Trong lĩnh vực livestream, chủ phòng livestream tặng phúc lợi cho fan, thường có hoạt động rút thưởng.
An Lương dò hỏi: “Chủ phòng livestram nhỏ như cô lúc trước rút thưởng thì tặng cái gì?”
Dương Mậu Di vừa lái xe vừa đáp lại: “Quà tôi tặng rất nhiều, có voucher giảm giá của các nhà hàng tặng, cũng có danh sách tên của bữa ăn bá vương hạng thương gia, còn có đặc sản của Thịnh Khánh chúng tôi.”
“Miễn cưỡng qua được!” An Lương đáp lại: “Hôm nay tôi chuẩn bị cho cô một màn thể diện!”
“Bây giờ là 9h47’, 10h chúng ta bắt đầu rút thưởng, vòng rút thường thứ nhất, chúng ta tặng phần quà, người thứ nhất tặng 88.888 tệ, người thứ hai…”An Lương chưa nói xong đã bị Dương Mậu Di cắt ngang.
“Đại ca Lương Nhân, nền tảng Răng Hổ không được nhận tặng thứ anh nói, anh phải đổi phương pháp khác.” Dương Mậu Di nhắc nhở.
“Lại còn có quy củ như vậy!” An Lương kinh ngạc, nhưng từ lời giải thích của Dương Mậu Di thì nền tảng Răng Hổ này cũng chỉ làm màu như thế thôi.
“Được rồi! Tôi nói lại về phần thưởng một lần nữa, giải thưởng của chúng ta là một mảnh giấy màu đỏ người gặp người yêu, cơ số của mỗi một phần thưởng là 1% mảnh, giải nhất là 88.888 điểm, giải nhì là 38.888 điểm, giải ba là 18.888 điểm, kỷ niệm là 8.888 điểm, mỗi một phần thưởng đều là một cái tên, đồng thời phát thông qua kênh kỹ thuật số, nếu như bạn muốn một trang giấy màu đỏ thật, xin tự mình đến đổi.” An Lương giải thích.
“Chủ phòng livestream, cách này của tôi được chứ?” An Lương dò hỏi.
“Không thành vấn đề!” Dương Mậu Di đáp lại.
Bên trong phòng livestream đã bạo phát bình luận.
‘Giấy màu đỏ người gặp người thích còn có thể đổi?’
‘Tôi nghĩ là đại ca Đế Vương Thần Thánh đang làm màu!’
‘Dự định người thứ nhất!’
‘Đừng nói nữa, một vé dạy làm người!’
“Tôi nghiêm cứu cái cách sắp xếp nhận thưởng này một chút, thưởng kỷ niệm là một cây que phát sáng, được chứ?”An Lương dò hỏi.
Một cây que phát sáng chính là 0.1 tệ, là phần thưởng cấp bậc tùy duyên.
Dươn Mậu Di đáp lại: “Có thể.”
“Giải ba bố trí 10 cây que phát sáng, thuận tiện giúp cô thu hoạch một đợt fans, được không?” An Lương dò hỏi lần thứ hai.
“Cái này có thể được!” Dương Mậu Di vui mừng đồng ý.
“Giải nhì là 66 cây phát sáng đồng thời có vé tham dự, giải nhất là 188 cây phát sáng cùng vé tham dự, cô thấy thế nào?” An Lương đề xuất ý kiến nhận thưởng của bản thân.
“Có phải là anh thường lén lút xem livestream không?” Dương Mậu Di hỏi ngược lại, bởi vì phương án nhận thưởng của An Lương, hầu như đều là phương án chủ phòng livestream thường dùng.
An Lương đáp lại nói: “Bên trong bố trí nhận thưởng có nhắc nhở, được chưa?”
Dương Mậu Di bừng tỉnh, hình như đúng là cái lý này.
“Gần như quyết định được phần thưởng rồi, mười phút rút thưởng, không quá đáng chứ?” An Lương dò hỏi khán giả phòng livestream, sau đó nhìn bình luận của khán giả, đại đa số đều là đồng ý.
“Vòng rút thưởng thứ hai bắt đầu từ 11h, quy tắc rút thưởng cũng giống như vòng thứ nhất.” An Lương giải thích.
An Lương tiếp tục nói: “Cuối cùng chính là vòng thứ ba, vòng thứ ba mở vào đúng 12h, thời gian rút thưởng là 58 phút, quy tắc rút thưởng vẫn không đổi, nhưng số lượng phần thưởng tăng lên gấp mười lần!”
Lúc An Lương nói số lượng phần thưởng tăng lên gấp 10 lần, Dương Mậu Di lập tức hỏi: “Đại ca Lương Nhân, anh định làm gì đây?”
An Lương đáp lại nói: “Số lượng phần thưởng tăng lên gấp mười lần, người đầu tiên cũng là 888.880 điểm phần thưởng mà thôi. Đã nói rồi mà, cho cô một màn thể diện, lần rút thưởng này có thể giúp cô thu hút một ít nhân khí.”
Dương Mậu Di không biết nên trả lời thế này, tổng cộng ba vòng rút thưởng này tiêu tốn hơn 150 vạn, toàn bộ đều dùng để rút thưởng, đúng là sẽ hấp dẫn một lượng nhân khí rất lớn.
Đặc biệt là vòng rút thưởng cuối cùng, phần thưởng của giải nhất là 888.880 tệ, trong lĩnh vực livestream này là từ trước đến giờ chưa từng có!
Dương Mậu Di đã dự liệu được, lúc vòng nhận thưởng thứ ba bắt đầu, phòng livestream của cô ấy rốt cuộc là tràn vào bao nhiêu người, lại có bao nhiêu người tham gia vòng rút thưởng của cô, có lẽ sẽ tạo thành kỷ lục của nền tảng Răng Hổ, đúng không?
Đặc biệt là giải thưởng lớn 888.880 tệ kia, chỉ cần có 18,8 tệ là có thể tham dự, lỡ trúng thì làm sao?
“Các bạn khán giả, phần thưởng lần này, các bạn có hài lòng không?” An Lương dò hỏi.
“Chúng tôi không có màu mè cái gì mà voucher giảm giá của nhà hàng, nếu như trúng giải nhất, vậy thì chính là một màn phồn hoa phú quý!” An Lương trêu chọc Dương Mậu Di.
Dương Mậu Di nói: “Tôi nghi ngờ là anh đang ám chỉ tôi!”
“Tôi là đang công khai được không?” An Lương đáp lại: “Tôi vừa hỏi cô tặng quà gì, cô nói là voucher giảm giá, bây giờ tôi nói là voucher giảm giá, đây chính là trực tiếp công khai.”
Cư dân mạng bên trong phòng livestream liền điên cuồng gửi bình luận.
‘Loại phương thức ám muội này thật khiến người ta choáng váng!’
‘Tôi nghĩ rồi, tôi cũng không học được!’
‘Một lần tán gái bỏ ra gần hai trăm vạn, đúng là ngươi không học được!’
‘Vì thế, phương thức tán gái của cường hào chính là đơn giản như vậy?’
‘Tôi hiểu rồi, tôi học được nhưng có thể ví tiền của tôi sẽ khóc!’
‘Tán gái cái gì đó tôi cũng nhận rồi, bây giờ tôi chỉ muốn đạt được giải nhất, hơn nữa còn là giải nhất vòng thứ ba!’
‘Đặt trước giải nhất vòng thứ ba!’
‘Màn rút thưởng đứng đầu trên ứng dụng Răng Hổ!’
Quả nhiên là cường hào thật, rút thưởng thôi đã gần hai trăm vạn, căn bản là không làm màu. Thực tế là hệ thống nhân sinh đang lật tẩy điểm mấu chốt!
Chương 187. Nghề ăn gian: đổi thưởng khó khănỨng dụng Răng Hổ thiếu cường hào sao?
Khẳng định là không ít!
Bất kể là tài sản, hay là tài chính, vượt qua An Lương không nói có một trăm người, nhưng hai mươi, ba mươi người thì tuyệt đối không có gì bất ngờ.
Cũng không phải là bọn họ không đấu được với An Lương, mà là bọn họ không có hệ thống tiết lộ chi tiết!
An Lương tiêu tiền ở ứng dụng Răng Hổ, hầu như đều được Hệ thống Nhân Sinh Người Thắngtiết lộ chi tiết, mà còn có phần thưởng, tương đương với việc thoải mái tiêu tiền mà còn có được phần thưởng nữa, vậy thì những người khác đấu với An Lương thế nào?
Cũng chính vì như thế nên bây giờ An Lương mới bố trí một màn rút thưởng lớn như vậy ở ứng dụng Răng Hổ.
Loại rút thưởng này, chủ phòng livestream không có được tiền, đối với chủ phòng livestream mà nói, ngoại trừ hấp dẫn được nhân khí ra thì còn có lợi ích gì?
Càng quan trọng hơn là loại nhân khí như này là ảo!
Đơn giản chính là trong lúc rút thưởng, fans phòng livestream khác sẽ qua đây rút thưởng, sau khi rút thưởng xong thì rời khỏi.
Vì lý do đó, dưới tình huống như vậy, cường hào khác không thể tặng quà lớn như An Lương.
Nếu không phải tình huống nhận thưởng là tham khảo quà phần thưởng, nhân khí, bình luận cùng với tổng hợp đánh giá hiệu quả livestream thì An Lương cũng sẽ không làm chuyện giống như vậy.
Đưa quà cho chủ phòng livestream nhỏ, còn có cơ hội tự do dùng thẻ “Trăm Triệu”, tặng cho khán giả thì có là gì chứ?
Không là gì cả!
Đúng giờ, vòng rút thưởng thứ nhất bắt đầu, trong phòng livestream của Dương Mậu Di, số người VIP đã vượt qua ba vạn, đồng thời vẫn còn đang tăng lên, sức hấp dẫn của rút thưởng thật sự quá lớn.
Dù cho giải nhất của vòng này chỉ có 88.888 tệ, nhưng vẫn hấp dẫn số lượng lớn người tham gia.
Căn bản An Lương không có quan tâm chuyện rút thưởng, cậu dò hỏi Dương Mậu Di: “Cảm giác lái siêu xe đi cao tốc thế nào?”
“Thực ra không có nghiêm trọng như trên mạng nói, tuy rằng siêu xe treo lơ lửng lệch ngạnh, nhưng đường xá của đường cao tốc cũng tương đối tốt, tóm lại gần giống thành thị, chỉ là lái lâu có chút khó chịu.” Dương Mậu Di giải thích.
An Lương nhìn hướng dẫn một chút: “Phía trước hơn 10km có trạm phục vụ, chúng ta đổi ghế, cô nghỉ ngơi một chút.”
“Ừm.” Dương Mậu Di đáp lại.
An Lương yên lặng kiểm tra độ thiện cảm của Dương Mậu Di, trước khi đi là 92 điểm, bây giờ đã là 94 điểm, hoạt động Răng Hổ thể hiện độ hảm cảm tăng một điểm, biểu hiện quan tâm của An Lương cũng làm cho độ thiện cảm tăng lên một điểm.
Lúc đến trạm phục vụ, An Lương liếc phần rút thưởng, hoạt động rút thưởng sắp kết thúc, An Lương nói vào phòng livestream một tiếng: “Rút thưởng còn một phút, khán giả trúng thưởng livestream gửi tài khoản cho hậu đài, hoặc là thanh toán bằng WeChat cũng được.”
“Lát nữa chúng tôi đi trạm phục vụ, trong lúc nghỉ ngơi sẽ phát phần thưởng vòng thứ nhất cho những người trúng thưởng, mọi người không cần bướng đâu, hiện vật là không thể nào, tự mình đi đổi.” An Lương giải thích nói.
Trong màn bình luận của phòng livestream giải thích trong nghề livestream có một vấn đề.
“Oa! Đại lão Đế Vương Thần Thánh thật sự là đại khí! Tôi vốn cho rằng muốn nhận thưởng phải kéo dài mười ngày nửa tháng, sau đó kéo dài không nổi nữa mới cho nhận!”
“Đúng vậy! Có một vài người chủ phòng livestream chính là như vậy, sau khi trúng thưởng thì kéo dài, kéo cho tới khi chuyện rút thưởng qua đi sau đó thì chơi xấu không phát thưởng.”
“Tôi cũng từng gặp phải! Vốn là trúng được một ngàn tệ, rất cao hứng, nhưng kéo dài ba tháng, tuy rằng cuối cùng vẫn đưa cho tôi, nhưng tôi cảm thấy rất ghê tởm!”
“Đừng nói nữa, tôi bây giờ vẫn còn bị một người chủ phòng livestream nợ một cái điện thoại Apple đây, cũng không biết lúc nào mới có thể nhận được!”
Trong nghề này đúng là có chuyện như vậy, chủ phòng livestream thông qua hoạt động rút thưởng hấp dẫn nhân khí, sau đó lúc tặng phần thưởng thì dùng các loại lý do để kéo dài, cuối cùng có thể nhận được phần thưởng hay không đã là do chủ phòng livestream có lương tâm, điều này tương đương với chủ phòng livestream quỵt nợ.
Dương Mậu Di lái Ferrari 488 Pista từ từ tiến vào trạm phục vụ, khi cô vừa ngừng xe vào vị trí đỗ của trạm phục vụ, thì kết quả của vòng rút thưởng thứ nhất cũng vừa vặn xuất hiện.
An Lương liếc kết quả, anh nói tình huống hoạt động rút thưởng ra.
“Người thứ nhất là một người là Kiếm Đế, tên gọi là 【 Bắt đầu hạnh phúc từ hôm nay 】 , tôi cảm thấy cái tên này rất hay, Kiếm Đế có ở đó không, nếu như ở đây thì xin mời gửi tài khoản lại đây.” An Lương nói.
“Ba người trúng thưởng khác tôi không đọc tên nữa, không phải người đứng đầu, không xứng có tên tuổi, dù sao mọi người đều có thể xem thông báo trúng thưởng, ba người cũng gửi tài khoản lại đây, tôi lập tức thực hiện tặng phần thưởng.” An Lương nói.
“Đúng rồi, chủ phòng livestream nhỏ, có thể trực tiếp đổi tặng phẩm không?” An Lương dò hỏi.
“Cái này có thể, nhưng không cần nói là đổi tặng phẩm, chỉ nói phát phúc lợi.” Dương Mậu Di giải thích quy tắc của ứng dụng Răng Hổ.
“Được được được, cô đến livestream, tôi đi phát phúc lợi, chúng ta phát phúc lợi cho Kiếm Đế ca ca trước, tôi rất thích Kiếm Đế ca ca, nạp mười tệ một tháng và hưởng thụ giống như Đế Vương ba vạn tệ một tháng, đúng là Kiếm Đế ca ca!” An Lương trêu chọc.
An Lương trực tiếp gửi tài khoản thanh toán một lần tới 【 Bắt đầu hạnh phúc từ hôm nay 】 ở trên điện thoại của Dương Mậu Di, sau đó chuyển khoản 88.888 tệ qua.
Chưa đầy năm phút sau, An Lương đã tặng hết phần thưởng cho toàn bộ người trúng thưởng, cách làm sấm rền gió cuốn như vậy trực tiếp gây nên bão táp to lớn ở trên ứng dụng Răng Hổ.
Vốn dĩ An Lương nói nhận thưởng, một nhóm người chỉ ôm thái độ hoài nghi, dù sao ở trong nghề livestream này, rút thưởng dễ nhận thưởng khó là chuyện bình thường, lơc như An Lương này cũng thế thì sao?
Bây giờ xem ra An Lương không phải loại người như vậy!
Chương 188. Tự động hóa chuyên nghiệp, tìm hiểu một chút?Sau khi An Lương thoải mái tặng phần thưởng, số VIP bên trong phòng livestream của Dương Mậu Di, từ ba vạn người đột phá lên mười vạn người trong thời gian ngắn, đồng thời số lượng vẫn còn đang tăng lên nhanh chóng.
Khoảng thời gian này, người livestram, bất kể là chủ phòng livestream lớn hay chỉ là chủ phòng livestream nhỏ, toàn bộ đều gặp vận rủi lớn.
Bởi vì các cư dân mạng đã tự động tuyên truyền hoạt động nhận thưởng trong phòng livestream của Dương Mậu Di, cho dù có cấm nói cũng không có tác dụng gì, dù sao cấm nói một người thì còn có nhiều người đang tuyên truyền.
“Lát nữa tôi lát xe, cô livestream, chú ý đừng quay đến tôi, những cái khác thì cô nhìn rồi làm.” An Lương nói.
Dương Mậu Di gật đầu: “Tôi nói chuyện phiếm với các cư dân mạng đi.”
“Ừm!” An Lương gật đầu.
Anh ngồi vào ghế lại xe, Dương Mậu Di đóng camera trước, rồi mới ngồi vào ghế lái phụ, sau khi đóng chặt dây an toàn, xác đinh không quay tới An Lương, Dương Mậu Di mới mở camera lần nữa.
“Chào mọi người, tôi là chủ phòng livestream Không Còn Hồ Ly đây!” Trong khi tự giới thiệu Dương Mậu Di đã bỏ qua chữ “tinh” trong “Hồ Ly Tinh”, hiển nhiên là muốn để lại ấn tượng tốt với An Lương.
Nhưng mà Dương Mậu Di vừa mới livestream, các cư dân mạng ở phòng livestream lại điên cuồng gửi bình luận.
‘Chúng tôi muốn đại lão Đế Vương Thần Thánh!’
‘Gọi đại ca Lương Nhân tới đi!’
‘Không có đại ca Lương Nhân, chúng tôi sẽ tắt thông báo!’
‘Tại sao chủ phòng livestream lại là nữ? Tôi là loại người thô tục đó sao?’
‘Tôi tới là để xem Đế Vương Thần Thánh, không phải đến để xem nữ chủ phòng livestream, tôi không có lừa người, thật đó!’
‘Lần đầu tiên cảm thấy Hồ Ly Tinh không đẹp, tôi chỉ muốn nhìn đại ca Lương Nhân một chút, tôi chỉ muốn trúng thưởng vòng thứ ba, nếu không vòng thứ hai cùng được, tôi không bắt bẻ đâu.’
