Chương 4839 - Đội nhà nước có nội gián?
Chương 4839 - Đội nhà nước có nội gián?Chương 4839 - Đội nhà nước có nội gián?
"... An Lương không nói nên lời.
"Đại sư An, anh nhanh đi liên lạc với chị Uyển Hề đi, em vẫn còn phải lên lớp, đi trước đây." Tống Thiến sợ rằng ngọn lửa chiến tranh sẽ đốt cháy cơ thể cô, vì vậy cô đã cố gắng nhanh chóng rời khỏi chiến trường.
"Được, được, có em là chạy nhanh thôi!" An Lương ậm ừ đáp lại,'Lần sau đi Đế Đô, để anh xem em chạy như thế nào?”
Tống Thiến khit mũi: 'Đến lúc đó em sẽ không chạy, em sẽ là người đầu tiên chủ động dùng dây tự trói. Em đã quá quen với các chiêu trò của con trai các anh rồi. Trận đầu tiên lúc nào cũng thoải mái nhất, phải chứ?"
"E rằng đến lúc đó, em không có lựa chọn." An Lương trêu chọc,'Được rồi, em lên lớp đi, anh liên lạc với Uyển Hề”"
"Được!" Tống Thiến ngoan ngoãn trả lời,'Chúc đại sư An gặp nhiêu may mắn!"
"." An Lương không nói nên lời, Tống Thiến càng ngày càng nghịch ngợm nhỉ? Tuy nhiên, trước đây Tống Thiến là như vậy mà?
Tống Thiến cúp điện thoại của An Lương trước, cô tiếp tục trở lại lớp học. Đầu tiên, An Lương gửi tin nhắn cho Triệu Uyển Hề.
An Lương: Còn có Sương Sương cũng ởđi cùng. ˆ
"Triệu Uyển Hề: Có một chút chuyện nhỏ trong trường, anh có chuyện gì sao?'
Triệu Uyển Hề thực sự rất thông minhI
"Triệu Uyển Hề: Ngoại trừ em còn có ai đi?
An Lương giải thích lại vấn đề đi Thái Lan, sau đó hỏi Triệu Uyển Hề xem cô ấy có thời gian không.
Trước khi An Lương giải thích, Triệu Uyển Hề đã đoán được rằng có những người khác sẽ đi cùng cô ấy.
An Lương: Em có rảnh không?
"Triệu Uyển Hề: Đó là điều em thích ở anh. Anh không có sư kiêu ngạo nào của chủ nghĩa đàn ông, và anh sẽ không giúp cô ấy thu xếp mọi thứ vì danh lợi của mình. '
"Triệu Uyển Hề: Anh thật sự không giúp cô ấy sao?'
An Lương: Cô ấy không cho anh làm vậy, anh tôn trọng lựa chọn của cô ấy. '
"Triệu Uyển Hề: Em nghe nói, Sương Sương lại thất bại trong cuộc biểu diễn trên sân khấu quốc gia vào tháng 7 vừa rồi?
An Lương: Không phải em không biết Tư Vũ bận tham gia cuộc thi piano quốc tế, làm sao có thời gian được?
An Lương: Uyển Hề, em có muốn đi cùng không?'
"Triệu Uyển Hề: Em có thời gian, nhưng anh có chắc là không gọi Tư Vũ với Thiến Thiến?
An Lương: Chủ yếu chính là sự tôn trọng. '
An Lương: Về phần Thiến Thiến, vừa rồi cô ấy đã từ chối rồi, cô ấy còn phải bận rộn với việ mở lớp dạy học. '
"Triệu Uyển Hề: Khi nào anh đi?'
"Triệu Uyển Hề: Em có thể đi với anh, nhưng anh... tóm lại thì Sương Sương mới là chủ lực. '
Những cô gái ở Đế Đô này thật sự rất hiểu nhau.
An Lương: Mọi người đúng là chị em tốt với nhau!
An Lương: Được
"Triệu Uyển Hề: Vậy thì em biết rồi, chắc Thiến Thiến đã đá qua cho em phải không?
An Lương: Ngày 14. '
An Lương: Trước tiên, mọi người ngồi trên chiếc Vũ Sương bay từ Đế Đô đến Thiên Phủ vào ngày 14, sau đó rồi lại bay đến Thái Lan. '
"Triệu Uyển Hề: Ừm!'
