Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học (Bản Dịch)

Chương 767 - Chương 4908: Ước Định Mà Thành!

Chương 4908: Ước Định Mà Thành! Chương 4908: Ước Định Mà Thành!Chương 4908: Ước Định Mà Thành!

Ngày hôm sau, gần giữa trưa, An Lương và Triệu Uyển Hề mới thức dậy.

Trong bữa trưa, Chúc Gia Phúc, quản gia chính của trang viên An Nghĩa, đến An Lương và báo cáo: "Thưa ngài, hoàng gia Thái Lan mời ngài đến dùng bữa tối."

"Ai gửi lời mời?" An Lương hỏi.

"Lời mời từ quý phi Sineenat.' Chu Gia Phúc đáp lại.

An Lương suy nghĩ một lúc rồi từ chối: "Nếu là lời mời của quý phi, vậy thì cứ từ chối đi!"

"Vâng.' Chu Gia Phúc đáp lại.

"Tặng thêm một món quà phù hợp qua đó, biểu thị rằng tôi không có thời gian." An Lương bổ sung thêm, để lễ phép cho tới.

Mặc dù Công ty bảo vệ Nhân Nghĩa có quyền kiểm soát Thái Lan rất mạnh, nhưng vua Thái Lan vẫn là người nắm giữ chính, vì vậy cả hai bên đều đối xử tôn trọng lẫn nhau, không có ý định vượt quá giới hạn.

Vân Hải Dương nhướng mày: "Thái Lan cũng có thể đa thê được sao?"

Hồ Tiểu Ngư tò mò.

"Còn ví dụ nếu đó là chuyện quan trọng, vậy thì chắc chắn sẽ do vua Thái Lan gửi lời mời." An Lương bổ sung thêm.

"Nếu thực sự có chuyện, vậy thì vương hậu của hoàng gia Thái Lan sẽ gửi lời mời." An Lương bổ sung thêm.

An Lương đáp lại: "Vị quý phi đó chính là vợ nhỏ của vua Thái Lan. Lời mời của bà ấy với anh có nghĩa là vương thất Thái Lan không có việc gì quan trọng để làm, rất có thể chỉ là cùng nhau ăn uống để duy trì quan hệ nên từ chối cũng không sao cả."

"Vì vậy anh đã nói rõ rằng mình có việc phải làm và tặng lại bà ấy một món quà, coi như duy trì mối quan hệ giữa hai bên". An Lương kết luận.

Sau khi Chu Gia Phúc rời đi, Hồ Tiểu Ngư tò mò hỏi: "An Lương, sao huynh lại từ chối lời mời của quý phi kia?"

Lần này hai người đồng ý đi cùng Vân Hải Dương tới đây, ba người có thể sống trong một tòa biệt thự, điều này giải thích rất nhiều vấn đề.

Vân Hải Dương cũng có nhu cầu về mặt này!

Xem ra có vẻ như Hồ Tiểu Ngư và Lý Thiến đang có dấu hiệu xoa dịu.

Đối mặt với câu hỏi của Vân Hải Dương, An Lương mỉm cười.

Vân Hải Dương nghi hoặc hỏi: "Nếu luật đa thê bị cấm, vậy còn vua Thái Lan... và hoàng hậu cùng thê thiếp thì sao?"

An Lương phủ nhận: "Không! Thái Lan không thể đa thê được."

"Ngay từ năm 1935. Thái Lan đã cấm chế độ đa thê từ góc độ pháp lý." An Lương bổ sung thêm.

Vì vậy, câu hỏi duy nhất bây giờ là làm thế nào để hợp pháp hóa cả ba người họ.

"Vấn đề này liên quan đến hai khía cạnh." An Lương đáp lại. Vân Hải Dương thở dài nói: "Vậy Thái Lan chỉ có thể có chế độ đa thê trên danh nghĩa, nhưng nó không được pháp luật cho phép, phải không?”

Hồ Tiểu Ngư và Lý Thiến đều đỏ mặt.

"Trên thực tế, ngày nay người dân Thái Lan vẫn còn có không ít trường hợp đa thê..." An Lương thở dài, nhìn Hồ Tiểu Ngư và Lý Thiến.

