Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 69 - Chương 1260: Cậu Có Thủ Đoạn? Tôi Có Ferrari!

Chương 1260: Cậu có thủ đoạn? Tôi có Ferrari!

Hẻm sau học viện m nhạc Quốc gia.

Ba người Lý Tồn Viễn đều tỏ ra không tin An Lương, chủ yếu là quá khứ của An Lương quá tệ đi, Ninh Nhược Sương là bạn thân của Trần Tư Vũ nhỉ?

Kết quả thì ai cũng biết!

Tống Thiến cũng là bạn thân cua Trần Tư Vũ mà nhỉ?

Nếu An Lương kiên quyết từ chối, e rằng ba người Lý Tồn Viễn còn nửa tin nửa ngờ, nhưng sau này An Lương ngỏ ý tặng quán trà sữa cho Tống Thiến, vậy còn được sao?

“Anh Lương, giấy tờ của phòng tập nhảy Ngày Mai Tốt Đẹp, và homestay Mật Viên đều nằm trong xe của tôi, chúng ta về quốc tế Vân Cảnh lấy chứ?” Lý Tồn Viễn hỏi.

“Được!” An Lương đáp lại.

Từ bãi giữ xe ngoài trời của Học viện m nhạc Quốc gia về đến căn hộ chung cư quốc tế Vân Cảnh cũng là Tiền Tiểu Cương lái xe, chủ yếu là mọi người đều không tin Vân Hải Dương, cho dù Vân Hải Dương có tràn đầy tự tin.

Khu nghỉ ngơi của sảnh vào chung cư quốc tế Vân Cảnh, Lý Tồn Viễn đưa hai tệp hồ sơ cho An Lương, anh nhắc nhở: “An Lương, cậu xem thử đi?”

Trên hai tệp hồ sơ thực chất đã ghi sẵn tên của Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương, An Lương lần lượt mở ra xem thử, giấy chứng nhận quyền sở hữu đều được xử lý hoàn thành trong tuần trước.

“Cảm ơn các anh em.” An Lương cảm ơn.

Lý Tồn Viễn đáp lại: “Anh em một nhà, không cần khách sáo!”

Vân Hải Dương đồng tình: “Đúng vậy, chúng ta là anh em một nhà.”

Tiền Tiểu Cương càng bổ sung thêm: “Tình cảm anh em chúng ta, bỏ xa so với tình cảm của tôi và hai ông anh ngốc nghếch, dù gì kêu tôi tặng đồ cho bọn họ, đó là điều không thể nào.”

Lý Tồn Viễn vỗ nhẹ tay của Tiền Tiểu Cương: “Tình huống của gia đình cậu, đều ít gặp trong cả giới Đế Đô, chịu đựng đi.”

Vân Hải Dương đồng tình: “Tình cảm anh em ruột thịt tệ hại, đúng thật là ít gặp trong giới Đế Đô.”

“Haiz!” Tiền Tiểu Cương than thở.

An Lương cũng chỉ có thể an ủi: “Cương Tử, cậu còn có chúng tôi!”

“Đúng, tôi còn có các cậu!” Tiền Tiểu Cương khẳng định gật đầu: “Đi đi đi, chúng ta đến học viện truyền thông câu cá một chút, Lương ca đi không?”

“…”

An Lương câm nín, lúc nãy còn bi thương nữa, bây giờ đã đi chơi bời?

An Lương chọn từ chối: “Tôi thì không đi đâu! Những con cá kia, chắc chắn không bằng Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương nhà tôi.”

“Cũng đúng!” Tiền Tiểu Cương đồng tình, sau đó bổ sung: “Đúng rồi, Lương ca, hỏi chị dâu giúp thử, xem chị dâu có quen biết Diêu Diên không.”

“Ồ?” An Lương thắc mắc nhìn sang Tiền Tiểu Cương.

“Người này mang danh tân sinh viên dương cầm đẹp nhất của Học viện m nhạc Quốc gia, Lương ca không hứng thú sao?” Tiền Tiểu Cương hỏi.

“Hình như tôi từng nghe qua, chút nữa tôi hỏi Trần Tư Vũ, xem thử rốt cuộc là chuyện gì.” An Lương đáp lại.

“Hê hê, nếu Lương ca không có hứng thú, tôi có chút hứng thú.” Tiền Tiểu Cương đáp lại.

“Chắc chắn tôi không có hứng thú!” An Lương đáp lại.

Trần Tư Vũ chính là sinh viên của Học viện m nhạc Quốc gia, An Lương không thể nào làm bậy tại Học viện m nhạc Quốc gia được.

“Vậy thì nhờ Lương ca hỏi chị dâu giúp, xem thử tân sinh viên dương cầm đẹp nhất này là chuyện gì, nếu thích hợp thì tôi thử một chút.” Tiền Tiểu Cương đáp lại.

“Được!” An Lương đồng ý: “Nhưng cậu phải tự cố gắng, chúng tôi sẽ không giúp cậu, tránh trường hợp Cương Tử cậu chơi rồi bỏ xó, chúng tôi ăn đạn.”

“Ha ha ha, không có vấn đề, gần đây tôi học được một chiêu mới, chắc chắn sẽ tóm được!” Tiền Tiểu Cương đáp lại.

“Chiêu gì?” An Lương có chút hứng thú hỏi.

“Tôi lại mua một chiếc Ferrari, Portofino hơn 200 vạn, lúc đó tôi lái xe này đi kiếm Diêu Diên, sau đó giả bộ bị trật chân không lái xe được, từ đó bắt chuyện với Diêu Diên, rồi kêu cô ấy lái xe đưa tôi về nhà, sau đó tôi lại lấy lý do cảm ơn để mời cô ấy đi chơi, qua lại như vậy hiểu rồi chứ?” Tiền Tiểu Cương nhanh chóng nói.

“Có chút gì đó!” An Lương thích.

Tiền Tiểu Cương cười hì hì: “Tôi học trên mạng đấy, người viết chiêu nói thiếu một chiếc Ferrari, vừa hay tôi có một chiếc Ferrari, nên thử xem chiêu đó có thành công được không?”

“Tôi cảm thấy chắc là không có vấn đề.” An Lương mơ hồ nhớ lại Diêu Diên, hình như là một trà nghệ sư?

Vân Hải Dương ở bên cạnh sau khi nghe, gật đầu bảo: “Tôi học hỏi được rồi!”

“Không, cậu không học hỏi được, cậu lái xe đua sẽ có tai nạn!” Tiền Tiểu Cương đáp lại.

An Lương và Lý Tồn Viễn không nhịn được cùng cười ha ha.

Vân Hải Dương than thở: “Tôi đợi Cullinan về, tôi dùng Cullinan cũng được.”

Lý Tồn Viễn bổ sung nói: “Đúng rồi, Lương ca, Cullinan của chúng tôi, phải khoảng cuối tháng 4, đầu tháng 5, mới có thể đến Đế Đô.”

“Không sao, đợi từ từ.”

An Lương cười nói: “Cho dù Cullinan trễ rồi cũng không sao, tôi đặt quà sinh nhật khác cho Trần Tư Vũ rồi.”

“Ổ?” Ba người Lý Tồn Viễn đều hiếu kỳ nhìn sang An Lương.

Máy bay Boeing cải tạo thành máy bay tư nhân trước đó An Lương mua có ngày thanh toán trễ nhất là ngày 31/5, sinh nhật Trần Tư Vũ là ngày 1/6, theo lịch trình bay của Boeing, chỉ cần bên Boeing giao máy bay là có thể bay thẳng qua đây.

Còn về công tác đăng ký đường bay?

Tất nhiên là chơi khăm Hoàng Quốc Tường! Có một số mối quan hệ là càng lợi dụng thì người ta càng yêu tâm.

Chẳng hạn như mối quan hệ của An Lương và Hoàng Quốc Tường, An Lương càng kêu Hoàng Quốc Tường giúp đỡ thì Hoàng Quốc Tường càng yên tâm, nếu như An Lương không tìm Hoàng Quốc Tường giúp đỡ gì cả, thậm chí bắt đầu chuyển tài sản đến Thái Lan, như thế Hoàng Quốc Tường mới hoảng loạn.

“Đến lúc đó thì các cậu sẽ biết thôi.” An Lương không nói rõ trước: “Dù gì đến lúc đó, tôi mở tiệc chúc mừng sinh nhật cho Trần Tư Vũ, chắc chắn sẽ mời các cậu tham gia mà.”

“Được thôi, vậy chúng tôi qua học viện truyền thông câu cá đây, Lương ca không đi thật sao?” Tiền Tiểu Cương mời gọi lần nữa.

“Không đi đâu, các cậu tự đi đi!” An Lương bày tỏ từ chối lần nữa.

Nếu trước khi quen biết Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương, An Lương có thể còn có hứng thú câu cá, nhưng bây giờ hoàn toàn không có bất kỳ hứng thú nào!

Chương 1261: Mua nó thì như thế nào?

Ở chung cư quốc tế Vân Cảnh, An Lương cầm hai tệp hồ sơ, anh lên căn hộ số 8806 lấy một túi đeo chéo của Louis Vuitton trước, để hai tệp hồ sơ vào, sau đó lái Rolls Royce Black Badge đến Học viện múa Quốc gia.

Trần Tư Vũ ngày thường lái chiếc BMW M8C, so sánh với Rolls Royce Black Badge, Trần Tư Vũ thích BMW M8C hơn, bởi vì nó vừa có tính năng của xe đua siêu cấp, vừa có tính thoải mái của xe hơi bình thường.

Trần Tư Vũ từng lái các loại xe đua siêu cấp trong trường đua quốc tế Goldenport, cho dù là Porsche 911 trong mắt Trần Tư Vũ, khung của nó cũng quá cứng, cảm giác đi đường hằng ngày quá rõ ràng, gạt cần số một cái và giảm tốc đều cảm thấy không được êm lắm.

BMW M8C thì sẽ không có cảm giác này, vậy nên xe mà Trần Tư Vũ lái hằng ngày đều là M8C, mà không phải là Rolls Royce Black Badge.

An Lương lái Rolls Royce Black Badge đến Học viện múa Quốc gia, chắc là đặc quyền của lái Rolls Royce, chỉ sau khi đăng ký đơn giản là đã được vào thẳng Học viện múa Quốc gia, sau đó đậu tại bãi giữ xe ngoài trời.

Lần này An Lương ngựa quen đường cũ đến phòng tập nhảy, anh nhanh chóng tìm một vòng, tìm được Ninh Nhược Sương ở phòng tập nhảy số 7, phong cách của phòng tập nhảy này đúng là giống phòng tập nhảy số 12 vậy.

Đều nghèo nàn!

Đều chật chội!

Đều không đủ ấm!

Ninh Nhược Sương lại đang tập múa, cơ thể của cô rất mềm dẻo, nhưng vũ đạo lần này trông có vẻ rất có sức sống, An Lương tựa lưng vào cửa đứng xem, Ninh Nhược Sương phát hiện ra An Lương, nhưng cũng không có ý định dừng ngang.

Vài phút sau, Ninh Nhược Sương kết thúc đoạn vũ đạo này, cô tiếp tục hoạt động cơ thể một lát sau mới khoác áo khoác vào, hỏi: “An đại sư, sao anh qua đây sớm vậy?”

“Bây giờ mới vừa qua 4 giờ thôi!” Ninh Nhược Sương bổ sung nói rõ.

“Anh nhớ em rồi, nên đi sớm qua xem thử.” An Lương đáp lại.

“Hứ!” Ninh Nhược Sương hứ nhẹ, nhưng trong mắt cô lộ ra niềm vui, nhanh chân chạy về phía An Lương, cô cẩn thận đưa đầu ra ngoài hàng lang phòng tập nhảy, sau khi phát hiện không có người, chủ động hôn An Lương một cái.

An Lương cười nói: “Sương Sương, em thay quần áo trước, anh đưa em đến một nơi!”

“Nơi nào?” Ninh Nhược Sương thắc mắc.

“Chút nữa rồi em biết.” An Lương cố tình không nói!

Vài phút sau, Ninh Nhược Sương thay xong quần áo trong phòng thay đồ, cô hỏi: “Chúng ta đi đâu?”

“Đi theo anh là được!” An Lương kêu gọi.

“Vâng!” Ninh Nhược Sương bước đến bên cạnh An Lương, cô tự nhiên khoác tay phải của An Lương.

An Lương nhắc nhở: “Ở đây là trường em, rất nhiều người quen biết em, rất nhiều người quen biết anh.”

Ninh Nhược Sương vội thả tay ra, mặt cô đỏ bừng, cô chỉ là hoàn toàn quen với việc khoác tay An Lương mà thôi.

An Lương đưa Ninh Nhược Sương đến cổng chính của Học viện múa Quốc gia, hai người đứng bên đường chờ đèn giao thông. Ninh Nhược Sương thắc mắc nói: “Nếu chúng ta đi đến hẻm sau, vậy chúng ta đi nhầm đường rồi, đi bên này sẽ phải đi đường vòng.”

“Chút nữa chúng ta sẽ đi hẻm sau.” An Lương đáp lại.

Đèn xanh dành cho người đi đường sáng lên, An Lương gọi Ninh Nhược Sương qua đường, sau đó đưa Ninh Nhược Sương đến trước cửa phòng tập nhảy Ngày Mai Tốt Đẹp.

“Sương Sương, em biết phòng tập nhảy này không?” An Lương hỏi.

Ninh Nhược Sương gật đầu khẳng định: “Em biết, phòng tập nhảy này khá nổi tiếng ở trường em, rất nhiều bạn học của em đều thích qua đây tập nhảy, phòng tập nhảy lớn ở lầu 1 thì 10 tệ một tiếng, phòng tập nhảy lớn ở lầu hai là 11 tệ một tiếng, phòng tập nhảy nhỏ là 100 tệ một tiếng, về tổng thể thì giá cả tương đối thích hợp.

“Lớp dạy nhảy của chỗ này rất nổi tiếng, ngày trước em còn từng đến đây làm giáo viên dạy nhảy, dạy cơ bản cho những bạn nhỏ.” Ninh Nhược Sương bổ sung nói rõ.

Trên thực tế thu nhập kinh doanh lớn nhất của phòng tập nhảy Ngày Mai Tốt Đẹp chính là dạy nhảy!

“Chúng ta vào xem thử đi.” An Lương nói.

“Hả?” Ninh Nhược Sương thắc mắc: “An đại sư, em nói rồi, em không cần thuê phòng tập nhảy đâu, em tập luyện ở trường thích hợp hơn.”

“Anh cũng không nói là thuê phòng tập nhảy, anh mua nó lại tặng cho em thì sao?” An Lương tuỳ ý nói.

Ninh Nhược Sương mặt đầy ngơ ngác nhìn An Lương, mua phòng tập nhảy này ư? Điều này…

Ninh Nhược Sương đúng là từng làm giáo viên dạy nhảy bán thời gian ở phòng tập nhảy Ngày Mai Tốt Đẹp, trước đó cô còn từng tính toán đơn giản, cô biết thu nhập của phòng tập nhảy này cực kỳ cao.

Nếu An Lương mua rồi tặng cho cô…

Hình như cả đời cô không cần phấn đấu nữa nhỉ?

“Sương Sương?” An Lương gọi.

Ninh Nhược Sương hoàn hồn lại, cô nhìn An Lương trước, phát hiện An Lương không có biểu cảm nói đùa, mới phủ định lắc đầu: “Em không lấy, ở đây đắt lắm đó.”

“Chúng ta vào xem thử trước!” An Lương nói.

An Lương và Ninh Nhược Sương bước vào phòng tập nhảy Ngày Mai Tốt Đẹp, tại quầy tiếp tân chỗ vào cửa đã có người chào hỏi Ninh Nhược Sương ngay: “Ủa, Sương Sương?”

Ninh Nhược Sương đáp lại: “Chị Trần!”

Trần Mai là nhân viên thu ngân của Ngày Mai Tốt Đẹp, cô nhìn Ninh Nhược Sương trước, lại nhanh chóng nhìn sang An Lương, cô ta biết thân phận của An Lương, lúc nãy khi mấy người Lý Tồn Viễn qua đây, đã giới thiệu qua An Lương rồi.

“Chào giám đốc An!” Trần Mai khách sáo chào hỏi.

Ninh Nhược Sương thắc mắc nhìn sang An Lương, lại nhìn sang Trần Mai: “Chị Trần, chị quen biết…”

“Sương Sương, phòng tập nhảy của chúng tôi đã bị giám đốc An mua lại rồi, anh ấy là ông chủ mới của chúng tôi.” Trần Mai nói rõ.

“….” Ninh Nhược Sương câm nín nhìn An Lương, hoá ra là đã mua lại từ trước rồi sao?

Chương 1262: Mối quan hệ bị lộ rồi!

Phòng tập nhảy Ngày Mai Tốt Đẹp.

Nhân viên thu ngân Trần Mai nói rõ với Ninh Nhược Sương việc An Lương đã mua lại phòng tập nhảy, Ninh Nhược Sương câm nín nhìn An Lương.

“Sao anh lại mua rồi chứ?” Ninh Nhược Sương nũng nịu hỏi, trong lòng cô vừa có ngọt ngào, vừa vui vẻ.

Nhưng dù là ngọt ngào, hay là vui vẻ, không phải vì phòng tập nhảy này rất đáng tiền, mà là vì ý đồ mà An Lương muốn tặng phòng tập nhảy cho cô, khiến cho cô biết cô có địa vị rất cao trong lòng An Lương, An Lương thực sự thích cô.

Trong lòng Trần Mai cảm thán, vừa nãy cô đã đoán được mối quan hệ của An Lương với Ninh Nhược Sương, bây giờ thấy dáng vẻ nũng nịu của Ninh Nhược Sương, cô đã đoán được mối quan hệ của hai người.

Đúng là cứ xinh đẹp thì có thể muốn làm gì làm!

“Hụ hụ!” An Lương ho một tiếng, nhắc nhở Ninh Nhược Sương đừng có lộng hành quá, dáng vẻ nũng nịu này của cô, e rằng thằng mù cũng đoán được hai người có vấn đề, ít nhất thì Trần Mai này đã nhìn ra rồi nhỉ?

Ninh Nhược Sương có cảm giác mới nhớ ra, cô vội nghiêm túc lại.

Trần Mai nhìn thấy sự thay đổi của Ninh Nhược Sương, cô hơi thắc mắc, không lẽ An Lương và Ninh Nhược Sương không phải là người yêu của nhau?

