Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 178 - Chương 3392: Thuốc Dẫn Siêu Cấp!

Chương 3392: Thuốc dẫn siêu cấp!

VIPTruyenGG.com

Mua Truyện Inb Zalo: VIPTruyenGG.com

--------------------------

"Nếu để đảm bảo chi phí, giá bán ít nhất phải đạt đến 4.17 vạn một viên, nhưng nghiền nát 3g chỉ hoàng kỳ nghìn năm sau đó trộn vào trong 6kg bột đan sâm, thao tác này chắc cần công nghệ và chi phí cực kỳ cao, đúng chứ?" An Lương tiếp tục.

"Cộng thêm chi phí bao bì và kinh doanh v.v... của 1.2 vạn viên đan sâm, tổng hợp lại, chúng ta cần đưa ra định giá gì, mới có thể đảm bảo lợi nhuận sau một lần bận rộn?" An Lương đưa ra vấn đề quan trọng.

Đối mặt với câu hỏi của An Lương, Tôn Thế Trung rơi vào suy nghĩ, ông im lặng hơn 10 giây, rồi cố gắng lần nữa nói: "Chúng ta có thể tiếp tục nâng cao giá bán lên!"

"Nâng cao đến mức độ nào chứ?" An Lương hỏi ngược lại thẳng.

"Giám đốc An, anh có từng nghe qua viên An Cung Ngưu Hoàng chưa?" Tôn Thế Trung không trả lời trực tiếp câu hỏi.

"Từng nghe qua, ý anh muốn nói là giá của viên An Cung Ngưu Hoàng sao?" An Lương hỏi ngược lại.

Trước khi Tôn Thế Trung trả lời, An Lương đã tiếp tục nói: "Tuy rằng trước đó viên An Cung Ngưu Hoàng tạo ra đơn giá 11 vạn tệ 1 viên, nhưng nguyên nhân tạo thành giá này nhiều hơn là vì trong viên An Cung Ngưu Hoàng có một vị thuốc sừng tê giác rừng, thế nhưng từ những năm 1993, cả thế giới nghiêm cấm giao dịch sừng tê giác, vậy nên giá cả này tồn tại giá trị sưu tầm, mà không phải là giá trị y tế thực tế"

Tôn Thế Trung đồng tình nói: "Tôi đồng tình với quan điểm của giám đốc An! Vậy nên tôi mới cảm thấy giá của viên đan sâm mà chúng ta trộn chỉ hoàng kỳ nghìn năm vào có thể bán ở mức độ đắt hơn!"

"Tác dụng quý hiếm của chi hoàng kỳ nghìn năm đã được công ty Pfizer tuyên bố với bên ngoài, liên quan đến giá trị của chỉ hoàng kỳ nghìn năm cũng có câu trả lời rõ ràng trên mạng, viên đan sâm của chúng ta trộn chỉ hoàng kỳ nghìn năm vào là có câu chuyện để kể, cộng thêm có tác dụng điều trị thực sự, tôi cho rằng giá cả đắt đỏ hơn một chút cũng không có bất kỳ vấn đề gì!"

Tôn Thế Trung nói rõ.

An Lương suy nghĩ mất vài giây, mới đáp lại nói: "Hôm nay anh là một báo cáo tính khả thi cụ thể, ngày mai tôi đến Shiliwan rồi thảo luận tiếp."

"Dạ vâng, giám đốc An." Tôn Thế Trung vui vẻ trả lời.

Từ trong phản hồi của An Lương, Tôn Thế Trung nhận được câu trả lời mà mình mong muốn, ý của An Lương là nếu thực sự có tính khả thi, thì kế hoạch này sẽ có thể triển khai.

An Lương kết thúc cuộc gọi với Tôn Thế Trung, rồi gọi Tần Thiên Tưởng lái xe đến Lâm Sơn Cư, hồ ly tỉnh nhỏ còn đang chờ anh đó!

Hơn nửa tiếng sau, Tần Thiên Tường lái xe đưa An Lương đến Lâm Sơn Cư, An Lương đi thang máy đến trước cửa nhà số 1906, anh không lựa chọn gõ cửa, mà dùng thẳng khóa vân tay mở khóa vào nhà.

Trong nhà im lặng, An Lương cũng nhẹ tay nhẹ chân bước vào, anh chuẩn bị cho hồ ly tỉnh nhỏ một bất ngờ. Thế nhưng chờ lúc An Lương đến không gian làm việc được cải tạo từ phòng khách, mới phát hiện hồ ly tỉnh nhỏ Dương Mậu Di này lại thay đổi bố cục của không gian làm việc, cô đổi hướng của bàn làm việc, từ đi nhìn thẳng vào cửa phòng.

Lúc An Lương bước vào, Dương Mậu Di vừa hay nhìn thấy An Lương: "Quao! Đại vương!"

Dương Mậu Di ngay lập tức lấy tai nghe xuống, vui vẻ bay vồ về phía An Lương. An Lương ôm Dương Mậu Di vào lòng, nhẹ nhàng hỏi: "Đang bận gì đó?"

"Đang chọn lọc đăng ký đánh giá ẩm thực hồ ly tiên, đăng ký gần đây cũng đã hơn 10 vạn đơn, nhưng hầu hết đều là những tên thừa nước đục thả câu, tăng độ khó thẩm định của tụi em lên rất nhiều." Dương Mậu Di than thở nói.

Do đánh giá ẩm thực hồ ly tiên là đánh giá miễn phí, thậm chí món ăn được đánh giá cũng sẽ chỉ trả tiền ăn, vậy nê nhiều nhà hàng đều đang đăng ký đánh giá ẩm thực hồ ly tiên.

Để ứng phó với tình trạng như vậy, Dương Mậu Di tăng độ khó đăng ký của đánh giá ẩm thực hồ ly tiên lên, chẳng hạn như yêu cầu đối với vệ sinh bếp, còn có yêu cầu đối với giấy phép vệ sinh an toàn thực phẩm, cùng với yêu cầu đánh giá.

Chẳng hạn như một nhà hàng tồn tại tranh chấp, thì chắc chắn không thể đăng ký đánh giá ẩm thực hồ ly tiên.

Đạo lý tương tự, nếu một nhà hàng không có giấy phép an toàn vệ sinh thực phẩm, cũng không thể đăng ký đánh giá ẩm thực hồ ly tiên.

Còn về yêu cầu vệ sinh bếp, thì khó đặt giới hạn quy định.

"Đại vương, anh cảm thấy chúng em nên giới hạn một số nhà hàng thừa nước đục thả câu như thế nào?" Dương Mậu Di mong chờ nhìn An Lương.

Thực ra những đăng ký thừa nước đục thả câu kia khiến cho đánh giá ẩm thực hồ ly tiên gặp phải phiền phức rất lớn...

Dù gì những đánh giá này đến từ khắp nơi trên toàn quốc, đánh giá ẩm thực hồ ly tiên lại là hệ thống đánh giá ẩm thực vừa mới thành lập, tất nhiên không có quá nhiều nguồn lực, lại làm sao có thể triển khai đánh giá ở khắp nơi trên toàn quốc?

An Lương thả Dương Mậu Di ra trước, sau đó vòng đến ghế làm việc phía sau bàn làm việc, Dương Mậu Di thuận thế ngồi trên đùi An Lương, An Lương xem xét đăng ký trên trang web đánh giá ẩm thực hồ ly tiên, giống như Dương Mậu Di nói vậy, bây giờ nhà hàng đăng ký đánh giá ẩm thực hồ ly tiên đã hơn 10 vạn nhà hàng.

Trong đó hầu hết các nhà hàng đăng ký đánh giá ẩm thực hồ ly tiên đều đến từ các thành phố dưới tuyến 3.

Chương 3393: Ăn chùa? Tăng chi phí!

An Lương thậm chí nhìn thấy một quán ăn nhà nông của nông thôn trực thuộc tỉnh Bắc Hà cũng đăng ký đánh giá ẩm thực hồ ly tiên. Điều này...

Không phải là An Lương xem thường những nhà hàng này, mà là những nhà hàng này thực sự không đủ đường tiêu chuẩn đăng ký của đánh giá ẩm thực hồ ly tiên.

"Mấy tên này đúng là thấy chỗ nào có đồ chùa thì lấy ha!" An Lương cảm thán nói.

Dù gì đánh giá ẩm thực hồ ly tiên không thu phí, đăng ký một chút lại có vấn đề gì?

Cho dù không thông qua, cũng không có bất kỳ tổn thất nào!

Lỡ như mà thông qua được đăng ký, đánh giá ẩm thực hồ ly tiên sang đánh giá, cho dù không nhận được sự đồng tình của đánh giá ẩm thực hồ ly tiên, thì cũng được tính là nổi tiếng rồi nhỉ?

Vậy nên khắp nơi trên toàn quốc mới có nhiều nhà hàng đăng ký đánh giá ẩm thực hồ ly tiên. Dù gì là ăn chùa mà!

Ngon thật ha?

"Đối với tình hình thừa nước đục thả câu như vậy, anh có 2 đề nghị!" Trong lòng An Lương nhanh chóng nghĩ được 2 phương án đối phó với mấy tên ăn chùa như vậy.

Lâm Sơn Cư.

Dương Mậu Di ngồi trên đùi An Lương, cô dựa vào vai An Lương hỏi: "Đại vương có đề nghị gì?"

"Những tên này tích cực đăng ký đánh giá ẩm thực hồ ly tiên như vậy, nguyên nhân quan trọng nhất chính là đánh giá ẩm thực hồ ly tiên miễn phí, đến bữa ăn đánh giá cũng sẽ chỉ trả tiền ăn" An Lương chỉ ra nguyên nhân cốt lõi.

Dương Mậu Di lo lắng đáp lại: "Ý của đại vương là kêu đánh giá ẩm thực hồ ly tiên chúng em thu phí sao?"

Dương Mậu Di tiếp tục nói: "Nếu chúng em đánh giá thu phí, trong trường hợp liên quan đến lợi ích, độ đáng tin công chúng của chúng em sẽ giảm sút."

"Cho dù chúng em có đánh giá nghiêm túc, nhưng hầu hết cư dân mạng đều không có não, thậm chỉ có thể ác ý châm dầu vào lửa." Dương Mậu Di bổ sung.

An Lương an ủi ôm lấy Dương Mậu Di: "Không phải đánh giá thu phí, chỉ là tăng chi phí đăng ký đánh giá ẩm thực hồ ly tiên lên thôi.

"Hửm?"Dương Mậu Di thắc mắc nhìn An Lương.

"Em có biết khái niệm bếp trong suốt không?" An Lương hồi.

Dương Mậu Di khẳng định trả lời: "m ừm! Em biết bếp trong suốt! Ý của đại vương là đăng ký đánh giá ẩm thực hồ ly tiên buộc phải có bếp trong suốt?"

"Vừa phải vừa không phải." An Lương trả lời: "Bếp trong suốt có tính giới hạn nhất định, còn phải sửa sang phối hợp mới được, một số nhà hàng không có bếp trong suốt thực ra cũng làm không tồi, chúng ta không thể vơ đũa cả nắm"

An Lương nói rõ bổ sung: " Chúng ta yêu cầu nhà hàng đăng ký đánh giá ẩm thực hồ ly tiên cần lắp đặt hệ thống giám sát an ninh 360 độ không góc chết ở nhà bếp, từ đó đảm bảo vệ sinh nhà bếp, cùng với quy phạm thao tác của nhân viên bếp"

"Và chúng ta yêu cầu hệ thống giám sát an ninh 360 độ không góc chết cho phép thực khách ở nhà hàng xem giám sát bằng mạng không dây của nhà hàng, từ đó thực hiện giám sát tức thời của thực khách với trạng thái của bếp." An Lương bổ sung.

"Ngoài ra, chúng ta yêu cầu lịch sử video của hệ thống giám sát an ninh 360 độ không góc chết ít nhất lưu lại 90 ngày, một khi xảy ra sự kiện ngộ độc thực phẩm cũng có thể tìm ra nguyên nhân thông qua lịch sử video." An Lương nói thêm Ánh mặt Dương Mậu Di sáng lên đáp lại: "Cách này hay!"

"Cách này vừa gia tăng chi phí của nhà hàng, vừa mang đến trải nghiệm dùng bữa tốt hơn cho khách hàng, đảm bảo tình hinh vệ sinh của bếp nhà hàng thêm bước nữa, còn có thể sinh ra đánh giá tích cực đối với đánh giá ẩm thực hồ ly tiên chúng em"

Dương Mậu Di phân tích lấy lợi ích.

An Lương cười bổ sung: "Một hệ thống giám sát an ninh 360 độ không góc chết có chi phí không thấp, chúng ta còn có thể yêu cầu nhà hàng ít nhất bố trí một màn hình trên 65 inch hiển thị tình hình hệ thống giám sát bếp"

"Ngoại trừ tăng thêm hệ thống giám sát an ninh 360 độ không góc chết cho bếp, hồ ly nhỏ, anh cảm thấy bước đi của đánh giá ẩm thực hồ ly tiên bên em quá lớn đi, nên học thử chiêu trò của Michelin vào nước Hạ, bắt đầu đánh giá từ thành phố tuyến đầu, từ đó mở rộng sang thành phố tuyển đầu mới, sau đó mới suy nghĩ đến các thành phố tuyến hai ba" An Lương đưa ra đề nghị thứ hai.

Lúc Michelin vào nước Hạ, lúc mới đầu chính là công bố chỉ nam ẩm thực Michelin ở Thượng Hải, sau đó mới thêm các thành phố tuyến đầu mới.

Phạm vi của nước Hạ quá lớn đi, nếu đánh giá trong phạm vi toàn quốc, chỉ nội vấn đề di chuyển, đã cực kỳ phiền phức.

Vậy nên An Lương đề nghị đánh giá ẩm thực hồ ly tiên tham khảo Michelin, làm đánh giá ẩm thực của thành phố tuyến đầu và thành phố tuyến đầu mới trước.

Dương Mậu Di suy nghĩ một chút, rồi gật đầu đồng ý: "Đại vương nói đúng, bước đi mới đầu của chúng em quá lớn đi, ẩm thực của thành phố nhỏ có giới hạn, người dân ưa thích cũng ít hơn một chút, đúng thật là chúng em nên tập trung vào đánh giá ẩm thực của thành phố tuyến đầu và thành phố tuyến đầu mới"

"Em có thể nghĩ thông suốt là được!" An Lương đáp lại.

"Đại vương có đề nghị nào khác nữa không?" Dương Mậu Di tham lam hỏi, hai đề nghị mà An Lương đưa ra đều cực kỳ tốt, vậy nên hồ ly tỉnh nhỏ này mong muốn nhận được nhiều đề nghị hơn.

Chương 3394: Ăn chùa? Tăng chi phí! (2)

An Lương cười đểu nói: "Anh đề nghị em đi tắm trước."

Dương Mậu Di sao có thể không hiểu ý của An Lương, có hứ nhẹ một tiếng: "Đại vương muốn em tắm cùng với đại vương sao?"

"Đi! An Lương ăm Dương Mậu Di lên bước về phía nhà tắm.

Gần 1 tiếng đồng hồ sau đó, Dương Mậu Di thở gấp trong lòng An Lương, An Lương nhẹ nhàng ôm lấy Dương Mậu Di, anh tùy ý hỏi: "Trước đó em có nói, các em đã tìm được đối tượng ghì hình cho [Nhà hàng nước Hạ], vậy nên các em đã chọn nhà hàng nào?"

Đối mặt với câu hỏi của An Lương, Dương Mậu Di hỏi ngược lại, "Đại vương đoán thử?"

"Cho chút gợi ý?" An Lương đáp lại.

"Tập đầu tiên của [Nhà hàng nước Hạ], chúng em chuẩn bị ghì hình đặc sắc của Thịnh Khánh!" Dương Mậu Di đưa ra gợi ý.

An Lương nhếch mày, Thịnh Khánh và Tây Xuyên về mặt phong cách ẩm thực gần như không khác nhau.

"Nhà hàng giang hồ sao?" An Lương suy đoán.

"Không phải." Dương Mậu Di phủ định.

"Nhà ăn món ăn gia đình?" An Lương lại hồi.

Dương Mậu Di vẫn trả lời phủ định: "Cũng không phải"

"Cũng không thể quay lẩu nhỉ?" An Lương cười đùa trả lời.

Thực ra lẩu cùng là một trong những thung thủ làm cho nhà hàng thức ăn nước Hạ biến mất!

Thế nhưng Dương Mậu Di lại khẳng định trả lời: "Đoán đúng rồi!

Đại vương, chúng em dự định tập đầu tiên của [Nhà hàng nước Hạ], chính là quay lẩu!"

" [Nhà hàng nước Hạ] quay lẩu? Các em đúng là không giống bình thường mà!" An Lương mỉa mai.

Đã nói là quay nhà hàng nước Hạ, kết quả là quay lẩu là có ý gì?

Dương Mậu Di như vậy là hoàn toàn không đánh bài theo lối bình thường à!

"Tại sao lại chọn lẩu chứ?" An Lương truy hỏi.

Cho dù muốn chọn ẩm thực đại diện cho phong cách Thịnh Khánh, cũng hoàn toàn có thể lựa chọn món ăn giang hồ của Thịnh Khánh, chẳng hạn như thịt hấp trứ danh, chính là món ăn đại diện tiêu biểu nhất của Thịnh Khánh.

Dương Mậu Di đáp lại nói: "Em nhớ đại vương từng nói, trong ngành ẩm thực lẩu đang dần xua đuổi nhà hàng món ăn truyền thống nước Hạ"

"Ừm!" An Lương khẳng định gật đầu.

"Nhà hàng nước Hạ truyền thống bởi vì cần đầu bếp, dẫn đến chi phí nguồn nhân lực cực kỳ cao, hơn nữa tồn tại sự đối đầu lợi ích giữa chủ nhà hàng và đàu bếp, từ đó dẫn đến rủi ro kinh doanh của nhà hàng món ăn nước Hạ truyền thống tăng lên cao" An Lương bắt đầu nói rõ.

"Quán ăn giống như lẩu, cốt lẩu có thể điều phối thông qua xưởng trung tâm, từ đó đảm bảo được độ nhất trí của cảm giác ăn, tình hình vệ sinh an toàn thực phẩm, cùng với khống chế chi phí ở mức độ cao nhất." An Lương bổ sung.

"Một số cửa hàng lẩu nổi tiếng, về mặt mua vào nguyên liệu thậm chí còn có quy định tiêu chuẩn hóa, về mặt khống chế chi phí cực kỳ nghiêm khắc, cộng thêm không có chi phí tài nguyên nguồn nhân lực ở mảng đầu bếp, sức cạnh tranh của bọn chúng đương nhiên là lớn mạnh hơn!" An Lương than thở.

Dương Mậu Di đồng tình đáp lại: "Vấn đề lớn nhất của nhà hàng nước Hạ truyền thống chính là tiêu chuẩn hóa, không thể tiêu chuẩn hóa thì không thể khống chế chi phí, sức cạnh tranh đương nhiên sẽ không quá cao."

Bởi vì không thể tiêu chuẩn hóa, nhà hàng nước Hạ truyền thống cho dù trong trường hợp kinh doanh chuỗi, thông thường cũng sẽ ngon hơn cửa hàng chính một chút.

Cho dù là nhà hàng nước Hạ truyền thống ở cấp độ nào, đều tồn tại vấn đề như vậy. Cho dù là nhà Đường Cát Michelin 3 sao cũng là như vậy!

