Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 448 - Chương 4589 - Nhìn Thấu Trước?

Chương 4589 - Nhìn thấu trước?
Chương 4589 - Nhìn thấu trước?

“Đã rõ, cảm ơn cô Pettis.” Alvíss bày tỏ ý định kết thúc cuộc gọi.

“Không có gì.” Ursula trả lời và lập tức kết thúc cuộc gọi.

Alvíss đặt điện thoại của trung tâm chỉ huy hoạt động tạm thời xuống, ông ta giải thích: “Giám đốc Rhode chịu sự giám sát Bộ Nội vụ, anh ta hiện tại đang ở phòng thẩm vấn đặc biệt số, chúng ta trực tiếp qua đó là được.”

Alvíss hít một hơi thật sâu: “Vì hành động thả virus đã gần như thất bại, tôi tuyên bố rằng hoạt động thả virus đã kết thúc, và bây giờ tôi sẽ bắt đầu một cuộc điều tra chính thức về nguyên nhân khiến hoạt động thả virus thất bại.”

“Tôi đồng ý.” Warren, giám đốc Bộ phận tình báo, tán thành.

“Tôi cũng ủng hộ.” Rupert, giám đốc Bộ phận hoạt động thực địa, cũng ủng hộ.

Thế là mọi người đi đến phòng thẩm vấn đặc biệt số 4 dưới sự dẫn dắt của Alvíss - giám đốc phụ trách các vấn đề Châu Á. Tất nhiên, bọn họ phải kiểm tra hồ sơ ghi chép giám sát trước. Từ thời gian giám sát cho thấy, kể từ sau khi Rhode – giám đốc Bộ phận thông tin – từ chối tham gia vào hành động thả virus, ông ta lập tức ở trong phòng giám sát của Bộ Nội vụ.

Nhìn quá trình theo dõi, trong suốt thời gian đó, giám đốc Rhode đều ở trong phòng thẩm vấn đặc biệt số 4, một phút cũng không rời đi. Đồng thời cũng không sử dụng bất kỳ thiết bị điện tử nào, dù là điện thoại di động hay máy tính bảng, toàn bộ đều không sử dụng.

Cho đến lúc cuối cùng, không có ai đến gặp giám đốc Rhode, thậm chí ngay cả những người giám sát của Bộ Nội vụ cũng chỉ gián tiếp liên hệ với giám đốc Rhode, nhưng có ghi chép cho thấy Powell - Bộ trưởng Bộ Tình báo đã liên lạc với giám đốc Rhode khoảng 10 phút trước.

Hồ sơ này khiến Alvíss nhận ra rằng nó có liên quan gì đó đến giọng điệu kỳ lạ khi ông ta liên lạc với Powell - Bộ trưởng Bộ Tình báo. Hồ sơ giám sát như vậy khiến Alvíss và nhóm của ông ta im lặng, nhưng bọn họ vẫn bước vào phòng thẩm vấn đặc biệt số 4.

Rhode, giám đốc Bộ phận thông tin, nhìn Alvíss dẫn một nhóm người tiến vào, ông ta phủ đầu trước: “Hành động thất bại rồi phải không?”

Alvíss khịt mũi lạnh lùng: “Anh đã biết từ trước, cần gì phải hỏi nhiều vậy?”

“Đúng vậy. Tôi thậm chí còn biết hiện giờ các anh đang nghi ngờ tôi, các anh cho rằng tôi đã bán đứng các ah, tiết lộ trước thông tin tình báo ra ngoài. Tuy nhiên, tôi có thể khẳng định với các anh 100% rằng chuyện này không liên quan gì đến tôi cả.” Giám đốc Rhode trả lời.

Giám đốc Rhode tiếp tục nói thêm: “Cho dù các anh không tin cũng không sao. Bởi vì căn cứ theo phân tích của tôi, khi các anh thất bại, tôi vẫn luôn ở trong phòng giám sát của Bộ Nội vụ.”

Giám đốc Rhode nói thêm: “Tôi đã sớm đoán được các anh sẽ thất bại, hơn nữa tôi cũng đoán được Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa nhất định đã có chuẩn bị trước, cho nên tôi mới không tham gia vào lần hành động này.”

