Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 439 - Chương 4580 - Nguồn Gốc Ân Oán?

Chương 4580 - Nguồn gốc ân oán?
Chương 4580 - Nguồn gốc ân oán?

Ngay cả khi kết quả điều tra sơ bộ của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa cho thấy không có vấn đề gì, thì vấn đề vẫn phải là chuyến bay UA1407.

“Nguồn tin tình báo của tôi không có vấn đề gì. Nhất định có vấn đề với chuyến bay UA1407 của United Airlines. Mọi người đã điều tra kỹ lưỡng thông tin cơ bản của tất cả các hành khách và sắp xếp nhân viên thực địa từ phía nước Mỹ xác minh từng người một. Trong số những người này, chắc chắn có người che giấu sự thật.” An Lương đáp.

“Nếu chuyến bay này đi vào không phận của Đế Đô, nhưng vẫn chưa tìm ra vấn đề, vậy thì hãy thực hiện [Kế hoạch khó khăn].”An Lương ra lệnh.

Cái gọi là “Kế hoạch khó khăn” thực chất là ngăn cản chuyến bay UA1407 của hãng hàng không United Airlines hạ cánh bình thường, đồng thời dẫn dắt chuyến bay này bay đến sân bay Lương Hải.

Bằng cách này, nhân viên thực địa của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa có thể kiểm tra tất cả hành khách và hành lý cùng một lúc, để tìm ra vấn đề tốt hơn

“Đã nhận!” Số 1 – Người Kiểm Soát trả lời.

SAu khi mọi người đều bảo rằng đã hiểu vấn đề, Số 3 – Hồi Chuông Báo Tử đột nhiên mở miệng: “BOSS, tôi nghe được một tin đồn từ phía này.”

“Nói cho tôi.” An Lương đáp.

“Một người bạn không biết thân phận cụ thể của tôi đã từng hỏi tôi một câu hỏi. Người bạn này muốn tạo ra một loại virus nhắm vào một gen cụ thể, và loại virus này có thể lây truyền qua chó mèo, cũng có thể lây truyền giữa chó mèo và con người với nhau.” Số 3 – Hồi Chuông Báo Tử nói thêm.

“Những người không có kí hiệu gen chỉ định phù hợp sẽ không có bất kỳ phản ứng bất thường nào sau khi bị nhiễm virus. Chó và mèo chỉ là vật mang mầm bệnh. Chỉ sau khi những người có kí hiệu gen chỉ định bị nhiễm virus, họ mới bị nhiễm virus.” Số 3 – Hồi Chuông Báo Tử nói thêm.

An Lương đột nhiên nghĩ tới chuyện tổ chức Phổ Ái Vô Cương có rất nhiều chi nhánh, kết hợp với tin đồn của Số 3 – Hồi Chuông Báo Tử, anh nghĩ ra một suy đoán đáng sợ.

“Tác dụng của virus này là gì?” An Lương hỏi.

“Theo thông tin bạn tôi cung cấp, loại virus này chủ yếu tấn công vào tim, khiến tim bị viêm cơ tim, có thể dẫn đến tử vong cho con người.” Số 3 – Hồi Chuông Báo Tử giải thích.

Số 3 – Hồi Chuông Báo Tử nói về tình hình cơ bản của virus trước, sau đó tiếp tục bổ sung: “Tuy nhiên do đối phương đề phòng tôi, nên tôi cũng không thể lấy được nhiều tài liệu hơn, chỉ có thể phỏng đoán mà thôi.”

An Lương hỏi: “Anh nghi ngờ đây chính là âm mưu của Cục điều tra tình báo nước Mỹ sao, đối phương muốn sử dụng phương thức này để ám sát tôi?”

“Rất có thể!” Số 3 – Hồi Chuông Báo Tử nói một cách chắc chắn: “Bằng cách tạo ra hỗn loạn trên diện rộng, để BOSS chết trong đống hỗn loạn này, khiến cho mọi chuyện xảy ra một cách bình yên không có bất kỳ vấn đề gì lạ kỳ.”

