Chỉ một chốc sau, cấp cao của Vân Ly tông đã bị diệt sạch.
Tất cả đám đệ tử còn lại tan tác như chim vỡ tổ, Khương Thành cũng không làm
khó dễ nữa.
Nhưng cuộc sống sau này của đám đệ tử ấy sẽ chẳng dễ chịu đâu.
Dẫu sao bọn họ đã đắc tội quá nhiều môn phái ở Hoán Đình giới trong hai năm
thống trị này.
Rất nhiều người đứng ngoài lề cùng hoan hô reo hò.
“Hay lắm!”
“Giết hay lắm!”
“Thứ môn phái thuận ta thì sống nghịch ta thì chết này, đều giống nhau cả thôi,
tất cả đều là mối hoạ.”
“Cuối cùng Vân Ly tông cũng bị diệt trừ, Hoán Đình giới có thể yên tĩnh rồi…”
Bọn họ ăn mừng ở một bên, nhưng ba trăm tên Nguyên Tướng, bao gồm cả Hư
lại không vui nổi.
Bởi người triệu hồi bị giết nên bây giờ ai nấy cũng bị trọng thương.
Bọn họ không thể chặt đứt quan hệ triệu hoán bằng năng lực của bản thân như
Thu Vũ Tuyền.
Vì vậy, lúc này trông người nào cũng rất ốm yếu, hoàn toàn không còn hăm hở
bừng bừng như khi vừa được triệu hoán tới.
“Khương đạo hữu, bây giờ đã hài lòng chưa?”
“Bọn ta có thể rời đi chứ?”
Thành ca thực sự không thể bới móc ra khuyết điểm nào.
Muốn giết chết đám người này, làm màu một tí, tiện thể lấy chút chiến lợi
phẩm, nhưng tìm mãi vẫn không thấy lý do khai chiến.
Người ta bị đánh sấp mặt, còn tự tay giết chết người triệu hồi mình, chẳng khác
nào tự hại bản thân.
Nếu còn chưa thả đi thì vô lý quá.
Hắn phẩy tay: “Được rồi, được rồi, các ngươi có thể giải tán.”
Ba trăm tên Nguyên Tướng nọ như được ân xá, chỉ trong chớp mắt đã biến mất
khỏi tầm mắt của mọi người.
Thật ra Khương Thành cũng thấy hơi khó hiểu, chẳng phải họ cũng muốn đợi
“Cửa phá giới” mở ra hay sao, sao lại vội vàng như vậy?
Sau khi bọn họ rời khỏi, Thu Vũ Tuyền cũng nhẹ nhàng bỏ đi.
Kẻ duy nhất ở lại bên Khương Thành chính là Hồn tổ.
Thành ca liếc nhìn hắn với vẻ chán ghét: “Tại sao ngươi không đi?”
Hư ngưng đọng thành hình mặt người, cố ý nặn ra nét bi ai.
“Lời của Khương chủ công có thể làm người ta đau lòng đấy.”
“Quan hệ ngày trước của chúng ta là gì chứ, bao năm nay ta vẫn mong mỏi
được gặp lại ngươi…”
“Thôi được rồi.”
Khương Thành không nhịn nổi mà xua tay.
Nếu không phải vì ban nãy tên lươn lẹo này vừa diễn trò vừa ra trông chừng
hàng ngũ thì hắn sẽ tin thật.
Huống hồ bây giờ hắn còn bận thu chiến lợi phẩm.
Thành ca vốn tưởng rằng Vân Ly tông chẳng có thu hoạch gì ra dáng, dù sao
mức trần ở vị diện này chỉ là cấp Thánh Chủ mà thôi.
Nhưng sau một lượt tìm kiếm cẩn thận chuyên nghiệp, hắn phát hiện tình trạng
ở đây nằm ngoài dự đoán của hắn.
Hoá ra nơi này cũng có một lượng lớn kỳ trân dị bảo cửu phẩm, chỉ là chưa
luyện thành đế đan và đến khí cửu phẩm.
Điều này không chỉ khiến hắn vui mừng mà còn rất bất ngờ.
“Bảo vật ở vị diện này hoàn toàn không thua kém Nguyên Tiên giới, thật là kỳ
lạ.”
“Tại sao lại vậy chứ?”
Đẳng cấp của vị diện và cấp bậc của bảo vật có mối quan hệ tương hỗ.
Cũng giống như Nguyên Tiên giới năm đó, khi vị diện mạnh nhất mới chỉ là
Thánh Chủ, đừng nói đến các loại bảo vật như hỗn độn ngọc tủy, ngay cả vật
liệu cửu phẩm bình thường cũng như lông phượng sừng lân, rất hiếm có.
Khi ấy, đế đan sư và đạo khí sư bát giai ở Nguyên Tiên giới dù làm thế nào cũng
không đột phá lên cửu giai được.
Ngoài việc tu vi của bản thân còn có giới hạn thì nguyên nhân lớn nhất chính là
không bột đố gột nên hồ.
Toàn bộ vị diện cũng không thể tìm ra nguyên liệu cần thiết để làm một viên đế
đan cửu phẩm, biết làm sao đây?
Ở Nguyên Tiên giới hiện nay, các loại nguyên liệu cửu phẩm càng ngày càng dễ
gặp, ấy là bởi đẳng cấp vị diện đã tăng lên.
