Khương Thành trở lại phủ lãnh chúa, nhận được sự hoan hô chào đón như một
anh hùng.
Mặc dù việc đổi một lãnh chúa là chuyện rất bình thường ở Băng giới, những tu
sĩ ở Thiên Hồng Lĩnh từ lâu đã quen với việc này.
Nhưng bị nhiều cao thủ từ bên ngoài nhìn chằm chằm như vậy, vẫn rất là khó
chịu.
Cảm giác này giống như không thể chống lại, chỉ có thể chấp nhận nó một cách
thụ động.
Bây giờ Thành Ca đã chiến đấu một trận mà thắng như vậy, đã giúp cho vô số tu
sĩ ở Thiên Hồng Lĩnh xả được cục tức trong người, tất nhiên rất có lòng cổ vũ.
Trong nhất thời, danh tiếng của Thành Ca tăng vọt.
Chỉ trong ba ngày ngắn ngủi, đã mang lại cho hắn gần một trăm ngàn điểm tiên
nguyên.
Sau khi sử dụng hết Ngân Nguyệt Băng Phách, cảnh giới của hắn trực tiếp lao
từ Đế cảnh nhị trọng tới tam trọng hậu kỳ.
Đến thời điểm này, sức chiến đấu của hắn chỉ sợ là đã vượt qua Đế Cảnh ngũ
trọng rồi.
Mà Cung Tình cũng không còn thấy kinh ngạc nữa.
Từ trước đến nay nàng luôn lý trí, giờ đã bắt đầu nghi ngờ liệu lẽ thường tình có
còn áp dụng được cho người này hay không.
Sau khi uống thuốc “Tu luyện”, tinh thần Thành Ca rất sảng khoái.
Hắn giả vờ bận rộn liên tục nhiều ngày, cuối cùng cũng nhớ ra một việc rất quan
trọng.
Bản thân đã bỏ quên bạn Tiểu Kỷ mất tiêu.
Hắn vỗ trán một cái, không hiểu vì sao mà lại có chút xấu hổ.
Lý do lúc trước chọn Chân giới Băng không phải là để tìm Kỹ Linh Hàm cũng
tu luyện lạc ấn của quy tắc của băng sao?
“Đúng rồi, truyền một mệnh lệnh cho ta.”
“Mệnh lệnh gì?”
Vẻ mặt Cung Tình đề phòng, vẫn là sợ hắn đưa ra quyết định cực kỳ hoang
đường nào đó.
“Bảo bọn họ giúp ta nghe ngóng về một người phụ nữ tên là Kỷ Linh Hàm, một
khi có tin tức về nàng thì ngay lập tức báo cho ta.”
“Bất kể ai có thể cung cấp tin tức về nàng thì ta đều sẽ trọng thưởng!”
Hiện tại, điều duy nhất hắn có thể chắc chắn là Kỷ Linh Hàm chưa chết.
Bởi vì giọt máu hồi sinh mà nàng ta để lại không có bất cứ phản ứng gì.
“Được rồi, ngươi đi đi!”
Nói xong hắn phất phất tay, định tiếp tục đi nghỉ giải một lúc nữa.
Kết quả là thấy Cung Tình không cử động, mà nhìn hắn với một biểu cảm kỳ lạ.
“Kỷ Linh Hàm?”
“Ừ, có chuyện gì?”
“Kỷ Linh Hàm mà ngươi nói, có phải là nàng hay không?”
Sau khi nói xong, nàng lấy một cái tiên khí Lưu Cảnh ra, lật ra hình ảnh của một
người.
Khi Thành Ca nhìn thấy hình ảnh hư ảo của người phụ nữ quen thuộc trong điện
kia, gần như bật dậy ngay tại chỗ.
Bởi vì đó là Hàm muội mà hắn đang nhớ nhung.
“Đờ mờ?”
Hắn nắm lấy vai Cung Tình, lo lắng hỏi: “Vậy mà ngươi còn biết nàng? Nàng ta
ở đâu? Làm sao lại biết nàng ta? Vậy mà còn giữ hình ảnh của nàng? Không lẽ
nàng ở ngay Thiên Hồng Lĩnh sao?”
