Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 13 - Chương 222: Tân Sinh Đẹp Nhất, Không Chấp Nhận Phản Bác

Chương 222: Tân sinh đẹp nhất, không chấp nhận phản bác

Năm phút nghỉ ngơi thoáng qua đã kết thúc, huấn luyện quân sự tiếp tục bắt đầu.

Đồng hồ điểm sáu giờ, ngày huấn luyện quân sự đầu tiên kết thúc, nhiệm vụ quay chụp của Lỗ Duy Triết cũng kết thúc, anh ta không quấy rầy An Lương, trực tiếp mang theo đoàn đội trở về trường học, mấy người anh ta còn có việc phải xử lý.

Bao gồm biên tập tài liệu chụp ngày hôm nay, còn có xử lý bộ phận ghi âm, cắt một vài tạp âm các loại.

Trong phòng ăn thứ hai, bốn anh em ký túc xa 307 ngồi cùng một chỗ.

Lữ Văn Sơn hạ giọng nói: “Các anh em, tôi vừa mới nghe thấy được một tin tức tốt!”

Ba người An Lương nhìn về phía Lữ Văn Sơn.

Lữ Văn Sơn vẫn hạ giọng như cũ: “Bên cạnh lớp chúng ta có một nữ thần! Lớp Tài chính 2, tôi đã hỏi thăm rõ ràng, cô ấy tên là Tống Tuyết Yên, bức ảnh huấn luyện quân sự của cô ấy ở trong trường là hót nhất, trực tiếp giết chết bức điều hòa không khí của Lương Ca.”

???

Bức điều hoà không khí?

Cái này... Cái xưng hô quê mùa gì vậy?

Mã Long lập tức cảm thấy hứng thú lấy điện thoại di động mở ra page trong trường, ngay lập tức đã tìm được top hót nhất.

...

Tân sinh đẹp nhất, không chấp nhận phản bác!

Không có nhiều giảng giải, không chấp nhận phản bác, trực tiếp tải ảnh lên.

Bộ đồ huấn luyện quân sự

Tư thế hành quân

Chảy mồ hôi

Nụ cười mỉm

Mừng rỡ khi kết thúc

Nếu như muốn phản bác, mời tải lên, bằng không không chấp nhận phản bác.

......

Mã Long vừa nhìn top, vừa khẳng định gật đầu: “Quả nhiên rất xinh đẹp! Lương Ca, các anh em, các cậu xem không?”

An Lương còn đang nói chuyện phiếm với Lý Tịch Nhan!

Giá trị nhan sắc của Lý Tịch Nhan cao tới 96 điểm, mỹ nữ bình thường mà có thể so với Lý Tịch Nhan sao?

An Lương không tin!

“Đang nói chuyện với bạn gái, không rảnh đâu!” An Lương đáp lại.

Trầm Thế Trung ngồi ở bên cạnh An Lương, cậu ta đáp lại nói: “Ăn cơm trước, huấn luyện quân sự quá mệt mỏi, bây giờ tôi đói quá rồi!”

Đồ ăn ở phòng ăn thứ hai không tệ, An Lương cùng Trầm Thế Trung cũng có thể tiếp nhận.

Còn nói cái gì mà thần hào ăn không quen nhà ăn?

Sợ không phải là tinh đi?

Mời tìm hiểu một chút mục tiêu nhỏ của lão Vương?

Hiểu rõ hơn chút nữa tiểu Vương?

Mấy người anh ta chắc chắn giàu có hơn An Lương, còn chưa biết kén ăn là gì.

Dù là các bạn bè của An Lương ở thủ đô, từng người một đều đã đi vào nhà ăn giá cả bình quân mấy ngàn, cũng có thể chấp nhận được quán nhỏ ven đường không biết tên.

Thần hào chứ không phải làm tinh!

Hơn nữa, An Lương có nhiều cái mục tiêu nhỏ, cách đẳng cấp thần hào còn kém xa lắm.

Lúc An Lương và tiểu Vương cùng bình tĩnh biểu thị, không biết đám thú cưng mua vé máy bay gì, chính là máy bay tư nhân mới vừa vặn bước vào cánh cửa thần hào.

Bốn người đã ăn xong cơm tối, khi mấy người anh ta trở lại phòng ngủ, điều hoà không khí trong phòng đã sớm làm cho nhiệt độ hạ thấp thoải mái dễ chịu.

“Sảng khoái!” Lữ Văn Sơn đắc ý nói: “Phơi nắng cả một buổi chiều, cuối cùng cũng được mát mẻ!”

Mã Long mở miệng nói: “Các cậu có ai tắm rửa không, nếu như không có, tôi đi tắm trước đây.”

An Lương từ chối: “Tôi còn đang nói chuyện phiếm, cậu đi tắm trước đi.”

Trầm Thế Trung cũng từ chối nói: “Mới ăn cơm xong, chơi ván game đã.”

An Lương tò mò hỏi thăm: “Đẳng cấp gì?”

“Ionia, siêu phàm đại sư!” Trầm Thế Trung đáp lại: “Nhưng mà là tìm người đánh hộ đánh lên, tôi chơi cũng chỉ chơi vực sâu đại loạn đấu.”

“......” An Lương giơ ngón tay cái lên, người này có chút kinh điển!

“Tôi kể cho cậu một cái phương pháp chơi, cậu đánh đường đơn hoặc đường giữa, tiếp đó trực tiếp đi tìm một người kỹ thuật thực lực mạnh mẽ trên livestream, kiểu như nam streamer đánh rừng đang hot ấy, lên điểm cũng tốt, trò chơi thể nghiệm cũng tốt, đơn giản thoải mái!” An Lương thể hiện kinh nghiệp chơi game của mình.

Trầm Thế Trung cũng giơ ngón tay cái lên với An Lương.

Cho nên suy nghĩ hai người kia đối với trò chơi chính là: Cậu cảm thấy tôi tìm người đánh hộ rất buồn nôn, tôi cảm thấy cậu muốn tìm đánh rừng rất buồn nôn?

Lữ Văn Sơn nhịn không được chen vào nói: “Các cậu không xem mỹ nữ bên cạnh lớp chúng ta sao?”

Lữ Văn Sơn cảm thấy hình như tư tưởng của An Lương cùng Trầm Thế Trung có vấn đề?

Trầm Thế Trung đáp lại nói: “Được rồi, được rồi, tôi cũng xem một chút.”

Sau khi nói xong, Trầm Thế Trung mở ra điện thoại xem xét page của trường, cậu ta nhìn thấy top thứ nhất thì lập tức ấn vào.

Không đến một phút, Trầm Thế Trung đã xem xong.

“Người anh em, cậu cảm thấy thế nào?” Lữ Văn Sơn hỏi thăm.

“Chỉ cái này?” Trầm Thế Trung bất lực chửi bậy: “Dựa theo tiêu chuẩn của tôi, nhiều nhất 8.5 điểm, trong đó 0.5 điểm là cho điểm vì tài nghệ trang điểm xuất sắc.”

“Nghiêm ngặt như thế sao?” Lữ Văn Sơn chửi bậy.

Trầm Thế Trung nhìn về phía An Lương nói: “Lương Ca, cậu xem một chút không?”

“Được, chờ một tí, đang trả lợi một tin tiếng Anh.” An Lương giao lưu với Lý Tịch Nhan, bây giờ dần dần đã biến thành dùng tiếng Anh, chủ yếu là giúp Lý Tịch Nhan học tập tiếng Anh.

Còn lúc nào mới có thể chân chính học ngoại ngữ cùng một chỗ?

Đừng nóng vội!

Cho dù Lý Tịch Nhan cho cơ hội, An Lương cũng muốn ăn trứng cá trước, cho dù như thế nào cũng phải ăn thêm một cái thẻ khen thưởng Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về mới có thể cùng Lý Tịch Nhan học tập ngoại ngữ.

Bằng không thì sao trở thành Đông ca được?

Tốt!

Lương Ca cấp độ thấp một chút, một cái thẻ khen thưởng Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về đại khái chính là trình độ mấy trăm vạn, Đông ca là thiệt hại mấy chục tỷ giá cổ phiếu?

An Lương sử dụng tiếng Anh trả lời tin nhắn của Lý Tịch Nhan, tiếp đó mở ra page của trường, tìm kiếm top hot, đột nhiên cậu cảm thấy hứng thú, nếu như giá trị nhan sắc đạt đến chín mươi điểm trở lên, đặc thù cũng có chín mươi điểm trở lên, có lẽ còn có thể trao đổi một chút kinh nghiệm ăn trứng cá?

Chương 223: Lương ca thật nghiêm khắc

Phòng ký túc xá 307.

An Lương nhìn nhìn cái top tân sinh đẹp nhất kia, tổng cộng năm cái ảnh chụp, nhìn từ ảnh chụp thì cũng tạm được, ít nhất dễ nhìn hơn Bạch Tinh Tinh một chút.

Nhưng mà An Lương phát hiện một vấn đề!

Những hình này xác định không phải sắp xếp để chụp sao?

Mỗi một tấm ảnh chụp đều được chụp rất kỹ càng, mỗi tấm của Tống Tuyết Yên đều rất đẹp, nhưng nhìn thế nào như thế nào cũng giống Tống Tuyết Yên phối hợp để chụp nha?

“Phối hợp để chụp?” An Lương hỏi.

Trầm Thế Trung cũng tán thành: “Tôi cảm thấy cũng là phối hợp chụp. Chắc cô ta là cố ý tăng thêm độ hot của mình trên page trường.”

Lữ Văn Sơn nghi ngờ nói: “Làm như vậy có chỗ tốt sao?”

“Đương nhiên là có!” Trầm Thế Trung đáp lại.

Mã Long vừa vặn từ phòng vệ sinh đi ra, cậu ta vểnh tai.

“Tăng thêm độ hot ở trên page của trường, tự nhiên là vì thanh danh, danh tiếng càng lớn, lợi ích đến cũng càng nhiều, tỉ như nói tranh cử ủy viên, thậm chí là tranh cử hội học sinh sau này, dù sao thì lúc nào mỹ nữ cũng nhận được ưu ái, đúng không?” Trầm Thế Trung nói rõ.

Lữ Văn Sơn bất lực phản bác, giống như có chút đạo lý?

Trầm Thế Trung tiếp tục nói: “Chi phí để tăng độ hot trên page trường quá thấp, một cái top, một cái bức ảnh cố ý chụp là có thể thu được danh tiếng tốt, vì cái gì lại không làm?”

An Lương cũng đồng ý với phân tích của Trầm Thế Trung.

“Đúng rồi, Lương ca, cậu cho bao nhiêu điểm?” Trầm Thế Trung tò mò hỏi thăm.

An Lương đáp lại nói: “Bởi vì chưa từng gặp qua người thật, chỉ dựa vào ảnh chụp mà nói, tôi đoán bừa 80 điểm! Đúng rồi, điểm tiêu chuẩn của tôi là 100 điểm.”

Trầm Thế Trung cười hà hà: “Nhận xét của chúng ta không khác nhau lắm.”

Lữ Văn Sơn chửi bậy: “Các cậu cũng quá nghiêm khắc đi?”

An Lương đáp lại nói: “Bạn gái của tôi còn đẹp hơn cô ta nhiều!”

Trầm Thế Trung nhắc nhở: “Lộ rồi nhá!”

“......” Lữ Văn Sơn bất lực chửi bậy.

Cuối cùng Mã Long cũng ý thức được vì sao Trầm Thế Trung lại nói An Lương bại lộ, đối với người thành thật mà nói, Mã Long cảm thấy tư tưởng của mình nhận phải đả kích.

An Lương dùng máy quét quan hệ giao tiếp để xem xét tin tức của Tống Tuyết Yên.

......

Tống Tuyết Yên:

Tuổi: 19

Chiều cao: 169cm

Cân nặng: 51kg

Giá trị nhan sắc: 81

Dáng người: 89

Đặc thù: 70

Thiện cảm: 95

......

Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng bày ra thông tin của Tống Tuyết Yên, An Lương đã không có sức chửi bậy, đánh giá giá trị nhan sắc cùng đoán bừa không có khác nhau quá nhiều, chỉ có kém một điểm mà thôi.

Về phần dáng người cùng dự đoán trong lòng An Lương cũng không có sự khác biệt quá lớn.

Nhưng điểm đặc thù có vẻ quá mức nha?

Trước khi An Lương xem bài viết kia, cậu lại nghĩ có khả năng được thẻ ban thưởng Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về hay không, bây giờ xem cái điểm đặc thù này, Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về là không thể nào!

Kiếp sau đi!

Còn độ thiện cảm 95 là loại chuyện quá mức quỷ dị, An Lương biểu thị quá giật mình, cậu cũng không biết Tống Tuyết Yên có được hay không?

Dựa vào cái gì mà tận 95 điểm độ thiện cảm?

Loại độ thiện cảm này có ý nghĩa như thế nào, trong lòng An Lương là một mảnh hoang mạc!

Tốt rồi!

Tổng hợp đặc thù và thiện cảm lại, lại thêm tình huống An Lương lộ ra chuyện tường năng lượng Tesla đời thứ hai trên page trường, cho nên độ thiện cảm như vậy cũng không có vấn đề gì đi?

“Anh em nhà mình, không quan trọng bại lộ hay không bại lộ, các cậu cũng không thể bán đứng tôi đi?” An Lương vui đùa.

Trầm Thế Trung biểu thị muốn chuồn: “Quấy rầy rồi, tôi cảm thấy vợ của Nhị Thứ Nguyên tốt hơn!”

Lữ Văn Sơn tự nhiên biểu thị sẽ không bán đứng An Lương.

“Chúng ta là hán tử Đông Sơn tuyệt không bán đứng huynh đệ!” Mã Long lời thề son sắt hứa hẹn.

Thật ra mấy người bọn họ cũng không có cơ hội bán đứng An Lương.

......

Kì huấn luyện quân sự một ngày một ngày đi qua, từ khi huấn luyện quân sự, An Lương phát hiện biến hóa của mình, tỉ như nói trên phương diện tư thế đứng, trải qua rèn luyện huấn luyện quân sự, tư thế đứng của An Lương càng có tinh thần, nhìn càng có hình tượng khí chất tốt hơn.

Thời gian huấn luyện quân sự nhanh chóng trôi qua, đảo mắt đã là buổi chiều ngày cuối cùng.

Huấn luyện quân sự của học viện kinh tế Thiên Phủ tương đối đơn giản, không có nghi thức kết thúc lòe loẹt nào, càng không có khả năng có tiệc tối chúc mừng gì đó, thậm chí nghi thức kiểm duyệt cũng là toàn thể tân sinh đi trận bước, thông qua đài thủ lĩnh mà thôi.

Ngày mười hai tháng chín, sáu giờ chạng vạng tối, huấn luyện quân sự kết thúc hoàn toàn.

‘Tinh!’

‘Chúc mừng ký chủ hoàn thành kỳ huấn luyện quân sự của tân sinh khi nhập học, ký chủ sẽ thu hoạch được những ban thưởng sau.’

‘Ban thưởng một: một gói quà ngẫu nhiên’

‘Ban thưởng hai: một gói quà đặc thù’

‘Ban thưởng ba: Vầng sáng Đứng Như Tùng

......

Vầng sáng Đứng Như Tùng:

Vầng sáng bị động cung cấp cho ký chủ hình tượng dáng vẻ tốt hơn, khiến cho ký chủ càng có khí chất.

......

An Lương nhìn ban thưởng của Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, ban thưởng hạng thứ ba không tệ, làm cho cậu càng có khí chất?

May mắn An Lương không làm chuyện gì có ý đồ xấu.

Tỉ như thông qua sức mạnh đồng tiền làm một tờ giấy khám ở bác sĩ gì đó, sau đấy trốn tránh huấn luyện quân sự?

Nếu như trốn tránh huấn luyện quân sự, bây giờ há có thể có ban thưởng, đúng không?

Số mệnh gì đó, đều có nhân quả?

‘Ký chủ có mở ra ban thưởng thứ nhất và ban thưởng thứ hai hay không?’ Hệ thống phát ra nhắc nhở.

‘Mở đi’ An Lương đáp lại.

Có ban thưởng chả mở!

Giữ lại gói quà làm gì?

An Lương cũng thích cảm giác mở gói quà, dù sao những ban thưởng không biết trước rất kích động.

Đương nhiên, nếu như Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng tặng cho cậu ban thưởng thể nghiệm cực hạn, An Lương cảm thấy mình rất ủy khuất.

Chương 224: Hình như Lương ca đẹp trai lên

Rút thưởng lúc nào cũng rất vui vẻ!

Nếu như rút trúng thưởng lớn, vậy thì càng vui vẻ.

Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng mở gói quà ngẫu nhiên ra trước.

‘Tinh!’

‘Chúc mừng ký chủ thu được Cơ hội thương nghiệp một lần .’

‘Cơ hội thương nghiệp một lần: Mời ký chủ kiên nhẫn chờ đợi, cơ hội thương nghiệp một lần sắp xuất hiện, hệ thống sẽ phát ra nhắc nhở lần nữa.’

Gói quà ban thưởng này khó mà nói, ít nhất trước khi cơ hội thương nghiệp xuất hiện, An Lương biểu thị không cách nào đánh giá đối với phần thưởng này.

Nhưng mà cho dù như thế nào cũng hơn hẳn so với thể nghiệm cực hạn đi?

Chờ mong gói quà đặc thù!

Xác suất gói quà đặc thù xuất hiện quá thấp, chắc là có thể có đồ tốt!

‘Tinh!’

‘Chúc mừng ký chủ thu được thuộc tính đặc biệt: 3 điểm Giá trị nhan sắc .’

‘Trải qua ma luyện ở huấn luyện quân sự, ký chủ hoàn thành lột xác nhất định, cho dù là khí chất, hay là tâm tính, cũng được nâng cao, giá trị nhan sắc của ký chủ sẽ được nâng cao trong ba tháng.’

An Lương nhìn thấy ban thưởng của gói quà đặc thù, suýt chút nữa thì cậu cười ra tiếng!

Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng muôn năm!

Gói quà đặc thù muôn năm!

Đánh giá giá trị nhan sắc của An Lương đạt đến 70 điểm, số điểm này cũng đã không thấp, đã đạt đến trình độ hiếm có khó tìm, nhưng mà có thể nắm giữ giá trị nhan sắc cao hơn, chẳng lẽ không được sao?

