"Tồn Viễn, không cần lo lắng, bên này chúng tôi có thể sắp xếp."
An Lương trực tiếp đồng ý.
"Tôi có thể cung cấp cho đối phương quyền truy cập vào Thái Lan, tôi cũng có thể cung cấp cho đối phương giấy phép cư trú lâu dài" An Lương nói thêm.
Giấy phép cư trú lâu dài do An Lương cung cấp đương nhiên là giả, nhưng trong tình huống biến giả thành thật này, đối phương có thể sử dụng giấy phép cư trú lâu dài để ngồi đường sắt cao tốc và máy bay, cũng có thể đi qua được khu vực kiểm tra an ninh và kể cả sử dụng nó để thanh toán di động v.v.
Thông thường, giấy phép cư trú này là thật, nhưng ở một góc độ nào đó, nó cũng có thể là giả.
Điều này đã cung cấp một không gian thuận tiện để thao tác.
Lỡ như lấy được giấy phép cư trú lâu dài rồi, người đó lại làm ra những chuyện như tạo tội, vậy thì sẽ không liên quan tới Lý Tồn Viễn và An Lương, càng sẽ không liên lụy tới Hạ Quốc.
Vì vậy, giấy phép cư trú lâu dài này chỉ có thể được vận hành bởi An Lương, thay vì cấp giấy phép cư trú lâu dài thực sự thông qua quyền lực của gia đình Lý Tồn Viễn.
Sau khi An Lương trả lời Lý Tồn Viễn, anh đã chủ động nhắc nh:
"Nếu tôi cung cấp cho bên kia giấy phép cư trú lâu dài, cậu có thể tiếp tục đưa ra yêu cầu đối với đối phương"
Lý Tôn Viễn cười, cậu ta trả lời với giọng khẳng định: "Chúng tôi đã đưa ra yêu cầu từ lâu, chỉ cần chúng ta hoàn thành việc này, đối phương sẽ cho phép chúng ta thiết lập một hệ thống tự vệ an ninh ở vòng ngoài khu thương mại đặc biệt của cơ sở trồng trọt nông nghiệp, bao gồm nhưng không giới hạn ở các hệ thống phòng không và hệ thống phòng thủ bờ biển."
"Tôi dự định giao cho thủy quân Đông Hải giúp chúng ta xây dựng một hệ thống phòng thủ tương ứng, để bảo vệ các lực lượng vũ trang từ trên không và trên biển cũng như tránh bị phá hủy các căn cứ trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài của chúng ta" Lý Tồn Viễn nói thêm.
"Chuyện này..." An Lương sửng sốt. Vậy mà còn dám nói không phải là thuê đất?
"Mọi người đều làm như vậy sao?" Câu hỏi thăm dò của An Lương.
Các thành viên trong câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh không ai nói lời nào, hiển nhiên cho dù không phải như vậy thì cũng sẽ làm giống như vậy, đúng không?
Hồ Tiểu Ngư đáp lại: "Lý do chính là mọi người đều lo lắng rằng môi trường an ninh công cộng ở nước ngoài quá kém, vì vậy yêu cầu về an toàn và an ninh rất cao"
"Được rồi, được rồi, tóm lại mọi người tự xem mà làm." An Lương cũng không đủ tư cách để phàn nàn. Bởi vì hành động của An Lương với bốn gia đình thuộc tầng lớp thứ nhất trong giới Đế Đô còn tàn nhẫn hơn!
Trên thực tế, cơ sở trồng cây nông nghiệp ở nước ngoài ngay từ đầu đã có ý định như vậy, nhưng các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh quá nóng vội nên ngay từ đầu đã trực tiếp biến cơ sở trồng cây nông nghiệp ở nước ngoài thành hình dạng đất thuê.
E là dự án cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài sẽ bị nước Mỹ và Europa mắng mỏ một lần nữa khi nó được khởi động? May mắn thay, các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh đều tự giác, bọn họ rất ý thức rằng hoạt động như vậy có thể gây ra các vấn đề về an toàn, vì vậy ngay cả hệ thống phòng không và phòng thủ bờ biển cũng phải bố trí.
Theo cách này, trừ khi xung đột quy mô lớn nổ ra, nếu không vấn đề an ninh của các căn cứ trồng nông nghiệp ở nước ngoài sẽ tuyệt đối không xảy ra tai nạn.
"Cảm ơn An Lương đã ủng hộ!" Hồ Tiểu Ngư vui vẻ nói.
Các thành viên trong câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh cũng cười theo, bởi vì có sự hỗ trợ của An Lương, kế hoạch của bọn họ có thể thành công hơn.
"Vì mọi người đã sẵn sàng hoàn thành kế hoạch cơ sở trồng cây nông nghiệp ở nước ngoài, chúng ta sẽ đồng thời bắt đầu kế hoạch cơ sở trồng cây nông nghiệp ở nước ngoài" An Lương giải thích.
"Uyển Hề, màng thẩm thấu ngược Graphene đã được cất giữ ở bên phía Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai chưa?" An Lương hỏi thêm.
Triệu Uyển Hề đáp lại một cách khẳng định: "Hiện tại, màng thẩm thấu ngược Graphene đã được dự trữ đầy đủ, anh Andres Rubio cũng đã hoàn thành việc thiết kế một hệ thống khử mặn mới. Hơn 200 bộ dây chuyền sản xuất khử mặn đã được cất giữ tại Đế Đô."
"Mỗi bộ dây chuyền sản xuất khử mặn có thể sản xuất 400 tấn nước khử muối mỗi ngày. Trong trường hợp nếu chúng ta có nhu cầu, Công ty chế tạo chi tiết Đế Đô có thể tăng năng lực sản xuất của dây chuyền khử muối nước biển, và có thể cung cấp ít nhất 1,000 bộ sản phẩm mỗi tháng" Triệu Uyển Hề nói thêm.
Công ty chế tạo chi tiết Đế Đô là xưởng đúc mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng. Với sự hỗ trợ của Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai, Công ty chế tạo chi tiết Đế Đô đã tăng gấp ba lần quy mô và tiếp tục cung cấp dịch vụ đúc cho Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai.
"Nếu đã như vậy, hãy chỉ thị cho Công ty chế tạo chi tiết Đế Đô sản xuất đầy đủ dây chuyền sản xuất khử muối, và mở rộng hoàn toàn kế hoạch cơ sở trồng cây nông nghiệp ở nước ngoài!" An Lương ra lệnh.
"Được" Triệu Uyển Hê trả lời.
Lý Tồn Viễn cũng đáp lại một cách khẳng định: "Được rồi, An Lương. Chúng tôi sẽ bắt đầu triển khai kế hoạch căn cứ trồng nông sản ở nước ngoài ngay lập tức. Kỳ thực chúng tôi đã chuẩn bị xong xuôi, chỉ chờ An Lương thông báo bắt đầu dự án"
Lâm Nghị Lực đồng tình: "Chúng tôi đã liên hệ với đội an ninh và cơ sở hạ tầng, và loại đậu nành Bắc Hoang chất lượng cao do Viên Hạo Văn phát triển cũng đã được xác minh. Chúng tôi dự định sử dụng lô sản phẩm nông nghiệp đầu tiên là đậu nành Bắc Hoang chất lượng cao, nhằm giảm áp lực nhập khẩu đậu nành ở Hạ Quốc"
Chương 3649: Bản chất cá Koi là tự tin!Diệp Tường Tự đồng ý: "Chúng tôi có kế hoạch trồng 300 vạn đến 500 vạn mẫu đậu nành Bắc Hoang chất lượng cao ở Libya trong năm nay và cung cấp ít nhất 100 vạn tấn đậu nành cho Hạ Quốc"
An Lương nói đùa: "Hơi ít!"
Lượng đậu nành nhập khẩu hàng năm của Hạ Quốc đã lên tới 1 ức tấn, với sản lượng chỉ 100 vạn tấn này chẳng khác gì là 1% của lượng đậu nành nhập khẩu hàng năm!
Cho nên quả thật có hơi ít, đúng không?
Diện tích trồng đậu nành của nước Mỹ là khoảng 8,995 vạn mẫu Anh, nếu quy đổi ra đơn vị Hạ Quốc, diện tích trồng trọt sẽ là khoảng 5,4 ức mẫu.
Diện tích trồng trọt 300 vạn đến 500 vạn mẫu mà Diệp Tưởng Tự nói quả thật rất ít so với diện tích trồng trọt của nước Mỹ!
Đối mặt với sự đánh giá của An Lương, Diệp Tường Tự cười khổ:
"Chúng tôi cũng muốn mở rộng diện tích trồng, nhưng cơ sở hạ tầng của chúng tôi không thể theo kịp, lực lượng an ninh của chúng tôi cũng không thể theo kịp"
Lâm Nghị Lực đồng tình: "Đúng vậy, An Lương, những điều kiện bẩm sinh này đã hạn chế chúng tôi. Nhưng năm tới, diện tích trồng trọt của chúng tôi ít nhất có thể tăng gấp ba lần!
Hồ Tiểu Ngư tiếp lời: "Em nghĩ rằng nó có thể gấp ít nhất năm lần trong năm tới."
Triệu Uyển Hề nói thêm: "Câu lạc bộ đang tích hợp chuỗi công nghiệp nông nghiệp thượng nguồn và hạ nguồn, cho dù đó là sản xuất phân bón, máy móc nông nghiệp quy mô lớn, hay công nghệ tưới tiêu, cũng như thuốc nông nghiệp, v.v., tất cả đều đang được tích hợp"
An Lương nhắc nhở: "Nên bỏ ra chút lợi ích của các chuỗi công nghiệp trên và dưới, mọi người không nên quá mạnh"
Mặc dù theo quy mô của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, hoàn toàn có thể thâu tóm và tập hợp lại toàn bộ chuỗi ngành, nhưng điều đó đồng nghĩa với việc ăn một mình, đây không phải là điều tốt cho câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh.
Vì vậy, An Lương đã nhắc nhở các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh nên từ bỏ một phần lợi ích, để chuỗi công nghiệp trong lĩnh vực nông nghiệp cũng sẽ có thể uống một ngụm canh với câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh.
câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh sẽ tự ăn thịt, những người khác sẽ làm theo canh, chỉ có như vậy những người khác mới có thể ủng hộ kế hoạch trồng trọt ở nước ngoài và ủng hộ câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh.
Nếu không, câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh chẳng phải sẽ trở thành mục tiêu bị chỉ trích của công chúng sao?
"Yên tâm, bọn em chỉ tích hợp chuỗi công nghiệp để tập trung mua sắm, nhằm giảm chi phí mua sắm của chúng ta, sẽ không trực tiếp mua lại từ đối phương" Triệu Uyển Hề trả lời.
Triệu Uyển Hề là một người thông minh, An Lương rất an tâm khi cô làm việc.
"Tốt đấy." An Lương đáp lại: "Được rồi, chuyện chính đã nói xong, chúng ta hãy nói về hoạt động của buổi họp mặt hàng năm của câu lạc bộ chúng ta."
Hồ Tiểu Ngư lập tức hào hứng hỏi: "An Lương, có sự kiện tung xúc xắc nào không?"
An Lương lắc đầu: "Không! Nếu có sự kiện tung xúc xắc, vậy thì dứt khoát tặng giải nhất luôn cho em nhé?"
Trước lời nói đùa của An Lương, tất cả các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh đều phá lên cười.
Lâm Nghị Lực tán thành: "Đúng vậy. An Lương nói quá đúng. Nếu có sự kiện tung xúc xắc, chúng ta nhận thua cho rồi, Tiểu Ngư đứng nhất là được, không phải sao?"
Diệp Tường Tự cũng đồng ý: "Dù sao tôi cũng sẽ chịu thua!"
Từ Triết Khải cũng đồng ý một cách khiêm tốn: "Trước đây tôi không tin vào may mắn, nhưng cho đến bây giờ tôi đã bị cá Koi đánh một trận tơi tả."
Mọi người không khỏi bật cười.
Khi Từ Triết Khải và Hồ Tiểu Ngư thi đấu ở lượt ném xúc xắc cuối cùng, Từ Triết Khải đã trực tiếp ngã lăn, cuối cùng cậu ta cũng hiểu được vận may của cá Koi.
"Mặc dù không có tung xúc xăc nhưng tôi cũng đã chuẩn bị phần thưởng thẻ cào." An Lương nói thêm.
"Đù?" Lâm Nghị Lực tê liệt!
Đối với cá Koi, xổ số thẻ cào và quay xúc xắc có gì khác nhau không?
"Chuyện này..." Diệp Tường Tự cũng tê dại.
"Không công bằng! Không công bằng!" Lý Minh Phi tỏ thái độ phản bác.
An Lương cười nói: "Anh Minh Phi, ngoài việc tung xúc xắc ngẫu nhiên và chơi thẻ cào để dựa vào vậy may, anh cảm thấy còn cái nào công bằng hơn không?"
Lý Minh Phi cười khổ, ngay cả tung xúc xắc ngẫu nhiên và thẻ cào dựa vào vận may cũng không công bằng, vậy thì còn gì là công bằng nữa?
An Lương nói thêm: "Mọi người yên tâm, vì để thể hiện sự công bằng, lần rút thăm thẻ cào này Tiểu Ngư sẽ đứng thứ 24, còn 23 người đầu tiên sẽ có cơ hội giành được giải nhất"
"Hoạt động bốc thăm trúng thưởng thẻ cào mà chúng tôi chuẩn bị chỉ có một giải nhất, hai giải nhì, ba giải ba và bốn giải may mắn. Còn lại là các giải cảm ơn đã tham gia" An Lương giải thích.
"Phần thưởng cho giải cảm ơn đã tham gia là 88 điểm cống hiến cho câu lạc bộ, phần thưởng may mắn là 1,000 điểm cống hiến cho câu lạc bộ, giải ba là 2,000 điểm cống hiến cho câu lạc bộ, giải nhì là 3,000 điểm cống hiến kèm với vị một trí thử nghiệm lâm sàng giai đoạn hai cho bệnh tim do Công ty sinh mệnh An Tâm cung cấp." An Lương tiết lộ các giải thưởng cụ thể.
"Giải nhất là 100,000 điểm cống hiến cho câu lạc bộ. Đừng nói câu lạc bộ không cho mọi người cơ hội, cũng đừng nói vận may của Tiểu Ngư quá tốt. Lần rút thẻ cào lần này, Tiểu Ngư sẽ được xếp ở vị trí 24, mọi người còn có ý kiến gì nữa không?" An Lương nói đùa.
Hồ Tiểu Ngư giả vờ đau khổ và nói: "An Lương, em có ý kiến"
"Theo điều lệ của câu lạc bộ chúng ta, nếu có ý kiến gì thì mọi người sẽ giơ tay biểu quyết. Các bạn có ủng hộ nghị quyết mà tôi vừa công bố không?" An Lương nói đùa.
Chương 3650: Thật sự đã trở thành kẻ ngốc!"Chắc chắn phải ủng hộ!" Lâm Nghị Lực là người đầu tiên phát biểu.
Diệp Tường Tự cũng đồng ý và nói: "Chắc chắn phải ủng hộ An Lương!"
"Tiểu Ngư, anh không có ý định nhắm vào em, anh chỉ đang ủng hộ An Lương" Bàng Chính Phong nói một cách chắc chắn.
"Ủng hộ An Lương một cách vô điều kiện!" Từ Triết Khải đáp lại.
"Tiểu Ngư, có muốn mở một chương trình biểu quyết nho nhỏ trong nhóm không?" An Lương nói đùa.
Hồ Tiểu Ngư lắc đầu: "Quên đi, cho dù anh để bọn họ rút thăm trước, bọn họ cũng không có khả năng bốc trúng giải nhất, cuối cùng thì vẫn phải để lại cho em mà thôi!"
Đây là sự tự tin của cá Koi phải không?
Nói về độ may mắn, Hồ Tiểu Ngư giết sạch toàn bộ các thành viên trong câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh! Đương nhiên, An Lương không tham gia.
"Mọi người có chịu nổi không?" An Lương nói đùa như châm dầu vào lửa.
"Cho dù mọi người có xem tiếp nổi không, tóm lại thì tôi không thể nào xem tiếp được nữa, tôi đi xem coi tối nay ăn gì đây!" Lý Tồn Viễn trả lời.
Tiền Tiểu Cương đồng tình: "Tôi cũng không thể chịu nổi. Tôi sẽ đi xem các thành viên bên ngoài đang làm gì"
An Lương không khỏi bật cười, hai người anh em của cậu có độc!
Hồ Tiểu Ngư vui vẻ nói: "Tồn Viễn, Tiểu Cương, các anh mau đi đi, vậy thì bên em bớt được hai đối thủ"
(? 1.-G Cả Lý Tồn Viễn và Tiền Tiểu Cương đều nhìn Hồ Tiểu Ngư không nói nên lời.
"Được rồi, mọi người, chuẩn bị sẵn sàng. Chúng ta sẽ chạy một chương trình rút số ngẫu nhiên trong nhóm. Tiểu Ngư được mặc định xếp ở số 24, những người khác sẽ trực tiếp bốc thăm theo số thứ tự" An Lương giải thích.
Tần Thiên Tường cầm hộp gỗ đi tới bục, đặt hộp gỗ lên bàn, sau đó đưa cho An Lương một xấp thẻ cào.
An Lương cầm lấy thẻ cào, đưa cho các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh xem: "Có tổng cộng 47 thẻ cào.
Tôi không tham gia, những người khác đều có thể tham gia"
"Tiểu Ngư, em hãy chạy một chương trình rút số ngẫu nhiên trong nhóm bí mật, mọi người sẽ tự rút số của chính mình" An Lương ra lệnh.
Hồ Tiểu Ngư lập tức bắt đầu thao tác trên điện thoại di động của mình, chưa đầy nửa phút, cô đã hoàn thành chương trình rút số ngẫu nhiên.
