Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 922

Hành động này đã vượt xa dự đoán của quân địch.

“Khương Thành! Ngươi làm cái gì vậy hả?”

“Ngươi sợ rồi sao? Không dám đối mặt với bọn ta nữa à?”

“Nhu nhược hèn nhát, có bản lĩnh thì đến giết bọn ta đi!”

Nhưng trên thực tế, trong lòng bọn họ hoàn toàn trống rỗng.

Đến bây giờ bọn họ vẫn không biết cán cân này rốt cuộc là cái quái gì?

Mà cho dù không có cán cân này, khi đối diện với Khương Thành vẫn ở trong

trạng thái vẹn toàn, ai dám đảm bảo rằng bản thân có thể sống sót chứ?

Trước đó ngay cả Địch Ung cũng đã chết.

Vậy mà Thành Ca không cả thèm quay đầu lại.

Hắn chỉ lạnh lùng nói một câu: “Một lũ sâu bọ tội nghiệp sắp chết, vốn không

đáng để ta phải để mắt đến.”

Đối diện sút chút nữa thì tức đến nổ tung.

“Ngươi nói cái gì?”

“Nói khoác mà không biết ngượng…”

Cùng với lúc bọn họ thay phiên nhau chửi rủa, cán cân lại một lần nữa lay động

lạch cạch.

Ở vòng này kỹ thuật làm màu của Thành ca lại cao hơn một chút.

Cái khay ở bên hắn lại hạ xuống, đã gần như chạm vào vạch màu xanh ở dưới

cuối cùng.

Còn ở bên kia cuối cùng cũng có người thương vong.

Trong quá trình nâng khay lần này, có hơn ba mươi người trực tiếp bị quăng lên.

Khoảnh khắc mà tóc của bọn họ chạm vào vạch đỏ trên cùng, dị biến đột nhiên

xảy ra!

Ầm ầm ầm!

Từng khối từng khối băng thể và tiên thể đồng thời nổ tung cùng một lúc, cùng

lúc đó, tiên hồn của bọn họ cũng biến mất.

Một trận mưa băng và mưa máu từ trên trời rơi xuống cùng một lúc, khiến cho

khay bên kia nhìn thấy mà giật mình.

Mà hơn 30 người kia, rõ ràng đều đã chết hết.

Cho dù là Đế cảnh tứ trọng, hay là Đế cảnh tam trọng đều không có bất kỳ sự

khác biệt nào.

Trước khi chết, bọn họ còn không kịp thốt ra một tiếng nào, đã trực tiếp bị

cưỡng ép giết chết.

Cảnh tượng này, hoàn toàn doạ đến hơn 80 người sống sót còn lại.

“Không!”

“Sao lại thế này?”

“Bọn họ chết như thế nào vậy?”

“Không thể nào, chuyện này không có khả năng, chắc chắn là ảo giác rồi!”

“Chuyện gì xảy ra vậy?”

“Sao đột nhiên lại chết hết như vậy, là ai đã giết chết bọn họ?”

Bọn họ thậm chí còn không biết mình chết như thế nào, loại khủng hoảng không

rõ nguyên nhân này ngay lập tức cuốn lấy tất cả mọi người đang có mặt ở đây.

Khoảnh khắc trước, bọn họ chỉ nghi ngờ rằng cán cân này có chút nguy hiểm.

Vậy bây giờ sự nguy hiểm ấy đã hoàn toàn được chứng thực.

Đối mặt với kiểu chết như này, thậm chí làm cách nào để phản kích chống lại

bọn họ cũng không biết làm như thế nào.

Tất cả mọi người lại một lần nữa hướng ánh mắt về phía Khương Thành ở phía

đối diện.

“Là ngươi!”

“Là ngươi làm, rốt cuộc là ngươi đã làm cái gì?”

“Mọi người yên lặng!”

Nguỵ Sưởng - người có thực lực mạnh nhất ở trong này buộc phải bình tĩnh lại.