Về sau nghĩ biện pháp thu được càng nhiều gói quà đặc thù, tiếp đó tranh thủ mở ra càng nhiều ban thưởng!

Chín giờ tối, phòng ngủ 307.

An Lương thanh toán phí quay cho Lỗ Duy Triết trên wechat, biên tập, cùng với chế tác hậu kỳ sau này, mấy người bọn họ sẽ hoàn thành trong ba ngày Trung thu, nếu như An Lương nghiệm thu thông qua, mới có thể thu được 1 vạn tệ ngoài định mức ước định.

Thời gian tám ngày rưỡi, tiểu đoàn đội bảy người quay, cuối cùng chi phí là 9800 tệ, An Lương sảng khoái trực tiếp chuyển khoản trên WeChat.

An Lương lại thanh toán chi phí mua nước khoáng cùng với dầu gió Hoắc Hương Chính, tổng cộng mua hết 1036 chai nước suối, cùng với bốn hộp dầu gió Hoắc Hương Chính.

Nước khoáng thì 2 tệ một chai, chi phí là 2072 tệ; Bốn hộp dầu gió Hoắc Hương Chính vừa tròn 100 tệ, lại thêm chi phí tài nguyên nhân lực một ngày 80 tệ nữa, tổng cộng là 2812 tệ.

Dù là ông chủ của siêu thị nhỏ biểu thị xóa đi số lẻ, An Lương cũng thanh toán không thiếu một đồng.

Ưu đãi?

Không tính số lẻ?

Nói đùa!

Chỉ có 12 tệ tiền lẻ thì tính là gì?

‘Tinh!’

‘Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên tiến công ủy viên đời sống.’

‘Tổng hợp tính toán hạn mức cơ sở: 21.632 tệ.’

‘Tổng hợp tính toán độ hoàn thành nhiệm vụ hệ số: 8.5’

‘Tổng hợp thống kê hệ số mức độ hài lòng: 39.8’

Tổng tham gia và số người của nhiệm vụ lần này, trừ An Lương ra, hệ số thiện cảm cao nhất là 40, cho nên trong thời gian tám ngày rưỡi huấn luyện quân sự, vẻn vẹn chỉ tổn thất 0.2 hệ số thiện cảm.

Không thể không nói hành động của An Lương rất thích hợp!

Khi An Lương đổi một loại phương thức mang lại lợi ích cho mọi người, tất cả mọi người sẵn sàng tiếp nhận, dù là có người hoài nghi, nhưng cũng có thể tiếp nhận sắp xếp như vậy.

Tỉ như Bạch Tinh Tinh chắc có lẽ cũng đoán được nội tình.

Nhưng mà Bạch Tinh Tinh vẫn có thể tiếp nhận, hơn nữa hệ số thiện cảm là max điểm.

Hệ số độ hoàn thành của nhiệm vụ, chắc là bao hàm toàn bộ huấn luyện quân sự, từ khi huấn luyện bắt đầu, mãi cho đến khi huấn luyện quân sự kết thúc, thời gian tám ngày rưỡi tương ứng với hệ số 8.5.

‘Đánh giá kết thúc, nhiệm vụ lần này thu hoạch ban thưởng: 7.318.105 tệ, xin hỏi ký chủ có rút tiền hay không?’

‘Đặc biệt nhắc nhở, nguồn vốn ban thưởng hoàn tiền lần này tại thị trường chứng khoán Mỹ, thông qua chuyển khoản tại công ty đầu tư An Tâm, tài chính an toàn đáng tin, xin ký chủ yên tâm.’

‘Giữ lại 700 vạn tài chính ở công ty đầu tư An Tâm, tài chính còn lại thì chuyển tới tài khoản của tôi.’ An Lương phát ra mệnh lệnh.

Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng phản hồi đang chấp hành tin tức, An Lương cũng gửi tin nhắn cho Phạm Bình và Lý Cương, chứng minh có tài chính chuyển đến tài khoản công ty.

Sau khi món tài chính này xoay qua chỗ khác, trong hạng mục tài chính của công ty đầu tư An Tâm tổng cộng đã vượt qua 1.4 cái mục tiêu nhỏ!

An Lương vốn cho là kết thúc năm nhất mới có thể đột phá một cái mục tiêu nhỏ, bây giờ đã vượt qua mục tiêu nhỏ rồi.

Hơn ba mươi vạn đi vào trong tài khoản của An Lương, làm cho tiêu phí trước đây của An Lương, bao gồm tiêu phí cho hệ thống năng lượng Tesla đời thứ hai toàn bộ đều một lần nữa thu hồi lại.

“Chức thấp không dám quên nỗi lo nước nhà, dù là không người biết ta!”

Tiếng chuông điện thoại di động của An Lương reo lên, cậu liếc mắt nhìn tên người gọi đến là bố mình, chợt nhớ ra ngày mai là tết Trung thu, chắc là gọi cậu trở về đoàn viên Trung thu?

Dù sao Thiên Phủ cũng chỉ cách Thịnh Khánh có hơn 300 km, nếu như ngồi tàu cao tốc thì chỉ cần hơn một giờ.

Trong vùng thành phố chính của Thịnh Khánh, nếu như vô tình gặp phải tình huống kẹt xe, giao thông ách tắc cũng phải hơn một giờ.

Cho nên khoảng cách giữa Thiên Phủ và Thịnh Khánh, căn bản không phải là khoảng cách gì cả.

Trước khi An Lương nghe điện thoại, cậu âm thầm cân nhắc rốt cục có muốn trở về hay không, nếu như trở về, chắc cậu phải tìm tiểu hồ ly tinh tiến hành giao lưu mỹ thực, nếu như ở lại Thiên Phủ thì cậu chuẩn bị sắp xếp một chút thẻ hoàn tiền mua bất động sản sơ cấp, thuận tiện tìm một chút đồ ăn ngon ở Thiên Phủ.

Còn rốt cục là trở về hay là ở lại Thiên Phủ, An Lương chuẩn bị nghe điện thoại, xem An Thịnh Vũ nói như thế nào.

An Lương vuốt màn hình nghe điện thoại, cậu chưa nói chuyện đã thấy An Thịnh Vũ nói luôn.

“Con à, ngày mai sẽ là Trung thu, từ Thiên Phủ trở về chỉ hơn một giờ.” An Thịnh Vũ nói.

Nghe đến đó, khóe môi An Lương vểnh lên, chắc là Tôn Hà nhớ cậu đi?

Mới xa có mấy ngày thôi mà!

Thật là!

Khiến cho cậu còn có chút ngượng ngùng!

An Thịnh Vũ nói tiếp: “Nếu như con trở về, lúc nào cũng có thể trở về, không cần đúng vào tết Trung thu mới trở về, bố và mẹ của con đã đặt trước vé máy bay đi đảo Ba Li.”

???

An Lương biểu thị bản thân có rất nhiều dấu chấm hỏi!

Cho nên cậu vừa mới suy nghĩ nhiều?

Cậu là ai?

Cậu ở đâu?

Vì sao cậu lại nghe điện thoại?

Chương 225: Học cả phân tích tâm lý học cơ á?

An Thịnh Vũ tiếp tục nói: “Lúc bố và mẹ con kết hôn, điều kiện kinh tế không được tốt, đến lúc điều kiện kinh tế đỡ hơn rồi, lại ngay lúc có con, sau đó mẹ con lại luôn phải chăm sóc con, bây giờ con học đại học rồi, cuối cùng mẹ cũng có thời gian, bố muốn bù đắp cho mẹ, nên tết Trung Thu lần này, bố tính đưa mẹ đến đảo Bali để chụp lại ảnh cưới.”

“Bố à, cố lên!” Trong lòng An Lương xúc động, cậu nhớ lại sự chăm sóc ngày nào mà mẹ Tôn Hà dành cho mình, tuy là miệng khó chịu, nhưng lần nào có đồ ăn ngon mà bà không phải để cho cậu ăn trước chứ?

“Ừ, cúp máy trước nha, đến lúc bố mẹ về rồi, nếu như con nhớ nhà, thứ sáu có thể về, chủ nhật rồi lại đi.” An Thịnh Vũ nói.

“Dạ vâng.” An Lương trả lời: “Tết trung thu vui vẻ nhé bố!”

“Trung thu vui vẻ!” An Thịnh Vũ đáp lại.

Sau khi An Thịnh Vũ cúp máy, An Lương lập tức gọi điện thoại ngay cho Tôn Hà, sau khi Tôn Hà nhấc máy, bà mở miệng trước: “Chuyện gì vậy?”

“Mẹ, Tết trung thu vui vẻ!” An Lương nói một cách rất chân thành.

Tôn Hà ngây người ra chốc lát, sau đó nhẹ nhàng nói: “Con trai, Tết trung thu vui vẻ!”

“Con cúp máy trước nha, chúc bố mẹ đi nghỉ dưỡng vui vẻ.” Sau khi An Lương nói xong thì cúp luôn điện thoại.

Đợi An Lương cúp máy, Thẩm Thế Trung hỏi rằng: “Trung thu không về à?”

“Ừ, bố mẹ đi đảo Bali, tôi ở lại Thiên Phủ đây.” An Lương trả lời: “Cậu về hả?”

“Không về! Khó khăn lắm mới chạy thoát, sao mà tôi lại về cơ chứ?” Thẩm Thế Trung trả lời.

Mã Long là người tỉnh Đông Sơn, tất nhiên là không về được.

“Tôi phải về, còn phải về quê, xin lỗi anh em nhé, tết trung thu không ở cùng mọi người được rồi.” Lữ Văn Sơn nói.

“Quê tôi ở thành phố rượu Giang Dương, lúc tôi quay lại sẽ mang theo mấy chai rượu tinh túy của địa phương, bốn anh em mình nội chiến.”

An Lương cười như không cười nhìn Lữ Văn Sơn.

Trầm Thế Trung liếc mắt hừ nhẹ.

Mã Long chê bai nói: “Thôi cậu đừng có mà nổ nữa! Đợt trước ở quán lẩu Ngon Lại Tới, tôi mà không cứu cậu thì Trần Lạc đã chuốc cho cậu chết rồi, còn ở đó mà bốn anh em nội chiến, cậu mới là thằng em đấy!”

Lữ Văn Sơn nịnh nọt nhìn qua Mã Long: “Anh Quán quân, ý em là tụi mình hay đấu hai hai, hai người mình một đội, hai người kia một đội.”

“Cậu chắc chứ?” Trầm Thế Trung hỏi vặn lại.

“Chắc!” Lữ Văn Sơn trả lời một cách hùng hồn: “Này chàng trai, tôi biết cậu uống được, nhưng anh Quán quân cũng uống được, tôi tin anh Quán quân hơn.”

Dù gì Mã Long cũng là người có thân hình như con khủng long, Trầm Thế Trung thì nhìn như tên bám váy phụ nữ, cả một kỳ quân sự mới đây, cậu ta dùng mất 3 lọ kem chống nắng để mà không đen đấy, sao mà tin được?

So sánh theo hình tượng của hai người thì đúng ra An Lương cũng nên cho rằng Mã Long phải nhỉnh hơn chứ!

“Ít nhiều gì tôi cũng uống được một chút, An Lương hoàn toàn không uống được, nên tôi thấy tỷ lệ thắng của chúng tôi cao hơn!” Lữ Văn Sơn nói một cách đắc ý.

An Lương ngơ ngác, cậu không uống được sao?

Thằng em út Lữ Văn Sơn này không biết có phải là chưa trải qua bài kiểm tra rượu bia nên nghĩ là tửu lượng của An Lương kém đấy chứ?

“Anh Lương, cậu thấy sao?” Lữ Văn Sơn hỏi An Lương.

An Lương nghĩ mình là người chính nghĩa, nhất định phải dạy cho Lữ Văn Sơn biết hiểm ác của xã hội, đợi chút nữa sẽ làm ngay!

“Không có vấn đề!” An Lương đáp: “Nhưng chúng ta phải thêm điều kiện cược.”

“Điều kiện cược gì?” Lữ Văn Sơn hỏi vặn lại.

An lương trả lời: “Đã chơi thì phải chơi tới cùng, cược vệ sinh phòng ngủ 1 tháng, bên thua sẽ làm vệ sinh phòng ngủ 1 tháng liên tục, hơn nữa mỗi ngày đều phải quét dọn, thấy sao?”

“Quào, không phải chứ Lương ca, cậu đang hù dọa mọi người đấy à?” Lữ Vân Sơn cho là An Lương chỉ đang là thùng rỗng kêu to mà thôi.

“Vậy cược nhé?” An Lương nhìn Lữ Văn Sơn.

“Chàng trai, cậu chấp nhận chứ?” Lữ Văn Sơn nhìn sang Trầm Thế Trung.

Trầm Thế Trung nhìn sang Mã Long: “Quán quân, cậu thấy sao?”

Mã Long gãi đầu: “Tôi đổi đồng đội khác được không? Hai đứa mình một đội nhé bạn hiền?” Cả ba người còn lại đều thả cho Mã Long một cái lườm chết người, không ngờ chàng trai mắt to mày rậm này lại là người như thế đấy!

Lữ Văn Sơn chê bai nói: “Anh quán quân, xem như tôi nhìn nhầm người rồi!”

Mã Long vẫn gãi đầu: “Vậy được thôi, tôi với Văn Sơn một nhóm, cược thì cược, một tháng thì một tháng, bia hay là rượu?”

Lữ Văn Sơn trả lời: “Rượu thì sao?”

Trầm Thế Trung gật đầu: “Tôi không vấn đề!”

Ba người nhìn sang An Lương.

“Tôi cảm thấy vấn đề không lớn.” An Lương trả lời.

Sau khi An Lương đồng ý, Lữ Văn Sơn cười: “Ha ha, Lương ca, kế khích tướng của cậu bị tôi biết rồi nha, nếu như vừa nãy cậu đồng ý luôn thì có lẽ tôi còn lo lắng, nhưng cậu lộ ra chân tướng rồi!”

“Ủa?” An Lương thắc mắc: “Tôi lộ ra sơ suất gì?”

“Thứ nhất! Lương ca, cậu không nên dùng kế khích tướng, tăng đặt cược lên nhiều như vậy, trong góc độ tâm lý học, đây là hù dọa, từ đó mà làm đối thủ sợ hãi rút lui!” Lữ Văn Sơn giải thích.

“Thứ hai! Vẫn là phân tích từ góc độ tâm lý học, Lương ca, lúc mà cậu hỏi được không, hai tay cậu nắm chặt, dưới góc độ tâm lý học, đây là biểu hiện của căng thẳng và lo lắng. Nên là tôi phải cược ván này, tôi với Quán quân thắng chắc rồi!” Lữ Văn Sơn nói một cách tự tin, dường như đã nắm phần thắng trong tay.

Trầm Thế Trung ở một bên đột nhiên mở miệng: “Tôi nghĩ là cậu nên nghĩ lại, những biểu hiện này có phải cậu ta cố ý để cậu nhìn thấy không?”

Chương 226: Gói quà Trung Thu đặc biệt!

Trong phòng ký túc 307, sau khi Lữ Văn Sơn phân tích một cách cẩn thận xong, Trầm Thế Trung đột nhiên đâm một dao.

“Ơ?” Lữ Văn Sơn ngơ ngác nhìn Trầm Thế Trung.

Cách đối nhân xử thế của An Lương trong mắt Trầm Thế Trung là rất tốt, chỉ nội việc lắp đặt hệ thống tường năng lượng Tesla đời thứ 2, An Lương đã ôm trách nhiệm trước, cho là bộ hệ thống này là lựa chọn tiêu thụ của cậu.

Sau đó An Lương lại cùng dọn dẹp phòng ký túc với mọi người, xóa bỏ khó chịu cuối cùng trong lòng mọi người, trở nên thân thiết với mọi người.

Chỉ riêng điểm EQ mà An Lương lộ ra trong chuyện này, với lại cách xử lý công việc đã khiến Trầm Thế Trung không tin rằng An Lương có thể lộ ra những sai sót mà mà Lữ Văn Sơn đã nói.

“Tôi cảm thấy những sơ suất mà lúc nãy cậu nói Lương ca lộ ra, thực ra toàn là những sai sót mà cậu ta cố tình lộ ra cho cậu xem mà thôi.” Trầm Thế Trung nói rõ.

“Cậu nghĩ Lương ca ở tầng thứ nhất, cậu ở tầng thứ hai, cậu phát hiện ra sai sót của Lương ca, nhưng thực tế Lương ca ở tầng thứ ba, những sai sót mà cậu phát hiện ra đều là do Lương ca cố tình để cậu phát hiện, từ đó để cậu tin tưởng vào phán đoán của mình mà thôi.” Trầm Thế Trung tiếp tục nói.

Lữ Văn Sơn nhìn qua An Lương: “Không phải chứ Lương ca?”

An Lương cười gật đầu: “Thực ra là đúng, trước mặt diễn viên liên minh lâu năm như tôi, nhóc con cậu hơi non rồi, tôi cố tình đấy.”

“Tôi” Lữ Văn Sơn không biết nói gì, nhìn An Lương: “Đợi tôi nghỉ lễ về, chúng ta làm một trận rồi nói tiếp!”

“Không có vấn đề!” An Lương gật đầu khẳng định: “Tìn hiểu chút về thần rượu Thịnh Khánh không?”

“Tôi tin cậu mới lạ!” Lữ Văn Sơn thể hiện sự ngoan cố cuối cùng.

Mọi người nói chuyện phiếm một chút, rồi ai nấy chơi điện thoại, chơi game của mình, An Lương rảnh rỗi xem livestream của Dương Mậu Di, livestream của tiểu hồ ly tinh này vẫn như cũ, chẳng được gì cả, cậu cũng không có ý định tặng quà.

0 giờ sáng.

An Lương đang học kiến thức liên quan đến chứng khoán Mỹ, Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đột nhiên lại ra tín hiệu.

‘Hôm nay là Tết Trung Thu, chúc ký chủ Tết trung thu vui vẻ, Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng sẽ tặng cho ký chủ một gói quà chúc phúc!’

‘Gói quà chúc phúc Tết Trung Thu: trước khi ký chủ mở ra, vui lòng hoàn thành một việc mà ký chủ cảm thấy có ý nghĩa trong tết trung thu.’

‘Chú ý đặc biệt: phần thưởng của món quà chúc Tết Trung Thu, sẽ có liên quan đến việc làm ý nghĩa mà ký chủ hoàn thành.’

An Lương kiểm tra tin nhắn mà Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng gửi tới. Tết Trung Thu còn có gói quà chúc phúc nữa à, đúng là Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng.