Chương trình rút số ngẫu nhiên giới hạn chỉ có các thành viên chính thức của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh mới rút được, cho nên không cần lo lắng về sự tham gia tình cờ của người thân khác của các thành viên câu lạc bộ trong nhóm.
Ví dụ, tài khoản của Lâm Nghị Lực có thể tham gia, nhưng tài khoản của Lâm Vân Tư thì không.
Vân Hải Dương nhấp vào chương trình rút số ngẫu nhiên, cậu ta vui vẻ nói: "Tôi là số 1, tôi là người đến trước!"
"Cố lên Hải Dương!" An Lương khích lệ nói.
Vân Hải Dương bước lên bục, lấy trong hộp gỗ ra một thẻ cào, dùng móng tay cào, thấy dòng chữ "Cảm ơn đã tham gia"
"Tôi..." Vân Hải Dương bất lực than thở, vận may vẫn xui xẻo như cũ!
"Chúc mừng Vân Hải Dương đã nhận được 88 điểm cống hiến câu lạc bộ. Hải Dương, cậu có thể sử dụng ứng dụng câu lạc bộ để quét mã QR của thẻ cào để có thể tự động nhận được 88 điểm cống hiến câu lạc bộ." An Lương nhắc nhở.
"Nếu mọi người muốn chuyển điểm cống hiến của mình, đây là cơ hội tốt vì không thu bất kỳ khoản phí nào!" An Lương cho biết thêm, dù không nói ra nhưng anh tin rằng sẽ có người chuyển điểm cống hiến.
Hoạt động xổ rút thăm thẻ cào diễn ra nhanh chóng, Từ Triết Khải đứng ở vị trí thứ 23. Sau khi lên sân khấu bốc thăm, anh ta không cào ngay thẻ xổ số, anh ta chờ Hồ Tiểu Ngư lên bục.
"Chị Tiểu Ngư, chị có đám đổi thẻ cào với em không?" Từ Triết Khải nói khích.
Hồ Tiểu Ngư liếc nhìn Từ Triết Khải. Cô ấy từ chối mà không do dự: "Không dám! Cậu là một tên xui xẻo, tôi không đổi với cậu đâu!
"Em sẽ thêm 100 điểm cống hiến!" Từ Triết Khải nâng cao thẻ đánh bạc.
"Thêm 500 điểm cống hiến thì tôi sẽ đổi với cậu!" Hồ Tiểu Ngư bảo rằng phải thêm tiền.
Từ Triết Khải do dự một lúc sau đó trả lời: "Được!"
Hồ Tiểu Ngư lấy thẻ cào từ trong hộp xổ số, sau đó đưa thẻ cào cho Từ Triết Khải, và Từ Triết Khải đưa thẻ cào của mình cho Hồ Tiểu Ngư.
"Cậu mở trước hay là tôi mở trước?" Hồ Tiểu Ngư hỏi.
Từ Triết Khải hít một hơi thật sâu: "Em sẽ mở trước!"
Sau khi nói xong, Từ Triết Khải thổi vào thẻ cào, sau đó mới cào thẻ xổ số. Nhưng ngay khi cào ra, cậu ta đã nhìn thấy dòng chữ "Cảm ơn đã tham gia."
"Cái gì?" Từ Triết Khải sững sờ một lúc, nhìn tấm thẻ xổ số rồi lại nhìn Hồ Tiểu Ngư, như muốn xác nhận xem tấm thẻ này có phải do Hồ Tiểu Ngư rút hay không?
"Giải gì vậy?" Hồ Tiểu Ngư hỏi.
Từ Triết Khải cười nhạt.
"Chẳng lẽ là giải thưởng cảm ơn đã tham gia?" Vết dao thót tim của Hồ Tiểu Ngư.
Từ Triết Khải bất lực thở dài: "Hây!"
Các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, những người đang quan sát, thở phào nhẹ nhõm.
Lâm Nghị Lực còn nói một cách cởi mở hơn: "Có về như vận may của Tiểu Ngư đã hết"
Diệp Tường Tự đồng tình: "Vận may của Tiểu Ngư trước đây quá kinh khủng. Bây giờ nhìn thấy Tiểu Ngư cũng có khả năng rút được cảm ơn đã tham gia, tôi thật sự cảm thấy nhẹ nhõm"
Từ Triết Khải nói với một giọng điệu phức tạp: "Tôi không biết mình nên vui hay nên khó chịu. Dù gì thì tôi cũng bỏ ra 500 điểm cống hiến để mua 88 điểm cống hiến"
Tất cả mọi người đều không nhịn được cười, đây chính là sự mất mát đơn thuần, phải không?
"Tiểu Ngư, em cạo ra xem thử vận may của đồ ngốc xem sao!"
Lâm Nghị Lực thủ thỉ nói.
Từ Triết Khải muốn phản bác rằng cậu ta không phải đồ ngốc, nhưng cậu ta không nói gì bởi vì cậu ta cũng muốn biết vận may của mình. Hồ Tiểu Ngư cào lớp phủ trên thẻ cào, chỉ cần cào một chút đã xuất hiện chữ "nhất", sau đó xuất hiện những dòng chữ may mắn mà không cần phải nghi ngờ gì nữa.
Chương 3651: Hoạt động dựa vào thực lực!"Ôi trời, không ngờ lại là giải nhất!" Hồ Tiểu Ngư giả vờ bình tĩnh, nhưng trên mặt lại nổ nụ cười, hiển nhiên là rất vui vẻ.
"..." Từ Triết Khải không nói nên lời. Lâm Nghị Lực và Diệp Tường Tự cũng không nói nên lời.
Triệu Uyển Hề nói đùa: "Mọi người có bao giờ nghĩ rằng, đây mới chính là may mắn mà Tiểu Ngư nên có?"
Diệp Tường Tự vỗ vai Từ Triết Khải.
Lâm Nghị Lực thở dài nói: "Đồ ngốc à, bây giờ cậu đã trở thành đồ ngốc thật sự rồi đấy!"
Ngoài nụ cười gượng gạo, Từ Triết Khải còn nổ nụ cười chua chát.
Rõ ràng thẻ xổ số của cậu ta là giải nhất, nhưng cậu ta cho rằng mình thông minh nên đã đổi với Hồ Tiểu Ngư, còn tốn 500 điểm cống hiến làm cái giá để trao đổi, quả thật là lỗ đến mức không nói nên lời.
Chuyện Từ Triết Khải dùng 500 điểm cống hiến đổi thẻ cào với Hồ Tiểu Ngư lập tức trở thành chuyện cười cho buổi họp thường niên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh.
Vẻ mặt tự kỷ của Từ Triết Khải cho thấy cậu ta đang rất buồn rầu.
Hồ Tiểu Ngư vui vẻ mở ứng dụng câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh và quẹt thẻ cào để nhận 100,000 điểm cống hiến của câu lạc bộ.
Hồ Tiểu Ngư đã kiếm được hơn 500 ức lợi nhuận trong cuộc chiến năng lượng mới, cô chắc chắn sẽ không bán điểm cống hiến của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh.
Chưa đầy một tiếng đồng hồ sau, tất cả mọi người bốc thăm hoàn tất.
Triệu Uyển Hề may mắn giành được giải 2, phải nói rằng vận may của Triệu Uyển Hề cũng khá nhỉ?
Khi cuộc xổ số thẻ cào kết thúc và buổi tụ họp thường niên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh kết thúc, An Lương đưa mọi người trở lại phòng tiệc lớn. Các thành viên chính thức của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh cũng giải tán, mọi người bắt đầu bàn tán kế hoạch dự án vận chuyển chuỗi dây chuyền lạnh và cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài.
An Lương cùng với ba người bạn ở đến Đế Đô thảo luận về dự án vận chuyển chuỗi dây chuyền lạnh, Lâm Nghị Lực và Diệp Tường Tự cũng tham gia. Một lúc sau, xung quanh nhóm nhỏ của bọn họ có khá nhiều người.
An Lương nhìn lướt qua rồi thản nhiên nói thêm: "Tồn Viễn, cậu nên chú ý nhiều hơn đến dự án vận chuyển chuỗi dây chuyền lạnh"
Lý Tồn Viễn đáp lại một cách khẳng định: "Được rồi, An Lương"
"Nếu mọi người có chuyện gì thì có thể hỏi Tồn Viễn, tôi đi ăn chút gì trước." An Lương nói, anh muốn rời đi trước.
Mọi người đương nhiên hiểu được đây chính là lời mượn cớ của An Lương, nên ai ấy cũng nhường đường.
An Lương nhìn quanh, anh thấy vị trí của Triệu Uyển Hề và Trần Tư Vũ ở trong góc, liền bước tới. Ố góc Đông Nam của sảnh tiệc lớn, có Triệu Uyển Hề, Trần Tư Vũ, Ninh Nhược Sương, Tống Thiến và Hồ Tiểu Ngư, Lâm Vân Tư - em gái của Lâm Nghị Lực, và Diệp Chi Di - em gái của Diệp Tường Tự.
Trương Tử Câm không có mặt trong phòng tiệc lớn sau buổi tụ tập thường niên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh.
Trương Tử Câm đã "hộ tống" Mộc Đống và Chu Thành Lễ về nhà.
Hai anh em nhỏ này được gia đình theo dõi sát sao, có thể tham gia tụ tập hàng năm của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, nhưng không được tham gia các hoạt động sau đó.
Vì vậy, sau khi bữa tiệc thường niên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh kết thúc, hai người bọn họ đã được Trương Tử Câm đưa về nhà, bọn họ không có cơ hội tham gia bất kỳ buổi khiêu vũ hộp đêm nào sau đó.
"Xong nhanh vậy sao?" Khi Trần Tư Vũ nhìn thấy An Lương tới, cô ấy thản nhiên hỏi.
An Lương xua tay: "Gì mà xong, anh đẩy trách nhiệm cho Tồn Viễn rồi, có vấn đề thì cứ hỏi Tồn Viễn"
Trần Tư Vũ đột nhiên mỉm cười: "Không hổ là đại sư An!"
Lâm Vân Tư lộ ra vẻ tò mò: "Tư Vũ, bọn mình vẫn luôn tò mò, tại sao cậu lại gọi An Lương là đại sư An?"
Trần Tư Vũ nhìn An Lương với vẻ thắc mắc.
An Lương thở dài: "Mấy người tự nói đi"
Trần Tư Vũ lập tức giải thích: "Bởi vì anh ấy là một bậc thầy chướng khít"
"Hả?" Lâm Vân Tư càng thêm tò mò.
An Lương cắt ngang và liên tục từ chối: "Anh không phải, em nói linh tinh, đừng có vu oan cho anh."
Triệu Uyển Hề trả lời: "Danh hiệu đại sư An này bắt đầu tư khi An Lương quen biết với Tư Vũ"
An Lương phàn nàn: "Không phải chứ! Tư Vũ, em nói cho cô ấy nghe cái này luôn sao?"
Tuy rằng An Lương đang than thở, nhưng anh rất vui mừng, bởi vì điều này tượng trưng cho sự ổn định của liên minh hậu cung!
Trần Tư Vũ ậm ừ: "Chị Uyển Hề và em là chị em tốt của nhau, có gì không thể nói chứ?"
Triệu Uyển Hề đồng ý: "Đúng vậy, chúng ta là chị em tốt của nhau, có phải anh lại muốn gieo rắc bất hòa?"
"Chỉ dựa vào mấy người? Anh còn cần phải gieo rắc bất hòa nữa sao?" An Lương trả lời.
Cho dù là Trần Tư Vũ, Triệu Uyển Hề, hay Ninh Nhược Sương, tất cả bọn họ đều thuộc nhóm người chỉ có sức chiến đấu là 5 điểm, An Lương hoàn toàn không cần phải lo lắng đến sự hợp lực của bọn họ, được chứ?
Nhìn thấy Triệu Uyển Hề và Trần Tư Vũ hòa thuận vui vẻ, tâm trạng của Hồ Tiểu Ngư có chút phức tạp, cô không biết nên lựa chọn như thế nào.
"Được rồi, mọi người cứ nói chuyện đi, anh đi công bố hoạt động của câu lạc bộ một chút." An Lương giải thích.
Hồ Tiểu Ngư lập tức giấu đi tâm trạng phức tạp, cô vội vàng hỏi:
"Câu lạc bộ còn có hoạt động gì nữa sao?"
An Lương nhìn Hồ Tiểu Ngư và nói đùa: "Tiểu Ngư, vận may của em sẽ không có tác dụng cho sự kiện tiếp theo!"
"Cái gì?" Hồ Tiểu Ngư khó hiểu.
An Lương giải thích: "Đối với các hoạt động tiếp theo, anh đã tham khảo các hoạt động trước đây của chúng ta, bao gồm uống bia trong thời gian giới hạn, chống đẩy với tạ trong thời gian giới hạn, bế kiểu công chúa và ngồi xổm trong thời gian giới hạn.
Những hoạt động này dựa trên sức mạnh hơn là may mắn."
Chương 3652: An Lương quá đỉnh!An Lương nói thêm: "Ngoài ra, sức mạnh của Vân Hải Dương ở mức trung bình. Cho dù là chống đẩy với tạ trong thời gian giới hạn hay bế kiểu công chúa và ngồi xổm trong thời gian giới hạn, đó không phải là thế mạnh của Vân Hải Dương,"
Mặt của Hồ Tiểu Ngư hơi đỏ lên.
Triệu Uyển Hề thản nhiên hỏi: "Những hoạt động này có cho phép các thành viên nhóm vòng ngoài tham gia không?"
"Tất cả những khách mời có mặt hôm nay đều có thể tham gia.
Nếu người giành chiến thắng không phải là thành viên vòng ngoài của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh của chúng ta, vậy thì người đó có thể được chiêu mộ trở thành thành viên vòng ngoài." An Lương giải thích.
"Vậy sự cạnh tranh hôm nay rất khốc liệt, câu lạc bộ của chúng ta có thể sẽ đều bị lật thuyền" Triệu Uyển Hề bí mật nhắc nhở An Lương.
"Dựa vào thực lực mà nói, thua cũng phải thua một cách quang mỉnh chính đại" An Lương trả lời với giọng khẳng định.
Triệu Uyển Hề nhìn An Lương với vẻ mặt mong chờ: "Anh sẽ tham gia chứ?
Trước sự dò hỏi của Triệu Uyển Hề, An Lương đã dùng hệ thống "Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp" để kiểm tra thông tin của Triệu Uyển Hê. Triệu Uyển Hề có chiều cao 176 em, cân nặng 54,2 kg, với cân nặng như vậy quả thực là một con số rất tốt. Nhưng Ninh Nhược Sương cao 172 em và chỉ nặng 50,2 kg.
Dù là chống đẩy với tạ trong thời gian giới hạn, hay bế kiểu công chúa và ngồi xổm trong thời gian giới hạn, tất nhiên trọng lượng nhẹ hơn sẽ có lợi hơn. Nếu An Lương muốn tham gia vào hoạt động này, anh chắc sẽ chọn Ninh Nhược Sương?
Tuy nhiên, khao khát sống sót của An Lương rất mạnh mẽ, anh đã bình tĩnh đáp lại: "Anh không tham gia nữa, tránh lỡ như anh thắng rồi vậy chẳng phải không còn ý nghĩa nữa sao?"
Triệu Uyển Hề trợn mắt nhìn An Lương, Triệu Uyển Hề thông mỉnh hiển nhiên biết An Lương lo lắng. Suy cho cùng, nếu An Lương tham gia, An Lương sẽ chọn ai làm bạn nữ hành của mình?
An Lương nhất định sẽ không nhúng tay vào chuyện phiền phức như vậy.
Khi An Lương thông báo ba hoạt động, và thông báo rằng tất cả khách mời có mặt đều có thể tham gia hoạt động, kèm với việc vị trí thứ nhất sẽ nhận được 10,000 điểm cống hiến, khán phòng đã phát ra tiếng cổ vũ nồng nhiệt.
Đối với các thành viên vòng ngoài của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, rất khó để bọn họ có được điểm cống hiến của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, cách duy nhất để có được là giúp các thành viên khác giải quyết một số rắc rối để nhận được điểm cống hiến.
Tuy nhiên, những thành viên chính thức của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh rất ít khi gặp phải rắc rối, thậm chí nếu gặp phải rắc rối thì bọn họ cũng có thể tự mình giải quyết.
Do đó, các thành viên vòng ngoài khó có thể nhận được điểm cống hiến của câu lạc bộ.
Bây giờ đã có cách để nhận được điểm cống hiến, và vẫn có cơ hội nhận được đủ 10,000 điểm cống hiến, tại sao những thành viên vòng ngoài này lại không hài lòng được chứ?
Khi câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh đang có các hoạt động vui vẻ tại nhà khách Quốc gia, Mộc Đống và Chu Thành Lễ đã trở về nhà của bọn họ.
Trong sân nhà của gia đình Mộc Đống, Mộc Sâm - cha của Mộc Đống đang nghe Mộc Đống báo cáo.
Mộc Sâm là bộ trưởng trong văn phòng chính phủ, địa vị của ông còn cao hơn bố của Triệu Uyển Hê, có thể nói ông là linh hồn cốt lõi của toàn bộ văn phòng chính phủ.
Mộc Sâm nghe Mộc Đồng báo cáo xong, ông ấy thở dài thườn thượt.
"Chàng trai trẻ này thật sự rất đáng kinh ngạc! Mộc Sâm thở dài nói.
Mộc Đống ngập ngừng hỏi: "Bố, con không hiểu ý của bố lắm.
Mặc dù An Lương quả thật rất lợi hại, nhưng..."
Mộc Sâm cắt ngang Mộc Đống: "Con không hiểu cũng là chuyện bình thường, bởi vì con vẫn còn trẻ."
