“Nếu tỷ lệ giữ chân người chơi ở giai đoạn sau cao, các giải đấu chuyên nghiệp cũng có thể được tổ chức để mở rộng hơn nữa tầm ảnh hưởng của [Người sống sót], thậm chí trở thành một sự kiện thể thao điện tử toàn cầu như LOL.” Triệu Uyển Hề nói thêm.
“Thật ra theo quan điểm cá nhân của em, em thích xem game bắn súng hơn. LOL có ngưỡng xem tương đối cao, người xem bình thường khó có thể hiểu chi tiết.” Triệu Uyển Hề nói thêm.
Theo mức độ phổ biến hiện tại của [Người sống sót], chi phí hoạt động của hoạt động phần thưởng tiền mặt vào Ngày Quốc tế Lao động cuối cùng đã vượt qua con số 10 ức Hạ Quốc tệ.
Chi phí cho hoạt động này vô cùng cao!
Tuy nhiên xét về lâu dài, càng nhiều người chơi [Người sống sót] càng tốt, càng nhiều người chơi càng có nghĩa tạo ra nhiều doanh thu hơn.
Như Triệu Uyển Hề đã nói, nếu có đủ người chơi, thậm chí có thể mở ra giải đấu chuyên nghiệp của [Người sống sót]. Triệu Uyển Hề nói đúng, so với LOL, ngưỡng xem giải đấu chuyên nghiệp của [Người sống sót] thấp hơn nhiều.
Suy cho cùng, để hiểu về giải đấu chuyên nghiệp LOL, cũng cần có hiểu biết về trò chơi. Nhưng [Người sống sót] là một trò chơi bắn súng, đối với khán giả mà nói, trò chơi bắn súng trực quan hơn, ngưỡng xem đương nhiên rất thấp.
“Nói đến giải đấu chuyên nghiệp, chúng ta có thể tổ chức thi đấu trực tuyến trước để hâm nóng giải đấu chuyên nghiệp trong tương lai.” An Lương giải thích.
Triệu Uyển Hề quan tâm hỏi: “Thi đấu trực tuyến sao? Người chơi đến từ khắp nơi trên thế giới, chúng ta làm thế nào để giải quyết vấn đề mạng chậm?”
“Chúng tôi sẽ thiết lập một tuyến trò chơi chuyên dụng và thiết lập một máy chủ trung chuyển.” An Lương giải thích.
“Ví dụ bốn đội mạnh đến từ Hạ Quốc, nước Nga, nước Mỹ và Thái Lan, vậy chúng ta sẽ thiết lập bốn máy chủ phụ phụ trách trung chuyển ở bốn quốc gia, sau đó kết nối với các máy chủ trò chơi chuyên dụng để giảm thiểu độ trễ và đảm bảo một môi trường mạng công bằng.” An Lương giải thích cặn kẽ.
Ý của An Lương có nghĩa là các tuyển thủ được kết nối với máy chủ thứ cấp cục bộ và máy chủ thứ cấp được kết nối với máy chủ của cuộc thi, đảm bảo giảm độ trễ giữa các tuyển thủ và máy chủ.
“Anh định thiết lập bao nhiêu phần thưởng?” Triệu Uyển Hề tò mò.
An Lương suy nghĩ một chút rồi mới trả lời: “Tiền thưởng cho các cuộc thi trực tuyến có thể thấp hơn. Đối với một đội bốn người, hạng nhất là 10 vạn Hạ Quốc tệ, hạng nhì là 50 vạn, hạng ba là 20 vạn, hạng tư là 5 vạn và hạng năm đến hạng tám chỉ 2 vạn, còn 1 vạn cho hạng chín đến hạng mười sáu.”
Số tiền thưởng này rất cao đối với một trò chơi trực tuyến!
“Khi nào thì cuộc đấu trực tuyến bắt đầu?” Triệu Uyển Hề hỏi.
An Lương suy nghĩ một chút rồi trả lời: “8 giờ tối vào ngày cuối cùng của Ngày Quốc tế Lao động.”
“Anh không suy nghĩ đến vấn đề chênh lệch thời gian sao?” Triệu Uyển Hề nhắc nhở.