Vừa lúc này, một cô gái cao ráo bước qua, cô nhìn thấy Ninh Nhược Sương, chủ động chào hỏi: “Sương Sương.”

“Kha, cậu lại đang dạy thêm sao?” Ninh Nhược Sương hỏi.

Lưu Kha trả lời khẳng định: "Ừm, thứ bảy chủ nhật mình qua làm thêm làm giáo viên.”

An Lương kiểm tra xem số liệu của người kia.

Lưu Kha:

Tuổi tác: 19

Chiều cao: 170cm

Cân nặng: 48kg

Nhan sắc: 72

Hình thể: 88

Độ thiện cảm: 59

Bản chất trong sáng: 78

Phẩm hạnh đạo đức: 89

Sức khoẻ: 89

Phán đoán từ độ thiện cảm, người này không biết thân phận của anh, nhan sắc thuộc gái xinh trăm người có một, hình thể cũng khá, nhưng bản chất trong sáng hơi tệ một chút.

“Sương Sương, cậu cũng qua làm thêm giáo viên dạy nhảy sao?” Lưu Kha hỏi.

Ninh Nhược Sương nhìn An Lương một cái, cô chần chừ không biết nên trả lời như thế nào. Lưu Kha cũng nhìn thấy An Lương, cô suy nghĩ một hồi mới nhớ ra thân phận của An Lương, cô ta hơi nhíu mày: “Anh là, bạn trai của Trần Tư Vũ học viện âm nhạc?”

An Lương gật đầu: “Chào cô, tôi tên An Lương, An Lương trong bình an, lương trong thiện lương.”

“Chào anh, tôi là bạn của Sương Sương, tôi tên Lưu Kha, Lưu Văn Đao, Kha Tà Vương.” Lưu Kha tự giới thiệu bản thân.

An Lương phát hiện ra một chuyện rất thú vị!

Lúc Lưu Kha nhận ra thân phận của anh, độ thiện cảm của Lưu Kha đối với anh tăng thẳng từ 59 điểm đến 99 điểm, thiếu chút nữa là đầy?

Độ thiện cảm 99 điểm, nghĩa là nếu An Lương muốn ngủ với người đó, chỉ cần khều ngón tay mà thôi! Độ thiện cảm này được đấy: Anh lại có sức hút như vậy sao?

Sau khi Lưu Kha tự giới thiệu xong, điện thoại của An Lương có cuộc gọi đến, anh xem qua thông tin cuộc gọi là Phạm Bình của đầu tư An Tâm, nên nói với Ninh Nhược Sương: “Sương Sương, anh đi nghe điện thoại trước.”

Trước đó An Lương vẫn luôn nhắc nhở thái độ của Ninh Nhược Sương đừng thân mật quá, nhưng bản thân lại không cẩn thận để lộ rồi! Anh gọi hẳn Ninh Nhược Sương bằng biệt danh thân mật như ‘Sương Sương’.

Quan trọng hơn là Ninh Nhược Sương ngoan ngoãn gật đầu: “Dạ vâng.”

Lưu Kha để ý thái độ của hai người, đợi An Lương bước ra ngoài nghe điện thoại, Lưu Kha hạ giọng xuống: “Cậu với anh ta… cậu với Trần Tư Vũ là bạn thân nhỉ?”

“Nếu Trần Tư Vũ biết được, e là…” Lưu Kha nhắc nhở.

Mặt Ninh Nhược Sương hơi đỏ: “Cậu nghĩ nhiều rồi, tôi và anh ấy chỉ là bạn thôi.”

“Chỉ là bạn?” Lưu Kha tỏ ra không tin.

“Thực sự là bạn!” Ninh Nhược Sương đáp lại.

“Được thôi!” Lưu Kha cũng chỉ nhắc nhở Ninh Nhược Sương một chút mà thôi, cô ta còn không rảnh truy cứu những chuyện này.

“Đúng rồi, Sương Sương, nếu cậu muốn làm thêm giáo viên dạy nhảy, gần đây khá được đó, số lượng học sinh rất nhiều.” Lưu Kha nói rõ.

Ninh Nhược Sương lắc đầu: “Tôi chỉ qua xem thử, chủ yếu là đưa An Lương qua xem tình hình bên đây.”

“Hửm?” Lưu Kha hơi chần chừ.

Ninh Nhược Sương không giấu giếm, dù gì Trần Mai cũng biết thân phận của An Lương, chút nữa sau khi bọn họ rời khỏi, e rằng Trần Mai sẽ tuyên truyền rồi nhỉ?

“Anh ấy mua lại phòng tập nhảy này rồi.” Ninh Nhược Sương nói rõ.

“…” Câm nín.

An Lương mua lại phòng tập nhảy?

Lưu Kha lại một lần nữa nghi ngờ mối quan hệ của Ninh Nhược Sương và An Lương, trong lòng cô ta âm thầm ngưỡng mộ, nếu cô ta xinh đẹp giống Ninh Nhược Sương, như thế thì tốt biết mấy?

Nhưng cũng chỉ là nằm mơ mà thôi!

Lưu Kha đưa ánh mắt phức tạp nhìn Ninh Nhược Sương, trong lòng cô ta tự suy đoán, không lẽ An Lương mua lại phòng tập nhảy Ngày Mai Tốt Đẹp là vì Ninh Nhược Sương?

Dù gì Lưu Kha cũng biết phòng tập nhảy của trường là tình hình như thế nào.

Lúc Lưu Kha đoán được khả năng này, trong lòng cô ta càng thêm ngưỡng mộ.

Thế nhưng tình hình trên thực tế tốt hơn tưởng tượng của Lưu Kha, bởi vì phòng tập nhảy này là tặng cho Ninh Nhược Sương, làm tài sản của bản thân Ninh Nhược Sương!

Như vậy thì, Ninh Nhược Sương có tài sản của chính mình, hơn nữa có thể kiếm tiền thông qua tài sản của mình, phương diện kinh tế của cô cũng thoải mái hơn một chút, từ đó lúc đối mặt với chuyện có liên quan đến tiền bạc, cô có thể thoải mái hơn.

Dù gì nếu mở miệng xin tiền An Lương, Ninh Nhược Sương có chút không thể mở miệng.

Bên ngoài phòng tập nhảy Ngày Mai Tốt Đẹp, An Lương nghe điện thoại của Phạm Bình.

“Chuyện gì?” An Lương hỏi.

Phạm Bình đáp lại: “Giám đốc An, về kế hoạch kiếm chuyện với Tesla, hiện tại xuất hiện một biến cố.”

Chương 1263: Bản chất cuối cùng: Móng vuốt hổ dữ!

Bên ngoài phòng tập nhảy Ngày Mai Tốt Đẹp, An Lương đang nói chuyện điện thoại với Phạm Bình của công ty đầu tư An Tâm.

“Biến cố?” An Lương thắc mắc: “Biến cố gì?”

Tesla bây giờ không phải là thịt trên thớt rồi sao?

Tesla đúng thật là doanh nghiệp hàng đầu trong lĩnh vực xe điện trên phạm vi toàn cầu, nhưng bây giờ nó bị nhà cung cấp pin Graphene duy nhất trên thế giới kiếm chuyện, trong trường hợp như vậy, còn có biến cố gì nữa?

Phạm Bình nói rõ: “Tesla ý thức được có thể bị chúng ta công kích, vừa nãy bọn họ đưa ra thông báo với bên ngoài lúc nửa đêm, nhắc nhở các nhà đầu tư có thể bị tập kích.”

“Giám đốc An, cậu có thể đăng nhập vào trang web chính thức của Tesla, trang chủ của họ có thông báo với bên ngoài tương ứng.” Phạm Bình đáp lại.

“Được, tôi xem thử trước.” Sau khi An Lương nói xong thẳng thừng cúp máy.

An Lương đăng nhập trang web của Tesla tại nước Hạ trước, trên trang web của Tesla nước Hạ, đúng là xuất hiện thông báo tương ứng, anh lại đăng nhập trang web nước ngoài chính thức của Tesla, cũng có thông báo bản tiếng Anh tương tự.

“Hơ!” An Lương cười nhẹ một tiếng, anh nhanh chóng xem thông báo trên trang web tiếng Anh trước, sau đó mới chuyển về thông báo của trang Web nước Hạ của Tesla.

Tesla: Kinh gửi các nhà đầu tư, chào buổi tối.

Xét đến đêm khuya ngày 13 tháng 3 giờ nước Hạ, Tesla tại thị trường nước Hạ của chúng tôi bị doanh nghiệp pin Graphene duy nhất trên toàn cầu Công ty TNHH tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai đốc thúc thân thiện, Tesla chúng tôi trịnh trọng nhắc nhở các nhà đầu tư cảnh giác với thị trường đầu tư đầy thay đổi bí ẩn.

Theo điều tra của Tesla chúng tôi, một trong những cổ đông của Công ty TNHH tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai là công ty đầu tư An Tâm.

Lần này đối phương kiếm chuyện đốc thúc Tesla chúng tôi, cực kỳ có khả năng chính là công ty đầu tư An Tâm đang tháo túng phía sau công ty pin Graphene Ước Mơ Tương Lai.

Công ty đầu tư An Tâm là một công ty đầu tư tài chính cực kỳ nguy hiểm, đã từng nhiều lần kiếm chuyện với doanh nghiệp khắp nơi trên toàn cầu tại thị trường đầu tư.

Theo sự đào sâu của Tesla chúng tôi, lúc công ty đầu tư An Tâm mới thành lập, đã kiếm chuyện với công ty Lights của nước Mỹ, tiến hành nhiều lần mua bán đầu tư ác ý.

Shiseido của Nhật Bản cũng bị công ty này hại, bọn họ bị công ty đầu tư An Tâm công kích phía sau, cuối cùng cho dù là hình ảnh thương hiệu, hay là giá trị vốn hóa của công ty đều chịu sự thiệt hại nghiêm trọng.

Xe hơi Honda của Nhật Bản càng bị công ty đầu tư An Tâm lợi dụng thị trường của nước Hạ để kiếm chuyện, từ đó tổn thất hơn 200 ức đô la Mỹ trên phạm vi toàn cầu, hơn nữa hình ảnh thương hiệu chịu tổn thất nghiêm trọng, tổn thất trong tương lai càng lớn đến mức không thể dự đoán.

Bây giờ Tesla chúng tôi sắp trở thành mục tiêu công kích tiếp theo của công ty đầu tư An Tâm, bên kia thúc đẩy công ty pin Graphene Ước Mơ Tương Lai kiếm chuyện với chúng tôi, chúng tôi mong rằng công ty pin Graphene Ước Mơ Tương Lai đừng làm bạn với hổ.

Tesla chúng tôi tôn trọng công ty pin Graphene Ước Mơ Tương Lai, và khát vọng được hợp tác với công ty pin Graphene Ước Mơ Tương Lai.

Công ty Tesla chúng tôi là một công ty kỹ thuật cao tích cực đón nhận công nghệ mới, chúng tôi nguyện mang đến trải nghiệm lái xe điện tốt hơn cho người tiêu dùng, chúng tôi cũng nguyện đón nhận kỹ thuật pin đời mới.

Tesla chúng tôi là đối tác hợp tác trời sinh của công ty pin Graphene Ước Mơ Tương Lai, đôi bên chúng ta đều là doanh nghiệp dẫn đầu trong ngành, chúng ta nên liên kết kẻ mạnh với kẻ mạnh, trở thành kẻ mạnh nhất trong lĩnh vực của nhau.

Tesla chúng tôi khẩn cầu công ty pin Graphene Ước Mơ Tương Lai đừng giúp đỡ công ty đầu tư An Tâm làm việc.

Tesla chúng tôi mong các nhà đầu tư hiểu rõ, Tesla chúng tôi cực kỳ có khả năng bị công kích ác ý, mong các nhà đầu tư ổn định tâm thế.

Cảm ơn mỗi nhà đầu tư và người tiêu dùng đã ủng hộ Tesla chúng tôi, Tesla chúng tôi sẽ tiếp tục tiến về phía trước!

Sau khi An Lương xem xong thông báo của Tesla nước Hạ, anh không nhịn được lộ ra nụ cười khinh bỉ.

Suy nghĩ của Tesla tốt quá!

Tesla tưởng rằng chủ động lộ chuyện, thì có thể giải quyết được vấn đề sao? Chỉ tiếc rằng Tesla lầm một chuyện rồi, công ty đầu tư An Tâm không chỉ là cổ đông của Công ty trách nhiệm hữu hạn tập đoàn công nghệ pin Graphene Ước Mơ Tương Lai, sự thật là người điều khiển thực tế của công ty đầu tư An Tâm cũng là người điều khiển của công ty pin Graphene Ước Mơ Tương Lai!

Trong tình hình như vậy, công ty pin Graphene Ước Mơ Tương Lai sẽ hoàn toàn chịu sự sắp xếp và khống chế của công ty đầu tư An Tâm, trong trường hợp cần thiết, công ty pin Graphene tương lai sẽ phối hợp vô điều kiện với công ty đầu tư An Tâm, từ đó đả kích Tesla trên bất kỳ vĩ độ nào.

Tesla chỉ tâng bốc pin Graphene Ước Mơ Tương Lai và tỏ ý muốn tiếp nhận pin Graphene, tiếp nhận công ty pin Graphene Ước Mơ Tương Lai thì có tác dụng gì chứ?

Tesla đối với công ty pin Graphene Ước Mơ Tương Lai là lựa chọn có thể có hoặc không, công ty pin Graphene Ước Mơ Tương Lai với Tesla lại là lựa chọn duy nhất.

Địa vị hai bên cực kỳ không đối xứng!

Tesla muốn khẩn cầu công ty pin Graphene Ước Mơ Tương Lai nương tay? Hoàn toàn là đang nói mơ, dù gì bên nước Mỹ bây giờ là hơn 1 giờ sáng, đề nghị Tesla tắm rửa rồi ngủ đi, trong mơ cái gì mà không có chứ?

Nằm mơ đi, muốn gì được nấy.

Nên Tesla từ đầu đã nhầm lẫn mấu chốt của vấn đề.

Công ty pin Graphene Ước Mơ Tương Lai không phải là đang làm bạn với hổ, vốn dĩ nó là móng vuốt của hổ dữ!

Chương 1264: Bí mật hẹn trước?

Sau khi An Lương xem xong thông báo của Tesla, anh đã biết Tesla là rối quá làm bậy, đến cốt lõi của vấn đề cũng không biết mà đã gửi thông báo nhắc nhở nhà đầu tư?

Nhà đầu tư sẽ tin sao?

Nếu một doanh nghiệp được niêm yết trên thị trường gửi một thông báo là có thể ổn định giá cổ phiếu, vậy tập đoàn hải sản ZONECO cứ gửi thông báo mỗi ngày, tỏ ra rằng còn đang đi du lịch thế giới đi?

Trên thị trường đầu tư tài chính, hầu hết các nhà đầu tư đều có tâm lý theo số đông. Nếu không có thể thu hoạch thuận lợi vậy sao?

An Lương cất điện thoại đi, anh quay về lại phòng tập nhảy Ngày Mai Tốt Đẹp.

Giám đốc kinh doanh Hoàng Tú Cầm của phòng tập nhảy Ngày Mai Tốt Đẹp đang giao lưu với Ninh Nhược Sương, thái độ của cô ta lộ rõ vẻ nịnh nọt, bởi vì cô ta biết Ninh Nhược Sương mới là bà chủ đích thực.

Lúc An Lương bước vào, Hoàng Tú Cầm khách sáo chào hỏi: “Chào giám đốc An.”

“Chào cô, giám đốc Hoàng.” An Lương lễ phép đáp lại.

Hoàng Tú Cầm không chỉ là giám đốc kinh doanh, cô ta còn là giáo viên dạy nhảy, năm nay Hoàng Tú Cầm 32 tuổi, giữ gìn cũng khá tốt, để kiếm thêm một phần lương bổng, cô cũng sẽ đích thân dạy học sinh vào thứ bảy chủ nhật.

“Đúng rồi, giám đốc Hoàng, cô với Sương Sương lấy thông tin liên lạc của nhau, sau này cứ báo cáo công việc với Sương Sương.” An Lương nói rõ.

Hoàng Tú Cầm khẳng định đáp lại: “Không có vấn đề, giám đốc An, vừa nãy tôi với giám đốc Ninh đã để thông tin liên lạc cho nhau rồi.”

Ninh Nhược Sương bị Hoàng Tú Cầm gọi là “giám đốc Ninh”, cô có cảm giác hơi không quen.

Lưu Kha ở bên canh hơi tê tái, theo ý này của An Lương, anh muốn giao hoàn toàn phòng tập nhảy Ngày Mai Tốt Đẹp cho Ninh Nhược Sương sao?

Ninh Nhược Sương nhỏ tiếng nói: “Em… em không biết có thể làm tốt không?”

An Lương cười phá lên: “Làm bà chủ là chuyện đơn giản nhất, tất cả công việc đều là giám đốc Hoàng xử lý, tất cả công việc tài vụ đều có thể thống kê thông qua văn phòng kế toán của bên thứ ba, phòng tập nhảy Ngày Mai Tốt Đẹp là một cá thể kinh doanh trưởng thành, hơn nữa kết cấu kinh doanh cực kỳ đơn giản, giám đốc Hoàng hoàn toàn có thể xử lý tất cả sự việc.”

An Lương nhìn sang Hoàng Tú Cầm: “Tôi không nói sai chứ, giám đốc Hoàng?”

Hoàng Tú Cầm gật đầu khẳng định, đúng vậy, giám đốc An nói đúng, chúng tôi đã kinh doanh ổn định trong thời gian 16 năm.”

“Sương Sương, chỉ cần lâu lâu qua xem chút, lúc lễ tết phát chút phúc lợi cho nhân viên của phòng tập nhảy Ngày Mai Tốt Đẹp, chẳng hạn như tăng ca ngày quốc tế lao động có lì xì v.v., làm bà chủ đơn giản vậy thôi!” An Lương cười nói rõ.

Đối với một cá thể kinh doanh trưởng thành mà nói, làm bà chủ thực sự rất đơn giản, giám đốc chuyên ngành và văn phòng kế toán bên thứ đã hoàn thành 99% công việc, làm bà chủ như vậy còn không đơn giản sao?

“Đúng rồi, giám đốc Hoàng, nhà chủ có chuyện vui, tiền thưởng tháng này của tất cả nhân viên được nhân đôi, bao gồm cả các giáo viên dạy nhảy bán thời gian.” An Lương tuyên bố một tin tốt, từ đó bày tỏ phòng tập nhảy Ngày Mai Tốt Đẹp sẽ bước vào giai đoạn mới.