‘Cầu trúng thưởng! Tôi chỉ muốn trúng thưởng, cái khác đều không cần!’
‘Tôi là Kiếm Đế ca ca vừa mới trúng thưởng, chỉ quét một lần 188 que phát sáng, sau đó đã trúng thưởng lớn, cảm ơn Lương Nhân đại lão, chúc cho Lương Nhân đại lão ước gì được nấy!’
‘????’
‘Tú… Tú nhi?’
‘Tôi sốc rồi!’
‘Cái thứ kỳ quái gì đang trà trộn vào trong chúng ta đây?’
‘Tôi đang chạy bộ đây?’
Dương Mậu Di nhìn màn bình luận này, sắc mặt hơi ửng hồng, sau đó cẩn thận liếc nhìn An Lương, phát hiện An Lương đang chuyên tâm lái xe, cô hơi thở phào nhẹ nhõm.
“Đám cẩu khán giả các người đủ rồi đó!” Dương Mậu Di phỉ nhổ: “Mau nói tốt hơn một chút cho tôi, nếu không thì điện thoại di động hết pin, tôi sẽ tắt livestream luôn, vậy thì không có rút thưởng gì hết, tự các người suy nghĩ đi.”
Đối mặt với sự uy hiếp của Dương Mậu Di, nếu như là trước đây tặng voucher giảm giá của nhà hàng, khán giả sẽ trực tiếp để Dương Mậu Di đóng livestream, nhưng lần này trên năm vạn người VIP đã gửi đi bình luận giữ lại.
Dương Mậu Di biểu thị cuộc sống khó khăn mà!
Đám cẩu khán giả này cũng quá thực tế đi?
10h55’, Dương Mậu Di dò hỏi: “Đại ca Lương Nhân, một lát nữa mở rút thưởng sao?”
“Mở!” An Lương đáp lại: “Phía trước 20km có một trạm phục vụ, chúng ta nghỉ ngơi một lát, chờ kết quả rút thưởng, sau khi phát phúc lợi rồi lại đi.”
An Lương tiếp tục nói: “Quả nhiên vẫn là xe con gia dụng thoải mái, siêu xe đi đường dài có hơi đau thắt lưng!”
Theo lời nói của An Lương, bên trong phòng livestream lại bắt đầu làm màu.
‘Nghe thấy đại ca Lương Nhân nói đau thắt lưng, tôi đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, cầu chủ phòng livestream nhỏ tiếp tục để đại ca Lương Nhân lái xe!’
‘Người đột nhiên thở phào nhẹ nhõm kia! Đau thắt lưng không được vận động đúng không?’
‘Quả nhiên là siêu xe phí eo!’
‘Hi vọng đại ca Lương Nhân lái một giờ, tha cho chủ phòng livestream nhỏ!’
‘Các người đúng thật là ngây thơ! Nghe qua tự động hóa chuyên nghiệp chưa?’
‘???’
‘Có phải là ngồi lên trên rồi tự mình động?’
‘!!!’
‘Mẹ kiếp!’
‘Sốc rồi!’
‘Cả người tôi choáng rồi! Còn có loại chuyên nghiệp này?’
‘Kiến thức nông cạn quá đi? Về sau học hỏi một chút!’
‘Chủ phòng livestream nhỏ chính là tự động hóa chuyên nghiệp?’
Dương Mậu Di nhìn thấy những bình luận này, cô cố nén không muốn suy nghĩ, phòng ngừa trong đầu xuất hiện hình ảnh xấu hổ, sức đề kháng của cô bây giờ với An Lương rất thấp, hoặc là có thể sức hấp dẫn của An Lương với cô đã nhiều hơn!
Hơn mười phút sau, An Lương và Dương Mậu Di đi đến trạm phục vụ, An Lương dò hỏi: “Rút thưởng xong chưa?”
“Còn 4 phút.” Dương Mậu Di đáp lại.
“Vừa hay nghỉ một chút, vặn cái eo, lát nữa cô lái một đoạn, chờ đến vòng rút thưởng thứ ba, tôi lại lái.” An Lương giải thích tình huống.
“Ừ!” Dương Mậu Di đồng ý.
Bốn phút sau, kết quả vòng rút thưởng thứ hai đã được xử lý xong, người trúng giải nhất lần này là một VIP, tên là 【 Ta chỉ muốn làm quân vương của ngươi 】 , sau khi Dương Mậu Di công bố kết quả lần này, An Lương nói bổ sung: “Chỉ đọc tên người trúng giải nhất, những người khác không đọc, vẫn là gửi tài khoản lại đây.”
‘Ta chỉ muốn làm quân vương của ngươi: quét hơn hai vạn, trúng hơn tám vạn, sảng khoái!’
‘Ta nhổ vào! Các đại lão mà cũng đến cướp cơ hội sao?’
‘Có người chú ý đến tài khoản VIP không?’
‘26 vạn?’
‘Mẹ kiếp!’
‘Toàn bộ người của ứng dụng Răng Hổ đều đến rồi hả?’
‘26 vạn tài khoản VIP, dựa theo tỷ lệ một tài khoản VIP trên một tài khoản trắng, vì vậy chủ phòng livestream nhỏ này đạt được danh dự phòng livestream 【 Một vạn người 】 thật rồi?’
‘Yên tâm! Chỉ là rút thưởng mà thôi, sau khi kết thúc rút thưởng, những người này sẽ chạy hết thôi!’
‘Thật?’
‘Dù sao chủ phòng livestream hồ ly cũng là người nổi tiếng của ứng dụng Răng Hổ, tình hình nhà bọn họ, từng xem livstream đều biết?’
‘Vòng rút thưởng tiếp theo là 888.880?’
‘Người đặt trước đầu tiên!’
‘Xem livestream ba năm rồi, chưa bao giờ nạp tiền, vẫn luôn chơi free, hôm nay tôi phá lệ, nạp hai mươi tệ, mua một giấc mơ!’
‘Có mơ là tốt rồi!’
‘Chúc mọi người trúng thưởng!’
‘Nếu như trong số mọi người có người trúng giải nhất, mọi người muốn làm gì?’
‘Mua nhà!’
‘Đương nhiên là mua nhà!’
‘Mua nhà!’
Một số lượng lớn bình luận mua nhà không ngừng xuất hiện, che hết toàn bộ phòng livestream.
Nhìn phòng livestream náo nhiệt, Dương Mậu Di có chút cảm thán, số người online như vậy, chắc là đã phá kỷ lục của ứng dụng Răng Hổ rồi chứ?
Đương nhiên, không tính 7 tỷ người!
Chương 189. Sẽ không có người thực sự không tham tiền chứ?Từng giây từng phút trôi qua, An Lương lại gúp Dương Mậu Di livestream một giờ, gần 12h, hai người đến trạm phục vụ đổi lái.
Tới gần 12h, vòng rút thưởng thứ ba sắp bắt đầu, nhân khí phòng livestream của Dương Mậu Di ngày càng tăng vọt, vốn dĩ chỉ có 26 vạn tài khoản VIP giờ đã tăng lên 35 vạn.
An Lương trêu nói: “Toàn bộ người sử dụng ứng dụng Răng Hổ đều ở đây rồi?”
Điểm nhân khí của Dương Mậu Di đã đạt đến hơn 5000 vạn, vượt qua nhân khí của giải đấu LOL, cô đã thu được đề cử người đứng đầu ứng dụng Răng Hổ.
Khoảng thời gian này, không nói 80% người sử dụng ứng dụng Răng Hổ bị Dương Mậu Di hấp dẫn đến đây thì ít ra cũng phải có 60% đến 70% đúng không?
“Mở rút thưởng đi!” An Lương dặn dò.
“Được.” Dương Mậu Di gật đầu, trong lòng cô cũng cực kỳ kích động, là một chủ phòng livestream nhỏ, bây giờ Dương Mậu Di đã đi tói trình độ mà trước kia chưa từng nghĩ tới.
Cho dù ở trong mơ cũng chưa từng mơ đến nó!
Dù sao thì sự nghèo túng cũng hạn chế trí tưởng tượng.
Dương Mậu Di cũng đã từng năm mơ chính là mơ thấy có đại ca nào đó đưa mấy tấm Tàng Bảo Đồ mà thôi.
Tầm nhìn thật sự sẽ hạn chế sự tưởng tượng, cho nên mới có đòn bẩy này.
Tiêu hao hoạt động lần này, mới chỉ là không tới hai trăm vạn, An Lương cũng không để ý tiền lương chúc phúc, mỗi một tháng thôi còn chưa hết được được không?
Hơn nữa còn có Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng tiết lộ chi tiết nữa!
Quan trọng hơn là, An Lương nhìn thấy hi vọng, độ thiện cảm của Dương Mậu Di đang tăng lên, cậu cảm thấy Dương Mậu Di có thể giúp cậu lấy được phần thưởng 【 Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về 】 này.
Nếu như nhận được phần thưởng này, vậy thì chính là mấy ngàn vạn?
Không không không!
An Lương tin bản thân mình có thiên phú dị bẩm!
Lỡ như nhiều hơn thì sao?
Vòng rút thưởng thứ ba được mở ra, từng giây từng phút trôi qua, hiệu ứng quà que phát sáng gần như dập tắt phòng livestream của Dương Mậu Di, quà càng tăng lên, nhân khí của Dương Mậu Di lại tăng càng tăng.
Nhân khí trên ứng dụng Răng Hổ không phải số người, số nhân khí tăng là do tặng quà, nếu tặng quà ngừng thì nhân khí sẽ hạ xuống.
Quan sát số người là tài khoản VIP, lúc tài khoản VIP vượt qua một trăm, tỉ lệ một tài khoản VIP tương đương với bốn tài khoản trắng.
Đương nhiên, tỷ lệ này cũng chỉ là tỷ lệ tương đối, ví dụ như ở bên trong một phòng livestream nào đó, VIP chỉ có ba người, sợ là cũng chỉ có ba người kia là khán giả.
Lại ví dụ ở phòng livestream náo đó có năm ngàn tài khoản VIP, thì khán giả thực thế phải nhân lên, có thể vượt qua hai vạn người.
Ứng dụng Răng Hổ không công bố số lượng người cụ thể, miễn cho quá dễ nhìn thấy số liệu.
Dù chủ phòng livestream cao cấp nhất của chương trình, ở tình huống bình thường, tài khoản VIP cũng chỉ là hai, ba vạn mà thôi, còn có thể có bao nhiêu người xem livestream?
Từng phút từng giây trôi qua, thời gian rút thưởng càng ngày càng ít, số tài khoản bên trong phòng livestream của Dương Mậu Di cũng càng ngày càng nhiều, bởi vì có rất nhiều người đều là đi vào rút thưởng mà thôi, chỉ cần trong thời gian rút thưởng, tiện tay rút là được.
“Phòng livestream có bao nhiêu người?” An Lương dò hỏi.
Dương Mậu Di liếc mắt nhìn tài khoản VIP: “Tài khoản VIP hơn 48 vạn.”
“Nhân khí thì sao?” An Lương hỏi lần thứ hai.
Những số liệu này liên quan đến An Lương có thể thu được bao nhiêu phần thưởng, nên đương nhiên là An Lương muốn biết.
“Hơn 9700 vạn.” Dương Mậu Di đáp lại.
“Còn bao lâu kết thúc?” An Lương lại hỏi.
“Còn 6 phút.” Dương Mậu Di nói thêm: “Phương diện nhân khí có thể vượt qua 1 ức, nhiệt độ rút thưởng bây giờ rất cao.”
An Lương cười đáp lại: “Dù sao người giải nhất cũng là 888.880 điểm người gặp người thích, nhiệt tình một chút cũng là bình thường, chắc sẽ không thật sự có người không thích nó chứ?”
Nhưng mà sau khi An Lương nói, phòng livestream trực tiếp bạo phát lượng lớn bình luận.
‘Gọi ông chủ Mã!’
‘Tôi không có hứng thú với tiền!’
‘Tôi chưa từng chạm qua tiền!’
‘Lần vui vẻ nhất cuộc đời tôi là lúc tôi được 91 tệ tiền lương một tháng.’
‘Ông chủ Mã: tiền tiêu hết rồi, ngày mai nhất định phải trả hết!’
‘Theo lời ông chủ Mã nói, Đế Vương Thần Thánh đại lão cũng không phản kháng được, đúng không?’
Dương Mậu Di cố ý đọc bình luận: “Đại ca Lương Nhân, khán giả nói ông chủ Mã không thích tiền!”
An Lương đáp lại: “Nếu như tôi là người giàu nhất, tôi cũng không thích tiền!”
“Không! Người giàu nhất cái gì đó quá khó rồi!” An Lương tự mình phản bác lại lời nói của mình: “Tôi cũng không muốn quá nhiều, chỉ cần 100 tỷ tiền vốn, tôi sẽ không còn hứng thú với tiền nữa, mọi người tin không?”
“Các em trai thối phòng livestream, ông chủ Mã không ham tiền, nhưng mà ông chủ Mã là người giàu nhất, các người thì sao?” An Lương biểu thị tin ông chủ Mã!
Đương nhiên, ông chủ Mã là người giàu nhất, ông ấy có sức ảnh hưởng rất lớn, chỉ cần ông ta nói, An Lương sẽ tin, nếu không thì còn có thể làm sao?
Lẽ nào nhất định phải phản bác lại sao?
Ví dụ như ông chủ Mã nói không thích đeo đồng hồ, sau đó các cư dân mạng lại chụp được cảnh ông chủ Mã đeo đồng hồ, hơn nữa còn móc cả giá trị và nhãn hiệu ra sao?
Nhưng mà những thứ này có ảnh hưởng gì đến ông chủ Mã không?
Đương nhiên không có!
An Lương khâm phục ông chủ Mã, cậu hi vọng có một ngày mình có thể trở thành một đại lão như ông chủ Mã vậy, hoặc là ít tiền hơn ông chủ Mã một chút cũng được.
Đây tuyệt đối không phải ảo tưởng gì!
Bởi vì có Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, tất cả đều có khả năng khiến An Lương làm được như ông chủ Mã, ai dám nói An Lương không đuổi kịp được bước chân của ông chủ Mã đây?
Chương 190. Vai diễn trợ giúp nàyNăm phút cuối cùng của vòng rút thưởng thứ ba!
Tài khoản VIP trong phòng livestream của Dương Mậu Di đã tăng lên đến 49 vạn, mỗi một phút đều có người đi vào phòng livestream, đang có chiều hướng đột phá mốc 50 vạn.
Điểm nhân khí đã đạt đến 9900 vạn!
Chỉ còn thiếu 100 vạn nữa là có thể đột phá 1 ức điểm nhân khí.
Đã bao lâu rồi ứng dụng Răng Hổ mới có người có số nhân khí lên đến chín số?
Mặc dù trận chung kết của giải đấu LOL bởi vì nguyên nhân được phát sóng cả trên ứng dụng khác, thì nhân khí của ứng dụng Răng Hổ cũng chỉ vẻn vẹn có hơn 8000 vạn mà thôi.
Trong quy tắc thi đấu, điểm nhân khí ở thời điểm chiến đội đang chiến đấu cũng chỉ có hai, ba ngàn vạn mà thôi.
Nếu như là chiến đội bình thường thì lại có thể còn không vượt qua được ngàn vạn.
Vì thế, muốn đạt được 1 ức điểm nhân khí là cực kỳ khó khăn!
Dù sao thì tình huống bây giờ cũng không phải tình huống lúc trước, phòng livestream cũng phải có thể diện, sẽ không xuất hiện tình trạng 7 tỷ người xem livestream.
Vào ba phút cuối cùng, cuối cùng điểm nhân khí cũng đột phá 1 ức!
Hơn nữa vẫn còn đang tăng lên nhanh chóng, có điều cái này tăng lên nhiều nhất cũng chỉ là hơn 1,1 ức hoặc là nhiều hơn mọt chút chứ không thể lại có đột biến. Một phút cuối cùng, tài khoản VIP cũng đột phá 50 vạn người, bình luận nhảy liên tục, còn có hiệu ứng quà, hoàn toàn nhấn chìm phòng livestream.
May mà kinh nghiệm của ứng dụng Răng Hổ phong phú, sớm đã phân lưu máy chủ thêm cho phòng livestream của Dương Mậu Di, nếu không thì phòng livestream sớm đã nổ tung rồi.
“Đếm ngược ba mươi giây, sau ba mươi giây, chúng ta mở giải thưởng lớn!” Dương Mậu Di nói với phòng livestream.
An Lương nói lại lần nữa: “Chúng tôi sắp đến trạm phục vụ, dự tính là ba phút, lần này, sau khi mở thưởng, cô đọc tất cả người trúng thưởng, chúng ta đến trạm phục vụ thì phát phúc lợi.”
Nghe thấy An Lương vẫn phát phúc lợi ngay lập tức, vào hai mươi giây cuối cùng, tần suất rút thưởng không ngừng tăng lên gấp trăm lần!
Vào hai mươi giây cuối cùng nhân khí phòng livestream trực tiếp tăng lên gần ba ngàn vạn!
Tài khoản VIP là 509.880 người, thiếu một chút nữa là đạt đến 51 vạn người, có điều dù vậy thôi cũng đã lập nên kỷ lục mới của ứng dụng Răng Hổ, đồng thời nâng kỷ lục này tới trình độ hầu như không có cách nào vượt qua được.
“Kết quả ra rồi, giải nhất là bạn học 【 Sơn thôn A Man 】 , còn là một tài khoản mới, vận khí thật tốt!” Dương Mậu Di thở dài nói.
“Giải nhì là Quân Vương đại ca 【 Thâm Hồng Vương 】 , chúc mừng Quân Vương đại ca.” Dương Mậu Di chúc mừng.
“Giải ba là Kiếm Đế đại lão 【 Nhất Kiếm Tây Lai 】 , cuối cùng là phần thưởng kỷ niệm, cũng là Kiếm Đế đại lão, 【 Tôi không xem livestream 】 , cái tên này của bạn có chút làm người khác đau lòng mà, không xem livestream cũng trúng thưởng?” Dương Mậu Di trêu chọc.
