Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 612 - Chương 4753 - Đứng Nói Chuyện Không Đau Lưng À?

Chương 4753 - Đứng nói chuyện không đau lưng à? Chương 4753 - Đứng nói chuyện không đau lưng à?Chương 4753 - Đứng nói chuyện không đau lưng à?

Trên thực tế, đúng như Thẩm Thế Trung lo lắng, ai có thể chống lại sự hợp tác giữa nước Mỹ và nước Nga được chứ?

Tóm lại thì Hạ Quốc khi ấy chắc chắn sẽ không thể nào chịu được!

Trên thực tế, đừng nói đến liên minh giữa nước Mỹ và nước Nga, cho dù đó là một trong hai bên, dù là nước Nga hay là nước Mỹ đi nữa, cả hai gân như đều là tồn tại có thể đối đầu trực diện với Hạ Quốc khi đó.

Tại sao nước Mỹ không chấp nhận sự chịu thua của nước Nga?

Giống như những gì Khang Ngọc Giai và Cố Niệm Thu nghĩ, nếu nước Mỹ chấp nhận sự chịu thua của nước Nga, thế chẳng phải nước Mỹ có được một đồng minh mạnh mẽ sao?

An Lương giải thích: "Thật ra, câu trả lời rất đơn giản..."

Căn cứ vào thực lực của nước Mỹ và nước Nga khi đó, nếu cả hai kết hợp với nhau, tương đương với việc các cường quốc đứng thứ nhất và thứ hai trên thế giới liên kết với nhau, đạt được mục tiêu thống trị thế giới về mặt phương diện sức mạnh.

Nhưng vấn đề sao có thể đơn giản như vậy?

Để nước Nga gia nhập NATO sẽ gây nguy hiểm lớn cho nước MỹI

Đứng từ lập trường của nước Mỹ, làm sao bọn họ biết rốt cuộc nước Nga là thực sự chịu thua, hay chỉ đang giả vờ đầu hàng?

Nếu như nước Nga giả bộ đầu hàng, nó sẽ tạo thành phiền toái cực lớn đối với nước Mỹ. Đặc biệt là khi nước Mỹ cho phép nước Nga gia nhập NATO, tình huống này vô cùng nguy hiểm đối với nước Mỹ.

Suy cho cùng, nước Nga quá mạnh!

Điều gì sẽ xảy ra nếu nước Nga giả vờ đầu hàng?

Đúng!

Giữa con người với nhau mà còn có những âm mưu ngầm, huống hồ chỉ là giữa hai quốc gia với nhau?

Xét cho cùng, nước Nga và Liên minh châu Âu có khoảng cách rất gần nhau, tồn tại ưu thế địa lý rất lớn. Khi vị trí địa lý của hai bên gân hơn, một liên minh kinh tế và thương mại sẽ xảy ra, nghĩa là bỏ qua nước Mỹ và hình thành một liên minh kinh tế và thương mại tại khu vực gần gũi hơn.

Nếu hai bên thực sự hợp tác, đồng nghĩa với khả năng Liên minh châu Âu và nước Nga sẽ có thể tiếp tục gắn bó chặt chẽ hơn nữa.

Trong hoàn cảnh như vậy, chẳng phải điều đó tương đương với việc Liên minh châu Âu của nước Mỹ bị nước Nga lôi kéo hay sao?

Bởi vì nước Mỹ và Liên minh châu Âu là đồng minh, Liên minh châu Âu và nước Nga luôn ở trong tình trạng đối đầu. Nếu nước Nga cũng gia nhập NATO, điều đó có nghĩa là nước Nga và Liên minh châu Âu ở cùng một phe. Với tình huống như vậy, có phải hai bên sẽ hợp tác trong sự đề phòng lẫn nhau?

Sau lời giải thích của An Lương, mọi người đã có một sự hiểu biết cơ bản về việc tại sao nước Mỹ lại từ chối sự chịu thua của nước Nga.

Chính bởi vì những nguyên nhân này, mà từ trước tới giờ nước Mỹ chưa bao giờ nghĩ đến việc tiếp nhận nước Nga hay cho nước Nga gia nhập NATO, chính vì thế mà nước Nga vẫn luôn bị nước Mỹ đề phòng vô cùng nghiêm ngặt.