"Có phải con nghĩ rằng cậu ta chia sẻ dự án vận chuyển chuỗi dây chuyền lạnh chỉ để thu phục thêm các nhóm lợi ích?" Mộc Sâm hỏi.
Mộc Đống gật đầu: "Lẽ nào không phải vậy?"
"Dĩ nhiên là không" Mộc Sâm giải thích cho con trai mình: "Suy nghĩ của con chỉ là một trong những mục đích của cậu ấy."
Mộc Sâm hỏi: "Con có biết cậu ấy có bao nhiêu tiền không?"
Mộc Đống suy nghĩ một chút rồi lắc đầu từ chối: "Con không biết, nhưng con biết rằng anh ấy rất già. Anh ấy đã kiếm được hơn 1,000 ức đô la Mỹ trong cuộc chiến năng lượng mới này."
"Trong trường hợp này, con có nghĩ rằng mục đích của cậu ấy chỉ là vì tiền?" Mộc Sâm hỏi lại.
Mộc Đống im lặng, sau khi suy nghĩ một hồi thì anh phủ nhận:
"Khi đạt đến một mức nhất định, tiền chỉ là một chuỗi con số.
Giống như ông Mã đã từng nói, ông ấy không có hứng thú với tiền. Người bình thường cảm thấy đây là lời nói đùa, nhưng ông ấy không hề nói đùa"
Mộc Đống nói thêm: "Ba, con đột nhiên ý thức được sứ mạnh của anh ấy rồi!"
"An Lương đã đứng ở đỉnh cao một cách không hay không biết, nhưng anh ấy vẫn không tỏ thái độ của một người đứng ở đỉnh cao, điều này làm cho chúng ta vô tình bỏ qua lực lượng mà anh ấy kiểm soát" Mộc Đống thở dài nói.
Mộc Sâm thở dài: "Đó là lý do tại sao bố nói anh chàng này thật tuyệt vời. Cậu ấy chia sẻ dự án vận chuyển chuỗi dây chuyền lạnh không chỉ vì tiền, không chỉ để mở rộng các nhóm lợi ích mà để kiểm soát nhiều nguồn lực hơn"
"Đối với cậu ấy, tiền bạc chỉ là con số. Đứng trên đỉnh cao phải nghĩ cách làm sao để duy trì hiện tại, và phải duy trì nó mãi mãi.
Nói một cách đơn giản là, thành quả thắng lợi của cậu ấy đến từ việc cậu ấy sở hữu sự ổn định và lâu dài!" Mộc Sâm giải thích.
Chương 3653: An Lương quá đỉnh! (2)"Điều quan trọng hơn là chàng trai trẻ này nhận thức rõ ràng bản chất của thế giới. Cả thế giới đều là quy luật rừng rậm. Tuy rằng đứng đầu, nhưng cậu ấy vẫn chưa nhảy ra khỏi gông cùm, cho nên cậu ấy mới lựa chọn bén rễ ở Hạ Quốc, và lựa chọ ngắn kết mật thiết với chúng ta, để chiến thắng của cậu ấy không bị tàn lụi" Mộc Sâm nói thêm.
"Tiểu Đống, sau này con phải học hỏi cậu ấy. Cậu ấy rất xứng đáng để con học hỏi theo, sau này cũng cần con giúp đỡ cho cậu ấy." Mộc Sâm chỉ tay.
Mộc Đống nhanh chóng đáp lại: "Bố, tối nay bọn họ có hoạt động, con cũng muốn tham gia, đúng lúc có thể tiếp cận với An Lương."
"Cái thằng này!" Mộc Sâm vừa cười vừa mắng: "Có phải con tưởng rằng bố không biết gì về chuyện câu lạc bộ?"
Mộc Sam nói thêm: "Bố con cũng có tài khoản trong câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, và bố cũng nằm trong nhóm bí mật, chỉ có điều bố không nói chuyện mà thôi. Có phải con cho rằng bố không biết chuyện tối nay mọi người muốn đi hộp đêm?"
Cho dù đó là Mộc Sâm, cha của Chu Thành Lễ, Chu Chí Cường.
hay Trương Hạo Vũ, cha của Trương Tử Câm, bọn họ đều thuộc nhóm bí mật của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, nhưng bọn họ chọn cách không hoạt động năng nổ trong nhóm mà tôi.
"Không phải chứ, bố. Tại sao bố cũng ở trong nhóm vậy, sao con chưa từng nhìn thấy bố?" Mộc Đống thắc mắc.
"Chúng ta có quyền đăng nhập ẩn danh" Mộc Sâm trả lời đơn giản.
Đây cũng là một trong những lý do tại sao Mộc Sâm than thở rằng An Lương làm được việc, An Lương thực sự rất giỏi!
Một cuộc trao đổi tương tự cũng diễn ra trong gia đình Chu Thành Lễ, và Chu Chí Cường, cha của Chu Thành Lễ, cũng đánh giá cao An Lương.
Đã gần 6 giờ 30 phút tối.
Tại nhà khách quốc gia, trong tòa nhà số 2, bữa tiệc của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh được bắt đầu. An Lương và Triệu Uyển Hề hiển nhiên ngồi cùng một bàn, Vân Hải Dương, Hồ Tiểu Ngọc và Lý Thiến cũng ngồi chung một bàn, Tiền Tiểu Cương dẫn theo Hoàng Bội Lôi và Hạ Tư Hàm.
Chỉ có Lý Tồn Viễn là đơn thân độc mã.
Tiền Tiểu Cương nói đùa: "Cũng may là Tồn Viễn còn độc thân, nếu không chúng ta phải chen chúc nhau rồi 12 người ngồi chung một bàn, nếu có thêm một hoặc hai người nữa thì quả thật sẽ cần thêm chỗ ngồi.
Lý Tồn Viễn phàn nàn: "Tiểu Cương, tôi xin cậu, làm người đi!"
Vân Hải Dương không dám tham gia vào chủ đề này, mặc dù Vân Hải Dương dẫn Hồ Tiểu Ngư và Lý Thiến đến, nhưng Hồ Tiểu Ngư và Lý Thiến không thỏa hiệp với nhau.
Đặc biệt là lần này, Hồ Tiểu Ngư đã kiếm được hơn 500 ức Hạ Quốc tệ trong cuộc chiến năng lượng mới. Vào lúc Hồ Tiểu Ngư đang hăng hái như thế này, làm sao cô ấy có thể dễ dàng thỏa hiệp?
An Lương hòa giải: "Tiểu Cương, chúng ta nên lại một lối thoát cho Tồn Viễn"
Lý Tồn Viễn phàn nàn: "Lát nữa tôi sẽ đi thẳng đến OT để thư giãn, mọi người chắc phải về nhà rồi nhỉ?"
"OT là gì?" Vân Hải Dương ngơ ngác.
Tiền Tiểu Cương lắc đầu: "Tôi không biết."
"Tôi cũng chưa từng nghe nói." An Lương cũng phủ nhận.
Lý Tồn Viễn nhìn ba người anh em của mình liên tục phủ nhận, cậu ta lắc đầu: "Các cậu thật là độc!"
Triệu Uyển Hề đột nhiên nói: "Cậu thật sự không suy nghĩ về chuyện của Lâm Vân Tư sao?"
Trước khi Lý Tồn Viễn trả lời, Triệu Uyển Hề tiếp tục nói thêm:
"Lâm Vân Tư không để tâm đến quá khứ đen tối của cậu, cậu quả thật không suy nghĩ gì sao?"
Lý Tồn Viễn bối rối.
Tiền Tiểu Cương thuyết phục: "Thực ra Lâm Vân Tư cũng khá tốt. Cô ấy xinh đẹp và có tính cách tốt. Điều quan trọng hơn là cô ấy không quan tâm đến hoàn cảnh trước đây của cậu. Tồn Viễn, hai người rất xứng đôi vừa lứa."
Vân Hải Dương đồng tình: "Đúng vậy, Tồn Viễn, chuyện tốt như thế này, đốt đèn cũng không tìm thấy đâu!
An Lương vỗ tay: "Được rồi, được rồi, chuyện của Tồn Viễn, Tôn Viễn sẽ tự mình xử lý. Chúng ta ăn cơm trước đi."
Sau bữa tối, An Lương rời đi cùng với nhóm của Triệu Uyển Hề.
Đương nhiên, các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh sẽ giải quyết những việc tiếp theo. Dù sao thì cũng liên quan đến lợi ích của bản thân nên đương nhiên bọn họ sẽ rất tích cực.
An Lương đưa Tống Thiến trở lại Học viện âm nhạc Quốc gia trước, sau đó dừng ở bãi đậu xe ngoài trời của Học viện âm nhạc Quốc gia và hỏi: "Lát nữa chúng ta về đâu đây?"
Trần Tư Vũ trả lời trước: "Chúng ta nên quay lại chung cư quốc tế Vân Cảnh đi"
Ninh Nhược Sương đồng ý: "Ừ, em cũng muốn trở về"
Triệu Uyển Hề đương nhiên không từ chối.
Tuy nhiên, An Lương lại lái xe về hướng căn biệt thự.
Khi Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương phát hiện ra, An Lương nói với giọng bình thản: "Phòng trong biệt thự cũng nhiều, tình hình giao thông ở Đế Đô hiện giờ quá tắc nghẽn, anh lười lái xe rồi."
Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương trợn tròn mắt, An Lương lười lái xe sao? Rõ ràng là rất muốn lái xe, được chứ?
Đã gần nửa đêm.
Triệu Uyển Hề, Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương đều đã ngủ trong phòng của bọn họ, An Lương đang kiểm tra thông tin do Aphrora gửi trong phòng khách.
'Aphrora: Chúng tôi đã chuẩn bị trước cho kế hoạch trồng cây nông nghiệp ở nước ngoài."
'Aphrora: Bao gồm việc thuê nông dân cày xới đất tại địa phương, thiết kế và thiết lập hệ thống tưới nhỏ giọt:
'Aphrora: Bây giờ chỉ còn chờ anh gửi cho chúng tôi hệ thống khử mặn màng thẩm thấu ngược Graphene.
'An Lương: Cô định xây một cơ sở trồng trọt lớn như thế nào ở Sudan? ' 'Aphrora: Kế hoạch ban đầu hiện tại là 165 vạn mẫu Anh. Theo đơn vị Hạ Quốc của anh là khoảng 1,000 vạn mẫu.
'Aphrora: Chúng tôi dự định trồng tất cả đậu nành Bắc Hoang chất lượng cao mà anh đã cung cấp. Theo số liệu anh cung cấp, sản lượng khoảng 400 vạn tấn, Hạ Quốc của anh có thể dễ dàng nuốt lấy.
Chương 3654: Bày trí trước một bước mà thôi.'An Lương: Quả thực là vậy.
'An Lương: Quy mô của cô hơi nhỏ.
'An Lương: Tôi đã nghĩ rằng cô có quy mô ít nhất phải hơn 1,000 vạn mẫu Anh"
Nếu là quy mô của 1,000 vạn mẫu Anh, vậy thì là khoảng 6,000 vạn mẫu, và có thể sản xuất 2,400 vạn tấn đậu nành chất lượng cao.
'Aphrora: Điều đó là không thể. ' 'Aphrora: Chúng tôi không thể thực hiện một hoạt động nông nghiệp quy mô lớn như vậy ở Sudan, ít nhất là không phải bây giờ.
An Lương hiểu ẩn ý của Aphrora.
Ít nhất là không thể bây giờ, tức là sau khi thành lập cơ sở trồng trọt nông nghiệp, người dân địa phương ở Sudan sẽ nếm được vị ngọt và cải thiện điều kiện sống nghèo nàn của địa phương, cho nên bọn họ có thể chiếm thêm đất cho các hoạt động sản xuất nông nghiệp ở tương lai, phải không?
Sudan là một trong những khu vực nghèo nhất trên thế giới, nguồn nước vô cùng khan hiếm, thậm chí nước tiểu bò cũng trở thành nguồn nước nên ai cũng có thể hình dung được sự nghèo khó của Sudan.
Một khi nước Nga thành lập nhà máy khử muối ở Sudan và thành lập cơ sở trồng trọt nông nghiệp, chắc chắn sẽ có thể dễ dàng thu phục người dân địa phương ở Sudan, từ đó giành được quyền lớn hơn trong tiếng nói của Sudan.
Đây cũng là vai trò lớn nhất của cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài!
Nước Nga có thể làm được chuyện như vậy, An Lương đương nhiên có thể làm chuyện như vậy, đó là mục đích lớn tiềm ẩn nhất của An Lương trong kế hoạch cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài.
Nước Nga chỉ là bày trí trước một bước mà thôi...
Việc bố trí của nước Nga rõ ràng là nhanh hơn một bước. Suy cho cùng, nước Nga đã đạt được thỏa thuận về trung tâm hậu cần hải quân với Sudan và Sudan cho phép bất kỳ tàu nào của nước Nga đi vào vùng biển của Sudan, bao gồm cả tàu ngầm hạt nhân chạy bằng năng lượng.
Trong hoàn cảnh như vậy, nước Nga có khả năng bảo vệ các căn cứ trồng trọt nông nghiệp, và bọn họ đương nhiên đã bước thêm một bước khá lớn.
Tuy nhiên, việc bố trí của An Lương và bốn công ty thuộc tầng lớp thứ nhất trong giới Đế Đô cũng sắp hoàn thành, đặc biệt là sau khi An Lương nhận được sự hỗ trợ của bốn công ty thuộc tầng lớp thứ nhất trong giới Đế Đô, sự bố trí của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa ở Algeria ngày càng trở nên lớn mạnh hơn.
Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa đã thành lập chi nhánh Algeria ở thành phố Pallas, cách hẻm núi Sunset 40 km về phía Tây, và thâm nhập vào hệ thống quản lý của thành phố Pallas. Ngay cả Bộ Chính trị cũng đã bị Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa xâm lấn.
Khi Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa thâm nhập vào hệ thống quản lý của thành phố Pallas, rồi lại mua rất nhiều trang bị từ nước Nga, thông qua những trang bị này, Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa có thể kiểm soát hẻm núi Sunset rất cao.
Hiện tại, Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa cũng đã phân định phạm vi ảnh hưởng ở Algeria, chủ yếu là xung quanh hẻm núi Sunset với gần 2,000 vạn mẫu đất.
Không dừng lại ở đó, Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa còn kiểm soát thành phố Pallas từ lĩnh vực kinh tế với sự hậu thuẫn sau lưng của Công ty đầu tư An Tâm.
Thành phố Pallas là một thành phố nhỏ lạc hậu với dân số hơn 320,000 người, cư dân của Pallas chủ yếu làm nông nghiệp và chăn nuôi, còn khai thác mỏ với số lượng nhỏ.
Trong số những mỏ khai thác có mỏ uranium được Tập đoàn năng lượng Ước Mơ Tương Lai thành lập ở hẻm núi Sunset, nhằm cung cấp cơ hội làm việc.
Bây giờ Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa đã nắm quyền kiểm soát thành phố Pallas, bọn họ đã thuê những người dân thường từ thành phố Pallas đến để đầu tư xây dựng sơ bộ cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài với quy mô lớn.
Điều này mang lại rất nhiều cơ hội việc làm cho người dân thành phố Pallas, tăng thu nhập cho người dân thành phố Pallas, và cũng cho phép người dân thành phố Pallas hỗ trợ cơ sở trồng trọt nông nghiệp.
Một khi dự án cơ sở trồng trọt nông nghiệp chính thức được khởi động, người dân thành phố Pallas chắc chắn sẽ ủng hộ nhiều hơn nữa.
Kế hoạch của An Lương là sẽ học hỏi theo Nga, thông qua cách bố trí công nghiệp của thành phố Pallas, để Algeria đồng ý với kế hoạch của An Lương thành lập một trung tâm hậu cần ở thành phố Pallas.
Cho dù đó là trung tâm hậu cần hải quân hay trung tâm hậu cần không quân, tất cả đều nằm trong sự chấp nhận của An Lương.
Nếu Algeria không chấp nhận?
Mặc dù xác suất của điều này là rất thấp, nhưng An Lương có rất nhiều cách để bắt Algeria chấp nhận.
Ví dụ, cung cấp quỹ xóa đói giảm nghèo cho Algeria thông qua kế hoạch cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài, và sau đó đàm phán các điều kiện thông qua quỹ xóa đói giảm nghèo, chuyện này không khác gì so với bỏ ra một ít tiền.
Chiêu trò này được nước Mỹ sử dụng trên toàn thế giới!
Nếu Algeria cự tuyệt chiêu này, An Lương vẫn có chiêu khác.
Khi cơ sở trồng trọt nông nghiệp kiểm soát thành phố Pallas, cơ sở trồng trọt nông nghiệp và thành phố Pallas sẽ gắn bó sâu sắc với nhau, không thể tách rời thành phố Pallas với cơ số trồng trọt nông nghiệp, thành phố Pallas đương nhiên sẽ đứng cùng lập trường với An Lương.
Bằng cách này, thành phố Pallas có thể nói thay cho An Lương.
Nếu Algeria vẫn không chấp nhận đề nghị của thành phố Pallas, thành phố Pallas có phải có thề độc lập ủy quyền?
Những thủ đoạn này đều nằm trong phạm vi dự kiến của An Lương!
Suy cho cùng, nước Mỹ làm được, nước Nga cũng làm được, tại sao An Lương lại không làm được?
Hơn nữa, An Lương cũng không đơn độc vì lợi ích của bản thân, phía sau còn có hậu thuẫn vững chắc!
Chương 3655: Kiểm soát kép và cấp tiến?An Lương và Aphrora đã có một cuộc trao đổi khác. An Lương đã gửi lời xác nhận với Aphrora, Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai đã dự trữ đủ màn thẩm thấu ngược Graphene, và chỉ sau khi khi sản xuất đủ hệ thống khử nước muối biển, Aphrora mới hài lòng kết thúc cuộc trò chuyện với An Lương.
Đã gần 1 giờ sáng.