An Lương nhắc nhở: “Nhắc lại lần nữa, những người trúng thưởng gửi tài khoản, chuẩn rồi hệ thống mới phát thông báo trúng thưởng, những thông tin khác thì đều bỏ qua, được rồi, chúng tôi sắp đến trạm phục vụ rồi, đến rồi sẽ phát phúc lợi ngay lập tức.”
Không tới hai phút sau, An Lương lái xe đi đến trạm phục vụ cuối cùng của đường cao tốc Thịnh Khánh Thiên Phủ, cậu lái xe vào giữa trạm phục vụ, rồi để Dương Mậu Di phát phúc lợi livestream.
Giải nhất là 888.880 tệ, trực tiếp được gửi tới tài khoản bảo đảm thanh toán của đối phương, vốn là An Lương phát xong thì chuẩn bị thoát ra, nhưng lại nhìn thấy đói phương gửi mấy tin nhắn tới.
“Cực kỳ cảm ơn đại ca Lương Nhân, tôi xem livestream ba năm, chưa bao giờ nạp tiền, lần này nạp hai mươi tệ, vốn chỉ là muốn ủng hộ chủ phòng livestream Hồ Ly một chút, dù sao thì từ tình hình trước mắt mà thấy, có khả năng chủ phòng livestream Hồ Ly rút khỏi cộng đồng mạng.”
“Cảm ơn đại ca Lương Nhân lần nữa, tôi đến từ thôn vùng núi xa xôi, ở trong thành phố giãy dụa, bởi vì thu nhập ít, mỗi ngày giải trí chính là xem livestream free, cảm ơn có livestream làm bạn với tôi, cảm ơn mỗi lần đều có thể xem miễn phí. Sau lần trúng thưởng này, tôi chuẩn bị sẽ trở về sơn thôn của mình.”
“Ba mẹ tôi mất sớm, tôi là do một tay bà nội nuôi lớn, trước đây không kiếm được tiền, cũng không có bản lĩnh nên vẫn không dám trở về, bây giờ trúng thưởng, tôi muốn trở về, tôi phải mua nhà mới cho ông bà nội, tôi muốn để họ hưởng phúc, thuận tiện làm chút sự nghiệp nhỏ ở quê.
Có thể khoản tiền nhỏ này trong mắt đại ca Lương Nhân không là gì cả nhưng nó có thể thay đổi hoàn toàn cuộc đời tôi, cảm ơn đại ca Lương Nhân một lần nữa, chúc cho đại ca Lương Nhân và chủ phòng livestream Hồ Ly trăm hăm hòa hợp, sớm sinh quý tử!”
…
An Lương đọc tin nhắn đối phương gửi tới, Dương Mậu Di có chú ý tới tin nhắn của đối phương, tin nhắn phía trước còn rất bình thường, thậm chí còn là một câu chuyện đẹp mà cảm động.
Thiếu niên nhà nông sơn thôn trúng số độc đắc trở về quê hương, câu chuyện này rất tốt đúng không?
Nhưng mà cuối cùng trăm năm hòa hợp, sớm sinh quý tử là ý gì?
An Lương phải like cho hắn rồi!
Thật sự là một khán giả tuyệt thế!
Dưới tình huống trợ giúp như vậy, trợ giúp An Lương ám chỉ chủ phòng livestream nhỏ, làm trong lòng An Lương hồi hộp.
Dù sao An Lương đã sử dụng thẻ phần thưởng 【 Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về 】 trong kế hoạch, nhưng mà là một người đàn ông tốt, bản thân An Lương chắc chắn sẽ không chủ động, vì vậy sự trợ giúp này đến quá đúng lúc!
An Lương rất muốn cảm ơn hắn!
“Vận khí của khán giả này rất được, để mọi người chúc mừng cậu ta một chút, hi vọng cậu ta sẽ nhận được hạnh phúc khi bắt đầu cuộc sống mới.” An Lương đàng hoàng trịnh trọng nói.
Trong lòng Dương Mậu Di lại có chút bối rối.
Chương 191. Tính toán tổng hợp phần thưởng: kiếm một khoản lớnNhìn thấy câu chuyện của người được giải nhất, ba người được giải khác cũng học như thế, cũng trợ giúp An Lương như thế.
“Phúc lợi cũng phát xong rồi, chúng tôi phải đến Thiên Phủ đây, bây giờ đóng livestream, có duyên gặp lại!” An Lương giải thích nói.
“Tạm biệt mọi người.” Sau khi Dương Mậu Di nói xong thì lập tức đóng livestream.
Hơn 27 tài khoản VIP sau khi Dương Mậu Di đóng livestream còn gửi đi một màn bình luận.
'Một màn lịch sử: tài khoản VIP vượt qua 27 vạn, điểm nhân khí vượt qua 1,3 ức, chủ phòng livestream đóng livestream với tốc độ ánh sáng!'
'Nói đạo lý đi, tâm tư của chủ phòng livestream còn ở trên mạng sao?'
'Phổ cập tình cảm, Lương Nhân Đế Vương Thần Thánh trước sau tiêu cho chủ phòng livestream nhỏ không dưới ngàn vạn đúng không?'
'Vì vậy, lẽ nào đó thực sự là một con Hồ Ly Tinh?'
'Mọi người tôn trọng chút đi! Có một vài người chủ phòng livestream, xem một ngày biết một ngày, nói không chừng lúc nào đó liền tuyên bố rút lui đó!'
'Xem rồi biết quý trọng đi!'
'Giải tán đi, giải tán đi, không được trúng thưởng cũng đáng, loại tình cảnh livestream này, coi như là trả vé rút thưởng đi!'
'Ngồi đợi ngày mai có người điên cuồng tâng bốc màn livestream hôm nay đi!'
'Nói đạo lý, chuyện này không đáng tâng bốc sao?'
'Người chơi Răng Hổ đã bắt đầu tâng bốc rồi, tài khoản VIP online cao nhất 508.880 người, khán giả thực online cao nhất 2.980.521 người, điểm nhân khí là 1.372.900, quà thu được khi livestream là 5.086.492 tệ, lập nên kỷ lục của ứng dụng Răng Hổ!'
'Sốc rồi! Tôi thấy, đại lão Đế Vương Thần Thánh cũng không có chịu thiệt?'
'Nghĩ nhiều rồi! 500 vạn, chủ phòng livestream nhỏ nhiều nhất cũng chỉ thu được 150 vạn, hơn nữa nên tìm hiểu một chút vụ 20% thuế đi?'
Phòng livestream vẫn đang hỗn loạn, An Lương và Dương Mậu Di đương nhiên là không biết chuyện này, sau khi kết thúc livestream, Dương Mậu Di lại tiếp tục lái xe, cô dò hỏi An Lương: “Bây giờ chúng ta đi đâu?”
An Lương đáp lại: “Khách sạn Văn Đáp Thụy Hoa khu Giang Cẩm.”
Nhất thời, sắc mặt Dương Mậu Di lập tức đỏ lên!
Trực tiếp đi khách sạn sao?
Nhưng mà cô có chút đói bụng!
Còn chưa có ăn cơm trưa nữa!
An Lương nhìn Dương Mậu Di không khởi động xe, cậu nghi ngờ dò hỏi: “Đi thôi?”
“Ừ!” Dương Mậu Di khởi động động cơ, đi theo chỉ dẫn của An Lương.
An Lương còn chưa ý thức được chỗ mình vừa nói còn có ý nghĩa khác, cậu ngả người vào ghế lái phụ, kiểm tra thông báo mà Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng để lại.
'Tinh!'
'Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ gánh livestream.'
'Đang tính toán tổng hợp phần thưởng của ký chủ, xin vui lòng chờ…'
'Bên trong nhiệm vụ lần này, ký chủ tiêu phí hết 1.962.624 tệ, xác định số phần thưởng.'
Ở trong nhiệm vụ gánh livestream lần này An Lương đã nạp 30 vạn phí duy trì Đế Vương, khen thưởng 66 tấm Tàng Bảo Đồ, do đó hấp dẫn được nhân khí ở giai đoạn đầu tiên.
Tổng số tiền ở lần rút thưởng thứ ba là 1.662.624 tệ, Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đang tổng hợp lại số liệu, tiêu phí không đến 200 vạn.
'Số tài khoản VIP cao nhất bổ trợ 0,5.'
'Số khán giả thực online cao nhất bổ trợ 2,4.'
'Nhân khí cao nhất bổ trợ 1,3.'
'Nhận được nhiều quà nhất bổ trợ 0,5.'
'Tổng hợp hệ số bổ trợ là 4,7.'
'Hạn mức phần thưởng cuối cùng là: 9.224.33 nhân dân tệ.'
'Tinh!'
'Xét thấy túc chủ ở nhiệm vụ đại bầu gánh livestream lập nên kỷ lục của nền tàng Răng Hổ, nên ngoài giới hạn phần thưởng còn nhận được:
Phần thưởng một: 200 vạn xu Răng Hổ.
Phần thưởng hai: một món quà tùy chọn.
Phần thưởng ba: một món quà đặc biệt.
Xin hỏi túc chủ có muốn nhận thưởng và mở quà luôn không?'
An Lương kiểm tra thông báo của hệ thống, phần thưởng lần này lại có hơn 900 vạn, trừ chi phí đầu tư, còn lãi hơn 700 vạn?
Quả nhiên là Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng!
Ngoài ra, sau khi lập nên kỷ lục của nền tàng Răng Hổ, còn được ba phần thưởng ngoài khác, trong đó còn có một món quà đặc biệt, An Lương hy vọng món quà đặc biệt này có thể mở ra thuộc tính thân thể…
Bởi vì chỉ cần một chút khác biệt về thể chất, An Lương đã phát hiện tinh lực của mình ngày càng dồi dào, thể năng kéo dài càng mạnh hơn.
Có điều, An Lương cũng phát hiện ra một vấn đề!
Số tiền cậu tiêu phí xuất hiện sai lệch so với kinh nghiệm trên hệ thống. Vốn là An Lương vẫn không để ý đến việc thăng cấp hay không thăng cấp, nhưng có vấn đề thì phải hỏi.
Thông qua câu hỏi của An Lương, Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đã đưa ra lời giải thích.
Bộ phận bao quát nhưng không hạn chế: tặng cho, cổ phiếu, công trái (nợ của chính phủ), kỳ hạn giao hàng, hạng mục giải trí chờ đầu tư, đều sẽ không được Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đưa vào kinh nghiệm.
Ví dụ như đã từng đầu tư năm triệu cho một bộ phim, lúc đó An Lương không phát hiện Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng không ghi vào kinh nghiệm cho mình.
Sau đó là giao dịch cổ phiếu ở Mỹ, An Lương đầu tư vào bốn ngàn vạn cũng như thế không phát sinh ra bất kỳ kinh nghiệm nào.
Bây giờ có hơn 160 vạn là do An Lương rút thưởng rồi tặng đi, ngoài ra thì vẫn không có bất kỳ kinh nghiệm nào.
Có điều An Lương không để ý, thăng cấp gì thì cũng đều sẽ thăng cấp, chúc phúc nhận được chỉ là bổ sung, phần thưởng nhiệm vụ mới là mối lớn.
Vốn dĩ An Lương cho rằng mình phải học xong đại học năm nhất mới có thể thực hiện được một cái mục tiêu nhỏ, nhưng bây giờ sau khi thực hiện xong nhiệm vụ đại bầu gánh livestream này, cậu phát hiện tình hình tài chính của mình đã đạt đến 0,9 mục tiêu nhỏ.
Nếu như hoàn thành phần thưởng 【 Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về 】 , vậy thì có thể đột phá một mục tiêu nhỏ rồi!
Chương 192. Tắm rửa có mấy ý?‘Mở món quà tùy chọn.’ An Lương nói vói hệ thống nhân sinh.
Keng!
‘Chúc mừng ký chủ mở món quà tùy chọn, nhận được một hộp bao cao sư trải nghiệm cực hạn 001, do khách sạn Văn Đạt Thụy Hoa tặng.’
???
Vẻ mặt An Lương đầy dấu hỏi, phần thưởng này có phải là quá keo kiệt rồi không?
Đã gọi là quà tùy chọn, thấp nhất cũng phải giữ gốc một trăm vạn xu Răng Hổ chứ, bây giờ lại là một hộp bao cao su là xong rồi sao?
Mặc dù bao cao su trải nghiệm cực hạn 001, nhưng mà ở cửa hàng thì giá trị cũng chỉ là hơn mười tệ một hộp, cho dù là ba hộp cũng không đến năm mươi tệ.
Sạo lại muốn làm màu thế này?
‘Mở món quà đặc biệt.’ An Lương biểu thị muốn mở món quà nữa.
Chắc món quà đặc thù này sẽ không thể nào là bao cao su đó chứ?
‘Chúc mừng ký chủ nhận được thiên phú: Đàn ông đích thực tuyệt đối không năm giây!
‘Đàn ông đích thực tuyệt đối không năm giây: Thiên phú này sẽ kéo dài thời gian chiến đấu của ký chủ, vì vậy phòng ngừa chiến đấu kết thúc nhanh, xin mời ký chủ dùng cho tốt!’
An Lương tìm hiểu kỹ năng này một chút thì gần như hiểu rõ ý nghĩa.
Không phải!
Có phải là Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng này hiểu lầm chuyện gì không?
An Lương biểu thị mình rất mạnh, cái gì mà gọi là kết thúc chiến đấu nhanh chóng?
Có cảm giác mình bị mạo phạm!
Có điều thiên phú này thật là thơm, An Lương vẫn vui lòng nhận, Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đúng là hệ thống khiến người khác kinh ngạc!
Lúc An Lương nhắm mắt dưỡng thần, nội tâm Dương Mậu Di đầy xoắn xuýt, vừa rồi An Lương giúp cô lập kỷ lục trên ứng dụng Răng Hổ, tuy rằng Dương Mậu Di không biết mình thu được bao nhiêu phần thưởng, nhưng với đẳng cấp chủ phòng livestream đã tăng lên tới level 41 như cô thì vẫn có thể xác định được quà ít nhất phải vượt qua 400 vạn.
Hơn nữa ngày hôm qua An Lương lại giúp cô đạt quán quân trên ứng dụng Răng Hổ.
Trong lòng Dương Mậu Di đúng là bối rối, rốt cuộc là có nên đi cùng An Lương đến khách sạn không.
Sau khi đi vào thành phố Thiên Phủ, Dương Mậu Dịch thừa dịp thời gian đèn đỏ liếc mắt nhìn An Lương đang nhắm mắt dưỡng thần, cô âm thầm quyết định.
Gần hai mươi phút sau, Ferrari 488 Pista tiến vào bãi đậu xe dưới lòng đất của khách sạn Văn Đạt Thụy Hoa.
“An Lương, chúng ta đến rồi.” Dương Mậu Di nói với An Lương đang nhắm mắt dưỡng thần.
Ở trong hiện thực cuộc sống, nếu như không livestream thì Dương Mậu Di thích gọi An Lương bằng tên, mà không phải là đại ca Lương Nhân, bởi vì cô cảm thấy gọi đại ca Lương Nhân có vẻ hơi xa cách.
“Ừ!” An Lương mở mắt ra: “Đi thôi, tôi đã đặt trước rồi!”
Sắc mặt Dương Mậu Di đỏ ửng gật đầu.
An Lương ngờ vực liếc mắt nhìn Dương Mậu Di, Hồ Ly Tinh này lại đang làm cái gì vậy?
Sảnh vào khách sạn Văn Đạt Thụy Hoa ở tầng 41, trong sảnh có bức bích họa được chạm khắc bằng ngọc bích lớn nhất thế giới tên là “Thiên Phủ thịnh cảnh đồ”, khắc họa nhiều địa danh nổi tiếng ở đây, giá trị gần bằng một mục tiêu nhỏ.
Đi thang máy lên thẳng tầng 41, hai tay Dương Mậu Di đan vào nhau, rõ ràng là đang vô cùng gấp gáp, cô nhỏ giọng nói: “Tôi đi tắm.”
An Lương nghiêng đầu nhìn về phía Dương Mậu Di, cậu gật đầu nói: “Được!”
Nói thực sự, An Lương đói bụng, cậu đã đặt một bàn ăn ở khách sạn Văn Đạt Thụy Hoa, kết quả Dương Mậu Di muốn đi tắm là có mấy ý?
Vì vậy, phụ nữ thường nhiều chuyện?
Vào trong đại sảnh ở tầng 41, An Lương làm thủ tục vào ở, Dương Mậu Di thì giả vờ đến gần “Thiên Phủ thịnh cảnh đồ” thưởng thức, chỉ chốc lát sau, An Lương làm xong thủ tục, cậu nói: “Đi thôi.”
Sắc mặt Dương Mậu Di đỏ lên không nói gì, chỉ đi theo An Lương.
Hai người đi vào thang máy tiếp tục đi lên, đi đến phòng 618 ở tầng 46, hai người đi vào phòng, Dương Mậu Di xác định hướng phòng vệ sinh rồi lập tức đi vào đó.
An Lương đặt hành lý trước cửa phòng, lúc Dương Mậu Di đang tắm, cậu ném hai ba lô lên sofa ở phòng khách, sau đó kiểm tra thông báo trong điện thoại di động.
Trong QQ của Dương Mậu Di ở ứng dụng Răng Hổ, chính là Đế Vương Cựu Sự @ An Lương, đồng thời có gửi đi ảnh chụp màn hình có liên quan, chủ yếu là tin nhắn mà cộng đồng mạng ở Răng Hổ gửi.
‘Cựu Sự: Đại ca Lương Nhân quá mạnh, lại có thể lập kỷ lục livestream của ứng dụng Răng Hổ!’
‘Bạch Dương: Ngưỡng mộ! Tôi cũng muốn làm một hoạt động!’
‘Khang Tử: Tôi càng ngưỡng mộ đại ca Lương Nhân hơn! Tôi đoán đại ca Lương Nhân chính là đang hàng yêu trừ ma, đúng không?’
‘Niệm Thi: hàng yêu trừ ma cũng còn được!’
Mấy tên này…!
