Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 165 - Chương 3134: Phát Hiện Ra Nghiên Cứu Khiến Người Khác Kinh

Chương 3134: Phát hiện ra nghiên cứu khiến người khác kinh

VIPTruyenGG.com

Mua Truyện liên hệ Zalo: VIPTruyenGG.com

--------------------------

ngạc!

Ryan không từ chối, ông ta dẫn Oria đến trước mặt con chuột bạch - đối tượng thí nghiệm và nói: "Anh đã xem qua những bài báo cáo rồi, cho nên tôi sẽ không nhắc lại những nội dung liên quan nữa, bây giờ anh tự mình làm đi nhé?"

"Được!" Oria không từ chối.

Oria bắt đầu tự vận hành, ông ta muốn kiểm tra độ dài của các telomere trong gen của những con chuột để xác định tình trạng của những con chuột.

Để có kết quả chính xác hơn, Oria dự định sử dụng cả hai phương pháp Q-PCR và FISH để đo chiều dài của telomere của hầu hết các gen.

Sau một buổi chiều bận rộn trong phòng thí nghiệm, Oria đã lặp đi lặp lại thí nghiệm nhiều lần, và sau khi xem lại hồ sơ thí nghiệm trước đây của Ryan, cuối cùng ông ta cũng đưa ra kết luận.

Hoàng Kỳ ngàn năm trì hoãn hoặc thậm chí khóa việc tiêu thụ các telomere, do đó kéo dài tuổi thọ của chuột.

Trong trường hợp bình thường, chuột có tuổi thọ từ 18 tháng đến 20 tháng, chuột có môi trường sống đặc biệt tốt có thể sống đến 24 tháng.

Tác dụng kéo dài tuổi thọ của Hoàng Kỳ ngàn năm là một tháng.

Đối với con người, việc phán đoán thời gian của một tháng là điều khá khó khăn.

Xét cho cùng, trong thời đại năm 2020 hiện giờ, việc người A bình thường sống đến 80 tuổi không phải là vấn đề lớn.

Tuy nhiên, đối với những con chuột có tuổi thọ chỉ từ 18 tháng đến 24 tháng, tác dụng kéo dài tuổi thọ thêm một tháng vô cùng Tõ ràng.

Đặc biệt, Ryan đã sử dụng rất nhiều con chuột để làm thí nghiệm nhiều lần.

Trong số đó, những con chuột sắp chết là đối tượng được thí nghiệm, khi những con chuột sắp chết uống Hoàng Kỳ ngàn năm, đặc tính sống của chúng được cải thiện nhanh chóng, thời gian sống sót cũng được cải thiện nhiều hơn.

"Hóa ra là thật!" Oria nhìn vào kết quả của cuộc thử nghiệm mà ông ta thực hiện, ông ta vẫn bị sốc.

"Đương nhiên là thật!" Ryan đáp lại: "Lần đầu tiên khi phát hiện ra kết quả này, tôi cũng có tâm trạng giống như anh, trong lòng tràn đầy hoài nghi không thể tin được"

"Nhưng theo như những số lần tiến hành thí nghiệm, chúng tôi hiện chắc chắn 100% rằng Hoàng Kỳ ngàn năm có tác dụng kéo dài tuổi thọ" Ryan nói với giọng khẳng định.

"Ở người, liều lượng bao nhiêu sẽ tạo ra tác dụng kéo dài tuổi thọ?" Oria hỏi câu hỏi quan trọng.

"Theo nghiên cứu và tính toán của chúng tôi, nếu con người sử dụng Hoàng Kỳ ngàn năm, theo phân tích ngược lại Hoàng Kỳ ngàn năm mà chúng tôi thu được, cần ít nhất 2 gram để phát huy tác dụng" Ryan giải thích vấn đề liều lượng trước.

Dù gì, không thể nói về hiệu quả mà không có liều lượng!

"Trong trường hợp với liều lượng là 2 gram, tác dụng kéo dài sự sống của Hoàng Kỳ ngàn năm đối với con người là khoảng 25 đến 35 ngày." Ryan đưa ra một câu trả lời mơ hồ.

Ryan tiếp tục nói thêm: "Vì chúng ta không có đủ Hoàng Kỳ ngàn năm, cho nên không có câu trả lời chính xác, đó chỉ là suy đoán ngược lại dựa trên kết quả thí nghiệm trên chuột"

Oria thở dài: "Hiện tại, hầu hết Hoàng Kỳ ngàn năm đều nằm trong tay Hạ Quốc, bây giờ tôi rất nghi ngờ bọn họ biết Hoàng Kỳ ngàn năm có tác dụng kéo dài tuổi thọ từ lâu"

Ryan đáp lại với giọng hơi lúng túng: "Theo lý luận của y học cổ truyền của Hạ Quốc, bản thân Hoàng Kỳ ngàn năm đã có tác dụng kéo dài tuổi thọ. Ngoài ra, lý luận của y học cổ truyền của Hạ Quốc cho rằng dược liệu càng để lâu thì tác dụng càng tốt.

Chính vì thế bọn họ chắc chắn biết hiệu quả kéo dài tuổi thọ của Hoàng Kỳ ngàn năm"

Lý thuyết này có vẻ hoàn hảo?

Suy cho cùng, theo như lý luận của y học cổ truyền của Hạ Quốc, Hoàng Kỳ ngàn năm có tác dụng kéo dài tuổi thọ, vậy thì có vấn đề gì chứ?

"Khó trách đám người Hạ Quốc đó điên cuồng tìm kiếm Hoàng Kỳ ngàn năm trong phạm vi toàn thế giới!" Oria đột ngột nhận ra.

Không mấy làm lạ khi đám người Hạ Quốc đó phát hiện ra Hoàng Kỳ ngàn năm ở Ấn Độ, bọn họ thậm chí còn cố gắng đánh cắp Hoàng Kỳ ngàn năm bằng mọi giá!

"Oria, chúng ta có cần công bố tác dụng kéo dài tuổi thọ của Hoàng Kỳ ngàn năm không?" Ryan.

Công ty Pfitzer, trong phòng thí nghiệm tối mật.

Trước câu hỏi của Ryan, Oria không quyết định ngay lập tức, ông ấy trả lời: "Anh đi với tôi đến văn phòng chủ tịch"

Ryan đương nhiên không từ chối.

Khi đến văn phòng của chủ tịch, Oria đã gọi điện báo trước cho chủ tịch của Công ty Pfitzer là Rackham Pfitzer.

Sau khi cuộc gọi được kết nói, Oria nói trước: "Ông Rackham, ông đang ở trong công ty sao?"

"Có chuyện gì vậy?" Rackham hỏi ngược lại.

"Chúng tôi có chuyện quan trọng cần báo cáo" Oria giải thích.

"Đến văn phòng của tôi." Rackham đáp lại.

Vài phút sau, Oria đưa Ryan đến văn phòng của chủ tịch, nơi Rackham Pfitzer đang xem tài liệu.

"Ông Rackham" Oria gọi, nhằm nhắc nhở đối phương rằng bọn họ đã đến.

"Các anh định báo cáo điều gì?" Rackham ngước đầu lên nhìn Oria.

Oria đưa cho Rackham tài liệu báo cáo Hoàng Kỳ ngàn năm có khả năng kéo dài tuổi thọ, và giải thích các kết luận một cách nhanh chóng và ngắn gọn.

Trong khi nghe Oria báo cáo, Rackham nhìn vào tài liệu báo cáo.

Khi Oria ngừng giải thích, ông ta cũng ngừng xem tài liệu báo cáo.

"Chuyện này đã được xác thực chưa?" Rackham nhìn Oria và Ryan.

Oria đáp lại với giọng khẳng định: "Cá nhân tôi đã thực hiện các thí nghiệm kiểm tra và xác thực các kết luận trong tài liệu báo cáo.

Ryan nói thêm: "Nhóm của chúng tôi liên tục tiến hành nhiều thí nghiệm bằng cách sử dụng nhiều đối tượng, kết quả cuối cùng là không có bất kỳ vấn đề nào."

Chương 3135: Được công bố với thế giới!

Oria nhắc lại suy đoán của mình lần nữa, nói rằng Hạ Quốc đã biết rằng Hoàng Kỳ ngàn năm có thể kéo dài tuổi thọ từ lâu.

"Ông Rackham, chúng ta có nên công bố kết quả nghiên cứu của chúng ta về Hoàng Kỳ ngàn năm không?" Oria hồi.

"Tất nhiên phải công bố kết quả nghiên cứu với công chúng!"

Rackham đáp lại: "Hơn nữa, các anh hãy tìm cách để tìm kiếm Hoàng Kỳ ngàn năm, và phải tìm được chúng trên phạm vi toàn thế giới!"

"Đã hiểu." Oria đáp lại.

"Được rồi, thưa ông, chúng tôi sẽ thu xếp việc thông báo ngay lập tức." Ryan cũng đáp lại.

Sau khi cả hai rời văn phòng, Rackham tự nói với chính mình:

"Thì ra là như vậy! Chẳng trách bọn họ điên cuồng tìm kiếm Hoàng Kỳ ngàn năm như thế, hóa ra là để kéo dài tuổi thọ!"

Gần 7 giờ tối theo giờ của Bạch Đầu Ưng Quốc, thời gian tương ứng bên giờ Hạ Quốc là gần 7 giờ sáng.

Công ty Pfitzer tổ chức buổi họp báo.

Ryan thay mặt Công ty Pfitzer chính thức công bố kết quả nghiên cứu về Hoàng Kỳ ngàn năm, trực tiếp vạch trần sự thật rằng Hoàng Kỳ ngàn năm có tác dụng kéo dài tuổi thọ.

"Xin chào, tiến sĩ Ryan. Tôi là Damila, một phóng viên của đài BCC. Chúng tôi có một điểm nghi ngờ về Hoàng Kỷ ngàn năm.

Theo như cách nói của tiến sĩ, hầu hết Hoàng Kỳ ngàn năm hiện đang nằm trong tay của Hạ Quốc. Chuyện này là do nguyên nhân gì tạo nên?" Phóng viên của BCC News đặt câu hỏi trọng điểm.

Ryan trả lời với sự phỏng đoán: "Bởi vì Hạ Quốc biết trước Hoàng Kỳ ngàn năm có tác dụng kéo dài tuổi thọ, vì muốn cướp đoạt Hoàng Kỳ ngàn năm, Hạ Quốc đã sử dụng những thủ đoạn vô cùng đê hèn."

Nghe câu trả lời của Ryan, đôi mắt của Damila, phóng viên đài BCC News sáng lên: "Xin hỏi là thủ đoạn vô cùng đê hèn thế nào được không?"

Lần này Ryan không trả lời bừa bãi, ông ta nói: "Tôi tin rằng nhiều người không biết đến sự tồn tại của Hoàng Kỳ ngàn năm.

Tôi chỉ nói một điều thôi, giá của nó hơn 4,000 vạn đô la Mỹ một gram. Với mức giá như thế này, mọi người có thể đoán được, Hạ Quốc rốt cuộc muốn làm gì?"

Mặc dù Ryan không nói rõ Hạ Quốc đã làm gì để cướp được Hoàng Kỳ ngàn năm, nhưng lại chỉ đường một cách rất khôn ngoan, điều này khiến mọi người suy nghĩ lung tung.

Đây vừa hay lại là sở trường tốt nhất của đài BCC TV.

Bởi vì đài BCC News thích đưa mọi thứ ra khỏi ngữ cảnh, để ai cũng đều biết!

Khi Công ty Pfitzer của Bạch Đầu Ưng Quốc thông báo Hoàng Kỳ ngàn năm có tác dụng kéo dài tuổi thọ, từ đó phơi bày Hoàng Kỳ ngàn năm trên diện rộng, chính phủ Nhật Bản là người đầu tiên nhảy ra buộc tội Hạ Quốc.

Chính phủ Nhật Bản đã liệt kê rất nhiều bằng chứng, cho thấy Hạ Quốc đã lấy trộm ít nhất hai cây Hoàng Kỳ ngàn năm từ Nhật Bản, hơn nữa còn đưa ra yêu câu chính đáng, đề nghị Hạ Quốc trả lại Hoàng Kỳ ngàn năm.

Tuy nhiên, chính phủ Nhật Bản đang tự lấy đá đập chân mình!

Bởi vì trên mạng Internet của Nhật Bản, đông đảo cư dân mạng Nhật Bản không những không có thiện cảm với chính phủ Nhật Bản, mà còn trực tiếp chế nhạo chính phủ Nhật Bản, mắng chửi chính phủ Nhật Bản quá yếu ớt, cho nên mới bị Hạ Quốc cướp đi.

Phải nói rằng, cư dân mạng trên toàn thế giới đều giống nhau?

Khi chính phủ Nhật Bản nhảy ra yêu cầu Hạ Quốc trả lại Hoàng Kỳ ngàn năm, chính phủ Ấn Độ cũng nhảy ra tham gia vào cuộc vui, chính phủ Ấn Độ đã liệt kê thêm những "bằng chứng" chi tiết.

Cho thấy Ấn Độ cũng đã mất đi hai cây Hoàng Kỳ ngàn năm, mà kẻ chủ mưu là Hạ Quốc.

Tuy nhiên, những bằng chứng mà Ấn Độ liệt kê quả thật là một sự xúc phạm đến chỉ số IQ của con người, không một người nào tin vào bằng chứng này cả. Tuy nhiên, rất nhiều cư dân mạng ở nước ngoài đã suy đoán việc Ấn Độ mất Hoàng Kỳ ngàn năm là sự thật.

Ngoài Nhật Bản và Ấn Độ, Hàn Quốc cũng nhảy ra và công bố một chuyện.

Cục điều tra tình báo Hàn Quốc cuối cùng đã phát hiện ra tình hình bất thường ở Naejangsan, thậm chí bọn họ còn phát hiện ra nơi Hoàng Kỳ ngàn năm đã bị đánh cắp và công bố tất cả bằng chứng lên Internet.

Bạch Đầu Ưng Quốc cũng thổi bùng ngọn lửa khi thông báo tình hình ở bên ngoài không gian, nói rằng bọn họ phát hiện thấy vệ tinh quang học quan sát trái đất của Hạ Quốc đã từng thực hiện các hoạt động ở Nhật Bản và Hàn Quốc.

Khi những thông tin này tràn ngập Internet, toàn bộ thông tin trên Internet gần như đều nhắm vào Hạ Quốc.

7 giờ 15 phút sáng theo giờ Hạ Quốc.

An Lương tỉnh dậy trong chung cư quốc tế Vân Cảnh, chủ yếu là do chuông điện thoại di động của Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương vang lên cùng một lúc, hai người bọn họ cần phải đi học.

Khoảng 8 giờ, An Lương vừa ăn sáng vừa kiểm tra thông tin trên điện thoại di động.

Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán đã gửi bản tổng hợp thông tin trên Internet về Hoàng Kỷ ngàn năm cho An Lương.

Công ty Pfitzer này cũng thú vị đấy chứ! An Lương nhìn thấy Công ty Pfitzer tung tin tức Hoàng Kỳ ngàn năm có tác dụng kéo dài tuổi thọ, trong lòng anh không khỏi thở dài.

Hoàng Kỳ ngàn năm đúng là có tác dụng kéo dài tuổi thọ, nhưng An Lương chưa từng tiết lộ tin tức này.

An Lương lại nhìn thấy Nhật Bản và Ấn Độ, còn có Hàn Quốc và Bạch Đầu Ưng Quốc, bốn nước này liên hợp với nhau, cùng nhau tung tin mắng chửi Hạ Quốc. Mặc dù những thứ bọn họ mắng chửi là sự thật, nhưng bọn họ không có bất kỳ bằng chứng nào.

An Lương xem lại tin tức trên mạng Internet của Hạ Quốc, phát hiện Hạ Quốc không hề có bất cứ phản hồi nào, tựa như không nhìn thấy các nước khác đang mắng chửi điên cuồng, trực tiếp ngó lơ bọn họ.

Vậy là bọn họ định giàu to trong sự im lặng?

Chương 3136: Trực tiếp báo tên đi!

"Hoàng Quốc Tường: Cậu dậy chưa?"

An Lương nhận được tin nhắn từ Hoàng Quốc Tường thông qua phần mềm liên lạc bí mật của Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia.

'An Lương: ? ' "Hoàng Quốc Tường: [Link: Hung thủ đằng sau Hoàng Kỳ ngàn năm! !] "Hoàng Quốc Tường: Cậu xem tình hình đi!

"Hoàng Quốc Tường: Các cậu bị kéo vào rồi!

'An Lương: Tôi xem trước đã.

An Lương nhìn vào đường link do Hoàng Quốc Tường gửi, đây là một bài đăng rất hot trên Weibo.

[Hung thủ đằng sau Hoàng Kỳ ngàn năm!] Liên quan đến việc Hoàng Kỳ ngàn năm do Công ty Pfitzer công bố, và việc Hoàng Kỳ ngàn năm có tác dụng kéo dài tuổi thọ, trong đó có một phù thủy vĩ đại!

Là một trong những người trong cuộc, để tránh bị trả thù, tôi chỉ có thể giải thích ngắn gọn sự việc. Trước hết, cần phải khẳng định một điều: Một số quốc gia khác quả thật đã bị đánh cắp Hoàng Kỳ ngàn năm!

Nhưng hung thủ được vạch trần công khai đang phải gánh lấy tội thay người khác!

"Tình hình của ba nước bị hại rất rõ ràng. Bọn họ quả thật đã đánh mất Hoàng Kỳ ngàn năm, nhưng hung thủ lại là một người khác. Hung thủ này rất mạnh..."

Về những gì hung thủ NN đã làm ở Ấn Độ và Nhật Bản để cướp Hoàng Kỳ ngàn năm, chúng tôi không dám tiết lộ bất kỳ chi tiết nào, vì một khi tiết lộ chi tiết, hung thủ NN có khả năng sẽ đoán ra được thân phận, hung thủ NN sẽ báo thù chúng tôi.