Tuy rằng nhà hàng Đường Cát của Thượng Hải ngày trước cũng là nhà hàng Michelin 3 sao, nhưng về mặt món ăn vẫn không thể so sánh với cửa hàng chính.

Quan trong hơn là sau này nhà hàng Đường Cát của Thượng Hải bởi vì mâu thuẫn lương bổng giữ chủ nhà hàng và đầu bếp, làm đầu bếp xách đồ chạy trốn, cuối cùng dẫn đến trình độ món ăn của nhà hàng Đường Cát giảm sút, đánh giá nhà hàng Michelin cũng từ 3 sao giảm xuống 1 sao.

Ví dụ này cũng phản ánh rất tốt khó khẳng mà nhà hàng nước Hạ truyền thống phải đối mặt!

Cộng thêm chủ nhà ghen tị gì đó, đối thủ cạnh tranh đáng ghét v.v... nhà hàng nước Hạ truyền thống thực sự là quá khó được chứ?

An Lương đã từng nhìn thấy chiêu trò đối thủ cạnh tranh đáng ghét.

Đối thủ cạnh tranh cố tình để cho đầu bếp nhà hàng một mức lương cao để kéo người, trong trường hợp như vậy, nhà hàng ban đầu cho dù lựa chọn như thế nào cũng sẽ cảm thấy buồn nôn. Dù gì cho đù là lựa chọn tăng lương cho đầu bếp, hay là đầu bếp bị kéo đi, cái nào mà không buồn nôn?

"Vậy nên á, hồ ly nhỏ, rốt cuộc tại sao em lại chọn một quán lầu làm tập đầu tiên của [Nhà hàng nước Hạ] ?" An Lương hỏi lại lần nữa.

Rõ ràng trước đó Dương Mậu Di đã từng nói, cô ấy chuẩn bị giải thích cho khán giả tại sao số lượng nhà hàng nước Hạ truyền thống có số lượng càng ngày càng ít thông qua [Nhà hàng nước Hạ], các kiểu nhà hàng tiêu chuẩn hóa càng ngày càng nhiều.

"Bởi vì quán lẩu và quán lẩu là khác nhau mà!" Dương Mậu Di nghịch ngợm đáp lại.

An Lương hiểu ngay ý của Dương Mậu Di: "Em chuẩn bị ghì hình một quán lẩu tư nhân, và cốt lẩu của quán lẩu tư nhân này cốt lẩu tự chế nhà làm, đúng chứ?"

"Ừm ừm!" Dương Mậu Di khẳng định trả lời: "Đại vương lợi hại thật, nhanh như vậy là đoán được rồi!"

An Lương sờ nhẹ tóc của Dương Mậu Di: "Quán lẩu đó tên là gì, nó là tình hình gì?"

Chương 3395: Không đánh bài theo bình thường!

"Quán lẩu mà chúng em chọn tên là [Lẩu chị Hoàng], một quán lẩu được mở ở khu dân cư, chủ họ Hoàng hơn 20 năm về trước sau khi xuất ngũ đã mở quán lẩu, cũng mãi không mở rộng quy mô, cốt lẩu còn là đích thân chị chủ chị Hoàng làm, đồ ăn cũng là mua ở chợ trong ngày, giữ lại phong cách của hơn 20 năm về trước với mức độ cao nhất" Dương Mậu Di nói rõ tình hình.

An Lương cười đáp lại: "Quán lầu như vậy, thực ra tương đương với nhà hàng nước Hạ truyền thống, chỉ là nhà hàng nước Hạ làm lẩu mà thôi."

Dương Mậu Di đồng tình: "Đúng vậy á! Nên chúng em chọn nó làm tập đầu tiên của [Nhà hàng nước Hạ], và sẽ tập trung vào tập đầu tiên, từ đó từ từ vén màn bí mật nhà hàng nước Hạ truyền thống đang dần biến mất"

An Lương khen ngợi nói: "Suy nghĩ này không tồi, xuất phát từ lầu đầy tranh cãi, vén màn bắt đầu nói về [Nhà hàng nước Hạ], đây đúng thật là một lựa chọn tốt!"

"Các em dự định khi nào bắt đầu?" An Lương bổ sung.

"Trong trường hợp đại vương không có ý kiến, gần đây chúng em chuẩn bị bắt đầu, bên chị Nhược Nam đã chuẩn bị xong rồi, hiện tại đội nhóm ghì hình của chúng em đã mở rộng lên đến quy mô 32 người, và đã thu mua máy ghì hình tốc độ cao HD cấp độ chuyên nghiệp, cùng với thiết bị ghi âm, còn các các thiết bị ánh sáng chuyên nghiệp." Dương Mậu Di nói rõ.

"Về mặt tiền vốn đủ không?" An Lương quan tâm hỏi.

"Đại vương yên tâm đi, thu nhập trên youtube của chúng em không tồi, cộng thêm thu nhập của trạm B, về mặt tiền tốn không có vấn đề đầu." Dương Mậu Di đáp lại.

"Nếu cần sự giúp đỡ, thì nói cho anh biết, hiểu chưa?" An Lương nhắc nhở con hồ ly tỉnh nhỏ này, dù gì hồ ly tỉnh nhỏ này lúc nào cũng thà uất ức mình cũng không muốn làm phiền đến An Lương.

Đây cũng là điểm mà hồ ly tỉnh nhỏ này được lòng thương!

Đối mặt với nhắc nhở của An Lương, Dương Mậu Di nhắc nhở nói: "Đại vương, bên em không có mối quan hệ với bên đài truyền hình, vậy nên em muốn để đại vương giúp đỡ đề xuất mối quan hệ với đài truyền hình"

"Không có vấn để!" An Lương đồng ý trước: "Các em quay [Nhà hàng nước Hạ] trước, chờ sau khi các em quay xong tập mẫu đầu tiên, anh sẽ đề cử đài truyền hình cho chúng em"

"Một tập là được rồi sao?" Dương Mậu Di ngạc nhiên.

Dựa vào tình hình bên nước Hạ, phim ký sự thông thường đều cần sau khi ghì hình toàn tập mới có thể để cử cho bộ phận mua phim của đài truyền hình xem thử ghì hình, từ đó quyết định có mua hay không.

An Lương cười đáp lại: "Đương nhiên là được rồi! Dù gì cũng là nhờ quan hệ, cho dù là quay xong hết, hay là chỉ quay 1 tập, lại có khác biệt gì chứ?"

"Hình như cũng có lý" Dương Mậu Di không thể phản bác. Dù gì cũng đã nhờ quan hệ rồi, đúng chứ?

Dương Mậu Di bổ sung nói: "Đại vương, nếu có thể, anh có thể liên lạc giúp chúng em kênh vệ tinh của đài truyền hình Thịnh Khánh không?"

"Tại sao phải chọn kênh vệ tinh của đài truyền hình Thịnh Khánh chúng ta?" An Lương thắc mắc.

"Bởi vì kênh vệ tinh là của vệ tinh, khán giả của cả nước đều có thể nhìn thấy." Dương Mậu Di đáp lại.

An Lương cười phủ định: "Đương niên là không được! Kênh vệ tinh của đài truyền hình Thịnh Khánh? Hơ! Nó không xứng!"

Đài truyền hình địa phương của Thịnh Khánh, An Lương đã không còn sức chê bai.

Dù gì đến người Thịnh Khánh cũng không thích xem!

An Lương tiếp tục nói: "Nếu đã là [Nhà hàng nước Hạ] tương ứng với (Nước Hạ trên đầu lưỡi], thì chiếu thẳng trên kênh ký sự của đài truyền hình quốc gia, anh sắp xếp việc này cho."

"Thực sự là được sao?" Dương Mậu Di ngạc nhiên.

"Đương nhiên là được!" An Lương khẳng định trả lời: "Câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh bên anh rất giỏi giải quyết vấn đề như vậy."

Đúng vậy!

Câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh đặc biệt giỏi giải quyết vấn đề tương tự như vậy.

Trên thực tế, An Lương tìm thẳng Chu Vinh Hoa là có thể giải quyết vấn đề, sức mạnh của nhà Chu Vinh Hoa trong mảng này cực kỳ lớn, nhưng mà tìm Chu Vinh Hoa dễ thiếu nợ tình.

Nợ tình là chuyện phiền phức nhất!

Vậy nên An Lương thà là phân phát nhiệm vụ điểm cống hiến trong câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh hơn, thông qua câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh để giải quyết vấn đề.

Hơn nữa giải quyết vấn đề thông qua phân phát nhiệm vụ điểm cống hiến trong câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, chính là thúc đẩy rộng rãi hơn điểm cống hiến của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh.

Dù gì các thành viên chính thức của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh đến điểm cống hiến cũng không lấy được, thì làm sao quảng bá điểm cống hiến chứ?

"Vậy thì làm phiền đại vương rồi!" Dương Mậu Di cảm ơn nói.

"Em như vậy không phải là thái độ cảm ơn!" An Lương hừm hừm ám thị.

"Hứ!" Dương Mậu Di cũng hứ nhẹ một tiếng: "Đại vương à, em không sợ anh đâu đso!"

Hồ ly tỉnh nhỏ không phải là mèo lớn thủ đô, cũng không phải nữ hoàng băng giá, cô ấy là kẻ mạnh trong trò chơi liên minh.

Cuộc chiến giữa đạo trưởng An đại diện chính nghĩa và hồ ly tinh nhỏ bắt đầu lần nữa, hơn nửa tiếng đồng hồ sau, hai bên rút quân, hồ ly tỉnh nhỏ thua một nước, cuối cùng bị đạo trưởng An chấn áp.

Khoảng 7 giờ chiều tối, Dương Mậu Di chủ động đề nghị: "Đại vương, chút nữa chúng ta đi nếm thử mùi vị của lầu chị Hoàng, anh quyết định cuối cùng xem có lựa chọn nó hay không, thế nào?"

An Lương đồng ý: "Không có vấn đề, chúng ta đi nếm thử mùi vị của nó trước."

Chương 3396: Nó không xứng!

Giao thông của Thịnh Khánh vẫn tệ hại như ngày nào, trang thiết bị của mô tô bay cũng gần như không có, ít ra so với thủ đô có khoảng cách không nhỏ.

Hiện tại trang thiết bị mô tô bay của Thịnh Khánh ngoại trừ một số bệnh viện và phòng cháy chữa cháy có trang bị ra, hệ thống trung tâm thương mại chỉ có trung tâm tài chính quốc tế IFS có trang bị, các nơi khác thì hoàn toàn không có gì cả.

Bao gồm cả các khách sạn 5 sao vào các khu nghỉ dưỡng cũng không trang bị.

Từ điểm này đã có thẻ nhìn thấy khoảng cách của Thịnh Khánh và thủ đô, cho dù An Lương là người Thịnh Khánh, anh cũng không thể bỏ qua khoảng cách này.

Hơn nửa tiếng đồng hồ sau đó, An Lương và Dương Mậu Di đến quán lẩu chị Hoàng.

Môi trường dùng bữa của quán lẩu này...

Đúng thật là khó miêu tả nên lời!

Các kiểu bàn kế đơn giản, gạch đỏ tường xi măng, nền đất xi măng, đều tràn đầy cảm giác của thời đại. May mà mùi thơm của lầu rất thuần, vừa không cay quá, cũng không xông thẳng vào mũi.

An Lương và Dương Mậu Di chọn một vị trí trong góc, An Lương hạ giọng xuống hỏi: "Em còn chưa nói chưa chủ quán này biết?"

Dương Mậu Di khẳng định trả lời: "Đương nhiên là chưa, em lén lén qua nếm thử vị hai lần, vờ như khách hàng bình thường trao đổi một chút với chị Hoàng, chị ấy đúng thật còn chưa biết tình hình cụ thể"

"Phim ký sự ẩm thực hay ho cứ làm ra phong cách phim điệp viên!" An Lương cảm thán nói.

"Chúng em mong muốn quay được ký sự ẩm thực mang hương vị ban đầu, nếu chúng em thông báo trước, bọn họ chắc sẽ chuẩn bị đặc biệt, như thế ngược lại không có ý nghĩa rồi đó" Dương Mậu Di đáp lại An Lương khẳng định gật đầu: "Đúng thật cũng phải!"

[Nhà hàng nước Hạ] tuy rằng tham khảo [Nước Hạ trên đầu lưỡi], nhưng cũng phải có phong cách của chính mình, Dương Mậu Di chính là chuẩn bị ghì hình vị nguyên bản.

Chờ sau khi An Lương và Dương Mậu Di chọn món ăn xong, cốt lầu đã được đưa lên bàn, cốt lẩu của quán lẩu này đúng thật là cảm giác tự nấu, không có dấu vết của sản phẩm công nghiệp.

Sau khi cốt lẩu được nấu ra, mùi cay nồng tự nhiên bay ra, An Lương gật đầu nhẹ nói: "Ngửi có vẻ ổn đó!"

An Lương suy nghĩ lầu như vậy có thể mở ra phần thưởng ẩm thực không?

Tập đầu tiên của [Nhà hàng nước Hạ] được hồ ly nhỏ định sẵn là ghì hình lẩu chị Hoàng, từng món ăn chân chất được đưa lên, chén đĩa đựng những món ăn này cũng rất chân chất, tràn đầy cảm giác chân thực của nhân gian.

Lấy thịt tôm xay làm ví dụ, thịt tôm xay của một số nhà hàng lẩu để có ngoại hình bắt mắt hơn, đồ chứa thịt tôm xay sử dụng ống tre, cũng có người chỉ trước thịt tôm xay thành viên, đặt trong từng chiếc muỗng sứ màu trắng, và dùng cánh hoa hồng để lót đế, còn có người dùng ly thuỷ tinh phát sáng làm đồ chứ.

Nói dù là tạo cảm giác cao cấp màu mè nhìn hoa cả mắt.

Thế nhưng thịt tôm xay của quán lẩu chị Hoàng đặt trong chén sứ bình thường, trên mặt cũng không có trứng cá muối gì đó, chỉ có thịt tôm xay mà thôi.

Dương Mậu Di gắp một đũa ruột ngỗng bỏ vào nồi lẩu đang sôi, cô vẫy nhẹ đua, để cho ruột ngỗng được nóng đều, đảm bảo cảm giác ăn ngon miệng hơn.

Chưa đến 10 giây, Dương Mậu Di đã vớt ruột ngỗng lên, cô tiện tay đặt vào dĩa nước chấm dầu mè của An Lương: "Đại vương, anh nếm vị thử"

An Lương cũng không khách sáo, anh trộn nhẹ ruột ngỗng trong đĩa nước chấm, chấm đều dầu mè và tỏi, sau đó mới gắp lên đưa vào miệng.

Dương Mậu Di nắm bắt thời gian trụng ruột ngỗng cực kỳ tốt, ruột ngỗng này chín mà không mềm, cảm giác giòn giòn, mùi cay thơm của cốt lẩu cũng được hòa vào, cộng thêm nước chấm dầu mè và tỏi, khiến cho cảm giác ăn cực kỳ xuất sắc.

"Ting!

'Chúc mừng kí chủ nếm được ruột ngỗng nhúng lẩu khiến người khác ấn tượng, nhận được một phần [Phần thưởng rút thăm ngẫu nhiên] ' Quả thật có phần thưởng ẩm thực.

"Không tồi!" An Lương khen ngợi nói.

Dù gì đã nhận được phần thưởng ẩm thực của Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng rồi, về mặt mùi vị chắc chắn là làm ngạc nhien An Lương, nếu không làm sao có thể nhận được phần thưởng ẩm thực chứ?

Hai người vừa ăn lẩu, vừa nhỏ tiếng trao đổi phương án ghì hình của Nhà hàng nước Hạ.

"Quán lầu này về mặt mùi vị cực kỳ không tồi, về mặt giá cả cũng hợp túi tiền, cộng thêm là cốt lẩu nhà làm, và lịch sử hơn 20 năm, đúng thật đủ để đảm nhiệm tập mở đầu cho [Nhà hàng nước Hạ] " An Lương đánh giá.

Dựa vào kế hoạch của Dương Mậu Di, [Nhà hàng nước Hạ] không đi theo hướng bình thường chọn lẩu làm tập đầu tiên, chắc sẽ gây tranh cãi và thảo luận, từ đó đi sâu vào suy nghĩ nguyên nhân tại sao nhà hàng nước Hạ truyền thống lại biến mất.

Cộng thêm một chút sức mạnh của thủy quân, [Nhà hàng nước Hạ] sẽ có đủ tiếng vang trong mạng xã hội, từ đó đảm bảo độ nổi tiếng của [Nhà hàng nước Hạ].

" [Nhà hàng nước Hạ] mùa đầu tiên, các em chuẩn bị quay bao nhiêu tập?" An Lương tùy ý hỏi.

Dương Mậu Di đáp lại nói: "Ít nhất quay 24 tập"

"Nhiều vậy sao?" An Lương ngạc nhiên.

Đã nói là học theo [Nước Hạ trên đầu lưỡi], nhưng [Nước Hạ trên đầu lưỡi] mùa đầu tiên chỉ có 7 tập được chứ? Cộng thêm mùa hai là 8 tập, và mùa 3 là 8 tập, ba mùa tổng cộng lại mới chỉ có 23 tập!

Thế nhưng hồ ly tỉnh nhỏ này lại dự định mùa đầu tiên quay 24 tập?

Chương 3397: Đúng thật có phần thưởng!

Dương Mậu Di khẳng định đáp lại: "Dựa vào kế hoạch của chúng em, [Nhà hàng nước Hạ] mùa đầu tiên chủ yếu quay nhà hàng đặc sắc địa phương của thành phố tuyến đầu và thành phố tuyến đầu mới, hiện tại thành phố tuyến đầu mới có 15 thành phố, tuy rằng chúng em không chắc chắn là mỗi thành phố tuyến đầu mới đều sẽ lựa chọn, nhưng chúng em có dự định ghì hình nhiều tập tại cùng một thành phố"

"Chẳng hạn như Thịnh Khánh chúng ta ít nhất có 2 tập, tập đầu tiên là [Lẩu khác thường], thứ hai là [Mùi vị của Thịnh Khánh], nhà hàng thứ ba còn đang lựa chọn, hiện tại đang phân vân giữ món ăn giang hồ và món ăn gia đình" Dương Mậu Di nói rõ.

Dương Mậu Di tiếp tục: "Giống như Thượng Hải và Bắc Kinh, chắc chắn chúng em cũng sẽ chọn quay 2 tập. Vậy nên tổng hợp lại ít nhất phải quay 24 tập An Lương gật đầu đáp lại: "Được thôi, được thôi, vấn đề không lớn, cho dù số tập nhiều một chút, còn có thể bán cho kênh ký sự của đài truyền hình quốc gia, cao lắm thì giá cả rẻ hơn một chút."

"Thực ra rẻ chút cũng không có vấn đề, chúng em có thể kiếm lại chi phí thông qua các kênh khác, cho dù là quyền công chiếu trên mạng, hay là thúc đẩy chúng em công chiếu trên kênh đánh giá ẩm thực trên mạng, cùng với tầm ảnh hưởng của đánh giá ẩm thực hồ ly tiên v.v... Dương Mậu Di lý tính nói.

An Lương cười trả lời: "Yên tâm, về mặt giá cả chắc chắn sẽ không quá lỗ đâu!"

Gần 1 tiếng đồng hồ sau, hai người ăn lẩu xong, bọn họ không có về thẳng luôn, bây giờ mới vừa ăn no, cho dù về cũng không thể vào trò chơi liên minh.

