Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 201 - Chương 3834: Phương Án Thay Thế: Sự Bí Hiểm Của Người Thông Minh!

Chương 3834: Phương án thay thế: Sự bí hiểm của người thông minh!

VIPTruyenGG.com

Mua Truyện Inb Zalo: VIPTruyenGG.com

--------------------------

Đối với An Lương, quặng sắt Siman là một nguồn tài nguyên quan trọng.

Một khi An Lương kiểm soát quặng sắt Siman, đế chế tảng băng của An Lương sẽ phát triển hơn nữa! An Lương và Hoàng Quốc Tường thảo luận về vấn đề của Guinea, An Lương thản nhiên hỏi:

“Anh Hoàng, tình hình dạo này của anh và Tiểu Đào như thế nào rồi, tại sao hai người không đi du lịch Ma Đô?”

Hoàng Quốc Tường lộ vẻ bất lực:

“Cậu không biết ư?”

“Tôi nên biết sao?”

An Lương hỏi ngược lại.

“Tiểu Đào do các cậu sắp xếp đúng không?”

Hoàng Quốc Tường hỏi thẳng.

“Anh nghĩ chuyện đó có thể sao?”

An Lương phàn nàn.

“Anh Hoàng, có một vài chuyện anh có thể động não một chút được không?”

An Lương tiếp tục phàn nàn,

“Nếu Tiểu Đào là do chúng tôi sắp xếp, làm sao anh lại không phát hiện ra được?"

Hoàng Quốc Tường im lặng, quả thật rất đúng như những gì An Lương nói.

Nếu Đào Yến Ni là do An Lương sắp xếp, thì Hoàng Quốc Tường nhất định có thể điều tra ra.

Trên thực tế, Hoàng Quốc Tường đã điều tra về Đào Yến Ni.

Sau khi có ấn tượng tốt về Đào Yến Ni, Hoàng Quốc Tường càng điều tra Đào Yến Ni một cách chi tiết hơn.

Đây không phải bởi vì Hoàng Quốc Tường là một kẻ biến thái, mà vì tính chất công việc của Hoàng Quốc Tường, anh ta buộc phải làm chuyện này.

Theo điều tra, mọi thứ về Đào Yến Ni đều ổn, từ hồ sơ khai sinh, kinh nghiệm học tập, kinh nghiệm làm việc, mọi thời điểm, mọi thứ đều đã được điều tra ở nhiều khía cạnh khác nhau.

Hoàng Quốc Tường thẳng thừng hỏi An Lương, nhưng đó chỉ là một bài kiểm tra ngẫu nhiên.

“Cuối tuần Tiểu Đào cần phải tăng ca, cho nên chúng tôi đã hủy bỏ kế hoạch du lịch Ma Đô, về sau sắp xếp lại”

Hoàng Quốc Tường trả lời

“Vậy hai người có kế hoạch khi nào kết hôn không?”

An Lương hỏi đùa.

Hoàng Quốc Tường xấu hổ:

“Chuyện này... là chuyện của tôi, cậu bớt quan tâm đi.”

“Qua cầu rút ván?”

An Lương nói đùa.

“Đó chỉ vì cậu...”

Hoàng Quốc Tường định nói

“lý thuyết điểm yếu”

nhưng đã bị An Lương cắt ngang.

“Anh Hoàng, anh có thích Tiểu Đào không?”

An Lương hỏi.

Hoàng Quốc Tường gật đầu.

“Nếu đã như vậy, anh toàn nói những chuyện không đáng tin chút nào.

Lỡ như anh bị Tiểu Đào phát hiện ra, anh cảm thấy... ha ha!”

An Lương nhìn Hoàng Quốc Tường với nụ cười nửa miệng.

Hoàng Quốc Tường lắc đầu bất lực:

“Cậu thật tàn nhẫn! Tổi về trước đây, chúng tôi sẽ tiếp tục chú ý đến tình hình ở Guinea.”

“Nếu anh nhận được bất kỳ tình báo nào, nhớ gửi cho chúng tôi một bản”

An Lương nhắc nhở.

“Được.”

Hoàng Quốc Tường đồng ý.

An Lương và Hoàng Quốc Tường cùng nhau bước xuống từ tầng hai.

Sau khi Hoàng Quốc Tường rời đi, An Lương chủ động nói:

“Anh Hoàng lại nói về chuyện của Guinea"

Triệu Uyển Hề trả lời:

“Chuyện của Guinea thực sự rất quan trọng, gần đây bố em cũng đang rất đau đầu”.

“Yên tâm đi, chỉ là chuyện nhỏ”

An Lương an ủi.

Triệu Uyển Hề trợn mắt nhìn An Lương:

“Anh chỉ biết dỗ ngọt em!”

“Anh nói là chuyện nhỏ tức nó là chuyện nhỏ, chúng ta có thể giải quyết thật tốt chuyện này”

An Lương đáp lại.

“Nếu như chuyện bên phía Guinea không được giải quyết tốt, chúng ta cũng có cách để giải quyết chuyện của nước Úc”

An Lương nói thêm.

“Hả?”

Triệu Uyển Hề bối rối,

“Còn có cách giải quyết khác nữa ư?”

“Đương nhiên!”

An Lương chắc chắn.

Triệu Uyển Hề do dự:

“Có vẻ như chỉ có trữ lượng quặng sắt Siman mới có thể giải quyết được những vấn đề mà chúng ta gặp phải?”

“Theo như cách suy nghĩ cũ, điều đó quả thật là vậy, nhưng thời đại thay đổi rồi, đại nhân!”

An Lương nói đùa.

Triệu Uyển Hề liếc nhìn An Lương:

“Anh có cách gì?"

“Nhà máy điện hạt nhân thế hệ thứ tư của Tập đoàn năng lượng Ước Mơ Tương Lai có thể cung cấp năng lượng điện rất rẻ, và pin Graphene lithium-ion của Tập đoàn năng lượng Ước Mơ Tương Lai có thể đổi mới thiết bị khai thác.

Sự kết hợp của cả hai không chỉ có thể giảm chi phí khai thác mà còn giảm chi phí nấu chảy thông qua lò điện”

An Lương giải thích.

“Không phải ở nước ta không có quặng sắt, mà là loại quặng sắt quá thấp và độ khó khai thác tương đối cao, do đó chi phí khai thác quặng sắt toàn diện cao hơn so với chi phí mua quặng sắt từ nước ngoài”

An Lương nói thêm.

“Nếu chúng ta có thể cung cấp điện giá rẻ, giảm chi phí khai thác và tạo ra lợi nhuận, chúng ta có thể giải quyết những vấn đề mà chúng ta đang gặp phải bây giờ”

An Lương kết luận.

An Lương nói thêm:

“Nếu chúng ta quảng bá chuyện này trong câu lạc bộ, Uyển Hề, em có tin sẽ có một đám người xông lên giành giật nhau không?"

Triệu Uyển Hề khẽ gật đầu:

“Em tin! Mấy người trong câu lạc bộ có một niềm tin mù quáng vào anh.

Chỉ cần anh nói có tiền, đám người đó sẽ trực tiếp xông lên mà không cần suy nghĩ.”

“Bởi vì anh đã dẫn dắt bọn họ kiếm được rất nhiều tiền, hiển nhiên bọn họ phải tin tưởng vào anh”

An Lương đáp lại.

“Ừ”

Triệu Uyển Hề không phản bác.

An Lương quả thật kiếm được rất nhiều tiền với các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, đương nhiên anh nhận được sự tín nhiệm của các thành viên trong câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh.

Lấy cuộc chiến năng lượng mới làm ví dụ, các thành viên ngoài rìa của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh cũng kiếm được hàng chục ức, trong hoàn cảnh như vậy, bọn họ làm sao có thể không tin vào An Lương? Nếu An Lương muốn hại bọn họ, sao có thể mang cho bọn họ nhiều tiền như vậy?

Vì vậy, sau cuộc chiến năng lượng mới, các thành viên trong câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh giờ đây gần như tin tưởng một cách mù quáng vô điều kiện vào An Lương.

“Liệu chúng ta có thể trực tiếp sử dụng luôn phương án giải quyết này không?”

Triệu Uyển Hề hỏi.

“Em nghĩ thêm đi!”

An Lương ra hiệu cho Triệu Uyển Hề tiếp tục suy nghĩ, anh tin rằng theo như sự thông minh của Triệu Uyển Hề, cô nhất định sẽ tìm ra được câu trả lời.

Triệu Uyển Hề nghĩ thầm.

Trong vòng chưa đầy 10 giây, Triệu Uyển Hề khẽ gật đầu:

“Em hiểu rồi!"

Chương 3835: Sản phẩm mới của Tập đoàn khoa học đời Sống An Tâm: Rượu Hoàng Kim!

An Lương mỉm cười.

“Em hiểu là được rồi, chúng ta buộc phải ưu tiên chọn quặng sắt Siman.

Trừ khi kế hoạch ở Guinea thất bại và chắc chắn 100% rằng chúng ta không thể lấy được quặng sắt Siman, chúng ta mới lựa chọn giải pháp thay thế"

“Đúng vậy!”

Triệu Uyển Hệ thở dài.

Sự đánh đố giữa An Lương và Triệu Uyển Hề thực ra rất đơn giản.

Một trong những lý do quan trọng nhất để chọn quặng sắt Siman là để cướp bóc tài nguyên nước ngoài.

Hạ Quốc là nước có nhu cầu quặng sắt lớn nhất thế giới, lượng nhu cầu cần thiết về quặng sắt vô cùng lớn.

Mặc dù nước nhà cũng có quặng sát, nhưng nếu như có thể lấy được quặng sắt của nước khác, thế chẳng phải càng tốt hơn sao?

Quặng sắt của nước nhà thì lúc nào cũng có thể khai thác được, dù gì nó vẫn ở đó chứ không phải mọc chân rồi chạy đi mất.

Quặng sắt của nước khác thì khai thác trước rồi lôi về, như vậy mới là lựa chọn tốt nhất.

Suy cho cùng, lỡ đầu thế cục bên ngoài quá tệ và không thể nào lấy được tài nguyên từ nước ngoài thì sao? Tiếp theo chỉ là vấn đề thời gian.

Mặc dù Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai và Tập đoàn năng lượng Ước Mơ Tương Lai có thể giảm chi phí khai thác và biến những gì lẽ ra là thua lỗ trở thành có lãi.

Nhưng vấn đề là cần có thời gian để Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai chuyển đổi thiết bị khai thác, cần thời gian để xây dựng nhà máy điện hạt nhân thế hệ thứ tư, và cũng cần thời gian để xây dựng nhà máy nấu luyện.

Những việc này không thể một sớm một chiều mà cần nhiều thời gian chuẩn bị.

Nếu so sánh với nhau, quặng sắt Siman gần như là một mỏ lộ thiên, là một lựa chọn tốt hơn.

Tuy nhiên, trong lòng An Lương đã quyết định bắt đầu kế hoạch khai thác quặng sắt trong nước.

Kể cả sau khi có lấy được quặng sắt Siman, An Lương vẫn muốn triển khai kế hoạch này, nhằm tránh tương lai xảy ra tình huống cực đoan.

Gần 5 giờ chiều.

An Lương gửi tin nhắn cho Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương, anh sẽ đến nhà Triệu Uyển Hề ăn tối tối nay cho nên không thể nào dẫn theo Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương.

Bởi vì ông nội của Triệu Uyển Hề - Triệu Trang Khang vẫn không biết tình hình thực sự của An Lương!

“Uyển Hề, khi nào chúng ta về?”

An Lương hỏi.

“Nhà em 6 giờ rưỡi sẽ ăn cơm, anh muốn qua đó khi nào?”

Triệu Uyển Hề hỏi ý kiến của An Lương.

“Vậy thì đợi thêm lát nữa.”

An Lương đáp lại.

Trong chưa đầy 15 phút, một mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng đã hạ cánh xuống cảng đậu mô tô bay, Lý Dương bước vào phòng trà Không Sơn với một chiếc hộp gỗ tinh xảo.

“Tổng giám đốc An, đô đã đến rồi”

Lý Dương đặt chiếc hộp gỗ tinh xảo lên bàn trà trước mặt An Lương.

Triệu Uyển Hề tò mò nhìn chiếc hộp gỗ tinh xảo.

“Đây là sản phẩm mới nhất của Thập Lý Loan”

An Lương giải thích cho Triệu Uyển Hề.

An Lương vừa nói vừa mở hộp gỗ tinh xảo ra, trong hộp gỗ là một chai thủy tinh đơn giản và sạch sẽ, bên trong chứa chất lỏng màu vàng nhạt.

“Đây là loại rượu Hoàng Kim mới nhất được phát triển bởi Tập đoàn khoa học đời sống An Tâm”

An Lương giải thích.

Triệu Uyển Hề biết một số tin tức nội bộ:

“Dùng Thái Tuế Hoàng Kim để tạo ra nó sao?"

An Lương khẽ gật đầu:

“Đúng"

Triệu Uyển Hề trả lời với giọng hơi buồn bã:

“Theo tác dụng của Thái Tuế Hoàng Kim... giá trị của chai rượu này... Đại sư An à, thật sự không cần thiết.

Cho dù không có rượu mao đài Thập Lý Loan, ông nội em cũng có thể không uống"

“Liệu ông em có biết sự hiếu thuận này của em không?”

An Lương nói đùa.

“Được rồi, Uyển Hề, trong lòng anh tự biết, bây giờ chúng ta về thôi.”

An Lương nói thêm.

“Ừ”

Triệu Uyển Hề thầm cảm động trong lòng.

Điều khiến Triệu Uyển Hề cảm động không phải là giá trị cao của Thái Tuế Hoàng Kim, mà là tâm ý của An Lương.

5 giờ 30 phút chiều vừa trôi qua, An Lương và Triệu Uyển Hề đã hạ cánh xuống sân nhà của ông Triệu bằng chiếc mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi.

Triệu Trang Khang đang cho cá koi ăn trong sân.

Ông ta nhìn An Lương và Triệu Uyển Hề bước xuống từ chiếc mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi, ông ta chủ động chào:

“An Lương, bên này!”

“Đợi một chút, ông nội à, cháu có mang theo quà cho ông đây”

An Lương bỏ họ Triệu của Triệu Trang Khang, anh trực tiếp gọi ông ta là ông nội, điều này khiến Triệu Trang Khang bật cười.

“Thằng ranh này, lại mang cái gì đấy?”

Triệu Trang Khang cười hỏi.

An Lương lấy ra chiếc hộp gỗ đựng rượu Hoàng Kim từ trong cốp của chiếc mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi:

“Sản phẩm mới từ Thập Lý Loan!”

Đôi mắt của Triệu Trang Khang sáng lên:

“Sản phẩm mới từ Thập Lý Loan?”

“Rượu Hoàng Kim, ông nội hiểu chứ?”

An Lương đưa hộp gỗ cho Triệu Trang Khang.

Triệu Trang Khang đưa cái đĩa sứ đựng thức ăn cho cá cho An Lương, hai người trao đổi đồ trong tay, Triệu Trang Khang khiêng hộp gỗ đến cái đình ở trong sân, đặt hộp gỗ lên bàn đá và mở ra.

Nhìn nước rượu màu vàng nhạt, Triệu Trang Khang thuận miệng hỏi:

“Rượu Hoàng Kim này ngon không?”

An Lương đáp lại một cách khẳng định:

“Đương nhiên rất ngon!”

“Nước rượu của rượu Hoàng Kim được chiết từ Thủy Tỉnh Phường - điển tích thể kỷ, sau đó thêm Thái Tuế Hoàng Kim của Thập Lý Loan và cả Hoàng Kim có thể ăn được, cuối cùng ủ rượu và tạo nên rượu Hoàng Kim”

An Lương giới thiệu.

“Rượu Hoàng Kim có tác dụng làm dịu tâm trí và bồi bổ cơ thể, cũng như tác dụng sửa chữa hệ tim mạch, ngoài ra còn có tác dụng bảo vệ gan và nuôi dưỡng dạ dày”

An Lương giới thiệu.

Tác dụng của rượu Hoàng Kim quả thật xuất chúng giống như vậy, bởi vì 600 ml rượu Hoàng Kim chứa đầy đủ 1 gram Thái Tuế Hoàng Kim.

Tác dụng của 1 gram Thái Tuế Hoàng Kim tương đương với 120% so với tác dụng của Hoàng Kỳ ngàn năm.