An Lương bất lực, cậu nào có hàng yêu trừ ma gì. Đúng là cậu muốn hàng yêu trừ ma, nhưng An Lương biểu thị độ khó có chút cao, chủ yếu là làm người đàn ông tốt quá khó, đặc biệt là điều cuối cùng của 12 phương châm của đàn ông tốt.
May mà có năng lực dự cảm nguy hiểm, nếu không thì An Lương chắc chắn không muốn làm người đàn ông tốt gì cả!
Khách sạn Văn Đạt Thụy Hoa không hổ là loại khách sạn xa hoa, cách âm cực kỳ tốt, An Lương ở trong phòng khách sạn căn bản là không nghe thấy bất kỳ âm thanh gì của phòng tắm.
Từng phút từng giây trôi qua, An Lương nâng cổ tay trái ra xem thời gian, Dương Mậu Di đã đi vào phòng vệ sinh được 20 phút rồi, An Lương thấy mình thực sự rất đói, Hồ Ly Tinh này không đói bụng sao?
Sắp hai giờ rồi, An Lương ăn cơm xong còn phải cấp tốc đi báo danh đây!
Nhưng mà nửa tiếng trôi qua, Dương Mậu Di vẫn còn ở trong phòng vệ sinh, An Lương bất lực, Hồ Ly Tinh này không phải là cố ý đó chứ, lẽ nào cô muốn giảm béo nên âm thầm kéo dài thời gian?
Chương 193. 【 Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về 】Trong phòng tắm, tâm tình Dương Mậu Di phức tạp tới cực điểm!
Nước ấm phun ra từ vòi hoa sen giội vào nước da trắng nõn, Dương Mậu Di đã sớm tắm xong, chỉ là cô còn đang do dự, hoặc chính xác hơn là đang tiếp sức cho mình.
“Cố lên!” Dương Mậu Di hít sâu một hơi, đóng vòi hoa sen, dùng khăn mặt mềm mại lau khô hạt nước, sau đó trùm khăn tắm đi ra ngoài.
An Lương nhìn Dương Mậu Di trùm khăn tắm đi ra, cậu hơi sửng sốt một chút.
Dương Mậu Di nhìn An Lương, cô thấp giọng nói: “Cậu cũng đi tắm đi.”
????
An Lương biểu thị mình có rất nhiều chấm hỏi, cậu nhanh chóng liếc mắt nhìn độ thiện cảm của Dương Mậu Di, đã đạt đến 99 điểm rồi sao?
Vì vậy nên An Lương chỉ là muốn ăn buffet, nhưng Hồ Ly Tinh này lại muốn ăn cậu?
Chẳng trách lúc đi vào trạm phục vụ cuối cùng trước khi vào Thiên Phủ, biểu hiện của Dương Mậu Di lại kỳ quái như vậy, chính là hiểu lầm vào lúc ấy?
An Lương rất muốn nói cậu chỉ là đến ăn buffet!
Bởi vì buffet của khách sạn Văn Đạt Thụy Hoa hội tụ thức ăn ngon toàn cầu, bất kể là trong nước, hay là kiểu phương tây, hoặc là món ăn tinh xảo nhất, còn có thịt nướng Tây Ban Nha…
Kết quả Dương Mậu Di hiểu lầm, chẳng trách trong thang máy nói muốn đi tắm!
Vậy thì trải nghiệm cực hạn mà Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đưa có tác dụng rồi?
Cảm ơn Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng!
Tuy rằng Dương Mậu Di hiểu lầm, nhưng cái hiểu lầm này đúng thật là quá kỳ diệu, tìm hiểu một chút thẻ phần thưởng 【 Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về 】 ?
Một tấm thẻ phần thưởng này có thể là nửa cái mục tiêu nhỏ!
An Lương thật sự muốn làm người đàn ông tốt, chỉ là phần thưởng này quá lớn, An Lương chỉ có thể cúi người trước năm đấu gạo.
Đâm lao thì phải theo lao?
An Lương yên lặng đi vào trong phòng vệ sinh, tắm rửa cái gì chứ, con gái mới cần dùng 30 phút, con trai chỉ cần 3 phút!
Khách sạn Văn Đạt Thụy Hoa này không hổ là khách sạn xa hoa, đồ dùng tắm rửa đều là Guerlain, vì vậy đây là sao chép ý tưởng của khách sạn Bạch Mã của tập đoàn LVMH sao?
Tốc độ tắm của An Lương đúng là rất nhanh, dù sao cũng là con trai, sữa tắm dùng một lần, xà phòng thơm dùng một lần, xả nước xong là hoàn thành việc tắm rửa, toàn bộ quá tình khống chế trong vòng ba phút.
Lau khô hạt nước, An Lương đi ta khỏi phòng vệ sinh, quả nhiên Dương Mậu Di không ở phòng khách, khóe miệng An Lương vểnh lên đi về phía phòng ngủ.
Trong phòng ngủ.
An Lương phát hiện Dương Mậu Di đã trốn vào ổ chăn.
Lúc An Lương đi tới, sắc mặt Dương Mậu Di đỏ ửng!
Tuy rằng An Lương cũng là lần đầu tiên ăn Hồ Ly Tinh, nhưng thầy Nghê Hồng đã dạy qua An Lương, cậu làm bộ tự nhiên đi vào ổ chăn, Dương Mậu Di đã nhắm hai mắt lại.
Nếu Dương Mậu Di đã như vậy rồi thì An Lương còn có thể khách khí?
Tình huống bây giờ quá khẩn cấp, tên đã lắp vào cung thì không thể không bắn, cái gì mà đàn ông tốt với đàn ông không tốt, An Lương biểu thị không thể nhịn được nữa, cũng không cần nhịn nữa!
Nỗ lực vì nửa cái mục tiêu nhỏ!
Chỉ có điều 【 Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về 】 này lấy thế nào đây, rốt cuộc là làm sao để lấy?
Ý trên mặt chữ?
Vì phần thưởng, An Lương chỉ có thể lý giải nghĩa theo mặt chữ, để tránh việc không nhận được phần thưởng.
Vì vậy Hồ Ly Tinh chỉ có thể trúc trắc phối hợp với An Lương.
Phần thưởng nửa cái mục tiêu nhỏ này cũng quá khó rồi, thiên phú An Lương nhận được đúng là rất tốt, hơn nữa Hồ Ly Tinh hoàn toàn không có kinh nghiệm, nếu không có An Lương kích động toàn bộ quá trình, thì Hồ Ly Tinh tràn ngập sức mê hoặc này e là đến nửa giờ cũng không thể thu hoạch được phần thưởng.
“Khụ khụ” Hồ Ly Tinh phát ra tiếng ho khan, cô nguýt An Lương một cái.
An Lương cười khà khà xấu xa.
Không chỉ bởi vì Hồ Ly Tinh thành công mà An Lương cũng nhận được thông báo của Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng.
‘Tinh!’
‘Ký chủ sử dụng thẻ phần thưởng 【 Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về 】 , phần thưởng là 5000 vạn.’
‘Đang thu thập tin tức độ hài lòng của người khác phái…’
‘Số lượng người khác phái: 1, độ hài lòng 0.9, tổng hợp hệ số thỏa mãn 0.9.’
‘Chúc mừng ký chủ có thông qua 【 Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về 】 thu được 4500 vạn tệ phần thưởng đặc biệt!’
‘Đặc biệt nhắc nhở: thẻ phần thưởng 【 Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về 】 , chỉ có thể có hiệu lực một lần với một người khác phái.’
An Lương hiểu thông báo của Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, lấy Hồ Ly Tinh này làm ví dụ, An Lương đã thông qua Hồ Ly Tinh này thu được phần thưởng của 【 Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về 】 thì sẽ không thể nào tiếp tục thông qua cô để thu về được phần thưởng của 【 Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về 】 nữa.
Nghĩ một chút cũng có thể hiểu, nếu như không có hạn chế như thế, mỗi ngày An Lương đều có thể ăn Hồ Ly Tinh này, dựa theo một ngày bảy lần để tính, vậy thì một ngày chính là 3.5 cái mục tiêu nhỏ.
Một năm là vượt qua một nghìn cái mục tiêu nhỏ?
Không làm mà vẫn có!
“Chúng ta…” An Lương vừa chuẩn bị một hai ba bốn, nhưng cái bụng của cậu đã phất cờ khởi nghĩa kêu gào, cả hai đều đói rồi!
Dù sao bây giờ cũng đã sắp ba giờ, còn có thể không đói bụng sao?
Dương Mậu Di nguýt An Lương một cái: “Em đi súc miệng trước.”
“Được, sau đó đi ăn cơm.” An Lương nói, tạm thời tha cho Hồ Ly Tinh.
Tại sao lại là tạm thời đây?
Đừng hỏi!
Còn hỏi nữa thì sẽ là tra nam!
Làm một người đàn ông tốt không tốt sao?
An Lương chính là muốn làm một người đàn ông tốt, mới vừa rồi chỉ là khom lưng trước phần thưởng của 【 Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về 】 mà thôi.
Có điều nói đi cũng phải nói lại, có nhất định phải đến Đế Đô ăn trứng cá hoặc là nội tạng cá mới có thể tiếp tục lấy thẻ phần thưởng 【 Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về 】 không?
Chương 194. Thức thời rất nhanhDương Mậu Di ở trong phòng vệ sinh súc miệng, cô cẩn thận rửa sạch cơ thể.
An Lương cũng đi đến phòng vệ sinh, cậu cười xấu xa hai tiếng, nhận được ánh mắt khinh thường của Hồ Ly Tinh, sau đó tắm rửa đơn giản một chút.
Gần mười phút sau, Dương Mậu Di mới đi từ trong phòng vệ sinh ra, cô không trang điểm, nhưng trạng thái da dẻ cực kỳ tốt, An Lương nhìn Dương Mậu Di, không tự chủ được nuốt một ngụm nước bọt.
Dương Mậu Di thẹn thùng nhìn An Lương: “An Lương, em đói!”
“Vậy thì vừa hay!” An Lương đi về phía Dương Mậu Di.
“Đừng đừng đừng, chúng ta ăn cơm trước, anh còn phải đi báo danh nữa!” Đương nhiên Dương Mậu Di hiểu ý của An Lương.
An Lương hừ hừ nói: “Được thôi! Tha cho đồ Hồ Ly Tinh nhà em trước!”
Hai người bắt đầu mặc đồ, An Lương mặc một bộ quần áo mùa hè Gucci đơn giản, Dương Mậu Di mặc một chiếc quần dài nhiều màu sắc của Kristen Dior mà An Lương đặc biệt mua cho cô cùng với đôi giày trắng.
Sau khi mặc đồ xong, Dương Mậu Di cố ý quay một vòng rồi hỏi: “Thế nào?”
“Anh cảnh cáo em, em đừng có làm yêu tinh nữa, nếu không thì không ăn cơm nữa đâu?” An Lương trừng mắt với Hồ Ly Tinh.
Dương Mậu Di nở nụ cười, cô tự nhiên đi tới bám vào cánh tay trái của An Lương, hai người cùng nhau đi ra khỏi phòng, đi thang máy đến tầng 40 ăn buffet.
Tiệc ở đây là nhà hàng phục vụ cả ngày, mở suốt 24h.
An Lương quay một vòng, lại phát hiện có trứng cá!
Cậu không chút do dự lấy một phần trứng cá hấp, lỡ như lại có được thẻ phần thưởng 【 Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về 】 thì sao đây?
Một tấm thẻ phần thưởng 【 Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về 】 này chính là nửa cái mục tiêu nhỏ, loại buôn bán này, An Lương tỏ ý eo của mình chống đỡ được!
Có điều lại chưa có phát phần thưởng.
Tốc độ hai người ăn cơm khá nhanh, chủ yếu là Dương Mậu Di vẫn giục An Lương, bảo An Lương nhanh một chút để còn đến trường báo danh, từ khách sạn Văn Đạt Thụy Hoa đến học viện kinh tế Thiên Phủ còn cần nửa giờ!
5h15 phút chiểu, An Lương và Dương Mậu Di lái xe đến học viện kinh tế Thiên Phủ, Dương Mậu Di đợi ở bãi đậu xe, An Lương nhanh chóng đến chỗ đăng ký báo danh.
Thời hạn cuối báo danh là sáu giờ, chỗ ghi danh đã chỉ còn lại một tổ nhân viên đăng ký cuối cùng, hơn nữa đều đang mất tập trung chơi điện thoại.
Lúc An Lương tới, không có ai để ý đến cậu.
“Khụ khụ!” An Lương phát ra tiếng ho khan.
Một nữ sinh đeo kính nhìn về phía An Lương nói: “Xin chào, bạn học đến báo danh sao?”
“Đúng thế. Tân sinh khoa tài chính, An Lương. An trong an tâm chờ đợi, Lương trong lương nhân.” An Lương tự giới thiệu.
Nữ sinh đeo kính nhìn đồng hồ trên tay một chút: “Hừm cậu chính là người cuối cùng, chúng tôi đều đang chờ cậu.”
“Khụ khụ, thật xin lỗi, xin lỗi, bởi vì phát sinh một chút chuyện ngoài ý muốn, mong mọi người tha thứ.” An Lương đáp lại nói.
Nữ sinh đeo kính dò hỏi: “Chuyện ngoài ý muốn gì? Đúng rồi, tôi là học tỷ năm hai Lý Đình khoa ITC, đồng thời cũng là trợ lý của hội học sinh.”
An Lương không có hảo cảm với hội học sinh lắm, dù sao thì quan uy cũng thật lớn?
“Đại khái là thất lạc hành lý, sau đó lại không có tìm được, vì vậy nên làm lỡ thời gian.” An Lương giải thích.
“Báo danh trước đi, thời gian báo danh sắp hết rồi, nếu như hành lý thất lạc ở trường học, tôi có thể giúp cậu tìm một chút.” Lý Đình đáp lại.
An Lương phủ định lại: “Cảm ơn học tỷ, không sao đâu, chỉ là việc nhỏ.”
Sau một loạt quy trình, An Lương thuận lợi báo danh.
Lý Đình mở một mã QR trên điện thoại đi động ra: “Các cậu là lớp 3 khoa tài chính năm 2019, cậu thêm vào đi, nhân viên tư vấn của các cậu có chuyện gì đều sẽ giải thích trong WeChat. Đúng rồi, sau khi thêm, cậu đổi tên của mình một chút, thuận tiện cũng đánh số ký túc xá của mình nữa, để sau đó nhân viên tư vấn thêm vào WeChat.”
Tất nhiên là An Lương đồng ý!
Khoa học kỹ thuật đang tiến bộ, phương thức quản lý trường học cũng tiến bộ, phương thức đơn giản như vậy, đương nhiên An Lương rất thích.
Sau khi An Lương được thêm vào nhóm WeChat, Lý Đình tiếp tục đổi một cái mã QR, cô giải thích: “Đây là nhóm WeChat của khoa tài chính năm 2019 các cậu, cậu quét trước đi, bình thường bên trong có thông báo gì, trên căn bản sẽ phát thông báo ở trong nhóm.”
Lý Đình tiếp tục nhắc nhở: “Sau khi vào nhóm, đổi tên nick thành tên của mình rồi thêm tên lớp vào.”
“Được ạ.” An Lương đáp lại.
Thêm vào nhóm WeChat của khóa, An Lương thông qua nhóm lớp add WeChat của nhân viên tư vấn!
Nhân viên tư vấn là nam!
An Lương cảm thấy rất khó chịu, không phải nói nhân viên tư vấn đều là học tỷ sinh đẹp ở lại trường làm giảng viên sao?
Lừa đảo!
Tất cả đều là lừa người!
Nhân viên tư vấn của lớp 3 khoa Tài chính tên là Vạn Vân Phi, ảnh đại diện WeChat của đối phương là giấy chứng nhận, mắt kính gọng đen phối hợp đầu chẻ ngôi giữa, xem ra rất cứng nhắc, sau khi đối phương đồng ý lời mời kết bạn, An Lương gửi tin nhắn báo danh qua.
“Thầy Vạn, em muốn xin nghỉ phép, hôm nay em ở khách sạn bên ngoài một ngày, ngày mai em sẽ về ký túc xá mua một cái giường mới.” An Lương gửi tin nhắn.
Dù sao bên ngoài còn có Hồ Ly Tinh!
Trong ký túc xá?
Ba tên đàn ông lạ mặt chưa từng gặp!
Cho dù có nhắm mắt lại cũng biết nên chọn như thế nào chứ?
Vạn Vân Phi trả lời tin nhắn: “Được, bạn học An Lương, tôi đồng ý cho cậu nghỉ, cậu hãy add thêm ba người bạn học cùng phòng, đồng thời tự mình đến chỗ thầy quản sinh giải thích tình hình.”
“Vâng.” An Lương trả lời tin nhắn, sau đó add thêm ba người bạn học cùng phòng.
An Lương ở ký túc xá số 7 phòng 307, ba người bạn cùng phòng tên là Lữ Văn Sơn, Thẩm Thế Trung và Mã Long, sau khi add thêm mọi người, Mã Long kéo cậu vào nhóm ký túc xá 307.
An Lương thầm nghĩ, không biết ba người bạn cùng phòng này có dễ ở chung không?
Cửa ái khó đầu tiên sau khi báo danh đại học chính là quan hệ bạn cùng phòng, nếu như bạn cùng phòng quái gở, vậy thì tương lai bốn năm kia khó chịu rồi!
Chương 195. Một lời thành sấm à?Trong nhóm WeChat của ký túc xá 307, An Lương vừa gia nhập đã nhận được sự chào đón nồng nhiệt.
'Mã Long: Chào mừng người anh em cuối cùng!'
'Lữ Văn Sơn: Chào mừng người anh em!'
'Thẩm Thế Trung: Chào mừng anh em! '
'An Lương: Chào các anh em, nói ra thì các cậu không tin, hôm nay tôi không đến được, hành lý của tôi bị mất rồi, chăn ga gối đệm cũng không có, hôm nay sắp xếp ở tạm khách sạn.'
'Lữ Văn Sơn: Người anh em, trong trường có một siêu thị nhỏ, tôi biết đường, đợi lát nữa đưa cậu đi mua là được rồi, thứ gì cũng có cả.'
'Mã Long: Không sai, anh bạn, chúng ta cùng nhau đi, mọi người giúp cậu xách đồ.'
