Bắt Đầu 3000 Lượt Rút Thăm, Ta Trực Tiếp Thành Bá Chủ Dị Giới ( Dịch Full )

Chương 47 - Chương 47. Lại Một Cái Hạng Mục Phát Tài

Chương 47. Lại Một Cái Hạng Mục Phát Tài Chương 47. Lại Một Cái Hạng Mục Phát Tài

Sống hay chết hắn mặc kệ, chỉ cần làm cho Vũ Linh mất đi sức chiến đấu lúc mang nàng đi sẽ dễ dàng hơn.

Bởi vì trong lòng nhỏ gầy nam tử luôn khắc sâu một loại dự cảm không tốt, dự cảm của hắn gần đây rất chính xác, hắn đã từng dựa vào loại dự cảm này thoát được vô số lần hung hiểm.

Cho nên hiện tại nhỏ gầy nam tử bất chấp rủi ro sẩy tay đánh chết Vũ Linh làm mất đi 50 vạn tiền thuê, hắn thầm nghĩ phải nhanh chóng chấm dứt chiến đấu ly khai địa phương quỷ dị này.

Bàng!

Ngay tại lúc công kích của nhỏ gầy nam tử sắp đánh trúng trên người Vũ Linh, đột nhiên ngọc bội trước ngực Vũ Linh bộc phát ra ánh sáng màu xanh da trời, hình thành một hộ thuẫn bằng Lôi Điện.

Công kích của nhỏ gầy nam tử đánh lên trên hộ thẫn, liền một tia rung động đều không có sau đó tiêu tán hầu như không còn.

Thấy tình cảnh này nhỏ gầy nam tử trong lòng rùng mình một cái, tình huống ngoài ý muốn không muốn thấy nhất vẫn xảy ra.

Hơn nữa thời điểm ngọc bội trôi nổi lên, đồng thời nhỏ gầy nam tử toàn thân tóc gáy dựng lên, một cỗ dự cảm bất hảo chạy thẳng lên não.

Kỹ năng thiên phú của hắn có thể trong phạm vi tầm mắt hoán đổi vị trí của mình với bất cứ sinh vật nào, thời gian tái sử dụng là 10 giây, hắn đã từng dựa vào kỹ năng này săn giết vô số mục tiêu không hề phòng bị.

Nhưng từ lúc hắn hoán đổi vị trí với Vũ Thành Nghĩa đến bây giờ cũng không quá 2 giây, hắn hiện tại căn bản không có cơ hội sử dụng kỹ năng hoán đổi vị trí lần nữa.

Chỉ có thể quay người tựu muốn chạy trốn.

Nhưng vẫn là quá muộn.

Chỉ thấy theo ngọc bội trước ngực Vũ Linh bộc phát ra một đạo lôi điện xung mạch cường đại, quét qua thân thể của nhỏ gầy nam tử.

Mà nửa người trên của nhỏ gầy nam tử cũng trực tiếp bị hóa thành tro bụi, chỉ còn nửa người dưới còn bảo trì tư thế chạy trốn, lắc lư vài cái liền ngã trên mặt đất.

Ngọc bội sau khi phun ra đạo Lôi Điện này hào quang cũng biến mất, hơn nữa xuất hiện vài vết nứt, một lần nữa khôi phục lại bộ dáng lúc trước, quay trở lại trên người Vũ Linh.

Vũ Linh cầm lấy ngọc bội, trong nội tâm ấm áp, cái ngọc bội này chính là hai ngày trước Tiêu Minh tặng cho nàng, không nghĩ tới khối ngọc bội bình thường này còn có tác dụng bảo vệ mình.

Cái ngọc bội này đúng là Tiêu Minh vì phòng ngừa vạn nhất có người đánh chủ ý lên người Vũ Linh mà tặng ( vật phẩm hoàn mỹ ) [ Trữ tồn khí ] đưa một kích Lôi Điện xung mạch của mình vào, cao nhất có thể chứa đựng một đạo công kích cấp bậc Vương cảnh sơ kỳ, nhưng vật phẩm này là vật phẩm tiêu hao, chỉ sử dụng được một lần duy nhất.

Mà đồng thời khi ngọc bội bộc phát năng lượng, một đạo lôi điện nhỏ đến nỗi không cách nào dùng mắt thường có thể thấy được, bỏ qua bình chướng che đậy tín hiệu của hắc y nhân kia, hướng Xuất Thiết Thành phóng đi.

