Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2649

Trong nháy mắt, Khương Thành đã đến trước mặt Thu Vũ Tuyền.

“Ôi! Đã lâu không gặp, khí sắc không tệ nhỉ!”

Tuyền muội không khỏi liếc hắn một cái.

“Là ngươi bỏ ta vào trong trứng kia?”

Khương Thành nhún vai: “Không sai, có phải bị thẩm mỹ của ta khuất phục hay

không? Nhưng mà ngươi cũng không cần quá cảm kích, là việc biểu ca phải

làm.”

“Phi, ta không nhận ngươi làm biểu ca!”

“Ôi, ta hiểu được, ngươi thích thị nữ hơn.”

Thu Vũ Tuyền giận đến dứt khoát đạp về phía hắn một cước: “Ngươi mới thích,

ngươi chờ đó cho ta!”

Thành ca tránh thoát linh hoạt, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Vốn dĩ còn tưởng rằng trải qua biến cố lớn như vậy, ngay cả Chủy diệt không là

căn cơ cũng bị rút đi, muội tử này sẽ xuất hiện các kiểu tình huống ví dụ như

mất trí nhớ, tinh thần thác loạn, ý thức trống rỗng.

Bây giờ nhìn lại, dường như nàng không có cái gì không đúng.

Chỉ sợ thứ mất đi duy nhất chính là năng lực cắt bất cứ tồn tại nào của Vô Đạo

kiếm trước đây.

Nghĩ đến Tiên Mẫu giao “nhiệm vụ” cho mình, hắn cảm thấy cần thiết phải

khuyên bảo Thu Vũ Tuyền yên tĩnh một ít, hoặc là dứt khoát tu luyện sức mạnh

của thế giới thứ hai.

“Ta thấy ngươi mới vừa chiến đấu.”

“Ồ.”

“Hôm nay thế đạo bất đồng, toàn bộ hệ thống tu luyện đều thay đổi, trước kia

ngươi nắm giữ chút đạo hạnh cũng không lay chuyển được chỗ này, chức có lẽ

ngươi thấu hiểu sâu sắc?”

Thu Vũ Tuyền rất không phối hợp mà trả lời: “Ta không thấu hiểu gì.”

Thành ca vốn dĩ chuẩn bị xong giải thích chỗ khó, cũng rất căm tức.

“Cũng phải, mặc dù hàm lượng kỹ thuật trong trận chiến mới vừa rồi của ngươi

chỉ có Tôi Thể cấp, nhưng ngươi có thể thắng, tóm lại vẫn không thể trách sự

đào tạo của ta, thật đáng mừng!”

Đối với sự “Đánh giá cao” của hắn, Thu Vũ Tuyền lại không có phản ứng gì

kịch liệt, ngược lại chân thành nói: “Thắng một cuộc chiến trong dự liệu, cũng

không đáng được chúc.”

“Không biết còn tưởng ngươi một chiêu giết luôn đối thủ.”

“Thắng chính là thắng.”

“Phải dựa vào linh quang nén hồi lâu chợt lóe?”

“Đúng vậy.”

Thu Vũ Tuyền ở trước mặt người khác khiêm tốn tựa như hàn băng vạn cổ dưới

vực sâu cửu trọng, nhưng ở trước mặt hắn lại không che giấu chút kiêu ngạo

trong xương cốt bản thân.

Thậm chí nàng cố ý nhíu mày về phía Khương Thành, giống như khoe khoang

bình thường.

“Ở chỗ này, cho dù thần hồn, tiên lực, quy tắc hay là kiếm tâm, kiếm đạo, tất cả

đều không nhận được ủng hộ, không phát huy được buff, thế nên ta chỉ có thể

mở con đường khác.”

Khương Thành bị nàng gợi lên hứng thú: “Con đường khác?”

“Không sai, ta dùng tất cả nhận thức của bản thân về kiếm thuật làm căn cơ,

khai sáng một loại năng lực hoàn toàn mới, xem nhẹ sự thay đổi của hệ thống tu

luyện, cũng không cần thích ứng vị diện khác.”

Tiên Mẫu trong chỗ tối nghe tới chỗ này, sắc mặt không khỏi thay đổi.

Bởi vì lác đác mấy lời này, ẩn chứa tin tức cực kỳ kinh người.

“Đánh vỡ hạn chế của hệ thống tu luyện? Thế gian lại tồn tại loại thủ đoạn này?

Hơn nữa còn tự nghĩ ra?”

“Vậy chẳng lẽ không phải nàng muốn siêu thoát trên cả vị diện, sao điều này có

thể chứ…”

Đối với Thu Vũ Tuyền, ấn tượng củaTiên Mẫu vẫn là hai biểu tượng Vô Đạo

kiếm cùng với thiên phú tu luyện tuyệt đỉnh.

Ba kỷ nguyên tới nay, người có thể gánh chịu thiên phú tuyệt đỉnh trong suy

nghĩ của nàng cũng không cao hơn mười, nàng cảm thấy đánh giá này đã đủ

cao.

Mà bây giờ nàng mới phát hiện, chung quy là bản thân vĩnh viễn xem nhẹ thị nữ

này.

Không riêng bản thân, Chí cũng khinh thường nàng.

Thu Vũ Tuyền cũng không phải người có thể sánh ngang Vô Đạo kiếm, hào

quang bản thân nàng càng chói mắt hơn so với thần khí chủy thủ.