Hai người nắm chặt tay đi tân bộ tiêu hóa dưới màn đêm, anh tùy ý hỏi: "Tập thứ hai của [Nhà hàng nước Hạ], phương án dự phòng của các em là hai nhà hàng nào, anh có từng đi qua không?"

Dương Mậu Di không che giấu đáp lại: "Nếu chọn món ăn giang hồ, thì là Nhà hàng Hòa Khí Sinh Tài]; nếu chọn quán ăn gia đình, thì chọn [Quán ăn gia đình Thổ Hỏa], đại vương từng đến quán ăn này dó."

"Tính cách của ông chủ quán ăn gia đình Thổ Hỏa hơi thẳng thắn, đúng chứ?" An Lương hồi ức nói.

Dương Mậu Di cười nhẹ nhàng đáp lại: "EQ của ông chủ Tống đúng thật là hơi thấp."

An Lương cũng cười, ông chủ của quán ăn gia đình Thổ Hỏa về mặt EQ đúng thật là hơi thấp một chút, nhưng không cản được ông ta làm đồ ăn ngon.

"Đại vương, anh đề xuất chọn nhà hàng nào?" Dương Mậu Di hỏi.

" [Nhà hàng Hòa Khí Sinh Tài] hơi thiếu đặc sắc một chút, hơn nữa nghe nói nó chuẩn bị kinh doanh nhà hàng chuỗi, nếu các em muốn xoay quanh nguyên nhân biến mất của nhà hàng nước Hạ truyền thống làm chủ đề, anh đề xuất chọn quán ăn gia đình, từ đó nói rõ tầm quan trọng của tay nghề nấu ăn, cùng với tình hình không thể tiêu chuẩn hóa" An Lương nói rõ.

Ánh mắt Dương Mậu Di sáng lên: "Ừm ừm, đại vương nói đúng, vậy thì chọn quán ăn gia đình nha!"

Buổi tối gần 10 giờ, Dương Mậu Di lái Mercedes Benz GLC - AMG63 quay về Lâm Sơn Cư, An Lương ngồi ở vị trí ghế phụ, anh thoải mái dặn dò Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng mở phần thưởng rút thăm ngẫu nhiên nhận được từ phần thưởng ẩm thực trong ý niệm.

An Lương không để tâm đến phần quà rút thăm ngẫu nhiên từ phần thưởng ẩm thực.

Bởi vì phần quà rút thăm ngẫu nhiên của phần thưởng ẩm thực hầu hết đều là phần thưởng cơ bản, chẳng hạn như thể hoàn tiền mua sắm sơ cấp, còn có trải nghiệm vô cực 001 gì đó, hoặc là các phần thưởng tương đối cơ bản khác.

Tuy rằng lâu lâu cũng có phần thưởng lớn, nhưng tỷ lệ thực sự là quá thấp đi.

Hơn nữa, với tài sản hiện tại của An Lương, phần thưởng lớn thông thường thực sự không thể khiến An Lương có quá nhiều biến động cảm xúc.

'Tingtf 'Chúc mừng ký chủ nhận được phần thưởng đặc biệt [Manh mối thứ hai của pin nhôm ion] thông qua [Phần quà rút thăm ngẫu nhiên] ' 'Manh mối thứ hai của pin nhôm ion: pin nhôm ion sẽ được sinh ra ở Ấn Đột Nhìn thông tin manh mối thứ hai của pin nhôm ion mà Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng cung cấp, An Lương rơi vào trầm tư.

Pin nhôm ion lại sắp sửa ra đời ở Ấn Độ.

Ấn Độ? Điều này...

Tuyệt đối không phải là tin tốt ì!

Ấn tượng của An Lương với Ấn Độ rất tệ hại, mối quan hệ của An Lương và Ấn Độ cũng rất tệ hại, công ty Nhân Nghĩa An Toàn từng thực hiện nhiệm vụ ăn trộm chỉ hoàng kỳ nghìn năm ở bang West Bengat của Ấn Độ.

Tuy rằng nhiệm vụ này không để lại bất kỳ manh mối thực tế nào, nhưng rõ ràng là Ấn Độ đã nghi ngờ công ty Nhân Nghĩa An Toàn.

Cho dù rõ ràng hai bên trên bề nổi không có xung đột bộc phát, thế nhưng hạt giống mâu thuẫn đã được chôn xuống rồi, một khi trong trường hợp có cơ hội, hai bên chắc chắn sẽ xảy ra xung đột.

Vậy nên An Lương hoàn toàn không muốn nhìn thấy pin nhôm ion xuất hiện ở Ấn Đội!

"Hồ ly nhỏ, anh xử lý một chút việc trong công việc trước, em chuyên tâm lái xe" An Lương nói rõ với Dương Mậu Di.

"Ừm ừm!" Dương Mậu Di không hỏi nhiều ngoan ngoãn đồng ý.

An Lương ngay lập tức gửi tin nhắn cho Thần Toán Thiên Cơ số 4.

'Số 0: Điều tra công ty năng lượng ở Ấn Độ ngay, đặc biệt là công ty nghiên cứu phát triển pin trong lĩnh vực năng lượng mới.

'Số 0: Điều tra kỹ việc này! !

Chương 3398: Manh mối thứ hai!

"Số 0: Tôi nhận được thông tin, một công ty ở Ấn Độ đang phát triển pin nhôm ion, và sắp sửa thành công, tôi cần điều tra công ty này ra!

"Số 4: Tuân lệnh"

'Số 0: Không chỉ phải điều tra từ mạng, còn phải điều tra thực tế, một khi phát hiện mục tiêu tình nghi, chỉ cần có tình nghe, thì sắp xếp nhân viên ngoại cần đi sâu vào điều tra thêm bước nữa.

'"Số 4: Hiểu rõ.

'Số 0: Có bất kỳ manh mối gì cũng báo cáo ngay.

'Số 4: Dạ vâng:

Số 0: Tình hình bên Nhật Bản thế nào rồi? ' 'Số 4: Vẫn là tổ chức Thất Tội đang gánh đạn, nhưng nhân viên ngoại cần của tổ chức Thất Tội ẩn náu cực kỳ tốt, bao gồm chúng tôi cũng chưa có ai phát hiện nhân viên ngoại cần của tổ chức Thất Tội.

'Số 4: Ngoại trừ Nhật Bản liệt kê tổ chức Thất Tội làm thế lực khủng bố, thái độ của nước Mỹ cũng rơi vào trong mập mờ."

'Số 4: Dựa vào phân tích của chúng tôi, tổ chức Thất Tội chắc là găng tay trắng của nước Mỹ, nước Mỹ chắc chắn cũng phát hiện hành động vận chuyển bí mật, nhưng nước Mỹ không thể đích thân ra trận, vậy nên sắp xếp tổ chức Thất Tội đánh lén, bây giờ tổ chức Thất Tội trốn đi rồi, tất nhiên sẽ bị nghi ngờ là mang hàng tẩu thoát:

'Số 0: Không có ai nghi ngờ chúng tôi chứ?"

'Số 4: Chắc cũng có nghi ngờ, nhưng chúng tôi cố tình để lại một ít manh mối hoạt động của nhân viên ngoại cần, nói rõ chúng tôi cũng đang theo dõi tổ chức Thất Tội, vậy nên độ tình nghi tương đối thấp:

'Số 0: Vậy thì giữ theo dõi với tổ chức Thất Tội:

"Số 0: Nhưng mà việc điều tra Ấn Độ đặt ở mức độ ưu tiên nhất, điều động tất cả nguồn tài nguyên của chúng ta để điều tra việc pin nhôm ion.

'Số 4: Không có vấn đề.

Sau khi An Lương dặn dò xong Thần Toán Thiên Cơ số 4, anh suy nghĩ nếu không tìm thấy được người phát triển pin nhôm ion thì phải làm sao?

Pin nhôm ion đúng thật có khả năng uy hiếp đến tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai! Nếu không tìm được...

Không!

Không có nếu như vậy!

An Lương đã điều động tất cả tài nguyên của công ty Nhân Nghĩa An Toàn, chỉ cân người này ở Ấn Độ, thì chắc chắn sẽ điều tra ra.

Chỉ cần điều tra ra người phát triển pin nhôm ion, An Lương sẽ có lượng lớn phương án để ứng phó!

Dương Mậu Di đang lái xe thấy An Lương đặt điện thoại xuống, cô quan tâm hỏi: "Đại vương, xảy ra chuyện gì sao?"

An Lương không che giấu trả lời: "Xảy ra một chút sự cố nhỏ, nhưng mà vấn đề không lớn."

"Ừm ừm! Em tin rằng chắc chắn đại vương có thể xử lý tốt!"

Dương Mậu Di sùng bái đáp lại.

Trong lòng Dương Mậu Di, An Lương dường như không có gì là không thể!

An Lương cười trả lời: "Nói đúng lắm, chắc chắn anh sẽ xử lý tốt"

Tuy rằng tầm ảnh hưởng của pin nhôm ion cực kỳ lớn, nhưng chỉ cần tìm được con chuột đang đi trốn, thì không có bất kỳ uy hiếp nào nữa.

Nghĩ đến đây, An Lương lại gửi tin nhắn cho Thần Toán Thiên Cơ số 4.

'Số 0: Bắt đầu từ bây giờ giám sát nghiêm ngặt tất cả kênh xuất cảnh của Ấn Độ, ghi chép nghiêm ngặt bất kỳ lịch sử xuất cảnh của chuyên gia về mặt năng lượng, cho dù là chuyên gia pin, hay là chuyên gia nguyên liệu, hoặc là chuyên gia lý thuyết gì đó, tất cả đều ghi chép nghiêm ngặt"

'Số 0: Sau khi các chuyên gia này xuất cảnh, còn phải giữ theo đõi, bao gồm ghi chép người tiếp xúc với bọn họ v.v...

"Số 4: Tuân lệnh.

Sau khi An Lương dặn dò xong đã thở phào nhẹ nhõm, công ty Nhân Nghĩa An Toàn sắp sửa đặt lưới trời lồng lộng ở Ấn Độ, người phát triển pin nhôm ion lại làm sao tránh được điều tra của công ty Nhân Nghĩa An Toàn?

Cục điều tra tình báo nước Mỹ, tỉ sự vụ châu Á.

Trong văn phòng ti trưởng, một thanh niên chủ động báo cáo nói: "Boss, công ty mà anh dặn dò chúng tôi theo dõi lại có động thái rồi, tôi phát hiện bọn họ chuyển sự chú ý đến Ấn Độ"

"Cậu chắc chứ?" Ti trưởng ti sự vụ châu Á Alves Cowan nhìn người thanh niên: "Andy, cậu chắc là công ty đó đang hành động chứ?"

Andy Weir khẳng định trả lời: "Tôi chắc chắn 100%!"

"Boss, chúng tôi đã đấu với bọn họ trong mạng xã hội rất nhiều lần rồi, chúng tôi quen thuộc thủ đoạn của bọn họ" Andy Weir bổ sung.

"Bọn họ làm gì ở Ấn Độ?" Alves Cowan hỏi.

Andy chần chừ đáp lại: "Không thể xác nhận, chúng tôi chỉ phát hiện đối phương đang thử hack vào hệ thống giám sát an ninh của sân bay quốc tế thủ đô New Delhi của Ấn Độ"

"Hack vào hệ thống giám sát an ninh của sân bay quốc tế New Delhi?" Alves suy nghĩ một chút, rồi đáp lại nói: "Các cậu cũng hack vào hệ thống giám sát an ninh của sân bay quốc tế New Delhi, các cậu và đối phương đi cùng một bước.

Alves tiếp tục dặn dò: "Nếu đối phương muốn ngăn cản các cậu, thì các cậu tỏ ra thái độ môi hở răng lạnh, như vậy thì, đối phương chắc sẽ không ngăn cản các cậu."

"Dạ vâng" Andy đáp lại.

"Giám sát đối phương chặt chẽ, tôi nghi ngờ có thể bọn họ đã phát hiện chỉ hoàng kỳ nghìn năm ở Ấn Độ!" Alves mơ mộng hão huyền suy đoán.

"Hiểu rồi, chúng tôi sẽ theo dõi chặt chẽ đối phương, nếu chúng tôi phát hiện bất kỳ người tình nghi nào ở sân bay quốc tế thủ đô, chúng tôi cần sắp xếp nhóm ngoại cần điều tra không?" Andy hỏi.

"Không cần kiểm tra, nhưng cần theo dõi chặt chẽ hướng đi của đối phương, chúng tôi tiến hành kiểm tra ở điểm đến" Alves nói rõ.

Chương 3399: Bị phát hiện?

Andy hiểu ý đồ của Alves, nếu kiểm tra ở sân bay quốc tế New Delhi, thì có thể sẽ xảy ra sự cố, chẳng hạn như chỉ hoàng kỳ nghìn năm bị để lại ở Ấn Độ.

Nếu kiểm tra ở điểm đến, thì có thể thực hiện âm thầm không gây chú ý.

"Nếu điểm đến ở nước Hạ, chúng ta cần chặn trước không?"

Andy hỏi bổ sung.

Alves im lặng mất vài giây, rồi đưa ra câu trả lời: "Nếu điểm đến là nước Hạ, thì điều tra trọng điểm người tình nghi, tốt nhất là sắp xếp nhân viên bên trong của chúng ta ở Ấn Độ tiến hành điều tra"

"Tuân lệnh." Andy đáp lại.

Giờ nước Hạ, gần 11 giờ đêm, An Lương và Dương Mậu Di quay về Lâm Sơn Cư, anh không hề biết động thái của công ty Nhân Nghĩa An Toàn ở Ấn Độ đã bị cục điều tra tình báo của nước Mỹ nhắm vào.

Đế quốc núi băng của An Lương dần dần hiện ra, ưu thế ẩn phía sau của công ty Nhân Nghĩa An Toàn ngày càng ít, cơ quan tương tự như cục điều tra tình báo nước Mỹ, bây giờ đều cực kỳ thích nhắm vào công ty Nhân Nghĩa An Toàn.

Lần này công ty Nhân Nghĩa An Toàn vừa mới có động thái mới ở Ấn Độ, đã xui xẻo bị nhắm vào rồi, chỉ có thể nói là vận may không tốt?

Nhưng mà, cho dù tung tích của công ty Nhân Nghĩa An Toàn bị cục điều tra tình báo của nước Mỹ phát hiện, thực ra cũng không có vấn đề quá lớn, bởi vì cục điều tra tình báo nước Mỹ hoàn toàn không biết được rốt cuộc công ty Nhân Nghĩa An Toàn chuẩn bị làm gì ở Ấn Độ.

Suy đoán của Alves Cowan ti trưởng ti sự vụ châu Á của cục điều tra tình báo nước Mỹ hoàn toàn là sai lầm, lần này hoạt động của công ty Nhân Nghĩa An Toàn ở Ấn Độ hoàn toàn không phải vì chi hoàng kỳ nghìn năm, mà là vì pin nhôm ion.

Trong hệ thống giám sát an ninh của sân bay quốc tế New Delhi của Ấn Độ, Thần Toán Thiên Cơ số 4 định đưa người hack vào trong đó, giống như cục điều tra tình báo nước Mỹ phát hiện bọn họ vậy, bọn họ cũng phát hiện cục điều tra tình báo nước Mỹ.

Thần Toán Thiên Cơ số 4 liên lạc ngay với An Lương.

'Số 4: Boss, có một tin xấu, trong lúc chúng tôi hack vào hệ thống giám sát an ninh của sân quốc tế New Delhi Ấn Độ phát hiện cục điều tra tình báo nước Mỹ 'Số 4: Những CIA này chắc là phát hiện hành động của chúng ta, nhưng không biết mục đích của chúng ta, vậy nên cố tình kiếm chuyện với chúng ta.

Lâm Sơn Cư.

An Lương đang ngồi nghỉ trên sofa của phòng khách, hồ ly tỉnh nhỏ muốn xử lý công việc một chút, việc trò chơi liên minh phải chờ chút.

'Số 0: Kệ bọn họ!

'Số 0: Bọn họ phát hiện thì cho bọn họ phát hiẹn, chỉ cần mục đích của chúng ta không bị phát hiện là được!

'Số 4: Bọn họ không thể nào phát hiện mục đích của chúng ta.

'SỐ 4: Chúng tôi đang chuyển tài nguyên thông tin bên ngoài đưa vào hệ thống giám sát an ninh của sân bay quốc tế New Delhi, từ đó tránh CIA nhận được thông tin giám sát của chúng tôi.

'Số 0: Nhưng việc chuyên ngành như vậy, các anh tự xử lý, tôi chỉ cần kết quả cuối cùng:

"Số 4: Hiểu rõ.

An Lương kết thúc cuộc trò chuyện với Thần Toán Thiên Cơ số 4, anh bước đến phòng làm việc được cải tạo từ phòng ngủ phụ, Dương Mậu Di đang xem xét thông tin của trang web chính thức đánh giá ẩm thực hồ ly tiên.

"Đại vương, anh xem, chúng em đã hoàn thành sửa đổi điều kiện đăng ký đánh giá ẩm thực hồ ly tiên, trang web chính thức cũng cập nhật thông báo rồi, và nói rõ thay đổi như vậy là để đốc thúc tình hình vệ sinh của nhà hàng tốt hơn."

Dương Mậu Di đứng dậy ngỏ ý An Lương xem thử.

Sau khi An Lương ngồi xuống, Dương Mậu Di cũng thuận thế ngồi lên đùi An Lương, hai người cùng xem thông báo của trang web chính thức đánh giá ẩm thực hồ ly tiên, cùng với thuyết minh chi tiết của trang đăng ký.

Đáng lẽ trong tranh đánh giá đăng ký của trang web chính thức đánh giá ẩm thực hồ ly tiên, chỉ cần chủ nhà hàng đăng tải giấy phép an toàn vệ sinh thực phẩm, cùng với hình ảnh cửa hàng kinh doanh, là có thể đăng ký đánh giá ẩm thực hồ ly tiên.

Bây giờ sau khi sửa đổi, nếu muốn đăng ký đánh giá ẩm thực hồ ly tiên, thì cần cung cấp một quyền truy cập đầu vào của hệ thống giám sát an ninh 360 độ không góc chết cho đánh giá ẩm thực hồ ly tiên, cho phép đánh giá ẩm thực hồ ly tiên giám sát tình hình của bếp bất kỳ lúc nào.

Nếu không có giám sát an ninh 360 độ không góc chết, thì sẽ không thể đăng ký trực tiếp đánh giá ẩm thực hồ ly tiên. Còn về việc các nhà hàng đã thông qua đánh giá ẩm thực hồ ly tiên, đánh giá ẩm thực hồ ly tiên đưa ra kiến nghị, mong muốn gia tăng hệ thống giám sát an ninh 360 độ không góc chết.

Nếu từ chối lắp đặt hệ thống giám sát an ninh 360 độ không góc chết, năm tiếp theo sẽ bị hủy tư cách hiển thị đánh giá ẩm thực hồ ly tiên, và sẽ công bố tình hình bị hủy tư cách trên trang web chính thức.

An Lương lại xem qua thông báo xin lỗi của trang web chính thức đánh giá ẩm thực hồ ly tiên.

Thông báo xin lỗi này nói rõ rằng đánh giá ẩm thực hồ ly tiên vừa mới bắt đầu, không thể làm đến mức đánh giá ẩm thực phủ khắp toàn quốc, tạm thời chỉ chấp nhận thẩm định đăng ký đánh giá của các nhà hàng ở thành phố tuyến đầu và thành phố tuyến đầu mới, mong người dân làm việc trong ngành ẩm thực và khách hàng thông cảm.

