Bên ngoài Hắc Ám Sâm Lâm.
Lúc này nơi đây đã xây dựng một bức tường gỗ thật dài, phía sau tường vây đứng một hàng binh lính mang theo cung tiễn, mỗi khi có yêu thú đi ra khỏi rừng rậm vô tình đến gần tường vây đều sẽ bị bắn chết.
Nơi này hàng năm bị thú triều công thành nguyên nhân phần lớn là bởi vì yêu vương cường đại ở trung tâm Hắc Ám Sâm Lâm muốn lấy được càng nhiều tài nguyên cho tộc quần của mình, sẽ cùng tộc quần Yêu Vương khác triển khai tranh đấu.
Yêu vương bại trận sẽ từ sâu trong rừng rậm bị đuổi ra bên ngoài, mà yêu vương bị đuổi ra bên ngoài thường đều đã bị trọng thương, cần tu dưỡng một đoạn thời gian rất dài mới có thể hoàn toàn hồi phục thực lực.
Nhưng mùa đông đến làm cho thức ăn bên ngoài rừng rậm gần phế thổ trở nên khan hiếm hơn, yêu vương khẳng định sẽ không thiếu thức ăn, nhưng thủ hạ của mình lại còn không đủ mà ăn.
Mà thức ăn yêu vương cất giữ trước mùa đông cũng sớm bị bên thắng cướp lấy khi thua trận , căn bản không có thức ăn dư thừa cho bộ hạ của mình.
Như vậy cũng chỉ có hai lựa chọn, một là trực tiếp ăn thủ hạ thực lực yếu của mình để vượt qua mùa đông, nhưng nói như vậy Yêu Vương sẽ mất đi sự tín nhiệm của bọn chúng đối với hắn, do đó đễ xảy ra bạo loạn, đến lúc đó còn làm sao thống lĩnh yêu tướng giết về trung tâm.
Thứ hai là ra khỏi rừng và săn lùng nhân loại trong phế thổ.
Trong chiến đấu, yêu thú tộc quần nhỏ yếu của mình sẽ chết trước một bước, giảm bớt gánh nặng thức ăn của bọn họ, yêu thú cường đại lại thành công bắt giết nhân loại, đoạt được tài nguyên lương thực.
Cho nên lúc mỗi năm trước thú triều công thành đều có mục đích, chẳng qua là yêu vương mượn tay nhân loại giảm bớt số lượng yêu thú của bọn họ, bắt bắt nhân loại cũng bất quá là thuận tiện mà thôi.
Lúc này với thực lực tổng hợp của quân đội Tiêu Minh đã hoàn toàn không sợ thú triều khi mùa đông đến, nhưng để phòng ngừa đến lúc đó số lượng yêu thú quá nhiều, có cá lọt lưới chạy vào trung tâm, uy hiếp đến an toàn của dân chúng, để yên tâm liền trực tiếp xây dựng bức tường gỗ không nhìn thấy biên giới này.
Mà lúc này binh lính đang dùng một loại dược tề có thể tản mát ra hương thơm hấp dẫn yêu thú, rắc ở phía trước tường vây, không ngừng hấp dẫn yêu thú vùng ngoại vi đi ra, để cho binh lính mai phục nơi này bắn chết.
Tiêu Minh thấy bọn họ đều bận rộn, không xuất hiện quấy rầy bọn họ, trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang liền vọt vào trong Hắc Ám Sâm Lâm.
Mà binh lính phụ trách canh gác nơi này, chỉ cảm giác được một trận gió mạnh thổi qua, hoàn toàn không biết Tiêu Minh vừa rồi đi qua bên cạnh hắn.
Yêu thú cường đại bên ngoài rừng rậm, sớm đã bị thanh lý sạch sẽ, cho nên chuyến đi này Tiêu Minh liền tính toán đi vào bên trong Hắc Ám Sâm Lâm tìm chọn yêu thú thích hợp.
Tiêu Minh một bên ở trên cành cây không ngừng phóng tới, một bên cũng ở trong bảng thuộc tính của mình kiểm tra hiệu quả kỹ năng của mình.
【 Khống Thú Quyết 】: có thể khống chế một con yêu thú không có ý định phản kháng, sau khi khống chế thành công yêu thú bị khống chế có thể nhận được 10% thuộc tính của chủ nhân.
