Một lát sau, Phi Hành tiên khí đưa đoàn người Phi Tiên môn chạy tới Vô Địch
minh.
Thành ca vốn không có hứng thú gì với đại hội Chân Thần kia, đột nhiên có
hứng thú nồng đậm.
Dù sao chuyện này liên quan đến quyền giải thích cuối cùng của thân phận
Khương Thành, hắn cảm thấy mình cần có mặt để chứng kiến.
Bản thân Vô Địch minh cũng không có nơi đóng quân cố định của tổng bộ, bình
thường thành viên trong liên minh đều phân tán ở các nơi, khi có chuyện mới sẽ
thông qua các loại phương thức liên lạc khác nhau.
Mỗi lần tập kết đều không cùng một vị trí, nhưng cũng may có Qua Hổ là thành
viên trong nội bộ dẫn đường.
Đoàn người không gặp phải trắc trở gì.
Mà hơn hai trăm thành viên Thiên Hổ phái cũng coi như hòa hợp với hàng ngàn
đệ tử của Phi Tiên môn, dù sao căn bản bọn họ cũng không biết trước mặt mình
là một đám Cổ Thánh hay Thánh Tôn.
Chọn đại một người ra cũng có thể quét sạch tông môn của mình mấy trăm lần.
Trên đường đi, đám người La Viễn và Tần Sướng đã thuần thục hỏi thăm tình
báo.
“Thực lực Vô Địch minh mạnh cỡ nào vậy? Các lực lượng chính trong đó là
gì?”
Môn nhân Thiên Hổ phái rất kinh ngạc.
“Không phải chứ? Ngươi không biết tới cả việc đó sao?”
“Không phải tất cả người trên Nguyên Tiên giới đều biết sao?”
Mạc Trần cười ha hả nói: “Mấy năm nay bọn ta vẫn luôn ẩn nấp sâu trong rừng
núi, không hoạt động bên ngoài.”
Đối phương cũng không nghĩ nhiều, dù sao Vô Địch minh vốn quản lý vô cùng
lỏng lẻo.
“Chủ yếu có Cửu Vũ tông, Độ Hồn tông, Từ Quang môn, Ngự Song đảo, Hải
tộc, Dạ Linh tộc, Hổ tộc tạo thành, những thế lực này đều không chỉ có một vị
Cổ Thánh tọa trấn, thực lực cực kỳ mạnh.”
“Dưới bọn họ, còn có vô số tông môn và tộc quần vừa và nhỏ.”
“Hổ tộc?”
Đám người Mạc Trần và La Viễn liếc nhau một cái.
Chẳng lẽ là Bạch Hổ Đại Đế?
Về phần những thế lực phía trước, bọn họ cũng không nghĩ nhiều, dù sao trói
cùng một chỗ cũng không đủ để Phi Tiên môn đánh.
“Đúng rồi, Băng tộc, Long tộc, Phượng tộc, Vu tộc năm đó rất thân với Phi Tiên
môn, bọn họ đi đâu rồi?”
“Còn có Thiên Khu các, Huyền tộc, Thiên tộc, liên minh Thần Đạo, Hoang tộc,
Hồn tộc, Kiếm Tông, Ma Tông…”
Tất cả những tông này trước đây đều có giao tình sâu đậm với Thành ca.
Mà bởi vì thế lực của mỗi người này đều vang dội, cho nên người của Thiên Hổ
phái ngược lại đều biết rõ.
“Thiên tộc, Vu tộc, Hoang tộc, Hồn tộc, Huyền tộc đều gia nhập Phong Thiên
cung rồi.”
“Về phần Kiếm tông và Ma tông, tông chủ của bọn họ chính là hộ pháp Vô
Thượng Đạo Cực, đương nhiên là gia nhập vào đó.”
“Thiên Khu các còn đang buôn bán, xem như các nàng là thế lực trung lập thật
sự, hai bên đều không xuống tay với các nàng. Long tộc, Phượng tộc, Băng tộc
hiện tại đều ỏ cùng Thiên Khu các.”
“Về phần liên minh Thần Đạo hơn mười vị Chính Thần này, bọn họ cũng gia
nhập Vô Thượng Đạo Cực.”
Cái này…
Không riêng gì Khương Thành, tất cả đệ tử Phi Tiên môn ở đây đều có chút bối
rối.
Bọn họ vốn tưởng rằng những tông môn gần gũi năm đó, hiện tại khẳng định
đều duy trì trung lập.
Nào biết được, hiện tại ngoại trừ Mâu Vũ, Thương Linh, Huyền Minh, Cung
Tình cùng hợp tác làm ăn ra, tất cả những tông khác đều tham gia vào một vòng
kiếp nạn mới, thậm chí còn ở các trận doanh khác nhau.
“Quy Tàng và Hư Uyên làm hộ pháp Vô Thượng Đạo Cực? Khi nào, tại sao
bọn ta không biết?”
“Vu tộc cùng Hoang tộc, Huyền tộc vì sao gia nhập Phong Thiên cung?”
“Đây không phải là người mình đánh người mình sao? Lam Đề, Tỉ Trường liên
thủ quyết đấu quy tàng bọn Hư Uyên và Lẫm Đế? “
“Quá hoang đường rồi, trước kia mọi người rõ ràng đều cùng thuyền chung
sống mà!”
Mọi người hoàn toàn không thể lý giải điều này.
“Tại sao họ lại chọn như vậy?”