Hoàng Tú Cầm vội cảm ơn: “Cảm ơn giám đốc An, cảm ơn giám đốc Ninh.”

An Lương lắc tay: “Sương Sương, chúng ta đi thôi!”

“Vâng!” Ninh Nhược Sương còn có cảm giác quay vòng vòng. Vậy là An Lương thực sự tặng cho cô một phòng tập nhảy?

Sau khi An Lương và Ninh Nhược Sương rời khỏi, Lưu Kha vội hỏi: “Giám đốc Hoàng, tình hình bây giờ là… Sương Sương cũng là chủ của chúng ta?”

Hoàng Tú Cầm nhìn Lưu Kha một cái, cô ta không có ý định nói rõ.

“Cô chỉ cần biết, chủ của phòng tập nhảy Ngày Mai Tốt Đẹp chúng ta thay đổi rồi, cho dù là giám đốc An, hay là giám đốc Ninh, tất cả đều là chủ mới, nghe bọn họ chắc chắn không sai.”

“Được rồi, Lưu Kha, tháng này cô cố gắng một chút, trong tình hình gấp đôi tiền thưởng, nếu dạy đủ bốn cuối tuần, cô có thể lấy được thu nhập lên đến 1 vạn.” Hoàng Tú Cầm nhắc nhở.

Lưu Kha gật đầu liên tục: “Ừm, cảm ơn giám đốc Hoàng, tôi sẽ cố gắng!”

Đợi sau khi Hoàng Tú Cầm ra về, Trần Mai nhân viên thu ngân bắt đầu nhiều chuyện: “Lưu Kha, cô và giám đốc Ninh là bạn học ư?”

“Ừm.” Lưu Kha khẳng định đáp lại.

“Vậy quan hệ của cô với giám đốc Ninh tốt không?” Trần Mai hỏi lại lần nữa.

“Chỉ là quan hệ bạn bè bình thường, vì trước đó tôi và cô ấy đều làm thêm giáo viên dạy nhảy ở đây, nên có chút giao thiệp.” Lưu Kha đáp.

Trần Mai nuối tiếc nói: “Vậy thì tiếc rồi!”

“Tiếc rồi?” Lưu Kha thắc mắc.

Trần Mai nhanh chóng nhìn xung quanh một cái, sau khi xác định không có người, mới nói nhỏ: “Tôi nghe nói phòng tập nhảy này là giám đốc An mua lại cho giám đốc Ninh, bao gồm quyền sử dụng nhà, cũng với quyền kinh doanh phòng tập nhảy, tất cả đều tặng cho giám đốc Ninh hết.”

“Hả?” Lưu Kha ngây người ra: “Thế không phải là cả ức rồi sao?”

“Ừm!” Trần Mai gật đầu: “Lợi nhuận mỗi năm còn có tận mấy trăm vạn nữa!”

“Điều này…” Lưu Kha không biết nên nói gì.

“Tôi nghe nói bạn gái của giám đốc An không phải là giám đốc Ninh, cô biết chuyện này chứ?” Trần Mai tiếp tục nhiều chuyện.

Lưu Kha tỏ ra từ chối tham gia: “Chị Trần, chuyện này thì chúng ta đừng nhiều chuyện nữa, mắc công đồn ra ngoài, cả hai chúng ta đều xui xẻo.”

Trần Mai gật đầu nhẹ, tỏ ý đồng tình.

Dù gì cho dù là An Lương hay là Ninh Nhược Sương bây giờ đều có thể quyết định chén cơm hiện tại của bọn họ, tại sao lại phải tự kiếm phiền phức cho mình chứ?

Bên trong bãi xe ngoài trời của Học viện múa Quốc gia, An Lương ngồi vào ghế lái, Ninh Nhược Sương tất nhiên ngồi vào ghế phụ, An Lương mở túi đeo chéo Louis Vuitton ra, đưa tệp hồ sơ thuộc về phòng tập nhảy Ngày Mai Tốt Đẹp cho Ninh Nhược Sương.

“Sương Sương, chúng ta có thể hẹn một bí mật không?” An Lương cười đểu hỏi.

Chương 1265: Lương ca thật may mắn!

Bãi giữ xe ngoài trời của Học viện múa Quốc gia.

Trong chiếc Rolls Royce Black Badge, An Lương đưa tệp hồ sơ cho Ninh Nhược Sương, và ngỏ ý muốn hẹn một bí mật, Ninh Nhược Sương nhận tệp hồ sơ, cô không có ý định mở ra mà hỏi trước: “Bí mật gì?”

“Em xem thử trước.” An Lương ngỏ ý Ninh Nhược Sương mở tệp hồ sơ ra.

Ninh Nhược Sương nghe lời mở túi đựng hồ sơ ra, sau đó biểu cảm của cô dần trở nên kinh ngạc, bởi vì cô phát hiện phòng tập nhảy Ngày Mai Tốt Đẹp đăng ký dưới tên cô, tòa nhà nhỏ hai tầng tương ứng cũng dưới tên cô, các loại tài liệu và hoá đơn đều nêu rõ chuyện này.

An Lương chuyển toàn bộ khối tài sản 1,5 ức sang dưới tên cô!

Ninh Nhược Sương cũng là lần đầu biết rõ ràng khả năng sinh lời của phòng tập nhảy Ngày Mai Tốt Đẹp, trong thời gian 5 năm về trước, khả năng sinh lời của phòng tập nhảy Ngày Mai Tốt Đẹp đang từng bước tăng lên, lợi nhuận thuần năm ngoái đặt đến độ cao 509 vạn.

“An đại sư, anh… ” Ninh Nhược Sương vừa mới mở miệng, An Lương đã cắt ngang lời cô.

“Sương Sương, đây là bí mật của chúng ta, em đừng nói ra ngoài, được chứ?” An Lương nói rõ.

Ninh Nhược Sương chần chừ hỏi: “Ngay cả Tư Vũ cũng không được nói sao?”

An Lương gật đầu nhẹ.

Ninh Nhược Sương im lặng một giây, rồi lắc đầu bảo: “An đại sư, em không thể lấy phòng tập nhảy này.”

“Hửm?” An Lương thắc mắc nhìn Ninh Nhược Sương.

“An đại sư, anh cho em đã đủ nhiều rồi, em đã rất mãn nguyện.” Ninh Nhược Sương nói rõ.

“Ngoài ra em với Tư Vũ hứa rồi, em sẽ không tranh giành với cô ấy, phần quà này, anh tặng cho Tư Vũ đi!” Ninh Nhược Sương tiếp tục nói: “Em sẽ phối hợp chuyển khối tài sản này cho Tư Vũ.”

An Lương cười phá lên, câu trả lời của Ninh Nhược Sương khiến anh cực kỳ hài lòng!”

“Đồ ngốc này!” An Lương bóp nhẹ mặt nhỏ của Ninh Nhược Sương: “Anh nói cho em là cho em, đi thôi, chúng ta đi tìm Tư Vũ.”

“Nhưng mà… ” Ninh Nhược Sương bất an nói: “Nếu Tư Vũ phát hiện, cô ấy sẽ không vui đó!”

An Lương đưa túi đeo chéo Louis Vuitton qua: “Em mở túi ra xem thử nữa đi?”

Ninh Nhược Sương nghe lời mở ra, sau đó phát hiện túi đựng hồ sơ thứ hai, và xem qua tình hình của tệp hồ sơ thứ hai.

“Hả?” Sao mà Ninh Nhược Sương còn chưa hiểu được, vừa nãy An Lương lại cố tình chọc ghẹo cô!

“An đại sư, anh cũng hư quá đi chứ!” Ninh Nhược Sương nũng nịu.

“Chút nữa em đến quán trà sữa Tiểu Y Đỗ trước, anh chọc Tư Vũ một chút.” An Lương đáp lại.

Ninh Nhược Sương không từ chối.

Vài phút sau đó, hai người đến Học viện m nhạc Quốc gia, An Lương đeo chéo chiếc túi của Louis Vuitton bước về phía phòng đàn, còn Ninh Nhược Sương thì đến quán trà sữa Tiểu Y Đỗ ở hẻm sau.

Gần 5 giờ rưỡi chiều, An Lương kiếm một vòng ở phòng đàn, đã nhìn thấy Trần Tư Vũ.

Giống như Trần Tư Vũ đã nói rõ, cô Tôn Mẫn Chi đang đích thân giám sát Trần Tư Vũ và Mộc Tâm Mỹ.

Lúc An Lương đến trước cửa, Tôn Mẫn Chi là người đầu tiên phát hiện An Lương, bà vô thức nhíu mày, bởi vì bà biết An Lương đến rồi thì chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến Trần Tư Vũ tập đàn.

Nhưng trước đó An Lương quyên góp cho Học viện m nhạc Quốc gia 30 cây đàn dương cầm U1 Yamaha, tổng giá trị quyên góp lên đến 110 vạn, Tôn Mẫn Chi cũng không tiện chặn thẳng mặt An Lương.

“Bạn học An, học viện múa bên cậu lại nghỉ rồi sao?” Tôn Mẫn Chi cố ý trêu ghẹo.

“Hụ hụ!” An Lương hơi hơi khó xử.

Một lần khoác lác ngày trước lại trở thành lịch sử đen của chính mình!

“Chào cô, cô Tôn, lâu quá không gặp.” An Lương lễ phép chào hỏi.

Đứng trước sự lễ phép và khách sáo của An Lương, Tôn Mẫn Chi bất lực gật đầu, sau đó bổ sung.

“Bạn học An, Trần Tư Vũ có nói cho cậu nghe, tháng 7 này cô ấy phải tham gia cuộc thi piano quốc tế không?” Tôn Mẫn Chi tiếp tục nói: “Cuộc thi piano quốc tế này rất quan trọng với Trần Tư Vũ!”

“Hụ hụ, cô Tôn, em biết mà, chỉ là bây giờ sắp 5 giờ rưỡi rồi, hơn nữa hôm nay là chủ nhật, em qua đón Tư Vũ đi ăn cơm.” An Lương đáp lại.

Tôn Mẫn Chi thở dài một tiếng: “Được thôi!”

“Cô Tôn, cô cứ yên tâm đi, Tư Vũ nhà chúng em ở nhà cũng rất siêng năng tập đàn piano.” An Lương đáp lại.

Tôn Mẫn Chi cũng lười mỉa mai, không phải bà không biết là Trần Tư Vũ thường xuyên đi chơi với An Lương, không phải đi dạo thì là đi ăn, còn đua xe ở trường đua, chỉ là bà ta không nói ra mà thôi.

“Trần Tư Vũ, Mộc Tâm Mỹ, các em có thể nghỉ rồi.” Tôn Mẫn Chi kêu Trần Tư Vũ và Mộc Tâm Mỹ cùng bước qua, Mộc Tâm Mỹ lễ phép chào hỏi với An Lương, tất nhiên An Lương cũng lịch sự đáp lại, sau đó nắm tay Trần Tư Vũ rời đi.

“Anh làm gì vậy, sao lại đến đây trước?” Trần Tư Vũ bị An Lương nắm tay, cô hơi ngại ngùng một chút.

An Lương cười đáp: “Tất nhiên là nhớ em rồi, nên mới qua sớm.”

“Hứ!” Trần Tư Vũ nũng nịu.

“Đàn piano cả buổi chiều, em hơi đói rồi, em muốn ăn cơm trước.”

“Được!” An Lương đồng ý: “Nhưng mà phải đợi một chút, anh có một phần quà tặng cho em.”

“Quà?” Trần Tư Vũ thắc mắc: “Quà gì?”

An Lương lấy túi đựng hồ sơ từ túi đeo chéo Louis Vuitton ra rồi đưa nó cho Trần Tư Vũ.

“Nè, em xem thử.”

Trần Tư Vũ nhận túi đựng hồ sơ, cô nhanh chóng lướt xem, sau đó chủ động hỏi: “Bên Sương Sương anh chuẩn bị quà gì đó?”

“Nếu anh nói không có chuẩn bị thì sao?” An Lương cười đểu.

“Vậy thì chia một nửa phần này của em cho cô ấy.” Trần Tư Vũ rộng rãi đáp lại.

“Nỡ sao?” An Lương hỏi ngược lại.

Các loại giấy tờ trong túi đựng hồ sơ, đều thể hiện rõ ràng giá trị của Mật Viên, cho dù là giá trị 1,8 ức của đất và nhà, hay là thông tin lợi nhuận thuần sau khi khai trương, tất cả đều được liệt kê rõ ràng ra.

Đứng trước tài sản gần 2 ức, người bình thường thực sự không nỡ chia ra nhỉ? Trần Tư Vũ hừm hừm nói: “Không phải vì anh sao?”

“Tuy rằng em nói trước với Sương Sương, cô ấy không tranh không giành, nhưng anh cũng không thể ăn hiếp cô ấy quá chứ!” Trần Tư Vũ nhắc nhở An Lương.

“Sương Sương rất tuân thủ lời hứa với em, em cũng rất thích Sương Sương, nếu anh không cho Sương Sương, em tự đi thay đổi chủ quyền, em muốn chia cho cô ấy một nửa!” Trần Tư Vũ cũng là thật lòng muốn chia cho Ninh Nhược Sương.

Nghe câu trả lời của Trần Tư Vũ, trong lòng An Lương âm thầm cảm thán, anh thật là may mắn!

Cho dù là Ninh Nhược Sương, hay Trần Tư Vũ, đều không ghen tỵ âm thầm! Nên là anh thực sự may mắn nhỉ?

Chương 1266: Đàn ông tốt thì chọn cam tâm tình nguyện!

Đối mặt với Trần Tư Vũ hiểu chuyện như vậy, cùng với lựa chọn trước đó của Ninh Nhược Sương, trong lòng An Lương tràn đầy cảm giác hài lòng. An Lương đưa tay búng đầu Trần Tư Vũ một cái.

“Đương nhiên Sương Sương cũng có phần!” An Lương cười ha ha lên: “Anh vừa mới từ bên Sương Sương qua!”

An Lương tiện thể nói chi tiết tình hình của Ninh Nhược Sương, tỏ ra trong lòng Ninh Nhược Sương cũng có Trần Tư Vũ.

Sau khi Trần Tư Vũ nghe xong, cô vừa lấy điện thoại ra, vừa hừm hừm nói: “Sương Sương này biết anh muốn phá em, lại lén lút không nói cho…” Trần Tư Vũ nói được một nửa thì khựng lại.

Bởi vì Trần Tư Vũ mở điện thoại lên phát hiện Ninh Nhược Sương đã gửi tin nhắn từ sớm rồi, chỉ là lúc nãy cô đàn không để ý, An Lương qua rồi thì cô lại không xem điện thoại.

An Lương phát hiện Trần Tư Vũ đột nhiên khựng lại, anh đoán được đáp án: “Sương Sương nói trước cho em nghe rồi nhỉ?”

“Ừm” Trần Tư Vũ gật đầu.

“Anh biết ngay mà!” An Lương không bất ngờ, anh biết chắc chắn Ninh Nhược Sương sẽ nói.

An Lương nắm tay Trần Tư Vũ đến hẻm sau, tìm được Ninh Nhược Sương trong quán trà sữa Tiểu Y Đỗ, cô gọi một ly trà sữa khoai môn đậu đỏ, nhưng không có ý định uống, dù gì cô cũng muốn giảm cân.

Lúc An Lương và Trần Tư Vũ đến, Ninh Nhược Sương đưa trà sữa khoai môn đậu đỏ cho Trần Tư Vũ: “Tư Vũ, cậu có thể uống chứ?”

Trần Tư Vũ gật đầu, cô chủ động nói về việc An Lương tặng quà. An Lương cũng nói ra lựa chọn của Trần Tư Vũ.

Ninh Nhược Sương cảm kích nhìn sang Trần Tư Vũ: “Cảm ơn cậu.”

“Được rồi, Sương Sương, hai chị em chúng ta không cần cảm ơn.” Tính cách của Trần Tư Vũ thoải mái hơn.

An Lương lấy ly trà sữa khoai môn đậu đỏ trong tay Trần Tư Vũ qua, anh uống hai ngụm rồi nói: “Đúng rồi, anh còn phải khai thật một chuyện.”

“Hửm?”

“Hả?”

Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương cũng nhìn về phía An Lương.

Trùm né đạn không chút do dự chọn né đạn: “Thực ra phòng tập nhảy và Mật Viên đều là mấy người anh Viễn tặng đấy, anh mượn hoa kính phật tặng cho các em.”

Sau khi Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương nghe xong cũng không bất ngờ, bọn họ cũng đâu phải đồ ngốc, đương nhiên biết tại sao ba người Lý Tồn Viễn phải tặng quà, lý do không phải vì An Lương bọn họ mới chọn tặng quà sao?

“Ba tên này bệnh hoạn!” An Lương than thở: “Bọn họ còn làm một chuyện nữa!”

Trùm né đạn đệm một phát, rồi tiếp tục né đạn.

“Quán trà sữa này là quà tặng kèm của Mật Viên, sau đó ba người anh Viễn hiểu lầm một chuyện, bọn họ đăng ký quán này dưới tên của Tống Thiến.” An Lương nói rõ.

Trần Tư Vũ hơi ngơ người, rồi cười đồng ý: “Thế không phải Thiến Thiến muốn gì được nấy rồi sao?”

Ninh Nhược Sương hạ giọng xuống: “Bàn tay của An đại sư đưa sang Thiến Thiến rồi à?”

“Từ chối cái xấu!” An Lương từ chối nói: “Ba người anh Viễn không hiểu anh, các em còn không hiểu anh sao?”

Trần Tư Vũ áp sát tai An Lương: “Em không ngại đâu.”

An Lương ngó lơ Trần Tư Vũ: “Được rồi được rồi, chúng ta đến Mật Viên xem thử, tiện thể xác nhận quyền quản lý của Tư Vũ một chút.”

Vài phút sau đó, An Lương đưa Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương đến Mật Viên, sau đó tiến hành giao lưu tương ứng với giám đốc kinh doanh Thẩm Giai Huệ.

Thẩm Giai Huệ năm nay 36 tuổi, cô ta mặc một bộ vest gọn gàng, tính cách hơi hướng về kiểu nghiêm túc.

Sau khi giao tiếp, nhân viên từ trên xuống dưới của mật Viên đều biết mặt Trần Tư Vũ, cũng biết Ninh Nhược Sương, từ đó tránh trường hợp nhân viên không biết mặt chủ.