'Thẩm Thế Trung: Tính thêm cả tôi!'
An Lương nhìn bạn cùng phòng nhiệt tình, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại cảm thấy có chút xấu hổ, cậu ta muốn ở bên ngoài mà!
'An Lương: Thực xin lỗi các anh em, hôm nay tôi thực sự không đến được, bạn gái tôi cũng ở đây, các cậu hiểu rồi đó.'
'Lữ Văn Sơn: Người độc thân không dám nói chuyện!'
'Mã Long: Làm phiền rồi!'
'Thẩm Thế Trung: Chơi trò chơi trước đây, có việc gì cứ gọi điện cho tôi!'
'An Lương: Tôi sẽ bồi tội với các anh em vào ngày mai, mời các cậu nếm thử các món đặc sản của Thiên Phủ.'
'Lữ Văn Sơn: Cầu Cửu Nhãn! Cầu Cửu Nhãn!'
'Mã Long: Tôi đang tra Cầu Cửu Nhãn trên Internet, nó đáng mong đợi trong vòng bốn năm tới.'
'Thẩm Thế Trung: Mặc dù tôi không biết gì về Cầu Cửu Nhãn, nhưng tôi không dám nói bất cứ điều gì cũng không dám hỏi bất cứ điều gì.'
'An Lương: Các anh em, lát nữa nói tiếp, tôi phải tìm chủ quản ký túc xá để xin nghỉ phép.'
An Lương không đi thẳng đến ký túc xá, trước tiên cậu hỏi đường đến siêu thị nhỏ mua hai gói thuốc Ngọc Khê, sau đó mới hỏi đường đến tòa nhà ký túc xá số bảy.
Cũng may ký túc xá số bảy rất gần, chỉ cần đi bộ ba phút đồng hồ, nếu không dưới cái nắng to thế này chắc chắn sẽ làm khó An Lương!
Phòng quản lý của ký túc xá số bảy.
Thầy giáo nhìn có vẻ mới ngoài bốn mươi tuổi nhưng trên mặt lại đầy nét phong trần, An Lương chào hỏi: "Chào thầy, em là An Lương ở ký túc xá 307."
“Xin chào bạn học, tôi là thầy giáo sinh hoạt tòa nhà số bảy của cậu, cậu có thể gọi tôi là thầy Vu.” Thầy giáo Vu đáp lại An Lương.
An Lương giải thích tình huống, bao gồm cả tình huống mà giáo viên phụ trách Vạn Vân Phi đã đồng ý, An Lương nói xong thì đặt túi nhựa màu đen đựng hai gói thuốc Ngọc Khê lên bàn nhỏ trong phòng quản lý ký túc xá.
“Thực ngại quá, đã gây phiền toái cho thầy Vu rồi.” An Lương lễ phép nói, rất khéo léo đặt túi ni lông xuống, chỉ để lộ ra một góc của Ngọc Khê, để người khác nhìn thấy có thể phán đoán được trong túi ni lông màu đen là gì.
Thầy Vu khẽ liếc nhìn túi ni lông màu đen, trong lòng thầm thở dài cách xử lý dày dạn kinh nghiệm của An Lương, nếu như giáo viên phụ trách đã đồng ý vậy thì An Lương chỉ cần thông báo cho anh ta, không cần thiết phải tặng quà.
Nhưng mà người quản lý cấp cao cũng không bằng người giám sát trực tiếp!
Bây giờ An Lương tặng quà là cậu đã kéo được mối quan hệ với thầy Vu, trong tương lai, thậm chí cậu có thể trực tiếp qua mặt giáo viên phụ trách khi cậu ta muốn xin nghỉ phép.
"Bạn học An Lương, chúng ta kết bạn trên WeChat đi, sau này có chuyện gì chúng ta cứ nói trực tiếp trên WeChat, cậu không cần phải trực tiếp đến đây vào thời tiết nắng nóng như thế này.” Thầy giáo Vu giải thích.
An Lương cười đáp: "Vâng."
Sau khi thêm tài khoản WeChat của thầy giáo, An Lương thuận tiện bước lên cầu thang đi lên lầu, ký túc xá là một tòa nhà nhỏ có sáu tầng, không có thang máy, cũng may là tầng ba, nếu là ở tầng sáu thì một ngày có thể lên xuống mấy lần chứ?
Tới cửa phòng ký túc xá 307, An Lương phát hiện cửa phòng không đóng nên gõ gõ cửa rồi mở ra, một cậu nam sinh nhỏ nhìn sang: "Người anh em An Lương?"
An Lương gật đầu khẳng định: "Anh Lữ Văn Sơn, đúng không?"
Từ cách xưng hô của người bên kia, An Lương phán đoán cậu nam sinh này là Lữ Văn Sơn, giọng của đối phương là người gốc Thiên Phủ, giọng của Thịnh Khánh và Thiên Phủ có chút khác biệt, người của hai miền có thể phân biệt ngay chỉ trong vài giây.
Lữ Văn Sơn mỉm cười gật đầu đáp: "Đúng, đúng, đúng tôi là Lữ Văn Sơn, người Thiên Phủ, sau này có gì cần giúp đỡ thì người anh em này nhất định sẽ không từ chối!"
"Đúng rồi, để tôi giới thiệu cho cậu, người vừa cao lớn vừa cường tráng này là Mã Long, đến từ tỉnh Đông Sơn." Lữ Văn Sơn giới thiệu.
An Lương nhìn Mã Long, chủ động nói: "Xin chào anh bạn Mã Long, tôi tên là An Lương đến từ Thịnh Khánh, ngay bên cạnh Thiên Phủ."
Mã Long hào hứng đáp lại: "Xin chào anh bạn, tôi là người đoạt quán quân thế giới Mã Long kia, nhưng mà tôi không thích chơi bóng bàn, tôi thích chơi bóng rổ hơn. Đúng rồi, đây là Thẩm Thế Trung, đến từ cố đô Kim Lăng. Chúng tôi đã gán cho cậu ấy một biệt danh cứ gọi cậu ấy là Thân Sĩ!"
"Viết là Thân Sĩ nhưng đọc theo tiếng Nhật là hentai?” An Lương giễu cợt đáp.
Thẩm Thế Trung có vẻ ngoài giống như một cục bơ, cùng với cặp kính không gọng và quần tây giản dị vào mùa hè, nhìn dáng vẻ trông rất giống phong thái của Thân sĩ.
Thẩm Thế Trung đáp lại bằng tiếng phổ thông: "Cậu không phải là người đầu tiên gọi tôi là Thân sĩ, tôi đã không còn sức lực để phản bác nữa rồi. Đúng rồi, anh bạn An Lương, cậu là người đến muộn nhất. Chỉ còn lại một chiếc giường gần ban công thôi, xin thứ lỗi cho."
An Lương liếc mắt nhìn ký túc xá, một phòng tiêu chuẩn dành cho bốn người, có hai cái giường tầng nằm hai bên trái phải, bên trên có giường, bên dưới có bàn học, có ban công và phòng tắm.
"Tôi muốn phun rồi! Có thực sự Thiên Phủ Thịnh Khánh là gia đình thân thiết không, trường đại học ở Thiên Phủ mà cũng không có máy điều hòa sao?" An Lương phun ra.
Trong phòng ký túc xá mà chỉ có một cái quạt nhỏ!
Thật sự là một lời thành sấm sao?
Lại có độc!
Chương 196. Cậu ngả bài rồi? Vậy thì tôi cũng ngả bài!Mặc dù đã là ngày 3 tháng 9, hơn nữa đã gần sáu giờ chiều rồi nhưng nhiệt độ ở Thiên Phủ vẫn vượt quá 33 độ C.
Trong ký túc xá 307, vì nguyên nhân không khí lưu thông tương đối kém, không gian nhỏ, cộng thêm thân nhiệt cơ thể của nhiều người cho nên nhiệt độ trong phòng lên tới 35 độ C.
Thẩm Thế Trung đồng tình: "Tôi cũng phàn nàn về vấn đề này. Ký túc xá mà lại không có máy lạnh. Tối hôm qua tôi đã tắm đến ba lần, cuối cùng mơ mơ hồ hồ chìm vào giấc ngủ."
Mã Long cũng than vãn: "Không có điều hòa thật sự quá đáng."
Lữ Văn Sơn thở dài: "Thiên Phủ cũng tốt, Thịnh Khánh cũng thế, các trường đại học ở hai nơi này đều có độc, có rất ít trường hợp có lắp điều hòa, chỉ có một số cơ sở mới có điều hòa nhiệt độ."
"Tôi sẽ hỏi thầy giáo sinh hoạt thử xem liệu tôi có thể tự lắp điều hòa hay không!" An Lương giải thích, sau đó nói thêm: "Các anh em, xin hãy tha thứ cho tôi. Tôi là người Thịnh Khánh, mạng sống của tôi gắn liền với máy điều hòa, nếu không có máy điều hòa mạng sống của tôi sẽ bị mất tiết tấu."
Thẩm Thế Trung đáp: "Được, nếu như có thể tự lắp đặt điều hòa, chúng ta cùng nhau chia đều."
An Lương cười mắng ngược lại: "Chia đều cái gì, tôi chơi bài ngả đây, sẽ không giả vờ làm gì, tôi là con nhà giàu, tôi đến giải quyết là được rồi."
Dù mới gặp mặt nhưng An Lương đã phán đoán rất chính xác, Mã Long và Lữ Văn Sơn chỉ có điều kiện bình thường, nếu lắp điều hòa để bọn họ chia đều, mặc dù cũng có thể chi được nhưng chưa chắc có thể báo cáo chi tiêu với gia đình, sau đó bọn họ chỉ có thể tiết kiệm chi phí sinh hoạt, phải không?
Đối diện với con bài ngã của An Lương, Lữ Văn Sơn vô tư trả lời: "À! Hóa ra người anh em là con nhà giàu!"
“Xin chào đại lão, cậu thấy tôi to khỏe như vậy, có thể làm vệ sĩ cho cậu được không?” Mã Long cũng nói đùa.
Thẩm Thế Trung đẩy đẩy gọng kính: "Vốn muốn dùng thân phận bình thường kết giao với các cậu, đã vậy thì tôi sẽ lật bài ngửa không giả bộ nữa, tôi cũng là con nhà giàu."
"Thân sĩ, cậu đừng giả bộ có được không?" Lữ Văn Sơn nôn mửa: “Máy tính xách tay ngoài hành tinh của cậu cũng đã ba vạn, máy tính để bàn người ngoài hành tinh của cậu cũng năm đến sáu vạn, tai nghe, còn có đống đồ điện tử hỗn độn trên bàn nữa, mười vạn nhân dân tệ cũng mua không nổi, phải không? "
Mã Long đồng ý: "Đúng đúng đúng, cậu không hề giả bộ!"
Thẩm Thế Trung hơi ngượng ngùng: "Tôi chỉ là thích các sản phẩm điện tử. Chỉ có dùng sản phẩm điện tử cao cấp mới càng có thể tiến gần với các bà vợ hơn."
"Nhân sĩ chân chính!” An Lương giơ ngón tay cái lên.
Lữ Văn Sơn làm động tác thở phào nhẹ nhõm: "Bớt được một đối thủ cạnh tranh mạnh!"
Mã Long phân phó: "Hy vọng tìm được bạn gái của tôi lại nhiều hơn một phần."
Lữ Văn Sơn nói với An Lương: "Tuy rằng cậu cũng là con nhà giàu có nhưng cậu đã có bạn gái rồi cho nên chúng tôi bớt được một địch nhân mạnh."
An Lương đáp: "Tôi vẫn chưa có bạn gái ở trường học."
???
Lữ Văn Sơn đen mặt đặt mấy dấu chấm hỏi.
Mã Long cũng không rõ chuyện gì xảy ra.
Thẩm Thế Trung dịch: "Ý tứ của lời này là cậu ta vẫn chưa có bạn gái ở trường này, các cậu ngẫm lại cho kỹ, ai mới là Thân sĩ?"
"Cái quái gì vậy?” Lữ Văn Sơn cảm thấy mình bị ngớ ngẩn rồi, vẫn còn có cách làm như vậy sao?
Mã Long vò đầu bứt tai, người thật thà sẽ không cảm nhận được niềm vui của một người đàn ông.
"Không nói nữa, các anh em, trước tiên tôi sẽ đi hỏi thầy giáo sinh hoạt xem thử có thể lắp điều hòa hay không, đợi lát nữa chúng ta sẽ nói chuyện trên nhóm chat. Tối nay tôi sẽ không về, tôi qua chỗ bạn gái đây, ngày mai tôi sẽ trở lại.” An Lương nói.
Lữ Văn Sơn nhắc nhở: "Chú ý an toàn, cẩn thận xảy ra án mạng!"
"Cực hạn của việc trải nghiệm tìm hiểu một chút?” An Lương cười đáp lại, sau đó nói thêm: “Xin lỗi các anh em, tôi đi trước đây. Ngày mai quay lại mời mọi người ăn cơm bồi tội.”
“Không vấn đề gì, tôi sẽ ngồi sẵn đợi một bữa cơm.” Lữ Văn Sơn cười ha ha đáp.
Sau khi An Lương rời đi, Lữ Văn Sơn mới cảm thán: "Thân sĩ, không phải con nhà giàu các cậu rất lạnh lùng, động một chút là xem thường người khác hay sao?"
???
Thẩm Thế Trung cạn lời nhìn Lữ Văn Sơn: "Mọi người đều là lần đầu tiên ra đời, dù sao thì cũng sẽ luôn có những người có tính cách khác biệt. Tính cách của người anh em này không tồi, không hề ra vẻ một chút nào, nếu thực sự muốn lắp điều hòa thì tôi và cậu ấy sẽ chịu trách nhiệm mua điều hòa, còn tiền điện sau này thì chúng ta sẽ chia đều cho nhau."
Lữ Văn Sơn rất vô tư, cậu ta đáp "Không thành vấn đề! Tôi đã nghĩ ra một vấn đề bí bách mới, xin hỏi trải nghiệm khi trong phòng ký túc xá bốn người lại có đến hai thế hệ con nhà giàu là gì?"
Mã Long ngượng ngùng nói: "Như vậy làm sao được?"
Thẩm Thế Trung trả lời: "Anh bạn quán quân, cậu không cần phải suy nghĩ quá nhiều. Mỗi một người đều có phong cách sống riêng của mình. Cậu ấy muốn lắp điều hòa, đó chỉ là phong cách sống của cậu ấy.
"Đối với cậu ta, tiền mua điều hòa có lẽ cũng chỉ là khái niệm hạnh phúc khi mua một chai nước mát lạnh. Vả lại, vừa rồi cậu ta trực tiếp lật bài ngửa, thật ra là chuẩn bị cho tất cả chúng ta, biểu thị rằng cậu ấy không hề xem thường chúng ta. Vì vậy chúng ta chỉ cần cùng tận hưởng nó là được, sau này thì cùng nhau chia đều hóa đơn tiền điện." Thẩm Thế Trung nói thêm.
Lữ Văn Sơn đáp lại một cách khẳng định: "Tôi cũng cảm thấy tính cách của cậu bạn này rất tốt."
Thẩm Thế Trung tiếp tục nói thêm: "Anh bạn quán quân, thật ra cậu không cần phải có gánh nặng tâm lý gì cả. Một cái điều hòa chỉ vài nghìn tệ mà thôi, cậu ấy mặc chiếc áo phông đã trị giá đến ba nghìn, chiếc quần đùi hơn ba nghìn, đôi giày hơn bảy nghìn rồi."
“Đắt như vậy sao!” Mã Long sửng sốt, điều kiện gia đình của cậu quả thực rất bình thường, chỉ là một gia đình lao động phổ thông nhất.
"Đắt sao?" Thẩm Thế Trung thở dài: "Đồng hồ của cậu ấy mới thực sự đắt. Tuy rằng tôi không thể nhận ra mẫu cụ thể, nhưng thương hiệu Patek Philippe cùng với loạt lịch vạn niên siêu phức tạp kia, rất có thể sẽ trên một trăm vạn."
“Hắn là thế hệ con nhà giàu thật, tôi chỉ là thế hệ con nhà giàu giả mạo!” Thẩm Thế Trung thở dài nói.
"Không, không, không, trong mắt của bọn tôi cậu cũng là thế hệ con nhà giàu, cậu ấy là thế hệ con nhà siêu giàu, các cậu là anh em cột chèo." Lữ Văn Sơn giải thích.
"..." Thẩm Thế Trung nhìn Lục Thiếu Sơn với ánh mắt chết người: "Tôi cảm thấy cậu đang có ý đồ xấu với tôi!"
“Không có, không có, là tiếng địa phương của Thiên Phủ của chúng tôi, tiếng phương của Thiên Phủ mà thôi!” Lữ Văn Sơn nhanh chóng đáp lại.
Mã Long xen vào: "Lời nói lặp đi lặp lại, ánh mắt nhấp nháy, tôi nhìn một cái là lộ ra cậu bịa đặt ngay!"
“Ha ha ha!” Thẩm Thế Trung ở bên cạnh cười lớn "Tôi còn tưởng rằng cậu định nói, tôi nhìn một cái cậu liền không phải là người!”
“Pháp Hải, ngươi không hiểu tình yêu là gì sao?” Lữ Văn Sơn cũng hùa theo đùa.
Cả ba người đều cười ha ha, không khí trong ký túc xá lúc này khá vui vẻ, tính tình ai cũng rất tốt!
Chương 197. Mở đầu phim tình cảm neon?Phòng quản lý ký túc xá ở tầng một của khu tập thể số bảy.
An Lương gõ gõ rồi mở cửa ra: "Thầy giáo Vu có ở đó không?"
Thầy giáo Vu nhiệt tình chào hỏi, "Bạn học An Lương à, mời vào mời vào, có chuyện gì sao?"
"Là thế này..." An Lương miêu tả chuyện thời tiết nóng bức, ký túc xá thì lại náo nhiệt, cậu hy vọng có thể lắp máy điều hòa.