Phản ứng của Khương Thành cũng không lớn như vậy, chẳng qua là thuận

miệng hỏi: “Năng lực gì hoàn toàn mới?”

Tuyền muội lại không trả lời như ý nguyện.

Sau khi thỏa mãn cơn thèm ăn của Thành ca, nàng cố ý nuốt lời vào.

Sau đó dương dương đắc ý hất càm lên.

“Ngươi muốn biết à? Vậy ngươi bái ta làm sư phụ, ta phá lệ truyền thụ cho

ngươi, còn không mau tạ ơn?”

“Ha ha?”

Khương Thành cũng bị nàng làm cho tức cười.

“Năng lực mèo ba chân ngươi, vẫn nên giữ mình, ca không xem trọng.”

Nói lời như thế, thật ra hắn vẫn rất hiếu kỳ.

Thu Vũ Tuyền không có lực thanh hoặc là trọc khí, sao nàng lại đánh vỡ hàng

rào hệ thống tu luyện vô cớ, thậm chí vạch tìm khe nứt vị diện?

Điều này thật sự quá thần kỳ.

Chẳng qua là làm “lão gia” và “biểu ca”, tự tôn không cho phép hắn hỏi “thị

nữ” kiêm “biểu muội” mình nhiều.

Thu Vũ Tuyền lộ ra nụ cười ranh mãnh cực kỳ hiếm thấy: “Đây chính là điều

ngươi không thể, đừng hối hận! Vì chúng ta quen thân, ta mới cho ngươi cơ hội

quý giá làm đồ đệ, người khác còn cầu không được.”

“Có phải ta nên cảm động một chút hay không?”

“Ngươi biết là tốt rồi.”

“Chậc, chậc, chậc, cái đuôi ngươi đều sắp vểnh lên trời.”

Nhìn thấy ánh mắt ác ý của nàng, Thành ca đả kích không chút do dự.

“Đánh bại mấy con gà yếu ớt xem ngươi có thể làm được gì, thủ đoạn lúc linh

lúc không có gì mà dùng, cũng được ngươi coi là bảo bối rồi.”

Sự tức giận trong đôi mắt của Tuyền muội xinh đẹp chợt lóe mất, nàng không

thể không cứu vãn cho mình một chút.

“Chỉ là bây giờ ta vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ, chờ ta hoàn toàn thuần thục, hừ

hừ, cái gọi là thế giới thể ngoại của ngươi cũng như vậy.”

“Ôi, ngươi biết đây là thế giới thể ngoại của ta?”

“Ngươi nghĩ ta ngu sao?”

Chẳng qua là Thu Vũ Tuyền không thích trao đổi với người ngoài, nhưng không

có nghĩa là nàng vừa điếc vừa mù.

Trong khoảng thời gian sau khi hồi phục, nàng đã gặp không ít Tiên nhân, tai

nghe mắt thấy cũng nghe nói Nguyên Tiên giới hủy diệt, chuyện Khương Thành

lợi dụng thế giới tự thân đắp nặn bốn phân khu.

“Nếu ngươi đã biết, vậy thấy chủ thế giới còn dám bất kính? Còn không mau

đến đây nịnh bợ? Ta thấy người quen mới cho ngươi cơ hội nịnh bợ, người khác

còn cầu không được, còn không biết quý trọng?”

Thành ca coi như học theo, đáp lại lời của Thu Vũ Tuyền.

Mà Thu Vũ Tuyền đã cố nén sức lực so sánh với hắn, bản thân không thể cúi

đầu.

“Xì! Ta mới chướng mắt…”

Hai người nói tới đây, đối diện một đám người phần phật tới.

“Chính là yêu nữ kia!”

“Chính là nàng giết chết tam sư huynh, ngũ sư huynh, cửu sư muội…”

“Các vị đồng đạo, lúc trảm yêu trừ ma đã đến!”

Thu Vũ Tuyền trước sau giết chết tám tên đệ tử Thôi Thiên tông, mặc dù không

giữ lại người sống, nhưng chung quy nàng không tu luyện hệ thống thế giới thứ

hai, không che giấu được tung tích, đối phương có thủ đoạn tra ra mục tiêu.

Đánh người nhỏ, lão già tới, bây giờ chưởng môn Thôi Thiên tông và mấy vị

trưởng lão đích thân đến, thậm chí còn liên lạc mấy môn phái xung quanh.

Mới vừa rồi Thu Vũ Tuyền đánh bại tám người còn vô cùng khó khăn, nguy

hiểm liên tục.

Lần này đụng phải đội hình có số lượng nhiều mười mấy lần so với trước, hơn

nữa thực lực cũng cao một mảng lớn, có thể so với cấp bậc Tôn giả.

Tuy năng lực nàng đánh vỡ hạn chế vị diện, nhưng chưa hoàn toàn nắm giữ,

Khương Thành không xem trjng chút nào.

Cho nên hắn cố ý thay đổi dung mạo, không để người đối diện không nhận ra

mình, sau đó nụ cười chân thành mà chế nhạo nói: “Nếu như bây giờ ngươi cầu

xin ta, ta đây có thể ra mặt giúp ngươi giải quyết những người này.”

“Ta không cần!”

Ném lại những lời này, Thu Vũ Tuyền dẫn kiếm một mình nghênh đón.
Bình Luận (0)
Comment