Tuy nhiên, sau khi Thái Tuế Hoàng Kim được kết hợp vào rượu, tác dụng kéo dài tuổi thọ bị mất đi, do đó các tác dụng phụ khác nhau của rượu bị đảo ngược, các tác dụng phụ của rượu được chuyển thành tác dụng tốt.

Chương 3836: Lại khoe khoang?

“Tuyệt vời vậy sao?”

Triệu Trang Khang kinh ngạc nhìn rượu Hoàng Kim.

Triệu Uyển Hề vừa nói vừa nhắc nhở:

“Ông nội à, hiệu quả của Thái Tuế Hoàng Kim và Hoàng Kỳ ngàn năm ở Thập Lý Loan đều tương tự nhau, giá trị của bình rượu này rất cao”

Triệu Trang Khang nhìn An Lương, ông ta hỏi:

“Chai rượu này giá bao nhiêu?”

Đối mặt với câu hỏi của Triệu Trang Khang, An Lương không trực tiếp nói giá, anh đổi theo một cách nói khác:

“1 gram Thái Tuế Hoàng Kim được thêm vào chai rượu này tương đương với 1,2 lát tiêu chuẩn của Hoàng Kỳ ngàn năm”.

Triệu Trang Khang đương nhiên biết giá trị của Hoàng Kỳ ngàn năm.

“Chuyện này...”

Trong một bình rượu chừng năm 600 ml, không ngờ lại có thêm vào đó một Thái Tuế Hoàng Kim có giá trị tương đương bằng 1,2 lát tiêu chuẩn của Hoàng Kỳ ngàn năm, Triệu Trang Khang nhịn không được liên thở dài một tiếng.

Giá tiêu chuẩn hiện tại của các lát Hoàng Kỳ ngàn năm là 5,2 ức Hạ Quốc tệ, nhưng hiện tại giá này chỉ là giá neo, không ai muốn bán 1,2 lát Hoàng Kỳ ngàn năm với giá 5,2 ức Hạ Quốc tệ.

Giá trị 1,2 lát tiêu chuẩn của Hoàng Kỳ ngàn năm hơn 6 ức Hạ Quốc tệ.

Mức giá này quả thật quá kinh khủng, ngay cả Triệu Trang Khang cũng phải kinh ngạc.

Triệu Uyển Hề hừ một tiếng:

“Sau này không được làm rượu như vậy cho ông nội nữa!”

Triệu Trang Khang im lặng không nói.

An Lương gật đầu đồng ý:

“Được rồi, được rồi”.

Nhưng khi An Lương đồng ý, anh trực tiếp nháy mắt với Triệu Trang Khang, biểu thị rằng anh chỉ nói vậy thôi.

“An Lương, cháu giúp ông cho cá ăn một lát, ông sẽ chụp ảnh chai rượu này trước, để mấy ông bạn già của ông được mở mang tầm mắt”

Triệu Trang Khang bày tỏ rằng ông ta muốn khoe khoang.

Triệu Uyển Hề nhắc nhở:

“Ông nội, ông không sợ ông Trương lại tìm đến cửa hay sao?”

“Đúng rồi, ông Mộc cũng đã hồi phục sức khỏe.

Hiện tại đã về nhà, tình trạng sức khỏe của ông ấy rất tốt, nếu như ông nội muốn khoe khoang...”

Triệu Uyển Hề không nói hết câu, nhưng ý tứ đã được biểu đạt rất rõ ràng.

Triệu Trang Khang hừ hừ nói:

“Lát nữa ông sẽ giấu nó đi!”

Triệu Uyển Hề trợn mắt trong bất lực, giấu đi thì có ích gì?

“Uyển Hề, chúng ta cho cá koi ăn đi.

Sẵn tiện quay một đoạn video và gửi vào trong nhóm của câu lạc bộ, xem thử Tiểu Ngư nói thế nào? An Lương nói đùa.

Hồ Tiểu Ngư được đặt biệt danh là

“Koi”, An Lương muốn trêu đùa Hồ Tiểu Ngư.

Triệu Uyển Hề đi theo An Lương ra khỏi cái đình và đi đến hồ cá koi, cô bất lực nói:

“Chai rượu kia đắt quá, sau này đừng lãng phí như vậy nữa!”

“Anh biết rồi mà”

An Lương cố ý trả lời chiếu lệ.

“Hừ!”

Triệu Uyển Hề đập nhẹ vai An Lương.

“Anh sẽ cho cá koi ăn, còn em quay video nhé?”

An Lương đề nghị.

“Được.”

Triệu Uyển Hề đồng ý.

Bên trong cái đình, Triệu Trang Khang đang chụp ảnh rượu Hoàng Kim.

Ông ta chụp liên tiếp hàng chục bức ảnh về rượu Hoàng Kim, và quay thêm ba video nữa trước khi cất đi.

“Trung Lương, anh nghĩ chúng ta nên giấu nó ở đâu?”

Triệu Trang Khang hỏi quản gia Triệu Trung Lương.

Triệu Trung Lương gãi đầu:

“Cái này... tôi thấy ngoại trừ phòng rượu ra, những chỗ khác đều là lựa chọn tốt”

“Có lý”

Triệu Trang Khang suy nghĩ một lúc rồi bật cười,

“Tôi có cách rồi! Anh hãy đi lấy mấy túi chống nước cho tôi, chúng ta sẽ bỏ nó vào trong đó và quăng vào hồ cá koi”

Khi Triệu Trung Lương vào bếp tìm một chiếc túi chống thấm nước, Triệu Trang Khang đến gặp An Lương và Triệu Uyển Hề, ông ta chủ động hỏi:

“An Lương, ông định cho rượu Hoàng Kim vào một cái túi chống nước và ném xuống hồ cá koi.

Cháu nghĩ thế nào?”

“Ý tưởng tốt!”

An Lương mỉm cười gật đầu,

“Ông ơi, không cần túi chống nước đầu.

Chai rượu Hoàng Kim có phương pháp niêm phong đặc biệt, độ bền của chai rượu cũng rất cao.

Trong trường hợp bình thường, nếu rơi từ độ cao 2 mét cũng sẽ không bị vỡ”

“Vẫn nên đề phòng thì hơn!”

Triệu Trang Khang từ chối đề nghị của An Lương.

Một lúc sau, Triệu Trung Lương mang đến một vài chiếc túi chống nước.

Triệu Trang Khang dùng những chiếc túi chống nước để bọc rượu Hoàng Kim.

Ông ta dùng túi chống nước bọc rượu Hoàng Kim thành từng lớp, từng lớp.

Cho đến khi đến lớp thứ bảy, ông ấy nhét vài viên sỏi vào trong túi chống nước của lớp thứ tám, sau đó mới quăng tất cả vào trong hồ cá koi.

Khi rượu Hoàng Kim chìm xuống hồ cá koi, từ trên bờ nhìn xuống không thấy gì nữa, lúc này Triệu Trang Khang mới gật đầu hài lòng, sau đó lại lấy điện thoại di động ra chuẩn bị khoe khoang.

Trong nhóm bạn cũ của Triệu Trang Khang, ông ta trực tiếp gửi đến chín bức ảnh chụp màn hình rượu Hoàng Kim.

“Triệu Trang Khang: Các ông bạn của tôi, nhìn xem đây là cái gì?

“Trương Chí Văn: Không xem!

“Trương Chí Văn: Tôi trực tiếp đến nhà!

“Trương Chí Văn: @Triệu Trang Khang, ông Triệu, mau mở cửa!

“Mộc Tấn Tây: Ông Trương thích nghe ngóng đã đến cửa!

Lý Hạo Nhiên: Rượu?

Lý Hạo Nhiên: Đoán mò thì chắc là An Lương đã chuẩn bị cho ông, đúng không?

Lý Hạo Nhiên: Tôi đi hỏi thằng cháu nhà tôi trước

“Tiền Đại Hữu: Tôi cũng đi hỏi thằng cháu nhà tôi?

“Vân Tĩnh An: Đừng hỏi nữa, bọn nó nói không biết Vân Tĩnh An:: @Triệu Trang Khang, ông Triệu à, đừng đánh đố nữa, rốt cuộc là cái gì vậy? Trương Chí Văn: Mọi người không phải gấp, tôi đã đến cổng nhà của ông Triệu rồi, tôi sẽ lập tức đi vào trong

“Mộc Tấn Tây: Ngồi đợi trò vui!

Mộc Tấn Tây: Anh Trương cố lên!

Mộc Tấn Tây: Tôi đã không uống một ly nào kể từ khi tôi ra khỏi bệnh viện!

Triệu Trang Khang đích thân bước đến công sân để mở cửa, quả nhiên là Trương Chí Văn, ông nội của Trương Tử Cấm, đang ở bên ngoài.

“Anh Triệu, đó là rượu gì vậy?”

Trương Chí Văn hỏi.

“Ông đoán xem?”

Triệu Trang Khang cố tình chơi khăm.

“Đoán cái mông ông đấy!”

Trương Chí Văn hừ hừ nói, ông ta trực tiếp đi tới phòng chứa rượu của Triệu Trang Khang.

Ông ta rất thân thiết với ông Triệu, ông ta bước vào phòng chứa rượu một cách quen thuộc, chuẩn bị tự mình thưởng thức rượu Hoàng Kim.

Chương 3837: Ân oán hôn nhân của Trương Tử Cấm.

Trương Chí Văn nhìn quanh trong phòng chứa rượu của Triệu Trang Khang, hiển nhiên không thể tìm thấy rượu Hoàng Kim đã chìm xuống hồ cá koi.

“Anh Triệu, rượu đâu?”

Trương Chí Văn hỏi.

Triệu Trang Khang nở một nụ cười gượng gạo:

“Anh tìm di! Anh cứ tùy ý mà tìm! Nếu như anh tìm được, tôi sẽ tặng cho anh!”

“Anh Trương à, để tôi nói trước cho anh nghe, bình rượu đó tên là rượu Hoàng Kim, một sản phẩm mới của Thập Lý Loan”

Triệu Trang Khang giải thích.

Trương Chí Văn tò mò hỏi:

“Rượu đào loại mới?”

“Không không không!”

Triệu Trang Khang phủ nhận,

“Anh cứ tìm trước, khi nào tìm được tôi sẽ cho anh thông tin chi tiết.”

Trương Chí Văn nghi ngờ liếc nhìn Triệu Trang Khang, rồi hỏi:

“Nó không ở trong phòng rượu, phải không?”

Triệu Trang Khang cũng không giấu giếm:

“Đương nhiên! Nếu như tôi đặt ở trong phòng rượu, tại sao anh lại không tìm được?”

Trương Chí Văn hỏi lại:

“Nó vẫn còn ở trong nhà không?”

“Còn”

Triệu Trang Khang vẫn không giấu giếm.

“Trong nhà hay bên ngoài?”

Trương Chí Văn tiếp tục thu hẹp phạm vi.

Nhưng lần này Triệu Trang Khang không trả lời rõ ràng, ông ta đáp lại bằng một nụ cười:

“Anh tự tìm đi.

Chúng ta sẽ ăn tối lúc sáu giờ rưỡi.

Vẫn còn hơn nửa tiếng nữa.

Nếu anh tìm được, tôi sẽ tặng cho anh"

Trương Chí Văn không hỏi thêm câu nào, trực tiếp rời khỏi phòng chứa rượu, sau đó đi đến bên cạnh hồ cá koi, chủ động hỏi Triệu Uyển Hề:

“Tiểu Uyển Hề, rượu Hoàng Kim của ông nội cháu đâu?"

Triệu Uyển Hề do dự một lúc, rồi tỏ vẻ bất lực:

“Ông Trương, ông đang khiến cháu rơi vào tình thế khó xử.

Triệu Trang Khang bước đến, ông ta hừ hừ nói:

“Anh Triệu, anh làm vậy là không biết nói đạo lý rồi!"

Trương Chí Văn phớt lờ Triệu Trang Khang, ông ta nhìn An Lương:

“An Lương, bình rượu đó là sao vậy?"

An Lương giới thiệu sơ qua về rượu Hoàng Kim, sau đó nói thêm:

“Sản lượng rượu Hoàng Kim rất ít.

Lần sau khi nó được ủ, cháu sẽ để lại một chai cho ông Trương"

Trương Chí Văn xua tay liên tục để từ chối:

“Không cần, không cần, theo như tác dụng của Thái Tuế Hoàng Kim, nếu như mọi người dùng nó để ủ rượu, nó hoàn toàn là giấy gùi bỏ ngọc!”

Thật ra đúng là có cảm giác giống như giấy gùi bỏ ngọc! Theo lời giới thiệu của hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, 10 gram Thái Tuế Hoàng Kim có thể kéo dài tuổi thọ thêm một năm, và 1 gram Thái Tuế Hoàng Kim về mặt lý thuyết có thể kéo dài tuổi thọ thêm 36,5 ngày.

Tuy nhiên, sau khi Thái Tuế Hoàng Kim được sử dụng để nấu rượu, tác dụng kéo dài tuổi thọ trực tiếp biến mất.

Như vậy thật là phí đúng không?

Triệu Trang Khang cũng đồng ý và nói:

“An Lương à, sau này cháu không nên dùng Thái Tuế Hoàng Kim làm rượu nữa, biết không?"

An Lương thầm thở dài trước sự hợp tình hợp lý của hai ông già, rồi đồng ý một cách chắc chắn:

“Vâng”

Triệu Trang Khang bước đến hồ cá koi và ngồi xổm xuống, nhấc dây kéo dự trữ lên.

Sau đó kéo rượu Hoàng Kim chìm trong hồ cá koi lên và cởi bỏ tám lớp túi chống thấm.

“Anh Trương à, bình rượu Hoàng Kim này tôi tặng lại cho anh, anh giữ lấy đi”

Triệu Trang Khang đưa rượu Hoàng Kim cho Trương Chí Văn.

Trương Chí Văn không nhận lấy rượu Hoàng Kim mà Triệu Trang Khang giao cho, ông ta chỉ lẳng lặng nhìn Triệu Trang Khang.

Triệu Trang Khang tiếp tục chửi rủa:

“Sau này mở rượu, nhớ mời tôi nếm thử!”

Trương Chí Văn thở dài:

“Anh Triệu, tôi không có trách anh”

Trương Chí Văn nói xong thì đến lượt Triệu Trang Khang lại im lặng, vài giây sau, Triệu Trang Khang thở dài:

“Tôi tự trách mình!"

An Lương khôn khéo kéo Triệu Uyển Hề đi, để lại không gian cho hai ông già.

Trong phòng khách, Triệu Uyển Hề chủ động nói:

“Gia đình bọn em và gia đình của chị Tử Cấm thực sự có một số vướng mắc khó chịu.”

“Anh có thể nhìn ra được”

An Lương đáp lại một cách khẳng định,

“Chắc có liên quan đến Trường Tử Cấm, đúng không?”

Trương Tử Cấm đã 30 tuổi, là góa phụ nhưng thể chất thuần khiết là 100%, tình huống như vậy hiển nhiên phải rất lạ.

“Quả thật có liên quan đến Trương Tử Cấm”

Triệu Uyển Hề trả lời,

“Chắc anh cũng từng nghe qua chuyện của chị Tử Cấm rồi, phải không?"

An Lương gật đầu:

“Ừ, anh có nghe một vài câu chuyện phiếm”

An Lương ít nhiều cũng từng nghe tình hình liên quan về Trương Tử Cấm trong giới Đế Đô.

Mặc dù gia đình Trương Tử Cấm ở tầng một của giới Đế Đô, nhưng đều ở trong cùng một giới, làm sao có thể không có người biết về gia tộc của Trương Tử Câm? Từ một vài lời nói thỉnh thoảng lưu truyền trong giới Đế Đô, An Lương đã biết về mối quan hệ vướng mắc giữa gia đình Triệu Uyển Hề và gia đình của Trương Tử Câm.

Ví dụ, chồng của Trương Tử Cấm được giới thiệu bởi Triệu Trang Khang, hơn nữa Triệu Trang Khang còn toàn lực hợp tác, cuối cùng thành đôi.

Nhưng rõ ràng có điều gì đó không ổn đã dẫn đến cái chết của chồng Trương Tử Cấm.

Tuy nhiên, An Lương lại không biết chi tiết, dù sao thì những chi tiết này đều liên quan đến Trương Tử Cấm, thậm chí là chuyện riêng tư của gia đình Triệu Uyển Hề.