Thầy giáo Du đáp lại: "Xin lỗi bạn học An Lương, tuy rằng nhà trường không cấm lắp điều hòa, nhưng điện năng tiêu thụ tối đa của mỗi ký túc xá chỉ giới hạn ở 600W vì mạng lưới đường dây điện trong ký túc xá đã cũ cho nên khẳng định rằng điều hòa không thể vận hành."
Công suất của một máy điều hòa treo tường thông thường dành cho phòng ngủ là khoảng 1000W, ngay cả điều hòa inverter lúc mới bật lên cũng chắc chắn sẽ vượt quá 1000W, sau khi nhiệt độ giảm xuống thì biến tần mới giảm công suất.
An Lương có chút nói không nên lời!
Thảo nào một số sinh viên đại học điên cuồng phàn nàn về vấn đề điện trong ký túc xá sinh viên, ký túc xá nào hơi thảm một chút là máy sấy tóc cũng không dùng được, phải không?
Lấy ký túc xá 600W chỗ An Lương đặt làm ví dụ, nếu là máy sấy tóc 1500W, e rằng chỉ có thể bật mức nóng thứ nhất, muốn bật mức thứ hai thì xong đời rồi, phải không?
Giá trên mạng của một cái máy sấy tóc 1500W ở Papa Ma’s chỉ có 39,9 nhân dân tệ!
Nếu làm hỏng ký túc xá!
Vậy thì chính là tiết tấu của một lời thành sấm rồi!
“Bạn học An Lương, nếu cảm thấy nóng quá thì cậu có thể mua thêm hai chiếc quạt nữa.” Thầy giáo Vu đưa ra chủ ý.
Đối với việc thay đổi mạng lưới điện của ký túc xá?
Ngay cả khi An Lương sẵn sàng chi tiền để cải tạo lại hệ thống lưới điện của ký túc xá thì cũng phải chờ hệ thống điện quốc gia nguyện ý phối hợp để cải tạo lại đường dây cung cấp điện, nhà trường cũng phải đồng ý với phương án đó. Không biết là phải mất thời gian bao lâu.
Cho nên, nằm mơ đi!
“Cảm ơn thầy giáo Vu, để em suy nghĩ cách khác!” An Lương đáp lại.
Sau khi rời khỏi khu ký túc xá số 7, An Lương đi bộ đến bãi đậu xe ngoài trời, cậu thấy Dương Mậu Di đang livestream trong Ferrari, An Lương gõ cửa kính xe, Dương Mậu Di nhìn về phía An Lương, sau đó bước ra khỏi xe.
An Lương ngồi vào ghế lái, thản nhiên hỏi: "Đang livestream à?"
Dương Mậu Di đáp lại: "Ừm, tranh thủ một chút thời gian. Thời gian tối thiểu của mỗi tháng là 60 giờ."
Sau khi trả lời An Lương, Dương Mậu Di nói với điện thoại di động đang phát trực tiếp: "Xin lỗi tất cả mọi người, tôi phải rời mạng rồi. Hẹn gặp lại vào ngày mai."
Dương Mậu Di lại rời mạng với tốc độ ánh sáng.
Sau khi rời mạng, cô nhìn An Lương nói: "Sau này anh không được tặng quà cho em nữa!"
An Lương nhìn Dương Mậu Di cho đến khi Dương Mậu Di cúi đầu.
Dương Mậu Di thì thào nói: "Em vẫn có thể livestream sao?"
Trong lĩnh vực phát sóng trực tiếp, thường xuyên xảy ra chuyện anh trai kéo nữ streamer rời mạng, Dương Mậu Di có chút lo lắng không yên, cô không chắc chắn được liệu An Lương có đồng ý để cô ấy phát sóng trực tiếp hay không, cho nên vừa rồi cô ấy nói với mục đích thăm dò. Để An Lương không tiếp tục tặng quà cho cô nữa, thật ra là bao hàm việc sắp xếp điều kiện trước, sau này cô ấy vẫn còn muốn livestream.
Nếu sau này cô ấy không phát sóng trực tiếp nữa thì An Lương tặng quà cho cô ấy bằng cách nào?
Nhưng mà An Lương đã nhìn thấu tâm tư cẩn thận của Dương Mậu Di!
"Tôi sẽ không ngăn cản em phát trực tiếp. Đó là sự nghiệp của em. Vả lại em không phải dạng streamer không thiết thực. Tôi rất an tâm về em." An Lương giải thích.
“Nhưng em cũng không thể ngăn cản tôi tặng quà, đúng không?” An Lương hồi đáp.
Lỡ như Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng kích hoạt nhiệm vụ, chẳng lẽ phải hủy bỏ nhiệm vụ hay sao?
Mặc dù không bị phạt khi hủy bỏ nhiệm vụ nhưng vẫn có phần thưởng khi hoàn thành nhiệm vụ, ngoài ra còn có xu Răng Hổ trong gói quà ngẫu nhiên, lẽ nào cứ như vậy mà bỏ qua?
"Nhưng mà..." Dương Mậu Di do dự: "Em chỉ có thể nhận được khoảng một phần ba phần thưởng của anh thôi, thật sự quá tốn kém!"
"Ám chỉ là trực tiếp đưa tiền đây sao?” An Lương nói đùa.
Dương Mậu Di liếc An Lương một cái: "Em không cần!"
"Vậy không phải tốt rồi sao?” An Lương vươn tay phải ra vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn quyến rũ của Dương Mậu Di: "Em livestream phần của em, tôi tặng quà phần tôi. Em cũng không thể để tôi tặng quà cho những cô gái khác đúng không?
"Anh dám!” Dương Mãnh trừng mắt nhìn An Lương.
“Ha ha, không dám, không dám, lỡ như bị Hồ Ly Tinh cắn, vậy không phải tôi chết chắc rồi sao?” An Lương nhếch mép cười.
Dương Mậu Di lập tức hiểu ý của An Lương, cô liếc mắt quyến rũ nhìn An Lương.
"Em đúng thật là Hồ Ly Tinh!” An Lương nổ máy.
Trong lòng Dương Mậu Di hơi lo lắng, cô cố ý hỏi: "Chúng ta đi đâu đây?"
"Em đoán xem?” An Lương nhếch mép.
Mặt Dương Mậu Di đỏ bừng, đầu óc không tự chủ hiện lên một cảnh tượng, đối với chuyện xảy ra tiếp theo, cô vừa có cảm giác mong đợi, vừa cảm thấy sợ hãi.
Tuy rằng buổi chiều cô đã phối hợp với An Lương hoàn thành nhiệm vụ thẻ thưởng Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về, nhưng cô vẫn chưa thừa nhận sự xung kích của cự long một cách chân chính.
Hiện tại có phải là thời khắc cuối cùng hay không?
Tay phải Dương Mậu Di nắm lấy dây an toàn, cô có hơi sợ hãi một chút.
An Lương liếc nhìn Dương Mậu Di đang cầm lấy dây an toàn, cảnh tượng này hơi giống mở đầu phim hành động tình cảm neon vậy?
Đây là đưa nữ chính về nhà để chuẩn bị bắt đầu?
Có vẻ như bộ phim nghệ thuật hành động tình cảm neon có cốt truyện như vậy thì phải?
Khoảng nửa giờ sau, Dương Mậu Di phát hiện vấn đề: "Không phải chúng ta trở về khách sạn sao?"
An Lương cố ý nói đùa: "Em quả nhiên là Hồ Ly Tinh!"
Mặt Dương Mậu Di đỏ bừng.
An Lương đáp: “Chúng ta đi mua chút đồ trước, sau đó mới trở về khách sạn.
“Ồ!” Dương Mậu Di đáp lại.
Như vậy là Hồ Ly Tinh vẫn là chạy không thoát?
Chương 198. Nên mua thì mua!Ferrari 488 Pista đến Trung tâm Quốc Kim của Thiên Phủ, Thiên Phủ cũng giống Thịnh Khánh, các thương hiệu cao cấp đều tập trung ở Trung tâm Quốc Kim, hơn nữa Thiên Phủ có Chanel mà Thịnh Khánh lại không có.
Trong toàn bộ khu vực phía tây nam, chỉ có ở Thiên Phủ mới có Chanel.
Trong thang máy của nhà để xe dưới tầng hầm, Dương Mậu Di khoác tay An Lương một cách tự nhiên, cô hỏi: "Anh muốn mua quần áo mùa hè đúng không?"
"Cứ đi xem hết đi, em cũng nhìn thấy đấy, lúc tôi đến đây chỉ xách theo một cái túi, trong đó có hai bộ quần áo mùa hè.” An Lương giải thích.
An Lương nói thêm: "Đúng rồi, em có muốn mở livestream không?"
Dương Mậu Di phủ định: "Hôm nay không mở nữa, đám người kia làm người ta tức chết rồi!"
Ngay cả khi Dương Mậu Di không nói gì thì An Lương cũng có thể đoán được chắc chắn đám khán giả kia đã trêu chọc Dương Mậu Di.
Từ trong thang máy đi ra, An Lương nói: "Trước tiên chúng ta hãy đến Chanel xem một chút, ở Thịnh Khánh không có Chanel. Đúng rồi, em có thích Chanel không?"
Dương Mậu Di gật đầu: "Rất thích luôn."
“Vậy lát nữa xem cho em vài thứ.” An Lương đáp.
Dương Mậu Di không từ chối, trong lúc đợi An Lương, cô đã kiểm tra tình huống liên quan đến ứng dụng Răng Hổ mà An Lương đưa cô để tạo kỷ lục, bao gồm cả việc phần thưởng quà tặng nhận được vượt quá năm trăm vạn, cô ấy có thể nhận được phần trăm trước thuế của mình là một trăm năm mươi vạn.
Ngoài ra, An Lương thường xuyên tặng phần quà cấp trăm vạn, cho nên chỉ mua Chanel mà thôi, Dương Mậu Di hoàn toàn không có ý từ chối.
Cả hai cùng nhau bước vào cửa hàng Chanel, lập tức có một nhân viên chào đón họ.
Mặc dù hầu hết các thương hiệu cao cấp sẽ không xảy ra tình huống để nhân viên tỏ vẻ khiêu khích, nhưng việc đánh giá khách hàng là một kỹ năng cơ bản, khách nào sẽ mua và khách nào không mua thì ít nhiều gì nhân viên của các thương hiệu cao cấp cũng biết.
Ví dụ, khi một người mang đồ nhãn hiệu Uniqlo bước vào một cửa hàng thương hiệu cao cấp, mặc dù nhân viên bán hàng sẽ không tỏ ra khiêu khích nhưng trong thâm tâm mọi người biết rằng những khách hàng như vậy có khả năng sẽ không mua hàng.
An Lương và Dương Mậu Di thì khác!
Trên người An Lương là bộ sưu tập mùa hè mới nhất của Gucci, Dương Mậu Di là chiếc váy dài mùa hè mới của Christine Dior, cộng thêm chiếc túi mây đeo chéo của Bottega mà An Lương cầm giúp cô, trên người cả hai đều là hàng hiệu cao cấp, đây chính là khách hàng tiêu chuẩn.
Khách hàng mang đồ hiệu cao cấp ghé thăm các cửa hàng có nhãn hiệu cao cấp là những khách hàng có khả năng mua hàng cao nhất.
"Chào quý ngài, quý cô, xin hỏi hai vị cần gì?” Người tư vấn mua sắm hỏi.
An Lương liếc nhìn bảng tên của đối phương. Người nữ tư vấn mua sắm tên là A Lan. Cậu trả lời: "Chúng tôi muốn xem quần áo mùa hè của các quý cô."
"Xin mời đi lối này." A Lan mời.
Nhưng mà, nhà sản xuất quần áo phụ nữ của Chanel hẳn là uống quá nhiều rượu giả, phải không?
Những sản phẩm đẹp của Chanel trước đây, hiện tại hoàn toàn bung lụa, thuộc về cấp độ hiện trường tai nạn xe cộ.
Dương Mậu Di kéo kéo An Lương, cô ấy thấp giọng nói: "Em không thích phong cách của thương hiệu bọn họ cho lắm."
“Tôi cũng vậy!” An Lương đáp lại.
“Chúng ta đi xem túi xách nữ đi!” An Lương nói với nhân viên cửa hàng A Lan.
A Lan không ngạc nhiên, bởi vì không phải chỉ có một khách hàng có phản ứng như vậy.
Ở khu túi xách, Dương Mậu Di nhìn lướt qua túi xách của Chanel. Nhiều túi xách Chanel được làm từ da dê, chất liệu này có nghĩa rất mong manh dễ vỡ. Chanel và Louis Vuitton là hai phong cách khác nhau.
Có một câu chuyện kinh điển về túi xách của hai thương hiệu, nếu cô tiên nhỏ gặp mưa ngoài trời thì cô tiên nhỏ sẽ không ngần ngại mà đội chiếc túi Louis Vuitton lên đầu để che mưa; còn cô tiên nhỏ của Chanel thì vội vàng ôm túi trong tay để không bị mưa làm hỏng!
Cho dù là vậy nhưng giá của những chiếc túi Chanel vẫn đắt đỏ!
Cuối cùng Dương Mậu Di đã chọn một chiếc túi Chanel nắp lớn kinh điển, có giá là bốn vạn chín ngàn sáu trăm nhân dân tệ. An Lương tiện tay sử dụng thẻ hoàn tiền mua sắm sơ cấp lúc trước.
Kết quả là kích hoạt hoàn tiền gấp ba lần!
Kiếm được chín vạn chín ngàn hai trăm nhân dân tệ!
Số lần sử dụng thẻ hoàn tiền sơ cấp đã được sử dụng hết.
Tuy rằng đã không còn thẻ hoàn tiền mua sắm nữa nhưng An Lương vẫn muốn mua sắm tiêu dùng như cũ. Sau khi nhận được phần thưởng của Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về, lượng quỹ do An Lương kiểm soát đã vượt qua một mục tiêu nhỏ.
Không có thẻ hoàn tiền mua sắm thì sao chứ?
Chẳng lẽ không có phần thưởng hoàn tiền mua sắm thì An Lương sẽ không mua nữa sao?
Không có khả năng!
“Mua thêm hai đôi giày?” An Lương hỏi.
Dương Mậu Di suy nghĩ một chút mới đáp lại: "Xem trước đã."
Ở khu vực giày nữ, A Lan giới thiệu, hơn nữa còn ngồi xổm xuống để thử giày cho Dương Mậu Di, cuối cùng Dương Mậu Di đã chọn được hai đôi giày bệt với tổng giá là một vạn tám ngàn sáu trăm nhân dân tệ.
“Tôi sẽ cho cô địa chỉ, các cô có cung cấp dịch vụ giao hàng không?” An Lương hỏi A Lan, bởi vì một lát nữa sẽ phải mua nhiều thứ hơn, cho nên không thể xách túi đi chợ được, đúng không?
“Vâng, thưa ngài, chúng tôi có cung cấp dịch vụ giao hàng.” A Lan trả lời.
Có thương hiệu cao cấp nào mà lại không cung cấp dịch vụ giao hàng chứ?
An Lương để lại địa chỉ Phòng 4616 của khách sạn Văn Đạt Thụy Hoa, đương nhiên khách sạn Văn Đạt Thụy Hoa sẽ nhận giúp.
Sau khi ra khỏi cửa hàng Chanel, An Lương lại đưa Dương Mậu Di đến cửa hàng Louis Vuitton, cậu ta nhìn Dương Mậu Di và hỏi: "Em không thích Louis Vuitton sao?"
“Em không thích những chiếc túi kinh điển của họ cho lắm.” Dương Mậu Di trả lời. Những chiếc túi kinh điển màu nâu sẫm của Louis Vuitton rất được ưa chuộng, nhưng có một số người không thích chúng.
“Vậy thì xem mấy mẫu thời trang.” An Lương đáp.
“Em không cần nữa, anh tự mua cho mình đi.” Dương Mậu Di có chút ủy khuất nói.
An Lương phản ứng nhạy bén: "Lại mua thêm một cái khác!"
Trong mắt Dương Mậu Di tràn đầy ý cười, gật đầu.
Một nhân viên tư vấn mua hàng đứng bên cạnh biểu thị rằng bản thân đã bị tổn thương. Những khách hàng thông thường gặp phải đều là phái nữ muốn cầu được mua mua mua, còn người đàn ông thì ít ít nhiều nhiều gì cũng cảm thấy đau lòng.
Kết quả là An Lương và Dương Mậu Di lại ngược lại?
Chương 199. Phải cực kỳ đàn ông mới xứng?Trong cửa hàng Louis Vuitton, sau khi chọn một hồi, Dương Mậu Di chọn một cái túi xách màu xanh, giá cả rẻ hơn một chút so với Chanel, ba vạn hai ngàn năm trăm tệ.
An Lương lại thêm cho cô một túi xách kinh điển, nói là thiết bị dùng để livestream, ví dụ như đập hộp, hộp cục sạc dự phòng, tai nghe gì đó, giá cả rẻ một chút, chỉ phải bỏ ra một vạn chín ngàn chín trăm tệ.
Túi xách kinh điển của Louis Vuitton càng dùng càng bền, thích hợp cùng cho việc nặng, sẽ không giống như túi da cừu nhỏ yếu đuối.
Dương Mậu Di chỉ có thể bị động tiếp thu.
“Đi xem một chút quần áo mùa hè.” An Lương hỏi.
Dương Mậu Di đáp lại: “Không cần mua cho em nữa! Sau khi về Thịnh Khánh, em có thể tự mua.”
An Lương chỉ sủng nịnh xoa xoa mái tóc dài của Dương Mậu Di.
Nhà thiết kế của Louis Vuitton rõ ràng là không uống rượu, thiết kế đều hướng về phong cách hàng ngày, An Lương lại một lần nữa cảm thấy nhà thiết kế trang phục mùa hè của Chanel là uống rượu giả.
Dù sao thì Zara, thương hiệu được gọi là “thước dây của giới thời trang” cũng không có sao chép trang phục mùa hè mới nhất của Chanel, vậy thì có thể chứng minh trang phục mùa hè của Chanel có vấn đề, đúng không?
