Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 3 - Chương 38: Con Trai Phải Học Cách Bảo Vệ Bản Thân!

Chương 38: Con Trai Phải Học Cách Bảo Vệ Bản Thân!

Lương Tuyết đã có chút men say, dù sao Long Island Iced Tea cũng là cocktail được pha chế từ nhiều loại rượu nồng độ cao, mắt thấy cô lại muốn uống thêm một ly, đột nhiên An Lương muốn nhổ nước bọt.

“Anh An yên tâm, tửu lượng của tôi rất tốt, chỉ nhiêu đây sẽ không thể khiến tôi say!” Lương Tuyết tràn đầy tự tin nói.

An Lương trêu chọc, nói: “May mắn mà tôi không uống rượu! Là con trai, ra ngoài phải biết bảo vệ bản thân một chút, nếu uống say, những cô gái kia có cơ hội rồi!”

Lương Tuyết liếc An Lương một cái.

Có lẽ là do An Lương muốn đầu tư phim truyền hình nên tâm trạng Lương Tuyết rất tốt, uống từng ly Long Island Iced Tea một, uống đến ly thứ sáu, An Lương thấy Lương Tuyết đã say.

Tình huống như vậy khiến An Lương cảm thấy vô cùng khó khăn!

Thậm chí An Lương còn muốn lên B.Hu(1) hỏi một tiếng: Đang ở quán bar, có gái uống say, bước kế tiếp phải làm thế nào? Đang online đợi, gấp lắm rồi!

(1) B.Hu là một group/trang web của zhihu, đó là nơi mọi người chia sẻ câu chuyện mình viết ra.

Dựa theo phong cách của B.Hu, câu trả lời mở đầu hẳn sẽ là "Đang ở khách sạn"?

“Này này này, chẳng phải cô vừa nói tửu lượng rất tốt sao?” An Lương chửi bậy, cậu liếc mắt nhìn thấy Lương Tuyết để điện thoại trên bàn, điện thoại đối phương đang sử dụng là iPhone 8 Plus.

An Lương kéo tay phải của Lương Tuyết lên, thử sử dụng ngón tay cái của cô để mở khóa, người bình thường đều thích dùng ngón cái để làm vân tay mở khóa thì phải?

Lương Tuyết cũng không ngoại lệ!

An Lương thuận lợi mở khóa điện thoại Lương Tuyết, cậu liếc nhìn ghi chép những cuộc gọi gần đây, tìm được số điện thoại của trợ lý Lương Tuyết, cậu trực tiếp sử dụng điện thoại Lương Tuyết gọi đi.

Không đầy ba mươi giây sau, một cô gái đã bắt điện thoại: “Tuyết Tuyết, cô...”

An Lương trực tiếp ngắt lời đối phương: “Xin chào, xin hỏi cô là trợ lý của Lương Tuyết?”

Trợ lý của Lương Tuyết có chút sửng sốt, cô lập tức hỏi lại: “Anh là ai, bây giờ Lương Tuyết đang ở đâu?”

“Tôi là An Lương, bạn của Lương Tuyết, chúng tôi đang ở bến số 29, Lương Tuyết đã uống say, cô có thể tới đón không?” An Lương hỏi thăm.

“Được, tôi lập tức tới ngay.” Trợ lý của Lương Tuyết không nói hai lời, nhanh chóng đáp ứng.

Nhưng An Lương lại không biết, thời điểm cậu đang nói chuyện cùng trợ lý của Lương Tuyết, Lương Tuyết đang nằm trên mặt bàn, khóe miệng hơi nhếch lên, rõ ràng là đang giả vờ say, từ đó thăm dò thái độ của An Lương.

Dù sao cô cũng lo lắng An Lương đầu tư phim truyền hình cũng là do có tâm tư khác!

Cho nên Lương Tuyết mới nghĩ ra kế hoạch này, trong lúc cô đang giả say, nếu An Lương có ý đồ xấu, vậy là có thể trực tiếp nhìn thấu?

Kết quả An Lương lại dùng điện thoại di động của cô liên lạc với trợ lý của cô?

Hành động này khiến Lương Tuyết tê cả da đầu!

Lúc trước là cô nói thật, tửu lượng của cô rất tốt, kết quả An Lương cũng nói thật?

Con trai ra ngoài phải biết bảo vệ tốt bản thân, nếu uống say, những cô gái kia sẽ có cơ hội?

Lương Tuyết nguyện xưng An Lương là Thánh!

Kết thúc cuộc điện thoại, An Lương cũng thêm số di động của bản thân vào điện thoại Lương Tuyết, hơn nữa còn ghi chú tên cậu bên trên, dù sao đôi bên đã xác định sẽ hợp tác, An Lương thật sự muốn đầu tư 5 triệu tệ cho Lương Tuyết quay phim truyền hình.

Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng cũng đã xác nhận 10 triệu tệ tiền lời, sao lại có thể không đầu tư?

An Lương thêm số điện thoại của mình vào điện thoại Lương Tuyết xong thì đặt điện thoại lên bàn, cậu cũng không nhìn trộm bí mật gì trong điện thoại Lương Tuyết.

Đương nhiên việc cậu đặt điện thoại xuống cũng đã bị Lương Tuyết đang giả say phát hiện, độ thiện cảm của Lương Tuyết đối với cậu lại lên một bước cao.

Tầm bốn mươi phút sau, cuối cùng trợ lý của Lương Tuyết cũng đã đến, cô là một cô gái nhỏ mang gọng kính hình tròn, cô nhìn cũng không khác Lương Tuyết là mấy, khi nhìn thấy Lương Tuyết đang nằm trên bàn và An Lương đang ngồi chơi điện thoại, cô lập tức áy náy, mở miệng nói.

“Xin chào anh An, tôi là La Tố Phân, nữ trợ lý của Lương Tuyết. Vô cùng xin lỗi đã làm phiền anh phải chăm sóc Lương Tuyết, thật sự rất cảm ơn!” La Tố Phân chắp tay trước ngực, khom người xin lỗi.

An Lương xua tay nói: “Không cần khách sáo! Cô cứ dẫn Lương Tuyết về trước, đợi cô ấy tỉnh rượu rồi thì bảo cô ấy liên lạc cho tôi, trong điện thoại di động của cô ấy đã có số điện thoại của tôi.”

“Được, tôi cảm ơn anh An lần nữa!” La Tố Phân lại khom người cảm ơn, sau đó cất điện thoại di động của Lương Tuyết vào túi, cẩn thận đỡ Lương Tuyết rời đi.

Thời điểm La Tố Phân đỡ Lương Tuyết lên xe, cô mới trêu chọc nói: “Tuyết Tuyết, cô lại giả bộ say?”

Lương Tuyết mở to mắt, cô thuận miệng đáp lại nói: “Chúng ta về trước đi.”

Một bên khác, An Lương cũng không phát hiện việc Lương Tuyết giả say, cậu cũng không có ý định lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn, sao có thể nghi ngờ việc Lương Tuyết giả say?

Hơn nữa An Lương có hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, việc gì phải lợi dụng lúc người khác gặp khó khăn?

Bây giờ việc An Lương quan tâm hơn chính là hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đã thăng cấp.

Cậu đã mua hai chiếc đồng hồ Patek Philippe, tổng giá là 1 triệu 770 ngàn tệ, dựa theo tỉ lệ 1:1, cậu đã nhận được 1 triệu 770 ngàn điểm kinh nghiệm trong hệ thống Nhân Sinh Người Thắng.

Tính thêm lần tiêu xài cho khách sạn Vân An Man, tổng kết lại hơn 1 triệu 800 ngàn điểm kinh nghiệm, dựa theo lẽ thường, hẳn là đã tăng cấp liên tục?

Cậu kiểm tra thông tin ghi chép trên hệ thống Nhân Sinh Người Thắng.

Để hệ thống Nhân Sinh Người Thắng tăng từ lv.2 lên lv.3 cần 200.000 điểm kinh nghiệm, cậu vốn đã tích lũy gần 1800.000 điểm kinh nghiệm, bây giờ hiển nhiên đã tăng cấp.

Chương 39: Tiền Lương 2 Triệu Tệ!

Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng tăng từ lv.3 lên lv.4 cần 400.000 điểm kinh nghiệm, tăng từ lv.4 lên lv.5 cần 1 triệu điểm kinh nghiệm, lv.5 lên lv.6 thì cần 5 triệu điểm kinh nghiệm.

Trước mắt An Lương đã nhận hơn 1 triệu 800 ngàn điểm kinh nghiệm, hệ thống Nhân Sinh Người Thắng tăng thẳng tới lv.5!

......

Ký chủ: An Lương

Cấp độ: Lv5

Dự trữ: 41.622 tệ

Chúc phúc: 0,8 tệ/giây

Kinh nghiệm: 392.270/5.000.000

Nhan sắc: 70

Kỹ năng:

Lái xe: Thành thạo

Tiếng Anh: Thành thạo

......

Thu nhập từ chúc phúc của hệ thống Nhân Sinh Người Thắng lv.5 đã đạt 0.8 tệ/giây, một phút là 48 tệ, một giờ là 2880 tệ, một ngày được gần 70.000 tệ, một tháng hơn 2 triệu tệ!

Vậy bây giờ An Lương chính là đại gia với tiền lương 2 triệu tệ?

Còn là kiểu không cần làm gì cả, nằm không lương tháng cũng 2 triệu tệ?

Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng quá OK!

Xem xong thông tin hệ thống Nhân Sinh Người Thắng sau khi thăng cấp, An Lương ngồi Rolls-Royce Phantom trở về khách sạn Vân An Man, cậu chuẩn bị về khách sạn Vân An Man để hoàn thành một nhiệm vụ còn lại.

Hơn năm giờ chiều, An Lương đang ngồi trong rừng Long Nhãn của Vân An Man, cậu giơ tay trái với dáng vẻ như chạm vào cây cối để chiếc đồng hồ Patek Philippe 5160/500G-001 lấp lánh hơn.

An Lương dùng tay phải cầm điện thoại chụp đi chụp lại nhiều lần mới chọn ra một tấm hình cậu thích nhất, vừa có thể chụp rõ ràng chiếc Patek Philippe 5160/500G-001, lại vừa thể hiện được sự xanh um tươi tốt của khu rừng Long Nhãn.

An Lương lại kiểm tra hình chụp một lần, xác định có thể nhận ra Patek Philippe 5160/500G-001 xong, cậu mới mở Wechat ra chuẩn bị đăng trên dòng thời gian.

Lần này cậu đăng hình ảnh lên đương nhiên là để phản kích hành vi khoe khoang của Hà Tư Minh, đồng thời hoàn thành nhiệm vụ từ hệ thống.

‘Ngôi làng cổ Tây Giang dung hòa một cách hoàn hảo với Thượng Hải phồn hoa...’

An Lương chỉnh sửa bài viết và đính kèm hình ảnh, còn đính thêm định vị đang ở khách sạn Vân An Man, sau đó lựa chọn chặn nhóm người thân gia đình, cuối cùng mới đăng lên dòng thời gian.

Sau khi An Lương đăng lên, đám bạn học cấp 3 của cậu bắt đầu nhấn thích, Chu Khang còn chấm phá miêu tả rõ mục đích ở phần bình luận.

‘Tôi ngu người rồi! Khách sạn Vân An Man! Patek Philippe 5160/500G-001! Anh Lương, cho xin cọng lông chân, tôi chỉ cần một cọng lông chân!’

Mặc dù Chu Khang không nói rõ giá cả của Patek Philippe 5160/500G-001, thế nhưng hắn ta đã nói rõ mã số cùng nhãn hiệu ra.

Đã có mã số cùng nhãn hiệu, chẳng lẽ không thể lên mạng tra giá cả?

Lý Tịch Nhan cũng nhấn thích cho bài viết của An Lương, cô hiểu rất rõ An Lương không phải đang khoe của, nếu cậu muốn khoe của thì không cần dùng đồng hồ Patek Philippe, trực tiếp dùng Porsche 911 TurboS không phải càng hiệu quả hơn sao?

Lý Tịch Nhan cũng đoán được mục đích của An Lương, lúc trước Hà Tư Minh từng khoe một chiếc đồng hồ trên dòng thời gian Wechat, thế nên bây giờ An Lương khoe lại sao?

Đương nhiên Hà Tư Minh cũng nhìn thấy An Lương đăng bài viết lên dòng thời gian.

Lúc trước khi hắn ta khoe chiếc đồng hồ Longines, hắn ta đã chặn An Lương, bây giờ An Lương lại khoe chiếc đồng hồ hơn 1 triệu tệ trên dòng thời gian, dù An Lương không nói gì thế nhưng Hà Tư Minh vẫn cảm thấy mặt nóng như lửa đốt.

Hà Tư Minh tức giận trong lòng, rõ ràng hắn ta đã chặn An Lương, sao An Lương vẫn muốn khoe chiếc đồng hồ cao cấp 1 triệu tệ?

Dù An Lương không có đề cập đến hắn ta, thế nhưng Hà Tư Minh vẫn có cảm giác An Lương đang nhắm vào mình!

Nếu như An Lương biết suy nghĩ của Hà Tư Minh, nhất định cậu sẽ nói Hà Tư Minh nên tự tin hơn một chút, loại bỏ hai chữ ‘cảm giác’ ra thì cậu ta chính là đang nhắm vào Hà Tư Minh!

Mặc dù An Lương chỉ đăng lên dòng thời gian, không khoe khoang trong nhóm lớp, thế nhưng Chu Khang lại đang giúp An Lương ra vẻ trong nhóm lớp.

Trong nhóm lớp 12/ 6, Chu Khang đang gửi tin nhắn liên tục.

‘Giá trị của chiếc đồng hồ Patek Philippe kia của An Lương ước chừng khoảng 1 triệu 270 ngàn tệ, quan trọng hơn là theo tình hình của Patek Philippe, chiếc đồng hồ này hoàn toàn không có khả năng giảm giá.’

Chu Khang tiếp tục nhắn, ‘Nếu nói Longines là dạng đồng hồ nhập môn, vậy đồng hồ Patek Philippe chính là lựa chọn cuối cùng!’

‘Patek Philippe cũng chính là hãng đồng hồ cao cấp nhất trong giới đồng hồ!’ Chu Khang lại gửi tin nhắn.

Hà Tư Minh nhìn thấy Chu Khang gửi tin nhắn, đặc biệt là Chu Khang còn gọi tên hãng đồng hồ Longines, kém chút nữa hắn ta không nhịn được muốn nhảy ra tranh luận cùng Chu Khang, rốt cuộc Chu Khang đang có ý gì?

Đang chế nhạo hắn ta?

Hà Tư Minh thật không dám trêu chọc An Lương, nhưng nếu chỉ mỗi tên Chu Khang, Hà Tư Minh hoàn toàn không chút sợ hãi!

Hà Tư Minh vốn định cứ thế mà bỏ qua, kết quả Chu Khang lại bắt đầu giới thiệu sự chênh lệch giữa Longines cùng Patek Philippe, hơn nữa còn so sánh Longines là Patek Philippe của người nghèo.

Cách so sánh này khiến Hà Tư Minh xù lông!

‘@Chu khang: Cậu đeo đồng hồ gì?’ Hà Tư Minh lên tiếng hỏi thăm.

Chu Khang cũng không khách sáo, trực tiếp trả lời.

‘Tôi không có đồng hồ thì không được nói à?’

‘Chẳng lẽ muốn nói đến thứ gì thì phải có thứ đó?’

‘Đại nhân, bây giờ là thế kỷ 21, Đại Thanh diệt vong lâu rồi (1)’

(1) Đây là cách dùng để nói những người có lối suy nghĩ vẫn dừng lại ở thế kỷ trước.

An Lương nhìn thấy Chu Khang đang giao tranh, cậu cũng nhảy ra ủng hộ, ‘Tôi cảm thấy Chu Khang nói rất có lý, ít nhất tôi cũng không hiểu Patek Philippe, cũng không biết gì về những hãng đồng hồ khác.’

Hà Tư Minh cảm thấy bản thân muốn nôn!

An Lương không hiểu Patek Philippe?

Rồi sau đó mua một chiếc đồng hồ Patek Philippe hơn 1 triệu tệ?

Ha ha!

Chương 40. Phần Thưởng Muốn Có Nhất!

An Lương đăng một chiếc đồng hồ xa xỉ có giá 1 triệu tệ trên dòng thời gian, lại thêm Chu Khang trợ giúp, cú đả kích khiến Hà Tư Minh im lặng.

Trong nhóm lớp, An Lương tự mình xuất hiện để đối đầu, bày tỏ Chu Khang nói không sai làm Hà Tư Minh thoát luôn!

‘An Lương, cậu đang ở khách sạn Vân An Man à?’ Chu Khang gửi tin nhắn hỏi thăm.

An Lương gật đầu đáp lại: ‘Lúc trước từng xem qua câu chuyện của Vân An Man, đúng lúc đi Thượng Hải nên sẵn tiện lựa chọn nó.’

‘Cậu có hiểu câu hỏi của tôi không?’ Chu Khang xỉa xói.

‘Giá khởi điểm của khách sạn đó là hơn 6000 tệ?’ Chu Khang hỏi thêm.

‘Đúng vậy.’ An Lương đáp lại, cậu vừa trả lời xong, hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đã gửi thông báo, cậu phát 5 bao lì xì tổng 2000 tệ với số lượng 20 người, sau đó bảo có chuyện cần rời đi.

Hà Tư Minh vốn đã thoát, thế nhưng khi thấy An Lương phát bao lì xì, hắn ta vẫn yên lặng nhận lấy.

Không thể nào mà không sống với tiền nhỉ?

Hơn nữa sau khi nhận lì xì, hắn ta cũng có thể xem An Lương phát bao nhiêu tiền, nếu đại gia như An Lương lại phát lì xì quá keo kiệt, hắn ta có thể làm trò thêm lần nữa.

Kết quả khi hắn ta mở bao lì xì, Hà Tư Minh bị kinh hãi!

Bởi hắn ta thử liếc nhìn tình hình của những người khác, người nào cũng được hơn 100 tệ, người ít nhất cũng được 7-80 tệ, chỉ có mình hắn ta là được 2.22 tệ!

Thời điểm hắn ta định nhận bốn bao lì xì còn lại, phát hiện bốn bao kia đã được nhận hết.

Nhóm chat lớp 12/6 có hơn 50 người, chỉ có 5 bao lì xì dành cho 20 người, đây chẳng phải là hết sạch trong một giây ư?

