm tạ, Tiêu Minh lại cướp đi lần đầu tiên của mình.( Vãi tưởng cởi đồ thôi ai dè nó bem con người ta luôn)
Cuối cùng chỉ có thể ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm Tiêu Minh.
Thấy Khương Tử Lan tỉnh lại, Tiêu Minh đảo mắt lại, tà mị cười nói: "Tỉnh? ”
"Ừm." Thấy Tiêu Minh nhìn qua, Khương Tử Lan thẹn thùng cúi đầu đáp lại.
Nhưng mà vẻ mặt Tiêu Minh bỗng nhiên biến đổi.
Quỳ xuống!
Nhất thời, Khương Tử Lan phát hiện thân thể mình bắt đầu không khống chế được, không đúng, phải nói là phản ứng tâm lý.
Bởi vì đây không phải là cảm giác bị khống chế, mà là sau khi nghe được những lời này của Tiêu Minh, bản năng của mình liền muốn quỳ xuống.
Khương Tử Lan cứ như vậy mang theo vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, quỳ gối trước mặt Tiêu Minh.
Thân thể Tiêu Minh hơi nghiêng về phía trước, nhìn Khương Tử Lan hỏi: "Nói với ta một chút, ngươi xảy ra chuyện gì vậy? ”
Vừa rồi trong quá trình cứu Khương Tử Lan, Tiêu Minh đã biết lĩnh vực (thân thể) của Khương Tử Lan không cách nào thừa nhận thiên sứ chi lực, điều này có nghĩa là Khương Tử Lan sống không quá ba mươi tuổi.
Lại kết hợp với Khương Tử Lan lúc trước rõ ràng không động tâm với mình, lại không hiểu sao lại chạy đến mà nói để cho mình theo đuổi nàng.
Tiêu Minh đã đoán được cái gì, chỉ là còn chưa xác định được.
Cho nên tính toán hỏi Khương Tử Lan một chút, để chứng minh phỏng đoán trong lòng mình.