An Lương tiện tay gửi tin nhắn cho cựu Thủ tướng Nhật Bản để xem đối phương còn online không, nếu còn online thì sẵn sàng trao đổi với bên kia về kế hoạch cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài.
'AAA: Có đó không?
"EXF: Có.
An Lương nhìn cựu Thủ tướng Nhật Bảnn trả lời trong giây lát, anh nhướng mày. Hình như ông ta có tai mắt ở trong giới Đế Đô, biết hôm nay câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh sẽ có một buổi thảo luận về cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài, nên mới thức cả đêm để đợi?
'AAA: Đặc biệt chờ đợi sao?"
'EXE: Câu lạc bộ của các cậu không phong tỏa tin tức, không phải sao?"
'AAA: Các anh đã chuẩn bị xong chưa?"
'EXE: Tất nhiên!
'EXE: Tôi đã tập hợp 17 đồng minh của mình và đang chờ đợi đây.
"EXE: Bây giờ chỉ chờ xác nhận của cậu.
'EXE: Miễn là cậu xác nhận, vậy thì chúng tôi cũng có thể xác nhận. Dù gì nếu như cậu không xác nhận, vậy thì chúng tôi tạm thời cũng không thể làm được gì"
An Lương hiểu được lo lắng của cựu Thủ tướng Nhật Bản. Nếu như bọn họ ra tay trước, nhưng An Lương lại cho leo cây, vây thì đối với cựu Thủ tướng Nhật Bản mà nói, chẳng khác gì đang lãng phí tài nguyên nhân lực của chính mình.
Chính vì vậy mà cựu Thủ tướng Nhật Bản sự xác nhận của An Lương trước khi ông ta triển khai kế hoạch tiếp theo.
'AAA: Nếu chúng tôi xác nhận rồi, quy mô bên Úc của các anh là khoảng bao nhiêu?"
'EXF: Chúng tôi có thể lấy được 400 vạn mẫu đất Anh ở nước Úc.
'AAA: Anh có chắc không?"
An Lương thầm kinh ngạc, không ngờ cựu Thủ tướng Nhật Bản lại cấp tiến đến vậy?
Sau khi chuyển đổi, 300 vạn mẫu đất tương đương với 1,821 vạn mẫu đất, nếu tất cả đậu nành Bắc Hoang chất lượng cao được trồng, tổng sản lượng sẽ đạt ít nhất 700 vạn tấn dựa trên sản lượng 400 kg ⁄ mẫu.
An Lương rất khâm phục lòng dũng cảm của cựu Thủ tướng Nhật Bản!
Nhưng mà, An Lương cũng có chút nghi hoặc, ông ta thật sự có thể làm được sao? Trước sự tra hồi của An Lương, cựu Thủ tướng Nhật Bản đã trực tiếp trả lời tin nhắn.
'EXF: Chắc chắn 100%P 'AAA: Làm thế nào để ông có thể bảo đảm lợi ích ở nước Úc?"
'AAA: Nhắc nhở thân thiện, trước đó nước Mỹ và nước Úc tiến hành chèn ép Công ty khai thác Terryson, nước Úc đã trực tiếp yêu cầu Công ty khai thác Terryson đóng cửa và ngừng sản xuất"
Thế giới này bề ngoài là một xã hội văn minh, nhưng trên thực tế vẫn là luật rừng.
Khi ngành này triển khai ở các quốc gia khác, nếu các quốc gia khác không chấp hành quy định, hậu quả lớn nhất là châu chấu đá xe, chỉ có thể bị xử phạt cục bộ.
Giống như Công ty khai thác Terryson, ngay cả khi nó là mỏ lithium lớn nhất ở nước Úc, cho dù Công ty khai thác Terryson hoàn hảo về mặt sản xuất an toàn, ngay cả khi Công ty khai thác Terryson không gặp vấn đề gì với luật pháp và quy định.
Nhưng, khi nước Úc muốn dọn dẹp Công ty khai thác Terryson, bọn họ vẫn có thể tìm ra vấn đề giống như bới lông tìm vết, trực tiếp khiến cho Công ty khai thác Terryson phải ngừng sản xuất.
An Lương nhắc nhở cựu Thủ tướng Nhật Bản, bọn họ triển khai ngành công nghiệp quy mô lớn như vậy ở nước Úc, nếu lõ như nước Úc không muốn bàn chuyện đạo đức, vậy thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Suy cho cùng, ngành công nghiệp với ngành khai thác khoán sản không giống nhau.
Việc ngành khai thác khoán sản bị tạm ngừng khai thác, cùng lắm chỉ mất một chút thời gian và chi phí nguồn nhân lực, khoán sản cũng sẽ không biết mấtt trong động.
Tuy nhiên, sự tổn thất của ngành công nghiệp thì lại khác!
Nếu ông trời thay đổi, bỏ lỡ qua thời cơ thu hoạch, vậy thì chẳng được gì mà còn phải chịu tổn thất rất lớn.
Đối mặt với lời nhắc nhở của An Lương, cựu Thủ tướng Nhật Bản đương nhiên hiểu được ẩn ý trong câu nói.
'EXE: Yên tâm đi, tôi không chỉ liên hệ với lực lượng Nhật Bản mà còn mời cả lực lượng bản địa của nước Úc:
'EXE: Lực lượng mà chúng tôi mời từ nước Úc rất đáng tin cậy:
'EXF: Tuy nhiên, chúng tôi có yêu cầu:
'AAA: Yêu cầu gì?
'EXF: Thỏa thuận hợp tác của chúng ta là một thỏa thuận lâu dài.
'EXF: Đặc biệt là thỏa thuận cung cấp dài hạn màng thẩm thấu ngược Graphene và hệ thống khử muối, và một thỏa thuận cung ứng với giá cả phải chăng:
An Lương nhìn tin nhắn do cựu Thủ tướng Nhật Bản gửi đến, trong lòng không khỏi nở nụ cười. Bởi vì những lời nói như vậy, thoạt nhìn tưởng là người chịu thiệt.
Chủ yếu là các công ty dưới quyền An Lương, toàn bộ đều là những con rồng ác độc, có đủ loại chính sách phân biệt chủng tộc. Đặc biệt là đối với Nhật Bản, phân biệt một cách rất kinh khủng.
Để tránh bị phân biệt đối xử, đặc biệt là phân biệt giá cả, cựu Thủ tướng Nhật Bản phải cẩn thận.
Lỡ như lại bị phân biệt đối xử lần nữa, vậy thì dự án cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài chẳng phải chỉ đáng giá là làm giúp thôi sao?
'"AAA: Không sao 'AAA: Chúng tôi thậm chí có thể ký hợp đồng mua bán cây trồng với ông.
'AAA: Tuy nhiên, nếu ông cần chúng tôi phụ trách thu mua, ông cần trồng cây theo hướng dẫn của chúng tôi"
'EXF: Điều này không cần thiết đâu, chúng tôi có cách bán của riêng mình.
Cựu Tổng thống Nhật Bản cũng không lo lắng về việc bán cây trồng, kể cả Hạ Quốc không thu mua thì ông ta vẫn có thể tìm được người mua ở Nhật Bản.
Chương 3656: Yêu cầu riêng tư?'EXE: Khi nào chúng ta sẽ ký thỏa thuận?
'AAA: Bất cứ lúc nào:
'AAA: Tôi đang ở Đế Đô, Hạ Quốc. Ông có thể sắp xếp người đến và ký thỏa thuận bất cứ lúc nào:
'EXF: Chúng tôi hy vọng sẽ ký được một thỏa thuận cung cấp giá cả phải chăng trong hơn 30 năm. Dù bên cậu đưa ra mức giá nào cho chúng tôi, thì chúng tôi cũng sẽ nhận đước mức giá như thế đó, không thành vấn đề đúng không?
Nạn nhân lại mắc bệnh hoang tưởng rằng mình bị hại, nên đã nhắc lại chyện cũ, bày tỏ rằng nên ghi vào thỏa thuận hợp tác, tránh cho An Lương nhất thời đổi ý.
Tuy nhiên, An Lương thực sự không có ý định chơi trò với cựu Thủ tướng Nhật Bản, anh kéo cựu Thủ tướng Nhật Bản vào trong là bởi vì muốn tránh sự điều tra chống đỡi độc quyền, đồng thời cũng là để nâng cao khả năng cạnh tranh trong lĩnh vực lương thực, để cho bốn công ty lượng thực lớn cảm thấy hơi áp lực.
Dù gì cựu Tổng thống Nhật Bản đã tham gia vào dự án cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài, đồng nghĩa với việc tăng sản lượng cây trồng và tăng nguồn cung cấp cây trồng, đây là áp lực cạnh tranh lớn đối với bốn công ty lượng thực lớn.
Tuy nhiên, việc ký thỏa thuận hơn 30 năm, An Lương thật sự rất muốn hỏi Abe Shinzo rằng ông ta có thể sống lâu được như vậy sao?
Ông ta bị ung thư đại trực tràng giai đoạn cuối, mặc dù đã được điều trị bằng Hoàng Kỳ ngàn năm, ông ta vẫn cần ít nhất 3 miếng để hồi phục. Tuy nhiên, hiện giờ ông ta không có kenh để mua được Hoàng Kỷ ngàn năm, cho nên ông ta thật sự có thể sống lâu đến vậy sao?
An Lương không hỏi về chuyện này, anh chỉ trả lời tin nhắn và đồng ý.
'AAA: Không sao 'AAA: Chúng tôi có thể chấp nhận một thỏa thuận dài hạn trong 30 năm.
Sau khi An Lương đồng ý với cựu Thủ tướng Nhật Bản, cựu Thủ tướng Nhật Bản đã đợi gần một phút sau đó mới trả lời tin nhắn.
'EXF: Cảm ơn cậu đã thông cảm!
'AAA: Vâng, tôi biết mối quan tâm của ông, và tôi hiểu những lo lắng đó. Nếu là tôi, tôi cũng sẽ đưa ra những điều kiện như vậy.
An Lương dường như đặt mình vào vị trí của đối phương.
'EXF: Tôi có một yêu cầu riêng tư khác.
'AAA: Yêu cầu gì?"
'AAA: Ông nói tình hình cụ thể trước, sau đó tôi sẽ cân nhắc có đồng ý không?
An Lương không trực tiếp đồng ý, lỡ như đối phương có yêu cầu gì đó hảo huyền thì sao?
An Lương và cựu Thủ tướng Nhật Bản không phải là bạn, thậm chí họ không phải là đối tác của nhau, bọn họ chỉ đang lợi dụng lẫn nhau.
An Lương đã lợi dụng những miếng Hoàng Kỳ ngàn năm để kiểm soát cựu Thủ tướng Nhật Bản, sử dụng cựu Thủ tướng Nhật Bản để xây dựng một tòa án bóng tối.
Cựu Thủ tướng Nhật Bản thì lợi đụng An Lương để kiếm tiền, từ đó kiếm được số tiền cao ngất ngưởng để mua những miếng Hoàng Kỳ ngàn năm. Vì vậy, An Lương hiển nhiên sẽ không trực tiếp đồng ý yêu cầu cá nhân của cựu Thủ tướng Nhật Bản.
'EXE: Tôi hy vọng bạn có thể bán cho tôi một miếng Hoàng Kỳ ngàn năm sau khi tôi đã kiếm đủ tiền thông qua cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài.
Cựu Thủ tướng Nhật Bản đã đưa ra một yêu cầu rất khiêm tốn là chỉ mua một miếng Hoàng Kỳ ngàn năm. Bởi vì cựu Thủ tướng Nhật Bản biết rất rõ rằng An Lương sẽ không để ông ta dễ dàng lấy được Hoàng Kỳ ngàn năm.
Đối mặt với tin nhắn trả lời của cựu Thủ tướng Nhật Bản, An Lương đã suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn trả lời khẳng định.
'AAA: Không thành vấn đề!
'AAA: Ngay khi ông kiếm được số lợi nhuận hơn 5 ức Hạ Quốc tệ thông qua cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài, tôi sẽ bán một miếng Hoàng Kỳ ngàn năm cho ông:
Lý do tại sao An Lương lựa chọn đồng ý rất đơn giản, anh cần phải cho cựu Thủ tướng Nhật Bản hy vọng. Suy cho cùng, không thể nào cứ bắt người ta làm việc mà lại không cho người ta hy vọng, đúng không?
Cho dù muốn con lừa làm việc, cũng phải treo một củ cà rốt trước mặt con lừa! Huống hồ chỉ đây lại là con người?
Sự bất an ban đầu của cựu Thủ tướng Nhật Bản cuối cùng cũng đã buông xuông khi An Lương đồng ý.
Vốn dĩ cựu Thủ tướng nhiệm Nhật Bản còn tưởng rằng An Lương sẽ dứt khoát từ chối, nhưng ai biết rằng An Lương lại đồng ý.
Cựu Thủ tướng của Nhật Bản quả thực cảm thấy rất nhẹ nhõm.
Mặc dù hiện tại càng ngày càng phát hiện nhiều Hoàng Kỳ ngàn năm, nhưng việc kiểm soát Hoàng Kỳ ngàn năm ngày càng chặt chẽ hơn, bất kể là thế lực nào thu được Hoàng Kỳ ngàn năm đều được giữ bí mật hoặc bị quản lý nghiêm ngặt, tuyệt đối sẽ không bán ra ngoài.
Trong hoàn cảnh như vậy, rất khó để cựu thủ tướng Nhật Bản có được Hoàng Kỳ ngàn năm. May mắn thay, bây giờ An Lương đã đồng ý với ông ta.
Tuy nhiên, cựu Thủ tướng nhiệm Nhật Bản cũng hiểu lời An Lương.
An Lương yêu cầu cựu Thủ tướng Nhật Bản kiếm được hơn 5 ức Hạ Quốc tệ từ dự án cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài, như vậy anh mới đưa một miếng Hoàng Kỳ ngàn năm cho ông ấy.
Điều kiện như thế này trông rất dễ nhưng thực tế lại hàm chứa rất nhiều yêu cầu.
Yêu cầu đầu tiên, hạn chế cựu Thủ tướng Nhật Bản chỉ được phát triển dự án cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài, nếu không An Lương sẽ không thể bán Hoàng Kỳ ngàn năm cho ông ta.
Thứ hai, điều kiện này còn hạn chế rằng cựu Thủ tướng Nhật Bản buộc phải đầu tư với quy mô lớn vào dự án cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài.
Nếu không, trong trường hợp tác như thế này, ông ta phải tới tháng nào năm nào mới có thể kiếm được 5 ức Hạ Quốc tệ?
Chương 3657: Con rối: Chỉ là không có lựa chọn!Quan trọng hơn, An Lương đã khiến cựu Thủ tướng Nhật Bản phải đứng trên chiến tuyến của mình bằng những miếng Hoàng Kỳ ngàn năm. Dù là nước Úc hay nước Mỹ nhắm vào dự án cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài, cựu Thủ tướng Nhật Bản cũng là một con dao rất tốt.
Chỉ tiếc là, cựu Thủ tướng Nhật Bản không thể thoát khỏi sự kiểm soát của An Lương, hoặc nên nói là cựu Thủ tướng Nhật Bản không thể nào có được Hoàng Kỳ ngàn năm từ những kênh khác.
Tuy rằng nước Mỹ cũng có Hoàng Kỳ ngàn năm, nhưng nước Mỹ sao có thể chia Hoàng Kỳ ngàn năm cho cựu Thủ tướng Nhật Bản được chứ?
Trước đó, nước Mỹ đã giành được Hoàng Kỳ ngàn năm từ Sillabang của Ấn Độ... không đúng!
Phải là, trước đó nước Mỹ đã phát hiện ra được Hoàng Kỳ ngàn năm ở Sillabang, Ấn Độ nhưng bị các thế lực khác xâu xé tranh giành, bọn họ chỉ có thể lấy về được một phần rất nhỏ, mà phần Hoàng Kỳ ngàn năm đó đã bị các thế lực cấp cao của nước Mỹ chia ra không còn gì...
Bởi vì Hoàng Kỳ ngàn năm đã được nghiên cứu kỹ lưỡng, Công ty Pfitzer của nước Mỹ thậm chí còn công bố rằng Hoàng Kỷ ngàn năm có tác dụng kéo dài tuổi thọ.
Trong hoàn cảnh như vậy, làm sao nước Mỹ có thể sẵn sàng đưa những lát Hoàng Kỳ ngàn năm cho cựu Thủ tướng Nhật Bản? Còn Hạ Quốc thì lại có rất nhiều Hoàng Kỳ ngàn năm...
Những miếng Hoàng Kỳ ngàn năm này đều đang nằm trong tay của những thế lực cấp cao trong giới Đế Đô, nếu như bảo bọn họ lấy ra, e là khó như lên trời.
Ít nhất thì cựu Thủ tướng Nhật Bản không thể nào bắt bọn họ phải lấy ra, hơn nữa đây cũng không phải là vấn đề tiền bạc, mà là chuyện hoàn toàn không thể nào xảy ra.
Bởi vì những thế lực hàng đầu này gần như đều là thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, bọn họ đã kiếm được rất nhiều tiền khi đi theo Công ty đầu tư An Tâm, mắc mớ gì phải quan tâm một số tiền cồn con như thế?
Trên thực tế, nước Nga cũng nắm giữ được một ít Hoàng Kỳ ngàn năm.
Tuy nhiên Nhật Bản và nước Nga không chung một tuyến đường, mâu thuẫn giữa hai bên rất lớn. Cựu Thủ tướng Nhật Bản hiển nhiên không thể nào lấy được Hoàng Kỳ ngàn năm từ nước Nga.
Cho nên, nguồn kênh duy nhất mà cựu Thủ tướng Nhật Bản có thể lấy được Hoàng Kỳ ngàn năm là từ An Lương, cũng chỉ có thể là An Lương.
