Chương 4736 - Cuối cùng cũng nhớ ra mình vẫn là sinh viên đại học.
Chương 4736 - Cuối cùng cũng nhớ ra mình vẫn là sinh viên đại học.Chương 4736 - Cuối cùng cũng nhớ ra mình vẫn là sinh viên đại học.
"Thời gian trả lương của tập đoàn chúng tôi là ngày đầu tiên hàng tháng. Nếu trúng thứ bảy, ngày nghỉ và ngày lễ thì sẽ trả trước vào ngày nghỉ." Lâm Thế Đào nói thêm thời gian thanh toán tiền lương.
Không chỉ Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai trả lương vào ngày đầu tiên hàng tháng mà các công ty khác liên quan đến An Lương cũng trả lương vào mười ngày đầu tiên của tháng.
Xét cho cùng, thời gian trả lương càng sớm cũng thể hiện sức mạnh của một công ty ở một mức độ nhất định.
"Còn có chuyện gì muốn hỏi không?" Lâm Thế Đào nhìn Trần Mục và những người khác.
Trân Mục vội vàng hỏi: "Khi nào thì chúng tôi đến báo danh?”
"Vê vấn đề này, cậu không hỏi thì tôi cũng sẽ nói cho các cậu nghe." Lâm Thế Đào nói đùa,"Tập đoàn chúng tôi đương nhiên hy vọng các cậu có thể nhanh chóng báo danh, vậy nên tập đoàn chúng tôi chỉ cho các cậu ba ngày, chậm nhất là ngày 9 phải báo danh để làm việc."
Trần Mục trả lời với giọng khẳng định: "Không thành vấn đề."
Ba ngày là đủ để họ giải quyết xong chuyện ở trường.
Câu lạc bộ trà Không Sơn.
Trên thực tế, không cần tới ba ngày.
"Nếu đã như vậy, tôi sẽ đợi các cậu ở tập đoàn. Ngoài ra, hôm nay chúng tôi sẽ sắp xếp một bữa tiệc tối tại nhà ăn quốc gia, hoan nghênh các cậu gia nhập tập đoàn, các cậu có thể dẫn theo người thân hoặc bạn bè để chia sẻ khoảnh khắc vui vẻ." Lâm Thế Đào giải thích.
Ngoài ra, phòng thí nghiệm của bọn họ ở trường cũng không còn kinh phí nữa, bọn họ chỉ cần dọn đẹp, sau đó liên hệ với nhà trường để trả lại phòng thí nghiệm, như vậy là bọn họ có thể tham gia Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai.
Bốn người họ hiện đang học năm thứ ba đại học, bọn họ không có kế hoạch học tiến sĩ. Bây giờ đã là tháng 5. Thực ra, họ đã tốt nghiệp rồi và có thể rời trường bất cứ lúc nào.
Lâm Khả Hân nghe vậy hai mắt sáng lên, nhìn thẳng vào Trần Mục, ngoại trừ đồng ý, Trần Mục còn có lựa chọn nào khác sao?...
Không!
Đội xếp hạng nhất trong chín khu vực thi đấu là đội Direwolf ở khu vực Liên Xô, Câu lạc bộ BBQ Stand vốn dĩ hạng nhất thế giới ban đầu đã thi đấu ở vòng loại trực tuyến vào ngày thứ ba, cuối cùng chỉ ghi được 880 điểm, xếp sau 4 điểm, đứng hạng hai thế giới.
Hôm nay là ngày cuối cùng của vòng loại trực tuyến, vào lúc nửa đêm, vòng loại trực tuyến sẽ kết thúc và 36 đội từ chín khu vực lớn trên toàn thế giới sẽ được chọn để tham gia cuộc thi ngoại tuyến.
An Lương sử dụng máy tính bảng để kiểm tra dữ liệu nên, mặc dù thời hạn của vòng loại trực tuyến vẫn chưa đến, nhưng bốn người đứng đầu trong mỗi khu vực thi đấu đã được xác định.
Khi Lâm Thế Đào có được nhóm nghiên cứu và phát triển công nghệ pin thể rắn, An Lương đang kiểm tra vòng loại trực tuyến của Hội nghị thượng đỉnh toàn cầu Người Sống Sót đầu tiên của [Người Sống Sót].
