Giọng của Tất Nguyệt Ô phát ra từ tai nghe Bluetooth không dây: "Số 4, mục tiêu đã bị bao vây, xin chỉ thị động tác tiếp theo."
Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán nói không chút do dự: "Giải quyết mục tiêu và lấy Hoàng Kỳ ngàn năm về"
"Đã nhận" Tất Nguyệt Ô đáp lại.
Khi mệnh lệnh của Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán được truyền đi, mười hai chiếc máy bay không người lái Sky Sword I đang bay lơ lửng trên không và thể hiện tư thế bao vây đã trực tiếp nổ súng.
Súng trường tấn công đặt làm riêng từ nước Nga phát ra một tiếng súng lớn, tám nhân viên thực địa của Cục điều tra tình báo đặc biệt Hàn Quốc không có chút kháng cự nào, bọn họ đã bị mười hai chiếc máy bay không người lái Sky Sword I xông vào đội hình phòng thủ của bọn họ.
Park Ik Hoon cũng cố gắng phản công, nhưng sức phản công của bọn họ rất yếu ớt.
Chưa kể bọn họ bị hỏa lực áp chế, trong rừng cây thiếu địa hình yểm trợ, mấu chốt là bọn họ chỉ mang theo súng lục để dựa vào vận may mà chống cự lại máy bay không người lái Sky Sword I.
Tuy nhiên, với lớp vỏ bọc bên ngoài của chiếc máy bay không người lái Sky Sword I, ngoại trừ những tiếng va chạm kim loại "keng keng" hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến nó.
Từ máy bay không người lái Sky Sword I cho đến tám nhân viên thực địa của Cục điều tra tình báo đặc biệt Hàn Quốc bị công kích đến chết, chỉ vỏn vẹn trong thời gian 17 giây.
Cuộc đấu súng trong rừng thực sự hoàn toàn khác với phim và phim truyền hình!
Trong phim điện ảnh và phim truyền hình, tỷ lệ bắn trúng trong rừng rất thấp, cây cối cũng có thể được sử dụng làm nơi ẩn náu, tuy nhiên!
Thực chiến trong rừng hoàn toàn không phải như vậy.
Vũ khí mà máy bay không người lái Sky Sword I mang theo là một khẩu súng trường tấn công do nước Nga tùy chỉnh, vượt xa khẩu AK-47 nổi tiếng một thời về hiệu suất.
Lấy AK-47 làm ví dụ, nếu ở khoảng cách 100 mét, sức mạnh của nó có thể xuyên thủng tấm ván dày 400 mm, vậy nên khi đối mặt với máy bay không người lái Sky Sword I có sức uy hiếp mạnh mẽ hơn, bọn họ làm sao có thể sử dụng thân cây làm vật che chắn được chứ?
Thật hài hước!
Chính vì điều này mà tám nhân viên thực địa của Cục điều tra tình báo đặc biệt Hàn Quốc đã hoàn toàn bị giết sạch chỉ trong 17 giây.
"Khi nào thì hai nhóm nhân viên thực địa có thể tới nơi?" Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán nhìn vào kết quả trận chiến trên bức tường màn hình và hỏi.
Khuê Mộc Lang lập tức trả lời: "Dự kiến sẽ đến sau 12 phút"
"Tất Nguyệt Ô, theo dõi chặt chẽ tình hình tại hiện trường và nghiêm cấm bất kỳ ai đến gần." Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán ra lệnh.
"Đã nhận" Tất Nguyệt Ô lập tức trả lời.
Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán lại cầm máy tính bảng lên, chỉnh sửa thông tin sao chép trên máy tính bảng, sau đó gửi cho An Lương thông qua phần mềm liên lạc bí mật của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa.
Hạ Quốc, Đế Đô.
Trong khu biệt thự, An Lương dẫn Triệu Uyển Hề thoát khỏi trò chơi liên minh. Sau khi hai người tắm rửa thay quần áo xong, Triệu Uyển Hề liền rúc vào trong vòng tay của An Lương.
An Lương cầm điện thoại lên, kiểm tra thông tin do Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán. Đọc xong thông tin, An Lương cười nói: "Chúng ta đã tóm được một Hoàng Kỳ ngàn năm"
"Hả?" Triệu Uyển Hề khó hiểu.
An Lương nói ngắn gọn toàn bộ, sau đó nói đùa: "Hàn Quốc không hổ danh là cường quốc vũ trụ. Hoàn toàn không coi trọng chúng ta, quả là tự sa mình vào lưới!"
Triệu Uyển Hề cũng nói đùa: "Cách làm của Hàn Quốc luôn khiến người khác phải kinh ngạc!"
"Xét cho cùng, nó là một quốc gia do tổ chức độc quyền kiểm soát. Õ một quốc gia như vậy, ít nhiều cũng có vấn đề" An Lương thở dài nói.
Tình hình ở Hàn Quốc thực sự tồi tệ!
Lấy một ví dụ đơn giản nhất, Hàn Quốc có quyền tự do báo chí, nhưng không phải vì Hàn Quốc có đủ tự do, mà bởi vì tổ chức độc qyền kiểm soát Hàn Quốc một cách vô đạo đức và không quan tâm đến các bản tin thời sự.
Tóm lại: Bất kể điều gì xảy ra với Hàn Quốc, tổ chức độc quyền đứng sau hậu trường đều có thể giải quyết vấn để!
Đây chính là Hàn Quốc do tổ chức độc quyền kiểm soát!
Tám nhân viên thực địa từ Cục điều tra tình báo đặc biệt Hàn Quốc đã bị phục kích tại hiện trường, hai đội nhân viên thực địa từ Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa đã đến, bọn họ đang tiến hành khắc phục hậu quả.
Để che đậy cuộc tấn công vào các nhân viên thực địa của Cục điều tra tình báo đặc biệt Hàn Quốc, các nhân viên thực địa của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa đang triển khai "Dung dịch Piranha".
Dung dịch Piranha là một dung dịch siêu oxy hóa, được trộn với axit sulfuric đậm đặc và hydrogen peroxide, có thể hòa tan hầu hết các chất hữu cơ.
Khoảng 10 phút sau, các nhân viên thực địa của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa đã chuẩn bị xong dung dịch Piranha, sau đó đổ dung dịch Piranha lên tám nhân viên thực địa của Cục điều tra tình báo đặc biệt Hàn Quốc, dung hóa bọn họ thông qua dung dịch Piranha.
Sức mạnh của dung dịch Piranha rất mạnh, khi tiếp xúc với chất hữu cơ, nó bắt đầu phản ứng dữ dội, như thể nước đang sôi, trong vòng chưa đầy 10 phút, hiện trường chỉ còn lại một số vật dụng kim loại như súng và nút kim loại.
Đối với phần còn lại của chất hữu cơ, cho dù đó là quần áo, hay bất cứ thứ gì, tất cả đều biến mất không dấu vết.
Chương 3496: Lòng tham của con người!Các nhân viên thực địa của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa đã ngụy trang hiện trường bằng đất và lá cây, đồng thời thu thập tất cả các đồ vật kim loại còn lại trước khi rời khỏi hiện trường.
Bọn họ cũng cẩn thận lái ba chiếc xe bị Cục điều tra tình báo đặc biệt Hàn Quốc bỏ rơi trước đó rời khỏi, tránh để lại bất kỳ manh mối nào.
Dưới sự điều hành của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa, tám nhân viên thực địa của Cục điều tra tình báo đặc biệt Hàn Quốc đã trực tiếp biến mất, thậm chí còn không biết vị trí cụ thể của vụ mất tích.
Khi Cục điều tra tình báo đặc biệt Hàn Quốc đã lên đường, Suzuki Kanaya của Cục điều tra tình báo Nhật Bản đã đến sân bay quốc tế New Delhi thành công.
Giống như nhóm Leopard đoán, Suzuki Kanaya đã thực sự sao chép cách thức làm việc. Cục điều tra tình báo Nhật Bản đã đặt một quả bom tại sân bay quốc tế New Delhi và bí mật thông báo cho chính quyền Ấn Độ.
Kể cả nhóm Leopard đã khóa chặt tình hình của nhóm ba người Suzuki Kanaya, thì Cục điều tra tình báo nước Mỹ cũng không còn cách nào khác khi các nhà chức trách Ấn Độ phong tỏa sân bay quốc tế New Delhi.
Không!
Trên thực tế, Cục điều tra tình báo nước Mỹ có thể lựa chọn hợp tác với Cục điều tra tình báo Ấn Độ, hoặc bọn họ có thể chọn bán đứng Cục điều tra tình báo Nhật Bản, khiến Suzuki Kanaya không còn nơi nào để chạy.
Nhưng bản chất con người vốn tham lam!
Cục điều tra tình báo nước Mỹ không muốn chia sẻ lợi ích hoặc Cục điều tra tình báo nước Mỹ cảm thấy rằng bọn họ có thể hưởng lợi một mình, vì vậy Suzuki Kanaya lại tiếp tục may mắn thoát nạn.
Suzuki Kanaya rời sân bay quốc tế New Delhi đang hỗn loạn với nụ cười tự tin vì mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của anh ta.
Suzuki Kanaya là một con cáo già, anh ta đã tính toán mọi khả năng về mọi mặt.
Ví dụ, việc sao chép kế hoạch của Cục điều tra tình báo nước Mỹ tại sân bay quốc tế Sillabang, gây ra sự hỗn loạn tại sân bay quốc tế New Delhi, khiến Cục điều tra tình báo nước Mỹ không thể ngăn chặn anh ta.
Vì dụ thêm là Cục điều tra tình báo nước Mỹ không nỡ hợp tác với Cục điều tra tình báo Ấn Độ.
Tất cả những chuyện này đều đã được Suzuki Kanaya tính toán rõ ràng, cho nên Suzuki Kanaya mới có thể chạy thoát.
Sau khi Suzuki Kanaya rời khỏi sân bay quốc tế New Delhi, anh ta không trực tiếp đến đại sứ quán Nhật Bản, vì Suzuki Kanaya cũng tính toán được Cục điều tra tình báo nước Mỹ chắc chắn sẽ phục kích anh ta khi anh ta đến gần Đại sứ quán Nhật Bản.
Tình hình thực tế quả thật là như vậy!
Cục điều tra tình báo nước Mỹ quả thực đã giăng lưới vây quanh đại sứ quán Nhật Bản, chỉ cần Suzuki Kanaya đến đại sứ quán Nhật Bản thì nhất định sẽ sa vào lưới.
Tuy nhiên, Suzuki Kanaya một lần nữa dự đoán được sự nguy hiểm.
Suzuki Kanaya và Akagi Naruri, cũng như Shimozonomura, tách ra và ẩn mình ở New Delhi, nhằm giảm nguy cơ bị lộ. Bây giờ bọn họ chỉ cần tiếp tục ẩn nấp ở New Delhi là bọn họ gần như an toàn.
Bởi vì Suzuki Kanaya có một kế hoạch bí mật chọn con đường, cách thức tấn công mà không ai nghĩ tới.
Chừng nào Nakamura Toshihiko trở lại Cục điều tra tình báo Nhật Bản cùng với phần đầu của Hoàng Kỳ ngàn năm, và Cục điều tra tình báo Nhật Bản thông báo về vấn đề này, Cục điều tra tình báo nước Mỹ sẽ không theo dõi bọn họ nữa.
Vì vậy, bây giờ bọn họ chỉ cần ẩn nấp và kiên nhẫn chờ đợi kế hoạch chọn con đường, cách thức tấn công mà không ai nghĩ tới thành công.
"Mong rằng Nakamura sẽ gặp nhiều may mắn hơn!" Suzuki Kanaya thở dài nói.
Trên thực tế, vận may của Nakamura Toshihiko quả thực rất tốt!
Bởi vì kế hoạch bí mật chọn con đường, cách thức tấn công mà không ai nghĩ tới diễn ra rất suôn sẻ.
Nakamura Toshihiko thông thạo tiếng Hạ Quốc, trước khi tham gia hoạt động ở Sillabang, Nakamura Toshihiko thậm chí còn chuẩn bị hộ chiếu giả của Hạ Quốc. Sau khi thực hiện hoạch bí mật chọn con đường, cách thức tấn công mà không ai nghĩ tới, Nakamura Toshihiko đã lấy thân phận là người Hạ Quốc để nhập cảnh vào nước Myanmar, sau đó từ Myanmar đáp chuyến bay thẳng đến Nhật Bản.
Tất cả mọi thứ đều không gặp phải bất kỳ sự nghi ngờ nào!
Nakamura Toshihiko thậm chí đã vào Nhật Bản thông qua danh tính giả là người Hạ Quốc, và vẫn chưa bị Cục Quản lý Xuất nhập cảnh nghi ngờ.
Sử dụng danh tính của người Hạ Quốc để vào Nhật Bản cũng là vì mục đích an toàn, Nakamura Toshihiko lo lắng Cục điều tra tình báo nước Mỹ sẽ gài bẫy ở Nhật Bản.
Nước Mỹ đã triển khai rất nhiều quyền lực ở Nhật Bản, không chỉ là sức mạnh quân sự, mà còn cả những sức mạnh tình báo khác nhau. Để tránh bị lộ danh tính, Nakamura Toshihiko đã sử dụng danh tính của người Hạ Quốc để nhập cảnh vào Nhật Bản, qua đó che đậy danh tính thật của mình.
Cách thức này có thể nói là ổn định của ổn định!
Nhưng cả Suzuki Kanaya và Nakamura Toshihiko đều không suy nghĩ tới một bất ngờ ngoài ý muốn...
Đế Đô.
Trong căn biệt thự, Triệu Uyển Hề lại bị An Lương kéo vào trò chơi liên minh, cuối cùng Triệu Uyển Hề cũng hiểu được những gì Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương nói với cô trước đó.
Gần một tiếng đồng hồ sau, hai người tắm rửa thay quần áo rồi trở về phòng ngủ, Triệu Uyển Hề đánh An Lương một cái, khịt mũi nhẹ và nói: "Khi nào thì anh mới tặng cho em một căn ở chung cư quốc tế Vân Cảnh?"
Chương 3497: Vô tình trồng liễu, liễu hóa xanh?"Hả?" An Lương sửng sốt một chút, sau đó lập tức hiểu ý của Triệu Uyển Hẻ.
"Phòng 8808 thì sao?" An Lương đáp lại.
Triệu Uyển Hề trực tiếp đồng ý: "Không thành vấn đề. Em nhớ trên đỉnh sân thượng của chung cư quốc tế Vân Cảnh có trang bị bến đậu cho mô tô bay, đúng không?"
An Lương mỉm cười trả lời: "Yên tâm, đó là bến đậu riêng của chúng ta"
"Ừ! Triệu Uyển Hề đáp lại một cách vui vẻ, và sau đó nói một cách nhõng nhẽo: "Anh thật quá đáng!"
"Anh làm gì chứ?" An Lương cố ý nói đùa.
Sau khi An Lương trêu chọc, điện thoại di động của anh rung lên và phát ra tiếng nhắc.
"Thông tin quan trọng mức độ thứ hai!"
Đây là lời nhắc báo động do An Lương thiết lập thông qua hệ thống trí tuệ nhân tạo Thiên Cơ, được chia thành ba cấp độ tùy theo mức độ quan trọng của thông tin.
Mức độ đầu tiên là thông tin đe dọa tự nhiên đến An Lương và những người có liên quan.
Mức độ thứ hai bao gồm phạm vi hơi rộng, như thông tin quan trọng và manh mối về kế hoạch hiện tại đang được thực hiện, cũng như các tình huống mà ban quản lý cấp cao của các công ty dưới trướng An Lương có thể đe dọa công ty, v.v., tất cả đều là thông tin quan trọng ở mức độ thứ hai.
Mức độ thứ 3 là một số tin cần được An Lương xử lý kịp thời nhưng không phải đặc biệt quan trọng, ví dụ một số báo cáo đầu tư, báo cáo tài chính của Công ty đầu tư An Tâm cần An Lương xử lý nhưng sẽ không được quá chặt chẽ.
An Lương trực tiếp nhấc điện thoại kiểm tra thông tin tương ứng.
Thông tin này quả nhiên đến trực tiếp từ hệ thống trí tuệ nhân tạo Thiên Cơ! I "Hệ thống Thiên Cơ: Phát hiện ra mục tiêu đặc biệt!"
"Hệ thống Thiên Cơ: Danh tính của mục tiêu đặc biệt được xác nhận là "Nakamura Toshihiko, Phòng 2, Cục Đối ngoại, Cục điều tra tình báo Nhật Bản"
"Hệ thống Thiên Cơ: Sau khi so sánh và sàng lọc thông tin mục tiêu đặc biệt, mục tiêu đặc biệt được xác định là một trong những người tham gia hoạt động Sillabang."
"Hệ thống Thiên Cơ: Đã tiếp tục khóa chặt vị trí thời gian thực của mục tiêu, tiến hành báo cáo thông tin"
An Lương nhanh chóng kiểm tra thông tin do hệ thống trí tuệ nhân tạo Thiên Cơ chủ động gửi về. Hệ thống trí tuệ nhân tạo Thiên Cơ luôn kiểm soát ba hệ thống giám sát an ninh lớn ở Thủ đô Tokyo, bây giờ không ngờ lại tình cờ phát hiện ra Nakamura Toshihiko.
Đây có phải là vô tình cắm liễu, liễu hóa xanh không?
Sau khi An Lương đọc thông tin cơ bản, anh bấm vào phần thông tin chi tiết để kiểm tra tình hình cụ thể.
Bao gồm hình ảnh của Nakamura Toshihiko trong hệ thống giám sát an ninh Sillabang, cũng như các hồ sơ trong hệ thống giám sát an ninh ở thủ đô Tokyo, Nhật Bản.