Còn về việc có ý nghĩa…

An Lương âm thầm suy nghĩ, làm việc có ý nghĩa trong Tết Trung Thu hả?

7 giờ sáng, An Lương lại một lần nữa ra dậy đúng giờ, ba cậu bạn cùng phòng đúng là còn đang ngủ, dù gì tối qua bọn họ chắc cũng phải hai ba giờ mới ngủ đi?

Sau khi rửa mặt sơ qua, An Lương đến căng tin số hai, tuy rằng số tiền An Lương đang nắm trong tay đã quá một mục tiêu nhỏ, nhưng cậu không có bệnh hoàng tử hống hách gì cả, không cảm thấy ăn đồ ăn căng tin có vấn đề gì.

Đối với An Lương mà nói, trong nhà hàng Michelin đẳng cấp với số tiền trung bình hơn vạn, cậu có thể bình tĩnh ung dung mà ăn uống, ăn căng tin như sinh viên bình thường cậu cũng có thể đối mặt thản nhiên.

Trong tư tưởng của An Lương không phải vì có tiền là cậu phải ăn sung mặc sướng, một bữa ăn sáng cũng phải phải thiết kế riêng hoặc là đầu bếp đẳng cấp gì đó nấu mới được.

Cái đó là làm màu được chứ?

Trong căng tin số hai, An Lương lại gặp Bạch Nguyệt lần nữa. Người này lại ăn cháo trắng và một cái màn thầu, cộng thêm moịt bát dưa chua miễn phí, bữa ăn như thế này chỉ cần một tệ mà thôi.

Nhưng bữa ăn như vậy hoàn toàn không có dinh dưỡng!

Kỳ vọng dinh dưỡng từ cháo trắng và màn thầu hả?

Bạch Nguyệt chỉ cao 1m55, cân nặng chưa tới 40 kg, đều là có nguyên nhân cả!

An Lương vẫn gọi hai phần há cảo, bốn quả trứng luộc và một bát cháo bát báo như thường lệ, cậu bưng khay đồ ăn đến trước mặt Bạch Nguyệt, xem thuộc tính của Bạch Nguyệt trước, độ hảo cảm của người này lại tăng lên hai điểm, từ 60 điểm thành 62 điểm rồi.

“Bạn học Bạch Nguyệt, mình có chuyện muốn nhờ cậu!” An Lương chủ động nói.

Bạch Nguyệt vốn cúi đầu, cô biết An Lương là ai, cũng biết An Lương rất có tiền, vì chuyện mà An Lương lắp máy lạnh hơn 20 mấy vạn ở trên trang của trường, cô cũng biết.

Trong mắt Bạch Nguyệt, cô và An Lương là người của 2 thế giới khác nhau, nên lúc mà An Lương bước qua, Bạch Nguyệt vẫn đang cúi đầu ăn cơm, cô không cảm thấy mình có thể có giao thiệp gì với An Lương.

Nghe An Lương có việc phải nhờ mình, cô mới ngẩng đầu lên nhìn An Lương.

“Đây đây đây, ăn há cảo trước, trứng gà cũng cho cậu, hối lộ cậu trước rồi mình mới dễ nói chuyện.” An Lương nói một cách rộng rãi.

Nếu người khác mời Bạch Nguyệt ăn đồ ăn, chắc chắn Bạch Nguyệt sẽ từ chối, nhưng cô không từ chối An Lương, bởi vì cô không cảm thấy An Lương có ý gì là xem thường cô, hoặc là chế giễu cô cả.

Tâm tư của Bạch Nguyệt rất nhạy cảm, điều kiện gia đình của cô đúng là rất tệ, từ đó tạo nên tâm lý cực kỳ tự ti của Bạch Nguyệt.

Có thể cô cảm thấy thế giới của mình và An Lương cách xa nhau quá, căn bản là cô không cảm thấy An Lương có gì xem thường cô, nên cô cứ ăn trong âm thầm, giống y chang như lần trước.

Chương 227: Vì sao không thể làm một thần hào mang năng lượng tích cực

Phòng ăn số 2, An Lương nhìn Bạch Nguyệt bắt đầu ăn, cậu lộ ra nụ cười: “Bạn học Bạch Nguyệt, sau khi ăn xong, chúng ta add WeChat, mình cần bạn giúp mình một chuyện.”

An Lương nhỏ giọng: “Hôm nay là lễ trung thu, lát nữa mình muốn đi trại trẻ mồ côi Vị Vu ở Tây Phố, tặng một vài món quà trung thu cho những đứa trẻ kia.”

Trong mắt Bạch Nguyệt lộ ra vẻ kinh ngạc.

An Lương nâng tay phải lên, miệng phát ra tiếng “xuỵt” ý không được nói: “Mình hi vọng bạn học Bạch Nguyệt giữ bí mật chuyện này, mình cũng không cần tiến hành tuyên truyền chuyện này, hiểu chưa?”

Bạch Nguyệt trầm mặc gật đầu, cô không hiểu tại sao An Lương muốn làm như thế.

Thực ra có hai nguyên nhân.

Thứ nhất, đương nhiên là nhận được thông báo của hệ thống nhân sinh là phát quà Trung thu.

Nguyên nhân thứ hai chính là lúc ở Đế Đô, những người nhìn thì là một đám gia hỏa công tử bột, lúc đua xe lại cùng nhau tiến hành làm từ thiện.

Điểm này khiến An Lương cực kỳ xúc động!

Vì lẽ đó cậu quyết định làm một chút chuyện có ý nghĩa ở lễ Trung thu, chính là đưa một phần quà Trung thu cho những đứa nhỏ đáng thương.

Bất luận những người khác nhìn chuyện này thế nào thì An Lương cũng tràn ngập lòng thương hại đối với những đứa trẻ bị vứt bỏ và tàn tật.

Còn về lý do mang theo Bạch Nguyệt?

Tại sao nhất định phải có lý do?

Nếu như nhất định phải có lý do, An Lương cũng có lòng thương hại đối với Bạch Nguyệt, có được không?

Trong lòng cậu thương cảm với hoàn cảnh của cô gái gầy yếu mẫn cảm này.

Thần hào thì không thể có lòng thương hại sao?

Thần hào nhất định phải ăn chơi chè chén à?

An Lương có phương thức sống cuộc sống của chính mình, cậu có thể tiêu phí mấy chục vạn trong một đêm ở Thập Tam Tiên Sinh ở Đế Đô, cũng có thể ăn một bữa sáng mười mấy đồng tiền ở căng tin số 2.

Lúc Bạch Nguyệt ăn cơm, An Lương vừa ăn vừa làm việc trên điện thoại.

Gần mười phút sau, Bạch Nguyệt ăn xong một lồng bánh bao hấp thuận tiện ăn xong cả hai quả trứng gà, cô lấy một quyển từ điển tiếng Anh to bằng lòng bàn tay ra yên lặng xem, thuận tiện chờ An Lương.

An Lương lại gần như mười phút sau mới ăn xong bữa sáng, cậu nói: “Bạn học Bạch Nguyệt, chúng ta đi thôi.”

Bạch Nguyệt yên lặng đứng dậy.

An Lương đi ở phía trước, Bạch Nguyệt theo ở phía sau, hai người cùng đi đến cổng trường học, An Lương cũng không lái Ferrari 488 Pista, cậu chỉ muốn tặng quà Trung thu cho bọn nhỏ, cũng không cần khoe khoang với Bạch Nguyệt là cậu có một chiếc xe Ferrari thể thao.

Khoe khoang một chiếc xe Ferrari 488 Pista là có ý gì?

Nếu như nhất định phải khoe thì lôi giấy tờ công ty đầu tư An Tâm, công ty quản lý tài chính, và thực tế số người nắm giữ ra càng không phải là rung động hơn sao?

Ra khỏi trường học, một chiếc Audi A4L màu đen nháy đèn đôi ở ven đường, An Lương đi qua, chiếc xe này là cậu vừa mới thuê thông qua điện thoại di động, ngày hôm nay chính là xe của cậu.

Vốn là An Thịnh Vũ muốn mua cho cậu một chiếc, nhưng mà An Lương không nhận, cậu chuẩn bị tự mình đi xem triển lãm xe ở Thiên Phủ, cậu thích Audi Q8, nếu như giá cả có ưu đãi thì càng tốt!

Xưa nay An Lương đều cảm thấy Audi không đáng giá, mà sách lược định giá của Audi quá ghê tởm, bắt đầu định giá cao, qua mấy tháng lại ưu đãi giảm 20%, thế này không phải là kẻ đáng ghét sao?

Không phải An Lương keo kiệt, mà là cảm thấy bị ủy khuất!

Ông chủ Mã đã nói rồi, bị ủy khuất là không được!

“Bạn học Bạch Nguyệt, bên này!” Sau khi An lương xác định xe với nhân viên công ty taxi thì gọi Bạch Nguyệt.

Bạc Nguyệt đi tới, cô đàng hoàng ngồi vào ghế sau.

Đương nhiên An Lương là người đảm nhiệm tài xe, cậu vừa lái xe vừa nói: “Bây giờ chúng ta đi siêu thị, lát nữa bạn giúp mình tham khảo một chút, chúng ta phải tặng quà Trung thu gì cho bọn nhỏ.”

“Ồ!” Bạch Nguyệt đáp lại.

“Xì!” An Lương đột nhiên nói: “Hóa ra cậu không câm à?”

Sắc mặt Bạch Nguyệt đỏ bừng.

An Lương vẫn có chừng mực, cậu lựa chọn siêu thị mà không chọn nơi bán sỉ, lý do rất đơn giản, đồ trong siêu thị đúng là hơi đắt một chút, nhưng con đường nhập hàng tương đối đảm bảo, tình huống ở chợ bán sỉ thì ai biết được?

Trong siêu thị Huệ Vĩnh, An Lương thông qua hệ thống phục vụ liên hệ được với người phụ trách siêu thị Phùng Kiệt, hai bên tiến hành thương lượng sơ bộ.

“Quản lý Phùng, tôi cần mua một lượng lớn hàng hóa, tôi hi vọng các anh có thể cung cấp dịch vụ giao hàng, được chứ?” An Lương đề ra yêu cầu của chính mình.

Phùng Kiệt hỏi ngược lại: “Xin hỏi số lượng mua sắm của anh An có thể đạt đến bao nhiêu, thời gian giao hàng cùng với địa điểm giao hàng cụ thể như thế nào.”

“Số lượng mua sắm cụ thể không nhất định, nhưng nhất định có thể đạt đến hạn mức mua sắm sáu con số. Thời gian giao hàng chính là ngày hôm nay, sau khi tôi kết thúc mua sắm, các anh sẽ lập tức theo chúng tôi, địa điểm giao hàng là trại trẻ mồ côi ở Tây Phố.” An Lương giải thích.

Cậu lại nói bổ sung: “Ngày hôm nay là tết Trung thu, tôi hi vọng tặng một chút quà cho bọn nhỏ ở đó.”

Phùng Kiệt lập tức giơ ngón tay cái lên: “Nếu là tình huống như vậy, bất luận số lượng mua sắm của anh An là bao nhiêu, chúng tôi đều phục vụ giao hàng miễn phí, đồng thời sắp xếp ưu tiên nhất!”

“Đúng rồi còn có một việc, chúng ta cần ký kết một hợp đồng bảo mật, chuyện ngày hôm nay, tôi không hy vọng lộ ra ngoài, cũng không hy vọng nhận phóng vấn gì cả.” An Lương nói bổ sung.

Phùng Kiệt lại giơ ngón tay cái lên lần nữa: “Tôi hiểu rồi, anh An yên tâm chúng tôi nhất định sẽ bảo mật tin tức cho khách hàng.”

“Được rồi, chúng ta đi, xem xem mua cái gì.” An Lương nói với Bạch Nguyệt.

Phùng Kiệt cũng cùng đi vào siêu thị.

Tết Trung thu, đương nhiên phải có bánh Trung thu, dưới sự đề cử của Phùng Kiệt mua một khoản bánh Trung thu, bởi vì bánh Trung thu thứ này là cùng một vấn đề, nhưng mỗi người có cách nhìn nhận đánh giá khác nhau, cái đắt nhất có lẽ là hộp của nó đi?

Chương 228: Viện mồ côi này không tệ

Siêu thị Huệ Vĩnh.

An Lương đang mua sắm ở bên trong, bởi vì không liên hệ trước với viện mồ côi Tây Phố nên cậu cũng không biết rốt cuộc viện mồ côi này có bao nhiêu đứa trẻ, cho nên cậu mua hẳn một nghìn cái bánh Trung Thu để tránh bị thiếu.

Ngoại trừ bánh Trung thu, An Lương mua thêm một nghìn hộp sữa bò, một nghìn cân các loại bánh mì nhỏ, bánh gato nhỏ, một nghìn túi sữa đậu nành và sữa mè đen các loại, cùng với hai trăm cân táo.

Sở dĩ táo ít hơn đó là bởi vì sợ mua quá nhiều hoa quả, hỏng rồi sẽ thành lãng phí.

Cuối cùng, An Lương mua thêm một nghìn bình sữa bột các loại cùng với một nghìn túi tã lót, đây là khoản chi lớn nhất, tổng số tiền lên đến 36 vạn.

Những các khác đều rất rẻ.

Một nghìn cái bánh Trung thu 1000 tệ, một tệ một cái.

Một nghìn hộp sữa bò là 3,5 vạn, bình quân 35 tệ một hộp.

Một nghìn cân bánh mì nhỏ và bánh gato nhỏ là 1,6 vạn, bình quân 16 tệ một cân.

Một nghìn túi sữa đậu nành và mè đen tổng là 2.7 vạn, bình quân 27 tệ một túi.

Hai trăm cân táo 1800 tệ, bình quân 9 tệ một cân.

Tổng cộng mới hết 80.800 tệ.

Một nghìn bình sữa bột chính là 30 vạn, một nghìn túi tã lót là 6 vạn.

An Lương kết thúc mua sắm ở siêu thị, lúc siêu Thị Huệ Vĩnh xếp hàng, An Lương ở bên ngoài cửa hàng văn phòng phẩm mua một ít sách cho trẻ em cùng vài món đồ chơi, tổng cộng hết 98.600 tệ.

Nửa giờ sau, siêu thị Huệ Vĩnh và cửa hàng văn phòng phẩm sắp xếp xe vận chuyển theo Audi A4L mà An Lương lái đi đến viện mồ côi ở Tây Phố.

Từ trung tâm thành phố Thiên Phủ đến viện mồ côi ở Tây Phố mất khoảng một giờ.

Lúc gần đến viện mồ côi, An Lương gọi điện cho viện mồ côi.

“Xin chào, đây là viện mồ côi Tây Phố.” Nữ nhân viên của viện mồ côi nghe điện thoại.

“Xin chào, tôi muốn quyên tặng ít đồ cho viện.” An Lương đi thẳng vào vấn đề.

Nữ nhân viên nghe điện thoại nhiệt tình hỏi: “Xin chào, xin hỏi quý tính ngài, chuẩn bị quyên tặng cái gì?”

“Không dám, tôi họ An, An của bình an. Xin hỏi mọi người nhận quyên tặng gì?” An Lương hỏi ngược lại.

Nữ nhân viên nhận điện thoại đáp lại: “Chúng tôi nhận tất cả quyên tặng, bao gồm cả thực phẩm có giấy chứng nhận của các xưởng sản xuất thông thường, các loại quần áo trẻ em cũ, sách báo cũ, đồ chơi cũ, văn phòng phẩm cũ, các loại dược phẩm phù hợp với quy định an toàn, nếu như quyên tặng tài chính, chúng tôi sẽ công khai mỗi một món tiền khi chi ra, đồng thời còn công khai cảm ơn người quyên tặng.”

Viện mồ côi này không tệ!

Phạm vi tiếp nhận quyên tặng rất rộng, đặc biệt còn nhận cả quần áo trẻ em cũ, sách báo cũ, cũng không phải như một số nơi, chỉ tiếp nhận quyên tặng tài chính.

“Chúng tôi muốn quyên tặng một ít thực phẩm cùng với sữa bột, tã lót, còn có văn phòng phẩm và vài món đồ chơi, hôm nay là tết Trung thu, chúng tôi muốn tặng chút quà cho bọn nhỏ.” An Lương đáp lại.

Nữ nhân viên nhận điện thoại vui mừng đáp: “Đương nhiên không thành vấn đề! Xin hỏi lúc nào mọi người đến, nếu như thuận tiện, mời nói quy mô quyên tặng, có cần chúng tôi sắp xếp nhân viên hộ trợ xử lý đồ quyên tặng và nhân viên khuân vác không.”

“Chúng tôi đang đi vào Tây Phố, dự tính khoảng 15 phút nữa là đến, chúng tôi quyên tặng đồ…” An Lương nói lại một hàng hóa quyen tặng.

“Đây… xin hỏi là có thật không?” Nhân viên nghe điện thoại kích động hỏi.

“Đương nhiên là thật.” An Lương đáp lại: “Nếu như mọi người tiện, thì mời sắp xếp một chút nhân viên vận chuyển.”

“Được, ngài An, tôi lập tức đi sắp xếp, tôi sẽ tự mình ở cửa chờ ngài, tôi họ Lâm, tên là Lâm Hạ, cực kỳ cảm ơn lòng nhân ái của ngài An, tôi tin là bọn trẻ nhất định sẽ rất vui!” Lâm Hạ chủ động giới thiệu mình.

“Lát nữa gặp.” An Lương đáp lại rồi cúp điện thoại.

Bạch Nguyệt ngồi ở phía sau, cô lẳng lặng nghe An Lương nói chuyện với đối phương, trong lòng Bạch Nguyệt cực kỳ khâm phục An Lương, vừa rồi từ lúc An Lương chậm rãi nói chuyện với người phụ trách siêu thị, cho tới bây giờ âm thầm thăm dò nhân viên của viện mồ côi, Bạch Nguyệt thấy rất rõ ràng, nhưng cô cảm giác mình không làm được.

Ở cửa viện mồ côi Tây Phố, Lâm Hạ phóng tầm mắt tới đường vào cách đó không xa, cô đang đợi An Lương đến, cô đã thông báo cho một số nhân viên của viện mồ côi, đợi xử lý công việc khuân vác.

Lâm Hạ đi tới đi lui, thỉnh thoảng nhìn về phía đường vào, rõ ràng trong lòng có chút lo lắng.