Số 1 – Người Kiểm Soát cũng đồng ý: “Theo như tình huống mà Số 3 phân tích, quả thực có khả năng là như vậy!”

“Nếu như Cục điều tra tình báo nước Mỹ muốn thả virus, chúng ta không điều tra được tình hình cũng là chuyện bình thường, hoặc có lẽ chẳng có người nào khác thường. Cục điều tra tình báo nước Mỹ chỉ thả virus, dù thực sự có người thực hiện đi nữa, nhưng chắc người thực hiện cũng không biết gì về chuyện này.” Số 1 – Người Kiểm Soát phân tích.

“Thứ hai là tình hình an ninh xung quanh BOSS, Cục điều tra tình báo nước Mỹ hẳn cũng phải biết. Dựa theo tình hình an ninh xung quanh BOSS, nếu như BOSS không rời khỏi Hạ Quốc, Cục điều tra tình báo nước Mỹ gần như không có khả năng đột phá vòng vây bằng cách đối mặt.” Số 1 – Người Kiểm Soát tiếp tục phân tích.

“Tuy nhiên, nếu sử dụng virus thì khác, BOSS sẽ dễ dính chiêu trong tình huống chẳng biết chuyện gì.” Số 1 – Người Kiểm Soát nói thêm.

An Lương âm thầm cau mày, như thể đó là sự thật! Còn thương vong xảy ra do thả virus… đừng có đùa!

Cục điều tra tình báo nước Mỹ sao có thể quan tâm đến những “chuyện vặt vãnh” như vậy?

Đối với Cục điều tra tình báo nước Mỹ mà nói, nếu có thể giết được An Lương, thì cũng tương đương với việc giải quyết một vấn đề nghiêm trọng trong lòng, cái chết của một vài nhân viên không quan trọng thì có là gì đâu chứ?

Quan trọng hơn, Số 3 – Hồi Chuông Báo Tử nói đó là một loại virus nhắm vào một kiểu gen cụ thể, ai biết kiểu gen này có phải chỉ nhằm vào người Hạ Quốc hay không?

“Ngay lập tức sắp xếp một kế hoạch ứng phó khẩn cấp phòng chống dịch bệnh sinh hóa tại sân bay Lương Hải.” An Lương ra lệnh, “Số 3, chuyện này giao cho anh, không sao chứ?”

“Không thành vấn đề!” Số 3 – Hồi Chuông Báo Tử trả lời.

Mặc dù Số 3 – Hồi Chuông Báo Tử phụ trách việc này sẽ dẫn đến việc danh tính của Số 3 – Hồi Chuông Báo Tử bị bại lộ, nhưng Số 3 – Hồi Chuông Báo Tử không cần thực hiện nhiệm vụ thực địa, nên có lộ ra hay không cũng không sao.

“Những người khác tiếp tục tiến hành xác minh chuyên sâu lần thứ hai về thông tin cơ bản của tất cả hành khách và thành viên phi hành đoàn của chuyến bay UA1407. Tôi cần phải chắc chắn 100%.” An Lương ra lệnh.

“Đã nhận!”

“Hiểu rồi!”

“Get!”

...

Ban quản lý của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa lần lượt trả lời.

Sau khi An Lương dặn dò bạn quản lý của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa, anh đã liên hệ với Chu Quang Hạo. Khi cuộc gọi được kết nối, An Lương nói trước: “Anh Hạo, tình huống thay đổi, chúng ta cần điều chỉnh bố cục của sân bay Lương Hải.”

“Chuyện gì vậy?” Chu Quang Hạo hỏi, “Chúng tôi cần phải làm gì để giúp cậu?”

“Tôi đề nghị người của anh sơ tán sân bay Lương Hải.” An Lương trả lời, rồi kể chi tiết về tình hình cụ thể, “Chúng tôi phát hiện ra rằng Cục điều tra tình báo nước Mỹ có thể đã sử dụng chuyến bay UA1407 để thả virus.”

“Chuyện này… tình báo của cậu đáng tin cỡ nào thế?” Chu Quang Hạo ngập ngừng hỏi.

Bình Luận (0)
Comment