Chương 3400: Phương pháp phân tích loại trừi

Thông báo xin lỗi của đánh giá ẩm thực hồ ly tiên về mặt thái độ cực kỳ thành khẩn, chủ động thừa nhận lỗi lầm, cũng không nhắc đến đánh giá Michelin cũng chỉ phủ khắp thành phố tuyến đầu và thành phố tuyển đầu mới, chỉ là thừa nhận lỗi lầm của mình.

Thái độ như vậy dễ được người khác chấp nhận hơn.

"Thông báo xin lỗi là của ai viết vậy?" An Lương tùy ý hỏi.

"Em! Dương Mậu Di giơ chiếc cằm mịn màng lên, chờ An Lương khen ngợi.

An Lương cười cười ôm Dương Mậu Di lên bước về hướng nhà vệ sinh, Dương Mậu Di ngại ngùng rút trong lòng An Lương, cho dù hồ ly tỉnh nhỏ này và đại diện chính nghĩa đạo trưởng An có qua có lại, nhưng trước khi mở màn, cô cũng cực kỳ ngại ngùng.

Cuộc chiến của đại diện chính nghĩa và hồ ly tỉnh nhỏ này kéo dài tận 3 hiệp, cuối cùng vẫn là đạo tưởng An cao hơn một bậc!

Ngày hôm sau.

Gần 10 giờ sáng, Dương Mậu Di vẫn e ấp ngủ say trong lòng An Lương, An Lương sau khi tỉnh dậy cũng không nhúc nhích, tránh đánh thức Dương Mậu Di.

Anh dùng tay còn lại lấy điện thoại qua xem, Thần Toán Thiên Cơ số 4 đã gửi một số thông tin qua, bao gồm các doanh nghiệp liên quan đến ngành năng lượng mới của Ấn Độ, cùng với các chuyên gia nghiên cứu khoa học liên quan, còn có người tình nghi được chọn lọc ra qua đường xuất cảnh của Ấn Độ.

An Lương xem xét kỹ lưỡng, nhưng không mở lại được thông báo của Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng.

'Dựa vào manh mối nhắc nhở trước đó, hiện tại pin nhôm ion chắc là chưa phát triển thành công, nhưng cũng đang thuộc mức độ sắp xếp sắp thành công, trong trường hợp như vậy, bên Ấn Độ lại không có bất kỳ đưa tin nào sao? ' Trong lòng An Lương thầm suy nghĩ.

Pin có thể sạc với nguyên liệu hoàn toàn mới, trong trường hợp sắp sửa nghiên cứu ra, lại không tiết lộ bất kỳ thông tin gì, như vậy chắc chắn là không bình thường!

Nếu đặt ở nước Hạ, cho dù là bất kỳ công ty năng lượng mới nào, nếu có được kỹ thuật như vậy, và sắp phát triển thành công, thì chắc chắn đã đưa tin ngập trời rồi.

Dù gì kỹ thuật như vậy thúc đẩy giá cổ phiếu tăng trưởng cực nhanh, hơn nữa là tăng trưởng ít nhất là trên 10 lần!

Thực ra đặt ở nước Mỹ hoặc là các thị trường tư bản khác cũng như vậy, chỉ cần có kỹ thuật như vậy, thì chắc chắn sẽ chủ động đưa tin ra, từ đó tạo nên giá trị kinh tế cao hơn.

Nhưng bây giờ pin nhôm ion sắp sửa ra đời ở Ấn Độ, lại không có bất kỳ thông tin gì, như vậy dường như không đúng lắm? An Lương thầm suy nghĩ tại sao lại xuất hiện trường hợp như vậy.

"Người nghiên cứu này tại sao lại không tiết lộ thông tin ra nhỉ?"

An Lương suy nghĩ vấn đề quan trọng.

Nếu người nghiên cứu không tiết lộ thông tin của pin nhôm ion ra, thì bước đầu tiên có thể loại trừ công ty được niêm yết trên thị trường cổ phiếu lĩnh vực năng lượng mới của Ấn Độ.

An Lương phân tích thông qua phương pháp loại trừ Dù gì nếu công ty được niêm yết trên thị trường chứng khoán lĩnh vực năng lượng mới nghiên cứu phát triển ra được pin nhôm ion, chắc trong quá trình nghiên cứu đang phải không ngừng công bố tin tốt, từ đó từng bước thúc đẩy giá cổ phiếu lên cao, cuối cùng sau khi tuyên bố nghiên cứu thành công pin nhôm ion, còn sẽ nâng cao giá cổ phiếu thêm một bước nữa!

Đây là việc có lợi ích lớn mà!

Hơn nữa là bất kỳ công ty nào được niêm yết trên thị trường chứng khoán cũng không thể chống cự được lợi ích lớn!

Dù gì trong quá trình nghiên cứu phát triển pin nhôm ion, cho dù là công ty nghiên cứu phát triển cũng không thể khẳng định có thể thành công hay không, một khi có tin tốt nâng cao giá cổ phiếu, thì chắc chắn sẽ công bố với ngoài, từ đó gia tăng niềm tin của nhà đầu tư.

Thế nhưng công ty được niêm yết trên thị trường chứng khoán về mặt năng lượng mới của Ấn Độ không nhiều, cho dù loại trừ được các công ty đã được niêm yết trên thị trường chứng khoán, vẫn còn rất nhiều sự lựa chọn.

An Lương thử tiếp tục phân tích, nhưng điều kiện đã biết quá ít, hoàn toàn không thể loại trừ bất kỳ lựa chọn nào thêm bước nữa, vậy nên vẫn chỉ có thể chờ điều tra của công ty Nhân Nghĩa An Toàn ở Ấn Độ.

Trong lòng An Lương thở dài một cái, như vậy cũng được xem là việc tốt thì khó nhỉ2 "Đại vương" Dương Mậu Di ngáp một cái.

"Tỉnh rồi à?" An Lương ôm ôm nhẹ Dương Mậu Di: "Hôm nay có đến trường không?"

"Không đi!" Dương Mậu Di phủ định thẳng: "Hôm nay em phải thương lương với chị Nhược Nam về việc ghì hình [Nhà hàng nước Hạ], chúng em dự định cố gắng quay được tập một và tập hai ra nhanh nhất"

"Đại vương, hôm nay em không ở bên anh rồi, được không?"

Dương Mậu Di đáng thương hỏi.

Đối mặt với sự nhõng nhẽo của hồ ly tỉnh nhỏ, An Lương tất nhiên đồng ý.

"Được thôi, em đi thương lượng việc quay hình [Nhà hàng nước Hạ] trước, anh cũng vừa hay phải đến Shiliwan xử lý một số việc"

An Lương đáp lại.

Vào hôm qua, An Lương và Tôn Thế Trung đã hẹn sẵn hôm nay đến Shiliwan thương lượng việc viên đan sâm.

Nếu hồ ly tỉnh nhỏ không có việc, chắc chắn là An Lương muốn ở bên hồ ly tỉnh nhỏ hơn, để Tôn Thế Trung cảm nhận được một hiểm ác của loài người.

Nhưng nếu hồ ly tỉnh nhỏ có việc cần xử lý, An Lương tất nhiên lựa chọn đến Shiliwan xử lý việc viên đan sâm.

"Đúng rồi, tối nay khi nào em về?" An Lương nhìn về phía Dương Mậu Di, anh bổ sung nói: "Bố mẹ anh đi công tác rồi, anh không về nhà đâu."

Chương 3401: Đi quá giới hạn?

Nét mặt Dương Mậu Di ửng đỏ lên, cô nhỏ tiếng đáp lại: "Em sẽ cố gắng về sớm một chút"

"Vậy thì cố gắng sớm một chút" An Lương nói thêm: "Nếu quy mô nhóm quay phim của em mở rộng rồi, cộng thêm tập 2 của [Nhà hàng nước Hạ] chọn ghì hình quán ăn gia đình Thổ Hỏa, tối nay chúng ta ăn tối cả đoàn một chút ở quán ăn gia đình Thổ Hỏa, em thấy thế nào?"

Dương Mậu Di suy nghĩ một chút, mới gật đầu đồng ý: "Không có vấn đề, chút nữa lúc em thương lượng việc quay hình với chị Nhược Nam nói một chút về tối nay cả đoàn đi ăn"

An Lương gật đầu: "Chút nữa liên lạc"

"Ừm ừm!" Dương Mậu Di ngoan ngoãn gật đầu.

Gần 12 giờ trưa, An Lương đến Thập Lý Loan, vừa hay kịp ăn cơm trưa.

Sau một bữa cơm trưa tràn đầy phong cách thường ngày của Thịnh Khánh, An Lương và Tôn Thế Trung cùng đến phòng thí nghiệm lâm thời của trung tâm nghiên cứu khoa học sinh mạng.

Tôn Thế Trung giống như dâng hiến bảo bối vậy lây viên đan sâm được hòa bột thừa của chỉ hoàng kỳ nghìn năm tạo ra: "Giám đốc An anh xem thử, đây chính là viên đan sâm mà chúng tôi chế tạo ra.

An Lương nhìn viên thuốc màu nâu, anh chê bai nói: "Đây không phải là viên địa hoàng sao?"

Có sao nói vậy, viên đan sâm chính là viên địa hoàng phiên bản phóng đại, hai cái nhìn cực kỳ tương đồng, chỉ là một viên địa hoàng chỉ có 0.2 gram, một viên đan sâm có 0.5 gram mà thôi, nhìn cứ cảm giác to hơn một vòng.

Tôn Thế Trung ngại ngùng ho nhẹ hai tiếng: "Cái này giám đốc An là viên đan sâm nghìn năm được tạo từ hỗn hợp bột đan sâm và chi hoàng kỳ nghìn năm"

"Sau khi ăn xong thì độc thân 10 kiếp?" An Lương chê bai lần nữa.

Viên đan sâm nghìn năm?

Tên này cũng ghê quái Tôn Thế Trung có từng suy nghĩ cho giới trẻ không?

Hình như tỷ lệ giới trẻ mắc bệnh tim tương đối nhỏ, hầu hết tình hình là sau hơn 40 tuổi mới bắt đầu mắc bệnh tim vậy nên không cần suy nghĩ đến giới trẻ?

Tôn Thế Trung câm nín nhìn An Lương, cái gì mà ăn xong độc thân 10 kiếp!"

"Cái đó giám đốc An cảm thấy tên gì tốt hơn?" Tôn Thế Trung mời An Lương đặt tên.

An Lương suy nghĩ một chút, phát hiện viên thuốc được tạo ra từ chi hoàng kỳ nghìn năm và đan sâm gọi là viên đan sâm nghìn năm hình như cũng không có vấn đề.

Dù gì viên đan sâm nghìn năm, rõ ràng rành mạch thể hiện nó dùng nguyên liệu gì, cùng với có thể phát huy tác dụng gì.

Nghìn năm tất nhiên đại diện cho chỉ hoàng kỳ nghìn năm; còn về 'viên đan sâm; đó là thuốc cũ trong lĩnh vực bệnh tim rồi được chứ.

"Thôi đi thôi đi, viên đan sâm nghìn năm thì viên đan sâm ngàn năm, cái này là anh tự làm, hay là?" An Lương hỏi bổ sung.

Tôn Thế Trung phủ định trả lời: "Trước đó giám đốc An nói đúng, công nghệ sản xuất viên đan sâm nghìn năm có yêu cầu cực kỳ cao, dù gì muốn hòa trộn hoàn toàn bột của hai vị thuốc, nếu hòa trộn không tốt, tác dụng của thuốc sẽ chịu ảnh hưởng"

"Hiện tại trung tâm nghiên cứu khoa học sinh mạng vừa mới bắt đầu, thiết bị của phòng thí nghiệm tạm thời này không đầy đủ, hoàn toàn không thể chế tạo viên thuốc như vậy" Tôn Thế Trung bổ sung.

"Chúng tôi ủy thác công ty dược phẩm Tinh Túy sử dụng kỹ thuật nghiền nát siêu tỉnh về để nghiền nát chỉ hoàng kỳ nghìn năm và đan sâm, rồi hòa trộn trong môi trường chân không, sau đó tạo thành viên thuốc." Tôn Thế Trung đưa ra câu trả lời.

Công ty dược phẩm Tinh Túy đã sớm bị An Lương thu mua hầu hết cổ phần, nắm giữ quyền điều khiển tuyệt đối, nghiệp vụ chủ yếu bây giờ chính là cung cấp dịch vụ chế tạo thuốc cho Thập Lý Loan, chẳng hạn như công tác nhựa đào thiên nhiên loại 1 Thập Lý Loan, cùng với tỉnh chất Đông Thanh Tử, thậm chí là rượu đào lông của Thập Lý Loan, cũng chuyển giao cho công ty được phẩm Tinh Túy.

"Giám đốc An, chúng tôi đã về cơ bản xác nhận tác dụng của viên đan sâm nghìn năm không có vấn để" Tôn Thế Trung kéo chủ đề về lại.

"Các anh đã xác nhận thành phần hữu hiệu của nó chưa?" An Lương hỏi: "Có thể chế tạo nhân tạo hay không?"

Đối mặt với câu hỏi của An Lương, Tôn Thế Tủng cười đau khổ lắc đầu: "Xin lỗi, chúng tôi còn chưa xác định thành phần hữu hiệu, nhưng chúng tôi suy đoán chắc vẫn là chất đan sâm, Protocatechuic aldehyde, Salvianolic acid B"

"Còn về việc chỉ hoàng kỳ nghìn năm tại sao có thể tăng cường tác dụng của đan sâm, hiện tại chúng tôi còn chưa biết được nguyên nhân cụ thể, chỉ có thể xác định được tác dụng tăng cường này là vô hại, chúng tôi từng kiểm tra tình trạng sức khỏe của Hoàng Tùng, bệnh của tim ông ta có mức độ chuyển tốt cực lớn, nếu không có trường hợp ngoài ý muốn, chúng tôi suy đoán thêm một tuần, bệnh tim của ông ta sẽ có thể khỏi." Tôn Thế Trung bổ sung.

An Lương cười đùa chọc ghẹo: "Các anh như vậy là thử thuốc phi pháp!

"Đừng đừng đừng, giám đốc An, đừng nói bậy, chúng tôi là thuốc đông ý nổi tiếng, thuốc đông ý nổi tiếng hiểu không?" Tôn Thế Trung vội biện họ.

Dựa vào điều khoản quy định của quản lý thuốc đông y, thuốc đông y nổi tiếng có thể nhảy qua giai đoạn kiểm chứng lâm sàng.

Vậy nên thao tác của Tôn Thế Trung không có vấn đề quá lớn.

Có vấn đề là thao tác của giáo sư Biên Tiểu Cương, giáo sư Biên Tiểu Cương tuy rằng họ "Biên"

Nhưng người này không có cảm giác biên giới gì cả, ông ta từng làm rất nhiều thí nghiệm vượt quá giới hạn dựa trên chi hoàng kỳ nghìn năm và hoàng kim thái tuế.

Tuy rằng những thí nghiệm này đều không có vấn đề, nhưng nhìn từ tầng lớp đạo đức, Biên Tiểu Cương vẫn làm rất nhiều việc đi quá giới hạn!

Chương 3402: Giá bán ép buộc quá đáng!

Có lẽ nhân vật của Biên Tiểu Cương và Tôn Thế Trung nên đổi ngược lại một chút.

Rõ ràng Tôn Thế Trung mới là chuyên gia được phẩm trực thuộc công ty Nhân Nghĩa An Toàn, Biên Tiểu Cương là chuyên gia thực vật học của bên học viện, nhưng Tôn Thế Trung là việc có đạo đức hơn, Biên Tiểu Cương thì không chỉ một lần đi quá giới hạn.

"Đúng rồi, giáo sư Biên đâu?" An Lương tùy ý hỏi.

Vừa nãy lúc ăn cơm, An Lương cũng không nhìn thầy Biên Tiểu Cương, anh còn tưởng Biên Tiểu Cương đam mê thí nghiệm không có lòng ăn cơm, kết quả là bây giờ trong phòng thí nghiệm cũng không phát hiện Biên Tiểu Cương.

Tôn Thế Trung hơi hơi ngượng ngùng đáp lại: "Ông ấy đang kiểm tra thử tình hình của Hoàng Tùng"

"Kiểm tra?" An Lương nhếch mày.

Tôn Thế Trung bắt đầu nói rõ chi tiết ra: "Chúng tôi sử dụng viên đan sâm nghìn năm để điều trị đau thắt tim của Hoàng Tùng, từ hiện nói mà nói, triệu chứng đau thắt tim của Hoàng Tùng đã được giảm nhẹ nhiều"

"Để kiểm chứng tình hình như vậy, giáo sư Biên đang lôi Hoàng Tùng chạy bộ trong phòng tập thể hình, muốn xem thử trong trường hợp mệt mỏi cực độ, đau thắt tim của Hoàng Tùng có tái phát hay không" Tôn Thế Trung bổ sung.

An Lương câm nín.

Biên Tiểu Cương này có hắc hóa rồi không?

Thao tác xàm thất đức như vậy thực sự là con người nghĩ ra sao?

"Chúng ta đi xem thử!" An Lương kêu gọi Tôn Thế Trung bước về phía phòng tập thể hình.

Trong phòng tập thể hình của đội bảo vệ, Hoàng Tùng đeo thiết bị đo nhịp tim đang chạy bộ trên máy chạy bộ, Biên Tiểu Cương ở bên cạnh cầm một chiếc máy tính bảng xem xét số liệu.

Trên máy tính bảng hiển thị nhịp tim, huyết áp, cùng với các số liệu khác của Hoàng Tùng.

Lúc An Lương và Tôn Thế Trung bước qua, Biên Tiểu Cương hoàn toàn không nhận thức được thao tác xàm của mình có gì không ổn, ngược lại ông chủ động báo hỷ: "Giám đốc An, tin tốt!"

"Viên đan sâm mà gần đây chúng tôi nghiên cứu ra có tác dụng cực kỳ tốt với đau thắt tim!" Biên Tiểu Cương nói rõ.

"Giám đốc An, anh có thể giúp đỡ vận chuyển một ít bệnh nhân bệnh tim mạch qua, bệnh tim bẩm sinh và bệnh tim sau này đều cần, mỗi loại cần một hai người, tôi nghi ngờ viên đan sâm nghìn năm ngoài việc có tác dụng với bệnh tim, các bệnh tim mạch khác chắc cũng có tác dụng" Biên Tiểu Cương suy đoán nói.

"Giáo sư Tôn, anh xem thử số liệu này, thể thực nghiệm số 1 của chúng ta hồi phục cực kỳ tốt, bây giờ cường độ vận động đã vượt quá ngưỡng cho phép, thế nhưng bệnh tim của ông ta vẫn không Biên Tiểu Cương đưa máy tính có bất kỳ dấu hiệu nào tái phát bảng qua cho Tôn Thế Trung.

Tôn Thế Trung lộ thần sắc ngại ngùng, nhưng vẫn nhận lấy máy tính bảng, anh xem xét tình hình số liệu, đặc biệt là thống kê thời gian chạy, Hoàng Tùng lại chạy hơn 1 tiếng, và tốc độ chạy đạt đến 5km/h.

Nhìn thấy số liệu hiển thị trên máy tính bảng, Tôn Thế Trung cũng không màng ngại ngùng nữa, anh hỏi thẳng: "Lão Hoàng, bây giờ anh cảm thấy thế nào?"

"Ngoại trừ rất mệt rất khát ra, không có tình hình tim không thoải mái" Hoàng Tùng đáp lại.

Câu trả lời như vậy phù hợp với số liệu hiển thị trên máy tính bảng.

