Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 671 - Chương 4812 - Hình Ảnh Nhãn Hiệu Cao Cấp?

Chương 4812 - Hình ảnh nhãn hiệu cao cấp? Chương 4812 - Hình ảnh nhãn hiệu cao cấp?Chương 4812 - Hình ảnh nhãn hiệu cao cấp?

Quỹ cứu hộ động vật Tinh Nhân vốn là một tổ chức từ thiện phi lợi nhuận, tại sao phải gấp gáp vì lợi nhuận?

Nếu Quỹ cứu hộ động vật Tinh Nhân thực sự thu được lợi nhuận, có lẽ đã đến lúc Quỹ cứu hộ động vật Tinh Nhân phải đối mặt với bạo lực mạng?

Có quá nhiều kẻ có động cơ thầm kín trên mạng xã hội và những cư dân mạng ngu ngốc này thường không có nhiều đầu óc. Để bảo vệ Bạch Nguyệt khỏi bạo lực mạng, An Lương bày tỏ một cách kiên quyết rằng Quỹ cứu hộ động vật Tinh Nhân không cần đến lợi nhuận,

Suy cho cùng, An Lương không mong Bạch Nguyệt, đóa hoa trắng thuần khiết này, phải gánh chịu áp lực dư luận.

Lúc đó đã gân 6 giờ tối.

An Lương và Bạch Nguyệt xuất phát từ công trình giai đoạn hai của Nhà bảo hộ động vật Tinh Nhân, An Lương sẽ đưa Bạch Nguyệt đến lò nướng trên núi Đại Lượng ở Long Tuyền để tổ chức tiệc nướng.

Ngày hôm qua khi trở lại quê hương của Bạch Nguyệt, vì thấy Bạch Nguyệt ngủ cùng với Bạch Linh vào buổi tối, An Lương với Bạch Nguyệt không chơi trò liên minh, nhưng hôm nay thì bông hoa nhỏ này khó mà chạy thoát.

Mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi đang bay nhanh trong hoàng hôn. Sân bay quốc tế thứ hai Thiên Phủ và khu vực Long Tuyền đều ở hướng Đông Nam, khoảng cách theo đường thẳng giữa hai bên chỉ hơn 30 km một chút.

"Ha ha, chủ quán vẫn còn nhớ bọn tôi sao?" An Lương đùa lại.

Sân bay quốc tế thứ hai Thiên Phủ nằm trong đường vành đai ngoài của khu vực đô thị Thiên Phủ và thuộc địa giới thành phố, vì vậy mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi chỉ có thể bay dọc theo tuyến đường cao tốc. Nó cách sân bay quốc tế thứ hai Thiên Phủ hơn 50 km, chuyến đi từ sân bay đến nhà hàng thịt nướng tại núi Đại Lượng tại khu vực Long Tuyên mất khoảng nửa giờ.

Vào thời điểm này, nhà hàng thịt nướng núi Đại Lượng vẫn còn tương đối ít khách, bởi vì khu vực Long Tuyền cách xa khu vực trung tâm thành phố, thực khách vẫn chưa đông, thông thường lượng khách sẽ tăng lên lúc 7 hoặc 8 giờ tối.

Vào khoảng 6 giờ 30 phút chiều, mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi từ từ hạ cánh xuống bãi đậu xe tạm thời bên ngoài nhà hàng thịt nướng tại núi Đại Lượng, An Lương đưa Bạch Nguyệt đến nhà hàng thịt nướng.

An Lương và Bạch Nguyệt đã từng đến nhà hàng thịt nướng tại núi Đại Lượng tại khu vực Long Tuyền nhiều lần, chủ nhà hàng đồ nướng bằng lò than này cũng là người ở núi Đại Lượng, quê của Bạch Nguyệt ở một huyện khác với thôn, còn đối phương là người thôn Hạ Thạch.

Khi An Lương và Bạch Nguyệt bước vào cửa hàng, chủ quán A Lực Quả lập tức nhận ra An Lương và Bạch Nguyệt, anh ta lớn tiếng chào đón họ: "Hoan nghênh người anh eml"

Tuy nhiên, tham khảo các quy định của [Đạo luật quản lý chuyến bay], ngoại trừ các mẫu phương tiện bay đặc biệt do Tập đoàn công nghệ Graphene Ước Mơ Tương Lai sản xuất để thực hiện các nhiệm vụ đặc biệt, các loại phương tiện bay khác cần phải bay dọc theo con đường trong thành phố.