Hung thủ NN này ra tay rất tàn độc, nếu bị báo thù, chúng tôi chắc chắn sẽ chết mà không có chỗ chôn.

Chúng tôi chỉ có thể tiết lộ rằng hung thủ NN thực sự tồn tại, và nắm giữ rất nhiều Hoàng Kỳ ngàn năm, thậm chí còn sở hữu những thủ đoạn đặc biệt để tìm Hoàng Kỳ ngàn năm.

Chúng tôi chỉ có thể nhắc nhở những người biết nội tình hãy cảnh giác với hung thủ NN, bởi vì một khi bọn họ phát hiện ra sự tồn tại của Hoàng Kỳ ngàn năm, bọn họ chắc chắn sẽ không từ thủ đoạn làm ra bất cứ chuyện gì.

Cuối cùng xin tiết lộ thêm một điều, hung thủ NN không gây án một mình, còn có đồng phạm đắc lực N hỗ trợ, đồng phạm này cũng ra tay rất tàn độc.

Không dám nói nhiều nữa, tạm biệt mọi người!

Sau khi đọc xong bài viết hot này, An Lương không khỏi than thở.

Mặc dù đối phương đã dùng hung thủ NN thay thế, nhưng biệt danh này là thật lòng đó sao?

Bởi vì những người biết chút sự tình đều có thể đoán ra được đây chính là cách viết tắt của "Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa", còn về "đồng phạm N" sao không dứt khoát chỉ thẳng tên là nước Nga luôn đi!

An Lương lập tức gửi tin nhắn cho Hoàng Quốc Tường.

"An Lương: Người đăng bài là ai?"

"Hoàng Quốc Tường: Bộ phận kỹ thuật của chúng tôi đã điều tra rồi, không thể tìm ra danh tính của người đăng bài, đối phương sử dụng mạng ẩn danh"

'An Lương: Không phải Bạch Đầu Ưng Quốc thì chính là Nhật Bản "Hoàng Quốc Tường: Lỡ như nội bộ chúng ta có người không được lợi ích thì sao?"

'An Lương: Xác suất rất nhỏ.

'An Lương: Đầu tiên, chúng ta phân chia ra rất nhiều lợi ích, nhằm có thể hình thành một nhóm lợi ích ổn định và khổng lồ.

'An Lương: Nếu có người nội bộ muốn nhắm vào chúng ta, bọn họ nhất định phải xem xét hậu quả nếu bị chúng ta phát hiện:

"Hoàng Quốc Tường: Có lý.

"An Lương: Tôi thực sự nghi ngờ kẻ đó là Nhật Bản.

Thực ra, kẻ mà An Lương nghi ngờ là cựu Thủ tướng Nhật Bản!

Bởi vì bài đăng này đã tiết lộ một số thông tin, cho thấy rằng người đăng tải biết rất nhiều chi tiết. Ví dụ, sự tồn tại của "đồng phạm N7, đây chính là thông tin được tiết lộ trong quá trình hoạt động ở Nhật Bản.

Cả Ấn Độ và Hàn Quốc đều không có sự tham gia của Nước Nga.

Chỉ có lần hoạt động ở Nhật Bản là có sự tham gia của Nước Nga.

Nhưng chuyện nước Nga liên quan sâu sắc thì không hề được tiết lộ ra ngoài, những kẻ có dã tâm, luôn luôn quan sát thế giới, chỉ biết nước Nga có kênh cung cấp dịch vụ rút lui, tuy nhiên không biết nước Nga liên quan sâu sắc vào trong chuyện này.

Nếu biết Nước Nga có liên quan sâu sắc, đó ắt hẳn là thế lực địa phương Nhật Bản.

Chính phủ Nhật Bản đã nhiều lần mắng chửi công khai, thậm chí kiện ra tòa án quốc tế nhưng chẳng có tác dụng gì.

An Lương cảm thấy những bài đăng kinh tởm như vậy trên Internet không phải là hành động của chính phủ Nhật Bản.

Trong trường hợp này, chắc chỉ có cựu Thủ tướng của Nhật Bản!

An Lương trực tiếp quăng kẻ tình nghi lên đầu của cựu Thủ tướng Nhật Bản, bởi vì ông ta rất khả nghi. Còn về chuyện báo thù?

Hoàn toàn không cần thiết chút nào!

Bây giờ, sự trả thù lớn nhất dành cho cựu Thủ tướng Nhật Bản là không đưa cho ông ta Hoàng Kỳ ngàn năm.

Bởi vì cựu Thủ tướng Nhật Bản đang bị ung thư, nếu không có Hoàng Kỳ ngàn năm, chắc chắn ông ấy sẽ chết!

"Hoàng Quốc Tường: Chuyện này cậu định giải quyết như thế nào?"

'An Lương: Các anh định trả lời như thế nào trước sự phản kháng của những nạn nhân khác?"

"Hoàng Quốc Tường: Tại sao phải trả lời? !

'An Lương: Vậy tại sao tôi phải giải quyết?"

'An Lương: Cứ giả vờ như không biết gì!"

'An Lương: Chúng ta không làm gì sai, tại sao phải chột dạ?"

"Hoàng Quốc Tưởng: Cậu nói rất có lý!

Hoàng Quốc Tưởng không khỏi than thở, An Lương này quả thật rất thanh thản nhỉ?

'An Lương: Nếu không có việc gì nữa, tôi tiếp tục ăn sáng đây!

"Hoàng Quốc Tường: Được Sự hỗn loạn trong thế giới Internet hoàn toàn không ảnh hưởng đến An Lương, nếu chỉ dựa vào những sự phản đối và nhận xét trên mạng, vậy thì An Lương tuyệt đối là kẻ mạnh nhất!

Chương 3137: "Một bất ngờ" đã đến!

Khoảng nửa tiếng đồng hồ sau, An Lương vừa ăn sáng xong thì nhận được điện thoại của Aphrora.

Đối mặt với cuộc gọi từ cô gái nước Nga cao 1m8 này, An Lương nhướng mày. Anh thuận tay nghe điện thoại.

Aphrora nói trước: "An, anh còn ở Đế Đô sao?"

"Ừ, có chuyện gì vậy?" An Lương hỏi ngược lại.

"Bây giờ anh có rảnh không, đi uống cà phê, sẵn tiện bàn chút chuyện" Aphrora chủ động mời.

An Lương suy nghĩ một chút rồi đáp: "Không thành vấn đề, ở đâu?"

"Quán cà phê Forest đối diện trường của tôi thì sao?" Aphrora đề xuất.

"Được, cô gửi địa điểm cho tôi, tôi sẽ đến ngay." An Lương đồng ý.

"Chờ một chút." Aphrora cúp điện thoại và gửi vị trí định vị qua Wechat, cô còn gửi thêm một tin nhắn.

'"Aphrora: Tôi qua đó đợi anh trước.

An Lương nhìn định vị, cách chung cư quốc tế Vân Cảnh khoảng nửa tiếng đồng hồ.

'An Lương: Không thành vấn đề.

'An Lương: Cô đi trước, tôi sẽ rời đi ngay, trong vòng một tiếng đồng hồ nữa sẽ đến:

Gần nửa tiếng đồng hồ sau, An Lương di chuyển đến cà phê Forest đối diện với Đại học quốc tế Đế quốc, và nhìn thấy Aphrora. Cô ấy quả thật là hạc giữa bầy gà.

An Lương đi thẳng đến chỗ Aphrora, đám con trai ở mấy bàn xung quanh nhìn An Lương với ánh mắt khác, bọn họ tưởng rằng An Lương lại là một tên đến bắt chuyện.

"Đợi lâu rồi!" An Lương bước tới chỗ Aphrora.

Aphrora đáp lại: "Anh uống gì?"

An Lương xem menu, tuy là quán cà phê nhưng có phục vụ nước trái cây. Anh gọi một ly nước quất.

"Thế rốt cuộc có chuyện gì cần phải gặp mặt nói chuyện vậy?"

An Lương đi thẳng vào vấn đề.

Các chàng trai xung quanh, với đôi mắt khác lạ vừa rồi, lộ ra về bất lực, bọn họ hiểu rằng An Lương và Aphrora quen biết nhau.

Aphrora lấy trong túi xách ra một tập tài liệu, đưa cho An Lương.

Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng lập tức đưa ra lời nhắc.

"Ting!

'Xin ký chủ lưu ý: [Một Bất Ngờ] đã đến?

An Lương nhìn thấy lời nhắc nhở của hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, nhưng bề ngoài anh vẫn bình tĩnh cầm lấy tài liệu do Aphrora đưa cho.

Tiêu đề của tài liệu là: [Phân tích sự phát triển của máy tính hệ tam phân]. Máy tính hệ tam phân... An Lương khẽ cau mày.

Các máy tính hiện nay đều là hệ nhị phân, mã ở lớp dưới cùng đều là 0 và.

1Mặc dù ngoài mặt, nó chỉ là sự khác biệt giữa nhị phân và tam phân, nhưng trên thực tế, ý nghĩa cơ bản của nhị phân là trạng thái tắt nguồn và bật nguồn của mạch, tương ứng với các số 0 và 1, chính xác là tương ứng với logic đúng hay sai. Nhưng nếu thực hiện hệ tam phân, dựa vào kiến thức về máy tính của An Lương, hiện tại anh cũng không biết nên giải quyết như thế nào mới thích hợp.

"Anh xem tập tài liệu này trước đi" Aphrora ra hiệu cho An Lương kiểm tra thông tin.

An Lương gật đầu, sau đó kiểm tra thông tin.

Tài liệu này ghi lại thông tin cơ bản của máy tính hệ tam phân, bao gồm logic cốt lõi của việc thực hiện máy tính hệ tam phân.

Hệ tam phân được ghi lại trong dữ liệu không phải là hệ tam phân tuần tự 0 và 1,2 mà là hệ tam phân đối xứng - 1,0 và 1, tương ứng với điện áp âm, mất điện và điện áp dương.

Cái gọi là điện áp âm thực chất không phải là điện áp số âm, mà là thấp hơn điện áp tiêu chuẩn. Nếu điện áp tiêu chuẩn được đặt thành 3 vôn, thì khi nó là 2,8 vôn, nó được ghi là - 0,2 vôn, không phải - 0,2 vôn thực.

An Lương tiếp tục kiểm tra thông tin, trong đó liệt kê ra chiếc máy tính hệ tam phân đầu tiên do Liên minh Sulla nghiên cứu và sản xuất vào năm 1958, đồng thời cho thấy tính năng ưu việt của nó vào thời điểm đó.

Tuy nhiên, trong hoàn cảnh đặc biệt tại thời điểm đó, Liên minh Sulla đã không thể tiếp tục nghiên cứu máy tính hệ tam phân, điều này cuối cùng dẫn đến sự suy tàn của máy tính hệ tam phân, nên máy tính nhị phân phát triển hoàn toàn.

An Lương nhìn hồ sơ trong dữ liệu, trong lòng không khỏi thầm kinh ngạc, hóa ra máy tính hệ tam phân đã từng xuất sắc như vậy?

"Vậy là cô muốn cộng tác với tôi trên máy tính hệ tam phân?" An Lương đổi sang tiếng Nga, hỏi dò.

Quán cà phê Forest, đối diện Đại học quốc tế Đế Đô.

Đối mặt với sự chuyển đổi ngôn ngữ của An Lương, Aphrora cũng chuyển sang ngôn ngữ của nước Nga, cô nói: "Chúng tôi hi vọng hợp tác!"

"Động thái của Công ty kỹ thuật Ám Tâm thực ra không phải là thứ gì quá bí mật" Aphrora nói thêm.

"Trong lĩnh vực nhị phân và chip silicon, cả anh và chúng tôi đều bị mắc kẹt trong cổ của Bạch Đầu Ưng Quốc, hoàn toàn không có cơ hội nào cả." Aphrora thở dài.

"Nhưng bây giờ cơ hội của chúng ta đã đến. Con chip làm từ silicon đã phát triển đến cực điểm, tính chất vật lý gần đến cực hạn, không thể tránh khỏi hiệu ứng đường hầm lượng tử. Bằng cách phát triển các vật liệu bán dẫn mới và mở ra các lĩnh vực mới, làm vậy mới có thể phá vỡ những giới hạn như vậy." Aphrora cho thấy rõ cô biết phải làm gì.

"Theo suy đoán của tôi, Công ty kỹ thuật Ám Tâm của anh chắc định phát triển chip carbon, phải không?" Aphrora nhìn An Lương và đoán.

An Lương ngạc nhiên nhìn Aphrora.

Aphrora bình tĩnh trả lời: "May mắn thay tôi đi học ở Đế Đô, tôi cũng có bạn bè ở Đế Đô. Tôi ít nhiều cũng đã nghe một số tin tức về câu lạc bộ của anh, cộng với nghiên cứu của Hạ Quốc về chip carbon hàng đầu thế giới, và cả Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai đi đầu trong công nghệ Graphene, Công ty kỹ thuật Ám Tâm chắc chắn sẽ bước vào lĩnh vực chip carbon."

An Lương không phủ nhận.

Chương 3138: Lật đổ ngày xưa!

"Nếu anh đã muốn đổi đường đua, tôi khuyên anh nên thay đổi đường đua triệt để, không chỉ về vật liệu bán dẫn, mà còn về cơ sở hạ tầng máy tính, nhằm lật đổ hoàn toàn các chip làm từ silicon và hệ nhị phân!" Tham vọng của Aphrora rất lớn.

Nếu lật đổ hệ nhị phân và để hệ tam phân thay thế hệ nhị phân, điều đó có nghĩa lật đổ là hoàn toàn truyền thống hiện tại!

Vì bản chất của hệ tam phân và hệ nhị phân khác nhau. Chỉ là độ khó khá cao.

Bởi vì hệ thống máy tính nhị phân đã được tích hợp vào tất cả các khía cạnh của cuộc sống, cho dù là điện thoại đi động, máy tính hay các hệ thống công nghiệp khác, mọi thứ sử dụng hiện tại đều là hệ thống nhị phân.

Để lật đổ địa vị thống trị của hệ nhị phân như vậy bộ dễ lắm sao?

Gần như là không có khả năng!

"Tham vọng của cô quá lớn!" An Lương thở dài nói.

"Tôi không tin anh không có tham vọng như vậy!" Aphrora trả lời: "Nếu anh đã muốn phát triển công nghệ trong lĩnh vực chip carbon và nếu anh đã muốn lật đổ lĩnh vực chip làm từ silicon, tôi không tin anh không muốn lật đổ hoàn toàn sự thống trị của hệ nhị phân hiện tại!"

An Lương im lặng.

Nếu Aphrora chỉ cung cấp cho An Lương thông tin máy tính hệ tam phân, An Lương nhất định sẽ cân nhắc kỹ càng.

Nhưng bây giờ đang là phần thưởng "Một Bất Ngờ" do hệ thống Nhân Sinh Người Thắng cung cấp, có nghĩa là điều này có thể...

có thể thành công.

Nhưng làm được điều này thực sự rất khó!

Trong thời đại dữ liệu lớn này, toàn bộ thế giới được thống trị bởi hệ nhị phân, làm thế nào có thể thách thức với địa vị thống trị của hệ nhị phân được chứ?

"Rất khó!" An Lương thở dài.

Aphrora nói với giọng khẳng định: "Quả thực là rất khó, nhưng nếu thành công, lợi ích trong tương lai là vô hạn"

"Tôi biết anh có các chuyên gia về máy tính. Anh có thể tham khảo thêm ý kiến của các chuyên gia. Nếu anh có hứng thú hợp tác, chúng ta sẽ thảo luận thêm." Aphrora giải thích.

"Được!" An Lương gật đầu.

"Còn có một chuyện. Nhà máy xử lý nước thải ô nhiễm hạt nhân gần như đã xác định xong. Anh có muốn đi xem tận mắt không?"

Aphrora hỏi.

An Lương lắc đầu phủ nhận: "Tôi không đi, đợi sau khi được xác nhận hoàn toàn rồi hãy nói."

"Được rồi" Aphrora gật đầu: "Anh có muốn đến thăm trường của tôi và ăn trưa cùng nhau không?"

An Lương liếc nhìn Aphrora, cô gái này cao 1m8, tuy là gái nước Nga nhưng làn da khá mỏng manh, cộng thêm việc điểm nhan sắc và điểm dáng người cao tới 95 điểm, An Lương rất thích gần gũi với cô.

Nhưng bây giờ không có thời gian!

"Lần sau tính!" An Lương lịch sự từ chối: "Lát nữa tôi còn có chuyện"

"Đi với bạn gái à?" Aphrora hỏi ngược lại.

An Lương trả lời một cách thoải mái: "..."

Hôm nay An Lương có hẹn với cô diễn viên nhỏ Lương Tuyết.

Cô diễn viên nhỏ này tình cờ đang ở Đế Đô, An Lương đã hẹn ăn trưa cùng nhau.

"Được, hẹn lần sau" Aphrora cũng không ép buộc.

Sau khi hai bên nói lời từ biệt, An Lương gửi tin nhắn cho Lương Tuyết.

'An Lương: Anh xong rồi, em đang ở đâu?"

'Lương Tuyết: [Thông tin vị trí: Khu dân cư Ôn Noãn Hoa Khai, đường Đông Tây, Đế Ðô] ' "Lương Tuyết: Em đang ở nhà, bây giờ anh qua sao?"

'An Lương: Ừ, anh qua ngay.

"Lương Tuyết: Lát nữa gặp.

Khu dân cư Ôn Noãn Hoa Khai, phòng 1702, tòa số 3.

Đây là căn nhà mà Lương Tuyết thuê ở Đế Đô, vì hôm nay An Lương có thời gian nên cô đặc biệt xin nghỉ phép, ở nhà đợi An Lương.