Tôn Phỉ Phỉ: ‘Ôi! Cảm ơn đại gia! Toàn bộ đều là bao lì xì loại lớn! 5 bao lì xì, tôi giành được hơn 800 tệ!’

Lý Lệ: ‘Ngưỡng mộ ghê! Tôi chỉ giành được 2 bao! Tổng cộng chỉ hơn 100 tệ.’

Lý Tịch Nhan: ‘Giành được năm bao, tổng cộng là 946 tệ!’

Chu Khang: ‘Ói mất! Dựa vào cái gì vận khí của nữ thần lại tốt như vậy? Tôi cũng giành được đủ 5 bao lì xì, thế mà lại chỉ được 260 tệ.’

Chu Khang: ‘Tôi thấy lớp trưởng chỉ giành được một bao 2.22 tệ, bao lì xì loại lớn 2000 tệ, 20 người giành vận may, bình quân được 100 tệ, kết quả lớp trưởng chỉ được 2.22 tệ?’

Hà Tư Minh lại tiếp tục tự kỷ!

May mà đây là nhóm wechat, nếu là nhóm QQ, Hà Tư Minh sẽ bức xúc đá Chu Khang ra khỏi nhóm!

Nhìn thấy An Lương phát lì xì 2000 tệ, mưu đồ của Hà Tư Minh tan thành mây khói, loại lì xì lớn thế này còn gì để trêu chọc?

Trong khách sạn Vân An Man, An Lương vừa quay về phòng vừa kiểm tra thông báo từ hệ thống Nhân Sinh Người Thắng.

‘Tinh!’

‘Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên: Khoe một chiếc đồng hồ hơn 1 triệu tệ trên dòng thời gian.’

‘Ban thưởng: 20% cổ phần mỏ tiền ảo Thái Lan của Công ty Đầu tư Nhân An .’

‘Ghi chú một: Ký chủ cung cấp cho Công ty Đầu tư Nhân An một thuật toán mua lại tiền ảo mới, từ đó thu được 20% cổ phần.’

‘Ghi chú hai: Hệ thống đã hỗ trợ xử lý từ phương diện luật nhân quả, tất cả tài chính của ký chủ sẽ nhận được thông qua Công ty Đầu tư Nhân An, từ đó có thể công khai nguồn gốc tài chính.’

An Lương kiểm tra phần thưởng lần này, cậu lập tức hiểu rõ ý nghĩa của lần khen thưởng này, phần thưởng đó chính là để đền bù nguồn gốc hợp lý về tiền bạc của cậu!

Đầu tư tiền ảo sau sự bùng nổ toàn cầu của Bitcoin, giờ đây đã là một việc mà mọi người ai cũng biết, ít nhất cũng đã biết khái niệm này, hơn nữa còn biết cách kiếm tiền bằng thứ này.

Sau khi nhận phần thưởng, An Lương sẽ có được nguồn vốn hợp pháp trên mặt nổi. Bằng không cho dù nắm giữ nguồn vốn đầu tư thị trường chứng khoán, cậu cũng không thể công khai bản thân có tiền trước mặt bố mẹ hay họ hàng thân thích.

Đây đúng là phần thưởng An Lương thích nhất, cũng là phần thưởng hắn muốn nhất, là phần thưởng cậu luôn mong đợi!

‘Nhắc nhở đặc biệt: Ký chủ cần tự mình đi đến Băng Cốc, thủ đô của Thái Lan để xác nhận thông tin cổ phần.’ Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng nhắc nhở thêm

Tự mình đến Thái Lan?

An Lương cảm thấy hoàn toàn không thành vấn đề!

Thái Lan và Đại Hạ Quốc có hiệp định miễn thị thực du lịch, chỉ cần làm hộ chiếu là có thể đi tới Thái Lan một cách dễ dàng.

Còn hộ chiếu?

Cái này càng đơn giản!

An Lương cân nhắc khi về Thịnh Khánh sẽ xử lý chuyện này.

Nhanh chóng giải quyết vấn đề cổ phần của Công ty Đầu tư Nhân An là An Lương có thể quang minh chính đại lái Porsche 911 TurboS về nhà, cũng có thể mang các món đồ nhãn hiệu cao cấp về.

Gần 8 giờ tối.

An Lương nhận được điện thoại của Lương Tuyết, cậu bắt máy và mở miệng trước: “Cô tỉnh rượu rồi à?”

Lương Tuyết có chút lúng túng, cô không hề say được chứ?

“Anh An, anh còn ở Thượng Hải không?” Lương Tuyết đổi chủ đề.

An Lương đáp lại: “Đương nhiên, tôi vẫn ở khách sạn Vân An Man.”

Lương Tuyết hơi chần chừ một chút sau đó mới dò hỏi: “Anh An, anh thật sự muốn đầu tư bộ phim truyền hình Ước Định Của Chúng Ta ?”

Chương 41. Lịch Sử Đen Tối Không Thể Bước Qua!

Sao An Lương có thể không đầu tư bộ phim Ước Định Của Chúng Ta ?

Tiền lợi nhuận 10 triệu tệ đấy!

“Không phải lúc trước chúng ta đã nói rồi sao?” An Lương hỏi lại.

Lương Tuyết hơi lúng túng nói: “Tôi sợ đó chỉ là lời nói khi say của anh.”

“Thứ tôi uống là nước ép chanh, lấy đâu ra lời nói khi say?” An Lương lựa chọn câu trả lời kiểu sắt thép ‘chuẩn men’: “Cô trình bày một chút với công ty quản lý đi, ngày mai chúng ta hẹn giờ để nói rõ chuyện này, tôi còn phải tranh thủ đi du lịch ở Thái Lan nữa.”

“Được, tôi lập tức thảo luận với công ty quản lý.” Cuối cùng Lương Tuyết cũng yên lòng.

Chiều hôm sau.

Trong một phòng trà của khu Thượng Hải, An Lương ký hợp đồng hợp tác cùng Công ty Quản lý Thượng Hải Thánh Quang của Lương Tuyết, An Lương đầu tư 5 triệu tệ, Công ty Quản lý Thượng Hải Thánh Quang đầu tư 2 triệu tệ, cùng quay bộ phim truyền hình Ước Định Của Chúng Ta , đôi bên chia sẻ lợi nhuận bằng nhau.

Ký kết xong, An Lương trực tiếp gửi 5 triệu tệ qua cho Công ty Quản lý Thượng Hải Thánh Quang, hệ thống Nhân Sinh Người Thắng cũng đã bảo đảm sẽ có lời, An Lương còn gì để lo lắng?

“Anh An, tối nay anh có thời gian không, tôi mời anh đi ăn cơm.” Lương Tuyết mời.

An Lương nghĩ đến phần thưởng của ‘Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức Đồ Ngon’ lần trước, cậu đáp lại: “Hôm qua ở nhà hàng Vinh Thành là cô mời, hôm nay đến lượt tôi, thế nào?”

Lương Tuyết từ chối nói: “Phải là tôi mời để cảm ơn anh đã đầu tư, cũng cảm ơn anh đã chọn tôi làm nữ chính.”

An Lương xua tay: “Cô muốn cảm ơn tôi thì nên cố gắng thể hiện tốt trong bộ phim Ước Định Của Chúng Ta , sẵn tiện giúp tôi giám sát đoàn phim một chút, tôi hy vọng khoảng đầu tư của tôi có thể kiếm lời.”

An Lương tiếp tục nói: “Cô mời thêm hai người bạn đi theo đi, tránh việc cô lại uống say, tôi lại gặp phiền toái!”

Lương Tuyết có chút ngượng ngùng, đành thuận theo lời của An Lương: “Vậy tôi gọi trợ lý và nữ phụ của bộ phim, được chứ?”

An Lương đã gặp trợ lý La Tố Phân của Lương Tuyết, cậu gật đầu nói: “Không thành vấn đề. Có trợ lý của cô đi theo là được, nếu cô lại uống say, trợ lý có thể đưa cô về.”

“Đúng rồi, nữ phụ là ai vậy?” An Lương hiếu kỳ hỏi.

“......” Lương Tuyết im lặng nhìn An Lương, rõ ràng thời điểm ký kết hợp đồng công ty quản lý của cô đã giới thiệu nữ phụ cho An Lương rồi mà?

Lúc đó An Lương còn gật đầu, tựa như nghe không sót thứ gì.

Kết quả chỉ là làm bộ làm tịch à?

Mấu chốt là đầu tư đến 5 triệu tệ lại có thể không quan tâm như vậy?

Lương Tuyết cảm thấy cô hoàn toàn không hiểu thấu thế giới của người có tiền, chỉ có cảm giác ngưỡng mộ.

Không biết lúc nào cô mới có thể đầu tư 5 triệu tệ mà không cần quan tâm như An Lương?

Chắc nằm mơ sẽ được?

Dù sao tiền cát-sê của bộ phim truyền hình lần này cũng chỉ có 20.000 tệ, 5 triệu tệ cái gì, tắm xong đi ngủ, nằm mơ là được nhỉ?

“Nữ phụ là đồng nghiệp của tôi - Triệu Nguyệt, rất đẹp, tôi sẽ liên hệ với cô ấy ngay.” Lương Tuyết nói.

An Lương khẽ gật đầu: “Sao cũng được, dù gì gọi người đến ăn chung là để phòng ngừa cô lại uống say mà thôi!”

Khóe miệng Lương Tuyết lại giật một cái, lịch sử đen tối này không thể xóa bỏ rồi?

Cô rất muốn nói lại lần nữa rằng tửu lượng của cô rất tốt!

Thời điểm Lương Tuyết gọi điện thoại, An Lương liên lạc với khách sạn Vân An Man đặt một bàn Vinh Phúc Yến.

Vinh Phúc Yến nhà hàng dạng phòng riêng cao cấp ở Thượng Hải, bên cạnh nó là Chu Công Quán và Mai Lan Cố Cư, vị trí địa lý vô cùng tuyệt vời.

Vinh Phúc Yến chủ yếu kinh doanh các món Quảng Đông và các món cổ điển của Chu Đài, nguyên liệu nấu ăn cũng thuận theo mùa, bao gồm hải sản Chu Đài cũng được cung cấp theo mùa.

Nhà hàng cao cấp này không có thực đơn cố định, chủ yếu là phòng riêng chế biến đặc biệt, giá bình quân hơn 1600 tệ, nếu chế biến cầu kỳ hơn thì sẽ cao hơn giá bình quân.

Gần năm giờ chiều, An Lương ngồi ở ghế lái phụ của Rolls-Royce Phantom, Lương Tuyết và Triệu Nguyệt ngồi ghế sau, đột nhiên bây giờ cậu bắt đầu có chút ghét hàng ghế sau của chiếc Rolls-Royce Phantom cao cấp, nếu ghế sau của Rolls-Royce Phantom có thể ngồi ba người, tức là cậu có thể ngồi ở giữa trái ôm phải ấp sao?

Trợ lý La Tố Phân càng đáng thương, cô lái chiếc Toyota nhỏ run rẩy theo sau Rolls-Royce Phantom.

An Lương kiểm tra thông tin Triệu Nguyệt thông qua hệ thống 'Máy Quét Thông Tin Giai Nhân' và hệ thống 'Máy Quét Hảo Cảm Giai Nhân'.

......

Triệu Nguyệt:

Chiều cao: 167

Cân nặng: 46kg

Nhan sắc: 84

Dáng người: 82

Đặc thù: 82 Làm việc cường độ cao trong thời gian dài: trạng thái nửa khoẻ mạnh

Thiện cảm: 60

......

Nhan sắc của Triệu Nguyệt thua xa Lương Tuyết, hoặc có thể nói nhan sắc của cô ấy trong mắt An Lương mãi mãi thấp hơn Lương Tuyết, hơn nữa mọi phương diện đều bị chèn ép.

Có lẽ là do An Lương không phản đối cô trở thành nữ phụ của bộ phim Ước Định Của Chúng Ta , độ thiện cảm của cô đối với An Lương lên đến 60.

Một lát sau, An Lương và bọn họ đã tới Vinh Phúc Yến tọa lạc ở khu biệt thự lâu đài Tư Lan, nhà hàng Vinh Phúc Yến sắp xếp nhân viên ra tiếp đãi.

Trong phòng, An Lương vừa nhìn máy tính bảng vừa nói: “Mọi người thích gì thì gọi cái đó, yêu cầu duy nhất là không được uống rượu, đặc biệt là Lương Tuyết, tửu lượng cô quá kém, uống rượu chính là việc phiền phức.”

Trợ lý La Tố Phân vội vàng cúi đầu xuống nín cười, cô biết chân tướng của sự việc, thế nhưng An Lương lại thật sự cho rằng tửu lượng của Lương Tuyết kém?

Chương 42. Một Bữa Cơm Kiếm Được 5 Triệu Tệ!

Biệt thự Tư Lan, Vinh Phúc Yến.

An Lương vuốt máy tính bảng lên xuống để tìm món ăn, món ăn đứng đầu bảng đề cử của Vinh Phúc Yến là Hoàng Ngư, giá cao đến 2964 tệ một phần, có nhiều phương pháp nấu nướng.

Bao gồm nướng muối trên phiến đá, hầm, ngâm chua truyền thống, và Hoàng Ngư kho, mỗi phần đều có giá là 2964 tệ.

An Lương không chút do dự chọn bốn phần, hốt gọn toàn bộ bốn phương pháp nấu nướng.

Sau đó là Lươn Tuyết Tiên Cư Hầm trị giá 1580 tệ một phần, An Lương cũng chọn đồng loạt các kiểu.

Bốn phần Bò Nhật Bản Áp Chảo, giá của một phần là 798 tệ; một phần ốc xào lớn 798 tệ; một phần cua biển 1245 tệ; thêm vài món ăn của ba cô gái, tổng giá trị đã vượt qua 22.000 tệ.

Vinh Phúc Yến còn có phí dịch vụ 15%, tương đương với việc thu thêm hơn 3000 tệ.

Nếu không có hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, chắc chắn cả đời này An Lương cũng không thể ăn cơm ở Vinh Phúc Yến.

Đương nhiên nếu không có hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, An Lương không có khả năng quen biết Lương Tuyết, càng không có khả năng đầu tư một bộ phim truyền hình giúp cô.

Tốc độ làm thức ăn của Vinh Phúc Yến khá nhanh, món Lươn Tuyết Tiên Cư Hầm là món được đưa lên đầu tiên, ba cô gái cũng không khách sáo, bọn họ bắt đầu thưởng thức điểm đặc trưng của thức ăn ở đây.

An Lương cũng húp thử một ngụm canh, quả nhiên là phong cách hầm giúp hương vị thanh nhã càng rõ ràng hơn trong miệng, không có một mùi tanh nào, toàn bộ đều là hương thơm thuần túy, hương vị của món Lươn Tuyết Tiên Cư Hầm được phát huy đến cực hạn.

Giá trị hoàn toàn xứng đáng với 1580 tệ!

Nếu tính theo cột điểm mười, An Lương sẽ cho chín điểm, một điểm trừ là do An Lương đến từ Thịnh Khánh, cậu thích phong cách cay hơn, chứ không phải là do món Lươn Tuyết Tiên Cư Hầm này có vấn đề.

Món thứ hai là món Hoàng Ngư Nướng Trên Phiến Đá, Hoàng Ngư còn có danh xưng là vua của loài cá, An Lương phải thừa nhận điểm này khi thử xong món ăn!

Món Hoàng Ngư Nướng Trên Phiến Đá này ngoài giòn trong mềm, chất lượng của thịt rất tinh tế, mùi vị tươi ngon, hoàn toàn không tìm thấy bất kỳ khuyết điểm nào!

Cho dù An Lương là người Thịnh Khánh, cậu cũng không thể không thích món này.

Từng món ăn một được bưng lên, hương vị mỗi món ăn đều rất tuyệt, theo cột điểm mười của An Lương, hoàn toàn không có món nào thấp hơn tám điểm.

Khi gần ăn xong, An Lương dò hỏi: “Mọi người cảm thấy hương vị món ăn của Vinh Phúc Yến thế nào, nếu điểm cao nhất là mười điểm, mọi người có thể cho bao nhiêu?”

Trợ lý La Tố Phân là người trả lời đầu tiên: “Mười điểm! Tôi cảm thấy quá ngon! Đây là lần đầu tiên tôi được ăn món ăn ngon như vậy!”

Triệu Nguyệt nhìn Lương Tuyết một cái, mới đáp lại: “Tôi cảm thấy có thể cho 9.5, thịt cua hơi kém một chút, trừ 0.5 điểm.”

Lương Tuyết hỏi ngược lại: “Anh An cảm thấy có thể cho bao nhiêu điểm?”

“Đầu tiên tôi có thể cho món Hoàng Ngư 9.8 điểm, trên cơ bản món này đạt trình độ cao, nhưng theo tổng thể mà nói, tôi thích phong cách ăn uống của Thịnh Khánh hơn, nên chỉ cho 8.5 điểm mà thôi!” An Lương đánh giá đúng trọng tâm.

“Anh An thật nghiêm khắc!” Lương Tuyết lên tiếng, sau đó mới nói đánh giá của mình: “Nếu tôi đánh giá, tôi cảm thấy có thể cho 9 điểm, như Nguyệt Nguyệt đã nói, thịt cua có chút vấn đề, tôi cảm thấy Hoàng Ngư cũng có vài vấn đề nho nhỏ nên lại trừ 0.5.”

Vậy tổng điểm của ba người là 2.85 điểm, tiền thưởng thêm có khả năng gấp 2.85 lần?

An Lương bắt đầu tính tiền trên máy tính bảng, tổng giá của bữa cơm này là 22.384 tệ, cộng thêm phí phục vụ 15% là 3357 tệ, tổng cộng là 25.741 tệ.

Tổng giá này cũng khiến An Lương khá hài lòng!

“Anh An, chúng ta lại đi Iris uống vài chén không?” Lương Tuyết nhìn An Lương tính tiền, cô chủ động mời.

An Lương từ chối không chút do dự: “Miễn đi miễn đi, lát nữa tôi bận, ngày mai phải trở về Thịnh Khánh, cô chuyên tâm quay Ước Định Của Chúng Ta đi, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho tôi, hay wechat cũng được.”

Lương Tuyết nhìn thấy An Lương kiên quyết từ chối, trong mắt cô thoáng qua một nụ cười, cũng không cưỡng cầu, Lương Tuyết và Triệu Nguyệt lên xe của trợ lý La Tố Phân rồi rời đi.