Trong giới Đế Đô cũng không có bất kỳ chuyện phiếm giống như vậy.

“Chồng của chị Tử Cấm là anh họ của em”

Triệu Uyển Hệ trực tiếp đưa ra câu trả lời.

“Ông và bà của anh họ em, trước đây là những người ủng hộ cho ông nội em, bọn họ đã hy sinh tính mạng của mình vì lý tưởng”

Triệu Uyển Hề tiếp tục nói.

“Cha và mẹ của anh họ em cũng đã cống hiến chính mình.

Trong hoàn cảnh như vậy, anh họ em đã Sống cùng bọn em”

Triệu Uyển Hề nói thêm.

“Sau này anh họ em bắt đầu đi làm, anh luôn bận rộn với công việc.

Anh ấy 29 tuổi rồi mà vẫn chưa có bạn gái, ông em vì lo lắng nên đã ghép anh họ em và chị Tử Cấm với nhau”

Triệu Uyển Hề tiếp tục nói.

An Lương nghĩ thầm, theo như cách nói của Triệu Uyển Hề, cuộc hôn nhân này hình như cũng không tệ nhỉ?

Chương 3838: Tình yêu đích thực phải trả giá bằng tất cả?

Theo những gì Triệu Uyển Hề đã nói cho đến nay, cuộc hôn nhân giữa anh họ của Triệu Uyển Hề và Trương Tử Cấm hẳn rất tốt, phải không?

“Chắc vẫn còn ẩn tình!”

An Lương đoán trong lòng.

“Chị Tử Câm lúc đó 28 tuổi, chị ấy không có một người bạn đời phù hợp.

Vì vậy, với sự giúp đỡ của ông em, chị Tử Câm và anh họ em đã thử tiếp xúc với nhau, bọn họ đã đi cùng nhau đến lễ đường hôn nhân”

Triệu Uyển Hề giải thích.

“Nhân tiện, anh họ em tên là Vương Trí Dũng”

Triệu Uyển Hề nói thêm.

“Hả?”

An Lương do dự,

“Chờ đã! Anh họ của em tên là Vương Trí Dũng?”

“Anh từng nghe qua sao?”

Triệu Uyển Hề có chút kinh ngạc.

“Anh họ của em từng làm việc cho Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia?”

An Lương hỏi.

Triệu Uyển Hề gật đầu.

“Anh biết anh họ em.

Anh ấy là điều tra viên cấp cao của Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia.

Trước đây khi đang điều tra vụ án về kẻ địch ẩn nấp, anh ấy đã không may xảy ra sự cố và qua đời, đúng không?”

An Lương nói tình hình của Vương Trí Dũng.

An Lương biết Vương Trí Dũng vì An Lương biết Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia! Triệu Uyển Hề do dự một lúc, sau đó mới phủ nhận:

“Anh họ em đúng là một điều tra viên cấp cao của Cơ quan An ninh điều tra Quốc gia, nhưng anh ấy... hầy!"

“Anh họ em thích đàn ông”

Triệu Uyển Hề nói ra những lời khiến người khác kinh ngạc.

“Cái quái gì thế?”

An Lương kinh ngạc nhìn Triệu Uyển Hề.

“Việc anh họ em sẵn sàng kết hôn với chị Tử Câm thực ra là do áp lực của ông em.

Chị Tử Cấm sẵn sàng kết hôn với anh họ em không chỉ vì áp lực mà chị ấy gặp phải, mà còn vì chị ấy biết rằng anh họ em thích đàn ông”

Triệu Uyển Hề lại khiến An Lương phải sốc thêm lần nữa.

“Không ngờ Trương Tử Cấm lại biết... ?”

An Lương ngạc nhiên.

Triệu Uyển Hề gật đầu:

“Chị Tử Câm biết rõ điều đó.

Gia đình chị Tử Câm cũng phải chịu rất nhiều áp lực.

Gia đình chị ấy đã ép chị ấy phải chọn một người thích hợp trong giới Đế Đô.”

“Nhưng anh cũng biết đấy, những người trong giới Đế Đô... hừ!”

Triệu Uyển Hề khẽ khịt mũi, hiển nhiên là xem thường mấy người trong giới Đế Đô.

“Để tránh sự thúc giục của gia đình về việc kết hôn, đồng thời để giữ mình trong sạch, chị Tử Cấm đã chọn anh họ em và che giấu việc anh ấy thích đàn ông”

Triệu Uyển Hề giải thích.

Vậy ra hai người họ chỉ kết hôn tượng trưng!

Cho nên mặc dù Trương Tử Câm đã kết hôn, nhưng thể chất thuần khiết vẫn 100%! Tuy nhiên sao lại góa chồng?

“Sau đó thì sao?”

An Lương hỏi.

“Sau đó...”

Triệu Uyển Hề khẽ nhíu mày,

“Sau này, anh họ em đã gặp được tình yêu đích thực.

Anh ấy sẵn sàng cống hiến mọi thứ vì tình yêu đích thực, nhưng cuộc hôn nhân của anh với chị Tử Cấm không thể trực tiếp kết thúc, vì vậy anh ấy đã chọn cách trả tất cả mọi giá”

“Chú Hoàng cũng vì danh tiếng của hai bên gia đình nên mới ghi trong hồ sơ rằng anh họ em đã anh dũng hy sinh trong cuộc điều tra vụ án giáp điệp bí mật”

Triệu Uyển Hề thở dài.

An Lương im lặng, nhất thời không biết nên trả lời như thế nào.

Không thể nào nói rằng: đây mới chính là tình yêu đích thực, phải không?

“Ông em không biết anh họ em thích đàn ông.

Trên thực tế, mọi người đều không biết rằng anh họ em thích đàn ông.

Mãi cho đến khi chuyện xảy ra, mọi người mới biết anh họ em thích đàn ông"

Triệu Uyển Hề cười khổ.

“Khi anh họ em lựa chọn trả giá bằng tất cả, ông em cảm giác như mình đã hại chị Tử Cấm, vì vậy ông em luôn cảm thấy tội lỗi khi đối mặt với ông Trương”

Triệu Uyển Hề nói thêm.

Từ lâu, An Lương đã nhìn ra rõ cái gọi là khoe mẽ và đắc ý của Triệu Trang Khang thực chất chỉ là để có thêm cơ hội trò chuyện với Trương Chí Văn.

“Mặc dù ông Trương và chị Tử Câm chưa bao giờ trách ông em, nhưng ông em thật sự thấy rất có lỗi, ông em cảm thấy có lỗi với chị Tử Cấm”

Triệu Uyển Hề giải thích.

“Cho dù sau này chị Tử Câm có nói chuyện này không liên quan gì đến ông nội, chị ấy biết trước rằng anh họ em thích đàn ông, nhưng ông em vẫn không thể buông bỏ được chuyện này”

Triệu Uyển Hệ thở dài.

An Lương không nói chuyện, anh chỉ nắm tay Triệu Uyển Hề, như biểu thị rằng anh sẽ ở bên cạnh Triệu Uyển Hề.

Triệu Uyển Hề đương nhiên cảm nhận được ý của An Lương, cô hít sâu một hơi, sau đó trầm giọng nói:

“Anh sẽ không thích đàn ông đầu, đúng không?”

An Lương nhướng mày, anh biết Triệu Uyển Hề đang muốn Cố ý thay đổi đề tài nặng nề này, tuy nhiên An Lương vẫn cố ý trả lời với giọng trêu chọc:

“Anh thích đàn ông hay không, lẽ nào em còn không biết?”

“Sao em biết được?”

Triệu Uyển Hề hỏi ngược lại.

“Anh thấy em cần phải được xử lý!”

An Lương thấp giọng nói,

“Đêm nay, anh sẽ cho em biết sự lợi hại của anh!"

Triệu Uyển Hề cũng hạ giọng:

“Anh bớt dọa em đi, em đã gửi tin nhắn trước cho Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương rồi, hôm nay bọn họ cũng sẽ ở biệt thự"

“...”

An Lương nhìn Triệu Uyển Hề không nói nên lời.

Đã bàn với nhau là sẽ đấu tay đổi, kết quả còn gọi thêm người nữa ư?

Tuy nhiên, kể cả có gọi thêm Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương, bọn họ vẫn không phải là đối thủ của An Lương! Đặc biệt là Ninh Nhược Sương, cô ấy dường như tập yoga sai phương thức.

Cô ấy không có bất kỳ sức mạnh huyền thoại nào để cải thiện kỹ năng của mình cả.

Buổi tối gần 6 giờ 30 phút, trong phòng ăn ở nhà của Triệu Uyển Hề, Trương Chí Văn ở lại với tư cách là khách, ông ta ngồi cùng với Triệu Trang Khang.

Triệu Hưng Quốc ngồi bên cạnh Trương Chí Văn, và Triệu Đồng Lương ngồi bên cạnh An Lương.

Triệu Đồng Lương nhìn bình rượu Hoàng Kim, sau đó hạ thấp giọng nói:

“Em rể, rượu Hoàng Kim có tác dụng gì vậy?”

An Lương đáp:

“Theo nghiên cứu của Tập đoàn khoa học đời sống An Tâm, tác dụng của rượu Hoàng Kim rất tốt, không chỉ giúp xoa dịu tinh thần, bồi bổ cơ thể mà còn có tác dụng phục hồi hệ tim mạch, bảo vệ gan và dạ dày”

“Thần kỳ vậy sao?”

Triệu Đồng Lương ngạc nhiên.

Chương 3839: Bí ẩn như vậy sao?

Trong phòng ăn ở nhà Triệu Uyển Hề, An Lương giới thiệu tác dụng của rượu Hoàng Kim.

“Bởi vì đã thêm Thái Tuế Hoàng Kim vào, nếu không có một chút hiệu ứng thần kỳ nào, vậy em sẽ quay lại điều tra xem có phải có kẻ nào đó đã tham ô Thái Tuế Hoàng Kim hay không?”

An Lương nói đùa.

Triệu Đồng Lương cũng trả lời bằng giọng đùa giỡn:

“Nếu ai đó thực sự tham ô thì sao?”

“Điều đó là không thể!”

An Lương tự tin trả lời.

Triệu Hưng Quốc tò mò hỏi:

“Làm sao cháu bảo đảm được người của cháu sẽ không tham ô?”

“Chú Triệu, chắc chú cũng biết về trí tuệ nhân tạo và tính năng động nhận diện hành vi của con người chứ?”

An Lương hỏi ngược lại.

Triệu Hưng Quốc gật đầu khẳng định:

“Cháu đã áp dụng hai kỹ thuật này ư?”.

“Vâng!”

An Lương đáp lại một cách khẳng định,

“Trong khu vực cốt lõi của Thập Lý Loan, bọn cháu đã áp dụng hệ thống giám sát an ninh 360 độ không góc chết và hợp tác với hệ thống trí tuệ nhân tạo để thực hiện nhận dạng động và phân tích hành vi của con người”.

“Ví dụ, trong Tập đoàn khoa học đời sống An Tâm, không chỉ có hệ thống giám sát an ninh 360 độ không góc chết, mà còn có hệ thống phát hiện chuyển động của hệ thống giám sát an ninh 360 độ không góc chết.

Cho nên tất cả các nghiên cứu nội bộ trong Tập đoàn khoa học đời sống An Tâm gần như đều sẽ được giám sát xuyên suốt cả quá trình, không thể nào lại xảy ra tình trạng tham ô Thái Tuế Hoàng Kim hay Hoàng Kỳ ngàn năm được”

An Lương giải thích.

“Khu vực phòng vệ sinh và khu vực phòng thay đồ của Tập đoàn khoa học đời sống An Tâm đương nhiên không có các thiết bị giám sát an ninh này”

An Lương nói đùa thêm.

Không thể để Thái Tuế Hoàng Kim tồn tại ở những khu vực này, và cũng không thể nào lại có người mang Thái Tuế Hoàng Kim vào những khu vực này.

“Nếu rượu Hoàng Kim có tác dụng thần kỳ như vậy, ông không thể chờ đợi được nữa.”

Triệu Trang Khang chủ động mở rượu.

Sau khi Triệu Trang Khang mở nắp chai, đầu tiên ông ta rót một ly đây cho Trương Chí Văn, sau đó rót một ly đầy cho mình, cuối cùng đưa chai cho Triệu Hưng Quốc, ông ta cũng rót cho mình một ly đầy.

Rượu Hoàng Kim chỉ có 600 ml, ly rượu của Trương Chí Văn, Triệu Trang Khang và Triệu Hưng Quốc đều là loại ly 100ml.

Có nghĩa là sau ba ly, một nửa chai rượu Hoàng Kim đã biến mất.

Triệu Hưng Quốc đưa chai rượu cho An Lương, An Lương không rót cho mình trước mà lại rót một ly cho mẹ của Triệu Uyển Hề là Lương Vũ Điệp, hành động này đã giành được thiện cảm từ các ông, các chú trong nhà.

An Lương lại rót thêm nửa ly cho Triệu Đông Lương, sau đó là Khương Uyển Oánh - VỢ của Triệu Đống Lương cũng được rót nửa ly.cuối cùng An Lương và Triệu Uyển Hề cũng được nửa ly.

Cứ như vậy, một bình rượu Hoàng Kim đã được phân pháp xong.

“Anh à, còn em thì sao?”

Triệu Nhân hỏi với giọng búng ra sữa, cô bé thấy mọi người đều có rượu Hoàng Kim, mà rượu Hoàng Kim lại có màu óng ánh rất đẹp, vì thế cô bé nghĩ rằng mình cũng có.

May mắn thay, nước cam đã được chuẩn bị sẵn trên bàn, vì vậy An Lương đã rót một ly cho Triệu Nhân:

“Đây, Tiểu Nhân Nhân, đây là của em”

Triệu Nhân nhìn ly nước cam của mình và rượu Hoàng Kim của người khác, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy dấu chấm hỏi:

“Của chúng ta hình như khác nhau?”

“Em thật là ranh ma!”

An Lương bật cười.

“Của bọn anh không ngon, em ngửi thử là biết.”

An Lương cầm ly của mình lên, sau đó đứng dậy đặt ly trước mặt Triệu Nhân, ra hiệu Triệu Nhân ngửi thử.

Triệu Nhân ngửi thấy mùi rượu, cô bé cau mày lại:

“Khó ngửi quá!”

“Giờ đây em đã tin rằng nước uống của mọi người không ngon chưa?”

An Lương hỏi.

Triệu Nhân gật đầu lia lịa, cô bé uống một ngụm nước cam:

“Anh à, anh cũng uống cái này đi, cái này ngọt lắm”

“Được!”

An Lương trực tiếp gật đầu, sau đó nhìn Triệu Đồng Lương:

“Anh Đống Lương, anh có thể giúp em được không?”

Triệu Đống Lương nghiêm túc nhìn Triệu Nhân:

“Nhân Nhân, mọi người đang uống rượu, chú An của con cũng phải uống rượu cùng với mọi người”

“Dạ”

Triệu Nhân đáp lại với điệu bộ không vui.

Thấy Triệu Đồng Lương can thiệp, An Lương không tiếp tục nuông chiều Triệu Nhân, nhưng Triệu Trang Khang và Trương Chí Văn đều nhìn An Lương với vẻ hài lòng.

Bởi vì họ rất thích cuộc trao đổi giữa An Lương và Triệu Nhân, bọn họ cảm thấy An Lương trong tương lai nhất định sẽ là một người bố tốt.

“Nào, chúng ta nếm thử rượu Hoàng Kim này”

Triệu Trang Khang bảo mọi người nếm rượu Hoàng Kim.

Mọi người cùng nhau nâng ly, cùng nhau chúc phúc, rồi cùng nhau nếm rượu Hoàng Kim.

An Lương nhấp một ngụm, cảm thấy không có gì khác biệt giữa rượu Hoàng Kim và rượu trắng bình thường?

“Cái này... hình như không có mùi vị gì đặc biệt?”

An Lương lên tiếng trước.

Triệu Trang Khang tiếp lời:

“Mùi hương nồng như vậy, cháu lại không nếm ra được sao?"

“Có cả một vị ngọt khó tả và một cảm giác ấm áp”

Trương Chí Văn nói thêm.

Triệu Hưng Quốc đồng ý:

“Quả thật là rượu ngon! Vị rất tuyệt!”