Hạn chế: Tối đa chỉ có thể khống chế mười con yêu thú, hơn nữa huyết mạch cùng tu vi so với bản thân thấp hơn một giai.
Trách không được khống thú quyết này lại ít lưu ý như thế, bình thường huyết mạch cao đều gấp rút tăng lên tu vi, ai rảnh lại dành cho một đống thời gian học tập kỹ năng này.
Nhưng huyết mạch thấp học được kỹ năng này, huyết mạch và cảnh giới yêu thú có thể khống chế đều yêu cầu thấp hơn mình, vậy khống chế có ích lợi gì, đây rõ ràng chính là kỹ năng trợ giúp gân gà mà.
Bất quá cũng may, người học kỹ năng này chính là Tiêu Minh, học kỹ năng này hoàn toàn không tốn thời gian, hơn nữa huyết mạch nghịch thiên của mình cùng thực lực là cấp bậc Vương Cảnh, khống chế ngũ giai yêu thú vẫn không thành vấn đề.
Ngay khi Tiêu Minh kiểm tra kỹ năng, rất nhanh liền phát hiện ra một con yêu thú ngũ giai.
Là một con Ngưu đầu nhân thực lực có thể so với cấp bậc Thiên Vũ Cảnh nhân loại, đầu giống như trâu, nhưng thân thể không giống trâu, bởi vì nó cư nhiên có thể đứng thẳng bằng hai chân hành tẩu như con người.
Tuy rằng toàn thân đều mọc đầy lông trâu giống như trâu bò, nhưng cánh tay lại giống như nhân loại tràn ngập cơ bắp cuồng bạo, cầm một cây gậy đá ở đó đi dạo, nhìn trái nhìn phải, quan sát chung quanh tràn ngập cảnh giác.
Tên: Không
Chủng tộc: Yêu tộc
Nghề nghiệp: Thủ lĩnh Ngưu đầu nhân
Cảnh giới: Ngũ giai
Huyết mạch: Hoàn mỹ
Kỹ năng thiên phú: [Không]
Vì thế Tiêu Minh liền quyết định lấy nó luyện tập trước.
Tiêu Minh vừa ra tay đối phương ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có liền bị chế phục.
Ùm...ụm bò....ò...! Ùm...ụm bò....ò...! Ùm...ụm bò....ò...!
Ngưu đầu nhân cố gắng dựa vào tiếng la hét để cầu cứu.
Nhưng Tiêu Minh đã sớm có chuẩn bị, vì để không có người quấy rầy mình, Tiêu Minh trực tiếp sử dụng đạo cụ cách âm xung quanh khu vực này.
Cho dù Ngưu đầu nhân có kêu rách cổ họng cũng không có ai có thể nghe thấy.
Yên tâm đi, Tiểu Ngưu Ngưu, một lát là tốt rồi, không đau, phải ngoan nha.
Tiêu Minh trực tiếp dùng Nguyên Hồn xuyên qua đầu Ngưu đầu nhân bắt đầu xâm lấn thần thức của Ngưu đầu nhân.
Ùm...ụm bò....ò...!
Ngưu đầu nhân không biết Tiêu Minh muốn làm gì, nhưng trong nháy mắt khi Nguyên Hồn của Tiêu Minh xâm lấn thần thức của nó, nó liền biết nếu như không phản kháng, như vậy mình sẽ bị nhân loại trước mắt này khống chế.
Vì thế Ngưu đầu nhân giãy dụa càng thêm kịch liệt, nó chính là ngưu chiến sĩ cường đại nhất trong bộ lạc Ngưu Đầu Nhân, làm sao có thể khuất phục làm thủ hạ của nhân loại nhỏ yếu lại hèn hạ này.
Tiêu Minh cảm thụ được thần thức của Ngưu đầu nhân giãy dụa, thiếu chút nữa bị Nguyên Hồn gạt bỏ, bất quá cũng may Tiêu Minh phản ứng nhanh, đúng lúc thu hồi Nguyên Hồn, mới tránh được phát sinh ngoài ý muốn.
Tiêu Minh rất thích Ngưu đầu nhân này, dù sao chỉ cần nhìn cơ bắp rắn chắc này là biết, làm công việc đồng áng khẳng định rất giỏi rồi.
Lãnh địa của ta còn có một mảng lớn đất đai chờ ngươi khai hoang, không cần nghĩ ẩu như vậy nha.