Trước khi An Lương tới, Lương Tuyết đang bận rộn trong bếp.

Thật ra cô không có tài nấu nướng, trình độ chỉ ở mức biết nấu mì gói và luộc trứng. Nhưng vì An Lương, cô đã đặc biệt học nấu nướng.

Khoảng 10 giờ 30 phút sáng, An Lương đã đến khu dân cư Ôn Noãn Hoa Khai. Trước đây, anh đã từng qua nơi này, hiển nhiên thuộc đường tới cửa, hơn nữa còn sử dụng khóa vân tay để mở cửa.

"An Lương?" Lúc Lương Tuyết ở trong bếp nghe thấy tiếng mở cửa, cô liền hỏi.

"Ừ!" An Lương đáp lại rồi đi vào bếp.

Trong phòng bếp, Lương Tuyết đang học thịt heo xắt sợi xào tẩm hương vị cá thông qua máy tính bảng, máy tính bảng đang phát quá trình hướng dẫn, còn cô ấy đang điều chế gia vị.

Nhìn thấy hình ảnh này, trong lòng An Lương có chút cảm động.

Cho dù cô diễn viên nhỏ này có nấu cho anh bằng trạng thái gì đi nữa, hành động này cũng đã đủ rồi, không phải sao?

Khu dân cư Ôn Noãn Hoa Khai.

Trong phòng bếp của Lương Tuyết, cô ấy đang học làm món thịt heo xắt sợi xào tẩm hương vị cá.

An Lương bước vào bếp, Lương Tuyết chủ động nói: "Hôm nay chúng ta hãy ăn tối ở nhà nhé?"

"Được" An Lương đồng ý trước, sau đó hỏi đùa: "Nhưng kỹ năng nấu nướng của em không sao đâu nhỉ?"

Trước khi Lương Tuyết trả lời, An Lương tiếp tục trêu chọc:

"Không thể nào cứ để hai chúng ta ăn cơm xong là phải đi bệnh viện"

Lương Tuyết trả lời với giọng hờn dỗi: "Em có học nấu ăn!"

"Vậy xem em biểu diễn thế nào?" An Lương đáp lại.

"Ừ! Lương Tuyết đáp lại.

Tốc độ nấu của Lương Tuyết khá chậm, đây là vấn đề thường gặp đối với những người mới. Sau khoảng một tiếng đồng hồ, cuối cùng Lương Tuyết cũng nấu xong. Chỉ có một món thịt heo xắt sợi xào hương vị cá, một món đậu hũ om, một món rau diếp xào dầu và một canh cà chua trứng.

Nói chung là rất đơn giản, nhưng đều là món ăn theo phong cách Thịnh Khánh.

Chương 3139: Tranh chấp vị trí bạn gái chính!

Lương Tuyết bưng lên bàn ba món ăn và một món canh, đồng thời đưa cho An Lương một bát cơm. Cô ấy nhìn An Lương và nói với giọng mong chờ: "Anh nếm thử đi"

An Lương nhìn lướt qua tình hình của các món ăn trước, không hề có màu sắc bất thường, cảm giác tàm tạm.

Anh cầm đôi đũa lên, nếm thử món thịt heo xắt sợi xào hương vị cá, có màu sắc cũng tàm tạm. Hương vị cuối cùng rất bình thường, chỉ là món ăn nhà đơn giản nhất, thuộc kiểu không ngon nhưng cũng không khó ăn.

Ít nhất là tốt hơn nhiều so với kỹ năng nấu ăn của Lưu Linh!

Tương tự đối với món đậu hũ om và món rau diếp xào dầu.

Mặc dù kỹ năng nấu nướng của Lương Tuyết rất bình thường, nhưng An Lương biết rõ Lương Tuyết của trước đây hầu như không thể nấu ăn. Ngoại trừ nấu mì ăn liền thì chỉ có luộc trứng.

Hiện tại, cô có thể nấu những món ăn tại nhà đến trình độ này, có nghĩa là cô ấy thực sự phải học nấu ăn một cách nghiêm túc.

Đây là điều đáng khen ngợi.

"Không tồi!" An Lương khen ngợi.

Lương Tuyết lộ ra vẻ vui mừng: "Tốt quá. Trước đó em đã tự làm qua nhiều lần, cứ cảm giác sẽ không ngon lắm."

"Rất ngon mà!" An Lương mỉm cười trả lời.

Lương Tuyết tự mình nếm thử, sau lời khen ngợi của An Lương, trong lòng cô tràn đầy niềm vui mừng. Gần nửa tiếng đồng hồ sau, An Lương ăn hai bát cơm, Lương Tuyết ngồi bên cạnh, ngập ngừng lên tiếng.

"Em có một chuyện, không biết phải nói như thế nào." Lương Tuyết lo lắng nhìn An Lương.

An Lương thầm đoán trong lòng, cô diễn viên nhỏ này muốn có thêm tài nguyên chăng?

Nếu cô ấy muốn có thêm tài nguyên, thực ra cũng không phải là không thể. An Lương hoàn toàn có thể đầu tư vào kịch bản mà cô ấy làm nữ chính, cho dù kinh phí hơn 1 ức cũng không thành vấn đề.

"Giữa chúng ta không cần phân phải xa lạ như vậy." An Lương an ủi trước, sau đó nói thêm: "Có chuyện gì, em cứ nói thẳng với anh"

Lương Tuyết vẫn nhìn An Lương với vẻ kiên quyết.

An Lương nhìn Lương Tuyết, chờ cô nói tiếp.

Lương Tuyết hít sâu một hơi, cô nói: "Thật ra em rất ủng hộ chị Uyển Hề. Xin lỗi anh, em không biết nên giải quyết chuyện này như thế nào, nhưng em không thể nào từ chối chị Uyển Hề"

? ? ?

Cái quái gì thế?

Vốn dĩ An Lương tưởng rằng cô diễn viên nhỏ này muốn có thêm tài nguyên, kết quả cô ấy lại nói một câu rằng ủng hộ Triệu Uyển Hê?

"ý em là gì?" An Lương nhướng mày.

Lương Tuyết nhìn An Lương với vẻ thận trọng: "Em thấy chị Uyển Hề rất tốt"

An Lương gật đầu: "Cô ấy khá tốt. Cô ấy quả thật là bạn gái của anh. Anh cũng biết cô ấy có quan hệ rất tốt với mọi người, em la đang lo lắng anh sẽ trách em sao?"

"Anh không trách em và chị Uyển Hề hợp tác riêng sao?" Trong lòng Lương Tuyết tràn đầy lo lắng, cô lo lắng An Lương sẽ trách bọn họ bí mật thành lập liên minh.

An Lương thở dài: "Tại sao anh phải trách em?"

"Chắc cô cũng biết anh cũng có bạn gái ở Ma Đô, đúng không?"

An Lương thản nhiên nói.

Lương Tuyết gật đầu.

"Mục tiêu của Triệu Uyển Hề là cô ấy, vì vậy cô ấy mới thành lập liên minh với các em." An Lương giải thích.

Đối thủ của Triệu Uyển Hề là Lý Tịch Nhan!

Làm sao Triệu Uyển Hề lại không biết rõ chuyện Lý Tịch Nhan được An Lương chiều chuộng chứ?

Cho nên Triệu Uyển Hề mới không ngừng làm tan rã liên minh hậu cung của An Lương, từ đó trnah giành được sự ủng hộ lớn nhất.

Triệu Uyển Hề thỏa hiệp, chấp nhận chuyện An Lương có những cô bạn gái khác, nhưng cô ấy muốn tranh giành vị trí bạn gái chính.

Bây giờ Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương, Tống Thiến ở Đế Đô, còn có Lương Tuyết làm việc ở bên này, toàn bộ đều đã bị Triệu Uyển Hề lôi kéo.

Vì mối quan hệ của Trương Tử Câm với Bạch Nguyệt, Triệu Uyển Hề đã liên lạc với Bạch Nguyệt.

An Lương cảm thấy Triệu Uyển Hề có thể lôi kéo hai chị em nhà họ Hạ lại với nhau thông qua mối quan hệ của Bạch Nguyệt. Một cô gái ngốc nghếch như Lý Tịch Nhan làm sao có thể là đối thủ của Lý Tịch Nhan?

Tóm lại, An Lương cảm thấy Lý Tịch Nhan không thể thắng nổi!

Cho dù An Lương hi vọng Lý Tịch Nhan thắng, An Lương cũng không thể can thiệp quá nhiều vào mấy chuyện này, chỉ có thể để nội bộ bọn họ tự quyết định.

Bằng không, làm sao có thể thuyết phục mọi người?

An Lương từng nói phải cố gắng cân bằng chén nước. Mặc dù tình cảm không thể phân hóa, hiển nhiên cũng không thể nào cân bằng chén nước một cách tuyệt đối, nhưng ít nhiều cũng không thể bất công một cách trắng trợn.

Một khi bất công, hậu cung của anh tuyệt đối sẽ có hỏa hoạn. An Lương không muốn điều đó xảy ra!

Cho nên Triệu Uyển Hề định làm gì, An Lương cũng không thể ngăn cản được, chỉ có thể nhìn nội bộ bọn họ tự quyết định.

Nghe được An Lương không trách cô, Lương Tuyết thở phào nhẹ nhõm.

"Thực ra, chị Uyển Hê rất tốt" Lương Tuyết lại nói.

An Lương gật đầu: "Chúng ta không nói về cô ấy nữa, em có muốn trở thành nữ chính không?"

Trước câu hỏi của An Lương, Lương Tuyết đã nghĩ lệch lạc!

Cô ấy làm nữ chính?

Không!

Lương Tuyết rất biết mình biết ta, với mối quan hệ của cô và An Lương, cô không thể nào trở thành nữ chính.

"Không, không, không, em không làm được!" Lương Tuyết trực tiếp từ chối.

An Lương cười, anh nói đùa: "Ý anh là, em có muốn trở thành nữ chính trong một bộ phim truyền hình không?"

Lương Tuyết thở phào nhẹ nhõm, hóa ra là như vậy!

Chương 3140: Quy ước của kịch bản nghiên cứu?

Tuy nhiên, Lương Tuyết đã cho An Lương một câu trả lời bất ngờ.

"Em không muốn! Lương Tuyết lắc đầu từ chối.

An Lương ngạc nhiên nhìn Lương Tuyết, anh ngạc nhiên hỏi: "Tại sao?"

An Lương tiếp tục hỏi: "Mức độ nổi tiếng của em hiện tại khá tốt, đặc biệt là [Truyền thuyết Cổ Thần] đã mang lại cho em sự nổi tiếng khá tốt đối với những người qua đường. Nếu em là nữ chính của một bộ phim truyền hình, mức độ nổi tiếng của em chắc sẽ được nâng cao hơn nữa"

Lương Tuyết vẫn lắc đầu: "Em biết rằng vai nữ chính một sẽ thúc đẩy sự nổi tiếng, nhưng vấn đề là phải có sự tương tác rất thân mật giữa nữ chính một và nam chính một."

"Anh không để tâm sao?" Lương Tuyết hỏi ngược lại An Lương.

Tài nguyên do Công ty điện ảnh và truyền hình Hoan Du cung cấp cho Lương Tuyết, cho dù là "Truyền thuyết Cổ Thần" hay "Tình yêu ở Đế Đô", gần như là những phân cảnh không có tương tác nam nữ với nhau, điều này bảo vệ Lương Tuyết rất tốt.

Tất nhiên, đây cũng chính là dò xét về sự tồn tại của An Lương.

An Lương không trả lời Lương Tuyết ngay lập tức, anh kéo Lương Tuyết bước đến ngồi xuống ghế sô pha, sau đó mới trả lời:

"Đương nhiên là có!"

"Nhưng chúng ta có thể tìm một kịch bản chỉ có nữ chính, không có nam chính." An Lương nói thêm.

Lương Tuyết lo lắng nói: "Kịch bản như vậy rất dễ bị tổn thất"

"Thực ra không hẳn" An Lương mỉm cười trả lời.

"Dưới trướng anh cũng có ngành công nghiệp giải trí, chẳng hạn như Iqiyi Video, thông qua Iqiyi Video, Peer Video và các chuỗi ngành công nghiệp hỗ trợ có liên quan khác cùng nhau chia sẻ áp lực chi phí, cuối cùng sẽ thực hiện được lợi ích" An Lương giải thích.

Lương Tuyết không phải người mới, cô biết An Lương đang an ủi cô, nếu có chuỗi ngành công nghiệp liên quan vậy thì có thể kiếm tiền, thế tại sao các ứng ụng video khác lại xuất hiện tình trạng thua lỗ?"

"Cảm ơn" Lương Tuyết nhẹ nhàng dựa vào bên cạnh An Lương.

An Lương nói với giọng an ủi: "Điều nên làm."

Lương Tuyết thật hiểu chuyện, cô không cãi không quấy, không tranh không cướp, An Lương hiển nhiên sẽ không đối xử tệ với cô.

Hai người lại thảo luận kịch bản của nữ chính, cuối cùng lại thảo luận tới phòng ngủ. Suy cho cùng, tình tiết thảo luận kịch bản, điều dễ xảy ra nhấtt chính là chuyện này, thậm chí còn có người thảo luận kịch bản đến xuyên đêm.

An Lương không có khả năng thảo luận kịch bản xuyên đêm, anh thảo luận hai vòng kịch bản, sau đó rời đi vào lúc 5 giờ.

Đến 6 giờ tối, An Lương đến phòng piano số 9 của Học viện âm nhạc Quốc gia, Trần Tư Vũ đang đánh đàn, cô ấy rất tập trung và chuyên tâm, không hề phát hiện ra An Lương đã đến và đợi ở cửa.

An Lương cũng yên lặng chờ đợi, anh không quấy rầy Trần Tư Vũ.

Tôn Mẫn Chỉ thở phào nhẹ nhõm, trong lòng thầm hài lòng vì An Lương không làm phiền đến Trần Tư Vũ.

Không tới 20 phút sau, Trần Tư Vũ đã chơi đàn xong.

Mộc Tâm Mỹ méo méo miệng, nhắc nhở Trần Tư Vũ rằng An Lương đã đến.

Trần Tư Vũ nhìn về phía cửa phòng, vừa nhìn thấy An Lương, cô lập tức vui vẻ hỏi: "Anh đến rồi!"

An Lương mỉm cười gật đầu: "Ừ, em luyện đàn xong chưa?"

"Rồi!" Trần Tư Vũ trả lời với giọng khẳng định: "Vừa nãy là lượt cuối cùng"

Trần Tư Vũ lại nhìn Tôn Mẫn Chỉ: "Cô Tôn, em đi trước đây, ngày mai gặp."

Tôn Mẫn Chỉ vẫy tay, cô ấy nhắc nhở: "Ngày mai đừng đến muộn!"

Mặc dù gần đây Trần Tư Vũ không đến muộn, ngay cả khi An Lương có tới, cô cũng không đến muộn. Cùng lắm chỉ trễ một lượt đàn, nhưng vẫn không đến muộn.

Tuy nhiên, Tôn Mẫn Chi vẫn nhắc nhở như thường lệ.

"Cô yên tâm, cô ấy sẽ không đến muộn." An Lương trả lời thay cho Trần Tư Vũ.

Trần Tư Vũ tán thành: "Em chắc chắn sẽ đến đúng giờ!"

Nói xong, Trần Tư Vũ chủ động khoác tay An Lương, rời đi.

Trong hành lang của phòng piano, Trần Tư Vũ vừa khoác tay An Lương bước ra ngoài, vừa hỏi: "Em tập đàn cả một buổi chiều, em đói quá, tối nay chúng ta ăn gì đây?"

"Em muốn ăn gì?" An Lương hỏi ngược lại.

Trần Tư Vũ suy nghĩ một lát, sau đó trả lời: "Đột nhiên em muốn ăn lẩu khô cá tạp"

"Không thành vấn đề." An Lương đồng ý: "Anh gửi tin nhắn cho Sương Sương với Thiến Thiến"

"Ừ! Trần Tư Vũ gật đầu: "Tiện thể hỏi xem bọn họ uống trà sữa gì, chúng ta sẽ đặt đơn trước, tránh lát phải chờ lâu"

"Được" An Lương đồng ý.

An Lương vừa đi dạo vừa gửi tin nhắn cho Ninh Nhược Sương và Tống Thiến, dặn bọn họ bổi tối đi ăn ở quán lẩu khô cá tạp.

Khoảng 15 phút sau, Tống Thiến đến trước, cô ấy thở hổn hển nói: "Em thảm rồi!"

"Hả?" An Lương khó hiểu: "Thảm gì chứ?"

Trần Tư Vũ phỏng đoán: "Thi kiến thức lý thuyết có kết quả nhanh vậy sao?"

An Lương đoán: "Lẽ nào em bị rớt môn?"

Tống Thiến bày tỏ sự cay đắng trên khuôn mặt: "Trường của em có một giáo sư họ Lương. Ông ấy thích kiểm tra một cách ngẫu nhiên. Lần này không ngờ là kiến thức lý thuyết. Trùng hợp em lại quên rất nhiều kiến thức."

Trần Tư Vũ phàn nàn: "Vị giáo sư Lương này quả thật có độc, cứ thích tính toán chỉ li"

"Em cũng rớt môn à?" An Lương hỏi Trần Tư Vũ.

Trước câu hỏi của An Lương, Trần Tư Vũ lắc đầu: "Em chắc không rớt môn"

Tống Thiến gật đồng tán thành: "Em thấy kết quả thi rồi, Trần Tư Vũ quả thật không rớt môn, nhưng em thì có!"

"Vậy rớt môn rồi thì phải làm sao?" An Lương tò mò.

"Thì phải lên lớp của ông ấy thêm lần nữa mà thôi" Trần Tư Vũ giải thích thay cho Tống Thiến.