An Lương nhìn Triệu Đồng Lương với vẻ nghi hoặc, lẽ nào thật sự thần kỳ đến thế? Triệu Đồng Lương nhìn đôi mắt nghi ngờ của An Lương, anh ta nói:

“Anh cảm thấy rượu Hoàng Kim rất ngon.

Hương vị vượt xa những loại rượu cũ đã được ủ trong nhiều thập kỷ.

Tóm lại thì anh thấy rất tuyệt vời"

Được rồi! Lại thêm một người hiểu rượu.

Chỉ có An Lương là người duy nhất không hiểu rượu, đúng không? Triệu Uyển Hề cũng nhấp một ngụm nhỏ, cô ấy đồng ý với An Lương:

“Em cũng cảm thấy giống như những loại rượu khác, không có gì khác biệt"

Trương Chí Văn nhấp một ngụm nữa, ông ta hắm mắt lại và nói với giọng đầy cảm xúc:

“Mọi người không cảm thấy sao, cảm giác có một dòng điện ấm áp trong bụng dâng lên, như được tắm mình trong ánh sáng mặt trời vậy.”

An Lương nhìn Trương Chí Văn nghi hoặc, ông bác này đang lôi kéo sự tưởng tượng à?

Chương 3840: Lời khẳng định của bố vợ!

Đối mặt với những đánh giá ảo diệu đến từ các bô lão, An Lương bày tỏ rằng mình thật sự không thể nào nếm ra được.

An Lương hết lòng uống cạn ly rượu Hoàng Kim, sau đó tự rót cho mình một ly nước cam, nhấp một ngụm rồi thở dài nói:

“Cháu vẫn thấy nước cam ngon hơn!"

“Em cũng thích nước cam”

Triệu Nhân nhanh chóng bày tỏ sự ủng hộ dành cho An Lương.

“Cạn ly!”

An Lương nâng ly, chạm vào ly của Triệu Nhân.

Triệu Nhân đáp lại với một giọng nói búng ra sữa:

“Can ly!"

Khoảng 8 giờ tối, bữa cơm gia đình kết thúc.

Triệu Uyển Hề và Khương Uyển Oánh ở lại giúp Lương Vũ Điệp dọn dẹp đống lộn xộn, hai ông già xem TV trong phòng khách, Triệu Hưng Quốc đưa An Lương và Triệu Đồng Lương đến phòng làm việc.

Trong phòng làm việc, Triệu Hưng Quốc nói trước:

“Tình hình bên Guinea thế nào?”

An Lương biết Triệu Hưng Quốc đang hỏi về quặng sắt Siman, anh cũng không giấu giếm:

“Tình hình hiện tại ở Guinea rất tồi tệ, nước Mỹ gần như có lợi thế tuyệt đối ở Guinea”.

“Tuy nhiên, bọn cháu cũng có cách để đối phó với nước Mỹ, chi có điều phải mất một thời gian”

An Lương bổ sung.

Triệu Đồng Lương tò mò:

“Mọi người có cách gì để chống lại nước Mỹ?”

“Các biện pháp cụ thể vẫn đang được điều chỉnh cho phù hợp với điều kiện địa phương, nhưng em đã đàm phán với anh Hoàng về phương hướng chung của các biện pháp”

An Lương giải thích.

“Nhân tiện, chú Triệu, cháu cũng có một số ý kiến về quặng sắt trong nước”

An Lương nhân cơ hội này để đề xuất một kế hoạch về tài nguyên quặng sắt trong Hạ Quốc.

Triệu Hưng Quốc giải thích:

“Mặc dù có rất nhiều nguồn quặng sắt trong nước nhưng độ khó khai thác rất cao và phẩm cấp quặng sắt thấp hơn nhiều so với mức trung bình của thế giới.

Nếu chúng ta chọn khai thác quặng sắt trong nước, chi phí toàn diện cuối cùng sẽ cao hơn nhiều so với chi phí mua quặng sắt từ nước ngoài”.

Triệu Đồng Lương nói thêm:

“Hiện tại các tập đoàn khai thác trong nước hoàn toàn không đụng đến quặng sắt.

Chính vì những lý do này mà mọi người sẽ lỗ nếu như muốn khai thác quặng sắt trong nước”

An Lương mỉm cười trả lời:

“Nếu như không lỗ thì sao?”

Triệu Hưng Quốc lập tức tiếp lời:

“Cháu nói thử tình hình xem sao? An Lương lặp lại những gì anh đã giải thích với Triệu Uyển Hề trước đó, cuối cùng kết luận:

“Cái gọi là chi phí chẳng qua là vấn đề năng lượng.

Tập đoàn năng lượng Ước Mơ Tương Lai bên cháu có thể cung cấp năng lượng giá rẻ trong tương lai, vì vậy chi phí toàn diện sẽ giảm mạnh”

“Vấn đề duy nhất bây giờ là cần có thời gian để bố trí công nghiệp”

An Lương nói thêm,

“Chú Triệu, bọn cháu dự định chuẩn bị bằng cả hai tay, quy hoạch mỏ quặng sắt Siman ở Guinea và thiết lập dây chuyền công nghiệp khai thác quặng sắt ở Hạ Quốc”

Triệu Hưng Quốc im lặng một lúc, sau đó mới hỏi:

“Cháu định khai thác quặng sắt trong nước như thế nào?”

“Vẫn theo quy tắc cũ”

An Lương đáp,

“Câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh của bọn cháu hợp tác với vốn thuộc sở hữu nhà nước, nơi cung cấp tài nguyên khoáng sản, còn bọn cháu thì cũng cấp chuỗi công nghiệp”

“Đối với việc phân chia lợi ích cụ thể, làm những việc theo quy tắc kinh doanh, chú Triệu nghĩ thế nào?”

An Lương hỏi.

Cái gọi làm những việc theo quy tắc kinh doanh là để định lượng giá trị và sau đó phân bổ vốn chủ sở hữu cho phù hợp.

Triệu Hưng Quốc gật đầu với nụ cười trên môi:

“Hoàn toàn không có vấn đề gì?"

“Cháu lập kế hoạch trước, sau đó kêu Uyển Hề mang về cho chú xem.

Nếu không có vấn đề gì, chúng ta sẽ sắp xếp nhóm khai thác và hợp tác với bên cháu”

Triệu Hưng Quốc nói thêm.

“Vâng”

An Lương đồng ý.

Thật ra An Lương biết rõ Triệu Hưng Quốc đã đồng ý việc khai thác quặng sắt trong nước, bây giờ chỉ còn lại phương án phân chia lợi nhuận vẫn chưa giải quyết mà thôi.

Miễn là phương án phân chia lợi nhuận hợp lý, kế hoạch này sẽ được triển khai toàn diện.

Gần 10 giờ tối, An Lương ra khỏi phòng làm việc của Triệu Hưng Quốc, anh rời đi cùng Triệu Uyển Hè.

Trong phòng làm việc của Triệu Hưng Quốc, Triệu Đồng Lương thở dài:

“Bố à, em rể thật là tài giỏi!”

“Nếu thằng bé không tài giỏi, con nghĩ Uyển Hề có thể thỏa hiệp sao?”

Triệu Hưng Quốc hỏi ngược lại.

Triệu Đồng Lương phàn nàn:

“Con không hề phát hiện con bé chịu thiệt thòi chỗ nào?”

“Trong giới Đế Đô của chúng ta, thể diện của con bé còn dễ dàng hơn so với chúng ta, mọi người ai nấy đều nể mặt nó hết”

Triệu Đồng Lương bày tỏ bản thân mình mới chính là người thiệt thòi.

Theo lý mà nói, Triệu Đồng Lương mới là trụ cột tiếp theo của nhà họ Triệu, kết quả thể diện của anh ta trong giới Đế Đô còn không tốt bằng Triệu Uyển Hề.

Triệu Hưng Quốc nhắc nhở:

“Như vậy không tốt hơn sao?”

“Em gái con nắm nhiều tài nguyên như vậy, đối với con mà nói không phải là một sự giúp sức rất lớn à?”

Triệu Hưng Quốc nói thêm.

Triệu Đồng Lương đột nhiên nhận ra:

“Có lý!”

“Mấy bữa sau con hãy thúc giục nhóm của Lý Tồn Viễn đẩy nhanh kế hoạch trạm thu phí siêu nhỏ, để bọn họ tiếp tục cải thiện kế hoạch lần này, xem liệu nó có thể được thúc đẩy hơn nữa ở các thành phố khác hay không? Triệu Hưng Quốc dặn dò.

Triệu Đồng Lương cười:

“Bố, bố đang chơi khăm bọn họ à!"

“Bố chơi khăm bọn họ?”

Triệu Hưng Quốc phàn nàn,

“Có rất nhiều lúc, bố rất muốn đập con một trận! Nếu An Lương ở đây, thằng bé nhất định sẽ đồng ý không chút do dự, sẽ nghiêm túc xem xét phương án mở rộng trạm thu phí siêu nhỏ như thế nào?

“Kế hoạch này có thể cung cấp rất nhiều vị trí lao động, còn cung cấp một số lượng lớn việc làm cho những người thuộc tầng lớp dưới và cấp thấp.

Con có biết điều này có nghĩa là gì không?”

Triệu Hưng Quốc nhắc nhở.

Triệu Đồng Lương gật đầu hiểu chuyện:

“Hóa ra là vậy!”

Mặt khác, trên đường quay trở lại căn biệt thự, An Lương chủ động nói:

“Anh đã nói chuyện với chú Triệu về việc khai thác quặng sắt trong nước, chú Triệu đã đồng ý với kế hoạch này”

“Chuyện này anh sẽ giao lại cho em giải quyết, thế nào?”

An Lương ra hiệu cho Triệu Uyển Hề giải quyết việc tích hợp các nguồn quặng sắt trong nước.

Chương 3841: Sắp xếp?

Trước sự dò hỏi của An Lương, Triệu Uyển Hề trực tiếp từ chối:

“Đại sư An, em còn phải xử lý dự án vận chuyển dây chuyền lạnh, nếu thêm kế hoạch tích hợp tài nguyên quặng sắt, em thật sự không thể quản hết được”

An Lương đề xuất suy nghĩ:

“Vậy để Trương Tử Câm làm?”

“Chị Tử Câm muốn hợp tác với em trong việc xử lý dự án vận chuyển dây chuyền lạnh”

Triệu Uyển Hề trả lời,

“Có rất nhiều thứ trong dự án vận chuyển dây chuyền lạnh, rất nhiều thứ cần được xem xét lại”

“Em đề nghị nên để cho Tiểu Ngư giải quyết”

Triệu Uyển Hề đề nghị,

“Vận may của Tiểu Ngư rất tốt.

Nói không chừng khi tích hợp tài nguyên quặng sắt, Tiểu Ngư sẽ phát hiện ra một mỏ lớn chất lượng cao!"

“Em nằm mơ đấy à?”

An Lương cứng họng, cô gái này thật sự dám nghĩ như vậy ư? Mỏ lớn chất lượng cao? Nếu Hạ Quốc có quặng sắt chất lượng cao với trữ lượng khổng lồ, vậy thì nước Úc sẽ là người đầu tiên khóc thành tiếng!

“Lỡ như có thì sao?”

Triệu Uyển Hề cũng cười.

Làm thế nào một điều kỳ diệu như vậy có thể xảy ra?

“Anh nói với Tiểu Ngư, xem Tiểu Ngư có bằng lòng không? Triệu Uyển Hề nhìn An Lương.

An Lương mỉm cười trả lời lại:

“Chỉ cần có điểm đóng góp, Tiểu Ngư nhất định sẽ nguyện ý!"

Triệu Uyển Hề lập tức tiếp lời:

“Vậy em và chị Tử Câm có thể nhận được bao nhiêu điểm đóng góp từ việc quản lý dự án vận chuyển dây chuyền lạnh này?”

“Hai người còn muốn điểm đóng góp nữa sao?”

An Lương than thở.

“Tất nhiên là có!”

Triệu Uyển Hề cười,

“Theo quy mô của dự án vận chuyển dây chuyền lạnh, bọn em cần 10,000 điểm đóng góp mỗi tháng, đâu quáng đáng lắm nhỉ?”

“Anh thấy rất quá đáng!”

An Lương hừ hừ đáp lại, đương nhiên anh biết Triệu Uyển Hề đang nói đùa.

Hai người trở lại căn biệt thự, Trần Tư Vũ đang tập đàn, Ninh Nhược Sương đang tập yoga.

Buổi tối, Triệu Uyển Hề ăn hơi nhiều, không thích hợp tập yoga với Ninh Nhược Sương, cô bắt đầu xử lý dự án vận chuyển dây chuyền lạnh.

An Lương cũng ăn nhiều, không thể tham gia trò chơi liên minh.

Anh lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị gửi tin nhắn cho Hồ Tiểu Ngư.

Trong nhóm bí mật của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, An Lương gửi một tin nhắn.

An Lương: @Hồ Tiểu Ngư: Tiểu Ngư, em có ở đó không?

“Hồ Tiểu Ngư: @An Lương, có có có!

“Hồ Tiểu Ngư: Anh An Lương, có chuyện gì sao?"

'An Lương: Xem tin nhắn riêng

“An Lương: @Vân Hải Dương: Hải Dương à, Tiểu Ngư và tôi đang nói về công việc!"

“Vân Hải Dương:..:

“Tiền Tiểu Cương: [Hình ảnh của Vân Hải Dương cùng với Hồ Tiểu Ngư và Lý Thiến] '

“Tiền Tiểu Cương: An Lương, yên tâm đi, chúng tôi đang ăn tối cùng với nhau Lý Tồn Viễn: Đúng vậy, An Lương, cậu không cần phải lo lắng cho Vân Hải Dương:

Lý Tồn Viễn: An Lương, bên cậu đã xong việc chưa?

“Lý Tồn Viễn: Có muốn qua đây ăn chút không?

“An Lương: @Lý Tồn Viễn, tôi không ăn, tôi không thể ăn nữa.

Tôi đã ăn quá nhiều ở nhà của Triệu Uyển Hệ: An Lương: @Hồ Tiểu Ngư, em xem tin nhắn riêng trước đi, có chút chuyện cần em giải quyết Hồ Tiểu Ngư: Được.

An Lương lập tức gửi tin nhắn riêng cho Hồ Tiểu Ngư.

An Lương: [Kế hoạch tích hợp tài nguyên quặng sắt

“An Lương: Tiểu Ngư, em xem trước thông tin Hồ Tiểu Ngư: Được, em sẽ đọc ngay, sau khi đọc xong em sẽ trả lời tin nhắn Khoảng 2 phút sau, Hồ Tiểu Ngư đọc hết thông tin về kế hoạch tích hợp tài nguyên quặng sắt, cô lập tức trả lời An Lương.

Hồ Tiểu Ngư: An Lương, em đã đọc thông tin:

Hồ Tiểu Ngư: Anh cần em làm cái gì?"

An Lương: Anh cần em phụ trách toàn bộ:

An Lương: Từ việc phân loại phân bố và trữ lượng tài nguyên quặng sắt trong nước, cho đến hoạch định chuỗi công nghiệp quặng sắt Hồ Tiểu Ngư: Hả?.

Hồ Tiểu Ngư: Em không biết những cái này:

“Hồ Tiểu Ngư: Hai là anh nhờ Hải Dương, Tồn Viễn và Tiểu Cương giải quyết đi? Hồ Tiểu Ngư: Bọn họ đang ở ngay bên cạnh em.

Hồ Tiểu Ngư: Để em hỏi bọn họ có muốn hay không? Trong một cửa hàng đồ nước bên ngoài đường Tây Lục, Hồ Tiểu Ngư vừa trả lời tin nhắn của An Lương vừa giải thích tình hình cho nhóm của Vân Hải Dương, đồng thời còn bày tỏ tiến cử ba người bọn họ đứng ra giải quyết chuyện này.

Vân Hải Dương là người đầu tiên từ chối:

“Không, không, không! Tiểu Ngư, đừng làm hại bọn anh!

Bọn anh có rất nhiều việc phải làm, mỗi ngày đều phải xử lý cơ sở trồng trọt nông nghiệp ở nước ngoài”

Lý Tồn Viễn đồng ý:

“Em xem, bây giờ bọn anh còn không đi hộp đêm, em cũng biết một ngày bọn anh bận rộn cỡ nào?