Chưa đến năm phút sau, một chiếc xe Audi A4L đi phía trước, phía sau là một chiếc xe màu vàng và một chiếc xe tải.

Khi nhìn thấy ba chiếc xe, rốt cuộc Lâm Hạ cũng thở phào nhẹ nhõm, thực ra cô rất lo lắng cuộc điện thoại vừa rồi chỉ là một trò đùa dai, bởi vì trước giờ cũng không phải chưa từng xảy ra chuyện này.

Lâm Hạ bình thường đều xử lý công tác quyên tặng, lúc vừa rồi khi An Lương nói ra tin tức vật phẩm, Lâm Hạ đã tính toán qua, tổng giá trị hơn 50 vạn.

Một lần quyên tặng này là rất lớn, đương nhiên Lâm Hạ sẽ sợ tin tức này chỉ là một trò đùa dai.

“Lâm Hạ?” Audi dừng ở cửa viện mồ hôi, An Lương xuống xe, nhìn về phía Lâm Hạ hỏi, từ cái nhìn đầu tiên phán đoán, giá trị nhan sắc của Lâm Hạ khoảng 70 điểm.

Lâm Hạ vội vã chạy lại, cô nhiệt tình lại khách khí đáp lại: “Xin chào, tôi là Lâm Hạ, xin hỏi là anh An sao?”

“Ừm, xin chào, tôi là An Lương.” An Lương đáp lại.

Lâm Hạ vội vã đáp lại: “Xin chào, xin chào, hoan nghênh anh An.”

Sau khi đáp lại, Lâm Hạ gọi bảo vệ, hướng dẫn ba chiếc xe đỗ ở bãi đậu xe ngoài trời của viện mồ côi.

Chương 229: Một chuyện có ý nghĩa

Bãi đậu xe ngoài trời viện mồ côi Tây Phố.

An Lương và Bạch Nguyệt cũng gia nhập với nhân viên khuân vác hàng hóa xuống, một thùng lại một thùng vật tư được để ở bãi đậu xe ngoài trời, chờ phân loại xong rồi mới đưa vào.

Nhân viên của viện mồ côi, một phần khá lớn trẻ em cùng với An Lương và Bạch Nguyệt cùng nỗ lực, bỏ ra một giờ mới chuyển được hết hàng hóa xuống.

An Lương mệt đến đầu đầy mồ hôi, một bé trai bảy, tám tuổi đưa một tấm khăn giấy cho An Lương.

An Lương mỉm cười nhận lấy: “Cảm ơn.”

“Không cần cảm ơn, anh trai cực khổ rồi.” Bé trai cực kỳ hiểu chuyện, nó cũng vừa mới giúp đỡ làm một ít chuyện vừa với khả năng của mình.

An Lương nhìn về phía Bạch Nguyệt, người này cũng mệt đến đầu đầy mồ hôi, nhưng cái khí chất nhu nhược tự bế vốn có kia đã biến mất, cô đang uống nước một bé gái bê tới, khi cô trả lại nước cho bé gái, khi đối phương uống nước, cô cười rất vui vẻ.

“Bạc học Bạch Nguyệt.” An Lương gọi.

Bạch Nguyệt nhìn về phía An Lương.

An Lương cũng không nói gì, cậu chỉ vung vung tay.

Một giờ trưa, An Lương và Bạch Nguyệt đang trải nghiệm cơm trưa của viện mồ côi, Lâm Hạ cũng cùng đi.

“An tiên sinh, Bạch nữ sĩ, thức ăn viện mồ côi chúng tôi hơi đơn sơ một chút, xin thứ lỗi.” Lâm Hạ khách khí nói.

Cơm trưa của viện mồ côi là hai món ăn, một canh, một thịt xào ớt xanh, một cải trắng nấu nước, một phần canh bí đỏ đậu xanh, tuy rằng phân lượng sợi thịt xào ớt xanh có hơi ít, nhưng phối hợp dinh dưỡng cân đối.

“Bọn nhỏ cũng không chê, tôi còn có thể ghét bỏ sao?” An Lương đáp lại.

Bạch Nguyệt đã bắt đầu ăn, cô rất đói, lúc vận chuyển vừa rồi đã tiêu hao một lượng lớn thể lực.

“Xin hỏi còn có thể thêm cơm không?” Bạch Nguyệt nhỏ giọng hỏi Lâm Hạ.

Lâm Hạ hơi sững sờ, sau đó mỉm cười gật đầu: “Đương nhiên có thể. Mời tới bên này, tôi đưa Bạch nữ sĩ đi lấy thêm cơm.”

Sau khi hai người rời đi, một bé trai cầm một phần tư quả táo lại đây, cậu để quả táo bên cạnh bàn ăn của An Lương rồi nhanh chóng chạy đi, sau đó đứng cách đó không xa, cẩn thận từng li từng tí lại đầy lòng chờ mong nhìn An Lương.

An Lương liếc mắt nhìn bé trai kia, cậu cầm lấy một phần tư quả táo, cắn một miếng dưới ánh mắt chờ mong của đối phương, rồi lớn tiếng nói: “Cảm ơn!”

Bé trai vui cười rời đi.

Sau khi cậu bé rời đi chưa được mười giây, lại có một bé trai nữa chạy tới, cậu đem một món đồ chơi xe đẩy đặt ở bên cạnh An Lương, lúc rời đi còn tràn ngập dáng vẻ không muốn.

An Lương cầm lấy món đồ chơi xe đẩy, cậu thử trượt ở trên bàn ăn mấy lần, sau đó đứng lên, đuổi theo bé trai kia, đưa món đồ chơi xe đẩy trả lại cho đối phương.

“Cảm ơn người bạn nhỏ, cái này trả lại em, hi vọng em có một tết Trung thu vui vẻ.” An Lương ngồi xổm trước mặt đối phương, vỗ vỗ bả vai cậu.

Bé trai do dự mấy giây mới đáp lại nói: “Anh à, hôm nay em rất vui, em rất thích tết Trung thu.”

“Vui vẻ là được rồi.” An Lương đáp lại.

Bạch Nguyệt và Lâm Hạ đã trở về, các cô yên lặng nhìn.

“Anh ơi, lần sau… Tết Trung thu lần sau, anh lại đến chứ?” Lòng bé trai đầu ước ao nhìn An Lương, ngày hôm nay cậu thật sự rất vui, hôm nay cậu được ăn bánh Trung thu và táo, còn được chia cho một món đồ chơi xe đẩy, cậu thực sự rất thích tết Trung thu.

An Lương đưa tay phải ra, làm một dấu móc tay: “Tết Trung thu năm sau, anh sẽ lại tới nữa, tuyệt không thay đổi.”

“Vâng!” Bé trai hài lòng móc tay với An Lương.

“Vậy em nói cho anh biết, em tên là gì?” An Lương hỏi.

“Em… em tên là Chương Hải.” Bé trai có chút chần chờ rồi nói, thực ra cậu là cô nhi, cái tên này là cậu chọn dưới sự giúp đỡ của thầy giáo dạy văn hóa.

“Chương Hải, em nhớ kỹ, anh tên là An Lương, An của bình an, Lương của thiện lương. Tết Trung thu sang năm, chúng ta sẽ gặp lại.” An Lương nói.

Chương Hải khẳng định gật đầu: “Vâng anh, tết Trung thu sang năm, chúng ta gặp lại!”

“Được!” An Lương đồng ý.

Sau khi Chương Hải rời đi. An Lương trở về bàn ăn inox.

Lâm Hạ chủ động nói chuyện: “Chương Hải kia năm nay 9 tuổi, thành tích học tập cực kỳ tốt, viện mồ côi chúng tôi rất coi trọng cậu bé đó.”

An Lương gật đầu: “Có thể nhìn ra được là một đứa trẻ thông minh.”

Sau cơm trưa, An Lương và Bạch Nguyệt chào tạm biệt Lâm Hạ, An Lương đặc biệt dặn Lâm Hạ, quyên tặng lần này là nặc danh quyên tặng, cậu không hy vọng công bố tin tức của mình ra ngoài.

Tuy rằng Lâm Hạ không hiểu, nhưng chấp nhận ý nguyện của An Lương.

Trong xe Audi A4L, Bạch Nguyệt vẫn ngồi ở hàng sau, An Lương chủ động hỏi: “Bạn học Bạch Nguyệt, hôm nay vui không?”

Bạch Nguyệt không nhịn được lộ ra ý cười, hôm nay cô rất vui vẻ, ở trong viện mồ côi cô đã mở tấm lòng phòng thủ đã lâu của mình, giống như được trở về quê hương Đại Lương Sơn của mình vậy.

“Cảm ơn.” Bạch Nguyệt thấp giọng đáp lại.

Nếu như thính lực của An Lương không tốt, cậu còn không nghe thấy là Bạch Nguyệt đang nói chuyện.

“Chúng ta trở về thôi!” An Lương nói: “Bạn học Bạch Nguyệt, nhớ kỹ, chuyện này bảo mật, biết không?”

Bạch Nguyệt gật đầu đồng ý.

An Lương lái xe trở về học viện kinh tế Thiên Phủ, cậu đã hoàn thành một chuyện mà cậu cảm thấy rất có ý nghĩa, cậu muốn xem rốt cuộc là quà đặc biệt của tết Trung Thu thu được phần thưởng gì.

Có phải là lại có phần thưởng giá trị nhan sắc nữa không?

Gần đây An Lương luôm cảm thấy mình lại đẹp trai hơn một chút!

Chương 230: Quà khen thưởng đặc biệt tết Trung thu

Gần 5h chiều.

An Lương tìm một góc đỗ xe ở bãi đậu xe ngoài trời của học viện kinh tế Thiên Phủ.

“Bạn học Bạch Nguyệt, hôm nay cảm ơn, tạm biệt!” An Lương chủ động nói.

Bạc Nguyệt xuống xe từ ghế sau, đóng cửa trước rồi mới thấp giọng đáp lại: “Tạm biệt.”

Chờ Bạch Nguyệt đóng của xe, An Lương thông qua Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng kiểm tra tin tức của Bạch Nguyệt.

Độ thiện cảm của người này lại tăng lên…

Một điểm???

Không sai!

Độ thiện cảm của Bạch Nguyệt, vẻn vẹn chỉ tăng lên một điểm!

Cái này…

An Lương biểu thị xem không hiểu!

Thực ra nguyên nhân rất đơn giản, Bạch Nguyệt vẫn cảm thấy cô và An Lương là người của hai thế giới, cô chưa từng muốn trở thành bạn tốt với An Lương, mặc dù quan hệ bạn bè hiện tại, đối với Bạch Nguyệt cũng xem như là bởi vì quan hệ bạn học.

Nếu không cô không thể quen An Lương, càng không thể gặp An Lương.

Chính bởi vì như vậy, độ thiện cảm của Bạch Nguyệt mới vẻn vẹn chỉ tăng lên một điểm mà thôi.

An Lương ở bãi đậu xe ngoài trời đợi không đến mười phút, nhân viên công ty taxi đã chạy tới.

Nhân viên công ty taxi là một chàng trai trẻ tuổi, anh ta nói: “Xong! Kiểm nghiệm xong xuôi! Không có bất cứ vấn đề gì! Bạn học, sau này còn cần taxi, xin hãy liên hệ chúng tôi!”

An Lương gật đầu đồng ý: “Không thành vấn đề, người anh em, tốc độ kiểm nghiệm xe của mọi người rất nhanh, tôi cảm thấy rất được.” Cậu vừa nói, vừa đi về phía Ferrari 488 Pista, sau đó mở cửa xe ra.

????

Vẻ mặt của anh chàng nhân viên công ty taxi đen xì đầy dấu chẩm hỏi, đây là cái gì vậy?

Anh ta không nhịn được hỏi: “Bạn học, thuê Ferrari 488 Pista ở chỗ nào vậy, giá bao nhiêu?”

“Không biết, tôi mua.” An Lương đáp lại rồi ngồi vào ghế lại xe, sau đó bắt đầu lái xe ra hỏi trường học.

Anh chàng công ty xe taxi nhìn bóng lưng Ferrari 488 Pista rời đi, anh ta biểu thị mình ngơ rồi, một đại lão lái Ferrari 488 Pista thế mà lại đi tìm công ty taxi thuê Audi A4L?

Đây là cái kiểu gì vậy?

An Lương lái xe đến trung tâm IFS Quốc Kim, cậu chuẩn bị đi xem công ty đầu tư An Tâm một chút.

Công ty đầu tư An Tâm ở số 6616 tầng 66 trung tâm Quốc Kim.

Công ty đầu tư An Tâm bây giờ chủ yếu hoạt động ở thị trường chứng khoán Mỹ, bây giờ là lúc Bạch Đầu Ưng Quốc làm việc, thời gian mở cửa của thị trường chứng khoán mỹ là 21:30 đến 04:00.

Vì phối hợp với thị trường chứng khoán Mỹ, giờ làm việc của công ty đầu tư An Tâm là 20:00 đến 05:00, nếu như ban ngày tới công ty đầu tư An Tâm thì e là ngoại trừ nhân viên tiếp tân ở sảnh thì căn bản không có nhân viên nào khác.

Vì vậy buổi tối An Lương mới tới đây, Phạm Bình và Lý Cương đều là buổi tối mới đến làm việc.

Đậu Ferrari 488 Pista ở bãi đậu xe dưới lòng đất của trung tâm Quốc Kim, An Lương gửi tin nhắn cho Phạm Bình và Lý Cương, hỏi bọn họ đã dậy chưa, nếu như đã dậy rồi thì chuẩn bị đi ăn tối cùng An Lương.

Đương nhiên là Hai người đã dậy từ sớm, hơn nữa đã đến trung tâm Quốc Kim, hai người bọn họ là quản lý cao nhất của công ty đầu tư An Tâm, mỗi ngày đều là đi làm sớm nhất, tan làm muộn nhất.

Ba người hội hợp ở cửa hàng “Minh” đồ ăn nhật, sau khi gọi thức ăn, An Lương hỏi: “Tôi xem báo cáo tài chính gần đây của công ty, hình như lỗ một chút?”

Lý Cương đáp lại nói: “Nếu như trừ đi hành động của An tổng, hai ngày gần đây chúng ta lỗ một chút, lúc trước bị cuốn vào một làn sóng.”

An Lương gật đầu.

Lời nhắn của Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng Người Thắng đúng là đầy tiết tấu!

Công ty đầu tư An Tâm lại còn có thể lỗ, vì vậy nên tính chân thực càng tăng cao.

Dù sao thì công ty đầu tư An Tâm này đều là lịch sử kiếm tiền?

Nếu như có, nhất định sẽ bị điều tra các loại đi?

Lý Cương tiếp tục nói: “Xin ông chủ yên tâm, tôi có lòng tin kiếm được chỗ lỗ đó về.”

An Lương thuận miệng đáp lại: “Tôi tin anh! Chỉ là lỗ 1% mà thôi. Đúng rồi, chúng ta thuê bao nhiêu chỗ để xe?”

Phạm Bình phụ trách hoạt động hằng ngày của công ty đầu tư An Tâm, anh đáp lại nói: “Bây giờ công ty có tổng cộng 24 người, trong đó có hai nhân viên tiếp tân, hai nhân viên trợ lý hậu cần, ngoài trừ tôi và Lý tổng ra, những người còn lại đều là nhân viên giao dịch của công ty, chúng ta thuê tổng hai mươi chỗ để xe, vì vậy bảo đảm mỗi một nhân viên giao dịch đều có vị trí để xe.”

“Thuê thêm hai cái.” An Lương dặn dò: “Tôi muốn dùng. Xe của tôi chuẩn bị đỗ ở chỗ này.”

Ferrari 488 Pista có hơi quá kiêu căng Porsche 911 TurboS có vẻ biết điều hơn nhiều, An Lương cân nhắc mua thêm một chiếc Audi SUV để sử dụng hàng ngày.

Bởi vì Q8 thì trẻ quá, Q7 thì là người trung niên hay dùng.

“Vâng, không thành vấn đề.” Phạm Bình đáp lại.

Chưa đến một giờ sau, ba người ăn xong, hai người Phạm Bình và Lý Cương đưa An Lương đến công ty đầu tư An Tâm, đơn giản lướt xem một hồi công ty.

Quy mô công ty đầu tư An Tâm khá là nhỏ, chỉ chiếm 160m2, nhưng vẫn để cho An Lương một phòng làm việc.

Mặc dù là ông chủ, nhưng văn phòng của An Lương cũng không quá 10m2, cậu đứng ở cửa sổ sát đất trước mặt, nhìn đèn đuốc huy hoàng bên ngoài, cậu nói với Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng.

‘Mở quà đặc biệt tết Trung thu.’

‘Tinh!’

‘Đang mở quà đặc biệt Tết Trung thu…’

‘Chúc mừng ký chủ nhận được đồng hồ Patek Philipe thiên văn cơ chuỗi 6002G-010.’

‘Phần thưởng lần này do Patek Philippe nghiên cứu tiềm lực khách hàng toàn cầu cung cấp, số tiền tương ứng thu được từ thị trường chứng khoán Mỹ và công ty đầu tư An Tâm chi trả, nguồn gốc của đồng hồ và số tiền đều an toàn và hợp lý, xin ký chủ yên tâm!’

Chương 231: Xin hỏi Ma Đô có món ăn từ trứng cá không?

Quà đặc biệt tết Trung thu thế mà lại là đồng hồ Patek Philippe thiên văn cơ 6002G-010!

Lúc ở Ma Đô, An Lương từng hỏi qua giá của đồng hồ Patek Philippe này, không dưới 17 triệu, còn phải đợi thời gian 2 năm trở lên.

Vậy thì quá không theo lẽ thường rồi!

Không phải là An Lương không có 1700 vạn, cũng không phải cảm thấy nó không đáng 1700 vạn, mà làm cảm thấy kiên trì đợi 2 năm trở lên là có độc.

Bây giờ phần thưởng lại trực tiếp là một cái đồng hồ thiên văn cơ 6002G-010, An Lương còn có thể nói cái gì đây?

Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng quá trâu bò!

An Lương like cho mình một cái, bởi vì cậu cảm thấy phần thưởng này là do cậu làm chuyện có ý nghĩa mới có được.

Trực thực tế cũng là như thế!

Nếu như An Lương không có làm chuyện có ý nghĩa, thì gần như không thể thu được phần thưởng như vậy.

'Tinh!'

