Chương 5125 - Tiểu hồ ly nhõng nhẽo
An Lương cười nói: “Đây chính là tình hình hiện tại của mặt nạ dưỡng da tinh chất hoa đào, tuy đắt tiền nhưng hiệu quả rất tốt, tình hình buôn bán cũng không có vấn đề gì, thậm chí còn cần đến mối quan hệ đặc biệt mới có thể mua nổi.”
Thực ra là không!
Hầu hết mặt nạ dưỡng da tinh chất hoa đào đều được phát miễn phí cho các thành viên của câu lạc bộ Thiên Thượng Bạch Ngọc Kinh, và chỉ một số ít được truyền ra bên ngoài mà thôi.
Những miếng được truyền ra bên ngoài kia, hầu hết đều là để kết nổi tình nghĩa với nhau, chứ không phải chỉ vì để tiêu tiền.
Làm sao mà những món đồ thật sự tốt lại có thể dễ dàng dùng tiền là mua được?
Tôn Hà hiểu ý An Lương, bà ấy kiên quyết nói: “Yên tâm, mẹ biết chừng mực.”
An Lương không nói nữa, Tôn Hà đã nói là biết chừng mực, tất nhiên là sẽ có chừng mực. An Thịnh Vũ ngồi bên cạnh, ho khan một tiếng: “An Lương à, bên chỗ bố thiếu nước ông và kẹo đào, con xem khi nào thì có thể bổ sung được vậy?”
An Lương nói đùa: “Bố, khi nào thì hai người định tạo ra tài khoản phụ vậy?”
“Hừ!” Tôn Hà hừ một tiếng, đầu tiên trừng mắt nhìn An Thịnh Vũ, sau đó trừng mắt nhìn An Lương.
An Thịnh Vũ không thừa nhận cũng không phủ nhận, ông ấy chỉ nói: “Thuận theo tự nhiên, thuận theo tự nhiên.”
“Bố muốn bao nhiêu?” An Lương hỏi.
An Thịnh Vũ đáp: “Đương nhiên càng nhiều càng tốt!”
An Lương phàn nàn: “Bố, ngoài bố ra còn có ai khác sao?”
Tôn Hà cũng nghi ngờ nhìn An Thịnh Vũ.
An Thịnh Vũ liên tục phủ nhận: “ Đừng nói nhảm! Là do bố đã thua chú Ngô của con trong lúc câu cá, còn có hai người chú khác nữa, không phải à?”
An Lương không nói nên lời.
Tôn Hà phàn nàn: “Kỹ năng kém cõi mà còn dám cược với người khác?”
An Lương bất đắc dĩ nói: “Bố thiếu bao nhiêu?”
“Bên phía lão Lưu thì thiếu 3 phần nước uống, 2 lọ kẹo đào. Bên phía lão Ngô thì ít hơn một chút, 1 phần nước uống.” An Thịnh Vũ nói.
“Con còn nhớ cậu bé Dương Chính Cường đó không?” An Thịnh Vũ hỏi lại An Lương.
“Tất nhiên là con nhớ. Khi con học cấp hai, cậu ta đã dẫn con đi ăn tiệc ven đường miễn phí, giả làm anh trai của cậu ta.” An Lương mỉm cười, nhớ lại những câu chuyện thú vị trong quá khứ.
“Bố thiếu cậu bé này nhiều hơn một chút, nước uống và kẹo đào đều là 4 phần.” An Thịnh Vũ có chút bất đắc dĩ.
An Lương thở dài: “Bố, con thấy kỹ năng câu cá của bố... hay là sau này bố nghỉ ngơi, vui vẻ một chút đi?”
“Cũng phải có chút thú vị, thì câu cá mới kích thích.” An Thịnh Vũ yếu ớt đáp lại.
An Lương không còn cố gắng khuyên can nữa. Sở thích câu cá của An Thịnh Vũ thực ra không phải là vấn đề lớn, ít nhất ông ấy không tham gia vào mại dâm hay cờ bạc.
Mặc dù đặt cược vào những thứ này có vẻ là một loại cờ bạc khác, nhưng suy cho cùng nó không phải là cờ bạc trực tiếp, phải không?
Nếu trực tiếp đánh bạc, anh tin rằng An Thịnh Vũ chắc chắn sẽ không đồng ý!