"Hôm nay hai người muốn ăn gì?" A Lực Quả đóng vai nhân viên phục vụ và hỏi. An Lương và Bạch Nguyệt ngồi ở cửa thoát gió phía trên, đây thực sự là một vị trí tốt, bởi vì thịt nướng bằng than củi chắc chắn sẽ tạo ra khói dầu, ngay cả khi sử dụng carbon không khói, khi dầu của các thành phần nhỏ giọt trên lửa than, khói dầu vẫn sẽ tỏa ra.

Ngồi ở vị trí hướng đầu gió trong hoàn cảnh như vậy đương nhiên là lựa chọn tốt nhất, dù sao vị trí hướng đầu gió có nghĩa là khói dầu sẽ bị thổi sang các bàn khác.

A Lực Quả trả lời với giọng khẳng định: "Tất nhiên còn nhớ! Mời qua bên này, tôi cho hai người một vị trí đẹp!"

"Xiên gà nướng có những loại nào?" An Lương hỏi.

Cái gọi là "bộ ba món đặc biệt" là sườn heo Tiểu Hương, bụng heo Tiểu Hương và thịt đùi heo Tiểu Hương được làm bởi những con heo Tiểu Hương độc nhất vô nhị ở vùng núi Đại Lương.

"Chúng tôi vừa mới ra mắt món xiên gà nướng núi Đại Lượng đặc biệt, hai người có muốn thử không?" A Lực Quả đề xuất.

“Như thường lệ, bộ ba món đặc biệt, và thêm một ít món chay." An Lương đáp.

"Cánh gà nguyên con, đùi gà, ức gà với hành lá, da gà xiên, chân gà ướp, xương gà giòn và cả xương gà có cả cẳng gà." A Lực Quả giới thiệu.

"Được, tôi sẽ làm nửa phần cho bộ ba đặc biệt, kẻo hai người ăn không hết." A Lực Quả giải thích.

"Gà của quán chúng tôi đến từ kênh cung ứng của thức ăn nhẹ Vũ Nguyệt. Chúng tôi tuyển chọn nghiêm ngặt gà ở những khu vực có độ cao hơn 2,000 mét, chất lượng gà rất tốt!" A Lực Quả giải thích.

"Đương nhiên có nghe nói qua, chúng tôi còn mua sản phẩm của thức ăn nhẹ Vũ Nguyệt nữa." An Lương trả lời.

An Lương và Bạch Nguyệt nhìn nhau, làm sao mà bọn họ lại chưa từng nghe qua thức ăn nhẹ Vũ Nguyệt được chứ?

"Vậy thì cho thêm một phần gà rừng." An Lương đáp.

"Gà rừng của chúng tôi có nguồn gốc rõ ràng!" A Lực Quả khoe khoang,'Những người trẻ tuổi hay học sách như cô cậu đây chắc có nghe nói qua "Thức ăn nhẹ Vũ Nguyệt" nhỉ?"

"Được." An Lương đồng ý.

Sau khi A Lực Quả rời đi, An Lương cười nói: " Có vẻ như thức ăn nhẹ Vũ Nguyệt khá nổi tiếng ở núi Đại Lượng."

Bạch Nguyệt gật đầu khẳng định: "Tất nhiên rồi!"

"An Lương, Vũ Nguyệt ở quê hương em quả thật rất nổi tiếng, bởi vì thức ăn nhẹ Vũ Nguyệt thu mua khoai tây theo giá địa phương Thiên Phủ, hơn nữa còn thu mua gà rừng của núi Đại Lượng với giá cao, những thứ này rất có tiếng tăm trong thành huyện." Bạch Nguyệt nói thêm.

"Vậy cũng tốt, chí ít danh tiếng của Vũ Nguyệt có thể mang đến lợi ích cho địa phương." An Lương đáp.

An Lương hoàn toàn không để ý đến chuyện danh tiếng của Vũ Nguyệt bị mượn, vì đây là chuyện tốt, một mũi tên trúng hai đích.
Bình Luận (0)
Comment