Miễn là cô ấy không dạy Đằng Thiên Minh những câu như “Ôi trời! Người anh em, nàm tốt nhắm!”
Vậy thì mọi thứ sẽ không có vấn đề gì cả!
Còn về việc giáo viên tiếng Hạ Quốc của Đằng Thiên Minh có vấn đề gì hay không, điều đó không nằm trong phạm vi cân nhắc của An Lương, bởi vì xung quanh Đằng Thiên Minh đều có nhân viên an ninh của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa. Nếu như giáo viên tiếng Hạ Quốc của Đằng Thiên Minh có vấn đề, e rằng An Lương đã nhận được thông tin cảnh báo từ sớm.
Bởi vì Đằng Thiên Minh là người phát triển công nghệ nhà máy điện hạt nhân thế hệ thứ tư, làm sao An Lương không thể không quan tâm đến anh ta được chứ?
An Lương bỏ qua chủ đề về giáo viên tiếng Hạ Quốc của Đằng Thiên Minh, anh thản nhiên hỏi: “Tiến độ dự án thế nào rồi?”
“Vô cùng nhanh!” Đằng Thiên Minh có chút kích động nói, “Những con robot xây dựng này thật tuyệt vời!”
“Những con robot xây dựng này không chỉ thi công nhanh mà độ chính xác khi thi công cũng rất cao. Quan trọng hơn, chúng có khả năng làm việc cường độ cao 24/24 giờ.” Đằng Thiên Minh xúc động nói.
“Tiến độ dự án của chúng ta đã tăng hơn năm lần, nếu không có sự cố nào xảy ra, nhà máy điện hạt nhân thế hệ thứ tư mang tính chất thử nghiệm này chắc chắn có thể hoàn thành trước tháng 5, và sau đó trước tháng 6 sẽ chính thức hoàn thành thử nghiệm phát điện, chậm nhất là khoảng giữa tháng 7 là có thể tiến hành phát điện toàn công suất.” Đằng Thiên Minh giải thích.
“Nhanh quá vậy?” An Lương ngạc nhiên.
“Nguyên nhân chính là những con robot xây dựng này quá là mạnh mẽ, hiệu quả vượt xa công nhân xây dựng, không cần nghỉ ngơi, công trình tiến độ tự nhiên sẽ tăng nhanh thôi.” Đằng Thiên Minh giải thích.
“Có vấn đề gì với việc thiết kế và xây dựng nhà máy điện hạt nhân thế hệ thứ tư không?” An Lương thản nhiên hỏi.
Đằng Thiên Minh suy nghĩ một chút, lắc đầu phủ nhận: “Không có vấn đề lớn, nhưng có những vấn đề nhỏ.”
“Vấn đề nhỏ sao?” An Lương nhìn Đằng Thiên Minh với ánh mắt nghi ngờ.
“Chủ yếu là vấn đề truyền tải và chịu lực của lưới điện, cũng như vấn đề về nhu cầu trong tương lai.” Đằng Thiên Minh đáp.
“Ví dụ, nhà máy điện hạt nhân thế hệ thứ tư mang tính chất thử nghiệm này có công suất lắp đặt là 200 vạn Kilowatt. Nhà máy điện hạt nhân thế hệ thứ tư của chúng ta có thể phát điện ổn định khi đầy tải, nghĩa là nó có thể tạo ra 4,800 vạn Kilowatt giờ điện mỗi ngày.” Đằng Thiên Minh liệt kê dữ liệu.
“Nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, nó có thể tạo ra hơn 175 ức Kilowatt giờ mỗi năm.” Đằng Thiên Minh cũng giải thích việc phát điện hàng năm.
“Nhà máy điện của chúng ta tạo ra quá nhiều nguồn điện, lưới điện có thể cung cấp và vận chuyển kịp thời không?” Đằng Thiên Minh có một số nghi ngờ
“Điều quan trọng hơn là lượng điện tăng đột biến lên 175 ức, liệu thị trường tiêu dùng có thực sự cần?” Đằng Thiên Minh đưa ra những câu hỏi nghiêm túc hơn.
