An Lương trả lời với giọng khẳng định: “Nếu đã như vậy, thế thì để giáo sư Chu xử lý đi. Mà này, gần đây giáo sư đang nghiên cứu cái gì thế?”
Biên Tiểu Cương trả lời úp úp mở mở: “Gần đây tôi đang làm một đề tài mới. Tổng giám đốc tiểu An à, cậu yên tâm, tôi sẽ không vượt quá giới hạn nữa, tôi muốn cho cậu một bất ngờ lớn!”
“Một bất ngờ lớn?” An Lương phàn nàn, “Giáo sư đừng có tạo cho tôi một chấn động lớn!”
“Yên tâm, nhất định không có đâu!” Biên Tiểu Cương thề thốt.
Tiếc là An Lương không tin điều đó! Sau khi hai bên kết thúc cuộc gọi, An Lương gửi một tin nhắn khác cho Triệu Uyển Hề.
‘An Lương: Không thể xác định sản lượng của mặt nạ dưỡng da tinh chất hoa đào.’
An Lương nhắc lại lời Biên Tiểu Cương.
‘An Lương: Anh đã sắp xếp kêu bên phía Thập Lý Loan dồn toàn lực để sản xuất mặt nạ dưỡng da tinh chất hoa đào, sau khi có số liệu thống kê tiếp theo, anh sẽ nói cho em biết.’
‘An Lương: Còn có một chuyện nữa, tối nay Tiểu Cương muốn mời anh đi ăn cơm, chúng ta đi chung đi.’
‘Triệu Uyển Hề: Được.’
Mới hơn 12 giờ trưa, An Lương đã đến nhà của cô diễn viên trẻ Lương Tuyết ở Đế Đô.
“Đính đong~” An Lương bấm chuông cửa.
“Ra ngay đây.” Giọng nói của Lương Tuyết vọng ra từ trong phòng.
Sau khi mở cửa, An Lương nhìn thấy diễn viên nhỏ Lương Tuyết đang đeo tạp dề. Mở cửa ra xong, cô nhanh chóng đáp lại: “Em quay trở lại phòng bếp trước đây, trong nồi vẫn còn có đồ ăn đang được làm.”
An Lương đã ngửi thấy mùi, nếu như không có chuyện gì ngoài ý muốn, chắc là món thịt heo xắt sợi xào?
Thịt heo xắt sợi xào là một món ăn kiểu Tây Xuyên, Thịnh Khánh tiêu chuẩn, và là một món ăn rất khó nấu, 100 đầu bếp nấu ra được 100 cách cho món thịt heo xắt sợi xào.
An Lương đi tới phòng khách, trên bàn ăn bày một đĩa lạp xưởng cay kiểu Tây Xuyên, Thịnh Khánh đang bốc khói, một đĩa thịt heo nấu chín hai lần và một đĩa củ cải khô nhỏ.
Ngoài ra còn có một đĩa hâm nóng, hiện đang được đặt ở nhiệt độ 80 độ để giữ ấm các món ăn trên đĩa hâm nóng. An Lương vào phòng vệ sinh rửa tay trước, sau đó trở lại bàn ăn gắp một miếng lạp xưởng.
An Lương thích ăn lạp xưởng cay và thịt xông khói của Tây Xuyên, Thịnh Khánh, nhưng tiếc là năm ngoái gia đình anh không nấu, Tôn Hà cũng không có nhiều thời gian nấu ăn nữa.
Lương Tuyết bưng một đĩa thịt heo xắt sợi xào đi tới, cô tình cờ nhìn thấy hình ảnh An Lương đang gắp lạp xưởng, nên thản nhiên hỏi: “Mùi vị thế nào?”
An Lương nhai lạp xưởng, miếng lạp xưởng này mập mạp, mềm dẻo, da mỏng giòn giòn, cay cay thơm ngon.
Sau khi nuốt xuống, An Lương nhận xét: “Mùi vị rất ngon! Lạp xưởng này ở đâu ra vậy?”
Lương Tuyết xấu hổ đáp lại: “Em mua thịt xông khói và lạp xưởng ở quê nhà Tứ Xuyên của bạn em.”
“Ra vậy. Thảo nào nó không có mùi như sản phẩm công nghiệp.” An Lương thở dài.