Sau khi bước ra từ Mật Viên cũng đã là 6 giờ 15 phút chiều, Trần Tư Vũ khoác tay An Lương, Ninh Nhược Sương đứng bên phía Trần Tư Vũ, ở môi trường xung quanh gần trường, ba người bọn họ cũng không có quá đáng quá.

“An đại sư, tối nay anh muốn ăn gì?” Trần Tư Vũ tuỳ ý hỏi.

Lần này An Lương không có trả lời muốn ăn hai người họ nữa, bởi vì An Lương không muốn cho họ áp lực.

Bây giờ tình huống hơi nhạy cảm, An Lương vừa mới tặng quà nặng cho Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương, nếu anh lại nhắc lại muốn ăn hai người, khả năng cao Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương sẽ không từ chối.

Thế nhưng uy hiếp bằng lợi ích như vậy, không phải là kết quả mà An Lương muốn. Cái An Lương muốn là Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương cam tâm tình nguyện!

Dù gì chuyện một chấp hai, chắc chắn phải làm đến cùng cực, khiến cho Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương thực sự cam tâm tình nguyện mới hạnh phúc nhất, nếu không thì thiếu mất một chút cảm giác.

An Lương không thích hối hận.

Là một người thắng nhân sinh, tại sao phải để lại hối hận chứ?

Vậy nên An Lương chỉ trả lời đơn giản: “Các em muốn ăn gì thì chúng ta đi ăn cái đó.”

Trần Tư Vũ nhìn sang Ninh Nhược Sương: “Sương Sương đang giảm cân, chúng ta đi ăn chay đi?”

“Không có vấn đề.” An Lương trả lời.

“Thực ra không cần phải chiều em, chúng ta về nhà ăn hải sản cũng được.”

Trần Tư Vũ tiếp lời: “Cũng không vấn đề, dù gì chúng ta chọn hải sản nhiều protein, không tạo áp lực cho giảm cân của cậu.”

“Ừm ừm!” Ninh Nhược Sương đáp lại.

An Lương đưa Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương đến bãi giữ xe ngoài trời của Học viện m nhạc Quốc gia, hai người họ tất nhiên chọn ghế sau.

Sau khi An Lương khởi động Rolls Royce Black Badge, Trần Tư Vũ ở ghế sau đột nhiên hỏi: “Đúng rồi, An đại sư, chuyện của Thiến Thiến anh tính xử lý như thế nào?”

Ninh Nhược Sương đồng tình: “Thiến Thiến là fan nhỏ của anh, hay là thoả mãn ước muốn của fan nhỏ một chút?”

Chương 1267: Tiếp tay ăn hiếp người khác?

Căn hộ chung cư quốc tế Vân Cảnh, nhà số 8806.

An Lương ngồi trên ghế sofa, Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương tất nhiên một trái một phải để anh trái ôm phải ấp.

Trần Tư Vũ đang đặt đồ ăn tối trên ứng dụng Quản Gia trên điện thoại, cô thích ăn tôm hơn, Ninh Nhược Sương thích ăn cua hơn, An Lương không có sở thích đặc biệt, tôm cua đều được.

Sau một lượt chọn món, Trần Tư Vũ đưa điện thoại hỏi An Lương: “An đại sư, anh xem thử muốn ăn gì?”

An Lương liếc sơ lựa chọn của Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương, Trần Tư Vũ gọi hai con tôm hùm đỏ của Úc, một con hấp, một con xào cay, cùng với cháo tôm hùm từ thịt vụn của hai con tôm.

Ninh Nhược Sương vẫn chọn cua tuyết, tháng ba là tháng ăn cua tuyết ngon nhất.

An Lương trả lời: “Lấy cho anh thêm một phần bò Úc bít tết, chính 7 phần đi!”

“Ừm ừm!” Trần Tư Vũ chọn cho An Lương.

Trong quá trình đợi bữa ăn tối, hai người Ninh Nhược Sương và Trần Tư Vũ tất nhiên không tránh khỏi bị An Lương ăn hiếp một phen, vốn dĩ bọn họ còn có tâm trạng hơi bất an, nếu An Lương mỗi lần nữa đề ra một chấp hai, bọn họ nên chọn như nào đây?

Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương đều đã âm thầm đưa ra kế sách, nếu An Lương thực sự muốn một chấp hai, hai người họ cũng chỉ có thể chấp nhận, dù gì An Lương vừa mới tặng tài sản trị giá hơn một ức cho bọn họ.

Nhưng bọn họ kinh ngạc phát hiện rằng An Lương ngoài việc ăn hiếp bọn họ một chút, lại không nhắc đến chuyện một chấp hai nữa, họ gần như đoán được suy nghĩ của An Lương, trong lòng hai người đều rất cảm động.

Bởi vì họ biết An Lương thực sự rất để ý đến bọn họ!

Nếu không phải như vậy, sao trong thời khắc quan trọng này An Lương lại không nhắc đến một chấp hai chứ?

Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương đều nghĩ đến một khả năng gần như giống nhau, hai người cùng ôn nhu e ấp trong lòng An Lương, khiến cho đột nhiên An Lương hơi thắc mắc, sao con mèo lớn Đế Đô với cô gái mặt lạnh đột nhiên đều trở nên hiền dịu như nước rồi?

Phục vụ kiểu khách sạn 5 sao của căn hộ chung cư quốc tế Vân Cảnh cực kỳ đáng tin, sau khi Trần Tư Vũ đặt món, chỉ nửa tiếng sau, tất cả món ăn đều đã được đưa lên.

An Lương chủ động bóc vỏ cua, Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương thì đút cho An Lương ăn.

“Tôm hùm xào cay này được đấy!” An Lương khen ngợi nói: “Vị cay rất thuần, mùi thơm của ớt cũng hoàn toàn được tiết ra.”

‘Tinh!’

‘Chúc mừng ký chủ nếm được tôm hùm đỏ xào cay khiến con người vui vẻ, đặc biệt thưởng một phần quà ngẫu nhiên.’

Loại quà ngẫu nhiên như vậy An Lương đều mở thẳng ra! Dù gì cũng chỉ là phần thưởng nhỏ mà thôi!

‘Tinh!’

‘Chúc mừng ký chủ nhận được một hộp trải nghiệm cực hạn 001!’

‘Phần thưởng này sẽ được chuyển phát nhanh đến trường của ký chủ.’

???

Không phải… Hệ thống có ở đây không?

Trước đó rõ ràng còn tặng thứ khác, bây giờ rút lại còn trải nghiệm cực hạn 001 sao? Quá đáng rồi!

Thế nhưng Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng vẫn không quan tâm An Lương như cũ, chắc là tính chất phần thưởng đã nói rõ tình hình?

Phần thưởng ngẫu nhiên?

Tất nhiên là ngẫu nhiên rồi?

Phần quà thiếu chút ý nghĩa không làm ảnh hưởng An Lương hưởng thụ đồ ăn ngon, sự kết hợp của tôm hùm đỏ Úc và khẩu vị cay cực kỳ tốt, An Lương ăn rất vui vẻ.

Gần một tiếng đồng hồ sau, An Lương phát hiện mình bị Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương chơi khăm rồi!

Bởi vì Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương cứ lúc nào cũng đút cho anh ăn, An Lương phát hiện mình ăn hơi nhiều, bản thân anh cũng hơi bị no quá, trạng thái này ảnh hưởng đến khả năng chiến đấu được chứ?

Hai cô gái chắc chắn là cố tình mà!

“Nói thật đi, có phải các em cố tình đút cho anh ăn nhiều vậy không hả?”

“Không phải em, em không có, anh đừng nói bậy chứ!”

“Ôi giời!” An Lương bóp nhẹ khuôn mặt trắng nõn của Trần Tư Vũ: “Phủ định ba lần bằng với thừa nhận!”

“Hả?” Trần Tư Vũ giả vờ không hiểu ý này.

Ninh Nhược Sương thì cứ thật thà thừa nhận: “An đại sư, chính anh nói mà, chúng ta không được lãng phí đồ ăn.”

“Đúng vậy đúng vậy, chúng em đã ăn no rồi, thực sự không ăn nổi nữa, những hải sản này để đến bữa sau lại không ngon, còn sinh ra vi khuẩn, vậy nên chỉ có thể nhờ anh giải quyết giúp thôi!” Trần Tư Vũ nghiêm túc nói.

Ninh Nhược Sương đồng tình: “Đúng đúng đúng, Tư Vũ nói đúng!”

“Được lắm, hai đứa em còn biết cả một người hát một người hò!” An Lương hừm hừm nói: “Có phải các em muốn ăn hiếp anh không?”

“Sao chúng em dám chứ?” Trần Tư Vũ cố tình giả vờ đáng thương trả lời.

Ninh Nhược Sương càng ngại ngùng lắc đầu: “Chúng em không dám.”

“Suýt nữa là anh tin rồi!” An Lương đứng dậy hoạt động một chút: “Ừm, đúng là ăn no quá, anh phải nằm tiêu hoá một chút.”

“Không có vấn đề, An đại sư, anh nằm ở sofa đi, em tập đàn một chút.” Trần Tư Vũ trả lời.

Ninh Nhược Sương ở bên cạnh nói theo: “Em cũng phải tập yoga.”

“Được thôi!” An Lương trả lời.

Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương cùng nhau dọn dẹp tàn tiệc, dọn dẹp vỏ cua và vỏ tôm vứt vào thùng rác đã được phân loại trong nhà bếp, sau khi bọn họ tắm rửa đơn giản mới bắt đầu việc của mình.

An Lương nằm trên sofa xem điện thoại, nhóm bạn thân Đế Đô có tin nhắn @ anh.

‘Tiền Tiểu Cương: @An Lương: Lương ca, tin tức lớn!’

‘Tiền Tiểu Cương: Liên kết: Phanh xe Tesla vô hiệu, chủ xe thoát chết trong gang tấc!

Chương 1268: Tin tức lớn: Tự chơi khăm mình?

Tin tức lớn của Tesla?

Phanh xe vô hiệu?

‘Vân Hải Dương: Trời mẹ!’

‘Vân Hải Dương: Tesla không phải đụng phải chuyện lớn rồi sao?”

‘Lý Tồn Viễn: Không lẽ là ông trời đang ám thị gì đó?’

‘Tiền Tiểu Cương: Ông trời cũng muốn đối phó với Tesla?’

‘Vân Hải Dương: Ha ha ha ha!’

‘Vân Hải Dương: Ông trời cũng muốn đối phó với Tesla không vấn đề!’

‘An Lương: Đến rồi đến rồi, tôi xem tin tức trước.’

An Lương mở ra tin tức Phanh xe Tesla vô hiệu, chủ xe thoát chết trong gang tấc! , xem xét tình hình tương ứng, tin tức này là một đoạn video, thời lượng gần 3 phút, chủ yếu là đối thoại phỏng vấn chủ xe.

“…”

“Ngày 14 tháng 3, buổi tối 9 giờ 19 phút, ông Cương ở Xuân Thanh gặp một chuyện lạ!”

“Đêm đó, lúc ông Cương lái chiếc Tesla Model3 vừa mua về đến khu chung cư, trong đường hẹp hai bên đều có xe dừng, Tesla Model3 đột nhiên tăng tốc, xông qua đường hẹp như tia chớp, tạo thành sự tổn hại ở các mức độ của 14 chiếc xe.”

“Cuối cùng chiếc Tesla Model3 này đụng phải một chiếc xe địa hình, quay vòng 360 độ trên không mới dừng lại.”

“Trong sự cố lần này, ông Cương may mắn sống sót, nhưng sự cố lần này rốt cuộc là chuyện gì?”

“Tiếp theo cùng với Tần Á Đông phóng viên đài truyền hình đến phỏng vấn ông Cương.”

Màn hình video chuyển một cái, xuất hiện trong bệnh viện.

Một người đàn ông trung niên nằm trên giường bệnh, nét mặt xanh xao, trên đầu có băng gạc.

“Xin chào, ông Cương, tôi là Tần Á Đông kênh xe hơi, xin hỏi ông Cương bây giờ có tiện chấp nhận phỏng vấn không?” Tần Á Đông hỏi.

Cương Tử Minh chủ xe Tesla Model3 trả lời: “Theo cách nói của bác sĩ, bây giờ tôi có thể chấp nhận phỏng vấn, nhưng thời gian không được lâu quá.”

“Dạ được, ông Cương.” Tần Á Đông nhanh chóng hỏi: “Xin hỏi ông Cương, Tesla Model3 của ông lái, tại sao tại đột nhiên tăng tốc trên đường hẹp?”

Cương Tử Minh đáp lại: “Bởi vì phanh xe của Tesla Model3 vô hiệu, và đột nhiên tự động tăng tốc!”

“Xin hỏi có chứng cứ chứng minh cách nói này không?” Tần Á Đông hỏi, sau đó bổ sung: “Rất xin lỗi ông Cương, chúng tôi không có ý nghi ngờ ông, chúng tôi chỉ mong rằng nhận được nhiều chi tiết của sự việc hơn.”

Cương Tử Minh thấu hiểu trả lời: “Có chứng cứ đấy! Các đoạn ghi hình camera giám sát của nhiều hàng quán ngay cổng vào khu chung cư chúng tôi đều có thể nhìn thấy, đèn phanh cuối xe và đèn phanh xe của Tesla Model3 tôi lái đều sáng lên bình thường, nhưng tốc độ hoàn toàn không hề giảm xuống chút nào.”

Cương Tử Minh tiếp tục nói: “Lúc đó trên đường có rất nhiều người đi đường, may mà người đi đường không bị thương, những người đi đường này đều có thể cung cấp lời làm chứng.”

“Vâng ạ.” Tần Á Đông tiếp tục hỏi: “Chúng tôi biết năm ngoái Tesla đã nâng cấp camera hành trình theo xe, và bao gồm cả phía trước, phía sau bên phải và phía sau bên trái, xin hỏi ông Cương có mở hệ thống camera hành trình theo xe của Tesla không?”

“Đương nhiên là có!” Cương Tử Minh khẳng định trả lời: “Nhưng vấn đề xuất hiện đây!”

“Hệ thống camera hành trình theo xe của Tesla chưa ghi hình được đoạn video lúc xảy ra tai nạn, nhưng đoạn video trước đó thì lại bình thường.” Cương Tử Minh trả lời.

Vấn đề này rất chí mạng!

Bởi vì nó lộ ra cách nói ngầm nghiêm trọng hơn!

Nhưng Tần Á Đông không hỏi tiếp vấn đề này, bởi vì vấn đề này không thể nói rõ tại hiệu quả trong hiện trường được.

“Xin hỏi ông Cương, sau khi xảy ra sự cố, bên Tesla có giải quyết gì cho ông không?” Tần Á Đông hỏi lại lần nữa.

Cương Tử Minh phủ định: “Hiện tại tạm thời không có, bên Tesla đã đưa Model3 có chuyện về kiểm tra lại, theo ý của họ, bọn họ sẽ kiểm tra nghiêm khắc số liệu nội bộ của xe hơi liên quan, từ đó kiểm tra ra số liệu khống chế của xe lúc xảy ra sự cố.”

Cương Tử Minh bổ sung nói rõ: “Tôi đã đăng ký với Tesla lấy lại số liệu khống chế của xe hơi xảy ra tai nạn, nhưng bị Tesla từ chối, theo cách họ nói, số liệu khống chế của xe là bí mật thương mại, chỉ có thể do Tesla bọn họ quyết định.”

Cương Tử Minh tiếp tục nói: “Như vậy rõ ràng không hợp lý! Tesla vừa làm tuyển thủ vừa làm trọng tài, xe hơi gây tai nạn rốt cuộc là tình hình gì, cuối cùng không phải do Tesla nói là xong sao?”

Tình hình đúng là giống hệt như lời Cương Tử Minh nói!

Tesla tự mình kiểm tra Tesla Model3 xảy ra tai nạn, sau đó đọc số liệu từ Tesla Model3 bị tai nạn, rồi để bản thân Tesla thẩm định vấn đề?

Hình như có gì đó không đúng?

Tất cả quá trình chỉ có Tesla tự kiểm tra?

Còn để Tesla tự xác định mình có vấn đề hay không? Đó không phải công cốc sao?

“Xin hỏi ông Cương có thông báo với thanh tra không, hiện tại thanh tra có thái độ gì?” Tần Á Đông hỏi.

Cương Tử Minh trả lời: “Đương nhiên có thông báo với thanh tra! Hiện tại thanh tra đang tìm Tesla tiến hành giao thiệp, nhưng kết quả không tốt lắm, Tesla không muốn phối hợp với thanh tra, yêu cầu phòng thanh tra đưa ta chứng cứ xác thực Tesla có vấn đề.”

Cương Tử Minh mỉa mai: “Chiếc Tesla Model3 bị tai nạn đã bị Tesla lấy lại, và chỉ có Tesla bọn họ được kiểm tra, Tesla bọn họ muốn thanh tra đưa ra chứng cứ như thế nào?”

Tần Á Đông đồng tình: “Vấn đề này đúng là không hợp lý, cảm ơn ông Cương chấp nhận phỏng vấn, kênh xe hơi chúng tôi sẽ theo dõi để ý và đưa tin, một khi có tiến triển mới, sẽ chia sẻ cùng với các bạn khán giả.”

An Lương xem xong video đưa tin, anh cười ra tiếng luôn! Tesla này hoàn toàn là tự chơi khăm mình?

Chương 1269: Nói một chút là muốn phạm tội?

Nhóm bạn thân Đế Đô, sau khi An Lương xem xong tin tức của Tiền Tiểu Cương gửi qua, anh gửi tin nhắn.

‘An Lương: Tin tức này đúng thật là giống như chúng ta thao túng từ phía sau vậy!’

‘An Lương: Giống như lúc đầu xe hơi Honda bị chúng ta công kích, tin xấu về xe hơi Honda hết tin này đến tin kia.’

‘An Lương: Tôi nghi ngờ Tesla có thể trốn tránh trách nhiệm!’

‘An Lương: Chẳng hạn như sẽ dùng tiền lệ xe hơi Honda làm ví dụ, sau đó trách móc sự cố này là chúng ta đang thao túng ở phía sau, từ đó vu oan cho Tesla bọn họ.’

‘Tiền Tiểu Cương: Suy đoán này hợp tình hợp lý, hoàn toàn không thể phản bác!’

‘Vân Hải Dương: Đúng là hợp tình hợp lý!’

‘Lý Tồn Viễn: Không lẽ chúng ta sắp trở thành kẻ lãnh đạn?!’

‘An Lương: Yên tâm, chúng ta không thể nào ăn đạn.’

