Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 317 - Chương 4458 - Ôn Hinh Của Gia Đình Họ Triệu. 2

Chương 4458 - Ôn Hinh của gia đình họ Triệu. 2
Chương 4458 - Ôn Hinh của gia đình họ Triệu. 2

“Trình độ trước đây của anh quá tệ, tôi làm biếng chơi cờ với anh.” Trương Chí Văn nói thẳng.

Sau khi Trương Chí Văn nói xong, robot Guardian mô hình gia đình số 2 bước vào phòng khách và chào: “Ông nội, cơm tối đã chuẩn bị xong, mời đi phòng ăn ăn cơm.”

Triệu Trang Khang đứng dậy: “Đi thôi, chúng ta ăn cơm trước, lát nữa lại đánh ba trăm hiệp!”

Trương Chí Văn cong môi, ông ta không đồng ý. Mặc dù ông ta không biết Triệu Trang Khang dùng thủ đoạn nào để gian lận, nhưng ông ta biết rằng Triệu Trang Khang nhất định đã gian lận, nếu không Triệu Trang Khang sẽ không thể nâng cao trình độ cờ vua của mình đến mức này trong một khoảng thời gian ngắn.

Trong phòng ăn, Triệu Hưng Quốc đã về, ông ấy chào Trương Chí Văn trước: “Chú Trương.”

Trương Chí Văn khẽ gật đầu, ông ta cố ý thở dài và nói: “Hưng Quốc, bố cháu không biết nói lý lẽ gì cả!”

Triệu Hưng Quốc còn chưa mở miệng, Triệu Trang Khang đã ngăn chặn trước, làm sao ông ấy không hiểu ý của Trương Chí Văn? Trương Chí Văn đang muốn dùng chiêu trò phải không!

“Cái gì mà tôi không nói lý lẽ?” Triệu Trang Khang hừ hừ nói, “Tôi thấy anh không phục thì có!”

Triệu Hưng Quốc cũng từ từ hiểu ra, ông ấy đoán Triệu Trang Khang đã đánh bại Trương Chí Văn trong môn cờ vua nên Trương Chí Văn mới gài bẫy trong câu nói.

Triệu Hưng Quốc liếc nhìn chiếc kính gọng bạc mà Triệu Trang Khang đang đeo, ông ấy trả lời: “Chú Trương, chúng ta ăn cơm trước đi, hôm nay nhờ có chú Trương phù hộ, chúng ta mới có cơ hội nếm thử rượu hoa đào.”

Triệu Đống Lương ngồi bên cạnh đáp: “Đúng, đúng, đúng. Chú Trương, chú không biết ông nội cháu keo kiệt cỡ nào đâu, bình thường ông nội không cho mọi người uống rượu hoa đào.”

Triệu Trang Khang hừ hừ nói: “Muốn uống rượu hoa đào thì tìm tiểu An đấy, mọi người đừng có ngó nghía đên rượu hoa đào của tôi!”

Triệu Đống Lương lập tức nhìn An Lương.

An Lương xòe tay ra: “Anh Đống Lương, như anh đã biết, mùa hoa đào nở chỉ trong thời gian ngắn, hơn nữa hoa đào phần lớn dùng để làm mặt nạ tinh chất hoa đào, số lượng rượu hoa đào thật sự rất ít.”

An Lương vừa nói chuyện vừa ám chỉ Triệu Đống Lương, chuyện này nên nói riêng thì tốt hơn!

Triệu Đống Lương lập tức hiểu ý của An Lương, anh ta hợp tác: “Vậy thì tiếc quá đi!”

Lúc đó đã gần 8 giờ tối, bữa tối đã kết thúc.

Ban đầu, Triệu Trang Khang muốn chơi thêm vài trận với Trương Chí Văn, nhưng Trương Chí Văn thẳng thừng từ chối. Trương Chí Văn nói rằng ông ta có thể mời một số tuyển thủ quốc gia thi đấu với Triệu Trang Khang vào ngày mai.

Có là tuyển thủ quốc gia thì sao? Triệu Trang Khang không sợ chút nào!

Hiện tại, 6ng ấy tràn đầy tin tưởng tuyệt đối đối với trình độ cờ vua của hệ thống trí tuệ nhân tạo.

Trong sân, An Lương và Triệu Đống Lương đang đứng bên hồ cá koi, Triệu Đống Lương nhanh chóng thì thầm: “Em rể, em còn rất nhiều mặt nạ dưỡng tinh hoa đào sao?”