An Lương gửi một tin nhắn trực tiếp đến Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán.
'Số 0: Anh đã đọc thông tin mức độ thứ hai do hệ thống Thiên Cơ gửi về chưa?"
'Số 4: Đã kiểm tra.
'Số 4: [Dữ liệu Cục quản lý xuất nhập cảnh Nhật Bản] ' 'Số 4: Sau khi nhận được thông tin, tôi đã tìm hiểu kỹ dữ liệu của Cục quản lý xuất nhập cảnh Nhật Bản, chúng tôi đã xác nhận hồ sơ của Nakamura Toshihiko, nhưng anh ta đã sử dụng hộ chiếu Hạ Quốc để vào Nhật Bản với danh tính giả.
"Số 4: Trước tình hình này, cùng với việc Suzuki Kanaya chạy sang New Delhi bên phía Ấn Độ, chúng tôi có lý do nghi ngờ Suzuki Kanaya đã sử dụng kế hoạch bí mật chọn con đường, cách thức tấn công mà không ai nghĩ tới.
"Số 0: Có lý!
'Số 4: BOSS, chúng ta có cần ngăn cản Nakamura Toshihiko không?"
'Số 0: Không cần:
Vị trí phần đầu của Hoàng Kỳ ngàn năm do Nakamura Toshihiko đang cầm lấy chỉ bằng 1⁄4 đến 1⁄3 so với Hoàng Kỳ ngàn năm bình thường về hiệu quả, và nó không đáng để Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa ở Nhật Bản phải bỏ công sức ra.
Dù gì Nakamura Toshihiko đã chạy trốn và quay trở lại thủ đô Tokyo Nhật Bản, nếu Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa tiếp tục làm việc một cách liều lĩnh, rất có thể sẽ mắc bẫy các nhân viên thực địa trong đó.
'Số 0: Tạo một liên kết phản hồi để theo dõi thông tin vị trí của Nakamura Toshihiko trong thời gian thực, và để những kẻ côn đồ của chúng ta ra mặt.
"Số 4: Được.
Cuộc trao đổi giữa An Lương và Số 4 - Thiên Cơ Thân Toán kết thúc, Triệu Uyển Hề thản nhiên hỏi: "Có rắc rối sao?"
"Không, trái lại còn là một chuyện tốt" An Lương vừa giải thích ngắn gọn tình hình, vừa gửi một tin nhắn cho Dmitry thuộc Hạm đội Thái Bình Dương của nước Nga.
'AAA: Thông tin quan trọng Dmitry lập tức trả lời tin nhắn.
'DMT: Thông tin gì?"
'AAA: [Tình báo dự đoán về Nakamura Toshihiko và Hoàng Kỳ ngàn năm] "DMT: Chờ một chút.
Chưa đầy một phút sau, Dmitry đã nhanh chóng đọc xong thông tin, anh ta lập tức hiểu rõ kế hoạch bí mật chọn con đường, cách thức tấn công mà không ai nghĩ tới:
'DMT: Các anh không cần?"
'AAA: Trước đây chúng tôi đã nói với các anh rồi, hiệu quả của phần đầu và phần rễ của Hoàng Kỳ ngàn năm không tốt:
'DMT: Chúng tôi biết, nhưng cho dù nó chỉ có khoảng một phần tư đến một phần ba tác dụng của dược liệu, tính ra là 18,3 gram, thì ít nhất nó có thể có giá trị gần 10 ức Hạ Quốc tệ?"
Trên thực tế còn hơn thế nữa!
Vì An Lương đã phát triển viên Đan Sâm kỳ tích thông qua Hoàng Kỳ ngàn năm, viên Đan Sâm kỳ tích đã phóng đại giá trị của Hoàng Kỳ ngàn năm, nhưng những người khác không biết điều đó.
Chương 3498: Vận may? Phía sau hậu trường?Nhưng An Lương thực sự không muốn tham gia vào cuộc chiến.
Suy cho cùng, việc Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa tự mình ra mặt có thể dễ dàng dẫn đến một loạt các vấn đề tiếp theo, chẳng hạn như thương vong không đáng có của nhân viên thực địa, cộng thêm việc bọn họ có thể tiếp tục bán nó cho một kẻ thuận nước giong thuyền như nước Nga đây, dại gì lại không là thế?
'AAA: Chúng tôi không cần, các anh có cần không?"
'DMT: Cảm ơn ông chủ khen thưởng 'DMT: Chúng tôi chắc chắn cần rồi!
'DMT: Ông chủ có thông tinh gì không?"
'AAA: [Liên kết: Thông tin vị trí thời gian thực Nakamura Toshihikoƒ 'AAA: Chúng tôi đã theo dõi thông tin vị trí của đối phương trong thời gian thực. Theo phân tích của chúng tôi, mục tiêu chuẩn bị quay trở lại Cục điều tra tình báo Nhật Bản, vì vậy các anh nên di chuyển nhanh hơn.
'DMT: Cảm ơn ông chủ rất nhiều An Lương đã gửi thông tin vị trí thời gian thực của Nakamura Toshihiko cho Dmitry, tương đương với việc đưa cơm vào miệng, còn đòi hỏi gì nữa?
'DMT: Yên tâm, chúng tôi có những kẻ ẩn nấp ở trạng thái ngủ đông khá sâu trong thủ đô Tokyo Nhật Bản, lập tức có thể kích hoạt bọn họ ngay.
'DMT: Cảm ơn ông chủ về phần thưởng, chúng tôi đi làm việc một chút"
Dmitry vội vàng bắt đầu chuẩn bị việc cướp Hoàng Kỳ ngàn năm trong tay Nakamura Toshihiko. Anh ta hoàn toàn không quan tâm ảnh hưởng sau đó của hành động cướp này. Dù gì giữa nước Nga và Nhật Bản, nước Nga luôn có thể đè chết Nhật Bản.
Cho nên cướp là xong!
Thủ đô Tokyo, Nhật Bản.
Nakamura Toshihiko bắt taxi trở lại Cục điều tra tình báo Nhật Bản, khoảng cách càng gần, trái tim đang treo lơ lửng của Nakamura Toshihiko từ từ điều chỉnh lại.
Tuy nhiên, Nakamura Toshihiko không biết rằng chiếc taxi anh ta đang đi đã bị đánh dấu hoàn toàn bởi hệ thống giám sát an ninh đường bội! Khi chỉ còn cách Cục điều tra tình báo Nhật Bản gần 5 km, Vitaly, một nhân viên ẩn nấp sâu ở trạng thái ngủ đông của Kohlberg - nước Nga, đã theo dõi vị trí của anh ta và lên kế hoạch đánh chặn anh ta.
Tuy nhiên, khi Vitaly đang tìm cách làm thế nào để chặn Nakamura Toshihiko, một chiếc ô tô tư nhân vượt đèn đỏ và tông vào chiếc taxi nơi Nakamura Toshihiko đang ngồi, buộc Nakamura Toshihiko phải dừng lại.
Đây không phải là một vụ tai nạn giao thông ngoài ý muốn!
Thực chất đây là một vụ tai nạn giao thông do hệ thống trí tuệ nhân tạo Thiên Cơ tạo ra theo lệnh của An Lương. Đây cũng là kết quả học tập mới nhất của hệ thống trí tuệ nhân tạo Thiên Cơ!
Sau khi Vitaly phát hiện ra chiếc taxi mà Nakamura Toshihiko đang ngồi bị "tai nạn giao thông", anh ta khá bất ngờ, nhưng làm sao anh ta có thể bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy?
Vitaly lao đến hiện trường vụ tai nạn giao thông như một người dân hăng hái, giả vờ cứu Nakamura Toshihiko nhưng thực chất là dùng tay trái ấn vào gáy Nakamura, dùng tay phải đẩy lên trán Nakamura thật mạnh.
"Rắc"
Một tiếng xương vang lên khe khẽ.
Vitaly đã giết Nakamura Toshihiko bằng cách bắt chước vụ va chạm xe hơi khiến đốt sống cổ của đối phương bị gãy, và sau đó nhanh chóng tìm thấy phần đầu của Hoàng Kỳ ngàn năm trong túi quần bên trái của Nakamura Toshihiko.
Sau khi tìm thấy mục tiêu nhiệm vụ, Vitaly lợi dụng sự hỗn loạn tại hiện trường và lặng lẽ rời đi. Toàn bộ quá trình diễn ra chưa đây 2 phút, trong khung cảnh hỗn loạn, hành động của Vitaly không thu hút được sự chú ý đặc biệt của bất kỳ ai.
Không!
Vẫn còn một tình huống đặc biệt cần quan tâm, đó là thông qua hệ thống giám sát an đường bộ của thủ đô Tokyo Nhật Bản có thể kiểm tra toàn bộ lộ trình của tổ chức Vạn Sự Thắng Ý tại hiện trường, và cũng có thể kiểm tra được An Lương thông qua hệ thống trí tuệ nhân tạo Thiên Cơ.
'Số 0: Xóa các lịch sử giám sát an toàn có liên quan, bao gồm tất cả các hồ sơ lái xe của nhân viên ẩn nấp sâu trong trạng thái ngủ đông Kohlberg ở nước Nga trong hệ thống giám sát an ninh đường bộ"
"Số 4: Đã nhận.
Mặc dù hành động của Vitaly tại hiện trường vụ án không gây được sự chú ý, nhưng sự tồn tại của Vitaly chắc chắn có thể được tìm thấy khi Cục điều tra tình báo Nhật Bản điều tra thông qua hệ thống giám sát an toàn đường bộ sau đó.
Vì vậy, An Lương đã chỉ thị cho Số 4 xóa hoàn toàn các lịch sử này.
Bằng cách này, ngay cả khi Cục điều tra tình báo Nhật Bản phát hiện ra vấn đề với hệ thống giám sát an toàn đường bộ, hồ sơ đã bị xóa, hoàn toàn không thể điều tra được tình hình cụ thể.
Vài phút sau, An Lương nhận được cuộc gọi từ Dmitry, anh vuốt màn hình để trả lời.
"Nếu anh chỉ gọi để báo tin tốt, anh nên kiểm tra thời gian bên này của chúng tôi" An Lương nhắc nhở.
Dmitry nhanh chóng xin lỗi: "Xin lỗi xin lỗi, tôi quên mất chuyện chênh lệch múi giờ giữa hai bên, hành động của chúng tôi đã thành công. Vận may của chúng tôi thật tốt, trong lúc đang theo đuôi mục tiêu thì mục tiêu xảy ra tai nạn xe!"
Dmitry giải thích tình hình chi tiết.
An Lương cũng không tiết lộ rằng mình đã âm thầm giúp đỡ chuyện này, vì nhiệm vụ của hệ thống trí tuệ nhân tạo Thiên Cơ ở thủ đô Tokyo là giết Thân vương Nijikoshi!
Mới đầu, khi Thân vương Nijikoshi thuê một nhà toán học nhắm vào An Lương, ngay cả khi chính nhà toán học này có mâu thuẫn với An Lương, An Lương cũng không tha thứ cho Thái tử Nijikoshi.
Chỉ là cách thức của Thân vương Nijikoshi khôn khéo hơn một chút, An Lương chỉ có thể dùng những phương tiện tinh vi hơn để nhắm vào Thân vương Nijikoshi, nhằm tránh để lại chứng cứ.
Chương 3499: Vận may? Phía sau hậu trường? (2)"Xin chúc mừng!" An Lương chúc mừng Dmitry trước, sau đó nói đùa thêm: "Các anh có bao nhiêu lực lượng ở thủ đô Tokyo Nhật Bản vậy, làm thế nào các anh có thể hoàn thành nó nhanh chóng như vậy?"
"Hê hê!" Dmitry mỉm cười mà không trả lời câu hỏi này: "Khi nào thì kế hoạch trồng cây nông nghiệp ở nước ngoài của anh được thực hiện? Việc phân chia lợi ích cho phía chúng tôi đã được lên kế hoạch xong, chúng tôi có thể tham gia vào kế hoạch của anh bất cứ lúc nào"
Nước Nga rất quan tâm đến kế hoạch cơ sở trồng cây nông nghiệp ở nước ngoài, bởi vì thông qua kế hoạch cơ sở trồng cây nông nghiệp ở nước ngoài, nước Nga không chỉ có được lợi ích kinh tế tốt mà còn thiết lập tình hình địa phương ổn định thông qua kế hoạch cơ sở trồng cây nông nghiệp ở nước ngoài.
Ví dụ, nếu trung tâm hậu cần hải quân của nước Nga ở Sudan được xây dựng, nếu một cơ sở trồng trọt tương ứng được xây dựng, thì quyền kiểm soát của nước Nga đối với Sudan sẽ được cải thiện đáng kể!
Theo cách tương tự, các nhóm lợi ích đứng về phía An Lương cũng có thể kiểm soát tình hình địa phương thông qua kế hoạch trồng cây nông nghiệp ở nước ngoài, và thậm chí tiến hành thêm kế hoạch xây dựng trung tâm hậu cần tương tự như nước Nga.
Do đó, cho dù đó là nước Nga, An Lương, hay các nhóm lợi ích do An Lương thống nhất, tất cả đều đang xúc tiến kế hoạch trồng cây nông nghiệp ở nước ngoài.
"Chờ thêm một chút, bên chúng tôi làm xong công tác chuẩn bị thì sẽ thông báo cho các anh" An Lương đáp lại.
"Hiểu rồi" Dmitry trả lời: "Vậy thì tôi sẽ không làm phiền việc nghỉ ngơi của anh, ngủ ngon"
"Được" An Lương đáp lại.
Khi hai bên kết thúc cuộc gọi, Triệu Uyển Hề cảm nhận được sự rục rịch của An Lương, cô ngăn cản không chút do dự: "Không được!"
"Vậy ra em cũng là một người yếu ớt với sức chiến đấu chỉ bằng năm thôi sao?" An Lương nói đùa.
"Hừ!" Triệu Uyển Hề hờn dỗi.
Nói cho cùng, An Lương là chiến binh tài năng kép, lực chiến mạnh mẽ, một người mới chơi như Triệu Uyển Hề cũng không chịu nổi!
Ngày hôm sau.
Gần 9 giờ sáng, điện thoại di động của An Lương vang lên, cùng nhau đánh thức An Lương và Triệu Uyển Hề. An Lương ngáp một cái, cầm di động ra kiểm tra, không ngờ là cuộc gọi từ Hoàng Quốc Tường.
"Có chuyện gì vậy?" Sau khi bắt máy lên, An Lương hỏi trước.
"Cậu đã ăn cắp phần của Nhật Bản?" Hoàng Quốc Tường hỏi thẳng vào vấn đề.
"Cái quái gì vậy?" An Lương phàn nàn: "Đâu phải các anh không biết Hoàng Kỳ ngàn năm cần phải bỏ đầu chặt đuôi."
Hoàng Quốc Tường cười hê hê: "Chúng tôi biết mà, cho nên mới gọi điện cho cậu."
"Ù?" An Lương khó hiểu: "Chuyện là sao?"
"Theo thông tin chúng tôi thu được, Cục điều tra tình báo Nhật Bản dự định đổ tội chuyện này lên đầu cậu. Vậy ra thật sự không phải là cậu?" Hoàng Quốc Tường tò mò hỏi.
"Bị điên chắc?" An Lương phàn nàn: "Dựa vào cái gì mà đổ lên đầu tôi?"
"Hẳn là cho rằng cậu là người khả nghi nhất?" Hoàng Quốc Tưởng nói đùa.
.. An Lương cứng họng.
Vậy cũng được ư?
"Không cần bằng chứng?" An Lương đáp lại.
"Bọn họ đâu phải xét xử cậu, cần gì bằng chứng?" Hoàng Quốc Tưởng lại chế nhạo.
"Có thể!" An Lương hừ hừ nói: "Cố ý làm người ta thấy ghê tởm, đúng không?"
"Gần giống vậy!" Hoàng Quốc Tường trả lời khẳng định.
Cục điều tra tình báo Nhật Bản thực sự không có manh mối gì về vụ đánh phủ đầu Nakamura Toshihiko, vì vậy Cục điều tra tình báo Nhật Bản đã trực tiếp đổ tội cho Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa.
Bởi vì không có manh mối như thế này, quả thực giống như cách làm của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa.
Theo quan điểm của Cục điều tra tình báo Nhật Bản, Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa có khả năng làm việc như vậy, và đã nhiều lần làm việc như vậy.
Do đó, Cục điều tra tình báo Nhật Bản đương nhiên cho rằng Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa đứng sau hậu trường. Trên thực tế, Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa thực sự không phải là thủ phạm!
Mặc dù nhiệm vụ cuối cùng được thực hiện bởi Vitaly Gelayev, một kẻ ẩn nấp ngủ đông từ Kohlberg, nước Nga, nhưng Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa đã đứng sau hành động đánh chặn này.
Kohlberg của nước Nga chỉ là một tên côn đồi!
Công việc tình báo ban đầu, tiếp tục theo dõi, và một "tai nạn giao thông" có vẻ may mắn.
Tất cả đều được kiểm soát bởi Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa ở phía sau hậu trường.
Vậy thì Cục điều tra tình báo Nhật Bản cũng coi như đánh bừa mà trúng?
"Theo thông tin mà chúng tôi nhận được, Nhật Bản cũng đã đưa ra một thông điệp và sẽ nhắm vào cậu." Hoàng Quốc Tường nói thêm.
"Bọn họ làm sao nhắm vào chúng tôi được?" An Lương chế nhạo.
Thành thật mà nói, An Lương không phải là xem thường Cục điều tra tình báo Nhật Bản, nhưng khoảng cách giữa Cục điều tra tình báo Nhật Bản và Cục điều tra tình báo nước Mỹ có chút rõ ràng.