Bởi vì 36 đội đến từ khắp nơi trên thế giới phải hoàn thành thủ tục cấp thị thực hộ chiếu trong vòng mười ngày, sắp xếp địa điểm tổ chức cuộc thi ngoại tuyến, nơi ở của những người tham gia và xử lý công tác an ninh, v. v...
An Lương nhanh chóng xem dữ liệu cơ bản của vòng loại trực tuyến của Hội nghị thượng đỉnh toàn cầu Người Sống Sót lần thứ nhất, sau khi xác nhận rằng không có biến số, anh đặt máy tính bảng xuống.
Cuộc thi ngoại tuyến thứ hai của Hội nghị thượng đỉnh toàn cầu Người Sống Sót lần thứ nhất sẽ bắt đầu sau mười ngày nữa, mặc dù mười ngày có vẻ là một khoảng thời gian dài nhưng trên thực tế, khoảng thời gian này đã rất eo hẹp.
Đội Cảnh Dương Cương ở khu vực Hạ Quốc đã ghi được 868 điểm, cuối cùng đã giành được hạng bốn trong khu vực Hạ Quốc, và hạng 32 trong chín khu vực lớn, họ suýt chút nữa đã được bước vào cuộc thi ngoại tuyến.
Những điều này không dễ giải quyết.
An Lương chuẩn bị một bữa tối thịnh soạn, tất nhiên An Lương không tự nấu, tất cả đều là đồ đặt về.
Trần Tư Vũ, Ninh Nhược Sương và Tống Thiến cùng nhau trở về.
Mới hơn 7 giờ tối, trong căn biệt thự nhỏ.
Trong mười ngày nghỉ, An Lương quyết định quay lại trường học, dù sao anh vẫn là sinh viên đại học, nên anh đương nhiên phải quay lại trường học, được chứ?
Triệu Uyển Hề vẫn chưa quay lại, cô ấy đang ăn tối với Trương Tử Câm.
Cũng may Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa cắm rễ sâu vào Thái Lan, bất kể là địa điểm thi đấu, nơi ở của người tham gia hay là công tác bảo vệ, đều là vấn đề nhỏ đối với Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa.
Trong bữa tối, An Lương nói trước: "Ngày mai anh sẽ trở lại trường học một chuyến."
Trần Tư Vũ giả vờ nhẹ nhõm: "Hừ, đại sư An, cuối cùng thì nah cũng nhớ ra mình là sinh viên đại học rồi à"
Ninh Nhược Sương mỉm cười.
Tống Thiến cũng cố tình thở dài: "Nếu không phải đại sư An nói câu này, em suýt quên là đại sư An vẫn còn đang đi học."
An Lương hừ hừ nói: "Hai người muốn làm trò quái đản phải không? Anh thấy hai người muốn bị dọn dẹp đây mài”
"Anh cho rằng bọn em sợ anh à?" Con mèo lớn ở Đế Đô hung dữ nhìn An Lương.
Tống Thiến liên tục xua tay: "Không không không, em thực sợ An Lương!"
Ninh Nhược Sương tán thành: "Tư Vũ, mình cũng sợ anh ấy. Nếu như An Lương mà bộc phát tính dã thú, ngày mai mình không còn sức mà khiêu vũ nữa đâu.'
"Hai người..." Trần Tư Vũ nhìn hai người bạn của mình rút lui, cô lại bị cô lập, cuối cùng phải đổi chủ đề,'Chị Uyển Hề đâu, sao vẫn còn chưa về nữa?"
"Uyển Hề đang ăn cơm tối ở chỗ của chị Tử Câm, sẽ về trễ một chút." An Lương trả lời Trần Tư Vũ.
"Anh An Lương, em muốn ăn tôm, anh bóc cho em." Trần Tư Vũ nói với giọng nhõng nhão.
An Lương mỉm cười, cầm một con tôm biển sâu Nam Cực lên bắt đầu lột vỏ, anh rất có kinh nghiệm trong việc lột tôm cua, tiện tay lấy ra phần thịt đuôi tôm bỏ vào một chiếc đĩa trống.