Thời gian tiếp theo, Khương Thành ở lại Đông Trúc đảo.
Sau khi thần khu bị trọc khí cải tạo thành trọc thể thì đã rất lâu rồi hắn không có
chuyên tâm tu luyện thể hệ thanh khí.
Mà bây giờ khó khăn lắm mới được thanh tĩnh, hắn cũng mở ra bảng kỹ năng
của hệ thống mà lâu rồi chưa mở.
Qua nhiều năm như thế, số lượng huyền tinh của hắn đang không ngừng dâng
lên.
Nhất là trong thời gian ở tại Thiên Phong thạch, có thể trực tiếp mượn dùng một
bộ phận căn nguyên thế giới, muốn có cái gì thì có cái đó.
Bây giờ số lượng huyền tinh của hắn đã hơn trăm tỷ, đạt đến một trăm tỷ ba
trăm triệu.
“Mặc dù trọc thể không tiện sử dụng Tiên lực và huyền văn, nhưng tăng lên một
chút, sớm muộn gì cũng có thể cần dùng đến trong tương lai.”
Lần trước lúc tăng kỹ năng lên, hắn tăng một ngàn hai trăm huyền văn lên tới
thập bát trọng.
Hiện tại nhìn lại, còn lại một ngàn tám trăm huyền văn kia theo năm tháng, tự
động đột phá đến thập thất trọng, thậm chí thanh tiến độ cũng quá nửa rồi.
Sở dĩ có thể nhanh như vậy, ngoại trừ việc tự động tích lũy theo thời gian thì
nguyên nhân lớn nhất vẫn là hồi đóng vai Thiên Đạo trên con đường vàng kim.
Sống trong khoảng thời gian kia cũng không uổng phí, trên thực tế lại vô cùng
quý giá, cũng vô cùng quan trọng.
Lấy thân phận của Thiên Đạo cai quản một không gian, không ngừng giải quyết
các vấn đề tầng tầng lớp lớp, khiến tư chất tự hiểu tự nhiên trên phương diện
quy tắc và tư hành đột nhiên tăng mạnh.
Hắn sinh ra tại Đạo Nguyên, khi đó đã tiến vào Cổ Thánh.
Huyền văn tại giai đoạn kia cũng có tiến bộ cực lớn.
Huống chi lúc ấy thông qua mỗi một chặng đều có thể có được “quà tặng thông
quan”, ngay cả thế giới nội tâm của hắn cũng đang không ngừng biến hóa.
Cho nên trong lúc vô tình hắn đã tiết kiệm được một lượng lớn huyền tinh trong
thời gian đó.
“Nên tăng một phần huyền văn lên thập cửu trọng hay là san bằng tất cả lên
thập bát trọng đây nhỉ?”
Cho đến tận lúc này, người duy nhất mà Khương Thành thấy đã từng sử dụng
quy tắc thập cửu trọng chỉ có một người, đó chính là Di.
Cuộc chiến Tiên Sơn lần đó, căn bản là hắn cũng không cần dùng Nguyên
Thuật gì cả, trực tiếp đã đánh cho một đám Giáng Thần giả hoa rơi nước chảy.
Nhưng mà suy nghĩ lại, hắn vẫn quyết định điều chỉnh toàn bộ ba ngàn huyền
văn lên thập bát trọng.
Bởi vì hình như Nguyên Thuật tam thiên huyền văn có hiệu quả đặc biệt.
Tăng một ngàn tám trăm huyền văn đã ở hơn nửa thập thất trọng rồi lên thập bát
trọng, cũng không có hao phí quá nhiều huyền tinh, ước chừng là cần một tỷ
rưỡi là xong.
Lần này, đạo tâm của hắn cũng không xuất hiện hiện tượng không ổn định.
Bởi vì sớm đã là Cổ Thánh, đạo tâm thành nguyên, hoàn toàn có thể giữ cân
bằng với huyền văn cùng cấp độ.
Ba ngàn huyền văn thập bát trọng, cũng khiến cho thế giới bên trong hắn cường
hóa một lần nữa, trở nên càng thêm cường đại.
Nhưng muốn sử dụng Nguyên Thuật ba tam thiên huyền văn thì còn phải tăng:
đạo quy tắc của hệ thống lên tới cấp ba ngàn.
Thứ này ở giai đoạn trước mới chỉ mấy huyền tinh, giai đoạn sau tăng lên từng
cấp, đến hơn cấp một ngàn thì bắt đầu có chút đáng sợ, thuộc về hạng mục tiêu
hao rất nhiều huyền tinh.
Khương Thành cho rằng ba bốn chục tỷ huyền tinh là dư xài rồi, kết quả là dùng
đến năm mươi tỷ, thế mà lại còn thiếu hai trăm cấp nữa mới đầy.
“Thế này cũng tiêu lớn quá rồi nhỉ?”
Phải biết rằng, huyền tinh cũng vô cùng đáng tiền.
Trước khi hắn xử lý nhiều Cổ Thánh, Chính Thần, lấy chiến lợi phẩm nhiều như
vậy, có thể nói là bước lên đỉnh cao của cường giả Nguyên Tiên giới rồi, cuối
cùng cũng chỉ có thể kiếm được không đến chục tỷ.
Nếu không có lần đi qua Thiên Phong thạch kia thì khả năng là đời này cũng
không có cơ hội góp đủ số lượng.
Đã chọn con đường này, hắn chỉ có thể kiên trì tiếp tục.
Hai trăm cấp cuối cùng kia, hao phí của hắn tận sáu mươi tỷ huyền tinh, cuối
cùng Đạo quy tắc cũng đạt đến cấp ba ngàn.
Cũng trong nháy mắt khi đạt đến cấp ba ngàn đó, âm thanh nhắc nhở của hệ
thống vang lên.