Zara là thước dây của giới thời trang, phương án thiết kế của nhà bọn họ là cắn chặt mỗi một màn trình diễn thời trang của các thương hiệu xa xỉ, sau khi các thương hiệu này tuyên bố mở các buổi trình diễn thời trang, nhà thiết kế của Zara liền trực tiếp ngồi ở hiện trường buổi biểu diễn thời trang đó rồi sao chép.
Sản phẩm của các thương hiệu xa xỉ trong các buổi biểu diễn thời trang chưa chính thức ra thị trường, thì Zara đã ra kiểu dáng tương tự rồi tung ra thị trường.
Nhưng mà lần này Zara lại không sao chép Chanel!
Đoán chừng là các phòng ban thị trường của Zara cũng cảm thấy nhà thiết kế Chanel uống rượu giả đi?
“Thử cái váy tơ tằm in hoa này xem?” An Lương đổi chủ đề, nhìn thấy một cái váy tơ tằm in hoa phối hợp màu sắc rực rỡ của Louis Vuitton rất vừa ý.
Dương Mậu Di ngoan ngoãn gật đầu: “Ừm.”
Chỉ tiếc phòng thử quần áo của Louis Vuitton không phải phong cách của Uniqlo, An Lương không thể cùng đi vào với Dương Mậu Di.
Nếu không chính là phòng thử quần áo đẹp nhất?
Sau này có cơ hội nhất định phải đi vào phòng thử quần áo của Uniqlo!
Chỉ lát sau, Dương Mâu Di đã thay một thân váy tơ tằm in hoa của Louis Vuitton đi ra, cô đi đến bên người An Lương quay một vòng, dò hỏi: “Thế nào?”
“Em cảm thấy thế nào?” An Lương hỏi ngược lại.
“Mặc vào rất thoải mái, xúc cảm nhẹ nhàng, cũng thông khí, tổng thể mà nói, không tệ.” Dương Mậu Di nói.
“Xem ra cũng rất tốt.” An Lương khẳng định nói: “Có muốn thử cái bên cạnh này một chút không?”
An Lương chỉ vào một cái váy tương tự, màu sắc hoa rực rỡ in logo Louis Vuitton, nhưng vật liệu lại là vải bạt Mono Gram kinh điển của Louis Vuitton.
“Ừ.” Dương Mậu Di lại đi về phòng thử quần áo thay đồ, lúc đi ra cô chủ động nói: “Cái váy này không thoải mái, có cảm giác hơi cứng, độ thoáng khí kém.”
Nhân viên cửa cửa hàng ở một bên khen nói: “Quý cô thật là tinh mắt! Vật liệu của chiếc váy trước là tơ tắm, bất kể là xúc cảm với da, hay là tính thông khí, khẳng định là hơn vật liệu Monogram, giá cả hai thứ cũng là khác nhau một trời một vực.”
An Lương hiếu ký nói: “Hai chiếc váy này giá bao nhiêu?”
“In hoa tơ tằm là hai vạn tám ngàn hai trăm tệ, vật liệu Monogram là 9250 tệ.” Nhân viên cửa hàng đáp lại.
“Gói chiếc váy hoa tơ tằm lại, chúng tôi lấy nó.” An Lương đáp lại.
Sắc mặt nhân viên cửa hàng vui vẻ, khách hàng lớn nha!
Một cái túi xách vừa rồi hơn năm vạn, bây giờ một cái váy lại gần ba mươi vạn.
“Tiên sinh chúng tôi còn có một chiếc váy LV Escale kinh điển không có tay áo, vật liệu cũng là tơ tằm.” Nhân viên cửa hàng chào hàng.
“Xem một chút.” An Lương đáp lại.
“Xin vui lòng chờ chút.” Nhân viên cửa hàng đi nhanh về phía đối diện với tay lấy một chiếc váy.
Chiếc váy không tay LV Escale lấy màu lam đậm làm chủ, hơn nữa còn có hoa văn màu trắng in logo Louis Vuitton, nhìn vào là thấy vừa đơn giản lại vừa giữ được thân phận của thương hiệu.
Sau khi Dương Mậu Di mặc thử, An Lương dò hỏi, “Em cảm thấy thế nào?”
“Cũng được.” Dương Mậu Di đáp lại.
“Gói lại!” Đến giá cũng không hỏi An Lương trực tiếp dặn nhân viên cửa hàng, mặc dù giá cả lên đến hai vạn năm ngàn năm trăm tệ!
“Được rồi, được rồi, rất nhiều rồi!” Dương Mậu Di ở một bên khuyên.
An Lương nặn nặn khuôn mặt nhỏ của Dương Mậu Di: “Không phải là lúc nào con gái các em cũng thiếu một cái tủ quần áo sao?”
Nhân viên cửa hàng ở một bên suýt chút chết đứng!
Đúng là bạn trai nhà người ta mà?
Tại sao cô lại không có bạn trai ưu tú như vậy chứ?
Nếu như An Lương biết vấn đề của nhân viên cửa hàng, anh nhất định sẽ nói điểm nhan sắc của cô chỉ có 60 điểm, còn hỏi tại sao?
Đúng ra là giá trị nhan sắc sáu phần, bảy phần trang điểm, tám phần sắc đẹp, cảm thấy nhất định phải là một người đàn ông lương một năm ngàn vạn, vừa cao vừa có thân hình lại còn đẹp trai, tâm tư cẩn thận ôn nhu săn sóc, lo chuyện nhà cửa, công việc ổn định, nhiều thời gian nghỉ ngơi mới xứng với mình?
“Cái váy sợi ren màu trắng này cũng không tệ!” An Lương chỉ vào một cái váy sợi ren màu trắng.
Cái váy sợi ren màu trắng này còn trang trí hình chữ A ở viền cổ áo.
Dương Mậu Di bất đắc dĩ mặc thử lần nữa, khi cô xuất hiện trước mặt An Lương, tim An Lương đập thình thịch!
Chiếc váy sợi ren màu trắng này cực kỳ tiên khí, nhưng Dương Mậu Di mặc vào lại tràn ngập khí chất yêu mị, hai loại cảm giác xung đột, khiến nhịp tim An Lương tăng thêm mấy phần, thậm chí cậu còn cảm thấy có hình ảnh hiện ra.
Ổn rồi!
Tối nay chính là cái váy này!
Còn về giá của chiếc váy?
Đừng đùa, tài chính mà đại ca Lương Nhân nắm giữ đã vượt qua một cái mục tiêu nhỏ, lại còn cần để ý thứ này sao?
Chương 200. Ý nghĩa của thương hiệu cao cấpChiếc váy sợi ren cổ chữ A có giá là ba vạn va, tương đối đắt!
Nhưng đối với An Lương mà nói thì không là gì cả, mặc dù mua sắm không có thẻ nhưng An Lương cũng không có bất kỳ cảm giác đau lòng nào.
“Yêu rồi yêu rồi!” An Lương không nhịn được ôm Dương Mậu Di vào trong ngực.
“A! Anh làm gì thế?” Dương Mậu Di thở nhẹ một tiếng.
Nhân viên cửa hàng đột nhiên phải chịu đựng thứ mình không nên phải chịu đựng – sự tấn công ngọt ngào!
“Tôi lấy chiếc váy này, cắt luôn mác đi!”An Lương nói.
Dương Mậu Di cũng không có ngăn cản, cô cũng rất thích chiếc váy này, cảm giác tiên tiên, mặc vào rất thoải mái, chất liệu tiếp xúc với da thịt ở bên trong đều là tơ tằm.
“Anh không mua quần áo mùa hè sao?” Dương Mậu Di dò hỏi.
An Lương cười đáp lại: “Anh thì mua gì cũng được, Louis, Gucci, Uniqlo, hay không có thương hiệu gì cả, anh cũng có thể mặc được.”
Quần áo của con trai chính là đơn giản như vậy.
Lên tới chuyên nghiệp thiết kế, hay xuống tới như Uniqlo, toàn bộ đều có thể tự do tùy ý.
Lấy An Lương làm ví dị, cổ tay trái cậu đeo đồng hồ hiệu Patek Philippe hơn trăm vạn cùng với việc cậu mặc Louis Vuitton và Uniqlo có gì khác nhau sao?
Không ảnh hưởng tới việc cậu đeo Patek Philippe và lái Ferrari đúng không?
“Chúng ta đi xem quần áo nam.” Dương Mậu Di chủ động nói với nhân viên cửa hàng,
Nhân viên cửa hàng vừa chịu đựng mấy đòn tấn công ngọt ngào vừa mừng thầm bởi vì An Lương và Dương Mậu Di tiêu phí càng nhiều tiền thì trích phần trăm của cô càng nhiều.
Ở khu vực quần áo nam, Dương Mậu Di đầu tiên không mua áo của Polo, theo giải thích của Dương Mậu Di thì không phải là người trung niên mới mặc Polo sao?
Hình như cũng có mấy phần đạo lý?
Người trung niên ở trên đường hình như rất thích mặc áo của Polo?
Nếu như còn đeo vòng tay, mở miệng ngập miệng là văn hóa trà, có nội vị rồi?
“Anh xem cái áo sơ mi này thế nào?” Dương Mậu Di chọn một cái áo ngắn tay DNA.
Chiếc áo ngắn tay DNA này có phong cách rất đơn giản, ngoại trừ dưới góc trái áo có một dấu vẩy mực giống hoa mai, ở bên trong dấu ấn có logo của Louis Vuitton ra thì những chỗ khác đều là màu trắng.
An Lương mặc luôn áo sơ mi bên ngoài áo thun Gucci, cậu kéo kéo chiếc áo nói: “Cũng được!”
Dương Mậu Di bất đắc dĩ nhìn An Lương, con trai mua quần áo đều là qua loa như thế sao?
Cô lại giúp An Lương chọn một cái áo ngắn màu trắng thêu của Square LV, rồi mới nói: “Hai chiếc áo sơ mi là ứng phó với các hoạt động chính thức của trường học, thuận tiện chọn thêm hai cái quần nữa.”
Sau khi Dương Mậu Di xem một lượt, cuối cùng cô lấy cho An Lương một cái quần bình thường mang đậm màu sắc dân khoa học kỹ thuật, lại thêm một cái quần jean nữa, chính thức tập hợp thành hai bộ.
“Bình thường thì em cảm thấy mặc áo thun thoải mái hơn, anh cảm thấy thế nào?” Dương Mậu Di hỏi An Lương.
An Lương gật đầu: “Anh cũng cảm thấy áo thun cũng được, mua áo thun thì anh có kinh nghiệm, xem anh đây!”
“Hả?” Dương Mậu Di nghi hoặc nhìn An Lương.
An Lương ở trong khu áo thun tùy ý chọn mấy cái, phàm là những cái không có Logo rõ ràng, nhạt màu, cậu đều không lấy, trước sau ba phút, cậu đã chọn được liền năm bộ!
“Xong!” An Lương đáp lại nói.
Dương Mậu Dương ngoài cạn lời thì còn có thể nói cái gì?
Đại khái đây chính là thực sự có tiền đi!
Loại phương thức chọn này, cứ giống như là mua đồ Uniqlo vậy, mua xong không thích cũng không sao.
“Chúng ta lại đi xem giày thể thao một chút?” An Lương hỏi.
Dương Mậu Di từ chối: “Em thích giày thể thao của Gucci hơn.”
“Anh cũng vậy.” An Lương khẳng định đồng ý.
Ở phương diện giày thể thao thì đúng là Gucci tốt hơn một chút, giày thể thao của Louis Vuitton thì là lạ, có chút không nói ra được là kiểu dáng gì.
Lúc tính tiền, tổng số tiền vượt qua 23 vạn!
Không thể không nói, thương hiệu cao cấp quá ác độc với tiền lương của tầng lớp bình thường!
Đương nhiên, tại sao tiền lương của tầng lớp bình thường phải theo đuổi hàng hiệu cao cấp chứ?
Lẽ nào mặc hàng hiệu cao cấp ngồi xe buýt sao?
Tuy rằng không có cái quy định nào hạn chế là mặc hàng hiệu cao cấp thì không được ngồi xe công cộng, nhưng bản thân không cảm thấy ngượng sao?
Đặc biệt là những người tiền lương không đến năm ngàn, nhưng bớt ăn bớt mặc, lại thêm cả lốp xe dự phòng để mua một cái túi xách Louis Vuitton rồi sau đó ngồi xe buýt, thật sự nhất thiết phải thế sao?
Thật sự là chỉ cần mua một cái túi xách hàng hiệu cao cấp là có thể nâng cao địa vị bản thân?
Nghĩ nhiều rồi!
Lúc địa vị bản thân không đủ để sử dụng hàng hiệu cao cấp, không chỉ không có cách nào tăng cao địa vị bản thân mà còn có một lại cảm giác quý tộc quê mùa.
Ở trong cửa hàng Louis Vuitton, An Lương đặt trước địa chỉ giao hàng, túi xách và quần áo của Dương Mậu Di thì đưa đến khách sạn Văn Đạt Thụy Hoa, quần áo mùa hè của An Lương thì đưa về ký túc xá số 7 của học viện kinh tế Thiên Phủ.
Bên chỗ An Lương thì trước khi giao hàng cần liên hệ trước, còn bên khách sạn Văn Đạt Thụy Hoa thì trực tiếp giao cho khách sạn là được, khách sạn sẽ sắp xếp nhân viên đưa đến phòng 616 ở tầng 40 mà An Lương đã đặt.
Hai người đi ra khỏi Louis Vuitton, đi đến cửa hàng Gucci, An Lương cần mua một ít giầy thể thao đi mùa hè, ở Thịnh Khánh cậu mua rất nhiều giày thể thao của Gucci, nhưng chẳng muốn mang đến.
Dù sao cũng là giàu thật, cần gì phải tự giày vò mình chứ?
Dù sao tiền ở tay, mua mua mua một chút không phải là xong rồi sao?
Chương 201. Không còn Hồ Ly Tinh NữaLần mua sắm ở cửa hàng Gucci xong rất nhanh, chủ yếu giày đẹp của Gucci chỉ có mấy đôi, lúc trước An Lương đã mua hết, bây giờ là mua lại lần nữa.
Mặc dù thêm đôi của Dương Mậu Di chọn, hai người lấy bốn đôi, mỗi đôi đều có giá là 7500 tệ, tống số tiền là sáu vạn tệ, giá cả của Gucci so với Louis Vuitton thì nhẹ nhàng hơn chút.
Đưa xong địa chỉ giao hàng lần thứ hai, An Lương quan tâm hỏi: “Đói bụng chưa?”
Hai người đi dạo hơn một giờ, sắc trời bên ngoài cũng dần dần tối lại.
Dương Mậu Di lắc đầu: “Vẫn chưa đói, bây giờ chúng ta đi xem một chút đồ dùng cho tân sinh nhập học, cái gì anh cũng không mang tới, những thứ “315” này đều chưa mua đúng không?”
An Lương cười gật đầu, “Đúng vậy, có điều anh đã tra hết tư liệu rồi, chỉ cần một cú điện thoại là xong chuyện.”
“Hả?” Dương Mậu Di nghi hoặc nhìn An Lương.
An Lương nắm tay Dương Mậu Di đi tới cửa hàng kem socola của Godiva: “Chúng ta nghỉ ngơi một chút, em xem muốn ăn cái gì?”
Dương Mậu Di nhìn hình ảnh chọn một ly Cool guy vị băng óng ánh, thuận tiên gọi thêm một chiếc bánh gato socola đen.
Sau khi ngồi xuống, An Lương mới trả lời vấn đề lúc nãy: “Anh đã đặt trước những nhu yếu phẩm cần thiết cho tân sinh nhập học ở trên mạng rồi, giường cứng cái gì đó, anh không dùng, định đặt một cái nệm KimKerr 1.2*2m, bốn bộ ga giường Mine tơ tằm, em cũng biết độ thoải mái của tơ tằm đúng không?”
Ký túc xá đại học có một điểm rất khó chịu đó là giường cứng!
Dù sao thì An Lương cũng không thích!
Nếu như không có lựa chọn nào khác, vậy thì chỉ có thể tiếp nhận, nhưng được lựa chọn thì phải lựa chọn, đúng không?
Đây đơn giản chính là vấn đề tiêu tiền.
Có một câu châm ngôn kinh điển rất thích hợp với An Lương đó là: Phàm là vấn đề có thể dùng tiền để giải quyết, thì không phải là vấn đề gì cả!
Ví dụ như nệm Kim Kerr 1.2*2m, giá cả chính là 1,2 vạn tệ, tuy rằng giá cả rất đắt, nhưng đối phương phụ trách giao hàng, đồng thời toàn bộ quá trình vận chuyển lẫn phụ trách lắp đặt đều không phải lo.
Ví dụ như bốn bộ ga giường Mine tơ tằm, giá cả lên đến 3,6 vạn tệ, nếu như tìm nhà xưởng tư nhân làm riêng tơ tằm, nhất định sẽ rẻ hơn, nhưng sao An Lương có thời gian đi làm mấy thứ này chứ?
Trực tiếp đi đến cửa hàng cao cấp, giá cả đắt một chút thì đắt một chút đi!
Dương Mậu Di nguýt An Lương một cái nói: “Anh cũng thật là biết hưởng thụ.”
“Hì hì!” An Lương cười xấu xa, “Đúng rồi, có cần anh cũng đổi một bộ cho em không?”
Dương Mậu Di có chút động lòng, cô biết tơ tằm thật sự rất thoải mái!
“Bây giờ em không ở trong trường, các bạn cùng phòng biết em livestream hot rồi, đặc biệt là sau khi anh mua quà cho em, toàn bộ đều trở nên quái gở, có chút khiến người khác tức giận.” Dương Mậu Di phàn nàn.
“Em định thuê một căn phòng ở bên ngoài, bây giờ ở chỗ đấy livestream luôn!” Dương Mậu Di giải thích.
“ y, bạn cùng phòng này của em không được nha!” An Lương trêu chọc nói: “Ba người bạn cùng phòng của anh cảm thấy không tệ, tuy rằng vừa mới tiếp xúc, nhưng đều rất nhiệt tình, xem ra đều là người ngay thẳng.”
“Có lẽ do con trai dễ chơi cùng với nhau hơn đi?” Dương Mậu Di đáp lại.
Ký túc xá của nữ sinh đại học, đại đa số đều là chốn Tu La!