Tiền Tiểu Cương phản bác:

“Tôi và Hải Dương đã không còn đi hộp đêm từ lâu nữa rồi, được chứ?"

Vân Hải Dương cũng đồng ý:

“Tồn Viễn, Tiểu Cương và tôi đã không đi hộp đêm với cậu từ lâu rồi, toàn là cậu tự đi!"

Lý Tồn Viễn nhìn hai người bọn họ mà không nói nên lời.

Hồ Tiểu Ngư và Lý Thiến không thể nhịn được cười.

Lý Tồn Viễn liếc nhìn Lý Minh Phi, người đang cười khẩy.

Cậu ta hừ hừ nói:

“Minh Phi, cười cái gì mà cười, không phải cậu rất hay đi chung với cháu à?"

“Cậu không có, cậu không hề, cháu đừng vu khống cậu”

Lý Minh Phi đáp trả không do dự,

“Tồn Viễn, mặc dù 500 năm trước chúng ta là người nhà, nhưng cháu vu khống cậu như vậy thì cậu phản đối"

Vân Hải Dương trêu chọc:

“Cậu à, cậu đi thì cứ đi thôi, lẽ nào bọn cháu không biết?"

Lý Minh Phi nhìn Vân Hải Dương không nói nên lời.

An Lương: 2,000 điểm đóng góp mỗi tháng: An Lương: Em không biết tích hợp tài nguyên quặng sắt cũng không sao cả, người gánh vác những chuyện cụ thể này sẽ do Tập đoàn khai thác Hạ Quốc sắp xếp An Lương: Bọn anh chỉ cần em quản lý và tích hợp tài nguyên quặng sắt mỗi ngày."

Vuốt lên để đọc chương tiếp theo

Chương 3842: Chuyên gia: Mỗi chuyên ngành đều có hướng nghiên cứu khác nhau!

Theo kết quả đàm phán giữa An Lương và Triệu Hưng Quốc, việc tích hợp các nguồn quặng sắt sẽ do Tập đoàn khai thác Hạ Quốc xử lý.

Những công việc chi tiết như kiểm kê tài nguyên quặng sắt hiện đã được chứng minh, thăm dò thêm để biết các vị trí có khả năng tồn tại tài nguyên quặng sắt.

Cộng thêm việc khai thác quặng sắt theo quy hoạch và cả tuyến đường vận chuyện theo quy hoạch, thành lập công nghiệp luyện kim vv... tất cả đều sẽ do Tập đoàn khai thác Hạ Quốc giải quyết.

Tóm lại, những việc chuyên môn nên giao cho những người chuyên nghiệp xử lý.

Hồ Tiểu Ngư chỉ cần giám sát xem xét và báo cáo An Lương khi có tình huống gì khác thường.

“Hồ Tiểu Ngư: Khụ...

“Hồ Tiểu Ngư: Nếu là như vậy thì không có vấn đề gì? Hồ Tiểu Ngư: Chuyện đó, An Lương, có thể thêm chút điểm được không?

An Lương:...

Hồ Tiểu Ngư: An Lương, điểm đóng góp không đủ dùng?

An Lương: Chắc là anh tin em đấy!

Hồ Tiểu Ngư: [Tội nghiệp.

JPG]

“An Lương: Được rồi! Được rồi! Thêm 100 điểm, mỗi tháng 2,100 điểm, ít nhất ba tháng: Hồ Tiểu Ngư: Vâng, không thành vấn đề!

An Lương: Bên anh sẽ sắp xếp bảo người phụ trách của Tập đoàn khai thác Hạ Quốc ngày mai liên lạc với em.

Chuyện cụ thể thì ngày mai đối phương sẽ thương lượng với em Hồ Tiểu Ngư: Đã nhận:

An Lương: Được rồi, không quấy rầy bữa tối của mọi người nữa, mọi người tiếp tục đi? Hồ Tiểu Ngư: Ngủ ngon, anh An Lương: Sau khi Hồ Tiểu Ngư và An Lương kết thúc cuộc trao đổi, cô ấy vui vẻ vẫy tay:

“Ha ha, em đã đồng ý với anh An Lương rồi, em sẽ chịu trách nhiệm tích hợp tài nguyên quặng sắt"

Tiền Tiểu Cương nhìn Hồ Tiểu Ngư đầy vẻ nghi ngờ:

“Đây chắc là một chuyện phiền phức, phải không?”

Hồ Tiểu Ngư phủ nhận:

“Không hề phiền phức một chút nào.”

“Những việc liên quan đến chuyên môn đều do tập đoàn khai thác đảm nhiệm, em chỉ cần theo dõi tiến độ của tập đoàn khai thác là được”

Hồ Tiểu Ngư mô tả.

“Ngoài ra, anh An Lương hứa sẽ cho em 2,100 điểm đóng góp mỗi tháng”

Hồ Tiểu Ngư nói thêm.

“Cái quái gì thế?”

Tiền Tiểu Cương nhìn Hồ Tiểu Ngư không nói nên lời,

“Vừa rồi em không nói cho bọn anh biết là có điểm đóng góp!"

Vân Hải Dương tán thành:

“Anh cũng nhớ rõ vừa rồi em không có nói là có điểm đóng góp.”

“Em không nói sao?”

Hồ Tiểu Ngư giả vờ nghi ngờ,

“Chắc là do em quên nói rồi, tóm lại thì các anh cũng đâu thiếu điểm đóng góp"

Nhóm của Lý Tồn Viễn không nói nên lời.

Lý Minh Phi mở miệng muốn nói, nhưng vì mối quan hệ khó xử giữa em gái mình và Hồ Tiểu Ngư, anh ngại không dám nói.

Bên trong căn biệt thự của Triệu Uyển Hề, An Lương chủ động nói:

“Tiểu Ngư đã đồng ý, 2,100 điểm đóng góp một tháng”

“Tiểu Ngư đòi ít quá, có 3,000 điểm cũng không thành vấn đề”

Triệu Uyển Hề trả lời.

An Lương không phủ nhận, thực tế có thể như vậy.

Nếu như Hồ Tiểu Ngư muốn 3,000 điểm, An Lương cũng sẽ không từ chối.

“Dự án vận chuyển dây chuyền lạnh bây giờ sao rồi?”

An Lương hỏi Triệu Uyển Hề.

Triệu Uyển Hề đưa máy tính bảng cho An Lương và giới thiệu:

“Theo khuyến nghị của các chuyên gia hiện nay, dự án vận chuyển chuỗi dây chuyền lạnh ưu tiên thiết lập mạng lưới giao thông cốt lõi”

“Ví dụ, thành lập các kho chuỗi lạnh và các trung tâm vận chuyển tại các cơ sở sản xuất rau siêu lớn trọng điểm quốc gia, như huyện Quang Thọ và Bắc trường.

Thành lập thêm các trung tâm giết mổ, kho hàng và vận chuyển dây chuyền lạnh tại các khu vực sản xuất lợn tái sinh và khu chăn nuôi gia cầm”

Triệu Uyển Hề nói thêm.

“Dựa trên cơ sở sản xuất rau siêu lớn, sau khi mạng lưới vận chuyển cốt lõi của dự án vận chuyển chuỗi dây chuyền lạnh được hình thành tại các vùng sản xuất chính là chăn nuôi gia súc, gia cầm, mạng lưới vận chuyển tuyến nhánh sẽ được thiết lập thêm theo các chuyên ngành của địa phương.

Cuối cùng là mạng lưới vận chuyển mao dẫn sẽ được thiết lập thêm, các kho hàng lạnh và mạng lưới vận chuyển tạo thành một mạng lưới phủ rộng khắp cả nước”

Triệu Uyển Hề đã nêu ba giai đoạn của dự án vận chuyển dây chuyền lạnh.

“Em nghĩ sao về lời khuyên của các chuyên gia?”

An Lương hỏi.

Triệu Uyển Hề gật đầu khẳng định:

“Rất đáng tin cậy!”

“Các chuyên gia đã phân chia dự án vận chuyển dây chuyền lạnh thành ba giai đoạn, ưu tiên thiết lập mạng lưới giao thông cốt lõi, sau đó thiết lập mạng lưới giao thông đường thẳng, và cuối cùng là thiết lập mạng lưới vận chuyển mao dẫn, đó thực sự là một ý tưởng rất đúng đắn”

Triệu Uyển Hề khẳng định lại đề xuất của các chuyên gia.

“Mạng lưới vận tải cốt lõi của chúng ta dựa trên các cơ sở sản xuất nguyên liệu quy mô lớn, sẽ tối đa hóa lợi thế của vận chuyển dây chuyền lạnh.

Không chỉ có thể giảm tổn thất vận chuyển mà còn cải thiện sự đảm bảo của sản phẩm trong quá trình vận chuyển, và cũng có thể cung cấp kinh nghiệm hoạt động cho chuỗi dự án vận chuyển chuỗi dây chuyền lạnh của chúng ta”

Triệu Uyển Hề giải thích những lợi thế của việc ưu tiên thiết lập mạng lưới giao thông cốt lõi.

“Ngoài ra, việc ưu tiên thiết lập mạng lưới vận tải cốt lõi có thể giảm chi phí đầu tư ban đầu và giảm chi phí vận hành.

Khi mạng lưới vận tải cốt lõi được thiết lập, dự án vận tải chuỗi lạnh sẽ được đi đúng hướng.

Sau khi bắt đầu có lãi, khi chúng ta thiết lập mạng lưới giao thông nhanh và mạng lưới giao thông mao mạch, sức cản sẽ trở thành sự giúp đỡ cho chúng ta!”

Triệu Uyển Hề nói thêm.

An Lương cười trêu:

“Vậy những người chúng ta tìm có thật sự là chuyên gia không?”

Triệu Uyển Hề trợn mắt nhìn An Lương, ở thời đại mạng công nghệ này,

“chuyên gia”

thường được trêu đùa là những

“giả mạo có học thức”.

Tuy nhiên, chuyên gia trong các dự án vận chuyển dây chuyền lạnh chắc chắn là chuyên gia thực sự! Không thể nào lại có người thật sự cho rằng tất cả các chuyên gia đều túi rơm đâu nhỉ?

Chương 3843: Kẹt một bước!

Triệu Uyển Hề phớt lờ lời chế giễu của An Lương, cô biết An Lương luôn thích để những việc chuyên môn cho các chuyên gia xử lý.

“Anh nghĩ sao về lời khuyên của các chuyên gia?”

Triệu Uyển Hề hỏi.

An Lương trả lời với giọng khẳng định:

“Anh thấy không có vấn đề gì.

Dù sao thì các chuyên gia đã liệt kê ra rất nhiều lợi ích, anh không có lý do gì để đạp đổ lời khuyên của các chuyên gia”.

Triệu Uyển Hề đồng ý:

“Bắt đầu từ mạng lưới giao thông cốt lõi quả thật là một điều tốt cho các dự án vận chuyển chuỗi dây chuyền lạnh”

“Chia nhỏ một thứ phức tạp thành nhiều thứ đơn giản là một cách tốt để giải quyết vấn đề”

An Lương đáp lại.

“Bây giờ các chuyên gia đã chia dự án vận tải chuỗi lạnh thành ba giai đoạn, vậy mạng lưới giao thông cốt lõi của giai đoạn đầu được quy hoạch như thế nào?”

An Lương hỏi thêm.

Ngồi bên cạnh An Lương, Triệu Uyển Hề vươn tay gõ vài lần vào máy tính bảng do An Lương cầm, mở kế hoạch cho mạng lưới giao thông cốt lõi của dự án vận chuyển dây chuyền lạnh ra và ra hiệu cho An Lương xem.

“Hiện tại, các chuyên gia đã sàng lọc 79 nút mạng lưới giao thông cốt lõi trên toàn quốc, bao gồm rau, gia súc, gia cầm, trái cây, thủy sản và các nguyên liệu khác cần vận chuyển dây chuyền lạnh”

Triệu Uyển Hề giải thích.

“Tính đến thời điểm hiện tại, các chuyên gia đã hoàn thành việc lập kế hoạch lựa chọn địa điểm cho 61 nút cốt lõi, bao gồm các kho vận chuyển chuỗi lạnh, trung tâm chế biến chuỗi lạnh và quy hoạch tuyến đường”

Triệu Uyển Hề nói thêm.

“Ngoài ra, quy hoạch giao thông xanh cho dự án vận tải chuỗi lạnh cũng đã được hoàn thiện.

Tất cả các phương tiện tham gia dự án vận tải chuỗi lạnh sẽ được miễn phí đi vào các tuyến đường cao tốc trên toàn quốc khi thực hiện dự án vận tải chuỗi lạnh”

Triệu Uyển Hề nói thêm.

An Lương nhắc nhở:

“Cần phải quản lý chặt chẽ các phương tiện vận chuyển dây chuyền lạnh để tránh các phương tiện vận chuyển dây chuyền lạnh tạo ra sơ hở, chẳng hạn như vấn đề bổ sung hạng mục vận chuyển hoặc sử dụng các dự án vận chuyển dây chuyền lạnh vào việc riêng”

Triệu Uyển Hề trả lời với giọng khẳng định:

“Yên tâm, các chuyên gia đã thiết kế một hệ thống quản lý dữ liệu lớn cho vấn đề này.”

“Hệ thống quản lý dữ liệu lớn?”

An Lương khó hiểu.

Triệu Uyển Hề gõ thêm vài lần vào máy tính bảng và mở hệ thống quản lý dữ liệu lớn ra.

“Trước đây khi chúng ta thảo luận về dự án vận chuyển chuỗi dây chuyền lạnh, để giải quyết vấn đề công ăn việc làm của tài xế, anh đã đề xuất để tài xế tham gia dự án vận chuyển chuỗi dây chuyện lạnh, và các chuyên gia cũng rất công nhận điều này”

Triệu Uyển Hề giải thích.

“Về mối quan hệ việc làm giữa dự án vận chuyển chuỗi dây chuyền lạnh và tài xế xe tải, các chuyên gia đề xuất tránh động chạm đời tư của tài xế xe tải nên đã thiết kế một hệ thống quản lý dữ liệu lớn”

Triệu Uyển Hề nói thêm.

“Hệ thống quản lý dữ liệu lớn này được kết nối với mạng giao thông.

Khi tài xế xe tải thực hiện kế hoạch vận chuyển của dự án vận chuyển chuỗi dây chuyền lạnh, hệ thống quản lý dữ liệu lớn sẽ gửi thông tin tương ứng đến mạng giao thông, bao gồm thông tin biển số xe, thông tin điểm xuất bến và thông tin vị trí mục tiêu để xe tải vận chuyển dây chuyền lạnh có thể không bị cản trở trên đường cao tốc”

Triệu Uyển Hề giải thích cặn kẽ.

An Lương đã tìm ra sơ hở:

“Các biện pháp như vậy chỉ có thể đảm bảo rằng xe tải vận chuyển dây chuyền lạnh sẽ không chạy việc riêng dưới danh nghĩa dự án vận chuyển chuỗi dây chuyền lạnh.

Nếu như mang thêm sản phẩm vận chuyển thì sao?

“Ví dụ, khi một chiếc xe tải vận chuyển dây chuyền lạnh làm nhiệm vụ, đồng thời cũng âm thầm giúp người khác vận chuyển hàng hóa?”

An Lương nói thêm.

Triệu Uyển Hề bổ sung câu trả lời:

“Trước hết, theo quy hoạch của dự án vận chuyển dây chuyền lạnh của chúng ta, gần như sẽ không để xe tải vận chuyển dây chuyền lạnh có chỗ trống”

“Thứ hai, trong hệ thống quản lý dữ liệu lớn, chúng ta sẽ gắn thêm nhãn khóa điện tử cho mỗi xe vận chuyển dây chuyền lạnh.

Mỗi khi mở cửa chứa hàng sẽ được nhãn khóa điện tử ghi lại, kể cả thời gian mở cửa, người mở cửa, địa điểm mở cửa, tất cả sẽ được ghi nhận”

Triệu Uyển Hề giải thích.

“Biện pháp này được ghi lại cho các kho chuỗi lạnh ở nhiều khu vực khác nhau, nhưng nó cũng có thể được sử dụng để ngăn tài xế xe tải mở kho chứa hàng riêng”

Triệu Uyển Hề nói thêm.