“Ting! Đạo quy tắc của Kí chủ đã thành công đạt tới viên mãn, thu hoạch được
quà tặng – Quy Tắc Thành Nguyên.”
Nghe tới chữ cuối cùng, suýt chút nữa cằm của Khương Thành không khép lại
được nữa.
“Vãi luôn?”
“Quy Tắc Thành Nguyên?”
“Qùa tặng này cũng xa hoa quá đi?”
“Hệ thống nhà ngươi đột nhiên hào phóng như vậy, khiến cho ta có chút không
quen.”
Cũng không trách được hắn phản ứng mạnh như vậy, mà là chuyện này cũng
không bình thường.
Đạo tâm của Nhân tộc có thể thành nguyên, thiên hồn của Hồn Tộc có thể thành
nguyên, linh ý của Thiên Tộc cũng có thể thành nguyên, thậm chí huyết mạch
của Yêu Tộc cũng có thể thành nguyên.
Chỉ cần là tu luyện chính xác, đều có thể tiến vào pháp môn Cổ Thánh.
Ở trong đó tất nhiên cũng có thể trực tiếp dùng quy tắc thành nguyên.
Đúng ra, hệ thống tu luyện của đệ tử Phi Tiên môn là con đường trực tiếp dùng
quy tắc thành nguyên, nhưng bất kể là Kỷ Linh Hàm hay là Lâm Ninh, hay là
Thương Linh, Mâu Vũ, các nàng đều chỉ có một quy tắc thành nguyên mà thôi.
Sau khi trở thành Cổ Thánh, thật ra quy tắc băng của Kỷ Linh Hàm đã có thể
tính là một căn nguyên phiên bản yếu hơn rồi.
Chỉ là, Khương Thành nắm giữ quy tắc hơi nhiều, cả ba ngàn.
Quy tắc thành nguyên này của hắn, mang ý nghĩa là ba ngàn huyền văn tất cả
đều sẽ thành nguyên, vậy coi như là một chuyện không bình thường.
“Có được hai nguyên đã có thể đủ để ép Cổ Thánh phổ thông rồi.”
“Ta đột nhiên thêm ba ngàn nguyên, đây chẳng phải là đội trời đạp đất sao?”
Hệ thống luôn làm việc rất nhanh, sau một khắc, thế giới nội tâm của hắn đã có
ba ngàn tinh quang sáng lên.
Ba ngàn huyền văn đột nhiên đạt được thăng hoa, tất cả đều trở nên óng ánh
chói mắt, tựa như tinh thần, lô ra quang huy thần tính.
Rõ ràng còn là huyền văn thập bát trọng, những đã có bản chất khác với trước
đó.
Mỗi một cái đều giống như được trao cho sinh mệnh lực đặc thù.
Thậm chí Khương Thành còn sinh ra một loại trực giác là coi như mình thật sự
chết đi thì bọn chúng cũng có thể tiếp tục tồn tại tiếp.
Ba ngàn huyền văn đồng thời thành nguyên, cũng mang đến biến hóa cực lớn
cho thế giới bên trong hắn.
Nếu như coi thế giới bên trong là một thế giới thì phạm vi của nó cũng không
mở rộng ra bao nhiêu.
Nhưng mà cấp độ của thế giới lại không biết tăng lên bao nhiêu cấp.
Cũng may trước đó đạo tâm của Khương Thành đã thành nguyên, nếu không thì
cơ bản là không thể gánh chịu được lực căn nguyên mênh mông khổng lồ như
vậy.
Sau khi mọi thứ lắng xuống, Khương Thành cảm giác thế giới trong cơ thể
mình sắp không kiểm soát được nữa, hắn có chút không nắm chắc được.
Quy tắc cảm ngộ trước nay biến thành ba ngàn căn nguyên, như là có thêm ba
ngàn cá thể, hắn cần một đoạn thời gian dài để thích ứng và cân đối.
Nhưng mà tác dụng cũng rất rõ ràng, thực lực của hắn tăng lên đáng kể vô cùng.
Tương lai cho dù tiến hành va chạm với quy tắc bình thường, quy tắc cùng bậc
với hắn thì hắn cũng có thể nhẹ nhàng nghiền áp người khác.
Nhưng một phương diện khác, hắn cũng không thể tăng lên thành Cổ Thánh ba
ngàn lần như trong tưởng tượng.
Đây cũng là chuyện đương nhiên.
Đầu tiên là Nguyên Tiên giới không gánh chịu được loại sinh linh có cấp độ
như vậy.
Mà ba ngàn huyền văn đều thuộc về quy tắc của hệ thống, toàn bộ thành
nguyên, trên bản chất vẫn là một nguyên.
Chỉ khác là ba ngàn quy tắc toàn bộ thành nguyên, cũng có nghĩa là nguyên này
của hắn hoàn chỉnh hơn nhiều, kiên cố rộng lớn hơn nhiều so với những người
như Kỷ Linh Hàm với Thương Linh.
Sau khi đếm huyền văn xong, hắn lại nhìn bảng Thần Hồn một chút.
Vẫn là cấp độ Chí Hồn, tiến độ trăm phần trăm, không thể vượt qua đến cấp tiếp
theo.
Lần ở trong Thiên Phong Thạc kia, sau khi bị Ngộ Đạo Tiên Thụ tiến vào chiếm
giữ căn nguyên thế giới thì thần hồn của hắn và linh ý đều đạt được thời cơ lột
xác, bây giờ cũng đang có một chút biến hóa nhỏ.
“Đợi đến khi thần hồn trong tương lai cùng linh ý cũng thành nguyên, vậy phải
mạnh đến bao nhiêu đây.”
Đây là lần đầu tiên ca có được cảm giác vô địch mà không cần dựa vào hệ
thống.