An Lương thì ngồi Rolls-Royce Phantom trở về khách sạn.

Trên xe, hệ thống Nhân Sinh Người Thắng phát thông báo, bắt đầu sử dụng 'Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức Đồ Ngon'.

‘Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức Đồ Ngon bắt đầu có hiệu lực, đang tính toán...’

‘Chúc mừng ký chủ rút trúng hoàn tiền gấp 80 lần khi thưởng thức đồ ăn!’

‘Hệ thống đang đánh giá độ hài lòng của Lương Tuyết, Triệu Nguyệt cùng La Tố Phân...’

‘Chúc mừng ký chủ, thông qua đánh giá từ hệ thống, độ hài lòng của 3 người là 2.85!’

Hệ số này đồng nhất với tính toán ban đầu của An Lương, có nghĩa là trước đó bọn họ đều nói thật.

Vậy ban thưởng từ 'Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức Đồ Ngon' là 25.741 tệ, nhân lên 80 lần, lại nhân thêm cho 2.85, tổng cộng là 5.868.948 tệ!

An Lương vừa đầu tư 5 triệu tệ cho bộ phim truyền hình của Lương Tuyết, ăn xong bữa cơm này là có thể kiếm lại đủ vốn đầu tư, hơn nữa còn kiếm lời thêm 80.000 tệ.

Chuyện tốt như vậy, An Lương chỉ muốn tới nhiều thêm nữa!

Chương 43. Xem Phim Cùng Nữ Thần?

Hôm sau.

An Lương không ở lại Thượng Hải mà quay về luôn Thịnh Khánh.

Gần trưa, An Lương thay quần áo bình thường đi về nhà, An Thịnh Vũ và Tôn Hà không có ở nhà, hai người đều có công việc.

An Lương mở tủ lạnh ra xem nhưng không có đồ ăn, cơm trưa không có, cậu lập tức mở wechat liên lạc với Lý Tịch Nhan.

‘Nữ thần, buổi trưa có hẹn không, đi ăn chung chứ?’ An Lương gửi tin nhắn.

Lý Tịch Nhan trả lời: ‘Đúng lúc trong nhà cũng không có gì, cậu chọn chỗ nha?’

‘Thật trùng hợp!’ An Lương trả lời, tiếp đó lại bổ sung: ‘Lẩu? Đồ ăn Nhật? Cơm trưa? Hay cậu muốn ăn gì?’

‘Tối qua nhà mình vừa ăn lẩu.’ Lý Tịch Nhan trả lời.

‘Vậy ăn đồ Nhật đi, nữ thần gửi vị trí, mình lập tức đến đón cậu.’ An Lương gửi tin nhắn.

Lý Tịch Nhan gửi vị trí của mình qua.

Thực ra An Lương biết Lý Tịch Nhan ở đâu, hay nói đúng hơn là toàn bộ bọn con trai của 12/6 đều biết?

Nhà Lý Tịch Nhan cách nhà An Lương không xa, chỉ hơn ba cây số một chút, An Lương cũng không thay đồ hàng hiệu, còn khoác một chiếc áo Uniqlo lên.

Trước mắt quan hệ giữa An Lương và Lý Tịch Nhan chỉ là quan hệ bạn cùng lớp, Lý Tịch Nhan lại biết cậu sở hữu Porsche 911 TurboS, hơn nữa cậu từng đăng một chiếc đồng hồ Patek Philippe 5160/500G-001 lên dòng thời gian wechat, hiển nhiên cậu không cần mặc đồ hàng hiệu.

Mười lăm phút sau, An Lương đã lái Porsche 911 TurboS đến cư xá của Lý Tịch Nhan, bằng Porsche 911 TurboS, An Lương thuận lợi tiến vào cư xá mà không cần đăng ký.

Không thể không nói, thế giới này chính là bất công như vậy!

Thời điểm An Lương đến, vừa đúng lúc Lý Tịch Nhan xuống lầu, tiếp đó nhìn thấy Porsche 911 TurboS đã đậu ở lầu dưới, cô ngồi vào ghế lái phụ hỏi: “Sao cậu vào được?”

An Lương cười đáp lại: “Bảo vệ không hỏi nên mình vào thẳng luôn. Đúng rồi nữ thần, mình đã đặt trước Thiên Không Chi Dực, cậu cảm thấy thế nào?”

Thiên Không Chi Dực là nhà hàng Nhật tốt nhất Thịnh Khánh, nằm ở lầu 58 của cao ốc Hàng Hải ở trung tâm Tượng Đài Tự Do, ăn ở Thiên Không Chi Dực không chỉ có thể hưởng thụ hải sản đến từ khắp nơi, mà còn quan sát được toàn bộ khu trung tâm thương mại Tượng Đài Tự Do của Thịnh Khánh đầy phồn hoa này.

“Quả nhiên là đại gia!” Lý Tịch Nhan trêu chọc.

Giá cả của Thiên Không Chi Dực là 498 tệ một người, đối với thành phần tri thức bình thường mà nói, quả thực không tính là rẻ.

Hơn nửa tiếng sau, hai người đã đến hầm đỗ xe của cao ốc Hàng Hải, sau đó ngồi thang máy lên tầng 50, rồi đổi thang máy khác mới có thể lên tầng 58.

Vị trí là gần cửa sổ trong nhà hàng Thiên Không Chi Dực, lúc Lý Tịch Nhan đang chọn món, An Lương sử dụng hệ thống 'Máy Quét Hảo Cảm Giai Nhân' kiểm tra thông tin của Lý Tịch Nhan.

Độ thiện cảm bây giờ của Lý Tịch Nhan là 70, mới vừa tiến vào cánh cửa bạn bè thân thiết.

Nếu không phải độ thiện cảm đạt đến 70 điểm, e rằng An Lương muốn hẹn Lý Tịch Nhan ra ngoài ăn cơm cũng phải xem vận may?

Lý Tịch Nhan chọn xong, cô nhìn An Lương hỏi: “Đúng rồi, sao cậu với lớp trưởng lại ‘đâm chọt’ nhau trên dòng thời gian nữa vậy?”

An Lương tiện tay chọn tôm càng xanh bông cải và tôm hùm Alaska Tai-O, rồi mới trả lời: “Chủ yếu là do Hà Tư Minh thích ra vẻ!”

“Khoe đồng hồ trên dòng thời gian, nhưng lại chặn mình, cậu tin nổi không?” An Lương trêu chọc: “Nếu cậu ta khoe công khai, không chừng mình còn bấm thích, dù sao mình cũng cảm thấy thiết kế dòng Grand Complications của Longines rất được.”

Lý Tịch Nhan cũng cười: “Cậu ta chặn cậu?”

“Không phải chặn mình xem dòng thời gian, mà là đặc biệt chặn riêng mình ở bài viết cậu ta khoe mẽ, thế nên mình mới chọt lại.” An Lương giải thích nguyên nhân.

“Thì ra là như vậy!” Lý Tịch Nhan đã hiểu được nguyên nhân tại sao An Lương lại muốn làm thế.

Sau khi hai người ăn xong, An Lương chủ động mời: “Nữ thần có muốn đi xem phim gì không?”

Lý Tịch Nhan nở nụ cười nhìn An Lương, cuối cùng vẫn gật đầu nói: “Được chứ. Đúng rồi, rốt cuộc cậu chọn trường đại học nào?”

“Học viện Kinh tế Thiên Phủ, một học viện cũng không tính là cùi, có thể nói mình khá thích thành phố Thiên Phủ.” An Lương nói rõ.

“Đúng rồi nữ thần, cậu vẫn chọn đại học Phúc Đán?” An Lương hỏi lại.

Lý Tịch Nhan gật đầu khẳng định: “Ừm, mình đã có mục tiêu từ lâu.”

Trong rạp chiếu phim, An Lương đang định mua một hộp bắp rang, kết quả lại bị Lý Tịch Nhan lôi đi xem phim tình cảm, nhìn thấy Lý Tịch Nhan bị cảm động đến nước mắt rưng rưng, An Lương tỏ vẻ ‘thật sự cảm động như vậy sao’?

Có lẽ An Lương là dạng tuổi trẻ tài cao không tự ti, cậu hoàn toàn không hiểu tình tiết tồi tàn trong phim kiểu này, ví dụ như cặp nam nữ chính vì nhà cửa mà phải do dự, cứ mua một căn là được rồi mà?

Tuy nhiên bộ phim này cũng có chỗ tốt của nó, đó chính là An Lương phát hiện ra độ thiện cảm của Lý Tịch Nhan đã tăng thêm một điểm, từ 70 lên 71, mặc dù chỉ tăng 1 điểm, nhưng vẫn là điềm tốt.

An Lương cũng không thử lén cầm tay khi xem phim, cậu có hệ thống 'Máy Quét Hảo Cảm Giai Nhân', cậu hiểu rất rõ độ thiện cảm chỉ có 70 điểm, nếu nắm tay chỉ sợ lành ít dữ nhiều?

Đối với Lý Tịch Nhan, An Lương đã chuẩn bị mưu tính từ từ!

Có cái gọi là dục tốc bất đạt, lỡ như nhất thời vội vàng, kết quả thê thảm thì sao?

Bây giờ An Lương có tiền lại rảnh rỗi, sự kiên nhẫn của cậu cũng tốt.

Chương 44. Tặng Miễn Phí: Thành Thạo Tiếng Thái?

Nửa tháng nhanh chóng trôi qua, mỗi ngày An Lương đều nói chuyện phiếm cùng Lý Tịch Nhan trên wechat, cách ba đến năm ngày là lại đi hẹn hò một lần, thường xuyên trau chuốt độ thiện cảm, tất nhiên độ thiện cảm của Lý Tịch Nhan cũng tăng lên.

Vốn dĩ độ thiện cảm chỉ 71 điểm, bây giờ đã đạt đến 80 điểm, giai đoạn này có thể gọi là ‘Trên tình bạn dưới tình yêu’.

Trạng thái giữa An Lương và Lý Tịch Nhan chính là tình yêu chưa đong đầy.

‘Tịch Nhan, mình chuẩn bị đi Thái Lan một chuyến, cậu muốn đi cùng không?’ An Lương gửi tin nhắn trên wechat.

Trong thời gian nửa tháng này, An Lương đã xử lý xong chuyện hộ chiếu, cũng xử lý xong các vấn đề trước đó.

‘Cậu đi Thái Lan làm gì?’ Lý Tịch Nhan hỏi thăm.

‘Chủ yếu là đi xử lý công việc. Nếu cậu muốn đi, chúng ta có thể ở lại Thái Lan du lịch.’ An Lương giải thích.

‘Chuyện công việc?’ Lý Tịch Nhan dò hỏi.

‘Tôi hợp tác đầu tư tiền ảo với một người bạn trên internet, đối phương là người Thái Lan, lần này mình đi qua là để xử lý công việc.’ An Lương giải thích đơn giản.

‘À, nếu là chuyện công việc thì mình không đi được, cậu nhớ chú ý an toàn.’ Lý Tịch Nhan đáp lại.

An Lương cũng không cưỡng cầu, nếu Lý Tịch Nhan đồng ý đi Thái Lan, An Lương sẽ bắt lấy cơ hội ra ngoài du lịch một mình này, từ đó tóm gọn triệt để Lý Tịch Nhan.

Bây giờ Lý Tịch Nhan từ chối, An Lương cũng không vội vàng, thời gian cũng còn rất nhiều.

Vào buổi tối, An Lương nói với bố mẹ chuyện mình muốn đi Thái Lan du lịch, mặc dù An Thịnh Vũ phản đối đủ kiểu, thế nhưng Tôn Hà lại cực kỳ ủng hộ cậu nên đi ra ngoài tìm hiểu một chút.

Thế là An Lương và Tôn Hà 2-1 chiến thắng An Thịnh Vũ.

An Thịnh Vũ đành cho An Lương 10.000 tệ để đi du lịch, An Lương vẫn nhận, sau chuyến hành trình đi Thái Lan này, tiền của cậu có thể xuất hiện quang minh chính đại.

Hôm sau.

An Lương ngồi khoang hạng nhất trên máy bay, bay thẳng đến thủ đô của Thái Lan, chuyến bay lần này lại An Lương vô cùng thất vọng, ai nói tiếp viên hàng không trên chuyến bay quốc tế rất xinh đẹp?

Lừa đảo!

An Lương hoàn toàn tan nát ảo tưởng về mấy chị tiếp viên hàng không, sau này nếu ai nói với cậu tiếp viên hàng không rất đẹp, cậu chỉ có thể cười ha ha.

Dù sao An Lương cũng không thể nói vận may của mình quá kém?

Nếu không sao lần nào cậu đi máy bay, đều không gặp tiếp viên hàng không nào đẹp?

An Lương tuyệt đối sẽ không thừa nhận vận may của mình có vấn đề, nhất định là do thế giới sai, nhất định là do công ty hàng không sai, toàn bộ thế giới và công ty hàng không đều đang chống đối cậu!

Băng Cốc, thủ đô của Thái Lan.

An Lương vừa bật điện thoại lên, hệ thống Nhân Sinh Người Thắng phát một thông báo nhắc nhở.

‘Tinh!’

‘Chúc mừng ký chủ bước vào nơi đất khách quê người, vì để bảo đảm trải nghiệm của ký chủ du lịch ở Thái Lan, hệ thống đã thêm kỹ năng Thành Thạo Tiếng Thái cho ký chủ.’

‘Xin ký chủ chú ý, đã gửi thông tin liên quan của Công ty Đầu tư Nhân An cho ký chủ.’

‘Nhắc nhở đặt biệt, Công ty Đầu tư Nhân An đã phái người đến đón ký chủ.’

Trong đầu An Lương xuất hiện một loạt thông báo của hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, cậu lại cảm thán, không hổ là hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, trực tiếp thưởng kỹ năng thành thạo tiếng Thái, từ đó tránh được rào cản ngôn ngữ.

Mặc dù Thái Lan cũng có sử dụng tiếng Trung và tiếng Anh, thế nhưng thành thạo tiếng Thái chắc chắn vẫn tốt hơn.

An Lương đang kiểm tra thông tin liên quan của Công ty Đầu tư Nhân An, Công ty Đầu tư Nhân An là một công ty đầu tư tiền ảo ở Thái Lan, cổ đông lớn của công ty là Tống Nhân, một đại gia có sức ảnh hưởng rất lớn ở Thái Lan.

Theo những gì hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đã sắp xếp, cậu và Tống Nhân là bạn sinh tử, 100% không cần lo lắng về sự an toàn.

Thời điểm An Lương rời khỏi sân bay quốc tế, quả nhiên nhìn thấy nhân viên của Công ty Đầu tư Nhân An đến đó, hai người bản xứ Thái Lan đang giơ cao hai tấm bảng viết tên của An Lương bằng tiếng Hạ Quốc và tiếng Anh.

Thời điểm An Lương đi tới, đối phương đã phát hiện An Lương trước, hệ thống Nhân Sinh Người Thắng cũng đã sắp xếp ổn thoả, tất cả nhân viên của Công ty Đầu tư Nhân An đều biết An Lương.

“Xin chào cậu An, hoan nghênh cậu đến Thái Lan.” Một người đàn ông trung niên dùng tiếng Hạ Quốc đủ xài nói chuyện với An Lương: “Tôi tên là Machai, là người phụ trách tất cả lịch trình của cậu trong lần này, nếu cậu có bất kỳ vấn đề gì có thể liên hệ với tôi.”

An Lương khẽ gật đầu, cậu chủ động sử dụng tiếng Thái đáp lại: “Anh Tống Nhân đã sắp xếp gì chưa?”

Machai nhìn An Lương, ông ta có chút kinh ngạc, ông ta không nghĩ An Lương có thể nói tiếng Thái, hơn nữa còn thuần thục như vậy.

“Ông chủ bảo chúng tôi đón cậu về công ty.” Machai đáp lại.

“Được, vậy chúng ta đi đến công ty.” An Lương đáp lại.

“Mời đi bên này.” Machai làm động tác mời.

Trên cao tốc bên ngoài sân bay, một chiếc Bentley màu đen đang đứng đợi, còn có hai chiếc Mercedes màu đen một trước một sau bảo hộ, Machai mở cửa xe cho An Lương, cậu cũng tự giác ngồi trên ghế lái phụ bên cạnh tài xế.

Chiếc xe Bently màu đen chậm rãi khởi động, khoảng nửa tiếng sau đã đến khu trung tâm của Băng Cốc, dừng trong bãi đậu xe của một toà nhà cao chọc trời, dưới sự chỉ dẫn của Machai, An Lương đã đến tầng 68.

Vừa rời khỏi thang máy, một chàng trai trẻ đến tiếp đón, cậu ta giang hai cánh tay ôm An Lương một cái, nhiệt tình nói: “Em trai, cuối cùng em cũng đến, anh đã thử nghiệm cách tính mới của em, lợi nhuận tháng này tăng thẳng lên 37%!”

An Lương cười đáp lại: “Vậy là tốt rồi!”

“Đúng rồi em trai, em xem danh sách chuyển quyền cổ phần này một chút, sau đó ký tên vào là em trở cổ đông đứng thứ hai của Công ty Đầu tư Nhân An chúng ta.” Trong văn phòng của Tống Nhân, anh ta đưa danh sách chuyển nhượng cho An Lương.

An Lương nhìn sơ qua một lần trực tiếp ký tên, dù sao chuyện này cũng đã được hệ thống Nhân Sinh Người Thắng xác minh, còn có thể xảy ra vấn đề gì?

Chương 45. Gặp Gỡ Một Cô Gái!

An Lương ký danh sách chuyển nhượng xong, Tống Nhân cười ha hả.

“Em trai, sau này chúng ta sẽ là người một nhà, anh có chút khả năng ở Thái Lan này, em cứ yên tâm tự do thong thả ở đây.” Tống Nhân tự tin nói.

“Đúng rồi em trai, anh đã sắp xếp một bữa tiệc chào đón em, còn đặc biệt chuẩn bị cho em vài thứ đặc sắc của Thái Lan.” Tống Nhân cười đểu nói.

Không đầy một khắc An Lương hiểu ngay ẩn ý của câu này, cậu vội vàng nói: “Đừng đừng đừng, anh trai, em vẫn còn nhỏ!”

