Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 686 - Chương 4827 - Chạm Vào Chỗ Đau?

Chương 4827 - Chạm vào chỗ đau? Chương 4827 - Chạm vào chỗ đau?Chương 4827 - Chạm vào chỗ đau?

Chương 4827: Chạm vào chỗ đau?

An Lương thậm chí có thể khẳng định, nếu như anh dám đi tới nước Mỹ, chỉ sợ máy bay của anh vừa tiến vào không phận của nước Mỹ, anh sẽ bị nước Mỹ bắn hạ.

Sail

Không cần đi vào vùng trời của nước Mỹ, ngay trên biển cả, nơi không thể phát hiện ra vị trí, cũng sẽ gặp cuộc tấn công của nước Mỹ mà thôi, và sẽ tạo ra một cái chết không có chứng cứ.

Suy cho cùng, rất khó để lại bằng chứng trên biển cả.

Vì vậy, An Lương chưa bao giờ cân nhắc đến việc đi đến nước Mỹ, và luôn dùng những suy nghĩ ác ý để đoán những chiêu trò của Cục điều tra tình báo nước Mỹi

Lúc đó đã gân 5 giờ chiều.

Một tin nhắn hiện lên trong nhóm ký túc xá 307.

'Mã Long: Hôm nay là chuyện của anh họ tôi. Anh họ tôi đang trưng cầu ý kiến với tôi, tôi muốn nghe phân tích của mọi người. '

"Thẩm Thế Trung: ?

'Mã Long:... `

An Lương: Không phải chứ?

'Lữ Văn Sơn: Đừng nói cậu lại lại lại lại thất tình nữa nhé!

'Mã Long: Hôm nay không phải là chuyện của tôi. '

'Mã Long: @Mọi người, các anh em, hôm nay mọi người rảnh không?

"Thẩm Thế Trung: Nếu là xiên que, vậy thì tôi có hẹn với Cố Niệm Thu. '

'Lữ Văn Sơn: Tôm hùm đất?

"Thẩm Thế Trung: Nếu là tôm hùm đất, vậy thì tôi rảnh. '

'Mã Long: Nên tối nay tôi mời mọi người đi ăn tối, mọi người có thời gian không?'

An Lương: Mọi người đang âm thầm đánh vào nội tâm của anh chàng giải nhất đấy à?

'Lữ Văn Sơn: Vậy thì tôi sẽ dẫn theo Phương Mai. '

An Lương: Mọi người đều như vậy, thế tôi phải dẫn theo Bạch Nguyệt và hai chị em họ Hạ rồi. '

;Thẩm Thế Trung: Giải thích trước, kể cả là tôm hùm đất đi nữa, tôi cũng sẽ dẫn Cố Niệm Thu theo. '

'Mã Long: Không sao đâu!

An Lương: Mấy giờ tập hợp?'

"Thẩm Thế Trung: Tôi không phản đối. '

Trước đó, bọn họ đã ăn một bữa tôm hùm đất ở Lão Đường Ca.

'Mã Long: Vậy thì vẫn ở Lão Đường Ca, thế nào?'

'Lữ Văn Sơn: Tôi cũng không phản đối. '

'Mã Long: Bữa ăn này tôi nhờ anh họ trả tiền. ' 'Mã Long: 7 giờ đi, nhớ trừ hao thời gian, để quý ông với Văn Sơn đi đón bạn gái nữa. '

'Mã Long: @Lữ Văn Sơn, cậu bảo Phương Mai dẫn theo Lưu Giảo đi!

'Lữ Văn Sơn: Đừng, đừng, đừng!

'Lữ Văn Sơn: Anh chàng giải nhất à, nói thật thì Lưu Giảo không có hứng thú với cậu!'

"Thẩm Thế Trung: Đổi mục tiêu đi, anh chàng giải nhất. Cậu không hốt được Lưu Giảo đâu!

"Thẩm Thế Trung: Chuyện khác thì không nói, nhưng riêng mỗi việc uống rượu của cậu, cậu không phải là đối thủ của Lưu Giảo. '

"Thẩm Thế Trung: Cậu đúng là một tên lẩm cẩm, uống rượu mà cũng thua được, còn có thể nói gì nữa chứ?

Thật ra Lữ Văn Sơn đã thảo luận riêng về các vấn đề của Lưu Giảo với Thẩm Thế Trung. Lưu Giảo và Phương Mai sống trong cùng một ký túc xá. Vì mối quan hệ giữa Phương Mai và Lữ Văn Sơn, mối quan hệ giữa Lữ Văn Sơn và Mã Long, Lưu Giảo đã tiết lộ một thái độ.

