Đông Vực.
Lúc này có bốn đạo thân ảnh bước vào mảnh đất này.
"Đông Vực... Rất nhanh một mảnh địa phương này sẽ do Cơ gia chúng ta chưởng quản. "Cầm đầu một gã trung niên nam tử tự tin cười nói.
"Nhàm chán." Một nữ tử dung mạo tuyệt hảo dáng người nóng bỏng hai tay đan chéo ngực, lơ lửng trên không trung bĩu môi nói.
Trung niên nam tử xấu hổ cười: "Như Ngọc, chờ vi phụ thống trị toàn bộ Đông Vực này, ta chính là đế hoàng nơi này, mà ngươi sẽ là công chúa, chẳng lẽ các ngươi một chút cũng không chờ mong sao? ”
"Không chờ mong." Cơ Như Nguyệt đi theo phía sau lắc đầu.
Nàng hiện tại chỉ muốn lập gia đình, sau đó bình thản nhàn nhạt ở nhà tương phu dạy con, những thứ khác không hề có hứng thú.
"Nếu không phải ngươi mặt dày mày dạn cầu xin ta, ta mới không đến đâu." Cơ Như Ngọc lơ lửng trên không trung khó chịu nói.
"Ha ha." Cơ Soái ở một bên chỉ là cười cười không nói lời nào, kỳ thật hắn đối với quyết định này của phụ thân rất ủng hộ.
Dù sao phụ thân hắn nếu trở thành bá chủ Đông Vực, thân phận của hắn cũng sẽ theo nước lên thuyền cao.
Nhưng Cơ Soái cũng không dám tỏ thái độ, nếu không sẽ bị tỷ tỷ đánh.
Nam tử trung niên cầm đầu là phụ thân của ba người, tên là Cơ Bá.
Cơ gia là gia tộc đỉnh lưu của Quang Minh đế quốc.
Không nói những thứ khác, Cơ gia thủ hộ giả có ba người.
Thủ Hộ Giả bài danh thứ 25 Cơ Bá, Cơ Như Ngọc thứ ba, Cơ Như Nguyệt thứ tám.
Mà đây mới chỉ là thứ hạng ban đầu mà thôi.
Sau khi Lý Bạch xếp hạng thứ nhất hy sinh, tất cả thủ hộ giả phía sau xếp hạng di chuyển về phía trước một vị trí.
Vì vậy, thứ hạng hiện tại của họ lần lượt là 24, 2 và 7.
Sức chiến đấu này ở Quang Minh đế quốc đứng thứ thứ hai.
Về phần đệ nhất, đương nhiên là giáo hoàng điện chưởng quản Quang Minh đế quốc.
Giáo hoàng điện có được đại đế đỉnh phong vẫn ổn định áp chế Cơ gia, rất nhiều tài nguyên vốn muốn đến tay đều phải chắp tay nhường.
Hiện giờ thực lực của hai vị đại đế đỉnh phong bị hao tổn, không cách nào tiếp tục quản chế đại lục, Cơ gia bọn họ rốt cục nhìn thấy hy vọng duy nhất này.
Vì không để bị phát hiện, Cơ Bá cũng không mang toàn bộ tộc nhân Cơ gia đến, chỉ mang theo hai nữ nhi cùng nhi tử của mình.
Không phải là không muốn mang theo nhiều, mà là quá nhiều người rời đi dễ dàng khiến cho các thế lực khác chú ý.
Mấy người bọn họ trước tiên đến Đông vực lấy được một cứ điểm, sau đó lại chậm rãi dời tộc nhân tới.
Cơ Bá không nghĩ tới hai nữ nhi bảo bối của mình lại không hợp tác với mình như thế.
"Ta đây không phải cũng là vì Cơ gia chúng ta sao, tiếp tục ở lại Quang Minh đế quốc, Cơ gia khắp nơi bị hạn chế, căn bản không cách nào tiến thêm một bước, chúng ta chỉ có đi một địa phương còn chưa bị đế quốc thống trị, Cơ gia mới có thể không bị hạn chế phát triển.
Như vậy sẽ có được nhiều tài nguyên hơn, bất kể là chúng ta hiện tại, hay là nhân tài tương lai cần bồi dưỡng, đều không cần lo lắng vấn đề tài nguyên..."
Cơ Bá còn chưa nói xong, Cơ Như Nguyệt liền không kiên nhẫn ngắt lời nói: "Những thứ này ngươi đã nói bao nhiêu lần, ta không muốn nghe ngươi nói nhảm, nhanh chóng nói kế hoạch hành động tiếp theo. ”
Nếu không phải rõ ràng Cơ Bá là vì Cơ gia, mà nàng lại là trưởng nữ Cơ gia từ nhỏ bồi dưỡng, Cơ Như Ngọc thật sự một chút cũng không nghĩ tới địa phương quỷ quái này.
"Khụ khụ." Cơ Bá xấu hổ ho khan hai tiếng, tiến vào đề tài chính nói: "Thực lực chỉnh thể của Đông Vực không kém, nếu như chúng ta đồng thời đối địch với nó, Cơ gia chưa chắc có thể thắng nhẹ nhàng. ”
Dứt lời, Cơ Bá lấy ra một tấm bản đồ Đông Vực, chỉ vào một địa điểm phía trên nói: "Cho nên chúng ta phải vững vàng từng bước, trước tiên bắt đầu từ kẻ yếu nhất, dần dần đem toàn bộ Đông vực khống chế. ”
Cơ Như Nguyệt tò mò nhìn về phía Cơ Bá Chỉ. "Minh triều?"
