Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 688 - Chương 4829 - Suýt Nữa Cười Thành Tiếng!

Chương 4829 - Suýt nữa cười thành tiếng! Chương 4829 - Suýt nữa cười thành tiếng!Chương 4829 - Suýt nữa cười thành tiếng!

"Ừm!" An Lương trả lời,'Quý ông với Văn Sơn đến đâu rồi?"

Mã Long đáp: "Tôi vừa hỏi, bọn họ đều đang trên đường đi, 10 phút nữa sẽ tới."

"Được rồi, chúng ta gọi món tôm hùm đất trước đi, lúc bọn họ tới thì đồ ăn cũng gần như được dọn lên hết." An Lương ước tính thời gian và định gọi món tôm hùm đất trước.

"Được. An Lương, tôi đã gọi trước mười cân vị ớt cay và vị tỏi. Trước đó chúng ta đều cảm thấy hai vị này ngon nhất, cậu xem có muốn thêm những vị khác nữa không?" Mã Long hỏi.

An Lương nhìn Bạch Nguyệt và chị em nhà họ Hạ: "Mọi người có muốn thêm hương vị khác không?"

Hạ Như Ý là người đầu tiên lắc đầu: "Em chỉ thích cay và tỏi."

Hạ Hòa Tâm gật đầu đồng ý: "Em cũng vậy."

Bạch Nguyệt cũng gật đầu, ý nói không cân vị khác.

Khi Lữ Văn Sơn đến, cậu ta nhanh chóng hỏi: "Anh chàng giải nhất, nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra, anh họ của cậu có chuyện gì sao?”

Mã Long chưa kịp trả lời, Thẩm Thế Trung đã đưa Cố Niệm Thu đến trước cửa phòng, cậu ta chào hỏi: "An Lương, anh chàng giải nhất, tôi có đến muộn không vậy?"

Mã Long đáp: "Tôi vừa nhắn tin cho cậu ta, bảo 10 phút nữa sẽ đến."

"Văn Sơn còn chưa tới nữa sao?" Thẩm Thế Trung nhìn quanh phòng ăn.

An Lương vừa cười vừa mắng: "Mới hơn 6 giờ, muộn cái gì chứ?”

Mọi người cũng không đợi lâu, khoảng 2 - 3 phút sau, Lữ Văn Sơn và Phương Mai cũng đến.

"Được!" An Lương trả lời, sau đó nhìn Mã Long,Anh chàng giải nhất, rốt cuộc thì anh họ của cậu sao vậy, sao phải cần chúng tôi phân tích và thảo luận?”

Lữ Văn Sơn thản nhiên nói: "Tại sao trước đây tôi chưa từng nghe cậu nhắc qua người anh họ này vậy?"

"Anh họ của tôi có mối quan hệ rất thân thiết với gia đình chúng tôi. Bố mẹ anh ấy gặp tai nạn xe hơi khi anh ấy còn học trung học, sau đó thì gia đình chúng tôi đã giúp đỡ cho anh ấy." Mã Long giới thiệu sơ lược.

"Anh họ của tôi cũng đang học đại học ở Thiên Phủ và định cư ở Thiên Phủ. Việc tôi chọn trường Thiên Phủ thật ra cũng có sự ảnh hưởng từ anh họ của tôi." Mã Long nói thêm.

"Để tôi kể cho mọi người nghe về anh họ của tôi trước." Mã Long lên tiếng.

Mã Long tiếp tục nói: "Khi anh họ của tôi học đại học ở Thiên Phủ, anh có một người bạn gái, hai người là bạn cùng lớp. Sau khi tốt nghiệp, bọn họ cũng thuận lợi hẹn hò với nhau."

"Rồi sao?" Lữ Văn Sơn hỏi.

Thẩm Thế Trung nhắc nhở: "Văn Sơn, đừng ngắt lời anh chàng giải nhất."

Mã Long thở dài: "Anh họ tôi và tôi cách nhau 9 tuổi. Chúng tôi có khoảng cách thế hệ. Chúng tôi không tiếp xúc nhiều với nhau, nhưng chúng tôi rất thân thiết."

"Chỉ là... trong ba năm sau đó, bọn họ đã ly hôn." Mã Long thở dài.