An Lương trong giây lát liền hiểu được ý của Triệu Đống Lương, Triệu Đống Lương cũng là người đàn ông tốt!

“Nếu anh rể cần, em có thể tặng thêm 20 miếng, em phải gửi vào địa chỉ nào đây?” An Lương hỏi.

Triệu Đống Lương cho An Lương một địa chỉ, rồi trầm giọng nói: “Em rể, chuyện này…”

An Lương trả lời với thái độ thấu hiểu: “Yên tâm đi, em hiểu mà, bí mật thì nhất định phải giữ kín!”

Triệu Đống Lương tỏ ra nhẹ nhõm.

“Hai người đang có âm mưu gì đấy!” Giọng nói của Triệu Uyển Hề từ xa truyền đến.

Triệu Đống Lương nhìn theo hướng âm thanh phát ra, anh ta thấy Triệu Uyển Hề vẫn còn cách 2 hoặc 3 m, anh ta thở phào nhẹ nhõm, sau đó đáp lại bằng âm lượng lớn hơn: “Bọn anh đang thảo luận về tình hình toàn cầu.”

Triệu Uyển Hề đi tới, cô ấy thản nhiên hỏi: “Vậy hai người thảo luận thế nào rồi?”

An Lương trả lời với khuôn mặt bình thường: “Anh Đống Lương và anhcảm thấy rằng tình hình toàn cầu hiện nay không bình thường. Thế giới đơn cực do nước Mỹ đứng đầu đang dần tan rã, cho dù là Hạ Quốc của chúng ta, hay Ấn Độ bên cạnh, hay Nhật Bản, hay thậm chí là nước Mỹ. Các đồng minh của chúng ta hiện có lợi ích riêng của họ, vì vậy bọn anh đều đồng ý rằng tình hình trong tương lai chắc chắn sẽ hỗn loạn hơn.”

Triệu Hưng Quốc nói thêm: “Đúng vậy, trước mắt đã có dấu hiệu, tỷ như nước Mỹ trừng phạt thương mại và phong tỏa công nghệ đối với chúng ta. Nước Mỹ đàn áp nước Nga, Vương quốc Anh rút khỏi Liên minh EU v.v… thực ra những thứ này chính là dấu hiệu của sự phá vỡ trật tự.”

Triệu Uyển Hề mỉm cười và gật đầu, cô ấy chủ động nắm lấy cánh tay của An Lương: “Anh à, từ khi nào mà anh lại thích quan tâm mấy chuyện lớn thế này?”

Triệu Đống Lương hừ hừ nói: “Anh vẫn luôn quan tâm đến chuyện này, được chứ?”

Triệu Uyển Hề khẽ lắc đầu, nhưng cũng không truy hỏi thêm nữa, bởi vì cô gần như đoán được đáp án. Trong khi cả ba đang trò chuyện, vợ của Triệu Đống Lương, Khương Uyển Oánh, dẫn Triệu Nhân ra ngoài.

Sau khi nhìn thấy An Lương, Triệu Nhân lon ton chạy tới, vừa chạy vừa hét lên sung sướng: “Anh!”

Triệu Nhân chạy đến bên An Lương, cô đưa tay nắm lấy góc áo của An Lương, sau đó nhìn Triệu Đống Lương: “Bố!”

Triệu Đống Lương cười nửa miệng liếc nhìn An Lương, con gái gọi An Lương là anh, vậy tức là anh đã có thêm một cháu trai?

Triệu Uyển Hề kéo Triệu Nhân qua, cô ấy nghiêm túc nói: “Nhân Nhân à, con phải gọi là cậu, có biết chưa?”

“Tại sao?” Triệu Nhân nhìn Triệu Uyển Hề với vẻ mặt nghi ngờ.

Triệu Uyển Hề nhất thời không nói nên lời, cô cũng bị đứa bé này chơi xỏ!

An Lương giải vây: “Bởi vì cậu chính là bạn trai của dì nhỏ, sau khi cậu với dì nhỏ kết hôn với nhau, cậu chính là cậu của cháu.”

“Em không muốn!” Triệu Nhân trực tiếp từ chối, “Nhân Nhân cũng thích anh!”

An Lương mỉm cười nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Triệu Nhân: “Đứa bé này!”

Lúc An Lương và Triệu Uyển Hề rời đi, đã gần 10 giờ tối.

Bình Luận (0)
Comment