Cung Tình bị hắn giữ vai suýt chút nữa đã không biết làm thế nào để trả lời
hàng loạt câu hỏi này.
Nàng nhìn biểu hiện của Khương chưởng môn, có chút bất đắc dĩ.
Như thể hắn lại hỏi một chuyện ai ai cũng biết.
“Cái tên Kỷ Linh Hàm này, ít nhất tám mươi phần trăm người tu luyện trong
toàn bộ Chân giới Băng biết đến.”
“Hai mươi phần trăm còn lại chính là người mới xuất hiện trong vài triệu năm
gần đây,”
Thành Ca có thể thấy sự bất đắc dĩ trong đôi mắt của nàng - ngươi thậm chí
không biết nàng ta?
Điều này càng khiến hắn ngạc nhiên hơn.
“Nàng ta là người nổi tiếng sao?”
“Tất nhiên rồi, cả cái Chân giới Băng này có rất ít người nổi tiếng hơn nàng.”
“Rốt cuộc là chuyện gì vậy?” Thành Ca vừa tò mò vừa dở khóc dở cười.
Hắn vốn cho rằng lần này người hắn đang tìm kiếm là một mục tiêu không rõ
ràng, không ngờ rằng hắn chỉ cần tùy tiện hỏi một chút là đã tìm được rồi.
“Bốn triệu năm trước, Băng Nguyên các đã tổ chức một cuộc tuyển chọn nhân
tài Thiên Đạo…”
Chỉ trong một câu nói đơn giản như vậy, vô số dấu chấm hỏi đã hiện lên trên
đầu hắn.
Bốn triệu năm trước?
Lúc đó mình đã đến Băng giới, chỉ là đó là lúc hệ thống khởi động lại và chìm
vào giấc ngủ say.
Vào thời điểm đó, Kỷ Linh Hàm đã ở đây được bảy triệu năm.
“Băng Nguyên cốc gì?”
“Ngươi thậm chí còn không biết Băng Nguyên cốc?”
Thành Ca nhếch môi: “Ta nên biết đến sao?”
Vẻ mặt Cung Tình trông ngán ngẫm.
Ngay cả những người bước ra từ rừng sâu núi thẳm, cũng không thể chưa từng
nghe nói về Băng Nguyên cốc.
Chẳng lẽ từ lúc sinh ra tới giờ ngươi vẫn luôn đoạn tuyệt với thế giới này sao?
Mãi đến trận trước đó mới chịu ra ngoài?
“Băng Nguyên cốc là thánh địa của toàn bộ Băng giới, ngươi có thể hiểu nó là
Băng Nhãn lớn nhất trong Băng giới.”
“Đó là nơi gần ở gần Căn nguyên nhất, đối diện với hạch tâm của Căn nguyên.
Nếu như tu luyện ở nơi đó, e rằng ngay cả người có tư chất kém cũng có thể trở
thành cao thủ Đế cảnh từ ngũ trọng trở lên.”
Nhắc đến động thiên phúc địa siêu phàm ấy, Cung Tình không thể giấu giếm sự
hâm mộ và khao khát của nàng.
Hiển nhiên, đó là nơi thánh địa mà nàng từng mơ ước.
“Là nơi gần với hạch tâm của Căn nguyên nhất? Băng nhãn lớn nhất? Còn có
nơi tốt như vậy sao? Vậy ai là người lấy được có kí hiệu của Cốc chủ?”
Cốc chủ? Kí hiệu?
Cung Tình suýt chút nữa đã trợn tròn mắt vì cái tên quê mùa này.
“Băng Nguyên cốc lúc đầu vốn là không ai có thể vào, bởi vì lực đẩy của Căn
nguyên cực kỳ mạnh, giống như bọn ta thì đều không thể đến gần Băng Nguyên
cốc mà không có ấn ký.”
“Tình trạng này tiếp tục kéo dài cho đến khi Băng Cực Thiên Tôn xuất hiện
cách đây hàng ngàn tỷ năm trước.”
Ngàn tỷ năm trước?