Lưu Giảo bày tỏ rằng cô ấy hy vọng sẽ tìm được một người bạn trai có điều kiện tài chính tốt hơn, dù sao thì ngoại hình của Lưu Giảo cũng không thấp, hơn nữa dáng người của cô ấy lại càng tuyệt vời, Mã Long thực sự không có cơ hội.

Chỉ là cả Lữ Văn Sơn và Thẩm Thế Trung đều cảm thấy xấu hổ khi nói trực tiếp với Mã Long về điều này. Suy cho cùng, nếu trực tiếp nói về vấn đề này, thì tương đương với việc nói rằng điều kiện kinh tế của Mã Long không tốt. Mặc dù chuyện này là thật, nhưng có một vài thứ không nên trực tiếp nói ra như vậy.

Nói thẳng ra như vậy có khác gì xúc phạm người ta?

Phật dạy: Chuyện không nên nói thì đừng nói, nói ra là sai.

Chính vì điều này mà dù là Lữ Văn Sơn hay Thẩm Thế Trung, cả hai đều không ngừng thuyết phục Mã Long từ bỏ Lưu Giảo.

'Mã Long: Được rồi, được rồi!

'Mã Long: Lưu Giảo quả thật uống rượu rất giỏi. '

'Mã Long: Vậy chúng ta gặp anh họ của tôi lúc 7 giờ nhé?'

'Mã Long: Dù sao tôi cũng sẽ đi chiếm phòng vào lúc 6 giờ chiều. '

An Lương: Được. '

'Lữ Văn Sơn: Tôi cũng vậy. ˆ

"Thẩm Thế Trung: Được!

"Thẩm Thế Trung: Nếu như tôi đến muộn, tôi chịu phạt ba chai!

An Lương không thể nào đến mượn được, hiển nhiên không cần phải bày tỏ chịu phạt gì cả. An Lương trực tiếp gửi tin nhắn cho Bạch Nguyệt.

An Lương: Bạch Nguyệt, trước 7 giờ tối nay chúng ta sẽ tập hợp và ăn tôm hùm đất tại quán Lão Đường Ca trên đường Nam Phong Tam. '

'Bạch Nguyệt: Được, sinh viên An. ˆ

'Bạch Nguyệt: Hôm nay tụ họp vì chuyện gì vậy?

An Lương: Buổi tụ họp ký túc xá của bọn anh, mọi người đều dẫn bạn gái theo. ' 'Bạch Nguyệt: Mã Long có bạn gái?

An Lương:... '

An Lương: Đừng chạm vào chỗ đau của cậu ta!"

An Lương: Lúc chúng ta ăn cơm, đừng nhắc tới chuyện này. '

'Bạch Nguyệt: [nghịch ngợm]'

'Bạch Nguyệt: Em tưởng Mã Long tìm được bạn gái rồi!

An Lương: Anh e là đủ rồi!

Theo tình hình của Mã Long, An Lương cảm thấy rằng bốn năm đại học của cậu ta đã đủ!

Mặc dù việc tìm bạn gái ở trường đại học tương đối dễ dàng, chưa kể Mã Long cao lớn và khỏe mạnh, nhưng An Lương vẫn cảm thấy Mã Long không dễ tìm bạn gái chút nào.

Lý do chính là vì Mã Long thuộc loại mê vẻ ngoài, mặc dù Mã Long ngoài mặt nói không quan tâm đến ngoại hình của bạn gái nhưng thực chất trong lòng anh chỉ muốn tìm một cô bạn gái xinh đẹp.

Đáng tiếc, điều kiện của Mã Long kém hơn một chút.

Thời đại của bây giờ đã thay đổi!

Nói trắng ra hơn, điều kiện tài chính ngày càng đóng vai trò quan trọng trong các mối quan hệ lãng mạn. Đây không phải là xúc phạm, mà là sự thay đổi của thời đại.

An Lương lại gửi một tin nhắn khác cho hai chị em nhà họ Hạ.

An Lương: @Hạ Hòa Tâm @Hạ Như Ý, tối nay 7 giờ, tụ tập ăn tôm hùm đất ở quán Lão Đường Ca. Có ba anh em trong ký túc xá của anh, cũng có bạn gái của bọn họ nữa. '

'Hạ Như Ý: Được. '

'Hạ Hòa Hân: Được. '

'Hạ Như Ý: Anh rể, em vào lớp trước, tan học em sẽ nhắn tin cho anh. '
Bình Luận (0)
Comment