Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2643

Khi nhìn thấy một hang động đột nhiên xuất hiện xung quanh Khương Thành,

mọi người vẫn không có phản ứng gì.

Nhưng khi hang động “mở rộng” ra bên ngoài với tốc độ cực nhanh, trong nháy

mắt bao phủ lấy bọn họ vào trong, đồng thời kéo dài ra bên ngoài hàng vạn

dặm, mọi người không khỏi ngạc nhiên hét lớn.

“Đó là cái gì?”

“Là pháp bảo đặc biệt sao?”

“Thứ xuất hiện trên đầu Khương chưởng môn nhất định là thần khí đúng chứ?”

“Chẳng lẽ là muốn dùng vật khí không gian đặc biệt để chứa chúng ta sao?”

“Chứa đựng không được đâu, huống vật khí không gian không cách nào chứa

được tiên nhân cấp cao, nó cũng không có Khí tiên nguyên sản sinh ra mà.”

Khi bọn họ đang thảo luận, hang động đã mở rộng ra xung quanh đến hàng trăm

triệu dặm, mọi người sớm đã không thể nhìn thấy đường viền của nó.

Bên ngoài phạm vi của hang động, Loạn lưu hỗn độn vẫn đang lộng hành phiêu

dạt.

Mà trong cái phạm vi rộng lớn này, lại không hề có một chút dấu vết nào của

nó.

Chỉ dựa vào điều này thôi, cái thế giới ngoại thể này đã có đủ ý nghĩa bảo vệ

trọng đại rồi.

Khương Thành vốn dĩ muốn mở rộng phạm vi của nó lớn hơn nữa, ít nhất là

rộng như một lục địa của Nguyên Tiên giới.

Nhưng rất nhanh sau đó hắn phát hiện mình không thể làm được, thứ nhất là sức

mạnh của bản thân có hạn, thứ hai là kết cấu của thế giới hang động không ổn

định.

Dù sao đó cũng là tàn dư của thế giới diệt vong, năm đó Sơ đã lưu giữ nó lại, và

có lẽ nó được dùng như một kiểu hồi ức và khảo nghiệm, cũng chưa bao giờ

nghĩ rằng nó sẽ được sử dụng trong dịp kiểu này.

“Đây là thế giới cá nhân mà ta đã tái tạo lập nên.”

“Thế giới này mặc dù rất yếu, không cách nào so được với Nguyên Tiên giới,

nhưng ít nhất có thể cung cấp một chỗ trú ẩn an toàn.”

Mọi người đã hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.

“Thì ra đó lại là thế giới cá nhân của Khương chưởng môn sao?”

“Đúng là thần thông quảng đại!”

Người nào đó liên tục hô vang lên bốn phương.

“Mọi người chú ý chút, lần này đừng cướp đoạt đi khí tiên nguyên nữa.”

“Không sai, thế giới mới cần chúng ta cùng nhau bao vệ, nếu lại làm bừa, thì

đừng trách ta không khách khí!”

Nhưng mà những lời bọn họ vừa nói là cũng chẳng ích gì.

Trăm triệu tiên nhân thế này làm sao có thể đồng tâm một lòng cơ chứ, hơn nữa

bọn họ có thể chịu được việc không tu hành sao?

Hơn nữa, cái sự lo lắng này thực ra cũng là dư thừa rồi.

Bởi vì trong thế giới thứ nhất căn bản không tồn tại tiên khí.

“Chuyện gì vậy?”

“Tại sao thế giới này lại không có khí tiên nguyên?”

“Đừng nói là khí tiên nguyên, ngay cả 3000 quy tắc cũng không tồn tại.”

“Không có mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao, không có núi sông ao hồ, đây

còn là thế giới sao?”

Trên thực tế, trong thế giới này có tồn tại sức mạnh.

Chỉ là sau khi sử dụng hệ thống vận hành của thế giới thứ nhất, thánh lực thứ

hai của Khương Thành không chuyển hóa thành khí tiên nguyên mà chuyển

thành thị khí đã từng thịnh hành ở thế giới thứ nhất.

Hơn nữa, loại thị khí này không giống như tiên khí ở đâu cũng có.

Muốn có được nó, cần phải dựa vào vận may.

Đây cũng là lý do Khương Thành chọn cái thế giới này làm khung đỡ, sức mạnh

mà hắn đưa vào sẽ dễ dàng khống chế hơn rất nhiều.

“Hệ thống tu luyện của thế giới này khác với hệ thống tu luyện của Nguyên

Tiên giới.”

“Nếu như muốn tiếp tục nâng cấp, có thể sửa đổi hệ thống tu luyện của cái thế

giới mới này từ đầu, nếu như tinh thông hai hệ thống, thì đạo hành tu luyện ra

tương lai sẽ có thể chuyển hóa thành tiên lực, cũng sẽ không lãng phí.”

“Nếu không muốn phiền phức như vậy, có thể không làm gì cả.”

“Dù sao, dưới sự bảo vệ và nuôi dưỡng của thế giới này, tiên thể của các ngươi

có thể tránh được sự mục nát quá sớm.”

Lời vừa thốt ra, mọi người có mặt ở đó bắt đầu ồn ào náo động.

“Cái gì? Tu luyện lại từ đầu?”

“Đùa với ta đấy à? Ta đã là Thánh Chủ đỉnh cao rồi. Chẳng lẽ ta lại phải tu

luyện từ một Chân Tiên nhỏ bé lần nữa hay sao?”

