Sau khi Trạch Điền Chính Thần phát ra tiếng cầu xin giúp đỡ, qua khoảng một
canh giờ, cuối cùng trên bầu trời Trí Như thành cũng nổi lên ánh sáng tím chói
mắt.
Các Tiên nhân trong thành bị kinh động, lần lượt ngẩng đầu nhìn lại.
Mọi người đều tỏ vẻ không có gì làm lạ.
“Lại là Khương Thành đúng không?”
“Tên này lại tới nữa?”
“Bình thường bình thường, trận trước những Chính Thần đó đều dẹp đường về
phủ hết rồi, Trí Như thành trống không nên đương nhiên hắn phải ra ngoài làm
việc rồi.”
“Lần này hắn lại muốn giết ai vậy?”
“Không biết, dù sao cũng không liên quan đến ngươi và ta.”
Trải qua nhiều lần sợ bóng sợ gió, mọi người cũng sinh ra miễn dịch.
Bọn họ cũng đã nhìn ra Khương Thành chỉ xuống tay với thần quan của thần
điện, mục tiêu rất rõ ràng.
Mà hình như hắn lại không có hứng thú với đám người còn lại trong thành nên
chưa từng xuống tay.
Điều này khiến cho tâm trạng của bọn họ cũng rất phức tạp.
Một mặt cảm thấy bản thân hơi bị xem thường, mặt khác lại cảm thấy tên này
rất có nguyên tắc.
Thậm chí nguyên tắc này dần hình thành danh tiếng.
Thế cho nên hiện tại mọi người tin tưởng kỳ lạ với “kẻ địch” này.
Tin chắc với danh tiếng của hắn, cho dù động tĩnh lớn hơn nữa cũng có thể
khống chế tốt phạm vi, sẽ không ảnh hưởng đến mình.
“Hả, lần này có khác biệt.”
“Hình như… không phải hắn.”
Có người chỉ vào bầu trời, lẩm bẩm.
“Đó là nơi nào?”
“Vừa quen thuộc vừa xa lạ, hình như giống chúng ta, lại giống như không thuộc
Nguyên Tiên giới…”
Chỉ thấy tầng mây trên bầu trời chậm rãi mở ra, hình thành một vòng tròn lớn
quy tắc.
Trung tâm ánh sáng tím mơ hồ có thể thấy được bóng dáng mơ hồ của một thế
giới khác.
Bọn họ muốn dùng thần niệm cảm giác, lại phát hiện vừa mới chạm vào ánh
sáng tím, tia thần niệm đó đã bị cắn nuốt không còn một mảnh.
Hình ảnh của thế giới đó chỉ kéo dài một lúc rồi lập tức biến mất không dấu vết.
Sau đó, mọi người lập tức nhìn thấy một nam tử trẻ tuổi đầu đội tử quan, mặc
trường bào màu xanh, dung mạo tuấn dật chậm rãi phiêu đãng xuống.
Dưới chân hắn giẫm lên một mảng ngọc phù màu trắng.
Ngọc phù đó dài một trượng, rộng hai thước, trông giống như một ván lướt sóng
hơi lớn.
Tiên khí tu luyện hình thù kỳ lạ gì tu luyện giới cũng có nên mọi người thấy
không trách, bọn họ kinh ngạc hơn là nơi mà người này đáp xuống.
Lại là đường thẳng hướng xuống Thiên Lưu điện.
“Điều này hơi to gan tày trời rồi đúng không?”
“Trực tiếp đáp xuống cung điện của một Chính Thần, gan của hắn lớn quá rồi
đó?”
Phải biết rằng, tu luyện giới mặc định quy củ, không thể trực tiếp xuyên qua
trên không sơn môn của một tông môn, đó là khiêu khích nghiêm trọng.
Chứ đừng nói là hạ từ trên xuống dưới, hạ xuống từ đỉnh đầu người ta như vậy.
“Người này toang rồi, Lẫm Đế tuyệt đối sẽ không tha cho hắn.”
“Còn cần Lẫm Đế ra tay sao? Thần quan của Thiên Lưu cung sẽ dạy hắn làm
người!”
Rất nhiều thần niệm tò mò lần nữa hướng về phía người này, muốn nhìn xem
khách đến từ thiên ngoại này rốt cuộc là thần thánh phương nào, có tu vi cao
bao nhiêu, lại xuất hiện bựa như vậy.
Nhưng thần niệm của bọn họ lại lần nữa bị cô lập ở bên ngoài.
Mà ngay sau đó, một cảnh khiến bọn họ kinh ngạc không thôi đã xảy ra.
Chỉ thấy hơn mười bóng dáng do Trạch Điền Chính Thần dẫn đầu bay lên ở
phía dưới Thiên Lưu cung.
Những người này đều là thuộc hạ lần này đến đây cùng với hắn.
Bọn họ chia làm hai hàng bay lên phía trên Thiên Lưu cung, bày ra tư thái hoan
nghênh.
Bản thân Trạch Điền Chính Thần còn gật đầu khom lưng, dáng vẻ như thuộc hạ,
chủ động tiến lên chào hỏi.
“Thì ra là Tả Thập Nhất đại nhân, ngươi tới rồi, tên tặc tử đó ắt chết không có
chỗ chôn!”
Nam tử trẻ tuổi đó mặt không chút thay đổi gật đầu.
Tên thật của hắn vốn không phải là cái tên này.
