Warren, giám đốc Bộ phận tình báo, trả lời: “Mặc dù Mana Ricciardo, một nhà phân tích tình báo cấp cao của bộ phận tình báo chúng ta và Cambella Bulwer cũng là người trong cuộc, nhưng với tư cách là người đề xuất và tạo ra Kế hoạch V, họ không thể tiết lộ thông tin này và cũng không biết khi nào chúng ta hành động.”
Warren, giám đốc Bộ phận tình báo, tiếp tục nói: “Đối phương có thể xác định chính xác chuyến bay UA1407 của hãng hàng không United Airlines, điều đó có nghĩa là đối phương thực sự biết thông tin chi tiết về hoạt động này. Nếu không, sẽ không thể chặn chuyến bay UA1407 trước và sẽ không thể chuẩn bị môi trường cho kiểm tra phòng chống dịch bệnh sinh hóa trước.”
Rupert, giám đốc Bộ phận hoạt động thực địa, cười khẩy: “Vậy thì vấn đề đến rồi!”
“Trong số sáu người chúng ta, ai có vấn đề?” Rupert, giám đốc Bộ phận hoạt động thực địa, nhìn những người khác với một nụ cười chế nhạo.
Warren, giám đốc Bộ phận tình báo, cân nhắc một lúc rồi trả lời: “Kể từ khi chiến dịch bắt đầu, tất cả chúng ta đều không rời khỏi trung tâm chỉ huy chiến dịch tạm thời. Mọi người có đồng ý với chuyện này không?”
Rupert, giám đốc Bộ phận hoạt động thực địa, lắc đầu phủ nhận: “Không, không, không. Mặc dù không ai trong chúng ta rời khỏi trung tâm chỉ huy tác chiến tạm thời, nhưng mỗi người chúng ta đều có thời gian ở một mình trong phòng tắm khi chúng ta đi vệ sinh.”
Warren, giám đốc Bộ phận tình báo, lắc đầu: “Chúng ta đã có thời gian ở một mình trong phòng tắm, nhưng tất cả chúng ta đã giao nộp thiết bị liên lạc của mình. Ngay cả khi ai đó giấu thiết bị liên lạc, trung tâm chỉ huy hoạt động tạm thời có một lá chắn liên lạc và ngay cả trong phòng tắm, chúng ta cũng không thể gửi thông tin ra ngoài.”
Alvíss, giám đốc phụ trách các vấn đề Châu Á, tán thành: “Đúng vậy, toàn bộ trung tâm chỉ huy hoạt động tạm thời đều có lá chắn liên lạc thông tin, chúng ta không có khả năng sử dụng thiết bị của chính mình để truyền tin ra ngoài.”
Rupert, giám đốc Bộ phận hoạt động thực địa, cau mày: “Ý của anh là, tất cả chúng ta đều không bị phải kẻ khả nghi?”
Thực tế đây chính là sự thật!
Đám người của Cục điều tra tình báo nước Mỹ chỉ đang đấu trí với không khí mà thôi, đồng thời còn nghi ngờ lẫn nhau…
Warren, giám đốc Bộ phận tình báo, đáp lại bằng một tiếng thở dài: “Phân tích từ tình huống hiện tại, sáu người chúng ta quả thực không có sự khả nghi nào, bởi vì chúng ta không có thời gian của kế hoạch.”
“Vậy thì lạ quá!” Rupert, giám đốc Bộ phận hoạt động thực địa, nói với giọng khó hiểu: “Sáu người chúng ta đều biết tình báo, nhưng lại không biết thời gian kế hoạch. Người biết thời gian kế hoạch thì lại không biết tình báo cụ thể, vậy đối phương lấy tình báo kiểu gì đây?”
Đây có vẻ là một ngõ cụt?
Đối mặt với ngõ cụt, tất cả mọi người đều lâm vào trầm mặc, nhưng lại có thêm sự hoài nghi lẫn nhau, tựa như ai nấy cũng có thể là kẻ đứng phía sau vụ này.