“Thực ra theo như phân tích của tôi, tất cả những hành động trước đây của chúng ta khi nhắm vào Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa, mỗi lần đều bị đối phương biết trước được. Chính vì thế, tôi nghi ngờ có nội giam cao cấp trong nội bộ của chúng ta.” Giám đốc Rhode đưa ra dự đoán của riêng mình.

“Thông qua chuyện thả virus lần này, tôi cũng đã chứng minh được bản thân mình. Sáu người các anh cũng phải miễn cưỡng chứng minh với đối phương. Vậy thì đối tượng tình nghi của chúng ta đã được giảm bớt đi số người.” Giám đốc Rhode bổ sung thêm.

Alvíss và nhóm của ông ta im lặng. Đối tượng mà bọn họ nghi ngờ đã nhìn thấu mọi chuyện từ lâu, chẳng trách trước đó giọng điệu của Powell có chút kỳ lạ khi Alvíss liên lạc với Powell - Bộ trưởng Bộ Tình báo.

Warren, giám đốc Bộ phận tình báo, thầm nghĩ, nếu không phải giám đốc Bộ phận thông tin Rhode, vậy thì ai đang giở trò trong bóng tối?

Rupert, giám đốc Bộ phận hoạt động thực địa, rất sốt ruột, ông ta hỏi thẳng: “Giám đốc Rhode, anh có nghi ngờ ai không?”

Trong phòng thẩm vấn đặc biệt số 4, Rhode - giám đốc Bộ phận thông tin - khẽ lắc đầu khi đối mặt với Rupert - giám đốc Bộ phận hoạt động thực địa.

“Nếu bây giờ các anh đến tìm tôi, điều đó có nghĩa là tất cả các tình huống tôi đoán đã xảy ra.” Giám đốc Rhode thở dài.

Alvíss cau mày: “Anh đoán ra được chuyện gì?”

“Tất nhiên là tôi đoán được hết rồi!” Giám đốc Rhode trả lời với giọng khẳng định, “Chắc các anh cũng đã xem qua thông tin ghi chép quản lý nhỉ?”

“Mặc dù tôi và ông Powell đã nói chuyện điện thoại với nhau, nhưng cuộc trò chuyện của chúng tôi được thực hiện trong trạng thái giám sát, ông Powell và tôi không hề nói gì về hành động này.” Giám đốc Rhode nói thêm.

Alvíss trả lời: “Vậy đoán xem hiện giờ đang xảy ra chuyện gì?”

“Rất dễ đoán!” Giám đốc Rhode mỉm cười nói, “Các anh đến tìm tôi, điều đó chứng minh hành động đã thất bại, hơn nữa còn nảy sinh sự nghi ngờ với tôi.”

“Nếu nghi ngờ tôi, điều đó có nghĩa là thông tin cốt lõi đã bị rò rỉ. Tôi đoán Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa biết kế hoạch hoạt động cụ thể của các anh, thậm chí đã chuẩn bị phương án phòng bị tương ứng, phải không?” Rhode phân tích.

Mặc dù Rhode không biết gì về chuyến bay UA1407 của hãng hàng không United Airlines, cũng như không biết sân bay Lương Hải đã thực hiện các biện pháp phòng chống dịch bệnh và sinh hóa, nhưng giám đốc Rhode biết rằng Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa đã biết trước thông tin này.

Giám đốc phụ trách các vấn đề Châu Á - Alvíss hỏi với giọng điệu nặng nề: “Anh thật sự không cảm thấy có người nào đáng nghi ngờ sao?”

“Sự nghi ngờ dựa trên những căn cứ không xác thực có tác dụng gì không?” Giám đốc Rhode hỏi ngược lại.

“Tên tiết lộ tình báo của chúng ta hẳn phải là người vô cùng thông minh, bằng không làm sao có thể im hơi lặng tiếng mà chẳng tiết lộ gì được. Vậy nên, trong trường hợp chúng ta không có chứng cứ, nghi ngờ lung tung hoàn toàn không có ích gì cả.” Giám đốc Rhode nói thêm.

Bình Luận (0)
Comment