Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 1794

“Đương nhiên là chắc rồi, lên đi.”

Huyền Minh nghiêm mặt lại, vẻ mặt nghiêm túc, pong phạm của Long Đế cũng

chẳng thua gì Long Tổ.

“Nếu như ta dồn toàn lực ra một đòn thì nhất định ngươi sẽ chết.” Hắn tự mãn

nói.

Trong lòng Thành ca tự nhủ ta cảm ơn ngươi.

“Ta cầu cũng không được.”

Lão Thanh Long vẫn còn muốn tiếp tục làm màu: “Vậy nên ta cho ngươi cơ hội

suy nghĩ lại một lần nữa…”

Thành ca không nhịn được.

“Con mẹ nó, ngươi không được thì xuống đi.”

Huyền Minh cảm giác mình vẫn làm được.

Vậy nên tiếp theo hắn cũng hung hăng ra một đòn vào núi Khôn Nguyên.

một kích.

Làm cho bảo vật này căng lên thêm vài thước nữa.

Nhìn thấy cái này, Long tổ cảm thấy cũng không khác biệt lắm.

Một đòn toàn lực của hai Long Đế Thương Linh và Huyền Minh này hắn cũng

không chắc chắn chống đỡ được.

Không chừng cuối cùng còn có thể bị thương.

Nhưng nghĩ đến việc trước đó Khương Thành chắc chắn sẽ là người không trụ

được trước tiên, thật sự hắn cũng không sợ lắm.

“Tiểu tử, bây giờ có thể bắt đầu rồi chứ?”

Lời này làm cho Khương Thành có hơi sững sờ.

“Chẳng lẽ núi Khôn Nguyên này của ngươi chỉ có thể giữ được đòn tấn công

của bốn con rông thôi sao?”

“Cũng không phải, nhiều nhất có thể lưu trữ được đòn tấn công của mười sinh

linh.”

“Vậy cứ tiếp tục đi!”

Long tổ nhướn mày: “Ngươi vẫn còn muốn tiếp tục thêm?”

“Đương nhiên, bây giờ mới được đến đâu chứ?”

Long tổ gần như đã bị hắn chỉnh cho hết nói nổi rồi.

“Có phải ngươi nên suy nghĩ một chút đến khả năng chịu đựng của mình

không…”

Khương Thành cắt ngang hắn: “Đó là chuyện của ta, chẳng lẽ ngươi không

dám?”

“Được!”

“Cái này cũng là do bản thân ngươi muốn tìm đến cái chết!”

Long tổ cắn răng kìm nén lửa giận, hắn lại chọn một gã Đạo Thánh của Vân

Long tộc, đánh một cú vào bên trong núi Khôn Nguyên.

Khương Thành nhìn rất nhiều rồng của Cổ Tiên giới ở phía sau, đột nhiên hỏi:

“Đòn tấn công của Nhân tộc cũng được chứ?”

Long tổ gật đầu.

“Tùy ngươi.”

Với cái nhìn của hắn, chỉ nói về lực tấn công thì Nhân tộc vẫn còn kém hơn so

với Long tộc.

Hắn vốn tưởng rằng Khương Thành sẽ lựa chọn đám Long tộc Thương Tật và

Ngao Dương.

Nhận được sự đồng ý của hắn, Khương Thành lập tức vẫy tay về phía Lâm

Ninh.

“Lần này đến ngươi.”

Đương nhiên Lâm Ninh sẽ không phản đối với mệnh lệnh của Khương chưởng

môn.

Nàng tạo ra Pháp tắc không gian của bảy căn nguyên đồ đằng ngay lập tức,

Thánh lực được thúc đẩy, ý cảnh Kiếm đạo thập tam trọng cũng lao ra ngoài.

Nhìn thấy màn bắn phá của Kiếm đạo đó, khóe mắt Long tổ không nhịn được

run rẩy.

Biên độ tăng lên của đòn tấn công thập tam trọng cũng không phải là chuyện

như của Đạo Thánh bình thường.