“Vậy không phải là vừa đúng lúc sao?” Tống Nhân lại cười ha hả: “Anh sắp xếp cho em, giúp em tối nay trở thành đàn ông!”

An Lương tiếp tục từ chối: “Không được, anh trai, em chuẩn bị đi dạo xung quanh Băng Cốc vài vòng, tìm hiểu văn hoá của Thái Lan một chút, sẵn đi dạo qua chợ hải sản xem có cái gì.”

Tống Nhân cũng không cưỡng cầu: “Cũng được, chợ đêm ở Thái Lan không tệ, có rất nhiều du khách từ Đại Hạ Quốc đến chơi, không chừng em còn có thể gặp gỡ gái đẹp gì đấy!”

Nói đến đây, Tống Nhân bổ sung: “Machai, ông mang theo vài người anh em bảo vệ em của tôi, chú ý đám lưu manh, trộm vặt hay móc túi gì đó một chút.”

Mặc dù Thái Lan có rất nhiều khách du lịch, thế nhưng sự phát triển chung của đất nước tương đối lạc hậu, từ đó sinh ra một số trộm vặt, móc túi, đôi khi còn vừa lái xe vừa ăn cướp.

Machai gật đầu: “Vâng, ông chủ!”

An Lương cũng không cự tuyệt ý tốt của Tống Nhân, quả thật nếu có người địa phương đi theo có thể tránh được phiền toái.

An Lương đi ngắm cảnh, du ngoạn như những du khách bình thường trên đường phố ở Băng Cốc, thực tế thì cậu chính là một du khách bình thường, thuận tiện tới ký tên giấy tờ mà thôi.

Màn đêm buông xuống.

An Lương đi đến nơi bán hải sản ở chợ đêm của Băng Cốc, cậu xem nhiều loại hải sản, hải sản ở đây quả thật rất rẻ, giá cả chỉ bằng 1⁄3 đến 1⁄2 ở thành phố Thịnh Khánh.

Ví dụ như giá của tôm hùm Boston ở Thịnh Khánh là 100 tệ/cân, thế nhưng ở đây chỉ cần 40-50 tệ mà thôi.

Thậm chí An Lương còn phát hiện ra cua dừa trong tin đồn!

Cua dừa là loài cua ăn dừa để lớn lên, nó là họ hàng gần của ốc mượn hồn, nó sở hữu một đôi càng khoẻ đến mức có thể kẹp nát vỏ dừa, nếu ngón tay ngón chân ai bị cua dừa kẹp lấy, vậy chỉ có thể tự cầu phúc cho mình.

Tin đồn nói rằng, vì cua dừa ăn dừa để sống, thịt của nó có mùi hương của dừa, nên giá bị đôn lên rất cao.

Ở thành phố Thịnh Khánh, giá của cua dừa có thể lên đến 700 tệ/cân, cho dù ở thành phố Duyên Hải cũng cần 600 tệ/cân, thế nhưng ở đây chỉ cần 300 tệ/cân.

Lúc An Lương đang quan sát quầy hàng bán cua dừa, một giọng nữ truyền đến: “Nếu cậu muốn nếm thử hương vị của cua dừa, tôi khuyên cậu nên cân nhắc cẩn thận!”

An Lương nhìn về phía giọng nói phát ra, hơn nữa còn sử dụng hệ thống 'Máy Quét Thông Tin Giai Nhân' cùng hệ thống 'Máy Quét Hảo Cảm Giai Nhân' cùng một lúc.

......

Liễu Tâm Di:

Tuổi: 23

Chiều cao: 163

Cân nặng: 44kg

Nhan sắc: 92

Dáng người: 86

Đặc thù: 95

Thiện cảm: 59

......

Nhan sắc của Liễu Tâm Di không tệ, đạt đến trình độ ‘ngàn dặm có một’.

“Xin chào, tôi là An Lương, đến từ Thịnh Khánh, còn chị?” An Lương chủ động bắt chuyện.

Liễu Tâm Di đáp lại: “Liễu Tâm Di đến từ Đế Đô. Tôi vừa mới ăn cua dừa, thật khiến tôi thất vọng, nên không hi vọng đồng bào bị mắc lừa.”

“Rất khó ăn à?” An Lương hỏi lại.

Liễu Tâm Di xỉa xói: “Quả thật rất khó ăn, có một mùi nhựa khó nói, mùi vị cũng không tốt, gạch cua càng không thể giải thích hết trong một lời, tóm lại ném thẳng 1600 tệ xuống biển!”

“Vậy là cua dừa thất bại rồi?” An Lương nín cười.

Liễu Tâm Di gật đầu: “Chắc chắn thất bại! Đâu ra vị dừa, muốn có vị dừa thì tự ăn kẹo dừa, cua dừa cái gì, tất cả đều là lừa gạt!”

An Lương dò hỏi: “Chị có món gì đề cử không?”

“Tôm tít ổn đấy!” Liễu Tâm Di đề cử: “Đặc biệt là là tôm tít 6 lạng trở trên, thịt chất lượng, vị tươi ngon, quan trọng là nhiều thịt, gạch tôm cũng rất ngon, giá chỉ bằng 2⁄3 cua dừa.”

An Lương chủ động mời: “Vậy tôi có thể mời chị đi ăn thử tôm tít không?”

Liễu Tâm Di cũng không từ chối: “Để tôi dẫn đường, tôi biết một nhà hải sản làm tôm tít rất ngon.”

“Ha ha ha, may mắn là ở Thái Lan này gặp được người nói tiếng Hạ Quốc, bằng không tôi tưởng gặp phải lừa đảo rồi.” An Lương trêu chọc.

Liễu Tâm Di liếc An Lương một cái.

Một lát sau, An Lương đi theo Liễu Tâm Di đến một nhà hàng hải sản, cô chỉ vào bể kính nói: “Cậu nhìn xem, những con tôm tít này trông rất ngon đúng không?”

Tôm tít là một loài tôm khá lớn, tôm tít của nhà hàng này lại chỉ dài bằng một cánh tay nhỏ, thế nhưng mỗi con đều rất tươi sống.

An Lương nhìn thực đơn, tôm tít lớn như vậy lại chỉ cần 200 tệ/cân, hơn nữa đã bao gồm phí nấu nướng, cậu rất thích thích ăn tôm, hiển nhiên sẽ không bỏ qua món tôm tít.

“Này chị, về món tôm tít, chị có đề cử vị nào không?” An Lương hỏi Liễu Tâm Di.

Liễu Tâm Di đáp lại nói: “Vị tiêu cũng không tệ, hấp nguyên vị cũng ngon, vị tom yum của Thái Lan thì bỏ đi, hoặc cậu cũng có thể chọn kiểu cay.”

An Lương cười đáp lại: “Trẻ con mới cần lựa chọn!”

“Ông chủ, ngoại trừ vị tom yum ra, những loại khác đều làm hai phần.” An Lương chào hỏi cùng ông chủ cửa hàng bằng tiếng Thái rất thành thục.

Liễu Tâm Di kinh ngạc nhìn An Lương, cô không nghĩ An Lương lại biết nói tiếng Thái!

Chương 46. Gái Đẹp Gặp Phiền Phức?

An Lương trò chuyện với ông chủ nhà hàng xong, Liễu Tâm Di hỏi thăm: “Cậu biết tiếng Thái!”

“Có gì kỳ lạ sao?” An Lương hỏi lại.

“Có chút kỳ lạ!” Liễu Tâm Di gật đầu.

Phạm vi sử dụng tiếng Thái rất nhỏ, lại thêm việc Thái Lan cũng khá lạc hậu, tiếng Thái thì khó học cho nên rất ít người biết tiếng Thái.

Liễu Tâm Di thấy An Lương chắc chắn không quá 20 tuổi, hiển nhiên cô sẽ cảm thấy kỳ lạ.

“Có lẽ là do thiên phú học tiếng nước ngoài của tôi không tệ.” An Lương mỉm cười đáp lại.

Một lát sau, hai phần tôm tít hấp được đưa lên, hơn nữa còn tặng kèm cây kéo để tách vỏ và một đôi bao tay cao su dùng một lần.

An Lương ga lăng xử lý tôm cho Liễu Tâm Di, bao gồm việc lột vỏ tôm, hành động này đã giành được thiện cảm của Liễu Tâm Di, tăng độ thiện cảm từ mối quan hệ người qua đường 59 điểm lên 60 điểm, cuối cùng đạt đến mức độ bạn bè bình thường.

An Lương làm cho cô xong lại làm cho mình, cậu cắn một miếng thật to ở phần đuôi, cảm giác tươi ngon lại chắc thịt, lại thêm gạch tôm tràn trề khiến cậu có cảm giác thỏa mãn.

“Đúng là không tệ!” An Lương tán dương.

Tôm sốt tiêu cùng tôm cay đều rất ngon, An Lương ăn cả hai phần tôm cay do Liễu Tâm Di không biết ăn cay, con gái Đế Đô không biết ăn cay cũng bình thường.

‘Tinh!’

‘Chúc mừng ký chủ tận hưởng thời gian vui vẻ, nhận được phần thưởng hoàn tiền ngay lập tức từ 1-100 lần cho bữa ăn này!’

‘Đang rút thưởng...’

‘Chúc mừng ký chủ được được hoàn tiền gấp 92 lần!’

An Lương nhìn qua hóa đơn, tổng giá trị của sáu phần tôm tít là 948 tệ, cho dù được hoàn gấp 92 lần thì cũng chỉ được 87.216 tệ, số tiền không thể khiến An Lương hứng thú.

Dù gì ăn ở Phúc Vinh Yến một lần được hoàn 5 triệu tệ, bây giờ chỉ được hoàn hơn 80.000 tệ, sao An Lương có thể kích động được?

Hiển nhiên rồi, càng nhiều phần thưởng như thế này càng tốt!

Cứ tích tiểu thành đại, góp ít thành nhiều!

Tính tiền xong An Lương nhìn Liễu Tâm Di: “Chị định đi Thái Lan du lịch mấy ngày?”

Liễu Tâm Di cũng không giấu diếm: “Tôi đã đến được 3 ngày, nếu không có gì ngoài ý muốn, hôm sau về nước. Còn cậu?”

“Tôi không có kế hoạch cố định.” An Lương đáp lại: “Hay là chúng ta thêm bạn wechat đi, nếu sau này chị có thời gian, chúng ta lại đi chơi với nhau.”

Liễu Tâm Di không từ chối: “Cậu quét mã nha.”

Nói xong, Liễu Tâm Di đưa mã wechat của mình ra.

An Lương thêm wechat của Liễu Tâm Di xong, cậu lập tức trêu chọc: “Chị đang làm trò ngược đời à, ảnh đại diện trên wechat là cố tình làm xấu bản thân sao?”

Ảnh đại diện trên wechat của Liễu Tâm Di có độc, chắc chắn là cố tình làm xấu bản thân.

“Rõ ràng là một cô gái xinh đẹp, sao lại để ảnh đại diện kiểu này?” An Lương trêu chọc.

Liễu Tâm Di là một cô gái có nhan sắc cao đến 92, thế nhưng ảnh đại diện trên wechat của cô tối đa cũng chỉ được 60 điểm, thuộc tiêu chuẩn đại trà.

Liễu Tâm Di liếc An Lương một cái, cô chuyển 400 tệ qua cho An Lương bằng wechat, vẫy tay nói: “Tôi đi trước, gặp lại sau nha anh bạn nhỏ.”

An Lương cứng đờ, anh bạn nhỏ?

Nôn mất thôi!

Xưng hô kiểu gì đây?

An Lương hừ nhẹ nói: “Tôi không phải anh bạn nhỏ!”

“Vâng vâng vâng, cậu không phải anh bạn nhỏ, làm gì có anh bạn nhỏ nào đeo Patek Philippe hơn 1 triệu tệ?” Liễu Tâm Di cười to phá vỡ sự nho nhã của mình, cô cũng không nói thêm gì, nhanh chóng rời đi.

Nhìn bóng lưng Liễu Tâm Di, An Lương mở wechat, đương nhiên cậu không nhận 400 tệ của Liễu Tâm Di mà lập tức trả về, hơn nữa còn gửi tin nhắn.

‘Người đẹp à à à, ngày mai đi chơi không?’

Liễu Tâm Di trả lời ngay: ‘Không được, anh bạn nhỏ, ngày mai tôi bận, có duyên gặp lại.’

Nhìn thấy Liễu Tâm Di từ chối, khóe miệng An Lương lộ ra một nụ cười, đối phương nhận ra Patek Philippe trên cổ tay cậu vậy mà vẫn kiên định từ chối à?

Cô gái có sự kiên định như vậy thật khiến người khác yêu thích!

Tối hôm sau, An Lương dạo bước trên đường Băng Cốc, vì thông thạo tiếng Thái, cậu vừa đi vừa tán dóc xung quanh, gần như hoàn toàn trở thành một phần của Băng Cốc.

Nhìn đám người tầm thường kia, An Lương thở dài, nếu cậu không có hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, chắc cậu cũng là một thành viên trong đó?

Thời điểm An Lương đang cảm thán cuộc sống, một bóng người quen thuộc đi đến bên cạnh cậu.

Giọng nói của Liễu Tâm Di truyền đến: “Anh bạn nhỏ, thật trùng hợp!”

An Lương quay đầu, kinh ngạc nhìn Liễu Tâm Di, lại ngẫu nhiên gặp đối phương lần nữa, đây là trùng hợp thật sao?

“Này chị, tình huống bây giờ là sao?” An Lương hỏi thăm.

‘Tinh!’

‘Nhiệm vụ ngẫu nhiên: Trợ giúp Liễu Tâm Di thoát khỏi phiền phức.’

‘Ban thưởng: Kết hợp Máy Quét Thông Tin Giai Nhân Máy Quét Hảo Cảm Giai Nhân thành một, trở thành Máy Quét Thông Tin Nhân Vật .’

‘Trừng phạt khi thất bại: Không’

Nhiệm vụ Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng khi đưa ra vẫn tràn đầy hương vị ‘kẻ chiến thắng cuộc sống’ như từ trước đến nay, chỉ có ban thưởng khi hoàn thành nhiệm vụ, không có trừng phạt khi thất bại.

‘Vậy là cô gái này đang gặp phiền phức?’ An Lương suy đoán trong lòng.

Chương 47. Làm Ơn Biết Tính Toán Chút!

Thời điểm An Lương nghi ngờ Liễu Tâm Di đang gặp phiền phức, Liễu Tâm Di chủ động giải thích.

“Vừa rồi tôi không cẩn thận phá hỏng vài chuyện, phía sau có hai người đang bám theo, nếu chúng ta đi với nhau, đối phương chắc sẽ kiêng dè nhỉ?” Liễu Tâm Di nói.

An Lương hỏi lại: “Tại sao tôi phải làm như vậy?”

“Anh bạn nhỏ, cậu không đáng yêu chút nào!” Liễu Tâm Di liếc An Lương một cái.

Liễu Tâm Di nói tiếp: “Trong nội tâm cậu thật sự chỉ là một mảnh hoang mạc không một bóng cây, hay là đang giả ngu vậy?”

An Lương chưa kịp trả lời, Liễu Tâm Di đã nói tiếp: “Anh bạn nhỏ, cậu nhìn logo GG trên người cậu đi, Patek Philippe trên cổ tay thì hơn 1 triệu tệ, xung quanh còn có mấy người tựa như dân bảo kê, sao cậu nghĩ đối phương sẽ không kiêng dè?”

“Ồ, chị quan sát kỹ thật đấy!” An Lương ra vẻ kinh ngạc đáp lại.

“Còn cần quan sát?” Liễu Tâm Di bất lực xỉa xói.

“Đúng rồi, rốt cuộc là chị đã làm hỏng chuyện gì?” An Lương hỏi thăm.

Liễu Tâm Di chần chừ một chút mới đáp lại: “Nếu tôi nói tôi cũng không rõ, cậu có tin không?”

“Sao lại không tin?” An Lương hỏi lại.

Liễu Tâm Di nói: “Đại khái là tôi thuê một chiếc xe, đang dừng trong bãi đậu xe, tôi không quen thuộc cảnh vật xung quanh, không tìm thấy thang máy, thế là phải dùng cầu thang bộ để ra hầm đỗ xe, sau đó bắt gặp hai người đàn ông đang bàn giao một chiếc hộp màu đen, tôi còn không thấy rõ là gì thì bọn chúng đã bắt đầu bám theo tôi.”

Liễu Tâm Di nói tiếp: “Nếu không phải tôi chạy nhanh, chỉ sợ sẽ trở thành một vị khách du lịch bị mất tích tiếp theo!”

An Lương dừng bước liếc nhìn phía sau, quả nhiên phát hiện có hai người đàn ông, nhưng bọn chúng đã bị Machai ngăn lại.

Thời điểm An Lương nhìn qua, Machai bước nhanh đến bên cạnh An Lương, ông ta nhìn Liễu Tâm Di một cái, sau đó sử dụng tiếng Thái nói: “Cậu An, chúng tôi đã cản hai tên ‘bạch tử’ đó rồi”.

Cái gọi là ‘bạch tử’ tức chỉ người kinh doanh bột mì (cần sa).

“Dẫn bọn họ đến đây.” An Lương sử dụng tiếng Thái ra lệnh, sau đó nhìn tiệm bán nước giải khát ở ven đường, An Lương dẫn Liễu Tâm Di đi vào.

Hai tên bạch tử cũng bị dẫn vào.

“Chị muốn uống gì?” An Lương hỏi Liễu Tâm Di.

Liễu Tâm Di chỉ hình quả xoài nói: “Một ly nước xoài.”

An Lương sử dụng tiếng Thái nói với chủ quán, sau đó ngồi ở một góc, cậu nhìn hai tên bạch tử, dò hỏi: “Sao hai người lại đuổi theo cô ta?”

Tên bạch tử bên trái trả lời: “Cô ấy dùng điện thoại quay cuộc giao dịch của chúng tôi, chúng tôi đuổi theo để bảo cô ấy xóa đoạn phim đi.”

“Ô?” An Lương chần chừ.

Kiểu này có vẻ hoàn toàn khác với những gì Liễu Tâm Di nói!

Liễu Tâm Di nói cô tình cờ nhìn thấy cuộc giao dịch của hai tên này, sau đó bị hai tên này đuổi theo.

Nhưng hai tên bạch tử này lại nói Liễu Tâm Di quay cuộc giao dịch của bọn chúng, chuyện quái gì đây?