An Lương cười lắc đầu: “Tất nhiên phải tham khảo theo múi giờ Hạ Quốc, các người chơi ở khu vực khác hoặc phải thích ứng, hoặc bị loại.”
Hai người lại trao đổi xung quanh [Người sống sót], sau đó An Lương hỏi: “Trưa nay em muốn ăn gì?”
Triệu Uyển Hề lắc đầu: “Không biết, cũng không có gì đặc biệt muốn ăn. Hay là anh gọi cho Tư Vũ, Sương Sương với Tống Thiến đi, xem bọn họ muốn ăn gì?”
An Lương thản nhiên đáp: “Sương Sương chắc chắn sẽ ăn đại thức ăn nhẹ, vì chiều nay cô ấy còn phải tập luyện khiêu vũ.”
“Tư Vư sẽ ăn trưa cùng với cô giáo Tôn, vì vậy anh không nghĩ rằng cô ấy có thời gian để ăn cùng chúng ta.” An Lương nói thêm.
Bây giờ là tháng 5, và cuộc thi piano quốc tế năm nay đang cận kề.
Nếu không có gì ngoài ý muốn, cuộc thi piano quốc tế năm nay sẽ bắt đầu vào tháng 7, thời gian của Trần Tư Vũ không còn nhiều. Ngay cả trong Ngày Quốc tế Lao động, cô giáo Tôn cũng giám sát việc luyện tập piano của Trần Tư Vũ và Mộc Tâm Mỹ mỗi ngày.
“Còn Thiến Thiến, chắc hẳn bây giờ đang kiểm tra lại hoạt động của QueenTea phải không?” An Lương nói thêm.
Triệu Uyển Hề mỉm cười trả lời: “Thiến Thiến đang phân tích khả năng mở QueenTea ở nước ngoài.”
“Cô gái này…” An Lương lắc đầu bất lực, nhưng anh không có ý định ngăn cản Tống Thiến.
Giống như Ninh Nhược Sương và Trần Tư Vũ có lý tưởng của riêng họ, mong muốn phát triển QueenTea của Tống Thiến cũng là ý tưởng của riêng cô ấy, An Lương đương nhiên không thể ngăn cản điều đó.
“Cô ấy định mở rộng QueenTea ở đâu?” An Lương hỏi.
“Hiện tại có ba lựa chọn thay thế.” Triệu Uyển Hề giải thích, “Đầu tiên là New York của nước Mỹ, một trung tâm tài chính toàn cầu và được mệnh danh là thành phố phát triển nhất thế giới. Khả năng tiêu thụ của nó hoàn toàn có thể hỗ trợ QueenTea.”
Đó là điều chắc chắn!
Dù bạn có chê bai New York như thế nào thì cũng phải thừa nhận rằng New York là thành phố phát triển nhất thế giới và là trung tâm tài chính của thế giới, mức tiêu dùng ở đây có thể dễ dàng hỗ trợ cho sự phát triển của QueenTea.
Nhưng cũng có một vấn đề, New York chính là nơi có sự phân biệt chủng tộc rất nghiêm trọng ở nước Mỹ.
Mặc dù luật của nước Mỹ phản đối sự phân biệt chủng tộc, các luồng dư luận khác cũng phản đối sự phân biệt chủng tộc, thậm chí nâng sự phân biệt chủng tộc lên mức thay đổi màu sắc. Tuy nhiên, chẳng phải càng thiếu thứ gì thì càng quan tâm đến nó sao? Vì nước Mỹ phân biệt chủng tộc rất phổ biến nên khẩu hiệu chống phân biệt chủng tộc đã được quảng bá.
Tuy nhiên trên thực tế, người Anglo-Saxon chiếm vị trí thống trị tuyệt đối trong chính quyền nước Mỹ, còn người Nigga hàng ngày bị người Anglo-Saxon phân biệt đối xử. Tuy nhiên, người Nigga lại thường xuyên phân biệt đối xử với người khác, bao gồm nhưng không giới hạn ở người Nhật Bản, người Moskva, người Việt Nam, v.v…