Trước sự lo lắng của Đằng Thiên Minh, An Lương mỉm cười: “Tâm tư của anh vẫn chưa thay đổi sao?”
“Hả?” Đằng Thiên Minh nghi ngờ nhìn An Lương.
“Đây là Hạ Quốc!” An Lương nhắc nhở.
Đằng Thiên Minh gật đầu: “Tôi biết đây là Hạ Quốc.”
“Anh chỉ biết, anh vẫn chưa rõ, vàng không thể nào hiểu.” An Lương thở dài.
“Ví dụ như ở Đế Đô của chúng tôi, lượng điện tiêu thụ hàng năm năm 2018 chỉ là 457,3 ức Kilowatt giờ, đến năm 2019 đã tăng lên 533 ức Kilowatt giờ. Có vẻ như tốc độ tăng không nhanh?” An Lương cố ý hỏi.
Đằng Thiên Minh trả lời với giọng khẳng định: “Tốc độ tăng trưởng tiêu thụ điện thực sự không quá nhanh.”
“Nếu chỉ nhìn vào số liệu, tốc độ tăng tiêu thụ điện thực sự tương đối chậm, chỉ tăng 16,55%.” An Lương khằng định trước.
“Nhưng trên thực tế, lý do cho sự tăng trưởng chậm này không phải là nhu cầu điện không đủ, mà là tổng sản lượng điện không đủ.” An Lương giải thích.
“Ví dụ như năm 2020 vừa qua, anh có biết toàn bộ Đế Đô tiêu thụ điện năng bao nhiêu không?” An Lương hỏi.
Đằng Thiên Minh ngập ngừng mở miệng: “650 ức Kilowatt giờ?”
Con số này được Đằng Thiên Minh tính toán dựa trên tốc độ tăng trưởng hơn 20%, anh ta cảm thấy rằng con số này hợp lý hơn.
“Đoán cao một chút!” An Lương đưa ra lời nhắc.
Đằng Thiên Minh do dự một lúc, sau đó nâng lên: “800 ức Kilowatt giờ?”
Mức tiêu thụ điện này tương đương với 50% mức tiêu thụ điện vào năm 2019. Theo quan điểm của Đằng Thiên Minh, mức tăng này đã rất lớn.
Tuy nhiên An Lương vẫn lắc đầu, anh không để Đằng Thiên Minh lại đoán, trực tiếp công bố đáp án.
“Năm 2020, mức tiêu thụ điện hàng năm của Đế Đô đạt 1,140 ức Kilowatt giờ, tăng hơn 118% so với mức tiêu thụ điện năm 2019. Điều này là do nhu cầu lập tức tăng lên sau khi nguồn cung và ứng dụng tăng lên.” An Lương giải thích.
Đằng Thiên Minh ngạc nhiên nhìn An Lương: “Không ngờ lại nâng cao nhiều như vậy?”
“Được nhiên!” An Lương trả lời với giọng khẳng định, “Thực ra việc tăng cao này cũng đã chịu sự giới hạn từ tổng lượng điện phát ra. Hạ Quốc là một quốc gia rất lớn, không chỉ có Đế Đô cần lượng cung cấp điện quy mô lớn, mà những khu vực khác cũng cần lượng cung cấp điện quy mô lớn như thế.”
“Vì vậy, ngay cả khi nhà máy điện hạt nhân của chúng ta có thể tạo ra hơn 175 ức Kilowatt giờ mỗi năm, thì đối với Đế Đô, nó thực sự cũng chỉ có vậy mà thôi. Cho dù đó là khả năng chịu tải của lưới điện, hay khả năng truyền tải, hay nhu cầu của thị trường, tất cả chúng không phải là vấn đề.” An Lương giải thích.
“Ngoài ra, mục đích chính sau khi thành lập nhà máy điện hạt nhân thế hệ thứ tư này không phải là phát điện mà là để kiểm tra các tình huống khắc nghiệt khác nhau, chẳng hạn như độ ổn định của việc phát điện ở mức tối đa, làm mát khẩn cấp để ngăn chặn phản ứng dây chuyền sau sự cố sập lưới điện đột ngột và kiểm soát chính xác quá trình phát điện, v.v..” An Lương giải thích.