Bản thân An Lương đã là trùm né đạn, sao anh có thể lãnh đạn chứ?

Đối với việc né đạn, An Lương đã nắm rõ cực kỳ từ lâu, nếu Tesla thực sự muốn né đạn, An Lương cũng có tuyệt chiêu.

‘Lý Tồn Viễn: Đúng rồi, Lương ca, tôi phát hiện một chuyện.’

‘An Lương:?’

‘Lý Tồn Viễn: Một bộ phận thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh chúng ta dường như muốn tự mình bước vào thị trường chứng khoán Mỹ, dù gì biểu hiện lần này của chúng ta quá rõ ràng.’

Đối tượng công kích lần này của công ty đầu tư An Tâm biểu hiện ra thực sự quá rõ ràng!

Các thành viên của câu lạc Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh tất nhiên biết mối quan hệ giữa công ty đầu tư An Tâm và công ty pin Graphene Ước Mơ Tương Lai, bọn họ cực kỳ rõ rằng An Lương đang điều khiển công ty đầu tư An Tâm, cũng đang điều khiển công ty pin Graphene Ước Mơ Tương Lai.

Trong tình hình như vậy, công ty đầu tư An Tâm có thể thua sao?

Tesla lại làm sao có thể thắng với tình hình như vậy, cộng thêm hạn ngạch của công ty đầu tư An Tâm cho câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh chỉ có 2 ức, một bộ phận thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh tự mình vào thị trường cổ phiếu Mỹ nữa, thực ra cũng không bất ngờ nhỉ?

‘Tiền Tiểu Cương: Tôi cũng đang định nói vấn đề này.”

‘Vân Hải Dương: Bên tôi cũng nhận được tình hình.’

‘Vân Hải Dương: Lương ca, chúng ta có cần ngăn cản hành vi như vậy không?’

‘An Lương: Tại sao phải ngăn cản chứ?’

‘An Lương: Theo đuổi lợi ích là lẽ thường tình của con người!’

‘An Lương: Khi đối mặt với lợi ích, giữ gìn dục vọng đối với tiền bạc, mới là trường hợp rất ít.’

‘An Lương: Lúc chúng ta xây dựng câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh đã từng nói câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh chỉ là một kênh chung, thuộc tổ chức hợp tác lỏng lẻo, chúng ta không có lý do cưỡng ép yêu cầu thành viên câu lạc bộ nghe theo lời căn dặn của chúng ta.’

‘An Lương: Nhưng đầu tư có rủi ro, cần phải cẩn thận!’

‘An Lương: Hành động công kích lần này của công ty đầu tư An Tâm đúng là rất rõ ràng, công ty đầu tư An Tâm đã nêu rõ là sẽ công kích Tesla, nhưng trong tình hình như vậy, bản thân công ty đầu tư An Tâm cũng rơi vào nguy hiểm.’

‘An Lương: Đầu sỏ tài chính của nước Mỹ lớn quá, biến cố trong thị trường cổ phiếu cũng quá lớn đi, cho dù là công ty đầu tư An Tâm chúng ta trong lúc hành động cũng sẽ cẩn thận vô cùng, từ đó tránh việc trở thành mồi săn của các đầu sỏ tài chính.’

‘An Lương: Thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh chúng ta có thể tự vào, nhưng công ty đầu tư An Tâm chúng ta sẽ không chiếu cố bọn họ, càng không lộ thông tin cho bọn họ, bọn họ chỉ có thể chiến đấu một mình.’

‘An Lương: Chúc bọn họ may mắn!’

An Lương có hiểu sự tham lam của tính người, nhưng An Lương sẽ không trả giá cho sự tham lam của đối phương, càng không công bố phương án tác chiến cùng với kế hoạch hành động của công ty đầu tư An Tâm ra ngoài.

‘Tiền Tiểu Cương: Tôi vẫn thích nằm thắng thôi!’

‘Tiền Tiểu Cương: Cảm ơn Lương ca!’

‘Tiền Tiểu Cương: Chỉ tiếc rằng Lương ca bây giờ không đi quán bar nữa.’

‘Tiền Tiểu Cương: Lương ca, chúng ta tiếp tục đến quán bar quẩy một chút, gần đây chị gái cực giống Cao Yến lại đến rồi, anh chắc là không động lòng chứ?’

‘An Lương: Tôi chỉ là thưởng thức cô Cao Yến.’

‘An Lương: Tại sao phải cực giống nhỉ?’

‘An Lương: Nếu có nhu cầu, tìm thẳng người thật không tốt sao?’

‘Tiền Tiểu Cương: ???’

‘Tiền Tiểu Cương: Trời mẹ!’

‘Tiền Tiểu Cương: Không hổ danh là Lương ca, lại có suy nghĩ như vậy.’

‘Vân Hải Dương: Đột nhiên tôi ngộ ra rồi!’

‘Vân Hải Dương: Tôi thích Bối Vi Vi.’

‘Vân Hải Dương: @An Lương: Lương ca, tôi phải sắp xếp như thế nào?’

‘An Lương: Tôi chỉ nổ một chút, cậu định hành động luôn sao?’

‘An Lương: Không hổ là cậu!’

‘An Lương: Hải Dương ngầu lòi!’

‘Tiền Tiểu Cương: Hải Dương ngầu lòi!’

‘Lý Tồn Viễn: Hải Dương sau khi thay đổi đã trở thành siêu thần!’

‘Vân Hải Dương: An Lương, cậu bệnh hoạn!’

‘Vân Hải Dương: Lần trước nữa cậu nổ, đụng chạm cả Triệu Uyển Hề qua, lại còn dám nổ nữa?’

‘An Lương: Xin lỗi, lần sau tôi vẫn dám!’

‘Tiền Tiểu Cương: Hải Dương, cậu có thể cắt đứt đường phát triển của đối phương, làm khó bên hợp tác của đối phương, sau đó nên hiểu thì tự hiểu.’

‘Lý Tồn Viễn: Tôi nghĩ nên sửa lại một chút, cho Cương Tử đi cắt đứt đường phát triển của đối phương, và nói rõ tên muốn làm đổ đối phương, sau đó Hải Dương xuất hiện anh hùng cứu mỹ nhân.’

‘Lý Tồn Viễn: Từ xưa anh hùng cứu mỹ nhân đều có báo đáp tốt!’

‘An Lương: Trời mẹ, các cậu ác thật!’

‘An Lương: Đối với hành vi phạm tội của các cậu, tôi tỏ ý khiển trách mạnh mẽ, và tỏ rằng tôi không liên quan đến chuyện này, làm phiền rồi, tôi chuẩn bị đi nghỉ ngơi đây!’

‘Tiền Tiểu Cương: Lương ca nhớ giữ gìn sức khỏe!’

‘Lý Tồn Viễn: Lương ca, người trẻ phải tiết chế nha!’

‘Vân Hải Dương: Tôi quen thầy thuốc Đông y, nếu Lương ca cần điều dưỡng sức khỏe, tôi có thể liên hệ giúp.’

‘An Lương: Cút cút cút, ba tên các cậu tiếp tục kế hoạch phạm tội của mình đi, tôi chuồn trước một bước!’

Chương 1270: Lương ca: Chỉ có cẩn thận thôi!

Buổi tối gần 10 giờ.

Ninh Nhược Sương cũng về đến căn hộ 8805 trước một bước, Trần Tư Vũ không tránh khỏi sự áp chế của đại diện chính nghĩa An đạo trưởng, sau đó tất nhiên Ninh Nhược Sương cũng không thể chạy thoát.

Tối nay vẫn là Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương đều ngủ cùng với An Lương tại phòng ngủ chính của căn hộ số 8806.

7 giờ sáng ngày hôm sau.

Đồng hồ báo thức của Trần Tư Vũ reo lên, hôm nay là thứ hai, hai người họ đều phải đi học.

An Lương cũng bị đồng hồ báo thức làm thức giấc, anh đang trong trạng thái xin nghỉ, hôm nay không cần phải đi học.

Nhìn Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương bận rộn trong nhà vệ sinh chính, anh nhàn nhã xem tin tức trên điện thoại, chủ yếu là xem tin tức tài chính mỗi ngày của công ty đầu tư An Tâm.

Thông báo tài chính của công ty đầu tư An Tâm không phải lợi nhuận không đổi mỗi ngày, một số lúc nào đó cũng sẽ xuất hiện lỗ liên tục, chỉ là mức sinh lời cả năm dao động khoảng 15% mà thôi.

Gần 15 phút sau, Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương bước ra từ nhà vệ sinh, hai người họ đã rửa mặt xong xuôi, và đã xong dưỡng da cơ bản.

“An đại sư, chúng em đi học đây!” Trần Tư Vũ chào.

Ninh Nhược Sương cũng chào theo: “An đại sư, chúng em đi trước đây!”

An Lương vẫy tay với hai người, ngỏ ý hai người bước qua, nhưng Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương đều từ chối.

Trần Tư Vũ biết rõ ý định của An Lương: “Chúng em vừa mới trang điểm xong, anh lại chưa súc miệng, chúng em phải đi học đây, giờ này hơi kẹt xe, nếu còn không ra khỏi nhà thì chút nữa phải đi trễ đó.”

Ninh Nhược Sương đồng tình: “Đúng vậy, chúng em còn không đi thì chút nữa có thể bị trễ.”

“Được thôi, đợi hai em ra về rồi nói!” An Lương cười đểu trả lời.

“Hứ!” Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương cùng hứ nhẹ một tiếng, rồi đỏ mặt đi ra khỏi nhà.

Đợi Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương ra khỏi nhà, An Lương mới thức dậy rửa mặt, lúc anh vừa ăn sáng xong đã nhận được cuộc gọi của Hoàng Quốc Tường.

An Lương đeo tai nghe không dây lên nghe máy: “Chuyện gì?”

Hoàng Quốc Tường trả lời: “Hôm nay là thứ hai, bạn gái của cậu đều phải đi học, chúng ta tìm một chỗ tụ tập chút?”

“Hai người chúng ta có cần thiết phải tụ tập gì chứ?” An Lương hỏi ngược lại: “Anh là một gã trung niên màu mỡ, tôi là một trai đẹp trẻ trung, chắc là không cần thiết phải tụ tập gì nhiều đâu nhỉ?”

An Lương nhắc nhở: “Lão Hoàng, anh có chơi chung với người trẻ chúng tôi anh cũng không trẻ lại được đâu.”

“Tôi…” Hoàng Quốc Tường bất lực than thở.

“Chuyện quan trọng!” Hoàng Quốc Tường nhắc nhở.

“Trong điện thoại không nói được?” An Lương đáp lại.

“Tôi cho cậu địa chỉ.” Hoàng Quốc Tương cúp máy thẳng luôn, có một số chuyện không thể trao đổi trong điện thoại được.

Bởi vì trao đổi trong điện thoại thì có thể bị nghe lén, đồng thời có thể để lại ghi âm, bị bên thứ ba ăn cắp đoạn ghi âm.

Đối với một số chuyện quan trọng, vẫn là cẩn thận gặp mặt nói vẫn hơn.

An Lương xem phần mềm thông tin liên lạc bảo mật của Cục điều tra an toàn quốc gia, trong phần mềm thông tin liên lạc bảo mật, Hoàng Quốc Tường gửi địa chỉ qua, An Lương nhìn địa chỉ, anh bĩu môi.

Tổng cục điều tra an toàn quốc gia? Được thôi!

An Lương thuê một chiếc Audi A6L từ căn hộ chung cư quốc tế Vân Cảnh đến văn phòng tổng của Cục điều tra an toàn quốc gia, như vậy nhìn có vẻ giống lái xe đến Cục điều tra an toàn quốc gia để đi làm hơn nhỉ?

Dù gì cũng là Audi mà!

8 giờ rưỡi sáng, An Lương đến văn phòng tổng của Cục điều tra an toàn quốc gia, Liễu Tâm Di đang đợi anh trước cửa rồi đưa anh vào trong.

“Ồ! Lâu quá không gặp!” An Lương chủ động chào hỏi.

Sau khi biết Liễu Tâm Di là nhân viên của Cục điều tra an toàn quốc gia, suy nghĩ của An Lương đối với Liễu Tâm Di hạ xuống đến âm, dù gì bên Cục điều tra an toàn quốc gia này có toàn bộ tư liệu về anh, bao gồm cả việc anh có bao nhiêu bạn gái.

Vậy nên Liễu Tâm Di cũng biết…

Liễu Tâm Di mỉa mai: “Bữa trước trước cửa lãnh sự quán Tây Ban Nha, tôi chào cậu, cậu còn không thèm để ý đi luôn, như vậy gọi là lâu quá không gặp?”

“Haiz!” Trùm né đạn chọn hẳn né đạn: “Lần đó không phải là tài xế lái xe sao, tôi ở ghế sau không thấy.”

“Hơ!” Liễu Tâm Di trợn mắt nhìn An Lương một cái.

“Đúng rồi, lão Hoàng tìm tôi làm gì?” An Lương đánh trống lảng.

Liễu Tâm Di lắc đầu: “Tôi không biết, thân phận của anh ta…”

An Lương cắt ngang lời của Liễu Tâm Di luôn: “Đừng nói nữa, chút nữa tôi tự hỏi.”

Thân phận của Hoàng Quốc Tường có gì quan trọng sao?

Một số chuyện không biết thì thích hợp hơn biết!

Liễu Tâm Di phì cười: “Cậu cũng cẩn thận quá đó!”

“Tôi có thể đi đến bước ngày hôm nay, ngoại trừ vận may của tôi cực kỳ tốt, thì là do tôi đủ cẩn thận!” An Lương thản nhiên đáp lại.

Sự thật cũng đúng là như vậy!

An Lương đúng là rất may mắn có được Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, nhưng chỉ có Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng thì có thể thành công sao?

Đổi một người khác được Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, khả năng lớn là đợi tiền lương chúc phúc của Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, sau đó trở thành một triệu phú nhỉ?

Người bình thường có thể đi đến bước này của An Lương sao?

Chương 1271: Trùm lãnh đạn vs trùm né đạn

An Lương không có ý xem thường người bình thường, chỉ là người bình thường có được Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, thực sự không thể đi đến bước này của anh mà thôi.

Hiểu biết tầm nhìn và độ cao tư tưởng của người bình thường quyết định giới hạn thành công của bọn họ.

Việc mà người bình thường thích làm nhất, chính là tiến hành chất vấn với việc ngoài nhận thức của bản thân, mà không phải là thản nhiên chấp nhận rồi phân tích và học tập, từ đó nâng cao bản thân.

Câu chuyện của đòn gánh vàng đã đủ để nói rõ vấn đề.

Trong câu chuyện đòn gánh vàng, ông cụ nông dân giả thiết rằng sau khi trở thành vua, ước mơ lớn nhất của ông ta lại là dùng đòn gánh vàng để gánh phân.

Đó chính là tầm nhìn và nhận thức quyết định giới hạn của thành tựu.

Tầm nhìn rộng mở hơn, nhận thức rộng rãi hơn, mới có thể có thành tựu cao hơn. Khác biệt lớn nhất của giáo dục tinh anh và giáo dục phổ thông cũng chính là điểm này.

Tuy rằng điều kiện gia đình của An Lương không phải tốt lắm, nhưng gia đình cấp nghìn vạn, khiến anh có thể thực tế tiếp xúc đến vòng tròn của cấp trăm ức, rồi tìm hiểu về phạm vi của cấp nghìn ức, cùng với khái niệm của cấp vạn ức.

Đồng thời cũng cho anh biết được khái niệm của tiền, rồi biết bao nhiêu tiền có năng lượng của bao nhiêu tiền, vậy nên An Lương mới có thể cẩn thận đi đến bước ngày hôm nay!

Nếu An Lương chỉ là một học sinh cấp ba bình thường?

Vậy tỷ lệ lớn chắc là lợi dụng tiền lương chúc phúc làm một nhà giàu nhỏ trong trường mà thôi!

Tổng cục điều tra an toàn quốc gia.

Liễu Tâm Di làm thẻ khách tạm thời cho An Lương, cô đưa An Lương đến một phòng họp nhỏ, Hoàng Quốc Tường đã ở trong đó.

An Lương mở miệng trước: “Lão Hoàng, rốt cuộc là có chuyện gì mà anh thần bí đến vậy?”

Hoàng Quốc Tường lườm Liễu Tâm Di một cái.

Liễu Tâm Di ngay lập tức lui khỏi phòng họp nhỏ rồi đóng cửa lại.

“Cậu An, mời ngồi.” Hoàng Quốc Tường chào.

Trên bàn của phòng họp nhỏ có để hạt dưa, nước suối, cùng với giấy ăn, An Lương không khách sáo ngồi xuống tùy ý lấy một nắm hạt dưa ăn luôn, trạng thái của anh nhìn có vẻ cực kỳ thoải mái.

Hoàng Quốc Tường hơi ngơ người ra một chút, bởi vì dĩa hạt dưa này, thực ra là chuyên gia tâm lý của Cục điều tra an toàn quốc gia để đây, từ đó phân tích trạng thái tâm lý của An Lương.

Nếu An Lương đầy cảnh giác, và tính cảnh giác nặng, thế thì chắc chắn sẽ không ăn hạt dưa.

Nếu như An Lương tự nhiên cắn hạt dưa, vậy nghĩa là An Lương không có nhiều cảnh giác với Cục điều tra an toàn quốc gia, hoàn toàn không lo rằng Cục điều tra an toàn quốc gia có uy hiếp đến an toàn của anh không.

Thế nhưng kiểm tra tâm lý như vậy không có tác dụng với An Lương!

An Lương có khả năng dự đoán nguy hiểm, một khi đã có nguy hiểm, An Lương có thể dự cảm trước, được chứ? Vậy nên An Lương tự nhiên lấy một nắm hạt dưa cắn, anh đợi Hoàng Quốc Tường nói chuyện.

Hoàng Quốc Tường nhìn An Lương tự nhiên cắn hạt dưa, trong lòng anh ta cười thầm, bởi vì theo phân tích của chuyên gia tâm lý, tình hình như vậy nghĩa là An Lương rất tin tưởng Cục điều tra an toàn quốc gia, không có quá nhiều cảnh giác.

Đây là một hiện tượng tốt!

An Lương dựa lưng vào ghế cắn hạt dưa, anh tiện tay quăng vỏ hạt dưa xuống đất.

“Lão Hoàng, chút nữa anh sắp xếp người dọn dẹp một chút, tôi lười đưa tay quăng lại lên bàn.”

“Được.” Hoàng Quốc Tường đồng ý, những thứ này đều là chuyện nhỏ!