Tiêu Minh một bên tiến hành tư vấn tâm lý cho Ngưu đầu nhân, một bên điên cuồng không ngừng xâm lấn thần thức của Ngưu đầu nhân.
Nguyên Hồn không ngừng xâm lấn, Ngưu đầu nhân không ngừng giãy dụa, không thể tránh khỏi vẫn phải đả thương thần thức của nó, dẫn đến Ngưu đầu nhân thống khổ không chịu nổi, cả người co giật.
Tiêu Minh mồ hôi chảy đầm đìa, mỗi khi Ngưu đầu nhân bởi vì thương thế thần thức quá nặng liền muốn tắt thở, Tiêu Minh sẽ xuất ra một ít đan dược trị liệu thần thức cho nó ăn.
Để Ngưu đầu nhân lặp lại từ hấp hối đến bờ vực tử vong, lại trở lại trạng thái hấp hối, ý chí Ngưu đầu nhân cũng bởi vậy mà dần dần bạc nhược, thủ pháp của Tiêu Minh cũng càng ngày càng thuần thục.
Ùm...ụm bò....ò...!
Cuối cùng Ngưu đầu nhân thật sự là chịu không nổi Tiêu Minh tra tấn như thế, buông tha chống cự, Tiêu Minh cũng thành công để cho Nguyên Hồn bao vây thần thức của nó, sau đó lại thông qua thần thức Ngưu đầu nhân nối liền với linh hồn của nó.
Ngay trong thời khắc nháy mắt này, Tiêu Minh có thể thông qua nguyên hồn kết nối mà rõ ràng nhìn thấy cảnh tượng Ngưu đầu nhân nhìn thấy, thậm chí có thể biết rõ tâm tình ba động trong lòng Ngưu đầu nhân.
Sợ hãi, ám ảnh, ngạc nhiên, mừng thầm, trung thành.
Sợ hãi và ám ảnh là bởi vì nó chịu đựng Tiêu minh tra tấn hai tiếng liên tục, nhiều lần để cho nó gần chết lại một lần nữa kéo trở lại, làm cho nó đối với Tiêu Minh sinh ra bóng tối.
Mà mừng thầm là bởi vì, Ngưu đầu nhân nhận được 10% thuộc tính của Tiêu Minh gia trì, tu vi Tiêu Minh vốn là ở Vương cảnh trung kỳ, thuộc tính so với Vương cảnh trung kỳ huyết mạch cấp S còn cao hơn gấp ba lần, chứ đừng nói là cao hơn một ít Vương cảnh trung kỳ bình thường khác bao nhiêu.
Mà yêu thú ngũ giai Ngưu đầu nhân sau khi nhận được thuộc tính khổng lồ gia trì như vậy, thực lực trực tiếp tăng lên mấy chục lần, Ngưu đầu nhân nhất tộc vốn sùng bái lực lượng tự nhiên là âm thầm mừng thầm.
Vốn ban đầu khuất phục dưới sự tra tấn của Tiêu Minh, đến bây giờ khuất phục dưới thực lực của Tiêu Minh.
Chủ nhân, từ hôm nay trở đi, ta chính là đầy tớ trung thành nhất của ngài.
Sau khi cùng Tiêu Minh thiết lập kết nối tinh thần, Ngưu đầu nhân thậm chí ngay cả chỉ số thông minh cũng được tăng lên, nó vốn phải đến lục giai mới có thể nói ra ngôn ngữ nhân loại, hiện tại ngũ giai liền có thể lưu loát trao đổi với Tiêu Minh.
Rốt cục thành công thu phục con yêu thú đầu tiên, Tiêu Minh có chút kinh hỉ, cho nó một túi khẩu phần tiên thú.
Đứng lên đi, ngươi trở về cùng tộc nhân của ngươi nói một tiếng đi, sau này cùng ta lăn lộn, bảo các ngươi ăn ngon uống say.
Tiêu Minh thông qua bảng thuộc tính biết Ngưu đầu nhân trước mắt là thủ lĩnh của một bộ lạc, vì thế liền bắt đầu chú ý đến bộ lạc của hắn.
"Chỉ cần khống chế thủ lĩnh chẳng khác nào khống chế được một bộ lạc" Tiêu Minh vui vẻ nghĩ đến.
Mà Ngưu đầu nhân tiếp nhận ăn một ngụm khẩu phần tiên thú, mắt đầy kinh hỉ.
Tuân mệnh, chủ nhân.