Chương 4733 - Còn có kiểu người coi tiền như rác thế này sao?
Chương 4733 - Còn có kiểu người coi tiền như rác thế này sao?Chương 4733 - Còn có kiểu người coi tiền như rác thế này sao?
"Tin tốt đầu tiên là yêu câu của cậu về 1% vốn chủ sở hữu không pha loãng đã được tập đoàn đồng ý, ngoài ra, tập đoàn cũng đồng ý với việc nhóm nghiên cứu và phát triển của bạn sẽ giữ lại 1% vốn chủ sở hữu." Lâm Thế Đào giải thích.
Trần Mục lộ ra nụ cười hạnh phúc: "Cám ơn giám đốc Lâm, đây thật sự là một tin tốt."
"Tin tốt thứ hai là sau sự tranh đấu của tôi, tôi đã giúp cậu có được đề nghị với mức lương hằng năm 50 vạn!" Lâm Thế Đào nói đùa thêm/'Sinh viên Trần, sau này khi nhận được tiền lường rồi thì nhớ mời tôi một bữa đấy nhé!"
Trân Mục vội vàng nói lời cảm tạ: "Cám ơn giám đốc Lâm, sau này nhất định sẽ đãi giám đốc Lâm một bữa thịnh soạn!"
"Vậy tôi sẽ ghi nhớ. Bây giờ mọi người đang ở trường sao?" Lâm Thế Đào hỏi.
"Đúng vậy, chúng tôi đang ở trường học." Trân Mục thầm kích động, bởi vì anh ta đã sớm đoán được Lâm Thế Đào sẽ tới tìm bọn họ ký kết hợp động.
Thực tế cũng chính là như vậy!
"Vậy hôm nay chúng ta ký luôn thì sao?" Lâm Thế Đào hỏi,'Hay là để mọi người suy nghĩ một chút!"
Trần Mục không phản bác, anh ta bỏ qua chủ đề này: "Khi nào thì giám đốc Lâm tới?"
"Được, vậy chúng tôi sẽ tới ký hợp đồng, có cần thuê luật sư giúp đọc và giải thích hợp đồng không?" Lâm Thế Đào hỏi.
"Giám đốc Lâm yên tâm đi, tôi với đối phương có mối quan hệ rất tốt, chúng tôi là bạn học từ tiểu học đến trung học, chỉ có đại học là cô ấy học ở Đại học Đế Đô thôi." Trân Mục giải thích.
"Được, không thành vấn đề, tuy nhiên theo như điều khoản hợp tác cụ thể của chúng tôi, giá cả liên quan hay là phân chia cổ phần gì đó cần phải được giữ bí mật." Lâm Thế Đào nhắc nhở.
"Tôi có một bạn học chuyên ngành luật, tôi sẽ nhờ cô ấy xem qua giúp tôi.' Trần Mục thẳng thắn nói rằng mình đã sắp xếp việc kiểm tra hợp đồng.
Lâm Thế Đào nói đùa: "Nghe giống như thanh mai trúc mãi"
"Không cần suy nghĩ nữa, chúng tôi chắc chắn sẽ chọn tập đoàn của các anh." Trân Mục trả lời với giọng khẳng định.
"Cũng được." Lâm Thế Đào đồng ý.
"Đương nhiên, nếu như các cậu muốn qua chỗ tập đoàn của chúng tôi để ký kết cũng được." Lâm Thế Đào nói thêm.
Trần Mục từ chối: "Không, không, không, chúng ta hãy ký hợp đồng trong phòng thí nghiệm, đúng lúc có thể dẫn giám đốc Lâm tham quan phòng thí nghiệm của chúng tôi."
"Chắc khoảng nửa tiếng sau, các cậu sắp xếp địa điểm ký kết hợp đồng đi, ở trong ký túc xá của các cậu cũng được." Lâm Thế Đào giải thích.
'Lâm Khả Hân: Đừng sủa nữa!
"Trân Mục: Cậu có đó không?'
[Lâm Khả Hân đã chuyển 200 nhân dân tệ] Sau khi hai bên kết thúc cuộc gọi, Trần Mục lập tức gửi tin nhắn cho Lâm Khả Hân, bạn học thời nhỏ của anh ta.