An Lương lại sử dụng hệ thống 'Máy Quét Hảo Cảm Giai Nhân' kiểm tra độ thiện cảm của Liễu Tâm Di, trước mắt vẫn nằm ở mức 60 điểm, có nghĩa là bạn bè bình thường, cậu hỏi thẳng.

“Này, có phải chị đã quay quá trình giao dịch của bọn chúng không?” An Lương vừa hỏi vừa quan sát số liệu từ hệ thống 'Máy Quét Hảo Cảm Giai Nhân', nếu độ thiện cảm giảm xuống, vậy có nghĩa là Liễu Tâm Di đang nói láo, đồng nghĩa với việc cô đã quay quá trình giao dịch của hai tên bạch tử kia.

Nhưng độ thiện cảm vẫn không hạ xuống!

Liễu Tâm Di cũng phản bác: “Tôi không, sao tôi có thời gian quay phim chứ?”

“Nè, đây là điện thoại di động của tôi, cậu tự kiểm tra đi!” Liễu Tâm Di mở khóa điện thoại đưa cho An Lương.

An Lương kiểm tra thật kỹ, hơn nữa còn sử dụng hệ thống 'Máy Quét Hảo Cảm Giai Nhân' kiểm tra độ thiện cảm của Liễu Tâm Di lần nữa, độ thiện cảm của cô vẫn không dao động, xem ra độ tin cậy càng cao.

Kiểm tra xong, An Lương cũng không thấy đoạn phim giao dịch nào trong điện thoại Liễu Tâm Di, mặc dù cũng có thể khi Liễu Tâm Di quay phim xong sau đó tải lên mạng, rồi xóa đoạn phim gốc đi, thế nhưng khả năng này tương đối nhỏ.

“Tôi đã kiểm tra điện thoại di động của cô ấy, hoàn toàn không có bất kỳ đoạn phim giao dịch nào, hai người bị quay phim ở chỗ nào, tôi lập tức sắp xếp người đến kiểm tra camera giám sát.” An Lương sử dụng tiếng Thái nói.

“Dù camera giám sát không thể quay đến vị trí của hai người, nhưng vẫn có thể căn cứ vào thời gian chênh lệch để tính toán tình huống. tôi tin nhất định ở lối vào của bãi đỗ xe sẽ có camera, lúc nào cô ấy tiến vào bãi đỗ xe, lúc nào rời đi, chúng tôi đều có thể điều tra ra được rốt cuộc cô ấy có thời gian quay phim hay không, chúng tôi đều có thể suy đoán ra.” An Lương phân tích.

“Cho nên tốt nhất hai người nói cho tôi biết chân tướng, nếu như hai người lừa tôi, lại bị tôi điều tra ra chân tướng, tự gánh lấy hậu quả!” An Lương uy hiếp nói.

Tên bạch tử bên phải khẩn trương nói: “Tôi nói, tôi nói, là do tên này thấy cô ấy xinh đẹp, muốn bắt cô ấy lại.”

“Câm miệng!” Tên bạch tử bên trái hừ lạnh.

“Vậy là hai người đổ oan cho cô ấy!” An Lương cảm thán nói.

Xem ra một cô gái xinh đẹp độc thân đi Thái Lan du lịch, cũng khá là nguy hiểm.

“Machai, tình huống như vậy nên xử lý như thế nào?” An Lương dò hỏi.

Chương 48. Được Xưng Là Quốc Gia Nguy Hiểm Nhất!

Trong tiệm bán nước giải khát, An Lương hỏi ý kiến Machai.

Machai nhanh chóng trả lời bằng tiếng Thái: “Cậu An, tôi cho rằng nên xử lý nghiêm túc, hành vi của bọn chúng rất xấu xa, nếu không phải chúng ta gặp chuyện này, rất có khả năng cô bạn của cậu sẽ gặp nguy hiểm, thậm chí còn có khả năng mất tích và tử vong.”

Machai nói tiếp: “Thái Lan cũng không an toàn như trong tưởng tượng, quốc gia của chúng tôi bị gọi là quốc gia nguy hiểm nhất thế giới từ lâu, lấy thủ đô Băng Cốc làm ví dụ, độ nguy hiểm của nó thậm chí còn hơn Rio de Janeiro và thành phố Mexico khét tiếng.”

An Lương thật sự kinh ngạc!

Thủ đô Băng Cốc của Thái Lan lại nguy hiểm đến vậy?

Trên thực tế thì chính xác là như vậy!

Vương quốc Anh đã liệt Thái Lan vào danh sách những quốc gia nguy hiểm nhất toàn cầu, Thái Lan đã từng xảy ra rất nhiều vụ án giết người, cưỡng hiếp, thế nhưng lần nào cũng giải quyết rất qua loa.

Thậm chí Cận vệ 2 của chính phủ Thái Lan còn từng nói một câu vô nghĩa rất nổi tiếng: Những cô gái đẹp độc thân ở Thái Lan, nếu họ mặc bikini vậy không xứng đáng bị hiếp à?

An Lương nhìn chằm chằm hai tên bạch tử, cậu vốn tưởng rằng chỉ là một chuyện nhỏ, đôi bên hiểu lầm mà thôi, kết quả lại nghiêm trọng như vậy?

“Ông thấy nên xử lý như thế nào?” An Lương hỏi thăm.

Machai ra hiệu cho cấp dưới dẫn hai tên bạch tử này rời đi trước, đợi hai tên bạch tử bị dẫn đi, ông ta mới hạ giọng nói: “Tình hình giao thông của Thái Lan bọn tôi vô cùng tệ hại, tai nạn giao thông tầng tầng lớp lớp, các kiểu tai nạn xe xảy ra hằng ngày.”

An Lương hơi lo lắng, hỏi: “Không có phiền toái gì chứ?”

“Cậu yên tâm, tuyệt đối sẽ không phát sinh vấn đề gì, hai tên đó sẽ bị phát hiện sử dụng ‘bột mì’ quá lượng, sau đó xảy ra tai nạn giao thông, cảnh sát sẽ không điều tra sâu đâu.” Machai giải thích.

“Các ông xem rồi tự xử lý đi!” An Lương thuận miệng đáp lại: “Xử lý thỏa đáng, bên công ty sẽ sắp xếp tiền thưởng tương ứng.”

Machai có chút mừng rỡ: “Cảm ơn cậu! Tôi đi sắp xếp chuyện này trước, xin đợi một chút.”

Đợi Machai rời khỏi tiệm bán nước giải khát, An Lương mới chuyển thành tiếng Trung nói: “Chị gái à, vấn đề đã được giải quyết, hai tên đó chỉ hiểu lầm, chúng tôi đã giải thích rõ ràng, bọn chúng sẽ không đến quấy rầy chị nữa đâu.”

Nói đến đây, An Lương giải thích thêm: “Chị nhất định phải chú ý an toàn khi đi du lịch ở Thái Lan, quốc gia này cũng nguy hiểm lắm.”

Liễu Tâm Di gật đầu liên tục: “Ừm, cảm ơn anh bạn nhỏ.”

“......” An Lương im lặng nhìn Liễu Tâm Di, cậu giống anh bạn nhỏ ở chỗ nào?

“Đúng rồi anh bạn nhỏ, cậu có thể tiễn tôi về khách sạn không, tôi vẫn sợ, ngày mai tôi về nước rồi, cậu có về không?” Liễu Tâm Di hỏi thăm.

“Ngày mai khi nào máy bay cất cánh?” An Lương hỏi thăm.

“Chuyến bay lúc 6 giờ sáng mai.” Liễu Tâm Di trả lời, thuận tiện nói thông tin cụ thể cho An Lương.

An Lương lắc đầu đáp lại: “Tôi còn phải ở lại hai ngày, sau khi chị về nước, có dịp thì tôi sẽ đến Đế Đô kiếm chị.”

“Được, nếu cậu đến Đế Đô, nhất định phải nói cho tôi biết, tôi trả ơn đàng hoàng vì sự giúp đỡ của cậu.” Liễu Tâm Di đáp lại.

Chừng nửa tiếng sau, An Lương đưa Liễu Tâm Di về đến khách sạn.

Về đến phòng, sắc mặt Liễu Tâm Di lộ chút sợ hãi, cuộc đối thoại giữa An Lương cùng Machai cô nghe không sót một chữ.

Đúng vậy!

Liễu Tâm Di cũng biết tiếng Thái!

‘Rốt cuộc thân phận của tên này là gì, sao có thể giải quyết tính mạng hai tên đó đơn giản như vậy.’ Liễu Tâm Di suy đoán trong lòng.

Cô bị hai tên bạch tử kia bám theo, kỳ thực không phải là cô vô tình trông thấy cuộc giao dịch của đối phương, mà là cô chủ động tìm kiếm đối phương, chỉ tiếc cuối cùng lại bị đối phương phát hiện.

Liễu Tâm Di là nhân viên của Cơ quan Điều tra An ninh Quốc gia, cô đang truy lùng manh mối của một nhà máy sản xuất ‘bột mì’, manh mối này chỉ thẳng về phía thủ đô Băng Cốc của Thái Lan, tiếc là bây giờ manh mối này đã bị đứt gãy.

Nếu không phải nhờ có An Lương, e rằng bây giờ cô cũng sẽ lâm vào nguy hiểm!

Hai tên bạch tử kia thật ra cũng không làm gì được cô, thế nhưng vấn đề sau đó rất phiền phức.

Liễu Tâm Di thầm ghi lại thông tin của An Lương, cô cũng không có bất kỳ hành động thiếu suy nghĩ gì, vì cô lo lắng rất có thể An Lương sẽ điều tra cô, lỡ như An Lương không phải người tốt lành gì thì sao?

Cẩn thận mới có thể sống lâu!

……

Cao ốc Tín Nghĩa, tầng 68.

Trong phòng họp Công ty Đầu tư Nhân An, Machai báo cáo tình hình với Tống Nhân và An Lương.

“Về chuyện hai tên bạch tử kia, chúng tôi đã xử lý xong, tất cả đều thuận lợi, hoàn toàn không có bất kỳ sự cố gì.” Machai nói rõ.

“Tính cả tôi, tổng cộng có 4 người tham gia sự việc lần này.” Machai nói tiếp.

“Anh, em chuẩn bị thưởng cho Machai 1 triệu baht, 4 anh em kia mỗi người 500.000 baht, trừ vào tiền hoa hồng của em, anh thấy phần thưởng được không?” An Lương hỏi.

Một triệu baht khoảng 220.000 tệ, nếu như ở Đại Hạ Quốc cũng không tính là nhiều, thế nhưng ở Thái Lan lại không tính là ít.

Ánh mắt Machai sáng lên, ông ta nhìn về phía Tống Nhân đầy mong đợi.

Chỉ cần Tống Nhân gật đầu, chắc chắn món tiền thưởng này sẽ nhanh chóng được gửi đến, ông ta có thể cầm 1 triệu baht, bốn anh em còn lại của ông ta cũng nhận được 500.000 baht.

Tống Nhân gật đầu nói: “Được chứ! Em trai, chuyện này em đã làm rất tốt, bọn họ nên được thưởng!”

Machai vội vàng cảm ơn: “Cảm ơn ông chủ, cảm ơn cậu An!”

Chương 49. Hệ Thống Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp

‘Tinh!’

‘Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên, giúp Liễu Tâm Di giải quyết vấn đề.’

‘Kết hợp Máy Quét Thông Tin Giai Nhân Máy Quét Hảo Cảm Giai Nhân thành hệ thống Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp .’

An Lương kiểm tra thông báo từ hệ thống Nhân Sinh Người Thắng xong, cậu lập tức sử dụng hệ thống 'Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp' kiểm tra Tống Nhân.

'Máy Quét Hảo Cảm Giai Nhân' vốn chỉ có thể quét nữ, bây giờ thăng cấp thành hệ thống 'Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp' có thể quét cả nam.

......

Tống Nhân:

Tuổi: 28

Chiều cao: 179

Cân nặng: 72kg

Thiện cảm: 110 Bạn Sinh Tử 】【 Vĩnh Viễn Không Phản Bội

......

Độ thiện cảm của Tống Nhân lại có thể cao tới 110 điểm!

An Lương chỉ có thể nói hệ thống Nhân Sinh Người Thắng thật sự là da trâu!

An Lương lại kiểm tra thông tin của Machai.

......

Machai:

Tuổi: 35

Chiều cao: 175

Cân nặng: 68kg

Thiện cảm: 111 Bạn Sinh Tử 】【 Vĩnh Viễn Không Phản Bội 】【 Trung Thành Đến Chết

......

Độ thiện cảm của Machai cao hơn Tống Nhân một chút, ngoại trừ Bạn Sinh Tử Vĩnh Viễn Không Phản Bội ra, còn có thêm một thuộc tính Trung Thành Đến Chết .

An Lương thở nhẹ trong lòng, thông qua hệ thống 'Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp' xác định, cuối cùng cậu cũng có thể buông bỏ được sự lo lắng.

“Đúng rồi anh, em muốn đi xem ‘quặng mỏ’ của chúng ta.” An Lương nói.

Cái gọi là quặng mỏ thực chất là thiết bị máy tính.

Tiền ảo thông qua thiết bị tiến hành phương thức tính toán đặc thù, từ đó nhận được sản phẩm đầu tư ảo.

“Không thành vấn đề!” Tống Nhân đáp lại nói: “Anh đi cùng em.”

Gần 9h đêm, An Lương và Tống Nhân đi thăm quặng mỏ, cậu sẵn liên lạc An Thịnh Vũ và Tôn Hà, quay một đoạn phim nhỏ về tình hình trong quặng mỏ, từ đó phòng hờ trước một bước.

An Lương xem Công ty Đầu tư Nhân An là con đường kiếm tiền công khai, tiền của cậu có thể xuất hiện trong thế giới của bạn bè và gia đình, từ đó tránh tình trạng có siêu xe mà không thể lái về nhà như bây giờ.

Trên wechat, An Thịnh Vũ và Tôn Hà hỏi thăm An Lương đủ kiểu, bao gồm An Lương thu được 20% cổ phần của quặng mỏ này thế nào, sao An Lương học được kỹ thuật tiền ảo, cùng đủ loại đủ kiểu vấn đề.

Giải thích gần hai tiếng đồng xong, cuối cùng An Lương cũng có thể khiến An Thịnh Vũ và Tôn Hà tin rằng cậu nắm giữ 20% cổ phần của một quặng mỏ tiền ảo ở Thái Lan.

Sau khi tin tưởng, Tôn Hà lập tức hỏi thăm: ‘Con được chia bao nhiêu tiền hoa hồng trong một tháng?’

An Lương che giấu một chút thông tin: ‘Trước mắt mỗi tháng con được khoảng 500.000 tệ.’

Tôn Hà vui vẻ trả lời tin nhắn: ‘Không tệ, không hổ là con mẹ, thu nhập một năm 600.000 tệ, vượt qua ông An nhà ta rồi!’

An Thịnh Vũ nằm không cũng trúng đạn!

‘Đúng rồi con trai, khi nào con về?’ Tôn Hà hỏi thăm.

An Lương suy nghĩ một chút, cậu đã xử lý xong việc ở Thái Lan, cậu cũng không định tham gia những thứ 'đặc sắc' và ‘vui tai vui mắt’ của Thái Lan, dĩ nhiên cũng không định ở lại Thái Lan trong thời gian dài.

‘Chắc là ngày mai, chậm nhất là mốt.’ An Lương trả lời tin nhắn, tiếp đó bổ sung: ‘Mẹ và bố muốn quà gì, con mua ở Thái Lan mang về cho.’

‘Tùy con!’ Tôn Hà đáp lại: ‘Mẹ nghe nói thuốc ở Thái Lan cũng không tệ, hay con mang về một ít đi?’

An Lương thẳng thừng phủ định: ‘Chuyện này không cần thiết, thuốc men trong nước, chỉ cần là hàng chính thống, chắc chắn tốt hơn Thái Lan nhiều.’

‘Vậy mang gì cũng được.’ Tôn Hà trả lời tin nhắn, bà cũng không nói chẳng cần quà cáp, An Lương đã bảo mỗi tháng được 500.000 tệ, sao phải khách sáo với con mình.

Hôm sau, An Lương thức dậy rất sớm, cậu nhận được tin nhắn của Liễu Tâm Di, cô ấy cảm ơn An Lương lần nữa, tiếp đó mời cậu đi du lịch ở Đế Đô.

An Lương cũng trả lời tin nhắn, sau đó vào cửa hàng đồng hồ Rolex của Băng Cốc chọn một chiếc đồng hồ Cosmograph Daytona hơn 700.000 tệ, cũng chính là loại Rainbow, làm quà cho An Thịnh Vũ.

Còn quà của Tôn Hà?

Trong xe Porsche 911 TurboS còn một chiếc Patek Philippe hơn 500.000 tệ, vừa hay lấy chiếc đồng hồ này làm quà cho Tôn Hà.

Gần 8 giờ tối, chuyến bay của An Lương hạ cánh xuống sân bay quốc tế một cách an toàn, tiếp đó lái Porsche 911 TurboS trở về nhà.

Cuối cùng cậu cũng không cần đỗ xe ở Trung tâm Tinh Quang, trực tiếp lái Porsche 911 TurboS về cư xá, sau đó dừng trước bãi đậu xe ở tầng dưới.

“Bố, mẹ, con về rồi!” An Lương đã gọi điện thoại nhắc trước.

An Thịnh Vũ đánh giá An Lương, An Lương mặc một bộ Gucci, khiến An Thịnh Vũ khẽ hừ một tiếng: “Thằng nhóc này, có chút tiền bắt đầu khoe khoang.”

An Lương cười hì hì nói: “Bố, con có khoe khoang đâu!”

Thực ra trước đó An Lương đã tháo chiếc đồng hồ Patek Philippe hơn 1 triệu tệ, nếu không An Thịnh Vũ sẽ nhận ra.

“Đúng rồi bố mẹ, con có quà cho hai người.” An Lương vừa nói vừa đặt hai chiếc túi lên bàn trà.

Chương 50. Ban Thưởng Ngẫu Nhiên!

Cư xá Thiên Hồ, trong nhà An Lương.

Cậu đặt hai túi xách lên bàn trà, An Thịnh Vũ nhận ra giá trị của hai chiếc túi này.

“Thằng nhóc này!” An Thịnh Vũ trừng mắt liếc An Lương: “Có chút tiền là đắc ý!”