Còn chị em tốt tương thân tương ai sao?
Quá ít!
“Thuê phòng bên ngoài cũng được!” An Lương cười xấu xa nói: “Gửi địa chỉ cho anh, anh đặt trước cho.”
“Anh cho em phương thức liên lạc, em tự đi đặt.” Dương Mậu Di đáp lại.
An Lương nói: “Hồ Ly Tinh này, sao lại khách khí như vậy, có phải là hai lòng rồi không?”
Dương Mậu Di dịu dàng nhìn An Lương: “Đại vương, em nào dám!”
“!!!” Nghe Dương Mậu Di gọi như thế, hơn nữa ánh mắt còn cực kỳ dịu dàng, An Lương biểu thị mình không còn ở tiết tấu này rồi.
“Em đói không?”
“Không…” Dương Mậu Di chưa nói xong đã bị An Lương ngắt lời.
“Em đói!”
Sau đó An Lương dắt Dương Mậu Di đi đến bãi đậu xe dưới lòng đất, sau đó chạy vội về khách sạn Văn Đạt Thụy Hoa.
An Lương cảm thấy nhất định là Hồ Ly Tinh này đã đói bụng!
Khách sạn Văn Đạt Thụy Hoa, bên trong phòng 616, vừa vào phòng, An Lương đã không chờ được ôm chầm lấy Dương Mậu Di.
Một thân váy trắng giống tiên nữ này của Hồ Ly Tinh thực sự quá mê người!
“Đừng đừng đừng, em chưa có tắm, anh cũng chưa tắm!” Dương Mậu Di ngăn cản An Lương.
An Lương vẫn ôm Dương Mậu Di lên, sau đó đi về phía phòng vệ sinh.
Tuy rằng Hồ Ly Tinh có lòng từ chối, nhưng tiểu hồ ly sao có thể là đối thủ của Đế Vương Thần Thánh?
Cuối cùng vẫn là Đế Vương Thần Thánh cao hơn một bậc, cậu giúp tiểu hồ ly xoa sữa tắm, từ núi cao đến thung lũng, rửa sạch sẽ cho tiểu hồ ly.
Rõ ràng chỉ là tắm rửa đơn giản, nhưng tiểu hồ ly cũng mềm nhũn ra rồi.
Nếu như tiểu Hồ Ly Tinh tự mình tắm, đương nhiên sẽ mất nửa giờ, nhưng trong tình huống có Đế Vương Thần Thánh tự mình phục vụ thì thời gian rút ngắn đi hai phần ba, chỉ mười phút là xong, cả bản thân Đế Vương Thần Thánh cũng tắm xong luôn.
Tiểu Hồ Ly Tinh biến thành cừu trắng nhỏ đáng thương, vẫn bị Đế Vương Thần Thánh khống chế, đối mặt với Đế Vương Thần Thánh mạnh mẽ, còn có thể chạy thoát sao?
Không chạy thoát được!
Đế Vương Thần Thánh đưa cừu trắng nhỏ về sào huyệt, trực tiếp nói một tiếng, đạo hữu xin dừng bước!
Bần đạo đang có chuyện!
Một câu đạo hữu xin dừng bước, đương nhiên khiến tiểu hồ ly tinh phải trả giá bằng máu, ban đầu tiểu hồ ly tinh cũng là phấn khởi phản kháng, nhưng mà cuối cùng vẫn là thua trận!
Chương 202. Sự tự tin của Đế Vương Thần ThánhBên trong sào huyệt của Đế Vương Thần Thánh, tiểu hồ ly tinh hoàn toàn thần phục trong lòng Đế Vương Thần Thánh, mà Đế Vương Thần Thánh cũng bởi vì chiến đấu ở cường độ cao mà thở mạnh.
“Hồ Ly Tinh, bây giờ biết sự lợi hại của anh rồi chứ?” An Lương hả hê nói.
Đàn ông đích thực tuyệt đối không năm giây, thiên phú này thật tốt.
Dương Mậu Di đập nhẹ một cái vào ngực An Lương nói: “Cái con người xấu xa này chỉ biết bắt nạt em!”
“Khà khà, nếu thật sự bắt nạt em, thì em đã chịu không nổi rồi!” An Lương cười xấu xa.
Bởi có thiên phú, nếu như An Lương hơi không khống chế một chút, thì Dương Mậu Di thật sự không chịu được rồi, dù sao thì đây cũng là lần chiến đấu đầu tiên của tiểu hồ ly tinh, cô đã phải trả giá bằng máu.
“Bây giờ em đói không?” An Lương dò hỏi.
“Đừng làm loạn!” Dương Mậu Di hờn dỗi.
“Nghĩ gì thế, anh nói là có ăn cơm không!” An Lương đầy chính nghĩa nói.
Dương Mậu Di uốn éo người, tìm cho mình một tư thế thoải mái, cô núp ở trong khuỷu tay An Lương, đầu gối lên cánh tay, nhẹ giọng đáp lại: “Không muốn ăn, quá mệt rồi, em muốn ngủ một lát.”
“Được!” An Lương đồng ý: “Có điều em không được lộn xộn!
“A?” Dương Mậu Di sửng sốt một chút, sau đó phát hiện An Lương lại thủ thế chờ đợi.
“Em… không dám động! Không dám động nữa!” Dương Mậu Di đáp lại nói.
Cô vừa mới lĩnh giáo sự lợi hại của đạo trưởng, bây giờ vẫn còn run lẩy bẩy, trong thời gian ngắn không thể nào chiến đấu lần thứ hai được.
An Lương cũng biết trong thời gian ngắn tiểu hồ ly tinh không thể nào chiến đấu lần nữa, anh chỉ khẽ vuốt phía sau lưng tiểu hồ ly tinh rồi nói: “Vậy thì ngủ một giấc rồi ăn cơm.”
Ở nhà hàng món ăn Nhật ở dưới lầu, 24h, lúc nào cũng có thể ăn cơm, điều này nhất định phải like!
Gần mười một giờ tối, hai người ở nhà hàng dưới lầu ăn một chút đồ ăn đơn giản không quá nhiều dầu mỡ, đặc biệt là Dương Mậu Di, cô ăn hai củ khoai tím hấp là xong.
Chẳng trách có thể duy trì vóc người tốt như vậy!
Những cô gái này này vì dáng người tốt cũng quá liều mạng đi?
Bên trong phòng, An Lương kiểm tra hoạt động hằng ngày của công ty đầu tư An Tâm mà Phương Bình và Lý Cương gửi tới, Dương Mậu Di hỏi một câu đã không có hứng thú.
Tình huống này khiến An Lương thở phào một phen, xem ra tính cách của Dương Mậu Di không thích quá can thiệp vào chuyện riêng của người khác?
Bước thứ nhất của kế hoạch làm người đàn ông tốt thành công!
“Em đi tắm, anh làm việc đi.” Dương Mậu Di hôn lên mặt An Lương một cái.
Sự khiêu khích này, sao An Lương có thể nhẫn?
Cậu lập tức kéo Dương Mậu Di, đặt cô ở trên đùi mình, hôn một cái thật sâu, đồng thời tay tiến thêm một bước nắm lấy núi cao, nhào nặn quả hồng mềm!
Gần mười phút sau, An Lương mở mắt nhìn tiểu hồ ly rưng rưng. Cậu đắc ý nói: “Tiểu hồ ly tinh, lần này tha cho em, nhanh đi tắm đi!”
Dương Mậu Dĩ quyến rũ liếc An Lương một cái tựa như là thắng lợi khẽ hừ một tiếng, sau đó bước nhanh về phía phòng vệ sinh.
Lúc Dương Mậu Di tắm, An Lương nhận được tin nhắn WeChat của Lý Tịch Nhan, cậu bĩnh tĩnh trả lời tin nhắn.
“Xong rồi, tiêu chuẩn trường học của chúng ta là Thiên Phủ Thịnh Khánh một nhà thân, điều hòa là không thể có rồi, hơn nữa toàn bộ lưới điện cũ kỹ căn bản không thể chịu được phụ tải điều hòa, vì vậy tự trả tiền lắp điều hòa cũng không có khả năng lắm.”
Lý Tịch Nhan liền trả lời bằng hình ảnh điều hòa ký túc xá của mình đang vận hành, đồng thời biểu thị mặc niệm cho An Lương.
Loại thành phố nóng rát như Thiên Phủ này còn không có điều hòa?
An Lương cảm giác chọn sai trường học rồi!
Hai người lại ngồi nói một lát tình hình trường học hai bên, lúc Dương Mậu Di đi ra, An Lương bình tĩnh kết thúc cuộc nói chuyện, đồng thời chuyển sang tin tức cổ phiếu vừa mới đưa tới.
Dương Mậu Di đi tới bên người An Lương, cô phát hiện An Lương không để ý đến cô, còn đang xem điện thoại di động thì thuận tiện liếc mắt nhìn, phát hiện An Lương đang xem tin tức cổ phiếu.
An Lương giả vờ nhìn thêm mấy giây, rồi mới bỏ điện thoại di động lên trên khay trà.
“Làm việc xong rồi à?” Dương Mậu Di thuận miệng hỏi.
“Ừm, công ty đầu tư gửi tin tức đến, ngày hôm nay số máy, 8240 vạn tài chính, tổng cộng thu được 4% lợi nhuận.” An Lương trả lời.
“Oa!” Dương Mậu Di vui vẻ nói: “Em tính một chút nha, 4% của 8240 vạn, vậy thì là…” Dương Mậu Di chưa nói xong, An Lương đã ngắt lời.
“Lợi nhuận là 329,6 vạn, vì vậy chúng ta đi dạo phố mua mua mua, gần như chỉ bằng số lẻ, nếu không thì em livestream một lát, anh quét một cái hết ba triệu, ban đêm chúng ta tự nổ?” An Lương thuận miệng nói.
“Không được!” Dương Mậu Di từ chối.
Cô nhìn vào mắt An Lương nói thật: “An Lương, sau này anh không được quét tiền nữa, biết không?”
“Em ở bên anh, không phải vì tiền của anh, nếu anh không thích em làm livestream, vậy thì em cũng có thể không làm nữa, cẩn thận nghiêm túc học tập.” Dương Mậu Di nói.
“Đồ ngốc, anh nói rồi, livestream là sự nghiệp của em, anh tin em, cũng tin chính mình, còn có người có thể giành em với anh?” An Lương tràn đầy tự tin nói.
Đại ca của ứng dụng Răng Hổ là tâm thái gì, trong lòng An Lương hiểu rõ!
Ví dụ nếu như tình hình của An Lương và Dương Mậu Di như thế, nếu như là hắn thì sợ là bây giờ đã nghĩ biện pháp thoát thân rồi đi?
Còn về phần về sau này tiếp tục tặng quà cho Dương Mậu Di?
Tắm rửa rồi ngủ đã!
Đổi một nữ livestream tiếp tục làm thao tác này không phải là được rồi sao?
Vì vậy Đế Vương Thần Thánh chính là tự tin như thế!
Chương 203. Lịch sự đánh giá mỹ thựcTrên ghế sofa ở trong phòng khách sạn Văn Đạt Thụy Hoa, tiểu hồ ly tinh ngồi trên đùi An Lương, ngả vào trong lòng anh.
“Tuy rằng cho phép em livestream, phần lớn thời gian anh cũng không quản em, nhưng nếu như có người bắt nạt em, vậy thì gọi điện thoại báo cho anh, biết không?” An Lương bá đạo nói.
“Nữ nhân của ta, chính ta còn không nỡ bắt nạt, những người khác là cái thứ gì chứ?” Đế Vương Thần Thánh biến thân thành tổng tài bá đạo.
Được thôi!
An Lương nắm giữ một công ty đầu tư, đúng là tổng tài bá đạo thật!
Tiểu hồ ly tinh ngả ở trong lòng An Lương, nghe An Lương bá đạo nói, trong lòng ngọt ngào, gật nhẹ đầu, nói: “Ừ!”
Sau đó cô bổ sung: “Thực ra đại đa số chủ livestream đều rất tốt, loại âm dương quái khí tương đối ít, giống như Mộng Mộng kia thì vô cùng ít, tình huống của cô ấy có chút phức tạp.”
“Ừ?” An Lương hiếu kỳ: “Tình huống thế nào?”
“Chủ livestream Mộng Mộng kia chỉ nhận năm vạn cống hiến trở lên của những đại ca WeChat, sau đó có thể cùng những người đó ăn cơm, anh hiểu rồi chứ?” Dương Mậu Di điên cuồng ám chỉ.
An Lương gật đầu: “Đã hiểu!”
Dương Mậu Di nói tiếp chuyện liên quan tới livestream: “Bình thường khi livestream, tuy rằng có công hội chiến, nhưng công hội cũng biết tình huống của em, trên căn bản cũng sẽ giúp em, vì vậy nên thật sự không cần anh hỗ trợ!”
An Lương nặn nặn gương mặt trắng nõn của Dương Mậu Di, “Hồ ly tinh này sao đột nhiên lại biến ngốc vậy?”
“A?” Dương Mậu Di nghi hoặc.
“Công hội của bọn em đang lấy lòng anh đấy!” An Lương giải thích nói.
Dương Mậu Di bỗng nhiên tỉnh ngộ!
“Đúng rồi, bọn em có hợp đồng gì với công hội vậy?” An Lương dò hỏi.
Dương Mậu Di giải thích: “Hợp đồng trụ cột, một tháng giữ thời lượng 60 gờ, sau khi hoàn thành sẽ có tiền lương, nếu như vi phạm, thì không cần bồi thường tiền vi phạm hợp đồng, hợp đồng sẽ tự động chấm dứt.”
“Tốt như vậy?” An Lương kinh ngạc!
Nghe đồn hợp đồng livestream không phải là hố chết người sao?
Kết quả rộng rãi như vậy sao?
“Lúc đó em chỉ là ký kết với tư cách là người bình thường, không có fans, cũng không biết hát, cũng không biết nhảy, còn không đồng ý học tập, đương nhiên chính là loại hợp đồng cơ sở này, công hội chính là giăng lưới rộng.” Dương Mậu Di giải thích.
“Nói đến đây, em tập thể dục theo đài cũng được, ha ha ha ha!” An Lương cười ha ha.
“Hừ!” Dương Mậu Di ở trong lòng véo một bên thịt mềm của cậu.
An Lương vội vã xin tha: “Anh sai rồi, anh sai rồi, đừng đừng đừng, loại thói xấu này không được có!”
“Ai bảo anh chế nhạo em!” Dương Mậu Di hờn dỗi.
An Lương vẫn không nhịn được nở nụ cười: “Em vẫn đàng hoàng đi làm một chủ livestream mỹ thực đi!”
“Ừ, em cũng nghĩ như vậy.” Dương Mậu Di đáp lại: “Lúc em chia sẻ những quán ăn ngon, phòng livestream nhiều khán giả nhất, số người tặng quà cũng nhiều, một tháng được gần hai vạn đấy!”
“Lợi hại!” An Lương khen.
“Anh lại cười em!” Dương Mậu Di hừ hừ.
“Không có, không có, anh nói thật, một người livestream về mỹ thực làm được đến trình độ này chắc cũng không dễ gì.” An Lương thực lòng nói.
“Bọn họ cũng không thắng được cuộc chiến công hội giống như em, toàn bộ ứng dụng như thế mà em thắng được, kinh nghiệm của em cộng thêm với thành tích thực sự rất kém, vì vậy nên mới có một vài nữ streamer âm dương quái khí, nếu như cho họ những tài nguyên như thế, sợ là họ đã bay lên rồi.” Dương Mậu Di giải thích.
An Lương cười ha ha: “Đây chính là chỗ kỳ diệu của số mệnh, ở trong biển người mênh mông chúng ta gặp được nhau, hơn nữa em lại là streamer, anh cũng vừa hay tuổi trẻ tài cao, cho nên mới có kết quả như thế.”
Sự thực cũng là như thế, nếu như Dương Mậu Di không gặp được An Lương, An Lương chắc chắn cũng sẽ không tùy tùy tiện tiện tặng quà cho một streamer ở trên ứng dụng Răng Hổ, có trời mới biết có phải là người đã qua hàng nghìn cái app không?
Còn có một nguyên nhân, An Lương có hệ thống nhân sinh, hệ thống nhân sinh lại lấy xu Răng Hổ làm phần thưởng, lại cho An Lương đó là nhiệm vụ nhận thưởng, vì thế nên ban đầu cậu mới điên cuồng quét cho Dương Mậu Di, nếu không có lẽ hai người đã bỏ qua nhau rồi đi?
“Anh đúng là quỷ tự luyến!” Dương Mậu Di trêu chọc.
“Anh không phải tuổi trẻ tài cao sao?” An Lương hỏi ngược lại.
“Vâng vâng vâng, anh là tuổi trẻ tài cao được rồi chứ!” Dương Mậu Di hừ nhẹ.
“Đến đây, đến đây, chủ phòng livestream mỹ thực, anh nói với em một chuyện.” Tay phải của An Lương ôm lấy vòng eo thon thả của Dương Mậu Di.
Tiểu hồ ly tinh này vẫn chưa ý thức được nguy hiểm, cô nghi ngờ nói: “Chuyện gì?”
“Anh có một món ăn ngon, anh cảm thấy streamer như em cần thử xem!” An Lương giải thích.
Cuối cùng Dương Mậu Di cũng hiểu ý của An Lương, sắc mặt cô đỏ ửng lên, dù sao lúc mới bắt đầu, cô chính là bị An Lương bắt nạt như vậy.
Chủ phòng livestream mỹ thực hức hức hức!
Sau khi hiểu rõ tình cảnh nguy hiểm, tiểu hồ ly tinh muốn chạy trốn, nhưng cái eo thon thả của cô đã bị An Lương ôm chặt, muốn chạy cũng chạy không thoát, hơn nữa cô lại cũng không thể chịu đựng trận chiến thứ hai, cuối cùng vẫn là cùng Đế Vương Thần Thánh đánh giá mỹ thực.
Còn về kết quả đánh giá?
Đừng hỏi nữa!
Chuyện như vậy, hỏi nhiều chính là không lịch sự được không?