An Lương thở dài:

“Các chuyên gia đã suy nghĩ rất toàn diện, quả nhiên việc chuyên môn nên giao cho các chuyên gia giải quyết”

Khi An Lương lập kế hoạch cho dự án vận chuyển dây chuyền lạnh, anh đã giải quyết các vấn đề về vốn đầu tư ban đầu, công việc tài xế xe tải và tuyển dụng nhân viên vận chuyển dự án vận chuyển dây chuyền lạnh.

Bây giờ các chuyên gia đã kiểm tra và lấp đầy các khoảng trống, lấp đầy tất cả các lỗ hổng có thể xảy ra.

Không thể không nói, mỗi chuyên ngành đều có hướng nghiên cứu khác nhau.

“Bây giờ những vấn đề này đã được giải quyết, giai đoạn đầu của mạng lưới giao thông cốt lõi chắc sẽ sớm được thực hiện, phải không?”

An Lương hỏi.

Triệu Uyển Hề lắc đầu:

“Bây giờ chỉ còn lại một vấn đề duy nhất”

“Vấn đề gì?”

An Lương hỏi ngược lại.

“Vấn đề với các phương tiện vận chuyển dây chuyền lạnh”

Triệu Uyển Hề trả lời,

“Kế hoạch ban đầu của chúng ta rất tốt.

Chúng ta đã chủ động lôi kéo các tài xế vận tải hàng hóa hiện tại tham gia vào dự án vận chuyển chuỗi dây chuyền lạnh, để các tài xế vận tải hàng hóa hiện tại cũng có thể hưởng lợi tức do dự án vận chuyển chuỗi dây chuyền lạnh mang lại"

An Lương trả lời:

“Mặc dù đúng là chúng ta đang mang lại cho các tài xế vận tải hàng hóa hiện tại những lợi ích của chương trình dây chuyền lạnh, nhưng bọn họ vẫn không sẵn sàng tham gia, đúng không?"

Chương 3844: Hành nghề không thuận lợi?

Triệu Uyển Hề gật đầu khẳng định:

“Đúng vậy, dự án vận chuyển dây chuyền lạnh của chúng ta hiện đang bị mắc kẹt ở giai đoạn này, một số lượng lớn tài xế vận tải hàng hóa không bằng lòng tham gia dự án vận chuyển dây chuyền lạnh, bọn họ chỉ muốn duy trì tình trạng hiện tại”

Trên thực tế, An Lương có thể hiểu việc các tài xế chở hàng ngại tham gia dự án vận chuyển chuỗi dây chuyền lạnh, vì để tham gia dự án vận chuyển chuỗi dây chuyền lạnh, cần phải cải hoán các xe tải hiện có.

Hiện tại, dự án vận tải chuỗi lạnh đang trong giai đoạn mạng lưới giao thông cốt lõi, chủ yếu tập trung vào mô hình vận chuyển quy mô lớn giữa các điểm chủ chốt và thành phố chính, điều này có nghĩa đang muốn tạo điều kiện thuận lợi cho các loại xe tải lớn.

Tuy nhiên, chi phí chuyển đổi xe tải lớn thành phương tiện vận tải chuỗi dây chuyền lạnh tương đối cao, hầu hết các tài xế xe tải không thể chi trả nổi chi phí chuyển đổi như vậy.

Hơn nữa, hiện tại bọn họ đâu phải không thể kiếm được tiền?

“Anh nhớ mình đã dặn dò Ngân hàng An Tâm cung cấp hỗ trợ cho vay, những vị tài xế đó cũng không động lòng sao?”

An Lương khó hiểu.

Triệu Uyển Hề lắc đầu:

“Nguyên nhân chính là do chúng ta chưa hình thành quy mô, hơn nữa vận chuyển dây chuyền lạnh vẫn chỉ là lựa chọn thiểu số, dù sao phí vận chuyển cũng rất cao.”

“Các chuyên gia nói thế nào?”

An Lương hỏi về lời khuyên của các chuyên gia.

“Các chuyên gia đã đưa ra hai khuyến nghị.”

Triệu Uyển Hề trả lời.

“Đầu tiên, các chuyên gia đề xuất rằng trước tiên chúng ta nên mua một lô phương tiện vận chuyển dây chuyền lạnh, sau đó tuyển dụng một số tài xế xe tải, để chúng ta có thể tự xây dựng lực lượng mạng lưới vận chuyển cốt lõi”

Triệu Uyển Hề giải thích.

“Thứ hai, các chuyên gia đề xuất rằng chúng ta nên sử dụng các thủ đoạn bên ngoài để buộc cải cách vận chuyển dây chuyền lạnh”

Triệu Uyển Hề nói thêm.

An Lương đã bác bỏ gợi ý thứ hai mà không do dự.

Cái gọi

“thủ đoạn bên ngoài”

tức là các chuyên gia này biết những tổ chức đứng sau dự án chuỗi dây chuyền lạnh đều có năng lực rất mạnh, vì thế đã đề xuất hành động bẩn này.

Ví dụ, cưỡng chế buộc phải thông qua dự luật, yêu cầu chỉ cho phép vận chuyển chuỗi dây chuyền lạnh.

Đây là thủ đoạn bên ngoài và cũng là thủ đoạn rất tốt để giải quyết vấn đề.

Tuy nhiên, phương pháp này giống như một con dao, nó tồn tại rất nhiều nhược điểm, An Lương không thích cách làm như thế này.

“Theo phương pháp đầu tiên.

Tuy nhiên, khi chúng tôi xây dựng năng lực của chính mình, chúng tôi thúc đẩy các khoản vay lãi suất thấp từ Ngân hàng Anxin và để các tài xế vận chuyển hàng hóa hiện tại tham gia cùng chúng tôi”

An Lương giải thích thêm.

Mặc dù các tài xế vận chuyển hàng hóa hiện tại dường như không biết điều, nhưng An Lương vẫn muốn lôi kéo bọn họ vào để giải quyết vấn đề thất nghiệp cho bọn họ.

Không phải bởi vì An Lương muốn lấy đức báo oán, mà mà bởi vì địa vị của An Lương đã đạt đến một mức độ nhất định, cách suy nghĩ vấn đề của An Lương cũng đã khác, hiển nhiên anh không muốn tính toán chi li với đám tài xế.

“Được, em sẽ sắp xếp”

Triệu Uyển Hề trả lời,

“Đúng lúc em có cách để tuyển dụng một loạt các tài xế."

“Em định tuyển dụng từ đâu?”

An Lương hỏi ngược lại.

“Bảo ông Trương giúp!”

Triệu Uyển Hề trả lời,

“Rượu Hoàng Kim hôm nay anh mang tặng đã khiến cho ông Trương nợ anh một ân tình, đúng lúc em có thể nhờ ông Trương giúp chúng ta giải quyết vấn đề tài xế"

“Các đàn em của ông Trương đều là nhân viên của Cục vận tải quân sự.

Hàng năm, Cục vận tải quân sự rút rất nhiều người.

Năm nay chúng ta có thể tiếp nhận một nhóm nhân viên vận tải đã rút lui”

Triệu Uyển Hề nói thêm.

An Lương mỉm cười trả lời:

“Lại là vô tình trồng liễu liễu lại xanh ư?”

“Hiển nhiên rồi!”

Triệu Uyển Hè chắc chắn.

Vì thế, mạng lưới giao thông cốt lõi trong giai đoạn đầu của dự án vận chuyển dây chuyền lạnh rất nhanh đã có thể được giải quyết thành công!

Ngày hôm sau, ngày đầu tiên của tháng 2, thứ hai.

“Số 0: Kế hoạch lôi kéo thất bại?

“Số 1: Đúng vậy.

“Số 1: Theodore đã từ chối lời mời chào của chúng ta, bày tỏ mong muốn duy trì tình hình hiện tại Số 1: BOSS, chúng ta có cần...”

Số 0: Đừng hành động hấp tấp! Hiện tại, Guinea đang đứng trên ba đỉnh.

Thủ tướng Dette, là kiểu người làm sư ngày nào, gõ mõ ngày ấy.

Phe đối lập do Thượng tá Ocon đứng đầu lặng lẽ tập hợp sức mạnh, còn phe trung lập do Theodore đứng đầu hy vọng sẽ duy trì được hiện trạng.

Mặc dù Theodore biết rõ rằng phe đối lập nhất định sẽ tấn công vào một ngày nào đó, nhưng Theodore hy vọng có thể trì hoãn và trì hoãn càng lâu càng tốt.

Nếu bây giờ động vào Theodore, làm vậy sẽ phá vỡ thế cục ba đình, tình hình ở Guinea sẽ thay đổi ngay lập tức! Quan trọng hơn, sự thay đổi này bất lợi cho phe của An Lương, nhưng lại rất có lợi cho phe nước Mỹ.

“Số 0: Chuyện gì đang xảy ra với Thủ tướng Dette vậy? Theodore, Bộ trưởng Bộ Giáo dục, Văn hóa, Thể thao, Khoa học và Công nghệ là lựa chọn đầu tiên của An Lương, nhưng bây giờ lựa chọn đầu tiên đã bị từ chối, đương nhiên sẽ có một lựa chọn thay thế.

Cho dù không thích phương án dự phòng cho lắm, nhưng An Lương tạm thời có thể chịu đựng được.

Một khi cầm chắc Guinea trong tay, An Lương hoàn toàn có thể đổi Thủ tướng khác cho Guinea.

Chương 3845: Kế hoạch lòng người!

“Số 1: Tên đó thật sự khiến người ta cạn lời!

Số 1: Chúng ta có điều kiện thế nào thì tên ấy cũng đều đồng ý, nhưng mỗi lần đồng ý với một điều kiện, tên đó sẽ đòi chúng ta đưa cho hắn lợi ích:

Số 1: Ngoài ra, sau khi tên đó có được lợi ích của chúng ta, hắn sẽ lập tức dời đi nước ngoài?

“Số 1: Chúng tôi điều tra thêm và phát hiện ra rằng tên đó đã thuê một chiếc máy bay riêng từ Gallia và sẵn sàng chạy mọi lúc, mọi nơi!

Số 1: BOSS, tên đó chắc chắn không phải là lựa chọn tốt?

Vậy là lựa chọn dự phòng cũng không ổn?

Đối mặt với kết quả như vậy, An Lương khá là bình tĩnh, bởi vì An Lương sớm đã có kế hoạch tương ứng.

An Lương đã phân tích tình hình ở Guinea trước đó và đưa ra các chiến lược tương ứng cho nó.

Theo phân tích trước đó của An Lương, chuyện Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa thu phục được Theodore - Bộ trưởng Bộ Giáo dục, Văn hóa, Thể thao, Khoa học và Công nghệ của Guinea chỉ là xác suất nhỏ, nên thất bại cũng đã được dự đoán trước.

Còn đối với Dette, Thủ tướng Guinea, là bùn không chống nổi bức tường, đó là điều đã được xác định từ trước kia.

An Lương đã cân nhắc những khả năng này từ rất lâu.

“Số 0: Thực hiện kế hoạch lòng người!

Số 0: Vốn dĩ tưởng rằng có thể tiếp kiệm một chút chuyện, cuối cùng vẫn cần phải bỏ ra rất nhiều công sức Số 1: BOSS cứ yên tâm, chúng tôi đã chuẩn bị sẵn kế hoạch lấy lòng người?

Số 0: Chú ý bảo mật kế hoạch lòng người, tránh kẻ có dã tâm phát hiện ra

“Số 1: Đã nhận:

Guinea, thành phố ven biển Chateau.

Tuy là một thành phố ven biển nhưng Chateau vẫn còn rất nghèo, nạn đói hoành hành bao trùm Chateau, cộng với tình trạng thiếu nước ngọt trầm trọng, môi trường sống của Chateau vô cùng khắc nghiệt.

Trong khu ổ chuột ở Chateau, một người đàn ông trung niên địa phương đang nói về cơ sở trồng trọt nông nghiệp Algeria.

“Tôi không có nói dối!”

Người đàn ông trung niên tăng âm lượng,

“Tôi có người thân ở Algeria, nơi mà các nhà đầu tư nước ngoài thực sự xây dựng các nhà máy khử muối cho họ và cung cấp cho họ nguồn nước ngọt giá rẻ?

“Ngoài ra, các nhà đầu tư nước ngoài đã xây dựng các trang trại ở đó, thuê người dân địa phương làm việc, trả lương cao và bảo toàn an ninh”

Người đàn ông trung niên nói thêm.

“Kabba, anh đừng có nói lung tung!”

Một người đàn ông trung niên khác vặn lại.

Kabba khịt mũi lạnh lùng:

“Maddie, anh dựa vào cái gì mà nói tôi ăn nói lung tung?”

Maddie trả lời:

“Tôi cũng có họ hàng ở Algeria.

Các nhà đầu tư nước ngoài ở Algeria rõ ràng đã thành lập một trang trại khai thác gần hẻm núi Sunset ở thành phố Pallas.

Làm gì có cơ sở trồng trọt nông nghiệp?”

“Thật sự là có cơ sở trồng trọt nông nghiệp!”

Kabba trả lời,

“Người thân của tôi đã gửi video cho tôi và yêu cầu tôi qua đó đi làm”

“Người thân của tôi cũng đã gửi video cho tôi, còn giới thiệu tôi qua đó khai thác”

Maddie đáp lại.

“Hai người, đừng cãi nhau nữa.

Hai người đều đúng, Algeria vừa có trang trại vừa có mỏ”

Người thứ ba trả lời.

Kabba và Maddie nhìn người còn lại, Kabba nói trước:

“Thiam, làm sao anh biết?"

“Tôi đã đến Algeria!”

Thiam giải thích,

“Lần này trở về, tôi định dẫn theo người qua đó đi làm."

Thiam nhìn quanh một lượt, sau đó chủ động nói:

“Lần này tôi quay về là thay mặt hẻm núi Sunset tuyển dụng công nhân khai thác Tôi nhận 100 vị trí tuyển dụng, nhưng với mỗi vị trí tuyển dụng, tôi cần 20% tiền lưỡng mỗi tháng của mọi người, hơn nữa phải đưa cho tôi liên tục trong 6 tháng”

Trước những điều kiện mà Thiam đưa ra, một nam thanh niên đang quan sát đã chủ động hỏi:

“Ông chủ Thiam à, ông chỉ cần tiền hoa hồng trong 6 tháng thôi đúng không?”

“Đúng vậy, tôi chỉ cần hoa hồng trong sáu tháng, mỗi tháng cũng chỉ 20%, bất kể lương của mọi người là bao nhiêu, tôi chỉ cần 20%”

Thiam nói một cách chắc chắn.

“Tuy nhiên, để đảm bảo quyền lợi của cả hai bên, tôi đề nghị ký hợp đồng.

Lần này tôi thay mặt Tập đoàn khai thác hẻm núi Sunset tuyển dụng lao động, bọn họ cũng cho phép tôi được rút tiền hoa hồng”

Thiam nói thêm.

“Tôi lớn lên ở Chateau từ nhỏ, lần này quay về là để đóng góp cho quê nhà.

Tôi không nghĩ 20% lương cộng thêm sáu tháng lại là một điều kiện quá khắc nghiệt.”

Thiam nói thêm.

Người thanh niên vừa hỏi Thiam ngay lập tức đồng ý:

“Không thành vấn đề! Ông chủ Thiam à, ông cho tôi một vị trí đi, được không?”

“Cậu là Kumar của gia đình Balder, phải không?”

Thiam hỏi.

Kumar Balder lập tức trả lời:

“Vâng, ông chủ Thiam, bố tôi là Balder”

“Vậy thì tôi tính một chỗ cho cậu”

Thiam đáp lại.

Khi Kumar và Thiam đạt được thỏa thuận miệng, ngày càng có nhiều người bắt đầu giao tiếp với Thiam và đạt được thỏa thuận miệng.

Khoảng hơn hai tiếng đồng hồ sau, trong một khách sạn ở thành phố Chateau, Thiam, Kabba và Maddie gặp nhau.

Cả ba người bọn họ đều là thành viên ngoại vi của bộ phận phát triển Guinea của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa.

Vừa rồi hiển nhiên bọn họ chỉ đang diễn tuồng, để cho người nghèo Chateau đến Algeria, để cho người nghèo Chateau nhìn thấy hoàn cảnh của Algeria.

