Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 716 - Chương 4857 - Tạo Tin Đôn Bậy Bạ? Có Cao Nhân!

Chương 4857 - Tạo tin đôn bậy bạ? Có cao nhân! Chương 4857 - Tạo tin đôn bậy bạ? Có cao nhân!Chương 4857 - Tạo tin đôn bậy bạ? Có cao nhân!

Thế nên Phùng Kiệt đã dọn sạch đống cứt chuột này.

Bây giờ lũ chuột chết tiệt này vẫn còn làm trò?

“Bên cạnh đó... Bạch Nguyệt dừng lại một chút.

"Cũng có một số tin đồn bậy bạ." Bạch Nguyệt thở dài, cô không hiểu tại sao lại có người tung tin đồn bậy bạ.

"Hả?" An Lương sửng sốt!

Trước đó anh còn tự hỏi liệu Phùng Kiệt có dùng quyên lực của mình để dàn dựng một bộ phim "Cô gái nghèo khổ: Cô cũng không muốn mất chỉ tiêu trong dự án vừa học vừa làm mà phải không?”.

Kết quả bây giờ Bạch Nguyệt lại nói siêu thị cao cấp Vũ Nguyệt lại bị đồn bậy bạ?

Điều này quá thú vị phải không?

An Lương trực tiếp phủ nhận: "Điều đó là không thểt"

Đương nhiên, An Lương cũng có hứng thú với chuyện phiếm!

"Tuy nhiên, trong bài đăng này, nhiều sinh viên theo dõi bài viết cho biết họ cũng gặp phải vấn đề như vậy và cũng tải thỏa thuận lao động tạm thời Vũ Nguyệt của chúng ta lên đó, chỉ là đã làm mờ thông tin cá nhân của bọn họ đi." Bạch Nguyệt bổ sung thêm.

"Vốn dĩ bài viết này không gây chú ý, dù sao cũng là ẩn danh, không có chứng cứ xác thực, đương nhiên không có khả năng thu hút sự chú ý của mọi người." Bạch Nguyệt bổ sung thêm.

"Ban đầu, trên tường của khuôn viên trường có một cô gái đăng bài ẩn danh, khẳng định mình đã bị siêu thị cao cấp Vũ Nguyệt đuổi việc, nhưng sau đó lại tiếp tục ám thị, bảo rằng chỉ cần... anh hiểu đấy, sau đó thì có thể được giữ lại làm việc tiếp." Bạch Nguyệt giải thích.

"Không chỉ vậy, trong bài đăng này còn lan truyền nhiều thông tin hình ảnh hơn, chẳng hạn như chụp được cảnh giám đốc Phùng Kiệt đi ngang qua tại một góc trong Vũ Nguyệt, đồng thời bày tỏ rằng bị giám đốc Phùng Kiệt gọi riêng đến một góc nào đó, rồi làm một số chuyện không đứng đắn." Bạch Nguyệt kể ví dụ.

"Tin đồn bậy gì thế?" An Lương tò mò hỏi.

"Nếu như em đã biết, vậy chắc em cũng hiểu, làm sao một giám đốc chuyên nghiệp với mức lương hàng năm 100 vạn tệ lại có thể thực hiện hành vi quấy rối tại nơi làm việc như vậy?" An Lương bình tĩnh nói.

Bạch Nguyệt khẳng định đáp lại: "Em biết."

Trước đây Bạch Nguyệt cũng từng quản lý siêu thị cao cấp Vũ Nguyệt, nên cô đương nhiên biết cơ cấu lương của siêu thị cao cấp Vũ Nguyệt.

"Em có biết mức lương hàng năm của anh Phùng tại Vũ Nguyệt là bao nhiêu không?" An Lương hỏi ngược lại.

Một giám đốc chuyên nghiệp với mức thu nhập như vậy, lẽ nào anh ta không biết tiêu tiền?

Có phải đầu óc xem phim nhiều quá rồi không?

Hay là đọc quá nhiều sách bậy bạ, những quyển mà ai cũng biết đấy? Giám đốc chuyên nghiệp lương 100 vạn tệ một năm quấy rối sinh viên nữ của dự án vừa học vừa làm?

Chỉ cần bỏ ra một ít tiền, dù là uống rượu hay là tài trợ thanh toán tất, đó chẳng phải là chuyện vô cùng dễ dàng hay sao?