"Triệu Uyển Hề: Đã sắp xếp xong xuôi bên Thái Lan rồi à?'
An Lương: Anh cảm thấy em đang xem thường anh!'
An Lương: Có phải em không hiểu tình hình ở Thái Lan?'
"Triệu Uyển Hề: Em biết anh có ảnh hưởng rất lớn ở Thái Lan, nhưng bên đó cũng có thế lực của nước Mỹ. '
An Lương: Yên tâm
Thái Lan là trụ sở của Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa, An Lương có khả năng cảm nhận được nguy hiểm, cho dù Cục điều tra tình báo nước Mỹ muốn đến làm gì đó, An Lương cũng sẽ không lo lắng.
Sau khi An Lương và Triệu Uyển Hề xác nhận chuyến đi đến Thái Lan, họ kết thúc liên lạc, An Lương lại kiểm tra các động thái của Công ty đầu tư An Tâm và đội nhà nước.
Đội nhà nước vẫn dậm chân tại chỗ?
Đúng!
Đội nhà nước không bán trái phiếu chính phủ của nước Mỹ với quy mô lớn, bọn họ tựa hồ đang chờ đợi cái gì đó?
An Lương trực tiếp gửi tin nhắn trong nhóm trao đổi quản lý của Công ty đầu tư An Tâm.
An Lương: @Phạm Bình, tình hình bên phía đội nhà nước là như thế nào vậy?'
'Phạm Bình: Đội nhà nước gửi tin nhắn cho chúng ta, bảo chúng ta hãy kiên nhẫn chờ đợi. '
An Lương: Bọn họ không có nói qua tình huống cụ thể sao?!
'Phạm Bình: Vẫn chưa. '
'Phạm Bình: Có lẽ là lo lắng về động thái của nước Mỹ. '
'Phạm Bình: Hành động của chúng ta đã khơi dậy tinh thân cảnh giác của nước Mỹ, vì vậy đội nhà nước đã án binh bất động chăng?
An Lương: Tôi hiểu rồi. '
An Lương lập tức gọi điện cho Hoàng Quốc Tường, sau khi cuộc gọi được kết nối, An Lương lên tiếng trước: “Anh Hoàng, anh làm sao vậy?” Trước khi Hoàng Quốc Tường trả lời, An Lương tiếp tục: "Đừng nói với tôi rằng anh không biết tôi đang hỏi gì, và đừng nói rằng anh không biết tình huống tương ứng."
"... Hoàng Quốc Tường không nói nên lời.
Ban đầu, Hoàng Quốc Tường thực sự muốn giả vờ ngu ngốc, để chiếu lệ cho qua. Nhưng bây giờ An Lương trực tiếp chặn đường của anh ta, anh ta còn có thể nói cái gì?
"Tôi thực sự không thể nói cho bạn chi tiết cụ thể. Tôi không lo lắng đến vấn đề của cậu, cũng không lo lắng đến vấn đề của Công ty đầu tư An Tâm." Hoàng Quốc Tường nói nhanh.
"Vậy anh lo lắng cho ai?" An Lương hỏi ngược lại.
"Tất nhiên tôi lo lắng vê các vấn đề nội bộ của chúng tôi." Hoàng Quốc Tường nói không chút do dự;'Hẳn là cậu hiểu được nổi lo lắng của tôi, nhỉ?"
"Chúng tôi có cài cắm kẻ nằm vùng trong nước Mỹ, nước Mỹ cũng có các hoạt động bí mật bên trong chúng tôi. Ban đầu, chúng tôi chuẩn bị hợp tác với cậu để trực tiếp và triệt để trấn áp thị trường nợ toàn cầu của nước Mỹ, nhưng nội bộ của chúng tôi đã tiết lộ tin tức." Hoàng Quốc Tường nói thêm.
"Chính vì điều này mà chúng tôi đã chọn giữ bí mật." Hoàng Quốc Tường nói thêm.
"Tuy nhiên yên tâm, chúng tôi đã sớm chuẩn bị sẵn phương án dự phòng, chắc chắn sẽ không làm lỡ kế hoạch lần này." Hoàng Quốc Tường nói thêm
"Được!" An Lương đáp.
An Lương đã nghĩ đến rất nhiêu khả năng, ấy vậy mà lại không nghĩ đến việc nội bộ của đội nhà nước xảy ra vấn đề.