“Lúc trước cũng có mấy lần thi đấu Ngọc Hà rồi, mỗi lần đều có ít nhất mười
người lên đến đỉnh.”
“Phải đó, chỉ là tốn những khoảng thời gian khác nhau mà thôi.”
“Lạc Quân Chí Tôn ở kì trước có biểu hiện cực tốt, mỗi lần thi đấu đều nhanh
hơn những đệ tử khác…”
“Nàng ấy bị loại, chuyện này cũng thật kì lạ mà.”
Chưởng giáo của Cửu Chuyển Đan tông và những trưởng lão Đan Đường hoàn
toàn không thể nào chấp nhận kết quả như thế được.
“Không thể nào!”
“Nhất định là có sai sót!”
“Nhất định là có vấn đề ở đâu đó rồi!”
Xuất hiện một thiên chi kiêu nữ như vậy, trên dưới toàn tông đều đã sớm chuẩn
bị sẵn lễ chúc mừng long trọng rồi, chỉ còn đợi Lạc Quân Chí Tôn đăng quang ở
đại hội đan đạo này nữa mà thôi.
Nàng đạt được vị trí đầu, đồng thời cũng có thể đưa thanh danh của Cửu
Chuyển Đan tông lên đến vị trí đỉnh cao.
Mấy trăm triệu năm tiếp theo, ngoại giới sẽ xem Cửu Chuyển Đan tông là thánh
địa đan đạo số một của Đạo Tuyệt Chi Địa.
Đây là chuyện cực kì có lợi cho sự phát triển của bọn họ.
Tất cả nhìn trông có vẻ rất rõ ràng rành mạch.
Thậm chí đến cả những thế lực đan đạo khác như Thiên Đan Tư, Tử U Cung,
Hồi Nguyên điện cũng ngầm thừa nhận tiếp theo sẽ là thời thịnh thế của Cửu
Chuyển Đan tông.
Kết quả tự dưng lại tan vỡ.
Theo sau việc Lạc Quân bị loại bỏ, việc mượn chuyện này để leo lên vị trí đỉnh
phong của Cửu Chuyển Đan tông cũng tan thành bọt nước.
Cho dù tương lai bọn họ vẫn còn cơ hội lớn mạnh nhưng đó cũng không phải
bắt đầu từ hôm nay.
“Ta vô cùng nghi ngờ Ngọc Hà đã xảy ra vấn đề.”
Chưởng giáo của Cửu Chuyển Đan tông sau khi trải qua một chốc kinh ngạc
liền nhanh chóng nghĩ cách.
Vấn đề vừa được đặt ra thì những người của Cửu Chuyển Đan tông cũng ào ào
hưởng ứng theo.
“Phải, chắc chắn là có vấn đề.”
“Ta đề nghị thi đấu lại từ đầu.”
“Thực lực như vậy của Lạc Quân Chí Tôn mà lấy không được vị trí dẫn đầu, đó
chính là sự đáng tiếc của lần thi đấu này, càng là một chuyện nhục nhã.”
“Nhất định phải thi đấu lại từ đầu.”
Nhưng mà thật đáng tiếc, đó chỉ là chủ ý của bọn họ.
Những tông môn khác của Đạo Tuyệt Chi Địa lại vô cùng coi khinh đề nghị
này.
“Có thể sai sót gì cơ chứ?”
“Ngọc Hà này là thiên địa quy tắc của Luyện Tâm đ*o này đích thân khống
chế, ai có thể can dự vào được?”
“Phải đó, Cửu Chuyển Đan tông thua không được vậy sao?”
Mấy tông môn luyện đan đỉnh cấp như Tử U Cung, Hồi Nguyên Điện sắp nhịn
cười không được nữa rồi.
Độ Phùng Chí Tôn xếp thứ hai và Tùng Li Chí Tôn xếp thứ ba vốn đã bị bỏ sau
khá xa, căn bản không có hi vọng giành vị trí đầu.
Bây giờ cơ hội đến rồi.
Lạc Quân Chí Tôn bị loại, Độ Phùng Chí Tôn bây giờ dẫn đầu.
Tùng Li Chí Tôn theo sát ngay sau hắn, khoảng cách sát sao, lúc nào cũng có
thể vượt qua được.