'Đặc biệt nhắc nhở: Phần thưởng lần này là thông qua Patek Phillpe Ma Đô cung cấp, tổng bộ Patek Phillpe đã xác định đơn đặt hàng, công ty đầu tư An Tâm đã thanh toán 1760 vạn tệ, mời ký chủ kiên trì chờ đợi cửa hàng Patek Phillpe Ma Đô thông báo.”

An Lương nhìn nhắc nhở đặc biệt, lộ ra nụ cười thỏa mãn.

Thực ra An Lương rất thích đồng hồ!

Xe thể thao cái gì đó, cậu sẽ không theo đuổi Pagani hoặc là Bugatti, nhưng cậu sẽ theo đuổi một vài loại đồng hồ đỉnh cấp, ví dụ như Patek Phillpe thiên văn cơ 6002G-010 chính là đồng hồ An Lương thích.

An Lương thích kiểu đồng hồ truyền thống, ví dụ như Patek Phillpe hoặc là Vacheron Constantin, Audemars Piguet cũng được, nếu như có cơ hội, An Lương sẽ sưu tầm đồng hồ hàng hiệu này.

Còn đối với sự nổi tiếng gần đây của Richard Mille hay Fa Mulan, An Lương không thích hoặc nói là An Lương căn bản không cách nào thưởng thức được nghệ thuật của chúng.

9h tối, An Lương đổi sang Porche 911 Turbos lặng lẽ trở về học viện kinh tế Thiên Phủ, cậu mang theo một túi cổ vịt tê cay, còn có vài chai bia trở về phòng.

“Các chú chó con, vi phụ mang theo bữa ăn khuya về cho các con đây.” An Lương đi vào phòng nói.

Mã Long đang xem video ngắn, người này đang hoàng, đại khái chỉ có thể xem em gái ở trong video ngắn?

Trầm Thế Trung đang chơi game Hạp Cốc, cậu đeo tai nghe, dường như không nghe thấy tiếng An Lương.

“Rừng, mau lên đường trên chặn người, tiếp tục sắp xếp lên đường, ngày mai tôi gọi cậu!” Trầm Thế Trung ồn ào.

???

Vẻ mặt An Lương đen xì đầy dấu chấm hỏi, người này lúc trước còn xem thường kinh nghiệm chơi game Hạp Cốc của cậu, kết quả bây giờ lại học cậu?

“Lương ca, hôm nay uống à?” Mã Long nhìn thấy bia bèn hỏi.

An Lương phủ định: “Tổng cộng có sáu chai, một mình cậu cũng không đủ, tôi chỉ mang chút đồ ăn khuya về thôi. Đúng rồi, người này sao vậy?”

“Khà khà khà!” Mã Long cười quái dị nói: “Ban ngày cậu ấy thua cả này, tâm thái nổ tung, bàn phím cũng đập hỏng một cái rồi, sau đó cảm thấy cậu nói đúng, nên dứt khoát gọi thêm đi rừng.”

An Lương đi qua vỗ vỗ Trầm Thế Trung.

Trầm Thế Trung sợ hết hồn, suýt chút nữa không giết được đối phương ở đường đối diện, sau khi nhìn thấy An Lương thì mở miệng nói: “Lương ca, bí quyết chơi game Hạp Cốc của cậu thật không tệ, chơi khá vui!”

“Vui là được! Tôi mang đồ ăn khuya về, cậu chơi đi, đợi lát nữa mọi người cùng ăn.” An Lương nói.

“Cảm ơn!” Trầm Thế Trung tiếp tục chơi.

Nhìn Trầm Thế Trung vui vẻ chơi game, An Lương cân nhắc xem là có nên bố trí một bộ máy vi tính chơi game không?

Còn về chơi game trên máy tính xách tay?

Bất kể là người ngoài hành tinh, hay là người dị năng, hoặc là tuyển thủ game cấp quốc gia cũng sẽ chỉ là em trai. Giá cả đắt, màn hình lại nhỏ, An Lương không thích.

Ngày hôm sau.

Đúng 9h sáng, An Lương nhận được điện thoại của cửa hàng Patek Philippe ở Ma Đô.

“Xin chào, anh An, tôi là Lưu Chí của cửa hàng Patek Philippe Ma Đô, chúng tôi rất vui khi thông báo với anh An, anh được tổng bộ Patek Philippe xếp vào khách hàng tiềm lực toàn cầu, tổng bộ Patek Philippe đã thông qua đơn hàng anh An mua thiên văn cơ 6002G-010.” Lưu Chí giải thích tình huống.

An Lương đáp lại nói: “Rất vui khi nghe được một tin tức tốt như thế này, xin hỏi nó đã đến cửa hàng Ma Đô rồi sao?”

“Xin lỗi, anh An, dựa theo thông báo lần này của tổng bộ Patek Philippe, 6002G-010 này vào quốc khánh mới đến cửa hàng Ma Đô chúng tôi.”Lưu Chí đáp lại nói.

Bây giờ mới giữa tháng 9, còn nửa tháng nữa.

Lễ quốc khánh có bảy ngày nghỉ, Lý Tịch Nhan lại học ở đại học Phúc Đan của Ma Đô, An Lương nhớ cậu còn đầu tư một bộ phim ở Ma Đô, tuy rằng chỉ có năm trăm vạn, nhưng bỏ đó không hỏi gì thì có vẻ hơi quá đáng đi?

Vì vậy lễ quốc khánh qua đó?

Mục đích duy nhất là tìm Lý Tịch Nhan, xem Ma Đô có món ăn từ trứng cá không, nếu không thì tôm cũng được, nếu không được thì dùng trứng cá muối để thay thế?

Mục đích thứ hai đương nhiên là lấy Patek Philippe thiên văn cơ 6002G-010 giá trị 1760 vạn tệ ở Ma Đô về, vừa hay cậu đã chán 5270R-001 ở trên tay rồi.

Cuối cùng mới là đi xem phim mình đầu tư, thuận tiện gặp cô diễn viên nhỏ kia chút.

Giá trị nhan sắc của cô diễn viên đó cực kỳ cao, gần bằng Lý Tịch Nhan, cũng là 96 điểm, nếu như nói An Lương không có tâm tư gì vậy thì cũng quá lừa người rồi.

Nhưng An Lương muốn từ từ lên kế hoạch, mới có thể làm được không phụ Như Lai không chịu trách nhiệm…

Sai rồi!

Làm lại!

Mới có thể làm được không phụ Như Lai không phụ khanh!

Vẫn là sai rồi!

Làm lại!

Mới có thể làm được chiếm cả cá và tay gấu!

Chương 232: Patek Philippe kim cương siêu cấp VIP?

Trong phòng 307, Lữ Văn Sơn về nhà ăn tết Trung thu, Mã Long đã đi thư viện từ sáng sớm, còn về đọc sách hay ngắm gái, chỉ sợ là về sau đi?

Mã Long này, lông mày rậm, mắt to, thực ra video ngắn đề cử ở trong app đều là gái.

A Lương kết thúc trò chuyện với Lưu Chí, Trầm Thế Trung thuận miệng hỏi: “Lương ca, cậu định mua Patek Philippe?”

Trầm Thế Trung nghe thấy An Lương nói đến “cửa hàng Ma Đô", rồi lại một cái “cửa hàng Patek Philippe” đương nhiên hiểu được nó là cái gì, Trầm Thế Trung chính là người hiểu biết nên biết “cửa hàng Ma Đô Patek Philippe.”

Cho nên mới có câu hỏi này.

An Lương khẳng định trả lời: “Ừm, khá may mắn!”

Trầm Thế Trung cũng không hỏi An Lương định mua cái gì, nếu An Lương muốn nói, lúc nãy đã nói đầy đủ, nếu An Lương không có nói thì tiếp tục hỏi chính là không hiểu chuyện.

“An Lương, cậu chắc là khách hàng VIP của Patek Philippe hả?” Trầm Thế Trung hỏi.

Trước đó An Lương là khách hàng VIP của Patek Philippe, bây giờ là khách hàng tiềm lực toàn cầu của Patek Philippe!

“Cậu muốn mua Patek Philippe?” An Lương hỏi ngược lại.

Nếu không muốn mua Patek Philippe, chắc chắn sẽ không hỏi vấn đề cái gì mà khách VIP của Patek Philippe.

Trầm Thế Trung có chút lúng túng vò đầu: “Ừm, tôi muốn mua một chiếc Nautilus 5167A-001 bình dân, nhưng giá ở thị trường ngoài tăng quá đáng, cửa hàng độc quyền nếu không phải khách hàng VIP xếp hàng đều rất khó, chứ đừng nói đến chuyện mua được hàng.

Đồng hồ 5167A-011 sau khi được ông chủ Lý Ngạn Bội của công cụ tìm kiếm hình dấu chân gấu đeo thì trực tiếp thành hàng siêu hot!

Giá bán ban đầu là 171.900 tệ, muốn mua hai cái ở cửa hàng Patek Philippe, nếu không có lịch sử tiêu thụ trước đó, hầu như không thể xếp hàng thành công.

Còn về thị trường bên ngoài?

Tình huống tăng giá ba vạn là một mức giá lớn!

Mặc dù giá tăng ba vạn, còn có người đổ xô tới, chuyện này đúng là có độc rồi đi?

“Cậu muốn thủy lôi!” An Lương nở nụ cười.

Bí danh của 5167A-001 là thủy lôi.

Trầm Thế Trung gật gù: “Patek Philippe quá đắt, mình chỉ có thể mua cái bình dân. Đúng rồi, anh Lương, trên tay cậu chính là 5270R-001 đúng không?”

“Đúng là còn có một chiếc 5740/1G-001, kết quả cậu hiểu đấy, còn chưa cầm đến tay, đã bị bố già trong nhà lấy, tôi cũng chỉ đành run lẩy bẩy không dám nói lời nào.” An Lương cười đùa.

Thực ra cậu không thích chuỗi Ốc Anh Vũ.

“Ha ha ha!” Trầm Thế Trung cũng nở nụ cười, một chuyện cười nhỏ này đã kéo ngắn khoảng cách của hai bên.

“Tôi giúp cậu hỏi tình hình một chút.” An Lương đáp lại.

Sau đó lập tức gọi điện cho Hướng Khang người quản lý khach VIP của Patek Philippe.

Điện thoại vừa mới kết nối, giọng nói của Hướng Khang đã truyền tới: “Xin chào anh An, chúc mừng anh trở thành khách hàng tiềm lực toàn cầu của Patek Philippe, đồng thời thành công mua được 6002G-010.”

“Anh An, chuyện này do cửa hàng Ma Đô xử lý, xin hỏi anh cần liên lạc điện thoại với bên kia sao?” Hướng Khang hỏi thêm.

“Cảm ơn.” An Lương nói cám ơn trước, rồi mới đáp lại nói: “Tôi đã nói chuyện với Ma Đô rồi, lần này liên hệ với anh là hỏi một chút thủy lôi 5167A-001 có tiếng có còn không.”

“Nếu như là những người khác, chắc chắn là không có tiêu chuẩn, nếu là anh An chúng tôi có thể cung cấp một cái nhanh nhất trong sáu tháng, chậm nhất là chín tháng.” Hướng Khang giải thích nói.

An Lương trêu chọc hỏi: “Loại này không cần phải xếp hàng sao?”

“Anh An khách khí rồi, bây giờ anh An đã thăng cấp thành khách hàng SSVIP của Patek Philippe chúng tôi, đương nhiên không cần chuyện như vậy.” Hướng Khang khách khí đáp lại.

“Cảm ơn quản lý Hướng. Lần sau đi Đế Đô, sẽ nhờ quản lý Hướng một chút, định đặt trước, sau khi đến cửa hàng sẽ trực tiếp liên hệ.” An Lương nói.

“Được, anh cứ sắp xếp, sau khi đến cửa hàng, chúng tôi sẽ liên hệ với anh.” Hướng Khang đáp lại.

“Cảm ơn.” An Lương đáp lại.

Sau khi cúp điện thoại, An Lương nhìn về phía Trầm Thế Trung đang kích động nói: “Xong việc! Không cần xếp hàng.”

“Phải mất tầm bao lâu?” Trầm Thế Trung hỏi.

“Nhanh nhất sáu tháng, chậm nhất chín tháng đi!” An Lương đáp lại.

“Ôi?” Trầm Thế Trung kinh ngạc thốt lên: “Lương ca trâu bò!”

“Hả?” An Lương nghi hoặc.

“Quỳ với Lương ca luôn rồi, rốt cuộc là cậu đã mua bao nhiêu đồng hồ ở Patek Philippe vậy, đãi ngộ này chỉ sợ là VIP kim cương siêu cấp đi?” Trầm Thế Trung cảm thán.

“Thủy lôi quá hot, đặc biệt là bản thủy lôi băng dán, bình thường mà nói phải đặt trước ba năm, kết quả cậu chỉ cần nửa năm đến chín tháng, đây tuyệt đối là khách hàng siêu VIP của Patek Philippe!” Trầm Thế Trung tiếp tục cảm thán.

An Lương không giải thích, đổi chủ đề: “Được rồi, chuyện này giải quyết cho cậu rồi, buổi trưa cậu mời tôi ăn cơm, đợi lát nữa gọi Quán Quân lên, loại phú nhị đại nhà cậu, nếu như còn mời gà bo bo hoặc là lẩu, tôi chắc chắn sẽ phun chết cậu rồi treo ở tường trường học!”

“Nhất định không thể là ăn lẩu để giải quyết vấn đề, chúng ta đi trung tâm Quốc Kim ăn đồ ăn nhật, bình quân mỗi người một nghìn, được rồi chứ?” Trầm Thế Trung hỏi.

Đây không phải là chỗ tối hôm qua An Lương mới ăn sao?

Nói thật, mùi vị cũng được!

Tuy rằng không có phát động phần thưởng mỹ thực, nhưng hoàn toàn đáng giá ăn một lần nữa.

“Không thành vấn đề, tôi gửi tin cho Quán Quân, buổi trưa hôm nay ăn chết cậu!” An Lương cười híp mắt, thông qua phương thức này để loại bỏ sự khó xử khi Trầm Thế Trung nhờ cậu mua đồng hồ.

Chương 233: Cơ hội kinh doanh đến rồi!

Gần 11 giờ, Mã Long vội vã trở về từ thư viện, cậu bước vào ký túc xá với mồ hôi nhễ nhại.

“Bên ngoài nóng quá, lúc từ thư viện trở về, tôi cảm thấy như mình vừa đi tắm vậy.” Mã Long than thở: “Cũng may là phòng của chúng ta có máy lạnh.”

An Lương hỏi: “Có muốn đi tắm không? Quý nhân đã nói sẽ đãi bữa trưa, tôi muốn cho chàng đại gia đó một trận nên chọn món ăn Nhật Bản với mức giá 1000 tệ một người.”

Mã Long cười hê hê nói: “Chỉ 3 phút là tắm xong rồi! Tôi đột nhiên cảm thấy Văn Sơn sẽ lỗ lắm đây, món ăn Nhật Bản với mức giá 1000 tệ một người. Lát nữa tôi sẽ chụp hình gửi cho Văn Sơn, anh em tốt thì phải có phúc cùng hưởng!”

An Lương giơ ngón tay cái biểu thị tán thành, anh em tốt thì phải có phúc cùng hưởng!

Mã Long tắm táp sơ sài trong phòng tắm, sau đó thay quần áo rồi nói: “Đã xong!”

Thẩm Thế Trung hỏi: “An Lương có xe trong trường học không?”

An Lương trả lời với thái độ phủ định: “Có thì có đó, nhưng không thích hợp. Chúng ta bắt luôn taxi đi.”

Thẩm Thế Trung đã hiểu ra chỉ trong vài giây.

Mã Long hơi bối rối.

“Vị trí ghế sau quá nhỏ, cho dù là anh chàng quán quân Mã Long hay là cậu, đều không phù hợp ngồi ở ghế sau.” An Lương nói thêm, tránh cho Mã Long suy nghĩ nhiều.

“911?” Thẩm Thế Trung hỏi.

An Lương cũng không phủ nhận: “Dạo gần đây, tôi đang chuẩn bị mua một chiếc Audi để sử dụng hàng ngày.”

Thẩm Thế Trung khen ngợi: “Audi được đánh giá rất tốt!”

Mã Long thở dài nói: “Tôi phải cố gắng hơn nữa, ngày nào cũng đến thư viện, để cho con cháu đời sau cũng sẽ ưu tú như tôi.”

An Lương trêu ghẹo: “Này anh bạn quán quân, anh có chắc là anh tới thư viện không phải để ngắm gái chứ?”

Mã Long đột nhiên trở nên lúng túng, cậu ta quả thực là đi ngắm gái, còn hi vọng sẽ tìm được bạn gái trong thư viện.

Cả ba ra ngoài trường bắt taxi đi đến Trung tâm Quốc Kim.

Hôm qua An Lương đã đến đây, cậu chọn món rất là rành rọt.

“Tôi cảm thấy mình bị lừa rồi!” Khi Thẩm Thế Trung nhìn thấy cách gọi món của An Lương, cậu ta biết rằng An Lương nhất định đã từng ăn ở đây.

An Lương không phủ nhận: “Tối hôm qua tôi có tới đây, mùi vị quả thực rất ngon.”

Khi hết món này đến món khác được bưng lên, Mã Long dứt khoát cầm điện thoại chụp ảnh và gửi cho nhóm wechat của ký túc xá 307, sau đó @ Lữ Văn Sơn.

‘Lữ Văn Sơn: ???’

‘Lữ Văn Sơn: Tình huống gì đây?’

‘Mã Long: Cả ba bọn tôi đón Trung thu một mình ở trường, có vị quý nhân tuyệt vời với tấm lòng lương thiện đã mời bọn tôi ăn cơm, ăn món Nhật Bản với mức giá 1000 tệ một người, hiểu chứ?’

‘Lữ Văn Sơn: Ôi mẹ ơi, tôi tan nát rồi!’

‘Lữ Văn Sơn: Trà, phải không?’

‘Lữ Văn Sơn: Thông tin vị trí Số 107, đường Xuân Tửu Tam Chi, Phố cổ Giang Dương

‘Lữ Văn Sơn: Bây giờ tôi nhanh chóng qua đó, có muộn quá không?’

‘Thẩm Thế Trung: Nhớ mang rượu về, chúng ta còn một trận nội chiến!’

‘An Lương: Mỉm cười vuốt ve đầu chó Văn Sơn!’