Một khi những người dân nghèo ở Chateau nhìn thấy điều kiện sống hiện tại của người dân ở Algeria, và so sánh điều kiện sống tồi tệ của người dân ở Algeria trước đây, bọn họ sao có thể không ngưỡng mộ người dân ở Algeria được? Miễn là có thể mang theo những cảm xúc ngưỡng mộ này quay về Guinea, người dân địa phương ở Guinea chắc chắn sẽ khao khát điều kiện sống ở Algeria.ủng hộ dịch giả chính chủ ở ᴢᴀlo: 0704 730588 ,hoặc fb.com/Damphuocmanh

Tuy nhiên, cơ sở trồng trọt nông nghiệp và mỏ của Algeria không thể tiếp nhận hết toàn bộ người dân Guinea, không biết liệu người dân Guinea có làm náo loạn lên nhằm mong muốn cũng được môi trường sống giống như người dân Algeria hay không?

Đây là kế hoạch lấy lòng người do An Lương thiết kế.

Để người dân Guinea cảm nhận được cuộc sống sinh hoạt hiện tại của một đất nước gần như không khác gì với bọn họ hồi trước, để bọn họ nảy sinh tâm lý đố kỵ, từ đó mượn quạt thổi lửa, để Guinea rơi vào trong biển giận của người dân!

Chương 3846: Tham quan:

An Lương khá giỏi trong việc kích động lòng người.

Khi không thu phục được Theodore - Bộ trưởng Bộ Giáo dục, Văn hóa, Thể thao, Khoa học và Công nghệ của Guinea, và Thủ tướng Dette không phải là lựa chọn tốt, An Lương đã chọn ra phương án cuối cùng.

Hai ngày sau, trang trại Pallas, thành phố Algeria.

Tổng cộng có 227 người đã đến trang trại Pallas, tất cả đều đến từ các thành phố ven biển của Guinea.

Bọn họ đến thăm trang trại Pallas để xem cuộc sống hạnh phúc của những người dân địa phương làm việc trong trang trại Pallas và tìm hiểu về cơ cấu tiền lương của trang trại Pallas, sau đó là một chuyến thăm thị trường thương mại tổng hợp của trang trại Pallas, cũng như chăm sóc y tế và giáo dục, cuối cùng là được đưa trở về lại Guinea.

Trong khu vực vận chuyển hàng hóa của trang trại Pallas, Beatrice Yahia, người đã được thăng chức làm thư ký của văn phòng tài chính, phụ trách dẫn đường cho chuyến tham quan trang trại Pallas.

Beatrice được chọn dẫn dắt chuyến tham quan này vì ba lý do.

Trước hết, Beatrice là một người địa phương.

Với thân phận là người địa phương, những lời nói của Beatrice sẽ càng có độ tin cậy cao hơn, mang lại cho du khách hy vọng rằng người dân địa phương cũng có thể được thăng chức lên các vị trí cấp trung đến cấp cao.

Thứ hai, Beatrice từng là kỹ thuật viên nông nghiệp, rất hiểu nội tình của trang trại Pallas, khi đối mặt với những nghi ngờ của du khách, Beatrice có thể trả lời theo thực tế.

Lý do cuối cùng là vấn đề ngôn ngữ.

Ngôn ngữ chính thức của Guinea là tiếng Pháp, mặc dù ngôn ngữ chính thức của Algeria không phải là tiếng Pháp, nhưng hầu như tất cả người dân địa phương đều nói tiếng Pháp.

Kết hợp nhiều yếu tố khác nhau, Beatrice chịu trách nhiệm dẫn dắt chuyến thăm này đến trang trại của Pallas.

“Mọi người chú ý, vui lòng đeo thẻ khách mời tạm thời.

Xin đừng đi lung tung, xin đừng làm ồn ào, vui lòng xếp hàng theo thứ tự, chúng ta chuẩn bị vào nông trại Pallas để tham quan”

Beatrice nói to với chiếc loa phóng thanh trên tay.

Với sự hiện diện của các nhân viên an ninh có vũ trang xung quanh, các du khách đến từ Guinea bắt đầu xếp hàng theo lệnh của Beatrice.

“Xin hãy lần lượt đi theo tôi qua bên này.

Sau khi vào trang trại, vui lòng không phá hoại nông trại, không phá hủy bất kỳ phương tiện công cộng nào và không phóng uế ở bất cứ đâu”

Beatrice nhắc lại một lần nữa về các quy tắc sau khi vào trang trại.

Suy cho cùng đây là ở Châu Phi, phải được nhắc nhở về việc đại tiện ở khắp mọi nơi! Vài phút sau, Beatrice đưa mọi người vào trang trại Pallas.

Bên trong trang trại Pallas, công việc sơ bộ hiện tại đã cơ bản hoàn thành, nhà máy khử muối cũng bắt đầu hoạt động, nước ngọt sản xuất hàng ngày ngoài nguồn dự trữ khẩn cấp còn được dùng để tưới cho vùng đất khô cằn.

Vì vậy, khi những vị khách đến từ Guinea bước vào trang trại Pallas, bọn họ đã bị sốc vì có quá nhiều nguồn nước ngọt trong trang trại Pallas! Srina từ Catió nhìn vào cái bồn rửa mặt bên đường, cô ấy nhịn không được liền hỏi:

“Xin lỗi... cô Beatrice... những cái này.”

Beatrice nhìn câu hỏi lắp bắp của đối phương, cô mỉm cười trả lời:

“Đây là bệ rửa có thể uống trực tiếp.

Sau khi các công nhân ở trang trại lao động vất vả, bọn họ có thể qua đây để uống nước”

Sau khi Beatrice nói xong, cô bật vòi nước xả từ bệ rửa mặt và uống hai ngụm nước, sau đó tiếp tục nói:

“Nước máy này là nước uống trực tiếp được cung cấp trực tiếp bởi các nhà máy khử muối, trả lời đầy đủ các tiêu chuẩn về nước uống"

Srina nuốt nước bọt và ngập ngừng hỏi:

“Chúng tôi có thể uống một ít được không?"

Guinea đang thiếu nước trầm trọng!

Ngay cả nước uống cơ bản cũng không thể đảm bảo được! Beatrice mỉm cười và gật đầu:

“Tất nhiên không có vấn đề gì, mọi người có thể uống bất cứ thứ gì, nhưng hãy chú ý đến việc xếp hàng"

Do đó, du khách đến từ Guinea ngay lập tức bắt đầu xếp hàng cạnh quây rửa mặt, một số du khách nữ thậm chí còn sử dụng nước để rửa mặt và gội đầu...

Srina không xếp hàng ngay tức khắc, cô ấy nhìn Beatrice và hỏi:

“Cô Beatrice, bọn họ... hơi lãng phí nước, mọi người...”

Beatrice ngắt lời Srina:

“Có một hệ thống thu gom nước thải dưới bồn rửa, nước thải sau khi được làm sạch sẽ không bị lãng phí, thay vào đó là sẽ tưới tiêu cho nông nghiệp sau khi đã xử lý lần thứ hai."

Srina hỏi một cách ngưỡng mộ:

“Lẽ nào chủ trang trại không hạn chế việc mọi người sử dụng nước sao?"

Beatrice hỏi ngược lại:

“Khi bạn muốn sử dụng nước, nước có sẵn mọi lúc, mọi nơi và miễn không lãng phí thì không cần hạn chế"

Mọi người ở lại quầy rửa mặt gần hai tiếng đồng hồ cho đến khi Beatrice tiếp tục dẫn những vị khách đến từ Guinea đến thăm trang trại Pallas, chủ yếu là để thăm những loại đậu nành hoang dã chất lượng cao mà trang trại Pallas hiện đang trồng thử nghiệm, và những cánh đồng lúa được trồng trọt.

Gần trưa, Beatrice nhấc loa phóng thanh lên và dặn dò:

“Các vị du khách à, đã sắp đến buổi trưa rồi.

Tôi sẽ chỉ cho mọi người căn tin của trang trại và mọi người sẽ được ăn miễn phí trong căng tin?

Các du khách đến từ Guinea âm thầm hoan hô, ngoài ra còn xì xầm to nhỏ với nhau.

Không chỉ thiếu nước ngọt mà còn thiếu lương thực, nhất là đối với những người đến từ tầng lớp thấp, hàng ngày bọn họ phải đối mặt với nạn đói và cơn khát.

Bây giờ có một bữa trưa miễn phí, điều này hiển nhiên khiến họ rất vui.

Dưới sự dẫn dắt của Beatrice, 227 du khách từ Guinea đã cùng nhau đến căng tin.

Beatrice yêu cầu mọi người xếp hàng lại và nhắc nhở:

“Xin mọi người lưu ý, ở căng tin trong trang trại của chúng tôi chỉ có một yêu cầu, đó là nghiêm cấm lãng phí thức ăn!"

Vào thời đại năm 2021, lãng phí thức ăn dường như là một chuyện rất phổ biến, dù là ở Hạ Quốc, nước Mỹ hay là Liên minh EU.

Tuy nhiên, điều này lại tuyệt đối không được phép khi ở Châu Phi!

Chương 3847: Ở lại?

Căng tin của trang trại Pallas có những quy định rất nghiêm ngặt, nghiêm cấm lãng phí thức ăn, bằng không sẽ phải đối mặt với những cảnh báo nghiêm trọng.

Theo quy định của người quản lý trang trại Pallas, một khi nhận được hai lần cảnh cáo nghiêm trọng, người đó sẽ trực tiếp bị cho thôi việc.

Hình phạt này sẽ là một kết quả gần như không thể chịu đựng được đối với người dân thành phố Pallas.

Xét cho cùng, mức lương ở trang trại Pallas khá tốt và ổn định, có ai lại muốn vứt một công việc thế này? Tại lối vào căng tin của trang trại Pallas, Beatrice nhắc nhở những vị khách đến từ Guinea, sau đó dẫn họ vào căng tin và giới thiệu cách sử dụng đĩa, cách xếp hàng để lấy món.

Srina cầm đĩa và đứng xếp hàng, Beatrice xếp hàng sau Srina.

Lúc này, Beatrice đã chủ động giới thiệu cho Srina về tình hình ở căng tin.

“Căng tin của trang trại chúng tôi chủ yếu cung cấp ba phong cách ăn uống.

Đó là phong cách Hạ Quốc, phong cách phương Tây và phong cách địa phương ở Algeria của chúng tôi”

Beatrice giải thích.

“Nếu cô chọn phong cách Hạ Quốc, cô sẽ được miễn phí cơm và bánh bao không nhân, giá đồ ăn từ 0,5 Hạ Quốc tế cho đến 3 Hạ Quốc tệ; Nếu cô chọn phong cách phương Tây, cô sẽ được miễn phí bánh mì, giá đồ ăn cũng như nhau”

Beatrice giới thiệu chi tiết.

“Nếu chọn phong cách địa phương ở Algeria, món cơm couscous chủ đạo cần tốn 1 Hạ Quốc tế cho một phần, những món khác cao nhất cũng không quá 3 Hạ Quốc tệ”

Beatrice nói thêm.

“Cơm couscous”

là món ăn chính của người địa phương ở Algeria, vì trong đó có sử dụng thịt bò, thịt cừu và dầu ô liu nên không còn được cung cấp miễn phí nữa.

Tuy nhiên số lượng được chia rất đầy đủ, một phần cơm couscous cũng có thể làm hài lòng nhu cầu bữa trưa của người dân địa phương.

Điểm lợi nhuận lớn nhất của trang trại Pallas nằm ở việc trồng hoa màu.

Về phương diện cung cấp dịch vụ ăn uống cho căng tin, nó gần như không có lãi hoặc thậm chí lỗ, điều này coi như là phúc lợi cho nhân viên và khiến bọn họ cảm thấy như có nơi thuộc về.

“Hiện tại, căng tin trong trang trại của chúng tôi chỉ chấp nhận thanh toán bằng Hạ Quốc tệ, 50% tiền lương hàng tháng của chúng tôi có đồng Hạ Quốc tệ.

Ví dụ, tôi có 45,000 dinar mỗi tháng, tương đương với hơn 2,000 Hạ Quốc tệ một chút.

Tôi có thể lấy 1,000 Hạ Quốc tệ làm tiền lương, và nửa còn lại thì sẽ phát bằng đồng dinar”

Beatrice nói thêm.

“Ngoài ra, nhân viên chính thức của trang trại của chúng tôi sẽ nhận được ít nhất 200 Hạ Quốc tệ như một khoản trợ cấp ăn uống nếu họ đi làm đúng giờ mỗi ngày, không đi muộn hoặc về sớm”

Beatrice nói thêm.

“Nếu được đánh giá là nhân viên xuất sắc, thậm chí có thể nhận được khoản trợ cấp ăn uống là 400 Hạ Quốc tệ”

Beatrice lại nói về đãi ngộ tuyệt vời tại trang trại Pallas.

“Srina, tôi khuyên cô nên nếm thử ẩm thực của Hạ Quốc.

Hôm nay, mọi người có thể ăn ở căng tin miễn phí.

Chỉ cần không lãng phí, cô muốn ăn gì cũng được”

Beatrice nhắc lại.

Srina không từ chối, cô chọn món Hạ Quốc theo lời nhắc của Beatrice.

Sau khi chọn bốn món, cô lại được Beatrice nhắc nhở đừng lãng phí.

Gần một tiếng rưỡi sau, những vị khách đến từ Guinea đã dùng xong bữa trong căng tin của trang trại.

Không một ai lãng phí thức ăn, đó là một hiện tượng tốt.

Gần 2 giờ chiều, Beatrice đưa cả đoán đến thăm trang trại Pallas một lần nữa.

Điểm dừng chân đầu tiên trong buổi chiều là bệnh viện đa khoa.

Điều kiện y tế ở Châu Phi khá kém, bệnh viện đa khoa của trang trại Pallas hoàn toàn vượt trội so với thành phố Pallas về sức mạnh y tế, điều này khiến những vị khách Guinea thầm ghen tị.

Điểm dừng thứ hai là trường học tổng hợp.

Trường học tổng hợp của trang trại Pallas chủ yếu dành cho con em của nhân viên, cung cấp các dịch vụ giáo dục cho con em của nhân viên.

Trình độ học vấn ở Châu Phi thấp hơn trình độ chăm sóc y tế.

Dịch vụ giáo dục mà trang trại Pallas cung cấp có thể coi như là một thủ đoạn tốt để mua chuộc lòng người.

Cuối cùng là thị trường thương mại tổng hợp.

Đây cũng là một kẻ giết người! Vật liệu ở Châu Phi nghèo nàn và giá cả rất cao, nhưng trong thị trường thương mại tổng hợp có nhiều loại vật liệu đến từ Hạ Quốc và giá cả tương đối thấp, điều này khiến cho khách du lịch Guinea phải mở mang tầm mắt.

Tuy nhiên, thị trường thương mại tổng hợp cũng chỉ chấp nhận giao dịch Hạ Quốc tệ, lần này du khách không có cơ hội mua sắm miễn phí.

Cũng may là trang trại Pallas có đủ lực lượng an ninh, nếu không, rất có thể sẽ xảy ra những vụ mua hàng bằng 0 tệ rồi, đúng không? Hơn 6 giờ tối, du khách đến từ Guinea lại nhận được ưu đãi là suất ăn miễn phí trong căng tin.

Trong căng tin, Srina thấp giọng hỏi:

“Cô Beatrice, tôi... có thể ở lại không?”

Sau khi Srina đến thăm trang trại Pallas ngày hôm nay, cô ấy đã yêu trang trại Pallas và chỉ muốn ở lại!

Môi trường sống ở trang trại Pallas tốt hơn rất nhiều so với ở Guinea, nếu có thể ở lại trang trại Pallas, Srina thực sự không muốn quay về.

Bởi vì khi quay trở lại Guinea, cô sẽ phải đối mặt với nạn đói và khát, cũng như sự nghèo đói.

Đây không phải là những điều mà Srina muốn đối mặt!

Đối mặt với câu hỏi của Srina, trong lòng của Beatrice dần dần dâng lên một cảm giác ưu việt, cô trả lời với giọng phủ định:

“Xin lỗi, Srina, tạm thời trang trại Pallas của chúng tôi chỉ tuyển người dân địa phương”

“Nhưng mà..”

Srina muốn bác bỏ, vì người mời bọn họ đến thăm nói rằng bọn họ sẽ có cơ hội ở lại và làm việc trong trang trại Pallas.