Chương 3141: Giải pháp tối thượng cho hệ thống trí tuệ nhân tạo!

Tống Thiến phàn nàn: "Hầy! Lại phải nghe ông ta luyên thuyên về việc kiến thức lý thuyết quan trọng thế nào.

Khi bọn họ đang phàn nàn, Ninh Nhược Sương cũng đến quán lầu khô cá tạp. Cô ngồi bên cạnh Tống Thiến, tiện tay cầm lấy ly nước cheery, sau đó gia nhập vào cuộc trò chuyện của Trần Tư Vũ và Tống Thiến.

Bà chủ quán lẩu khô cá tạp tự mình bưng món lẩu khô cá tạp bày ra bàn, bà ấy còn nói đùa với An Lương: "Anh bạn, đã lâu rồi cháu không đến đây đấy!"

An Lương trả lời: "Vậy dì giảm giá không?"

"Đương nhiên không thành vấn để!" Bà chủ hào phóng trả lời, "Lát nữa dì sẽ giảm 12% cho cháu."

"Cảm ơn đì!" An Lương mỉm cười và trả lời.

An Lương rất có kiến thức về tiền bạc, mặc dù theo như tài sản của An Lương, giảm giá kiểu này chỉ là vài đồng tép riu, nhưng An Lương vẫn rất vui.

An Lương không bị đắm chìm trong biển tiền của mình chỉ vì anh có khối tài sản kết xù.

Trước đây, quán lẩu khô cá tạp là khởi nguồn hạnh phúc của An Lương, bởi vì anh nhận được phần thưởng từ chính quán lẩu cá táp này. Đặc biệt là thẻ thưởng "Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về". Nếu như hoàn thành tốt, vậy thì phần thưởng là cỡ khoảng nửa mục tiêu nhỏ.

Đáng tiếc là nó không xuất hiện nữa.

An Lương nếm thử, mùi vị vẫn như cũ, không có gì thay đổi. Tuy nhiên, món lầu khô cá tạp không cách nào kích thích vị giác của anh được nữa, hệ thống Nhân Sinh Người Thắng cũng không cho anh phần thưởng ẩm thực.

Dù ngon đến đâu nhưng nếu ăn quá nhiều lần thì tự nhiên sẽ có cảm giác lạt và tầm thường. Đây chính là kiểu: Sống trong phòng lan lâu ngày sẽ không ngửi thấy mùi thơm của nó.

Khoảng một tiếng đồng hồ sau, nhóm của An Lương đã ăn xong lẩu khô cá tạp.

Đầu tiên, bọn họ đưa Tống Thiến quay trở lại trường học, cô gái này sẽ phải học lại môn kiến thức lý thuyết, cô ấy phải vượt qua bài thi của giáo sư Lương một lần nữa, bằng không sẽ không thể nào lấy được điểm số tương ứng...

Gần 9 giờ tối.

An Lương, Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương trở về phòng 8806 của chung cư quốc tế Vân Cảnh. Trần Tư Vũ đương nhiên muốn tiếp tục luyện đàn, còn Ninh Nhược Sương thì cầm điện thoại di động học kiến thức khiêu vũ.

An Lương ngồi trên sô pha, liên lạc với Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán.

Anh gửi bức ảnh [Phân tích sự phát triển của máy tính hệ tam phân] cho Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán, để cho các chuyên gia phân tích, và lắng nghe ý kiến của các chuyên gia.

'Số 0: Các anh có gợi ý nào về máy tính hệ tam phân không?"

"Số 4: Nhìn chung, có ưu điểm và khuyết điểm.

'Số 4: Hệ thống máy tính hiện tại được xây dựng trên hệ nhị phân, cho dù là phần cứng, phần mềm hay các chuỗi công nghiệp hỗ trợ liên quan, tất cả đều bị hệ nhị phân chỉ phối.

'Số 4: Nếu chúng ta đi theo con đường hệ tam phân, điều đó có nghĩa là chúng ta sẽ không thể nhận được sự hỗ trợ từ bên ngoài, thậm chí còn bị đàn áp bởi các nhóm lợi ích.

'Số 4: BOSS, con đường này rất gian nan, số tiền đầu tư cũng lớn, anh chắc chắn muốn làm không? !

'Số 0: Tôi chắc chắn 'Số 0: Mặc dù tôi chỉ là người ngoài nghề trong ngành máy tính, nhưng tôi biết rằng, chỉ cần kiểm soát hệ thống hệ tam phân, chúng ta sẽ phá vỡ các quy tắc hiện tại, chúng ta sẽ có khả năng đưa ra các quy tắc!

'Số 0: Các anh có thể dự đoán được quy mô đầu tư không? !

'Số 4: Chúng tôi không có ước tính cụ thể, nhưng ít nhất cũng phải đầu tư ở mức vạn ức, vậy mới có khả năng thành công:

'Số 4: Hiện tại trên thế giới, chưa có không gian sinh tồn cho hệ thống hệ tam phân, nếu chúng ta thực sự muốn đi theo con đường hệ tam phân, chúng ta cần đầu tư một số tiền rất lớn để xây dựng quy tắc hệ tam phân từ đầu.

'Số 0: Nếu các anh được phép tham gia dự án hệ tam phân, các anh nắm chắc không?"

'Số 4: Không có gì chắc chắn cả!"

'Số 4: Nhưng chúng tôi nhất định sẽ cố gắng:

'Số 4: Hệ tam phân thực sự có nhiều lợi thế hơn so với hệ nhị phân hiện tại.

'Số 0: Chẳng hạn? !

'Số 4: Ví dụ như về vấn đề hiệu quả.

'Số 4: Bắt nguồn từ hằng số Euler, máy tính hệ tam phân hiệu quả hơn nhiều so với máy tính nhị phân.

Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán không giải thích chi tiết quá trình suy luận, bởi vì quá trình suy luận rất phức tạp và khô khan, anh ta chỉ cần báo cáo kết quả cuối cùng cho An Lương.

"Số 4: Ngoài hiệu quả ra, còn có độ tin cậy.

'Số 4: Chúng tôi đã điều tra những thông tin liên quan đến Liên minh Sulla, chiếc máy tính hệ tam phân do Liên minh Sulla chế tạo vào thời điểm đó thực sự rất xuất sắc về độ tin cậy.

'Số 4: Còn có một yếu tố khác rất quan trọng:

An Lương kiên nhẫn theo dõi thông tin do Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán gửi đến, công việc chuyên môn nên giao cho những người có chuyên môn, tránh sự lúng túng trong việc người ngoài ngành chỉ cho người trong ngành.

"Số 4: Trong lĩnh vực máy tính nhị phân, chỉ có hai trạng thái [Đúng] và [Sai] cho phán đoán logic, tương ứng với hai trạng thái [Bật Nguồn] và [Tắt Nguồn] "Số 4: Tuy nhiên, kết quả của một sự vật không thể chỉ có hai trạng thái [Đúng] và [Sai] 'Số 4: Trong hệ tam phân, vấn đề này được giải rất quyết tốt, kết quả được chia thành ba trạng thái, đó là [Đúng] và [Sai], và [Không Chắc Chắn] ' 'Số 4: Vì có trạng thái [Không Chắc Chắn], nhóm của chúng tôi cảm thấy hệ tam phân mới chính là giải pháp tối thượng cho hệ thống trí tuệ nhân tạo:

Chương 3142: Hẹn gặp lại, cô gái nước Nga!

"Số 4: Xét cho cùng, một máy tính nhị phân chỉ có hai kết quả [Đúng] và [Sai], hoàn toàn không phù hợp cách suy nghĩ của mạng thần kinh. Nếu nó bao hàm [Không Chắc Chắn], nó sẽ phù hợp với tình hình thực tế:

'Số 4: Nếu BOSS muốn dấn thân vào lĩnh vực hệ tam phân, chúng tôi sẽ phát triển lại hệ thống trí tuệ nhân tạo trong lĩnh vực hệ tam phân.

'Số 4: Tôi có linh cảm rằng chúng ta sẽ phá vỡ gông cùm của hệ thống trí tuệ nhân tạo trong hệ tam phân!

Hệ thống trí tuệ nhân tạo từ lâu đã được coi là dấu ấn của kỷ nguyên công nghiệp 4.0.

Công nghiệp trí tuệ và không người lái hiện nay thực ra không phải là kỷ nguyên của công nghiệp 4.0, mà nó là công nghiệp 3.5.

Kỷ nguyên thực sự của công nghiệp 4.0 là kỷ nguyên của trí tuệ nhân tạo! Tuy nhiên, hệ thống trí tuệ nhân tạo hiện tại...

Thật sự một lời khó nói hết!

Trí tuệ nhân tạo dựa trên nền tảng nhị phân thực ra giống với một hệ thống trí tuệ nhân tạo chậm phát triển hơn, cho dù là hệ thống trí tuệ nhân tạo do một công ty khổng lồ tỉ mỉ chế tạo, nó vẫn không thể đạt đến mức khả quan.

Lý do cơ bản là thiếu trạng thái [Không Chắc Chắn].

Máy tính lượng tử hiện tại đang được phát triển, thực sự có thể được coi là một máy tính hệ tam phân thay thế, bởi vì nó có thể biểu đạt 0 và 1, đồng thời tồn tại trạng thái [Không Chắc Chắn].

Sự phát triển của máy tính lượng tử còn quá gập ghềnh, còn có sự phân chia về công nghệ, hiện tại vẫn chưa có hướng đi rõ ràng, cho nên hệ tam phân dường như là lựa chọn tốt hơn?

Thật ra, An Lương luôn muốn phát triển các hệ thống trí tuệ nhân tạo.

Trước đây, An Lương muốn mua lại dự án máy tính lượng tử của Công ty Baidu, thậm chí là dự án hệ thống trí tuệ nhân tạo, nhưng đáng tiếc là Công ty Baidu chỉ sẵn sàng chuyển nhượng dự án máy tính lượng tử, không đồng ý bán dự án hệ thống trí tuệ nhân tạo cốt lõi.

Bây giờ với nền tảng là máy tính hệ tam phân, dự án hệ thống trí tuệ nhân tạo dường như có một bước ngoặt mới!

'Số 0: Nếu đã như vậy, chúng ta hãy dấn thân vào dự án máy tính hệ tam phân đi.

'Số 4: BOSS có thể lấy bản thiết kế của máy tính hệ tam phân sơ khai của nước Nga không?"

'Số 4: Nếu không có phương án thiết kế, có máy nguyên mẫu cũng được.

'Số 0: Tôi sẽ cố gắng hết sức!"

'Số 0: Nếu không có phương án thiết kế và không có máy nguyên mẫu, các anh có thể phát triển một máy tính hệ tam phân từ con số không hay không?"

"Số 4: Được thì được:

"Số 4: Nhưng nếu có tài liệu tham khảo, chúng ta có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian"

"Số 0: Được!

Cuộc trò chuyện giữa An Lương và Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán kết thúc, anh thầm nghĩ đến việc đầu tư vào máy tính hệ tam phân.

Bây giờ lại có thêm một lý do khác để đầu tư vào máy tính hệ tam phân. Trong lĩnh vực máy tính hệ tam phân, hệ thống trí tuệ nhân tạo có khả năng sẽ có cơ hội bứt phá gông cùm!

Tuy nhiên, theo giải thích của Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán, để xây dựng nền tảng của một chiếc máy tính hệ tam phân ngay từ đầu sẽ cần rất nhiều tiền, thậm chí là phải đầu tư với số tiền vạn ức.

Nhưng An Lương không thiếu tiền!

Không!

Chính xác mà nói, An Lương đang nắm trong tay một lượng tiền rất lớn.

Trước đây, thông qua Công ty kỹ thuật Ám Tâm, An Lương đã huy động được hơn 1,6 vạn ức vốn dự trữ trong câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, chỉ là tạm thời vẫn chưa được điều động mà thôi.

Một khi có tình huống cần thiết, có thể để Công ty kỹ thuật Ám Tâm đầu tư vào lĩnh vực máy tính hệ tam phân. Xét cho cùng, dự án kỹ thuật của máy tính hệ tam phân và Công ty kỹ thuật Ám Tâm khá tương hợp với nhau.

Công ty kỹ thuật Ám Tâm đầu tư vào lĩnh vực chip carbon, đúng lúc có thể đầu tư vào lĩnh vực máy tính hệ tam phân cùng một lần, để thiết lập triệt để các quy tắc của Công ty kỹ thuật Ám Tâm.

An Lương liếc mắt nhìn thời gian, bây giờ đã hơn 10 giờ tối. Anh không gửi tin nhắn cho Aphrora, mà thay vào đó, anh gửi đặt điện thoại xuống và bước đến bên cạnh Trần Tư Vũ.

An Lương rất thích luyện đàn chung với Trần Tư Vũ Mặc, dù kỹ năng của An Lương tệ hơn một chút, nhưng Trần Tư Vũ vẫn không quan tâm, cô ấy cũng thích chơi đàn với An Lương.

Cả hai đã biểu diễn tiết mục của mình. Một bài tấu đã hoàn thành.

Ninh Nhược Sương âm thầm bỏ đi vì cô ý thức được nguy hiểm.

Trần Tư Vũ hiển nhiên không thể nào chạy thoát!

An Lương đưa Trần Tư Vũ đi tắm rửa thay đồ rồi tham gia trò chơi liên minh, hai người vẫn chấp hành khế ước đường đôi, An Lương vẫn thích làm xạ thủ, Trần Tư Vũ hiển nhiên sẽ làm trợ thủ.

Một trận đấu kéo dài hơn nửa tiếng đồng hồ, lực chiến của Trần Tư Vũ vẫn ở mức 5 điểm, khó có thể tiếp tục ván thứ hai. Cô đương nhiên đã phản bội bản thân của mình.

Trận thứ hai được Ninh Nhược Sương vào sân thay.

Gần nửa đêm, An Lương mới ngủ thiếp đi cùng với bọn họ.

Ngày hôm sau.

Đồng hồ báo thức của Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương vang lên rất đúng giờ. Trần Tư Vũ đã giữ lời hứa không đến muộn. Ninh Nhược Sương cũng đến trường để tiếp tục luyện tập nhảy solo.

Cô ấy muốn dựa vào kỹ năng của mình để bước lên sân khấu quốc gia, An Lương chỉ biết khuyến khích cô ấy.

Chương 3143: An Lương? Ác long già!

Hơn 8 giờ sáng.

Sau khi An Lương ăn sáng xong, anh một tin nhắn cho Aphrora.

'An Lương: Buổi sáng có thời gian không? !

'Aphrora: Cà phê Forest? !

"An Lương: Lát nữa gặp.

Cuộc giao tiếp giữa hai người rất ngắn gọn vì cả hai đều hiểu ý của đối phương.

Aphrora biết An Lương liên lạc với cô ấy chắc chắn là đã quyết định đầu tư vào lĩnh vực máy tính thế hệ tam phân, cho nên cô ấy trực tiếp hẹn địa điểm gặp nhau là quán cà phê Forset.

Không tới nửa tiếng đồng hồ sau, An Lương đã đến quán cà phê Forset.

Aphrora vẫn như bầy hạc giữa đàn gà, An Lương vừa đi vào quán cà phê Forset là nhìn thấy Aphror. Chủ yếu là bởi vì khí chất và tướng mạo của đối phương quá tốt, quá hấp dẫn ánh nhìn!

Aphrora của hôm nay mặc một chiếc áo len bó sát màu vàng tươi, một chiếc áo khoác màu trắng được vắt lên chiếc ghế phía sau, cặp đùi thon thả của cô ấy đang mặc một chiếc quần bó.

Tuy rằng Đế Đô tháng 10 khá lạnh, nhưng ai mặc quần bó thì người nấy tự biết, thực ra nó giữ ấm khá tốt. Suy cho cùng, quần bó cũng dày mà!

"Bên này!" Aphrora cũng nhìn thấy An Lương, cô chủ động vẫy tay chào.

An Lương trực tiếp đi tới, anh thầm nghĩ không biết Aphrora hi vọng hợp tác thế nào đây?

Quán cà phê Forset, đối diện Đại học quốc tế Đế Đô.

An Lương ngồi đối diện với Aphrora, cô nàng nước Nga mặc một chiếc áo len bó càng làm nổi bật dáng người xinh đẹp của cô.

"Vẫn là nước quất?" Aphrora chủ động hỏi.

An Lương gật đầu: "..."

Aphrora chuyển sang ngôn ngữ Nga để hỏi: "Anh đã quyết định đầu tư vào máy tính hệ tam phân?"

An Lương cũng chuyển sang ngôn ngữ Nga để đáp lại: "Cô đoán xem?"

"Tôi đoán là các anh sẽ làm vậy!" Aphrora tự tin trả lời.

"Tại sao?" An Lương thản nhiên hỏi.

"Cho dù đó là môi trường bên ngoài hay nhu cầu bên trong, thời gian gần như vừa đúng lúc" Aphrora đáp.

Aphrora tiếp tục giải thích: "Về môi trường bên ngoài, công nghệ chip làm từ silicon tiên tiến đã bị chặn; Về nhu cầu bên trong, anh đã quyết định bỏ qua chip làm từ silicon để chuyển sang chip carbon. Nếu anh đã có ý định bỏ qua chip làm từ silicon, vậy tại sao không thể bỏ qua hệ nhị phân?"

"Dù sao thì cũng bắt đầu lại từ đầu, tôi tin các anh mong muốn có thể thoát khỏi sự gông cùm một cách triệt để" Aphrora phân tích.

"Điều quan trọng nhất là anh không thiếu tiền!" Aphrora bày vẻ mặt ghen tị: "Anh nhận được quá nhiều tiền từ thị trường vốn, vì vậy anh có đủ vốn để làm những việc này."

Đây mới là điều quan trọng nhất!