" Ah Lượng! "

Sau khi gậy trúc nam tử thấy nhỏ gầy nam tử không hiểu thấu bị giết chết, tê tâm liệt phế quát.

Lần nữa bộc phát ra khí thế cường đại hướng Vũ Linh xông lại, gậy trúc nam tử không phải người ngu, nếu như Vũ Linh thật sự có thực lực một kích đánh chết nhỏ gầy nam tử, hắn sẽ không do dự quay người bỏ chạy.

Nhưng hắn biết rõ cái ngọc bội kia của Vũ Linh đã sử dụng hết năng lượng, cho nên không sợ hãi lại đánh ra một kích cường đại khác.

XÍU...UU!!

Một mũi tên do hỏa diễm hóa thành hướng gậy trúc nam tử phóng tới.

Gậy trúc nam tử trở tay một chưởng muốn tiêu trừ hỏa tiễn này.

Nhưng ngay tại lúc công kích của hắn sắp va chạm với hỏa tiễn, hỏa tiễn rõ ràng trực tiếp tả hữa chia ra làm hai, tránh ra một chưởng của gậy trúc nam tử, khiến cho gậy trúc nam tử đánh vào hư không.

Hai mũi tên trực tiếp theo hai bên trái phải gậy trúc nam tử phóng tới, ngay tại thời điểm chuẩn bị va chạm hai mũi tên đồng thời bạo tạc nổ tung.

Một tiếng ầm vang, tuy gậy trúc nam tử dựa vào kinh khí hộ thể nên không có bị trọng thương, nhưng hai bên quần áo vẫn bị nổ thành mảnh vụn, lộ ra từng mảng cháy khét.

Hơn nữa đây không phải vết thương bình thường, bên trên còn sót lại linh lực hỏa nguyên tố không ngừng ăn mòn miệng vết thương trên người gậy trúc nam tử.

Chịu đựng đau nhức kịch liệt gậy trúc nam tử nhìn về phía trước uống một loại chất lỏng màu đỏ không rõ, sau đó như không có chuyện gì xảy ra chậm rãi đứng lên.

" Đối thủ của ngươi là ta "

" Chuyện gì xảy ra, rõ ràng thực lực mới chỉ Thiên võ cảnh hậu kỳ, vì cái gì vừa mới nhận một kích toàn lực của ta còn có thể đứng lên" Gậy trúc nam tử trong lòng khiếp sợ nghĩ.

Cùng lúc đó tại Xuất Thiết Thành.

" Lãnh chúa đại nhân, cảm tạ ngài quan lâm, không biết tại đây còn có vật phẩm nào đại nhân vừa ý nữa không? Tiểu nhân toàn bộ bán cho ngài giá thấp." Một gã thương nhân mắt bốc lên kim quang, hai tay chà sát nhìn Tiêu Minh đang xem quầy hàng của mình.

Thương nhân sống lâu ở chỗ này ai cũng biết, vị vương tử từ vương thành tới đây chẳng những trợ giúp các thương nhân thanh lý sơn tặc, để cho bọn họ giảm bớt gánh nặng phí tổn thuê dong binh đoàn, lợi nhuận thương phẩm nhận được tăng lên, hơn nữa mỗi lần cùng các thương nhân giao dịch vật phẩm đều không thiếu nợ, là một lãnh chúa dễ nói chuyện khó có được.

Tăng thêm Tiêu Minh bình thường cũng thường xuyên cùng bọn họ mua sắm các loại vật tư, lại để cho bọn họ khoảng thời gian gần đây kiếm được một món lời lớn, cho nên bọn họ đều phi thường ưa thích tân nhiệm lãnh chúa này.

" Ân, ta xem trước một chút, Tiêu Minh đi vào quầy hàng, nhìn xem phía trên bày đặt các loại gốm sứ, khí cụ.

Cho tiêu Minh cảm giác tựu là hai chữ " Thô ráp "

Thấy Tiêu Minh chỉ là tùy ý xem hứng thú không lớn, tên chủ quầy kia vội vàng từ một cái bao khác lấy ra một bình hoa bằng gốm xứ tương đối tinh xảo đưa tới trước mặt Tiêu Minh.