Nếu nói Cục điều tra tình báo nước Mỹ muốn nhắm vào Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa, An Lương sẽ có phần căng thẳng. Nhưng Cục điều tra tình báo Nhật Bản?
Là kiểu cá thối tôm nát gì đấy?
Cục điều tra tình báo Nhật Bản thực sự có tác dụng răn đe nhất định với lợi thế địa phương của nó trong lãnh thổ Nhật Bản.
Nhưng nếu bọn họ ngạo mạn nói rằng bọn họ muốn nhắm vào Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa, vậy thì bọn họ sẽ nhắm vào như thế nào?
Đến Hạ Quốc?
Hay đến khu vực Đông Nam Á?
Dù là đến Hạ Quốc hay đến Đông Nam Á, Cục điều tra tình báo Nhật Bản luôn có mặt để vận chuyển đồ ăn.
Chương 3500: Gánh tội sao?"Vẫn là chuyện của nước Úc." Hoàng Quốc Tường cho biết câu trả lời của Cục điều tra tình báo Nhật Bản.
"..." An Lương có chút không nói nên lời.
"Nhật Bản cũng tham gia vào chuyện mồ kim loại Lithium của Công ty Terryson?" An Lương gắt gỏng nói: "Chuyện này không bàn về võ và đạo."
"Thực lực của cậu rất mạnh. Theo tình hình của Cục điều tra tình báo Nhật Bản, trừ khi cậu tiến vào lãnh thổ Nhật Bản và đối đầu trực diện với chúng, nếu không chúng thực sự không biết phải nhắm vào cậu như thế nào" Hoàng Quốc Tường nói với một chút cảm khái.
Đường đường là một cục điều tra tình báo uy nghiêm của một quốc gia, không ngờ lại không thể làm gì được Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa, chuyện như thế này quả thật khiến Hoàng Quốc Tường cảm thấy cảm khái không ngớt.
"Nhưng mà yên tâm đi, một khi nước Mỹ và Nhật Bản nhắm vào mỏ kim loại Lithium của Công ty Terryson, chúng tôi sẽ gánh áp lực giúp cậu" Hoàng Quốc Tường giải thích thêm.
"Suy cho cùng, vấn đề này không đơn giản là nhằm vào cậu. Nói theo tầng lớp sâu hơn, lần này là bài kiểm tra của nước Mỹ đối với chúng ta, nhằm nhắm vào việc bố trí năng lượng mới của chúng ta" Hoàng Quốc Tưởng thở dài nói.
Để tránh sự độc quyền và hạn chế của nước Mỹ trong lĩnh vực năng lượng dầu mỏ, Hạ Quốc đã đầu tư kinh phí và nhân tài khổng lồ vào lĩnh vực pin năng lượng mới.
Sau hơn 20 năm tập trung phát triển, Hạ Quốc đã đi đầu trên thế giới trong lĩnh vực năng lượng mới của pin lithium, và đã xây dựng một giải pháp dự phòng khác ngoài năng lượng dầu mỏ bằng cách dựa vào năng lượng mới của pin lithium.
Lần này, nước Mỹ đang nhắm đến Công ty Terryson, ngoài việc nhắm vào Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai, bọn họ còn nhắm vào ngành năng lượng mới của Hạ Quốc, và thậm chí là tương lai của toàn bộ Hạ Quốc.
"E là anh cũng đâu có cách nào tốt hơn, đúng không?" An Lương hỏi ngược lại.
Hoàng Quốc Tưởng không bác bỏ, suy cho cùng thì Công Terryson ở nước Úc, và nếu tai nạn thực sự xảy ra, nó sẽ nằm ngoài khả năng của anh ta.
"Chúng tôi chỉ có thể cố gắng tìm cách giải quyết vấn để" Hoàng Quốc Tường thở dài: "Hiện tại, với sự phát triển của ngành công nghiệp quặng lithium và sự cải tiến liên tục của công nghệ khai thác, nguồn tài nguyên hồ muối quặng lithium trong nước của 21% chúng ta cũng có thể được sử dụng một cách hiệu quả.
"Nếu nước Mỹ, nước Úc, và Nhật Bản hợp lực để gây áp lực lên chúng ta, chúng ta sẽ đảm bảo nguồn cung cấp kim loại lithium cho Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai." Hoàng Quốc Tưởng hứa hẹn.
"Cảm ơn." An Lương cảm ơn.
Hoàng Quốc Tường không biết về pin nhôm-ion, vì vậy cam kết của anh ta thực sự đáng được cảm ơn.
Trong Deep Web, một kênh giao tiếp bí mật được tạo ra.
Trong kênh giao tiếp bí mật được tạo ra, chỉ có ba người dùng, cụ thể là ba tên mã "J? "BE" và "..." đại diện cho "Cục điều tra tình báo Nhật Bảm"..."Cục điều tra tình báo nước Mỹ"..."Cục điều tra tình báo bí mật nước Úc".
Mặc dù ba cơ quan tình báo biết danh tính của nhau, bọn họ vẫn sử dụng mật danh trên các kênh liên lạc bí mật tạm thời để tránh tai nạn ngoài ý muốn.
'J: Phần Hoàng Kỳ ngàn năm của chúng tôi đã bị cướp đi, chắc các anh cũng biết rồi phải không?"
'K: Các anh có chắc là Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa làm không?"
'J: Không chắc chắn 100%.
'J: Nhưng cách làm của vụ việc này rất giống với Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa.
'J: Khi chúng tôi điều tra tiếp, chúng tôi thấy rằng tất cả các hồ sơ giám sát an ninh đã bị xóa hoàn toàn, không có bất kỳ manh mối nào.
'J: Phong cách của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa là xóa mọi dấu vết.
'J: Thứ hai, chúng tôi cũng không thể xác định được Nakamura Toshihiko đã bị lộ như thế nào.
'J: Chúng tôi nghi ngờ rằng Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa đã theo dõi Nakamura Toshihiko.
'BE: Bên phía chúng tôi cũng có một tin xấu.
'BE: Park Ik Hoon của Cục điều tra tình báo đặc biệt Hàn Quốc đã biến mất ở Myanmar:
"BE: Có vẻ như sự thâm nhập của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa ở Myanmar đã vượt quá mong đợi của chúng tôi.
'BE: Về những gì J đã nói, chúng tôi đoán rằng Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa đứng sau hậu trường, nhưng kẻ thi hành có khả năng là nước Nga.
'BE: Nước Nga và Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa rất thân thiết, bọn họ đã hợp tác không chỉ một lần.
'J: @BE Chúng ta có thể đoàn kết chống lại Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa "BE: Kế hoạch của anh là gì? !
'J: Chúng tôi nhận thấy rằng Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa đã thâm nhập sâu vào Hàn Quốc. Chúng tôi dự định dẫn họa về Đông, để Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa và Cục điều tra tình báo đặc biệt Hàn Quốc đối đầu với nhau trong Hàn Quốc.
'J: Lần này, sự biến mất của Park Ik Hoon từ Cục điều tra tình báo đặc biệt Hàn Quốc ở Myanmar là một ngòi nổ rất tốt, và chúng tôi sẽ đích thân trao ngòi nổ này cho bọn họ.
'J]: @BE Nếu anh có bằng chứng, thì Cục điều tra tình báo đặc biệt Hàn Quốc chắc chắn sẽ tin vào thông tin mà chúng ta cung cân:
'BE: Chúng tôi có thể cung cấp cho anh bằng chứng, 'K: Chúng tôi cũng có thể giúp.
'J: Cảm ơn.
"BE: @K Tình hình của Công ty khai thác Terryson đã được điều tra rõ ràng chưa?"
'K: Trước mắt đang gặp phải rắc rối:
'K: Các biện pháp an toàn của mồ kim loại Lithium của Công ty Terryson rất tốt, vượt xa các tiêu chuẩn của các công ty khai thác khác ở nước tôi.
'K: Công ty Terryson cũng đối xử với nhân viên rất tốt. Cho dù đó là tiền lương, bảo hiểm y tế hay các phúc lợi khác nhau, tất cả đều vượt xa các công ty khai thác địa phương của chúng tôi:
'K: Nếu chúng tôi nhắm vào Công ty Terryson, e là sẽ tạo ra áp lực dư luận.
Chương 3501: Chiến thuật xấu xa!'BE: Vậy thì hãy tìm cách hãm hại Công ty Terrysonf 'K: Dạo này, chúng tôi đã kiểm tra Công ty Terryson rất nhiều lần, và tìm thấy một số lý do không đáng kể để yêu cầu Công ty Terryson ngừng sản xuất, Công ty Terryson cũng đã ngừng sản xuất và sửa chữa theo yêu cầu của chúng tôi:
'K: Nhưng Công ty Terryson cũng đang tích cực tự cứu mình.
Bọn họ đã đăng rất nhiều thông tin trên Internet và mạng xã hội ở đất nước chúng tôi, cho thấy rằng chúng tôi đang cố tình tìm kiếm điều gì đó. Hiện tại, nó đã khơi dậy sự cảnh giác của khá nhiều các doanh nghiệp tài trợ vốn nước ngoài.
'K: Ngoài ra, trong nội bộ của chúng tôi cũng xuất hiện nhiều tiếng nói khác nhau, vì vậy bây giờ tôi không biết làm thế nào để hãm hại Công ty Terryson.
"BE: Hãy để khí than khiến Công ty Terryson nổ tung!
'K: Công ty Terryson có một hệ thống giám sát an toàn, và trong toàn bộ khu vực khai thác, ngoại trừ căn tin cách khu vực khai thác 1 km, không có đường ống dẫn khí đốt ở các khu vực khác Sau khi Công ty Terryson được tiếp quản bởi Tập đoàn năng lượng mới Thiên Kỳ của Hạ Quốc, bọn họ đã cải thiện môi trường sản xuất của Công ty Terryson, bởi vì Tập đoàn năng lượng mới Thiên Kỳ cũng biết rằng mọi người đều đang phải cuối đầu vì lệ thuộc vào người khác.
Vì vậy nên bọn họ cố gắng tạo ra ít lỗi.
Chính vì sự thận trọng của Tập đoàn năng lượng mới Thiên Kỳ mà nước Úc không thể nhắm một cách trắng trợn và vô lý vào mỏ lithium kim loại của Công ty Terryson.
'J: Có cách nào gây ra tai nạn an toàn trong hầm mỏ không?"
J: Ví dụ, mỏ bị sập? ' 1J: Hay là một vụ tai nạn gây thương vong?"
"BE: Đó là một đề xuất tốt.
"K: Trừ khi chúng tôi tìm cách cố tình tạo ra tai nạn để hãm hại bọn họ, bằng không, theo các biện pháp an toàn bên phía Công ty Terryson, tôi e rằng chuyện như vậy không thể xảy ra:
'K: Công ty Terryson đã không có bất kỳ tai nạn nào kể từ năm 201:
2'BE: Chúng tôi có thể cung cấp cho anh một tên lửa dưới lòng đất, và các anh có thể tự vận hành nó.
'K: Vậy thì bây giờ chúng ta hãy khiến cho Công ty Terryson ngưng sản xuất thêm lần nữa, sau đó sử dụng tên lửa dưới lòng đất tạo ra vụ nổ cho xưởng của bọn họ, và lấy đó làm cái cớ để ngừng sản xuất trong một thời gian dài:
"BE: Không chỉ dừng sản xuất trong thời gian dài, mà còn để bọn họ đối xử tốt với nhân viên và đảm bảo tính mạng của nhân viên trong thời gian ngừng hoạt động Trong trường hợp ngừng hoạt động, nếu nhân viên vẫn được đối xử tốt, áp lực tài chính đối với Tập đoàn năng lượng mới Thiên Kỳ ở hậu trường sẽ rất lớn.
Một khi sự việc như vậy thực sự xảy ra, khả năng lớn nhất là Tập đoàn năng lượng mới Thiên Kỳ buộc phải bán mỏ lithium kim loại của Công ty Terryson, tránh để Công ty Terryson thối nát trong tay và tiếp tục hút máu.
Đây là chiến thuật độc ác được thiết kế bởi Cục điều tra tình báo nước Mỹ!
Cục điều tra tình báo nước Mỹ không chỉ muốn Công ty Terryson ngừng sản xuất, mà còn muốn ngắt kết nối hoàn toàn Công ty Terryson, công ty khai thác lithium lớn nhất thế giới, khỏi Hạ Quốc!
Ấn Độ, New Delhi.
Suzuki Kanaya nhìn thông tin do Cục điều tra tình báo Nhật Bản gửi đến, khi nhìn thấy thông tin Nakamura Toshihiko đã chết, sắc mặt của anh ta có chút xấu xí.
Suzuki Kanaya thấp giọng nguyền rủa.
Tuy nhiên Suzuki Kanaya cũng thở phào nhẹ nhõm trong lòng, tuy rằng Nakamura Toshihiko không hoàn thành nhiệm vụ, nhưng sau khi tin tức về việc Nakamura Toshihiko nhiệm vụ thất bại, tình huống nguy hiểm của Suzuki Kanaya có thể được giảm bớt một phần nào đó.
Sau khi tin tức về vụ tai nạn của Nakamura Toshihiko được truyền đi, các cơ quan tình báo khác đương nhiên sẽ phân tích kế hoạch chọn con đường, cách thức tấn công mà không ai nghĩ tới của Suzuki Kanaya.
Thật tiếc khi kết quả này không như Suzuki Kanaya mong muốn.
Hạ Quốc, Đế Đô.
Vào buổi tối ngày thứ hai của tháng Giêng, An Lương đang kiểm tra kế hoạch cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài thì nhận được cuộc gọi từ Triệu Uyển Hề.
"Anh vẫn đang ở phòng trà Không Sơn?" Triệu Uyển Hề chủ động hỏi.
"..." An Lương đáp lại.
"Em đang ở cùng với nhóm của Trần Tư Vũ. Tối nay chúng ta đi ăn lẩu thịt cừu, được chứ?" Triệu Uyển Hề đã chủ động đưa ra lời đề nghị.
An Lương đồng ý: "Không thành vấn đề. Õ Không Sơn có món lẩu thịt cừu nào ngon không?"
"Tất nhiên!" Triệu Uyển Hề trả lời với giọng khẳng định: "Bọn em đi trước đây, lát nữa qua đó nói với anh sau"
"Được chứ" An Lương đáp lại.
Sau khi hai bên kết thúc cuộc gọi, An Lương tiếp tục kiểm tra kế hoạch cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài. Kế hoạch này bao gồm kế hoạch phân chia lãi suất cho các thành viên chính thức của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, cũng như tỷ lệ đầu tư và các biện pháp an ninh.
Ngoài kế hoạch cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài do câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh đệ trình, An Lương cũng yêu cầu Nước Nga và cựu Thủ tướng Nhật Bản đệ trình các kế hoạch tương ứng.
Để tránh rắc rối về dự luật chống độc quyền, An Lương đã kéo Nước Nga và cựu Thủ tướng Nhật Bản vào kế hoạch cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài.
Đặc biệt là cựu Thủ tướng Nhật Bản, quan hệ giữa ông ta và An Lương rất phức tạp, nhưng quan hệ giữa bọn họ chắc chắn không thân thiện.
Chương 3502: Vẫn là con mèo nằm trong lòng!Trong tình huống này, An Lương lôi kéo cựu Thủ tướng Nhật Bản tham gia vào cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài, như vậy 100% có thể tránh được hạn chế của đạo luật chống độc quyền.
Mặc dù mối quan hệ giữa cựu Thủ tướng Nhật Bản và An Lương không thân thiện, nhưng nền tảng cốt lõi của kế hoạch cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài là màng thẩm thấu ngược Graphene.
Hiện tại, chỉ có Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai mới có thể sản xuất màng thẩm thấu ngược Graphene với giá rẻ, nên cho dù cựu Thủ tướng Nhật Bản có tham gia vào kế hoạch cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài thì ông ta cũng chỉ là con rối gỗ trong tay An Lương.
Quan trọng hơn, cựu Thủ tướng Nhật Bản vẫn cần phải dựa vào Hoàng Kỳ ngàn năm, mà số lượng lớn nhất của Hoàng Kỳ ngàn năm cũng do An Lương kiểm soát, cựu Thủ tướng Nhật Bản làm sao có thể chống lại An Lương?
Trong vòng chưa đây nửa tiếng đồng hồ, hai chiếc mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng đã hạ cánh xuống bến đậu hàng không của phòng trà Không Sơn, Triệu Uyển Hề và Trần Tư Vũ, cũng như Ninh Nhược Sương và Tống Thiến cũng có mặt.
Bốn cô gái cùng nhau bước vào phòng trà Không Sơn, An Lương nghe thấy động tĩnh liền nhìn sang, liếc nhìn Triệu Uyển Hể, rồi lại nhìn Tống Thiến, thản nhiên hỏi: "Nhanh vậy."
"Bọn em đã bay qua đây" Triệu Uyển Hề chủ động đáp lại.
Trần Tư Vũ đến bên cạnh An Lương, cô ấy nhìn lướt qua nội dung hiển thị trên máy tính bảng rồi thản nhiên hỏi: "Cái này là cái gì?"
An Lương không có ý định che giấu: "Bọn anh có kế hoạch xây dựng cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài."
"Hả?" Trần Tư Vũ bối rối: "Nước chúng ta chẳng phải có nhiều đất canh tác có thể phát triển được mà nhỉ?"
An Lương vươn tay ôm Trần Tư Vũ rồi để cô ngồi vào lòng mình, con mèo Đế Đô này cũng thích ngồi trong lòng của An Lương. Cô hơi đỏ mặt ngượng ngùng, nhưng trong lòng lại thấy rất ấm áp.