Thành Ca cau mày, cảm thấy như thể mình đã bắt được thứ gì đó.
Suy nghĩ kỹ càng lại thì, chẳng phải Tiên giới cũng đã được mở ra từ ngàn tỷ
năm trước sao?
Không lẽ lúc đó đã xảy ra chuyện lớn gì đó?
Cung Tình tiếp tục nói: “Băng Cực Thiên Tôn đã trở thành tồn tại đầu tiên tu
luyện tới Đế cảnh cửu trọng trong toàn bộ Băng giới.”
“Đế cảnh cửu trọng?”
Thành Ca tính toán đến cảnh giới Đế cảnh tam trọng của mình hiện tại, không
khỏi biểu lộ một chút ngạc nhiên.
Bản thân mình phải có thêm bao nhiêu chiến lợi phẩm và điểm tiêm nguyên mới
có thể đạt được cấp độ đó?
Xem ra thì còn có chút xa xôi.
“Đúng vậy!”
Nói đến vị tiền bối này, người cực kỳ tự luyến như Cung Tình cũng giữ vững
mấy phần tôn trọng một cách hiếm thấy.
“Với thực lực mạnh mẽ của Đế cảnh cửu trọng, Băng Cực Thiên Tôn là người
đầu tiên xông vào Băng Nguyên cốc, cũng từ đó mở ra một kỷ nguyên tu luyện
mới cho Băng giới.”
“Tất cả các ký hiệu của các Vực chủ, lãnh chúa và cảnh chủ của chúng ta hiện
tại đều là do Băng Cực Thiên Tôn tạo ra và phân phát.”
“Trước đó, băng nhãn của Thiên Hồng Lĩnh như vầy nếu không đến Đế cảnh
lục trọng thì không thể vào.”
“Mà ngay cả khi vào, cũng chỉ có thể tu luyện tập một mình, không thể kích
hoạt khí tức căn nguyên bên trong.”
“Kể từ khi sở hữu ký hiệu, ngay cả Đế cảnh nhất trọng cũng có thể bước vào và
kích hoạt căn nguyên, có lợi cho mỗi lãnh mỗi cảnh.”
“Có thể nói, nếu không có hắn thì sẽ không có Băng giới mạnh mẽ ngày nay.”
Nghe những gì nàng ta nói, Thành Ca cũng không thể không thừa nhận rằng
người này quả thực quá đỉnh.
Một người đã thay đổi một thế giới.
“Sau đó thì sao?”
“Sau đó, Băng Cực Thiên Tôn liên tiếp tạo ra ra năm trăm cái Thông Thiên Phù,
phân phát cho năm trăm tuyệt thế thiên tài, đón bọn họ đến tu luyện ở Băng
Nguyên cốc.”
“Mà những thiên tài vô song này sau này về sau đều trở thành những cường giả
đứng đầu Băng giới, bọn họ cùng nhau thành lập thánh địa của Băng giới là
Băng Nguyên cốc này.”
Khương chưởng môn cũng coi như là rất quen thuộc, nghe xong thì đã biết đó là
thế lực mạnh nhất thế giới này. Một tổ chức hàng đầu tương tự như Tiên Minh
của Tiên giới và Thánh Điện của Ma Giới.
“Vậy thì bọn họ chỉ dựa vào một vài người như vậy để thống trị thế giới rộng
lớn này sao?”
“Không.” Cung Tình lắc đầu.
“Băng Nguyên cốc không cai trị Băng giới, bọn họ vẫn luôn trải qua một cuộc
sống khổ tu khổ tách biệt với thế giới bên ngoài, không bao giờ can thiệp vào
những chuyện ân oán của thế giới bên ngoài, cũng như không cần sự thờ phụng
của bên ngoài.”
“Chỉ khi chiến đấu chống lại các Chân giới khác, bọn họ mới xuất hiện trong
chốc lát để bảo vệ sự an toàn của toàn bộ Băng giới.”
“Có một số tiền bối trong số bọn họ đã vẫn lạc trong trận đại chiến Chân giới
xảy ra mấy chục tỷ năm trước.”