Với tình trạng của Hoán Đình giới, rõ ràng có chút bất thường.
“Bởi vì Hoán Đình giới không phải vị diện cấp thấp.”
Hư nhìn thấu nỗi hoài nghi của hắn, vội vàng phổ cập khoa học.
“Thật ra nó ngang hàng với các vị diện xung quanh, nhưng vì sự đặc thù của
quy tắc thiên địa nên tiên nhân không thể lên đến hàng Thánh Tôn.”
“Có cả chuyện này ư?”
Khương Thành nhướn mày: “Vậy các tiên nhân bản địa đi đến vị diện khác thì
sao? Có từ Thánh Chủ thành Cổ Thánh không?”
“Cổ Thánh thì khó nói, nhưng trở thành Thánh Tôn không khó, nhưng cần một
thời gian để thích ứng.” Hư đáp.
“Nơi này có rất nhiều vị diện tương đồng sao?”
“Ta cũng không rõ là bao nhiêu, chỉ nghe nói không dưới hai mươi.”
Câu trả lời của hắn làm Thành ca lâm vào trầm tư.
Tiên sơn nằm ở Giáng Thần đài, mà số lượng Giáng Thần giả hình như cũng
xêm xêm số vị diện.
Nếu vậy, Hoán Đình giới là một vị diện, thật ra nó chính là vị diện riêng của
một Giáng Thần giả.
Rốt cuộc đám Giáng Thần giả kia muốn làm gì?
Hắn nghĩ mãi cũng không thông, thế nên chỉ có thể thử hỏi Hồn Tổ một câu.
“Ngươi biết Giáng Thần giả chứ?”
“Không có gì, ngươi có thể lui đi rồi.”
Thấy đối phương chưa từng nghe nói về Giáng Thần giả, Thành ca biết hỏi cũng
vô ích.
Sau khi thu chiến lợi phẩm của Vân Ly tông và đổi xong xuôi, số lượng huyền
tinh của hắn lại có sự tăng trưởng đáng mừng.
Cộng với của cải dồi dào tích lũy sau bao năm, số huyền tinh lúc này của hắn
chính thức đột phá mức ba tỷ.
Nghĩ đến chuyện lâu rồi không có điểm kỹ năng, hắn quyết định nhân cơ hội
gần đây để tu luyện cẩn thận một phen.
“Nếu không tăng cường thực lực, thật sự bị Thu Vũ Tuyền đánh bại thì mất mặt
lắm.”
Do đó, hắn dẫn Hư cùng về Trường Sinh quán.
Đám người Vân Chi ở bên đây vẫn chưa biết chuyện gì đã xảy ra.
Thấy Khương Thành trở lại, cả đám đều thấp thỏm, sợ Vân Ly tông tìm đến tận
cửa.
Mãi đến hai ngày sau, rốt cuộc các nàng mới biết việc lớn làm rúng động cả
Hoán Đình giới.
“Vân Ly tông bị diệt thật sao?”
“Hơn nữa còn bị hắn diệt sạch?”
“Hắn còn đánh đuổi kiếm chủ đại nhân nọ?”
Loạt tin tức này đã khiến mấy trăm môn đồ Trường Sinh quán kinh động.
Bản thân Vân Chi lại càng cảm thấy không chân thực đến cực độ.
Khi mới triệu hoán, mong muốn lớn nhất của nàng chỉ là có thể tìm người ngăn
cản nhị trưởng lão một chút là được, nào biết bây giờ lại diệt trừ môn phái thống
trị Hoán Đình giới.
Rốt cuộc ngày đó mình đã triệu hoán là sự tồn tại thế nào?
Nàng không nhịn được mà nhìn về động phủ của Khương Thành.
Ở nơi ấy, Thành ca đã mở giao diện hệ thống kỹ năng.
Mục đầu tiên hắn thăng hạng chính là thần hồn.
“Trước mắt, Cổ Thánh và Chính Thần ta chạm mặt đều là cấp chí hồn, bản thân
ta cũng thế.”
“Nếu lên tới cấp tiếp theo thì hiệu quả sẽ ra sao?”
Thậm chí ở Nguyên Tiên giới còn chưa có tên cho cấp bậc cao hơn cấp chí hồn.
“Xem ra rất có thể ca sẽ là người đầu tiên!”
Nghĩ tới đây, Thành ca cũng có chút kích động.
Đấu pháp kết hợp ba mũi của hắn chính là nhanh chóng đánh tan chủ hồn kẻ
địch.
Nếu thần hồn hắn cao hơn của người ta một cấp thì đúng là chèn ép triệt để.
Lúc đầu, khi từ chân hồn lên chí hồn, hắn đã tiêu tám trăm nghìn huyền tinh.
Còn hiện tại trên thanh tiến độ từ chí hồn lên chân hồn lại tốn chừng một tỷ
huyền tinh của hắn.
Nhưng để sau này làm màu càng thuận lợi hơn nữa, Khương Thành khẽ cắn
răng bấm chọn.
Cứ thế, một tỷ huyền tinh bị khấu trừ với tốc độ ánh sáng.
Sau đó, chẳng có gì xảy ra.
“Chuyện này… Chuyện gì đây?”
“Chẳng lẽ chí hồn thực sự là cấp cao nhất của thần hồn, không có cao hơn?”