“Ha ha ha, Độ Phùng Chí Tôn giỏi quá!”
“Tùng Li Chí Tôn bền bỉ vô cùng.”
“Đích phải đích phải, cuộc thi đấu này chủ yếu cũng phải xem sức bền, một vài
người nào đó hăng quá chạy lên trước, sau đó mất sức thì cũng không có gì là
lạ.”
“Người nào cười đến được sau cùng mới là kẻ chiến thắng…”
Không những là bọn họ, những tông môn khác cũng không đồng tình với suy
nghĩ kia.
Lạc Quân Chí Tôn bị loại đồng nghĩa với những ai ở đằng sau đều sẽ tiến lên
một bậc, sau không vui vẻ mà nhận chứ?
“Cuộc thi đấu này là công bằng không gì sánh nỗi, nào có vấn đề gì được chứ?”
“Tự bản thân Lạc Quân Chí Tôn không được lại còn trách gì người ta.”
“Xem ra lần này là Tử U Cung lên đỉnh rồi.”
“Vậy thì chưa chắc, hi vọng của Hồi Nguyên Điện cũng rất lớn.”
“Ha ha ha, trước mặt bớt đi một người, sao Thiên Đan Tư vẫn ở thứ tư chứ?”
Mọi người vừa nhìn đã thấy chẳng phải là vậy sao, Cư Nhạc Chí Tôn của Thiên
Đan Tư vốn xếp ở thứ tư, lúc này vẫn ở vị trí thứ tư.
Bởi vì hắn đã bị Tự Hành Chí Tôn xếp ở vị trí thứ năm vượt qua rồi.
Vậy nên bây giờ Tự Hành Chí Tôn đang xếp ở hạng ba, Cư Nhạc vẫn cứ ở vị
thứ tư.
Tự Hành Chí Tôn đến từ Nguyên Tịnh thế gia, một gia tộc luyện đan lâu đời.
Nhìn thấy người của gia tộc mình vượt lên trước, tộc trường và những tộc lão
vui mừng khôn xiết.
“Ha ha ha, không ngờ Nguyên Tịnh thế gia của chúng ta lại xếp vị thứ ba.”
“Tuy không phải là vị trí đầu, nhưng có thể bỏ lại nhân vật to lớn của Thiên Đan
Tư ở phía sau là đủ rồi!”
“Phải phải phải, Nguyên Tịnh thế gia của chúng ta có thể tuyên bố với bên
ngoài là chúng ta thắng được Thiên Đan Tư rồi.”
“Không sai, mạnh hơn Thiên Đan Tư vẫn rất có ý nghĩa.”
“Ha ha ha ha…”
Vô hình chung, Thiên Đan Tư lại lần nữa trở thành mục tiêu bị chế nhạo.
Khiến cho mặt mày mấy người Thiên Lâm, Thái Hành tái mét tái xanh nhưng
lại chẳng thể phản bác được, chỉ có thể chịu sự chế giễu.
Sớm biết vậy thì đã phái một đế đan sư thất phẩm đến tham gia rồi.
Không nói đến vị trí đứng đầu, chỉ cần đứng ba cũng được rồi.
Nhưng cũng ngay vào lúc này, Khương Thành và Tam Nhãn Hổ cũng thầm
xuống đến cự li tiếp theo.
Hai ca họ lần lượt đụng phải Độ Phùng Chí Tôn và Tùng Li Chí Tôn đang cạnh
tranh kịch liệt ở khoảng cách rất nhỏ.
Nhìn thấy Khương Thành và Tam Nhãn Hổ, hai Chí Tôn này cũng nghĩ đó là
“người giả” được Ngọc Hà huyễn hóa thành để khảo nghiệm.
Vậy nên hai người cũng đón tiếp một cách đương nhiên.
Lần này, Thành ca không hề cho đối phương cơ hội suy nghĩ về nhân sinh, vừa
lên là quất một đợt công kích từ xa.
Độ Phùng Chí Tôn nghĩ “người giả” rất khó đối phó đó tiến lên nghênh đón tự
tin vô cùng.
Sau đó… thì không có sau đó nữa.
Ầm!