Hơn nữa căn nguyên đồ đằng hắc ám kia của lâm Ninh cũng giống như của

Thương Linh và Huyền Minh vừa rồi, có dấu hiệu mơ hồ muốn đột phá đến cấp

độ Đạo Thần.

Làm sao một nữ tử không hề lên tiếng có thể mạnh như vậy chứ?

Quả thực đúng là gặp quỷ mà!

Hắn vẫn luôn nắm chắc phần thắng, trong lòng có chút hoảng hốt.

Hiện nay tất cả một người năm rồng được lựa chọn cũng đều là nền tảng Đạo

Thánh.

Hơn nữa ba người được lựa chọn ở bên phía Khương Thành, mỗi người cũng

đều là Đạo Thánh có lực tấn công dị thường.

Nếu chỉ dựa vào sự chống đỡ của Chân thân thì một người vẫn miễn cưỡng

được nhưng hai người có thể sẽ làm cho hắn bị thương.

Nếu như phải chịu toàn bộ ba đòn tấn công của Thương Linh, Huyền Minh và

Lâm Ninh thì hắn sẽ bị trọng thương, không chết cũng lột da.

Hơn nữa chính ba Đạo Thánh mà hắn lựa chọn cũng thêu hoa trên gấm.

Thật sự có thể mất nhân mạng, à không, lonh mệnh.

Không được, không thể cứ tiếp tục như vậy.

“Khụ, được rồi nhỉ?”

“Bây giờ cũng nên bắt đầu đi.”

Bây giờ hắn chỉ có thể trông cậy vào việc Khương Thành mới bắt đầu đã không

chống đỡ nổi, như vậy hắn có thể sớm kết thúc cuộc so tài mà không cần chịu

đựng toàn bộ.

Nhưng rõ ràng Thành ca không khéo hiểu lòng người như vậy.

“Không phải nói có thể được mười đòn sao, còn sớm mà, chọn người tiếp theo

đi.”

Long tổ nổi cáu, giận dữ buột miệng thốt ra.

“Ngươi không nên được voi đòi tiên!”

“Sao ta lại được voi đòi tiên chứ? Không phải ngươi bảo chọn người sao?”

“Chọn như ngươi có tác dụng gì? Ngươi có thể chống đỡ được mấy đòn?”

Thành ca bĩu môi: “Ta có thể chống đỡ được mấy đòn đó là chuyện của ta,

không tới lượt đối thủ cạnh tranh như ngươi quan tâm đến đâu nhỉ?”

“Ngươi!”

Long tổ đã có thể nhìn ra được.

Tên tiểu tử này là cố ý quấy rối.

Đúng!

Quấy rối!

Hắn cố ý lựa chọn vật đặt cược có sự lợi hại tăng lên, vẫn là muốn dọa cho

mình lùi.

Làm sao mình có thể để cho hắn được toại nguyện chứ?

“Được, ngươi muốn lựa chọn người tiếp theo, vậy ta đi tới cùng với ngươi!”

“Cuối cùng có chết cũng là do ngươi tự tìm đường chết!”

Nói xong, hắn lại chọn một vị Đạo Thánh của Hỏa Long tộc.

Sau khi tên Đạo Thánh này ra tay, núi Khôn Nguyên lúc đầu chỉ có một thước

đã từ từ tích lũy thành phạm vi ba mươi thước.

Nhìn kích thước như vậy của ngọn núi, trong lòng Long tổ cũng có chút e dè

rồi.

Nhưng cách so tài là do chính bản thân hắn nói ra, đánh sưng mặt cũng phải tiếp

tục chống đỡ.

“Đến lượt ngươi.”

Khương Thành gật đầu, sau đó nhìn về phía Thu Vũ Tuyền.

“Lượt này phụ thuộc vào ngươi.”

“Ngươi lại chọn ta?”

Em gái Tuyền có hơi bất ngờ: “Không sợ chết ở dưới kiếm của ta sao?”

“Nếu như ngươi có thể làm ra chuyện như vậy ta sẽ rất vui mừng.”

Thu Vũ Tuyền gật đầu: “Ta sẽ cố gắng.”

Thấy Khương Thành lựa chọn nàng, cho dù là Long tổ hay những Long tộc

khác, tất cả đều nhảy dựng lên ngay tại chỗ.