Cả ba người bọn họ no căng sau một bữa ăn Nhật Bản, Mã Long đề nghị: “Chúng ta đi dạo đây đó tiêu hóa đi?”

Thẩm Thế Trung hít sâu một hơi: “Tôi thấy được đấy, tôi hơi phình rồi, nhất định phải giữ vóc dáng hoàn mỹ của tôi!”

“Chàng trai quán quân, tôi nghi ngờ cậu muốn đi ngắm gái.” An Lương nói đùa.

Mã Long gãi gãi đầu: “Vậy mà cũng bị Lương ca nhìn thấu rồi?”

“Đi, đi, đi, cùng nhau đi dạo để ngắm gái đẹp nào.” Thẩm Thế Trung bất ngờ hét lên như bị điên.

An Lương và Mã Long vô cùng ăn ý, bọn họ tránh xa Thẩm Thế Trung, biểu thị rằng bọn họ không biết loại người này, huống hồ người qua đường đã nhìn thấy chuyện này, hoài nghi có phải người này bị trúng tà rồi không?

Trong lúc An Lương đang đi dạo, Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đưa ra lời nhắc.

‘Cơ hội kinh doanh xuất hiện!’

‘Cơ hội kinh doanh 1: Shiseido chuẩn bị mua phim tài liệu Anessa X Quân sự để công chiếu, giá cả cụ thể sẽ do bộ phim quyết định.’

‘Cơ hội kinh doanh 2: Khi hoàn thành Cơ hội kinh doanh 1 , sẽ nhận được thông tin chi tiết hơn’

Nhìn thấy tin nhắn của Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng gửi tới, An Lương kêu gọi: “Các anh em, mọi người có hứng thú đi dạo Học viện Điện ảnh không?”

“Có, có, có!” Con tinh tinh Mã Long nói với thái độ gấp gáp.

Cái tên lông mày rậm với đôi mắt to Mã Long đã bị sụp đổ hình tượng vào lúc này!

Không đúng.

Hình tượng của cậu ta đã biến mất từ lâu rồi được chứ?

Thẩm Thế Trung trả lời: “Đúng lúc ăn quá nhiều, chúng ta đi qua dạo qua đó tiêu hóa tí đi.”

“Trông cậu như thể rất là lịch lãm vậy đấy!” An Lương trêu ghẹo.

Cả ba người bọn họ bắt taxi đến Học viện Điện ảnh, trên đường đi, An Lương nhắn tin cho Lỗ Duy Triết, nói rằng mình đang đến Học viện Điện ảnh để “hối thúc”, đồng thời còn đưa đám “thuộc hạ” tới, nếu Lỗ Duy Triết chưa hoàn thành phần hậu kỳ, vậy thì bọn họ sẽ hối thúc cậu ta ngay tại chỗ!

Hiển nhiên là Lỗ Duy Triết biết An Lương đang nói đùa, nhưng anh ta cũng hợp tác gửi lại một biểu cảm “run rẩy.”

Chưa đầy 15 phút, cả ba người bọn họ đã đến Học viện Điện ảnh, An Lương không nhờ Lỗ Duy Triết đến đón, cậu đi thẳng tới địa chỉ của phòng học đa phương tiện do Lỗ Duy Triết cung cấp lúc đi trên đường.

“Chào anh Lỗ, anh chỉnh sửa xong chưa?” An Lương thúc giục, đi thẳng vào vấn đề.

Lỗ Duy Triết cười đau khổ.

“Ha ha ha, đùa thôi, lại đây nào, anh Lỗ, tôi có mang đồ uống ướp lạnh tới, mọi người chia nhau một phần đi.” An Lương cười nói.

Ngoài Lỗ Duy Triết ra, trong phòng học đa phương tiện còn có bốn người, An Lương mang theo hơn chục chai đồ uống lạnh tới.

Lỗ Duy Triết không khách sáo, anh ta chia đồ uống lạnh xong, sau đó mới nói: “Thực ra, cậu An không liên lạc với tôi thì tôi cũng muốn liên lạc với cậu. Bọn tôi làm sắp xong rồi, đợi lát nữa cậu xem tình hình thế nào.”

“Được!” An Lương đáp lại.

Chương 234: Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng quá đỉnh!

Tại Học viện Điện ảnh Thiên Phủ, An Lương và Lỗ Duy Triết đang thảo luận về phim tuyên truyền, còn Mã Long và Thẩm Thế Trung mượn cớ đi dạo rồi chuồn ra ngoài.

An Lương nhìn hai người bọn họ, quả thật là những tên háo sắc!

Lỗ Duy Triết đã phát bộ phim tuyên truyền về Anessa X Quân sự , tổng cộng có hai phiên bản, một phiên bản 1 phút và một phiên bản 3 phút.

Sau khi An Lương xem xong, cậu khen: “Hay lắm!”

Lỗ Duy Triết thở phào nhẹ nhõm, sự khẳng định của An Lương đồng nghĩa với việc, bọn họ nắm chắc số tiền một vạn mà trước đó đã thỏa thuận!

Sức lao động của đàn anh năm tư không đáng tiền, có một vạn đã là rất tốt rồi.

“Tôi cần hai bộ phim và tất cả tài liệu, được không?” An Lương hỏi.

Lỗ Duy Triết gật đầu: “Đương nhiên không có vấn đề gì.”

Khoảng 15 phút sau, Lỗ Duy Triết đưa cho An Lương một ổ cứng di động, anh ta nói đùa: “Đàn em An Lương à, ổ cứng di động này không rẻ đâu, ít nhất cũng 2000 tệ, em nhớ phải trả lại cho anh đấy.”

An Lương chuyển luôn một vạn hai cho Lỗ Duy Triết trên wechat, cậu mỉm cười nói: “Có lẽ không thể nào trả được. Cảm ơn, anh Lỗ.”

Lỗ Duy Triết do dự: “An Lương à.”

“Còn chuyện gì nữa không anh?” An Lương nhìn Lỗ Duy Triết đang do dự.

Lỗ Duy Triết hít một hơi thật sâu và anh ta hỏi: “Về bộ phim tuyên truyền mà bọn tôi quay, tôi muốn hỏi là cậu định tuyên truyền kem chống nắng Anessa như thế nào?”

Công bằng mà nói, bản báo giá nhân công của Lỗ Duy Triết rất thấp, cộng thêm chi phí chỉnh sửa cũng tương đối rẻ, điều mà anh ta coi trọng nhất là tuyên truyền cho kem chống nắng Anessa như thế nào.

Nếu như tuyên truyền kem chống nắng Anessa với quy mô lớn, như vậy anh ta sẽ kiếm được rất nhiều tiền!

Suy cho cùng, bộ phim tuyên truyền đó cũng là do anh ta thực hiện!

An Lương mỉm cười, trả lời: “Về chuyện này, bây giờ tôi không thể trả lời cho anh được, đợi khi nào tôi liên lạc với bên kem chống nắng Anessa, chúng ta sẽ nói tiếp!”

“Cũng được.” Lỗ Duy Triết đáp lại.

“Chúng ta liên lạc sau.” An Lương vẫy tay tạm biệt, cậu vừa bước ra khỏi phòng học đa phương tiện thì nhận được cuộc gọi wechat từ Tôn Tiểu Phương, giám đốc cửa hàng chính hãng của Anessa ở Taiko One.

An Lương nhìn thấy thông tin từ cuộc gọi đến, cậu trực tiếp bắt máy nghe, hơn nữa còn nói trước: “Xin chào, giám đốc Tôn.”

“Xin chào, bạn học An, xin hỏi bây giờ cậu có thời gian không?” Tôn Tiểu Phương hỏi.

Tôn Tiểu Phương đã nhận được thông báo từ Shiseido, yêu cầu cô mua bộ phim tuyên truyền Anessa X Quân sự đang ở trong tay của An Lương.

Vốn dĩ trước đây, Tôn Tiểu Phương luôn nghĩ rằng An Lương là kiểu người nhiều tiền quá nên chơi đùa với thế gian, nếu không cậu ta tự bỏ tiền ra mua kem chống nắng cho bạn học của mình và giả vờ là một kế hoạch của tài trợ, thế là có ý gì?

Kết quả, khi Tôn Tiểu Phương nhận được điện thoại của cấp trên, Tôn Tiểu Phương nói rằng cô thật ngốc!

Hóa ra lại có kiểu làm như thế này?

Giả vờ tuyên truyền đây chỉ là sự tài trợ của thương hiệu, vậy mà nhận được sự yêu thích của thương hiệu, bây giờ lại còn đòi mua, đây là chiêu trò gì thế này?

Tôn Tiểu Phương cho rằng bản thân cô mới là kẻ ngốc!

Hình tượng của An Lương trở nên thâm sâu khó lường trong mắt Tôn Tiểu Phương.

“Tôi có thời gian, xin hỏi giám đốc Tôn có chuyện gì không?” An Lương cố ý hỏi.

Tôn Tiểu Phương trình bày với một chút bối rối, biểu thị rằng bên Anessa hi vọng có được bản quyền của bộ phim tuyên truyền Anessa X Quân sự , để họ sử dụng nó như một bài tuyên truyền với phạm vi toàn cầu cho Anessa.

An Lương đáp: “Xin hỏi giám đốc Tôn, bên cô định mua kế hoạch này bao nhiêu tiền?”

“Chuyện này…” Tôn Tiểu Phương do dự một hồi mới hỏi: “Giá cả mà cậu muốn có được là bao nhiêu?”

Phim tuyên truyền Anessa X Quân sự này bảo đảm không thể nào đắt được!

Vì nó quá dễ bị sao chép.

Nếu An Lương to mồm ra giá quá cao, Shiseido chắc chắn sẽ không chấp nhận, cùng lắm thì quay thêm lần nữa mà thôi, có thể tốn bao nhiêu tiền?

An Lương đã làm mẫu một lần rồi, Shiseido có thể theo khuôn mẫu của An Lương, tìm một trường đại học chưa bắt đầu huấn luyện quân sự để tài trợ.

Con át chủ bài lớn nhất của phim tuyên truyền Anessa X Quân sự là tính hợp thời!

Mặc dù Shiseido có thể tự mình làm được điều đó nhưng để xử lý vấn đề này cần có thời gian.

Bây giờ, có khá nhiều trường đại học vẫn chưa tiến hành huấn luyện quân sự, nếu họ tung ra các phim tuyên truyền ngay bây giờ, họ có thể giành được lợi thế về thời gian.

“Ba mươi vạn!” An Lương đưa ra một cái giá không cao cũng không thấp.

“Xin lỗi! Bạn học An, chúng tôi không thể chấp nhận mức giá này.” Tôn Tiểu Phương giải thích: “Chúng tôi có rất nhiều thành ý, sẵn sàng đưa một vạn để mua bản quyền.”

“Giám đốc Tôn, chúng ta mỗi người đều lùi một bước, giá là 20 vạn” An Lương giải thích: “Nếu như thấp hơn 20 vạn, vậy thì Anessa bên cô tự mình quay đoạn phim mới đi!”

Đối mặt với sự hùng hồn của An Lương, Tôn Tiểu Phương trầm mặc vài giây, sau đó nói: “Xin chờ một chút, tôi cần một chút thời gian.”

“Không sao” An Lương trực tiếp cúp điện thoại.

Đợi khoảng 30 phút sau, Tôn Tiểu Phương gọi lại, cô ấy đồng ý: “Bạn học An, bên chúng tôi đã đồng ý, nhưng chúng tôi cần tất cả các tài liệu mà cậu đã quay.”

“Không thành vấn đề. Tôi cũng sẽ tặng kèm thêm hai bản cho bên cô, một bản 1 phút và một bản 3 phút. Tôi đã xem qua rồi, cô có thể dùng luôn nó làm tuyên truyền.” An Lương giải thích.

“Bạn học An thật giỏi! Giúp chúng tôi làm xong trước cả những chuyện này, trông có vẻ như cậu đã lên kế hoạch từ rất lâu rồi!” Tôn Tiểu Phương thốt lên: “Trước đây tôi còn nghĩ không thông, tại sao cậu lại phải làm mấy chuyện này.”

Nếu như không phải có nhiệm vụ từ Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, An Lương cũng nghĩ không ra tại sao mình phải đi làm mấy chuyện này!

Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng bây giờ, quả nhiên đưa chiến thắng trở về với người thắng!

Phía công ty Anessa cảm thấy bản thân bọn họ đã chiếm lời?

Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng biểu thị không thể nào.

Chương 235: Thật lòng bội phục!

“Giám đốc Tôn quá khen!” An Lương khách sáo trả lời.

“Xin hỏi, khi nào bạn học An có thể đưa cho chúng tôi những tài liệu liên quan?” Tôn Tiểu Phương lập tức tiến vào trạng thái làm việc.

Theo tình hình hiện tại, phía Anessa nhận được những tài liệu liên quan càng sớm, bọn họ càng có thể nhanh chóng tung tuyên truyền.

Suy cho cùng, bây giờ là lúc để chạy đua với thời gian!

Thị trường kem chống nắng cho quân sự của Hạ Quốc lớn đến mức nào?

Anessa rất háo hức với thị trường này, cho nên bọn họ phải đầu tư tuyên truyền càng sớm, như vậy hiệu quả phát sinh sẽ càng có lợi, vừa hay bọn họ có thể kiếm được một khoản tiền lớn trong đợt chia tiền lãi này.

“Tôi sắp đi đến cửa hàng chính hãng của bên cô.” An Lương nói.

“Được, hoan nghênh bạn học An tới!” Tôn Tiểu Phương nói một cách chân thành.

Anessa của bọn họ coi như đã bị An Lương “nhổ lông cừu”?

Sau khi An Lương và Tôn Tiểu Phương đồng ý, cậu gọi điện cho Thẩm Thế Trung.

“Này Thân sĩ, cậu và anh chàng Quán quân đang ở đâu đấy?” An Lương hỏi.

“Phải đi rồi à?” Thẩm Thế Trung hỏi ngược lại.

“Ừ, tôi có chút chuyện phải đi đến Taiko One bàn bạc, hai người đi cùng không?” An Lương đưa ra lời mời.

“Bọn tôi không đi đâu, bọn tôi đang đi dạo trong Học viện Điện ảnh.” Thẩm Thế Trung trả lời.

???

Hai tên đàn ông đi dạo trong Học viện Điện ảnh dưới cái nắng gay gắt trên đầu?

Mấy tên này, sao lại không bảo là đi làm tóc cho rồi?

Ngón chân của An Lương biểu thị nằm mơ mới tin!

“Tình huống gì đây?” An Lương hỏi thẳng.

“E hèm, bọn tôi đang ở trên sân bóng rổ, anh chàng Quán quân đang đại sát khắp nơi, tôi thì nói chuyện phiếm với đội cổ vũ, cậu hiểu mà.” Thẩm Thế Trung trả lời.

“Vậy tôi đi Taiko One trước, các cậu tự đi về trường đi.” An Lương nói.

“Không thành vấn đề!” Thẩm Thế Trung vội vã cúp máy.

An Lương biểu thị đám anh em của mình cũng “được” quá đấy?

Sau khi rời khỏi Học viện Điện ảnh, An Lương mang ổ cứng di động đến cửa hàng chính hãng Anessa ở Taiko One, Tôn Tiểu Phương đang đợi An Lương.

Lúc An Lương đi tới, Tôn Tiểu Phương cảm thán: “Bạn học An, cậu thật tuyệt!”

An Lương mỉm cười, trả lời: “Xem trước phim tuyên truyền nhỉ?”

“Chúng ta vào văn phòng nói chuyện.” Tôn Tiểu Phương dẫn đường, nói.

Trong văn phòng, An Lương kết nối ổ cứng di động với máy tính xách tay của cậu, để cho Tôn Tiểu Phương xem phim tuyên truyền với bản 1 phút và bản 3 phút.

Lỗ Duy Triết quả thực cũng rất được, dù là phim tuyên truyền dài 1 phút hay là phim tuyên truyền dài 3 phút, nó đều thể hiện đầy đủ tác dụng chống nắng của Anessa.

Gần 5 phút sau, Tôn Tiểu Phương lại cảm thán: “Hai bộ phim tuyên truyền này thật tuyệt vời! 20 vạn cũng đáng giá! Cảm ơn bạn học An, tôi tâm phục khẩu phục!”

“Giám đốc Tôn quá khách sáo. Chúng ta cùng ký thỏa thuận đi!” An Lương giải thích. “Nhân tiện, tôi còn có một yêu cầu bổ sung, khi nào bên cô tuyên truyền, xin hãy giữ nguyên thông tin của nhóm quay phim.”

Tôn Tiểu Phương lại giơ ngón tay cái lên cho An Lương: “Bạn học An thật biết đúng lúc đúng chỗ!”

An Lương mỉm cười, trả lời: “Nên thế chứ, suy cho cùng sau này nói không chừng còn có cơ hội hợp tác, thêm một người bạn tốt hơn là thêm một kẻ thù?”

“Tôi và bạn học An cũng là bạn sao?” Tôn Tiểu Phương hỏi đùa.

An Lương gật đầu khẳng định: “Chúng ta vốn dĩ chính là bạn bè!”

Tôn Tiểu Phương đột nhiên cảm thấy mình thật hẹp hòi, cô đã bị An Lương thuyết phục rất nhiều lần, cho dù là cách làm việc của An Lương hay tâm tư của An Lương, Tôn Tiểu Phương đều rất ngưỡng mộ cậu.

Đặc biệt là việc An Lương yêu cầu giữ nguyên thông tin của nhóm làm phim khiến Tôn Tiểu Phương cảm thấy phẩm chất của An Lương thật sự rất tốt!

Sau khi An Lương và Tôn Tiểu Phương ký một hợp đồng ngắn gọn trong văn phòng, Tôn Tiểu Phương đã chuyển luôn 20 vạn vào tài khoản của An Lương.

“Cảm ơn, giám đốc Tôn!” An Lương cảm thán nói: “Theo cách này thì tôi có thể giải thích rõ ràng với những người bạn học của tôi rồi!”

Tôn Tiểu Phương sững người một lúc, cô do dự nhìn An Lương, không chắc chắn lắm hỏi cậu: “Không phải là bạn học An muốn kiếm khoản tiền này sao?”

“Tất nhiên là không” An Lương trả lời: “Bộ phim tuyên truyền này cho thấy những thăng trầm của từng bạn học sinh chúng tôi trong quá trình huấn luyện quân sự, và giá trị nó tạo ra đương nhiên thuộc về từng bạn học sinh đó.”