Tôn Thế Trung do dự một chút, vẫn đáp lại với An Lương: "Giám đốc An, tác dụng của viên đan sâm nghìn năm vượt ngoài dự kiến của chúng tôi, dựa vào dự kiến của chúng tôi, chu kỳ điều trị của Hoàng Tùng ít nhất còn cần một tuần lễ, từ tình hình bây giờ mà nói, bệnh tim của Hoàng Tùng dường như đã được chữa khôi."

Tôn Thế Trung bổ sung nói: "Còn về tình hình cụ thể, còn cần phải đưa Hoàng Tùng đến bệnh viện kiểm tra kỹ càng, sau khi chụp CT mới có thể xác định được."

"Chú Hoàng, chú cảm thấy thế nào?" Đích thân An Lương giỏ.

Đối mặt với câu hỏi của An Lương, Hoàng Tùng chủ động đáp lại nói: "Giám đốc An nhỏ, tôi là tự nguyện thử thuốc, giáo sư Biên vào giáo sư Tôn đều không uy hiếp tôi, tôi cảm nhận được thuốc này đúng thật là có tác dụng"

An Lương gật đầu nhẹ, sau đó nhìn sang Biên Tiểu Cương và Tôn Thế Trung: "Các anh chắc chắn là viên đan sâm nghìn năm không có tác dụng phụ?"

Biên Tiểu Cương khẳng định trả lời: "Đương nhiên!"

Tôn Thế Trung cũng trả lời theo: "Chúng tôi đã kiểm tra tình hình của viên đan sâm nghìn năm, dựa vào kiểm tra của chúng tôi, trong viên đan sâm nghìn năm còn chưa phát hiện thành phần có hại, vậy nên về cơ bản chúng tôi có thể xác định viên đan sâm nghìn năm không tồn tại tác dụng phụ đã biết"

"Nếu đã như vậy, tôi giúp các anh liên lạc một chút với bệnh viện số 1 Thịnh Khánh chúng tôi, xem thử có người bệnh tim mạch nào cần giúp đỡ không" An Lương nói rõ.

"Cảm ơn giám đốc An!" Biên Tiểu Cương hơi kích động nói: "Nếu chúng tôi kiểm chứng được tác dụng của viên đan sâm nghìn năm, thì chúng ta có thể bán viên đan sâm nghìn năm với bên ngoài."

An Lương tùy ý hỏi: "Giáo sư Biên cảm thấy viên đan sâm nghìn năm bán bao nhiêu một viên là phù hợp?"

Biên Tiểu Cương không trả lời trực tiếp câu hỏi này, anh giới thiệu tình hình điều trị của Hoàng Tùng cho An Lương: "Hiện tại thể thực nghiệm số 1 tổng cộng đã sử dụng 8 viên đan sâm nghìn năm, mỗi ngày sáng trưa tối lần lượt một lần."

"Dựa vào ghi chép của chúng tôi, sau khi thể thực nghiệm số 1 sử dụng 3 viên đan sâm nghìn năm vào ngày đầu tiên, tình hình cơ thể của ông ta đã có chuyển biến tốt; ngày thứ hai sau khi sử dụng viên đan sâm nghìn năm, thể thực nghiệm số 1 đã có thể chịu được kiểm tra mệt mỏi máy chạy bộ." Biên Tiểu Cương bổ sung.

Chương 3403: Nói ác độc: Vẫn là An Lương lương thiện nhất!

"Phân tích dựa vào ghi chép thí nghiệm, 6 viên đan sâm nghìn năm chắc là có thể phát huy tác dụng, nếu bảo thủ một chút, chúng ta có thể thiết lập 9 viên đan sâm nghìn năm làm liệu trình bảo thủ hoàn chỉnh." Biên Tiểu Cương nói rõ.

"Tôi từng tính toán chi phí nguyên vật liệu của viên đan sâm nghìn năm là khoảng 4.2 vạn 1 viên, cộng thêm chi phí nghiên cứu phát triển của chúng tôi, cùng với địa vị độc quyền trong lĩnh vực bệnh tim của viên đan sâm nghìn năm, và hướng về nhóm người tiêu thụ siêu cao cấp, tôi cho rằng chúng ta có thể kinh doanh ép buộc, lấy 9 viên đan sâm nghìn năm làm một liệu trình hoàn trình làm kinh doanh ép buộc, giá cả thiết lập ở mức 300 vạn một phần!" Biên Tiểu Cương nói rõ tình hình.

Tôn Thế Trung câm nín nhìn Biên Tiểu Cương. Giá này có phải hơi quá đáng một chút?

Trước đó lúc Tôn Thế Trung khuyên nói An Lương, anh dã tham khảo đơn giá 11 vạn 1 viên của viên An Cung Ngưu Hoàng, dựa vào giá 11 vạn 1 viên, giá trị của chỉ hoàng kỳ nghìn năm sẽ được phóng đại thêm bước nữa.

Đáng lẽ chỉ hoàng kỳ nghìn năm trị giá 5 ức, sau khi tham khảo giá của viên An Cung Ngưu Hoàng, đã được phóng đại đến mức 13 ức.

Tôn Thế Trung cảm thấy mình tham khảo giá của viên An Cung Ngưu Hoàng đã rất quá đáng, kết quả là bây giờ giá của Biên Tiểu Cương đề ra còn quá đáng hơn!

Kinh doanh ép buộc 9 viên đan sâm nghìn năm, giá cả đặt ở mức 300 vạn nhân dân tệ, như vậy cũng quá đáng quá đi chứ, tình như vậy giá của một viên đan sâm nghìn năm lên đến 33.33 vạn nhân dân tệ!

"Đắt quá rồi nhỉ?" Tôn Thế Trung phát biểu ý kiến.

Biên Tiểu Cương phủ định lắc đầu: "Đắt à?"

"Đương nhiên là rất đắt!" Tôn Thế Trung khẳng định lại suy nghĩ của mình: "Phẫu thuật thay tim mới mất có bao nhiêu tiền chứ?"

Nếu có được tim phù hợp, phẫu thuật thay tim chỉ ở khoảng 10 vạn đến 15 vạn, giá này không hề đắt.

Biên Tiểu Cương đương nhiên biết là giá của phẫu thuật thay tim, nhưng ông vẫn giữ ý kiến của riêng mình: "Không giống đâu!

"Phẫu thuật thay tim là phẫu thuật thay tim, trị bệnh tim là trị bệnh tim, hai cái không được trộn chung mà nói" Biên Tiểu Cương bổ sung.

"Chúng ta không kể đến tìm được nguồn tim phù hợp khó khăn đến mức nào, chúng ta chỉ nói về rủi ro của phẫu thuật, cùng với vấn đề bài trừ sau phẫu thuật, cùng với vấn đề tình năng tim mạch giảm sút." Biên Tiểu Cương liệt kê sự thật.

"Từ tình hình của thể thực nghiệm số 1 mà nói, viên đan sâm nghìn năm của chúng ta đúng thật là có tác dụng điều trị khỏi bệnh tim, sau này chúng ta sẽ tiếp tục kiểm chứng tác dụng trên các bệnh tim mạch khác, tại sao không thể bán đắt một chút?"

Biên Tiểu Cương hỏi ngược lại.

"Viên đan sâm nghìn năm của chúng chủ yếu đối mặt với nhóm người tiêu dùng siêu cao cấp, hơn nữa là mua bán một lần, dù gì cứ mua là có thể điều trị khỏi, lại sẽ không trở thành khách quay lại, tại sao một đánh một cái thật ác?" Biên Tiểu Cương tiếp tục hỏi ngược lại.

Giống như Biên Tiểu Cương đã nói vậy, dù gì cũng là mua bán một lần, cũng không kỳ vọng có khách quay đầu, tại sao không thẳng tay?

"Khách hàng của chúng ta chắc chắn là người giàu có đến từ khắp nơi trên thế giới, tuy rằng chúng ta không thể có được giấy phép kinh doanh thuốc từ các quốc gia khác, nhưng những người bệnh của các quốc gia khác có thể bay đến quốc gia chúng ta để điều trị, một khi người bệnh của các quốc gia khác đến, thì cũng phải ở, ăn cơm, chỉ tiêu, chúng ta như vậy chắc cũng được tính là khuấy động kinh tế địa phương nhỉ?" Biên Tiểu Cương có lý có cứ nói.

"Giám đốc An, trước đó anh dự định làm một căn cứ nghiên cứu khoa học sinh mạng dẫn đầu toàn cầu xoay quanh Thập Lý Loan, tôi cho rằng viên đan sâm nghìn năm lần này chính là một cơ hội rất tốt." Biên Tiểu Cương đề nghị.

An Lương gật đầu đáp lại: "Thủ đô là trung tâm chính quyền của nước Hạ chúng ta, Thượng Hải là trung tâm kinh tế của nước Hạ chúng ta, Thẩm Quyến và Tô Hàng đều có danh thiếp thành phố khoa học công nghệ mạng, danh thiếp thành phố của Thịnh Khánh chúng ta còn chưa rõ ràng"

"Tôi dự định căn cứ nghiên cứu khoa học sinh mạng dựa vào Thập Lý Loan, sẽ làm danh thiếp thành phố Trùng Khánh chúng ta thành thành phố khoa học sinh mạng của văn mình toàn cầu"

An Lương nói rõ.

Kế hoạch này có rất nhiều lợi ích với nhà họ An!

Bởi vì đất xung quanh Thập Lý Loan đều đã được công ty xây dựng An Thịnh mua lại.

Trong giới bất động sản Thịnh Khánh, động thái của công ty xây dựng An Thịnh dẫn đến sự chú ý của người cùng ngành, nhưng những công ty cùng ngành hoàn toàn không biết được mục đích công ty xây dựng An Thịnh mua lại đất gần Thập Lý Loan.

Dù gì Thập Lý Loan hơi vắng vẻ một chút, cách trung tâm thành phố hơn 60km, trong trường hợp không kẹt xe, lái xe cũng phải hơn 40 phút, cộng thêm xung quanh không có ngành công nghiệp phụ trợ, cũng không phải hướng phát triển chủ yếu trong tương lai của Thịnh Khánh, vậy thì đất của khu vùng xa xôi hẻo lánh này có tác dụng gì? Giá trị của đất chủ yếu trông cậy vào khu vực!

Thế nhưng nếu dự án trung tâm nghiên cứu khoa học sinh mạng trong suy nghĩ của An Lương được xây dựng lên, thì đất xung quanh của Thập Lý Loan tấc đất tấc vàng, công ty xây dựng An Thịnh cũng có thể dựa vào dự án Thập Lý Loan một bước lên mây.

Chương 3404: Xây dựng rầm rộ?

Đúng thật là bản thân An Lương rất có tiền, nhưng anh cũng không quên phát triển của doanh nghiệp gia đình.

Ít ra trong tương lai xa xôi, An Lương cũng sẽ tiếp quản công ty xây dựng An Thịnh, tất nhiên mong muốn công ty xây dựng An Thịnh lớn mạnh một chút.

"Vậy nên viên đan sâm nghìn năm lần này là một cơ hội tốt!" Biên Tiểu Cương tự tin nói.

"Tôi có dự cảm, viên đan sâm nghìn năm lần này đối với các bệnh tim mạch khác cũng có tác dụng cực kỳ tốt, chỉ cần tác dụng của viên đan sâm nghìn năm được phát lên, sẽ vén màn của trung tâm nghiên cứu khoa học sinh mạng!" Biên Tiểu Cương bổ sung.

"Giám đốc An, tôi đề nghị đổi một tên khác cho viên đan sâm nghìn năm, chẳng hạn như [Viên Đan Sâm Kỳ Tích], [Viên Đan Sâm Thần Tích], [Viên Đan Sâm Cổ Pháp], từ đó tránh tiết lộ sự tồn tại của chỉ hoàng kỳ nghìn năm, dù gì bây giờ không chỉ chúng ta có chỉ hoàng kỳ nghìn năm" Biên Tiểu Cương nhắc nhở nói.

An Lương nhếch mày, hình như cũng có lý!

Tôn Thế Trung đồng tình nói: "Tôi đồng tình với đề nghị của giáo sư Biên, trước đó lúc tôi đặt tên không suy nghĩ đến điểm này."

"Vậy thì gọi là [Viên Đan Sâm Kỳ Tích], liên quan đến thành phần của viên Đan Sâm Kỳ Tích có bao nhiêu người biết?" An Lương hỏi.

"Không nhiều đâu, chúng tôi có thể để tất cả mọi người đều ký hiệp định bảo mật" Biên Tiểu Cương đáp lại.

Tôn Thế Trung đồng tình: "Việc này có thể giao cho công ty Nhân Nghĩa An Toàn xử lý"

Việc ký hiệp định bảo mật giao cho công ty Nhân Nghĩa An Toàn xử lý rất thích hợp, hơn nữa công ty Nhân Nghĩa An Toàn có thể xử lý cực kỳ tốt!

Công ty Nhân Nghĩa An Toàn nhanh chóng xử lý xong việc điều khoản bảo mật, thực ra người liên quan đến bí mật cực kỳ ít, ngoại trừ Biên Tiểu Cương và Tôn Thế Trung ra, hiện tại cũng chỉ có thể thực nghiệm số 1 Hoàng Tùng, cùng với nhân viên của công ty dược phẩm Tinh Túy.

Tất cả nhân viên liên quan đều là nhân viên làm việc trực thuộc An Lương, xử lý điều khoản bảo mật cực kỳ tiện lợi.

Hơn 2 giờ chiều, An Lương gọi điện cho Tống Chí Phong.

Chờ sau khi nhấc máy, Tống Chí Phong mở lời trước: "Chào buổi chiều, anh Lương"

"Lão Tống, đang ở đâu đó?" An Lương tùy ý hỏi.

Tống Chí Phong nhanh chóng trả lời: "Vừa mới đưa Lưu Linh đến trường làm việc, trước đó điều Lưu Linh đến trưởng trung học Phồn Tinh của khu Bắc Ngọc, làm giáo viên tư tưởng đạo đức"

An Lương nghe được nghĩa trong bóng trong câu trả lời của Tống Chí Phong, câu trả lời của Tống Chí Phong này có chút gì đó!

Trước tiên, Tống Chí Phong bày tỏ rằng vẫn còn đang quen nhau với Lưu Linh chị họ của Lý Tịch Nhan; thứ hai, Tống Chí Phong còn nói rõ anh ta lại sắp xếp công việc nhẹ nhàng hơn cho Lưu Linh.

An Lương cười đáp lại: "Chiều nay có thời gian không?"

"Có có có!" Tống Chí Phong vội trả lời.

"Nhà anh có quen biết mối quan hệ nào về mặt y tế của Thịnh Khánh chúng ta không?" An Lương lại hỏi.

Tống Chí Phong vẫn không hề do dự trả lời: "Ông già nhà tôi có mối quan hê rất tốt với bộ quản lý vệ sinh"

"Cậu giúp đỡ kéo dây một chút, bên tôi có chút việc cần bộ quản lý vệ sinh giúp đỡ, tôi đang ở Thập Lý Loan, nế chiều các anh có thời gian, thì cứ qua thẳng" An Lương tùy ý nói.

"Được, anh Lương, tôi đi xử lý ngay." Tống Chí Phong hơi kích động đáp lại.

Tống Chí Phong cực kỳ hiểu rõ tình hình của An Lương, anh cũng biết tình hình của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, việc như nối dây giúp An Lương và bộ quản lý vệ sinh ở địa phương Thịnh Khánh như vậy, nếu xử lý thông qua câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, thì chỉ cần 1 cuộc gọi là xong xuôi.

Nhưng bây giờ An Lương tìm Tống Chí Phong anh để xử lý việc nhỏ như vậy, hoàn toàn không phải là làm phiền Tống Chí Phong anh, mà là đưa nợ tình cho Tống Chí Phong, Tống Chí Phong đương nhiên là cố gắng hết sức xử lý.

Sau khi kết thúc cuộc gọi, Tống Chí Phong ngay lập tức liên lạc với ông già nhà anh ta.

"Alo, bố à, việc là như vậy đó." Tống Chí Phong nhanh chóng nói một lần tình hình cụ thể, sau đó bổ sung nói: "Bên chú Kim không có vấn đề chứ, con lái xe qua đón chú ấy?"

"Con lái xe qua trước, bố gọi điện cho lão Kim, việc này không có bất kỳ vấn đề gì" Tống Viễn Hàng đáp lại.

Gần 5 phút sau, Tống Chí Phong còn đang lái xe, đã nhận được cuộc gọi của Kim Hải Lâm.

Chờ sau khi nhấc máy, Kim Hải Lâm mở lời trước một bước: "Chí Phong, cháu không cần qua đón, chú sắp xếp mô tô bay qua đó"

Tống Chí Phong bất lực thở dài. Anh là vì đón Kim Hải Lâm sao?

Anh là vì muốn đi theo qua cùng được chứ! "Cái này chú Kim cháu.." Trong lòng Tống Chí Phong cay đắng.

Kim Hải Lâm cười đáp lại: "Cháu đi thẳng đến Thập Lý Loan, chút nữa chúng ta cùng về.

Tống Chí Phong thở phào nhẹ nhõm, Kim Hải Lâm không qua cầu rút ván!

3 giờ 15 phút chiều.

Một chiếc mô tô bay đời thứ ba phiên bản y tế đến khu vực ngoại vi của Thập Lý Loan, Kim Hải Lâm xem thấy trên màn hình mô tô bay hiển thị một thông tin.

'Cảnh báo! Phía trước là khu cấm bay cáp 1, xin thay đổi đường bay hoặc chờ hệ thống lái tự động xem vào điều khiển, đi vào cảng dừng đỗ tự động.

Kim Hải Lâm nhìn thông tin cảnh báo, ông lộ nét mặt bất ngờ, Thập Lý Loan lại là khu cấm bay?

Chương 3405: Xây dựng rầm rộ? (2)

Kim Hải Lâm đương nhiên là không thay đổi đường bay, ông đang chờ hệ thống lái tự động xen vào, từ đó đi vào càng dừng đỗ tự động của Thập Lý Loan.

Trên không của cảng dừng đỗ tự động Thập Lý Loan.

Kim Hải Lâm thông qua màn chắn gió trong suốt phát hiện Thập Lý Loan lại có một cảng dừng đỗ mô tô bay tự động khổng lồ, nhìn bằng mắt thường ít nhất có thể dừng đỗ hàng nghìn chiếc mô tô bay.

Ngoại trừ cảng dừng đỗ mô tô bay tự động, Kim Hải Lâm còn phát hiện khu vực Thập Lý Loan đang xây dựng rầm rộ, khu làng nhỏ đã biến mất không vết tích, bây giờ trở thành một công trường khổng lồ.

"Xây dựng An Thịnh rốt cuộc đang làm cái quái gì vậy? Trong lòng Kim Hải Lâm thầm suy đoán mục đích của xây dựng An Thịnh.

Dù gì xây dựng rầm rộ ở một khu vực xa xôi vắng vẻ cách trung tâm thành phố hơn 60km, cho dù nhìn thế nào cũng không phải xây dựng An Thịnh bệnh hoạn, mà là có mưu đồi!

Mô tô bay đời thứ ba phiên bản y tế hạ cánh an toàn, Kim Hải Lâm bước xuống từ buồng lái, đội trưởng đội bảo vệ của Thập Lý Loan Chung Hồng Lâm đã đợi ông sẵn.