An Lương nắm bắt được điểm mấu chốt - "Khi ấy, tôi cảm thấy!" "Anh họ cũng có nhà riêng ở Thiên Phủ, vì mua sớm nên giá không đắt, tiền trả góp hàng tháng chỉ hơn 1,000 tệ." Mã Long thêm chỉ tiết.

"Sau đó, anh họ tôi lại lập một gia đình mới, và nhanh chóng có con sau khi kết hôn. Trước đó, tôi đã qua thăm cháu vào lúc nghỉ hè, thằng bé còn gọi tôi là chú họ. Khi ấy, tôi cảm thấy hạnh phúc thay cho anh họ mình." Mã Long thở dài.

Vậy cuộc thảo luận về xoay quanh anh họ Mã Long lần này hẳn không phải là chuyện ly hôn.

"Anh họ tôi cũng có một người vợ đảm đang, biết nấu ăn, đảm việc nhà, tính tình dịu dàng." Mã Long thở dài.

An Lương nhanh chóng tính toán thời gian trong đầu, theo như Mã Long nói, cậu ta và anh họ cách nhau 9 tuổi. Vậy thì chuyện ly hôn của anh họ cậu ta đã xảy ra khoảng 5 năm trước rồi nhỉ?

Vậy tức là hiện tại đã xảy ra chuyện gì đó, khiến cho suy nghĩ này đã thay đổi, phải không?

"Vào lúc trưa hôm nay, không phải tôi đã ra ngoài một chút sao?" Mã Long nói.

Thẩm Thế Trung trả lời: 'Cậu đi gặp anh họ?”

"Đúng." Mã Long trả lời với giọng khẳng định.

"Đúng là tôi có đi thăm anh họ, lần này nhìn thấy anh họ, tôi suýt chút nữa không nhận ra anh ấy, bởi vì anh họ của tôi đột nhiên trở nên lầm lì và suy sụp, như người mất hồn." Mã Long thở dài.

An Lương thầm nghĩ, theo miêu tả của Mã Long, lẽ nào anh họ của cậu ta thất nghiệp? Vậy bữa ăn hôm nay chính là muốn nhờ anh giới thiệu công việc?

"Anh họ của tôi khi còn đi học đạt điểm rất cao. Anh ấy tốt nghiệp Đại học Tây Xuyên và có một công việc tốt. Trước đó, lương hàng tháng của anh ấy hơn 2 vạn tệ." Mã Long tiếp tục nói.

"Cho đến cuối tuần trước, vợ cũ của anh họ tôi tìm được anh họ tôi, nói với anh họ tôi rằng cô ấy có thai!" Mã Long nói thêm.

"Cái quái gì vậy?" An Lương không khỏi than thở,'Tôi phân tích dựa trên những lời cậu nói, anh họ của cậu và người vợ trước đã ly hôn được 5 năm rồi, không phải sao?"

Lữ Văn Sơn tán thành: "Đúng vậy, tôi cũng phân tích giống như An Lương. Hai người bọn họ ly hôn 5 năm trước, chẳng lẽ sau khi ly hôn, anh họ của cậu vẫn còn dây dưa không dứt với nguười vợ cũ?"

Thẩm Thế Trung cau mày: "Ly hôn hơn 5 năm, rồi lại mang thai và đến tìm anh họ của cậu. Chuyện này cũng lố bịch quá đấy?"

Hạ Như Ý trợn tròn mắt, không ngờ vẫn còn có đùa như vậy được?

Bạch Nguyệt cũng thầm kinh ngạc, cô cảm thấy tam quan của mình đã bị đả kích.

Mã Long nói với một nụ cười gượng gạo: "Ban đầu, tôi cũng có suy nghĩ giống mọi người. Tôi cho rằng anh họ của mình là một tên đê tiện. Rõ ràng đã ly hôn với vợ cũ, nhưng vẫn dây dưa không dứt."

"Sau đó, tôi cảm thấy vợ cũ của anh họ tôi là một người đê tiện. Cô ta đã ly hôn 5 năm, hiện tại có thai, quay lại tìm anh họ của tôi." Mã Long tiếp tục nói.

“Nhưng hóa ra...' Mã Long dừng lại.

Lữ Văn Sơn tiếp lời: "Lẽ nào kết quả có sự đảo nghịch?"
Bình Luận (0)
Comment