“Vậy…” Tôn Tiểu Phương thăm dò.

“Về phí ủy quyền 20 vạn đó, tôi sẽ chia cho từng bạn học sinh.” An Lương nói ra câu trả lời.

Tôn Tiểu Phương giơ ngón tay cái lên: “Tôi lại bội phục bạn học An thêm lần nữa rồi!”

Tôn Tiểu Phương thật sự rất hâm mộ An Lương, 20 vạn bảo chia là chia, vốn dĩ cô còn tưởng An Lương muốn kiếm số tiền này, nhưng ai biết An Lương sẽ chia cho các bạn học sinh cùng lớp.

Trên thực tế, cho dù bây giờ An Lương có nghèo đi chăng nữa, cậu cũng sẽ phân phát tiền cho mỗi bạn cùng lớp.

Quân tử thích tiền tài, dùng nó cho việc đạo.

Chia đều 20 vạn cho mỗi bạn cùng lớp, bạn sẽ giành được tình bạn của bốn mươi bạn cùng lớp. Ngay cả khi những tình bạn này không nảy nở trong tương lai, ít nhất họ cũng sẽ không trở thành kẻ thù.

Quan trọng hơn, nếu An Lương không chia tiền, một khi tin tức bị lộ ra ngoài, bốn mươi người còn lại sẽ trở thành kẻ thù!

Chẳng phải vậy là được một mất mười?

Dù sao, An Lương cũng không có tầm nhìn thiển cận như vậy, cậu thích tính chuyện lâu dài và theo đuổi nguyên tắc: Có thêm một người bạn chắc chắn sẽ tốt hơn là thêm một kẻ thù. Nếu cả lớp là kẻ thù thì sao?

Đây là trường đại học địa ngục mức độ khó khăn gì thế này?

Nghỉ học thôi!

Chương 236: Đã tổng kết xong, hãy hét lên rằng Ủy viên đời sống quá tuyệt vời!

An Lương chờ Tôn Tiểu Phương sao chép xong dữ liệu, cậu thu lại đĩa cứng di động, lý do không phải vì đĩa cứng di động là đĩa cứng di động tốc độ cao này có giá trị 2000 tệ, mà là bởi vì của dữ liệu được lưu trữ trong đó, cậu muốn chia sẻ nó với mọi người trong Lớp Tài chính 3.

Một bản ghi chép đầy đủ về quá trình huấn luyện quân sự của trường đại học, khi sau này những sinh viên này làm cha mẹ và khi con cái bọn họ vào đại học, từng người bọn họ xem những đoạn phim này, chắc sẽ nhớ đến khoảng thời gian học trò khí thế, tự do phóng khoáng của năm đó chăng?

Đây đều là những kỷ niệm quý giá!

“Nhân tiện, giám đốc Tôn, cô gửi cho tôi hai đoạn phim tuyên truyền để tôi gửi vào trong nhóm lớp.” An Lương giải thích.

“Không thành vấn đề.” Tôn Tiểu Phương đồng ý.

“Vậy tôi đi trước! Chúc cho Anessa bên cô thắng lợi!” An Lương lễ phép nói.

Tôn Tiểu Phương đáp lại: “Cảm ơn vì vẻ đẹp trưởng thành của bạn học An!”

Bước ra từ cửa hàng chính hãng Anessa của Taiko One, An Lương đi đến Starbucks cách đó không xa, đầu tiên cậu chụp ảnh hợp đồng với Anessa, sau đó gọi điện cho Lỗ Duy Triết thông qua wechat.

Sau khi cuộc gọi wechat được kết nối, Lỗ Duy Triết nói trước: “Đàn em An, cậu đã bàn xong với bên Anessa rồi à?”

“Anh Lỗ, hôm khác anh mời tôi đi ăn tối, nhân tiện gọi cả hoa khôi khối, hoa khôi học viện gì đó đến nữa, hoặc là hoa khôi lớp cũng được!” An Lương nói đùa.

Lỗ Duy Triết sửng sốt một chút, sau đó thầm kích động, anh ta trả lời: “Bên Anessa thật sự muốn tuyên truyền?”

“Hê hê, anh may mắn lắm đấy, Shiseido quyết định tuyên truyền nó trên diện rộng. Tôi đã đặc biệt ký một thỏa thuận với họ, yêu cầu giữ nguyên thông tin của nhóm quay phim, anh có nên mời tôi đi ăn tối không?” An Lương hỏi.

“Nên! Chắc chắn là nên! An Lương, cảm ơn cậu!” Lỗ Duy Triết nói một cách chân thành.

“Được rồi, hẹn hôm khác, lẩu gà rút xương thơm cay cũng được. Vị đạo diễn tương lai, tôi nghe nói mấy người đạo diễn các anh đều có một kỹ năng thần kỳ, anh xem sao rồi làm đi!” An Lương tiếp tục trêu chọc, nhưng bữa ăn đã hẹn lại chỉ là một nồi lẩu với gà rút xương thơm cay gì đó bình dị gần gũi.

Lỗ Duy Triết xỉa xói: “Tôi nghĩ cậu đang bôi đen tôi, nhưng tôi không có bằng chứng, tôi nợ bữa ăn này trước, tôi đợi tin tức từ phía Anessa.”

“Ôi trời, anh không tin người chút nào à?” An Lương hừ hừ.

“Không phải không tin, mà là nhóm của bọn tôi cũng cần lời chúc mừng, chúng ta hãy chờ tin chính thức, được không?” Lỗ Duy Triết đáp lại.

“Đương nhiên không thành vấn đề. Tôi cúp máy trước đây, tôi còn có chuyện cần giải quyết.” Sau khi An Lương kết thúc cuộc gọi, cậu gửi một phần hợp đồng với Anessa qua, trong đó bao gồm điều khoản giữ nguyên thông tin của nhóm quay phim.

Lỗ Duy Triết đã gửi một biểu tượng cảm xúc “khấu đầu tạ ơn” cho An Lương.

‘Cảm ơn đàn em, đại ơn đại đức khó mà báo đáp, nếu có một ngày lão Lỗ tôi đây vỗ cánh bay lên chín tầng mây, chắc chắn tôi sẽ thu xếp thật đàng hoàng cho đàn em An.’ Lỗ Duy Triết gửi một tin nhắn đầy hứa hẹn.

An Lương đáp lại với một biểu cảm là “Thường Uy, ngươi còn nói mình không biết võ công?”, tương ứng với lời chế giễu trước đó. (1)

(1) Đây là câu nói trong phim “Quan xẩm lốc cốc” của Châu Tinh Trì.

Anh chàng Lỗ Duy Triết này còn muốn phủ định kỹ năng thần kỳ của đạo diễn?

A!

Người đàn ông giả tạo!

Sau khi An Lương trả lời Lỗ Duy Triết, cậu gửi tin nhắn cho nhóm lớp Tài chính 3 trên wechat.

‘An Lương: @Tất cả mọi người: Mọi người ơi, mọi người đón Trung thu vui vẻ chứ?’

‘An Lương: @Tất cả mọi người: Bánh Trung thu muộn đã đến rồi!’

‘An Lương: @Tất cả mọi người: Chuyện quan trọng phải nói 3 lần, mọi người đợi chút rồi nói, để tôi tuyên bố chuyện này một lần cho xong, được không?’

‘An Lương: Phim tuyên truyền Anessa X Quân Sự mà chúng ta tham gia đã được Shiseido sử dụng. Shiseido trả 20 vạn làm phần thưởng, số tiền này đang ở trong tài khoản cá nhân của tôi.’

‘An Lương: Về phần thưởng 20 vạn, vì phim tuyên truyền Anessa X Quân Sự có sự đóng góp của mỗi người chúng ta, tôi quyết định chia cho mỗi người 4.700 tệ, bao gồm cả 1 vạn cho người phụ đạo của chúng ta.

‘An Lương: 2.600 tệ còn lại sẽ được sử dụng làm công quỹ cho bữa Trung thu của chúng ta. Quy tắc cũ, điều tốt đến thì đi ăn lẩu, đúng giờ 6 giờ chiều mai tập hợp.

‘An Lương: Những bạn đã nhìn thấy thông tin này, vui lòng hãy chuyển lời cho các bạn khác trong lớp, xin mọi người đừng gấp gáp, tôi sẽ dựa theo số thứ tự của sinh viên để chuyển từng số tiền 4.700 tệ này vào tài khoản wechat cho mỗi người.’

‘An Lương: Nếu wechat của bạn nào không thể nhận tiền, vui lòng liên hệ riêng với tôi.’

‘An Lương: @Tất cả mọi người: Tổng kết đã xong, xin tất cả mọi người hãy hét lên rằng Ủy viên đời sống quá tuyệt vời!’

‘Trần Nhạc: Ủy viên đời sống tuyệt vời!’.

‘Trần Lạc: Switch của em đây sẽ về!’. (2)

(2) Switch là viết tắt của máy chơi game Nintendo Switch.

‘Lữ Văn Sơn: Lương ca tuyệt vời!’

‘Bạch Tinh Tinh: Ủy viên đời sống quả là đại lão!’

‘Lưu Tiểu Yến: Bội phục! Bội phục! Xin chúc mừng đại lão Ủy viên đời sống đã gặt hái được Anessa!’

‘Lưu Cường: Chờ tin tốt lành từ đại lão Ủy viên đời sống, tôi đã sẵn sàng cho làn sóng yêu nước và ủng hộ Huawei P30 mới nhất!’

‘Lâm Hân: Ủy viên đời sống thật tuyệt vời! Tuyệt vời! Hẹn gặp lại các bạn trên bài viết của trường! Chúc đại lão Ủy viên đời sống nổi tiếng khắp thế giới!’

An Lương không có ý định ngăn cản, cả lớp ngoài An Lương ra, còn có bốn mươi người trong lớp, khi một chuyện được ba người biết, thì căn bản đã không thể giữ bí mật, huống chi bây giờ là bốn mươi người?

Cho dù Lâm Hân không sắp xếp đăng bài, tin tức vẫn sẽ bị lọt ra ngoài!

Chương 237: Ủy viên đời sống quá dữ phải không?

Sau khi An Lương gửi tin nhắn trong nhóm, cậu nhận được tin nhắn wechat của Vạn Vân Phi.

‘Rất cảm ơn lòng tốt của bạn học An, nhưng thầy không thể nhận số tiền này.’

An Lương lập tức trả lời tin nhắn: ‘Thầy Vạn, tuy thầy không trực tiếp tham gia vào buổi quân sự, nhưng thầy cũng âm thầm trả tiền cho chúng em trong suốt quá trình huấn luyện quân sự.’

An Lương tiếp tục trả lời tin nhắn: ‘Thầy Vạn, trong đoạn phim dài 3 phút, có lúc thầy cũng xuất hiện trong ống kính. Lúc đó là khi Diêm Nguyên Khuê bị say nắng, chính thầy là người đã cõng bạn ấy đến phòng y tế.’

‘Thầy Vạn, thầy không chỉ là thành viên của lớp Tài chính 3 chúng em, mà còn là thành viên của bộ phim tuyên truyền Anessa X Quân Sự , thầy phải được nhận thù lao tương xứng, nếu lý do là vì quy định của trường học, em có thể yêu cầu bên Anessa đưa ra một văn kiện ghi rõ phần thù lao.’ An Lương gửi tin nhắn.

Vạn Vân Phi nhìn tin nhắn An Lương gửi đến, đột nhiên cảm thấy nên để An Lương làm lớp trưởng.

Xét cho cùng, khả năng làm việc cũng như phương án xử lý vừa trưởng thành vừa dày dặn kinh nghiệm của An Lương hoàn toàn phù hợp đảm nhiệm vai trò lớp trưởng.

‘Không cần phiền phức như thế, vì em đã nói vậy rồi, thầy đành mặt dày mà nhận lấy, rất cảm ơn em vì những lợi ích mà em đã giành được.’ Vạn Vân Phi trả lời tin nhắn.

An Lương chuyển 4.700 tệ vào tài khoản wechat của Vạn Vân Phi, hơn nữa còn thêm ghi chú: Tiền thưởng cho bộ phim tuyên truyền Anessa X Quân Sự , để giải thích tình hình của số tiền này.

Sau khi gửi khoản thanh toán tương ứng, An Lương chỉ đáp lại bằng biểu cảm “chắp tay” kiểu Thiếu Lâm, biểu thị cậu đã đọc tin nhắn của Vạn Vân Phi và không tiếp tục trò chuyện, nếu lúc này vẫn tiếp tục trò chuyện gượng gạo, vậy thì chỉ càng khiến Vạn Vân Phi khó chịu hơn, không phải sao?

Vạn Vân Phi cũng không nhiều lời, đồng ý nhận tiền thì nhận một cách tự nhiên và gọn gàng, sau đó Vạn Vân Phi cũng gửi lại biểu cảm “chắp tay” kiểu Thiếu Lâm.

An Lương không tiếp tục trả lời tin nhắn, để tránh rơi vào tình huống trò chuyện gượng gạo, hơn nữa An Lương còn phải gửi phần thưởng cho từng người theo mức tiền tương xứng, làm sao có thời gian trò chuyện?

Mất cả tiếng đồng hồ để An Lương hoàn thành việc trả phần thưởng cho bộ phim tuyên truyền Anessa X Quân Sự .

Bởi vì An Lương phải sửa lại hết tên ghi chú của tất cả mọi người trên wechat, bao gồm cả mã số sinh viên, lớp học và tên, toàn bộ đều phải thêm vào, như vậy mới có thể nhanh chóng giải quyết những việc tương tự trong tương lai.

‘Cảm ơn đại lão Ủy viên đời sống, thật sự rất cảm ơn, xin hỏi đại lão Ủy viên đời sống có thời gian không, tôi muốn mời đại lão ăn tối để bày tỏ lòng biết ơn của tôi’ Lâm Hân gửi wechat cho An Lương.

An Lương sử dụng hệ thống Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp để kiểm tra thông tin của Lâm Hân trước.

Lâm Hân:

Tuổi: 19

Chiều cao: 159cm

Cân nặng: 50kg

Nhan sắc: 60

Dáng người: 62

Đặc thù: 75

Thiện cảm: 95

Độ thiện cảm của người này từ 89 điểm tăng vọt lên 95 điểm sao?

Mới có một khoản thời gian ngắn thôi mà?

Chỉ mỗi huấn luyện quân sự cộng với thời gian nghỉ lễ Trung thu, độ thiện cảm đã tăng vọt đến mức này rồi?

Mức độ thiện cảm này, lẽ nào trong lòng lại không tự biết?

Lâm Hân là loại vịt con xấu xí nào?

Không đẹp nhưng lại muốn đẹp?

Một người có ba thứ đều không đạt: Nhan sắc chưa tới, dáng người quá tệ, đặc thù quá thấp, vậy mà muốn mời An Lương đi ăn tối, lẽ nào là người thân với phu nhân Lương Tịnh Như? Nào, nào nào!

Cho cô ta sân khấu!

Hát bài “Dũng Khí” thử xem, coi trình độ như thế nào, có phải nghe “Dũng Khí” nhiều quá nên gan toàn thân?

An Lương lễ phép trả lời tin nhắn: ‘Cảm ơn cô, nhưng thân là đại lão cũng có sự thận trọng của đại lão, cô là người tốt!’

‘……’ Lâm Hân trả lời bằng một tràng dấu chấm.

An Lương trực tiếp bỏ qua.

Trên nhóm của Học viện, hành động của Lâm Hân đã chậm một bước, ai đó với mã số sinh viên của lớp Tài chính 3 đã đăng những bài viết liên quan trên dòng thời gian của trường. (1)

(1) Trên weibo sẽ có rất nhiều nhóm chủ đề riêng, trường học cũng sẽ có, tương tự như nhóm riêng của trường đại học, chỉ bàn luận những gì trong trường.

“Chỉ muốn nói rằng Ủy viên đời sống thật đỉnh! Hét to hết cỡ nào!”

Lớp Tài chính 3 lại làm nên chuyện rồi!

Sự việc là như thế này, trong đợt huấn luyện quân sự trước đây, không phải đại lão Ủy viên đời sống của lớp chúng tôi đã được Anessa tài trợ kem chống nắng, đồng thời sắp xếp quay một bộ phim tuyên truyền sao?

Tôi vẫn nhớ rằng trên nhóm của Học viện, một số người đã nói với thái độ chướng khí rằng chắc Ủy viên đời sống của chúng tôi đang kết hợp với Anessa để diễn kịch thôi chứ gì.

Bây giờ mọi chuyện đã có những thay đổi mới.

Mở đầu là những tấm ảnh được chụp lại trong cuộc trò chuyện, khi mà Ủy viên đời sống của chúng tôi đang bô bô khoa trương trong nhóm wechat, tôi cho mọi người xem Ủy viên đời sống của chúng tôi là người như thế nào trong nhóm.

Việc quan trọng @Tất cả mọi người ba lần

Xin tất cả mọi người hãy hét lên rằng Ủy viên đời sống quá tuyệt vời

Hợp đồng tiền thù lao của Anessa

Hợp đồng ủy quyền cho phim tuyên truyền Anessa X Quân Sự

Ghi chép chuyển khoản 4.700 tệ

Học được một câu theo phong trào: Đã tổng kết xong, hãy hét lên rằng Ủy viên đời sống quá tuyệt vời!

Bài viết này đến từ Ngụy Lệ Duyệt của lớp Tài chính 3, bên dưới bài viết của Ngụy Lệ Duyệt, một đống sinh viên cũng bắt đầu theo sát bài viết.

Bùi Văn Hưng lớp Kinh tế 1 khóa 2019: Mình ở lớp kế bên, ghen tị đến méo mó!

Hứa Hòa Quảng, lớp Tài chính và Thuế 4 khóa 2018: Sinh viên năm hai chỉ có thể ngắm nhìn!

Triệu Cương, lớp Tài chính 2 khóa 2019: Sinh viên mới của lớp 2 kế bên không biết nói gì, nhóm lớp đã bùng nổ, Ủy viên đời sống tự kỷ tại chỗ!

Thẩm Phương, lớp Tài chính 1 khóa 2019: Sinh viên mới của lớp 1 kế tiếp đang điên cuồng phàn nàn Ủy viên đời sống, tại sao Ủy viên đời sống của bọn tôi không phải là đại lão?