Tôn Hà không thèm để ý, bà lấy đồ trong túi ra, đặt hai hộp đồng hồ trên bàn trà rồi mở Patek Philippe ra trước, phong cách thiết kế hài hòa màu vàng hồng và màu trắng khiến Tôn Hà có cảm giác hai mắt tỏa sáng.

Tôn Hà lập tức lấy ra, loay hoay hai cái rồi đeo vào tay.

An Thịnh Vũ nhắc nhở: “Bà cẩn thận một chút, đồng hồ đó hơn mấy trăm ngàn tệ.”

Tôn Hà có chút sửng sốt, sau đó nhìn về phía An Lương: “Đắt như vậy à?”

An Lương cũng không giấu diếm, bố cậu rất có kiến thức, cho dù bây giờ không biết giá cả, sau này cũng có thể tra giá cả trên mạng, việc gì phải giấu diếm?

“Lợi nhuận của một tháng.” An Lương đáp lại.

Tôn Hà cũng trừng mắt liếc An Lương: “Thằng ranh con, mua đồng hồ đắt như vậy làm gì?”

An Lương cười ha hả đáp lại: “Mẹ, mẹ vẫn luôn bận bịu vì gia đình, mẹ đã vất vả rồi, bây giờ con có thể kiếm tiền, mua quà cho mẹ thì có sao?”

Tôn Hà lộ ra một nụ cười vui mừng, sau đó nhìn về phía An Thịnh Vũ: “Ông An nên học con trai ông một chút!”

An Thịnh Vũ cạn lời, lại nằm không cũng trúng đạn nữa?

An Thịnh Vũ yên lặng mở một chiếc hộp còn lại, vừa nhìn thấy đồng hồ Rolex Rainbow, ánh mắt ông sáng lên, ngạc nhiên hỏi: “Phải tích lũy bao nhiêu (1)?”

(1) Giải thích một chút: đối với những mặt hàng xa xỉ sẽ có quy tắc riêng là phải tạo mối quan hệ với cửa hàng, tức là để mua một dòng xịn của hãng thì bạn phải mua rất nhiều món bình thường và tổng giá trị tích lũy thấp lắm cũng phải 9000USD, sau đó bạn mới có ‘quyền’ mua dòng xịn của hãng đó.

Đồng hồ Rolex Rainbow này là kiểu mới nhất!

Bình thường thì phải tích lũy và chuyện tăng giá là chuyện thường xảy ra.

An Lương lắc đầu phủ định: “Vận may của con rất tốt, không cần tích lũy, không bị tăng giá, mua thẳng bằng giá công khai.”

Tôn Hà hiếu kỳ hỏi: “Cái đồng hồ này bao nhiêu tiền?”

An Thịnh Vũ trả lời trước: “Chiếc đồng hồ này chỉ 70.000 tệ, do nó rất nổi tiếng, không dễ mua được.”

An Lương cười thầm trong lòng, cậu biết ý đồ của An Thịnh Vũ, nếu nói cho Tôn Hà biết chiếc đồng hồ này trị giá 700.000 tệ, chỉ sợ ông ấy không dễ dàng đeo đi ra ngoài, dù sao Tôn Hà cũng muốn ông ấy khiêm tốn một chút.

“Cái gì chỉ cần 70.000 tệ, ông An cũng đừng có chê chứ, quà con trai mua cho ông, cho dù chỉ là 7 tệ, ông cũng phải nhận!” Tôn Hà nhìn chằm chằm An Thịnh Vũ.

An Lương suýt cười ra tiếng!

Cậu phải đổ mồ hôi lạnh thay An Thịnh Vũ, nếu sau này Tôn Hà biết chiếc đồng hồ Rolex Rainbow này có giá 700.000 tệ, không biết An Thịnh Vũ có ra ghế sô pha ngủ hay không?

Dù sao chuyện này cũng không liên quan đến An Lương!

Đến lúc đó An Lương lại đi du lịch tị nạn.

‘Tinh!’

‘Ban thưởng ngẫu nhiên: Vì sự hiếu thảo, ký chủ nhận được một lần rút thưởng ngẫu nhiên, xin hỏi có sử dụng hay không?’

An Lương hơi sửng sốt, vậy mà được một lần rút thưởng ngẫu nhiên?

Còn có chuyện tốt thế này?

‘Sử dụng.’ An Lương nói không chút do dự.

‘Chúc mừng ký chủ thu được 2 triệu xu Răng Hổ, hệ thống đã nạp 2 triệu xu Răng Hổ vào tài khoản ký chủ thông qua con đường hợp pháp, mời ký chủ kiểm tra và nhận.’

‘......’ An Lương có chút câm nín.

Hóa ra là 2 triệu xu Răng Hổ, lẽ nào có lợi cho cô streamer kia?

“Đúng rồi bố, con chuẩn bị mua một chiếc xe, bố cho con mượn xe bố để luyện tập một chút.” An Lương nói.

An Thịnh Vũ đặt chìa khoá xe lên bàn, xe của ông là một chiếc Audi A6L, một kiểu xe vô cùng phù hợp với người đàn ông trung niên.

“Bố, bố đi cùng con một lát?” An Lương đề nghị.

“Ừm!” An Thịnh Vũ đeo Rolex Rainbow lên cổ tay trái, sau đó ra ngoài cùng An Lương.

Tôn Hà dặn dò: “Hai người lái xe chậm một chút!”

An Lương đáp lại nói: “Vâng ạ!”

Một lát sau, hai người đi đến hầm đậu xe, An Thịnh Vũ đi về phía Audi A6L màu đen, nhưng An Lương lại hô: “Bố, bên này!”

An Thịnh Vũ nghi ngờ đi theo, An Lương dùng chìa khóa mở khóa chiếc Porsche 911 TurboS, An Thịnh Vũ kinh ngạc nhìn An Lương, tiếp đó nhìn về phía Porsche 911 TurboS.

“Con mua sao?” An Thịnh Vũ hỏi.

An Lương gật đầu: “Đúng vậy! Bố, con nhớ ước mơ của bố là 911, đúng không?”

An Thịnh Vũ đáp lại: “Chiếc 911 này không phải là loại bình thường, kẹp phanh màu vàng, là loại 911 cao cấp nhất?”

“Hê hê, không hổ là bố con, mắt tinh đấy!” An Lương tâng bốc.

“Bớt nói nhảm, đưa chìa khóa xe đây, bố ra ngoài hóng gió một chút.” An Thịnh Vũ mở miệng nói.

An Lương giao chìa khoá xe cho An Thịnh Vũ, cậu ngồi vào ghế lái phụ.

“Bố, kỹ thuật của bố không có vấn đề gì chứ?” An Lương hỏi.

An Thịnh Vũ đáp lại: “Tài xế già có kinh nghiệm 20 năm, con nói xem?”

Kỳ thực kỹ thuật lái xe kém một chút cũng không có chuyện gì, Porsche 911 TurboS cao cấp này được trang bị hệ thống dẫn động bốn bánh tiêu chuẩn, cho dù là người mới cũng có thể lái nó dễ dàng.

Khởi động Porsche 911 TurboS xong, tiếng động cơ trầm thấp mạnh mẽ vang lên, An Thịnh Vũ cẩn thận lái ra khỏi hầm đậu xe, sau đó nhẹ nhàng tăng tốc đến tốc độ tối đa được cho phép.

An Thịnh Vũ vừa lái xe vừa cảm thán nói: “Đáng tiếc, thành phố của chúng ta không có đường đua, nếu không chiếc xe này sẽ thoải mái phóng 200km/h.”

An Lương đáp lại: “Tháng sau con đi học ở Thiên Phủ, bên đó có đường đua chuyên nghiệp, bố hiểu chứ!”

“Bố đưa con đi học, chúng ta đi TrackMania!” An Thịnh Vũ lập tức trả lời.

An Lương tạt nước lạnh: “Bố, bố đưa con đi, bố không nghĩ mẹ sẽ đi theo à?”

“......” An Thịnh Vũ im lặng.

Chương 51. Dạo Phố Cùng Nữ Thần

Gần 11 giờ đêm, An Lương và An Thịnh Vũ mới về nhà.

Trong hầm đậu xe, An Thịnh Vũ quyến luyến không nỡ xuống xe, ông ấy cảm thán nói: “Không hổ là Porsche 911 cao cấp, tốc độ đáp ứng động lực quá nhanh, Ferrari cũng không sánh bằng!”

“Ơ bố, bố từng lái Ferrari rồi à?” An Lương hỏi.

“Từng lái thử một lần, nhà bạn bố có một chiếc Ferrari đời 458 cũ, mất 3.4 giây để tăng tốc từ 0 đếm 100km/h, mặc dù tính năng chênh lệch không nhiều, thế nhưng về sự thoải mái dễ chịu lại khác một trời một vực.” An Thịnh Vũ cảm thán, sau đó đưa chìa khoá xe cho An Lương.

An Lương không nhận nói: “Bố cứ lái trước hai ngày đi, con lái chiếc Audi của bố.”

An Thịnh Vũ cũng không khách sáo: “Ừm!”

Hôm sau.

7 giờ 45 phút sáng, Tôn Hà đánh thức An Lương dậy, nhắc An Lương ăn sáng.

Lúc đang ăn sáng, Tôn Hà chủ động mở miệng nói: “Đúng rồi, mẹ vừa gọi điện thoại cho bố, ông ấy nói đưa xe cho con lái, ông ấy tự bắt taxi đi công ty.”

“......” An Lương run lẩy bẩy.

Hành động này của An Thịnh Vũ cũng kỳ cục quá đi?

“Khụ!” An Lương cố đổi chủ đề: “Mẹ, sao mẹ không đeo đồng hồ?”

“Đồng hồ tận 500.000 tệ!” Tôn Hà đáp lại nói: “Mẹ không nỡ đeo vào ngày thường.”

“Có gì không nỡ, đồng hồ là dùng để đeo. Mẹ yên tâm, sau này con sẽ tặng cho mẹ cái tốt hơn!” An Lương tự tin nói.

“Ha ha, vẫn là con tốt nhất!” Tôn Hà đáp lại.

Thế nhưng cuối cùng Tôn Hà cũng không mang theo đi làm.

Lúc 8 giờ 30, An Lương nhận được tin nhắn wechat từ Lý Tịch Nhan: ‘Cậu dậy chưa?’

Hôm qua An Lương vừa trở về đã gửi tin nhắn cho Lý Tịch Nhan.

‘Mình không giống cậu, dậy từ sớm rồi, cũng đã ăn xong bữa sáng!’ An Lương trả lời tin nhắn, trêu chọc.

‘Mình cũng đã sáng rồi được chưa!’ Lý Tịch Nhan trả lời: ‘Hôm nay cậu có rảnh không?’

‘Cậu nói trước là chuyện gì mình mới biết mình có thời gian hay không.’ An Lương đùa giỡn.

Chuyện kiểu này, nếu là bạn bè lâu ngày không liên lạc, thì đây là phép lịch sự cơ bản.

Bạn bè lâu ngày không liên lạc đột nhiên hỏi có rảnh không, nếu không biết là chuyện gì, thật đúng là khó nói được có rảnh hay không.

Lỡ như mở miệng đòi vay tiền thì sao?

Nếu là bạn bè 10 năm không liên lạc, vừa liên lạc được là tặng thiệp cưới?

‘Mình đã nằm ở nhà mấy ngày, chuẩn bị ra ngoài đi dạo, cậu đi không?’ Lý Tịch Nhan gửi tin nhắn.

An Lương lập tức trả lời: ‘Không thành vấn đề! Bây giờ mình đến đón cậu?’

‘Được.’ Lý Tịch Nhan trả lời ngắn gọn.

Độ thiện cảm của Lý Tịch Nhan đối với An Lương đã đạt đến 80 điểm, thuộc về dạng tình yêu chưa đong đầy, giữa hai người có chút tình cảm mập mờ, thế nhưng vẫn chưa xác định có trở thành người yêu hay không.

Đặt điện thoại di động xuống, An Lương súc miệng thêm lần nữa, sau đó lấy đại một chiếc áo khoác từ trong tủ đồ, lái chiếc Audi A6L màu đen đi.

Khoảng cách ba cây số rất gần, không đầy 10 phút, An Lương đã ở dưới lầu nhà Lý Tịch Nhan, lần này nhân viên an ninh vẫn không ngăn cản.

Lý Tịch Nhan đã ở dưới lầu, cô không có thói quen dây dưa, càng không thích thử nghiệm cố tình để con trai đợi nửa tiếng gì đó, cô mặc một bộ đồ thể thao, cách ăn mặc vẫn như khi đi học lớp 12.

An Lương lái xe qua, mở cửa sổ bên ghế lái phụ, cậu hô: “Nữ thần, lên xe!”

Lý Tịch Nhan ngồi vào ghế lái phụ, cô nghi ngờ hỏi: “Cậu đổi xe rồi?”

“Không phải, đây là xe của bố mình, mình sẵn tiện lái đi chơi.” An Lương đáp lại, tiếp đó hỏi thăm: “Cậu muốn đi dạo ở đâu?”

Lý Tịch Nhan suy nghĩ một chút mới đáp lại: “Mình cũng không biết, cậu quyết định đi.”

“Vậy chúng ta đi Trung tâm Quốc Kim đi, lần này mình đi Thái Lan không mua quà cho cậu, hôm nay đền bù.” An Lương cười híp mắt nói.

Lý Tịch Nhan vốn trong lòng có chút thất vọng, bây giờ An Lương lại chủ động nhắc, sắc mặt cô ửng đỏ, lắc đầu: “Mình không cần quà.”

“Hửm, không phải cậu để mình quyết định sao?” An Lương không cho Lý Tịch Nhan thời gian từ chối, lái xe thẳng đến Trung tâm Quốc Kim.

Lần này đến Trung tâm Quốc Kim, An Lương không thể sử dụng mẹo, Audi A6L không có thể diện nào ở đây, cậu đành phải thành thật đi xuống hầm đậu xe, tránh bị nhân viên an ninh nhắc nhở.

Trong hầm đỗ xe, Lý Tịch Nhan có chút khẩn trương nói: “Chúng ta đổi chỗ khác đi, có vẻ những thứ ở đây đều rất đắt.”

An Lương cười nói: “Mình không giả vờ nữa, ngả bài, mình là cậu ấm, cậu thích cái gì thì mua cái đó!”

Lý Tịch Nhan liếc An Lương một cái: “Chẳng phải cậu đã ngả bài lúc họp lớp lần trước sao?”

Thời điểm họp lớp lần trước, An Lương đã lái một chiếc Porsche 911 TurboS gần 3 triệu tệ, quả thật đó là hành động ngả bài.

An Lương cười ha ha: “Yên tâm, đồ ở đây không đắt, hơn nữa chúng ta chỉ đi dạo vòng vòng, chẳng lẽ đi dạo còn phải thu tiền?”

Lý Tịch Nhan lại liếc nhìn An Lương.

Hai người đi thang máy lên tầng 4, An Lương đã từng ghé qua cách đây không lâu, cậu dẫn Lý Tịch Nhan đi thẳng đến cửa hàng Christian Dior, trên thực tế, An Lương cảm thấy khí chất Lý Tịch Nhan phù hợp với Channel hơn, thế nhưng Thịnh Khánh lại không có Chanel, phải nói thật đáng tiếc.

Trong cửa hàng Christian, nhân viên bán hàng Arya lại nhận ra An Lương, may mà cô cũng không nói An Lương từng dẫn một cô gái khác đến, nếu không An Lương mất trắng rồi?

Thật là khắp nơi trong cuộc sống đều có thứ khiến người ta phải ngạc nhiên!

‘Tinh!’

‘Nhiệm vụ ngẫu nhiên: Tặng quà cho Lý Tịch Nhan.’

‘Lựa chọn một: Mua quà Lý Tịch Nhan yêu thích, thu được Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp .’

‘Lựa chọn hai: Đi lang thang xung quanh, thu được danh hiệu Keo Kiệt Vô Cùng .’

Lại là Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp!

Chương 52. Bị Mẹ Vợ Phát Hiện!

Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng cho lựa chọn kiểu này thì còn cần cân nhắc hay không?

Cho dù là thiểu năng thì cũng biết phải lựa chọn thế nào!

‘Lựa chọn một!’ An Lương nói.

‘Đã phát Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp.’ Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng thông báo.

Trong cửa hàng Christian Dior, An Lương dẫn Lý Tịch Nhan đi xem nữ trang, cậu dò hỏi: “Cậu không thích cái nào hết à?”

Lý Tịch Nhan lắc đầu, mặc dù không có tem in giá, thế nhưng Lý Tịch Nhan biết giá của nhãn hiệu này không rẻ.

An Lương nhìn một vòng, chọn trúng một chiếc váy dài màu xanh nhạt, cậu gọi: “Chiếc váy này thế nào, cậu thử xem?”

Lý Tịch Nhan cũng không từ chối, nhân viên bán hàng dẫn Lý Tịch Nhan đến phòng thử đồ, sau đó một mình thử chiếc váy dài màu xanh nhạt trong phòng thử đồ.

Hai phút sau, Lý Tịch Nhan mặc chiếc váy dài màu xanh nhạt bước ra, cô đứng trước gương nhìn bản thân, nói thật, Lý Tịch Nhan rất thích chiếc váy này.

Chiếc váy này không chỉ dễ nhìn mà còn làm nổi bật vẻ đẹp của Lý Tịch Nhan, giúp tăng khí chất của cô, khiến cô có một hương vị thánh khiết.

Đồng thời Lý Tịch Nhan cảm giác chiếc váy này rất thoải mái, hơn cả đồ thể thao của cô trước đây, đặc biệt là ở phương diện thoáng khí, chiếc váy dài này không hề ngột ngạt chút nào, ngược lại còn có cảm giác mát rượi.

Nhưng mà Lý Tịch Nhan đã nhìn thấy giá của chiếc váy này trong phòng thử đồ, giá của nó là 49.800 tệ!

Dù Lý Tịch Nhan biết giá cả của Christian Dior rất đắt, thế nhưng chỉ một chiếc váy dài màu xanh nhạt mà đã có giá gần 50.000 tệ, Lý Tịch Nhan cảm thấy bản thân không thể tưởng tượng nổi.

An Lương đứng bên cạnh Lý Tịch Nhan, nhan sắc Lý Tịch Nhan hoàn toàn đạt 96 điểm, cô trong mắt An Lương quả thật đúng là nữ thần.

“Thật là đẹp!” An Lương khen.