"Thái Lan đã thực hiện một cuộc khảo sát về chế độ đa thê cách đây hai năm. Những người từ 18 đến 35 tuổi được chọn để khảo sát bằng bảng câu hỏi. Hơn 60% nam giới và hơn 40% phụ nữ tin rằng chế độ đa thê không phải là vấn đề, miễn là các bên đồng ý với nhau, đó là vấn đề giữa các bên và không liên quan đến vấn đề đạo đức, pháp lý." An Lương bổ sung thêm.

An Lương tiếp tục bổ sung: "Về khía cạnh thứ hai... Thái Lan có quy định pháp luật rõ ràng, cấm thảo luận những vấn đề liên quan đến vua Thái Lan. Ví dụ như vụ việc trước đó giữa vua Thái Lan và quý phi Sineenat đã được lan truyên trên Facebook, sau đó đã vấp phải sự can thiệp của hoàng gia Thái Lan, khiến nó trực tiếp bị nghiêm cấm ở khu vực Thái Lan trên Facebook."

"Trước hết, Thái Lan chỉ cấm chế độ đa thê ở mức độ pháp lý, nhưng trên thực tế, hoàng thất Thái Lan và người dân Thái Lan đều đồng ý với chế độ đa thê." An Lương giải thích.

"Đúng vậy, Hải Dương, có phải cậu cảm thấy khá tiếc?" An Lương trêu chọc.

Vân Hải Dương gãi đầu xấu hổ.

Vân Hi Nguyệt chủ động trả lời: "Cậu cũng thấy tiếc phải không?”

An Lương bình tĩnh trả lời: "Tôi thực sự không hề hối hận chút nào vì tôi có những lựa chọn khác."

"Hải Dương, lần này cậu đang ở trong tình huống bế tắc. Với tình hình ở Lybia, nếu như tiến thêm bước nữa, chẳng phải cậu có thể tự mình đặt ra những quy tắc liên quan sao?" An Lương cười giải thích.

Vân Hải Dương chợt nhận raI

"Ừ, ừ, có lý!" Vân Hải Dương có chút hưng phấn nói,'Bọn tôi có thể tham khảo Hong Kong và Đài Loan, thực hiện hai phương án trị lý tại cơ sở trông trọt nông nghiệp ở nước ngoài tại Lybia."

An Lương đổi chủ đề, chủ động giải thích: "Hải Dương, tôi và Tồn Viễn, Tiểu Cương đã hẹn xong với nhau rồi. Buổi tối bốn người chúng ta cùng nhau chơi mạt chược, cậu thấy thế nào?"

"Tôn Viễn và Tiểu Cương cũng biết chơi sao?" Vân Hải Dương hỏi ngược lại.

Lý Tồn Viễn, Tiền Tiểu Cương và Vân Hải Dương đều đến từ Đế Đô, tuy nhiên trước đây Vân Hải Dương thường đến Thịnh Khánh, cậu ta biết luật chơi của mạt chược Thiên Phủ, cậu ta lo lắng không biết Lý Tôn Viễn và Tiền Tiểu Cương có biết chơi mạt chược Thiên Phủ hay không.

An Lương mỉm cười đáp lại: "Đừng lo lắng, mạt chược Thiên Phủ rất đơn giản, nó không giống như mạt chược Quý Châu, cũng không giống như Đông - Nam, Tây - Bắc và bài chữ của duyên hải. Mạt chược Thiên Phủ chỉ có một vài loại cố định nên rất đơn giản, có thể lập tức học ngay tại chỗ.

"Vậy thì không thành vấn đề!" Vân Hải Dương lập tức tự tin nói, Tối nay bắt đầu lúc mấy giờ?"

Chúng ta sẽ bắt đầu sau bữa tối." An Lương đáp lại.

"Bọn họ không ra ngoài chơi nữa sao?" Vân Hải Dương có chút bối rối.

"Cũng phải nghỉ ngơi chứ?" An Lương trêu chọc,'Con người không phải là máy móc, hai người họ nghỉ ngơi là chuyện bình thường."

"Được rồi! Hãy ăn sớm và bắt đầu đánh bài sớm. Hôm nay tôi phải thắng lại!" Vân Hải Dương tự tin nói.
Bình Luận (0)
Comment