Uông Văn, lớp Tài chính 1 khóa 2019: Ủy viên đời sống ban đầu của lớp kế bên đã từ chức tại chỗ, xin đừng xỉa xói nữa!

Tống Tuyết Yên lớp Tài chính 2 khóa 2019: Tôi ghen tị với cách đối đãi của lớp Tài chính 3 kế bên, xin hỏi có thể tạo quan hệ hữu nghị với lớp Tài chính 3 không, nhờ đại lão Ủy viên đời sống dẫn dắt bọn tôi.

Lâm Hân lớp Tài chính 3 khóa 2019: Tiền thù lao của Anessa X Quân Sự , hình đây!

Lưu Cường lớp Tài chính 3 khóa 2019: Tiền thù lao của Anessa X Quân Sự , hình đây!

Diêm Nguyên Khuê, Lớp Tài chính 3 khóa 2019: Tiền thù lao của Anessa X Quân Sự , hình đây!

Một đống sinh viên của lớp Tài chính 3 đồng loạt đăng hình trong bài viết, việc này đã thu hút những kẻ chướng khí, ghen ghét đố kỵ, thậm chí có người còn đăng bài viết nói An Lương đút lót Anessa, đây chỉ là một vở kịch tự biên tự diễn.

Chương 238: Bậc thầy chướng khí?

Thực sự có người đang nghi ngờ hành động của An Lương.

Suy cho cùng, thời đại này có quá nhiều kẻ thích thọc gậy bánh xe, bất kể là chuyện gì, dường như bọn họ đều sẽ tranh cãi, dù biết rõ ràng rằng điều đó không đúng nhưng vẫn sẽ cố cãi, như vậy mới có thể thể hiện mình là một người có chính kiến và đặc biệt.

Không tranh cãi thì làm sao có cảm giác tồn tại?

Khi Ngụy Lệ Duyệt đăng bài “Chỉ muốn nói rằng Ủy viên đời sống thật đỉnh! Hét to hết cỡ nào!” trên nhóm của Học viện, và thêm việc các sinh viên của lớp Tài chính 3 khóa 2019 đăng những hình ảnh làm bằng chứng, trên nhóm của Học viện đã bắt đầu xuất hiện những bài viết gây tranh cãi.

“Bàn về việc Ủy viên đời sống của lớp Tài chính 3 khóa 2019 rốt cuộc có phải là đại lão hay không?”

Rốt cuộc Ủy viên đời sống của lớp Tài chính 3 khóa 2019 là ai?

Đường liên kết số 1: Câu trả lời ở đây .

Người này đã từng lắp máy lạnh ở tòa ký túc xá số 7 dành cho nam sinh, gây chấn động trên nhóm của Học viện một thời, suy cho cùng, tiêu hết 23,2 vạn chỉ để lắp máy lạnh, vị Ủy viên đời sống này còn không phải là đại lão sao?

Chúng ta tiếp tục phân tích!

Thông tin vẫn được lấy từ các bài viết trên nhóm của Học viện để đảm bảo tính xác thực của thông tin.

Đường liên kết số 2: Ảnh đẹp trai của Ủy viên đời sống

Bài này nằm trên nhóm của Học viện, bức ảnh đẹp trai của Ủy viên đời sống lớp Tài chính 3 khóa 2019 đã từng được đăng lên để tuyển chọn “Hot boy học đường”, chúng ta hãy cùng xem xét kỹ hơn về trang phục của vị đại lão Ủy viên đời sống này nhé.

Áo: Áo phông Louis Vuitton Smoke Printed, trị giá 5.150 tệ;

Quần: Quần short jacquard vân gỗ của Louis Vuitton, trị giá 7.150 tệ;

Đồng hồ: Patek Philippe Grand Complication, chưa rõ model / không thể đánh giá, đoán đại giá tầm 80 vạn đến 120 vạn;

Một sinh viên mới vô mà có thể đeo đồng hồ Patek Philippe Grand Complication, rốt cuộc là gia đình thần tiên gì đây, lẽ nào không phải là đại lão?

Đường liên kết số 3: Người qua đường chụp ảnh siêu xe

Bài này cũng nằm trên nhóm của Học viện, đàn anh sinh viên năm ba đã thấy một chiếc Ferrari 488 Pista trị giá ít nhất 500 vạn ở bãi đậu xe ngoài trời.

Mặc dù trong bài viết không có chụp được ảnh của vị đại lão Ủy viên đời sống trên xe, hoặc là những bức ảnh khác, nhưng hãy cùng xem qua biển số của chiếc siêu xe dòng thể thao Ferrari 488 Pista này.

ShengD-AL488!

Căn cứ vào đường liên kết số 1, chúng ta đã biết tên của vị đại lão Ủy viên đời sống, và theo sự xác nhận từ các sinh viên giấu tên thì vị đại lão Ủy viên đời sống đến từ Thịnh Khánh.

Vậy mối liên hệ giữa vị đại lão Ủy viên đời sống và biển số Ferrari 488 Pista là gì? Mọi người nghĩ xem, nghĩ kỹ xem!

Đường liên kết số 4: Porsche 911 TurboS trị giá 300 vạn

Chỉ nói hai chuyện thôi!

Đầu tiên, chiếc Porsche 911 này không phải là một chiếc 911 bình thường, giá chốt cuối cùng của nó gần như là khoảng 300 vạn.

Thứ hai, biển số của chiếc Porsche 911 này là: ShengA • AL888

Hãy kết hợp đường liên kết số 3 và đường liên kết số 4 với nhau và nghĩ thật kỹ xem!

Bạn đã đoán ra chưa?

Không còn nghi ngờ gì nữa, Ủy viên đời sống thực sự chính là đại lão, hơn nữa còn là đại lão cao cấp!

Và rồi, vấn đề đã tới!

Tôi là Sử Chí Bân, lớp Thương mại Quốc tế 2 khóa 2017. Trước tiên, tôi xin tuyên bố rằng những nội dung sau đây đều là những dữ liệu thu thập từ cá nhân tôi.

Có tổng cộng 41 sinh viên trong lớp Tài chính 3 khóa 2019, mỗi người bọn họ đều nhận được một chai kem chống nắng Anessa Gold Milk 60ml. Theo như giá bán lẻ của một chai là 268 tệ, tổng giá là 10.988 tệ;

Thiết bị quay phim mà nhóm quay phim sử dụng trong thời gian huấn luyện quân sự là Sony Alpha A7R2 và fly cam DJI, kiểu kết hợp bố trí này hơi nghiệp dư và nó không giống như thái độ mà một công ty lớn nên có khi quay phim tuyên truyền.

Theo thông tin do một sinh viên giấu tên cung cấp, nhóm làm phim đến từ Học viện Điện ảnh Thiên Phủ, tôi đoán tổng chi phí quay phim sẽ không quá 3 vạn?

Còn về nước khoáng Nông Phu và dầu gió Hoắc Hương Chính?

Mấy cái đó có bao nhiêu đâu!

Cuối cùng, cộng với cái gọi là tiền thù lao 20 vạn mà bên Anessa đã cung cấp, tổng chi phí sẽ không quá 25 vạn.

Dựa theo phân tích trước đây của chúng tôi, Ủy viên đời sống thực sự chính là một vị đại lão cao cấp, hai chiếc siêu xe trị giá gần nghìn vạn, đối với vị đại lão mà nói, 25 vạn đó chẳng đáng là bao, đúng không?

Dù gì đi nữa, tốn hơn 23 vạn để lắp một cái máy lạnh!

Khi phân tích đến đây, tôi tin rằng những kẻ thích thọc gậy bánh xe sẽ hỏi: Lẽ nào người ta tốn 25 vạn chỉ để diễn tốt một vở kịch?

Về động cơ của chuyện này, bản thân tôi cũng đã rất hoang mang.

Nhưng sau khi đường liên kết số 3 và đường liên kết số 4 bị phơi bày, tôi đột nhiên muốn hiểu rõ một chuyện: Nhận thức về việc tiêu tiền giữa người với người hoàn toàn khác nhau. Đối với những người không có tiền mà nói, 25 vạn quả thực rất nhiều, nhưng đối với đại lão cao cấp mà nói, e là không có sự khác biệt giữa 25 vạn và và 25 tệ, phải không?

Còn động cơ, đoán mò là những điều sau đây:

“Vung tiền” để gây tiếng vang lớn, nhằm vào chức vụ đứng đầu của hội sinh viên?

Khẩu vị quái đản của đại lão cao cấp?

Khoe khoang một chút thì vui, khoe khoang nhiều chút thì vui đều đều?

Tôi không hiểu thế giới của người có tiền!

Nói rõ lần cuối cùng, xin hãy đọc hiểu những nội dung trên một cách lý trí, nếu muốn tranh luận, vui lòng mang theo chứng cứ và quay lại đây.

Nếu mở miệng chỉ nói linh tinh, thứ lỗi tôi không tiếp!

Bài viết quái gở này nhanh chóng giành được rất nhiều sự phân tích và ủng hộ, dù gì cũng có quá nhiều kẻ ghen ghét đố kỵ, bây giờ tìm được bài viết công kích An Lương, sao có thể nhắm mắt làm ngơ được.

Chương 239: Sự phản công đến từ người câm

Bài viết quái gở “Bàn về việc Ủy viên đời sống của lớp Tài chính 3 khóa 2019 rốt cuộc có phải là đại lão hay không?” trên nhóm của Học viện đã trở nên sôi nổi, trực tiếp trở thành bài viết Top 1 trên nhóm của Học viện.

Có người ở lớp Tài chính 3 đã gửi bài viết này dưới dạng tin nhắn riêng cho An Lương, hơn nữa còn bày tỏ sự ủng hộ dành cho An Lương, nhưng cũng có người lựa chọn im lặng, vì bọn họ cũng cảm thấy An Lương chính là kiểu như vậy trong bài.

Trong phòng ký túc xá số 307, Trầm Thế Trung gửi một tin nhắn.

‘Trầm Thế Trung: An Lương, chúng ta nên làm gì bây giờ?’

‘Mã Long: Không cần phải nghĩ, ủng hộ An Lương!’

‘Lữ Văn Sơn: Mấy đứa đó bị điên à? Dám nói An Lương như vậy!’

Ba người đều tỏ vẻ ủng hộ, An Lương thầm an ủi chính mình.

‘An Lương: Không cần quan tâm, chỉ là đám hề nhảy nhót mà thôi!’

Thực tế An Lương không có ý định quan tâm, bởi vì Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đã đưa ra lời nhắc nhở mới.

‘Cơ hội kinh doanh 2: Shiseido sẽ sớm quảng bá phim tuyên truyền Anessa X Quân Sự trên phạm vi toàn cầu’

‘Chúc mừng Ký chủ nhận được thông tin về hướng đi cho cổ phiếu của Shiseido trong ba ngày tới!’

An Lương lập tức kiểm tra thông tin tương ứng, theo thông tin của Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng phản hồi, vào lúc 6 giờ hôm nay, Shiseido sẽ chính thức quảng bá phim tuyên truyền Anessa X Quân Sự tại Đại Hạ Quốc.

Ngày mai, phim tuyên truyền Anessa X Quân Sự sẽ được quảng bá trên kênh toàn cầu của Shiseido, từ đó mở rộng làn sóng quảng bá toàn cầu về sản phẩm kem chống nắng Anessa.

Trong bộ phim tuyên truyền Anessa X Quân Sự , kem chống nắng Anessa thực sự có tác dụng, lấy Trầm Thế Trung làm ví dụ, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo này chỉ dùng ba lọ kem chống nắng, ngạc nhiên là cậu ta không hề bị rám nắng!

Bởi vì có hiệu quả, Shiseido mới mua đoạn phim này, và cũng sẽ tiến hành quảng bá phạm vi toàn cầu.

Chính vì tình huống này, An Lương mới không đi giải thích cho những chất vấn ở trên nhóm của Học viện, hoàn toàn không cần phải đi giải thích, được chứ?

Chỉ cần đợi Shiseido bắt đầu quảng bá, những tên chướng khí trên nhóm của Học viện sẽ tự động xóa bài viết, nếu không thì sẽ hỏi vặn gia đình của An Lương có phải là cổ đông lớn của Shiseido hay không?

Gia đình của An Lương kiểm soát Shiseido để quảng bá phim tuyên truyền Anessa X Quân Sự trên phạm vi toàn cầu?

Chắc không phải do não có vấn đề đâu nhỉ?

Không không không!

Phải nói là không có não!

Bây giờ An Lương đã nắm được thông tin về hướng đi cho cổ phiếu của Shiseido trong ba ngày tới, cậu làm gì có thời gian để ý đến những thứ nhỏ nhặt ở trên nhóm của Học viện. Cậu muốn lợi dụng thông tin về hướng đi cho cổ phiếu trong ba ngày tới để thu được nhiều lợi ích.

Trên nhóm của Học viện, cuộc thảo luận về An Lương ngày càng trở nên gay gắt, mọi sự ủng hộ gần như đều nghiêng về Sử Chí Bân, mọi người cho rằng phần phân tích của Sử Chí Bân rất chính xác, An Lương là đại lão cao cấp, tuy nhiên về chuyện Anessa X Quân Sự , tất nhiên vẫn còn tồn tại sự kỳ quặc.

Tại hành lang của ký túc xá số 8 dành cho nữ sinh.

Bạch Nguyệt đang gọi điện thoại: “Mẹ ơi, con thực sự không làm gì xấu cả, số tiền đó thực sự là ban cán sự lớp phát cho, con đang định giải thích cho mẹ đây.”

Bạch Nguyệt tiếp tục nói: “Mẹ ơi, con đã gửi đoạn phim và hình ảnh tới wechat của trưởng thôn Dương rồi. Mẹ có thể tìm trưởng thôn Dương để xem đoạn phim và hình ảnh. Con gửi tiền qua cho mẹ, chỉ giữ lại 200 tệ, ở trường con vẫn ổn, mẹ đừng lo lắng.”

“Tiền điện thoại rất đắt, mẹ, con cúp máy trước đây, mẹ tìm trưởng thông Dương để tìm hiểu tình hình nha.” Bạch Nguyệt nói xong, cô cúp điện thoại.

Số tiền thù lao 4.700 tệ cho bộ phim tuyên truyền Anessa X Quân Sự mà An Lương gửi cho cô, cô đã gửi 4.500 tệ cho mẹ cô, sức khỏe của mẹ cô rất tệ, bà ấy cần tiền hơn cô.

Ngay từ khi bắt đầu nhớ lại, Bạch Nguyệt cảm thấy cuộc sống quá khó khăn, cô đã bán mạng để học hành, cuối cùng cũng thoát ra được Đại Sơn, một nơi khiến người khác cảm thấy tuyệt vọng.

Điện thoại di động của mẹ cô là điện thoại “cục gạch”, không thể cài đặt wechat. Trước khi đến trường, Bạch Nguyệt đã nhận được một khoản trợ cấp từ chính phủ để bù vào học phí, hơn nữa còn nhận được một chiếc điện thoại di động lỗi thời.

Cô đã thêm wechat của trưởng thôn Dương, như vậy cô có thể gửi một số thông tin cho trưởng thôn Dương, sau đó trưởng thôn Dương sẽ chuyển lại cho mẹ cô.

Ví dụ như tình hình hiện tại, cần được trưởng thôn Dương chuyển lời.

Sau khi Bạch Nguyệt kết thúc cuộc điện thoại, cô quay trở lại ký túc xá 208, vừa bước vào ký túc xá, cô đã nghe thấy Ngụy Lệ Duyệt phàn nàn.

“Những người này cũng quá đáng ghê, phải không?” Ngụy Lệ Duyệt than thở.

Đinh Thái Vân tán thành: “Không ăn được nho thì nói nho chua!”

Miêu Tuệ Oánh đồng ý nói: “Chúng ta chẳng cần quan tâm tình hình của Ủy viên đời sống như thế nào. Dù sao, Ủy viên đời sống rất là tuyệt vời. Cậu ta đã mang lại lợi ích cho chúng ta, vì vậy chúng ta nên nói cậu ấy tuyệt vời.”

Đinh Thái Vân trả lời với thái độ khẳng định: “Nói thật, những đám người ganh tới ganh lui ở trên nhóm của Học viện, đừng nói là 4.700 tệ, cho dù là 470 tệ, bọn họ cũng sẽ thay đổi lời nói!”

Ngụy Lệ Duyệt cười ha ha, nói: “Có nhiều chó mắt đỏ quá!”

Bạch Nguyệt nghe cuộc nói chuyện giữa ba người họ, cô lặng lẽ mở điện thoại ra kiểm tra tình hình trên nhóm của Học viện, sau đó nhìn thấy bài đăng quái gở kia, cô suy nghĩ một hồi, sau đó gửi tin nhắn cho An Lương: ‘Bạn học An Lương, cậu đã xem bài đăng trên nhóm của Học viện chưa?’

Vốn dĩ An Lương còn đang phân tích làm thế nào để kiếm lời, khi nhìn thấy tin nhắn mà Bạch Nguyệt gửi đến, không ngờ trong lòng lại có cảm giác vinh dự.

Người câm này vậy mà cũng biết chủ động liên lạc?

‘Đã đọc rồi, làm ngơ là được’ An Lương trả lời tin nhắn.

‘Bạn An Lương, tôi muốn đăng những chuyện mà cậu đã làm ở trại trẻ mồ côi Tây Phổ lên đó, có được không?’ Bạch Nguyệt gửi một tin nhắn dò hỏi.

Trước khi An Lương trả lời tin nhắn, Bạch Nguyệt tiếp tục gửi tin nhắn: “Tôi biết bạn học An không phải loại người như vậy. Số vật tư mà cậu quyên góp ở Trại trẻ mồ côi Tây Phố hơn 50 vạn, vì thế tôi tin tưởng cậu!’

Ồ!

Người câm này còn là một người có trái tim ấm áp?

An Lương suy nghĩ vài giây, sau đó quyết định đồng ý, vốn dĩ cậu muốn làm chuyện tốt mà không để lại tên tuổi, tuy nhiên bài viết quái gở đó thật sự khiến người khác khó chịu.

Mặc dù có thể đợi bên phía Shiseido bắt đầu quảng bá là hạ gục được đối phương, nhưng một người câm như Bạch Nguyệt đây hiếm có dịp lại mở miệng, An Lương đành ‘khoan hồng độ lượng’ thôi!

‘Bạch Nguyệt, cậu muốn đăng thì cứ đăng đi!’ An Lương trả lời với thái độ đồng ý.

Bình Luận (0)
Comment