Lý Tịch Nhan khẽ gật đầu, tiếp đó nói: “Quá đắt!”

An Lương ra vẻ nhà giàu nói: “Mình đã ngả bài, còn đắt đắt cái gì?”

“Quẹt thẻ!” An Lương nói với nhân viên bán hàng.

Nhân viên bán hàng Arya cẩn thận nhận thẻ ngân hàng của An Lương, thanh toán xong, Arya lại giới thiệu nói: “Anh có muốn chọn thêm một đôi giày cao gót không?”

An Lương lập tức phủ định: “Tôi nhớ trước giờ cậu không mang giày cao gót?”

Trong thời gian ba năm trung học, An Lương chưa bao giờ thấy Lý Tịch Nhan mang giày cao gót, Lý Tịch Nhan vốn đang do dự, nghe An Lương nói cô không mang giày cao gót, cô thầm nghĩ trong lòng, thì ra An Lương luôn chú ý cô?

Dưới sự kiên trì của An Lương, Lý Tịch Nhan gắng gượng chọn một đôi giày trắng nhỏ, giá cũng không đắt lắm, chỉ tầm 8000 tệ, với giá cả thế này, An Lương không sử dụng thẻ hoàn tiền.

Váy dài xanh nhạt là 49,800 tệ, sau khi dùng 'Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp', An Lương thành công bốc trúng một lần hoàn tiền gấp ba, đồng nghĩa với việc được cho không một chiếc váy hàng hiệu, thuận tiện kiếm lời 99.600 tệ, càng quan trọng hơn là cậu đã mua cho nữ thần chiếc váy!

Rời khỏi Christian Dior, An Lương lại dẫn Lý Tịch Nhan đi đến cửa hàng Gucci, lần này Lý Tịch Nhan nói cái gì cũng không cần, An Lương chỉ có thể thở dài, ở xã hội hiện đại thế này còn bao nhiêu cô gái như Lý Tịch Nhan?

Hẳn rất ít!

Số đông các cô gái đều sẽ chủ động mua mua mua?

Thế nên cô gái như Lý Tịch Nhan thật sự rất đáng trân trọng!

Buổi trưa, An Lương và Lý Tịch Nhan thương lượng đi ăn một tiệm đồ nướng, bữa ăn này do Lý Tịch Nhan mời, An Lương cũng thoải mái tiếp nhận, cậu biết nếu cậu giành trả tiền, Lý Tịch Nhan sẽ không thoải mái.

Vào buổi chiều, hai người đi xem hai bộ phim điện ảnh, trong rạp chiếu phim, hai người ngồi rất gần, thế nhưng đều ngầm hiểu nhau, An Lương không nắm tay, Lý Tịch Nhan càng không chủ động.

An Lương vốn định ra ngoài ăn tối, thế nhưng Lý Tịch Nhan lại nói mẹ cô đã nấu cơm, An Lương đưa Lý Tịch Nhan về nhà.

Nhưng An Lương không biết rằng, thời điểm cậu đưa Lý Tịch Nhan về nhà lại bị mẹ của Lý Tịch Nhan phát hiện.

Lý Tịch Nhan vừa bước vào, mẹ cô hỏi: “Tịch Nhan, chiều nay con đi đâu?” Mẹ Lý Tịch Nhan vừa hỏi vừa nhìn hai túi đồ Dior trên tay Lý Tịch Nhan.

Mẹ của Lý Tịch Nhan làm việc trong ngân hàng, bà ấy cũng có kiến thức về các nhãn hiệu cao cấp, bà ấy rất rõ giá của Dior không phải là thứ mà Lý Tịch Nhan có thể mua.

Lại thêm việc bà ấy vừa rồi nhìn thấy Lý Tịch Nhan bước xuống từ một chiếc Audi A6L, trong tình huống bình thường, Audi A6L là loại xe của các đàn ông trung niên, bà ấy lo con gái mình đi sai đường.

Dù sao Lưu Linh biết con gái mình đẹp bao nhiêu!

Lý Tịch Nhan phát hiện Lưu Linh đang nhìn túi đồ trong tay, lại thêm việc cô vừa bước vào nhà, Lưu Linh đã hỏi han, cô đoán được Lưu Linh đã nhìn thấy An Lương đưa cô về.

“Mẹ!” Lý Tịch Nhan lên giọng, tiếp đó giải thích: “Người vừa đưa con về là An Lương, bạn học cùng lớp với con, mẹ cũng biết mà, trước đó con từng nói với mẹ rồi.”

“Là cậu ấm đã lái chiếc xe 3 triệu tệ ở buổi họp lớp?” Lưu Linh hỏi lại.

Lý Tịch Nhan từng kể cho Lưu Linh nghe chuyện họp lớp lần trước.

“Đúng vậy!” Lý Tịch Nhan đáp lại.

“Con đang hẹn hò với cậu ấy?” Lưu Linh tiếp tục hỏi.

Mặt Lý Tịch Nhan đỏ lên, cô chần chừ một chút mới đáp lại: “Con cũng không biết, gần đây bọn con liên lạc thường xuyên, con có thiện cảm với cậu ấy, cũng cảm giác cậu ấy có thiện cảm với con.”

“Tịch Nhan, không phải mẹ nói con nhất định phải chú ý sao, những tên nhà giàu đều rất đào hoa, con phải cẩn thận, chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên làm, con biết chứ?” Lưu Linh nhìn chằm chằm Lý Tịch Nhan, từ đó định tìm một chút manh mối.

Đương nhiên Lý Tịch Nhan cũng nghe hiểu ý của Lưu Linh: “Mẹ! Con còn chưa bao giờ nắm tay An Lương nữa!”

“???” Lưu Linh cảm thấy đầu mình đầy dấu chấm hỏi.

Ngay cả nắm tay cũng chưa, vậy mà An Lương lại tặng cho Lý Tịch Nhan Christian Dior?

Thế hệ bây giờ đều có tiền như vậy à?

Chương 53. Làm Streamer Quá Khó Khăn!

Trong nhà Lý Tịch Nhan, Lưu Linh kiểm tra chiếc váy dài màu xanh nhạt, cô nhẹ nhàng vuốt ve chất liệu tơ tằm, không nhịn được cảm thán nói: “Sờ tới sờ lui thật thoải mái!”

“Mặc vào cũng rất thoải mái, mẹ, mẹ thử xem?” Lý Tịch Nhan nói.

Lưu Linh chỉ thấp hơn Lý Tịch Nhan một chút, chiều cao tầm 166cm, lại thêm việc dưỡng da kỹ càng, hoàn toàn không nhìn ra bà đã 38 tuổi.

“Thôi, màu xanh nhạt quá trẻ, không thích hợp với mẹ.” Lưu Linh phủ định.

Lý Tịch Nhan đáp lại: “Mẹ vốn rất trẻ! Mẹ nhìn xem, mỗi lần chúng ta ra ngoài, mọi người đều nói mẹ là chị của con!”

Lưu Linh rất giống Lý Tịch Nhan, gần giống như đúc, chỉ là Lưu Linh trông trưởng thành hơn.

Dưới sự khuyên bảo của Lý Tịch Nhan, cuối cùng Lưu Linh vẫn mặc chiếc váy dài màu xanh nhạt vào: “Không hổ danh được làm từ tơ tằm, quả nhiên rất thoải mái, rất thông thoáng, bao nhiêu tiền, ít nhất cũng phải hơn 10.000 tệ?”

Giá tiền của chiếc váy này đã bị cắt đi.

Lý Tịch Nhan có chút do dự, cuối cùng vẫn nói thật: “Gần 50.000 tệ.”

“......” Lưu Linh chết lặng.

“Con chắc chắn cả hai chưa từng nắm tay?” Lưu Linh có chút nghi ngờ nhìn Lý Tịch Nhan.

“Mẹ!” Lý Tịch Nhan có chút xấu hổ nhìn Lưu Linh.

“Rồi rồi, mẹ biết rồi, cậu bạn học này của con có chút thú vị, xem ra điều kiện gia đình cậu ấy thật sự không tệ.” Lưu Linh nói.

“Mẹ, cho dù con có hẹn hò cùng cậu ấy, cũng không phải vì điều kiện gia đình của cậu ấy.” Lý Tịch Nhan nói nghiêm túc, cô cũng không phải kiểu con gái ham mê hư vinh.

Nếu ham mê hư vinh, lúc đi dạo phố sao không bắt An Lương mua mua mua?

......

Mặt khác, trong căn phòng thuê của Dương Mậu Di, mặt mày cô ủ rũ, bởi cuộc chiến ban phụ trách tiếp theo sắp bắt đầu, quy mô trận PK này lớn hơn, liên quan đến toàn bộ Răng Hổ, bốn vị trí đầu sẽ được đề cử ở trang chủ Răng Hổ một tuần.

Nhưng cô cũng biết hoàn cảnh của mình.

Dương Mậu Di chỉ là một streamer nhỏ, lần trước giành được hạng nhất trong trận PK đều là nhờ An Lương ủng hộ cô, bây giờ đã qua hơn nửa tháng, phòng stream của cô lại trở về dáng vẻ ban đầu, mỗi ngày cũng chỉ được hai ba con mèo lớn nhỏ, thu nhập chỉ khoảng 200 tệ.

Lúc trước An Lương đã ủng hộ cô 1 triệu tệ, hơn nữa còn dẫn cô đi mua này mua kia ở Trung tâm Quốc Kim, tình huống như vậy khiến cô có cảm giác An Lương đang muốn theo đuổi mình.

Thế nhưng hơn nửa tháng nay An Lương lại không liên lạc gì với cô, điều này lại khiến cô chết lặng!

Kẻ có tiền muốn làm gì thì làm như vậy sao?

Rõ ràng đã ủng hộ hơn 1 triệu tệ, kết quả lại chẳng quan tâm?

Dương Mậu Di đã nghĩ đến việc chủ động liên lạc với An Lương, thế nhưng cô lại không biết nên nói chuyện thế nào, chẳng lẽ bảo An Lương vào xem cô livestream?

Vậy chẳng phải đang điên cuồng ám chỉ An Lương ủng hộ?

Dương Mậu Di đã từng muốn rời bỏ ngành livestream, thế nhưng sau khi An Lương giúp cô thắng một trận PK, Dương Mậu Di lại thích ngành này.

Có một câu nói rất hay: Nếu chưa từng nhìn thấy ánh sáng, tôi sẽ mãi chịu đựng bóng tối!

Dương Mậu Di chính là như vậy!

Nếu như An Lương chưa từng giúp cô thắng giải nhất của trận PK, cô đã chuẩn bị từ bỏ ngành livestream, chuyên tâm học tập.

Nhưng trên đời này lại không có nếu như!

Bây giờ Dương Mậu Di đã hưởng thụ qua thời khắc vinh quang nhất, sâu trong nội tâm cô vẫn muốn kiên trì, thế nhưng thực tế lại đánh một cú chí mạng vào cô.

Ngũ âm cô không được đầy đủ hiển nhiên không biết hát, lại không biết múa, càng không biết cưa cẩm đại gia, chắc chắn không thể tỏa sáng trong ngành livestream.

Nhìn thấy trận PK khác lại sắp tới, Dương Mậu Di thật sự có chút tuyệt vọng, lần PK này lại như trước?

Dương Mậu Di với tâm trạng buồn rầu bước ra ngoài ăn cơm, cô là streamer quay ngoài trời, hơn nữa còn thiên hướng về ẩm thực, đương nhiên cô sẽ biết quán nào ăn ngon, cô đón xe đi đến một nhà hàng bán mì lươn.

Có khá nhiều người sợ lươn, thế nhưng Dương Mậu Di lại rất thích, điều duy nhất cô không thích chính là giá quá đắt, một phần mì lươn có giá 88 tệ.

Cho dù hương vị rất ngon, thịt lươn cũng rất nhiều, thế nhưng Dương Mậu Di vẫn cảm thấy rất đắt.

Tâm tình nặng nề bước vào tiệm mì lươn, đột nhiên cô nghe thấy một âm thanh quen thuộc: “Streamer, sao cô lại ở đây?”

Dương Mậu Di có chút sửng sốt, phản ứng đầu tiên của cô là cô đã quá ‘nhớ’ An Lương nên xuất hiện ảo giác?

Nhưng một giây sau cô đã nhìn thấy An Lương.

“Cậu... sao cậu lại ở đây?” Dương Mậu Di hỏi lại.

An Lương không nói gì, chỉ giơ ngón tay chỉ vào tô mì trước mặt.

Dương Mậu Di ngồi đàng hoàng ở phía đối diện An Lương, cô hỏi: “Cậu cũng thích ăn mì lươn?”

“Đúng vậy, đã thích từ lâu, nhưng trước kia cảm thấy rất đắt.” An Lương nói.

“Cậu cũng chê đắt?” Rõ ràng Dương Mậu Di không tin.

“Hê, nói chỉ sợ cô không tin, trước khi tôi thi đại học, tôi thật sự không có tiền!” An Lương ăn ngay nói thật, sau khi thành tích thi được công bố, An Lương mới nhận được hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, từ đó đi lên đỉnh cao của cuộc đời.

Còn An Lương của trước kia?

Nghĩ lại muốn khóc!

Dù giá thị trường của Công ty xây dựng của An Thịnh Vũ hơn chục triệu, thế nhưng tiền tiêu vặt một tháng của cậu chỉ có 100 tệ, một bát mì lươn có giá 88 tệ, như vậy có đắt hay không?

Chương 54. Không Cần Làm Gì, Ôm Đùi Lên Hạng Nhất!

An Lương và streamer Dương Mậu Di không hẹn mà gặp trong nhà hàng mì lươn.

“Đúng rồi, sao hôm nay cô không livestream?” An Lương tò mò hỏi.

Dương Mậu Di chần chừ một chút mới đáp lại, nói: “Tí nữa mới livestream.”

An Lương lại tò mò: “Sao tí nữa mới livestream, tôi nhớ cô là streamer ngoài trời, hơn nữa còn là streamer chuyên về ẩm thực, tôi từng xem qua video của cô, có muốn quay livestream ở nhà hàng mì lươn này không?”

Dương Mậu Di còn chưa trả lời, An Lương tiếp tục nói: “Nào nào nào, mở livestream đi, tôi quay giúp cô.”

Dương Mậu Di do dự một chút mới đáp ứng: “Được.”

Đợi Dương Mậu Di mở khóa điện thoại xong, An Lương cầm điện thoại di động, cậu chỉnh sửa tiêu đề livestream rất thành thạo: Hôm Nay Là Món Mì Lươn Thịnh Soạn!

Vừa bắt đầu livestream, An Lương phát hiện ra Dương Mậu Di lại quay về thành streamer nhỏ, khách VIP trong phòng stream chỉ có 3 người, đứng đầu bảng tuần cũng chỉ được 120 tệ.

“Ha ha ha ha, tôi cười chết mất, streamer cô lại lộ nguyên hình?” An Lương cười không chút khách sáo: “Khách VIP chỉ có ba người, đứng đầu bảng tuần cũng chỉ được 120 tệ, mẹ ơi, tôi buồn cười đến mức sắp phun nước ngọt luôn rồi!”

An Lương chỉ vừa lên tiếng, ba vị khách VIP bắt đầu bình luận.

‘Đm! Giọng nói này!’

‘Giờ khắc này, tôi nhớ lại nỗi sợ từng bị đại gia thống trị!’

‘Anh trai Porsche?’

‘Cô streamer này được đấy!’

‘Buồn nôn! Chủ phòng quá thành thật!’

‘Chủ phòng: Tôi không cần làm gì, ôm đùi lên hạng nhất!’

‘Anh trai Porsche, 8 giờ tối nay chủ phòng có trận PK, anh có biết không?’

‘Chủ phòng đang muốn tìm viện binh sao?’

‘Thời điểm này cũng chỉ có anh chàng Porsche có thể cứu cô nhỉ?’

‘Anh chàng Porsche này thực sự là dân chơi, phủi tay vứt ngay 1 triệu tệ, đùi này chắc chắn bằng vàng, chủ phòng còn không mau ôm chặt?’

An Lương nhìn bình luận, cậu tò mò hỏi: “Tối nay cô có trận PK?”

Dương Mậu Di có chút ngượng ngùng đáp lại: “Đúng vậy.”

“Vẫn như lần trước?” An Lương thuận miệng hỏi thêm.

“Không phải, lần này là do Răng Hổ tổ chức, chỉ mời streamer lv.28 trở lên, bốn vị trí đầu sẽ được đề cử ở trang chủ Răng Hổ một tuần.” Dương Mậu Di giải thích.

“Có nghĩa là trận quyết chiến giữa các streamer lớn?” An Lương hỏi thăm.

“Đúng vậy, Chiến Thần và Điện Mẫu cao cấp của Răng Hổ đều tham gia.” Dương Mậu Di thở dài.

Trong Răng Hổ, streamer nam cao cấp gọi Chiến Thần, streamer nữ cao cấp gọi là Điện Mẫu, doanh thu trung bình hơn 1 triệu tệ.

Ở Răng Hổ, bình thường doanh thu mỗi tuần hơn 1 triệu tệ chỉ có khoảng 10 người.

“Vậy áp lực rất lớn!” An Lương đáp lại.

“Không phải áp lực lớn, được chứ?” Dương Mậu Di nói móc: “Phải gọi là bi kịch!”

Doanh thu trung bình của streamer cao cấp trong Răng Hổ đều hơn 1 triệu tệ, nếu gặp nhau trong trận PK, doanh thu chắc chắn còn cao hơn.

Cho dù An Lương vừa rút trúng 2 triệu xu Răng Hổ, cậu cũng không dám cam đoan có thể giúp Dương Mậu Di đoạt giải nhất.

Dù sao lần PK này không phải do ba ban phụ trách nhỏ tổ chức như lần trước, mà là trận đại chiến của toàn bộ streamer Răng Hổ.

‘Hỏng bét! Lần này anh chàng Porsche không chơi cùng chủ phòng rồi!’

‘Đây là trận đại chiến của toàn bộ streamer Răng Hổ, không biết ban phụ trách sẽ đầu tư bao nhiêu, không kiến nghị anh chàng Porsche tham chiến.’

‘Tán thành! Ban phụ trách thật đáng xấu hổ!’

‘Nhìn những tài khoản Đế Vương kia xem, 10 cái có 9 cái là của ban phụ trách, thật kinh tởm mà!’

‘Nghe nói ban phụ trách có thể thương lượng giá cả với Răng Hổ?’