Nếu không có tiền, dù có suy nghĩ gì đi nữa, gần như cũng không có khả năng thực hiện!

An Lương mỉm cười gật đầu, Aphrora là người nhạy bén, An Lương nắm giữ trong tay một số tiền rất lớn nên có đủ tư cách để đầu tư vào lĩnh vực máy tính hệ tam phân.

"Chúng tôi cần tất cả các chi tiết của máy tính hệ tam phân từng được thiết kế bởi Liên minh Sulla" An Lương trực tiếp đưa ra yêu cầu của mình.

Yêu cầu như thế này, cho dù An Lương có đưa ra hay không, Aphrora cũng biết rõ trong lòng.

Aphrora đáp lại một cách khẳng định: "Không thành vấn đề."

"Chúng tôi đã chuẩn bị các tài liệu liên quan từ sớm, bao gồm các bản thảo gốc, tất cả đều đã được đen tới, còn có ba máy tính hệ tam phân đã được sản xuất" Aphrora nói thẳng.

"Cô cần gì?" An Lương hỏi ngược lại.

An Lương không ngạc nhiên vì Aphrora đã chuẩn bị trước những tư liệu liên quan, thậm chí là ba chiếc máy tính hệ tam phân, tóm lại đó là chuyện đương nhiên thôi.

Aphrora trực tiếp há miệng: "Chúng tôi muốn 10% cổ phần của Công ty kỹ thuật Ám Tâm!"

Trước khi An Lương từ chối, Aphrora tiếp tục nói: "Chúng tôi chỉ muốn có cổ phần, tất cả quyền quản lý và biểu quyết đều giao lại cho anh"

"Cô có biết định giá của Công ty kỹ thuật Ám Tâm không?" An Lương hỏi ngược lại.

"Đương nhiên!" Aphrora nói một cách chắc chắn: "Tôi biết giá trị của Công ty kỹ thuật Ám Tâm, tôi cũng biết câu lạc bộ của anh đã quyên góp được rất nhiều tiền cho Công ty kỹ thuật Ám Tâm, vì vậy nên tôi mới đưa tài liệu máy tính hệ tam phân cho anh"

"Nếu đã như vậy, cô có nghĩ chỉ một mẩu thông tin máy tính hệ tam phân mà có thể đổi lấy 10% vốn chủ sở hữu sao?" An Lương hỏi ngược lại.

Aphrora đáp lại bằng một nụ cười: "Hạ Quốc các anh không phải có cách nói, hét giá trên trời, hạ giá xuống đất sao?"

"Cổ phần trong Công ty kỹ thuật Ám Tâm là chuyện không thể!"

An Lương trực tiếp trả giá.

"Thực ra, dữ liệu của máy tính hệ tam phân chỉ là thứ có cũng được, không có cũng được. Nếu có, hiển nhiên sẽ như thêu gấm thêm hoa. Nếu không có, thực ra cũng chẳng phải chuyện gì to tát" An Lương nói thêm.

Aphrora không phủ nhận điều đó.

Liên minh Sulla đã phát triển máy tính hệ tam phân sớm nhất vào năm 1958. Lúc đó đã có thể phát triển máy tính hệ tam phân, đến nay đã hơn 60 năm trôi qua, chẳng lẽ lại không phát triển được máy tính hệ tam phân? Thật là một câu chuyện hài hước!

Chẳng qua chỉ là lãng phí thêm chút thời gian mà thôi!

Theo định giá hiện tại của Công ty kỹ thuật Ám Tâm, 10% vốn chủ sở hữu là 3,000 ức Hạ Quốc tệ, điều này đơn giản là không thể chấp nhận.

Chưa nói đến 3,000 ức Hạ Quốc tệ, chỉ 3 ức Hạ Quốc tệ cũng có thể nghiên cứu kỹ lưỡng máy tính hệ tam phân vào năm 1958.

Cùng lắm là mất thêm một chút thời gian?

"Chúng tôi muốn trở thành một phần của Công ty kỹ thuật Ám Tâm, chúng tôi muốn trở thành một thành viên của nó" Aphrora giải thích.

"Cũng giống như anh đã bị phong tỏa công nghệ chip làm từ silicon tiên tiến, chúng tôi cũng đang phải đối mặt với vấn đề này, vì vậy chúng tôi muốn đột phá phong tỏa, nhưng chúng tôi không muốn bị anh phong tỏa trong tương lai." Aphrora nói thêm.

Đây quả thực là mối quan tâm của Aphrora.

Chương 3144: Chiêu trò thâm sâu?

Nếu Công ty kỹ thuật Ám Tâm phát triển trong lĩnh vực chip carbon và máy tính hệ tam phân, thậm chí phá vỡ sự thống trị của máy tính hệ nhị phân, đó hiển nhiên là một chuyện tốt.

Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu Công ty kỹ thuật Ám Tâm lại phát triển thành một con ác long? Có rất nhiều chuyện về dũng sĩ điệt rồng hóa thành ác long!

Nhìn vào vực thắm, vực thẳm nhìn lại!

Ai có thể đảm bảo rằng Công ty kỹ thuật Ám Tâm sẽ không sử dụng thủ đoạn phong tỏa công nghệ trong tương lai?

Suy cho cùng, Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai của An Lương là một tay lão làng trong việc phong tỏa kỹ thuật!

Cho dù là dự án hải đăng hay dự án khung chân giả Guardian, toàn bộ đều có đủ sự kỳ thị và phong tỏa kỹ thuật!

Quan trọng hơn, Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai đã nghiêm ngặt hơn về mức độ và phạm vi phong tỏa kỹ thuật trong dự án pin Graphene, điều này sẽ phát huy triệt để tác dụng của sự thống trị thị trường do độc quyền mang lại.

Vì tình hình như thế mà Aphrora mới có những lo ngại đáng có!

Nhìn thấy sự băn khoăn của Avrolola, An Lương âm thầm xem xét tình hình.

Aphrora cũng giữ sự im lặng, cô ấy quả thật hi vọng có thể nhận được cổ phần của Công ty kỹ thuật Ám Tâm.

Hai bên im lặng gần 1 phút, sau đó An Lương mới thở dài: "Bên cô bằng lòng đóng góp không?"

Aphrora bày ra khuôn mặt khắc khoải: "Tình hình kinh tế của chúng tôi, tôi nghĩ anh biết rất rõ mới đúng"

Tình hình kinh tế của nước Nga khá tệ!

Thực ra, nền kinh tế của nước Nga đang trên đà sụp đổ.

"Nếu cô đã điều tra về Công ty kỹ thuật Ám Tâm, chắc cô cũng biết, lần này tất cả cổ phần của Công ty kỹ thuật Ám Tâm đều được mua bằng tiền mặt!" An Lương nhắc nhở.

Nói thật, ngoại trừ 1% tặng cho Triệu Uyển Hề, tất cả các cổ phiếu khác đều được đăng ký bằng tiền mặt, và không có ngoại lệ cho bất kỳ ai.

"Tôi biết" Aphrora gật đầu, cô ấy thể hiện một vẻ mặt đáng thương: "Nhưng chúng tôi thật sự không có tiền"

Tất nhiên, An Lương biết đó là sự thật!

"Cô đại diện cho ai?" An Lương thẳng thừng hỏi.

Aphrora hỏi: "Có quan trọng không?"

"Tất nhiên là quan trọng!" An Lương gật đầu.

Aphrora im lặng vài giây, sau đó trả lời: "Tôi đại diện cho chính mình, nhưng tôi với anh cũng hơi giống nhau"

An Lương mỉm cười, anh hiểu ý của Aphrora.

"Nếu cô không thể góp vốn, chỉ cần sử dụng dữ liệu ban đầu của máy tính hệ tam phân năm 1958 và ba máy tính hệ tam phân được sản xuất trong năm đó để làm vốn, nể mặt là bạn bè, tôi có thể cho cô 0,01% cổ phần" An Lương giải thích.

Ngay cả khi chỉ là 0,01% cổ phần, theo định giá hiện tại của Công ty kỹ thuật Ám Tâm, cũng đã có giá 3 ức Hạ Quốc tệ.

"Hơi ít" Aphrora nhìn vào mắt An Lương: "Có thể nhiều hơn một chút không?"

An Lương trực tiếp lắc đầu từ chối: "Không thể nào."

"Trừ khi cô có thể góp vốn" An Lương nói thêm: "Dù có góp vốn, tôi cũng chỉ chia cho cô nhiều nhất 0,5 % cổ phần"

Aphrora trực tiếp đồng ý: "Được!"

Nghe được câu trả lời của Aphrora, An Lương hơi sững người, sau đó lại lắc đầu bất lực: "Chiêu trò của cô thật thâm sâu!"

Anh đã hiểu chiêu trò của Aphrora. Đối phương chưa bao giờ nghĩ đến việc nhận được 10% vốn cổ phần, thậm chí cũng không nghĩ đến việc ăn chực, cô ấy chỉ muốn có thêm vốn chủ sở hữu.

Nhưng nếu trực tiếp đưa ra ý này, đối phương sợ rằng An Lương sẽ từ chối.

Bây giờ An Lương sẵn sàng chia 0,5 % vốn cổ phần, Aphrora rất hài lòng.

"Tổng giám đốc An, chúng tôi có thể góp vốn theo tỉ lệ 5% cổ phần được không?" Aphrora dò hỏi.

Trước đây, câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh chỉ trả 5% quỹ định giá cho việc đăng ký Công ty kỹ thuật Ám Tâm.

An Lương lắc đầu từ chối: "Đó là đặc quyền của các thành viên trong câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh của chúng tôi, vì trong trường hợp chúng tôi cần vốn, bọn họ có thể cung cấp nhanh chóng mọi lúc, mọi nơi."

"Bên cô dường như không thể bảo đảm được như vậy." An Lương tiếp tục đáp lại.

Aphrora cũng không phản bác: "Nếu đã như vậy, chúng tôi sẽ nhanh chóng giao nộp 150 ức Hạ Quốc tệ trong thời gian sớm nhất. Chúng tôi có thể sử dụng đồng Rúp Nga của chúng tôi để thanh toán không?"

An Lương mỉm cười không nói lời nào.

"Không có chút đãi ngộ nào sao?" Aphrora muốn ra vẻ nhõng nhẽo, nhưng cô ấy tìm không thấy chỗ đứng của mình.

"Dù gì chúng tôi cũng là công ty của Hạ Quốc, sử dụng Hạ Quốc tệ để thanh toán cũng là chuyện bình thường" An Lương đáp lại.

"Tuy nhiên, chúng tôi có thể cho cô một ghế giám sát, để cô có thể tìm hiểu thêm về Công ty kỹ thuật Ám Tâm" An Lương nói thêm.

Aphrora lập tức đồng ý: "Cảm ơn sự chiếu cố của tổng giám đốc An!"

"Lát nữa tôi sẽ gửi tài khoản của Ngân hàng An Tâm cho cô." An Lương đáp lại.

"Không thành vấn đề" Aphrora trả lời: "Chúng tôi cũng đã chuẩn bị tiền xong rồi. Khi sổ cổ phần được bàn giao, chúng tôi sẽ gửi các tài liệu liên quan và cả máy tính hệ tam phân."

Aphrora thật sự làm việc rất trôi chảy!

"Được rồi" An Lương đồng ý.

Sau khi hai bên xác nhận phương án hợp tác, bọn họ nhanh chóng xử lý các hồ sơ pháp lý liên quan.

Gần trưa, khi tất cả các văn bản pháp lý đã được ký kết, Aphrora cũng đã chuyển 150 ức Hạ Quốc tệ vào tài khoản được chỉ định.

Cô chính thức trở thành cổ đông của Công ty kỹ thuật Ám Tâm.

"Chào mừng gia nhập Công ty kỹ thuật Ám Tâm!" An Lương đưa tay phải ra.

Chương 3145: Chiêu trò thâm sâu? (2)

Aphrora lập tức nắm tay phải của An Lương bằng cả hai tay, hơn nữa còn xoa trên mu bàn tay của An Lương với vẻ trêu chọc, "Cảm ơn tổng giám đốc An đã cho cơ hội!"

"Xin hỏi, trưa nay tổng giám đốc An có thời gian không, tôi muốn mời tổng giám đốc An đi ăn" Aphrora lại mời An Lương đi ăn.

An Lương cũng từ chối một lần nữa: "Tôi xin lỗi, hôm nay tôi không có thời gian."

"Lại hẹn với bạn gái khác à?" Aphrora nói đùa.

An Lương không phủ nhận: "Cô cũng biết đấy, bạn gái của tôi đâu chỉ có một người."

"Tổng giám đốc An vui tính quá!" Aphrora đáp lại bằng một nụ Cười.

An Lương vẫy vẫy tay và nhắc nhở: "Hãy nhớ gửi tài liệu về máy tính hệ tam phân qua nhé"

"Yên tâm đi, chúng tôi cũng đã bắt đầu sắp xếp giải quyết chuyện này rồi." Aphrora trả lời.

Sau khi An Lương có được câu trả lời như mong muốn, anh nói lời chia tay với Aphrora, cô nàng nước Nga xinh đẹp cao ráo này quả thực đây sức hấp dẫn nhưng cũng đầy rẫy những rắc rối, An Lương đã kiềm chế bản thân rất tốt.

Đây chính là sự thông minh của An Lương.

Đây cũng là điểm khác biệt giữa An Lương và Vân Hải Dương.

Cho nên An Lương mới phong độ, còn Vân Hải Dương thì thê thảm!

Sau khi An Lương chào tạm biệt Aphrora, anh nhận được cuộc gọi từ Triệu Uyển Hề, anh đeo tai nghe Bluetooth vào để trả lời.

Triệu Uyển Hề lên tiếng trước: "Xong rồi à?"

"Em ghen à?" An Lương hỏi ngược lại.

Triệu Uyển Hề khẽ khịt mũi, cô nhắc nhở: "Bố của cô gái Nga đó là Bộ trưởng Bộ Tài nguyên và Sinh thái của nước Nga. Thân phận của cô ấy tương đối phức tạp, phía sau cô ấy có dây dưa rất nhiều phiền phức."

"Anh biết thân phận của cô ấy, thậm chí còn từng hợp tác với bố của cô ấy." An Lương đáp:

"Hôm nay bọn anh chỉ bàn về chuyện hợp tác" An Lương giải thích tình hình hợp tác cụ thể.

"Hóa ra là chiếc máy tính hệ tam phân!" Triệu Uyển Hề thở dài nói: "Nếu Liên minh Sulla kiên quyết phát triển máy tính hệ tam phân, có lẽ bây giờ sẽ có thêm một lựa chọn"

An Lương lắc đầu phủ định: "Không!"

"Máy tính hệ tam phân sẽ vẫn mất khả năng cạnh tranh khi Liên minh Sulla biến mất" An Lương thở dài.

Mặc dù máy tính hệ tam phân có nhiều ưu điểm hơn máy tính hệ nhị phân, nhưng thứ cuối cùng chính là nguồn vốn giải quyết đáp án ở phía sau.

Bạch Đầu Ưng Quốc đã chọn hệ nhị phân để bảo vệ lợi ích của chính mình, cho nên hệ nhị phân mới thắng lợi.

Ngay cả khi Liên minh Sulla phát triển mạnh mẽ hệ tam phân ngay từ đầu, thì hệ tam phân cũng không thể chiến thắng nếu không có sự hỗ trợ sau đó.

Bây giờ muốn phát triển hệ tam phận, thực chất cũng không thể tách rời việc hỗ trợ vốn.

Vừa hay, An Lương định sử dụng sức mạnh của vốn để thúc đẩy sự phát triển của hệ tam phân.

"Trưa nay em đã đặt chỗ ở quán bếp cũ Tam Đạo Môn" Triệu Uyển Hề giải thích.

"Em có ở nhà không, anh tới đón." An Lương đáp lại.

"Có, em đang ở biệt thự" Triệu Uyển Hề đáp.

"Chờ anh" An Lương trả lời, sau đó lái xe hướng đến khu biệt thự.

Chưa tới nửa tiếng đồng hồ sau, An Lương đã đến biệt thự, Triệu Uyển Hề ngồi vào ghế lái phụ.

"Lần này anh định bỏ bao nhiêu tiền vào máy tính hệ tam phân?"

Triệu Uyển Hề thuận miệng hỏi.

"Tích hợp tất cả sức mạnh của Công ty kỹ thuật Ám Tâm, thâm nhập hoàn toàn vào lĩnh vực chip carbon và máy tính hệ tam phân" An Lương không giấu giếm.

"Lần này Aphrora cũng đã đầu tư 150 ức Hạ Quốc tệ, cộng với số tiền mà chúng ta đã huy động trước đó, vừa đủ 16,955 ức" An Lương giải thích những con số cụ thể.

"Anh dự định đưa tất cả số tiền này vào chip carbon và máy tính hệ tam phân!" An Lương nói thêm.

Triệu Uyển Hề hơi lo lắng: "Anh định sẽ làm gì nếu số tiền này cạn kiệt, nhưng vẫn không có sự tiến triển nào về chip carbon và máy tính hệ tam phân?"

"Giả định của em sẽ không thành!" An Lương trực tiếp phủ nhận.

"Liên minh Sulla đã phát triển và sản xuất máy tính hệ tam phân vào năm 1958, chúng ta đầu tư nhiều tiền như vậy vào nghiên cứu, chắc chắn sẽ đạt được tiến bộ đáng kể" An Lương nói thêm.

Điều này không còn gì nghi ngờ được nữa!

Vấn đề duy nhất chính là mức độ của tiến độ mà thôi.

Sau khi chỉ gần 1,7 vạn ức vào, rốt cuộc chip carbon và máy tính hệ tam phân có thể đạt được bao xa mới là vấn đề quan trọng nhất.