“Anh kiếm tôi rốt cuộc có chuyện gì, còn không được nói rõ trong điện thoại?” An Lương chủ động hỏi.

“Tôi nói rõ trước, chiều nay tôi có việc, tôi tin rằng các anh cũng biết, tôi hẹn người của Berkshire Hathaway rồi, chiều nay chúng tôi phải nói về việc kiếm chuyện với Tesla.” An Lương bổ sung nói rõ.

Nếu không có gì ngoài ý muốn, lúc chiều, Ron Klain của Berkshire Hathaway đã có thể đến Đế Đô rồi nhỉ?

Hoàng Quốc Tường gật đầu: “Tiểu Triệu đã nói cho chúng tôi nghe qua rồi.”

“Đúng rồi, cậu và tiểu Triệu…” Hoàng Quốc Tường vừa mới mở miệng, đã bị An Lương cắt ngang.

An Lương trả lời thẳng thừng: “Nói chuyện quan trọng!”

“Trước đó cậu kiếm chuyện với thị trường xuất khẩu ớt của Nhật Bản, bây giờ làm sao rồi?” Hoàng Quốc Tường hỏi.

An Lương câm nín nhìn Hoàng Quốc Tường, anh chỉ nhẹ hạt dưa trên bàn họp, nhìn giống như trả lời không liên quan đến câu hỏi: “Hạt dưa còn rất nhiều, chúng ta có thể nói chuyện từ từ cả buổi sáng.”

“…” Hoàng Quốc Tường câm nín.

Tên An Lương này sao cứ không đi đúng theo kịch bản bình thường?

“Cậu phong toả thị trường xuất khẩu ớt của Nhật Bản, thực ra là lời rồi nhỉ?” Hoàng Quốc Tường hỏi lại lần nữa.

“Haiz!” An Lương mỉa mai: “Phong cách nói chuyện của đám ông già trung niên các anh có phải cứ thích vòng vo không?”

“Thứ nhất, việc tôi phong toả thị trường xuất khẩu ớt của Nhật Bản làm khá đỉnh đó, nhưng sau khi Bộ kinh tế bên kia xin lỗi tôi đã huỷ bỏ phong tỏa, chỉ duy trì giá cao nhất định mà thôi.” An Lương nói rõ.

“Chế tài thương mại lần này đến cuối năm là hết, tất cả giả phải trả đều chuyển cho người tiêu thụ ớt của Nhật Bản.”

“Thứ hai, tôi kiếm được tiền, và đã chia cho Hồ Tiểu Ngư và Triệu Uyển Hề, không lẽ anh không biết?” An Lương mỉa mai.

“Lão Hoàng, giữa người với người có thể thêm chút chân thành, ít chút chiêu trò không, rõ ràng những chuyện này anh đều biết mà, cứ phải hỏi là không vui rồi đó!" An Lương than thở.

Chương 1272: Trùm lãnh đạn vs trùm né đạn (2)

“Anh nói thẳng kiếm tôi có chuyện gì, nếu có thể làm được, tôi đều có thể giúp đỡ sắp xếp một chút, giữa chúng ta đôi bên cùng có lợi mà!” An Lương nói rõ.

Hoàng Quốc Tưởng cũng mỉa mai: “Chúng ta đôi bên cùng có lợi?”

“Không lẽ không phải vậy?” An Lương hỏi vặn lại.

“Chắc chắn là không phải!” Hoàng Quốc Tưởng trả lời.

“Tình hình thực tế là chúng tôi lãnh đạn cho cậu thường ngày. Cho dù là Ngô Xuân Sinh, hay là Hàm Chứng Long, rõ ràng là người cậu bắt cóc, cuối cùng chúng tôi ăn đạn.”

“Hàm Chứng Long?” An Lương hỏi: “Tên mới của Thôi Chính Hạo?”

“Đúng vậy.” Hoàng Quốc Tường khẳng định: “Bên Cục điều tra liên bang của Mỹ điều tra gắt quá, chúng tôi bắt buộc sử dụng thân phận nuôi dưỡng cao cấp, mới miễn cưỡng có một chút thời gian để thở.”

Hứ.

“Vậy nên cậu xem thử, kiếm chuyện lúc nào cũng là cậu, ăn đạn thì lúc nào cũng là tôi, chúng ta gọi là đôi bên cùng có lợi sao?” Hoàng Quốc Tường than thở.

“Anh nói không sai, nhưng các anh cũng có được lợi ích, điều quan trọng hơn còn cần tôi phải nói ra sao?” An Lương cười nhẹ.

“Được thôi được thôi, cậu thắng rồi!” Hoàng Quốc Tường ngượng ngùng đáp lại.

An Lương chính là xử lý cực kỳ tốt điểm này, Hoàng Quốc Tường đúng là phải ăn đạn, nhưng ăn đạn phải có lợi ích của ăn đạn, hơn nữa là lợi ích to bằng trời.

Cho dù là lợi ích cá nhân của bên Hoàng Quốc Tường, hay là lợi ích vĩ mô trên mặt chính phủ, tất cả đều đạt đến mức không thể từ chối.

Vậy nên lãnh đạn thì lãnh đạn, Hoàng Quốc Tường tỏ ra rằng lãnh được!

“Chúng tôi muốn cậu làm thêm một lần việc gần giống như phong toả thị trường xuất khẩu ớt.” Hoàng Quốc Tường nói rõ.

“Phong tỏa cái gì?” An Lương hỏi: “Lại kiếm chuyện với ai?”

Trong một phòng họp nhỏ của tổng cục điều tra an toàn quốc gia.

An Lương đặt hạt dưa xuống, anh lấy khăn giấy trên bàn họp lau tay, tiện thể hỏi Hoàng Quốc Tường tình hình cụ thể.

“Tình hình của Bảo Tỉnh, cậu biết bao nhiêu?” Hoàng Quốc Tường hỏi ngược lại.

An Lương ngây người ra một chút, về thông tin của Bảo Tỉnh, anh cũng biết khá nhiều đó!

Bởi vì mấy ngày trước thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh ngày nào cũng nói trong nhóm Wechat làm sao để chính quyền địa phương của Bảo Tỉnh quỳ xuống van xin tha.

“Biết một số tình hình, tổng thể mà nói thì khác tương đối nhiều với tình hình mà các cư dân mạng trêu ghẹo.” An Lương trả lời thật thà về tình hình của Bảo Tỉnh, khá nhiều dân mạng hóng hớt đều không biết rõ sự việc!

Chẳng hạn như lời đồn được phát tán khắp nơi, chính quyền vận chuyển tài nguyên nguồn nước và tài nguyên điện lực đến Bảo Tỉnh, đây chỉ là lời đồn mà thôi!

Bảo Tỉnh thiếu điện là vấn đề lâu dài từ lịch sử.

Bởi vì nguồn tài nguyên đất của Bảo Tỉnh có giới hạn, trạm thuỷ điện cũng không được trọng dụng, phát điện bằng nguồn lửa thì lại ô nhiễm môi trường, trạm điện hạt nhân duy nhất có chút hi vọng, lại bị chính quyền địa phương lơ là đến phế rồi, nói cái gì mà vườn nhà không hạt nhân, cuối cùng dân đến trạm điện hạt nhân cũng thành hạt muối bỏ bể.

Cuối cùng dẫn đến nguồn cung điện lực của Bảo Tỉnh thiếu thốn trăm bề!

Sự thật là Bảo Tỉnh từ điện nước đến vật tư sinh hoạt đều hoàn toàn không nhận được sự ủng hộ của chính quyền, phần lớn là Bảo Tỉnh nhập khẩu từ Nhật Bản, Hàn Quốc, cùng với khu vực Đông Nam Á.

Vậy nên nói cái gì là cắt nước ngắt điện để chính quyền địa phương Bảo Tỉnh khuất phục, hoàn là dân mạng hóng hớt không biết gì cả.

“Nếu mục tiêu là Bảo Tỉnh, tôi tuy là có lòng muốn giúp, nhưng hình như Bảo Tỉnh không cần nhập khẩu từ bên chúng ta bất kỳ vật tư nào?” An Lương tuỳ tiện đáp lại.

“Ồ! Đúng rồi! Hoặc là các anh có thể thúc đẩy phong tỏa Bảo Tỉnh, cấm các sản phẩm từ Bảo Tỉnh qua đây?” An Lương nói ý tưởng bậy.

“Năm ngoái sản phẩm miễn thuế của Bảo Tỉnh nhập vào tổng giá trị lên đến 890 ức đô la Mỹ nhỉ?” An Lương bổ sung.

Hoàng Quốc Tường hừ một tiếng: “Cậu lại bắt đầu rồi!”

“Những ý tưởng bậy này chắc chắn không được!” Hoàng Quốc Tường trả lời: “Đó là ý tưởng người thân buồn kẻ thù vui.”

“Tôi biết.” An Lương trả lời.

“Cậu biết mà còn nói?” Hoàng Quốc Tường mỉa mai.

“Vậy anh nói thử xem, tôi phải xử lý như thế nào?” An Lương hỏi ngược lại.

“Lợi dụng thế lực mạnh mẽ của cậu ở Thái Lan, kiếm chuyện với nhập khẩu cao su của Bảo Tỉnh làm chiến lược phong tỏa một chút.” Hoàng Quốc Tường nói rõ.

“Nói thử tình hình cụ thể?” An Lương bắt đầu hiếu kỳ.

Hoàng Quốc Tường nói rõ chi tiết: “Năm ngoái tổng mức cao su nhập khẩu của Bảo Tỉnh vượt quá 100 ức đô la Mỹ, dự kiến năm nay hơn 120 ức đô la Mỹ.”

“Thái Lan là đất cao su lớn nhất thế giới, sản lượng hàng năm vượt quá 430 vạn tấn, chiếm 35,6% sản lượng toàn cầu, hơn nữa 90% là dùng để xuất khẩu.” Hoàng Quốc Tường nói rõ.

Hoàng Quốc Tường tiếp tục bổ sung: “Đứng thứ hai là Indonesia, tổng sản lượng trên 308 vạn tấn, chiếm 27,3% sản lượng toàn cầu; đứng thứ ba là Malaysia, miễn cưỡng là 100 vạn tấn, chiếm 8,8% sản lượng toàn cầu.”

“Năm ngoái cao su của Bảo Tỉnh nhập khẩu có 75% cao su đến từ Thái Lan, 20% cao su đến từ Indonesia, 5% cao su đến Malaysia.” Hoàng Quốc Tường nói rõ nguồn cao su của Bảo Tỉnh.

“Cậu có lực lượng cực kỳ lớn ở Thái Lan, vậy nên quy tắc thị trường cao su ở Thái Lan, cậu có cơ hội quyết định nhỉ?” Hoàng Quốc Tường hỏi.

An Lương vừa không thừa nhận, cũng không phủ nhận: “Tôi không có lực lượng ở Indonesia và Malaysia.”

Chương 1273: Làm sao để đối phương quỳ xuống!

“Cậu nghĩ tôi sẽ tin?” Hoàng Quốc Tường hỏi ngược lại.

“Tôi nghĩ là anh có thể tin.” An Lương trả lời: “Cho dù là Indonesia, hay là Malaysia, xuất khẩu của bọn họ đối với Bảo Tỉnh đều có thể thông qua vận tải biển hoàn thành.”

“Lực lượng của tôi ở Thái Lan không thể phong tỏa vận chuyển đường biển.” An Lương rõ ràng ám thị: “Miệng của anh hơi lớn.”

Hoàng Quốc Tường suy nghĩ một chút mới đáp lại: “Nếu cậu có thể phong tỏa kênh nhập khẩu của Bảo Tỉnh, tôi có thể sắp xếp cho cậu một chút.”

“Ngoài ra, để tránh người khác phát hiện mối quan hệ giữa chúng ta, tiền vốn phong tỏa lần này cậu phải tự cung cấp.” Hoàng Quốc Tường nói rõ.

An Lương than nghèo ngay lập tức: “Tôi không có tiền!”

“Tôi tin rồi?” Hoàng Quốc Tường mỉa mai: “Tiền của cậu ở Singapore, chúng tôi biết đấy.”

Hoàng Quốc Tường tiếp tục nói: “Số tiền này, cậu trốn thuế.”

An Lương cắt ngang Hoàng Quốc Tường: “Đó là tránh thuế hợp pháp!”

“Được!” Hoàng Quốc Tường trả lời: “Tránh thuế hợp pháp thì tránh thuế hợp pháp, số tiền này vừa hay dùng để phong tỏa nhập khẩu cao su, các chính quyền khác trên quốc tế sẽ không thể chỉ trích chúng ta.”

“Số tiền đó tôi dùng để phát triển con chip đó.” An Lương tỏ ý từ chối.

“Tiền vốn của con chip, chúng tôi có thể cho cậu.” Hoàng Quốc Tường trả lời.

“Chắc chứ?” An Lương hỏi ngược lại.

“Chắc chắn!” Hoàng Quốc Tường khẳng định trả lời.

“Vậy hành động lần này, nếu kiếm được tiền…” An Lương nói được một nửa.

Hoàng Quốc Tường hiểu ngay: “Nếu kiếm được tiền, tất nhiên là tiếp tục tránh thuế hợp pháp, hơn nữa tất cả tiền vốn đều có thể tự do du nhập vào, chúng tôi lưu dữ liệu cho khoản tiền vốn này của cậu.”

“Được đấy! Lão Hoàng, đột nhiên tôi thấy anh cũng rất chính trực!” An Lương cười đáp lại.

“Thằng nhóc con này…” Hoàng Quốc Tường bất lực lắc đầu.

“Đúng rồi, các anh muốn làm đến mức độ nào?” An Lương truy hỏi.

“Đương nhiên là càng mạnh càng tốt, nếu có thể khiến đối phương quỳ xuống, vậy thì khiến đối phương quỳ xuống!” Hoàng Quốc Tường đáp lại.

“Không vấn đề, tôi sẽ cố gắng.” An Lương nhận lời.

“Còn có một chuyện, chúng ta tiếp tục thảo luận một chút, rốt cuộc là các anh sẽ mất cái gì!” An Lương hơi tham lam nói.

Lần này là Hoàng Quốc Tường năn nỉ anh làm việc, tất nhiên anh phải một hơi vớt chút đồ tốt!

Trong một phòng họp nhỏ của cục điều tra an toàn quốc gia.

An Lương và Hoàng Quốc Tường đang trả giá với nhau, lần này là Hoàng Quốc Tường cầu xin anh làm việc, tất nhiên An Lương muốn nhiều lợi ích hơn.

“Tôi nghe nói các anh mất mấy thứ biết bay?” An Lương giở công phu sư tử ngoạm. Hoàng Quốc Tường tức đến cười luôn!

“Thứ mà biết bay, còn mấy chiếc, thứ này mất được sao?” Hoàng Quốc Tường từ chối không hề do dự.

“Những thứ này mục tiêu lớn quá, cậu lấy rồi cũng vô dụng.”

“Haiz!” An Lương đáp lại: “Trả giá trên trời, đáp giá xuống đất, anh làm sao thế?”

Chuyện trả giá này, không phải là mở miệng 100 vạn, trả giá 10 tệ bao ship sao?

Tiếc là Hoàng Quốc Tường không phải người làm ăn!

“Tôi nghe nói Indonesia và Malaysia thường có hoạt động buôn lậu trên biển, gây nhiều ảnh hưởng đến thương mại đường biển bình thường.” An Lương đổi một hướng khác, đúng là anh trả giá trên trời, anh biết là Hoàng Quốc Tường sẽ không đồng ý.

Nhưng lỡ như thì sao?

Thử một chút cũng đâu có thiệt!

Hoàng Quốc Tường vẫn từ chối.

“Không thể nào mà, mục tiêu chặn biển lớn hơn, cậu không cần phong tỏa hoàn toàn, chỉ cần có thể phong tỏa bao nhiêu thì phong tỏa bấy nhiêu.”

“Này cũng không được, kia cũng không được, tôi cảm thấy hơi không thú vị rồi.” An Lương mỉa mai trả lời.

Hoàng Quốc Tường suy nghĩ một chút, mới đáp lại: “Trước đó chúng tôi mất một thùng hàng đến nước Nga, chủ yếu là sản phẩm số 12 của series AK mới nhất của nước Nga, chúng tôi có thể nhờ các cậu tìm kiếm.”

“Còn về việc trên biển, các cậu tự giải quyết, dù gì thì du thuyền bình thường đều có thể mua bằng tiền.” Hoàng Quốc Tường nhắc nhở.

An Lương hỏi: “Sản phẩm số 12 là gì, tôi chỉ từng nghe qua sản phẩm số 47.”

“Sản phẩm mới nhất của nước Nga, thay thế sản phẩm số 47, sản phẩm cường hóa toàn diện.” Hoàng Quốc Tường giải thích đơn giản.

“Số lượng thì sao?” An Lương hỏi chi tiết.

“Số lượng đơn vị chính của sản phẩm số 12 là 20 cây, đơn vị phụ dạng viên là 5000 viên.” Hoàng Quốc Tường trả lời.

An Lương không trả lời, anh lại bắt đầu cắn hạt dưa, dường như đang không nghe thấy Hoàng Quốc Tường nói chuyện. Hoàng Quốc Tường nhìn động tác của An Lương thì biết An Lương đang chê số lượng quá ít.

“Gấp đôi?” Hoàng Quốc Tường thám thính.

An Lương trả lời: “Chúng ta là tình cảm qua tính mạng, tôi nói một số sản phẩm chính 100, đơn vị phụ 5 vạn.”

“…” Hoàng Quốc Tường câm nín nhìn An Lương.

An Lương tiếp tục nói: “Những thứ này đối với các anh mà nói, thực chất là vấn đề nhỏ, nhìn thử xem bên nước Mỹ những thứ giống vậy một đống, không phải sao?”

“Không phải.” Hoàng Quốc Tường phản bác lại trả lời: “Trên thị trường công khai của nước Mỹ cũng không có sản phẩm kiểu tự động như vậy, pháp luật của họ không cho phép buôn bán sản phẩm kiểu tự động.”

“Ồ!” An Lương đáp lại một tiếng: “Không có quá nhiều khác biệt.”

“Lão Hoàng, tôi cũng khổ lắm đó.” An Lương kể khổ nói: “Hơn nữa, dù gì là sản phẩm của nước Nga, không phải anh cũng đang né đạn rồi sao?”

“…” Hoàng Quốc Tường câm nín lần nữa, bởi vì anh ta thực sự đang né đạn.

“Được thôi!” Hoàng Quốc Tường đồng ý.