An Lương nhìn rất rõ chuyện này, cho nên anh mới lựa chọn dùng Hoàng Kỳ ngàn năm để khống chế cựu Thủ tướng Nhật Bản.
Suy cho cùng, cựu Thủ tướng Nhật Bản không có lựa chọn nào khác!
Ngoài Hoàng Kỳ ngàn năm, ông ta không còn cách làm nào khác.
Ngay cả liệu pháp Car-T được nghiên cứu hiện nay cũng không thể điều trị được 100% bệnh ung thư, ông ta không còn lựa chọn nào khác ngoại trừ Hoàng Kỳ ngàn năm.
Chỉ có thể chấp nhận số mạng của mình bị An Lương thao túng!
Nếu có lựa chọn, cựu Thủ tướng Nhật Bản làm sao có thể nguyện ý bị An Lương thao túng?
Sau khi An Lương thương lượng các điều khoản với cựu Thủ tướng Nhật Bản, hai bên đã đồng ý ký một thỏa thuận tại trụ sở chính của Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai vào ngày 17 tháng 1, theo giờ Hạ Quốc.
Phía An Lương đương nhiên được đại diện bởi Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai, phía cựu Thủ tướng Nhật Bản được đại diện bởi Takeda Kenta.
Takeda Kenta là trợ lý của cựu Thủ tướng Nhật Bản, đã đi theo cựu Thủ tướng Nhật Bản được 21 năm và thuộc hàng thân tín của cựu Thủ tướng Nhật Bản.
Ngoài ra, Takeda Kenta hiểu Tiếng Hạ Quốc, mặc dù Tiếng Hạ Quốc của anh ta mang theo giọng địa phương, nhưng anh ta hoàn toàn hiểu Tiếng Hạ Quốc.
Ngày hôm sau.
Khoảng 8 giờ sáng, khi An Lương thức dậy, Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương đã đến trường. Khi An Lương đến phòng khách, Triệu Uyển Hề chào hỏii: "Đến ăn sáng đi, chúng bọn em có chừa lại đồ ngon cho anh"
An Lương ngồi bên cạnh Triệu Uyển Hề, bế Triệu Uyển Hề đặt lên đùi, sau đó chỉ vào điểm tâm trên bảng giữ nhiệt hỏi: "Đây là món ăn hắc ám gì vậy?"
"Bữa sáng đặc sản của Đế Đô chúng ta" Triệu Uyển Hề trả lời.
"Nước đậu nành?" An Lương nhìn thứ trông giống như sữa đậu nành, hồi.
Triệu Uyển Hề không giấu giếm: "Ừ! Anh thử xem?"
Trước đây An Lương đã từng thử qua nước đậu nành, anh thật sự không quen uống thứ này.
"Em thử xem?" Đến lượt An Lương ra hiệu cho Triệu Uyển Hề uống nước đậu nành.
Triệu Uyển Hề nhấp một ngụm nước đậu, mặt không chút thay đổi, lại đặt nước đậu lên bảng giữ nhiệt: "Em thấy rất ngon!"
An Lương nhìn Triệu Uyển Hề bình tĩnh uống nước đậu nành, anh nhận ra mình thật là cầu thả. Triệu Uyển Hề chính là người Đế Đô, cho nên cô đã quen uống nước đậu nành rồi.
"Khu, anh không quen uống nước đậu nành" An Lương biểu thị từ chối.
Triệu Uyển Hề cười: "Em biết, Tư Vũ và Sương Sương đã nói với em.
"Xem ra hai người này cần phải bị xử lý!" An Lương hừ hừ trong miệng, nhưng trong lòng lại khá vui vẻ. Quan hệ giữa Trần Tư Vũ, Ninh Nhược Sương và Triệu Uyển Hề càng hài hòa thì liên minh hậu cung càng ổn định.
Triệu Uyển Hề trợn mắt nhìn An Lương, cô làm sao không đoán được suy nghĩ của An Lương?
Triệu Uyển Hề bóc cho An Lương một quả trứng luộc đưa cho An Lương ăn, An Lương không khách sáo mà trực tiếp ăn.
Một lúc sau, An Lương ăn hai quả trứng luộc và uống một ly sữa, cuối cùng cũng thoát khỏi tai họa từ sữa đậu nành.
"Uyển Hề, chiều nay em có việc gì không?" An Lương thản nhiên hỏi.
Triệu Uyển Hề đáp lại một cách khẳng định: "Em có rủ chị họ đi dạo vào buổi chiều"
"Ô?" An Lương tò mò.
Triệu Uyển Hề đáp lại: "Chị họ củ em, Chu Ngọc, là họ hàng thân thích bên phía tỉnh Tây Sơn. Hiện tại đang là sinh viên năm bốn, khoa Văn học của Đại học Đế Đô, đang chuẩn bị học chuyên sâu.
Hôm nay là chủ nhật mà, nên em đã hẹn chị họ đi dạo."
Chương 3658: Cái này cũng có thể soi mói?Triệu Uyển Hề hỏi: "Chiều nay anh có việc gì không?"
"Anh đã hẹn với cựu Thủ tướng Nhật Bản ký thỏa thuận hợp tác về dự án cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài vào chiều nay." An Lương đáp lại đơn giản.
Triệu Uyển Hề nhướng mày: "Ông ta muốn qua đây sao?"
Tuy rằng đối phương không còn là đương kim Thủ tướng Nhật Bản, chỉ còn là cựu Thủ tướng Nhật Bản, nhưng nếu đối phương muốn đến Đế Đô - Hạ Quốc, chuyện này cũng không hề đơn giản.
Dù gì ông ta đã từng là đương kim Thủ tướng của Nhật Bản, từng tiếp xúc với bí mật của những giới cấp cao nhất trong Nhật Bản, làm sao có thể dễ dàng đến thăm Đế Đô, Hạ Quốc được chứ?
An Lương mỉm cười phủ nhận: "Trợ lý của đối phương sẽ đến để ký thỏa thuận, phía chúng ta do Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai phụ trách"
An Lương tiếp tục nói thêm: "Anh định là nếu như chiều nay em không có việc gì, chúng ta sẽ cùng nhau đi đến tập đoàn xem buổi ký kết. Mà chiều nay em có việc rồi, vậy thì cứ giao cho tập đoàn xử lý"
"Dù sao, anh và đối phương đã xác định thỏa thuận hợp tác, còn những chi tiết khác do đội pháp lý của hai bên xử lý." An Lương nói thêm.
Triệu Uyển Hề trả lời rất chu đáo: "Em có thể nói với chị họ rằng đời lại chuyến đi này, chúng ta sẽ đến tập đoàn xem thử"
An Lương phủ nhận: "Không cần đâu. Em muốn đi dạo thì cứ đi đi, cũng không thể cứ làm việc suốt như vậy được"
Bình thường khi An Lương không ở Đế Đô, Triệu Uyển Hề vừa phải điều phối công việc của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, vừa phải giám sát Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai, cô ấy thực sự rất bận.
Mặc dù không có nhiều việc xảy ra trong câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, hơn nữa còn có Hồ Tiểu Ngư, quản gia nhỏ của câu lạc bộ, nhưng khi có việc xảy ra cũng cần sự điều phối từ Triệu Uyển Hẻ.
Bên phía Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai trái lại thì ít chuyện hơn, dù gì cũng đã có Ngô Xuân Sinh, một nhân tài quản lý kỹ thuật, anh ta đã giúp việc quản lý Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai trở nên nhẹ đi nhiều.
"Anh đi không?" Triệu Uyển Hề mời hỏi.
An Lương hỏi ngược lại: "Hai người đi đâu?"
"Làng Phí Gia" Triệu Uyển Hề giải thích.
"Chưa từng nghe." An Lương đáp: "Bên đó làm cái gì?"
Triệu Uyển Hề giải thích: "Tình hình ở làng Phí Gia hơi phức tạp.
Khá nhiều họa sĩ trẻ đã tập trung ở đó để thành lập một làng họa sĩ, sau đó đã thu hút được một vài phòng tranh tham gia vào.
Mấy năm gần đây lại tu sửa trung tâm nghệ thuật thời thượng.
Tổng thế mà nói nó là một nơi tập trung văn hóa nghệ thuật"
"Vậy bạn trai của chị họ em là một họa sĩ trẻ?" An Lương nói đùa.
Triệu Uyển Hề trợn mắt nhìn An Lương: "Chị họ em học hội họa từ khi còn nhỏ. Dù đã chọn chuyên ngành văn học ở trường đại học nhưng chị ấy vẫn không từ bỏ sở thích của mình"
"Hôm nay bọn em sẽ đến thăm làng Phí Gia để xem có cơ hội kiếm lợi hay không?" Triệu Uyển Hề nói thêm.
"Cái này cũng có thể kiếm lợi?" An Lương khó hiểu.
Trước câu hỏi của An Lương, Triệu Uyển Hề trả lời một cách khẳng định: "Đúng, có rất nhiều họa sĩ trẻ không có danh tiếng ở bên đó, tác phẩm của bọn họ được bán với giá rất rẻ. Một khi bọn họ mà nổi tiếng lên rồi, giá của tác phẩm cũng sẽ tăng cao"
"Chị họ của em rất thích mò vàng trong cát" Triệu Uyển Hề nói thêm.
An Lương xoa mái tóc dài của Triệu Uyển Hề và hỏi đùa: "Chị họ của em đã từng kiếm lợi thành công?"
Triệu Uyển Hề đáp lại một cách khẳng định, "Tất nhiên rồi! Trong khoảng thời gian bốn năm học đại học, chị họ của em đã kiếm được gần 50 vạn ở làng Phí Gia!"
"Hả?" An Lương hơi kinh ngạc: "Thật chuyên nghiệp!"
"Cũng không hẳn là chuyên nghiệp, chỉ là may mắn thôi. Mỗi năm sẽ luôn gặp được một họa sĩ trẻ nổi tiếng" Triệu Uyển Hề trả lời.
"Hấp dẫn đấy." An Lương hào hứng nói thêm: "Nếu là như vậy, anh cũng muốn đi xem, lỡ như anh cũng có thể kiếm lời thì sao?"
Triệu Uyển Hề trợn mắt nhìn An Lương: "Bên đó đâu phải là cái chợ."
Gần 11 giờ sáng.
An Lương và Triệu Uyển Hề cùng nhau tắm rửa thay quần áo.
Trước đó, Triệu Uyển Hề được An Lương dẫn dắt vào trò chơi liên minh. Khoảng nửa tiếng đồng hồ sau, Triệu Uyển Hề liên lạc với Chu Ngọc.
Chờ cuộc gọi được kết nối, Triệu Uyển Hề lên tiếng trước: "Chị họ, chị đang ở trường à?"
"Ừ, chị thu dọn xong rồi, em mau qua đây đi." Chu Ngọc đáp, "Hôm nay chủ nhật, bên làng Phí Gia hơi tắc đường, em dùng mô tô bay bay qua đây đi"
"Chuyện này..." Triệu Uyển Hề hơi do dự, mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng chỉ có thể chở hai người. Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai vẫn chưa chính thức tung ra mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi.
"Có vấn đề gì sao?" Chu Ngọc hỏi ngược lại.
"Không sao, bọn em sẽ qua ngay" Triệu Uyển Hê trả lời.
Chu Ngọc đã nắm bắt được vấn đề: "Bọn em? Bạn trai em cũng ở đó à?"
"Vâng, em dẫn anh ấy đi chung, em sẽ sắp xếp hai chiếc mô tô bay" Triệu Uyển Hề vội vàng giải thích.
"Được rồi, chị sẽ đợi em ở cổng phía Tây đường Di Hóa" Chu Ngọc đáp lại.
Sau khi hai bên kết thúc cuộc gọi, Triệu Uyển Hề cất điện thoại và giải thích ngắn gọn tình hình.
An Lương đáp lại một cách khẳng định: "Theo điều kiện giao thông ở Đế Đô, sử dụng mô tô bay quả thực thuận tiện hơn"
Triệu Uyển Hề chỉ có một chiếc mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng. An Lương trực tiếp mở ứng dụng mô tô bay, anh điều khiển lộ trình trên mô tô bay bay từ chung cư quốc tế Vân Cảnh đến cổng phía Tây đường Di Hóa, Đại học Đế Đô.
Chương 3659: Sức chứa!Chỉ trong vòng 6 phút, hai chiếc mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng đã hạ cánh ở cổng phía Tây của Đại học Đế Đô, Chu Ngọc đã đợi sẵn ở cổng phía Tây.
Vì ở đây không có bãi đậu xe, nên sau khi Chu Ngọc một mình lên chiếc mô tô bay, hai chiếc mô tô bay lại lên trời một lần nữa.
Hai chiếc mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng sử dụng chế độ liên lạc trường gần để bắt đầu cuộc gọi video.
Chu Ngọc chào hỏi: "Xin chào em rể, chị là Chu Ngọc - chị họ của Uyển Hẻ, đến từ Tây Sơn, rất vui được làm quen với cậu."
An Lương hỏi: "Xin chào chị họ, em tên là An Lương, xin hỏi chị họ vui cỡ nào vậy?"
Triệu Uyển Hề ngồi sau lưng An Lương và nhéo vào eo của An Lương, khiến An Lương méo miệng..
Chu Ngọc mỉm cười đáp lại: "Xem ra em rể cũng khá nghịch ngợm! Uyển Hề, em phải trị cái tội này của em rể đấy"
An Lương bất lực than thở.
Triệu Uyển Hề trả lời: "Anh ấy quả thật rất nghịch ngợm, lại còn là một tên rất chướn khí, cho nên bọn em toàn gọi anh ấy là đại sư An!"
", „" An Lương lại cứng họng.
Vậy là danh hiệu đại sư An đã dần dần lây nhiễm với Triệu Uyển Hê?
"Thì ra là đại sự, thất kính, thất kính! Chu Ngọc giả bộ nghiêm túc.
An Lương đổi chủ đề: "Chị họ, ăn trưa chưa?"
"Lẽ nào em rể muốn mời cơm?" Chu Ngọc hỏi ngược lại.
Triệu Uyển Hề không thể nhịn được cười: "Đại sư An, trưa nay chúng ta đi đầu ăn cơm đây?"
"Em muốn đi đâu?" An Lương hỏi ngược lại.
Triệu Uyển Hề suy nghĩ một lát, sau đó mới trả lời: "Thanh Cốc — Trần Gia Thái, thế nào?"
Chu Ngọc đáp lại: "Có phải là món ăn cung đình rất nổi gần đây không?"
Triệu Uyển Hề trả lời với giọng khẳng định: "Đúng vậy, nhà hàng của bọn họ dạo này rất nổi tiếng"
Chu Ngọc lo lắng nói: "Chị nghe nói đơn đặt trước của qnhà hàng bọn họ đã được xếp tới cố một tháng, giờ chúng ta trực tiếp đi qua đó liệu có có chỗ hay không?"
Triệu Uyển Hề nói đùa: "Đại sư An là một trong những ông chủ của nhà hàng đó, còn cần đặt trước cái gì?"
Chính xác mà nói, Hồ Ly Tinh nhỏ mới là một trong những ông chủ của nhà hàng Trần Gia Thái.
Chỉ là Hồ Ly Tinh nhỏ chính là của An Lương, hai người bọn họ không cần phải tách ra.
Bên cạnh đó, Triệu Uyển Hề cũng có tiếp xúc với Hồ Ly Tinh nhỏ, hai người đều biết đến sự tồn tại của nhau. Hồ Ly Tinh nhỏ sẽ không tranh giành tình cảm với Triệu Uyển Hề, cho nên Triệu Uyển Hề đương nhiên có thể chứa chấp cô ấy.
Suy cho cùng, Triệu Uyển Hề đã chấp nhận Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương, hơn nữa Tống Thiến cũng nằm trong phạm vi dự tính của Triệu Uyển Hê, vậy tại sao cô ấy lại không thể dung nạp thêm Hồ Ly Tinh nhỏ?
Trước khi Triệu Uyển Hề chọn An Lương, cô đã cân nhắc rất kỹ lưỡng. Hơn nữa vào ngày sinh nhật, An Lương đã tặng cho cô một món quà sinh nhật đặc biệt, điều đó khiến cho Tuh rất cảm động, vì thế nên cô có thế dung nập thêm người khác.
"Ôt" Chu Ngọc nửa ngạc nhiên nửa nói một cách khoa trương, "Thì ra em rể của em là ông chủ. Sau này chị sẽ đi qua bên đó ăn, em rể nhớ giảm giá đậm cho chị nhé!"
"Chị họ yên tâm, chỉ cần chị quá chắc chắn sẽ có giảm giá!" An Lương tiếp nhận một cách hào phóng. Chỉ là một bữa ăn thôi mà, đừng nói là giảm giá, kể cả miễn phí cũng không thành vấn đề!"
Đã gần 2 giờ chiều.
An Lương, Triệu Uyển Hề và Chu Ngọc cùng nhau rời khỏi Thanh Cốc - Trần Gia Thái.
Tại khu vực bến đỗ hàng không của mô tô bay tại Trần Gia thái, Chu Ngọc nói với giọng khen ngợi: "Nhà hàng này đột nhiên nổi tiếng cũng hợp lý. Mùi vị món ăn của nhà hàng rất ngon, thêm nữa còn có camera giám sát 360 độ không góc chết, khách hàng có thể tự do theo dõi tình hình ở sau bếp. Điểm này thật sự quá tuyệt vời!"
An Lương mỉm cười gật đầu: "Chị họ thích là được. Vừa nãy em đã nói với nhà hàng, sau này nếu như chị họ qua đó, có thể bao phòng trước bất cứ lúc nào"
Chu Ngọc vui vẻ đáp: "Cảm ơn em rể"
Triệu Uyển Hề ở bên nhắc nhở: "Thời san không còn sớm nữa, chúng ta mau chóng đi qua làng Phí Gia đi"
Chu Ngọc tán thành: "Đúng vậy, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta mau chóng bay quá đó đi"
Trong vòng chưa đầy nửa tiếng đồng hồ, hai chiếc mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng đã đáp xuống bãi đậu xe ngoài trời của làng Phí Gia, sau đó Chu Ngọc đi trước dẫn đường.