“Chân Tiên? Ngươi nghĩ nhiều rồi, nên là bắt đầu từ Tôi Thể cảnh của người

phàm chứ?”

“Căn cốt thiên phú của chúng ta đều là hệ tiên lực, bây giờ đổi sang tu luyện cái

hệ thống khác, sợ là căn bản không thể bắt đầu.”

“Hừ, khổ luyện mấy trăm triệu năm, e là ở hệ thống mới cũng không thể thành

tiên được.”

“Cái này ai mà chịu được chứ?”

Với sự bất mãn của bọn họ, Khương Thành cũng chẳng quan tâm nhiều.

“Chịu không nổi thì có thể không cần tu luyện, cũng có thể rời khỏi thế giới

này, đi liều mạng với Loạn lưu hỗn độn.”

“Ta xem trọng các ngươi, cố lên!”

Mọi người xung quanh lập tức ngậm miệng lại.

Bọn họ tụ họp lại với nhau là vì bọn họ lo lắng rằng Loạn lưu hỗn độn sẽ đẩy

nhanh quá trình suy tàn của bọn họ.

Để bọn họ rời khỏi Khương Thành một mình đi xông pha, chẳng khác nào là

dấn thân vào con đường đi tìm cái chết.

Nhiều người phải bắt đầu nghĩ về cách sống ở cái “thế giới mới” này của

Khương Thành.

Tiên Mẫu nói rất thực tế, đến nước này rồi, còn sống là được rồi, còn mong cái

gì nữa?

Có người cảm thấy tu luyện ở thế giới mới này không có nghĩa lý gì thế nên

khoanh chân ngồi xuống, duy trì tiên thể của mình không suy tàn là được,

không có ý định khám phá cái thế giới mới này.

Còn có người thì lại háo hức muốn thử.

“Khương chưởng môn, không biết thế giới này nên tu luyện thế nào?”

“Đúng vậy, ta không có phương pháp tu luyện, cũng không biết nên bắt đầu như

thế nào!”

“Vẫn mong Khương chưởng môn chỉ giáo cho chúng ta!”

Khương Thành chưa từng tu luyện ở thế giới thứ nhất, nhưng hắn biết phương

pháp tu luyện.

Bởi vì hắn đã trải nghiệm bốn ngọn lửa trước đó, tất cả các hình ảnh vụn vặt của

bốn thế giới diệt vong lướt qua một cách nhanh chóng, thậm chí còn đạt được

một số điều tâm đắc nữa kìa.

Nhưng nếu bảo hắn dạy cho người khác, thì hắn không có đủ sự kiên nhẫn đâu.

Đùa thôi, với tư cách là chưởng môn, đệ tử của Phi Tiên môn nào hắn cũng đã

dạy bảo qua, được chứ?

Huống chi, ta bây giờ với vai diễn là “Thần Sáng Thế”, dùng cái thân phận này

đi làm sư phụ, há chẳng phải là rất mất giá sao?

Nhưng hắn không dạy người khác cũng không sao, đệ tử Phi Tiên môn của

mình cũng như là Long tộc và Vu tộc cũng không thể bỏ lơ.

Vậy nên hắn trực tiếp tóm lấy thanh niên trai tráng.

“À gì nhỉ, Lăng tiểu muội, đừng có tu luyện một mình, mau tới đây dẫn dắt

người mới nào!”

Nhìn về hướng hắn vẫy tay, Lăng đã đứng thẳng trên một “mặt đất” nhẵn như

gương nhưng thỉnh thoảng lại phấp phới theo gió, một tay mò mẫm tìm kiếm

thứ gì đó trong khoảng không trống rỗng.

Nàng không biết đã vận chuyển loại pháp môn nào, động tác của nàng giống

như là cảm nhận được một món báu vật vậy, nàng không ngừng kéo nó ra ngoài,

trông giống như một vở kịch câm.

Dưới sự theo dõi của mọi người, từ hư không nàng thực sự lôi ra một “bảo vật”

hình tam giác lấp lánh.

Không thấy nàng hấp thụ nó gì cả, và “báu vật” tự động biến mất trong lòng bàn

tay nàng.

Sau đó, nàng quay đầu liếc nhìn Khương Thành một cái rồi đưa ra đánh giá của

bản thân.

“Đẳng cấp cái thế giới này của ngươi thật là thấp, thăng cấp quá nhỏ.”

Thành ca suýt chút nữa thì bị nàng chọc tức cho phì cười.

ĐM, ngươi vừa hấp thụ thị khí do ca đây tạo ra để tu luyện, lại vừa chê bai

lượng quá ít?

Coi mình là khách VIP rồi đúng không?

“Đúng thế, khả năng quan sát của ngươi đúng là đẳng cấp cao siêu.”

“Nếu ngươi đã có kiến thức cao như vậy, cũng đừng rảnh rang nhàn rỗi như vậy

nữa, lại đây phát huy năng lượng dư thừa một chút nào, dẫn dắt những người

mới này.”

Lăng đã từng tu luyện trong tấm bia đá đầu tiên, và cũng đã tu luyện đến chiến

lực của cấp độ Đạo Thánh, nàng cũng đã quen thuộc với hệ thống tu luyện của

thế giới thứ nhất.

Nhưng mà nàng cũng thiếu kiên nhẫn giống như hắn, cũng không có cái hứng

thú làm sư phụ người khác.

“Ngươi nghĩ nhiều rồi đó, bọn họ tu luyện hay không chẳng liên quan đến ta?”

“Cứ để họ tự mò mẫm tìm hiểu là được rồi.”
Bình Luận (0)
Comment