"Với thái độ bảo vệ sinh viên, mặc dù phía nhà trường cuối cùng vẫn không cung cấp thân phận của người đăng bài, nhưng đã xóa bài viết trên tường, ngoài ra còn bảy tỏ trên tường rằng bọn họ đã điều tra trong trường, người đăng bài tương ứng đó là một nhân viên bên ngoài trường sử dụng thủ đoạn đặc biệt để đăng nhập vào tường của trường học, và từ đó tung tin đồn nhảm về siêu thị cao cấp Vũ Nguyệt." Bạch Nguyệt bổ sung thêm.

"Tin đồn này vẫn còn lan truyền à?" An Lương hỏi.

"Em hiểu rồi." Bạch Nguyệt thở dài.

An Lương chỉ có thể lắc đầu nhẹ trước tin đồn bậy bạ như vậy, tâng lớp của những người tung tin đồn này quá thấp, không thể nào hiểu được mức lương 100 vạn một năm là ở trình độ gì, nên mới có thể tung những tin đồn bậy bạ như vậy.

"Đã qua rồi. Khi tin đồn lan truyền trên tường trong khuôn viên trường, giám đốc Phùng đã liên hệ với trường học tương ứng, yêu cầu đối chất công khai với người đăng, đồng thời yêu cầu trường tương ứng điều tra danh tính của sinh viên tương ứng." Bạch Nguyệt giải thích.

Làm sao có thể làm một chuyện nguy hiểm như đá chén cơm của mình bằng cách quấy rối sinh viên nữ nghèo khó?

An Lương thở dài: "Là trường nào vậy? Xem ra trường này cũng có cao nhân, cách giải quyết của họ không chỉ bảo vệ sinh viên, còn đắc tội với Vũ Nguyệt chúng ta, lại đổ trách nhiệm cho nhân viên bên ngoài trường mà không có lý do, quả đúng là một mũi tên trúng ba con chiml"

Đây thực sự là một mũi tên trúng ba con chiml

Cho dù có bảo An Lương giải quyết, anh cũng chỉ có thể giải quyết như vậy, không thể nào làm được đến mức tốt hơn, do đó An Lương mới cảm thán trường có cao nhân...

"Học viện mỹ thuật." Bạch Nguyệt đáp lại câu hỏi của An Lương.

"Vậy ra là học viện mỹ thuật à? Chuyện đó bình thường thôi!" An Lương cười nói.

Sinh viên của học viện mỹ thuật ưa chuộng việc giải phóng thiên tính của mình, rất nhiều loại chuyện kỳ quặc, tung tin đồn bậy bạ thì có là gì đâu?"

Nhưng có một vấn đề!

Cũng có người nghèo học ở trường mỹ thuật sao?

Vẫn cần đến siêu thị cao cấp Vũ Nguyệt để tham gia dự án vừa học vừa làm?

"Vì học viện mỹ thuật đã can thiệp nên giám đốc Phùng không điều tra thêm, cũng không gọi cảnh sát." Bạch Nguyệt giải thích thêm.

“Anh Phùng trái lại rất chú ý đến đại cục!" An Lương khen ngợi.

Trong vụ tung tin đồn bậy bạ lần này, ngoại trừ việc giám đốc Phùng bị tổn hại danh tiếng, học viện mỹ thuật và Vũ Nguyệt đều không phải chịu tổn thất quá lớn nào.

"Ngoài vấn đề tung tin đồn bậy bạ, còn có một vấn đề khác." Bạch Nguyệt bỏ qua nghi vấn xung quanh tin đồn bậy bạ.

"Vẫn còn có vấn đê?" An Lương sửng sốt! Làm sao một dự án vừa học vừa làm giúp sinh viên nghèo cứ có vấn đề không dứt?

Đây chính là kiểu: Trên bờ nhìn rất bình yên, nhưng nước rút thì lòi ra nhiều vấn đề?

"Đúng vậy, còn có một vấn đề lớn nữa. Vấn đề này hiện tại cũng khiến giám đốc Phùng bận tâm, khiến dự án vừa học vừa làm của chúng ta bị chỉ trích." Bạch Nguyệt giải thích.
Bình Luận (0)
Comment