Mô hình của làng Phí Gia thể hiện ba văn hóa khác biệt. Trung tâm nghệ thuật thời thượng là đỉnh kim tự tháp của làng Phí Gia, chỉ những tác phẩm của các họa sĩ nổi tiếng mới có thể được trưng bày trong đó.
Một số phòng trưng bày dọc theo con đường là chiến trường chính của các họa sĩ nổi tiếng và tài năng.
Tầng dưới nghiễm nhiên là làng họa sĩ gồm những họa sĩ trẻ, những họa sĩ trẻ này sử dụng nhà của mình làm gian hàng và trưng bày tác phẩm tại nhà, chờ môi giới hoặc những người đam mê đến mua.
Chu Ngọc đi ở phía trước, cô dẫn An Lương và Triệu Uyển Hề đến cửa một sân nhỏ, cô gõ cửa trước, sau đó hét lớn: "Đồ vô lương tâm, mau mở cửa!"
Nghe thấy cách xưng hô của Chu Ngọc, An Lương nhướng mày và nhìn Triệu Uyển Hề. Triệu Uyển Hề nhẹ nhàng lắc đầu, biểu thị không phải là kiểu mà An Lương nghĩ.
"Đến đây, đến đây" Giọng của một chàng trai trẻ cất lên.
Chưa đến một phút, cửa sân đã được mở ra, một thanh niên ngái ngủ với quả đầu rối xù nhìn Chu Ngọc, anh ta phàn nàn không một chút khách sáo: "Sao cô lại đến đây?"
"Tôi đến mua tranh!" Chu Ngọc đáp lại.
Chương 3660: Phần thưởng đặc biệt từ Nhật Bản?Chàng trai trẻ lại phàn nàn: "Giá của cô quá thấp!"
"Cậu chỉ là một tên vô danh, tôi bằng lòng mua thì cậu phải nên cảm tạ trời cảm tạ đất mới phải!" Chu Ngọc nói không hề khách sáo.
"Còn nữa, những tác phẩm trước đó anh đã giúp đồng nghiệp của mình ký gửi và đem bán, bày hết ra đây cho tôi, tôi muốn lựa một lần." Chu Ngọc nói thêm.
Chàng trai trẻ trả lời trong bất lực: "Tôi biết rồi mà"
Nói xong, chàng trai trẻ nhìn về phía An Lương và Triệu Uyển Hề.
Khi nhìn thấy Triệu Uyển Hề, anh ta sửng sốt một chút, sau đó nhanh chóng đời ánh mắt.
Chàng trai trẻ nhận thức khá rõ, cho dù là Triệu Uyển Hề hay An Lương, khí chất của hai người họ bất phàm, vừa nhìn là biết không phải là kiểu mà anh có thể với tới.
"Xin chào, tên tôi là Mai Lượng, tốt nghiệp Học viện mỹ thuật Quốc gia, xin chào mọi người." Mai Lượng giới thiệu bản thân.
An Lương mỉm cười sau khi nghe đối phương tự giới thiệu, hóa ra đối phương tên là Mai Lượng, từ này đồng âm với chữ "vô lương tâm", chẳng trách Chu Ngọc lại gọi đối phương là "đồ vô lương tâm".
An Lương mỉm cười giới thiệu bản thân: "Tôi tên là An Lương, chúng tôi đi chung với Chu Ngọc qua đây xem"
Triệu Uyển Hề không có ý định giới thiệu bản thân mình, Mai Lương hiển nhiên cũng không muốn chuốc họa vào thân.
"Hoan nghênh mọi người, cứ tùy ý mà xem" Mai Lượng lịch sự nói.
Chu Ngọc chọn tới chọn lui, cô ấy trực tiếp bỏ qua các tác phẩm của Mai Lượng, và kiểm tra các tác phẩm được ký gửi cho Mai Lượng.
Chu Ngọc không hứng thú với các tác phẩm của Mai Lượng, cô đã đến đây không chỉ một lần, và mục tiêu mỗi lần đến của cô không phải là các tác phẩm của Mai Lượng.
Khi Chu Ngọc đang lựa chọn, An Lương và Triệu Uyển Hề cũng đang tham quan tranh trong sân nhỏ. Hầu hết các bức tranh là tranh sơn dầu, cũng có một số ít tranh Hạ Quốc, cũng như một số bức tranh phong cảnh thủy mặc.
An Lương không hiểu tranh, cũng không có năng khiếu hội họa để đánh giá cao tranh, anh chỉ đi cùng Triệu Uyển Hề. Triệu Uyển Hề cũng không có hứng thú, hai người bọn họ tay trong tay, hưởng thụ ánh nắng hiếm có của mùa đông.
Chu Ngọc cẩn thận lựa chọn tranh, cẩn thận nghiên cứu từng bức một, xem ra cô ta đã nhặt được đồ rò rỉ thành công, xem ra không chỉ là may mắn, mà thực lực của bản thân cũng rất cường đại.
Vào khoảng 3 giờ 30 phút chiều, hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đã phát ra thông báo nhắc nhở, "Ting!
'Xin chúc mừng ký chủ đã mời thành công cựu Thủ tướng Nhật Bản gia nhập!
An Lương nghĩ thầm, hình như là Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai và Takeda Kenta, người đại diện của cựu Thủ tướng Nhật Bản, đã ký thỏa thuận hợp tác cho dự án cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài?
"Ting!
'Chúc mừng ký chủ đã nhận được [Phần thưởng đặc biệt từ Nhật Bản] ' An Lương trực tiếp kiểm tra tình trạng của phần thưởng đặc biệt.
'Phần thưởng đặc biệt từ Nhật Bản: Kiệt tác của họa sĩ thời Tống - Lý Địch: Bức họa hoa dâm bụt đỏ và trắng [Bản gốc] 'Chú thích: Xin ký chủ hãy kiên nhẫn chờ đợi, các phần thưởng tương ứng sẽ được chuyển đến ký chủ một cách hợp lý.
"Bức họa hoa dâm bụt đỏ và trắng?" An Lương thầm suy nghĩ trong lòng, phần thưởng này là cái gì. Bởi vì An Lương không biết bức họa hoa dâm bụt đỏ và trắng.
Tuy nhiên, An Lương không lập tức sử dụng điện thoại để tìm kiếm bức họa hoa dâm bụt đỏ và trắng.
Bởi vì Triệu Uyển Hề ở bên cạnh anh, nếu An Lương tìm bức họa hoa dâm bụt đỏ và trắng, Triệu Uyển Hề nhất định sẽ cảm thấy nghi ngờ.
Tuy rằng sự nghi ngờ này có thể dễ dàng giải thích, nhưng sau đó nếu như An Lương lấy được bản gốc của bức họa hoa dâm bụt đỏ và trắng, vậy thì sẽ càng phóng đại điểm nghi ngờ này hơn. Vì thế, An Lương đã không lập tức điều tra về bức họa hoa dâm bụt đỏ và trắng.
Khi An Lương đang kiểm tra thông tin phần thưởng của hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, một ông lão tóc hoa râm bước vào sân nhà nhỏ của Mai Lượng, vừa bước vào đã nhìn thấy An Lương và Triệu Uyển Hê.
"Này, Mai Lượng, có khách hàng sao?" Giọng của một ông già hét gọi Mai Lượng.
Nghe thấy tiếng hét, Mai Lượng bước vào trong sân, trong ánh mắt anh ta thoáng qua một nét lo lắng: "Ông Hắc, bây giờ tôi đang có khách, lát nữa ông hẳn đến"
Ông Hắc mỉm cười trả lời: "Được rồi, tôi qua đây là để nói với cậu một tiếng. Tối nay tôi sẽ làm một nồi thịt, cậu ghé qua uống vai ly. Tôi còn gọi cả ông Tam và Dương Ma Tử đến nữa, đêm nay chúng ta không say không về."
Mai Lượng hiểu ẩn ý của ông Hắc, anh ta đáp lại một cách khẳng định: "Không thành vấn đề, tối nay tôi sẽ qua đó xem tài nghệ của ông."
"Được, vậy tôi đi trước!" Ông Hắc đáp lại một tiếng, sau đó xoay người rời đi.
An Lương nghi ngờ liếc nhìn bóng lưng của ông Hắc, anh mơ hồ cảm giác được ông Hắc này có gì đó không đúng.
Tuy rằng cuộc trò chuyện giữa Mai Lượng và ông Hắc rất bình thường, và ông Hắc cũng rất kín đáo, nhưng An Lương cảm thấy có gì đó không ổn.
Quan trọng hơn, An Lương phát hiện ra vẻ lo lắng mà Mai Lượng vừa thể hiện.
"Có gì đó không ổn với hai người này!" An Lương tự mình cân nhắc trong lòng, nhưng năng lực "Dự Đoán Nguy Hiểm" lại không phát hiện ra vấn đề gì cả, vậy việc bọn họ bất thường không phải là nhắm vào An Lương?
Nghĩ thì cũng bình thường!
Chuyến thăm của An Lương đến làng Phí Gia ngày hôm nay được quyết định rất sát giờ, không hề có sự sắp xếp trước nào cả, nên đương nhiên không ai biết.
Bên cạnh đó, ngay cả khi An Lương đi một cách sát giờ như thế, vẫn có nhân viên an ninh từ Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa xung quanh An Lương, để có đủ khả năng bảo vệ an ninh cho An Lương.
Chương 3661: Bí mật điều tra và cùng nhau bắt nạt Nhật Bản?An Lương lấy điện thoại di động ra, anh định gửi tin nhắn cho Tần Thiên Tường, yêu cầu Tần Thiên Tường điều tra Mai Lượng và ông Hắc xem hai người này có chuyện gì.
Vừa lấy điện thoại di động ra, điện thoại vang lên nhạc chuông, người gọi đến là Ngô Xuân Sinh, An Lương vuốt màn hình trả lời.
"Có chuyện gì vậy?" An Lương biết nhưng vẫn hồi, anh biết Ngô Xuân Sinh muốn báo cáo việc ký kết thỏa thuận dự án cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài với cựu Thủ tướng Nhật Bản.
Quả thật là như vậy.
Ngô Xuân Sinh nhanh chóng báo cáo tình hình, và sau đó nói thêm: "Tổng giám đốc An, mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi gần như đã được thử nghiệm kha khá rồi. Chúng ta sẽ tổ chức một cuộc họp báo chính thức chứ?"
Trước câu hỏi của Ngô Xuân Sinh, An Lương từ chối: "Không cần tổ chức một cuộc họp báo riêng, chỉ cần thông báo trực tiếp trên trang web chính thức, và chỉ cần sử dụng tài khoản Weibo chính thức để công bố thông tin là được"
Lý do An Lương chọn không tổ chức họp báo không phải do Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai tổ chức quá nhiều buổi họp báo mà là do mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi không đáng tổ chức họp báo.
Không phải nội dung kỹ thuật của mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi không đáng để tổ chức họp báo, mà là thị trường của nó quá nhỏ, lại chủ yếu nhắm đến đối tượng khách hàng cực kỳ cao cấp nên đương nhiên là không cần công khai với quy mô lớn, chứ chưa nói đến họp báo.
"Được." Ngô Xuân Sinh trả lời.
Sau khi hai bên kết thúc cuộc gọi, An Lương gửi tin nhắn cho Tần Thiên Tường, yêu cầu Tần Thiên Tường điều tra Mai Lượng và ông Hắc, cũng như ông Tam có liên quan, và Dương Ma Tử.
Thật ra, cho dù An Lương không chủ động chỉ thị, Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa cũng sẽ chủ động điều tra, đây là chiến lược cơ bản của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa.
Bất kỳ nơi nào An Lương dừng chân lại đều sẽ được theo dõi và điều tra để đảm bảo rằng không có nguy cơ an ninh tiềm ẩn.
Suy cho cùng, sau này Triệu Uyển Hề có khả năng vẫn sẽ đến đây, Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa làm sao có thể bỏ qua lổ hổng an ninh như vậy được chứ?
Sau khi An Lương đặt điện thoại xuống, Triệu Uyển Hề thản nhiên hỏi: "Bên tập đoàn đã xác nhận thỏa thuận hợp tác chưa?"
"Ừ, hai bên đã ký kết thỏa thuận, ông ta đã nằm trong tầm kiểm soát." An Lương nói đùa.
"Anh định..." Triệu Uyển Hề không trực tiếp hỏi, nhưng cô tin rằng An Lương có thể hiểu được ý của mình.
An Lương thực sự hiểu câu hỏi của Triệu Uyển Hề, dù sao thì cả hai đều là người thông minh.
"Hiện tại anh cũng không có suy nghĩ gì, nhưng sau khi hai bên ký kết thỏa thuận, nếu đối phương muốn thắp hương trên mộ, vậy thì phải xem sắc mặt của anh. Anh tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra!" An Lương mỉm cười nói.
Triệu Uyển Hề cũng mỉm cười: "Vậy thì tốt quá, dù gì thắp hương trên mộ thật sự quá ghê tởm"
"Sau này ông ta không có cơ hội để làm điều ác ý với chúng ta nữa rồi, chỉ có chúng ta làm điều ác với ông ta mà thôi" An Lương giễu cợt nói.
Cựu Thủ tướng Nhật Bản đã bị An Lương đã bị An Lương nắm thóp chỉ bằng cách sử dụng Hoàng Kỳ ngàn năm, ông ta hoàn toàn không có cơ hội để phản bác nữa.
Triệu Uyển Hề trả lời với giọng khẳng định: "Anh yên tâm, bên giới Đế Đô sẽ không có ai cho ông ta Hoàng Kỳ ngàn năm"
"Kể từ khi Công ty Pfitzer tuyên bố Hoàng Kỳ ngàn năm có tác dụng kéo dài tuổi thọ, việc kiểm soát Hoàng Kỳ ngàn năm trong giới Đế Đô rất nghiêm ngặt, tất cả mọi người đều không bằng lòng đưa ra" Triệu Uyển Hề nói thêm.
"Gia đình bọn em trước đó cũng không chịu nổi áp lực, hây!"
Triệu Uyển Hề thở dài.
Trước đây, An Lương đưa cho Triệu Uyển Hề tổng cộng 130 miếng Hoàng Kỳ ngàn năm, gia đình Triệu Uyển Hề không chịu nổi áp lực, chỉ có thể lựa chọn bán đấu giá từng phần trong giới Đế Đô.
Suy cho cùng, sức hút của Hoàng Kỳ ngàn năm quá lớn, Triệu Uyển Hề c4ng không thể nào độc chiếm một mình.
"Em nghe nói dạo này Nhật Bản đang điều tra Hoàng Kỳ ngàn năm trong phạm vi toàn quốc, cũng không biết bọn họ có thể tìm được hay không," Triệu Uyển Hề nói chuyện phiếm.
An Lương mỉm cười trả lời: "Tìm không được càng tốt, nếu thật sự tìm được, vậy thì phiền phức của bọn họ mới bắt đầu."
"Anh lại muốn..." Triệu Uyển Hề nhướng mày.
An Lương lắc đầu: "Không chỉ có anh, nước Mỹ và nước Nga từ lâu đã nhìn chằm chằm vào Nhật Bản. Những động thái nhỏ của Nhật Bản không thể nào giấu được hai nước này, chúng ta chỉ là đang uống chung một ngụm canh với bọn họ mà thôi"
Nói đến đây, An Lương bật cười: "Thực ra anh Hoàng cũng đang theo dõi, anh ta có chút không kiêng nể gì. Tóm lại bọn anh cũng phát hiện ra tung tích của anh Hoàng, nước Mỹ và nước Nga chắc cũng đã phát hiện ra sự sắp xếp của anh ta"
"Mọi người đều bắt nạt Nhật Bản?" Triệu Uyển Hề không khỏi bật Cười.
Đối mặt với lời nói đùa của Triệu Uyển Hề, An Lương cũng đáp lại một cách bông đùa: "Mọi người đều quan tâm tới Nhật Bản, Nhật Bản không thể giữ được Hoàng Kỳ ngàn năm, mọi người đều muốn giúp đỡ cho Nhật Bản!"
Triệu Uyển Hề trợn mắt nhìn An Lương: "Thế thì Nhật Bản rất cảm ơn mọi người!"
"Không có chỉ, rất hân hạnh được giúp đỡ!" An Lương mặt dày trả lời.
Khoảng 4 giờ 40 phút chiều.
Chu Ngọc chọn một bức tranh Hạ Quốc với vẻ mặt vui vẻ, đó là bức tranh hoa lê, cho dù An Lương không có kỹ năng đánh giá cao bức tranh Hạ Quốc, nhưng anh cảm thấy bức tranh hoa lê này rất tốt, ít nhất nhìn rất thoải mái.
Chương 3662: Xóa một con số lẻ!"Vô tâm, bức tranh hoa lê này giá như thế nào?" Chu Ngọc thản nhiên hỏi.
Mai Lượng trả lời một cách thản nhiên: "Nếu cô muốn thì đưa tôi 1 vạn 2 là được"
"Đắt vậy?" Chu Ngọc không chút do dự phàn nàn: "Đây là tác phẩm của ai, sao tôi không thấy chữ ký và con dấu?"
"Tôi cũng không biết là của vị cao nhân nào. Cô cũng biết mà, có vài người không đồng ý ký tên. Nhưng cô là cao thủ, cô có thể nhìn ra được trình độ của bức tranh này, cho nên không cần trả giá đâu. Bức tranh này quả thật rất đáng tiền!" Mai Lượng thổi phồng với Chu Ngọc.
