Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2408

“Giáng Thần đài?”

Gần đây Khương Thành nhiều lần nghe thấy tổ chức này, nhưng đến tận bây giờ

vẫn chưa từng gặp.

Kỷ Linh Hàm thì ngạc nhiên hỏi: “Giáng Thần đài chỉ là trợ thủ do các ngươi

mời đến, sao còn có thể ràng buộc giao dịch của các ngươi chứ?”

Mâu Vũ cũng nói: “Đúng đấy, bọn họ quản quá rộng rồi nhỉ?”

Lẫm Đế chìm vào im lặng.

Rõ ràng là Kỷ Linh Hàm và Mâu Vũ đang hỏi, nàng lại nhìn thẳng vào Khương

Thành.

Ngay khi Thành ca bắt đầu miên man bất định, ngẫm nghĩ có phải sức hấp dẫn

của mình quá lớn không, đến nỗi nữ nhân này không nhịn được yêu mình rồi thì

cuối cùng hắn cũng nghe thấy truyền âm.

“Các ngươi đứng ở phía Lạc Tiên điện, chuyện này liên quan đến cơ mật của

Liên minh thần đạo, ta vốn không thể tiết lộ, nhưng ngươi là ngoại lệ.”

“Tại sao?”

“Không vì sao cả.”

Lẫm Đế tiếp tục truyền âm rằng: “Thật ra các ngươi không biết, hiện nay chủ

nhân thật sự của Liên minh thần đạo đã biến thành Giáng Thần đài.”

Khương Thành kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ năm mươi Chính Thần các ngươi còn

không đánh nổi mười mấy Giáng Thần giả sao? Lại bị người ta đảo khách thành

chủ?”

Lẫm Đế hỏi ngược: “Vậy Đông Trúc đảo các ngươi cộng thêm sáu suối nguồn

lớn, còn không đánh thắng được một Di?”

“Cái này khác nhau, Di đang khống chế Lạc Tiên đảo, nắm giữ mạch máu của

sáu suối nguồn lớn. Không đi theo hắn thì sáu suối nguồn lớn không còn tiền đồ

nữa.”

Còn về Phi Tiên môn, đó chỉ là bị lừa lên thuyền.

“Bọn ta cũng y hệt, bị người ta nắm giữ mạch máu.”

Lẫm Đế u ám nói: “Lần đó Di lực trảm bảy vị Chính Thần, không thể không

thừa nhận, lúc bấy giờ bọn ta bị hắn giết tới mức ai nấy đều khiếp sợ.”

“Vì tự bảo toàn, bọn ta xin Giáng Thần đài viện trợ, mong bọn họ ra mặt đối

kháng Di.”

“Mà điều kiện để mời bọn họ ra núi, chính là mỗi một Chính Thần bọn ta đều

phải châm một ít lực đạo ấn vào Thiên Phong Thạch của bọn họ.”

Khương Thành suy nghĩ kỹ càng một hồi, cũng không nghĩ ra ý nghĩa của điều

kiện này nằm ở đâu.

Giáng Thần đài có thể nhận được thứ gì?

“Chẳng lẽ bọn họ có thể dựa vào một ít lực đạo ấn để khống chế tính mạng của

các ngươi?”

Lẫm Đế lắc đầu: “Thế thì không.”

“Tính mạng của bọn ta không bị quản chế, nhưng đạo ấn của bọn ta thì có đấy.”

“Sao đạo ấn lại bị khống chế?”

“Ta không biết.”

Trong mắt của Lẫm Đế cũng hơi mơ màng.

“Sau khi bọn ta thả một ít đạo ấn vào đó, ban đầu cũng chưa cảm thấy khác

thường.”

“Cho đến khi những người Giáng Thần đài bắt đầu nhiều lần can thiệp sự vụ nội

bộ của bọn ta, dẫn tới sự phản cảm của mấy Chính Thần, lúc bọn ta nêu ra sự

không vừa lòng với bọn họ, rốt cuộc bọn họ cũng lộ ra răng nanh.”

“Bọn họ lại có thể khiến đạo ấn của mấy Chính Thần kia mất đi hiệu quả.”

“Không hợp thói thường như vậy ư?”

Khương Thành là một người từng chém giết sáu vị Chính Thần, hắn bày tỏ bản

thân hoàn toàn không thể hiểu được.

Bởi hắn biết rõ điểm lớn mạnh của đạo ấn.

Mỗi lần hắn chiến đấu với Chính Thần, hắn sử dụng hết bản lĩnh, dù là thánh

giới bản biến thái hay cách đánh đặc biệt ba phương tụ lại, đều vì tốc chiến tốc

thắng trước khi đạo ấn công phá mình.

“Đạo ấn và Thiên Đạo liên quan, bên trong còn có ý chí Thiên Đạo mà dễ dàng

bị người khác thao túng như thế?”

“Chỉ dựa vào một ít lực đạo ấn thả ra ngoài, sao có thể làm được chuyện này?”

Lẫm Đế không biết nên làm sao thở dài.

“Điều duy nhất mà ta biết, chính là tảng Thiên Phong thạch kia chắc chắn có gì

kỳ lạ.”

“Nói thật, mấy năm nay bọn ta cũng thường xuyên hối hận vì đồng ý điều kiện

đó.”

“Đặc biệt là sau khi biết được Di căn bản không thể tới đây, càng phát hiện

mình đã bị lừa dối.”

“Khó trách vừa rồi ngươi nói ủng hộ ta làm Minh Chủ.”

Cuối cùng Khương Thành cũng hiểu ra.

“Đây là mong ta ra mặt, tiêu diệt Giáng Thần đài giúp các ngươi sao?”