Bởi vì ở đây không có cách nào có thể dùng Thần hồn để truyền âm thanh, hắn

lựa chọn viết chữ ở trong hư không.

“Ta phát hiện ra rồi, đồ vật quỷ này nếu bên nào nói nhiều thì bên đó sẽ càng

nâng cao hơn!”

Sự “phát hiện ra cấp doanh nghiệp” này khiến tất cả mọi người đều sợ hãi chấn

động.

Bọn họ ngay lập tức liền phản ứng lại.

Quả thật, mỗi lần bọn họ ở bên này chửi bới không ngừng, còn Khương Thành

ở đối diện chỉ lác đác nói một hai câu.

Sau đó bọn họ ở bên này sẽ bị nâng lên cao, còn khay của Khương Thành sẽ hạ

thấp xuống.

Điều này quả thực rất rõ ràng hiển nhiên.

Rất nhiều người đập trán hối hận không ngừng.

Sớm biết như vậy vừa rồi bọn họ đã không hé răng nói nửa lời.

Nhìn thấy có người tâm trạng kích động, mấp máy môi muốn nói gì đó, Nguỵ

Sưởng vội vàng cảnh cáo bằng ánh mắt đầy sát khí.

“Kế tiếp ai còn dám nói một chữ, xong việc ta sẽ giết cả nhà đó!” Hắn tiếp tục

viết ra.

Vốn dĩ chẳng có ai muốn tự tìm cái chết, sau khi nhìn thấy sự uy hiếp này, nhiều

người lại càng giật mình run lên, nhanh chóng ngậm miệng lại.

“Vậy chúng ta phải làm gì tiếp theo đây?” Có người viết chữ ra hỏi.

“Phải dụ dỗ hắn nói, để hắn nói nhiều hơn!”

Mọi người đều nhao nhao gật đầu.

Đúng, đúng là nên làm như vậy!

Vì thế bọn họ vừa ngậm miệng lại vừa bắt đầu tự giác biểu diễn một màn không

tiếng động xuất sắc ở trên khay.

Có người còn làm ra đủ loại biểu cảm khoa trương và cử chỉ nhục nhã.

Có người lại làm nhiều hành động kết hợp giữa một người với nhiều người có

độ khó cao.

Còn có người lại cố làm ra vẻ huyền bí viết viết vẽ vẽ trên mặt đất, làm những

tư thế không thể hiểu được, hy vọng khơi dậy trí tò mò muốn hỏi của Khương

Thành.

Những hành động này, so sánh với vị trí cao thủ của bọn mà nói, thực sự là vừa

ấu trĩ vừa làm mất hình tượng.

Nếu bình thường có người làm như vậy trước mặt bọn họ, bọn họ có thể sẽ cảm

thấy đối phương đang xúc phạm chỉ số thông minh của mình, sau đó liền giáng

cho họ một bạt tai.

Nhưng bây giờ vì giữ lại mạng sống, tất cả những thứ khác đều không quan

trọng nữa.

Cái chết của 30 người vừa rồi là thật.

Nếu khay được nâng lên một lần nữa, thì sau đó bọn họ sẽ bị tiêu diệt hoàn

toàn.

Ra sức biểu diễn mới kéo dài được một thời gian, bọn họ liền cảm thấy buồn

bực.

Bởi vì lúc này Khương Thành đang đưa lưng về phía bọn họ.

Ở bên trong này cũng không có cách nào có thể sử dụng cảm giác Thần hồn,

hắn không thể nhìn thấy cái gì cả.

Bọn họ bận rộn một hồi, sau khi phát hiện đang biểu diễn với không khí, chỉ có

thể tự mình nhàm chán mà dừng lại.

Muốn nhắc nhở Khương Thành lên tiếng một lần nữa, là việc rất cấp bách.

May mắn thay Khương Thành ở bên kia cuối cùng cũng cảm thấy kỳ quái.