Bởi vì Trần Tư Vũ biết An Lương muốn biểu đạt điều gì, cho dù Triệu Uyển Hề ở trước mặt, An Lương cũng sẽ không ưu ái người này hơn người kia.
Vì vậy, An Lương đã hào phóng ôm Trần Tư Vũ vào lòng.
"Bọn anh thiết lập các cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài. Thực tế, nó có ý nghĩa khác. Ví dụ, bọn anh có thể kiểm soát tiếng nói địa phương thông qua các cơ sở trồng trọt nông nghiệp, và thậm chí còn tiến xa hơn." An Lương giải thích đơn giản.
Trần Tư Vũ nhõng nhẽo: "Ôi trời, mấy chuyện này phức tạp quá, chúng ta vẫn nên bàn về chuyện lát nữa ăn lầu thịt cừu đi"
An Lương bóp khuôn mặt tròn của Trần Tư Vũ, sau đó nhìn Triệu Uyển Hề: "Lát nữa chúng ta đi ăn ở đâu?"
"Đỉnh núi Không Sơn, Không Linh Các, món lầu cừu nấu bằng nồi đồng đỏ được truyền hơn 100 năm, vẫn giữ được phong cách truyền thống nhất của Đế Đô xưa" Triệu Uyển Hề giải thích.
An Lương nhướng mày hỏi: "Cái kiểu chấm tương mè?"
"Không Linh Các cũng tiến bộ theo thời đại. Bọn họ còn có đĩa nhúng giống phong cách Thịnh Khánh của anh" Triệu Uyển Hề đáp.
"Vậy thì tốt" An Lương không thích chấm tương mè cho lắm, anh thích sự kết hợp của dầu mè, tỏi băm, hành lá và rau mùi thái nhỏ.
An Lương liếc nhìn thời gian, bây giờ đã gần 7 giờ, anh cất máy tính bảng đi, sau đó nói: "Bây giờ chúng ta xuất phát thôi"
Triệu Uyển Hề nói thêm: "Chúng ta hãy đi bộ lên đó, nhiều nhất là 10 phút"
"Không thành vấn để!" An Lương đồng ý.
Dưới sự dẫn dắt của Triệu Uyển Hề, mọi người cùng nhau đi lên Không Sơn, nói Không Sơn là núi, nhưng trên thực tế tổng độ cao chỉ có không đến 50 m, là kiểu núi chỉ để vui chơi.
Trên đường, An Lương chủ động đi bên cạnh Tống Thiến, Tống Thiến không dám nhìn An Lương, cúi đầu bước đi.
"Gần đây em bận xong chưa?" An Lương thản nhiên hỏi.
Trước đây, Tống Thiến trước đây đã được chọn làm người tuyên truyền của Học viên âm nhạc Quốc gia, chịu trách nhiệm tổ chức các buổi học piano mở ở nhiều trường tiểu học và trung học.
Tống Thiến khẽ gật đầu, cô ấy trả lời bằng một giọng trầm: "Đã xong hết rồi. Thật ra chỉ là thay phiên mở một tiết âm nhạc cho các trường tiểu học mà thôi, rất đơn giản.
Chuyện này thực sự rất đơn giản, và cũng là một điều tốt cho Tống Thiến. Bởi vì tài năng piano của Tống Thiến kém nổi trội hơn Trần Tư Vũ, cho nên Trần Tư Vũ có thể tham gia cuộc thi piano quốc tế, nhưng cơ hội trong tương lai của Tống Thiến là có lẽ sẽ trở thành một giáo viên dạy piano.
Do đó, việc Tống Thiến được chọn làm người tuyên truyền viên của Học viên âm nhạc Quốc gia cũng là một điều đáng mừng, ít nhất cô ấy cũng có chút kinh nghiệm làm giáo viên dạy piano.
"Em đã tìm được hạt giống tốt nào chưa?" An Lương thản nhiên hỏi.
Tống Thiến lắc đầu: "Làm sao có nhiều hạt giống tốt như vậy?"
"Mặc dù em đã tìm thấy một vài đứa trẻ chơi piano giỏi, nhưng tất cả chúng đều bị ép học thuộc lòng và khả năng cao là trong tương lai chúng sẽ không thể vào học viện của bọn em." Tống Thiến nói thêm.
Trần Tư Vũ đứng bên cạnh, cô đồng ý: "Học viện bọn em mỗi năm tuyển sinh rất ít, mỗi học sinh đều là thiên tài âm nhạc. Nếu không có năng khiếu, nhất định không thể vào học viện của bọn em.
Ninh Nhược Sương đứng ở một bên yên lặng lắng nghe, tính tình tương đối trầm mặc.
Triệu Uyển Hề thở dài nói: "Thực ra em cũng biết chơi piano, hơn nữa cũng có kỹ thuật khá tốt trong những người chuyên nghiệp. Tuy nhiên em đã bị loại trực tiếp trong lần đi tham gia cuộc thi ở học viện của Tư Vũ và Thiến Thiến."
Chương 3503: Sự giúp đỡ thông minh và đức độ!"Vậy thì chắc em đàn còn tệ hơn cả anh!" An Lương giễu cợt nói.
Triệu Uyển Hề nghiêng đầu: "Anh cũng biết sao?"
"Anh là cao thủ!" An Lương mỉm cười trả lời: "Trình độ của anh có thê tùy tiện giả là sinh viên của Học viên âm nhạc Quốc gia"
Tống Thiến và Ninh Nhược Sương không thể không mỉm cười.
Trần Tư Vũ khịt mũi nhẹ nhàng: "Trình độ của anh vẫn còn kém hơn một chút, Thiến Thiến cũng có thể giết anh chỉ trong một bài!"
"Đâu tệ đến vậy chứ?" An Lương hơi xấu hổ.
Trần Tư Vũ suy nghĩ một cách nghiêm túc, sau đó gật đầu và nói: "Thật ra phải nói là rất tệ. Anh chỉ có một bài là đàn tốt thôi, những bài khác... không nên nói thì hơn!"
Bài hát mà An Lương chơi tốt đương nhiên là bài "Our Love" ca khúc của anh ấy và Trần Tư Vũ.
Triệu Uyển Hề mỉm cười nói tiếp: "Vậy chúng ta có thời gian thì thử một chút?"
"Không thành vấn đề!" An Lương không chút do dự đồng ý, anh không thể thắng nổi hai người chuyên nghiệp, nhưng lẽ nào anh lại không thắng được Triệu Uyển Hề, một người không chuyên nghiệp?
Triệu Uyển Hề lại nhìn Ninh Nhược Sương, cô ấy chủ động tìm một chủ đề và nói: "Sương Sương, em thường tập yoga vào buổi tối, phải không?"
Ninh Nhược Sương gật đầu khẳng định: "Vâng, nếu không có đại sư An ở Đế Đô, em thường tập yoga vào buổi tối"
"Vậy sau này chị sẽ tập yoga với em, có gì xin em chỉ giáo chị nhiều hơn, nhé?" Triệu Uyển Hề hỏi.
Đương nhiên, Ninh Nhược Sương hiểu rõ Triệu Uyển Hề đang chủ động thể hiện lòng tốt của mìn. Bằng không, nếu Triệu Uyển Hề muốn học yoga, cô ấy không thể tìm được một giáo viên yoga sao?
Thật là một câu chuyện hài hước!
An Lương nghe vậy, trong lòng càng ngày càng hài lòng. Triệu Uyển Hề quả thực quá thông minh, biết cân bằng quan hệ giữa liên minh hậu cung, chủ động thu phục đồng minh.
Nếu như Triệu Uyển Hề chỉ biết tranh giành sự yêu thương và ghen tuông, An Lương thật sự rất đau đầu.
May mắn thay, Triệu Uyển Hề là một phụ nữ thông minh, và cô ấy cân bằng mối quan hệ của liên minh hậu cung rất tốt.
Ví dụ, đối với bữa tối này, Triệu Uyển Hề đã rất tinh tế mời cả Tống Thiến, và khi An Lương đang trò chuyện với Tống Thiến, Triệu Uyển Hề lại chăm sóc cho Ninh Nhược Sương, tránh cho Ninh Nhược Sương cảm giác mình bị ghẻ lạnh.s Phải nói rằng Triệu Uyển Hề quả thật là một sự trợ giúp thông minh và đức độ!
Khi cả nhóm đến Không Linh Các trên đỉnh núi Không Sơn, An Lương và Triệu Uyển Hề đi ở cuối, anh trầm giọng nói: "Cảm ơn."
Triệu Uyển Hề mỉm cười và lắc đầu: "Đây là lựa chọn của riêng em. Vì đó là lựa chọn của chính em, nên em sẽ cố gắng làm tốt hơn nữa."
Trong Không Linh Các, nhóm năm người của An Lương được nhân viên phục vụ dẫn đến một căn phòng. Trong phòng ăn có một chiếc bàn tròn. Khi bọn họ ngồi xuống, Triệu Uyển Hề ngồi bên trái An Lương, Trần Tư Vũ ngồi bên phải An Lương, Ninh Nhược Sương ở bên phải của Trần Tư Vũ, Tống Thiến đương nhiên ở bên trái của Triệu Uyển Hề.
Cách ngồi thế này cũng phản ánh tình hình cơ bản của liên minh hậu cung, nhưng An Lương không có ý định xen vào. Từ lâu anh đã nói rằng bản thân phải cố gắng giữ mọi thứ thật công bằng, nhưng mối quan hệ của liên minh hậu cung thì phải do liên minh hậu cung quyết định.
"Uyển Hề, trước đây em đã từng đến quán này rồi nhỉ?" An Lương thản nhiên hỏi.
Triệu Uyển Hề gật đầu khẳng định: "Em đến rất nhiều lần, lẩu thịt cừu của Không Linh Các toàn bộ đều rất tươi mới, không phải là kiểu thịt đông lạnh"
"Ngoài ra, thịt cừu của bọn họ đều được tẩm muối, khẩu vị rất ngon." Triệu Uyển Hề nói thêm.
Khi Triệu Uyển Hề đang giới thiệu, An Lương quét mã trên điện thoại di động để gọi món, anh chỉ nhìn lướt qua thực đơn trên điện thoại di động, sau đó đưa điện thoại di động cho Triệu Uyển Hẻ.
Triệu Uyển Hề cũng lịch sự cầm lấy điện thoại di động gọi đồ ăn.
Trước tiên, cô gọi hai món, sau đó đưa điện thoại di động cho Trần Tư Vũ đang ngồi bên phải An Lương.
Đây cũng là sự khôn khéo của Triệu Uyển Hề, dù chỉ là một việc nhỏ như gọi đồ ăn, cô ấy cũng rất quan tâm đến cảm xúc của người khác.
Trong phòng ăn của Không Linh Các, Triệu Uyển Hề cẩn thận đưa điện thoại di động của An Lương cho Trần Tư Vũ.
"Tư Vũ, em xem thử muốn ăn cái gì" Triệu Uyển Hề ra hiệu cho Trần Tư Vũ gọi món.
Trần Tư Vũ cầm lấy điện thoại không từ chối, cô đã biết tình hình của An Lương từ lâu. Cô cũng biết Triệu Uyển Hề từ lâu, khi An Lương không ở Đế Đô, bọn họ và Triệu Uyển Hề thường gặp nhau ăn tối, và từ lâu họ đã quen với việc tự chọn những món ăn yêu thích.
Sau khi Trần Tư Vũ gọi món cô ấy thích, cô ấy đưa điện thoại di động cho Ninh Nhược Sương, để Ninh Nhược Sương chọn món cô ấy thích, cuối cùng là đưa điện thoại di động cho Tống Thiến gọi món, nhằm chăm sóc được cảm giác của từng người.
Khi điện thoại của An Lương được trả lại cho Triệu Uyển Hề, cô ấy kiểm tra những món đã gọi, cuối cùng lại gọi thêm hai món nữa, cô ấy nhìn An Lương nói đùa: "Có cần em gọi giúp Hải Dương phần eo cừu nướng không?"
An Lương nhướng mày nhìn Triệu Uyển Hề, giễu cợt nói: "Một kẻ yếu đuối như em không đủ tư cách khiêu khích!"
"Hừ!" Triệu Uyển Hề khịt mũi, cô ấy nhìn Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương: "Hai em không giúp chị sao?"
Trần Tư Vũ trả lời trước: "Nếu là chuyện khác, bọn em nhất định sẽ cùng nhau giúp đỡ chị, nhưng... chị Uyển Hề, chị tự cầu phúc đi!"
Ninh Nhược Sương đồng ý: "Em không được."
Sau câu trả lời của Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương, cả ba lại nhìn nhau, rồi cùng nhìn Tống Thiến.
Chương 3504: Có phải An Lương nghiện rồi không?Tống Thiến đột nhiên không biết gì hết: "Mọi người nhìn em làm gì?"
Cả ba lại nhìn An Lương.
"Làm gì vậy?" An Lương cố ý đáp lại bằng giọng hằn học: "Nhìn anh lần nữa, anh ăn sạch các em đấy!"
Triệu Uyển Hề, Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương cùng cười.
Tống Thiến dường như đã nghĩ tới chuyện gì đó, mặt của cô ấy đột ngột đỏ bừng.
Gần 9 giờ tối, An Lương và nhóm của anh cuối cùng cũng kết thúc bữa tối. Món lẩu thịt cừu trong Không Linh Các không kích hoạt phần thưởng ẩm thực của hệ thống Nhân Sinh Người Thắng. An Lương thích món lẩu thịt cừu theo phong cách Thịnh Khánh hơn.
Triệu Uyển Hề hỏi trước: "Thiến Thiến, tối nay em về đâu?"
Tống Thiến mặt đột nhiên đồ bừng lại: "Em... em... muốn trở lại trường học, ngày mai còn phải viết báo cáo tuyên truyền."
"Là vậy sao..." Triệu Uyển Hề suy tư một chút, nhìn An Lương hỏi, "Anh đưa Thiến Thiến về nhé?"
An Lương mỉm cười gật đầu: "Không thành vấn đề."
Mọi người đi bộ xuống núi Không Sơn và quay trở về phòng trà, sau đó ngồi lên mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng ở phòng trà để về nhà. An Lương và Tống Thiến cùng nhau ngồi lên mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng. Tống Thiến ngồi phía sau An Lương, cô ôm An Lương một cách thận trọng.
An Lương có thể cảm nhận được cảm giác thận trọng của Tống Thiến, anh thở dài nói: "Anh tưởng rằng em đã tìm được bản thân của quá khứ"
Cơ thể Tống Thiến cứng lại.
An Lương nói như thở dài: "Thật ra anh rất thích em của quá khứ, là kiểu người nhiệt tình dám yêu dám hận, tính tình sôi nổi, chứ không phải là người thân trọng giống em của bây giờ."
"Nếu em thấy hối hận, nếu em cảm thấy không phù hợp, thật ra anh có thể chấp nhận" An Lương nói thêm.
Tống Thiến nhanh chóng phủ nhận: "Không, không. Chỉ là em...
chỉ là..."
"Chỉ cái gì?" An Lương hỏi.
Tống Thiến khẽ thở dài: "Chỉ là hiện tại anh quá ưu tú, em... em thì quá bình thường. Em cảm thấy bản thân không xứng với anh"
"Đồ ngốc" An Lương an ủi nói: "Em cũng rất ưu tú, chỉ là bản thân em yêu cầu hơi cao quá thôi. Hơn nữa, khuyết điểm của anh cũng nhiều, chẳng hạn như..."
"Chẳng hạn như lăng nhăng?" Tống Thiến nhanh chóng đáp lại.
"Khu, khụ!" An Lương ho khan hai tiếng: "Không phải, không có, em đừng nói linh tinh!"
"Còn không phải?" Tống Thiến hờn dỗi.
"Vậy thì em thấy Dương Quá tốt hơn, hay là anh như thế này tốt hơn?" An Lương hỏi ngược lại.
Tống Thiến do dự một lúc, cuối cùng thành thật trả lời: "Nếu em là Quách Phù, em sẽ không muốn anh là Dương Quá."
Câu trả lời này đã thể hiện được tấm lòng của Tống Thiến, bởi vì tình huống hiện tại của Tống Thiến đúng là Quách Phù.
"Chỉ cần không cảm thấy bị oan ức là được rồi." An Lương nói với giọng an ủi.
"Không oan ức, không hề oan ức chút nào cả. Dù là chị Uyển Hề, Tư Vũ và Sương Sương, mọi người đều rất hòa thuận." Tống Thiến nói một cách chắc chắn.
"Một điều nữa, trước đó chị Uyển Hề có nói, Lương Tuyết cũng rất dễ hòa đồng. Cô ấy rất hiểu chuyện và sẽ không làm bọn em khó xử" Tống Thiến nói thêm.
An Lương á khẩu, Triệu Uyển Hề còn có nói ra sự tồn tại của Lương Tuyết sao?
Không...
Rốt cuộc Triệu Uyển Hề còn nói gì nữa?
"Về Lương Tuyết..." An Lương đang định giải thích đơn giản, nhưng bị Tống Thiển trực tiếp ngăn lại.
"Chị Uyển Hề đã nói kể cho bọn em nghe về chuyện của Lương Tuyết, bọn em cũng đều có thể lý giải. Hơn nữa, đại sư An, bọn em đều nghi ngờ rằng anh có vấn đề." Tống Thiến nói đùa.
"Anh thì có vấn đề gì?" An Lương có chút khó hiểu.
"Chiều nay, bọn em đã uống trà chiều với chị Uyển Hề. Chị Uyển Hề đã đề xuất một khả năng. Có phải anh đã ăn Đông Thanh Tử và đào lông ở quê của anh không, cho nên..." Tống Thiến không nói hết.