Lương Tuyết đặt món thịt heo xắt sợi xào lên đĩa giữ nhiệt, An Lương lập tức cầm đũa lên nếm thử.
Thịt heo xắt sợi xào do Lương Tuyết làm có vị chua ngọt, vừa chua lại vừa ngọt, còn có vị cay của ớt ngâm, không có vị tê, thiên về phong cách truyền thống kiểu cũ của Thịnh Khánh.
Lương Tuyết nhìn An Lương với ánh mắt mong đợi, trông chờ lời nhận xét của An Lương. An Lương khen ngợi: “Ngon! Tuyệt vời!”
Lương Tuyết quả thực quá giỏi!
Trước đây, kỹ năng nấu ăn của Lương Tuyết chỉ có thể nấu mì ăn liền và trứng luộc, nhưng bây giờ Lương Tuyết đã phát triển thành thạo kỹ năng ẩm thực Tây Xuyên Thịnh Khánh.
Đúng vậy!
Theo quan điểm của An Lương, kỹ năng nấu ăn hiện tại của Lương Tuyết chắc chắn ở mức thành thạo, bởi vì món thịt heo xắt sợi xào mà cô ấy làm khiến An Lương cảm thấy ngon miệng. Mặc dù không thể kích hoạt phần thưởng ẩm thực, nhưng An Lương thực sự cảm thấy nó rất ngon.
“Chỉ cần anh thích là được.” Lương Tuyết nở một nụ cười hạnh phúc, “Chờ một chút, em đi xào món rau khác.”
An Lương cũng không ngăn cản, đi theo sau cô vào phòng bếp.
Trong bếp, Lương Tuyết đang làm món súp, cô ấy hầm một món súp gà. An Lương đảm nhận công việc một cách thuận lợi: “Em xào rau đi, anh múc canh.”
Lương Tuyết không từ chối, cô ấy thầm vui vì An Lương sẵn sàng giúp đỡ, và cảnh tượng bận rộn của hai người trong bếp khiến Lương Tuyết cảm thấy hạnh phúc.
Chưa đầy 5 phút sau, Lương Tuyết đã chiên xong một nồi đậu Hà Lan. An Lương đặt đậu lên đĩa hâm nóng của bàn ăn trong phòng khách, Lương Tuyết bưng hai bát cơm đến.
An Lương nếm thử bữa trưa do Lương Tuyết nấu. Công bằng mà nói, kỹ năng nấu ăn của Lương Tuyết vượt xa những người khác trong liên minh hậu cung, không ai có thể so sánh với Lương Tuyết.
An Lương cũng phải cảm thán rằng Lương Tuyết hiểu quá rõ vị trí của cô.
Vừa ăn, anh vừa hỏi: “Công việc dạo này thế nào?”
“Rất tốt. Chị Uyển Hề chăm sóc em rất tốt. Gần đây chị ấy còn giới thiệu giúp em một bộ phim truyền hình cổ trang, thuận lợi đoạt được vai nữ chính thứ hai.” Lương Tuyết bình tĩnh nói.
“Là bộ nào đấy?” An Lương thản nhiên hỏi.
“Tẫn Sương, chị Uyển Hề nói rằng khoản đầu tư cho bộ phim này vượt quá 3 ức tệ, kịch bản cũng rất hay. Nó đã trở nên nổi tiếng trước khi quay và nhiều nền tảng phát sóng đang cạnh tranh để giành quyền phát sóng.” Lương Tuyết giải thích.
“Còn vai nữ chính thứ hai thì sao?” An Lương thản nhiên hỏi lại.
“Cũng khá nhiều, lần này vai nữ chính thứ hai là một người phản diện tiêu chuẩn, quyết một lòng sống chết với nam chính. Kiểu sẽ dùng các thủ đoạn để ra tay với nữ chính.” Lương Tuyết vừa nói vừa cẩn thận nhìn An Lương.
Lương Tuyết nhanh chóng nói thêm: “Em đã đọc kịch bản. Nữ chính thứ hai không có bất kỳ tương tác thân mật nào với nam chính. Chị Uyển Hề cũng là một trong những nhà đầu tư, em chắc chắn sẽ không bị thiệt thòi.”
“Em có thích nhân vật này không?” An Lương hỏi.