"Đừng có dùng trò này với tôi, cái gì mà tôi là cao thủ. Tôi chỉ là một người yêu thích bình thường, chính mấy người mới là cao thủ." Chu Ngọc hoàn toàn không muốn tiếp nhận sự tâng bốc này chút nào.
Chu Ngọc tiếp tục nói thêm: "Bức tranh này mặc dù được vẽ rất tốt, nhưng không có ký tên và đóng dấu, đây là một vấn đề lớn.
Suy cho cùng, không thể nào xác nhận được đây là bức tranh của ai, cho dù sau này đối phương nổi tiếng rồi, giá của nó cũng vẫn có thể giảm bớt."
Mai Lượng miễn cưỡng trả lời: "Vậy cô nói giá thử xem?"
"Xóa một con số lẻ?" Chu Ngọc hỏi thăm dò.
"Được rồi, 1 vạn thì 1 vạn. Suy cho cùng cô cũng là khách quen, tôi nhường một bước." Mai Lượng thở dài đáp lại.
Chu Ngọc trả lời: "Ý của tôi là 1 nghìn 2"
"..." Mai Lượng không nói nên lời.
An Lương cũng không nói nên lời, từ 1 vạn 2 chỉ còn 1 nghìn 2, đây quả thật là xóa một con số lẻ hay sao?
"Tôi biết nội tình của anh, suy cho cùng chỉ có lấy sai tên, không thể nào lại gọi sai biệt hiệu. Anh quả thật là một người vô lương tâm, 1 nghìn 2, thế nào?" Chu Ngọc đưa ra một giá thầu khác.
Mai Lượng xua tay: "Không! Bức tranh này thực sự rất tốt! Giá thấp nhất là 10,000 tệ. Nếu cô muốn thì lấy, không muốn thì để lại, tôi chắc chắn có thể bán được"
Chu Ngọc hỏi thăm dò: "Thật sự không thương lượng chút gì sao?"
"Không thương lượng" Mai Lượng trả lời khẳng định.
Chu Ngọc lại nhìn bức tranh hoa lê, thậm chí cô còn lấy điện thoại di động ra, dùng chức năng kính lúp siêu lớn của máy ảnh điện thoại di động để xem bức tranh, cuối cùng nghiến răng trả lời: "Được, được rồi, 10,000 là 10,000, tôi mua!"
"Cảm ơn cô Chu, cô Chu khách sáo quá! Cô Chu à, trả Alipay hay là quét mã Wechat đây?" Mai Lượng hỏi ngay.
Sau khi Chu Ngọc quét mã thanh toán, cô cẩn thận cất bức họa hoa lê đi: "Sau này nhớ liên hệ với tôi nếu có sản phẩm tốt, cậu biết đấy, tôi không thiếu tiền!
Mai Lượng nhận được tiền, anh ta phàn nàn không chút do dự:
"Cô không thiếu tiền? Món đồ 1 vạn 2, cô trả giá 1 nghìn 2, chỗ chúng tôi đâu phải là cái chợ!"
"Nếu là cái chợ, tôi trực tiếp trả còn 20 tệ!" Chu Ngọc cũng không muốn yếu thế.
Xét cho cùng, những món đồ trong chợ, 1,000 món thì có 999 món đều là sản phẩm của hiện đại, trả 20 tệ cũng phải khiến đối phương đồng ý!
Khoảng 5 giờ, Chu Ngọc đưa An Lương và Triệu Uyển Hề đến bãi đậu xe ngoài trời, dọc đường cô rất vui vẻ, bởi vì cô cảm thấy bức tranh hoa lê vừa tìm được quả thực là một sản phẩm tốt.
An Lương thản nhiên hỏi: "Chị họ, tên Mai Lượng đó tình hình là sao vậy?"
Chu Ngọc trả lời: "Trước đây từng là sinh viên Học viện mỹ thuật Quốc gia, theo đuổi con đường nghệ thuật. Em biết đấy, sau khi tốt nghiệp, cậu ta không tìm được công việc phù hợp, thêm cả tự cho mình giỏi giang, cho nên sau này sống ở làng Phí Gia. Hiện giờ cậu ta vừa tự vẽ vừa môi giới bán tranh giúp người khác."
"Tóm lại, cái tên đó cũng không tốt lành gì, nhưng bên phía cậu ta thường có những món đồ rất tốt. Ví dụ như bức tranh hoa lê ngày hôm nay, tuy rằng không có chữ ký hay con dấu, nhưng nhất định là một sản phẩm tốt. Sau này chị sẽ thổi phồng lên, rồi dùng "ẩn danh" để đặt vào phòng trưng bày, như vậy có khả năng sẽ kiếm được 10 vạn, tham65m chí là bán được với giá nhiều hơn nữa." Chu Ngọc vui vẻ mô tả tình hình tiếp theo.
An Lương khẽ gật đầu: "Chúc mừng chị họ!"
Triệu Uyển Hề thầm đoán suy nghĩ của An Lương, cô biết An Lương hỏi chắc chắn là đang có vấn đề gì đó. Bằng không, An Lương làm gì cần phải hỏi một người họa sĩ vô danh chẳng liên quan gì tới mình?
"Hôm nay kiếm được tiền rồi, tối nay chị sẽ mời hai người đi ăn!"
Chu Ngọc chủ động mời.
An Lương mỉm cười trả lời: "Vậy thì cảm ơn chị họ!"
Triệu Uyển Hề cười cười, không nói gì.
Trong bãi đậu xe ngoài trời của làng Phí Gia, Triệu Uyển Hề ngồi chung mô tô bay với An Lương, còn Chu Ngọc thì ngồi mô tô bay một mình.
Trong cuộc trò chuyện bằng video của hệ thống liên lạc gần, An Lương hỏi: "Chị họ, lát nữa chúng ta đi ăn ở đâu?"
"Chúng ta trở lại trường học trước." Chu Ngọc đáp: "Chị phải quay về phòng giữ tranh, đặt nó vào trong hộp có nhiệt độ ẩm không đổi, tránh bức tranh sẽ bị hư"
An Lương đồng ý.
Khoảng 15 phút sau, hai chiếc mô tô bay lần lượt tiến vào Đại học Đế Đô và hạ cánh xuống bãi đậu xe ngoài trời của Đại học Đế Đô.
"Hai người chờ chị ở bãi đậu xe một lát, chị cất tranh xong sẽ quay lại kiếm hai người." Chu Ngọc giải thích.
"Được" An Lương đáp lại.
Trong khi chờ đợi Chu Ngọc, An Lương quan sát Đại học Đế Đô, anh thuận miệng nói: "Khi anh vẫn còn đang học cấp ba, thật ra anh đã từng hy vọng rằng mình có thể qua Đại học Đế Đô"
"Theo như thành tích của anh, có vẻ hơi khó." Triệu Uyển Hề trêu chọc.
An Lương bất lực: "Không phải là hơi khó, mà khó như lên trời, đúng không?"
Sau khoảng 10 phút, Chu Ngọc quay lại bãi đậu xe ngoài trời, cô nói với An Lương và Triệu Uyển Hề, "Đi thôi, căng tin đã mở cửa rồi, chúng ta qua đó ăn"
? ? ?
An Lương nhìn Chu Ngọc với ánh mắt khó hiểu, cô ấy đãi khách ăn cơm trong căng tin của Đại học Đế Đô ư? Triệu Uyển Hề thì mỉm cười, cho thấy cô đã đoán được kết quả này từ lâu.
Chương 3663: Nỗ lực đến thế sao?Căng tin Đại học Đế Đô.
Chị họ của Triệu Uyển Hề, Chu Ngọc, là người mời khách. An Lương đã so sánh mức chênh lệch giá giữa căng tin của Đại học Đế Đô và căng tin số 2 của Học viện kinh tế Thiên Phủ.
Giá các món ăn trong căng tin của Đại học Đế Đô cao hơn một chút so với căng tin số 2 của Học viện kinh tế Thiên Phủ, cũng không phải kiểu mà An Lương thích.
Khi An Lương đang ăn trong nhà ăn của căng tin của Đại học Đế Đô, Mai Lượng, người trước đó đã bán tranh cho Chu Ngọc từ làng Phí Gia, cũng đang chuẩn bị ăn.
Trong một sân nhỏ ở rìa làng Phí Gia, Mai Lượng và ông Hắc cùng nhau tụ tập, ngoài hai người bọn họ ra còn có một chàng trai trẻ với khuôn mặt đầy nốt tàn nhang.
"Khi nào thì ông Tam mới đến?" Chàng trai trẻ với khuôn mặt đây nốt tàn nhang hỏi.
Ông Hắc đáp lại: "Chờ một chút, ông ấy lái xe qua đây, chắc nhanh thôi!"
Quả nhiên, chưa đầy 2 phút sau, một người đàn ông trung niên xoàng xĩnh lái xe đạp điện vào sân nhỏ, rồi đi thắng vào phòng khách, vừa bước vào, ông ta phàn nàn: "Hôm nay thật xui xẻo!"
Người đàn ông trung niên xoàng xĩnh này là ông Tam, một trong nhóm bốn người bọn họ.
"Chuyện gì thế?" Ông Hắc hỏi.
Ông Tam nhìn chàng trai trẻ với khuôn mặt đầy nốt tàn nhang:
"Dương Ma Tử, cậu mau xóa camera ở đường số 2 đi, tôi vừa đụng người ở bên đó"
"Anh đụng trúng ai vậy?" Dương Ma Tử cảm thấy hơi bất ngờ.
Ông Tam lại phàn nàn lần nữa: "Thế mới nói là xui xẻo! Vừa rồi tôi gặp một người say rượu trên đường số 2, anh ta chủ động lao tới, may là tôi lái không nhanh. Nhưng vẫn đụng trúng anh ta, vốn dĩ chỉ là chuyện nhỏ, nhưng tôi lo lắng có người sẽ đi báo án, cho nên cậu nhanh chóng xóa camera giám sát ở đó đi"
Dương Ma Tử ngay lập tức lấy điện thoại di động của mình ra và bắt đầu hoạt động. Trong lúc đang làm, anh ta hỏi: "Cái tên say rượu đó không sao chứ?"
"Còn có thể sao à?" Ông Tam mắng chửi: "Cậu coi trong camera là biết ngay. Nếu muốn báo án thì phải là tôi báo án, tôi có thể báo cáo anh ta ăn vạ Trong vòng chưa đầy một phút, Dương Ma Tử đã truy xuất các bản ghi video giám sát an ninh của đường số 2 làng Phi Gia, cùng với sự phối hợp của ông Tam, bọn họ đã tìm ra được lịch sử camera tương ứng.
"Quả nhiên đối phương là tên ăn vạ. Nhưng mà đối phương lại là tên say rượu, nếu anh dây dưa với hắn, anh chắc chắn sẽ bị phòng tuần trả bắt làm bản tường trình" Dương Ma Tử biết ông Tam không muốn đến phòng tuần tra, vì vậy anh ta lập tức xóa lịch sử camera tương ứng trong hệ thống giám sát an ninh.
Mai Lượng mói: "Nếu không có vấn đề gì lớn nữa, chúng ta ăn trước đi, ông Hắc đã làm một nồi thịt rồi đây."
Bốn người ngồi vây quanh cái bàn vuông, ông Tam là người ăn trước, sau đó khen ngợi: "Không tệ đâu, vẫn là hương vị cũ. Ông Hắc à, nói thật lòng, ông nên mở một quán Đông Bắc Thái đi, tôi cảm thấy nhất định sẽ rất nổi tiếng"
Ông Hắc xua tay: "Cậu biết đấy, chí hướng của tôi không nằm ở đây"
Ông Tam không còn đùa giỡn nữa, ông ta nhìn Mai Lượng: "Mọi người chuẩn bị thế nào rồi?"
Mai Lượng gật đầu trước, sau đó lắc đầu: "Về kỹ thuật vẽ tranh, tôi nghĩ không có vấn đề gì, nhưng vấn đề hiện nay là chúng ta chưa có chất liệu lụa phù hợp với thời đại"
Dương Ma Tử trả lời: "Tôi sẽ tìm kiếm thông tin tương ứng trên Internet"
Ông Tam trả lơi: "Tôi sẽ nhờ người hỏi."
"Được, được rồi, tiếp tục ăn đi, không cần lo lắng chuyện này, dù sao chúng ta còn thiếu một kênh." Ông Hắc nhắc nhở.
Mai Lượng đồng ý: "Ù, ăn trước đi"
Vào lúc gần 7 giờ tối, An Lương và Triệu Uyển Hề rời khỏi Đại học Đế Đô. An Lương gửi tin nhắn cho Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương.
'An Lương: @Trần Tư Vũ @Ninh Nhược Sương: Hai người tan học chưa?
"Ninh Nhược Sương: Tan học lâu rồi, nhưng em đang ở trong phòng khiêu vũ.
"Ninh Nhược Sương: [Thông tin địa điểm: Phòng tập múa Ngày Mai Tươi Đẹp]"
'Ninh Nhược Sương: Sắp đến kỳ nghỉ rồi, có rất nhiều sinh viên đang chuẩn bị cho kỳ thi nghệ thuật. Em sẽ đến để kiểm tra tình hình và đưa ra ý kiến. Dù sao em cũng là sinh viên của Học viện âm nhạc Quốc gia, một tấm bảng tiêu chuẩn"
"An Lương: Có lý!
'An Lương: Có muốn anh tới giúp không?"
tniinh Nihayzta Cayzenz+ s 2} 'An Lương:...
'An Lương: Vậy là em cũng tan học rồi sao?"
"Trần Tư Vũ: Không có, em vẫn cần luyện tập ở trường, 'An Lương: Ở nhà uc4ng có đàn đấy, anh sẽ lập tức qua đón em.
"Trần Tư Vũ: Chị Uyển Hề đâu?
"Trần Tư Vũ: Đại sự An, an đi gặp chị Uyển Hệ trước đi, em thật sự muốn luyện tập thêm một chút.
"Trần Tư Vũ: Cô giáo Tôn đã nói với em rồi, bảo em đánh đàn không tập trung.
'An Lương: Thế em có nghiêm túc thật không?"
"Trần Tư Vũ: Không nghiêm túc lắm:
"Trần Tư Vũ: Suy cho cùng, có anh ở nhà thì chỉ toàn ức hiếp em:
"An Lương: Lại là lỗi của anh sao?"
"Ninh Nhược Sương: Có thật là lỗi của đại sự An không?"
'An Lương: Không phải anh, không thể nào, hai người đang bôi nhọ anh!
'An Lương: Cái lỗi này, anh không gánh đâu.
'An Lương: Khi anh không ở Đế Đô, không phải 6 giờ là em đã tan học rồi sao?"
'An Lương: Bây giờ là 7 giờ, thế mà vẫn còn đang luyện đàn?
"Trần Tư Vũ: Khi anh không ở Đế Đô, bọn em luyện tập đến 9 giờ tối lận đấy!
Con mèo lớn Đế Đô này nỗ lực như vậy sao?
Chương 3664: Quả nhiên có vấn đề!Con mèo lớn ở Đế Đô muốn nỗ lực, An Lương chỉ có thể âm thầm ủng hộ.
Tuy nhiên, An Lương cũng bày tỏ lời yêu cầu của mình, muộ nhất là 9 giờ, Trần Tư Vũ phải về nhà. Còn Ninh Nhược Sương?
Đương nhiên là cũng đối đãi như nhau, muộn nhất cũng chỉ có thể 9 giờ.
An Lương và Triệu Uyển Hề cùng nhau trở lại biệt thự nhỏ, trong phòng khách của biệt thự nhỏ, An Lương kiểm tra tin tức do Tần Thiên Tường gửi đến.
Triệu Uyển Hề cầm máy tính bảng, kiểm tra trang web chính thức của Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai, cô định đổi mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi, thuận tiện đi ra ngoài hơn.
An Lương nhìn thông tin hiển thị trên màn hình điện thoại di động, khóe miệng nổ nụ cười, sau khi Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa điều tra, phỏng đoán lúc trước của anh quả nhiên đúng.
Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa đã điều tra thông tin về Mai Lượng và ông Hắc, cũng như ông Tam và Dương Ma Tử.
Mai Lượng quả thật là sinh viên Khoa Sơn dầu của Học viện mỹ thuật Quốc gia, chuyện này không có vấn đề gì, hơn nữa cũng xác nhận rằng anh ta là một hoa sĩ trẻ vô danh.
Tuy nhiên, anh ta lại có một ẩn số, anh ta là một nhà thẩm định tranh rất có năng lực, đặc biệt là trong lĩnh vực hội họa của Hạ Quốc, có thể nói anh ta ở trình độ hàng đầu.
Theo điều tra của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa, tại khu chợ ma ở làng Phí Gia, Mai Lượng là chuyên gia có thẩm quyền trong việc phân loại tranh Hạ Quốc trong phiên đấu giá chợ ma.
Còn người có biệt danh là "ông Hắc" thì có tên thật là Thẩm Dịch Phỉ. Tên thật của người này hoàn toàn không liên quan gì đến biệt danh.
Ông Hắc là một cao thủ sao chép nổi tiếng ở làng Phí Gia...
Nói trắng ra, ông Hắc là một chuyên gia nổi tiếng trong lĩnh vực tranh giả, ông ta có thành tích rất cao trong lĩnh vực tranh giả của Hạ Quốc.
Sự kết hợp giữa Mai Lượng và ông Hắc đã trực tiếp tạo thành một liên minh gồm các chuyên gia thẩm định và những người làm hàng giải Thông tin về ông Tam cũng đã được điều tra bởi Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa, tên thật của ông Tâm là "Tạ Văn Sơn", nhưng nguồn gốc của biệt danh không phải là đồng âm, mà là do nghề nghiệp của anh ta.
Ông Tam là một tên trộm!
Ông Tam chuyên ăn trộm các tác phẩm nghệ thuật, đặc biệt là tranh vẽ, dù là sơn dầu hay tranh truyền thống của Hạ Quốc, đều là mục tiêu của ông Tam.