“Bố, lát nữa con sẽ sắp xếp người gửi cho bố 10 phần. Những thứ này khá quý giá và số lượng tương đối khan hiếm, bố nen bớt cá cược khi câu cá đi.” An Lương nhắc nhở thêm.
Giá trị của những món đồ này là một vấn đề nhỏ nhưng vấn đề là số lượng của chúng thực sự có hạn.
“Được, lần sau bố nhất định sẽ cố gắng!” An Thịnh Vũ tự động viên.
Khoảng 1 giờ chiều, gia đình An Lương ăn cơm xong, Tôn Hà đứng dậy chuẩn bị bỏ chạy.
“Tôi đã hẹn đi đánh mạt chượt, ông An, hai bố con ông dọn dẹp đi!” Tôn Hà nói xong, không chút do dự rời đi.
An Thịnh Vũ nhìn An Lương, An Lương nhìn An Thịnh Vũ.
An Lương cuối cùng cũng thở dài nói: “Bố, hay là chúng ta lấy một con robot Guardian mô hình gia đình về dùng, được không?”
“Mẹ con không thích.” An Thịnh Vũ thở dài.
“Được, tôi sẽ lo liệu.” An Lương đáp.
An Thịnh Vũ lắc đầu: “Hai chúng ta cùng làm đi, dọn dẹp nhanh hơn một chút, bố còn phải đi qua phía Tây Thành nữa.”
Trong nhà mới ở Thiên Không Cảnh có một cái máy rửa chén, thật ra hai người cùng nhau dọn dẹp cũng không có gì phiền toái, chỉ mất không đến 10 phút là xong.
“Bố đi trước đây. Thằng nhóc này, tối không cần về nhà đợi đâu, chư chắc mẹ con sẽ về nhà. Tối nay bố cũng sẽ ăn cơm bên quán mạt chượt chỗ mẹ con.” An Thịnh Vũ bổ sung.
“Bây giờ tất cả các tiệm mạt chược đều cao cấp đến mức còn cung cấp bữa tối cho gia đình sao?” An Lương ngạc nhiên.
“Phí là 500 tệ 5 tiếng, nếu như phục vụ không tốt, có người đi được sao?” An Thịnh Vũ hỏi.
“Có vẻ hợp lý.” An Lương đáp.
Sau khi An Thịnh Vũ rời đi, An Lương đã gửi tin nhắn cho tiểu hồ ly Dương Mậu Di.
‘An Lương: Tiểu hồ ly, chiều nay em có thể nhanh chóng về được không?’
‘Dương Mậu Di: Xin lỗi đại vương, em thật sự không về được.’
‘Dương Mậu Di: [Thông tin vị trí: Thanh Thủy Khê, phố cổ, Thịnh Khánh]’
‘Dương Mậu Di: Em đang ở bên đây để phỏng vấn truyền nhân của món thịt gác bếp, hơn nữa còn phải làm đánh giá ẩm thự Hồ Ly cho kỳ này.’
‘Dương Mậu Di: Đại vương, lần sau trước khi về, anh hãy nói trước cho biết, em chắc chắn sẽ đợi đại vương.’
Hồ ly tinh này không thèm nhỉ ngơi trong Tết Đoan Ngọ luôn sao?
Điều quan trọng hơn là bây giờ không phải là lúc làm thịt gác bếp, cô ấy thực sự tập trung vào sự nghiệp của mình.
‘An Lương: Được rồi, lần sau quay lại anh sẽ nói cho em biết.’
‘Dương Mậu Di: Cảm ơn đại vương, chụt chụt!’
Để an ủi An Lương, Dương Mậu Di đã đặc biệt gửi một bức ảnh selfie của mình cho An Lương.
‘Dương Mậu Di: [Ảnh selfie.jpg]’
‘Dương Mậu Di: Đại vương, em bận trước đây.’
‘An Lương: Ừm, cũng chú ý nghỉ ngơi nhiều đi nhé.’
‘Dương Mậu Di: Em biết rồi.’
Sau khi An Lương liên lạc với Hồ Ly Tinh, anh cũng không đuổi theo đến phố cổ. Nếu sử dụng mô tô bay phiên bản nhiều chỗ ngồi hiệu suất cao, sẽ chỉ mất hơn một tiếng để đi từ thành phố Thịnh Khánh đến phố cổ.