“Như vậy có chỗ tốt gì sao, hay là có bất đắc dĩ khổ tâm?”
Cho dù là Kỷ Linh Hàm hay Mạc Trần, tất cả đều nghĩ không ra.
Họ thậm chí còn có một chút mất mát.
Nhưng mà Khương Thành cẩn thận suy nghĩ một chút, vậy mà lại suy ra được
rất nhiều chuyện.
Đám người Quy Tàng, Hư Uyên, Thanh Vân trở thành hộ pháp của Vô Thượng
Đạo Cực hẳn là Tiên Mẫu vì tránh cho mình ra tay với nàng, cho nên mới cố ý
mượn sức bằng hữu của mình đến trận doanh bên nàng nhậm chức.
Khi đó Phong Thiên cung vẫn chưa xuất hiện, Nguyên Tiên giới là một nhà độc
đại Vô Thượng Đạo Cực, đám người Quy Tàng căn bản không có lý do từ chối.
Sau đó khai chiến với Phong Thiên cung, thế lực phía sau bọn họ đương nhiên
cũng bị trói vào chiến xa.
Về phần Phong Thiên cung bên kia, nếu trong mấy thủ lĩnh có Hồn Tổ, ba tộc
Khí tộc, Vu tộc, Hoang tộc đã từng có quan hệ thân cận này tất nhiên sẽ bị lôi
kéo qua.
Có Thánh Hoàng, Thiên tộc bị mời chào cũng không có gì kỳ quái.
Mà bên trong Thiên Phong thạch còn có Thu Vũ Tuyền, nếu có thể để cho nàng
ra mặt, Huyền tộc chắc chắn cũng sẽ cân nhắc gia nhập.
Dù sao khi ở Huyền giới, Thu Vũ Tuyền cũng giúp Huyền tộc vào sinh ra tử.
Mà những người này tuy rằng tất cả đều là bằng hữu hoặc là người của mình,
nhưng không có nghĩa là bọn họ cũng là bằng hữu với nhau.
Một số thậm chí chưa bao giờ gặp, cũng không có gì để gặp nhau.
Bây giờ gia nhập các trận doanh khác nhau, thù địch lẫn nhau, không có gì đáng
ngạc nhiên.
“Thật sự là không thể tưởng tượng được, ca chỉ mất tích một thời gian ngắn mà
hết thảy đều loạn.”
Một ngày sau, bọn họ rốt cục cũng tới nơi tụ tập của Vô Địch minh.
Nơi này sớm đã hội tụ tiên nhân từ thiên nam hải bắc, thậm chí đều hình thành
rất nhiều chợ lớn.
Đám người Khương Thành đi xuống hành cung, bị đám người hù đến hoảng sợ.
Chỉ tầm nhìn trước mắt bọn họ, trong vòng mười bước là có thể nhìn thấy một
“Khương Thành”, trong vòng trăm bước là có thể nhìn thấy một “Kỷ Linh
Hàm”, mà những đệ tử đời thứ hai, thứ ba khác biến thành của Phi Tiên môn
cũng có rất nhiều người ở đây.
Mọi người chỉ cảm giác bốn phía tùy ý một chút thì liền phát hiện hơn vạn
Khương chưởng môn phiên bản sơn trại.
Những Khương Thành giả này đều là giống nhau về ngoại hình, đều phối kiếm,
chỉ có trang phục là khác.
Có người một thân trắng, có người một thân màu đen, có người một thân cẩm
bào đi cao cấp hoa quý phong, có người một thân vải y đi theo lộ tuyến phản
cảnh quy chân.
“Trời ơi, chuyện này cũng quá khoa trương rồi?”
Chúng đệ tử nhìn thẳng nhếch miệng.
“Chúng ta chẳng lẽ vào trong bí cảnh phục chế.”
“Mẹ kiếp, ngay cả ta cũng có, xem ra danh tiếng của ta cũng được đấy chứ.”
Có lẽ là vì lúc trước Thành ca đã nói không ngại, bây giờ mọi người nhìn thấy
những phiên bản sơn trại này ngược lại không có bất mãn nào mà lại còn cảm
thấy rất thú vị.
“Ha ha, cũng có ta, không sai không sai.”
“Ta tìm được mười lăm ta, các ngươi thì sao?”
“Ta mới có hai người, đám người này có phải khinh thường ta hay không?”
“Đáng ghét, sao lại không tìm được ta? Tầm nhìn của họ kiểu gì vậy?”
Trong lúc nhất thời, chúng đệ tử đúng là so sánh.
Mà Ấn Tuyết Nhi, Đường Như, Lưu Thanh Ngư, Giản Tố Hàn và các nữ đệ tử
khác giống như phát hiện ra đại lục mới líu ra líu ríu, hưng phấn không thôi.
“Các ngươi mau xem, bên kia có một Đường Như giả đi cùng Khương chưởng
môn giả! Khà khà, cái đó báo hiệu điều gì?”
“Ngươi đắc ý cái gì, không thấy Ấn Tuyết Nhi giả đang ôm Khương Thành giả
ở chỗ kia sao?”
“Ôi, xem ra những tiên nhân bên ngoài đối với quan hệ nội bộ của Phi Tiên môn
có lý giải không giống nhau nha.”
“Kỷ sư tỷ, đây đều là lựa chọn trong lòng mọi người, tỷ cũng không nên tức
giận nha…”