"Xin chào, bộ trưởng Kim" Chung Hồng Lâm khách sáo hỏi thăm, "Tôi là Chung Hồng Lâm, đội trưởng đội bảo vệ Thập Lý Loan, giám đốc An dặn dò tôi qua đón bộ trưởng Kim"

Chung Hồng Lâm là nhân viên của công ty Nhân Nghĩa An Toàn, công ty Nhân Nghĩa An Toàn đương nhiệm có được thông tin liên quan của chính quyền địa phương Thịnh Khánh.

Kim Hải Lâm khách sáo đáp lại: "Xin chào, đội trưởng Chung, tôi là Kim Hải Lâm"

"Mời đi lối này." Chung Hồng Lâm đích thân dẫn đường.

Kim Hải Lâm tùy ý hỏi: "Vừa nãy lúc ở trên trời nhìn thấy bên đây xây dựng rầm rộ, các anh dự định khai thác quy mô ở lớn bên này sao?"

Chung Hồng Lâm cười trả lời: "Liên quan đến câu trả lời của câu hỏi này, chút nữa giám đốc An sẽ nói cho bộ trưởng Kim biết"

"Được." Kim Hải Lâm không hỏi nữa.

Chung Hồng Lâm đưa Kim Hải Lâm đến cửa ra của cảng dừng đỗ mô tô bay tự động, anh đưa ra lời mời nói: "Bộ trưởng Kim, đoạn đường hơi xa, chúng ta đi xe tham quan qua đó."

Kim Hải Lân đương nhiên là không từ chối, lúc ông ở trên trời đã phát hiện Thập Lý Loan đã sớm thay đổi hết, vị trí của cảng dừng đỗ mô tô bay tự động không ở khu vực trung tâm.

Tình hình như vậy khiến trong lòng Kim Hải Lâm càng hiếu kỳ xây dựng An Thịnh tốn công tốn sức xây dựng khu vực Thập Lý Loan, rốt cuộc có mục đích gì?

Thập Lý Loan.

Ngoài cảng dừng đỗ mô tô bay, Chung Hồng Lâm đích thân lái xe tham quan, Kim Hải Lâm ngồi ở vị trí ghế phụ, ông lại phát hiện một vấn đề, xây dựng An Thịnh lại hoàn thành xây dựng đường bộ cơ bản ở Thập Lý Loan.

"Xem ra xây dựng An Thịnh cực kỳ xem trọng khu vực Thập Lý Loan, nhưng tại sao lại xem trọng khu vực Thập Lý Loan chứ?"

Kim Hải Lâm vẫn đầy dấu chấm hỏi trong đầu.

Trong mắt Kim Hải Lân, vị trí địa lý của Thập Lý Loan vắng vẻ, không có ngành công nghiệp phụ trợ, không có kiến trúc sinh hoạt, thậm chí đến xây dựng giao thông cũng cực kỳ tệ hại, tại sao xứng đáng để xây dựng An Thịnh đầu tư quy mô lớn nhỉ?

Xe tham quanh nhanh chóng di chuyển trên con đường xi măng, gần khoảng 5 phút sau, xe tham quan dừng lại ở trước cửa nhà tổ nhà họ An, Chung Hồng Lâm đích thân đưa Kim Hải Lâm vào sân của nhà tổ.

An Lương đang châm trả ở dưới 3 cây Đông Thanh Tử biến dị, khi Chung Hồng Lâm đưa Kim Hải Lâm qua, An Lương chủ động chào hỏi: "Bộ trưởng Kim, chào buổi chiều!"

Kim Hải Lâm khách sáo đáp lại: "Chào buổi chiều, giám đốc An."

Kim Hải Lâm cực kỳ thông minh xưng hộ An Lương là "Giám đốc An" mà không phải là "giám đốc An nhỏ" từ đó tránh làm An Lương không vui.

Thế nhưng An Lương không nhỏ mọn như vậy!

Cho dù xưng hô anh là "giám đốc An" hay là "giám đốc An nhỏ, An Lương cũng sẽ không để tâm.

"Làm một cốc trà Đông Thanh Tử của nhà tổ nhà họ An chúng tôi?" An Lương tùy ý hỏi.

Kim Hải Lâm cười đáp lại: "Vậy thì tôi không khách sáo nha! Dù gì danh tiếng của Đông Thanh Tử như sấm chớp qua tai, năm ngoái tôi cũng may mắn được nhận một chút Đông Thanh Tử Thập Lý Loan từ bố cậu."

An Lương cười không nói gì, chỉ rót một ly trà Đông Thanh Tử cho Kim Hải Lâm.

Kim Hải Lâm nhấp liền mấy cái, uống hết cả một cốc trà Đông Thanh Tử, mới cảm thán nói: "Trà ngon!"

An Lương lại rót tiếp cho Kim Hải Lâm một ly.

Kim Hải Lâm không tiếp tục uống trà, ông chủ động hỏi: "Không biết giám đốc An tìm tôi có việc gì?"

An Lương không có ý trả lời thẳng, anh tùy ý nói: "Bộ trưởng Kim chắc là cực kỳ hiếu kỳ, tại sao An Thịnh chúng tôi lại đầu tư tiền vốn quy mô lớn như vậy vào Thập Lý Loan nhỉ?"

Kim Hải Lâm không phủ nhận trả lời: "Đúng vậy, đúng thật là tôi cực kỳ hiếu kỳ việc này"

"Chính xác mà nói, cả Thịnh Khánh đều đang hiếu kỳ rốt cuộc là An Thịnh các cậu chuẩn bị làm gì" Kim Hải Lâm bổ sung: "An Thịnh các cậu chiếm địa vị quan trọng trong kế hoạch phát triển Tây Thành, các cậu lại mua lại cả kế hoạch căn cứ sản xuất năng lượng gió xây dựng trung tâm thương mại tổng hợp cỡ lớn, hai dự án này đã lôi kéo đi tiền vốn và tin lực của An Thịnh, tại sao An Thịnh các cậu lại còn đầu tư nhiều tiền vốn và nhiều tinh lực vào Thập Lý Loan chứ?"

Chương 3406: Vẽ bánh lớn? An Lương là chuyên nghiệp đó!

An Lương không giấu giếm nói: "Bởi vì An Thịnh chúng tôi đang xây dựng một căn cứ nghiên cứu khoa học sinh mạng đứng đầu toàn cầu, chúng tôi dự định lấy Thập Lý Loan làm trung tâm, làm một danh thiếp thành phố hoàn toàn mới cho thành phố Thịnh Khánh, trở thành thánh địa khoa học sinh mạng đứng đầu thế giới!"

"Ở Thập Lý Loan, chúng tôi có Đông Thanh Tử biến đị, còn có nhựa đào loại 1, cùng với chi hoàng kỳ nghìn năm, thậm chí là táo chua cao nguyên, chúng tôi dự định mở ra cánh cửa khoa học sinh mạng thông qua bọn chúng!" An Lương bổ sung.

"Nhắc đến thủ đô, trước tiên chúng ta sẽ nghĩ ngay đến nó là trung tâm chính quyền; nhắc đến Thượng Hải, chúng ta sẽ liên tưởng đến trung tâm tài chính; nhắc đến Thẩm Quyến và Lâm An, chúng tôi sẽ sinh ra ấn tượng bọn chúng là thành phố Internet; nhưng nhắc đến Thịnh Khánh chúng ta thì sao?" An Lương hỏi.

Nhưng mà An Lương không để Kim Hải Lâm trả lời, anh tự hồi tự trả lời nói: "Vài năm gần đây, Thịnh Khánh chúng ta dựa vào địa hình núi cao đặc thù trở thành thành phố du lịch nổi tiếng trên mạng, tuy rằng trong thời gian ngắn thu được nhiều kinh tế du lịch, nhưng trên thực tế cực kỳ giới hạn trong việc nâng cao hình tượng thành phố"

"An Thịnh chúng tôi hi vọng một ngày nào đó trong tương lai, lúc nhắc đến lại Thịnh Khánh, hình tượng của Thịnh Khánh chúng ta trở thành thành phố khoa học sinh mạng hàng đầu trên thế giới!"

An Lương vẽ bánh lớn của Kim Hải Lâm.

Kim Hải Lâm nghe lời miêu tả của An Lương, thắc mắc trong lòng ông cuối cùng cũng được giải đáp phần lớn.

"Thì ra An Thịnh có kế hoạch xa xôi như vậy, hèn gì trước đó An Thịnh mua đất nhiều xung quanh Thập Lý Loan, và xây dựng rầm rộ ở Thập Lý Loan, lại để xây dựng một căn cứ nghiên cứu khoa học sinh mạng dẫn đầu toàn cầu!" Kim Hải Lâm ngạc nhiên.

Nhưng mà Kim Hải Lâm cũng có thắc mắc, ông thám thính hỏi, "Nếu An Thịnh các cậu muốn phát triển một căn cứ nghiên cứu khoa học sinh mạng dẫn đầu toàn cầu, thì về mặt áp lực tiền vốn chắc sẽ tương đối lớn, tôi có thể xin một khoản vay vốn lãi suất thấp cho các cậu, giám đốc An có cần tìm hiểu một chút không?"

An Lương nghe thám thính của Kim Hải Lan, suýt nữa là anh cười ra tiếng!

Kim Hải Lâm này chẳng qua là muốn hỏi, kế hoạch mà An Lương miêu ta quá lớn đi, An Thịnh các cậu có tiền đó không, nói thật, công ty xây dựng An Thịnh đúng thật không có tiền đó!

"Bộ trưởng Kim nên biết nhiều hơn một chút, chẳng hạn như dự án này do đầu tư An Tâm ủng hộ ở phía sau?" An Lương bình tĩnh trả lời.

Trung tâm nghiên cứu khoa học sinh mạng Thập Lý Loan, An Lương chuẩn bị đầu tư độc lập, công ty đầu tư An Tâm cũng đủ để chống đỡ dự án đầu tư này.

Chủ yếu là kỹ thuật máy tính hệ tam phân vào chip điện tử cacbon có sự hỗ trợ của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, không cần An Lương chống cự một mình, vậy nên An Lương có đủ tiền vốn để hỗ trợ sự tìm tòi của lĩnh vực khoa học sinh mạng.

Nếu để một mình An Lương chống đỡ đầu tư của cả ba dự án trên, An Lương cũng không chịu nổi được chứ! "Nếu có sự ủng hộ của đầu tư An Tâm, vậy thì tốt quá rồi!" Kim Hải Lâm nửa thật nửa giả thể hiện ra thái độ thở phào nhẹ nhõm.

"Đúng rồi, giám đốc An, liên quan đến đất xung quanh Thập Lý Loan, An Thịnh các anh còn có kế hoạch gì không?" Kim Hải Lâm hỏi bổ sung.

Nhả tổ của nhà họ An.

Đối mặt với câu hỏi của Kim Hải Lân, An Lương một giây là đoán được ý của Kim Hải Lâm, Kim Hải Lâm chẳng qua là hỏi thay chính quyền Thịnh Khánh về vấn đề quyền đất xung quanh Thập Lý Loan.

Xây dựng An Thịnh đã khoanh sẵn khu vực trung tâm ở Thập Lý Loan, khu vực đất xung quanh tất nhiên không chuẩn bị khoanh lại nữa. Dù gì An Thịnh ăn thịt, cũng phải để một miếng canh cho người khác!

Hơn nữa, lần này muốn uống canh theo An Thịnh là chính quyền địa phương Thịnh Khánh, An Lương và An Thịnh Vũ lại làm sao ăn sạch sẽ được?

"An Thịnh chúng tôi đã lấy được thứ mà chúng tôi muốn." An Lương mơ hồ trả lời.

Kim Hải Lâm nghe hiểu ý của An Lương: "Cảm ơn giám đốc An!"

"Khách sáo!" An Lương cười trả lời: "Đúng rồi, bộ trưởng Kim, An Thịnh chúng tôi còn cần một sự giúp đỡ nho nhỏ"

"Giám đốc An xin mời nói" Kim Hải Lâm biết điều đáp lại.

Câu trả lời của Kim Hải Lân có nghĩa là đã đồng ý với An Lương trước.

Nếu Kim Hải Lâm hỏi "chuyện gì", thì có nghĩa là cần xem cụ thể là việc gì, mới có thể đưa ra câu trả lời cho An Lương.

"Trung tâm khoa học sinh mạng chúng tôi đã nghiên cứu ra một loại thuốc liên quan đến tim mạch, nó được chúng tôi đặt tên [Viên Đan Sâm Kỳ Tích], sử dụng đơn thuốc kinh điển đông y, hiện tại đã thông qua kiểm chứng đau thắt tim, vậy nên chúng tôi hi vọng thông qua bệnh viện của Thịnh Khánh cung cấp [Viên Đan Sâm Kỳ Tích] cho nhiều bệnh nhân hơn, từ đó kiểm chứng tác dụng của nó với các bệnh tim mạch khác." An Lương đặc biệt chỉ rõ chủ đề 'đơn thuốc đông ý kinh điển; từ đó nói rõ thử thuốc của bọn họ không có vấn đề.

Kim Hải Lâm là bộ trưởng bộ quản lý vệ sinh, đương nhiên là ông nghe hiểu ý của I, ông do dự hỏi: "Giám đốc An các cậu có thể đảm bảo tính an toàn của [Viên Đan Sâm Kỳ Tích] đó không?"

"Đương nhiên! Chúng tôi đảm bảo nó 100% an toàn! Cho dù nó không có tác dụng, nhưng cũng chắc chắn không có nguy hại"

An Lương hứa hẹn trả lời.

Chương 3407: Một mũi tên trúng hai con nhạn!

Muốn kiểm tra viên Đan Sâm Thần Kỳ có nguy hại hay không rất đơn giản, chỉ cần đích thân An Lương thử thuốc là được, nếu viên Đan Sâm Kỳ tích có nguy hại, khả năng dự đoán nguy hiểm chắc chắn sẽ nhắc nhở An Lương.

Nếu khả năng dự đoán nguy hiểm không nhắc nhở An Lương, điều đó có nghĩa là viên Đan Sâm Kỳ Tích không có vấn đề. Vậy nên An Lương mới tự tin khẳng định!

"Nếu đã như vậy, tôi sẽ sắp xếp giúp giám đốc An, nhưng mà để tránh phiền phức, chúng tôi mong rằng bên giám đốc An có thể ký một hiệp định với người bệnh, dù gì nếu xảy ra trường hợp ngoài ý muốn, nếu có hiệp định quy định, đối với giám đốc An mà nói cũng tốt hơn" Kim Hải Lâm bổ sung.

An Lương cười đồng ý: "Không có vấn đề"

Khi An Lương và Kim Hải Lâm thương lượng thêm một số vấn đề chi tiết, Tống Chí Phong cuối cùng cũng đến Thập Lý Loan.

"Anh Lương!" Tống Chí Phong chào hỏi.

An Lương gật đầu nhẹ: "Anh ngồi trước một chút, đây là trà Đông Thanh Tử, anh tự rót, tôi và bộ trưởng Kim thảo luận một chút về việc trong công việc."

Tống Chí Phong nghe là trà Đông Thanh Tử, anh ta ngay lập tức châm cho mình một ly, sau khi nhanh chóng uống xong, tiếp tục châm ly thứ hai, sau đó là ly thứ ba, tiếp đến ly thứ tư, và rồi ly thứ năm.

Kim Hải Lâm nhìn Tống Chí Phong uống hết cốc này đến cốc khác, ông không nhịn được nở nụ cười. Gần nửa tiếng đồng hồ sau đó, An Lương và Kim Hải Lâm xác định tất cả vấn đề chi tiết.

"Giám đốc An, hợp tác vui vẻ!" Kim Hải Lâm khách sáo đưa hai tay ra làm động tác bắt tay. An Lương cũng không chảnh chọe, anh cũng đưa ra hai tay ra bắt tay An Lương hiểu thấu lòng người, tuy rằng với địa vị hiện tại của anh, cho dù anh bắt tay một tay với Kim Hải Lâm, thì cũng không có vấn đề gì, nhưng chắc chắn sẽ khiến trong lòng Kim Hải Lâm sinh ra cảm giác không vui.

Lòng người chính là phức tạp như vậy!

Vậy nên An Lương cũng lựa chọn bắt tay hai tay, dù gì chỉ là một động tác bắt tay mà thôi, sao phải để hậu hoạn cho mình chứ?

"Giám đốc An, tối nay chúng ta cùng đi ăn?" Kim Hải Lâm đưa ra lời mời.

An Lương từ chối lắc đầu: "Xin lỗi xin lỗi, tối nay đúng thật là có việc, bên tôi trước đó đã sắp xếp sẵn rồi chờ sau khi chúng tôi xác nhận tác dụng của viên Đan Sâm Kỳ Tích, chúng tôi mới mời bộ trưởng Kim ăn cơm"

Kim Hải Lâm cười ha ha đáp lại: "Vậy thì tôi chờ tin tốt của giám đốc An nha!"

"Không có vấn đề, rất nhanh thôi!" An Lương đáp lại một tiếng.

Kim Hải Lâm lại nhìn Tống Chí Phong: "Chí Phong, chú lái mô tô bay qua, cháu về cùng với chút hay là?"

Tống Chí Phong vội từ chối: "Cháu tự về, chú Kim, chú về trước đi "Ừm, vậy chú về trước nha, bên chú còn cần xử lý một việc trong công việc cho giám đốc An" Kim Hải Lâm đáp lại, đúng thật là ông phải về xử lý chọn lọc người bệnh tim mạch cùng với thảo luận việc đất xung quanh Thập Lý Loan.

Liên quan đến vấn đề chọn lọc người bệnh tim mạch, trong lòng Kim Hải Lâm đã đã có suy nghĩ, ông chuẩn bị chọn những người bệnh có điều kiện kinh tế tệ một chút.

Nếu viên Đan Sâm Kỳ Tích đó thực sự có tác dụng, thì đối với người bệnh tìm mạch của điều kiện kinh tế tệ là phúc phần rồi nhỉ?

Cho dù thực sự xảy ra vấn đề, người bệnh như vậy càng dễ dàng có thể giải quyết vấn đề thông qua bồi thường kinh tế, từ đó tránh gây phiền phức cho An Lương.

Kim Hải Lâm suy nghĩ rất chu toàn, vừa suy nghĩ đến lợi ích của người mắc bệnh tim, vừ suy nghĩ đến lợi ích của An Lương, nhưng vậy cũng được gọi là một mũi tên trúng hai con nhạn rồi nhỉ?

Thập Lý Loan, cảng dừng đỗ tự động mô tô bay.

Chung Hồng Lâm đích thân lái xe tham quan đưa Kim Hải Lâm qua, lúc xuống xe, Chung Hồng Lâm đưa một chiếc túi giấy qua cho Kim Hải Lâm.

"Đây là đặc sản mà giám đốc An tặng cho bộ trưởng Kim, còn mong bộ trưởng Kim đừng chê bai" Chung Hồng Lâm nói rõ.

Kim Hải Lâm cũng không từ chối nhận lấy, ông xách nhẹ một cái, túi xách giấy này tương đối nhẹ, ông cười trả lời: "Cảm ơn giám đốc An, tôi đi trước đây, phiền đội trưởng Chung chuyển lời lại cho giám đốc An, bên tôi sau khi có thông tin sẽ liên lạc ngay với giám đốc An"

"Được" Chung Hồng Lâm đáp lại.

Kim Hải Lâm bước về mô tô bay đời thứ ba phiên bản y tế, sau khi ông đặt thẳng điểm đến tự động lái, đã mở túi xách vừa nãy Chung Hồng Lâm đưa ra.

Chiếc túi giấy này đựng một hộp quà giấy, trong hộp quà giấy có 3 chai tỉnh chất Đông Thanh Tử.