Beatrice ngắt lời Srina:

“Trang trại Pallas của chúng tôi hiện đã kín người, chỉ có Công ty khai thác hẻm núi Sunset bên cạnh có kế hoạch tuyển dụng người"

Srina vội vàng hỏi:

“Tôi có thể đi không?”

Beatrice lắc đầu:

“Không.

Các công việc mà Công ty khai thác hẻm núi Sunset cung cấp chủ yếu là khai thác khoáng sản, bọn họ ưu tiên tuyển dụng đàn ông và phải là những người đàn ông có cơ thể khỏe mạnh."

Chương 3848: Cơ hội lớn nhất!

Sắc mặt của Srina lộ ra vẻ thất vọng.

Beatrice nhỏ giọng nói:

“Thực ra, mọi người cũng có cơ hội để thay đổi."

Srina lập tức nhìn Beatrice, cô ấy cũng hạ giọng hỏi:

“Cơ hội gì?”

“Nhóm tư bản đứng sau trang trại Pallas của chúng tôi đến từ Hạ Quốc, bọn họ đang xây dựng các cơ sở trồng trọt nông nghiệp và nhà máy khử muối tương ứng ở nhiều quốc gia và các khu vực ở Châu Phi, Guinea của mọi người chắc cũng có thể mời bọn họ đầu tư”

Beatrice giải thích.

Srina im lặng, cô ấy chỉ là một người bình thường, thậm chí là một thường dân cấp thấp trong những người bình thường, làm sao có thể mời nhóm tư bản của Hạ Quốc đầu tư vào Guinea?

“Mặc dù Guinea của mọi người khá hỗn loạn, nhưng Algeria của chúng tôi cũng đâu có kém gì.

Vậy mà Algeria của chúng tôi có thể thu hút các nhà đầu tư từ Hạ Quốc, cho nên Guinea của mọi người chắc cũng có thể!”

Beatrice nói thêm.

Những lời này đã ăn sâu vào trái tim của Srina!

Những điều tương tự như vậy không chỉ xảy ra giữa Beatrice và Srina.

Khi màn đêm buông xuống, ban quản lý trang trại Pallas cho phép du khách Guinea tự do di chuyển trong một khu vực nhỏ trong trang trại Pallas.

Trang trại Pallas bắt đầu liên hệ với người thân của những du khách Guinea.

Ngoài ra, Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa đã bố trí nội gián bí mật trong số những du khách đến từ Guinea.

Với sự hỗ trợ và tổ chức của những nội gián bí mật này, những du khách đến từ Guinea thậm chí còn bắt đầu thảo luận về việc sau khi quay lại sẽ tổ chức biểu tình, buộc chính quyền địa phương phải liên hệ với Hạ Quốc, nhằm có được vốn đầu tư từ Hạ Quốc.

Công ty khai thác hẻm núi Sunset bên cạnh cũng vậy, bầu không khí ở đó càng náo nhiệt hơn vì lượng khách đến thăm đông hơn, lại toàn là đàn ông, đó là chưa kể Công ty khai thác hẻm núi Sunset chỉ tuyển dụng chưa tới một phần mười.

Sự kết hợp của nhiều yếu tố đã khiến không khí tại Công ty khai thác hẻm núi Sunset càng trở nên nóng hơn.

Giờ địa phương Algeria, gần 10 giờ tối.

Phương Vĩnh Hảo, người phụ trách trang trại Pallas, đang kiểm tra bản báo cáo tóm tắt của các du khách đến từ Guinea.

Sau khi đọc nhanh, ông ta khẽ thở dài:

“Lần này ông chủ lại thắng!”

Theo báo cáo tổng hợp, cả trang trại Pallas và Công ty khai thác hẻm núi Sunset đều khơi dậy lòng ghen tị của du khách, đồng thời khơi dậy cảm xúc của du khách, khả năng cao là sau khi bọn họ trở về sẽ tổ chức cuộc biểu tình.

Ngay cả khi du khách không tổ chức biểu tình, các nội gián bí mật do Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa sắp xếp sẽ tổ chức biểu tình, những du khách khác rất có thể sẽ tham gia.

Ngoài ra, sau khi những nội gián bí mật đó trở về Guinea, bọn họ sẽ tuyên truyền trang trại Pallas và Công ty khai thác hẻm núi Sunset trên diện rộng, những du khách khác cũng sẽ làm chứng cho điều đó.

Cuối cùng, khiến cho người dân địa phương ở Guinea cũng tham gia các cuộc biểu tình.

Một khi người dân địa phương ở Guinea bắt đầu biểu tình, Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa sẽ tham gia, trực tiếp phá vỡ cách bố trí của Cục điều tra tình báo nước Mỹ ở Guinea.

Ngày 4 tháng 2,7 giờ 30 phút sáng theo giờ Hạ Quốc.

An Lương đưa Trần Tư Vũ đến trường, đưa Ninh Nhược Sương đến phòng tập nhảy Ngày Mai Tươi Sáng, sau đó quay trở lại căn biệt thự.

Triệu Uyển Hề đã nghỉ đông, cô ấy vẫn chưa dậy.

An Lương cũng không quấy rầy Triệu Uyển Hề, anh kiểm tra thông tin việc cần làm trong phòng khách.

Hệ thống trí tuệ nhân tạo Thiên Cơ đã đánh dấu thông tin do chi nhánh Algeria của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa gửi đến là thông tin quan trọng, An Lương đương nhiên kiểm tra trước.

Thông tin do chi nhánh Algeria của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa gửi đến hiển nhiên là thông tin liên quan đến các vị khách Guinea, sau khi đọc nhanh, An Lương liền nở một nụ cười.

“Kế hoạch lòng người”

được thực hiện rất suôn sẻ, nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, cùng lắm là sau Tết sẽ có kết quả.

An Lương trả lời chi nhánh Algeria của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa, yêu cầu bọn họ tiếp tục thực hiện

“Kế hoạch lòng người”, cố gắng làm cho các cuộc biểu tình ở Guinea nở rộ khắp nơi.

Một khi Guinea hoàn toàn hỗn loạn, với sự kiểm soát yếu kém của chính quyền Guinea thì chắc chắn không thể nào kiểm soát được tình hình.

Trong hoàn cảnh như vậy, các lực lượng của Cục điều tra tình báo nước Mỹ đang kiểm soát ở Guinea phải choáng ngợp và không thể lập tức trấn áp được những hỗn loạn này.

Vì nước Mỹ chỉ muốn cướp đoạt tài nguyên của Guinea, còn Cục điều tra tình báo nước Mỹ chỉ muốn kiểm soát chính quyền Guinea, bọn họ chưa bao giờ nghĩ đến việc phát triển Guinea, càng không bao giờ nói đến việc thay đổi môi trường sống của người dân Guinea.

Do đó, Cục điều tra tình báo nước Mỹ gần như không thể nào đàn áp các cuộc biểu tình.

Nếu Cục điều tra tình báo nước Mỹ trở nên tức giận và áp dụng các biện pháp đàn áp không phù hợp, đó sẽ là cơ hội lớn nhất cho Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa! Sau khi đọc tiến độ của

“Kế hoạch lòng người”, An Lương đã kiểm tra báo cáo tài chính của Công ty đầu tư An Tâm.

Báo cáo tài chính hàng năm của Công ty đầu tư An Tâm đã được hoàn thành.

An Lương định sau Tết sẽ mở buổi hội nghị đầu tư lớn cho Công ty đầu tư An Tâm.

Công ty đầu tư An Tâm là nền tảng cốt lõi của đế chế tảng băng.

Hầu hết các nhóm lợi ích xung quanh An Lương đều xoay quanh Công ty đầu tư An Tâm.

Các nhóm lợi ích này cũng rất mong chờ hội nghị đầu tư của Công ty đầu tư An Tâm.

Xét cho cùng, hội nghị đầu tư của Công ty đầu tư An Tâm sẽ phân bổ lợi ích của năm tới, đặc biệt là một số dự án đầu tư ổn định, được các nhóm lợi ích săn đón.

Mới 8 giờ 30 phút sáng, điện thoại di động của An Lương đã vang lên.

An Lương liếc nhìn thông tin người gọi, không ngờ lại là An Thịnh Vũ, bố của anh.

An Lương đeo tai nghe Bluetooth vào trước, sau đó vuốt màn hình trả lời.

Chương 3849: Ngầm hiểu!

“Thằng nhóc, tỉnh rồi à?”

An Thịnh Vũ hỏi.

“Xin lỗi, con không có thói quen ngủ nướng”

An Lương đáp lại.

“Chắc con nghỉ đông rồi phải không?”

An Thịnh Vũ thay đổi chủ đề.

An Lương đáp lại một cách khẳng định:

“Con nghỉ từ lâu rồi, gần đây đang ở Đế Đô, bên đó có chút việc cần phải giải quyết"

“Vậy thì khi nào con về?”

An Thịnh Vũ hỏi, sau đó nói thêm,

“Mẹ con nói đã lâu không gặp con rồi, thấy hơi nhớ con.

Với cả cũng sắp qua năm mới, con sắp xếp thời gian lo về đi”

An Lương phàn nàn:

“Lúc này thì nói nhớ con, đợi khi con về nhà rồi, con dám nói sau ba ngày nữa mẹ lại thấy con phiền!”

“Con đánh giá mẹ con cao quá rồi, cùng lắm là hai ngày thôi, thằng nhóc như con thật xui xẻo!”

An Thịnh Vũ đáp lại.

“Khi không có con ở nhà, bố thật sự rất khổ sở, ngày nào cũng phải rửa chén”

An Thịnh Vũ tiếp tục phàn nàn.

“Không phải trong nhà có máy rửa chén hay sao?”

An Lương hỏi ngược lại.

“Bố mẹ đều sống ở hai bên, thường xuyên ở nhà cũ, mà bên đó lại không có máy rửa chén”

An Thịnh Vũ giải thích.

“Ngoài ra khi ở nhà mới, mẹ con nói hai người ăn cơm không cần phải dùng tới máy rửa chén.

Cái lúc mà tốn sức để đặt chén đũa vào trong máy rửa chén thì chúng ta đã rửa chén xong từ lâu”

An Thịnh Vũ phàn nàn.

An Lương mỉm cười trả lời:

“Thật ra con cảm thấy cũng chẳng sao, hai ba cái chén thôi mà, cần gì phải dùng tới máy rửa chén?"

“.”

An Thịnh Vũ không nói nên lời.

Vậy thì khi nào con về?”

An Thịnh Vũ hỏi lại.

“Ngày mai?”

An Lương trả lời,

“Ngày mai bố mẹ có ở nhà không?"

“Buổi tối bố sẽ về hỏi mẹ con, bây giờ mẹ con là người quyết định việc của gia đình”

An Thịnh Vũ trả lời.

“Vâng!”

An Lương gật đầu.

“Bố hỏi mẹ con trước đi, nếu như mẹ con không có ý kiến gì thì bố nói với mẹ con một tiếng, bảo mẹ con làm sườn xào chua ngọt, sau đó làm thịt khâu nhục, sẵn làm canh thịt viên cà chua, thịt viên tốt nhất nên được cắt nhỏ bằng thủ công”

An Lương liệt kê thực đơn.

An Thịnh Vũ phàn nàn:

“Bố e là con không cần về nữa đâu, mẹ con lại thấy phiền rồi đấy.”

“Không phải chứ... con chỉ về ăn một bữa cơm thôi mà... mẹ con chắc không thấy phiền đâu nhỉ?”

An Lương nói với giọng bất lực,

“Thôi bỏ đi, tối nay con hỏi mẹ rồi nói lại với bố”

An Thịnh Vũ trả lời:

“À mà, con còn nước uống Đông Thanh Tử không?”

“Cái quái gì thế?”

An Lương trực tiếp phàn nàn,

“Bố à, con thấy bố có vấn đề đấy!"

An Thịnh Vũ nhanh chóng phủ nhận:

“Bố thì có vấn đề gì chứ?”

“Bố chỉ muốn chia nước uống Đông Thanh Tử cho bạn bè của bố mà thôi!”

An Thịnh Vũ nói thêm.

“Rồi, rồi, rồi, con tin, con tin, nhưng mà không còn nước uống Đông Thanh Tử nữa!”

An Lương từ chối không chút do dự.

An Thịnh Vũ phàn nàn trong bất lực:

“Thật sự không còn nữa ư?”

“Thật sự không còn nữa, con vứt tất cả vào trong câu lạc bộ cả rồi, bố cũng biết câu lạc bộ của bọn con mà”

An Lương đáp lại.

“Được rồi!”

An Thịnh Vũ không ép buộc, dù sao đó cũng không phải là nhu cầu của chính An Thịnh Vũ.

An Lương và An Thịnh Vũ cúp máy, Triệu Uyển Hề đi đến phòng khách, cô đang ăn sáng.

Khi An Lương cúp điện thoại, Triệu Uyển Hề chủ động nói:

“Anh sẽ trở lại Thịnh Khánh à?"

“Sắp đến giao thừa rồi, anh định về một chuyến”

An Lương trả lời, sau đó hỏi thêm,

“Em có muốn đi cùng anh không?”

Triệu Uyển Hề nhìn An Lương, cô mỉm cười tựa như không:

“Nếu như em thật sự đồng ý với anh, anh sẽ làm sao?”

“Chắc Lý Tịch Nhan cũng về phải không?”

Triệu Uyển Hề nói thêm.

“Và Dương Mậu Di”

Triệu Uyển Hề lại nói thêm.

“Năm nay em không về cùng anh đâu, anh trở về cùng Lý Tịch Nhan và Dương Mậu Di đi.

Suy cho cùng, bọn họ một người phải đi học ở Ma Đô, một người bận rộn với lý tưởng của mình, thời gian anh ở cùng với bọn họ ít hơn nhiều”

Triệu Uyển Hề nói với thái độ rộng lượng.

An Lương thở phào nhẹ nhõm, vốn dĩ anh nói vậy chỉ là muốn khách sáo một chút mà thôi.

Tuy nhiên, An Lương đã nghe thấy lời nói ẩn ý của Triệu Uyển Hề, điều mà Triệu Uyển Hề nói là:

“Năm nay không về chung”.

Tức có nghĩa là năm sau hoặc năm sau nữa, có khả năng sẽ về cùng với anh? Triệu Uyển Hề tiếp tục nói thêm:

“Tư Vũ, Sương Sương, và Thiên Thiên sẽ không đi về cùng với anh, bọ nhọ cũng hiểu những chuyện này”

“Còn về cô diễn viên nhỏ mà anh vẫn luôn giấu đó, anh tự giải quyết nhé, không có vấn đề gì chứ?”

Triệu Uyển Hề trêu chọc.

An Lương gãi đầu, Triệu Uyển Hề đã âm thầm lôi kéo các thành viên trong giới Đế Đô gia nhập vào trong liên minh hậu cung, ngay cả Dương Mậu Di xem ra cũng đã bị Triệu Uyển Hề lôi kéo vào.

Tiếp theo đây, ai sẽ là người bị rơi vào cái hố này?

Tối hôm đó, An Lương nhận được tin nhắn WeChat từ An Thịnh Vũ, nói rằng Tôn Hà đã đồng ý thực đơn của An Lương và hẹn An Lương và căng tin tối vào ngày mai.

Vì ngày hôm sau phải về lại nhà nên tối nay An Lương muốn chơi một trận liên minh ghi điểm.

Dù là Triệu Uyển Hề, Trần Tư Vũ hay Ninh Nhược Sương, bọn họ đều được An Lương đưa vào trò chơi vị trí hỗ trợ, đương nhiên An Lương vẫn chọn ADC - vị trí cung thủ với năng lực mạnh mẽ.

Đêm khuya gần sáng sớm, Trần Tư Vũ rúc vào trong vòng tay của An Lương.

Con mèo lớn Đế Đô này không nỡ rời xa An Lương, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn không nói ra, chỉ tham lam hưởng thụ sự ấm áp của An Lương.

Ngày hôm sau, thứ sáu.

An Lương đưa Ninh Nhược Sương đến phòng tập nhảy Ngày Mai Tươi Sáng, sau đó đưa Trần Tư Vũ đến Học viện âm nhạc Quốc gia.

Tại lối vào phòng piano số 9, An Lương chủ động chào cô giáo Tôn Mẫn Chi:

“Chào buổi sáng, cô Tôn"

Tôn Mẫn Chi khẽ gật đầu:

“Chào buổi sáng, sinh viên An"

Bình Luận (0)
Comment