Thu Vũ Tuyền rất nhanh cũng đã gặp tên Đạo Tôn phía địch đầu tiên.
Nhưng kết quả lại khiến người ta mở rộng tầm mắt.
Đối mặt với một tên Đạo Tôn thực lực thua xa nàng, một kích đủ để tạo thành
sát thương mang tính hủy diệt với bất kì Đạo Thánh nào của nàng, vậy mà lại
không công mà về.
Bởi vì đã bị long mạch lọc mất rồi.
Nàng vung ra là kiếm đạo thập tứ trọng, còn cao hơn Lâm Ninh một trọng.
Mà trình độ gia trì của pháp cảnh đối với lực công kích của nàng cũng càng
mạnh hơn Lâm Ninh.
Có thể nói, công kích lúc này của nàng có thể sánh ngang với Khương Thành
mở ra toàn bộ hỏa lực, vượt qua tất cả Đạo Thánh.
Nhưng rất đáng tiếc, sự công kích cường hãn như vậy mà toàn bộ đều giống như
trâu đất xuống biển.
Ngoại trừ đã tạo thành rung động kịch liệt với kẻ địch ra, gần như không có bất
kì hiệu quả nào.
“Sao lại có thể như vậy chứ?”
Khi bản thân nàng ngây người, những thế lực bên ngoài khác cũng đều kinh
ngạc không thôi.
Nhìn thấy biểu hiện của Lâm Ninh, bọn họ đương nhiên cảm thấy Thu Vũ
Tuyền chắc chắn cũng có thể làm được.
Ai từng nghĩ, một người ở một bên khác cắt cỏ vô song, một người ở bên này
hổn hà hổn hển bị Đạo Tôn bình thường quấn lấy.
Mặc dù biết là đã bị long mạch cản lấy, nhưng Thu Vũ Tuyền vẫn đã rơi vào
trong sự nghi hoặc.
Tại sao Lâm Ninh không bị long mạch cản trở?
Lẽ nào mình không bằng Lâm Ninh?
Hay là nói Lâm Ninh có chỗ nào đặc biệt hơn mình?
Cứ tiếp tục như vậy, một Đạo Thánh mạnh mẽ như nàng đây thậm chí sẽ rơi vào
tình huống tràn ngập nguy hiểm, bị một đám Đạo Tôn Chí Tôn vây lấy từ từ
nghiền chết.
Vì để ứng phó với khốn cảnh trước mắt, cuối cùng nàng cũng chỉ có thể dùng ra
Thánh lực của mình.
Khác với những Đạo Thánh khác, Thánh lực của nàng vậy mà cũng đã dung
hợp thành một thể với Pháp Tắc không gian.
Khi vung ra, Thánh lực và Tiên lực tuy một mà hai, nước sữa hòa nhau, gần như
không phân rõ được đó rốt cuộc là sức mạnh gì.
Hiệu quả vẫn là nhanh chóng tức thì.
Sau khi sử dụng Thánh lực như vậy, cuối cùng nàng cũng đã áp chế được Đạo
Tôn đối diện.
Có điều trước mắt kẻ địch rất nhiều, người nào cũng đều có long mạch cao giai
nhất đẳng, nàng vẫn không tính là đã hoàn toàn thoát khỏi nguy hiểm.
Về phần Khương Thành ở một bên khác vẫn còn đang giao thủ với Linh Trinh
Đạo Thánh kia như cũ.
Mặc dù lực Hám Thiên chủ yếu dùng để giúp đỡ Lâm Ninh, nhưng hắn không
hề rơi vào thế hạ phong.
Nguyên nhân rất đơn giản, hắn vẫn còn một phần Thiên Hồn.
Thánh Hồn của Bán Long tộc cũng là được long mạch che chở gia trì, chỉ là
Thiên Hồn đã bỏ qua sức mạnh đặc biệt này, có thể trực tiếp tạo thành ảnh
hưởng đến hồn hải của kẻ địch.