Vẻ mặt hiến vật quý nói :" Tiểu nhân biết rõ những đồ vật bình thường của ta điện hạ khẳng định không để vào mắt, ngài đến xem cái bình hoa đỉnh cấp ta mới lấy được này, cái bình hoa này do chính tay một vị đỉnh cấp đại sư làm ra, người xem lấy chế tác, người nhìn xem hoa văn ...".

Nói xong, chủ quầy giống như đưa ra một cái quyết định trọng đại nào đó cắn răng nhìn Tiêu Minh nói " Loại bình hoa này trên thị trường có giá trị 50 kim tệ đấy, nếu như lãnh chúa đại nhân ngài muốn chỉ cần 20 kim tệ có thể mang đi"

Nhìn chủ quầy trước mắt không nhừng đề cử bình hoa cho mình, Tiêu Minh có chút kỳ quái, cái bình hoa này so với những mặt hàng thô ráp kia xác thực tinh xảo hơn không ít, nhưng dùng 20 kim tệ để mua cái bình hoa này mà nói hắn thật đúng là chướng mắt.

Đừng nói là 20 kim tệ, 2 đồng bạc hắn đều không mua, bởi vì kiếp trước Tiêu Minh từng từ một vị sư phụ học qua loại thủ công này, nếu để cho Tiêu Minh hắn làm mà nói có thể so với cái bình hoa này còn tốt hơn.

Vì vậy Tiêu Minh quay đầu nhìn về phía Lily.

Lily hiểu ý, tiến lên cẩn thận xem xét cấu tạo cùng chế tác của bình hoa, sau đó trở lại bên cạnh Tiêu Minh nói:

" Điện hạ, chủ quầy này không có nói dối, cái bình hoa này kiểu dáng hi hữu nếu như không vội bán đi mà nói xác thực có thể bán được với giá 50 kim tệ."

Tiêu Minh gật đầu, đột nhiên nghĩ đến, " Nếu loại mặt hàng phổ thông này đều có thể bán đưcọ 50 kim tệ mà nói, ta đây nếu làm một cái tinh xảo hơn không phải là 100 kim tệ đều có người muốn sao?"

Sau đó Tiêu Minh lại lắc đầu " Không đúng loại chuyện nhỏ nhặt này còn cần ta động thủ sao, chỉ cần tìm chút ít công nhân có năng khiếu, hảo hảo dạy dỗ thoáng một phát, không nói có thể so sánh với vị sư phụ kiếp trước kia, nhưng đẳng cấp bằng hắn ngược lại là không khó.”

" Đến lúc đó trực tiếp mở một cái nhà máy, đại lượng sản xuất, bán đến quốc gia phụ cận, không phải lại là một hạng mục có thể phát tài rồi hả?" phát hiện một cách phát tài mới, Tiêu Minh nhịn không được cười ra tiếng.

Nhưng vào lúc này, một dòng điện rất nhỏ hiện lên trong đầu Tiêu Minh, Tiêu Minh lập tức cả kinh, chớp mắt ngẩng đầu, nhìn về phương hướng lối ra đất chết.

Tiêu Minh đột nhiên cử động như vậy khiến cho chủ quầy cùng Lily vẻ mặt nghi hoặc, không biết xảy ra chuyện gì.

Ngay tại lúc Lily đang định hỏi Tiêu Minh xảy ra chuyện gì, Tiêu Minh tức giận toàn thân bốc lên dòng điện cường đại, khiến cho Lily không cách nào tới gần, thậm chí còn bị dòng điện mang theo gió mạnh bức cho lui lại mấy bước.

XÍU...UU!, thoáng một cái Tiêu Minh trực tiếp biến mất ngay tại chỗ, hơn nữa một cỗ cuồng phong cũng hướng ra phía ngoài bộc phát ra, thiếu chút nữa đem váy dài của Lily thổi bay.

Bất qua cũng may Lily kịp phản ứng, kịp thời đè váy xuống, không để lộ chút gì trước mặt mọi người.

Đợi sau khi gió mạnh tán đi, Lily nhẹ nhàng thở ra một hơi, xem xét phụ đã không thấy bóng dáng Tiêu Minh đâu nữa.

Chỉ còn lại tiếng nói của Tiêu Minh trong không khí truyền vào tai Lily.

" Ta có một số chuyện cần đi xử lý, nguyên liệu nấu ăn chỉ có thể chính ngươi đi chọn rồi."

Bình Luận (0)
Comment