"Chị Uyển Hề nói rằng khi có cơ hội, bọn em sẽ đưa anh đến bệnh viện để kiểm tra, để bác sĩ xem bạn có bệnh nghiện gì kỳ lạy hay không" Tống Thiến điên cuồng ám chỉ.
An Lương bất lực than thở, những người phụ nữ này thực sự nghi ngờ rằng anh từ nhỏ đã ăn đông Thanh Tử và đào lông ở Thập Lý Loan, đó chính là sự sỉ nhục lớn nhất đối với người chiến binh tài ba!
"Đúng là con gái, chơi trò chơi mà đánh không lại thì nghi ngờ hack à?" An Lương hừ hừ phản bác.
"Tóm lại em tin chị Uyển Hề và Tư Vũ, còn có cả Sương Sương cũng từng nói." Tống Thiến bày tỏ niềm tin vào các chị em của mình.
"Anh thấy anh cần phải xử lý em!" An Lương đáp lại.
"Không phải hôm nay, em không tiện lắm" Tống Thiến nói với giọng dương dương tự đắc.
Ôi trời ơi! Hóa ra là không biết sợ!
10 giờ tối, An Lương đưa Tống Thiến trở lại Học viện âm nhạc Quốc gia.
Đến cửa ký túc xá nữ, Tống Thiến chủ động ôm An Lương, cô hồi với giọng không nõ: "Ngày mai anh phải về Thiên Phủ sao?"
An Lương gật đầu khẳng định: "Ừ, bên đó còn có một số việc cần giải quyết, cộng thêm việc sắp đến cuối kỳ, anh phải trở lại trường học."
"Vậy thì anh có đến Đế Đô trong kỳ nghỉ đông không?" Tống Thiến hỏi.
"Chắc có." An Lương đáp: "Bên ngoài lạnh lắm, mau về đi, kỳ nghỉ đông gặp lại em sau."
"Được rồi" Tống Thiến miễn cưỡng đi bộ về ký túc xá.
An Lương vẫy vẫy tay, bước lên lại chiếc mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng. Anh gửi tin nhắn trong nhóm các cô gái ở Đế Đô trước.
'An Lương: Mọi người đang ở đâu.
"Triệu Uyển Hề: [Thông tin địa điểm: Chung cư quốc tế Vân Cảnh"
"Triệu Uyển Hề: Bọn em đều đang ỡ phòng 8806:
"Trần Tư Vũ: @An Lương: Đại sư An, anh về chưa, bọn em đang đợi anh đấu piano với chị Uyển Hề đây!
"Ninh Nhược Sương: Thật mong chờ!"
'An Lương: Chờ đó! Anh sắp về rồi! Đợi mà xem anh phát huy sức mạnh!
Chương 3505: Anh không thua!Sau khi An Lương cài đặt vị trí bến đậu hàng không ở trên sân thượng của chung cư quốc tế Vân Cảnh làm điểm đến trong hệ thống điều khiển bay thông minh của mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng, anh đã để hệ thống điều khiển bay thông minh tự động lái.
Trần Tư Vũ ghét tính năng lái xe tự động của hệ thống điều khiển máy bay thông minh, cô cho rằng tính năng lái xe tự động không có gì thú vị, nhưng An Lương lại thích chức năng lái xe tự động.
Chưa đây 5 phút, mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng đã đáp xuống sân thượng của chung cư quốc tế Vân Cảnh, An Lương đi thang máy lên tầng 88, dùng dấu tay mở cửa.
Trong phòng, Triệu Uyển Hề và Ninh Nhược Sương đang thưởng thức Trần Tư Vũ chơi piano, khi An Lương bước vào, bọn họ cùng nhau nhìn An Lương.
An Lương nói đùa: "Ôi trời, đang đợi anh về đó sao?"
Trần Tư Vũ trả lời: "Tất nhiên rồi! Đại sư An, anh nói sẽ chơi đàn với chị Uyển Hề. Bọn em đều rất mong chờ."
Ninh Nhược Sương đồng ý: "Bọn em vừa nghe chị Uyển Hề trình diễn, bọn em cảm thấy rất hay"
Triệu Uyển Hề trả lời dè dặt: "Trình độ của em cách quá xa so với Tư Vũ"
An Lương bước đến cây đàn piano Steinway, anh ôm Trần Tư Vũ lên, sau đó tự mình ngồi trên băng ghế chơi đàn piano: "Chúng ta chơi một ca khúc cụ thể hay là cái khác?"
Triệu Uyển Hề nhìn Trần Tư Vũ: "Tư Vũ là người phê bình, hãy để Tư Vũ quyết định"
Trần Tư Vũ trả lời một cách thản nhiên: "Bây giờ là ban đêm, vì vậy chúng ta hãy chọn ca khúc "Night Harmony" phù hợp cho phong cảnh lúc này. Ca khúc này của Liszt khá nổi tiếng. Nhịp điệu của bài hát tăng dần và trở lại từng dòng một, cảm giác nghe khác nhau cũng sẽ cảm nhận được nhịp điệu khác nhau.
Lúc biểu diễn cũng có một độ khó nhất định, tương đương với bài kiểm tra trình độ đàn"
"Hai người biết bài đó chứ?" Trần Tư Vũ nhìn An Lương và Triệu Uyển Hẻ.
Triệu Uyển Hề gật đầu: "Chị biết."
Mặc dù Triệu Uyển Hề không đậu vào Học viện âm nhạc Quốc gia, nhưng trình độ chơi đàn của Triệu Uyển Hề khá tốt, ca khúc cô ấy luyện tập cũng khá nhiều, có nền tảng vững chắc.
An Lương hơi lúng túng: "Khụ, hình như anh... không nhớ lắm!"
Nghe câu trả lời của An Lương, cho dù là Triệu Uyển Hề, Trần Tư Vũ, hay Ninh Nhược Sương, tất cả đều mỉm cười.
Trần Tư Vũ lấy máy tính bảng trên bệ nhạc xuống, sau đó nhấp vài lần, bật ra bản nhạc của "Night Harmony" và đặt lại trên bệ nhạc: "Hay là chúng ta luyện tập trước hai lần?"
An Lương trả lời với giọng phủ định: "Không cần, trình độ của anh, em vẫn chưa biết sao?"
Trần Tư Vũ không khỏi nở nụ cười lần nữa, chính vì cô biết trình độ của An Lương nên cô mới hỏi An Lương có cần luyện lại hai lần không.
Triệu Uyển Hề nói: "Vậy em trước nhé?"
Cô chơi thử một lần, để An Lương làm quen trước.
"Không thành vấn đề" An Lương không đứng dậy nhường ghế, anh nhích vị trí ra một chút, biểu thị để Triệu Uyển Hề ngồi cùng anh.
Triệu Uyển Hề hào phóng ngồi bên cạnh An Lương, cô dừng lại vài giây, sau đó bắt đầu đàn "Night Harmony".
Lúc đầu, tiết tấu của "Night Harmony" khá chậm, nhưng theo thời gian, tiết tấu càng lúc càng nhanh, giống như một cơn mưa xối xả.
Kỹ năng chơi tốc độ cao như vậy là một cơn ác mộng đối với những người mới bắt đầu. Tuy nhiên, Triệu Uyển Hề khống chế nó một cách dễ dàng!
Tuy nhiên, cơn mưa xối xả chợt lắng xuống, nhịp điệu lại chậm lại, như thể mất đi linh hồn sau cơn mưa, mọi thứ trở lại bình lặng.
Trong hơn 8 phút, Triệu Uyển Hề đã thể hiện xong một ca khúc "Night Harmony"
Khi chơi xong, cô ấy nhìn Trần Tư Vũ và hỏi: "Tư Vũ, em thấy thế nào?"
Trần Tư Vũ vỗ tay trước, sau đó khen ngợi: "Thật tuyệt vời! Chị Uyển Hề, trước đó chị giấu nghề, bây giờ mới là trình độ thật sự của chị. Rất đáng kinh ngạc!"
An Lương thở dài nói: "Quả thật rất tuyệt vời! Anh cảm thấy trình độ này cũng khá tốt"
Trần Tư Vũ tán thành: "Em cũng thấy khá tốt, ít nhất là tốt hơn đại sư An."
"Đưa ra kết luận sớm như vậy sao?" An Lương châm chọc.
"Vậy chúng ta cùng chờ xem?" Trần Tư Vũ hờn dỗi.
An Lương hít một hơi thật sâu và bắt đầu chơi "Night Harmony", trình độ của anh cũng khá tốt, mặc dù thiếu luyện tập nhưng suy cho cùng anh cũng đã đạt đến trình độ biểu diễn.
Tuy nhiên, khi tiến độ đến phần như vũ bão của "Night Harmony", An Lương cuối cùng cũng phải chịu thua vì không luyện tập được, piano quả thực thiên về tài năng, nhưng cũng cần phải luyện tập để hoàn thiện.
Khi nhịp điệu của An Lương không theo kịp, cả Trần Tư Vũ và Triệu Uyển Hề đều phát hiện ra điều đó, chỉ có Ninh Nhược Sương không biết nhiều về đàn piano, cô ấy không phát hiện ra rằng An Lương không thể theo kịp nhịp đàn.
Chờ An Lương chơi xong, Trần Tư Vũ lên tiếng trước: "Đại sư An, anh thua rồi!"
An Lương dở khóc dở cười: "Anh không thua!"
Ninh Nhược Sương là người đầu tiên đồng ý: "Em cũng nghĩ chồng em không thua!"
Trần Tư Vũ ngay lập tức đổi câu: "Ừ, chồng em chơi hay quá!"
Triệu Uyển Hề hơi ngơ ngác, khi cô còn đang ngây người, An Lương liền trực tiếp ôm cô vào lòng: "Bây giờ là ba chọi một, vậy nên anh có thua không?"
Triệu Uyển Hề cuối cùng cũng đã trốn thoát một kiếp nạn, nhưng Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương phải chịu số phận, vì đây là chung cư quốc tế Vân Cảnh.
Vào lúc nửa đêm, Trần Tư Vũ rúc trong vòng tay của An Lương, cô nhịn không được và đánh An Lương một cái.
Chương 3506: Sự khác thường của thị trường chứng khoán Mỹ?An Lương mỉm cười vuốt ve mái tóc dài mềm mại của Trần Tư Vũ, con mèo lớn ở Đế Đô lại trở nên ngoan ngoãn. Cô ngáp một hơi rồi nói: "Chồng à, em buồn ngủ quá"
"Vậy thì đi ngủ đi, để ngày mai không muộn" An Lương đáp lại.
"..." Trần Tư Vũ rúc vào người An Lương, cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau.
Mới 7 giờ sáng, đồng hồ báo thức của Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương cùng vang lên, An Lương cũng bị đồng hồ báo thức đánh thức.
Trần Tư Vũ vừa dậy vừa hỏi: "Đại sư An, hôm nay anh phải về sao?"
Con mèo Đế Đô này và cô gái lạnh lùng vẫn duy trì phong cách "Có chuyện thì chồng ơi, không có chuyện gì thì đại sư An", đó cũng là một niềm vui nhỏ giữa bọn họ.
An Lương trả lời với giọng khẳng định: "Ừ, hôm nay phải về giải quyết chuyện ở trường một chút."
"..." Trần Tư Vũ trả lời, cô cũng không cảm thấy miễn cưỡng, bởi vì An Lương cứ cách ba đến năm ngày sẽ đến Đế Đô.
Ninh Nhược Sương tắm rửa xong trước, cô ấy đặt bữa sáng thông qua ứng dụng quản gia vào phòng khách, sau đó nhõng nhẽo:
"Chồng ơi, anh muốn ăn trứng trà không?"
An Lương nói đùa: "Em học hư giống Tư Vũ rồi!"
Cô gái lạnh lùng này đã học cách nhõng nhẽo giống như Trần Tư Vũ, rõ ràng là muốn ăn trứng trà, nhưng lại không muốn bóc trứng, cho nên mới nhõng nhẽo bảo An Lương bóc vỏ.
An Lương liếc mắt nhìn Ninh Nhược Sương một cách nuông chiều, sau đó cầm trứng trà lên và bóc vỏ. Đầu tiên, anh bóc một quả cho Ninh Nhược Sương, một quả khác cho Trần Tư Vũ, và một quả khác cho chính mình.
Sau bữa sáng, Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương tự mình đến trường, An Lương đã gửi một tin nhắn cho Triệu Uyển Hẻ.
'An Lương: Dậy chưa?"
"Triệu Uyển Hề: Em đã ở trường học rồi. Hôm nay anh về, đúng không?"
'An Lương: Ừ?
'An Lương: Anh về trước một chuyến, em có gì xem và giải quyết vụ kế hoạch cơ sở trồng cây nông nghiệp ở nước ngoài. Cái gì cân chuẩn bị trước thì chuẩn bị. Sau khi anh hoàn thành sản xuất màng thẩm thấu ngược Graphene thì sẽ phát triển mở rộng kế hoạch cơ sở trồng cây nông nghiệp ở nước ngoài:
"Triệu Uyển Hề: Ừ, không sao, em sẽ giải quyết tốt.
'An Lương: Vất vả cho em rồi:
"Triệu Uyển Hề: Không sao, em cũng thích giải quyết những chuyện này.
Triệu Uyển Hề bị ảnh hưởng bởi điều kiện gia đình, cô ấy rất thích giải quyết những việc này, mỗi lần xử lý những việc này, Triệu Uyển Hề sẽ có cảm giác thỏa mãn.
Cũng giống như việc Trần Tư Vũ theo đuổi vinh danh trong lĩnh vực piano, Ninh Nhược Sương hy vọng sẽ được đứng trên sân khấu quốc gia. Mỗi người đều có ước mơ và sở thích của mình.
Sở thích của Triệu Uyển Hề là giải quyết những việc này.
Suy cho cùng, Triệu Uyển Hề có sở thích như vậy từ khi còn nhỏ là chuyện bình thường.
Sân bay quốc tế Đế Đô.
Thân máy bay của chiếc Gulfstream G650ER nhẹ nhàng bay lên không trung, An Lương trở về Thiên Phủ bằng máy bay riêng.
Trên đường trở về, An Lương nhận được một tin nhắn từ Phạm Bình.
"Phạm Bình: Tổng giám đốc An, bây giờ tổng giám đốc có thời gian không? Chúng tôi đã phát hiện ra tình hình bất thường trên thị trường chứng khoán Mỹ:
Có điều bất thường trên thị trường chứng khoán Mỹ?
'An Lương: Tình huống bất thường gì vậy?"
'Phạm Bình: Trên thị trường chứng khoán Mỹ, lĩnh vực năng lượng mới từng rơi xuống đáy hiện đang tái xuất hiện.
"Phạm Bình: Ví dụ như Tesla, giá cổ phiếu của bọn họ đã trở lại mức gần 30 đô la Mỹ, và gần đây nó đã tăng hơn 30%.
"Phạm Bình: Ngoài ra, cổ phiếu có thể giao dịch của Tesla cũng rất kỳ lạ, một số tổ chức liên tục hít cổ phiếu đang lưu hành của Tesla.
'Phạm Bình: Ngoại trừ Tesla, giá cổ phiếu của tất cả các công ty liên quan đến năng lượng mới đều tăng ở các mức độ khác nhau.
'Phạm Bình: Tình huống này không bình thường!
"Phạm Bình: Chúng tôi đã điều tra tin tức và những câu chuyện phiếm trong lĩnh vực năng lượng mới trên khắp thế giới, và chúng tôi không tìm thấy điều gì bất thường, nhưng chúng tôi đoán chắc chắn là có vấn để!"
Nhìn tin nhắn do Phạm Bình gửi đến, An Lương hít một hơi thật sâu. Gần đây có quá nhiều việc xảy ra, anh phải tìm ra bước đột phá trong công nghệ pin nhôm-ion, đồng thời phải giải quyết vấn đề của Hoàng Kỳ ngàn năm ở Ấn Độ, và anh phải giải quyết kế hoạch cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài, còn phải trở về Thiên Phủ.
Vì vậy An Lương đã lướt qua một vài vấn đề nhỏ.
Đó chính là nước Mỹ đang nhắm vào Công ty khai thác Terryson, đồng thời cũng đang gặt hái được nhiều lợi ích thông qua lĩnh vực năng lượng mới trên thị trường vốn.
Một khi nước Mỹ nắm quyền kiểm soát Công ty khai thác Terryson, đó sẽ là một tin rất xấu đối với Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai.
Mặc dù Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai đã dự trữ đủ tài nguyên kim loại lithium trong hai năm, nhưng hai năm sau thì sao?
Ngay cả khi tài nguyên kim loại lithium ở Hạ Quốc được ưu tiên cung cấp cho Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai, thì tài nguyên quặng lithium của Hạ Quốc cũng có hạn.
Trong hoàn cảnh hạn chế như vậy, năng lực sản xuất của Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai sẽ không thể nào mở rộng, hoặc thậm chí còn bị nén lại.
Một khi năng lực sản xuất của Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai bị nén lại, điều đó có nghĩa là khả năng mở rộng của pin Graphene sẽ bị hạn chế, và pin lithium-ion vẫn sẽ có chỗ đứng.
Thị trường vốn thích những câu chuyện như vậy. Chừng nào vẫn còn thị trường cho pin lithium-ion, các công ty trong lĩnh vực năng lượng mới sẽ có những câu chuyện để vẽ, và giá cổ phiếu của các công ty năng lượng mới do Tesla dẫn đầu tự nhiên sẽ tăng!
Chương 3507: Phong thái của tiền bạc!Sau khi An Lương suy nghĩ về nguyên nhân và hậu quả, anh lập tức trả lời Phạm Bình.