Sau lưng tại sao đột nhiên không có âm thanh gì nữa?

Xảy ra chuyện gì rồi?

Hắn quả thật tò mò quay người lại.

Vừa thấy hắn quay người lại, các cao thủ ở đây lập tức liền trở nên phấn khích.

Ngay sau đó, bọn họ lập tức triển khai hành động.

Các loại biểu cảm hài hước, đủ loại dáng vẻ khoa trương, các loại cử chỉ châm

biếm hoặc nhục nhã.

Còn có… các loại động tác có độ khó cao.

Thậm chí ngay cả Nguỵ Sướng đường đường là một cường giả hậu kì của Đế

cảnh tứ trọng, cũng trừng lớn đôi mắt, bĩu môi cố nặn ra bộ mặt quỷ khó coi.

Sau khi Thành Ca đột nhiên nhìn thấy một màn biểu diễn của hơn 80 người này,

suýt chút nữa thì hắn phun ra ngay ở đây.

Các huynh đệ, các ngươi đang làm gì đây?

Tại sao một người thông thái như Thành Ca ta cũng không thể hiểu được?

“Cho hỏi… Các ngươi đây là đang làm hành động nghệ thuật nào sao?”

Chẳng lẽ đây là phép thuật đặc biệt nào trong Băng giới sao?

Hay là, là một loại phương thức làm màu mới nào sao?

Trong đầu của Thành Ca là hàng ngàn câu hỏi.

Có điều đám người phía đối diện như được một sự khích lệ lớn.

Hắn phát ra âm thanh rồi!

Cuối cùng hắn cũng không nhịn được mở miệng nói chuyện rồi!

Nhanh nhanh, mau nói nhiều hơn đi nào!

Thành Ca cũng không thể nào nghe được tiếng lòng của bọn họ, hắn chỉ có thể

tiếp tục dựa theo quy trình làm màu đã định.

“̀y, ta thật sự rất đau lòng khi mà nhìn thấy bộ dạng như thế này của các ngươi,

có bệnh thì phải trị liệu càng sớm càng tốt chứ!”

Mặc dù là bị châm biếm, nhưng đám người phía đối diện lại cảm thấy vui mừng

hơn bao giờ hết.

Có vài người suýt chút nữa không nhìn được cười thành tiếng.

Ha ha ha, bị lừa rồi, tiếp tục nói thì ngươi chết chắc rồi.

“Còn có những cái chết trước đây.”

Khương Chưởng môn điều chỉnh biểu hiện của mình thành buồn bã và bất đắc

dĩ.

“Ta mới vừa chỉ sử dụng một phần nhỏ kĩ năng của mình, vốn nghĩ rằng bọn họ

có thể kiên trì được một lúc, thật không ngờ bọn họ lại chết nhanh như vậy…”

“Ta cảm thấy ta phải mặc niệm cho bọn họ một chút.”

Nói xong hắn từ từ nhắm mắt lại, một mặt biểu cảm trang nghiêm.

Mọi người ở phía đối diện không thể phát ra âm thanh, nếu không khẳng định là

không nhịn được mà phẫn nộ hét lên hắn khoe khoang quá mức.

Chỉ mới sử dụng một phần nhỏ kĩ năng của mình?

Còn mặc niệm cho bọn họ?

Ngươi còn có thể làm màu hơn nữa không?

Thế mà vừa hay đây là lần làm màu cuối cùng, trở thành cọng rơm cuối cùng áp

cán cân xuống.

Dựa theo phán định, những hành động khó hiểu của phía đối diện lại chẳng có

tác dụng làm màu nào, trái lại còn tổn hại cách làm màu, Khương Chưởng môn

lại làm màu giành chiến thắng ở hiệp thứ năm.

Ngay sau đó, cán cân lại một lần nữa rung động.

Cái khay của bọn họ lại một lần nữa nâng cao lên.
Bình Luận (0)
Comment