Nhìn 3 chai tỉnh chất Đông Thanh Tử, Kim Hải Lâm nở nụ cười.

Kim Hải Lâm cất lại 3 chai tỉnh chất Đông Thanh Tử, đã liên lạc với chủ tịch chính quyền địa phương Trùng Khánh Du Dũng Cương.

Chờ sau khi cuộc gọi được nhấc máy, Kim Hải Lâm mở miệng báo cáo trước: "Sếp Du, vừa nãy tôi tìm hiểu được một chút tình hình ở bên Thập Lý Loan..."

Kim Hải Lâm nói hết tất cả mọi chuyện ra, bao gồm An Thịnh chuẩn bị tạo ra một căn cứ nghiên cứu khoa học sinh mạng đứng đầu toàn cầu, xây dựng một danh thiếp thành phố hoàn toàn mới chó Thịnh Khánh, cùng với viên Đan Sâm Kỳ Tích mà bên Thập Lý Loan nghiên cứu ra, và mong rằng tiến hành kiểm chứng thông qua bệnh viện của Thịnh Khánh v.v...

Chương 3408: Mượn uy của hồ ly nhỏ?

"Sếp Du, anh có suy nghĩ gì?" Kim Hải Lâm thám thính hỏi.

Du Dũng Cương bình thản trả lời: "Thực hiện theo ý kiến của anh, nếu An Thịnh thực sư có thể thành công, đối với Thịnh Khánh chúng tôi mà nói sẽ là một việc tốt. Còn về việc chọn lọc người bệnh tim mạch, anh phải căn chừng mực cho tốt, tôi không mong muốn xảy ra bất kỳ sự cố gì"

"Hiểu rõ!" Kim Hải Lâm đáp lại.

Kim Hải Lâm là thân cận của Du Dũng Cương, đương nhiên là ông hiểu ý của Du Dũng Cương, vậy nên Kim Hải Lâm mới lựa chọn người bệnh tim mạch tương đối khó khăn từ đó tránh xảy ra vấn đề.

Thập Lý Loan.

Sau khi Kim Hải Lâm rời khỏi, Tống Chí Phong chủ động mở lời, "Anh Lương, việc đã giải quyết chưa?"

"Về cơ bản giải quyết rồi!" An Lương gật đầu nhẹ: "Chuyện anh và Lưu Nguyệt thế nào rồi?"

"Mọi thứ thuận lợi." Tống Chí Phong đáp lại: "Tính cách của Lưu Nguyệt không tồi, bây giờ tôi cũng tu tâm rồi, nhưng mà cũng có một ít vấn đề."

"Ổ?" An Lương nhìn về phía Tống Chí Phong, ngỏ ý đối phương nói thử vấn đề.

Tống Chí Phong hơi ngượng ngùng trả lời: "Cái này... ừm... trí tuệ của người xưa không được xem thường..."

"Có gì thì nói!" An Lương cắt ngang Tống Chí Phong.

"Người xưa có câu: Chỉ có con trâu mệt chết" Tống Chí Phong cúi đầu trả lời.

An Lương cười mắng đáp lại: "Lão Tống à lão Tống, cái tên này không phải muốn tỉnh chất Đông Thanh Tử sao, còn đi vòng lớn như vậy?"

Tống Chí Phong vẫn ngượng ngùng: "Hụ... anh Lương... tôi không có nói đùa."

"Được thôi!" An Lương vẫy tay: "Lý Dương, cậu đi chuẩn bị 2 phần `.)

quà.

Lý Dương ngay lập tức đáp lại: "Dạ vâng"

"Anh Lương, tối cùng ăn cơm?" Tống Chí Phong đưa ra lời mời nói.

"Vừa nãy tôi không phải qua mặt bộ trưởng Kim, tối nay đúng thật là tôi có việc, chúng ta có thời gian rồi gặp." An Lương đáp lại.

"Được được, vậy thì không làm phiền anh Lương nữa" Tống Chí Phong hiểu chuyện trả lời.

Buổi chiều hơn 4 giờ.

An Lương liên lạc với Dương Mậu Di, chờ cuộc gọi được nhấc máy, An Lương mở lời trước một bước: "Còn đang bận không?"

Dương Mậu Di khẳng định trả lời: "Ứm ừm, chúng em còn đang thảo luận kịch bản. Đại vương, công việc bên chúng em còn rất nhiều, kịch bản trước đó đều hơi bình thường một chút, vậy nên..."

"Vậy nên em muốn cho anh leo cây?" An Lương cười hề hề tiếp lời.

"Ây đa, đại vương, mọi người đều phải tăng ca, em ngại chạy trốn trước mà!" Dương Mậu Di nhõng nhẽo nói.

Hồ ly tỉnh nhỏ này không phải là bà chủ đạt chuẩn!

Dù gì nếu là bà chủ đạt chuẩn, chèn ép nhân viên không phải là điều cơ bản sao?

"Bận cấp mấy cũng phải ăn cơm mà, em đang ở vườn ươm khởi nghiệp?" An Lương hỏi.

"Ừm, bọn em đang ở bên vườn ươm khởi nghiệp, hiện tại phòng làm việc quay phim của chúng em đã trở thành doanh nghiệp ngôi sao của vườn ươm, còn được hỗ trợ liên quan nữa đó!"

Dương Mậu Di vui vẻ nói.

"Vậy bây giờ anh qua đón em, tối nay vẫn ăn ở bên Thổ Hỏa sao?"

An Lương hỏi.

Dương Mậu Di phủ định trả lời: "Bên Thổ Hỏa nó rằng không nhân được suất ăn của hơn 30 người, không làm kịp, kêu chúng ta chọn chỗ khác"

"..." An Lương hơi câm nín: "Không hổ danh là ông chủ thẳng thắn ha!"

"Ha ha ha, EQ của ông chủ Tống đúng thật còn phải nâng cao."

Dương Mậu Di cười đồng tình.

Ông chủ của quán ăn gia đình Thổ Hỏa về mặt EQ đúng thật là đáng lo ngại, nhưng về mặt tài nghệ nấu nướng mà nói lại đúng thật cực kỳ lợi hại.

"Vậy chúng ta chuyển sang quán nhà nông Mộc Linh Sơn, anh ngay lập tức kêu bọn họ chuẩn bị món mổ heo." An Lương nói rõ.

"Còn kịp không?" Dương Mậu Di chần chừ.

Trong trường hợp bình thường, món mổ heo của nhà hàng nông sản Mộc Linh Sơn cần đặt trước một ngày, Dương Mậu Di cực kỳ hiểu rõ điểm này.

An Lương cười cười trả lời: "Cái tên ngốc này, chúng ta chỉ cần nói rõ, hoạt động đi ăn lần này là đánh giá ban đầu của đánh giá ẩm thực hồ ly tiên, đối phương chắc chắn sẽ giúp đỡ xử lý"

Ánh mặt Dương Mậu Di sáng lên: "Đúng rồi đúng rồi, đánh giá ẩm thực hồ ly tiên của chúng em có sức ảnh hưởng nhất định lên ngành ẩm thực đó."

"He he, để anh gọi trước cho nhà hàng nông sản, tiện thể mượn uy của hồ ly nhỏ nhà chúng ta!" An Lương trêu ghẹo nói.

"Đại vương~" Dương Mậu Di ngại ngùng.

"Chút nữa gặp." An Lương cười kết thúc cuộc gọi.

Vài ngày sau.

Gần 11 giờ sáng, ngày 21 tháng 12, sân bay quốc tế Thịnh Khánh.

An Lương lái Panamera Porsche đến đón máy bay, An Thịnh Vũ và Tôn Hà quay về từ mỏ vàng Linh Khúc, anh làm con trai tất nhiên phải phụ trách đón máy bay.

Ở cổng ra của hành khách ga quốc nội, An Lương chờ chưa đến 10 phút, đã nhìn thấy An Thịnh Vũ và Tôn Hà tay trong tay bước Ta.

? ?

An Lương hơi mắt chữ O miệng chữ A nhìn An Thịnh Vũ và Tôn Hà. Bởi vì ăn mặc của hai người giờ này phút này cực kỳ làm quá!

An Thịnh Vũ đáng lẽ có hình tượng nho nhã, bây giờ đeo một chuỗi dây vàng lớn, hơn nữa mặc một áo khoác da beo, nhìn cứ giống như một thổ hào.

Dây chuyền vàng mà An Thịnh Vũ đeo thực sự rất làm quá, khiến người ta có cảm giác nhìn lướt qua như đồ giả, dù gì nếu là vàng thật, thì ít nhất cũng có trọng lượng vài kg?

Ăn mặc của Tôn Hà cũng rất làm quá, bà cũng mặc một chiếc áo khoác da beo, cũng đeo dây chuyền vàng làm quá, còn đeo cả vòng tay vàng, cùng với tay trái tay phải đều mang nhẫn vàng.

Nhìn ăn mặc phô trương của hai người, An Lương làm hẳn biểu cảm "người già tàu điện ngầm xem máy bay.

Chương 3409: Bị chơi rồi?

"Không phải, hai người đang làm cái quái gì vậy?" An Lương chê bai.

An Thịnh Vũ cười ha ha trả lời: "Sao, có cảm giác phú quý đó không?"

Tôn Hà đồng tình nói: "Tất cả đều là đặc sản nhà làm, mẹ cảm thấy thực sự không tồi!"

Cái gì mà đặc sản nhà làm!

Chờ chút...

Hình như đúng thật là đặc sản nhà làm!

Mỏ vàng Linh Khúc mà, tất nhiên là sản xuất vàng rồi, thì không phải đặc sản nhà làm sao?

"Có cảm giác phú quý hay không, con không biết, nhưng con cảm thấy những người xung quanh, chắc chắn cho rằng dây chuyền vàng của bố mẹ là giả!" An Lương chê bai.

"Chúng ta mau đi thôi!" An Lương hối thúc.

An Thịnh Vũ vừa đi, vừa đáp lại: "Bố mẹ cũng làm một sợi cho con rồi, mẹ con thương con, sợi của con còn dày hơn sợi này của bố nữa!

An Lương không còn sức để chê bai.

Sợi dây chuyền vàng mà bây giờ An Thịnh Vũ đeo đã dày hơn ngón tay cái rồi, nếu sợi của anh còn dày hơn, thì là sợi dây chuyền vàng gì quỷ gì?

An Lương đưa An Thịnh Vũ và Tôn Hà dưới ánh mắt hoặc là hiếu kỳ, hoặc là ngạc nhiên, cùng với ánh mặt kỳ lạ đến bãi giữ xe dưới hầm, sau đó nhanh chóng rời khỏi sân bay về nhà.

Mộc Linh Sơn, Skyland.

Trong phòng khách nhà An Lương, Tôn Hà lấy sợi dây chuyền vàng chuẩn bị cho An Lương ra, An Lương xách thử cảm giác cực nặng, đeo vào cổ có thể trị bệnh đau gáy 10 năm.

"Nhóc con đeo lên thử?" Tôn Hà dặn dò.

An Lương không cam tâm đeo vào cổ, cảm giác nặng ¡ch khiến người khác khó chịu, anh chê bai nói: "Hai người rốt cuộc đã xảy ra cái gì..

"Ha ha ha ha!"

"Cười chết mất!

"Anh chụp xong rồi!"

"Em cũng vậy!"

Tôn Hà và An Thịnh Vũ đã nhanh chóng chụp hình xong, và bọn họ cũng lấy dây chuyền vàng trên người mình xuống ngay, rồi nhanh chóng rời khỏi phòng khách.

"Trời má?" An Lương hơi hoang mang rồi, anh bị An Thịnh Vũ và Tôn Hà chơi xỏ rồi sao? Vừa nãy hình ảnh kỳ lạ của An Thịnh Vũ và Tôn Hà, An Lương không có chụp hình!"

Kết quả là An Lương vừa đeo sợi dây chuyền vàng lên, lại bị bố mẹ chụp một đống hình? Đây là xã hội lòng người hiểm ác gì chứ?

Vài phút sau, An Thịnh Vũ và Tôn Hà quay về lại phòng khách, hai người đã thay quần áo bình thường lại, áo khoác da beo cũng không biết đi đâu rồi.

"Con trai à, bố mẹ đã gửi hình con bên Wechat, con xem thử?"

Tôn Hà mặt đầy nụ cười nói.

An Thịnh Vũ ở bên cạnh bổ sung: "Không hổ danh là con trai của bố mẹ, đúng thật là đẹp trai đó!"

An Lương lấy điện thoại ra xe, An Thịnh Vũ và Tôn Hà đúng thật đã gửi tận mấy tấm ảnh.

Trong ảnh, An Lương đeo một sợi dây chuyền vàng to, bởi vì dây chuyền vàng hơi to quá, cứ khiến người ta nghi ngờ độ chân thực của dây chuyền vàng, vậy nên nhìn cực kỳ mắc cười.

An Lương không còn sức than thở!

"Bố mẹ đúng là bệnh hoạn mà!" An Lương bất lực nói.

"Yên tâm, bố mẹ sẽ không gửi ra ngoài dâu, nhưng nhóc con sau này bớt về lại, đi học thì đi học cho nghiêm túc, cách dăm ba ngày lại quay về làm gì?" Tôn Hà nhắc nhở nói.

An Thịnh Vũ ho nhẹ một tiếng: "Đúng đúng đúng, mẹ con nói đúng!"

An Lương rất muốn nói đồng chí lão An cứng rắn lên một chút, nhưng địa vị của đồng chí lão An ở nhà vẫn luôn là người thấp nhất, nghĩ lại cũng không cứng rắn lên được.

"Đúng rồi, lần này con lại quay về làm gì?" An Thịnh Vũ hỏi.

"Liên quan đến việc của Thập Lý Loan" An Lương nói rõ chi tiết một chút về việc của Thập Lý Loan: "Bố, lúc con không ở nhà, việc của Thập Lý Loan, bố theo dõi nhiều một chút"

"Lại kiếm chuyện cho bố mày?" An Thịnh Vũ than thở.

"Con là mưu cầu phát triển tận tâm tận tụy cho doanh nghiệp gia đình chúng ta đó!" An Lương hừm hừm đáp lại.

An Thịnh Vũ câm nín nhìn An Lương: "Được rồi được rồi, bớt nói mấy cái đó đi, bố vẫn luôn theo dõi Thập Lý Loan mà."

An Lương rất muốn than thở, An Thịnh Vũ quan tâm Thập Lý Loan, đó là quan tâm đến tinh chất Đông Thanh Tử và nhựa đào thiên nhiên loại 1 Thập Lý Loan nhỉ?

"Con rất hiếu kỳ một việc!" An Lương nhìn An Thịnh Vũ: "Bố à, bố lấy nhiều tinh chất Đông Thanh Tử đến vậy làm gì?"

"Không lẽ..." An Lương mặt đầy nghi ngờ.

Mộc Linh Sơn, skyland.

Trong phòng khách nhà An Lương, An Lương và An Thịnh Vũ đang cười đùa.

Nét mặt An Thịnh Vũ tối sầm lại, ông hạ giọng xuống nói: "Nhóc con này đừng hại bố!"

"Chủ yếu là bạn bè của bố quá nhiều đi, chú Ngô con, chú Lưu con, chú Dương con, con còn nhớ chú Dương không?" An Thịnh Vũ tùy ý hỏi.

An Lương đáp lại nói: "Có phải chú Dương ngày trước đưa con đi ăn chùa tiệc, giả mạo làm anh họ chú rể không?"

"Đúng vậy. An Thịnh Vũ đáp lại.

Chú Dương trong lời An Thịnh Vũ, tên là Dương Chính Cường, là ông chủ của công ty xây dựng Chính Cường, bạn câu cá của An Thịnh Vũ, tuy rằng hai người là cùng ngành, nhưng mối quan hệ của hai người khá là tốt.

"Chú Dương của con bây giờ càng sống càng trẻ ra, ngày nào cũng mua sau ở quán bar Speciat" An Thịnh Vũ bổ sung.

An Lương thắc mắc hỏi: "Vợ chú ấy không quản à?"

"Vợ nó... Haizzz." An Thịnh Vũ thở dài một cái.

"Ly dị rồi à?" An Lương nhiều chuyện hỏi.

An Lương nhớ vợ của Dương Chính Cường hình như nhỏ hơn Dương Chính Cương 10 tuổi nhỉ?

Chương 3410: Hậu quả nghiêm trọng lừa đảo?

"Đó là một câu chuyện đau thương, nếu dùng lời của giới trẻ các con mà nói, tình yêu là một luồng sáng!" An Thịnh Vũ ẩn ý trả lời.

"Được thôi!" An Lương hơi câm nín đáp lại.

Tình yêu là một luồng sáng, nhiều sừng đến phát hoảng!

"Đúng rồi, Đông Thanh Tử năm nay, bên bố có bao nhiêu phần?"

An Thịnh Vũ hỏi.

"Nhóc con có phải dặn bên Thập Lý Loan lén lút hái Đông Thanh Tử rồi không?" An Thịnh Vũ truy hỏi: "Mỗi lần bố qua, Đông Thanh Tử bên đó đều chưa chín"

Trên thực tế đúng thật là như vậy!

An Lương dặn dò bên Thập Lý Loan chỉ cần Đông Thanh Tử chính, thì hái thẳng xuống, đừng để lại cho An Thịnh Vũ.

"Hụ hụ..." An Lương phủ nhận đáp lại: "Đương nhiên là con không thể nào làm việc như vậy!"

"Trải qua nghiên cứu của giáo sư Biên, sau khi Đông Thanh Tử chính, nếu không hái xuống kịp thời, cực kì dễ bị chim và sâu bọ ăn hết, còn có thể mất tác dụng, vậy nên mới hái Đông Thanh Tử chín xuống" An Lương bổ sung.

"Bố à, bố yên tâm, phần của bố sẽ không ít đâu!" An Lương hứa hẹn chắc kèo.

"Vậy phần của bố có bao nhiêu?" An Thịnh Vũ lại hỏi.

"365 phần thế nào?" An Lương thám thính đưa ra một câu trả lời dự kiến siêu thấp: "Cho dù là mỗi ngày một phần cũng được một năm rồi!"

An Thịnh Vũ từ chối thẳng: "Ít quá!

"Ít nhất phải gấp đôi!" An Thịnh Vũ đề nghị.

Trong lòng An Lương thở phào nhẹ nhõm, đáng lẽ anh cũng chuẩn bị đưa ra phần khoảng 1500 phần.

"Vậy thì 700 phần?" An Lương không đồng ý thoải mái, bởi vì đồng ý thoải mái quá, có thể khiến An Thịnh Vũ biết được giới hạn trong lòng An Lương.

Dù gì hiểu con thì chỉ có cha!

An Lương chính là An Thịnh Vũ dạy dỗ ra, An Lương không thể không cẩn thận che giấu giới hạn nội tâm.

"Tăng thêm nữa!" An Thịnh Vũ nhắc nhở.

"Vậy tăng thêm 50 phần?" An Lương thám thính.

"800 phần! Không trả giá! Bố biết là Đông Thanh Tử rất quý giá, con cũng có tác dụng quan trọng, bố chỉ cần 800 phần, bên bố cũng có nợ tình cần trả, đặc biệt là một số mối quan hệ ở chính quyền địa phương Thịnh Khánh" An Thịnh Vũ than thở.

"Không có vấn để!" An Lương đồng ý.

"Khi nào có?" An Thịnh Vũ hỏi.