'An Lương: Quả thực có vấn đề!
'An Lương: Nước Mỹ đang thống nhất các đồng minh để nhắm mục tiêu vào ngành năng lượng mới ở Hạ Quốc của chúng ta.
Bước đầu tiên là nhắm mục tiêu vào Công ty khai thác Terryson, công ty có mỏ Lithium lớn nhất thế giới:
'An Lương: Một khi nước Mỹ lấy được Công ty khai thác Terryson, các công ty năng lượng mới ở Hạ Quốc của chúng ta sẽ bị giáng một đòn vào đầu. Nước Mỹ chắc chắn sẽ hạn chế sản xuất quặng lithium, và thậm chí cấm bán cho Hạ Quốc:
Phạm Bình tất nhiên biết về Công ty khai thác Terryson, anh ta biết rõ chỉ cần Công ty khai thác Terryson xảy ra một vụ tai nạn sẽ gây ra một loạt phản ứng dây chuyền.
"Phạm Bình: Chúng ta nên làm gì bây giờ?"
'Phạm Bình: Chúng ta theo dõi những tổ chức của Nước Mỹ đó không?"
Ý của Phạm Bình chính là cùng nhau húp một chén canh.
An Lương suy nghĩ một hồi mới trả lời tin nhắn.
'An Lương: Được, húp một chén canh cũng không tệ.
Húp một chén canh?
Nói đùa thôi!
An Lương cũng có những kế hoạch của riêng mình.
Hiện tại, Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa vẫn đang tìm kiếm đột phá về pin nhôm-ion ở Ấn Độ.
Vì nhôm kim loại là nguyên tố phong phú thứ ba trong vỏ Trái Đất, bên cạnh ôxy và silic, nó chiếm 8,3% vỏ Trái Đất, trong khi hàm lượng của liti chỉ là 0,0065% và hàm lượng của nhôm gấp gần 1,300 lần của liti.
Và độ khó khai thác của cả hai là hoàn toàn khác nhau, rất dễ khai thác quặng nhôm, chi phí rất thấp và công nghệ rất thuần thục.
Nếu Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa thực sự có được công nghệ tương ứng của pin nhôm-ion, chỉ từ chi phí nguyên liệu mà nói, pin lithium-ion có thể bị loại bỏ hoàn toàn.
Cho nên bây giờ An Lương định sẽ húp một chén canh trước, đợi sau khi xác định được tình hình tiếp theo, anh mới hùng hổ ăn một miếng thịt.
'An Lương: Toàn lực gia nhập vào cuộc tranh giành này, cố gắng gặt được nhiều lợi ích cho chúng ta một chút.
"Phạm Bình: Đã hiểu:
Sau cuộc trao đổi giữa An Lương và Phạm Bình, anh đã bấm vào nhóm bí mật của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh.
'An Lương: @Mọi người: Có ai ở đó không?"
'Hồ Tiểu Ngư: Có, có, có!
"Hồ Tiểu Ngư: Em là người trực nhóm chăm chỉ!
'Lý Tồn Viễn: Thổi bong bóng, đang trên lớp:
"Vân Hải Dương: [Hình lớp học] "Vần Hải Dương: Tôi cũng ở trong lớp.
"Tiền Tiểu Cương: [Bản đồ phòng thí nghiệm] "Tiền Tiểu Cương: Tôi đang làm biếng, đang thực hiện một dự án nghiên cứu, sẵn tiện kiếm điểm.
'Lâm Nghị Lực: @An Lương: An Lương, có chuyện gì không?"
'Diệp Tường Tự: Ngồi lại chờ tin vui 'Chu Vinh Hoa: Có phải là vấn đề của kế hoạch cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài?"
'An Lương: Có muốn kiếm chút tiền tiêu vặt không?"
'Lý Minh Phi: Tôi muốn!
'Chu Vinh Hoa: Chắc chắn 'Diệp Tường Tự: Tất nhiên, bây giờ tôi quá nghèo, gần đây tôi đang nhờ đến sự cứu trợ của Nghị Lực:
'Lâm Nghị Lực:... ' 'Lâm Nghị Lực: @Diệp Tường Tự: Anh trai cậu nợ tôi 200,000, cậu có thể trả giúp không?"
'Diệp Tường Tự: Tôi không có tiền:
'Diệp Tường Tự: Oan có đầu, nợ có chủ. Nghị Lực, tôi không giúp anh ấy trả tiền đâu:
"An Lương: @Diệp Tưởng Tự: Chuyện gì vậy?"
'An Lương: Anh Tường Tự khổ như vậy sao?"
Diệp Tường Tự khổ sở đến mức không có nổi 200,000?
'Lâm Nghị Lực: Gia đình anh ấy không cho anh ấy tiền, sợ anh ấy học hư. Suy cho cùng, Tường Tự vẫn là..."
'Diệp Tường Tự: Tôi sai rồi, Nghị Lực. Anh là anh ruột của tôi, cầu xin anh tích đức cho cái miệng đi!
An Lương đột nhiên nhớ ra điểm thể chất thuần khiết của Diệp Tường Tự vẫn là 100 điểm, điều này rất hiếm trong toàn bộ giới Đế Đô.
'Lý Tồn Viễn: @Diệp Tường Tự: Tường Tự, tôi đề nghị anh vay tiền từ Hải Dương, một người rộng lượng và hào phóng. Dù sao thì Hải Dương cũng đến đúng lúc. Anh em gặp khó khăn, Hải Dương không thể thấy chết mà không cứu.
"Tiền Tiểu Cương: Đúng vậy! Hải Dương hào phóng nhất!
Trước kia Vân Hải Dương có tiếng là con gà trống ở Đế Đô, cậu ta đã làm rất nhiều chuyện khiến người ta dỗ khóc dở cười, đi hỏi vay tiền Vân Hải Dương là chuyện hoàn toàn không thể nào.
"Vân Hải Dương: Hai người anh em, hai người lại đang bêu rếu tôi!
'Vân Hải Dương: @Diệp Tường Tự: Tường Tự, nếu tiền eo hẹp, tôi có thể giúp.
Vân Hải Dương hiện tại quả thực rất hào phóng, dù sao Vân Hải Dương cũng có tiền trong tay.
Như có câu nói, có tiền trong tay, lòng không hoảng sợ!
Khí chất của một người đàn ông được quyết định bởi độ dày của ví tiền. Khi có tiền, khí chất của anh ta thật phi thường!
Đây chính là: Một xu đánh bại anh hùng hảo hán. Suy cho cùng, không có tiền thì rộng lượng kiểu gì?
Đương nhiên chỉ có tính toán chỉ li.
Đây cũng là lý do tại sao người nghèo lại so đo từng tý, còn người giàu thường có nhân cách tốt hơn. Trong mắt người nghèo, những việc lớn chỉ là vấn đề tiền bạc trong mắt người giàu.
Tiền bạc mang đến một tầm nhìn và phong thái hoàn toàn khác.
'An Lương: Vấn đề hỗ trợ Tường Tự tạm thời gác qua một bên, trước tiên hãy nói về chuyện chính:
'An Lương: Công ty đầu tư An Tâm đã tìm thấy một tin tốt lành về việc kiếm tiền tiêu vặt. Nếu mọi người đều quan tâm, chúng ta hãy cùng nhau kiếm tiền tiêu vặt:
"Diệp Tường Tự: Hay quát 'Diệp Tường Tự: Tổng vốn đầu tư lần này là bao nhiêu, mỗi người chúng ta có thể phân bổ bao nhiêu?"
Trước đây, khi Công ty đầu tư An Tâm đưa ra lợi ích, thường đều sẽ dựa vào tổng số phần đầu tư và cả của cá nhân để phân chia, giao số tiền đó cho Công ty đầu tư An Tâm vận hành, để tránh đấu đá lẫn nhau.
Nhưng lần này An Lương sẽ thay đổi cách làm của mình!
Chương 3508: Rủi ro? Tối thiểu!Trước đây, Công ty đầu tư An Tâm đã từng thực hiện một dự án cho thị trường chứng khoán Mỹ, vì yêu cầu huy động vốn cần tính bảo mật cao và nhất quán, các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh được yêu cầu giao vốn của bọn họ cho Công ty đầu tư An Tâm để xử lý.
Trên thị trường chứng khoán, nếu không thể thống nhất điều hành được nguồn vốn và sự vào bán ra, thì rất dễ xảy ra các tình huống bất ngờ. Nhất là khi bán ra, nếu tạo ra hiện tượng giẫm đạp thì để thua lỗ.
Tuy nhiên, lần này mọi thứ đã khác.
Lần này là kế hoạch dài hạn của nước Mỹ nhằm kìm hãm nền tảng cơ bản trong ngành năng lượng mới của Hạ Quốc, các hoạt động tài chính trên thị trường chứng khoán Mỹ chỉ là lợi nhuận ngẫu nhiên.
An Lương hiển nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội thu lợi như vậy.
'An Lương: @Mọi người: Không có giới hạn cho tổng số vốn đầu tư lần này và không giới hạn mức đầu tư của tất cả các thành viên chính thức.
"Diệp Tường Tự: ? ? ?
'Lâm Nghị Lực: Cái quái gì vậy?
'Lý Tồn Viễn: Lần này chơi nhiều như vậy sao?"
"Tiền Tiểu Cương: Mục tiêu là gì?"
"Vân Hải Dương: Tôi sẽ bắt đầu gây quỹ ngay lập tức.
"Hồ Tiểu Ngư: Tôi muốn một con cá mập lớn và một con cá mập đặc biệt!
"Triệu Uyển Hề: Có phải tình hình bên phía nước Úc không?"
'Diệp Tường Tự: Uyển Hề biết chuyện nội bộ sao?"
'Chu Vinh Hoa: @Diệp Tường Tự: Ứo mừng bạn trở lại Trái đất, bạn đã chậm hơn một năm so với giờ Trái đất:
"Diệp Tường Tự: Em gái ngốc của tôi!
Thực ra Diệp Tường Tự biết Triệu Uyển Hề và An Lương là có quan hệ tình cảm, nhưng Diệp Tường Tự không nghĩ An Lương sẽ nói với Triệu Uyển Hề những chuyện này, dù gì Diệp Tường Tự cũng biết An Lương còn có những cô bạn gái khác.
Theo quan điểm của Diệp Tường Tự, An Lương và Triệu Uyển Hề ở bên nhau đa phần vì cân bằng lợi ích, An Lương cần xuất thân của gia đình Triệu Uyển Hẻ, và Triệu Uyển Hề cần tài nguyên của An Lương.
Cả hai bên đều là sự kết hợp của các lợi ích.
Dựa vào mối quan hệ như vậy, Diệp Tường Tự đương nhiên nghĩ rằng An Lương sẽ có sự dè dặt đối với Triệu Uyển Hề. Cuối cùng, ai mà ngờ rằng những suy đoán và phân tích của anh ta sai?
"Triệu Uyển Hề: Nước Mỹ đang nhắm đến Công ty khai thác Terryson ở Nước Úc. Công ty khai thác Terryson là công ty có mỏ lithium lớn nhất thế giới và được kiểm soát 100% bởi công ty ở Hạ Quốc của chúng ta. Tất cả tài nguyên quặng lithium đều được chảy về Hạ Quốc.
"Triệu Uyển Hề: Một khi Công ty khai thác Terryson bị Nước Mỹ và nước Úc cùng đàn áp, thậm chí khiến Công ty khai thác Terryson ngừng sản xuất, ngành năng lượng mới của chúng ta ở Hạ Quốc sẽ bị ảnh hưởng nặng nề.
"Triệu Uyển Hê: Đặc biệt là Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai, một khi bị thiếu hụt tài nguyên kim loại lithium, nó sẽ không còn khả năng mở rộng, và đương nhiên sẽ không thể đe dọa được đến ngành công nghiệp pin lithium hiện có:
'An Lương: Tình huống cụ thể quả thật là như vậy.
'An Lương: Dựa trên tình hình này, các tổ chức tài chính của nước Mỹ đang đẩy giá cổ phiếu của các công ty năng lượng mới trên thị trường chứng khoán Mỹ lên:
"An Lương: Vì vậy, tôi dự dịnh sẽ tham gia. Đâu tiên, cùng nhau giành cổ phiếu của doan nghiệp năng lượn mới nước Mỹ của bọn họ.
'An Lương: Lần này, chúng ta sẽ không hành động một cách thống nhất, nhưng tôi hy vọng mọi người có thể làm những gì có thể, lý trí hơn và đừng cống hiến mà không suy nghĩ 'An Lương: Ví dụ, giá cổ phiếu hiện tại của Công ty xe hơi Tesla là 28,84 đô la Mỹ, mức giá cứ mua mà không cần suy nghĩ là được 'An Lương: Một khi Nước Mỹ và nước Úc phong tỏa Công ty khai thác Terryson, giá cổ phiếu của Công ty xe hơi Tesla chắc chắn sẽ tăng vọt!
'An Lương: Ngoài Tesla, còn có GE Energy, ADM Energy và các công ty năng lượng mới khác:
"An Lương: [Danh sách các công ty năng lượng mới trên thị trường chứng khoán Mỹ] ?
'An Lương: Theo phân tích của Công ty đầu tư An Tâm, tổng định giá của 39 công ty năng lượng mới trong danh sách này dự kiến sẽ vượt quá 10 ức đô la Mỹ. Chiếc bánh này đủ lớn để nuôi sống tất cả chúng ta"
'An Lương: Nhưng 'An Lương: Mọi người phải lý trí khi đầu tư, khi chúng tôi yêu cầu mọi người bán, nhất định phải bán đi theo khuyến nghị của chúng tôi.
'An Lương: Được rồi, tình hình đại khái là như vậy, mọi người còn vấn đề gì nữa không?"
'Dương Nghị: @An Lương: An Lương, tôi có một câu hỏi.
'An Lương: Mời nói.
'Dương Nghị: Nếu chúng tôi đầu tư với nguồn vốn cực kỳ nhiều, liệu sau này khi bán đi có bị kẹt lại không?"
'An Lương: Đầu tư có rủi ro:
'An Lương: Tôi không khuyên mọi người đầu tư quá nhiều, nhưng tôi cũng không giới hạn khoản đầu tư của mọi người, vì vậy tôi chỉ có thể nói rủi ro phải do mọi người tự chịu!
'An Lương: Nói chung, rủi ro lần này gần như bằng không, vấn đề chỉ là kiếm nhiều kiếm ít mà thôi.
'An Lương: Nếu may mắn, lợi ích được nhân đôi cũng là điều cơ bản.
'An Lương: Nhưng cũng không loại trừ vấn đề rủi ro:
'Dương Nghị: Được rồi, cảm ơn An Lương:
"An Lương: Không có chỉ.
'Diệp Tường Tự: An Lương, tôi cũng có một câu hỏi. Nếu như chúng ta phải tự làm, vậy lỡ như người của chúng ta làm hại người của chúng ta thì sao?"
'An Lương: Mọi người không thể cùng nhau chia sẻ thông tin à?"
'An Lương: Mọi người có thể liên minh với nhau để lập nhóm tác chiến:
'An Lương: Cơ hội lần này, trừ phi quá tham lam, bằng không hoàn toàn không thể nào xảy ra tình trạng bị thua lỗ. Cùng lắm là kiếm được tiền ít hơn một chút mà thôi.
Với việc nước Mỹ và nước Úc chuẩn bị nhắm vào Công ty khai thác Terryson, các công ty năng lượng mới trên thị trường chứng khoán Mỹ chắc chắn sẽ cất cánh.
Chỉ cần đầu tư vào các công ty năng lượng mới trên thị trường chứng khoán Mỹ trước lệnh cấm, nhất định sẽ gặt hái được lợi ích, khác biệt ở đây là ít hay nhiều mà thôi.
Chương 3509: Niềm vui hèn mọn!Trong câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, khi An Lương giải thích hướng đầu tư của thị trường chứng khoán Mỹ, tất cả các thành viên chính thức mài dao chuẩn bị bước vào thị trường chứng khoán Mỹ.
Suy cho cùng, các thành viên chính thức của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh đều không phải là kẻ ngốc, sau lời giải thích của An Lương, mọi người đã phân tích và quyết định đầu tư vào nó.
Bây giờ các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh chỉ còn chờ đêm xuống, sau khi thị trường chứng khoán Mỹ mở cửa, bọn họ sẽ tàn sát như những con sói.
Khoảng 10 giờ 30 phút sáng, chiếc máy bay thương gia Gulfstream G650ER đã hạ cánh thuận lợi xuống sân bay quốc tế Thiên Phủ.
Sau khi An Lương hạ cánh, ba mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng với kính chắn gió gốm sứ nhôm ALON trong suốt đã có mặt và dăng đợi.
Với sự phát triển toàn diện của chuỗi ngành công nghiệp mô tô bay, các cơ sở hỗ trợ mô tô bay ở Thiên Phủ đã dần cập bến. Ví dụ, bến đậu hàng không trên nóc trung tâm Quốc Kim, bến đậu hàng không mới được bổ sung trong bãi đậu xe ngoài trời của Học viện kinh tế Thiên Phủ, và dự án giai đoạn hai của Nhà bảo hộ động vật Tinh Nhân đang được lên kế hoạch, tất cả đều được trang bị với một cổng kết nối hàng không.
Ba chiếc mô tô bay sử dụng gốm sứ nhôm ALON trong suốt đã bay từ sân bay quốc tế Thiên Phủ đến Học viện kinh tế Thiên Phủ. Trên đường đi, An Lương đã gửi một tin nhắn cho Bạch Nguyệt.