"Trần Mục:... '
"Trần Mục: Khả Hân, lần này mình không phải đến tìm cậu để mượn tiền, mình tìm cậu có chuyện quan trọng. '
[Trần Mục từ chối nhận chuyển khoản và đã hoàn trả 200 nhân dân tệ]
'Lâm Khả Hân: Tháng này mình không có tiền. Cậu biết đấy, mình vẫn là một thực tập sinh. Tiên lương của một trợ lý pháp lý thực sự thấp!
[Lâm Khả Hân đã chuyển 200 nhân dân tệ]
[Trần Mục từ chối nhận chuyển khoản và đã hoàn trả 200 nhân dân tệ]
"Trần Mục: Cậu hiểu lầm rồi!
'Lâm Khả Hân: 2??'
'Lâm Khả Hân: Cậu thì có chuyện quan trọng gì được chứ?'
'Lâm Khả Hân: Có gì thì mau nói đi, chỗ mình đang bận. '
"Trân Mục: Có người thầu dự án pin thể rắn mà trước đây mình đã làm. Lát nữa mình sẽ ký hợp đồng với đối phương, mình muốn nhờ cậu xem hợp đồng giúp mình. '
'Lâm Khả Hân: Cái quái gì vậy?
'Lâm Khả Hân: Không ngờ cũng có người kiểu người coi tiền như rác sao?'
'Lâm Khả Hân: Đừng nói cậu lừa người khác đấy nhé?'
'Lâm Khả Hân: Để mình phổ cập kiến thức trước cho cậu, nếu như cậu lừa người khác, kể cả có ký hợp động đi nữa cũng có khả năng cao là hợp đồng vô hiệu. '
"Trân Mục:... '
"Trần Mục: Không... cậu có hiệu lầm gì với mình à?'
"Trân Mục: Mình thực sự đã tìm được người chịu mua, hơn nữa đối phương còn đưa ra đề nghị cho mình nữaf
'Lâm Khả Hân: Không ngờ còn đưa ra đề nghị cho cậu, vậy thì cậu cần phải thận trọng, công ty thành lập ở nước ngoài, sau đó lại chuyển qua Đông Nam Á. '
"Trần Mục: Cái gì mà rối rắm thết'
"Trần Mục: Đối tác của bọn mình là Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lail'
"Trần Mục: Cậu hẳn đã nghe nói về Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai phải không?!
'Lâm Khả Hân: Thật sao?'
'Lâm Khả Hân: Tất nhiên là mình biết Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai, tập đoàn này rất giỏi. '
'Lâm Khả Hân: Tuy nhiên không ngờ đối phương lại nhìn trúng cậu?
"Trân Mục: Khụ, khụ, thực ra mình cũng tài giỏi mà. '
'Lâm Khả Hân: Rồi, rồi, rồi, cậu quả thực rất tài giỏi, chỉ là trong thời gian bốn năm qua, cậu đã mượn mình 17,245 tệ để trang trải chi phí sinh hoạt. ' "Trần Mục: Nhớ rõ vậy sao?
'Lâm Khả Hân: Mình có ứng dụng thanh toán, mỗi đơn thanh toán của cậu, mình đều nhớ rất rõ!'
'Lâm Khả Hân: Cậu thực sự lừa được cả Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai sao?'
'Lâm Khả Hân: Để mình nói cho bcậuạn biết trước, bối cảnh của tập đoàn này rất phức tạp. Tập đoàn này bình thường hay làm mấy trò phân biệt khu vực và phân biệt chủng tộc, nhưng bọn họ chẳng bị sao hết, cậu đã hiểu bối cảnh của bọn họ mạnh thế nào chưa?'
'Lâm Khả Hân: Nếu như cậu thực sự lừa đảo tập đoàn này, mình không muốn phải đi thăm tù đâu. '
Đối mặt với sự nghi ngờ và phàn nàn của Lâm Khả Hân, Trân Mục không cảm thấy khó chịu mà còn tràn ngập niêm vui, bởi vì anh ta biết rằng Lâm Khả Hân đang quan tâm đến mình.
"Trân Mục: Yên tâm đi, lát nữa sẽ có đại diện của Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai đến ký hợp đồng với chúng ta, mình sẽ gửi hợp đồng cho cậu, để cậu xem nội dung trong hợp đồng. '
'Lâm Khả Hân: Đối phương không yêu cầu giữ bí mật hợp đồng?'