Thực ra công ty được phẩm Tinh Túy đã dự trữ hơn 2000 chai tinh chất Đông Thanh Tử, nhưng An Lương cũng không thể đưa hết một lần cho An Thịnh Vũ, dù gì bây giờ đưa hết một lần cho An Thịnh Vũ, lỡ như sau này lấy nữa thì phải làm sao?

Nhu cầu của bản thân An Thịnh Vũ đối với tinh chất Đông Thanh Tử đúng thật là rất thấp, nhưng không cản được nhu cầu của mạng lưới quan hệ địa phương Trùng Khánh.

"Thêm hai bữa nữa đi?" An Lương trả lời: "Thêm hai bữa nữa, đợi tinh chất Đông Thanh Tử mới được sản xuất ra, con đưa trước 400 chai đầu tiên, sau đó chia thêm hai đợt, mỗi đợt 200 chai, thế nào?"

"Không có vấn đề." An Thịnh Vũ đồng ý.

An Lương thấy An Thịnh Vũ đồng ý, anh cười hề hề hạ giọng xuống nói: "Bố à, con thực sự đề nghị bố và bố cố gắng thêm, nếu có đứa em trai nối nghiệp gia đình, con thực sự cảm ơn nó đó!"

An Thịnh Vũ mỉa mai đáp lại: "Nhà người ta ai cũng phòng hờ có thẳng em nối nghiệp gia đình, sao đến con lại mong chờ em trai nối nghiệp gia đình?"

"Hơn nữa, cho dù thực sự có một em trai, cho dù để em trai nối nghiệp gia đình, thì ít nhất cũng là chuyện 20 năm nữa, con tưởng rằng con còn có thể chạy thoát à?" An Thịnh Vũ mỉa mai.

An Lương vỗ tay nhẹ: "20 năm không phải vừa khớp sao?"

"Bố à, năm nay bố mới có 49 tuổi, bố phải tích cực hưởng ứng kêu gọi của nhà nước, cống hiến thêm 20 năm không có vấn đề nhỉ?" An Lương khích lệ nói.

"Cút cút cút!" An Thịnh Vũ không hề do dự từ chối: "Tên tiểu tử thối này, bố khuyên con nói ít lại, nếu để mẹ con nghe được, con biết hậu quả đó!"

"Hậu quả gì?" An Lương vờ như không quan tâm.

"Đại khái là mật khẩu cửa nhà bị thay đổi, vân tay của con cũng bị xóa, sau này con cũng không cần về nữa, còn không muốn thừa kế công ty của gia đình, con lại có tác dụng gì?" An Thịnh Vũ vờ như hài hước trả lời.

"Con sai rồi!" An Lương nhận lỗi luôn.

Dù gì việc như vậy, đúng thật là việc Tôn Hà có thể làm ra được.

"Hai cho con đang thì thầm gì đó, mau qua bưng đồ ăn múc cơm!" Tôn Hà đứng trước cửa nhà bếp kêu gọi An Thịnh Vũ và An Lương.

"Đến đây!"

"Được!" An Thịnh Vũ và An Lương vội đáp lại.

Trong cái nhà này á, vẫn là địa vị gia đình của Tôn Hà là cao nhất, bà ấy đã mở lời rồi, An Lương và An Thịnh Vũ tất nhiên là nghe lời bước về phía nhà bếp.

Hơn 2 giờ chiều.

Cả nhà An Lương ăn xong bữa trưa ấm cúng, Tôn Hà là người mở lời đầu tiên: "Chút nữa mẹ có hẹn công trình xây dựng, thôi đi trước nha, hai bố con rửa chén!"

An Lương và An Thịnh Vũ đều nghe hiểu nghĩa bóng của Tôn Hà, nhà bọn họ là công ty xây dựng, nhiều lúc Tôn Hà cứ thích nói lời có nghĩa bóng như vậy.

Công trình xây dựng à, tất nhiên là làm móng rồi!

An Lương mở lời trước: "Chút nữa con phải qua Thập Lý Loan một lần, xem thử tình hinh Đông Thanh Tử, tiện thể xem thử việc của bên trung tâm khoa học sinh mạng, giáo sư Biên và giáo sư Tôn cũng phải báo cáo công việc"

"Bố à, dù gì có máy rửa chén, rửa chén thì làm phiền rồi nha!" An Lương bổ sung.

An Thịnh Vũ còn có thể nói gì?

Chương 3411: Không hoàn hảo cũng là một loại hoàn hảo!

"Được thôi được thôi!" An Thịnh Vũ không còn sức phản bác.

"Con có lái xe không?" Tồn Hà lúc ở chỗ vào cửa hỏi An Lương.

"Không lái xe, có người đến đón cong," An Lương đáp lại.

Tôn Hà phản bác nói: "Không, con phải lái xe, chiếc 718 kia của mẹ dừng ở nhà gần nửa tháng trời rồi, con chạy xe cho mẹ đi"

An Lương chỉ có thể nhận lấy chìa khóa xe mà Tôn Hà đưa qua.

Trong hầm giữ xe, Tôn Hà lái chiếc Porsche 911 Tarqa 4S có biệt danh là "Ếch độc màu đen" không quay đầu lại rời đi, An Lương lái chiếc Porsche 718 Cayman trước đó của Tôn Hà xuất phát.

Bởi vì trên đường có tình trạng kẹt xe nhẹ, gần 1 tiếng đồng hồ sau đó, An Lương mới lái xe đến Thập Lý Loan.

An Lương đi thẳng đến phòng thí nghiệm tạm thời của trung tâm nghiên cứu khoa học sinh mạng, Tôn Thế Trung và Biên Tiểu Cương đều đang ở trong phòng thí nghiệm tạm thời, đợi sau khi An Lương bước vào, Biên Tiểu Cương ngay lập tức báo hỷ.

"Giám đốc An, tin tốt nha!" Biên Tiểu Cương báo hỷ nói: "Giống như chúng tôi đã suy đoán, viên Đan Sâm Kỳ Tích đúng thật cũng có tác dụng với các loại bệnh tim khác, hơn nữa có tác dụng điều trị cực tốt với hầu hết các loại bệnh tim!"

Tôn Thế Trung bổ sung nói: "Chúng tôi dưới sự phối hợp của bệnh viện số 1 Thịnh Khánh, bệnh viện nhân dân Thịnh Khánh, bệnh viện số 9 Thịnh Khánh, tổng cộng chọn lọc được 58 người bệnh tim mạch làm đối tượng thực nghiệm."

"Trong 58 đối tượng thực nghiệm người bệnh nhỏ nhất chỉ có 3 tuổi, người bệnh lớn nhất là 85 tuổi, độ tuổi phân bố đồng đều, giới tính phân bố đồng đều, tất cả đối tượng thực nghiệm đều ý hiệp định tự nguyện cả, bên công ty Nhân Nghĩa An Toàn cũng thực hiện điều tra gia cảnh rồi, điều kiện kinh tế của tất cả đối tượng thực nghiệm đều tương đối khó khăn" Tôn Thế Trung bổ sung.

"58 đối tượng thực nghiệm phủ khắp tất cả loại bệnh tim, bao gồm cả người bệnh tim bẩm sinh 3 tuổi, còn có người bệnh bệnh tim nguồn phổi, bệnh tim phong thấp, bệnh đau thắt tim, bệnh tim huyết áp, và bệnh tim cơ" Tôn Thế Trung tiếp tục nói rõ về tình hình của đối tượng thực nghiệm.

"Chúng tôi tiến hành thí nghiệm dựa trên phương án điều trị mỗi ngày sáng trưa tối lần lượt cho đối tượng thực nghiệm dùng một viên Đan Sâm Kỳ Tích, tất cả đối tượng thực nghiệm sau ngày đầu tiên sử dụng viên Đan Sâm Kỳ Tích, đều xuất hiện tình trạng chuyển biến tốt" Tôn Thế Trung nỏi rõ nội dung thí nghiệm cụ thể.

"Sau khi trải qua ngày thứ hai dùng thuốc, bệnh tim mạch hai loại lớn là bệnh tim động mạch vành và bệnh tim cơ đều xuất hiện trường hợp chuyển biến cực tốt, người bệnh của hai loại bệnh tim mạch này đều thông qua được kiểm tra mệt mỏi." Tôn Thế Trung tiếp tục nói rõ.

Biên Tiểu Cương tiếp lời: "Bệnh tim mạch hai loại bệnh tim động mạch vành và bệnh tim cơ, chúng tôi cảm thấy chỉ cần 6 viên Đan Sâm Kỳ Tích đã có thể chữa khỏi"

Tôn Thế Trung đồng tình: "Đúng vậy, suy nghĩ của tôi và giáo sư Biên giống nhau"

"Tình hình của các loại bệnh tim khác thì sao?" An Lương hỏi.

Tôn Thế Trung tiếp tục giới thiệu: "Bệnh tim nguồn phổi và bệnh tim phong thấp, chúng tôi cho rằng phải 9 viên Đan Sâm Kỳ Tích mới có thể chữa khỏi, chúng tôi cũng có kết quả thí nghiệm và luận cứ, từ đó chứng minh rằng người bệnh của hai loại bệnh tim mạch này sau khi dùng 6 viên Đan Sâm Kỳ Tích, đúng thật không thể chữa khỏi"

"Bệnh tim loại cao huyết áp, ngoại trừ cần 9 viên Đan Sâm Kỳ Tích, còn cần táo chua cao nguyên làm thuốc phụ trợ, táo chua cao nguyên cũng cần có 9 phần, điểm này là tình hình chúng tôi phát hiện thêm" Tôn Thế Trung nói rõ.

"Cuối cùng là bệnh tim bẩm sinh, liên quan đến bệnh tim bẩm sinh, chúng tôi không khuyến nghị sử dụng viên Đan Sâm Kỳ Tích làm phương án điều trị, bởi vì bệnh tim bẩm sinh là bản thân tim mạch có khuyết tật, thích hợp giải quyết vấn đề thông qua phẫu thuật hơn." Tôn Thế Trung nói thêm.

Biên Tiểu Cương đồng tình: "Giáo sư Tôn nói đúng, nếu là bệnh tim bẩm sinh, chúng tôi đề xuất sử dụng phẫu thuật để giải quyết vấn đề hơn, bởi vì giá phẫu thuật tháp hơn, trong trường hợp thông thường chỉ cần 10 vạn đến 20 vạn là có thể giải quyết vấn đề hoàn toàn, hơn nữa sau khi phẫu thuật cũng không khác nhiều với người bình thường"

"Đương nhiên rồi, nếu người bệnh tim bẩm sinh bỏ lð thời cơ phẫu thuật tốt nhất, hiện tại chúng tôi đang nghiên cứu vãn đề này, dựa vào suy đoán của chúng tôi, chắc là sẽ cần phẫu thuật trước, rồi sử dụng nhiều viên Đan Sâm Kỳ Tích, từ đó xem thử có thể tạo ra kỳ tích hay không" Biên Tiểu Cương bổ sung.

An Lương nghe xong báo cáo của Tôn Thế Trung và Biên Tiểu Cương, anh cười đùa đáp lại: "Xem ra viên Đan Sâm Kỳ Tích cũng không phải là vạn năng!"

"Bệnh tình khác nhau, tất nhiên tồn tại vấn đề khác nhau, viên Đan Sâm Kỳ Tích đáng lý ra là thuốc được nghiên cứu cho loại bệnh tim động mạch vành, nó có thể điều trị nhiều loại bệnh tim khác, đã là niềm vui ngoài ý muốn, tồn tại một chút tiếc nuối cũng bình thường" Tôn Thế Trung đáp lại.

An Lương gật đầu nhẹ: "Tôi không có ý trách móc, kết quả thực nghiệm này của các anh được bệnh viện kiểm tra lại chưa?"

Trên thực tế, sự không hoàn hảo của viên Đan Sâm Kỳ Tích, ngược lại là một sự hoàn hảo.

Dù gì nếu viên Đan Sâm Kỳ Tích bệnh tim nào cũng có thể điều trị, thì không phải trở thành thuốc thần rồi sao?

Chương 3412: Không bán trên thị trường.

Đối mặt với câu hỏi của An Lương, Biên Tiểu Cương chủ động trả lời.

"Tất cả đối tượng thực nghiệm đều được kiểm tra luân phiên qua 3 bệnh viện hợp tác, ngoại trừ tác dụng điều trị của người bệnh tim bẩm sinh không lý tưởng lắm ra, 5 loại bệnh tim khác đều có tác dụng điều trị cực kỳ tốt" Biên Tiểu Cương nói rõ.

Tôn Thế Trung bổ sung: "Hiện tại trong 58 đối tượng thực nghiệm ngoại trừ 6 người bệnh tim bẩm sinh ra, 52 đối tượng thực nghiệm còn lại đều thông qua kiểm tra độc lập của 3 bệnh viện hợp tác, bệnh tim của mỗi đối tượng thực nghiệm đều đã chữa khỏi, còn thông qua được các kiểu kiểm tra thực tế"

"Vậy nên viên Đan Sâm Kỳ Tích của chúng ta có thể đưa ra thị trường rồi?" An Lương hỏi ngược lại.

Tôn Thế Trung gật đầu: "Về mặt lý thuyết là như vậy, nhưng mà chúng ta sử dụng đơn thuốc đông y kinh điển, nhảy qua được bước thí nghiệm lâm sàng, có điều kiện kinh trên thị trưởng về mặt lý thuyết, thế nhưng trên thực tế còn có một đống vấn đề đang chờ chúng ta, chẳng hạn như giấy phép kinh doanh thuốc"

Tôn Thế Trung liệt kê ra vấn đề đầu tiên.

"Chẳng hạn như thông báo đơn thuốc." Tôn Thế Trung bổ sung, "Chúng ta không phải là doanh nghiệp thuốc đông y giống như thuốc Vân Nam Bạch, chúng ta không có quyền bảo mật đơn thuốc mà nhà nước cho phép, một khi công bố đơn thuốc, việc của chi hoàng kỳ nghìn năm sẽ bị lộ."

"Tuy rằng những người sở hữu chi hoàng kỳ nghìn năm khác có thể sẽ không sử dụng chỉ hoàng kỳ nghìn năm xa xỉ như chúng ta để thí nghiệm đơn thuốc, nhưng cũng tồn tại rủi ro nhất định."

Tôn Thế Trung nói thêm.

Biên Tiểu Cương tiếp lời nói: "Giám đốc An, tôi đề nghị chúng ta không buôn bán trên thị trường để tránh các loại vấn đề và phiền phức."

Không buôn bán trên thị trường, thực ra là một lĩnh vực màu xám, "Chẳng hạn như trong vòng bạn bè có các kiểu sản phẩm tự chế kinh doanh trên Wechat, bao gồm điểm tâm gì đó tự chế, sốt chấm, bánh chà bông v.v... đều thuộc không buôn bán trên thị trường"

Nếu buôn bán thực phẩm công khai, giấy phép an toàn vệ sinh thực phẩm, giấy phép sức khỏe vệ sinh của người làm, giấy phép kinh doanh v.v... tất cả đều cần nhỉ?

Kinh doanh Wechat trong vòng bạn bè tất nhiên không có giấy phép này, vậy nên thuộc tình hình không buôn bán trên thị trường.

Tên Biên Tiểu Cương này lại chuẩn bị đi quá giới hạn, việc như vậy cũng phù hợp phong cách của Biên Tiểu Cương, không buôn bán trên thị trường đúng thật là đi quá giới hạn, nhưng vậy thì đã làm sao chứ?

"Giám đốc An, viên Đan Sâm Kỳ Tích của chúng ta chắc chắn sẽ không lo bán, thậm chí là trường hợp cung không đủ cầu, hoàn toàn không cần buôn bán trên thị trường" Biên Tiểu Cương mạnh mẽ đề nghị nói.

An Lương suy nghĩ một chút, đã quyết định đồng tinh đề nghị của Biên Tiểu Cương.

Thực ra nhựa đào thiên nhiên loại 1 Thập Lý Loan và tỉnh chất Đông Thanh Tử cũng bị nghi ngờ không buôn bán trên thị trường, chỉ là hai sản phẩm này không bán ra bên ngoài mà thôi, mạng lưới quan hệ của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh và An Lương, đã hoàn toàn có thể tiêu thụ hết bọn chúng.

Viên Đan Sâm Kỳ Tích thì khác, bên cạnh An Lương không có nhiều bệnh tim như vậy!

Nếu là viên Đan Sâm Kỳ Tích, thì chắc là không có vấn đề, dù gì thế giới này có nhiều người bệnh tim như vậy, đúng chứ?

"Hiện tại còn bao nhiêu viên Đan Sâm Kỳ Tích?" An Lương hỏi.

Tôn Thế Trung đưa máy tính bảng cho An Lương, trên máy tính ghi chép số liệu chi tiết, ông bổ sung nói trong trung tâm nghiên cứu khoa học sinh mạng có hệ thống giám sát an ninh 360 độ không góc chết, sử dụng mỗi viên Đan Sâm Kỳ Tích đều có ghi chép video.

"Ừm! An Lương nhận lấy máy tính bảng xem xét thông tinh.

Lô viên Đan Sâm Kỳ Tích đầu tiên tổng cộng tạo ra 890 viên, số liệu này ở công ty dược phẩm Tinh Túy cũng có ghi chép, cho đến hiện tại, phân tích hiệu lực thuốc tổng cộng tiêu hao 192 viên, hơn nữa đây là hao phí liên tục, trong tương lai sẽ còn tiếp tục hao phí viên Đan Sâm Kỳ Tích, bởi vì Tôn Thế Trung và Biên Tiểu Cương còn phát tiến hành phân tích sâu với nó.

Thể thực nghiệm số 1 tức là Hoàng Tùng đã hao phí 9 viên, 58 thể thực nghiệm đợt 2 lượt thực nghiệm thứ nhất hao phí 5? ?

viên.

Trong lượt thực nghiệm thứ hai có 6 người bệnh tim bẩm sinh, bọn họ tiến hành lượt thí nghiệm thứ hai riêng, cộng thêm hai ngày điều trị quan sát, từ đó hao phí thêm 35 viên Đan Sâm Kỳ Tích.

Vậy nên hiện tại cũng còn 191 viên Đan Sâm Kỳ Tích.

An Lương đặt máy tính bảng xuống, anh nhìn về phía Biên Tiểu Cương và Tôn Thế Trung: "Các anh tiến hành phân tích tính chất thuốc đối với viên Đan Sâm Kỳ Tích, có kết quả gì không?"

Biên Tiểu Cương và Tôn Thế Trung đều lộ ra biểu cảm ngại ngùng.

"Các anh đừng nghĩ nhiều, ý của tôi là, nếu người khác lấy viên Đan Sâm Kỳ Tích về phân tích, bọn họ có thể phân tích ngược ra thành phần của viên Đan Sâm Kỳ Tích hay không?" An Lương bổ sung nói rõ.

Biên Tiểu Cương ngay lập tức lắc đầu phủ định: "Không thể nào đâu!

"Giám đốc An, trước đó chúng tôi từng nói, chỉ hoàng kỳ nghìn năm là thuốc dẫn siêu cấp, sau khi nó được hòa trộn với đan sâm, hai thứ đã sinh ra thay đổi dược lý, vậy nên tiến độ phân tích tác dụng của chúng tôi với nó mới chậm như vậy" Biên Tiểu Cương nói rõ.

Tôn Thế Trung đồng tình: "Nếu chỉ là viên Đan Sâm Kỳ Tích mua thành phẩm, vè cơ bản không thể nào phân tích ngược suy ra được thành phần hữu hiệu, cùng không thể nào phân tích ra được thành phần của chỉ hoàng kỳ nghìn năm"

Bình Luận (0)
Comment