"An Lương: Bạch Nguyệt, cậu có ở trường không?"
"Bạch Nguyệt: Không.
'Bạch Nguyệt: Mình đang ở sân vận động Thiên Phủ, đang kiểm tra buổi hòa nhạc tối nay:
'Bạch Nguyệt: An Lương, cậu về rồi sao?"
'An Lương: Ừ, mình vừa tới sân bay:
'An Lương: Trưa nay đi ăn chung không?"
'Bạch Nguyệt: Được thôi!
'Bạch Nguyệt: Vẫn là căng tin số ??"
'An Lương: Cậu ở sân vận động đợi mình, mình sẽ qua đó, rồi chúng ta đi ăn.
'Bạch Nguyệt: Ừ ừ?
'Bạch Nguyệt: Được, vậy mình bận trước.
Bên trong sân vận động Thiên Phủ, Bạch Nguyệt cất điện thoại di động, cô ấy đột nhiên nở một nụ cười hạnh phúc.
Yêu cầu của Bạch Nguyệt thật sự quá thấp, cô chỉ mong thỉnh thoảng được gặp An Lương, sau đó cùng nhau ăn cơm, chỉ vậy là đã đủ đối với cô!
Mặc dù Bạch Nguyệt hiện tại khác xa với Bạch Nguyệt trước kia, nhưng khi đối mặt với An Lương, Bạch Nguyệt vẫn cảm thấy mình là một con vịt con xấu xí, cô vẫn cảm thấy mình không xứng với An Lương.
Không...
Không phải là vấn đề xứng hay không xứng...
Cho dù là có sự cố với An Lương và cái kiểu không có kết quả đó, cô cũng không đủ tư cách!
"Hội trưởng Bạch, cô xem cách bố trí như thế này được chưa?"
Một người đàn ông trung niên bước tới hỏi ý kiến của Bạch Nguyệt. Bạch Nguyệt giấu đi niềm vui thầm kín trong lòng, cô kiểm tra những điều được người đàn ông trung niên giải thích, rồi nói thêm: "Thêm một số nhân viên an ninh, đặc biệt là nhân viên an ninh kiểm tra cửa ra vào, bỏ nước đóng chai ra khỏi sản phẩm nguy hiểm, nhưng nếu mang theo bình đựng nước thì phải yêu cầu kiểm tra nghiêm ngặt, hơn nữa còn phải quét mã QR.
Một khi xảy ra sự cố thì có thể truy cứu"
"Được" Người đàn ông trung niên đáp lại.
Sau khi Bạch Nguyệt và người đàn ông trung niên thảo luận về vấn đề an ninh, cô ấy bước đến một người phụ nữ trung niên và chủ động nói chuyện.
"Chị Dương, tất cả quyền biểu diễn ca hát của các thí sinh đã được giải quyết xong chưa?"
"Đã xong, chúng ta đã có được ủy quyền tương ứng" Dương Oánh giải thích. Cô ấy là cố vấn pháp lý của Quỹ cứu hộ động vật Tinh Nhân. Trước đó Trương Tử Câm đã đặc biệt sắp xếp cô ấy để giải quyết các vấn đề liên quan đến pháp lý.
Liên quan đến buổi biểu diễn ngày đầu năm mới này, Dương Dĩnh đã nêu vấn đề về rủi ro pháp lý đối với quyền biểu diễn ca hát, và đề xuất mua bản quyền ca hát của các bài hát liên quan, rẻ thì chưa tới 1000 tệ, mắc thì cũng chỉ tầm vài ngàn tệ mà thôi.
"Tốt!" Bạch Nguyệt gật đầu khẳng định.
Vấn đề của buổi biểu diễn ngày đầu năm mới này hầu như đều đã được Bạch Nguyệt xử lý, khả năng làm việc hiện tại của cô được Quỹ cứu hộ động vật Tinh Nhân rèn luyện kỹ lưỡng, cô có thể xử lý mọi việc một cách dễ dàng.
Khi Bạch Nguyệt đang kiểm tra các biện pháp an ninh của sân vận động Thiên Phủ, ba chiếc mô tô bay thế hệ thứ ba sang trọng đã hạ cánh xuống thảm cỏ của sân vận động từ bầu trời phía trên sân vận động Thiên Phủ.
Một số nhân viên an ninh ngay lập tức chào đón bọn họ, muốn hỏi về tình hình tương ứng.
Bạch Nguyệt cũng đi theo, cô nhận ra chiếc mô tô bay và đoán rằng rất có thể An Lương đã đến đây. Khi An Lương bước xuống từ buồng lái của chiếc mô tô bay, Bạch Nguyệt nổ một nụ cười trong lòng.
"Đã lâu không gặp, Bạch Nguyệt." An Lương chào hỏi trước.
Bạch Nguyệt đáp lại bằng một nụ cười: "An Lương, đã lâu không gặp.
An Lương đi đến bên cạnh Bạch Nguyệt, anh nhìn Bạch Nguyệt và nói đùa: "Cuối cùng cũng béo hơn một chút!"
"Cái gì?" Bạch Nguyệt trả lời với giọng căng thẳng: "Mình béo lên thật à?"
"Vì trước đây cậu quá gầy, bây giờ béo lên một chút, trái lại càng xinh đẹp hơn." An Lương đáp lại.
Có thể dùng cành cây khô để miêu tả Bạch Nguyệt của quá khứt Lúc cô ấy gầy nhất, cô ấy chỉ nặng hơn 35 kg, cộng với mái tóc khô và nước da tái nhợt, trông cô như một con thú nhỏ bị thương và bất lực.
Hiện tại tài chính của Bạch Nguyệt đã khá giả, cân nặng của cô ấy cuối cùng đã vượt quá 40 kg, và chiều cao của cô ấy cũng đang tăng lên.
Chương 3510: Món ăn hắc ám?Khi mới vào đại học, Bạch Nguyệt chỉ cao 155 cm, nhưng bây giờ cô đã tăng lên 162 cm, xem ra chắc có một tiềm năng nhất định?
"Cũng cao hơn rồi nhỉ!" An Lương nói thêm.
Ánh mắt Bạch Nguyệt lộ ra vẻ vui tươi, thật ra cô ấy rất ghen tị với hai chị em nhà họ Hạ, bởi vì Hạ Hòa Tâm và Hạ Như Ý đều cao 170 em, lại có nước da trắng trẻo, hai người đều là mẫu người da trắng, xinh đẹp, chân dài tiêu chuẩn!
Bây giờ An Lương chú ý đến chiều cao của cô, điều này hiển nhiên khiến Bạch Nguyệt rất vui.
Bởi vì nếu An Lương không quan tâm đến cô, làm sao có thể phát hiện ra cô đã cao thêm?
Suy cho cùng, nếu không quá để tâm đến một người, dù ngày ngày gặp mặt, e là cũng sẽ không phát hiện ra đối phương đã thay đổi kiểu tóc!
Trong lòng Bạch Nguyệt rất vui, cuối cùng thì trong lòng An Lương, cô cũng có một địa vị nhỏ, phải không?"
"Tình hình ở đây thế nào rồi?" An Lương thuận miệng hỏi Bạch Nguyệt.
Bạch Nguyệt lập tức trả lời: "Về cơ bản không có vấn đề gì. Mình đã giải quyết trước nguy cơ tranh chấp pháp lý về quyền biểu diễn ca hát, tăng cường kênh kiểm tra an ninh lối vào và bổ sung một xe y tế tại chỗ để phòng ngừa rủi ro an ninh y tế không mong muốn"
"Ngoài ra, mình đã liên hệ với các nhà kinh doanh thông tin di động để bổ sung các phương tiện tín hiệu di động, nhằm đảm bảo cường độ tín hiệu mạng di động tại địa điểm vẫn luôn mạnh"
Bạch Nguyệt nói thêm.
"Làm tốt lắm" An Lương khen ngợi.
Bạch Nguyệt nở một nụ cười xấu hổ: "Thật ra đều là những chuyện khá đơn giản."
An Lương kiểm tra một vòng tình hình sân vận động Thiên Phủ cùng với Bạch Nguyệt, sau đó chủ động hỏi: "Trưa nay cậu muốn ăn gì?"
"Mình không kén ăn" Bạch Nguyệt nói nửa đùa nửa thật: "Mình có thể ăn bất cứ thứ gì"
"Thật sao?" Ánh mắt An Lương cong lên: "Vậy thì chúng ta đi ăn ẩm thực sáng tạo"
"Ẩm thực sáng tạo?" Vẻ mặt Bạch Nguyệt nghi hoặc.
An Lương nói đùa: "Ẩm thực sáng tạo ví dụ như sashimi ruột già hoặc trứng tiêu xanh"
Bạch Nguyệt nhìn An Lương với vẻ đáng thương.
Nhưng món này là ẩm thực sáng tạo?
Còn chẳng phải là món ăn hắc ám sao!
Bạch Nguyệt cảm thấy An Lương đang lừa mình!
"An Lương, mình thấy đồ ăn trong căng tin số 2 của trường đã tốt lắm rồi" Bạch Nguyệt chủ động đưa ra lời đề nghị.
Cho dù là sashimi ruột già hay trứng tiêu xanh, Bạch Nguyệt đều không thể chấp nhận, cô vẫn thấy những món ăn khiêm tốn trong căng tin số 2 của trường thích hợp hơn.
Nghe lời đề nghị của Bạch Nguyệt, An Lương không khỏi bật cười. Bạch Nguyệt đương nhiên hiểu An Lương đang trêu chọc cô.
"Yên tâm, mình chỉ đang nói đùa thôi, bản thân mình cũng không chịu nổi"
An Lương thực sự không chịu nổi thứ kinh tởm như sashimi ruột già.
"Đi thôi, chúng ta đi ăn trước." An Lương bảo Bạch Nguyệt bước lên chiếc mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng. Khi An Lương bước vào buồng lái của chiếc mô tô bay, Bạch Nguyệt bối rối nói: "An Lương, mình..."
An Lương ngắt lời Bạch Nguyệt: "Còn ngây ra đó làm gì? Mau lên thôi!"
Bạch Nguyệt lên buồng lái chiếc mô tô bay với khuôn mặt ửng hồng, cô cẩn thận ngồi sau lưng An Lương, tay không chạm vào bất cứ đâu.
An Lương nhắc nhở: "Nắm lấy vai mình là được!"
Nghe An Lương nhắc nhở, Bạch Nguyệt vừa thẹn vừa mừng, cô không ngờ lại có thể tiếp xúc thân mật như vậy cùng An Lương.
Bạch Nguyệt cẩn thận dùng hai tay nắm lấy vai An Lương, cô sợ động tác của mình mạnh hơn hoặc quá gần An Lương sẽ khiến An Lương ghét cô.
"Chúng ta ăn gì đây?" Sau khi hai tay Bạch Nguyệt nắm lấy vai An Lương, cô lập tức chuyển chủ đề.
"Cậu đoán xem?" An Lương cố ý úp úp mở mở.
Bạch Nguyệt suy nghĩ một lúc, sau đó phỏng đoán: "Lẩu Thịnh Khánh?"
Câu trả lời này rõ ràng là dựa trên suy đoán An Lương là người Thịnh Khánh, dù sao thì An Lương cũng đã trôi nổi ở Đế Đô và ở nước ngoài một thời gian, Bạch Nguyệt nghĩ rằng An Lương muốn ăn lẩu Thịnh Khánh, chắc vậy?
An Lương trả lời với giọng phủ định: "Không, không, không! Lát nữa cậu sẽ biết!
Mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng đã cất cánh một cách suôn sẻ. An Lương đã thiết lập điểm đến trong hệ thống điều khiển bay thông minh. Khoảng 15 phút sau, mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng đã đưa An Lương và Bạch Nguyệt đến khu vực Long Tuyền của Thiên Phủ. Dưới sự vận hành thủ công của An Lương, mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng đã hạ cánh trên bãi đậu xe tạm thời bên đường.
An Lương dẫn Bạch Nguyệt ra khỏi buồng lái, Bạch Nguyệt lập tức nhìn thấy một tấm biển cửa hàng bên đường: "Đồ nướng bếp than núi Đại Lượng".
Bạch Nguyệt đến từ núi Đại Lượng!
"Người ta đồn rằng nhà hàng đồ nướng bếp than này là chính thống. Theo như quảng cáo, tất cả thịt heo của nhà hàng bọn họ đều là heo đẹt của núi Đại Lượng. Lát nửa cậu thử thật kỹ xem, có phải là thật không" An Lương thản nhiên nói.
Trong lòng Bạch Nguyệt cảm động, cô vui vẻ gật đầu: "Ừ, lát nữa mình nhất định phải thử"
An Lương đưa Bạch Nguyệt và bốn nhân viên an ninh từ Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa vào nhà hàng đồ nướng bếp than núi Đại Lượng. An Lương và Bạch Nguyệt ở một bàn, còn bốn nhân viên an ninh từ Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa ở một bàn khác.
Chủ nhà hàng đồ nướng bếp than là một người đàn ông trung niên, vừa dọn bàn vừa giới thiệu hoàn cảnh.
Chương 3511: Đỏ mặt!"Những con heo đẹt của nhà hàng chúng tôi tuyệt đối là đến từ núi Đại Lượng, thôn của chúng tôi chuyên nuôi heo đẹt và cung cấp cho nhà hàng của chúng tôi"
Bạch Nguyệt hỏi trực tiếp: "Ông chủ đến từ làng nào?"
"Thôn Hạ Thạch, làng An Nhạc, huyện Bố Thác." Ông chủ quán cũng không giấu giếm: "Heo đẹt trong thôn của chúng tôi nổi tiếng xa gần!"
"Tôi biết thôn của ông chủ, tôi là người của thôn Vân Pha, làng Liệt Hỏa." Bạch Nguyệt chủ động giải thích.
"Tôi cũng đã nghe nói về thôn của cô. Tôi nghe nói rằng thôn của cô có liên hệ với một công ty lớn trong thành phố. Thôn của cô chuyên cung cấp cho bọn họ khoai tây tím, còn có gà địa phương và cả một vài sản phẩm vùng núi, phải không?" Ông chủ bàn chuyện phiếm.
"Tên tôi là A Lực Quả, tôi rất vui khi được gặp những người cùng làng. Tôi sẽ giảm giá lớn cho hai người" A Lực Quả mỉm cười nói thêm.
"Tên tôi là Bạch Nguyệt, thôn của chúng tôi quả thật có hợp tác với một siêu thị." Bạch Nguyệt cũng tự giới thiệu.
Một lúc sau, A Lực Quả sắp xếp bếp than để nướng thịt, ông ấy nói: "Tôi đi chọn một vài bộ phận tinh túy cho mọi người, lát nữa nói sau."
Khi A Lực Quả rời đi, An Lương cười hỏi: "Õ đây chính thống không?"
Bạch Nguyệt khẽ gật đầu, trong lòng cô khá vui, bởi vì cô nghĩ đến việc An Lương đã đặc biệt chọn nơi này, chắc là muốn chăm sóc thói quen ăn uống của cô, chính vì thế mà trong lòng cô vô cùng hân hoan!
Suy cho cùng, đây là đang biểu đạt cô cuối cùng cũng đã có một vị trí nhỏ trong lòng của An Lương.
Đồ nướng bếp than núi Đại Lượng.
Bạch Nguyệt vừa nướng thịt heo đẹt núi Đại Lượng cho An Lương vừa giải thích: "Đây quả thật là heo đẹt của núi Đại Lượng"
An Lương khẽ gật đầu: "Mình đã từng ăn, mùi vị của nó rất ngon."
Hai chị em nhà họ Hạ trước đây đã dạy học ở núi Đại Lượng, làm sao An Lương lại chưa từng ăn thịt heo đẹt của núi Đại Lượng chứ?
"À này, cậu gửi cho mình danh sách thứ hạng của buổi hòa nhạc, để mình xem sao." An Lương ra hiệu.
Bạch Nguyệt đặt xiên tre lên mép nồi nướng, lấy điện thoại di động ra, nhanh chóng gửi thông tin mà An Lương cần, sau đó lại lật xiên tre, để miếng thịt heo đẹt có thể từ từ chín, tạo ra cảm giác ngon hơn.
An Lương xem thông tin do Bạch Nguyệt gửi đến, xếp hạng số một không phải là cô giáo Diệp Tường Vi!
Trong buổi biểu diễn vào ngày lễ Nhà Giáo trước đó, Diệp Tường Vi đã giành được vị trí đầu tiên, nhưng lần này ở vòng sơ loại, Diệp Tường Vi không phải là người đứng đầu.
Vị trí đầu tiên là Dương Tư Viễn từ khoa âm nhạc của Học viện âm nhạc Thiên Phủ, khóa 2020.
An Lương cũng đã từng xem đoạn video do Dương Tư Viễn đăng tải trước đó, đánh giá nhan sắc của cô gái này vừa đủ đạt 90 điểm, ngưỡng cửa vạn dặm có một.
Chỉ số dáng người của Dương Tư Viễn cũng đạt 92 điểm, đây là điểm đánh giá khá mạnh. Tuy nhiên, điểm của ba mục cuối thì lại hơi kém!
Ví dụ, điểm thể chất thuần khiết chỉ có 87 điểm, đạo đức nhân phẩm và tình trạng sức khỏe chỉ 80 điểm, những điểm này thấp hơn một chút và thuộc loại mà An Lương không thích.
Nhưng phải nói rằng Dương Tư Viễn hát rất hay!
An Lương nhìn người đứng thứ hai trong vòng sơ loại, cũng không phải là Diệp Tường Vi, cũng đến từ Học viện âm nhạc Thiên Phủ, mà là Dương Nhị, đến từ Lớp 2 - Khoa âm nhạc dân tộc - khóa 2020.