Trong lòng An Lương có một giới hạn, trong điều kiện vốn dự trữ Công ty kỹ thuật Ám Tâm đã tiêu hết, chip carbon và máy tính hệ tam phân ít nhất cũng phải đạt 80% so với chip làm từ silicon hiện tại.

Nếu không, e rằng sẽ rất khó để huy động thêm vốn thông qua Công ty kỹ thuật Ám Tâm.

Suy cho cùng, số tiền mặt bỏ ra cũng gần 1,7 vạn ức. Với mức tiền này, đối với người bình thường mà nói, đã là ở mức muốn méo mó.

Nếu mức tài trợ này vẫn không mang lại hiệu quả cao thì việc các nhà đầu tư thất vọng cũng là điều bình thường, phải không?

Không ai có thể không ngừng đầu tư vào một dự án không đạt được kỳ vọng!

Triệu Uyển Hề trả lời: "Ý của em là, kết quả nghiên cứu không được như mong đợi, giống như chip carbon và máy tính hệ tam phân có hiệu suất kém hơn nhiều so với chip làm từ silicon và máy tính nhị phân..."

"Nếu là như vậy, anh sẽ tiếp tục tự đầu tư tiền vào nghiên cứu và phát triển" An Lương đáp lại.

An Lương nhất định không bỏ cuộc! Người khác có thể từ bỏ, An Lương thì không có suy nghĩ như vậy.

Nếu thật sự rơi vào tình huống xấu nhất, An Lương sẽ lại xông lên!

Chương 3146: Câu trả lời của An Lương!

Triệu Uyển Hề ngồi bên cạnh trả lời: "Em cũng sẽ ủng hộ anh!"

Nói xong, Triệu Uyển Hề giả vờ hỏi một cách thản nhiên: "Gần đây anh không quan tâm đến Lương Tuyết sao?"

"Em đừng có học theo anh Hoàng, anh ta luôn thích hỏi những câu hỏi mà anh ta biết rõ." An Lương chỉ ra lời nói dối của Triệu Uyển Hề.

An Lương nói tiếp: "Uyển Hề, có đôi khi, anh thật sự không thể nào làm được tới mức tuyệt đối, cho nên có một vài chuyện, anh chỉ có thể nhìn mà thôi"

Triệu Uyển Hề mỉm cười: "Giống như Tư Vũ, Sương Sương và cả Tống Thiến sao?"

Trần Tư Vũ, Ninh Nhược Sương và Tống Thiến, ba người bọn họ có thứ hạng nội bộ. Trần Tư Vũ đương nhiên là cao nhất, tiếp theo là Ninh Nhược Sương, và Tống Thiến là thứ ba.

Thật ra, Triệu Uyển Hề cũng có thể phân biệt tên của ba người họ, cô ấy gọi Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương là tên, nhưng Tống Thiến thì lại gọi bằng cả đầy đủ họ tên, bởi vì cô ấy biết Tống Thiến vẫn chưa thực sự biến đổi.

Triệu Uyển Hề hiểu ý của An Lương, ý của An Lương là anh sẽ không quan tâm đến việc cô ấy giải thể liên minh hậu cung như thế nào. Dù sao, liên minh hậu cung sau cùng chỉ có thể do bọn họ tự quyết định.

"Em còn có một câu hỏi khác!" Triệu Uyển Hề quay đầu nhìn An Lương.

Khi nghe Triệu Uyển Hề nói, An Lương đã trả lời: "Em muốn hỏi cái gì?"

"Người đó vẫn chưa biết tình hình của anh, anh định khi nào thì giải thích đây?" Triệu Uyển Hề hỏi câu hỏi quan trọng nhất.

An Lương im lặng suy nghĩ, sau đó mới thở dài: "Thật ra cô ấy biết!

"Hả?" Triệu Uyển Hề ngạc nhiên.

"Đôi khi, cô ấy quả thật rất ngốc nghếch, nhưng cô ấy cũng là một học sinh giỏi. Cô ấy bằng lòng có vài lúc giả vờ không biết mà thôi." An Lương đã phá vỡ lớp ngụy trang của Lý Tịch Nhan.

Lý Tịch Nhan và An Lương có một sự ngầm hiểu với nhau.

Lý Tịch Nhan phần nhiều đều giống như một cô gái ngốc nghếch, ngoại trừ vì sự bảo vệ của An Lương dành cho cô ấy quá tốt, còn là vì có đôi khi Lý Tịch Nhan cũng cố ý.

Suy cho cùng, trước đây Lý Tịch Nhan từng nói, cô chỉ muốn gặp được mối tình đẹp nhất trong những năm tháng tươi đẹp nhất, sao cô lại có thể thật sự không hiểu chứ?

Chỉ là Lý Tịch Nhan cũng rất thông minh mà thôi!

"Anh thật là may mắn!" Triệu Uyển Hề thở dài.

"Tôi cũng nghĩ như vậy!" An Lương mỉm cười đồng ý.

"Anh cũng là một tên khốn kiếp!" Triệu Uyển Hề hờn dỗi.

"Anh cũng đồng ý với em về điểm này!" An Lương tiếp tục đồng ý.

Anh quả thật là một tên khốn kiếp! Nhưng vậy thì sao chứ? Anh là một tên khốn kiếp nhận được sự nghênh đón!

"Anh thật sự để bọn em tự lựa chọn?" Triệu Uyển Hề hỏi lại.

"Nếu không thì sao?" An Lương thở dài: "Uyển Hề, em thông minh như vậy, em không hiểu sao?"

"Em chỉ là..." Triệu Uyển Hề vẫn chưa nói hết.

"Yên tâm đi, anh sẽ không can thiệp vào." An Lương đáp lại: "Anh biết có những lúc anh làm chưa đủ tốt, nhưng anh sẽ cố gắng trở nên tốt hơn. Anh sẽ nhận ra sai lầm và giải quyết để khiến nó càng phù hợp hơn"

"Hừ!" Triệu Uyển Hề hừ nhẹ.

Không phải Triệu Uyển Hề không hiểu ý của An Lương. Theo tình huống của An Lương, giải pháp duy nhất quả thực là để mọi chuyện thuận theo tự nhiên, để liên minh hậu cung của bọn họ tự giải quyết đáp án cuối cùng.

Nhưng nếu An Lương muốn nhúng tay vào thì sao? Bởi vì, Triệu Uyển Hề biết An Lương thích Lý Tịch Nhan hơn.

Bây giờ An Lương đã nói ra nỗi lòng của mình, anh nói rằng anh sẽ ý thức sai lầm và xử lý với biện pháp tốt hơn. Cuối cùng Triệu Uyển Hề cũng an tâm.

"Em sẽ thắng, anh tin không?" Triệu Uyển Hề chủ động bày tỏ ý định của mình.

An Lương mỉm cười: "Đó là việc của các em. Anh có chút tiền rồi, chúng ta đi ăn trước đi."

"Ừ! Triệu Uyển Hề ngoan ngoãn đáp lại, sau đó cũng không đắn đo về chuyện liên minh hậu cung.

Bắc Tam Đạo, quán bếp cũ Tam Đạo Môn Triệu Uyển Hề đã đặt trước một chỗ đậu xe, cho nên An Lương lái xe thẳng vào bãi đậu xe nhỏ bên trong của quán bếp cũ Tam Đạo Môn.

Sau khi xuống xe, Triệu Uyển Hề chủ động nắm lấy cánh tay An Lương, hai người cùng nhau bước vào cửa chính của quán bếp cũ Tam Đạo Môn.

Trong hiên nhà, tấm biển đánh giá ẩm thực Hồ Tiên được đặt ở vị trí bắt mắt, thang điểm 8 điểm về hương vị được bày ở vị trí chính giữa.

Triệu Uyển Hề thuận miệng nói: "Đánh giá ẩm thực Hồ Tiên vẫn còn hot, hầu như tất cả các nhà hàng đã vượt qua đánh giá ẩm thực Hồ Tiên gần đây đều được đón nhận nồng nhiệt"

An Lương nói đùa: "Vậy ra vẫn còn đánh giá thấp?"

"Ừ!" Triệu Uyển Hề không phủ nhận điều đó: "Sau khi một số ít nhà hàng vượt qua đánh giá ẩm thực Hồ Tiên, bọn họ bắt đầu tăng giá nhưng hiệu quả chi phí giảm đáng kể, sau đó bọn họ đã bị cư dân mạng chỉ trích rất nhiều."

"Đáng đời!" An Lương không có cảm tình.

Vừa nổi tiếng là đã tăng giá, còn không đáng bị chỉ trích à?

Hai người bước vào sảnh chính của quán bếp cũ Tam Đạo Môn, ông chủ La Vân tình cờ nhìn thấy An Lương và Triệu Uyển Hề, ông ta thầm ngạc nhiên.

La Vân biết An Lương và Dương Mậu Di có mối quan hệ tình cảm nam nữ, bây giờ Triệu Uyển Hề lại ôm ấp An Lương một cách thân mật như vậy, rốt cuộc là mối quan hệ kỳ diệu gì đây?

Chương 3147: Lẽ nào Lý Tịch Nhan thật sự không hiểu?

Mặc dù trong lòng tràn đầy nghi hoặc, nhưng ngoài mặt La Vân vẫn như thường, thậm chí còn chủ động nhiệt liệt chào hỏi:

"Tổng giám đốc An, hoan nghênh!"

An Lương dường như không có chút bối rối lúng túng nào, sắc mặt của anh vẫn như thường lệ: "Ông chủ La, kinh doanh tốt nhỉ!

"Nhờ phúc, nhờ phúc." La Vân lịch sự trả lời.

La Vân đích thân đưa An Lương và Triệu Uyển Hề đến phòng ăn mà bọn họ đã đặt trước, ông ta nói: "Tổng giám đốc An, chúng tôi đã nghiên cứu thêm vài món ăn mới, xin hai người hãy thử qua một chút."

An Lương trả lời với giọng đùa giỡn: "Ông chủ La biết quy tắc đánh giá ẩm thực Hồ Tiên, ông chủ đang muốn đẩy ép doanh thu đấy à?"

"Đương nhiên là không!" La Vân liên tục xua tay: "Bữa nay tôi mời!"

An Lương không tranh giành, dù gì cũng chỉ là một bữa ăn mà thôi. An Lương lại không đại diện cho đánh giá ẩm thực Hồ Tiên.

Không tới 15 phút sau, La Vân đích thân dẫn nhân viên phục vụ đến bưng đồ ăn lên.

"Tổng giám đốc An, đây là viên tôm hùm hương cá mà quán chúng tôi mới nghiên cứu, mời cậu nếm thử" La Vân giới thiệu món ăn.

"Được!" An Lương gắp một viên tôm hùm cho vào miệng nếm thử mùi vị.

Thịt tôm hùm chắc và dai, có chút ngọt, độ tươi rất cao. Triệu Uyển Hề cũng gắp một miếng tôm hùm, cô nhai kỹ để nếm thử mùi vị.

"Không phải tôm hùm baby, cũng không phải tôm đất, càng không phải là tôm hùm Mỹ hay tôm hùm Úc" An Lương phân tích chất lượng thịt trước: "Nhưng hương vị rất ngon. Tôi cảm giác nó ngon hơn tôm hùm baby một chút, cũng không có cảm giác thịt khô, dính dính giống tôm đất"

Triệu Uyển Hề trả lời: "Chắc là tôm càng xanh, phải không?"

La Vân giơ ngón tay cái lên: "Đúng là tôm càng xanh! Tất cả tôm càng xanh của chúng tôi đều được nhập khẩu từ Thái Lan Đức, cho nên hương vị ngon hơn một chút"

An Lương khẽ gật đầu đồng ý, bởi vì hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đã đưa ra lời nhắc nhận được phần thưởng ẩm thực!

"Ting!

'Xin chúc mừng ký chủ đã nêm được món ăn nguyên liệu tuyệt vời, nhận được một gói rút thăm may mắn ngẫu nhiên.

Món viên tôm hùm vị cá này đã mang đến một vị giác tuyệt vời cho An Lương, cho nên anh đã được phần thưởng của hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, điều này đã chứng minh đầy đủ cho sự thành công của món ăn này.

An Lương bình thản ra lệnh mở gói rút thăm may mắn ngẫu nhiên.

Phần thưởng rút thăm may mắn ngẫu nhiên của phần thưởng ẩm thực vô cùng thấp, thường là cho kinh nghiệm cực hạn, hoặc là mấy món đồ như thuốc tránh thai Yasmin, không thì sẽ là "Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp"

An Lương không quan tâm đến những phần thưởng này nữa!

"Ting!

"Xin chúc mừng ký chủ đã nhận được phần thưởng đặc biệt: Kỹ thuật viên máy tính hệ tam phân [Sokosky Basf] "Lưu ý đặc biệt: Sokosky Basf là sinh viên máy tính năm cuối tại Đại học Moscow ở nước Nga, anh ta sẽ xuất hiện thông qua Alekseminovich Grachev.

Kỹ thuật viên máy tính hệ tam phân?

Gói rút thăm may mắn ngẫu nhiên của phần thưởng ẩm thực không ngờ đã rút ra phần thưởng cao cấp?

Anh vừa quyết định đầu tư vào lĩnh vực máy tính hệ tam phân, hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đã điều chỉnh phần thưởng một cách thích ứng, cộng với "Lời Chúc Phúc Hòa Bích" và vận may mà Dương Mậu Di đã tích góp cho anh, anh đã dễ dàng lấy được phần thưởng cao cấp?

Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng không hổ danh là hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, quả là thần vĩnh cửu!

"Ông chủ La, tôi cảm thấy món ăn mới của quán ông rất ngon!"

An Lương giơ ngón tay cái lên.

Triệu Uyển Hề đồng ý: "Quả thật rất ngon. Chắc phải có một công thức đặc biệt cho nước sốt vị cá này, đúng không?"

La Vân trả lời không giấu giếm: "Chúng tôi lấy gạch tôm ở phần não của tôm càng xanh ra, trộn vào trong nước sốt vị cá, từ đó hình thành nên một mùi vị đặc biệt."

An Lương mỉm cười nói: "Đó là gạch tôm sao?"

La Vân mỉm cười không nói lời nào, bởi vì đó quả thật không phải là gạch tôm, đó là... gạch gì đó giống của nhím biển vậy.

Ai hiểu thì hiểu!

Triệu Uyển Hề trợn mắt nhìn An Lương, cô cũng hiểu gạch tôm là gì, nhưng Triệu Uyển Hề không quan tâm, cũng không có kiêng kỵ gì.

Khi món ăn mới được dọn ra bàn, An Lương và Triệu Uyển Hề cùng nhau nếm thử, nhưng món ăn mới về sau không tuyệt vời bằng món viên tôm hùm tẩm hương vị cá, hệ thống Nhân Sinh Người Thắng cũng không đưa thêm phần thưởng ẩm thực nào cả.

Gần 2 giờ chiều, An Lương và Triệu Uyển Hề cuối cùng cũng ăn xong bữa trưa. Dưới sự nài nỉ của La Vân, An Lương cũng không kì kèo vụ trả tiền ăn nữa.

Trong bãi đậu xe, An Lương và Triệu Uyển Hề ngồi vào chiếc Sedan Audi A8L phiên bản chống đạn.

Sau khi An Lương khởi động máy, anh thuận miệng hỏi: "Hôm nay em không đi học à?"

"Chẳng phải anh cũng không đi học đấy sao?" Triệu Uyển Hề hỏi ngược lại.

"Tôi sẽ trở lại sau vài ngày."

An Lương giải thích: "Ít nhất là cho đến khi việc mua sắm máy quang khắc kết thúc"

"Việc mua sắm diễn ra thuận lợi chứ?" Triệu Uyển Hề tiện hỏi.

"Việc bàn giao của bên anh với người bán diễn ra suôn sẻ. Nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, những chiếc máy quang khắc đó sẽ sớm được nhập về nước" An Lương không giấu giếm.

"Nhanh như vậy sao?" Triệu Uyển Hề ngạc nhiên.

"Hiệu suất làm việc của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa rất cao!" An Lương nói với giọng tự hào.

Hiệu suất làm việc của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa luôn rất cao!

"Chiều nay chúng ta đi đâu?" Triệu Uyển Hề chuyển chủ đề.

Chương 3148: Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng: Thần vĩnh cửu!

An Lương còn chưa kịp trả lời, điện thoại di động liền vang lên, An Lương thuận miệng nói: "Em xem giúp anh là ai gọi đến."

Triệu Uyển Hề cũng không hề tỏ ra đỏng đảnh, cô cầm điện thoại đi động của An Lương trong ngăn chứa của điều khiển trung tâm ra, sau đó nói: "Hình như là Số 4 của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa"

"Trực tiếp mở loa ngoài là được rồi." An Lương đáp lại.

Khóe miệng Triệu Uyển Hề hơi nhếch lên, bởi vì mở loa ngoài ra nghe tức là An Lương đã chấp nhận cô ấy, cho nên mới không tránh né việc cô ấy nghe cuộc điện thoại của Số 4 từ phía Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa.

"BOSS, máy quang khắc đã vào!" Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán báo tin.

"Tất cả 28 máy quang khắc đều đã vào?" An Lương hỏi ngược lại.

"Đúng vậy" Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán trả lời với giọng khẳng định.

"Có kẻ bám đuôi không?" An Lương hỏi lại.

Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán vẫn trả lời với giọng khẳng định: "Có kể bám đuôi, người bán chắc đã đoán ra thân phận của người mua, nhưng chắc không biết thân phận của chúng ta"

Trong lần giao dịch này, An Lương đã đóng giả thân phận là người trung gian, thuận lợi giao dịch thành công.

"Chúng ta đã trả được bao nhiêu khoản còn lại?" An Lương hỏi lại.

"10%." Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán đã trả lời bằng những con số cụ thể.

"Vậy thì hãy thúc giục người bán, nói rằng chúng ta phát hiện ra người mua đã vận chuyển mặt hàng đó về nước, bảo người bán thanh toán phí môi giới cho chúng ta." An Lương định chơi chiêu trò.