Dương Ma Tử tên thật là Dương Tử Hiên, năm nay mới 21 tuổi, là sinh viên năm cuối của trường Đại học máy tính Đế Đô. Số 4 - Thiên Cơ Thần Toán đã bổ sung danh tính của Dương Tử Hiên, người này là một hacker nổi tiếng trong Dark Web với nickname [2Young], người đã đạt đến trình độ cấp bậc hàng đầu về mặt công nghệ.
An Lương kiểm tra thông tin danh tính của bốn người, trong nháy mắt liền nghĩ đến phần thưởng đặc biệt trước đó.
Người làm hàng giả, người thẩm định, đạo tặc, hacker... An Lương thầm đoán tổ hợp của bốn người này chẳng phải là một băng nhóm đạo tặc hay sao?
An Lương lập tức dò hỏi thông tin bức tranh hoa dâm bụt đỏ trắng.
Bức tranh hoa dâm bụt màu đỏ trắng là hai bức tranh lụa cổ thời Tống, là quốc bảo của Hạ Quốc, nhưng chúng hiện đang được cất giữ ở Bảo tàng quốc gia thủ đô Tokyo, Nhật Bản.
Khi nhìn thấy thông tin về bức tranh hoa dâm bụt đỏ trắng được cất giữ ở Bảo tàng quốc gia thủ đô Tokyo, Nhật Bản, An Lương đã hiểu ra ngay.
"Vậy băng nhóm đạo tặc này định cướp bức tranh hoa dâm bụt đỏ trắng, sau đó nó sẽ rơi vào tay anh?" An Lương biểu thị bản thân có thể đứng vững trên đài câu cá.
Dù sao, hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đã chỉ ra rằng phần thưởng này sẽ vào tay An Lương thông qua phương thức hợp lý, vậy thì An Lương chỉ cần ngồi yên chờ đợi là được?
Vấn đề duy nhất là kể cả khi An Lương có được bức tranh hoa dâm bụt màu đỏ trắng, chắc cũng không thể nào công khai với mọi người. Bởi vì một khi công khai, phía Nhật Bản chắc chắn sẽ nhảy lên chửi bới.
Để tránh điều đó, An Lương quyết định kiếm tiền trong im lặng.
Triệu Uyển Hề đã xem xong tình hình của mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi, cô tựa đầu lên vai anh một cách nhõng nhẽo:
"Đại sư An, có chuyện gì với Mai Lượng vậy?"
"Hả?" An Lương nghi hoặc: "Tại sao lại hỏi như vậy?"
"Trước đó anh đã đặc biệt hỏi chị họ của em, cho nên em đoán anh đang nghi ngờ về tên Mai Lượng này." Triệu Uyển Hề giải thích lý do của câu hỏi khi nãy.
An Lương cười trêu: "Thật là tỉnh ranh, ngay cả một chi tiết nhỏ như vậy mà cũng bị em nắm được."
"Vậy anh ta thật sự có vấn đề?" Triệu Uyển Hề nghi ngờ.
"Liệu có phải anh ta là một mối đe dọa cho chị họ của em?" Triệu Uyền Hề hơi lo lắng.
"Không đâu, em xem tình hình trước đi" An Lương lắc đầu, sau đó đưa điện thoại di động cho Triệu Uyển Hẻ, yêu cầu Triệu Uyển Hề kiểm tra thông tin do Tân Thiên Tường gửi tới.
Triệu Uyển Hề nhanh chóng kiểm tra thông tin, lông mày khẽ cau lại: "Người thẩm định, người làm giả, kỹ thuật viên mạng, cộng thêm một tên trộm, đây là một băng nhóm trộm cắp!"
An Lương khẽ gật đầu: "Chắc vậy!"
"Hôm nay chị họ của em đã mua hàng bị trộm?" Triệu Uyển Hề nói một cách phỏng đoán: "Đối phương trực tiếp cắt bỏ chữ ký và con dấu của bức tranh?"
An Lương thầm cười, cô gái thông minh này rõ ràng là đang nghĩ nhiều quá rồi.
"Không, không, không. Em nghĩ sai rồi, căn cứ theo điều tra thì hôm nay bức tranh hoa lê mà chị họ em mua được, có khả năng chính là của ông Hắc vẽ ra. Cho nên ông ta mới không để lại chữ ký và con dấu" An Lương giải thích.
"Ngoài ra, bọn anh đã điều tra tình hình ở làng Phí Gia, không có bất kỳ ai hoặc phòng trưng bày nào bị mất tranh, và cả trong phạm vi Đế Đô này cũng không có vụ án nào về bức tranh bị đánh cắp." An Lương nói thêm.
Triệu Uyển Hề do dự: "Nếu như không có vụ án nào, vậy bọn họ có mục đích gì?"
Chương 3665: Giá còn có thể cao hơn một chút?Đối mặt với câu hỏi của Triệu Uyển Hề, trong lòng An Lương đã đoán được đáp án, nhưng anh không trực tiếp nói ra, bởi vì An Lương không có lý do gì để biết mục đích của đối phương.
"Tạm thời anh không biết mục đích của đối phương, nhưng anh đã ra lệnh cho cấp dưới tập trung vào đối phương và điều tra sâu về tình hình quá khứ của bọn họ." An Lương đáp lại.
Triệu Uyển Hề thở phào nhẹ nhõm: "Vậy là được rồi."
"Trước tiên chúng ta đừng nói cho chị họ tôi biết, kẻo đánh rắn động cỏ." Triệu Uyển Hề nói thêm.
An Lương vươn tay ôm Triệu Uyển Hề vào lòng: "Cho dù có nói với chị họ cũng không thành vấn đề. Dù sao thì chị họ cũng không thường xuyên đến đó"
"Hình như cũng đúng. Để em nói với chị họ một chút, bảo chị ấy bớt thường xuyên đến làng Phí Gia." Triệu Uyển Hề trả lời.
"Được." An Lương đáp lại.
"Anh xem thử mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi này, em cảm thấy rất tốt" Triệu Uyển Hề ra hiệu cho An Lương xem tình hình của mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi.
"Được." An Lương trả lời, sau đó trực tiếp mở trang web chính thức của Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai bằng điện thoại của mình.
Trang chủ của trang web chính thức của Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai quảng cáo mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi. An Lương bấm vào để xem chi tiết.
Có một khoảng cách lớn giữa các thông số vận hành của mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi và mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng. Ví dụ, tốc độ tối đa.
Tốc độ tối đa của mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng có thể đạt 260 km một giờ, nhưng tốc độ bay tối đa của mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi chỉ là 120 km một giờ.
Khoảng cách giữa hai phiên bản rất lớn!
Thứ hai, sự khác biệt về thời lượng pin cũng rất lớn. Thời lượng pin của chiếc mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng chỉ là 120 phút, nhưng thời lượng pin mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi đã được tăng lên gấp đôi, 240 phút.
Cũng có một sự khác biệt đáng kể trong thông số trọng tải tối đa.
Số lượng chỗ ngồi tối đa của mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng là hai người và không có khoang hành lý bổ sung, nhưng số lượng chỗ ngồi tối đa của mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi có thể lên tới năm người và cũng có thêm một khoang hành lý. Vì vậy trọng lượng trọng tải tối đa của nó đã đạt mức 500 kg, cao hơn nhiều so với 200 kg của mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng.
Ngoài ra, có sự khác biệt về thời gian tăng tốc 0-100, khoảng cách giảm tốc 100-0, tốc độ đi lên, v.v.
An Lương quá lười xem xét những thông số này. Xét cho cùng, mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi là để chở thêm thành viên chứ không phải để theo đuổi hiệu suất cực cao.
Nếu muốn theo đuổi hiệu suất cực cao?
Tại sao không mua mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng?
An Lương tập trung vào giá của mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi.
Giá của mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng là 998 vạn, mức giá mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi được công bố trên trang web chính thức của Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai là 1,188 vạn.
Chỉ tăng thêm 190 vạn thôi, mức giá này cũng không quá đáng phải không?
Dù gì, nó đã được nâng cấp từ hai chỗ ngồi lên năm chỗ ngồi, và thiết kế thêm một khoang hành lý. Quan trọng hơn là thời lượng pin được nâng lên gấp đôi, chỉ với mức giá 190 vạn thì có vấn đề gì chứ?
Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai cũng cung cấp ba tùy chọn cho mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi.
Phương án thứ nhất là lắp thêm kính chắn gió chống đạn làm bằng gốm sứ nhôm ALON trong suốt, để chiếc mô tô bay có thể chống đạn, giá của phương án này là 500 vạn.
Một khi lựa chọn kính chắn gió chống đạn làm bằng gốm sứ nhôm ALON trong suốt, chiếc mô tô bay sẽ có thể chống lại các cuộc tấn công từ súng trường bắn tỉa cỡ nòng 12,7 từ khoảng cách xa 200 mét.
Tất nhiên, tùy chọn này chỉ có tác dụng chống đạn, không thể chống lại tên lửa phòng không hay thứ gì đó. Ví dụ, bị tấn công bởi tên lửa đất đối không riêng lẻ, nó sẽ không thể nào chịu được, đúng không?
Hai tùy chọn còn lại là mở rộng dung lượng của cụm pin, nhưng điều tương ứng là giảm dung tích của khoang hành lý. Tùy chọn thứ hai là tăng dung lượng cho bộ pin 100 Kwh và tăng thời lượng pin thêm 80 phút, giá tùy chọn là 240 vạn Hạ Quốc tệ.
Tùy chọn thứ ba đương nhiên là tăng dung lượng của bộ pin 200 Kwh, tăng thời lượng pin thêm 160 phút và giá tùy chọn đã lên tới 480 vạn Hạ Quốc tệ.
Nói một cách đơn giản, nếu mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi được trang bị đầy đủ thì giá trực tiếp sẽ vượt quá 2,000 vạn. Giá này không liên quan gì đến người bình thường.
Còn về việc giá cả này có đắt hay không... thì mỗi người mỗi ý.
Nếu nói đắt, vậy thì chiếc xe thể thao "công nghệ cao" do một xưởng nhỏ sản xuất, chẳng nói chẳng rằng nhưng lại có giá hơn 5,000 vạn. Điều quan trọng là ngay cả khi đạp ga cũng có thể làm nổ mạch dầu và nhiên liệu!
So sánh giữa một chiếc xe thể thao được làm thủ công trong một xưởng nhỏ và một mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi? Nếu nói nó không đắt, vậy thì không liên quan gì đến 99,9% mọi người, bởi vì 99,9% những người đó hoàn toàn mua không nổi.
"Em thấy định giá hơi rẻ" Triệu Uyển Hề rúc vào người An Lương, cô vừa nhìn giá vừa nhận xét.
An Lương mỉm cười trả lời: "Giá này đã đủ đắt rồi!"
Triệu Uyển Hề khẽ thở dài: "Dù sao nó cũng là một sản phẩm không phổ biến, mắc chút cũng không sao."
"Đừng, đừng, đừng. Tập đoàn của anh nghe chửi đủ lắm rồi." An Lương đã từ chối đề nghị của Triệu Uyển Hề, mặc dù đề nghị của Triệu Uyển Hề không có gì sai.
Suy cho cùng, những chiếc siêu xe có giá 5,000 vạn cũng có thể bán được, thế thì mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi giá có cao hơn thì có vấn đề gì đầu chứ?
Chương 3666: Không muốn trở thành một cái liềm?Vào khoảng hơn 8 giờ tối, trong phòng khách của căn biệt thự.
Triệu Uyển Hề cầm lấy máy tính bảng và đưa cho An Lương:
"Những người trong câu lạc bộ của chúng ta thực sự là những người rất tinh ranh!"
An Lương cầm lấy máy tính bảng: "Bọn họ thì sao?"
"Vẫn là chuyện dự án cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài, anh xem là biết thôi" Triệu Uyển Hề ra hiệu cho An Lương kiểm tra máy tính bảng.
Máy tính bảng đang trong trạng thái được mở khóa, một tài liệu PDF được mở bởi Triệu Uyển Hề.
An Lương kiểm tra thì hóa ra là các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh đang sử dụng dự án cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài để chiếu cố người của mình ở thượng nguồn và hạ nguồn từ các ngành liên quan.
Cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài là một dự án lớn, không chỉ liên quan đến trồng trọt nông nghiệp mà còn liên quan đến các lĩnh vực như xây dựng cơ sở hạ tầng, chế biến nông sản, phân bón nông nghiệp, máy móc nông nghiệp, v.v.
Theo quy mô của cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài, chỉ có nhu cầu về phân bón nông nghiệp mới có thể thúc đẩy ngành phân bón ở Hạ Quốc trực tiếp phát triển.
Về phần chế biến nông sản cũng như máy móc nông nghiệp cũng cần sự hỗ trợ của Tiểu Quách.
Suy cho cùng, những nơi mà các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh chọn đều là những vùng kém phát triển, hoàn toàn không sản xuất được máy móc nông nghiệp hiện đại, cũng như không thể chế biến nông sản.
Vì vậy, các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh đều bắt đầu hoạt động trong những ngành này. Mặc dù An Lương đã dặn dò nên bỏ ra một phần lợi ích, nhưng ai sẽ là người được hưởng phần lợi ích này, đó không phải là điều cần phải xem xét cẩn thận sao?
Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh chắc chắn sẽ muốn chiếu cố cho người của chính bọn họ!
Sau khi An Lương đọc nhanh tài liệu PDF, anh mỉm cười: "Đám người này thật sự không ngại phiền phức. Bọn họ đã kiếm được rất nhiều tiền trong cuộc chiến năng lượng mới, và giờ lại nhảy vào chuỗi công nghiệp thượng nguồn và hạ nguồn"
Triệu Uyển Hề liếc An Lương: "Anh cho rằng tất cả mọi người đều là anh hay sao. Chỉ cần có lợi ích, bọn họ nhất định sẽ tham gia"
An Lương ôm Triệu Uyển Hề, anh nói đùa: "Trên thực tế, việc bọn họ tham gia là điều khá tốt, ít nhất là để đảm bảo sự ổn định của chuỗi cung ứng, trãnh chúng ta không bị buộc phải tăng giá trong tương lai."
Thật ra, ngay cả khi các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh không tham gia, cũng khó có khả năng bị buộc phải tăng giá khi dự án cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài chính thức được triển khai.
Xét cho cùng, dù là phân bón nông nghiệp hay máy móc nông nghiệp, nó không phải là một ngành công nghiệp cao cấp, ngoài Hạ Quốc, có một số lượng lớn các quốc gia và khu vực có thể cung cấp nó.
Trong điều kiện tương tự, dự án cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài chắc chắn sẽ chọn phân bón nông nghiệp và máy móc nông nghiệp từ Hạ Quốc.
Tuy nhiên, nếu các nhà sản xuất phân bón nông nghiệp hoặc các nhà sản xuất máy móc nông nghiệp của Hạ Quốc chọn cách ngồi yên và đòi tăng giá, vậy thì dự án cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài cũng không thể không chọn được các đơn đặt hàng từ các quốc gia khác.
Cho nên An Lương không hề lo lắng về việc bị yêu cầu tăng giá, anh chỉ cần giải thích một chút với các thành viên trong câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh.
Tất nhiên Triệu Uyển Hề hiểu ý của An Lương, cô bỏ qua chủ đề này và nói với một chút xúc động: "Ngày mai, Big A Hạ Quốc của chúng ta, ngành nông nghiệp sẽ tăng trưởng mạnh mẽ"
An Lương gật đầu đồng ý: "Chắc chắn rồi"
An Lương nói thêm: "Xét cho cùng, câu lạc bộ của chúng ta không hề giấu diếm tin tức về dự án cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài. Những tổ chức tài chính ranh ma kia hẳn đã biết tình hình của chúng ta. Đối với ngành nông nghiệp, dự án cơ số trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài của chúng ta là một tin tức tuyệt vời trọng đại, hiển nhiên nó sẽ phải tăng mạnh rồi"
"Anh sẽ tham gia chứ?" Triệu Uyển Hề thản nhiên hỏi.
An Lương lắc đầu phủ nhận: "Em biết mà, Công ty đầu tư An Tâm của anh đó giờ không thích đầu tư vào Big A"
Đây là sự thật.
Chiến trường chính của Công ty đầu tư An Tâm là thị trường chứng khoán Mỹ, anh gần như không bước chân vào thị trường chứng khoáng Big A.
Giờ đây, quỹ tiền của Công ty đầu tư An Tâm chủ yếu là bỏ vào thị trường ngoại hối quốc tế, thị trường vàng giao ngay quốc tế, thị trường kỳ hạn quốc tế và thị trường chứng khoán Mỹ.
Đối với thị trường Big A và thị trường Big H, vẫn chưa phải là lựa chọn của Công ty đầu tư An Tâm.
"Anh không muốn kiếm tiền à?" Triệu Uyển Hề hỏi.
An Lương lắc đầu: "Anh có thể để Công ty đầu tư An Tâm thu hoạch người dân chơi chứng khoán của nước Mỹ, nhưng anh không thể vô lương tâm thu hoạch người dân của Hạ Quốc chúng ta."
Nếu An Lương muốn vào thị trường Big A, anh hoàn toàn có thể kiểm soát hướng đi của ngành nông nghiệp tại thị trường Big A, giống như anh đã thao túng xu hướng của lĩnh vực năng lượng mới trên thị trường chứng khoán nước Mỹ trước đây.
Suy cho cùng, An Lương đang nắm quyền kiểm soát dự án cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài. Trước tiên, An Lương có thể đặt lệnh bán khống để mở rộng lĩnh vực nông nghiệp ở thị trường Big A, sau đó đưa ra thông tin cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài dự định chọn công ty nơi mà anh đã đặt lệnh bán khống, nhằm đẩy giá cổ phiếu cao lên, sau đó lại đem bán với giá cao để có được lợi nhuận.