Chỉ là sau khi trở thành Giáng Thần giả, đã thống nhất đều dùng số thứ tự trái
phải.
Hắn nhìn xuống phía dưới, thấy Lẫm Đế vẫn chưa nghênh đón, hắn không khỏi
hừ lạnh một tiếng.
“Thiên Lưu cung đúng là không có quy củ.”
Sắc mặt Lẫm Đế vẫn không thay đổi, nhưng trong lòng đã mắng người này một
trăm lần.
Nàng chưa bao giờ có một khắc nào hy vọng Khương Thành đột nhiên xuất
hiện như bây giờ, sau đó bầm thây vạn đoạn Giáng Thần giả chết tiệt này.
Mau đến đây đi, đây là thủ phạm cản trở giao dịch của chúng ta đó!
Lúc nàng đang âm thầm kêu gọi, những Tiên nhân trong Trí Như thành xa xa lại
xôn xao một trận.
Bọn họ không nhìn thấy Lẫm Đế, nhưng ít nhất có thể nhìn thấy tư thái khiêm
tốn nghênh đón của Trạch Điền Chính Thần, cũng có thể nghe được câu của ‘Tả
Thập Nhất’.
“Tình hình gì vậy?”
“Rốt cuộc người này là ai, dám bất kính với Thiên Lưu cung sao?”
“Đây đâu phải là bất kính, dường như hắn đang trách Thiên Lưu cung bất kính
với hắn đó.”
“Đù, đây là áp đảo Chính Thần sao?”
“Đây là thần thánh phương nào vậy?”
Có mấy người cũng có nghe qua Giáng Thần đài ở trong đám người.
Lúc này tất cả đều tràn đầy vẻ ngưng trọng.
“Đó có lẽ là một Giáng Thần giả!”
“Giáng Thần giả? Cao thủ thần bí của điện chủ đó địch lại Lạc Tiên điện năm
đó sao?”
“Không sai!”
“Vậy chẳng phải là người giúp đỡ chúng ta sao? Sao nhìn cứ như là trên cấp bậc
của Liên minh thần đạo vậy?”
“Ta cũng không rõ lắm.”
“Có lẽ là vì muốn dựa vào bọn họ để đối kháng, cho nên không thể không lấy
lòng bọn họ đúng không?”
Tả Thập Nhất đến khiến cho cả Trí Như thành mơ tưởng vô tận.
Đối với ngoại giới, Giáng Thần giả luôn là một quần thể thần bí đến cực điểm,
không ai biết thực lực của bọn họ, cũng không ai biết năng lực cụ thể của bọn
họ.
Nhưng dù như thế nào, lần trước bọn họ có thể ngăn cản được Di thì chắc chắn
thực lực sẽ mạnh hơn Chính Thần.
“Giáng Thần giả này tới đây lẽ nào là xảy ra chuyện lớn gì sao?”
“Chẳng phải chuyện lớn đang bày ra trước mắt sao, Khương Thành đó!”
“Không phải đó chứ, chỉ vì Khương Thành lại muốn xuất động Giáng Thần
giả?”
Lẫm Đế thân ở Thiên Lưu cung, thật ra cũng không rõ thực lực của Tả Thập
Nhất trước mặt này mạnh bao nhiêu.
Càng không chắc chắn Thành ca có thể địch lại người này hay không.
Hiện tại nàng đang đắn đo, lát nữa Tả Thập Nhất chất vấn tình báo của kẻ địch,
bản thân có cần trả lời sự thật hay không.
Cả đường Trạch Điền Chính Thần luôn đi phía sau người này, tiến vào chính
điện cứ như tùy tùng.
“Ngoài mặt Khương Thành đó là Thánh Tôn, nhưng không thể xem thường
thực lực được!”
“Có lẽ Diên Lục Chính Thần là bị hắn giết chết, mà ngoài ra bốn người…”
“Được rồi, ta đã biết xảy ra chuyện gì rồi, ngươi không cần nói những lời nhảm
nhí đó nữa đâu.”
Tả Thập Nhất không chịu nhường ai ngồi trên ghế chính, trực tiếp phất tay với
hắn.
“Bọn ta biết năng lực của Khương Thành.”
“Người này có được toàn bộ huyền văn của Huyền tộc, lĩnh ngộ được ba ngàn
quy tắc, nắm giữ 1049 trọng nguyên thuật.”
Hắn thuộc như lòng bàn tay, liệt kê toàn bộ năng lực của Khương Thành.
“Cảnh giới Thánh Tôn, nhưng tu vi tiên lực đã vượt qua Thánh Tôn tầm thường
không chỉ mười lần.”
“Thần hồn đạt đến cảnh giới Chí Hồn, đồng thời còn có được Thiên Hồn của
Hồn tộc.”
“Thân thể Thần nhị giai của hắn có huyết mạch Thương Long Thanh Long, thủy
nguyên long cốt…”
Lúc hắn nói đến năng lực đầu tiên, đám người trong điện đã trợn mắt há mồm.
Ba ngàn quy tắc, vượt qua tưởng tượng của tất cả mọi người.
Ngay cả Lẫm Đế tiếp xúc lâu năm với Thành ca cũng khó tin, bởi vì nàng cũng
là mới biết được những điều này.
Còn tu vi, Thiên Hồn, thân thể Thần phía sau của Khương Thành càng khiến
biểu cảm của bọn họ ngày càng ngốc trệ.
Mà Tả Thập Nhất vẫn chưa kết thúc giới thiệu.