Bây giờ người bán đã đoán được danh tính của người mua, vậy thì cứ dứt khoát lật bài ngửa thôi. Đồng thời, hối thúc người mua trả phí môi giới, nhằm biểu thị người trung gian và người mua không phải là cùng một giuộc.

Chiêu trò này sẽ tránh được rất lớn việc lớp áo giả mạo bên ngoài bị rớt.

Suy cho cùng, có lớp giả mạo là người trung gian, phải biết sử dụng thật tiện lợi vào một lúc nào đó.

"Đã nhận, chúng tôi sẽ lập tức thúc giục người bán trả cho chúng ta phí môi giới." Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán trả lời.

Theo thỏa thuận giữa hai bên, khi khối lượng giao dịch vượt quá 20 ức đô la Mỹ, người trung gian sẽ nhận được phí môi giới là 3%, tức tương đương với 8,370 đô la Mỹ, khoảng hơn 5 ức Hạ Quốc tệ!

An Lương hướng dẫn Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán thực hiện chiêu trò lớp áo giả mạo, nhằm tiếp tục duy trì thân phận người trung gian.

"Chờ đã" An Lương nói thêm: "Khi anh yêu cầu phí môi giới, sẵn nhắc nhở người bán là không được báo số tiền môi giới cho người mua.

Đây lại là một chiêu trò khác! Chiêu trò này càng cho thấy người mua và người trung gian không cùng một nhà.

"Được" Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán trả lời: "BOSS, nếu người bán hỏi chúng tôi nhận được bao nhiêu tiền của người mua, chúng tôi phải trả lời thế nào đây?"

"Nói thẳng với đối phương là chúng ta nhận được 8%, bởi vì người bán đưa tiền ít quá, chúng ta muốn lấy lại một ít từ tay người mua, hơn nữa phải bày tỏ rằng người mua không có nhiều sự lựa chọn." An Lương giải thích.

"Đã hiểu" Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán cúp máy.

Triệu Uyển Hề ngồi bên cạnh nói: "Người bán chắc không đoán được là người trung gian với người mua là cùng một người!"

"Đó là điều anh muốn!" An Lương mỉm cười trả lời.

"Chúng ta đi Công ty kỹ thuật Ám Tâm xem sao?" Triệu Uyển Hề đề nghị.

"Không thành vấn đề" An Lương đồng ý.

Khi cả hai đang trên đường đến Công ty kỹ thuật Ám Tâm, Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán đã sử dụng lớp áo giả là "Người Tham Lam"

để liên hệ với người bán Lý Chính Nghĩa "Anh Lý, chúng tôi phát hiện người mua đã chuyển hàng vào Hạ Quốc, tức là giao dịch đã thành công, khi nào thì bên anh thanh toán phí môi giới?" Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán thực hiện theo chiêu trò của An Lương.

Lý Chính Nghĩa giả vờ ngạc nhiên: "Người mua là người bên phía Hạ Quốc?"

"Theo điều tra của chúng tôi, người mua là Công ty kỹ thuật Ám Tâm của Hạ Quốc" Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán không hề giấu giếm.

Bởi vì chuyện này không cần che giấu. Bên cạnh đó, Lý Chính Nghĩa chắc cũng đã biết chuyện này chính là thật!

"Người Tham Lam, chúng tôi bị người mua ép đòi 10% khoản thanh toán, chúng tôi hi vọng bên anh có thể thỏa hiệp với chúng tôi về việc khoản thanh toán." Lý Chính Nghĩa giải thích.

"Không sao" Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán trực tiếp đồng ý.

An Lương không định kéo dài khoản thanh toán còn lại. Tuy rằng giao dịch này là giao dịch bất thường, hai bên còn chưa ký hợp đồng hợp lệ, nhưng càng là như vậy thì càng phải có sự tín nhiệm. Nếu như Công ty kỹ thuật Ám Tâm từ chối thanh toán khoản thanh toán cuối cùng, vậy thì sự tín nhiệm của Công ty kỹ thuật Ám Tâm sẽ lao dốc xuống số âm trên thị trường chợ đen trong nay mai, sau này gần như sẽ không thể nào tiến hành giao dịch trên thị trường chợ đen.

Suy cho cùng, trên thị trường chợ đen, tín nhiệm chính là thứ quan trọng nhất.

"Xin đợi một lát, Người Tham Lam, chúng tôi sẽ lập tức thanh toán phí môi giới tương ứng cho anh" Lý Chính Nghĩa cũng không từ chối trả phí môi giới, cũng bởi vì vấn đề uy tín.

Nếu anh ta từ chối trả phí môi giới, sau này còn có người môi giới nào sẵn sàng làm môi giới cho anh ta nữa chứ?

Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán tiếp tục nói theo như hướng dẫn của An Lương: "Anh Lý, chúng tôi còn một việc nữa cần anh giúp."

"Mời nói" Lý Chính Nghĩa không trực tiếp từ chối, mà là chờ đối phương giải thích tình huống cụ thể. Nếu có thể kiếm thêm một chút nữa, hiển nhiên không thành vấn đề.

Nhưng nếu cần động tới tài nguyên của anh ta, vậy thì ngại quá, giúp đỡ không thể nào giúp một cách miễn phí được.

Chương 3149: Chiêu trò thành công!

"Nếu người mua liên hệ với bên anh, tôi hi vọng bên anh sẽ không tiết lộ con số về phí mối giới." Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán giải thích.

Quả nhiên Lý Chính Nghĩa đã bị mắc lừa!

Anh ta lập tức cảm thấy Người Tham Lam đã chơi khăm người mua, nhận phí môi giới rất cao từ người mua.

Lý Chính Nghĩa hỏi thăm dò: "Tôi tò mò không biết phí môi giới của người mua là bao nhiêu. Nếu Người Tham Lam có thể nói cho tôi biết, tôi sẽ giữ bí mật 100%."

Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán cố tình dừng lại vài giây, sau đó trả lời: "Chúng tôi tính phí môi giới cho người mua là 8%."

"Bởi vì bên anh chỉ đưa 2% đến 3% phí môi giới, chúng tôi bắt buộc phải tìm cách lấy lại một ít từ tay người mua" Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán giải thích.

Lý Chính Nghĩa thở dài trong lòng, 8% phí môi giới?

Người mua rõ ràng đã bị kiếm chác! !

"Cảm ơn sự ưu đãi của Người Tham Lam. Hãy yên tâm, chúng tôi sẽ không liên hệ với người mua. Nếu người mua liên hệ với chúng tôi, chúng tôi sẽ không thừa nhận chuyện này, cũng như sẽ không tiết lộ thông tin liên quan." Lý Chính Nghĩa nói với giọng khẳng định.

"Cảm ơn anh Lý." Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán trả lời: "Chúng tôi đã nhận được phí môi giới của anh, chúng tôi sẽ thông báo cho người mua để người mua có thể thanh toán khoản còn lại cho anh trong thời gian sớm nhất"

"Làm phiền rồi." Lý Chính Nghĩa đáp lại.

Sau khi hai bên kết thúc cuộc gọi, Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán đã liên lạc lại với An Lương, sau đó kể lại chi tiết cuộc trao đổi giữa anh ta và Lý Chính Nghĩa.

"BOSS, tôi đề nghị chúng ta nên gửi khoản thanh toán còn lại càng sớm càng tốt" Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán đưa ra lời đề nghị.

An Lương trả lời với giọng khẳng định: "Không thành vấn đề, lát nữa anh hãy gửi khoản thanh toán còn lại cho bọn họ đi"

Còn việc sau khi gửi khoản thanh toán còn lại, các máy quang khắc có vấn đề? Xác suất này rất nhỏ!

Vẫn là về vấn đề tín nhiệm.

Lý Chính Nghĩa có danh tiếng rất tốt trên thị trường chợ đen, nếu danh tiếng của anh ta bị hủy hoại vì giao dịch này thật là không đáng, vì vậy khả năng xảy ra sự cố với máy quang khắc là rất nhỏ.

An Lương và Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán kết thúc cuộc gọi, đúng lúc An Lương và Triệu Uyển Hề cũng vừa đến Công ty kỹ thuật Ám Tâm. An Lương dẫn Triệu Uyển Hề bước vào tòa nhà làm việc của Công ty kỹ thuật Ám Tâm, dự định sẽ dẫn cô đi tham quan Công ty kỹ thuật Ám Tâm, bao gồm cả phòng sản xuất, nơi đặt máy quang khắc.

Suy cho cùng, giờ đây Triệu Uyển Hề chắc được coi như là bà chủ của Công ty kỹ thuật Ám Tâm rồi nhỉ?

Công ty kỹ thuật Ám Tâm, sảnh tòa nhà làm việc.

Thôi Chính Hạo chào An Lương: "Chào buổi chiều, tổng giám đốc An"

An Lương gật đầu đáp lại, đồng thời chính thức giới thiệu Triệu Uyển Hề với Thôi Chính Hạo, biểu thị Triệu Uyển Hề đã trở thành cổ đông của Công ty kỹ thuật Ám Tâm.

"Anh Thôi, máy quang khắc của chúng ta sắp tới rồi, bên anh đã chuẩn bị xong công việc chưa?" An Lương hỏi.

Khi giao dịch máy quang khắc vừa bắt đầu, An Lương đã thông báo cho Thôi Chính Hạo biết để chuẩn bị trước.

"Chúng tôi đã chuẩn bị xong tất cả, chỉ cần đợi máy quang khắc được nhập vào, sau đó sẽ bắt đầu công việc điều chỉnh" Thôi Chính Hạo trả lời.

Nói đến đây, Thôi Chính Hạo do dự một lúc, rồi mới tiếp tục nói:

"Tổng giám đốc An, tôi định sẽ đi lôi kéo người với mức lương cao.

"Từ bên phía công ty cũ của anh sao?" An Lương thản nhiên hỏi.

Nghe thấy câu hỏi của An Lương, vẻ mặt của Thôi Chính Hạo có chút do dự, ánh mắt lại nhìn về phía Triệu Uyển Hê.

An Lương đoán được suy nghĩ của đối phương, anh nói thêm:

"Tổng giám đốc Triệu biết thân phận của anh. Ngoài ra, anh có thể tin tưởng tuyệt đối vào tổng giám đốc Triệu."

Thôi Chính Hạo lập tức cúi đầu 90 độ và chào: "Vô cùng xin lỗi, tổng giám đốc Triệu, xin hãy lượng thứ"

Triệu Uyển Hề xua tay: "Không sao đâu. Anh nói muốn lôi kéo người với mức lương cao, vậy anh định lôi kéo người của Tập đoàn Samsung à?"

Lần này Thôi Chính Hạo không phủ nhận điều đó: "Đúng vậy!"

"Không chỉ mỗi nhân tài của Tập đoàn Samsung, mà tôi còn định lôi kéo người bên phía Công ty điện Thái Cực." Thôi Chính Hạo nói thêm.

Triệu Uyển Hề hơi cau mày: "Không có thỏa thuận không cạnh tranh sao?"

"Một lượng lớn nhân viên lớn tuổi không có thỏa thuận không cạnh tranh" Thôi Chính Hạo đã tìm hiểu chi tiết.

"Thực ra, trước đây cũng có trường hợp giống như vậy." Thôi Chính Hạo đưa ra một ví dụ.

"Ngành hàng không dân dụng của Hạ Quốc đã trực tiếp chiêu mộ nhiều cơ trưởng giàu kinh nghiệm từ Hàn Quốc với mức lương cao."

"Ố Hàn Quốc, một cơ trưởng hàng không dân dụng với kinh nghiệm 6,000 giờ bay, kiếm được mức lương hàng năm từ 40 vạn đến 50 vạn Hạ Quốc tệ. Mức lương này ở Hạ Quốc khá thấp, nên ngành hàng không của Hạ Quốc đã trực tiếp tăng giá lên gấp đôi, Hạ Quốc đã lôi kéo được rất nhiều cơ trưởng hàng không dân dụng giàu kinh nghiệm từ ngành hàng không của Hàn Quốc. "

Thôi Chính Hạo giải thích cặn kẽ về tình hình, sự cố này đã gây ra ảnh hướng rất lớn đến ngành hàng không dân dụng của Hàn Quốc.

Cuối cùng, điều này dẫn đến việc ngành hàng không của Hàn Quốc tăng lương và cả đãi ngộ, chấm dứt tình trạng bị ngành hàng không của Hạ Quốc săn trộm.

"Ngoài ngành công nghiệp hàng không, ngành công nghiệp màn hình cũng đã từng bị đã kích giống như thế này." Thôi Chính Hạo tiếp tục đưa ra một ví dụ.

Chương 3150: Lương cao mới là lý lẽ cứng!

"Ngành công nghiệp màn hình của Hạ Quốc cũng săn trộm người bằng cách tăng lương, trực tiếp lôi kéo được một số lượng lớn nhân tài trong ngành công nghiệp màn hình của Hàn Quốc!"

Thôi Chính Hạo thở dài.

Hiện tại, ngành công nghiệp màn hình ở Hạ Quốc đang phát triển nhanh chóng. Mặc dù vẫn có một khoảng cách trong lĩnh vực cao cấp, nhưng cũng đã tồn tại rất nhiều sự cạnh tranh quyết liệt.

"Công ty cũ của tôi đã từng đề xuất với chính phủ Hàn Quốc, yêu cầu hạn chế sự cạnh tranh ác ý như vậy, nhưng hoàn toàn không có tác dụng gì gì cả" Thôi Chính Hạo nói với giọng đầy mỉa mai.

"Mặc dù Tập đoàn Samsung vẫn là nhà tuyển dụng lý tưởng được ưa thích trong lòng người dân Hàn Quốc, nhưng nếu trong trường hợp có lương cao, chúng ta vẫn sẽ thành công," Thôi Chính Hạo vô cùng tự tin.

An Lương trả lời: "Thực ra, cũng là bởi vì Hàn Quốc của anh và Nhật Bản quá giống nhau, tồn tại hệ thống tiền lương thâm niên, những người trẻ tuổi hoàn toàn không có cơ hội, đúng không?"

Thôi Chính Hạo nói với một giọng điệu nghiêm túc: "Tổng giám đốc An, bây giờ tôi là người Hạ Quốc, sau này tôi cũng là người Hạ Quốc, thời đại sau này của tôi cũng sẽ là người Hạ Quốc!"

Hiện tại, Thôi Chính Hạo đã hoàn toàn trở thành người Hạ Quốc.

Nếu điều tra từ dữ liệu, thì Thôi Chính Hạo là người Hạ Quốc, sinh ra và lón lên tại đây. Triệu Uyển Hề mỉm cười, anh chàng người Hàn Quốc này thật thú vị!

Không!

Anh chàng này bây giờ là người Hạ Quốc!

"Tăng lương săn người thì không sao!" An Lương đồng ý trước.

Trước khi Thôi Chính Hạo trả lời, An Lương tiếp tục nói: "Nhưng sau khi săn người, anh định làm thế nào để cân bằng cơ cấu lương trong công ty?"

Cơ cấu tiền lương trong công ty là một vấn đề lớn!

Lấy Công ty kỹ thuật Ám Tâm làm ví dụ, nếu mức lương hiện tại của nhân viên trong Công ty kỹ thuật Ám Tâm thấp hơn nhiều so với mức lương của những người sẽ được tuyển dụng trong tương lai, chắc chắn sẽ xảy ra xung đột.

Đây cũng là vấn đề của nhiều công ty!

Suy cho cùng, lương của nhân viên mới nhảy việc mới hơn rất nhiều so với nhân viên cũ, nhân viên cũ chấp nhận được sao?

Thôi Chính Hạo trả lời: "Mức lương của Công ty kỹ thuật Ám Tâm của chúng ta đã vượt quá mức trung bình so với cùng ngành.

Đợi sau khi máy quang khắc mới đến, tôi sẽ lấy lý do này để tăng lương cho nhân viên ban đầu, từ đó nâng cao được mức lương trung bình của nhân viên cũ.

"Ngoài ra, tôi sẽ thiết lập hệ thống KPI thưởng cao hơn để kích thích sự nhiệt tình của nhân viên hơn nữa. Dù là nhân viên cũ hay nhân viên mới sẽ được tuyển dụng trong tương lai, nếu muốn nhận được mức thưởng cao hơn, bọn họ cần phải đóng góp cho công ty. ' Thôi Chính Hạo nói thêm.

"Tổng giám đốc An, tôi tin rằng sau khi máy quang khắc mới được nhập vào, nó sẽ tạo ra nhiều lợi nhuận hơn, cân đối chi phí nhân lực của chúng tôi và còn tăng mức độ lợi nhuận hơn nữa."

Thôi Chính Hạo nói thêm.

"Nếu anh đã có ý tưởng rồi, vậy thì không thành vấn đề. Anh cứ thử đi đào nhân tài xem sao, đừng chỉ nhìn chằm chằm vào mỗi công ty cũ và Công ty điện Thái Cực, nếu có thể khiến cho người bên phía Nhật Bản sẵn lòng qua bên đây, tôi cảm thấy cũng ổn đấy" An Lương mỉm cười trả lời.

Nhật Bản cũng có một số người tài trong ngành bán dẫn.

Mặc dù ngành bán dẫn của Nhật Bản cũng sa sút, nhưng Nhật Bản đã từng rất rực rỡ, cho nên vẫn giữ được một số người tài về công nghệ.

"Được, tôi cũng sẽ theo dõi người tài về công nghệ bán dẫn của Nhật Bản" Thôi Chính Hạo đồng ý.

Sau khi Thôi Chính Hạo hỏi An Lương về kế hoạch săn người với mức lương cao, anh ta đã dẫn An Lương và Triệu Uyển Hề đến thăm địa điểm mới được điều chỉnh dành riêng cho máy quang khắc của Công ty kỹ thuật Ám Tâm.