“Ngươi chọn nàng sao?”

Long tổ cũng đã từng nghe qua thanh kiếm kia của Thu Vũ Tuyền.

Lúc ấy hắn bị Lạc Tu dung hợp nhưng chuyện mà Lạc Tu phải trải qua thật ra

hắn biết được toàn bộ.

Nghe nói lúc ấy đầu rồng Dược Long Môn cũng bị nàng dùng một kiếm này bổ

chém ra.

Người khác không biết rõ ý nghĩa trong đó lắm, nhưng Long tổ lại biết rất rõ.

Nếu chuyện như vậy đổi ngược lại thành bản thân mình thì không chắc chắn có

thể làm được.

“Đúng vậy.”

Khương Thành cười híp mắt gật đầu.

“Ngươi vừa mới nói Nhân tộc cũng có thể, chẳng lẽ ngươi sợ sao? Không thể

nào, đường đường là Long tổ lại sợ hãi như vậy? Bị một hầu gái của ta dọa cho

sợ đến mức không dám tiếp chiêu?”

Long tổ tức giận đến suýt nhồi máu não.

“Ta lo lắng cho ngươi bị một kiếm đó giết chết thôi, đến lúc đó thì có ý nghĩa gì

nữa chứ?”

Vừa dứt lời, Thu Vũ Tuyền xách kiếm bước ra từ trong đám người, nói với vẻ

mặt bình thản.

“Lần này ta sẽ không xuất một kiếm kia ra.”

Tốt quá!

Long tổ gần như muốn hoan hô ngay tại chỗ.

Quả thực đây là câu nói tuyệt vời nhất mà hắn từng được nghe.

Nhưng mà ngoài mặt thì hắn vẫn muốn làm ra vẻ một chút.

“Vậy thì đúng là tiếc nuối quá, vốn ta còn muốn thỉnh giáo một kiếm đó của

ngươi.”

“Nhưng ngươi đã không muốn thì ta cũng không miễn cưỡng.”

“Dù sao tiểu tử đó cũng chỉ có một cái mạng, trời cao có đức hiếu sinh.”

Thành ca ở bên cạnh thật sự muốn phun vào vẻ mặt của hắn.

Làm một hồi lâu, thì ra ngươi cũng là người tranh đoạt vị trí Vua làm màu?

Lần này Thu Vũ Tuyền không dùng một kiếm kia là cũng có lý do.

Tác dụng tiêu cực của một kiếm đó quá lớn, trận trước dùng liên tục một thời

gian, nàng thực sự đã phải hứng chịu rất nhiều phản ứng trái ngược.

Hơn nữa một kiếm đó hoàn toàn không có tác dụng với Khương Thành, dùng để

làm gì chứ?

Đặc biệt đối phó với Long tổ sao?

Nàng và long tổ không thù không oán, tội gì phải giúp Khương Thành diệt trừ

đối thủ.

Hơn nữa nàng lại lo lắng là chém một kiếm đó xuống thì núi Khôn Nguyên sẽ

trực tiếp bị đứt thành hai đoạn, đến lúc đó cuộc so tài sẽ kết thúc sớm rồi.

Bay đến bên cạnh núi, nàng cố ý liếc nhìn Khương Thành một cái.

Lúc này mới bắt đầu tập hợp tiên lực.

Vừa bắt đầu đã thấy nàng không tạo ra Pháp cảnh mênh mông cuồn cuộn giống

như những người khác, Long tổ còn tưởng rằng nàng muốn khiêm tốn một chút,

không muốn xuất ra toàn bộ năng lực.

Nếu như là lúc trước nhất định hắn sẽ nhảy ra nói chút gì đó.

Nhưng bây giờ, hắn ước gì Thu Vũ Tuyền xuất ra ít lực hơn một chút.

Nhưng mới chỉ qua hai giây, tròng mắt của hắn đã lập tức trợn tròn.

Không phải là Thu Vũ Tuyền không có Pháp Tắc không gian, chỉ là có chút

khác biệt so với những người khác mà thôi.
Bình Luận (0)
Comment