“Tôi nghĩ đến một khả năng!” Miranda Sapir, nhân viên huấn luyện của Lưu Thành Húc bất ngờ lên tiếng.
Năm người còn lại lần lượt nhìn Miranda, chờ cô tiếp tục giải thích.
“Tôi nghe nói trước khi hành động, giám đốc Bộ phận thông tin rút lui?” Miranda Sapir hỏi với giọng đầy ẩn ý.
Warren, giám đốc Bộ phận tình báo, cau mày: “Giám đốc Rhode quả thực đã rút lui khỏi chiến dịch, mặc dù giám đốc Rhode biết về chiến dịch lần này, nhưng vấn đề là giám đốc Rhode cũng không biết thời gian hành động cụ thể, càng không biết chúng ta sẽ lựa chọn chuyến bay UA1407.”
Đây quả thực là một vấn đề!
Có hai yếu tố trong hoạt động thả virus, trong đó thời gian hành động rất quan trọng. Nếu chỉ biết có chiến dịch thả virus, nhưng không biết thời gian hành động thả virus, rất khó để ngăn chặn một cách chính xác như vậy.
Hiện tại, Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa rõ ràng đã chặn chuyến bay UA1407 của hãng hàng không United Airlines, điều đó có nghĩa là đối phương đã biết chính xác thông tin!
Trong khi Cục điều tra tình báo nước Mỹ đang đấu trí với không khí, tại sân bay Lương Hải, nơi tạm thời bị phong tỏa, đang kiểm tra sức khỏe của tất cả hành khách và thành viên phi hành đoàn.
Trước thực tế là Số 3 – Hồi Chuông Báo Tử vẫn chưa xác nhận virus, tất cả hành khách và thành viên phi hành đoàn đều bị giam lỏng bên trong sân bay Lương Hải để kiểm tra thêm.
An Lương cũng kiên nhẫn chờ đợi, hiện tại vụ thả virus đã được khống chế, quyền chủ động đã rơi vào trong tay bọn họ, Cục điều tra tình báo nước Mỹ hẳn đang thấy lo lắng.
“Những người đó hẳn là đang phân tích xem thông tin của bọn họ bị rò rỉ như thế nào, đúng không nhỉ?” An Lương vui vẻ nghĩ.
Thực tế thì đúng là như vậy.
Cục điều tra tình báo nước Mỹ thực sự đang phân tích tình báo của bọn họ. Làm thế nào mà Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa biết được tình báo này? Vấn đề này có tầm quan trọng lớn. Nếu vấn đề này không được giải quyết, vậy thì sau này bọn họ phải làm sao để nhắm vào An Lương?
Tại trung tâm chỉ huy hoạt động tạm thời của Cục điều tra tình báo nước Mỹ.
Huấn luyện viên Miranda tiếp tục đặt câu hỏi: “Làm sao mà chúng tôi biết được chuyến bay UA1407 của hãng hàng không United Airlines được sử dụng cho hành động lần này?”
Warren, giám đốc Bộ phận tình báo, cau mày, ông ta lờ mờ đoán được ý của Miranda.
Giám đốc Bộ phận hoạt động thực địa Rupert trả lời: “Chúng tôi không chọn chuyến bay UA1407 của hãng hàng không United Airlines, mà chính người hành động đã chọn chuyến bay UA1407 của hãng hàng không United Airlines.”
“Chiến dịch này là một chiến dịch có tính bảo mật cao, kế hoạch hành động cụ thể do người hành động tự quyết định. Chúng tôi không bố trí nhân viên thực địa đi theo hành động, nên việc chọn vé máy bay là do chính người hành động tự quyết định, nhằm bảo đảm tính ngẫu nhiên ở mức độ cao nhất, tránh tình báo bị rò rỉ.” Rupert, giám đốc Bộ phận hoạt động thực địa, cho biết thêm.