Tất cả địa điểm đều không có bụi, nhiệt độ ổn định, độ ẩm không đổi và có thiết kế giảm sốc đặc biệt Gần 5 giờ chiều, chuyến thăm của An Lương và Triệu Uyển Hề kết thúc.

Triệu Uyển Hề thản nhiên nói: "Tối nay anh có kế hoạch gì không?"

An Lương hỏi: "Em có kế hoạch gì sao?"

Triệu Uyển Hề trợn mắt nhìn An Lương. An Lương thường khen cô thông minh, nhưng thực ra An Lương cũng rất thông minh.

"Em muốn mời Tư Vũ và Sương Sương, và Tống Thiến đi ăn tối."

Triệu Uyển Hề giải thích.

"Đợi anh đi rồi, em hãy mời bọn họ đi ăn tối" An Lương bày tỏ từ chối.

Triệu Uyển Hề hiểu ý của An Lương, thái độ của An Lương vẫn giống như trước. Chuyện của liên minh hậu cung thì sẽ do liên minh hậu cung tự giải quyết, anh sẽ không can thiệp vào.

"Bây giờ máy quang khắc đã được gửi đến, khi nào thì anh về?"

Triệu Uyển Hề hỏi.

An Lương nhìn thời gian, hôm nay là ngày ? ? tháng 10, ngày mai là thứ sáu, ngày mai anh có thể quay về, hoặc cũng có thể chọn ngày chủ nhật, ngày 25 là ngày về.

Sau một hồi cân nhắc, An Lương quyết định sẽ về vào chủ nhật.

"Anh định về vào chủ nhật." An Lương giải thích: "Thời gian này anh bận công việc, không đưa Tư Vũ và Sương Sương đi chơi, nên anh định sẽ tổ chức tiệc nướng hải sản trên bãi biển vào thứ sáu."

"Đi Thiên Cẩm?" Triệu Uyển Hề đoán.

Đế Đô thì không có khả năng có bãi biển rồi.

An Lương gật đầu: "Tìm một hòn đảo bên phía Thiên Cẩm, chúng ta sẽ bao luôn cả đảo để tổ chức nướng hải sản trên bãi biển.

Nếu các thành viên của câu lạc bộ muốn đến đó, vậy thì đi chung với nhau."

"Anh không sợ có "bóng đèn" sao?" Triệu Uyển Hề nói đùa.

An Lương mỉm cười trả lời: "Mọi người chơi chung với nhau, khi đánh lẻ thì đánh lẻ, sợ "bóng đèn" cái gì chứ?"

Chương 3151: Đồng hành!

"Có lý!" Triệu Uyển Hề gật đầu khẳng định: "Em sắp xếp cho, được không?"

"Anh sẽ thu xếp!" An Lương từ chối lòng tốt của Triệu Uyển Hề, "Chủ yếu là vì vấn đề an ninh, bên anh cần phải chuẩn bị trước."

"..." Triệu Uyển Hề không tranh luận với An Lương.

Khi đề cập đến vấn đề an ninh, Triệu Uyển Hề tin rằng An Lương chuyên nghiệp hơn. Chủ yếu là vì Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa có danh tiếng tốt.

Để Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa giải quyết vấn đề an ninh, lẽ nào còn có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn được sao? Chính vì vậy mà Triệu Uyển Hề không có ý định tranh giành và để An xử lý.

Buổi tối hơn 8 giờ, An Lương và Triệu Uyển Hề ăn tối xong, anh đưa Triệu Uyển Hề về lại biệt thự.

Lúc chia tay, Triệu Uyển Hề có chút không nỡ rời xa An Lương, cô mím môi: "Hôm nay anh phải về sao?"

An Lương hiểu ý của Triệu Uyển Hề, anh mỉm cười trả lời: "Em cứ suy nghĩ đi"

An Lương nói xong liền xoay người rời đi.

Triệu Uyển Hề thở dài, thật ra cô cũng đã từng nghĩ tới, nhưng chỉ là có chút bận tâm đến chuyện được và mất. An Lương cũng biết suy nghĩ của Triệu Uyển Hẻ, vì vậy anh đã cho Triệu Uyển Hề cơ hội cuối cùng để suy nghĩ về điều đó.

Khoảng nửa tiếng đồng hồ sau, An Lương về lại chung cư quốc tế Vân Cảnh.

Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương cũng đã về, Trần Tư Vũ vẫn đang tập đàn piano và Ninh Nhược Sương đang tập yoga. Hôm nay cô không ăn tối mà tiếp tục tập yoga để giữ dáng.

Sau khi An Lương quay về, anh ngồi bên cạnh Trần Tư Vũ, anh thản nhiên hỏi: "Tư Vũ, thứ bảy em có thể xin nghỉ được không?"

"Hả?" Trần Tư Vũ bối rối: "Anh muốn làm gì?"

An Lương nói sơ qua về bữa tiệc hải sản nướng trên bãi biển:

"Nếu như em có thể xin nghỉ, chúng ta đi Thiên Cẩm, bao cả một hòn đảo, em thấy thế nào?"

"Em muốn đi!" Trần Tư Vũ lập tức ôm lấy cánh tay An Lương làm nũng, con mèo Đế Đô này rất thích làm nũng, lúc nào cũng có thể làm nũng.

"Vậy em có thể xin nghỉ không?" An Lương hỏi ngược lại.

Trần Tư Vũ lắc đầu: "Phải là anh nên giúp em xin nghỉ chứ"

"..." An Lương nhìn Trần Tư Vũ không nói nên lời.

"Chồng~" Trần Tư Vũ ôm lấy cánh tay An Lương, cô vặn vẹo người làm nũng: "Chồng ơi, giúp em đi mà~"

Đối mặt với thái độ làm nũng của con mèo lớn Đế Đô, sức kháng cự của An Lương khá thấp, anh thở dài bất lực: "Có chuyện thì gọi chồng, không có chuyện thì gọi đại sự An, hai người thật là!"

Ninh Nhược Sương tiếp lời: "Đại sư An, em không cần anh giúp em xin nghỉ đâu"

Ninh Nhược Sương có ý thức tập luyện hơn. Cô hi vọng sẽ được bước lên sân khấu quốc gia bằng nỗ lực của bản thân, không có giáo viên giám sát, cô chỉ dựa vào sự tự giác của mình.

Thứ bảy là ngày nghỉ thông thường, cho nên Ninh Nhược Sương không cần xin nghỉ học.

"..." An Lương không nói nên lời.

Trần Tư Vũ ghé vào tai An Lương, châm dầu vào lửa: "Chồng ơi, Sương Sương kiêu ngạo quá, anh đi giải quyết cậu ấy đi!"

Ninh Nhược Sương hiển nhiên không nghe thấy màn châm dầu vào lửa của Trần Tư Vũ, làm sao cô ấy ngờ được đột nhiên bị bạn thân bán đứng?

Ninh Nhược Sương, nguy hiểm!

"Ý kiến hay!" An Lương đứng dậy đi về phía Ninh Nhược Sương.

Ninh Nhược Sương cuối cùng cũng nhận ra nguy hiểm, nhưng làm sao cô ấy có thể trốn thoát?

Sau khi tắm rửa thay đồ, ván đầu của trò liên minh bắt đầu, cách xưng hô "đại sư An" bướng bỉnh của Ninh Nhược Sương cuối cùng đã trở thành "chồng".

Trần Tư Vũ, người châm dầu vào lửa, cũng không thể chạy thoát.

Cuối cùng phải trì hoãn hơn một chút.

Về trò chơi liên minh, An Lương không bao giờ thiên vị, anh đều giải quyết rất công bằng!

Ngày hôm sau, thứ sáu.

7 giờ 30 sáng, An Lương và Trần Tư Vũ thức dậy cùng nhau, anh định đến Học viện âm nhạc Quốc gia để giúp Trần Tư Vũ xin nghỉ phép. E là Tôn Mẫn Chỉ sẽ gào thét điên cuồng?

7 giờ 55 phút.

An Lương và Trần Tư Vũ cùng nhau đến cửa phòng piano số 9, Mộc Tâm Mỹ đang chơi đàn.

Khoảng 3 phút sau, buổi tập của Mộc Tâm Mỹ kết thúc. Trong tình huống bình thường, Tôn Mẫn Chỉ sẽ tổng hợp lại một lần, và sau đó đến lượt Trần Tư Vũ tập chơi trong khoảng nửa tiếng đồng hồ.

Trước khi Tôn Mẫn Chi tổng kết, An Lương đã lên tiếng trước:

"Cô Tôn, làm phiền một chút"

Tôn Mẫn Chỉ đột nhiên lộ ra vẻ bất lực: "Muốn nghỉ?"

Tôn Mẫn Chi cũng là một người thông minh!

"Đúng vậy" An Lương không phủ nhận: "Ngày mốt em sẽ phải rời Đế Đô. Trước khi rời đi, em sẽ tổ chức một bữa tiệc nướng hải sản trên bãi biển, vì vậy em hi vọng ngày mai có thể cho Trần Tư Vũ xin nghỉ một bữa."

Tôn Mẫn Chi thở phào nhẹ nhõm, vốn dĩ cô ấy tưởng rằng An Lương muốn xin nghỉ hai ngày, thậm chí là hôm nay cũng sẽ xin nghỉ nửa ngày.

"Ngày mốt là có thể đến lớp sao?" Tôn Mẫn Chỉ hỏi.

An Lương gật đầu khẳng định: "Không thành vấn đề. Trưa nay bọn em sẽ qua đó, buổi tối đãi tiệc nướng hải sản trên bãi biển, chiều mai quay lại, ngày mốt sẽ lên lớp bình thường"

An Lương nói thêm: "Địa điểm tổ chức tiệc nướng hải sản trên bãi biển của bọn em lần này rất gần, ở Nguyệt Đảo, phía đông bắc Thiên Cẩm, nên sẽ không làm trễ quá nhiều thời gian"

Thực ra Nguyệt Đảo thuộc tỉnh Bắc Hà, nhưng nó gần Thiên Cẩm mà thôi.

An Lương dự định đến Thiên Cẩm bằng mô tô bay, và sau đó đến Nguyệt Đảo bằng du thuyền.

Chương 3152: Nhân tài tới cửa!

Mộc Tâm Mỹ nghe được, cô thầm ghen tị, trng lòng hơi buồn rầu. Nếu ngày mai Trần Tư Vũ không đến được, chẳng phải cô ấy phải luyện đàn một mình sao?

Đau khổ?

Bạn tập chung thì đi ăn tiệc nướng hải sản trên bãi biển với bạn trai, cô ấy ở lại tập đàn một mình, chỉ nghĩ đến thôi cũng thấy chạnh lòng!

Tôn Mẫn Chỉ đáp lại một cách bất lực: "Được rồi!"

"Nhân tiện, cô Tôn, chiều nay nên kết thúc sớm một chút được không?" An Lương nói thêm, Tôn Mẫn Chỉ có thể làm gì khác?

Tất nhiên là phải đồng ý!

"Chiều này sẽ để Trần Tư Vũ luyện tập trước và sẽ kết thúc vào lúc 4 giờ 30 phút" Tôn Mẫn Chỉ đáp lại.

"Cảm ơn cô Tôn." An Lương lễ phép nói.

Tôn Mẫn Chỉ xua tay bất lực: "Cậu An, nếu cậu không có việc gì khác, bây giờ là thời gian Trần Tư Vũ luyện đàn"

An Lương cũng không nói them nữa, chỉ vẫy tay rồi rời đi.

Mục đích xin nghỉ phép đã đạt được, An Lương chuồn trước!

Rời đi khỏi phòng piano số 9, An Lương gửi một tin nhắn cho Tống Thiến.

'An Lương: [Tiệc nướng hải sản trên bãi biển]"

'An Lương: Buổi chiều 4 giờ 30 phút, Tư Vũ sẽ kết thúc buổi luyện đàn, đến lúc đó em hãy đến bãi đậu xe"

"Tống Thiến: Được!

"Tống Thiến: Có cần mang theo đồ bơi không?"

'An Lương: ? ? ?"

'An Lương: Bây giờ là tháng 10 rồi!

'An Lương: Em có chắc không đấy? !

"Tống Thiến: [Ngượng ngùng] Bởi vì được An Lương gọi đi chơi cùng, nên cô ấy quá vui mà quên mất chuyện thời tiết và khí hậu.

"Tống Thiến: Đến lúc đó gặp.

'An Lương: Lại học bù à?"

"Tống Thiến: [Bản đồ kiến thức lý thuyết] "Tống Thiến: Em đang miệt mài phụ đạo kiến thức lý thuyết và chờ kỳ thi tiếp theo:

'An Lương: Vậy thì em cố lên, đã lâu rồi anh không đến trường, chưa kiểm tra môn nào cả.

"Tống Thiến:... ' "Tống Thiến: Anh thật độc ác An Lương và Tống Thiến kết thúc cuộc trao đổi, anh đi đến bãi đậu xe, định lái xe trở về chung cư quốc tế Vân Cảnh. Vừa lên xe thì nhận được tin nhắn mới, anh thuận tay cầm lên xem.

'Alek: Có đó không?

Không ngờ Alek lại gửi tin nhắn bằng tiếng Hạ Quốc!

An Lương vẫn sử dụng tiếng Nga để trả lời, tránh đối phương không hiểu.

'An Lương: Theo thói quen Hạ Quốc của chúng tôi, khi anh gửi dòng tin "có đó không", anh phải giải thích anh có chuyện gì"

'An Lương: Tôi sẽ quyết định xem tôi có ở đó hay không dựa trên những gì anh đã gửi.

"Alek: ? ? ?

'Alek: Vậy cũng được sao? !

Đối với những người đàn ông nước Nga hay nói thẳng, Alek có chút không hiểu cách vận hành như thế này.

'An Lương: Vậy rốt cuộc anh có chuyện gì?"

Thực ra, An Lương đã biết điều đó!

Bởi vì phần thưởng ẩm thực trước đó khi anh đi cùng với Triệu Uyển Hề đã hiển thị rằng Alek sẽ dẫn một nhân tài công nghệ máy tính hệ tam phân cho anh.

Quả nhiên như dự đoán!

'Alek: Tôi nghe nói anh và Aphrora hợp tác về phương diện máy tính hệ tam phân?"

'An Lương: Tin tức truyền đi nhanh như vậy sao?"

'Alek: Em gái tôi và Aphrora là bạn bè tốt của nhau, tôi tình cờ biết chuyện này thôi:

"An Lương: Anh đừng bảo với tôi là, anh biết công nghệ liên quan đến máy tính hệ tam phân nhé?"

'An Lương: Một người thiết kế mô tô bay như anh lại còn biết chuyện này nữa sao?"

An Lương cố tình trêu đùa Alek.

'Alek: Tôi không biết"

'Alek: Nhưng bạn tôi biết!

An Lương biết vẫn cố hỏi.

"An Lương: Bạn của anh là ai?"

"Alek: Sokosky Basf, sinh viên năm cuối tại Khoa Khoa học Máy tính, Đại học Moscow:

"Alek: Anh ta rất giỏi về máy tính hệ tam phân!"

'An Lương: Vậy tình huống hiện tại chính là, anh nghe nói tôi chuẩn bị đầu tư vào lĩnh vực máy tính hệ tam phân, anh đề xuất một người bạn của mình cho tôi, anh hi vọng bạn anh sẽ qua bên tôi làm việc sao?"

Trong thời đại hiện nay, máy tính hệ tam phân là một công nghệ máy tính nhánh với độ phổ biến khá nhỏ và không có giá trị ứng dụng thực tế.

Tuy nhiên, sự gia nhập của Công ty kỹ thuật Ám Tâm đã thay đổi cục diện này!

Đối với lĩnh vực máy tính hệ tam phân, điều quan trọng nhất chính là hỗ trợ tài chính.

Vừa hay, Công ty kỹ thuật Ám Tâm có thể cung cấp hỗ trợ lớn nhất, đó chính là hỗ trợ về mặt tài chính.

Trước mắt, trên sổ sách của Công ty kỹ thuật Ám Tâm, có thể điều động số tiền 1,6 vạn ức Hạ Quốc tệ bất kỳ lúc nào. Nếu như đưa toàn bộ số tiền này đầu tư vào trong lĩnh vực máy tính hệ tam phân, vậy thì đối với máy tính hệ tam phân mà nói, đó chính là sự thay đổi hoàn toàn.

Trước câu hỏi của An Lương, Alek trả lời không do dự.

'Alek: Đúng vậy, tôi hi vọng có thể giới thiệu bạn của mình"

'Alek: Hiện tại có rất ít nhân tài theo học ngành công nghệ máy tính hệ tam phân, bạn tôi tuyệt đối là một nhân tài công nghệ hàng đầu trong lĩnh vực đó.

'An Lương: Nhân tài công nghệ hang đầu?"

'Alek: Đúng vậy 'An Lương: Anh có hiểu máy tính hệ tam phân không?"

'Alek: Không hiểu.

'Alek: Nhưng Sokosky nói anh ta rất giỏi về công nghệ máy tính hệ tam phân, tôi tin anh taf Alek này... An Lương than thở trong bất lực!

Mặc dù An Lương không tin tưởng lắm về Alek, nhưng anh tin tưởng vào hệ thống Nhân Sinh Người Thắng. Nếu hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đã đề xuất Sokosky Basf, anh chàng này chắc phải là một nhân vật rất giỏi trong lĩnh vực máy tính hệ tam phân.

Cũng giống như công nghệ pin Graphene và Ngô Xuân Sinh, công nghệ điện hạt nhân thế hệ thứ tư và Sato Miku, công nghệ xử lý vô hại nước thải ô nhiễm hạt nhân và Aoyama Satogou, và cả công nghệ bán dẫn với Thôi Chính Hạo.

Bình Luận (0)
Comment