Cũng chính vì nguyên nhân này mà Hạ Quốc phát triển nhanh chóng trong một môi trường tương đối an toàn, cuối cùng đi đến vị trí như ngày nay, giống như nước Nga trong năm đó.

Vậy nên nếu nước Mỹ cho nước Nga gia nhập NATO, vậy chẳng phải chỉ càng đang khiến bản thân nước Mỹ thêm mất tự do?

"Chúng ta hãy phân tích dựa trên việc sao nước Mỹ lại từ chối sự chịu thua của nước Nga. Tình hình hiện tại của Hạ Quốc chúng ta gần giống như nước Nga trong quá khứ. Chúng ta về cơ bản đã trở thành cường quốc thứ hai quốc gia trên thế giới. Trong hoàn cảnh như vậy, mọi người vẫn nghĩ chúng ta có thể nằm yên mà sống sao?" An Lương hỏi.

An Lương nói tiếp: "Nếu nói Hạ Quốc không mạnh, vậy những cái gọi là tri thức đại chúng này có nghĩa gì khi nói xấu Hạ Quốc chúng ta?"

"Không sai, đối mặt với thế cục hiện tại, Hạ Quốc chỉ có một con đường tiến lên, không có con đường tắt nào khác." An Lương trả lời với giọng khẳng định.

Mã Lương cũng tán thành.

Lữ Văn Sơn cũng thở dài: "Đúng vậy, sau khi suy nghĩ sâu xa hơn, tôi phát hiện Hạ Quốc thật sự không còn lựa chọn nào khác. Chúng ta không thể nằm xuống, không thể khuất phục, chỉ có liều mạng chiến đấu."

"Trên thực tế, ngay cả những người được gọi là nhân vật của công chúng nói xấu đất nước chúng ta cũng nên thực sự cảm ơn đất nước vĩ đại của chúng ta." An Lương mỉm cười nói.

Thẩm Thế Trung thở dài: "E là thực sự không thể nào! Kể cả Hạ Quốc chúng ta có muốn nằm không hưởng thụ đi nữa, nước Mỹ cũng sẽ không chấp nhận. Bởi vì nước Mỹ mà thu nhận chúng ta, vậy thì toàn bộ khu vực viễn đông, đồng minh của nước Mỹ đều sẽ là đồng minh của chúng ta, cũng giống như tình hình của nước Nga và liên minh châu Âu vậy."

"Ví dụ như ở nhiều nước Đông Nam Á, hay các quốc gia ở Châu Phi, tại sao không có những tri thức đại chúng nói xấu đất nước?" An Lương khẽ khịt mũi.

Mọi người đều có suy nghĩ của riêng mình.

"Hơn nữa, Hạ Quốc chúng ta chỉ mới thành lập được hơn 70 năm mà thôi, lịch sử nhục nhã khi chúng ta từng nằm không đó đang gân hiện ra trước mắt. Vậy nên Hạ Quốc của chúng ta không thể nào lại cứ nằm yên như thế, chúng ta chính là hi vọng trong tương lai của Hạ Quốc, cũng như nên bỏ ra sức lức của bản thân giúp Hạ Quốc càng phồn vinh và giàu có." An Lương nói thêm.

Mã Long hít một hơi thật sâu và nói: “An Lương, tôi bị câu nói đến mức máu huyết phun trào!"

"Trước đây, dù ít dù nhiều, tôi cũng bị ảnh hưởng bởi tư tưởng nằm không hưởng thụ. Sau khi nghe được những lời phân tích hiện giờ của cậu, tôi đột nhiên cảm thấy mình nên phấn đấu vì Hạ Quốc, bởi vì cuộc sống hiện tại đã vượt xa khoảng thời gian nhục nhã chúng ta từng có." Mã Long nói thêm.

Lữ Văn Sơn tán thành: "Từ bây giờ nhìn lại những gì nhục nhã trong lịch sử, quả thực không thể nào chấp nhận được!"
Bình Luận (0)
Comment