Chương 4803 - Truyên hơi ấm!
Chương 4803 - Truyên hơi ấm!Chương 4803 - Truyên hơi ấm!
Ăn xong quả trứng luộc mềm đầu tiên, An Lương khen ngợi: "Mùi vị của trứng rất ngon, chắc là của gà địa phương phải không?"
Bạch Nguyệt trả lời với giọng khẳng định: "Đúng vậy, toàn bộ đều là trứng gà của gà địa phương."
"Những con gà địa phương này đẻ trứng ở bên ngoài à?" An Lương tò mò hỏi.
"Tất nhiên là có, và nó thường đẻ bên ngoài, nhưng cũng đẻ trứng trong ổ." Bạch Nguyệt đáp.
Hai người vừa ăn trứng luộc vừa trò chuyện về những câu chuyện thú vị về núi Đại Lương, khoảng nửa giờ sau, hai người ăn sáng xong, An Lương nói: "Lát nữa chúng ta trở lại trường tiểu học làng An Nhạc."
Bạch Nguyệt mỉm cười: "Sinh viên An, anh thật sự... là một người rất tốt!"
An Lương xem lời nói xấu là lời tốt, anh mỉm cười trả lời: "Anh thực sự là một người tốt. Anh rất lo lắng đến thành tích học tập của những đứa trẻ đó!"
"Phải, phải, phải." Bạch Nguyệt cũng lộ ra vẻ hứng thú.
An Lương và Bạch Nguyệt xuống chiếc mô tô bay sang trọng thế hệ thứ ba do họ dẫn đầu, rồi đi về phía Tằng Tiểu Phương.
"Được!" Bạch Nguyệt đồng ý.
Gần 9 giờ sáng, bốn chiếc mô tô bay thế hệ thứ ba sang trọng và bốn chiếc mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi đã hạ cánh xuống sân trường tiểu học làng An Nhạc.
Hi vọng các bạn nhỏ trường tiểu học làng An Nhạc sẽ thích món quà này!
Món quà cho trường tiểu học làng An Nhạc đã được chuyển đến vào ngày hôm qua bằng mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng, mô tô bay thế hệ thứ ba phiên bản sang trọng dừng ở trước cửa làng, để lát nữa có thể thuận tiện đến trường tiểu học làng An Nhạc cùng với An Lương.
Tằng Tiểu Phương, hiệu trưởng trường tiểu học làng An Nhạc, đã dẫn lũ trẻ đến sân chơi chờ đợi.
“Anh cũng đã nói với hiệu trưởng về chuyện tặng quà, bây giờ chúng ta có thể qua đó." An Lương nói thêm”
Nghe được lời của An Lương, Bạch Nguyệt thiếu chút nữa cười ra tiếng!
Tằng Tiểu Phương đáp lại một cách lịch sự: "Chào cậu An, cô Bạch, hoan nghênh hai người đã đến trường tiểu học làng An Nhạc."
An Lương liếc nhìn bọn trẻ cách đó không xa, cười hỏi: "Đám trẻ này chắc đã nóng lòng muốn nhận quà rồi, phải không?"
"Hiệu trưởng Tằng, đã lâu không gặp." An Lương chủ động chào hỏi.
Các nhân viên an ninh của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa lập tức chuyển tám hộp "quà" lớn từ khoang hành lý của chiếc mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi. Quà tặng này bao gồm sách bài tập phụ đạo ngoại khóa và các loại giấy thi thật, hoàn toàn phù hợp để học sinh tiểu học mở rộng kiến thức học tập.
"Vậy thì tốt quá!" An Lương mỉm cười nói.
"Mang quà qua đây!" An Lương bảo nhân viên an ninh của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa mang quà tới.
Tằng Tiểu Phương trả lời với giọng khẳng định: "Đúng vậy, bọn trẻ rất thích cậu An. Lần này, khi nghe nói cậu An sẽ qua đây, bọn trẻ đều rất kích động." Trong số các học sinh tiểu học, A Trác Mỗ, người có vóc dáng tương đối thấp, đứng ở hàng ghế đầu, khi nhìn thấy tám hộp "quà tặng”, cậu bé lập tức bày ra vẻ mặt đau khổ.