“Vậy thì không có vấn đề rồi, quy tắc cũ chứ?” An Lương hỏi.

“Quy tắc cũ đi!” Hoàng Quốc Tường trả lời.

Quy tắc cũ mà hai người nói, chính là nơi đã từng giao nhận bạch phiến.

Chương 1274: Công phu sư tử ngoạm!

“Cảm ơn ông chủ!” An Lương khách sáo nói: “Đúng rồi, ông chủ Hoàng, chúng tôi sắp đấu với Tesla, anh có muốn tham dự một chút?”

“Cậu nhìn tôi có giống vẻ có tiền không?” Hoàng Quốc Tường than thở.

“Không giống lắm.” An Lương gật đầu.

“Vậy thì được rồi?” Hoàng Quốc Tường than thở.

“Không có tiền thì làm phiền rồi, tạm biệt!” An Lương đứng dậy.

Hoàng Quốc Tường bất lực lắc đầu: “Nhớ lời hứa của chúng ta.”

“Biết rồi, biết rồi, những chuyện này phải có thời gian để xử lý, tôi sẽ sắp xếp, sau này có kết quả rồi nói anh nghe.” An Lương trả lời.

Sau khi An Lương và Hoàng Quốc Tường trao đổi xong, anh bước ra từ phòng họp nhỏ, Liễu Tâm Di đợi An Lương ở hành lang bên ngoài cách phòng họp nhỏ không xa.

Sau khi An Lương bước ra, Liễu Tâm Di dẫn đường cho An Lương.

“Chị không hiếu kỳ tôi với lão Hoàng đã nói gì sao?” An Lương chủ động tìm chủ đề.

Liễu Tâm Di đáp lại: “Không hiếu kỳ.”

Là nhân viên của Cục điều tra an toàn quốc gia, Liễu Tâm Di cực kỳ hiểu quy tắc, cái gì nên hỏi, cái gì không nên hỏi, trong lòng cô cực kỳ rõ.

“Lợi hại đấy!” An Lương cảm thán.

Trong phòng họp nhỏ.

Sau khi An Lương rời khỏi, hai người đàn ông trung niên bước vào, một người là Chu Thế Văn từng gặp gỡ với An Lương, chuyên gia tâm lý học tội phạm của Cục điều tra an toàn quốc gia, người còn lại cũng là chuyên gia tâm lý Nghiêm Khải.

“Lão Chu, Lão Nghiêm, hai người có suy nghĩ gì?” Hoàng Quốc Tường hỏi.

Vừa nãy lúc Hoàng Quốc Tường trao đổi với An Lương, Chu Thế Văn và Nghiêm Khải thông qua tâm lý học để phân tích tình hình.

Chu Thế Văn nói trước một bước: “Kết luận của tôi giống như trước, người này quá tự tin đi, anh ta có quân cờ mà chúng ta không biết.”

Nghiêm Khải chỉ vỏ hạt dưa dưới đất: “Cậu ta không quá cảnh giác với chúng ta, hơn nữa không màng tiểu tiết, cảm giác cậu ta là một người tốt.”

Hoàng Quốc Tường mỉa mai: “May mà thằng nhóc đó đi rồi, nếu không chắc chắn nó sẽ phun thẳng vào mặt anh, một người đàn ông trung niên như anh phát thẻ người tốt gì cho cậu ta chứ?”

Nếu An Lương ở hiện trường, đúng thật là anh sẽ trêu ghẹo! Dù gì cũng là đàn ông già trung niên phát thẻ người tốt gì chứ?

Bãi giữ xe ngoài trời của Cục điều tra an toàn quốc gia, An Lương đeo một chiếc tai nghe không dây lên, anh mở ứng dụng bảo mật liên lạc của công ty Nhân Nghĩa An Toàn gửi tin nhắn cho thiên cơ thần toán số 4.

'Số 0: Thiết lập một đường dây an toàn liên lạc giữa tôi và công ty Nhân Nghĩa An Toàn.'

'Số 4: Tuân lệnh, đang trong quá trình thiết lập…'

'Số 4: Xin yên tâm, liên lạc của anh, bên chúng tôi đang bảo vệ bất kỳ lúc nào, không có tình trạng bị nghe lén.'

Công ty Nhân Nghĩa An Toàn không chỉ lúc nào cũng bảo vệ an toàn nhân thân của An Lương, đồng thời bảo vệ An Lương từ tất cả các phương diện, chẳng hạn như cách liên lạc của An Lương, tất cả đều được công ty Nhân Nghĩa An Toàn bảo vệ.

Chưa đến một phút sau đó, An Lương đã liên lạc được với công ty đầu tư Nhân An của Thái Lan, anh khởi động Audi A6L rời khỏi Cục điều tra an toàn quốc gia.

“Chú em, lâu lắm rồi chú không liên lạc với anh đấy!” Tiếng của Tống Nhân truyền đến trước.

“Đại ca, em khuyên anh lương thiện, đừng vu oan người khác được chứ?” An Lương đùa đáp lại.

Tống Nhân cười ha ha, sau đó: “Chú em có chuyện gì sao?”

“Ừm, có chút chuyện muốn nhờ đại ca giúp đỡ.” An Lương trả lời: “Đại ca, anh có tìm hiểu về ngành cao su không?”

“Đương nhiên!” Tống Nhân hỏi ngược lại: “Có phải anh quên nói với chú, anh là một trong ba đầu sỏ cao su của Thái Lan không?”

“Vậy thì đúng là anh quên nói cho em biết rồi!” An Lương trả lời.

“Chú cần cao su à?” Tống Nhân hỏi.

“Không phải.” An Lương nói rõ: “Chuyện là như này…”

An Lương sửa lại câu chuyện một chút, chuyện lời uỷ thác của Hoàng Quốc Tường thành công ty đầu tư An Tâm muốn công kích chuỗi ngành cao su của Bảo Tỉnh, sau đó nhận được lợi ích từ trong đó.

“Hoàn cảnh của Bảo Tỉnh khá khép kín, khả năng chống chịu rủi ro của thị trường kém, chính quyền địa phương càng yếu kém hơn, cộng thêm trợ giúp bên ngoài của Bảo Tỉnh đều là bạn kiểu nói miệng, lần này chúng ta có thể kiếm chuyện với nó một chút.” An Lương nói rõ.

Tống Nhân chần chừ đáp lại: “Chú em, chú suy nghĩ thiếu một nhân tố rồi!”

“Ồ?” An Lương thắc mắc.

Tống Nhân nói rõ: “Nhân tố nước Hạ bên chú!”

“Rốt cuộc Bảo Tỉnh vẫn là của bên nước Hạ chú, lỡ như chúng ta công kích Bảo Tỉnh, nước Hạ bên chú tham gia vào, thì chúng ta có thể rơi vào vũng bùn, sau đó xuất hiện tổn thất không thể lường được.” Tống Nhân bổ sung nói rõ.

An Lương cười nói: “Chuyện của nước Hạ để em giải quyết!”

“Có thể giải quyết được sao?” Tống Nhân thắc mắc.

“Đương nhiên là được!” An Lương khẳng định đáp lại: “Lần trước chúng ta đối xử với xe hơi Honda như thế nào?”

“Ý chú là hãm hại?” Tống Nhân suy đoán.

An Lương khẳng định gật đầu: “Chúng ta bày trận trước, khiến cho một số tên của Bảo Tỉnh ra làm bậy, để bọn họ tuyên truyền tư tưởng phân chia, từ đó làm xấu mối quan hệ hai bên.”

“Cao!” Tống Nhân cảm thán: “Chiêu này cao quá!”

“Bảo Tỉnh kiếm chuyện trước, cực kỳ có khả năng dẫn đến sự bất mãn của chính quyền, sau đó thấy chết không cứu?” Tống Nhân phân tích suy đoán: “Chuyện này giao cho tôi, tôi biết xử lý thế nào, tôi cũng biết người gì thích kiếm chuyện, đảm bảo sắp xếp rõ ràng.”

Chương 1275: Tôi lại lãnh đạn rồi?

“Được, vậy thì giao cho đại ca xử lý.” An Lương trả lời, sau đó nói thêm: “Đúng rồi, đại ca, anh có quan hệ với bên Indonesia và Malaysia không?”

“Sản lượng cao su của Indonesia cũng cực kỳ cao, Malaysia mỗi năm cũng có gần 100 vạn tấn, Bảo Tỉnh năm nay cần lượng nhập khẩu khoảng 60 vạn tấn, cùng với lượng nhập khẩu chế phẩm cao su khoảng 200 ức nhân dân tệ.” An Lương bổ sung nói rõ.

“Nếu chúng ta có thể phong tỏa ba nơi sản xuất chủ yếu, Bảo Tỉnh chính là cá nằm trên thớt của chúng ta!” An Lương nói thêm.

Tống Nhân khựng lại một chút, mới trả lời: “Tôi có quan hệ nhất định ở Indonesia, nhưng Malaysia thì hơi khó một chút. Nhưng vốn dĩ cao su năm nay đang tăng giá, vì lượng nhu cầu lại vượt qua sản lượng.”

Ứng dụng của cao su quá rộng rãi đi!

Từ công nghiệp đến nông nghiệp, từ giao thông đến vận tải, từ chế tạo máy móc đến lĩnh vực vệ sinh y tế, cộng thêm sinh hoạt hàng ngày, thậm chí là lĩnh vực quốc phòng, còn có lĩnh vực hàng không, có lĩnh vực nào có thể thiếu đi cao su?

Nhu cầu của cao su mỗi năm mỗi tăng, nhưng nơi sản xuất cây cao su có giới hạn, trồng cây cao su cũng cần thời hạn năm trưởng thành, hơn nữa còn có các vấn đề như sâu bệnh, ảnh hưởng thời tiết v.v…

Khoảng cách giữa lượng cầu và sản lượng của cao su đang mở rộng từng năm!

Cho dù có thể hợp thành cao su nhân tạo, nhưng chất lượng và tính năng của cao su nhân tạo quá tệ, hoàn toàn không thể so sánh với cao su thiên nhiên, vậy nên giá của cao su thiên nhiên sau khi bước vào năm 2020 đang cao lên từng ngày.

“Đại ca, tình hình của Malaysia, chúng ta có cần xâm nhập thử không?” An Lương nói rõ: “Bên tôi gần đây có thể nhận được một loạt sản phẩm số 12 series AK từ nước Nga.”

“Điều này…” Tống Nhân kinh ngạc nói: “Đó là sản phẩm đời mới nhất của bọn họ, hiện tại hoàn toàn không bán ra bên ngoài, sao chú có thể lấy được vậy?”

An Lương cười trả lời: “Quan hệ của bên em với nước Nga rất tốt!”

Trùm né đạn tất nhiên lại một lần nữa né đạn!

Dù gì là Hoàng Quốc Tường né đạn trước, An Lương né đạn lần nữa là không có vấn đề rồi nhỉ?

Tống Nhân hiếu kỳ hỏi: “Có số lượng bao nhiêu?”

“Một trăm và 5 vạn.” An Lương nói rõ.

“Nếu là như vậy, cộng thêm ON2 của bên chú, chúng ta có thể thử mở rộng thế lực ở Malaysia.” Tống Nhân đưa ra quyết định.

Sau khi An Lương và Tống Nhân thảo luận một phen, Tống Nhân tỏ ý để anh ta xử lý sắp xếp hai bên thời kỳ đầu.

Sắp xếp một bên là khiến cho một số nhân viên của Bảo Tỉnh phát biểu lời chia cắt, tạo ra các hoạt động chia cắt, từ đó làm xấu quan hệ giữa chính quyền địa phương Bảo Tỉnh và chính quyền trung ương nước Hạ.

Sắp xếp bên còn lại tất nhiên là liên kết các đầu sỏ cao su của Thái Lan, Indonesia, cùng với Malaysia, cũng tổ chức một liên minh lợi ích, cũng kiếm chuyện với với nghiệp vụ nhập khẩu cao su của Bảo Tỉnh.

Sau khi An Lương và Tống Nhân trao đổi, anh một lần nữa dùng giọng nói yêu cầu trợ lý điện thoại thông minh gọi số điện thoại của Hoàng Quốc Tường, sau khi Hoàng Quốc Tường nhấc máy, An Lương mở miệng trước.

“Lão Hoàng, bên tôi đã bắt đầu sắp xếp, tôi cũng sắp xếp xong việc đi tìm sản phẩm số 12.” An Lương điên cuồng ám thị.

Hoàng Quốc Tường trả lời: “Nhận được.”

“Ừm, đợi tin tốt của tôi!” An Lương đáp lại xong rồi cúp máy. Cúp máy xong An Lương lái xe về đến chung cư quốc tế Vân Cảnh.

Trong căn hộ số 8806 của chung cư quốc tế Vân Cảnh, An Lương đang chỉnh lý kế hoạch phong tỏa cao su lần này, anh có thể lợi dụng kế hoạch phong tỏa cao su lần này kiếm thêm ít tiền nữa.

Việc giống như phong tỏa nghiệp vụ nhập khẩu cao su của Bảo Tỉnh, e rằng chỉ có thể làm một lần!

Giống như nước Anh rút lui khỏi Liên Minh Châu u, từ đó tạo thành tình hình bất an của thị trường vàng quốc tế, trong cả đời chắc chỉ có một lần.

Dù gì nước Anh cũng không thể tuyên bố gia nhập lại Liên Minh Châu u lần nữa, sau đó lại một lần nữa rút khỏi nhỉ? Thế thì không phải là người trên thế giới đều là kẻ ngốc sao?

Loại cơ hội kiếm tiền duy nhất này, tất nhiên phải nắm bắt cơ hội lột sạch lông cừu chứ, tốt nhất là lột một lần rồi, lột thêm lần nữa?

Vậy nên An Lương nghĩ đến thị trường cao su!

Trên thị trường cao su, để cho công ty đầu tư Nhân An xung phong lâm trận, còn trên thị trường tư bản thì để đầu tư An Tâm xử lý, về mặt tiền vốn có thể tìm câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh.

Ngoài ra trong hành động kiếm chuyện với Tesla sắp tới, chắc cũng có một khoản thu nhập kha khá, như vậy thì công ty đầu tư An Tâm sẽ có đủ tiền vốn để tiến hành thao tác hai bên.

Thị trường thực tế và thị trường tài chính xuất kích hai bên, không chỉ phải kiếm chuyện với thị trường thực tế của Bảo Tỉnh, còn phải kiếm một khoản thật ngon thông qua hàng hóa cao su trong thị trường tài chính.

Cạo lông một con cừu hai lần, tất nhiên là kế hoạch tốt!

An Lương từ từ suy nghĩ, rốt cuộc phải thao tác như thế nào mới có thể làm được hợp tình hợp lý hợp pháp.

Vừa qua 11 giờ sáng, An Lương còn đang ở nhà suy nghĩ kế hoạch cạo lông một con cừu hai lần, anh bị Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương đâm một nhát sau lưng thật đau.

Chương 1276: Mỗi ngày học tập kỹ thuật lái xe mới?

‘Trần Tư Vũ: An đại sư, chúng em nói chuyện quán trà sữa Tiểu Y Đỗ cho Thiến Thiến nghe rồi.’

‘Trần Tư Vũ: Bây giờ Thiến Thiến đang cực kỳ vui!’

‘Trần Tư Vũ: Thiến Thiến nói rồi, trưa nay mời chúng ta ăn cơm.’

‘Trần Tư Vũ: An đại sư, anh xem thử buổi trưa ăn gì?’

‘An Lương: ???’

‘An Lương: Anh…’

‘An Lương: Không phải, sao các em lại nói rồi chứ?’

‘Trần Tư Vũ: Cười đểu

‘Trần Tư Vũ: Hay là quán cá?’

‘An Lương: Anh thực sự không có ý đó!’

‘Trần Tư Vũ: Thôi mà, An đại sư, Thiến Thiến cũng khá tốt mà, sao anh lại không thích chứ?’

‘An Lương: Không đủ xinh đẹp?’

Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp dựa vào mắt thẩm mĩ của An Lương đánh giá nhan sắc của Tống Thiến là 80 điểm, vừa bước vào mức nghìn người có một, mức độ này cũng phải là nữ thần rồi nhỉ?

Nhưng điều kiện của An Lương quá cao đi!

Các cô em xung quanh anh Lương đều ở cấp độ vạn người có một, vậy nên Tống Thiến cực kỳ thiệt thòi. Không phải là Tống Thiến không đẹp, mà là Tống Thiến không đủ đẹp!

Ngoài ra theo trải nghiệm thực tế của An Lương, cùng với phân tích hợp lý, đánh giá hình thể của Tống Thiến là 85 điểm, chắc cũng chỉ là con gấu trúc cấp B thôi?

Xin lỗi…

Anh Lương hơi tục, anh chỉ thích to to to!

‘Trần Tư Vũ: Thiến Thiến khá đẹp mà, người theo đuổi của cô ấy ở trường cũng rất nhiều!’

‘An Lương: Hình thể hơi thiếu chút?’

‘Trần Tư Vũ: ?’

‘Trần Tư Vũ: Thiến Thiến cao 169cm, cân nặng vừa đủ 100 cân, cúp 34B, anh còn nói hình thể Thiến Thiến thiếu?’

‘An Lương: Anh cảm thấy em mới tốt!’

‘Trần Tư Vũ: Hứ!’

‘Trần Tư Vũ: An đại sư, trưa nay ăn cơm chung đi mà!’

‘An Lương: Em cho bạn học tiểu An nghỉ ngơi đi!’

‘An Lương: Bạn học tiểu An một ngày mệt lắm đó!’

‘Trần Tư Vũ: …’

Trần Tư Vũ hiểu nghĩa bóng của lời An Lương!

Chủ yếu là Trần Tư Vũ bị An Lương đưa lên cao tốc, bây giờ cô cũng trở thành nữ tài xế, một số lời đen tối bị Trần Tư Vũ nhìn ra trong 1 giây.

‘Trần Tư Vũ: Bạn học tiểu An muốn nghỉ ngơi sao?’

‘Trần Tư Vũ: Suýt nữa em tin rồi!’

‘Trần Tư Vũ: Mỗi ngày anh không phải phá em, thì là phá Sương Sương, anh còn dám nói nghỉ ngơi?’

‘An Lương: Em bị lỗi ngữ pháp, ở đây không được dùng ngữ pháp lựa chọn, không có quan hệ Không phải… thì là… , phải dùng còn làm từ nối.’

‘An Lương: Mỗi ngày anh phá em, còn phá Sương Sương, như vậy mới là ngữ pháp đúng.’