Điều này khiến Linh Trinh Đạo Thánh rất khó tổ chức được tiến công.
Trên thực tế, cũng may mà có Thu Vũ Tuyền và Lâm Ninh.
Khi hai nàng ra tay, hoàn toàn đã giam lấy chân những người khác, cho Khương
Thành một cơ hội đơn đấu với Bán Long Đạo Thánh.
Nếu không, loại giao phong về mặt Thần Hồn này sớm đã bị những Bán Long
tộc khác cắt ngang.
Sau khi hồn hải bị đóng băng nhanh chóng, Linh Trinh Đạo Thánh đã hoảng rồi.
“Đây là Thần Hồn gì?”
“Vậy mà có thể áp chế Thánh Hồn?”
“Long mạch của ta đâu?”
Hắn cũng chẳng còn dám không coi Khương Thành ra gì nữa.
Bởi vì phát hiện, dường như “Long Thần chí cao” này không tầm thường lắm.
Trong lúc hoảng loạn, hắn đã thu hồi những phân hồn khác của mình về hồn hải
để phòng ngự, toàn lực củng cố chủ hồn của mình.
Pháp tắc không gian bên ngoài cũng vì vậy mà biến mất.
Điều Khương Thành đang chờ đợi chính là giờ khác này.
Hắn lập tức rút ta một phần lực trọc, vung một kiếm về phía bản thể của Linh
Trinh Đạo Thánh bên ngoài.
Linh Trinh Đạo Thánh có được long mạch hộ thể, bên ngoài cơ thể bỗng nhiên
dập dờn lên một tầng kim quang kịch liệt.
Trong kim quang đó, ảo ảnh của một con cự long như thần uy giáng xuống.
Có điều, sau khi lực trọc màu trắng sữa rót vào, ảo ảnh cự long giống như bị
mòn dần, lập tức xuất hiện một lỗ hổng.
Lúc này, Linh Trinh Đạo Thánh đang phòng ngự hồn hải cũng đã ý thức được
nguy hiểm.
“Không tốt rồi!”
Hắn vội vàng lại thả phân hồn của mình ở trên bản thể.
Thân thể Bán Long khổng lồ hiện ra ở hư không.
Ngoại trừ đầu người rõ ràng không hài hòa lắm ra, những bộ phận khác gần như
là toàn bộ đã biến thành hình thái Dực Long.
Hắn muốn rút về trước, thoát khỏi nguy cơ trước mắt, sau đó lại lần nữa tổ chức
phản kích.
Thậm chí định thoát khỏi Khương Thành trước, chuyên tâm đối phó Thu Vũ
Tuyền và Lâm Ninh.
Chỉ đáng tiếc là đã muộn rồi.
Lỗ hổng nhanh chóng lan ra, trong nháy mắt đã trở nên vết thương lỗ chỗ.
Kỵ Khuyết Kiếm cuối cùng đã đột phá phòng ngự của long mạch.
Xùy!
Một luồng máu bắn ra tung tóe, đầu người thoát khỏi thân rồng, quay tròn bay
lên không trung.
“Không!”
Đầu lâu đã bay ra kia vậy mà vẫn còn ý thức.
Đạo Thánh của Bán Long tộc dường như là đã có được che chở đặc biệt của thế
giới này.
Đến giờ phút này nhưng Linh Trinh Đạo Thánh vẫn còn sống, chỉ là tiên lực và
thần hồn của hắn đang điên cuồng tiêu tán.
Khương Thành không chậm trễ chút nào, bắt đầu vận chuyển “Tịnh Hồn Từ Độ
Kinh”.
Môn pháp môn Thiên Hồn bá đạo này lại lần nữa vượt ra khỏi sự can dự của
long mạch, lọc sạch toàn bộ thần hồn đang tiêu tán kia thành hồn lực vô ý thức.
Sau đó đã thu vào trong hồn tháp của mình.