Khi phát "quà", Tằng Tiểu Phương chân thành cảm ơn: "Cảm ơn ý tốt của cậu An, hoặc có lẽ những đứa trẻ này không hiểu nỗi khổ của cậu, nhưng trường học chúng tôi chân thành cảm ơn cậu."
Khi tám hộp "quà" đến, An Lương nhìn Tằng Tiểu Phương: "Hiệu trưởng Tằng, chuyện tiếp theo đây, em giao lại cho hiệu trưởng sắp xếp nhé?"
Lạp Mã muốn cố gắng học hỏi thêm kiến thức, để có thể ra khỏi núi.
Trước đây Lạp Mã bị viêm dạ dày, người đã đưa ra ý tưởng xây đường cho Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm, cũng nhìn thấy tám "hộp quà" lớn kia, nhưng cô ấy lại không có ý oán trách, trái lại còn âm thâm chờ đợi.
"Không thành vấn đề!" Tằng Tiểu Phương đáp lại, sau đó cô ấy ra lệnh cho các giáo viên khác phân phát những 'món quà' này.
"Tiêu rồi, không ngờ anh ta lại tặng nhiều bài tập như vậy, anh ta đúng là ác quỷ!" A Trác Mỗ đau đớn nghĩ về việc mình còn phải làm bao nhiêu bài tập về nhà nữa.
An Lương có chút áy náy với lời nói của Tằng Tiểu Phương, anh cũng không có suy nghĩ sâu xa gì, chẳng qua là thỏa mãn sở thích xấu xa của mình mà thôi. Ai bảo lúc nhỏ anh lại có nhiều bài tập như vậy?
"Khu, khụ!" An Lương ho hai lần, rồi đáp lạiHiệu trưởng Tằng nên cảm ơn Hạ Hòa Tâm và Hạ Như Ý, chính bọn họ đã nhờ tôi làm những chuyện này."
Hai chị em nhà họ Hạ nghiễm nhiên trở thành người gánh tội!
Tằng Tiểu Phương trả lời với giọng khẳng định: "Tôi sẽ gọi cho bọn họ để cảm ơn."
An Lương không lo bị vạch trần, vì có vạch trân chuyện này cũng không sao cả.
"Đúng rồi, hiệu trưởng Tằng, Bạch Nguyệt cũng có quà ch bọn trẻ." An Lương thay Bạch Nguyệt nói.
Bạch Nguyệt sững sờ trong giây lát, nhưng ngoài mặt lại mỉm cười hợp tác với An Lương.
An Lương nói tiếp: "Học sinh Bạch Nguyệt sẽ tặng 2,000 hộp sữa nguyên chất cho trường học, mỗi thùng chứa 24 hộp sữa nguyên chất 250ml."
Nếu chọn nhãn hiệu cho sữa nguyên chất Lưỡng Dũng Nãi, thấp nhất cũng phải ở mức 40 tệ một thùng, nhưng tiêu chuẩn của Lưỡng Dũng Nãi khá thấp, đương nhiên An Lương sẽ không chọn Lưỡng Dũng Nãi.
An Lương sẽ chọn Thiên Hữu, một thương hiệu ở quê hương anh, thương hiệu này là thành viên của [Liên minh sữa Nông Khẩh] và [Liên minh đổi mới khoa học và công nghệ sữa quốc gia], tiêu chuẩn của nó vượt xa Lưỡng Dũng Nãi.
Tất nhiên, nó cũng vượt trội hơn Lưỡng Dũng Nãi về giá cả.
Ví dụ, sữa nguyên chất của Y Lạp, 24 hộp 250ml giá thấp nhất là 40 tệ; Giá thấp nhất của Mãnh Ngưu là 50 tệ, nhưng giá của Thiên Hữu thấp nhất cũng phải 60 tệ...
Chỉ 2,000 thùng mà thôi mà 12 vạn tệ!
Tất nhiên, đây chỉ là số tiền nhỏ đối với An Lương, nhưng đối với trường tiểu học làng An Nhạc, đó là một khoản đóng góp lớn.
"Lô sữ này lát nữa sẽ được vận chuyển tới bằng xe hơi, trước khi đến sẽ liên lạc với hiệu trưởng Tằng." An Lương nói thêm.