Cơ Bá gật gật đầu. "Đúng vậy, mục tiêu đầu tiên lần này chính là Minh triều, chờ ban đêm chúng ta trực tiếp tiến vào hoàng cung Minh triều, bắt sống Minh Hoàng, để cho hắn trở thành khôi lỗi của chúng ta, lấy Minh triều làm khởi đầu, từng bước bắt được toàn bộ Đông Vực."
Nói xong, Cơ Bá liền nhịn không được nở nụ cười, kế hoạch này của hắn quả thực rất khả thi, Cơ Như Nguyệt bài danh mặc dù ở vị trí thứ bảy.
Nhưng đợi đến đêm trăng tròn, thực lực so với Cơ Như Ngọc cũng không kém.
Điều này tương đương với trong tay hắn có hai chiến lực thủ hộ xếp hạng top 3, thử hỏi hoàng triều nào ở Đông Vực có thể là đối thủ của các nàng.
Minh triều.
"Bệ hạ, sau khi hoàng đế của tam đại hoàng triều bí mật gặp mặt, quân đội trong nước bắt đầu tụ tập ở biên cảnh, tựa hồ chuẩn bị liên thủ động thủ với Minh triều." Quách Úy báo cáo tình báo mới nhất cho Tiêu Minh.
Tam đại hoàng đế cho rằng lần này gặp mặt phi thường bí ẩn, lại không hay biết là bị ám vệ phát hiện.
Tiêu Minh ngồi trên chủ vị, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn.
"Vừa lúc, Đông Vực cũng không sai biệt lắm đã đến lúc thống nhất, nếu bọn họ thích “ăn hành” như vậy, vậy thì thành toàn bọn họ đi."
Trước mắt Quách Úy sáng ngời. – “Bệ hạ quyết định xuất binh tam đại hoàng triều?”
Khóe miệng Tiêu Minh lộ ra một nụ cười: "Long Nhất, Bạch Khởi, Đại Bảo.”
Thuộc hạ tại đây!
Ba người được Tiêu Minh đọc tên nhanh chóng đứng lên.
"Ba người các ngươi mang theo ba vạn tinh nhuệ (binh lính hoàng cảnh), phụ trách chiếm được Lợi Kiên hoàng triều."
Nghe nói Kim Cương hoàng đế có lực phòng thủ mạnh nhất Đông Vực, cho nên Tiêu Minh để cho ba người luyện thể này đi đối phó hắn, xem ai cứng hơn
"Thuộc hạ lĩnh mệnh." Ba người đồng loạt chắp tay nói.
"A Tam, Thạch Ngạc, Trương Hâm, Phong Lâm." Tiêu Minh rất nhanh lại đọc ra tên của bốn người.
"Thuộc hạ ở đây." Bốn người vẻ mặt kích động đứng dậy nói.
Tiêu Minh thản nhiên nói với bọn họ: "Bốn người các ngươi mang theo ba vạn tinh nhuệ, nếu không chiếm được Hỏa Nguyên Hoàng triều đừng về gặp ta.”
Mấy người này bình thường mỗi ngày la hét muốn đánh Xích Viêm hoàng đế một trận.
Tuy rằng không nói trước mặt Tiêu Minh, bất quá Tiêu Minh mơ hồ nghe được, nếu bọn họ nghĩ như vậy, vậy thì thành toàn bọn họ đi.
"Thuộc hạ lĩnh mệnh." Bốn người liếc nhau, cười thầm, đồng loạt chắp tay đáp.
Còn lại chính là Thủy Nguyên Hoàng triều, Tiêu Minh đang cân nhắc muốn phái ai đi.
Vũ Linh ở một bên chủ động nói: "Để ta đi đi. ”
Tiêu Minh kinh ngạc nhìn Vũ Linh: "Nàng muốn đi? ”
"Ừm." Vũ Linh nghiêm túc gật đầu nói.
"Ta cũng đi." Mặc Mặc giơ tay lên.
"Ta... Ta cũng muốn..." Long Mị cẩn thận giơ tay lên.
Tiêu Minh suy nghĩ một chút liền gật đầu đáp ứng: "Được.”
Vừa vặn người thống trị Thủy Nguyên hoàng triều là nữ hoàng đế, nữ nhân đánh nữ nhân.
Ba người phụ nữ một vở kịch.
Ba người phụ nữ đánh một người.
Công bằng.
Rất nhanh, người đối phó tam đại hoàng triều liền quyết định như vậy.
Nguyên bản đối phó tam đại hoàng triều, chỉ cần mỗi nơi phái một người là đủ.
Dù sao hiện tại đi theo Tiêu Minh chiến lực tuyến đầu đều phục dụng Qua Ngộ Đạo Quả.
Tiêu Minh còn lợi dụng tín ngưỡng lực thăng hoa kỹ năng cho bọn họ.
Nói cách khác, bọn họ còn chưa tham gia thí luyện thủ hộ giả, cũng đã đạt được phần thưởng thủ hộ giả thí luyện thông quan mới có, kỹ năng thăng hoa.
Tầng tầng lớp lớp, trong mắt bọn họ, tam đại hoàng đế hoàn toàn không đủ nhìn.
Sở dĩ phái nhiều người như vậy đi, chỉ là muốn tam đại hoàng triều thấy rõ chênh lệch, không nên ôm ảo tưởng không cần thiết.
Dù sao hoàng triều cũng không phải vương quốc.
Vương quốc trước kia cho dù giết hết quý tộc, Tiêu Minh cũng có thể dễ dàng tiếp nhận.
Nhưng hoàng triều quá lớn, hơn nữa còn là ba cái.
Chỉ dựa vào dự trữ nhân tài trước mắt của Minh triều, trong thời gian ngắn sợ là khó có thể khống chế.
Kết quả tốt nhất chính là tam đại hoàng triều thức thời, lựa chọn thần phục, như vậy Minh triều có thể tiết kiệm rất nhiều phiền toái.