Hắn bị đống thao tác loạn xạ ở đó làm chấn kinh đến mức toàn thân suy sụp cực
độ.
Ngay sau đó, không thể tiếp tục chống lại lực công kích lần nữa lao đến, làm cả
người hắn bay luôn ra ngoài.
Độ Phùng Chí Tôn bay trên cao cảm thấy bản thân mình như con muỗi gặp phải
quạt bồ hương vậy.
Hắn thậm chí còn không kịp kinh ngạc mà đã mơ màng rồi.
“Người giả” đó sao lại mạnh đến vậy?
Ầm!
Hắn lại rơi vào giữa trường.
Lần này, toàn trường lại lần nữa bùng nổ.
“Cái gì?”
“Độ Phùng Chí Tôn cũng bị đánh ra ngoài rồi ư?”
“Sao lại có thể như vậy?”
Lần này đến lượt chưởng môn và những trưởng lão của Tử U Cung hoài nghi
nhân sinh.
“Chuyện này là không thể nào!”
“Độ Phùng Chí Tôn đã tham gia cuộc thi đấu này mấy chục lần rồi, cuộc thi đấu
Ngọc Hà này cũng đã là lần thứ năm rồi, mỗi lần hắn đều có thể lên đến đỉnh
mà.”
“Có vấn đề, tuyệt đối có vấn đề.”
“Lần thi đấu này nhất định có vấn đề ngoài ý muốn rồi, ta đề nghị làm lại từ
đầu!”
Bọn họ khi nảy còn ác liệt phản đối thi lại từ đầu, chế giễu Cửu Chuyển Đan
Tông thua không đẹp, bây giờ thái độ lập tức thay đổi, cũng muốn thi lại từ đầu.
Cho dù có thi lại từ đầu đi chăng nữa, Lạc Quân Chí Tôn cũng lại chiếm vị trí
đứng đầu thì cũng không sao cả.
Chi ít Tử U Cung cũng có thể giữ được vị trí thứ hai.
“Cái gì là chuyện ngoài ý muốn với không ngoài ý muốn chứ?”
Bên Hồi Nguyên Điện đó chắc chắn là không đồng ý rồi.
Độ Phùng Chí Tôn bị loại, Tùng Li Chí Tôn của bọn họ thuận lợi leo lên vị trí
đứng đầu.
Ván này sao có thể đồng ý bắt đầu lại chứ?
Mà những tông môn khác vì tập thể đều tiến lên một bậc nên cũng phản đối thi
lại từ đầu.
“Sao hả? Tử U Cung các người thua không đẹp à?”
“Phải đó, chuyện này chỉ có thể nói là Độ Phùng Chí Tôn không được, sức lực
về sau không đủ.”
Mấy người tầng lớp cao của Tử U Cung sầu đến nỗi tim thắt nghẽn lại.
Một khắc trước bọn họ còn chế nhạo Lạc Quân Chí Tôn không đủ sức bền, nào
biết được nhanh như vậy, sự nghị luận tương tự cũng ập lên đầu họ.
Lúc chế nhạo Tử U Cung và chúc mừng đệ tử của môn mình lên được thêm một
bậc, bọn họ vẫn không quên lần nữa giẫm đạp lên những cây đại thụ đón gió
của Thiên Đan Tư.
“Thiên Đan Tư lần này cuối cùng cũng coi như đến được vị trí thứ ba rồi.”
“Phải đó phải đó, đúng là chó may ăn c ứ t được mà.”
“Khó trách, nếu không thì lại mất hết mặt mũi.”
Còn Hồi Nguyên Điện bên này lại hiển nhiên một người làm quan cả họ được
nhờ rồi.
“Tự Hành Chí Tôn ở đằng sau còn cách Tùng Li Chí Tôn sáu bảy dặm nữa, căn
bản không thể nào đuổi kịp Tùng Li Chí Tôn rồi.”
“Ổn rồi, ổn rồi, vị trí đầu bảng ổn rồi.”
“Ha ha ha, xem ra thời đại thuộc về Hồi Nguyên Điện của bọn ta đã đến rồi.”
Lời nói vừa dứt, Tùng Li Chí Tôn cũng bị đánh bay ra khỏi Ngọc Hà.