‘Có nhất thiết phải làm như vậy không?’

‘Anh chàng Porsche phải thật tỉnh táo! Đám ban phụ trách hoạt động rất mạnh, lại thêm một đống đại gia, anh chàng Porsche không nên một mình chiến đấu anh dũng!’

Vấn đề lớn nhất của Dương Mậu Di chính là không có ai ủng hộ, nếu An Lương ủng hộ cô, vậy tương đương với việc một mình An Lương đấu với toàn bộ.

An Lương đọc bình luận, đương nhiên cậu cũng biết vấn đề của Răng Hổ, nhưng thực ra những tên chơi ‘free’ này hiểu sai một việc, hợp đồng giữa Răng Hổ và ban phụ trách không phải là về tỷ lệ nạp tiền, mà là tỉ lệ phân chia.

Ví dụ như ban phụ trách nạp một lần bao nhiêu, trong khoảng thời gian tiếp theo, những món quà mà streamer đó nhận được sẽ hoàn trả lại cho ban phụ trách theo tỉ lệ đã định trước.

Bình thường, tỉ lệ giữa streamer và Răng Hổ là 50/50, ví dụ như An Lương ủng hộ 1 triệu tệ, Răng Hổ sẽ thu 500.000 tệ, ban phụ trách và streamer sẽ được 500.000 tệ, sau đó ban phụ trách và streamer lại tự chia theo tỉ lệ trong hợp đồng.

Nếu ban phụ trách ủng hộ nhiều, thu hút tăng doanh thu, hấp dẫn người khác đến xem và ủng hộ, ban phụ trách có thể thảo luận điều kiện với Răng Hổ, từ đó nâng tỉ lệ lên một chút, ví dụ như Răng Hổ chỉ cần 40%, ban phụ trách có thể thu thêm 10% tiền quà.

Thêm nữa là tiền của ban phụ trách sẽ không chia cho streamer, cho nên chỉ cần thu hút doanh thu ổn, hấp dẫn người khác nạp tiền, chi phí của ban phụ trách sẽ không thiệt hại quá nhiều, còn có thể quảng bá streamer lớn, cuối cùng lợi nhuận ổn định mà không bị mất.

Vì thế khen thưởng từ tài khoản của ban phụ trách lúc nào cũng liên tục!

Chương 55. Lại Giải Nhất?

An Lương vừa nhìn bình luận vừa tò mò hỏi: “Ban phụ trách không đầu tư cho cô à?”

Dương Mậu Di quở trách: “Cậu cũng nhìn thấy bảng top tuần và độ nổi tiếng của tôi rồi, cậu cảm thấy ban phụ trách sẽ ủng hộ tôi sao?”

Ngành livestream chân thật như vậy đấy!

Nếu lần trước, sau khi An Lương ủng hộ Dương Mậu Di xong, Dương Mậu Di thuận thế cất cánh trở thành streamer lớn, như vậy ban phụ trách nhất định sẽ ủng hộ cô.

Thế nhưng Dương Mậu Di lại không có năng khiếu bẩm sinh để trở thành streamer lớn, ngũ âm cô không được đầy đủ nên không biết hát, lại không biết múa, càng không biết cưa cẩm đại gia, tình trạng như vậy sao Dương Mậu Di có thể cất cánh?

Vì thế sau khi mất đi sự ủng hộ của An Lương, cô lập tức trở lại hình dáng ban đầu.

“Vậy lần này thua rồi?” An Lương trêu chọc.

Dương Mậu Di thở dài một hơi: “Chỉ là tâm trạng buồn chán nên đến đây ăn một bát mì lươn.”

An Lương nở nụ cười: “Cô không cầu xin tôi à?”

Dương Mậu Di phủ định: “Tôi cũng muốn như vậy, lại đúng lúc gặp cậu, thế nhưng cấp bậc trận PK này chắc chắn phải tốn hơn 1 triệu tệ, dựa vào cái gì lại muốn cậu tốn tiền?”

Nói xong, Dương Mậu Di lại cười cười tự giễu.

Thái độ thẳng thắn của Dương Mậu Di trái lại giành được thiện cảm của An Lương, nếu không cho dù Dương Mậu Di giả bộ nũng nịu ngây thơ, hay làm bộ tủi thân gì đó, cậu sẽ cảm thấy phản cảm.

Thành thực, trong tài khoản của An Lương có 2 triệu xu Răng Hổ tệ, thế nhưng hệ thống Nhân Sinh Người Thắng lại không có bất kỳ hạn chế gì, đồng nghĩa với việc cậu có thể dùng 2 triệu xu này ủng hộ bất kỳ ai, cũng có thể tự ủng hộ cho cậu.

Nếu hệ thống Nhân Sinh Người Thắng không có nhiệm vụ, An Lương cũng không nhất thiết phải ủng hộ Dương Mậu Di, cho dù Dương Mậu Di thật sự rất xinh đẹp.

“Ha ha, cô cũng hiểu rõ bản thân đấy!” An Lương cố ý trêu chọc, từ đó cho thấy cậu sẽ không ủng hộ Dương Mậu Di.

Đương nhiên Dương Mậu Di cũng nghe hiểu ý An Lương, nội tâm cô ảm đạm, nhưng cũng chỉ thoáng qua một chút mà thôi, như cô đã tự nói với bản thân, nếu muốn giành giải nhất trong trận PK này, 1 triệu tệ chỉ là vé vào cổng.

Cô và An Lương không thân cũng không quen, dựa vào cái gì lại muốn An Lương tiêu nhiều tiền như vậy?

‘Tinh!’

‘Nhiệm vụ ngẫu nhiên: Tiếp tục giúp streamer Dương Mậu Di đoạt giải nhất.’

‘Ban thưởng: Phần thưởng sẽ được căn cứ theo mức độ hoàn thành.’

‘Trừng phạt khi thất bại: Không.’

An Lương vừa nói thầm xong, nếu hệ thống Nhân Sinh Người Thắng không giao nhiệm vụ, cậu thật sự sẽ không ủng hộ Dương Mậu Di, kết quả hệ thống Nhân Sinh Người Thắng giao nhiệm vụ.

Không hổ là hệ thống Nhân Sinh Người Thắng!

Mặc dù đã nhận được nhiệm vụ ngẫu nhiên từ hệ thống, thế nhưng An Lương cũng không lập tức cam kết bất kỳ điều gì, dù sao Dương Mậu Di cũng nói rồi, dựa vào cái gì lại muốn An Lương ủng hộ hơn 1 triệu tệ, An Lương tự mình đấu à?

Có những lúc, sự hy vọng trong nỗi tuyệt vọng sẽ càng đáng quý hơn!

Chờ sau khi trận PK bắt đầu, vào lúc Dương Mậu Di bình tĩnh chấp nhận bị loại, An Lương lại cưỡi mây ra cứu thể giới, chắc chắn sẽ để lại ấn tượng sâu sắc hơn.

15 phút sau, Dương Mậu Di đã ăn xong tô mì lươn với tâm trạng phức tạp, cô chủ động nói: “Anh Lương Nhân, xíu nữa 8 giờ có trận PK, tôi về chuẩn bị trước đây.”

An Lương đã trả điện thoại lại cho Dương Mậu Di, cậu đáp lại: “Để tôi tiễn cô?”

“Không cần không cần, tôi tự về là được, không xa lắm, đúng lúc cần tiêu hoá một chút.” Dương Mậu Di từ chối.

Dương Mậu Di sợ thời điểm đi một mình, cô lại không nhịn được cầu xin An Lương giúp đỡ.

An Lương cũng không miễn cưỡng, cậu vẫy tay bảo: “Được thôi, rảnh thì tôi sẽ liên lạc.”

Dương Mậu Di nhịn cơn tức, cô nhanh chóng rời khỏi nhà hàng.

An Lương nói rảnh thì liên lạc?

Dương Mậu Di thật sự rất muốn chửi bậy, An Lương có liên lạc với cô à?

Dương Mậu Di vừa rời đi, An Lương cũng lái xe về nhà, nếu hệ thống cũng đã phát nhiệm vụ ngẫu nhiên, đương nhiên An Lương cũng muốn giúp cô ấy một chút.

Chỉ là không biết 2 triệu xu có đủ hay không?

Nếu không đủ, An Lương nghĩ mình phải nạp chút tiền?

Dù sao lần trước, sau khi giúp cô ấy giành giải nhất, cậu đã được hoàn tiền gấp ba lần, nếu lần này cũng được hoàn tiền gấp ba lần thì sao?

Cho dù vận may không tốt cũng sẽ được hoàn tiền gấp đôi, đó cũng là hoà không lỗ.

An Lương nằm trong phòng ngủ, cậu mở ứng dụng livestream Răng Hổ lên, còn đặc biệt đăng xuất mới tiến vào phòng stream của Dương Mậu Di, vì sau khi đăng xuất, An Lương sẽ phòng stream của Dương Mậu Di với tư cách ẩn danh, cô cũng sẽ không biết cậu đã đến, vừa vặn có thể kiểm tra tình hình trong phòng stream của cô.

Không khiến An Lương thất vọng, quả nhiên phòng stream của Dương Mậu Di vẫn vắng tanh, khách VIP chỉ có 7 người, trong đó còn có một cái là tài khoản của Dương Mậu Di.

Còn về bảng top tuần?

Vị trí đầu bảng vẫn không thay đổi, vẫn là 120 tệ, hoàn toàn xứng với danh hiệu streamer nữ thê thảm trong Răng Hổ!

Nhìn thấy thời gian PK ngày càng ngần, khán giả trong phòng stream cũng bắt đầu bình luận.

‘Chủ phòng, hôm nay anh chàng Porsche có đến cứu trợ không?’

‘Tôi vừa đi dạo một vòng ở Răng Hổ, phàm là một streamer tham gia PK, nhưng streamer của chúng ta hình như thảm nhất!’

‘Tự tin lên! Bỏ hai chữ “hình như” đi!’

‘Chủ phòng có xích mích với anh chàng Porsche à?’

‘Chẳng lẽ anh chàng Porsche lại vô tình đến thế?’

‘Đm! Thật sự luôn?’

‘Lẽ nào sự thật đã được tiết lộ!’

An Lương nhìn đống bình luận, cậu chỉ có thể nói đám khán giả này gây khó chịu quá, rõ ràng cậu và Dương Mậu Di là trong sạch, được chứ?

Chương 56. Anh Hùng Cái Thế!

8 giờ tối, trận thi đấu giữa toàn bộ Răng Hổ chính thức bắt đầu.

Trong phòng stream của Dương Mậu Di vẫn vắng ngắt như cũ, khách VIP còn chưa tới 10 người, đối thủ vòng thứ nhất của cô đã kết nối, dĩ nhiên Dương Mậu Di không thể từ chối.

Hai người vừa kết nối, có vài tài khoản VIP vào phòng stream của Dương Mậu Di, nhưng từ tên của đối phương có thể thấy những tài khoản đó là người hâm mộ của streamer bên kia, bây giờ họ qua đây là để điều tra đối thủ mà thôi.

Ví dụ như xem khách VIP bên này có bao nhiêu người, bảng top tuần được khen thưởng bao nhiêu, đại gia đứng đầu bảng top tuần có ở vị trí khách VIP hay không.

“Xin chào bạn gái, tôi là A Mai đến từ ban phụ trách Mộng Tưởng, rất hân hạnh được làm quen với bạn, mong lát nữa bạn nương tay, lần trước ban phụ trách chúng tôi đã bị bạn đánh thảm thương rồi đó!” Sau khi A Mai tự giới thiệu, cô ấy cũng ám chỉ ngầm ân oán giữa hai ban phụ trách.

Về phần tại sao lại muốn ám chỉ ân oán giữa hai bên ban phụ trách?

Đương nhiên là vì nhân viên điều tra tình báo đã trở về, báo cáo Dương Mậu Di chỉ là streamer nhỏ, hơn nữa còn là một streamer nhỏ không có gì, không khách VIP, không bảng top tuần, không có đại gia, trận này có thể nói là trận phúc lợi.

Lúc này An Lương sử dụng trạng thái đăng xuất vào phòng stream của A Mai, cậu muốn nhìn bình luận trong phòng stream của đối phương một chút.

‘Ha ha ha, buồn cười chết mất, streamer ở phía đối diện thật thảm, top 1 cũng chỉ được 120 tệ!’

‘Streamer lv.29, top 1 chỉ được một 120 tệ, tin nổi không?’

‘Khách VIP cũng chỉ có 7 người, không có đại gia, toàn bộ đều là cá ướp muối (1).’

(1) Chỉ tiêu một chút tiền để ngồi khách VIP.

‘Tổng quà trong tuần cũng chỉ có 1100 tệ, huân chương của streamer cũng hết, thật đúng là rất thảm!’

‘Tôi nghe nói trước đó cô ấy từng giành giải nhất trong trận PK?’

‘Là do có đại gia ủng hộ cô ấy! Tôi đã tận mắt nhìn thấy, khi ấy vị đại gia kia ủng hộ gần 1 triệu tệ, sau đó không quan tâm đến giờ.’

‘Vậy ván này chúng ta nằm không cũng thắng?’

Sau khi PK bắt đầu, A Mai lập tức vượt qua Dương Mậu Di, áp đảo cô một cách dễ dàng, 5 phút sau, phòng stream của A Mai đã đạt đến 800 tệ, thế nhưng phòng của Dương Mậu Di còn chưa vượt qua hai chữ số.

Đúng vậy!

Điểm PK của Dương Mậu Di chỉ có 6000 điểm, đồng nghĩa với việc được ủng hộ 6 tệ, nhưng đó đều là quà miễn phí có sẵn, không thể không nói Dương Mậu Di thật sự quá thảm!

An Lương quay lại phòng stream của Dương Mậu Di, cậu phát hiện đám mèo lớn mèo nhỏ trong phòng stream của Dương Mậu Di cũng không gửi bình luận, mấy vị khách VIP đều là người hâm mộ livestream ngoài trời của Dương Mậu Di, hoàn toàn không có hứng thú với trận PK.

Còn việc ủng hộ streamer?

Đùa à!

Miễn phí không ngon sao?

Trên thực tế bản thân Dương Mậu Di cũng đã từ bỏ, cô hoàn toàn không có ý định lôi kéo, hoặc có lẽ cô cũng hiểu lôi kéo không có tác dụng gì, người trong phòng stream kẻ nào xài tiền, kẻ nào không xài, trong lòng Dương Mậu Di biết rõ.

Nhìn Dương Mậu Di trầm mặc, An Lương thở dài một hơi, quả nhiên làm streamer rất khó khăn!

An Lương dùng tài khoản Đế Vương của mình tiến vào phòng stream của Dương Mậu Di, một con rồng đỏ xuất hiện ở khu vực stream.

Phòng stream vốn vắng ngắt bắt đầu náo nhiệt lên.

‘Tới rồi! Anh chàng kia tới rồi!’

‘Cuối cùng cũng đợi được! May mà tôi không từ bỏ!’

‘Giờ khắc này tôi lại nhớ tới nỗi sợ bị triệu phú vùi dập!’

‘Cuối cùng anh chàng Porsche cũng không thể bỏ rơi chủ phòng.’

“Sao cậu lại tới đây?” Dương Mậu Di không thể tin được, chóp mũi chua chua, cô vốn đã tuyệt vọng, nhưng bây giờ An Lương lại tới, đột nhiên cô lại có cảm giác tủi thân.

An Lương gửi bình luận: ‘Chủ phòng à, cô vẫn thảm như trước!’

Gửi bình luận xong, An Lương bắt đầu nạp tiền.

‘Chúc mừng Lương Nhân Vị Quy nạp Đế Vương ở phòng stream Không Còn Hồ Ly Tinh Nữa +1’

‘Chúc mừng Lương Nhân Vị Quy nạp Đế Vương ở phòng stream Không Còn Hồ Ly Tinh Nữa +1’

......

Dòng thông báo nạp tiền này nhấp nhô ở toàn bộ các phòng stream trên Răng Hổ, hơn nữa còn xuất hiện ròng rã 10 lần, có nghĩa bây giờ trong tài khoản An Lương đã có 330.000 phiếu Đậu Vàng.

Nhìn thông báo nạp tiền, hai mắt Dương Mậu Di đỏ ngầu, suýt chút nữa cô không nhịn được mà rơi lệ.

Khán giả phòng stream bắt đầu trêu chọc.

‘Ha ha ha, chủ phòng sắp khóc?’

‘Người mới xin hỏi, vị streamer này có lai lịch gì?’

‘Cúng bái đại gia Đế Vương!’

‘Hình như trước đây tôi đã từng thấy qua tình tiết này?’

‘Nhớ rồi, tôi nhớ rồi, tôi nhớ ra rồi, lần trước đại gia Đế Vương này đã ủng hộ 1 triệu tệ!’

“Cậu đang làm gì đấy?” Dương Mậu Di biết rõ còn cố hỏi.

An Lương gửi bình luận: ‘Vòng một mà đã quá mất mặt rồi, tôi giúp cô qua trước vòng này.’

Gửi bình luận xong, An Lương ném luôn 2 tấm Tàng Bảo Đồ ra, lập tức áp đảo A Mai.

Bên khác, trong phòng stream của A Mai, khán giả bắt đầu gửi bình luận ào ào.

‘Nguy rồi! Nguy rồi! Chàng trai kia lại tới!’

‘Ông đây ói mất! Anh chàng 1 triệu tệ lại đến!’

‘Cái này... Cái này... Còn đánh mẹ gì nữa?’

‘Nạp hẳn 10 lần Đế Vương, kiểu này ai chịu nổi?’

‘Mau hỏi streamer kia, rốt cuộc làm thế nào mê hoặc được một đại gia thật sự vậy?’

‘A Mai: Cả người tôi đều choáng váng rồi!’

Trên thực tế A Mai thật sự cảm thấy bản thân muốn sụp đổ, cô cũng đang dùng tài khoản phụ xem tình huống trong phòng stream của Dương Mậu Di, A Mai vốn cho rằng ván này sẽ thuận lợi, cô có thể thắng một cách dễ dàng.

Kết quả đại gia của đối phương lại xuất hiện, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra?

Tai bay vạ gió?

Đối với A Mai mà nói quả thật đúng là tai bay vạ gió, nhưng đối với Dương Mậu Di, An Lương chính là anh hùng cái thế cưỡi mây đạp gió!

Bình Luận (0)
Comment