Hết thảy quá trình này trông thì phức tạp, thật ra cũng chỉ xảy ra trong ba giây
ngắn ngủi.
Sau khi tất cả tàn hồn đều đã bị lọc sạch xong, tia ý thức cuối cùng lưu lại trên
đời này của Linh Trinh Đạo Thánh cũng biến mất, hoàn toàn chết đi.
Sau khi tiêu diệt hắn, Khương Thành tiến tới không dừng, cũng đã đánh đến
trước mặt những tộc nhân khác của Linh Trinh thế gia ở phía sau.
Lúc này, hơn bốn mươi tên Đạo Tôn của Linh Trinh thế gia đã bị Lâm Ninh tiêu
diệt hai lăm tên.
Về phần Thu Vũ Tuyền, mặc dù nàng không có được sự giúp đỡ của lực Hám
Thiên, nhưng cũng đã mạnh mẽ chém giết được hai người.
Nàng hoàn toàn nhờ vào thực lực của mình, phá vỡ hiệu quả áp chế của long
mạch cao giai nhất đẳng của Thiên Long Giới.
Sau khi Khương Thành cũng gia nhập vào bên này, trận chiến đấu đã hoàn toàn
không còn hồi hộp nữa.
Những tộc nhân còn lại của Linh Trinh thế gia vừa thấy lão tổ nhà mình cũng đã
ngã xuống rồi, suýt nữa bị dọa đến ngất đi.
Bọn họ không còn tự tin và kiêu ngạo lúc trước nữa.
Cơ hội đề cao gia tộc gì chứ?
Đây rõ ràng chính là nguy cơ diệt tộc.
Đến bước này rồi, cuối cùng bọn họ cũng đã loạn thành một bầy.
Rất nhiều người điên cuồng thê lương gào thét về phía xung quanh và bầu trời.
“Cứu bọn ta với!”
“Mau đến cứu bọn ta với!”
Bọn họ đang gọi những Bán Long thế gia khác vẫn luôn quan sát ở chỗ tối,
cùng với Thiên Long hoàng giai trong Thiên Long thành kia.
Tuy nhiên, những Bán Long ở chỗ tối kia lại không hề có bất kì động tác nào.
Bọn họ ngược lại lặng lẽ rút tầm mắt của mình về.
Trong Thiên Long thành lúc này sớm đã là một mảnh im lặng.
Thu Vũ Tuyền còn dễ nói, Khương Thành và Lâm Ninh đã tạo thành đả kích
cực lớn cho bọn họ.
Long mạch cao giai nhất đẳng ở trước mặt hai người này vậy mà lại giống như
không tồn tại.
Điều này hoàn toàn lật đổ nhận thức hàng chục tỉ năm qua của bọn họ.
Cũng khiến bọn hắn ý thức được có lẽ long mạch không vạn năng như thế.
Dưới loại tình huống này, bọn họ cũng không dám tùy tiện can dự vào trận
chiến này.
Trận chiến đấu ở hiện trường rất nhanh đã kết thúc.
Linh Trinh thế gia bị tiêu diệt sạch sẽ.
“Lại thắng rồi!”
“Long Thần chí cao quả nhiên là bách chiến bách thắng mà!”
“Gì mà long mạch cao giai nhất đẳng, ở trước mặt Long Thần cũng chỉ như vậy
mà thôi.”
Trăm ngàn Long tộc đã phát ra tiếng hoan hô rung trời.
Mà những Long tộc đang chờ đợi trận chiến này cũng đều đã rơi vào trong sôi
trào.
Bất luận là Dực Long, hay là Chúc Long Hắc Long Ứng Long, vốn dĩ bọn họ
đều không xem trọng Khương Thành, cũng không định làm việc cùng với hắn.
Nhưng cùng với sự hủy diệt của Linh Trinh thế gia, những Long tộc này không
thể không thay đổi thái độ.