‘Trần Tư Vũ: Cái tên tài xế già này!’

Cuối cùng An Lương không tranh cãi lại Trần Tư Vũ, khả năng nhõng nhẽo của mèo lớn Đế Đô này đạt đỉnh cấp!

Tuy rằng Trần Tư Vũ không phải kiểu chim nhỏ nép người, nhưng cô đã nhõng nhẽo thì chắc chắn khiến người ta không thể chịu nổi hơn kiểu chim nhỏ nép người.

Dù gì thì cũng là da trắng mặt đẹp chân dài, cộng thêm gấu trúc cấp D, cái này ai mà chịu nổi chứ?

Nếu không phải bản thân Trần Tư Vũ là kẻ chiến đấu tệ, mỗi lần một ván trò chơi Hiệp Cốc là đã đầu hàng, bạn học Tiểu An tỏ ra mình có thể đánh xếp hạng tới liên tiếp ba trận.

‘Trần Tư Vũ: Cảm ơn anh yêu, đúng 12 giờ chúng em tan học, anh đến quán cá tạp đợi chúng em trước nha.’

‘An Lương: Anh biết rồi, bây giờ anh xuất phát!’

‘Trần Tư Vũ: Muah’

‘Trần Tư Vũ: Anh yêu cố lên!’

‘An Lương: Có việc thì anh yêu, không có việc thì An đại sư!’

‘An Lương: Hơ, đúng là phụ nữ!’

‘Trần Tư Vũ: Cười đểu

‘Trần Tư Vũ: Anh yêu à, chiều nay đi học về em bồi thường lại cho!’

‘An Lương: Vậy thì anh đợi đó!’

‘Trần Tư Vũ: Ngượng ngùng

Sau khi An Lương kết thúc trò chuyện với Trần Tư Vũ, anh tiện thể gửi một tin nhắn cho Ninh Nhược Sương.

‘An Lương: Sương Sương, các em bán anh rồi à?’

‘Ninh Nhược Sương: Thắc mắc

‘An Lương: Còn giả vờ nữa, xem tối nay anh dạy dỗ em!’

‘Ninh Nhược Sương: Ông xã à, anh đang nói gì đó?’

‘An Lương: Hơ, đúng là phụ nữ!’

‘Ninh Nhược Sương: Ngượng ngùng

‘An Lương: Anh đến quán cá tạp trước, chút nữa gặp.’

‘Ninh Nhược Sương: Dạ vâng, ông xã cố lên!’

Hai người này, bình thường gọi anh là An đại sư, bây giờ bán anh rồi thì biết giả vờ đáng thương?

An Lương thay một bộ quần áo hoodie vận động của Gucci, sau đó lái xe đến Học viện m nhạc Quốc gia.

Vì chuyện quyên góp đàn trước đó, anh rất nổi tiếng ở Học viện m nhạc Quốc gia, nhân viên bảo vệ đã sớm nhớ mặt anh, thậm chí còn chào một cái.

An Lương đậu Rolls Royce Black Badge ở bãi giữ xe ngoài trời của Học viện m nhạc Quốc gia, anh ngựa quen đường cũ từ phía sau đến hẻm sau, sau đó đến quán cá tạp.

Bà chủ trêu ghẹo hỏi: “Anh đẹp trai, bạn gái của cậu đâu, sao hôm nay không đến cùng cậu?”

An Lương hỏi ngược lại: “Bà chủ hỏi bạn gái nào cơ?”

“Ha ha, cậu đẹp trai, cậu không giả vờ nữa à?” Bà chủ cười hỏi.

“Chủ yếu là trong quán không có người, bọn họ cũng không có qua, cháu khoác lác một chút, dù gì cũng không có người phản bác, đúng chứ?” An Lương nghiêm túc nói.

Bà chủ không tin lời An Lương nói, từ ánh mắt của Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương nhìn An Lương, bà đã có thể phán đoán được, cho dù là Trần Tư Vũ, hay là Ninh Nhược Sương, bọn họ đều thích An Lương.

Dù gì tình yêu trong mắt hai người họ không giấu được!

Chương 1277: Tại sao tôi không được chứ?

Thích một người không thể giấu giếm, bởi vì thích một người, ánh mắt sẽ chuyển động theo người đó, để ý từng động tác của người kia, muốn ghi lại trong lòng từng nụ cười của đối phương.

Nếu không thích một người?

Xin hỏi là cơm không ngon, hay là điện thoại không vui, tại sao phải để ý một người mà mình không thích?

Đây cũng là cách đơn giản nhất để phán đoán một người có thích bạn hay không, chẳng hạn như lúc hẹn hò, đối phương thà nhìn điện thoại cũng không muốn giao tiếp với bạn.

Nếu là tình hình như vậy, thế thì từ bỏ hoang tưởng từ sớm đi?

Dù gì người trước mắt còn không bằng người không biết đang ở phương nào, hẹn hò như vậy không cần cũng được!

Lúc 12 giờ 10 phút, Trần Tư Vũ và Tống Thiến đến trước.

Bà chủ nhìn thấy tổ hợp Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương, bà âm thầm suy đoán, không lẽ An Lương đổi bạn gái? Nhưng rõ ràng Tống Thiến không xinh đẹp bằng Ninh Nhược Sương nhỉ?

“Anh yêu, anh gọi món chưa?” Trần Tư Vũ hỏi.

An Lương kéo thẳng cô ngồi bên cạnh mình, sau đó bóp nhẹ mặt non mềm của Trần Tư Vũ: “Anh gọi lẩu phá lấu rồi, các em xem còn muốn gì nữa không?”

Tống Thiến hơi đỏ mặt nhìn An Lương, cô ngượng ngùng chào: “Chào anh, anh… An.”

An Lương mỉa mai trả lời: “Cô gọi thẳng tôi là An đại sư được rồi, lúc mới đầu là cô gọi như vậy, còn dạy hư cả Tư Vũ và Sương Sương, bây giờ sao tự mình sửa rồi.”

Biệt danh này Tống Thiến chính là người đầu tiên gọi, lúc đó sau khi Trần Tư Vũ kể chuyện An Lương dùng m Dương thuật công kích người đàn ông trung niên trên máy bay, Tống Thiến đã bắt đầu gọi An Lương là “An đại sư”.

“Tôi nói cho cậu nghe một chút, chuyện quán trà sữa á, thực ra là những người bạn của tôi…”

An Lương vừa mới nói được một nửa, biểu cảm đang vui của Tống Thiến đột nhiên hóa thành bi thương.

Mắt cô trở nên đỏ hoe ngay, nhìn là thấy sắp rớt nước mắt.

Trần Tư Vũ mắng yêu: “An đại sư, anh làm gì vậy!”

Không phải…

Chuyện này hình như không đúng lắm nhỉ?

Anh từ chối Tống Thiến đó, Trần Tư Vũ còn khuyên anh đồng ý? Anh Lương tỏ ra mình không sai!

Chắc chắn là thế giới sai rồi!

Tống Thiến gượng cười nói: “Tư Vũ, mình không sao, mình thực sự không sao mà.”

“Mình chỉ là rất vui.” Tống Thiến nhìn An Lương nói: “Cảm ơn anh đã không lừa dối tôi, tôi… xin lỗi, chỉ là tôi chưa đủ tốt, nên…” Tống Thiến cố gắng giữ mỉm cười.

“Phù…” Tống Thiến hít thở sâu, cô ép mình không được khóc, ít ra không được khóc trước mặt An Lương.

Trước đó Trần Tư Vũ nói với cô, An Lương tặng quán trà sữa Tiểu Y Đỗ cho cô, Tống Thiến đầy ắp hy vọng còn tưởng chuyện có cơ hội.

Cô không phải để tâm một quán trà sữa, nhà cô tuy không giàu có nứt vách, nhưng cũng là tài sản cấp 10 ức. Thứ cô để tâm là An Lương tặng cho cô…

Thế nhưng là hiểu lầm rồi sao?

Trong lòng Tống Thiến đầy chua chát, lần đầu tiên cô thích một người, người này là bạn trai của bạn thân, hơn nữa một người bạn thân khác cũng trở thành bạn gái của đối phương.

Tại sao cô lại không được chứ?

An Lương nhìn Tống Thiến cố nhịn không chảy nước mắt, anh âm thầm dùng Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp quét xem thông tin của Tống Thiến.

Tống Thiến:

Tuổi tác: 20

Chiều cao: 169cm

Cân nặng: 50kg

Nhan sắc: 80

Hình thể: 85

Độ thiện cảm: 99

Bản chất trong sáng: 100

Phẩm hạnh đạo đức: 91

Sức khoẻ 95

Đánh giá độ thiện cảm 99!

Tống Thiến này lại trong lúc anh không hề hay biết đã phải lòng anh rồi sao? Đúng là đúng với câu: “Một số người, yêu còn chưa từng yêu, đã ngủ đến chán rồi; một số người, ngủ cũng chưa từng ngủ, đã yêu đến điên cuồng…’

Tống Thiến là trường hợp như vậy nhỉ?

An Lương từng lái xe đưa Tống Thiến về nhà, nhà cô ở đường Bắc Ngũ có một căn biệt thự nhỏ, trị giá ít nhất trên 5000 vạn, giá trị vốn hóa thị trường của doanh nghiệp bố cô cũng hơn 10 ức.

Nếu phải nói độ thuần tuý của tình yêu, vậy Tống Thiến yêu An Lương thuần tuý hơn nhỉ?

Tuy rằng tài sản gia đình Tống Thiến chắc chắn không nhiều bằng An Lương, nhưng nhà Tống Thiến cũng là nhà có điều kiện, cô hoàn toàn không cần ở bên An Lương vì tiền, dù gì trước khi cô gặp An Lương, trong nhà đã có thể mua đồng hồ Patek Philippe được chứ?

Vậy nên Tống Thiến thích An Lương, nhiều hơn là thích thái độ của An Lương với tình yêu.

Tống Thiến không ngưỡng mộ An Lương mua bao nhiêu cho Trần Tư Vũ, cô ngưỡng mộ tấm lòng An Lương chịu chi tiền cho Trần Tư Vũ, trong thế giới tồi tệ này, Tống Thiến từng nhìn thấy quá nhiều tình yêu tồi tệ.

Chẳng hạn như trong đám bạn học cấp ba của Tống Thiến có một cặp tình nhân, bạn nữ muốn ăn cơm với bạn thân, kêu bạn nam mua giúp, bởi vì ứng dụng mua của bạn nam cấp cao hơn, về mặt giá thì ưu đãi hơn.

Việc này rất bình thường nhỉ?

Thế nhưng việc không bình thường đây rồi, sau khi bạn nam mua giúp, lại còn tìm bạn gái tính tiền? Quá đáng hơn là phần đồ ăn này chỉ có vỏn vẹn 150 tệ mà thôi!

Tống Thiến không thích tình yêu so đo tính toán như vậy…

Không phải là Tống Thiến tham hư danh, cô chỉ là không thích so đo tính toán mà thôi, nếu bạn trai đối xử với cô rất tốt, cô có thể đối xử với bạn trai tốt hơn.

Chỉ tiếc là người mà Tống Thiến gặp được tất cả đều là yêu ma quỷ quái!

Chương 1278: Người không phải cỏ cây, sao có thể vô tình!

Hầu hết người tiếp cận Tống Thiến đều tham tài sản của nhà cô, tình hình như vậy khiến cho Tống Thiến cực kỳ khó chịu. Cho dù là đối tượng xem mắt của bố cô giới thiệu cũng đều là hàng quái lạ, trong khi biết rõ là cô không thiếu tiền, mà vẫn muốn dùng tiền để mua chuộc cô?

Cô là người có thể dùng tiền để mua chuộc được sao?

Bởi vì lúc nào cũng gặp yêu ma quỷ quái, cộng thêm bạn trai của bạn thân hoàn hảo đến vậy, Tống Thiến trong vô thức đặt An Lương thành đối tượng tham khảo cho mình để tìm bạn trai.

Đáng lẽ cũng chỉ là đối tượng tham khảo mà thôi!

Tống Thiến có giới hạn của cô, cô và Trần Tư Vũ là bạn thân nhất, cô không muốn làm tổn thương Trần Tư Vũ, đồng thời cũng biết không giành lại Trần Tư Vũ, nên chỉ là lấy An Lương làm đối tượng tham khảo.

Thế nhưng tiến triển của Ninh Nhược Sương và An Lương hoàn toàn phá vỡ giới hạn của Tống Thiến. Ninh Nhược Sương cũng là bạn thân của Trần Tư Vũ!

Thậm chí Tống Thiến biết rằng, quan hệ giữa Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương tốt hơn, cô so với Ninh Nhược Sương, thực ra là kém một bậc, những chuyện này cô thừa biết trong lòng.

Nhưng Tống Thiến không nói ra, cô biết nguyên nhân mà.

Trước khi An Lương xuất hiện, Trần Tư Vũ và cô luôn có một khoảng cách tầng lớp, cho dù cô hoàn toàn không có tính khí tiểu thư, càng không có bất kỳ hành động khoe khoang nào, nhưng cũng không thể bù đắp khoảng cách tầng lớp.

Vậy nên quan hệ bạn thân của Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương tốt hơn, cô chỉ có thể nằm ở vị trí thứ hai.

Đến khi Ninh Nhược Sương cũng trở thành bạn gái của An Lương, tâm tư trước giờ của Tống Thiến bắt đầu không an phận, vì Ninh Nhược Sương có thể, tại sao cô lại không thể chứ?

Trần Tư Vũ không phản đối, Ninh Nhược Sương không phản đối, cô có cơ hội, đúng chứ?

Giống như lời hứa của Ninh Nhược Sương không tranh không giành, không ồn không ào, Tống Thiến cũng có thể hứa mà, cô sẽ càng không tranh giành, dù gì nhà cô cũng đã đủ giàu, cô không thiếu gì cả, càng không có sự lo lắng về tương lai.

Thế nhưng An Lương không chọn cô!

Nghĩ đến đây, Tống Thiến cảm thấy bi thương trong lòng, chỉ là bởi vì gia giáo tốt, cũng với tình tình hiểu chuyện của cô, khiến cô biết rằng khóc ra không tốt, cô cố gắng nén nước mắt lại.

“An đại sư!” Trần Tư Vũ hừm nhẹ.

An Lương nhìn tình cảm của Tống Thiến không biết đến từ lúc nào, mà còn sâu đậm đến vậy, anh thở nhẹ một cái.

Tống Thiến nghìn người có một không đẹp sao? Không…

Thực ra khá đẹp đó.

Chỉ là An Lương luôn nghĩ về người đẹp hơn mà thôi, cộng thêm anh cũng có thể có người đẹp hơn, nên mới khó khăn như vậy.

“Sao phải khổ vậy chứ?” An Lương nhìn Tống Thiến.

Tống Thiến không trả lời.

Chuyện thích, thì làm sao có thể nói rõ được chứ? Không thích là một sự thật, sự thật rất dễ nhìn rõ!

Nhưng thích là một cảm giác, tại sao lại sinh ra cảm giác thích như vậy, thì ai có thể nói rõ chuyện cảm giác chứ?

Nếu tình yêu có thể đối xử một cách lý trí, vậy thì từ xưa đến nay làm sao có thể để lại nhiều câu chuyện tình yêu rung động lòng người đến vậy?

An Lương im lặng nhìn Tống Thiến.

Tống Thiến hít một hơi thật sâu, cô đã cố nén nước mắt rồi: “An đại sư, không sao đâu, anh không cần khó xử, anh rất tốt, chỉ là tôi chưa đủ tốt, tôi có thể…”

An Lương cắt ngang Tống Thiến: “Hay là thử xem?”

“Anh cũng không dám chắc có thích em hay không, nhưng người không phải cỏ cây sao có thể vô tình, có thể chúng ta bên nhau lâu rồi, anh cũng sẽ động lòng thì sao?” An Lương nói rõ.

Sau khi An Lương nói xong, nước mắt Tống Thiến đáng lẽ nén xuống lại tuôn trào… nhưng đó là giọt nước mắt hạnh phúc!

Hẻm sau của học viện m nhạc Quốc gia.

Trong quán cá tạp, An Lương cho Tống Thiến một đáp án không chắc chắn, nhưng cho dù là đáp án không chắc chắn, Tống Thiến vẫn vui đến phát khóc.

Giống như An Lương nói: Người không phải cỏ cây sao có thể vô tình?

Có thể trong quá trình bọn họ quen nhau khiến An Lương động lòng thì sao? Cho dù không thể bên nhau đến cuối cùng, Tống Thiến cũng cảm thấy không hối hận. Dù gì cũng từng sở hữu, không phải sao?

An Lương lấy từ túi áo ra một bịch khăn giấy, sau đó rút một tờ ra đưa cho Tống Thiến.

“Nè, trong quán còn có người khác nữa đó.” An Lương nhắc nhở.

“Cảm ơn.” Tống Thiến nhận lấy khăn giấy lau nước mắt.

Lúc Tống Thiến lau nước mắt, Ninh Nhược Sương bước qua, cô nhìn tình hình phía Tống Thiến trước, trong lòng giật mình.

Khóc rồi? Thôi xong thôi xong, cách làm tiền trảm hậu tấu của cô và Trần Tư Vũ lại gây họa rồi? An Lương nghiêm túc từ chối Tống Thiến rồi sao?

Như vậy thì nên thế nào đây!

Ninh Nhược Sương hơi bất an bước qua, sau đó cô đã phát hiện không đúng lắm, bởi vì mặt Tống Thiến lại mang nét cười, không phải là cảm giác bi thương bị từ chối.

“Tư Vũ, Thiến Thiến.” Ninh Nhược Sương chào hai cô em trước, sau đó nhìn sang An Lương: “An đại sư, anh ăn hiếp Thiến Thiến hả?”

Tống Thiến trả lời trước một bước: “Không có đâu, Sương Sương, cảm ơn cậu.”

Trần Tư Vũ làm động tác tay ‘OK’.

Ninh Nhược Sương vội nhìn sang An Lương nói: “Anh yêu à, cảm ơn anh.”

An Lương mỉa mai: “Em cũng chân thật quá đi chứ?

Giây trước gọi “An đại sư”

Giây sau gọi “Anh yêu”?

Ninh Nhược Sương hứ nhẹ một tiếng: “Chúng em đang giúp anh đó!”

“Chắc anh phải cảm ơn hai em rồi!” An Lương đáp lại: “Được rồi, âm thầm một chút, trước cửa còn có một bàn đó!”

Bình Luận (0)
Comment