An Lương đã kiểm tra dữ liệu cụ thể của Dương Nhị, điểm nhan sắc là 82 điểm, dáng người là 80 điểm. Với hai điểm số ngoại hình này, Dương Nghị còn thấp hơn rất nhiều so với một người từ 500 năm trước.
Nhưng trong mục ba điểm số mới, số liệu của Dương Nhị đã đè bẹp Dương Tư Viễn.
Ví dụ, điểm thể chất thuần khiết là 100 điểm, điểm đạo đức nhân phẩm cũng đạt 90 điểm, điểm tình trạng sức khỏe cũng đạt 90 điểm, điểm số như vậy nằm trong danh mục mà An Lương thích.
Nhưng điểm ngoại hình kém hơn một chút.
Vị trí thứ ba cuối cùng thuộc về Diệp Tưởng Vi, cô ấy hoàn toàn nằm trong tầm khu vực yêu thích của An Lương, không chỉ có điểm ngoại hình mà cả ba mục điểm số mới cũng vậy, tuy nhiên vẫn có một chút vấn đề nhỏ.
Vị trí thứ tư là Kỳ Hiểu Vũ, cô là giáo viên cố vấn của Học viên sư phạm Thiên Phủ, trường của hai chị em nhà họ Hạ. Tuy kém hơn Diệp Tường Vi một chút về ngoại hình nhưng ba mục điểm số mới thì gần như bằng nhau.
An Lương nhanh chóng kiểm tra toàn bộ danh sách trong vòng chung kết, ngoại trừ Diệp Tường Vi và Kỳ Hiểu Vũ, tám thí sinh còn lại đều là học sinh, có vẻ như các sinh viên vẫn luôn thích người của mình hơn?
"Cô giáo Diệp lần này gặp nguy hiểm rồi" An Lương thở dài.
Bạch Nguyệt đáp lại một cách khẳng định: "Đúng vậy, bởi vì buổi hòa nhạc ngày đầu năm mới này không chỉ mời giáo viên tham gia mà còn cho phép học sinh tham gia. Trong hoạt động giao lưu, các nhóm học sinh thích hỗ trợ người của mình hơn"
"Dương Tư Viễn kia quả nhiên rất nổi tiếng, bây giờ đã trở thành hoa khôi nổi tiếng trong trường Thiên Phủ của chúng ta!" Bạch Nguyệt nói thêm.
An Lương nói đùa: "Bạch Nguyệt hình như đang đố kỵ?"
Bạch Nguyệt hơi đỏ mặt, cô quả thực có chút ghen tị, bởi vì Dương Tư Viễn rất xinh đẹp, ưa nhìn, hát hay, cô nghĩ nếu mình có được lợi thế bẩm sinh như Dương Tư Viễn, liệu cô có thể hẹn hò với An Lương?
Do dù là hẹn hò một cách bí mật!
An Lương nhìn Bạch Nguyệt đang im lặng, anh thở dài: "Thật ra cậu đã rất tốt rồi!"
Bạch Nguyệt ngập ngừng nhìn An Lương.
Chương 3512: Đỏ mặt! (2)"Mỗi người đều khác nhau. Dương Tư Viễn có ưu điểm của cô ấy, Bạch Nguyệt cũng có ưu điểm của riêng cậu. Trong mắt mình, Bạch Nguyệt tốt hơn rất nhiều so với Dương Tư Viễn!" An Lương mỉm cười.
"Có thật không?" Bạch Nguyệt nhìn An Lương đây hy vọng.
An Lương nhẹ nhàng gật đầu: "Thật."
Bạch Nguyệt sắc mặt đỏ bừng, cúi đầu không dám nói.
Bởi vì Bạch Nguyệt cảm thấy vừa rồi hình như mình đã làm lộ ra điều gì đó, cô lo lắng An Lương nhìn ra được.
Bởi vì lỡ như cô bày tỏ thái độ thích An Lương, liệu An Lương có lánh xa cô không? Tuy nhiên, Bạch Nguyệt không biết rằng, thật ra An Lương đã biết Bạch Nguyệt thích anh từ lâu.
Nhưng mà An Lương sợ làm tổn thương Bạch Nguyệt.
Đối với An Lương, Bạch Nguyệt chỉ là một đóa hoa trong hành trình cuộc đời của mình, nếu An Lương muốn hái vậy thì Bạch Nguyệt phải dùng cả đời để trả.
Vì vậy An Lương rất thận trọng.
"An Lương, cậu nếm thử xem có ngon không?" Bạch Nguyệt gỡ những miếng thịt heo đẹt được nướng thơm phức nhỏ ra, đặt trên đĩa của An Lương, nhằm bỏ qua chủ đề có hơi ám muội trước đó.
An Lương cũng không muốn tiếp tục vướng bận chủ đề này. Tình cảnh ở cạnh nhau như hiện tại đã rất tốt, mọi thứ cứ thuận theo tự nhiên là được, không cần phải tăng tốc làm gì.
An Lương cầm miếng thịt heo đẹt thơm phức trên đĩa, nhúng qua một ít tương ớt, sau đó cho vào miệng nếm thử. Sau khi nuốt xuống, anh mới đưa ra đánh giá của mình: "Vị khá ngon!"
"Ting!
'Chúc mừng ký chủ đã nếm được món đồ nướng tuyệt vời, ký chủ nhận được một lần rút thăm trúng thưởng ngẫu nhiênf Không ngờ đồ nướng bếp than núi Đại Lượng này đã kích hoạt phần thưởng ẩm thực của hệ thống Nhân Sinh Người Thắng.
Điều này nói rõ mùi vị của nó quả thật rất ngon, ít nhất là phù hợp với khẩu vị của An Lương.
Dù gì hệ thống Nhân Sinh Người Thắng cũng tiến hành phục vụ dựa trên An Lương, An Lương cảm thấy ngon và có cảm giác tuyệt diệu, điều này đã kích hoạt phần thưởng ẩm thực.
An Lương đang suy nghĩ về thông báo nhắc nhở do hệ thống Nhân Sinh Người Thắng gửi đến, anh mở rút thăm ngẫu nhiên của phần thưởng ẩm thực với một thái độ không quan tâm lắm.
Giới hạn thấp nhất của phần quà rút thăm ngẫu nhiên của phần thưởng ẩm thực rất thấp, An Lương không có nhiều kỳ vọng.
"Ting!
"Xin chúc mừng ký chủ đã mở rút thăm ngẫu nhiên và nhận được [Biểu đồ của mười lăm cổ phiếu được chỉ định bởi thị trường chứng khoán Mỹ trong mười lăm ngày tới An Lương nhìn phần thưởng, phần thưởng bất ngờ này không ngờ lại tốt như vậy!
Khi An Lương vừa có được hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, anh đã nhận được phần thưởng tương tự. Nhưng tại thời điểm đó, đó là biểu đồ bảy ngày của thị trường chứng khoán Mỹ. Hiện tại, số lượng cổ phiếu đã lên tới mười lăm và có thể tự do chỉ định, thời gian còn kéo dài tới mười lắm ngày.
Hóa ra hệ thống Nhân Sinh Người Thắng lại lừa An Lương? Tuy nhiên, thật sự không cần phải thết Mặc dù có phần thưởng là "Biểu đồ của mười lăm cổ phiếu được chỉ định bởi thị trường chứng khoán Mỹ trong mười lắm ngày tới", An Lương sẽ thu hoạch còn tốt hơn nữa thị trường chứng khoán Mỹ trong cuộc xung đột tài nguyên lithium này.
Nhưng ngay cả khi không có phần thưởng này, An Lương vẫn có thể thu hoach thị trường chứng khoán Mỹ một cách mười mươi.
Vì lần này, An Lương lại có thể áp dụng phương thức "vô tâm khó phòng hữu tâm", bằng cách thông qua pin nhôm-ion, nước Mỹ không có cơ hội chiến thắng trong cuộc phong tỏa tài nguyên mỏ lithium.
Tất nhiên, có được phần thưởng này thì càng tốt, cũng coi như là thêm được bảo hiểm.
Không!
Sau khi có được phần thưởng này, An Lương đột nhiên muốn thực hiện một trò đê tiện. Với trò đê tiện này, anh có thể gặt hái thị trường chứng khoán Mỹ bằng cách nhảy đi nhảy liên tục hai lần cho chuyện này.
Nhưng mọi thứ phải chờ hoàn cảnh cụ thể mới quyết định được.
Các kế hoạch không bao giờ theo kịp những thay đổi!
Đến gần 2 giờ chiều, An Lương và Bạch Nguyệt đã hoàn thành bữa tiệc nướng ngon lành. Anh lái mô tô bay chở Bạch Nguyệt trở lại sân vận động Thiên Phủ, sau đó quay trở lại Học viện kinh tế Thiên Phủ.
Trên đường đi, An Lương gửi tin nhắn cho hai chị em nhà họ Hạ.
'An Lương: @Hạ Hòa Tâm: @Hạ Như Ý: Bảo bối, hai người đang ở đâu thế?
'Hạ Như Ý: Bọn em đang mua sắm:
'Hạ Như Ý: [Thông tin địa điểm: Trung tâm Quốc Kim Thiên Phủ] ' 'Hạ Như Ý: Anh rể về rồi sao?"
'An Lương: Ừ, về rồi, vừa mới ăn xong bữa trưa.
'An Lương: Hai người ăn chưa?
'Hạ Như Ý: Bọn em cũng ăn rồi, em và chị đang ăn nhẹ bên trung tâm Quốc Kim.
'Hạ Như Ý: Vũ Nguyệt của anh đã mở một nhà hàng đồ ăn nhẹ trên tầng ba của trung tâm Quốc Kim, chuyên phục vụ các món ăn nhẹ chất lượng cao.
'Hạ Hòa Tâm: Nhà hàng đồ ăn nhẹ ở đây rất ngon. Bọn họ đã chế biến các món thịt và rau giả thành đồ ăn nhẹ. Hiện tại đang rất nổi tiếng ở trong trung tâm Quốc Kim:
Bộ phận thức ăn nhẹ của Vũ Nguyệt thực sự đã mở một cửa hàng thức ăn nhẹ trong trung tâm Quốc Kim? An Lương thật sự không biết!
Không đúng...
Nên nói là An Lương không hề để ý đến sự phát triển của Vũ Nguyệt, dù sao trong bản đồ phát triển của An Lương, Vũ Nguyệt cũng chỉ là ánh sáng của đom đóm, làm sao có thể cạnh tranh được với những vầng trăng sáng khác?
Chưa kể có những mặt trời chói chang trong lãnh thổ phát triển của An Lương, và không chỉ có một mặt trời chói chang, làm thế nào mà ánh sáng của đom đóm lại có thể thu hút sự chú ý của An Lương?
Chương 3513: Hai người quan trọng hơn!Sự chú ý của An Lương bị hạn chế bởi kế hoạch cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài, bước đột phá của công nghệ pin nhôm-ion, kế hoạch trả lễ Nhật Bản, kế hoạch lưới điện siêu cấp v.v.. làm gì có tâm mà để ý đến thức ăn nhẹ Vũ Nguyệt nhỏ bé này chứ?
Đó chẳng phải vô lý lắm sao?
'An Lương: Hai người cứ đi dạo ở trung tâm Quốc Kim trước đi, anh sẽ lập tức qua đó cùng với hai người.
'An Lương: Nhân tiện, em hãy liên lạc với dì, bảo rằng tối nay chúng ta sẽ qua đó ăn cơm.
"Hạ Hòa Tâm: Được.
'Hạ Như Ý: Tối nay không phải có buổi hòa nhạc đón mừng năm mới sao?"
'Hạ Như Ý: Anh có thời gian à?"
'An Lương: Đương nhiên là có thời gian.
'An Lương: Buổi hòa nhạc đón mừng năm mới không phải là chuyện đặc biệt quan trọng, ở cạnh hai người quan trọng hơn.
'Hạ Như Ý: Lời ngon tiếng ngột thật đấy! Vừa mở miệng là nghe được mùi đàn ông tôi tệ "An Lương: Vậy em có thích không?"
'Hạ Như Ý: Thích?
"Hạ Hòa Tâm: Thật sự không sao chứ?"
'An Lương: Trễ chút rồi đi cũng không sao.
Đối với An Lương, buổi hòa nhạc đón mừng năm mới thật sự không phải là chuyện quan trọng, cũng thực sự không quan trọng bằng việc đi cùng Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm.
An Lương lại điều khiển chiếc mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng tới trung tâm Quốc Kim.
Hiện tại, trên sân thượng của trung tâm Quốc Kim đã được trang bị một bến đậu hàng không dành riêng cho mô tô bay. Nếu như sử dụng mô tô bay thì có thể tiện lợi qua đó, cũng có thể thuận tiện sạc pin.
Chặng đường vốn dĩ phải tốn hơn nửa tiếng đồng hồ, nhưng sau khi sử dụng mô tô bay làm phương tiện di chuyển, chỉ cần mất 6 phút là tới nơi.
Dù gì thì giao thông trên bầu trời là một đường thẳng, không có kẹt xe cũng không cần phải chờ đèn đỏ đèn xanh, càng không bị những chiếc xe khác làm phiền.
Hiện tại, số lượng mô tô bay ở Thiên Phủ không tới 10 chiếc, cho nên bầu trời rất trống trải.
Ba chiếc mô tô bay thế hệ thứ ba sang trọng đáp xuống nóc trung tâm Quốc Kim, An Lương hỏi vị trí của hai chị em nhà họ Hạ.
Tầng hai của trung tâm Quốc Kim.
Khi An Lương đi tới, Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm đang đợi ở cửa hàng Montblanc. An Lương chủ động chào hỏi: "Hòa Tâm, Như Ý"
Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm cùng nhau đi đến bên cạnh An Lương, bọn họ nắm tay An Lương từ cả hai phía, hành động như vậy khiến những nhân viên trong cửa hàng Montblanc phải ghen tị.
Xét cho cùng, Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm đều là những kiểu người điển hình: da trắng, xinh đẹp, chân dài!
Trong cửa hàng Montblanc, hai chị em nhà họ Hạ lần lượt ôm eo An Lương từ hai phía.
Trước ánh mắt ngạc nhiên hoặc ghen tị của nhân viên bán hàng trong cửa hàng Montblane, An Lương bình tĩnh hỏi: "Hai người định mua gì vậy?"
Hạ Như Ý trả lời: "Bọn em đã mua hai cây bút, một cây bút ký và một cây bút máy."
Khi Hạ Như Ý đang nói chuyện, một nữ nhân viên lấy ra hai hộp bút đặt lên quầy trưng bày và mở ra. Một trong những chiếc bút được làm bằng chất liệu nhám bạc, còn chiếc còn lại được làm bằng chất liệu nhám đen.
Nữ nhân viên giới thiệu: "Hai vị, đây là bút ký và bút máy loại Red thuộc dòng M của chúng tôi. Cả hai đều sử dụng thiết kế Rotring, chỗ tay cầm nằm phía dưới thân bút. Ngoài ra, nó còn được kết hợp với nhựa quý và công nghệ mạ bạch kim, tiêu chuẩn dành cho những người thành đạt!"
An Lương châm chọc: "Tôi không phải là người thành đạt!"
Nữ nhân viên cười ngượng nghịu và lễ phép.
An Lương mà còn không phải là người thành đạt?
Mặc dù hôm nay An Lương ăn mặc xuề xòa, nhưng nhân viên Montblanc đoán rằng có khả năng là của Loro Piana. Dù sao thì cô ấy cũng là một nhân viên của cửa hàng sang trọng, cô ấy có đầy đủ kỹ năng để nhận diện thương hiệu của các đồng nghiệp.
Là thương hiệu hàng đầu thuộc tập đoàn IVMH, Loro Piana được định vị là thương hiệu hàng đầu trong lĩnh vực hàng xa xỉ.
Loro Piana là vị vua tuyệt đối trong lĩnh vực lông lạc đà và lông dê núi, Sau khi bước vào đông, An Lương chọn chiếc Loro Piana đơn giản không có logo thương hiệu làm trang phục thường ngày của mình, nhưng giá của nó cao tới 348,200 Hạ Quốc tệ.
Vâng!
Giá của một chiếc áo khoác lông lạc đà không có logo thương hiệu lên tới 348,200 Hạ Quốc tệ. Mức giá này quả thực cao hơn nhiều so với mức giá của IV.
Bên cạnh đó, kể cả dù không biết chiếc áo khoác của Loro Piana, Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm, một cặp mỹ nhân chân dài, da trắng, dáng chuẩn, ôm An Lương từ hai bên, điều này lẽ nào vẫn chưa đủ để nói rõ An Lương là người thành đạt sao?
Tóm lại nhân viên của cửa hàng Montblanc cho rằng An Lương là người thành đạt!
Sau khi chờ nhân viên bán hàng gói hai cây bút lại, Hạ Như Ý chủ động cầm túi xách, ba người cùng nhau rời khỏi cửa hàng Montblanc.
Bên ngoài cửa hàng, Hạ Như Ý chúc phúc: "Anh rể, sinh nhật vui vẻ, tuy rằng hơi muộn, nhưng em nhất rất rõ đó!"
Hạ Hòa Tâm cũng chúc phúc với giọng dịu dàng: "Chúc mừng sinh nhật"
"Cảm ơn" An Lương gật đầu với nụ cười trên mặt, sau đó trầm giọng nói: "Lát nữa xem xong buổi hòa nhạc chào mừng năm mới, hai người đến công ty cùng với anh để kiểm tra kiểm toán"
Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm đã nhiều lần đi theo An Lương đến Công ty đầu tư An Ta6am, nhưng bọn họ đều hiểu ý của An Lương là gì.