“Không sai.”

Lẫm Đế không phủ nhận ý đồ của mình.

“Không lẽ ngươi không cảm thấy, cuộc đại chiến giữa hai bên liên minh Thần

đạo và Lạc Tiên điện đã biến vị sao?”

“Sao hả?”

“Sáu suối nguồn lớn và Đông Trúc đảo bị Di dắt mũi, còn bọn ta cũng bị Giáng

Thần đài đổi khách thành chủ.”

Lẫm Đế nể phục nói: “Trận chiến tranh này, thật ra người thật sự giao phong là

Di và Giáng Thần đài.”

“Bọn ta và các ngươi đều đang lâm vào làm con cờ của bọn họ trong vô hình,

đánh giết lẫn nhau dưới sự chi phối của bọn họ.”

Khương Thành không đồng ý cách nhìn này của nàng.

“Trước kia khi không có Di và Giáng Thần đài, suối nguồn và thần điện đánh

giết như thường, hai bên vốn đối địch.”

“Còn về Đông Trúc đảo, gia nhập trận đại chiến này chỉ là việc ngoài ý muốn.”

Hắn biết mục đích Lẫm Đế nói như thế, nàng là mong hai bên hợp lại, cùng

nhau đối phó Giáng Thần đài và Di.

Nhưng rất đáng tiếc, cho dù thật sự giết chết bọn họ, hai bên vẫn sẽ tiếp tục

đánh, căn bản không thể nào bắt tay giảng hòa.

Huống hồ, hắn và Di không thù không oán, không cần phải làm vậy.

“Chẳng lẽ ngươi thích bị người khác quản chế, đây không phải phong cách của

ngươi thì phải?”

Lẫm Đế vẫn muốn cố gắng thuyết phục thêm.

“Với tính tình của ngươi, có thể khoan nhượng trên đầu còn có Di khoa tay múa

chân ư?”

Khương Thành mỉm cười: “Ngươi cũng khá hiểu ta đấy.”

“Nhưng ngươi đã nhầm lẫn một việc, Di không thể quản chế ta, càng không thể

khoa tay múa chân với ta.”

Lẫm Đế hơi ngẩn người.

Phi Tiên môn đi theo Di đánh trận, còn đóng giữ tiền tuyến, nàng vốn cho rằng

Khương Thành đã trở thành cấp dưới của Di.

Bây giờ xem ra không phải chuyện như thế kia.

“Xem ra quả nhiên ta không nhìn lầm người.”

“Tuy nhiên nếu ngươi thật sự muốn phá vỡ lệnh cấm giao dịch của bọn ta, vậy

thì chắc chắn phải giải quyết Giáng Thần đài trước.”

Khương Thành hỏi: “Giáng Thần giả tổng cộng chỉ bấy nhiêu người, làm sao

nhắm nổi mỗi lần giao dịch của các ngươi chứ?”

Lẫm Đế thở dài: “Bọn họ cũng sẽ nâng đỡ người đại diện mà.”

“Trước mắt Liên minh thần đạo bọn ta có mười mấy Chính Thần âm thầm

nghiêng về phía bọn họ, trở thành móng vuốt của bọn họ.”

“Phần lớn đều là người của bọn họ dán mắt vào Thiên Lưu cung.”

Khương Thành tỏ ra vẻ mặt không hiểu nói: “Tại sao Giáng Thần đài phải tìm

đủ mọi cách cản trở các ngươi giao dịch với Phi Tiên môn?”

“Việc này đã ngăn chặn bọn họ gì sao?”

Lẫm Đế xua tay.

“Ta cũng không biết bọn họ muốn làm gì.”

“Ngươi biết Giáng Thần đài ở đâu không?”

“Không biết.”

“Vậy ngươi có thể liên lạc được Giáng Thần giả không?”

Lẫm Đế lần nữa lắc đầu.

“Bọn họ rất thần bí, mỗi lần đều là đột ngột xuất hiện.”

Khương Thành vốn còn định trực tiếp tới Giáng Thần đài coi thử rốt cuộc như

thế nào.

Nhưng hiện giờ xem ra, muốn gặp được đám Giáng Thần giả kia cũng không dễ

dàng lắm.

Lẫm Đế thấy hắn chìm vào im lặng, nàng cắt đứt truyền âm.

Giọng nói cũng truyền vào trong tai của Kỷ Linh Hàm và Mâu Vũ.

“Thế, ngươi dự tính làm sao phá vỡ lệnh cấm giao dịch giúp bọn ta đây?”

Thành ca ngẫm nghĩ một hồi, lại thật sự có được một kế hoạch.

“Như vậy đi, ngươi hãy liệt kê danh sách của những người để ý ngươi giao dịch

cho ta.”

“Cảnh giới và thân phận số người gì đó đều không quan trọng, chủ yếu là vị trí

của bọn họ.”

Lẫm Đế há miệng, có vẻ như đã nhận ra điều gì đó.

Nhưng nàng lại cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

“Ngươi muốn làm gì?”

“Giết chết bọn họ đó, thế thì không ai nhắm vào ngươi nữa, giao dịch lại có thể

tiến hành một cách vui vẻ.”

Khương Thành nhún vai.

“Dù sao những người đó đã trở thành móng vuốt của bọn họ, cũng không phải

người chung đường với ngươi.”

“Ngươi điên rồi sao?”

Người nói câu này không phải Lẫm Đế, mà là Mâu Vũ.

“Nếu thật sự làm như vậy, Liên minh thần đạo sẽ nổi điên đấy, đến lúc đó trực

tiếp lập tức khai chiến, đâu còn có giao dịch nữa?”
Bình Luận (0)
Comment